TTDC Thang 03/2012
-
Upload
tien-hung-nguyen -
Category
Documents
-
view
221 -
download
0
description
Transcript of TTDC Thang 03/2012
![Page 1: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/1.jpg)
Mục lục LỊCH CÔNG GIÁO Trang 2
CHA LÀ ĐÓA HUỆ NỞ MUÔN ĐỜI Trang 4
SHGX CHƯƠNG TRÌNH MÙA CHAY Trang 7
TIN MỪNG HÃY NGHE LỜI NGƯỜI Trang 14
CHÚA GIÊSU THANH TẨY ĐỀN THỜ Trang 15
THIÊN CHÚA YÊU THƯƠNG THẾ GIAN Trang 17
CHÚA GIÊSU LOAN BÁO VỀ CÁI CHẾT Trang 18
MỤC TỬ ĂN CHAY VÀ ĂN MẶN Trang 20
GIA ĐÌNH CÁI BÓNG HẠNH PHÚC CỦA CON Trang 24
SỢ VỢ LỢI HAY HẠI Trang 28
BẠN TRẺ CHIẾC LÁ BÀNG Trang 31
CÁI GƯƠNG VÀ CỬA SỔ Trang 35
BẠN GIEO GÌ HÔM NAY Trang 37
THƯƠNG CHA Trang 38
GIA TRƯỞNG BÓNG CẢ Trang 39
CHIẾC CHUÔNG CỦA ÔNG Trang 40
TÔ MÌ Trang 44
THÁNH GIUSE MẠNH MẼ Trang 47
CẦU NGUYỆN CÙNG THÁNH CẢ GIUSE Trang 48
NGHỀ CỦA BA Trang 49
QUÀ CON TẶNG BỐ Trang 50
NGỌN NẾN KHÔNG CHÁY Trang 51
SƯU TẦM Trang 52-62
SỐNG CHỨNG NHÂN HÃY ĐẾN GẦN CHÚA MỖI NGÀY Trang 63
HẠNH PHÚC CHO ĐI Trang 67
DC CAFE’ Trang 68-76
ĐỒNG CỎ NON ĐIỀU THÌ THẦM CỦA LÒNG CON Trang 78
ĐÓ VUI Trang 79
![Page 2: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/2.jpg)
LỊCH CÔNG GIÁO TTDC 03-2012
Trang 2
THÁNG 3 : THÁNG KÍNH THÁNH GIUSE Ý CHUNG: Cầu cho toàn thế
giới: Xin cho toàn thế giới nhìn
nhận hoàn toàn sự đóng góp của
phụ nữ vào việc phát triển xã hội.
Ý TRUYỀN GIÁO: Cầu cho lòng
kiên trì của con người: Xin Chúa
Thánh thần ban lòng kiên trì cho
những người, đặc biệt tại châu Á,
bị phân biệt đối xử, bách hại và
giết chết vì danh Đức Kitô.
Thánh Giuse là Bổn Mạng và
gương mẫu của các người lao
động và các gia trưởng. Ngài đã
sống cuộc đời lao động để nuôi sống gia đình. Chính Chúa Giêsu
dù là Con Duy Nhất của Thiên Chúa cũng được gọi là “con của
bác thợ mộc”. Vì thế, noi gương thánh Giuse, các người lao động
và các gia trưởng hãy học cho biết giá trị của lao động: nuôi sống
bản thân và gia đình, liên kết với anh chị em và phục vụ họ, thực
thi bác ái đích thực và góp công vào việc kiện toàn công cuộc sáng
tạo của Thiên Chúa.
04/3 CHÚA NHẬT II MÙA CHAY. Thánh vịnh tuần II
Giáo huấn số 15: NHỮNG HỆ QUẢ CỦA ĐỨC TIN VÀO
THIÊN CHÚA DUY NHẤT. Tin vào Thiên Chúa; Đấng duy
nhất và yêu mến Ngài hết mình: Đó là nhận biết sự vĩ đại và
quyền năng của Thiên Chúa; Đó là sống trong tâm lý cảm tạ; Đó
là nhận biết sự hợp nhất và phẩm giá đích thực của mọi người; Đó
![Page 3: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/3.jpg)
TTDC 03-2012 LỊCH CÔNG GIÁO
Trang 3
là sử dụng các thụ tạo một cách đúng đắn; Đó là luôn tin tưởng
vào Thiên Chúa cả khi gặp nghịch cảnh.
11/3 CHÚA NHẬT III MÙA CHAY. Thánh vịnh tuần III
Giáo huấn số 16: NHÂN DANH CHA VÀ CON VÀ THÁNH
THẦN. Các Kitô hữu được rửa tội “nhân danh” Cha và Con và
Thánh Thần, chứ không “nhân các danh” của các Ngài, bởi vì chỉ
có một Thiên Chúa, Cha toàn năng, Con duy nhất của Ngài và
Thánh Thần: Đó là Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh.
18/3 CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY. Thánh vịnh tuần IV
Giáo huấn số 17: CHÚA CHA ĐƯỢC MẠC KHẢI NHỜ
CHÚA CON. Khi gọi Thiên Chúa là “Cha”, ngôn ngữ đức tin
chủ yếu muốn nêu lên hai khía cạnh: Thiên Chúa là nguồn gốc thứ
nhất và là Đấng uy quyền siêu việt trên hết mọi sự, đồng thời là
Đấng nhân hậu và yêu thương chăm sóc mọi con cái của Ngài.
19/3 Thứ Hai: THÁNH GIUSE, BẠN TRĂM NĂM ĐỨC
MARIA. Lễ trọng. Lễ cầu cho giáo dân (Lễ họ).
25/3 CHÚA NHẬT V MÙA CHAY. Thánh vịnh tuần I
Giáo huấn số 18: CHÚA CHA ĐƯỢC MẠC KHẢI NHỜ
CHÚA CON (tt). Chúa Giêsu đã mạc khải Thiên Chúa là “Cha”
theo một nghĩa chưa từng có: Ngài là Cha không những vì Ngài là
Đấng Tạo Hóa, nhưng từ đời đời Ngài là Cha trong tương quan
với Con duy nhất của Ngài. Đấng từ đời đời là Con trong tương
quan với Cha của Người “Không ai biết rõ người Con trừ Chúa
Cha; cũng không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà
người Con muốn mạc khải cho” (Mt 11,27).
26/3 Thứ Hai: LỄ TRUYỀN TIN. Lễ trọng. Lưu ý: Trong
thánh lễ, khi đọc kinh Tin Kính đến chỗ: “Bởi phép Chúa
Thánh Thần… và đã làm người” thì bái gối (IM 137)
![Page 4: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/4.jpg)
SINH HOẠT GIÁO XỨ TTDC 01-2012
Trang 4
CHA LÀ ĐOÁ HUỆ NỞ MUÔN ĐỜI Mỗi khi tháng Ba về, người Công giáo vui mừng cảm động
vì là dịp kính nhớ Thánh Giuse, cha nuôi của Chúa Giêsu một
cách đặc biệt. Nói “kính nhớ” không đúng lắm, vì Ngài có ở xa
đâu mà phải nhớ. Thánh Giuse ở bên con cái Ngài còn trên
trần gian như ngày xưa Ngài ở bên Chúa Giêsu và Mẹ Maria.
Ngày còn bé, tôi dại khờ không biết tôn kính yêu mến
Thánh Giuse. Ngày ấy tôi
thấy hình Chúa Giêsu Hài
Đồng dễ thương, Chúa
Giêsu Vua uy nghi, Thánh
Tâm Chúa Giêsu dịu dàng
dễ yêu mến gần gũi. Ngày
ấy tôi nhìn ảnh tượng Mẹ
Maria rất thích, vì Mẹ dịu
dàng trìu mến.Còn Thánh
Giuse luôn là một cụ già
râu tóc bạc phơ xa lạ.
Sau này lớn lên tôi mới hiểu ý định của các hoạ sĩ. Khi vẽ
hình Thánh Giuse, các hoạ sĩ muốn khắc họa sự tinh tuyền và
khôn ngoan của Thánh Giuse bằng hình ảnh của tuổi già, vì
Kinh Thánh viết “tuổi già là một cuộc đời thanh sạch”. Đồng
thời, hình ảnh người Cha già bên Chúa Giêsu nhắc đến tình
yêu và sự chăm sóc ân cần của Cha trên Trời.
Nhưng ý định và nghệ thuật ẩn dụ tốt đẹp ấy lại giấu mất
sự trẻ trung, can trường mạnh mẽ và sự tinh tuyền như đoá
huệ mùa xuân nơi người Cha nhân hậu của Chúa Giêsu và của
nhân loại. Cha Thánh Giuse là đoá huệ đẹp mà Thiên Chúa đã
![Page 5: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/5.jpg)
TTDC 01-2012 SINH HOẠT GIÁO XỨ
Trang 5
gửi đến vườn hoa trần gian này để làm cho trần gian đẹp lộng
lẫy hơn.
Kinh Exultet trong Đêm Vọng Phục Sinh nhắc lại lời Thánh
Phaolô “Ôi tội hồng phúc”. Tội lỗi là tội đem ơn phúc vì chính
tội lỗi làm cho trần gian có được Đấng Cứu Chuộc muôn đời.
Và nhờ Đấng Cứu Chuộc nhập thể làm người, nhân loại có
người Mẹ tuyệt vời là Đức Maria và người Cha nuôi cao cả
đáng kính yêu là Thánh Cả Giuse.
Thánh Giuse được ca tụng vì sự tinh tuyền, vì công lao
chăm sóc Chúa Giêsu ở trần gian. Thánh Giuse được ca tụng vì
Ngài là mẫu gương làm việc để cộng tác vào công trình của
Thiên Chúa. Nhưng trên hết, Thánh Giuse được tôn vinh vì
Ngài vâng phục Thánh Ý nhiệm mầu của Thiên Chúa cách
hoàn hảo.
Khi nghe Lời Chúa Giêsu phán: “Ai nghe và giữ lời Thầy,
đó là Mẹ và anh em Thầy”, “Phúc cho ai nghe và giữ lời Thiên
Chúa”, thì người ta luôn nghĩ đến Đức Maria. Điều ấy rất
đúng. Nhưng khi nói những lời ấy, chắc chắn một người con
hiếu thảo như Chúa Giêsu cũng nghĩ đến Cha nuôi của mình,
người Cha mà trong suốt cuộc đời trần gian chẳng có quyền
cao chức trọng cũng chẳng có tiền của. Ngài chỉ có một điều:
Vâng phục Thiên Chúa.
Khi nhìn ngắm Thánh Giuse bồng ẵm Chúa Giêsu thơ bé
trên đôi tay lao động của Ngài, chúng ta thấy cảm động. Ngài
là một người đàn ông đã từ bỏ đời sống hôn nhân vì Nước
Trời, cũng như các tu sĩ linh mục, Thánh Giuse không có con
ruột của mình. Nhưng Thánh Giuse yêu mến người con nuôi là
Chúa Giêsu và hạnh phúc với tình yêu ấy hơn mọi người cha
trên đời.
![Page 6: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/6.jpg)
SINH HOẠT GIÁO XỨ TTDC 01-2012
Trang 6
Vâng, đúng như thế. Chúa Giêsu là con nuôi Chúa Giêsu,
nhưng không một người đàn ông nào khác là Cha của Người.
Và như vậy Thánh Giuse là người Cha duy nhất của Người
trên trần gian. Hơn nữa, Chúa Giêsu yêu mến Thánh Giuse
hơn mọi người con khác yêu mến cha mình, vì Chúa Giêsu là
chính tình yêu. Như vậy, Thánh Giuse là người gia trưởng,
người Cha hạnh phúc nhất.
Là một người Cha đã đi cùng với con trai suốt thời thơ ấu
và lúc cậu con trai ấy trưởng thành, chắc chắn Thánh Giuse
hiểu các gia đình trần gian một cách rõ ràng. Thánh Giuse đi
cùng với Thánh Gia trên nhiều nẻo đường, có lúc tìm quán trọ
mệt nhoài, có lúc bôn ba nơi đất khách quê người, và có lúc hốt
hoảng tìm con đi lạc. Trong những cuộc hành trình ấy, Thánh
Giuse có niềm hạnh phúc là luôn đi với Giêsu.
Chúng ta thường thấy hình ảnh Thánh Gia nghiêm nghị dù
vẫn đầy yêu thương. Nhưng có một bức ảnh do hoạ sĩ A. Tangi
(hình như là một linh mục Philipin) vẽ rất thú vị. Thánh Giuse
vui cười trêu bé Giêsu cũng đang cười tươi, bên cạnh Mẹ
Maria rạng ngời hạnh phúc. Nhìn hình ảnh Đức Maria đặt tay
trên vai Thánh Giuse khi Cha đang đùa với Chúa Giêsu ấu thơ,
một vị Giám mục đã nói: “Dễ thương quá!”.
Những người đàn ông đã lập gia đình, khi nô đùa với con
trai, cảm nghiệm được niềm hạnh phúc lớn lao của thiên chức
làm cha mà Thiên Chúa chia sẻ. Những lúc ấy, con người còn
hạnh phúc hơn khi ý thức rằng Thánh Giuse cũng đã sống đời
sống như mình và Ngài bây giờ vẫn ở bên những người chồng,
người cha trần gian để nâng đỡ và dìu dắt họ.
Thánh Têrêsa Avila đã cảm nghiệm được sự nâng đỡ dìu
dắt của Thánh Giuse trong đời sống tu trì. Thánh nữ đã viết:
![Page 7: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/7.jpg)
TTDC 01-2012 SINH HOẠT GIÁO XỨ
Trang 7
“Tôi thấy không lần nào xin sự gì cùng thánh Giuse mà không
được như ý. Dường như Thiên Chúa ban ơn cho các Thánh
giúp ta việc này việc nọ nhưng kinh nghiệm cho tôi biết Thánh
Giuse giúp chúng ta trong mọi trường hợp. Tôi lấy danh Chúa
mà xin những ai không tin lời tôi hãy thử mà xem.”
Lạy Thánh Giuse, con đã cảm nghiệm điều ấy rõ ràng trong
đời con, rằng “Thánh Giuse giúp chúng ta trong mọi trường
hợp”. Tháng Ba trở về, con ghi lại vài nét khi nghĩ về Cha
Thánh với lòng ngưỡng mộ tri ân. Xin cho những bước chân
Cha ở trần gian này luôn dẫn đưa gia đình con đi, để sau khi
qua mọi thăng trầm cuộc đời, cuối cùng chúng con đến với
Chúa Giêsu là Con nuôi chí ái của Cha muôn đời.
LM Gioan Lê Quang Vinh
CHƯƠNG TRÌNH
MÙA CHAY 2012 TĨNH TÂM MÙA CHAY:
Người lớn vào lễ chiều lúc 18g ngày 15-16-17/3 (thứ 5, thứ 6,
thứ 7)
Thiếu nhi vào lễ các ngày Chúa Nhật 4-11-18/3 (CN II, III, IV
Mùa chay)
GIẢI TỘI: cho cộng đoàn giáo xứ vào tối Thứ Sáu 23/3 lúc 19g
TUẦN V MÙA CHAY:
NGẮM 15 SỰ THƯƠNG KHÓ CỦA CHÚA vào lúc 19g30
Thứ Hai (26/3): HĐ Đaminh + Phạt tạ
Thứ Ba (17/3): Hiền mẫu + Legio
Thứ Tư (28/3): Gia trưởng + Hội Cầu nguyện
![Page 8: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/8.jpg)
SINH HOẠT GIÁO XỨ TTDC 01-2012
Trang 8
DIỄN NGUYỆN MÙA CHAY: Thứ Sáu (30/3) vào lúc 19g00
CHÚA NHẬT (1/4) LỄ LÁ
TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CHÚA
LỄ I: 5g00 Làm phép lá giữa tượng đài Đức Mẹ và các Thánh
Tử vì đạo
Rước lá vào nhà thờ - Trống khẩu - Thánh giá nến cao -
Thừa tác viên
Bài thương khó + Phát lá: HĐGX
Hát lễ: Ca đoàn Hiền mẫu
LỄ II: 7g30 Lễ dành cho Thiếu nhi
Làm phép lá giữa tượng đài Đức Mẹ và các Thánh Tử vì đạo
Rước lá vào nhà thờ - Thánh lễ: Giáo lý viên phụ trách
LỄ III: 17g30 Lễ cộng đoàn
Phát lá: Hiền mẫu + Legio
Bài thương khó + Bài đọc + Hát lễ: Ca đoàn Phụng vụ
LỄ IV: 19g00 Lễ giới trẻ
Phát lá: HĐ Đaminh + Phạt tạ
Bài thương khó + Bài đọc + Hát lễ: Ca đoàn Cecilia
CHƯƠNG TRÌNH TUẦN THÁNH
THỨ HAI - THỨ BA - THỨ TƯ TUẦN THÁNH:
Thánh lễ như thường lệ
NGẮM 15 SỰ THƯƠNG KHÓ CHÚA: vào lúc 19g30
Thứ Hai (2/4): HĐ Đaminh + Phạt tạ
Thứ Ba (3/4): Hiền mẫu + Legio
Thứ Tư (4/4): GLV 5 + Cecilia 5 + Phụng vụ 5
Dâng hạt: Hiền mẫu
THỨ NĂM TUẦN THÁNH (5/4): THÁNH LỄ TIỆC LY
KỶ NIỆM CHÚA LẬP BÍ TÍCH THÁNH THỀ - Chức Linh mục
![Page 9: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/9.jpg)
TTDC 01-2012 SINH HOẠT GIÁO XỨ
Trang 9
Sáng: không có thánh lễ
8g00: Thánh lễ làm phép Dầu tại Vương Cung Thánh Đường
18g00: Thánh lễ Thiếu nhi: Giáo lý viên phụ trách
19g30 Thánh lễ người lớn:
Đọc sách: Bài 1 + 2: Phạt tạ
Hát lễ: Ca đoàn Hiền mẫu
Tông đồ: Mỗi giáo họ 3 người (Áo sơmi trắng dài tay, quần
tây màu tối, đeo caravát. Ngày thứ năm Tuần Thánh đi
xăngđan. Ngày thứ sáu và thứ bảy đi giày. Thứ Năm có mặt
trước 19g00)
Nghi thức đốt chiên trong thánh lễ
Sau thánh lễ kiệu Mình Thánh Chúa sang nhà tạm
Thứ tự: Trống khẩu - Thánh giá nến cao - Thừa tác viên -
Tông đồ - Giúp lễ - Tung hoa (Thiếu nhi) - Phương du -
Cha chủ tế
Ca đoàn Phụng vụ làm nhà chầu tạm
Canh thức Mình Thánh Chúa:
o 20g30 – 21g00: HĐ Đaminh
o 21g00 – 22g00: GLV + CĐ Phụng vụ + CĐ Cecilia
o 22g00 – 23g00: Gia trưởng + Phạt tạ
o 23g00 – 24g00: Hiền mẫu + Legio
THỨ SÁU TUẦN THÁNH (6/4):
TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CHÚA
Giữ Chay, kiêng thịt
18g00: Nghi thức cử hành cuộc Thương khó của Chúa. Suy Tôn
Thánh Giá
Hôn chân Chúa: Cha chủ tế - Giúp lễ - Tông đồ - Quý dì -
HĐGX - Cộng đoàn
![Page 10: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/10.jpg)
SINH HOẠT GIÁO XỨ TTDC 01-2012
Trang 10
Lưu ý: Để việc tôn kính Thánh Giá Chúa được tôn nghiêm và
có tổ chức, xin cộng đoàn xếp hàng ba (3), hai bên hôn tay
Chúa, hàng giữa hôn chân Chúa.
Nghi thức đóng đanh Chúa (Giáo họ Gioan phụ trách)
Ngắm 15 sự Thương khó Chúa:
Gia trưởng: 1,2,9 - HĐ Đaminh: 3,4,11 - Legio: 5,6,10 -
Cầu nguyện: 7,8 Phạt tạ: 12,13,14 - Thừa tác viên: 15 -
Dâng hạt: Hiền mẫu
Nghi thức tháo đanh táng xác Chúa (Giáo họ Gioan phụ trách)
Rước xác trọng thể chung quanh thánh đường vào nhà An nghỉ,
hôn chân Chúa
Đọc sách: Bài 1 + 2: Legio
Bài Thương khó: Cha chủ tế + Ca đoàn Phụng vụ (2 người)
Hát lễ: Ca đoàn Phụng vụ
Trực nhà mồ: Ban Thường vụ
THỨ BẢY TUẦN THÁNH (7/4):
CANH THỨC PHỤC SINH
Trực nhà mồ:
6g-8g: Legio
8g-10g: Luca + Gioan
10g-12g: Phạt tạ
12g-14g: HĐ Đaminh
14g-16g: Hiền mẫu
16g-18g: Cầu nguyện
18g-20g: Marcô + Matthêu
17g30: Đi đàng Thánh giá trọng thể chung quanh nhà thờ
Thánh giá nến cao: Thừa tác viên
Làm bảng đàng Thánh giá + Hướng dẫn: Ca đoàn Phụng vụ
Ngắm dấu đanh: Thừa tác viên
![Page 11: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/11.jpg)
TTDC 01-2012 SINH HOẠT GIÁO XỨ
Trang 11
Dâng hạt: Hiền mẫu
LỄ VỌNG PHỤC SINH Thánh lễ: 20g30
Hát Exsultet: Cha chủ tế
Hát lễ: Ca đoàn Cecilia
Đọc sách: 4 gia trưởng của mỗi giáo họ
CHÚA NHẬT (8/4) LỄ PHỤC SINH
MỪNG CHÚA SỐNG LẠI Thánh lễ và hát lễ như thường lệ
CÔNG TÁC:
Treo cờ + Băng rôn: HĐGX
Trật tự trong và ngoài nhà thờ. Giữ xe các ngày lễ: HĐGX + Gia
trưởng
Bổng lễ: Hiền mẫu
Làm kiệu Đức Mẹ: Giáo họ Matthêu
Làm nhà mồ: Giáo họ Marcô
Làm kiệu Chúa và vác Thánh Giá: Giáo họ Luca
Đóng đanh táng xác Chúa: Giáo họ Gioan
Gx. ĐMHCG, ngày 10/3/2012
T/M HĐGX
Ban Thường vụ
Nếu muốn thông minh , bạn hãy học cách hỏi hợp lý, cách
chăm chú lắng nghe, cách trả lời thông minh và ngừng nói
khi không còn gì nói nữa. G. Lafata
![Page 12: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/12.jpg)
SINH HOẠT GIÁO XỨ TTDC 01-2012
Trang 12
THÔNG BÁO Theo tinh thần phiên họp Hội Đồng Mục Vụ giáo xứ ngày
2/2/2012, dưới sự chủ tọa của linh mục chánh xứ. Cha
chánh xứ cùng toàn thể các thành viên HĐMV tham dự
cuộc họp, đã thống nhất và thi hành từ hôm nay như sau:
Các giáo dân khi lập gia đình sẽ có sổ gia đình Công
giáo và hiển nhiên được xem là một hộ gia đình Công giáo
độc lập trong giáo xứ.
Quà của giáo xứ khi có, sẽ được tặng đến từng hộ
gia đình Công giáo.
Gia đình Công Giáo nào không tham gia tiền tương
trợ đám tang; khi gia đình đó có đám tang; HĐMV, các
Hội đoàn giáo xứ, giáo họ chỉ tới dâng lời cầu nguyện
(không thu tiền giáo dân).
Các gia đình không theo đạo Công giáo nhưng tham
gia vào tiền tương trợ của giáo xứ, khi gia đình đó có đám
tang, cha chánh xứ sẽ thông báo trên nhà thờ và các giáo
họ sẽ thu tiền bình thường.
Trong giáo họ, khi các gia đình Công giáo có tứ thân
phụ mẫu qua đời, nhưng không ở trong giáo xứ; Ban điều
hành giáo họ sẽ xin một thánh lễ cầu nguyện tại giáo xứ.
Gx.ĐMHCG, ngày 2 tháng 2 năm 2012
T/M Cha chánh xứ
Chủ tịch HĐMV
Gioan Hoàng Đình Trang
![Page 13: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/13.jpg)
TTDC 01-2012 SINH HOẠT GIÁO XỨ
Trang 13
HIỆP THÔNG Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho linh hồn:
Cụ ông Giuse Nguyễn Ngọc Quang (Giáo họ Luca)
Cụ bà Têrêsa Đặng Thị Ái (Giáo họ Marcô)
Sớm được hưởng ánh sáng tôn nhan Chúa
CHÚC MỪNG Ngày 19/3 Lễ kính Thánh Giuse, bạn trăm năm Đức Maria.
Xin chúc mừng bổn mạng Hội Bác ái xã hội Caritas.
Kính chúc quý ông bà, anh chị em trong hội: Gia đình luôn
được tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa, luôn hăng say nhiệt
tình chu toàn công vụ tông đồ Chúa đã trao phó.
T/M Cha chánh xứ
Hội đồng mục vụ giáo xứ
CHÚC MỪNG Chúc mừng Tân Ban chấp hành Hội Legio Mariae.
Nhiệm kỳ 2012 – 2015:
Hội trưởng: Bà Maria Nguyễn Thị Hiền
Hội phó: Bà Maria Vũ Thị Thơm
Thư ký: Bà Maria Đào Thị Vinh
Thủ quỹ: Bà Anê Đào Thị Kim Chi
Nguyện xin Mẹ Maria luôn đồng hành cùng Ban chấp hành
trong nhiệm kỳ mới này, để quý vị luôn hoàn thành
các công tác và sứ vụ được giao.
TM. Hội đồng mục vụ
Ban Thường vụ
![Page 14: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/14.jpg)
TIN MỪNG TTDC 03-2012
Trang 14
Ghi nhớ: “Đây là con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời
Người”
Chia sẻ: Chúa Giêsu đưa ba vị Tông đồ nền tảng lên núi
cao để bổ túc thêm sự trung tín của các Ngài: Chúa Giêsu
mà các ngài tuyên sưng đó đích thực là như thế, nhưng
cũng là để chứng thực lời Ngài nói về khổ nạn. Cuộc khổ
nạn và vinh quang như những chặng đường trên hành
trình của Chúa, mà ai muốn đi theo phải chấp nhận tất cả.
Còn với Phụng vụ thì ở tuần trước, đã cho chúng ta thấy
Chúa Giêsu bị cám dỗ (Mc 1,12-15); và sau chiến thắng
trên Satan, Chúa được tôn vinh: cả hai cám dỗ và tôn vinh,
đều là những khía cạnh, những chặng đường góp phần
vào việc Phục Sinh của Đấng Cứu Thế, Thánh Marcô như
muốn nhắc người Kitô hữu lời mời gọi đi theo Chúa Giêsu
trong cuộc đời Ngài qua cuộc đời mình, biết đón nhận tất
cả mà không dừng lại ở một góc cạnh, một khúc đường
nào. Ta nên tìm hiểu kỹ trình thuật biến hình này, nhờ đó
ánh sáng chói lọi chiếu rọi vào tâm hồn ta, hầu thanh tẩy
và hấp dẫn ta sống theo và như Chúa bị thử thách, đau
khổ và Phục Sinh.
Nhằm củng cố niềm tin nơi các tông đồ, đặc biệt là các vị
có trách nhiệm lớn lao hơn, Chúa Giêsu đã cho họ thấy sự
CHÚA II NHẬT MÙA CHAY
(4/03/2012)
Bài Tin Mừng (Mc 9,2-10)
Hãy nghe lời Người
![Page 15: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/15.jpg)
TTDC 03-2012 TIN MỪNG
Trang 15
biến đổi hình dạng của Người, tiên báo cuộc sống Thiên
Giới mà chính Người là vị đem Vương Quốc đến vào thời
Chánh Hưng.
Trao đổi: Thánh Marcô cho ta thấy, dường như khi được ở
trên núi Chúa biến hình, các môn đệ hiểu, nhưng rồi khi
xuống núi lại như chưa hiểu gì cả. Đó cũng là trải nghiệm
của bạn và tôi trên đường lữ hành trần gian, nhiều lúc ta
như nắm bắt được Chúa để rồi có lúc tưởng như tuột tất
cả. Phải không bạn?
Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa uy nghi sáng chói, con sấp
mình xuống thờ lạy Chúa như ba vị tông đồ xưa, để tôn
vinh Thiên Tính cao vời của Chúa và để cảm tạ Chúa.
Ghi nhớ: “Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ
phải thiệt vào thân”
Chia sẻ: Chúng ta được đọc bài Tin Mừng của Thánh
Gioan trong tuần III mùa Chay nói về vịệc Chúa Giêsu lên
đền thờ Giêrusalem và tẩy uế nơi đó. Phúc Âm thánh
Gioan nói tới ba lễ Vượt Qua trong cuộc đời Chúa Giêsu
và việc thanh tẩy đền thờ được tả trong bài Tin Mừng hôn
nay là lễ Vượt qua thứ I. Xét về thời gian thì kể cũng khó
xác định Chúa Giêsu tẩy uế đền thờ năm nào, vì các tác
giả Tin Mừng Nhất Lãm nói là Chúa Giêsu lên đền thờ có
CHÚA NHẬT III MÙA CHAY
(11/03/2012)
Bài Tin Mừng (Ga 2,13-25)
Chúa Giêsu thanh tẩy đền thờ.
![Page 16: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/16.jpg)
TIN MỪNG TTDC 03-2012
Trang 16
một lần vào cuối đời, và cho đó là hành vi thanh tẩy đền
thờ chỉ xảy ra vào tháng 4 năm 30. Có lẽ Chúa Giêsu thanh
tẩy đền thờ vào tháng 3 năm 28. Nhưng sao Giáo hội lại
cho ta nghe bài này vào mùa Chay, mùa cuối đời của
Chúa Giêsu? Ở đây lại phải nói thêm về ý nghĩa phục vụ:
tất cả cuộc đời của Chúa đều nói về việc Phục Sinh, và
nhất là mùa Chay nhằm tẩy uế con người để con người
đặc biệt là thân xác, luôn xứng đáng là đền thờ của Thiên
Chúa như sách Thánh đã nói với chúng ta (IGr 6,15; 12,27
Rm 8,11), vì chính Đức Giêsu đã nên đền thờ mới của
Thiên Chúa qua thân xác Ngài, mà Ngài vẫn nói như dấu
chỉ, và sau này các môn đệ hiểu được. Trong ý hướng đó,
chúng ta tìm hiểu bài Tin Mừng trong bầu khí chay tịnh
một cách thiết thực hơn.
Với lòng nhiệt thành và thờ phượng, Chúa Giêsu đã
không chấp nhận nổi cảnh lộn xộn nơi Đền Thánh, nên
Ngài đã tẩy uế và nói thân xác Ngài là dấu chỉ đền thờ với
việc phụng sự chính đáng hơn.
Trao đổi: Chúa Giêsu quan tâm đến đền thờ. Ngài đến
đền thờ, thanh tẩy đền thờ và coi đó là nhà Cha của
Ngài… Chúng ta đã lưu tâm đến nhà thờ xứ đạo của
chúng ta, đã lịch sự, giữ gìn, vệ sinh, kính trọng và lưu
tâm đến nhà thờ chưa?
Cầu nguyện: Lạy Chúa! Xin cho chúng con lòng nhiệt
thành yêu mến Chúa, để chúng con biết tôn trọng nhà thờ
nơi Chúa ngự, biết thờ phượng Chúa, làm cho hữu ích để
phục vụ Chúa và tha nhân.
![Page 17: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/17.jpg)
TTDC 03-2012 TIN MỪNG
Trang 17
Ghi nhớ: “Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án.
Những kẻ không tin, thì bị lên án rồi.”
Chia sẻ: Bài Tin Mừng của Thánh Gioan hôm nay là phần
cuối cuộc nói chuyện giữa Chúa Giêsu và một vị đầu mục
Do thái, ông Nicôđêmô. Ông này đến gặp Chúa Giêsu, và
Ngài đã nói cho ông biết việc phải tái sinh trong Thánh
Thần mới được vào Nước Trời (Ga. 3,1-13), do đó Tin
Mừng thứ IV này vừa sâu xa, lại vừa như được chọn lọc
để nói lên tính chủ yếu của Thiên Chúa và chương trình
cứu độ, ấy là: Thiên Chúa là Tình Thương, và đã ban Con
Một Mình để cứu độ thế gian, nên ai đi ra ngoài kế hoạch
ấy, tức là không tin nhận giáo lý đó, sẽ không được cứu
độ. Như thế cuộc phân định đã rõ ràng rồi, ngay từ khi
Tin Mừng được loan báo, từ khi ánh sáng đến thế gian chứ
không phải chờ tới lúc vào đời sau. Chúng ta cùng tìm để
khi phần xác chay tịnh, phần hồn chúng ta đón nhận tình
thương của Thiên Chúa, mà xác định đươc chỗ đứng của
mình trong Nước Trời, hầu chuẩn bị đầy đủ tiếp nhận ánh
sáng Phục Sinh của Chúa Kitô trong đêm vượt qua sắp
đến.
Trao đổi: Chúa dạy: ”Những kẻ sống theo sự thật thì đến
cùng ánh sáng”. Mà sư thật chính là Chúa. Ta có dịp xét
CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY
(18/03/2012)
Bài Tin Mừng: (Ga 3, 14-21)
Thiên Chúa yêu thương thế gian
![Page 18: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/18.jpg)
TIN MỪNG TTDC 03-2012
Trang 18
mình vì đã nhiều lần ta sống không thật với cả ta, tha
nhân và cả với Chúa nữa. Phải thế không bạn?
Cầu nguyện: Lạy Chúa! Lời Chúa luôn thôi thúc con đổi
mới, cải tiến, và cố gắng luôn mãi tin yêu Chúa. Nhưng
với bao bất xứng con đã làm, bao khả năng con đã chôn
vùi… chẳng công tác và đồng hành cùng Chúa. Xin cho
con trong mùa chay này được tái sinh, được ánh sáng
Phuc Sinh đốt hết những tối tăm, những rác rến trong con.
Ghi nhớ: “Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, thì
nó vẫn trơ trọi một mình.”
Chia sẻ: Nhân cơ hội có một số anh em Hy Lạp muốn gặp
Chúa, mà có lẽ họ nghĩ rằng đang rạng ngời vinh quang.
Chúa Giêsu cho họ và dân chúng cũng như các môn đệ
biết rằng, sự tôn vinh đích thực cho Ngài là hy sinh mạng
sống để cứu độ nhân loại.
Thiên Chúa Ngôi Hai làm người đã chấp nhận cách cứu
độ nhân loại theo một kiểu mà không ai dám hay nghĩ tới:
Chịu khổ nạn và chết trên thập tự và còn coi đó là một sự
tôn vinh, vì lộ rõ nét lòng yêu thương của Thiên Chúa và
đem lại hạnh phúc cho nhân loại. Tín điệp đó gửi đến
chúng ta, những người đang sống mà một thời ý nghĩa
danh dự đặt ở chỗ khác, một hoàn cảnh mà hy sinh cho tha
nhân có lẽ đã nhạt nghĩa, thật sự như một cách nhắc bảo rất
CHÚA NHẬT V MÙA CHAY
(25/03/2012)
Bài Tin Mừng: (Ga 12,20-30)
Chúa Giêsu loan báo về cái chết của Người.
![Page 19: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/19.jpg)
TTDC 03-2012 TIN MỪNG
Trang 19
cần thiết: Những người theo phục vụ thì nên sống như
Chúa, coi thường mạng sống mình để phục vụ lợi ích cho
thân nhân, đưa đời mình như hạt lúa gieo vào lòng đất với
niền tin sẽ trổ sinh một mùa gặt phong phú, nếu ai cũng chỉ
biết có mình, sống cho mình, thì bầu khí gia đình, bộ mặt xã
hội sẽ nặng nề, khô cằn và tàn lụi, chỉ có cuộc sống thanh
thoát, xả kỷ vị tha mới nâng mình và tha nhân lên được mà
thôi.
Trao đổi: Các người Hy Lạp đã muốn gặp Chúa, họ muốn
biết sự thật về con Người có lời nói, việc làm đầy uy quyền.
Chúng ta đã vận dụng khả năng của mình để tìm Chúa
chưa, hay chỉ đòi những gì phù hợp với lối suy nghĩ, cách
sống sẵn có của mình?
Cầu nguyện: Lạy Chúa! Xin cho con biết tìm Chúa trong
những lúc khổ đau, biết chấp nhận những trắc trở khi theo
Chúa. Ít nói về mình hơn, biết như Mẹ Maria âm thầm đi
theo Chúa vác thập giá.
Đóng góp bài viết, hình ảnh cho Thông tin dân Chúa
xin gởi về email: [email protected] hoặc
[email protected] Thông tin dân Chúa
xin chân thành cảm ơn. Chủ đề TTDC kỳ sau:
XÁC TÍN (Trao đổi với anh chị em tân tòng)
Xin kính mời quý ông bà, anh chị em ghé thăm hai trang web:
Trang của giáo xứ: mehangcuugiupxm.net
Trang của giáo lý viên: huynhtruong-dmhcg.net
![Page 20: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/20.jpg)
MỤC TỬ TTDC 03-2012
Trang 20
ĂN CHAY VÀ ĂN MẶN Đời đáng sống, hay không đáng sống…
Trong những ngày này,
người Công giáo đang sống
trong những ngày gọi là
"Mùa Chay". Mùa Chay kéo
dài 40 ngày, bắt đầu từ Thứ
Tư Lễ
Tro. Mùa
Chay là
mùa hy
sinh hãm
mình,
thanh tẩy
tâm hồn,
canh tân
đời sống để chuẩn bị tâm
hồn kỷ niệm cuộc Thương
Khó của Chúa Giêsu Kitô và
mừng Đại Lễ Phục Sinh.
Chữ "CHAY" nơi đây hiểu
theo một nghĩa hơi khác với
ý niệm "CHAY" của một số
tôn giáo khác. Như bên Phật
giáo, chữ "CHAY" có nghĩa là
"không ăn thịt", chỉ ăn rau,
hoa trái. "Chay trường" là
kiêng ăn thịt suốt đời, hoặc
trong một thời gian lâu dài;
hoặc ăn chay theo ngày như
'mùng một và ngày rằm". Vì
thế có danh từ "ĂN CHAY"
và "ĂN MẶN". Có những
trường phái
hoặc những
người chủ
trương "ăn
chay"
(vegetarian)
để chữa
bịnh, hoặc
để tu luyện,
như những tu sĩ nam nữ
trong các dòng khổ tu Công
giáo, như "Châu Sơn",
"Phước Sơn", dòng tu
Camêlô.v.v…
Chữ "chay" bên Công giáo
hiểu là "ăn ít đi", ngày ăn
chay là ngày chỉ ăn một bữa
chính và một bữa ăn nhẹ, và
không ăn "vặt" giữa các bữa
ăn, trừ những vị đã già nua,
hoặc những người bệnh tật.
![Page 21: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/21.jpg)
TTDC 03-2012 MỤC TỬ
Trang 21
Còn "kiêng thịt" mới là ngày
không ăn thịt. Ngày xưa,
người Công giáo không ăn
thịt ngày Thứ Sáu suốt năm
để kỷ niệm ngày Chúa Giêsu
chịu chết trên Thập tự giá để
chuộc tội nhân loại. Bây giờ
chỉ còn "Kiêng thịt ngày Thứ
sáu trong Mùa Chay". Tuy
nhiên nhiều người vẫn kiêng
thịt ngày Thứ Sáu quanh
năm, có người kiêng thịt
ngày Thứ Sáu và ngày Thứ
Tư trong tuần.
Trong Mùa Chay, người
Công giáo chỉ buộc vừa ăn
chay (chỉ buộc những người
từ 18 tuổi đến 59 tuổi), vừa
kiêng thịt (chỉ buộc những
người từ 14 tuổi trở lên),
trong hai ngày là ngày "Thứ
Tư Lễ Tro" (ngày mở đầu
Mùa Chay Thánh) và ngày
"Thứ Sáu Tuần Thánh" (ngày
đặc biệt kỷ niệm của cuộc
khổ nạn của Chúa Giêsu).
Những người đau ốm hoặc
quá già nua tuổi tác thì
không phải giữ những lề luật
trên đây.
Như vậy so với các tôn
giáo bạn, thì lề luật "ăn chay",
"kiêng thịt" của Giáo hội
Công giáo rất là nhẹ nhàng.
Lý do, vì Giáo hội coi các lề
luật, kể cả đi dâng lễ ngày
Chúa Nhật, chỉ là nhưng
"hướng dẫn cụ thể" để mọi
người tùy theo hoàn cảnh,
tuổi tác tự làm lấy những
công việc đó một cách tự
nguyện do đức tin chân
thành và lòng yêu mến Chúa,
chứ không chỉ làm vì sợ tội,
sợ hình phạt. Giống như
những người con hy sinh
thời giờ đến thăm cha mẹ,
hoặc giữ những lời chỉ bảo
của cha mẹ, vì lòng hiếu
thảo, yêu mến cha mẹ, chứ
không chỉ vì sợ cha mẹ la
mắng, hoặc cha mẹ ghét bỏ.
Đó là thái độ "sống đạo
trưởng thành", với tấm lòng,
với tình yêu thương, chứ
không phải chỉ vì sợ tội.
![Page 22: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/22.jpg)
MỤC TỬ TTDC 03-2012
Trang 22
Thiên Chúa luôn luôn tôn
trọng tự do của con người.
Hơn nữa, Mùa Chay không
phải chỉ gồm có ăn chay,
kiêng thịt, mà quan trọng ở
chỗ "hy sinh hãm mình", tập
luyện ý chí để tự kiểm soát
con người của mình (self-
control) không bị "danh, lợi,
thú" điều khiển cuộc đời của
mình.
Như vậy Mùa Chay là thời
gian đặc biệt để mọi người tự
thanh luyện con người của
mình, làm mới lại con người
của mình. Nhờ ơn Chúa
Thánh Thần giúp đỡ để canh
tân đời sống. Thực ra đó là
những điều mỗi người chúng
ta đều phải làm hàng ngày
để cải thiện con người của
mình, để mỗi ngày trở nên
tốt hơn, mới hơn (tân nhật
tân); hôm nay phải cố gắng
để "mới hơn hôm qua". Đó là
một cuộc hành trình đức tin
để tiến lên gần Thiên Chúa là
Đấng Chân Thiện Mỹ… Mỗi
ngày chúng ta tiến gần cái
chết hơn, đến gần nấm mồ
của chúng ta hơn, và cũng là
tiến gần đến với Chúa hơn.
Con đường sống đạo là con
đường đi lên, vươn lên mãi
mãi.
Mỗi người chúng ta đều
phải chết, dù giàu, dù nghèo,
và khi chết chúng ta đều trở
về cát bụi, không mang theo
chút của cải gì. Những gì
chúng ta có thể mang theo để
dâng lên Chúa đó là những
gì chúng ta làm cho người
lâm cảnh cùng khốn. Trong
ngày Thứ Tư Lễ Tro, chúng
ta đi dâng lễ rất đông, và
chúng ta đều lên chịu xức tro
trên trán và nghe ca đoàn hát
rất cảm động: "Hởi người,
hãy nhớ mình là bụi tro, một
mai người sẽ trở về bụi
tro…".
Ngày phán xét cuối cùng
Thiên Chúa sẽ xét xử chúng
ta theo những việc chúng ta
đã làm cho Chúa qua việc
![Page 23: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/23.jpg)
TTDC 03-2012 MỤC TỬ
Trang 23
giúp đỡ những người nghèo
khó, bịnh hoạn… Trong câu
chuyện "Ngày phán xét
chung", Thiên Chúa nói với
những người tốt lành, từ
tâm: "Các con hãy vào hưởng
hạnh phúc Nước Trời, vì xưa
Cha đói các con đã cho Cha
ăn, Cha khát đã cho Cha
uống, Cha bịnh hoạn các con
đã viếng thăm… Khi chúng
con làm những điều đó cho
anh em là chúng con đã làm
cho chính Cha!.." (Phúc Âm
Mathêu 25, 31…).
Công việc bác ái, từ thiện
là việc chúng ta phải làm
suốt năm, suốt đời. Nhưng
đặc biệt trong Mùa Chay,
chúng ta càng cần đọc và suy
ngẫm Lời Chúa để đem vào
thực hành trong đời sống, để
âm thầm phục vụ tha nhân
trong khiêm tốn với cả lòng
thương người phát từ lòng
chân thành của chúng ta qua
tác động của Chúa Thánh
Thần. Chúng ta cần tự hỏi:
Tôi đã làm gì để giúp đỡ
Chúa qua những người cần
được giúp đỡ?
Xin Chúa Thánh Thần
canh tân đời sống chúng ta
trong Mùa Chay Thánh này,
để chúng ta cũng được "sống
lại" với Chúa trong cuộc sống
mới, rộng mở tâm hồn để
cùng chung tay xây dựng
hòa bình, sự thịnh vượng và
phát triển trên tòan thế giới,
và chúng ta được thấy cuộc
đời chúng ta thật tốt đẹp,
thật hạnh phúc và giàu ý
nghĩa.
"Ăn Chay" hay "Ăn Mặn" là
tùy sự lựa chọn và hoàn cảnh
sống của mỗi người; tuy
nhiên, "Đời đáng sống hay
không đáng sống!" "Đời
chúng ta có hạnh phúc hay
không?" là tùy thái độ sống
của chúng ta và lòng từ tâm
quảng đại của chúng ta!
LM Anphong Trần Đức Phương
![Page 24: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/24.jpg)
GIA ĐÌNH TTDC 03-2012
Trang 24
CÁI BÓNG HẠNH PHÚC CỦA CON
Thư gởi con dâu Con dâu của má. Ba má chỉ có một đứa con duy nhất, đó
là chồng con, cho nên coi con như con gái ruột. Con cũng là
đứa con duy nhất của bố mẹ con. Má biết bố mẹ con cưng
con lắm. Ba má bên này cũng cưng con như vậy, con có thấy
không?
Nhà ba má quá chật hẹp. Tối cả nhà tập trung lên ngủ ở
trên gác. Nhà này của ông bà ngoại cho ba má khi ông bà đi
định cư ở nước ngoài. Ngày xưa ông là công chức, có quyền
hành, nhưng không dám làm điều gì khuất lấp, cũng không
biết làm khó dễ dân, nên ông nghèo, “ông thần không bắt
người ta là ông thần không linh”. Chồng con sinh ra và lớn lên
tại căn nhà này và một lòng kính thương ba má, nên không
chịu ở rể bên nhà con, nó nói con yêu nó thì phải về ở trong
cái nhà chật hẹp với nó. Má biết tánh của con má lắm, nó
không quen sống nơi nhà cao cửa rộng. Má rất áy náy, sợ
con dâu của má chịu cực không nổi, một căn phòng nhỏ của
vợ chồng con trên căn gác, dưới mái tôn, trong không khí oi
bức mùa hè. Con đã từng ở biệt thự, có đầy đủ tiện nghi,
máy điều hòa không khí, giường nệm êm mát, phòng tắm và
phòng vệ sinh hiện đại..., máy chiếu phim, truyền hình với
truyền hình cáp bắt tin tức mấy chục đài. Bố con còn trẻ,
tháo vát, mẹ con giỏi buôn bán nên mới sau ba mươi năm
mà đã ăn nên làm ra. Ở chung nhà với ba má, chắc con thấy
tù túng quá phải không, con dâu của má?
Con nhớ không? Ban đầu gia đình con chẳng đồng ý tác
hợp cho hai con. Con nói với ba má nếu bố mẹ con không gả,
![Page 25: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/25.jpg)
TTDC 03-2012 GIA ĐÌNH
Trang 25
con cũng đi theo chồng con, đến khi nào có con thì về xin bố
mẹ tha thứ, các con yêu nhau thắm thiết nên đã mơ tưởng
một mái nhà tôn với hai quả tim vàng. Đối với ba má thì con
trai của mình thương đâu thì mình chịu đó, mà dầu có cản
chồng con, không cho cưới con cũng không được vì thời đại
bây giờ con cái đặt đâu cha mẹ ngồi đó, phải không con?
Đám cưới của các con tổ chức thật linh đình, có đông đủ
bà con hai họ ở thành phố và từ các tỉnh về tham dự. Vợ
chồng con vui vẻ, quấn quít nhau như đôi chim liền cánh,
làm cho ba má rộn rã niềm vui trong lòng. Má hãnh diện
đưa con dâu của má đi thăm viếng để khoe với bà con, họ
hàng khắp nơi.
Nhưng một tin sét đánh khiến cho ba má hết sức bàng
hoàng, mới bốn tháng sau ngày cưới, con thu dọn đồ đạc về
nhà bố mẹ con, cả hai đứa con đều không cho ba má biết
chuyện gì đã xảy ra. Má vẫn nấu những món ăn mà con
thích đem lên nhà bố mẹ con để con ăn khi đến thăm con
mỗi tuần mấy lần, có khi má đem thức ăn lên tận sở làm của
con, má mong bắc lại nhịp cầu thông cảm giữa hai con. Má
thương con ruột, má thương con dâu, muốn cuộc hôn nhân
của hai con không gãy đổ. Nhưng con âm thầm viết đơn ly
dị với chồng con, má không hề hay biết. Rồi tòa án mời
chồng con đến để thông báo việc này, nó tự ái nói đã không
hợp nhau thì cứ ly dị, nó ký tên đồng ý ly dị, má cũng không
hề hay biết và cứ tiếp tục nấu, đem cho con ăn những món
ăn con thích.
Một hôm má được một thư ký ở tòa án cho biết quyết
định ly dị đã có từ lâu. Má rất ngỡ ngàng, tự hỏi sao việc xử
![Page 26: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/26.jpg)
GIA ĐÌNH TTDC 03-2012
Trang 26
ly hôn không qua những giai đoạn hòa giải, ly thân trước
khi tòa án ra quyết định ly dị. Luật bây giờ đã khác luật hồi
xưa hay là luật nước mình không giống luật một nước nào
khác trên thế giới? Má rất hy vọng thời gian hòa giải hoặc
thời gian ly thân kéo dài để xoa dịu những bất đồng giữa hai
con. Quyết định của tòa ra quá sớm làm cho má hụt hẫng.
Má nghĩ có lẽ con đã nhận quyết định ly dị từ lâu rồi,
nhưng vì thương hại má, con không nỡ cho má biết hai con
đã thực sự đường ai nấy đi, phải không con?
Trong đầu má phát sinh nhiều câu hỏi chưa được giải
đáp. Các con nói không còn hợp với nhau là tại sao hay là
sức nóng của mái nhà tôn đã làm tan chảy hai quả tim vàng?
Má đã đuổi bắt cái bóng hạnh phúc của hai con, bây giờ
nó đã vuột khỏi tầm tay của má, nó bay bổng lên chín tầng
mây, mang theo
những gì bí ẩn mà
các con đã giấu má.
Ngày xưa người
ta quan niệm hôn
nhân là nợ duyên
tiền định, hễ cưới
nhau thì như ván đã
đóng thuyền, biết
tha thứ và chịu
đựng để sống với
nhau suốt đời. Theo đạo Công giáo, sự gì Thiên Chúa đã kết
hợp, loài người không được phân ly, mỗi giáo dân chỉ được
làm phép hôn phối một lần trong đời. Người phụ nữ Việt
![Page 27: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/27.jpg)
TTDC 03-2012 GIA ĐÌNH
Trang 27
Nam thời của má trở về trước thường ép mình trong một
khuôn khổ tiết hạnh thật khắt khe, khi chồng qua đời
thường giữ lòng chung thủy, tự nguyện ở vậy, không tái giá,
chôn chặt cuộc đời dưới mộ huyệt của chồng, còn ngày nay
hôn nhân như một trò đùa, ngãi nhơn mỏng dánh tợ cánh
chuồn chuồn, khi vui thì đậu khi buồn thì bay.
Má không biết được nguồn gốc của sự đổ vỡ, má không
phiền trách con, mà chỉ đau xót, tiếc rẻ và cảm thấy quá mệt
mỏi như sắp chết đuối giữa dòng đời dâu bễ. Nhưng dầu ở
vào tình huống nào, má vẫn luôn cầu nguyện cho con có một
cuộc sống mới hạnh phúc như ý.
Má
TÔ PHỞ Em gái tôi rất thích ăn phở, nhưng hồi ấy nhà nghèo lắm,
không phải thèm là ăn đuợc.
Có một lần ba đến trường đón nó về, hai cha con ghé lại
quán phở đầu hẻm. Ba kêu một tô phở, đẩy về phía nó: Con ăn
đi, ba no rồi!
Ăn xong, nó chợt nhìn thấy ba vét hết các túi mới đủ tiền trả
tô phở.
Mười lăm năm trôi qua, em tôi đã là một cô giáo. Hôm lĩnh
tháng lương đầu tiên về, nó cầm xấp tiền tần ngần mãi. Tôi
hỏi:
- Mi định mua sắm gì đây?
- Em mua tô phở thật ngon để cúng ba!
Rồi nó quay mặt hướng khác, giấu đi hai con mắt đỏ hoe.
Tôi cũng vậy.
![Page 28: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/28.jpg)
GIA ĐÌNH TTDC 03-2012
Trang 28
SỢ VỢ LỢI HAY HẠI Phàm ở đời, không nhất
thiết người chồng nào cũng sợ
vợ. Nhưng thôi, chúng ta
chẳng nhắc đến bọn người vô
lương tâm, chỉ nhìn vợ bằng
nửa con mắt đó làm gì. Ta chỉ
nói đến chúng ta thôi, những
người chồng luôn luôn nhìn
đắm đuối vợ mình bằng hai
con mắt đầy đủ. Và hai con
mắt đó lúc nào cũng ánh lên
vẻ tha thiết biết lỗi khi vợ cật
vấn bằng một giọng nanh nọc:
"Sao, đi đâu mà giờ này
anh mới vác mặt về?". Tất
nhiên là ta biết ta đi đâu.
Những người chồng đứng đắn
như chúng ta thì chẳng bao
giờ về trễ vì một lý do bậy bạ.
Rõ ràng là ta đi họp về muộn.
Nhưng lẽ nào lại nói điều đó
ra khi vợ mình đang giận. Nói
ra, có nghĩa là ta thét vào mặt
vợ:
"Cô là kẻ chuyên nghi ngờ
bậy bạ, không hề biết tí gì về
công việc của tôi!". Ôi, lẽ nào
ta lại nhẫn tâm đến như thế!
Và nếu ta lỡ mồm nói ra, vợ ta
cảm thấy bị mất mặt, nổi cơn
lôi đình lên thì sao? Tai họa ai
chịu? Thì còn ai nữa ngoài đôi
tay và đôi tai sưng tấy lên vì
bị véo của chúng ta, những
người quen chịu trận. Vì vậy,
lỡ rơi vào tình huống nan giải
đó, tốt nhất là chúng ta im
lặng ra vẻ biết lỗi. Chẳng có gì
xấu hổ hết! Ông cha ta chẳng
đã nói "Im lặng là vàng" sau
bao năm quen nhẫn nại trước
các bà, các mẹ của ta đó sao!
Vâng, ta im lặng và âm
thầm xuống bếp, lục cơm
nguội ra ăn, bởi vì sẽ chẳng có
cô vợ giàu nguyên tắc nào lại
đợi cơm khi chồng đi làm về
muộn. Vả lại, vợ ta đã đứng
chờ ngồi đợi mỏi mòn con mắt
vì ta rồi, lẽ nào ta còn hành hạ
cô ta nữa. Những người chồng
biết điều hãy cùng ta lặng lẽ
xuống bếp xới cơm ăn một
mình, vừa ăn vừa gặm nhấm
khuyết điểm của mình. Ăn
xong thì hãy lo mà rửa chén,
![Page 29: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/29.jpg)
TTDC 03-2012 GIA ĐÌNH
Trang 29
không phải cái chén ta vừa ăn
mà cả một đống chén ngỗn
nghện từ sáng tới giờ. Gặp
thằng chồng khốn nạn thì chắc
chắn nó sẽ mặt nhăn mày nhó,
nhưng ta thì không, thậm chí
ta còn nở một nụ cười hạnh
phúc. Bởi vì ta đã quen những
thử thách này rồi.
Từ hồi lấy nhau đến giờ,
ngày nào cũng thế, vợ ta cứ sợ
ta bớt yêu nàng nên luôn luôn
tạo điều kiện cho ta chứng
minh tình cảm trước sau như
một của mình. Cái đống chén
này là một ví dụ. Vợ ta cứ
tưởng ta không biết nên thử
thách ta hoài! Ta xắn gối ngồi
xuống (bởi ta đã kịp thay đồ
đâu!), tay cầm nùi giẻ lên mà
trong lòng cứ tội nghiệp vợ:
Ôi, nàng phải nhọc lòng
thử thách ta biết bao, chứng tỏ
nàng yêu ta lắm! Một người
chồng mẫu mực phải biết cách
rửa chén không gây tiếng
động. Lúc này im lặng vẫn cứ
còn là vàng! Bởi lúc ta ngồi
rửa chén thì vợ ta đang ngủ.
Nàng không đủ sắt đá để
chứng kiến sự thử thách của
mình và vì không nỡ nhìn
chồng cặm cụi ngồi rửa một
núi chén nên nàng đành phải
đi ngủ. Và vì vợ ta đi ngủ, ta
phải rửa chén bát êm thắm,
lặng lẽ như một nghệ sĩ kịch
câm chính cống. Dù sao thì
trong chuyện này, tay nghề ta
cũng cao lắm rồi. Bình tĩnh
nhé, đừng sẩy tay! Ta dặn ta
như thế, bởi vì một tiếng động
vang lên vào lúc này có khác
gì một quả bom nguyên tử nổ.
Ai sẽ bảo vệ ta trước cơn thịnh
nộ chính đáng của vợ? Không
ai cả! Và cái tai tội nghiệp của
ta một lần nữa lại chứng minh
rằng "tai không chỉ dùng để
nghe mà còn dùng để cho
người khác trút sự phẫn nộ".
Rửa chén bát, úp vào chạn
xong, ta nhón gót đi lên nhà
trên, nhón gót thay đồ, nhón
gót đi... vệ sinh và cuối cùng
nhón gót mò vào giường.
Ô kìa, vợ ta đâu rồi ? Cô ta
không có trong giường! Sau
![Page 30: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/30.jpg)
GIA ĐÌNH TTDC 03-2012
Trang 30
một thoáng bất ngờ, ta giận
tím cả mặt. Không phải giận
vì đêm nay ta lại ngủ một
mình mà giận vì ta biết cô ta ở
đâu rồi! Cô ta chơi bài tứ sắc ở
nhà bên cạnh, các ông bạn
đứng đắn của ta ạ! Đêm nào
cũng thế, cô ta lỉnh đi chơi bài
suốt đêm, có khi một hai giờ
sáng mới về. Nhiều đồ đạc
trong nhà đã bắt đầu biến mất
một cách kỳ quặc mà ta chưa
dám hỏi. Hừ, sớm muộn gì ta
cũng hỏi thôi (tất nhiên là
muộn)! Sức khỏe cô ta thì sa
sút thấy rõ (tai ta độ rày ít đau
hơn). Cái hại của cờ bạc rành
rành như thế mà cứ đâm đầu
vào. Ta là chồng, ta biết phải
làm gì trong lúc này chứ! Thế
là ta xăm xăm bước qua nhà
hàng xóm quyết kêu vợ ta về,
mắng nhiếc cho một trận nên
thân! Cái gì chứ việc này thì rõ
ràng ta đúng. Ta ló đầu vào
tìm kiếm. Kia, vợ ta kia rồi, cô
ta đang xòe bài. Ta cố trấn
tĩnh hắng giọng:
- Em ơi ...
- Anh làm cái trò gì đó? Vợ
ta lạnh lùng hỏi, đầu không
quay lại. Tim ta tự dưng chơi
điệu đítxcô, mặc dù ta không
thích nhạc trẻ. Đầu ta lỡ thò
vào cửa, giờ không biết làm
sao. Tự dưng rút ra mà không
trả lời nghiêm chỉnh câu hỏi
của vợ thì bất lịch sự quá. Mà
để cái đầu trong nhà, trong
khi cái thân ngoài hiên thì coi
không được. Tự nhiên, ta giận
ta ghê, đâm đầu vô đây chi
không biết! Vợ ta giải trí một
chút mà ta cũng quấy rầy, thật
là đồ vô lương tâm! Cuối
cùng, ta cũng nghĩ ra được
một câu đáng điểm mười:
- Anh tính qua hỏi em cần
tiền không, anh đưa thêm!
Tất nhiên là vợ ta không từ
chối, sợ ta buồn. Còn ta thì
dùng mấy trăm mà chuộc
được tính mạng, kể cũng hên!
Thế là vợ ta ngồi thức bên đó,
ta nằm thức bên đây. Cách
nhau một bước, xa nhau nghìn
trùng. Chuyện đó, đến nay
vẫn còn! Ta nhờ tài học vấn
![Page 31: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/31.jpg)
TTDC 03-2012 GIA ĐÌNH
Trang 31
uyên bác nên sợ vợ cũng có
dựa trên cơ sở lý luận, nay
muốn tìm người trao đổi kinh
nghiệm hầu nâng lên thành
một học thuyết triết học.
Ta bắt chước Lỗ Tấn: "Liếc
mắt coi khinh nghìn lực sĩ. Cúi
đầu làm ngựa cho vợ ta". Lỗ
Tấn nói là "trẻ con" nhưng
không có "vợ ta" làm sao có
"trẻ con"? Ta sợ vợ ta chứ có
sợ vợ ai đâu mà xấu! Cũng từ
Lỗ Tấn ta suy ra: "Vợ nhờ
chồng sợ mà thành hùm" (từ
câu "Rừng nhờ người đi mà
thành đường"). Nghe chí lý
thay! Ta vốn người hào kiệt,
coi khinh nghìn lực sĩ, bình
sinh chưa biết sợ ai, nhưng sở
học lộn xộn nhớ lầm câu "nếu
không có cái mình thích thì
hãy thích cái mình có" thành
câu "nếu không có cái mình sợ
thì hãy sợ cái mình có". Gia tài
ta chẳng có gì ngoài vợ nên từ
đó đâm ra sợ vợ mà thành tật.
Nay, tính can vợ bỏ bài bạc
hoài mà không được, ta lại
ngẫm ra "nếu cứ sợ cái không
đáng sợ ắt sẽ hại cái không
đáng hại". Ôi, phải chăng vì
yêu vợ mà ta hại vợ? Hỡi các
ông chồng đứng đắn giống
như ta, hãy trả lời! Sợ vợ, lợi
hay hại?
(sợ quá nên tên phải viết tắt!?!)
Pie TM
Đêm về, gấp trang giáo án, tôi giở cuốn sổ học trò
ngắm chiếc lá bàng khô. Ly ơi! Bây giờ, em ở đâu?
CHIẾC LÁ BÀNG Sân trường mình có 1 cây
bàng. Mùa thu, những chiếc
lá bàng từ màu xanh chuyển
sang màu tím thẫm, thả mình
từ trên cây xuống mặt đất.
Những chiếc lá rơi bao giờ
cũng nhẹ. Ở nơi này, nghe
những tiếng trống rộn rã
ngày khai trường hay tiếng
ve xốn xang những học trò
lớp cuối cấp, mùa phượng
![Page 32: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/32.jpg)
BẠN TRẺ TDC 03-2012
Trang 32
nở, ít ai để ý đến những chiếc
lá màu giản dị kia.
10 năm về trước. Tôi với
em đi bên nhau như những
đôi lứa bây giờ. Chỉ có điều,
họ ăn mặc đẹp hơn, tiêu tiền
bạo hơn và có lẽ khôn ngoan
hơn chúng ta nhiều. Em đã
nhặt một chiếc lá bàng đẹp
nhất đặt vào tay tôi. Chiếc lá
ấy bây giờ vẫn vẹn nguyên
trong cuốn sổ học trò.
Những bữa cơm sinh viên
đạm bạc. Em nhăn mặt nuốt
những miếng cơm nhão được
nấu từ thứ gạo ngả màu.
Buổi sáng, lên thư viện, hai
mắt hoa lên vì đói. Chúng
mình đọc "Nửa chừng xuân"
tác phẩm văn học lãng mạn,
chỉ sinh viên văn khoa mới
được đọc. Hồi ấy, "Tự Lực
Văn Đoàn" vẫn còn là vùng
cấm kỵ. Mơ ước của em là
viết một chuyên luận về văn
học thời kỳ này. Vậy mà
đành bỏ dở. Thời gian đi qua
những nỗi lo tiền thuê nhà,
tiền sách vở, học phí. Những
nỗi âm thầm của sinh viên
nghèo nối tiếp nhau. Một
đêm, nơi "công viên rau
muống", tựa vào vai tôi, em
nói tới mơ ước "Một ngôi nhà
nhỏ, trong nhà được trang trí
bằng sách theo ý muốn".
Cuộc sống sách vở càng
thơ mộng bao nhiêu thì cuộc
đời thực càng nghiệt ngã bấy
nhiêu. Khát vọng về một
cuộc sống bình yên không đủ
sức trụ lại bởi những dự cảm
đầy lo âu về sự tan vỡ mất
mát. Chúng mình chẳng ai
nói với ai nhưng cả hai đều
nghĩ về điều ấy. Ngàn lẻ một
nỗi lo toan của cuộc sống đời
thường chèn ép và bóp nghẹt
những giấc mơ về cuộc sống
bình yên.
Không có sự phản bội như
những câu chuyện tình trong
tiểu thuyết mà chúng mình
vẫn đọc. Nhưng những trái
đắng của đời cứ nhỏ giọt
theo thời gian. Thời gian biến
![Page 33: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/33.jpg)
TTDC 03-2012 BẠN TRẺ
Trang 33
hôm nay thành quá khứ của
ngày mai. Thời gian níu con
người vào những bến bờ xa
lạ, nơi ấy, mỗi kẻ phận mỏng
cánh chuồn như hai ta đều có
thể xót xa, nuối tiếc. Thời
gian xoa dịu những rung
động đầu đời. Để rồi chúng
ta lặng lẽ chia tay. Không
một ai nói ra điều cần nói.
Bởi chẳng ai muốn phải nói
ra. Cuộc sống nghiệt ngã
quá. Em đã lặng im trước cái
nhìn của tôi, vẫn cái dáng
khép nép, cẩn trọng và đôi
mắt thì xót xa đến nao lòng.
Những giờ học văn vẫn
trôi qua. Tranh luận, thuyết
trình, hội thảo, diễn đàn...
công việc chồng chéo và
những nồi niềm xuyên suốt.
Tôi như kẻ mộng du, chơi
vơi giữa đám bạn bè thân
quen và xa lạ. Heo may về,
lật ngược những sợi tóc xòa
trên trán. Tôi cảm nhận sâu
sắc cái mất, cái còn của mùa
đông. Cây bàng trên sân
trường, cây bàng kỷ niệm. Lá
theo mùa rụng xuống nỗi
niềm màu tím thẫm vụng dại
và xót xa. Trên thân cây,
những cánh tay gầy guộc,
khẳng khiu đau đáu nỗi mất
còn. Những gì có rồi lại mất,
thực ra chưa bao giờ là có.
Cái có thể sẽ khẳng định sự
đích thực.
Em đã có người bạn mới.
Anh ta không đẹp trai nhưng
ăn vận cũng ưa nhìn. Anh ta
không hiểu gì về nguyên lý
tảng băng trôi của
Hemingway nhưng biết chia
sẻ với em những dư vị lẽ ra
không đáng có, không nên có
của đời sinh viên. Một chiếc
xe máy không đến nỗi cà
tàng, một bộ đồ "xịn", môđen
thời thượng, cử chỉ thân
thiện, em lên xe ngồi ở phía
sau. Tiếng máy nổ êm tai hứa
hẹn những điều thú vị. Thì
đúng lúc ấy, em nhìn thấy
tôi. Ánh mắt của em thăm
thẳm. Dường như bể buồn
![Page 34: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/34.jpg)
BẠN TRẺ TDC 03-2012
Trang 34
trên thế gian này dồn vào đôi
mắt ấy.
Chúng mình cố gắng tránh
nhau. Tôi không muốn nhìn
thấy đôi mắt thăm thẳm của
em. Và em thì không muốn
nhìn thấy vẻ mặt thẫn thờ
của tôi. Một lần, trong hội
thơ, vô tình tôi ngồi cạnh em.
Em ngồi cạnh người bạn gái.
Không hiểu sao người bạn
trai của em không đến hội
thơ.
Em đã run run nói với tôi:
- Sơn ơi! Hãy hiểu cho em.
Đừng trách em, Sơn nhé!
Người ta bảo: khi yêu, một
ngày không được nhìn thấy
nhau một lần là không chịu
nổi. Vậy mà tôi đã nhìn vào
khoảng không hư vô ấy suốt
ngày qua ngày, tháng qua
tháng và qua cả một thời sinh
viên.
Cỏ sân trường vẫn xanh
mát những chân trần đôi lứa.
Mùa đông, những chiếc lá
bàng vẫn tím thẫm, tím đến
dại dột. Nếu không vô tri, vô
giác, những chiếc lá bàng có
nhớ tay em. Và rồi, những
chiếc lá rơi cũng cuốn theo
chiều gió. Qua phố, đài nhà
ai vọng ra: "Lòng người như
chiếc lá, thoảng trong cơn gió
vô tình". Lá bàng vẫn rơi. Em
mặc một chiếc áo thụng đỏ,
cái nhìn đã bạo dạn và mái
tóc để kiểu bất cần. Những
thiếu nữ bây giờ thích những
kiểu tóc như thế. Những
ngày cuối cùng. Ánh mắt của
em khẩn khoản. Dòng lưu
bút ở trong mắt ấy như lắng
lại trong tôi tất cả những
rung động đầu đời. Hiểu
nhau lắm mà rồi cứ phải chia
xa. Không còn thảo luận,
thuyết trình, diễn đàn, văn
nghệ Không còn những niềm
vui khơi dựng từ những
gương mặt thân yêu. Màn
mưa xối xả ngoài trời như
chìm lấp lời thầy chủ nhiệm
khoa đêm cuối cùng của
![Page 35: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/35.jpg)
TTDC 03-2012 BẠN TRẺ
Trang 35
hành trình tri thức giảng
đường:
- Mong sao những cơn mưa
đời, đừng làm ướt áo các em.
Đôi mắt buồn của tôi! Em
đứng trong lớp, kiềm nén
xúc động. Các bạn lần lượt
nói lời giã từ. Em nhìn tôi. Sự
im lặng đã nói lên tất cả.
Ra trường, tôi lao vào kiếm
sống. Bằng mọi nghề: vẽ
tranh cổ động, đánh máy
chữ, may quần áo, làm hàng
gia công... để nuôi nghiệp
dạy học. Thời gian và công
việc cứ cướp đi sự trai tráng
của tôi. Bù lại, tôi có tiền mua
được ngôi nhà nhỏ xinh xắn.
Trong nhà, một bức tường
xếp bằng sách, đủ những tác
phẩm mà em yêu thích.
Người đau khổ
CHIẾC GƯƠNG & CỬA SỔ Có một phú ông tên Hạo
Tường luôn cảm thấy trong
cuộc sống của mình thiếu
thốn một cái gì đó, nên ông
quyết định lên đường tìm
Thiền sư để tham hỏi.
Khi gặp Thiền sư: “Thưa
ngài! Tôi có rất nhiều tiền,
muốn thứ gì thì có thứ đó
nhưng lại không cảm thấy vui
và hạnh phúc được”. Vị thiền
sư mời ông ta đứng trước
một cửa sổ được làm bằng
kính và hỏi ông thấy được
những gì qua ô cửa kính đó.
“Dạ, tôi thấy những đoàn
người tất bật, hối hả qua lại trên
những con đường, có khi bằng
phẳng, có khi gập gềnh, khúc
khuỷu nữa”
Thiền sư chẳng nói gì và
mời ông ta đứng trước một
chiếc gương soi, hỏi ông thấy
gì qua chiếc gương đó. “Tôi
thấy chính mình…”
Thiền sư ôn tồn nói: “Chiếc
gương được làm bằng kính, cửa
sổ cũng được làm bằng kính,
nhưng cửa sổ thì bên ngoài, có
thể nhìn được người, cảnh vật
![Page 36: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/36.jpg)
BẠN TRẺ TDC 03-2012
Trang 36
xung quanh ta nhưng chiếc
gương thì phủ một lớp sơn phía
sau hoặc một tấm gỗ nên chỉ có
thể nhìn được mình mà thôi, khi
trong con người mình có thể gỡ
bỏ đi lớp sơn hay tấm gỗ kia thì
lúc đó con sẽ nhìn thấy người
khác, lúc con nhìn thấy người
khác con sẽ cảm thấy hạnh phúc
với những gì đang có”.
Lời bàn: Ta có là người hạnh
phúc không? Hay là người luôn
bận rộn với cuộc sống hiện đại
này? Hoặc ta cảm nhận cuộc
sống mình mỗi ngày một vui
hơn? Mỗi ngày chúng ta chạy
danh cầu lợi. Ở đâu đó, chúng
ta đã có một góc của sự bình yên
và hạnh phúc nhưng chưa bao
giờ thay đổi góc độ nhìn để
dung nạp, tha thứ cho người
khác. Chỉ khi nào ta hiểu được
hai chữ "dừng bước". Ta đứng
lại để tiếp nhận người khác
đang tồn tại, họ hiện hữu trong
sự tương quan của ta, ta dừng
lại để nhìn, để hiểu và để
thương. Khi thương được mọi
người ta sẽ thương chính mình.
Huệ Thiện
Má ơi!
Má ơi! Cho con xin tiền nộp…
- Ráng ít bữa nữa đi con!
Hôm sau:
- Má ơi! Cho con xin tiền…
- Đợi thêm vài ngày nữa đi con!
Bữa sau nó tiếp:
- Má ơi! Có tiền…
- Ráng đi con, mấy hôm nay chợ ế ẩm, má chẳng bán được gì…
Mấy hôm sau, nó thôi không xin tiền má nữa. Mặt nó buồn thiu.
Đi chợ về, nhìn nó, má cười:
- Hôm nay, gánh rau của má có tiền rồi nè!
- Không cần nữa đâu má ơi… Lớp con đi cắm trại hết rồi!
![Page 37: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/37.jpg)
TTDC 03-2012 BẠN TRẺ
Trang 37
Bạn gieo gì hôm nay Nếu bạn gieo thành thật, bạn sẽ gặt lòng tin
Nếu bạn gieo lòng tốt, bạn sẽ gặt thân thiện
Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng
Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt chiến thắng
Nếu bạn gieo cân nhắc, bạn sẽ gặt hòa thuận
Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công
Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt hòa giải
Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân mật
Nếu bạn gieo chịu đựng, bạn sẽ gặt cộng tác
Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép màu
Nếu bạn gieo dối trá, bạn sẽ gặt ngờ vực
Nếu bạn gieo ích kỷ, bạn sẽ gặt cô đơn
Nếu bạn gieo kiêu hãnh, bạn sẽ gặt hủy diệt
Nếu bạn gieo đố kỵ, bạn sẽ gặt phiền muộn
Nếu bạn gieo lười biếng, bạn sẽ gặt mụ mẫm
Nếu bạn gieo cay đắng, bạn sẽ gặt cô lập
Nếu bạn gieo tham lam, bạn sẽ gặt tổn hại
Nếu bạn gieo tầm phào, bạn sẽ gặt kẻ thù
Nếu bạn gieo lo lắng, bạn sẽ gặt âu lo
Nếu bạn gieo tội lỗi, bạn sẽ gặt tội lỗi.
Điều không đơn giản Chị lấy chồng. Anh là người thành đạt và giàu có. Thời gian rảnh,
chị chỉ lo giữ gìn vóc dáng và săn sóc sắc đẹp. Bạn bè ai cũng ganh tị
với anh.
Cơm tối. Anh cười: "Lâu rồi thấy thèm món bó xôi xào của em ".
Chị nhìn anh, giật mình. Món bó xôi hồi xưa chị xào, mềm mụp.
Lâu rồi chị chưa vào bếp.
![Page 38: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/38.jpg)
GIA TRƯỞNG TTDC 03-2012
Trang 38
THƯƠNG CHA Thương cha gánh nặng cuộc đời
Để con khôn lớn rạng ngời tương lai
Thương cha những ngón tay chai
Áo cha sứt chỉ sờn vai bạc màu
Thương cha chịu khổ chịu đau
Chỉ mong con nhỏ mau mau thành người
Đôi khi cha có gượng cười
Mà trong đôi mắt của người sầu dâng
Thương cha đôi mắt thâm quầng
Yêu cha vất vả một vầng trán nhăn
Thương cha thức suốt năm canh
Những khi con ốm dỗ dành cho con
Đời con như chiếc lá non
Cha như bóng cả để con nép vào
Đời cha là những ánh sao
Để con vững bước đêm nao lạc đường
Yêu cha gửi trọn niềm thương
Cho con vững bước trên đường công danh
Đến nay con đã trưởng thành
Công ơn chưa báo chữ danh chưa tròn
Lòng cha thì mãi sắt son
Dù sao cha vẫn thương con nhất đời
Làm sao quên được cha ơi!
Tình cha con nguyện suốt đời khắc ghi
TTK
Khi đẹp trời, người ta dễ quên những lời thề nguyền trong gió bão. (Ngạn ngữ Anh)
![Page 39: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/39.jpg)
TTDC 03-2012 GIA TRƯỞNG
Trang 39
BOÙNG CAÛ
Daùng ngöôøi cao khaéc khoå,
laøn da ñen saïm naéng, beân
caïnh oâng laø coâ thieáu nöõ maûnh
khaûnh ngaêm ngaêm nhöng deã
nhìn. Hoï môùi töø maûnh ñaát
mieàn Trung, thôøi tieát khaéc
nghieät, möa gioù thaát thöôøng
vaøo ñaây. Ñang coøn ngô ngaùc
giöõa phoá laï ngöôøi ñoâng, thì hoï
ñaõ baøng hoaøng teâ taùi ñeán söõng
sôø, vì bò keû gian laáy maát heát
haønh lyù. Ngöôøi con nöùc nôû
trong voøng tay cha, baøn tay
gaày guoäc vaø ñoâi maét thaãn thôø,
ngöôøi cha oâm laáy vai con,
nöôùc maét oâng chaûy daøi, bôûi
chính oâng cuõng khoâng bieát
phaûi laøm sao baây giôø, ñieàu maø
oâng lo laéng nhaát laø con oâng coù
coøn ñuû tinh thaàn ñeå böôùc vaøo
phoøng thi khoâng?
Qua laøn nöôùc maét, oâng keå:
nhaø oâng ngheøo laém, laïi ôû moät
nôi khæ ho coø gaùy; nhöng duø
vaát vaû theá naøo oâng cuõng raùng
lo cho con caùi aên hoïc, oâng baûo
chæ coù kieán thöùc môùi giuùp con
oâng thoaùt ngheøo thoâi. Theá neân
oâng chaét chiu moïi thöù ñeå
mong coù ngaøy hoâm nay.
Khoâng phuï loøng oâng caùm
caûnh gaø troáng nuoâi con, con
oâng ñaõ vöôït leân chính mình,
chaêm chæ hoïc haønh, öôùc mô
ñöôïc ngoài trong gheá giaûng
ñöôøng Ñaïi hoïc, öôùc mô baùo
ñaùp coâng cha, leõ naøo laïi vuoät
maát trong taàm tay? Nhöõng gioït
nöôùc maét ñoàng caûm, nhöõng
ñoàng tieàn seû chia nghóa tình
cuûa ngöôøi mieàn Nam duùi vaøo
tay oâng. Nhöõng baïn aùo xanh
tình nguyeän ñöa hai cha con
oâng veà ôû moät nôi aám loøng. Hoï
ñoàng haønh cuøng oâng tieáp söùc
cho coâ gaùi lai kinh öùng thí.
Kyø dieäu thay, tuyeät vôøi thay
moät laàn nöõa vöôït qua maát maùt
vaø baûng vaøng ñaõ coù teân coâ con
gaùi. Hai cha con oâm nhau
khoùc. Nöôùc maét hoâm nay coù vò
ngoït cuûa nieàm vui.
![Page 40: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/40.jpg)
GIA TRƯỞNG TTDC 03-2012
Trang 40
Coâng cha nhö nuùi Thaùi Sôn
Töïa löng con nguû eâm ñeàm tuoåi thô
Tình cha bieån roäng soâng daøi
Phuø sa maøu môõ ñaép boài ñôøi con
Lao xao tuoåi ñaõ xeá chieàu
Löng coøng chaân chaäm daùng ñaø lieâu xieâu
Cha ôi! Cho daãu theá naøo
Con hoaøi beù nhoû trong voøng tay cha.
Hoàng Hoaøng
CHIẾC CHUÔNG CỦA ÔNG Ông cụ là một ông già vui
tính. Ông có mái tóc bạc
trắng luôn được cắt và chải
gọn gàng. Mắt ông xanh, tuy
đã phai màu vì năm tháng
vẫn tỏa ra một hơi ấm từ bên
trong. Gương mặt ông rất
buồn rầu, nhưng khi ông
cười, ngay cả những nếp
nhăn cũng dịu đi và cùng
mỉm cười theo ông.
Ông có tài huýt sáo và
thường vui vẻ huýt sáo mỗi
ngày trong khi phủi bụi hay
quét cửa tiệm cầm đồ của
ông. Mọi người quen ông
đều tôn trọng và kính nể ông.
Không ai biết được ông có
một nỗi buồn bí mật đằng
sau sự vui vẻ đó.
Đa số khách hàng của ông
không trở lại để lấy lại món
đồ của mình, và ông không
bán được nhiều, nhưng ông
không quan tâm. Với ông,
cửa hàng là một sự giải trí
đem lại niềm vui nhiều hơn
là một phương tiện kiếm
sống.
Ông gọi căn phòng phía
sau này là “Phòng kỷ niệm”.
Trong đó có những chiếc
đồng hồ bỏ túi, đồng hồ để
bàn, và những chiếc xe lửa
![Page 41: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/41.jpg)
TTDC 03-2012 GIA TRƯỞNG
Trang 41
chạy điện. Cũng có cả những
đầu máy xe lửa chạy bằng
hơi nước nhỏ xíu, những
món đồ chơi đã lỗi thời bằng
gỗ, thiếc hay gang và nhiều
món trang sức cổ lỗ khác.
Việc bỏ thời gian trong căn
phòng kỷ niệm làm ông vui
khi nhớ lại nhiều khoảnh
khắc đáng trân trọng trong
quá khứ của ông. Ông cẩn
thận xem từng món đồ, đôi
khi ông nhắm mắt, dừng tay
lại để sống lại một kỷ niệm
thời thơ ấu đơn giản, ngọt
ngào.
Một ngày kia, ông cụ đang
vui thích gắn lại một chiếc
đèn xách cũ kỹ của ngành
đường sắt. Ông vừa làm vừa
huýt sáo một điệu nhạc du
dương của ngành đường sắt
và hồi tưởng lại quá khứ của
chính mình khi còn là một
người bẻ ghi.
Đó là một ngày điển hình
của cửa tiệm. Bên ngoài mặt
trời chiếu sáng bầu trời trong
trẻo. Một cơn gió nhẹ lướt
qua cánh cửa lưới phía trước.
Mỗi khi thời tiết đẹp như
vậy, ông cụ để cửa bên trong
mở. Ông thích không khí
trong lành, cũng gần bằng
thích mùi đặc biệt của đồ cổ
và mùi dầu máy cũ.
Trong khi đang đánh bóng
chiếc đèn mới sửa lại, ông
nghe tiếng leng keng của
chiếc chuông trên cánh cửa
tiệm. Chiếc chuông phát ra
âm thanh thu hút độc đáo đó
đã ở trong gia đình ông cụ
hơn một trăm năm rồi. Ông
yêu quý nó vô cùng và thích
chia sẻ bài hát của nó với mọi
người đến cửa tiệm. Mặc dù
chiếc chuông được treo bên
trong cánh cửa chính, ông cụ
đã buộc một sợi dây vào cửa
lưới để nó kêu dù cánh cửa
trong mở hay đóng.
Nghe tiếng chuông nhắc
nhở, ông rời khỏi căn phòng
kỷ niệm để ra gặp người
khách hàng. Lúc đầu ông
![Page 42: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/42.jpg)
GIA TRƯỞNG TTDC 03-2012
Trang 42
không nhìn thấy cô bé.
Những lọn tóc quăn ngắn
sáng ngời của cô gần như
không cao bằng mặt quầy
hàng. “Cô cần gì nào, thưa
tiểu thư bé bỏng?”, ông cụ
vui vẻ hỏi. “Chào ông”. Cô
bé nói nhỏ gần như thì thầm.
Một cô bé xinh xắn. E lệ.
Ngây thơ. Cô nhìn ông cụ với
cặp mắt to màu nâu, rồi
chậm chạp nhìn lướt quanh
phòng để tìm một món đồ
đặc biệt. Cô rụt rè nói với
ông: “Thưa ông, cháu muốn
mua một món quà”. “À,
chúng ta xem nào”, ông cụ
nói: “Món quà này cho ai?”.
“Ông ngoại cháu. Một món
quà cho ông ngoại cháu.
Nhưng cháu không biết mua
món gì”. ông cụ bắt đầu gợi
ý “Một chiếc đồng hồ bỏ túi
nhé? Nó còn rất tốt. Tự tay
ông sửa nó đấy”. Ông nói với
vẻ tự hào. Cô bé không trả
lời. Cô đi đến cánh cửa vào
tiệm và đặt bàn tay bé nhỏ
lên cửa.
Cô đẩy nhẹ cánh cửa để
rung chuông. Gương mặt
ông cụ dường như sáng
bừng lên khi ông nhìn cô bé
mỉm cười vì xúc động “Đúng
nó rồi”, cô bé vui mừng nói
lắp bắp: “Mẹ nói ông ngoại
yêu âm nhạc lắm”. Ngay lúc
đó, ông cụ đổi nét mặt. Sợ
làm cô bé đau khổ, ông bảo
cô: “Ông rất tiếc, cháu ạ.
Chiếc chuông đó không phải
để bán. Có lẽ ông ngoại cháu
sẽ thích chiếc radio nhỏ này”.
Cô bé nhìn chiếc radio, cúi
thấp đầu và buồn rầu thở
dài: “Không, cháu nghĩ là
không”. Ông cụ kể cô nghe
chiếc chuông đã ở trong gia
đình ông rất nhiều năm như
thế nào, và đó là lý do ông
không muốn bán nó.
Cô bé ngước nhìn ông, và
cùng với một giọt lệ lớn
trong mắt, dịu dàng nói:
![Page 43: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/43.jpg)
TTDC 03-2012 GIA TRƯỞNG
Trang 43
“Cháu nghĩ là cháu hiểu
rồi. Dù sao cháu cũng cám ơn
ông”.
Đột nhiên, ông cụ nghĩ đến
tất cả những người còn lại
trong gia đình ông đã mất
như thế nào, ngoại trừ cô con
gái đã bất hòa với ông mà
ông không gặp gần mười lăm
năm nay. Tại sao lại không?
Ông nghĩ, tại sao lại không
chuyển nó cho một người
khác, một người sẽ chia sẻ nó
với một người thân? Dù sao
cũng chỉ có trời mới biết nó
sẽ kết thúc ở nơi nào.
”Đợi một chút... tiểu thư bé
bỏng ạ”. Pappy nói đúng lúc
cô bé đang bước ra cửa, cũng
là lúc ông nghe tiếng chiếc
chuông reo lần cuối cùng.
“Ông quyết định bán chiếc
chuông đấy. Khăn tay đây.
Cháu hỉ mũi đi”.
Cô bé vỗ tay vì vui mừng.
“Ồ, cám ơn ông. Ông ngoại
sẽ vui lắm”.
“Đúng vậy, tiểu thư bé
bỏng ạ. Đúng vậy”. Ông cụ
cảm thấy dễ chịu về việc
giúp cô bé, tuy ông biết ông
sẽ nhớ chiếc chuông. “Cháu
phải hứa sẽ chăm sóc kỹ
chiếc chuông cho ông ngoại
cháu và cũng cho cả ông nữa,
được chứ?”. Ông cẩn thận bỏ
chiếc chuông vào một túi
giấy nâu.
“Ồ, cháu xin hứa”. Cô bé
nói. Rồi cô bất ngờ trở nên
rất nghiêm trang và yên lặng.
Cô đã quên không hỏi một
điều. Cô ngước mắt lên nhìn
ông cụ với vẻ rất lo lắng và
một lần nữa gần như thì
thầm hỏi:
“Nó giá bao nhiêu?”.
“À, để xem nào. Cháu có
bao nhiêu tiền…?”
Tối hôm ấy, khi ông cụ
chuẩn bị đóng cửa tiệm, ông
thấy mình đang nghĩ về chiếc
chuông. Ông quyết định
không nhớ tới nó nữa. Ông
nghĩ đến cô bé và tự hỏi
![Page 44: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/44.jpg)
GIA TRƯỞNG TTDC 03-2012
Trang 44
không biết ông ngoại cô có
thích món quà của mình
không. Chắc chắn ông ấy
phải nâng niu bất cứ món gì
nhận được từ một đứa cháu
ngoại đáng yêu và quý giá
như vậy.
Ngay lúc ấy, đúng lúc ông
sắp tắt đèn trong phòng kỷ
niệm, ông cụ nghĩ ông nghe
tiếng chiếc chuông của ông.
Một lần nữa, ông hỏi lại lý trí
của mình; ông quay về phía
cửa, cô bé đang đứng đó. Cô
đang lắc chiếc chuông và
cười thật duyên dáng. Ông
cụ bối rối hỏi trong khi bước
về phía cô bé:
“Chuyện gì vậy, tiểu thư
bé bỏng? Cháu đổi ý rồi
sao?”.
“Không đâu ạ”, cô cười
toét miệng. “Mẹ nói nó là của
ông đấy”. Trước khi ông cụ
kịp nói thêm tiếng nào, mẹ cô
bé đã bước qua cửa và vừa
nuốt nước mắt vừa dịu dàng
nói: “Chào ba”.
Cô bé giật đuôi áo sơ mi
của ông ngoại mình.
“Đây, ông ngoại ơi. Khăn
tay của ông đây. Ông hỉ mũi
đi”.
Maria KT
TÔ MÌ Vào một buổi chiều mùa
xuân lạnh lẽo, trước cửa quán
xuất hiện hai vị khách rất đặc
biệt, một người cha và một
người con. Nói đặc biệt là bởi
vì người cha bị mù. Người con
trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu
người cha. Cậu con trai trạc
![Page 45: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/45.jpg)
TTDC 03-2012 GIA TRƯỞNG
Trang 45
mười tám mười chín tuổi,
quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ
nghèo túng, nhưng từ cậu lại
toát lên nét trầm tĩnh của
người có học, dường như cậu
vẫn đang là học sinh.
Cậu con trai tiến đến trước
mặt tôi: "Cho hai bát mì bò!",
cậu nói to. Tôi đang định viết
hoá đơn, thì cậu ta hướng về
phía tôi và xua xua tay. Tôi
ngạc nhiên
nhìn cậu
ta, cậu ta
nhoẻn
miệng
cười biết
lỗi, rồi chỉ
tay vào
bảng giá
treo ở trên
tường,
phía sau lưng tôi, bảo tôi rằng
chỉ làm 1 bát mì cho thịt bò,
bát kia chỉ cần rắc chút hành
là được. Lúc đầu, tôi hơi
hoảng, nhưng sau đó chợt
hiểu ra ngay. Hoá ra, cậu ta
gọi to hai bát mì thịt bò như
vậy là cố tình để cho người
cha nghe thấy, thực ra thì tiền
không đủ, nhưng lại không
muốn cho cha biết. Tôi cười và
tỏ vẻ hiểu ý.
Nhà bếp nhanh nhẹn bê lên
ngay hai bát mì nóng hổi. Cậu
con trai chuyển bát mì bò đến
trước mặt cha, ân cần chăm
sóc: "Cha, có mì rồi, cha ăn đi
thôi, cha cẩn thận kẻo nóng
đấy ạ!".
Rồi cậu ta
tự bưng
bát mì
nước về
phía
mình.
Người cha
không vội
ăn ngay,
ông cầm
đũa dò dẫm đưa qua đưa lại
trong bát. Mãi lâu sau, ông
mới gắp trúng một miếng thịt,
vội vàng bỏ miếng thịt vào bát
của người con. "Ăn đi con, con
ăn nhiều thêm một chút, ăn no
rồi học hành chăm chỉ, sắp thi
![Page 46: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/46.jpg)
GIA TRƯỞNG TTDC 03-2012
Trang 46
tốt nghiệp rồi, nếu mà thi đỗ
đại học, sau này làm người có
ích cho xã hội". Người cha nói
với giọng hiền từ, đôi mắt tuy
mờ đục vô hồn, nhưng trên
khuôn mặt đầy nếp nhăn lại
sáng lên nụ cười ấm áp. Điều
khiến cho tôi ngạc nhiên đó là,
cái cậu con trai đó không hề
cản trở việc cha gắp thịt cho
mình, mà cứ im đón nhận
miếng thịt từ bát của cha, rồi
lại lặng lẽ gắp miếng thịt đó
trả về.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy,
dường như thịt trong bát của
người cha cứ gắp lại đầy, gắp
mãi không hết. "Cái quán này
thật tử tế quá, một bát mì mà
biết bao nhiêu là thịt". Ông lão
cảm động nói. Kẻ đứng ngay
bên cạnh là tôi, chợt toát hết cả
mồ hôi, trong bát chỉ có vài
mẩu thịt tội nghiệp, quắt queo
bằng móng tay, lại mỏng
chẳng khác gì xác ve. Người
con trai nghe vậy vội vàng
tiếp lời cha: "Cha à, cha ăn
mau ăn đi, bát của con đầy ắp
không biết để vào đâu rồi đây
này". "Ừ, ừ, con ăn nhanh lên,
ăn mì bò thực ra cũng có chất
lắm đấy".
Hành động và lời nói của
hai cha con đã làm chúng tôi
rất xúc động. Chẳng biết từ
khi nào, bà chủ cũng đã ra
đứng cạnh tôi, lặng lẽ nhìn hai
cha con họ. Vừa lúc đó, cậu
đầu bếp bê lên một đĩa thịt bò
vừa thái, bà chủ nhấp nháy
môi ra hiệu bảo cậu đặt lên
bàn của hai cha con nọ. Cậu
con trai ngẩng đầu tròn mắt
nhìn một lúc, bàn này chỉ có
mỗi hai cha con cậu ngồi, cậu
ta vội vàng hỏi lại: "Anh để
nhầm bàn rồi thì phải? chúng
tôi không gọi thịt bò". Bà chủ
mỉm cười bước lại chỗ
họ: "Không nhầm đâu, hôm
nay chúng tôi kỷ niệm ngày
mở quán, đĩa thịt này là quà
biếu khách hàng". Cậu con trai
cười, không hỏi gì thêm
Cậu lại gắp thêm vài miếng
thịt vào bát người cha, sau đó,
bỏ phần còn thừa vào trong
![Page 47: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/47.jpg)
TTDC 03-2012 GIA TRƯỞNG
Trang 47
một cái túi nhựa. Chúng tôi
cứ im lặng chờ cho hai cha
con ăn xong, rồi lại dõi mắt
tiễn hai cha con ra khỏi quán.
Mãi khi người đi thu bát đĩa,
đột nhiên kêu lên khe khẽ.
Hoá ra, đáy bát của cậu con
trai đè lên mấy tờ tiền giấy,
vừa đúng giá tiền của một
đĩa thịt bò, được viết trên
bảng giá của cửa hàng. Cùng
lúc, tôi, bà chủ, và cả người
dọn dẹp chẳng ai nói lên lời,
chỉ lặng lẽ thở dài, mỗi người
theo đuổi một ý nghĩ riêng”.
L.Lành
THÁNH GIUSE MẠNH MẼ Thánh Giuse hiền: Kẻ hiền là kẻ mạnh, vì kẻ hiền không có
kẻ thù, một phần do họ chẳng coi ai là kẻ thù. Họ sống rất an
nhiên tự tại.
Thánh Giuse can đảm: Kẻ can đảm rất mạnh vì họ không có
sự sợ hãi nào. Họ không sợ chi, cho dù mất mát và thậm chí
cả cái chết.
Thánh Giuse khiêm tốn: Kẻ khiêm tốn thường rất mạnh vì
họ luôn đứng trong bóng tối của sự hào nhoáng, giả danh,
phù phiếm và “bề ngoài”.
Thánh Cả Giuse thầm lặng: Do khiêm tốn nên Người rất
can đảm, và vì can đảm nên Người rất hiền và vì hiền nên
Người rất mạnh.
Vậy bắt chước Thánh Giuse cứ sống hiền dẫu có đang bị sự
mất mát, thua thiệt, rẻ khinh… đe dọa.
KẺ KHÔNG SỢ CẢ ĐẾN NHỮNG MẤT MÁT,
THUA THIỆT. MỚI THỰC LÀ KẺ MẠNH.
(Trích “Mạnh mẽ như Thánh Cả Giuse”) Phan An
![Page 48: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/48.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 48
NGUYỆN CẦU CÙNG THÁNH CẢ GIUSE Lạy Thánh cả Giuse xin cầu bàu cho chúng con là những người
cha trong gia đình, biết chu toàn bổn phận của người gia trưởng để
xây dựng một gia đình công giáo hoàn toàn phù hợp với tinh thần
Phúc Âm của Chúa Giêsu.
Xin dạy cho chúng con là những thợ thuyền lao động, biết chuyên
cần làm việc và biết thánh hóa công việc mình làm, để danh Chúa
được rạng sáng nơi mọi người, khi họ nhìn thấy chúng con hết lòng
chu toàn trách nhiệm.
Xin Thánh cả Giuse cầu bàu cho những linh mục của Chúa Giêsu
đang phục vụ dân Chúa giữa một xã hội, mà luân thường đạo lý chỉ là
một nét chấm phẩy lạc lỏng giữa xa hoa và hưởng thụ. Xin cho chúng
con biết noi gương Ngài, để trở thành gia trưởng trong giáo xứ, trở
thành người anh em khiêm tốn thầm lặng trong cộng đoàn.
Và, sau cùng, xin Thánh cả Giuse gìn giữ tất cả mọi gia đình trong
và ngoài giáo xứ của chúng con, để những ai chưa nhận biết tinh thần
Phúc Âm, thì sẽ nhìn thấy được tình yêu của Chúa qua cuộc sống của
gia đình chúng con. Amen.
TTK
Tương phản
Không hiểu sao bố mẹ có thể lấy nhau và sống chung trong hơn 30
năm trời. Bố hiền lành, ít nói. Mẹ thì sắc sảo, giao tiếp nhiều, buôn
bán giỏi.
Một chiều mùa đông, cả nhà ngồi ăn ơm. Ngoài trời lạnh buốt, có
hai người ăn xin quần áo rách rưới rụt rè bấm chuông. Mẹ làu bàu đi
ra, mắng xối xả, đóng sầm cửa lại. Bố thở dài, không nói gì, mắt hơi
hoe đỏ.
Buổi tối cả nhà ngồi xem ti vi, có một vở kịch về hai mẹ con nhà
ăn xin đi đến đâu cũng bị xua đuổi. Mẹ mắt đỏ hoe, ngồi khóc thút
thít ngon lành. Còn bố thì cười.
Người khôn ngoan nào cũng cần dành vài giờ trong ngày để suy
ngẫm. (Cabalêrô)
![Page 49: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/49.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 49
NGHỀ CỦA BA Trước đây, ba nó là công chức. Vì bất đồng với cung cách
làm ăn bất chính của lãnh đạo cơ quan, ba nó xin nghỉ. Về nhà,
ba nó sắm một chiếc xích lô:
- Đạp xích lô vậy mà tự do thoải mái hơn, được làm chủ công
việc của mình và thu nhập bằng chính sức lao động đích thực
của mình.
Từ ngày ba nó đạp xích lô, nó trở nên trầm mặc, ít giao du
với bạn bè, không còn vui vẻ nhí nhảnh như trước nữa.
Một lần đi học về, không
may nó bị trúng gió, tay chân
cứng đờ, mặt xanh như tàu lá
chuối. Bạn bè dìu nó vào nằm
lề đường dưới gốc cây bàng.
Giữa giòng xe cộ ngược xuôi
hối hả, bạn nó đón một vài
chiếc xe máy để nhờ chở nó
đến bệnh viện nhưng chẳng
ai chịu dừng. Bỗng một chiếc xích lô ở đâu trờ tới và dừng lại,
bác xích lô liền bế nó lên xe chở ngay đến bệnh viện. Đến nơi,
bác lại bế nó đến tận phòng cấp cứu. Bạn nó cũng vừa đến cảm
ơn và xin gởi tiền xe. Bác nhất định không lấy.
Được đưa đến bệnh viện kịp thời nên cơn nguy hiểm đã
qua, nó nhanh chóng khỏe trở lại. Nghe bạn kể, những giọt
nước mắt hối hận lăn dài trên má, nó bỗng yêu quí và mến
phục tất cả những người đạp xích lô tốt bụng. Nó tin rằng
trong số đó sẽ có cả ba của nó, bởi nó biết tính ba, và nó cảm
thấy rất tự hào về ba của nó.
Con yêu của ba
![Page 50: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/50.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 50
Những câu chuyện cảm động về người cha
Quà con tặng bố Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi
của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà màu
vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt
cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí cho một
cái hộp giấy.
Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ mang hộp quà đến
nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì
cơn giận dữ của mình tối hôm trước, nhưng rồi cơn giận
dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.
Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha,
nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp
rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố
mà!".
Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái
nhỏ cầu xin con tha thứ.
Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong
một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ
cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông
lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà
đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.
Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những
chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư
từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này,
chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những
chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.
![Page 51: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/51.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 51
NGỌN NẾN KHÔNG CHÁY Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất
vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may bị
bệnh và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ, tuyệt
vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người. Ông chẳng thiết
tha gì với cuộc sống nữa. Ông tự nhốt mình trong phòng
và khóc mãi.
Một hôm, ngưòi cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một
giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người
rước đèn. Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ
ngọn đèn của đứa bé cuối. Đứa bé ấy cầm một ngọn nến
không được thắp sáng. Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé
ấy chính là đứa con gái bé bỏng của mình.
Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: " Tại sao nến của con
lại không cháy?". Bé gái đã đáp rằng: "Con đã cố lắm
nhưng không được cha à! Mỗi lần con thắp lên ngọn nến
thì những giọt nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến
của con".
Đến đó thì người cha choàng tỉnh. Từ đó, ông lấy lại
thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung
quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông
lại dập tắt ngọn nến hi vọng của con ông.
Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể
làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao. Hãy cứ khóc
khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé! Bởi
ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn
đang nhìn bạn mỉm cười
![Page 52: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/52.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 52
BUỔI ĐẤU GIÁ CUỐI CÙNG Có một người đàn ông
yêu thích mỹ thuật. Ông ta
say mê đến mức gần như
sống vì niềm say mê của
mình. Sưu tập tranh là mục
tiêu cả đời của ông.
Ông làm việc rất chăm chỉ
để dành tiền tiết kiệm nhằm
mua thêm các tác phẩm hội
họa cho bộ sưu tập của mình.
Ông mua rất nhiều tác phẩm
của các họa sĩ nổi tiếng.
Người đàn ông này đã góa
vợ. Ông chỉ có một người con
trai. Ông đã truyền lại cho
con mình niềm say mê sưu
tầm đó. Ông rất tự hào về
con trai của mình khi anh ta
cũng trở thành một nhà sưu
tầm nổi tiếng như ông.
Một thời gian sau, đất
nước bỗng có chiến tranh.
Người con trai, cũng như
mọi thanh niên khác, lên
đường tòng quân. Và sau
một thời gian thì câu chuyện
xảy ra…
Một hôm, người cha nhận
được một lá thư thông báo
rằng người con đã mất tích
khi đang làm nhiệm vụ.
Người cha đau khổ đến tột
cùng. Thật là khủng khiếp
khi người cha không thể biết
được điều gì đang xảy ra với
con mình. Vài tuần sau ông
nhận được một lá thư nữa.
Lá thư này báo với ông rằng
con ông đã hy sinh khi làm
nhiệm vụ. Ông gần như chết
đi một nửa người. Thật khó
khăn khi đọc tiếp lá thư đó,
nhưng ông vẫn cố. Trong
thư, người ta báo rằng con
ông đã rút lui đến nơi an
toàn. Nhưng thấy trên bãi
chiến trường vẫn còn những
đồng đội bị thương, con ông
đã quay lại và đưa về từng
thương binh một. Cho đến
khi đưa người cuối cùng về
gần đến khu vực an toàn thì
con ông đã trúng đạn và hy
sinh.
![Page 53: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/53.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 53
Một tháng sau, đến ngày
Noel, ông không muốn ra khỏi
nhà. Ông không thể hình
dung được một Noel mà thiếu
con trai mình bên cạnh. Ông
đang ở trong nhà thì có tiếng
chuông gọi cửa. Đứng trước
cửa nhà là một chàng trai tay
cầm một bọc lớn.
Chàng trai nói: "Thưa bác,
bác không biết cháu, nhưng
cháu là người mà con bác đã
cứu trước khi hy sinh. Cháu
không giàu có, nên cháu
không biết đem đến cái gì để
đền đáp cho điều mà con bác
đã làm cho cháu. Cháu được
anh ấy kể lại rằng bác thích
sưu tầm tranh, bởi vậy dù
cháu không phải là một họa sĩ,
cháu cũng vẽ một bức chân
dung con trai bác để tặngcho
bác. Cháu mong bác nhận cho
cháu".
Người cha đem bức tranh
vào nhà, mở ra. Tháo bức
tranh giá trị nhất vẫn treo trên
lò sưởi xuống, ông thay vào
đó là bức chân dung người
con. Nước mắt lưng tròng,
ông nói với chàng trai:
"Đây là bức tranh giá trị
nhất mà ta có được. Nó có giá
trị hơn tất cả các tranh mà ta
có trong căn nhà này".
Chàng trai ở lại với người
cha qua Noel đó rồi hai người
chia tay. Sau vài năm, người
cha bị bệnh nặng. Tin tức về
việc ông qua đời lan truyền đi
rất xa. Mọi người đều muốn
tham gia vào cuộc bán đấu giá
những tác phẩm nghệ thuật
mà người cha đã sưu tầm
được qua thời gian.
Cuối cùng thì buổi bán đấu
giá cũng được công bố vào
ngày Noel năm đó. Các nhà
sưu tầm và những nhà đại
diện cho các viện bảo tàng đều
háo hức muốn mua các tác
phẩm nổi tiếng. Tòa nhà bán
đấu giá đầy người.
Người điều khiển đứng lên
và nói "Tôi xin cám ơn mọi
người đã đến đông đủ như
vậy. Bức tranh đầu tiên sẽ là
bức chân dung này..."
![Page 54: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/54.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 54
Có người la lên "Đó chỉ là
chân dung đứa con trai ông cụ
thôi! Sao chúng ta không bỏ
qua nó, và bắt đầu bằng
những bức có giá trị thật sự?"
Người điều khiển nói:
"Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bức
này trước!"
Người điều khiển bắt đầu:
"Ai sẽ mua với giá mười
triệu?"
Không ai trả lời nên ông ta
lại tiếp: "Ai sẽ mua với giá
năm triệu?"
Cũng không có ai trả lời
nên ông ta lại hỏi: "Có ai mua
với giá hai triệu?"
Cũng không ai muốn mua.
Người điều khiển lại hỏi:
"Không ai muốn trả giá cho
bức tranh này sao?" Một
người đàn ông già đứng lên:
"Anh có thể bán với giá năm
trăm ngàn được không? Anh
thấy đấy, năm trăm ngàn là tất
cả những gì tôi có. Tôi là hàng
xóm của ông cụ và tôi biết
thằng bé đó. Tôi đã thấy thằng
bé lớn lên và tôi thật sự yêu
quý nó. Tôi rất muốn có bức
tranh đó. Vậy anh có đồng ý
không?"
Người điều khiển nói:
"Năm trăm ngàn lần thứ nhất,
lần thứ nhì, bán!"
Tiếng ồn ào vui mừng nổi
lên và mọi người nói với
nhau: "Chúng ta có thể bắt
đầu thật sự được rồi!" Người
điều khiển nói: "Xin cảm ơn
mọi người đã đến. Thật là
vinh hạnh khi có mặt những
vị khách quý ở đây. Bữa nay
chúng ta sẽ dừng tại đây!"
Đám đông nổi giận: "Anh
nói là hết đấu giá? Anh vẫn
chưa đấu giá toàn bộ các tác
phẩm nổi tiếng kia mà?"
Người điều khiển nói: "Tôi xin
lỗi nhưng buổi bán đấu giá đã
chấm dứt. Mọi người hãy xem
chúc thư của ông cụ đây:
“NGƯỜI NÀO LẤY BỨC
CHÂN DUNG CON TÔI SẼ
ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC BỨC
TRANH CÒN LẠI!”
Và đó là lời cuối cùng!
TT
![Page 55: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/55.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 55
XE ĐẠP ƠI
Giờ đây khi ra đường với
chiếc Dream bóng lộn, có
giây phút nào anh nhớ đến
xe đạp xưa?
Vậy là hai năm đã trôi qua,
một thời gian không dài
nhưng cũng đủ để quên đi
một người
và tìm thân
người mới.
Thế nhưng
em vẫn
không thể
quên được
anh, quên
những kỷ
niệm của mối tình đầu.
Tất cả các con đường của
thành phố này đều có dấu
vết của kỷ niệm. Ngày ấy
trên chiếc xe đạp cũ, anh chở
em đi khắp phố phường, len
lỏi qua từng ngõ ngách. Có
lần em hỏi: “Anh mệt
không?”. “Mệt. Nhưng chả lẽ
để em chở anh sao?”.
Mình yêu nhau chân
thành, không hề giữ kẽ như
những đôi tình nhân khác
phải không anh?
Thế nhưng, kết cục
chuyện tình mình lại giống
những đôi tình nhân khác.
Em tin rằng
anh yêu em
“anh yêu em
nhiều hơn là
em nghĩ” như
lời anh thường
nói. Nhưng
tình yêu ấy
không đủ sức
để quên đi những tính cách
vốn có của mình. Những gì
anh cần, em hoàn toàn không
có. Cuộc chia tay đã xảy ra
ngoài dự liệu của em. “Mình
chia tay thôi”. Có lẽ anh nói
lời chia tay với em, chẳng
phải vì một bóng hình nào
khác, chỉ vì anh nghĩ đã đến
lúc anh “phải” như thế. Vậy
là hết!
![Page 56: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/56.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 56
Tuy đau khổ, nhưng em
cũng không muốn giữ lại
những gì đã thật sự không
muốn ở lại với mình. Ðôi mắt
ráo hoảnh. “Vâng, đến một
lúc nào đó em cũng sẽ quên
anh. Một năm, một tháng
hoặc có thể ngày mai, ngay
sau khi em thức giấc”.
Em nhìn lại lần cuối cùng
căn phòng nhỏ mà em biết
không bao giờ trở lại. Em
nhìn anh như nhìn một kẻ xa
lạ rồi bước ngay, bỏ lại sau
lưng đôi mắt mở to sửng
sốt... Anh biết không, trên
đường về, đôi mắt em vẫn
ráo hoảnh. Em biết rằng nếu
em khóc được, hẳn sẽ dễ chịu
hơn nhiều. Nhưng em không
thể khóc, không thể khóc
trước cái chết của trái tim
mình...
Thế rồi ta mất nhau, mất
luôn những buổi chiều rong
ruổi khắp phố phường. Xe
đạp buồn thiu... Em lại sống
những ngày không có anh, cố
làm việc để lấp đầy khoảng
trống, cố trở thành một con
người khác với những suy
nghĩ chín chắn hơn. Bởi em
có cảm giác như ở đâu đó,
anh vẫn đang theo dõi và sẽ
cười nhạo nếu em là một con
bé yếu đuối quỵ lụy.
Em có thói quen chê trách
những bài thơ thất tình ướt
nhẹp, những cô gái, chàng
trai ở trang tiểu thuyết rẻ
tiền, nhưng chỉ có em, em
mới hiểu được chính bản
thân mình. Những khi xong
việc, có một nỗi buồn thôi
thúc em đi lang thang trên
phố, loay hoay với sự lạc
lõng của mình. Quay đều,
quay đều... từng vòng xe. Ðôi
khi em lại thấy hình ảnh
chúng ta ngày xưa; anh biết
không, trái tim tội nghiệp
của em lại nhói đau. Ngày
Chủ Nhật, thành phố này
chợt rộng đến mức không có
những cuộc gặp gỡ tình cờ
trên đường.
![Page 57: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/57.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 57
Ðôi lúc em nhớ anh đến
không chịu nổi, xé vội tờ giấy
chỉ để viết vội vàng: “Em
nhớ anh lắm”. Nhưng biết
bao lần, người viết thư cũng
lại là người nhận.
Giờ đây khi ra đường với
chiếc Dream bóng lộn, có
giây phút nào anh nhớ đến
xe đạp xưa?
Thu Trâm
GỌI TÊN MÙA HẠ
Ở nơi mùa Hạ đi qua, mùa
Thu sẽ tới. Ðã có đôi lần gã
dừng xe lại giữa phố bởi ý
muốn kỳ quặc: ngoái nhìn lại
quãng đường đã đi qua của
mình. Ðó là ý muốn lạ lùng
bởi nó giữ gã trong sự bồn
chồn khó hiểu mà có đêm nó
dựng gã dậy giữa những giấc
mộng mơ hồ, nó gần như là
một tình yêu không được
đền đáp.
Những kẻ lang thang vào
mùa Thu giống nhau bằng
dáng đi xộc xệch và ánh mắt
dại khờ câm nín. Gã không
thể đứng đắn được dù qua
tuổi mười bảy rất lâu rồi.
Thời gian lướt nhanh như
cánh chim nhạn, mùi bùn
thơm trên vết chân còn làm
nao lòng tất cả những kẻ
từng đi qua cỏ non.
Bài hát yêu thương chỉ là
âm hưởng còn trong căn
phòng khép cửa. Gã đi mãi,
chưa bao giờ biết rằng ngày
tháng đến rồi đi trong đời
người ta không phải bằng
những tờ lịch mỏng manh rơi
cùng ngày. Gã thôi đếm tuổi
mình từ khi nhận ra mình
không còn biết chờ mong.
Hạnh phúc là chiếc lá rớt tình
cờ vào đời gã không trở lại
lần nữa. Gã nghi ngờ mọi
tấm gương, vì ở trong gương
gã sầu muộn quá.
Mùa Thu - Cỏ biết vàng,
lời hát có cánh bay đi. Gã ở
![Page 58: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/58.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 58
lại cảm thấy trong lòng mùa
Thu đang ngậm ngùi như kẻ
tha phương ngày nào đó
nhìn thấy tầm xuân nở hồng
bờ rào nhà người mới hay
mình lạc lõng nơi đất khách.
Bài hát yêu thương đã chỉ
còn là âm hưởng đọng trong
căn phòng tối. Tháng bảy,
qua cửa sổ con tàu gã con trai
muốn giữ mãi bàn tay cô nhỏ
mà không nổi. Chuyến tàu
mang cô đi xa lắc, hết ngày
này qua ngày khác. Rồi một
dạo, gã nhớ cô lắm. Thỉnh
thoảng gã cũng tìm cách ra
đứng ở sân ga. Gã nhìn
người ta đưa đón nhau, hy
vọng được thấy lại từ cửa sổ
một con tàu nào đó những
ngón tay thiếu nữ mềm và dễ
thương nhớ như hoa Ngọc
Lan, để gã lại được gọi tên:
“Cô nhỏ yêu dấu!” nghe lòng
buồn ngơ ngác. Chỉ mùa Thu
mới biết gã tiễn đưa cuộc
hành trình.
Chiều nay, gã ngủ gục
trên bàn giấy, nghe mơ hồ
tiếng cô nhỏ cười, quen
thương đến đau lòng. Trong
mơ, gã đã yêu cô “Và tình
yêu giống như bông hoa...”.
Cô nhỏ khóc, nước mắt qua
kẽ tay rơi dài trong mùa Thu.
Tiếng chuông xe điện leng
keng hoài. Ô kìa, người ta đã
mang tàu điện đi ba năm rồi
kia mà! Ðã ba năm không
còn nghe tiếng chuông lanh
canh, thành phố mỗi sáng
ngủ quên... Cô nhỏ yêu dấu,
em gọi tên tôi đấy ư? Tháng
bảy bất chợt mưa, tóc em còn
ướt từ bấy đến giờ? Tôi chỉ
biết nhớ chứ đã kịp nói gì
đâu... Gã bị kéo ra khỏi giấc
mơ bởi người bạn đồng
nghiệp. Vốn là người thích
đùa, anh ta buộc quanh tai gã
sợi chỉ rồi kéo. Anh ta nheo
mắt cười thích thú. Gã lúng
túng gỡ sợi dây và suýt nữa
òa khóc.
![Page 59: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/59.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 59
Cô nhỏ yêu dấu, bây giờ
em ở phương nào? Chiều nay
tan sở, gã đã dừng xe nhìn lại
phố nhỏ và cây hoàng lan
quen thuộc, vẳng đâu đây
tiếng nhạc của một
tình khúc cũ, gã nghe từ năm
mười hai tuổi. Cũng quãng
phố này một hôm gã giúp
một bà cụ gánh đôi giành lá
thơm, lơ đãng nghe cụ kể
chuyện chợ búa. Chiếc đòn
gánh in vết vào vai gã.
Bây giờ trở về một mình,
treo mũ lên mắc áo sau cửa,
thắp lên ngọn đèn trong sự
im lặng của một buổi chiều
muộn, gã hiểu rằng nỗi cô
đơn mới là gánh nặng mà gã
mang đi suốt cả cuộc đời.
Ngày mai, gã sẽ đem về
một cây Hoàng Lan nhỏ để
trồng trong vườn. Nhiều
năm nữa, khi thời gian đủ
sức xóa nhòa hình bóng cô
nhỏ, hoa Hoàng Lan nở vàng
sẽ bắt gã phải nhớ về một
cuộc chia tay ở mùa Thu,
ngày ấy cô nhỏ vẫn còn chưa
là người lớn...
Rất ít người, và hơn nữa, chỉ những người tuyệt vời nhất
mới có thể nói một cách giản dị và chân thành: “Tôi không biết”. D. Pixarep
LÃO QUỲ Tiếng chổi soàn soạt dưới
chân dãy tập thể đánh thức
mọi người. Không cần nhòm
ra nhưng họ biết chắc là lão
Quỳ.
Cả khu tập thể chẳng ai biết
lão Quỳ làm việc ở đây từ bao
giờ. Họ quen với hình ảnh lão
cặm cụi với cây chổi và đôi
quang gánh cần mẫn bất kể
![Page 60: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/60.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 60
trời mưa hay nắng. Hễ thấy
cái dáng hơi gù, lềnh lệch,
bước thấp bước cao thấp
thoáng quanh khu tập thể,
người ta lại réo tên lão khi cần
thuê dọn cái gì đó. Lão làm rất
chu đáo và nhanh. Người ta
cũng chỉ cần lão lúc ấy, bởi
chẳng ai dám gần lão vì lão
bẩn thỉu, lại còn ngây ngây
một cách đáng sợ.
Lão Quỳ cũng chẳng dám
phiền ai. Cầm những đồng
tiền công sức của mình chẳng
bao giờ lão biết đó là bao
nhiêu, thấy nhiều thì lão thích
hơn. Chẳng thế mà đám sinh
viên ranh ma toàn trả những
tờ 500 đồng. Tiền kiếm được
đến bữa, lão mang bát đến
nhà ăn tập thể để người ta bán
cho một suất cơm thương hạị
Đêm đêm lão nghỉ tại một căn
nhà chật hẹp như cái nhà kho
ở cuối dãy tập thể mà nhà
trường phân cho.
Hình như cả đời lão chỉ gắn
với công việc dọn vệ sinh để
kiếm sống. Lão sống bằng cái
nghề này bao năm rồi lão
chẳng buồn biết. Thế nhưng
lão đâu có yên ổn bằng cái
nghề nhỏ mọn của mình.
Trường đã tuyển hẳn những
lao công mình mẫn, có sức
khoẻ để vệ sinh quanh trường.
Lão mất việc làm. Người ta
thấy lão phải nhặt nhạnh rác
rưởi, lúc đôi dép nhựa hỏng,
lúc thì cái quần rách ai vứt...
Có người thương hại lão thỉnh
thoảng gọi lên thuê dọn nhà
vệ sinh. Những lúc ấy nhìn lão
rạng rỡ như trẻ con. Những
đồng tiền 500 cũng dần làm
cho suất cơm của lão vơi đi
trong thời buổi kinh tế thị
trường.
Bẵng đi một thời gian người
ta không thất lão đâu nữa. Họ
chỉ ngạc nhiên, nhưng không
ai bàn luận. Lão ốm, có người
bảo vậỵ Lão ốm cũng phải
thôi vì lão đã già lắm rồi, hơn
nữa những đồng 500 ít ỏi
không đủ cho lão qua ngàỵ
Không biết có ai đặt câu hỏi
làm sao lão sống được trong
![Page 61: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/61.jpg)
TTDC 03-2012 SƯU TẦM
Trang 61
những ngày đó. Người như
lão làm sao mà có vợ con, còn
anh em thì ai biết đâu được.
Người ta dần quên lão. Chỉ
khi nhìn thấy đống rác ngập
ngụa, bất giác mới có người
nhớ đến lão mà thôi.
Đó là chuyện của lão Quỳ ở
khu tập thể tôi ở. Nhưng có
một lần tôi đã sững sờ khi
thấy một lão Quỳ thứ hai ở
khu tập thể khác. Cũng cái
điệu ngây ngô, dáng đi lềnh
lệch với cây chổi trên tay. Tôi
buột miệng gọi "lão Quỳ". Lập
tức ông già kia quay lại, nhe
răng cười ngây ngô: "Cô muốn
dọn vệ sinh hả?". Tôi ngỡ
ngàng, còn lão giải thích: "Quỳ
ốm ở nhà rồi, không làm được
nữa, tôi phải đi làm nuôi ông
ấy".
Câu nói trong dáng vẻ ngây
ngô mà chẳng ngây ngô chút
nào, lại thản nhiên đến mức
tôi cảm thấy nghèn ngẹn nơi
cổ. Hóa ra lão Quỳ còn có anh
em, mặc dù không phải ruột
thịt. Họ chỉ cùng hoàn cảnh,
cùng nghề kiếm sống biết tìm
đến nhau, dựa vào nhau mà
sống. Lão Quỳ anh lao động
đến lúc kiệt sức, còn lão Quỳ
em nữa.
Và lão Quỳ anh chết thật.
Người ta bắt đầu công nhận
sự trong sạch của lão. Không
bao giờ lão ăn cắp hay làm
một việc gì bậy bạ. Chuyện kể
về lão: Có một gia đình trong
khu tập thể bất đắc dĩ phải gửi
lão ít đồ cũ, không giá trị chưa
mang hết về nơi ở mới. Họ
không tin lão, vả lại nghĩ lão
nghèo, nên không quay trở lại.
Một thời gian dài tình cờ gặp,
họ vẫn thấy đồ của mình còn
nguyên vẹn trong gian nhà
chật chội nghèo nàn của lão.
Phải! Đến lúc lão chết người ta
mới nhận ra lão trong sạch.
![Page 62: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/62.jpg)
SƯU TẦM TTDC 03-2012
Trang 62
Lão đã sống bằng chính sức
lao động tàn tật của mình.
Chắc rằng nơi chín suối lão sẽ
không tủi hổ cho cuộc đời làm
người. May mắn, ông trời cho
lão cầm cái chổi chứ không
phải cái khác. Nhưng biết đâu
lão có thể cầm được
cái khác tốt đẹp hơn nếu
người ta sớm nhận ra lão
trong sạch, lão biết sống lương
thiện trong cái vẻ ngoài bẩn
thỉu.
...Tiếng chổi soàn soạt, soàn
soạt... cần mẫn, đều đều, cái
lưng gù lềnh lệch nhòa nhoẹt
trong buổi sớm tinh mơ.
Người ta giật mình: "Hình
như ma của lão Quỳ, lão chết
rồi cơ mà". Không ai hiểu rằng
vẫn còn kiếp người như thế
đang làm phận sự kiếm sống
của mình. Liệu người ta có
nhận ra sự trong sạch, lương
thiện của lão Quỳ em không
nhỉ? Hay phải đợi đến lúc lão
chết?
Phạm Mai Hương
Thương mẹ Ba bị tai nạn mất khi mẹ chưa bước vào tuổi ba mươi.
Mẹ ở vậy nuôi con.
Con lêu lổng chơi bời, mẹ khóc. Con ngoan, học giỏi... mẹ cũng
khóc và mẹ luôn khóc khi đốt nhang cho ba.
Hồi đó, con đâu hiểu tại sao ít thấy mẹ cười.
Lớn lên, nghe câu hát: “... Mẹ đi lấy chồng con ở với ai...”
Con lại khóc vì thương mẹ.
Khiêm tốn thật sự không có nghĩa là không biết đến những giá trị của mình mà chính là
nhận ra những chân giá trị ấy. J. C. Hare
![Page 63: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/63.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 63
HÃY ĐẾN GẦN CHÚA MỖI NGÀY Bài 1: HÃY NGHE TIẾNG CHÚA NÓI.
Tôi vẫn thao thức đêm ngày vì biết rằng sự hiểu biết của mình
có giới hạn, về ngôn ngữ và sự diễn tả của mình còn thô ráp. Tuy
nhiên tình yêu Chúa lại luôn thúc đẩy tôi phải nói lên những gì
mình suy niệm và thao thức. Giêsu đã cho tôi một tình yêu kỳ lạ,
đã đánh thức sự mê ngủ của tôi qua con người Giêsu hạ mình như
tôi tớ: “Anh em hãy mang lấy ách của tôi và hãy học với tôi vì tôi
có lòng hiền hậu và khiêm nhường” (Mt 11: 28). Hơn 20 năm chỉ
tâm nguyện học nơi Chúa một câu, nhưng giờ đây trước mặt
Chúa, tôi cũng chỉ như chiếc thuyền vừa ra khỏi bờ.
NGHE TIẾNG CHÚA
NHƯ THẾ NÀO?
Chúa đánh thức chúng ta
qua mọi biến cố trong cuộc
đời, qua lời các bậc bề trên,
bạn bè, qua sách báo hoặc
đôi khi ngay chính con cái
hoặc các học trò của ta: tùy
từng trường hợp mà Chúa
Thánh Thần tác động vào
tâm trí qua lời nói hoặc việc
làm của đối tượng đến với ta.
Thí dụ: một ngày nọ tôi đi
thăm một bệnh nhân bị liệt
trên đường Chu Văn An
phường 12 quận Bình Thạnh,
sau những giờ lao động và
đạp xe rã rời, lại thêm gia
đình người bệnh thiếu thiện
chí. Tôi chán nản than với
Chúa: có lẽ con bỏ cuộc Chúa
ơi! Tuy nhiên tôi đạp xe qua
vài ba chục mét, gặp một sư
bà từ chùa ra, tôi cúi đầu
chào cụ. Cụ cười nói: “Ông
làm việc đó tốt lắm…”. Tôi
hết mệt và quay trở lại với
anh Phêrô đó…”.
Còn nhiều trường hợp
như lần tôi muốn nghỉ lễ
chiều để xem đá banh, đứa
cháu nội 6 tuổi nói: “Hôm
![Page 64: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/64.jpg)
SỐNG CHỨNG NHÂN TTDC 03-2012
Trang 64
nay ông không dẫn con đi lễ
à?” Tôi đấm ngực, xin Chúa
thứ tha và mặc quần áo để
dẫn các cháu đi lễ. Chúa
Thánh Thần dùng nhiều hình
thức để khuyến khích, để
nhắc nhở ta. Điều quan trọng
là ta phải nhận ra tiếng nói
đó, và sẵn sàng làm theo ý
Ngài. Sự hiện diện của Chúa
qua lời Ngài trong bốn Tin
Mừng. Nói một cách tổng
quát hầu hết ai cũng biết như
thế. Nhưng có một điều chắc
chắn là rất ít người thích đọc
lời Chúa. Tại sao?
Có nhiều lý do được viện
dẫn, đa phần thì cho rằng:
chỉ cần nghe các linh mục
giảng dạy là đủ. Thật đó là
điều đúng nhưng chưa đủ.
Lời Chúa là kho tàng kỳ bí,
không thể đong đo, đếm, để
có thể múc cạn được chân lý.
Học và suy niệm lời Chúa
tùy lúc và tùy mỗi người, sẽ
chiêm niệm được tiếng nói
yêu thương của Đức Kitô. Dù
linh mục nào có thông thái
đến đâu cũng không thể cho
rằng: mình đã nói được hết
những huyền nhiệm của Lời
Chúa. Cũng vậy, Lời Chúa
tác động tùy mỗi tâm hồn khi
đón nhận. Chẳng hạn câu:
“Không ai có thể làm tôi hai
chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này
mà yêu chủ kia. Hoặc sẽ gắn
bó với chủ này mà khinh dể
chủ nọ. Anh em không thể
vừa làm tôi Thiên Chúa vừa
làm tôi tiền của được” (Mt
6:24).
Với người lấy phục vụ là
niềm vui, lấy Chúa làm lý
tưởng thì lời Chúa làm chan
chứa niềm an ủi. Nhưng với
những người làm giàu bằng
mọi cách, bằng bất cứ thủ
đoạn nào, thì đó lại là lời
cảnh tỉnh, lời khép tội của
một quan tòa.
ĐƯỜNG NÀO ĐỂ THEO
CHÚA
Nếu lập luận theo toán
học: điều kiện ắt có và đủ của
![Page 65: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/65.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 65
người môn đệ Đức Kitô phải
có: “Ai muốn theo thầy phải
từ bỏ chính mình, vác thập
giá mình mà theo” (Mt
16:24). Khi được làm con
Chúa, tôi đọc rất kỹ, tra từng
câu trong bốn Tin Mừng xem
Chúa có hứa một phần
thưởng nào đó về vật chất
hoặc thể lý cho con người
không? Nếu tôi đặt mục tiêu
vào cuộc sống hạnh phúc cho
đời tôi ở trần gian: giàu có,
danh vọng, hạnh phúc.
Tôi sẽ thất vọng ê chề. Tôi
sẽ phải vác thập giá của
chính mình với những đắng
cay của thân phận kiếp
người: bệnh tật, nghèo khó,
yếu đuối! Chúa không vác hộ
tôi để tôi đi thênh thang,
Ngài muốn tôi vác lấy và
Ngài đi bên tôi để an ủi,
khuyến khích. Tôi vui vẻ
chấp nhận đi bên Ngài, tôi
trở thành bạn đường đồng
hành với Ngài, và gánh nặng
đời tôi sẽ có người chia sẻ.
Ngay Chúa Giêsu cũng tự
khẳng định: “Tôi đến không
phải để làm theo ý tôi, nhưng
để làm theo ý Đấng đã sai
tôi” (Ga 6: 38). Do đó người
môn đệ của Ngài, không phải
là chỉ có kêu cầu Thiên Chúa,
nhưng là thực thi ý của Thiên
Chúa.
Có câu chuyện kể rằng:
một người cha sai đứa con đi
tìm vùng đất hứa. Trước khi
đi, người cha trao cho hai con
hai cái balô trong đó có đồ ăn
và nước uống. Cha còn dặn
không được phung phí dọc
đường và phải khôn ngoan.
Người con thứ nhất nói với
người con thứ, đường dài
không biết bao nhiêu, vì thế
ta chỉ dùng thức ăn và nước
uống hạn chế. Tuy nghe anh
cảnh tỉnh thế nhưng người
em thấy bụng vơi lúc nào là
lại lấy ra ăn. Cho đến một
ngày kia, hai anh em đi đến
một chân núi, nhìn núi cao
sừng sững, người em oán
![Page 66: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/66.jpg)
SỐNG CHỨNG NHÂN TTDC 03-2012
Trang 66
trách cha gây khó dễ cho
mình, bao nhiêu thức ăn
mang theo anh bỏ ra ăn hết,
đã ăn thì phải uống, thế là
anh tự làm luôn một mạch,
dòng nước mát khoan khoái
làm sao. Khi nước vừa hết,
cũng là lúc bụng anh ta căng
tròn nặng nề không thể nào
leo núi được. Còn người anh
vâng lời cha, chỉ nhắp từng
ngụm một, cho đến khi vượt
qua được ngọn núi.
Thiên Chúa cũng như
người cha, Ngài là tình yêu,
nên Ngài muốn chúng ta
hướng tới cái đích hạnh phúc
bất biến đời đời. Ngài
không hứa sẽ chữa lành bệnh
tật, khổ đau và túng thiếu
của con người. nhưng Người
muốn tất cả mọi người, ở địa
vị nào cũng phải cộng tác với
Ngài để chia sẻ cho những
người xung quanh. “Mỗi lần
các người làm như thế cho
một anh em bé nhỏ nhất của
Ta, là các người đã làm cho
chính Ta. Mỗi lần các người
không làm như thế cho một
trong các anh em bé nhỏ nhất
đây, là các người đã không
làm cho chính Ta.” (Mt
25:31–46).
Chúa là người cha giầu
lòng thương xót; Ngài sẽ ban
những gì cần thiết nhất cho
phần rỗi đời đời của chúng
ta. Nhưng những điều đó
chúng ta như đứa trẻ thơ
không hiểu được tấm lòng
của cha mẹ…(còn tiếp)
Bùi Ninh Cơ
Muốn mang vòng nguyệt quế, thì ít ra anh cũng phải có cái đầu.
(Ngạn ngữ Ý)
![Page 67: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/67.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 67
HẠNH PHÚC CHO ĐI Đời cho ta ngọt ngào hơn cay đắng.
Ta hiến cho đời bằng cả trái tim
Hỏi rằng ai mua? ai kiếm? ai tìm?
Là ánh mắt, là nụ cười rạng rỡ
Này người yêu ơi! Ta xin nói nhỏ
Nước mắt mong chờ hạnh phúc ngày xưa
Những ngóng trông nhau biết mấy cho vừa…
Đừng giận dỗi, ta xin người tha thứ!
Đời trôi qua không êm đềm lặng lẽ
Nước đầu ghềnh va đập cuốn lê thê
Hòn đá vẫn lăn theo sóng đẩy đi về
Con sóng dữ không phá đi bình lặng
Rồi một ngày bình minh kia ló dạng
Ta nghe tiếng Ngài phán động trong tim:
Hãy theo Ta cố gắng kiếm tìm
Cho tất cả, con nhận hơn thế nữa.
Bước theo Chúa hơn nửa đời hoen úa.
Tình yêu nay xin trải rộng mọi nơi
Dù xác thân con hèn yếu cuộc đời
Lời Ngài dẫn dắt con đi từng bước.
Giêsu ơi! Ngày đêm con vẫn gọi
Thân xác con run rẩy vì Ngài
Hạnh phúc nào đầy ắp sớm mai
Là Giêsu là con đường đi tới.
Bùi Ninh Cơ Sự khôn ngoan có giới hạn, còn sự ngu ngốc thì… vô hạn.
(Gơray)
Bóng tối không phải là lý do để không tin vào bóng tối.
(A.Valentin)
![Page 68: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/68.jpg)
DC CAFE’ TTDC 03-2012
Trang 68
69 mẹo vặt trong cuộc sống (tt) 24. Cách rửa xoong chảo bị cháy khét: Khi nấu ăn, lỡ để khét
làm thức ăn dính dưới đáy xoong, đáy chảo, hãy bỏ vào một ít
muối, thêm vào một ít nước và đặt xoong, chảo vào thau nước
lạnh, ngâm vài giờ, rồi chùi rửa sạch.
25. Khử mùi hôi trong hộc tủ: Cho một ít than củi vào trong
một cái ly, đem bỏ vào hộc tủ, than củi sẽ hút hết mùi hôi khó
chịu đi.
26. Muốn nhóm bếp than mau cháy: Hãy để củi chẻ nhỏ mồi
lửa phía dưới, rắc một ít muối lên than, muối sẽ hút hết nước
và tỏa nhiệt làm cho than mau cháy.
27. Cách trừ kiến bu vào thức ăn: Chà nước cốt chanh thối lên
chân bàn để thức ăn, kiến sẽ không bu vào được. Để đuổi kiến
đi, hãy đặt một miếng chanh thối lên đường đi của kiến, hãy
phủ lên thịt, cá một ít hành bằm nhuyễn, kiến sẽ không bu vào.
28. Để dành cá tươi không cần tủ lạnh: Lấy bông gòn, thấm
cồn 90 độ, nhét vào mang cá, sẽ giữ được cá tươi hai ba ngày
mà không cần tủ lạnh.
29. Để dành chanh và dưa leo: Muốn giữ dưa xanh, chanh tươi
lâu, ngâm vào trong nước lạnh.
30. Để mỡ chiên không bị cháy: Khi chiên thức ăn, mỡ thường
bị cháy đen, Để tránh điều này, hãy cho một ít khoai tây xắt
nhỏ bỏ vào chảo trong khi chiên.
31. Kho cá biển, cần biết: Khi nấu món ăn kho với cá biển, hãy
thêm vào nồi vài muỗng canh nước trà đặc. Sau đó, kho cho
đến cạn nước, thịt cá sẽ chắc lại và không còn mùi tanh.
32. Luộc gan heo cho ngon: Khi mua, phải chọn miếng gan có
màu hồng, hơi cứng. Khi luộc, lúc nước sôi, cho vào nồi nước
vài lát hành tây mỏng và một ít muối.
![Page 69: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/69.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 69
33. Cách làm măng không đắng: Trước khi luộc măng, cắt
măng ra, chờ nước sôi rồi cho măng vào luộc. Nhớ để cho
măng sôi khoảng vài phút, rồi mới vớt ra. Khi ăn, sẽ thấy măng
không còn đắng nữa.
34. Cách luộc măng khỏi bị đắng: Muốn măng không bị đắng,
trong khi luộc, không nên đụng đũa vào măng.
35. Cách luộc rau muống cho xanh và giòn: Đun nước sôi
trước, rồi mới cho rau vào nồi, thêm một ít muối và đun lửa
thật lớn. Khi rau chín, mở vung nồi, đảo đều rồi bắc xuống.
Vớt ra ngay đĩa. Đem đĩa rau để lên bàn, nhưng không đậy
lồng bàn để hơi nóng thoát ra dễ dàng, rau mới xanh.
36. Muốn nấu các loại củ to cho mau chín: Đối với các loại củ
to để nấu hay luộc cho mau chín và không bị sượng hay nứt,
trước khi nấu, dùng vật nhọn như kim khâu dài loại to, đâm
vài lỗ theo chiều dài củ khoai.
37. Bóc vỏ tỏi: Để bóc vỏ tỏi, vừa nhanh vừa sạch, hãy nhúng
tỏi vào nước nóng chừng 1 – 2 phút, rồi vớt ra, sẽ bóc được vỏ
rất nhanh.
38. Cách dùng tiêu cho đúng: Để mùi tiêu được thơm trong
thức ăn, nên cho tiêu khi món ăn đã nấu chín. Nếu cho tiêu vào
thức ăn khi còn sống, rồi mới nấu chín thì tiêu sẽ mất mùi
thơm, đồng thời bị phân hủy, phóng ra độc tố rất nguy.
39. Cách luộc trứng: Hãy cho muối vào nước để cho trứng
không bị bể trong khi luộc. Khi trứng chín, muốn bóc vỏ trứng
dễ dàng, trông đẹp mắt, không sứt sẹo, hãy ngâm trứng vào
trong nước lạnh khoảng 5 – 10 phút, rồi bóc vỏ.
40. Cách chiên trứng: Muốn cho trứng không bị dính vào tô
trong lúc đánh trứng, trước tiên, phải tráng tô bằng nước lã.
![Page 70: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/70.jpg)
DC CAFE’ TTDC 03-2012
Trang 70
Ngoài ra, cũng có thê pha thêm một chút nước khi đánh trứng
để được trứng nổi phồng sau khi chiên.
41. Để đánh trứng nổi bong: Muốn cho lòng trắng trứng nổi
bong lên, trước khi đánh, hãy nhỏ vài giọt chanh và một ít
đường vào trứng.
42. Món khoai tây chiên ngon: Sau khi gọt vỏ khoai tây, xắt
mỏng thành từng khoanh, rồi ngâm ngay vào nước muối
khoảng 1 giờ. Khi vớt ra, để trong rổ cho thật ráo nước. Khi
chiên, nên cho vào nhiều mỡ và chờ cho mỡ sôi, mới thả khoai
vào. Khoai vừa vàng, là vớt ra ngay.
43. Bí quyết chiên chả giò: Khi chiên chả giò, thường xảy ra
trường hợp chả bị cháy đen và không giòn, chưa chiên xong
dầu, đã bị đen. Dưới đây là bí quyết để có món chả giò ngon:
cho nhiều dầu vào trong xoong, khi dầu đã hết khói, cho vài
giọt chanh vào dầu sôi, khoảng 5 phút sau, cho một lát gừng
đập giập vào. Khi gừng đã vàng thì vớt ra bỏ. Chiên nhiều
lượt, mỗi lượt chiên, một lượng vừa kín mặt dầu thôi. Khi chả
giò vàng đều, hãy vớt ra, cho tiếp đợt mới vào chiên tiếp.
44. Khi bị ong đốt: Khi bị ong đốt, nếu ở tay chân, nặn nọc ong
ra, sau đó, lấy củ hành hoặc tỏi, cắt đôi và chà xát vào chỗ bị
ong đốt. Nếu bị ong đốt trên đầu, đâm củ hành hoăc tỏi ra cho
nhuyễn, rồi chà xát lên hay đắp lên chỗ ong chích.
45. Trừ kiến trong hũ đường: Hãy dùng một thanh sắt hay con
dao, bỏ vào hũ đường, các con kiến sẽ bò ra nơi khác.
46. Cách nối dây bếp điện bị cháy đứt: Hãy dùng một ít hàn
the phủ lên chỗ giao tiếp giữa hai đầu dây bị đứt, nó sẽ được
nối dính chắc chắn, xài rất bền.
Chúng ta cùng suy nghĩ nhé! I. Sức khỏe
![Page 71: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/71.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 71
Tổ chức Y Tế Thế Giới (WHO) định nghĩa: “Sức khỏe là một
tình trạng thoải mái hoàn toàn về thể chất và hoàn cảnh, chứ
không phải là một tình trạng không có bệnh tật hay tàn tật”.
II. Bí quyết trường thọ
1. Chấp nhận với những gì mình đang có
2. Thích nghi với hoàn cảnh của mình
3. Điều chỉnh để đạt được điều mong muốn.
III. Phòng ngừa bệnh tật
1. Không vui quá hại tim
2. Không buồn quá hại phổi
3. Không tức quá hại gan
4. Không sợ quá hại thần kinh
5. Không suy nghĩ quá hại tỳ
6. Xua tan hoài niệm cay đắng bằng tha thứ và lãng quên
7. Với người cao tuổi tránh tranh luận hơn thua
IV. Thức ăn & uống trong ngày:
Một củ hành: chống ung thư
Một quả cà chua: chống tăng huyết áp
Một lát gừng: chống viêm nhiễm
Một củ khoai tây: chống xơ vữa động mạch
Một trái chuối: làm phấn chấn thần kinh, bớt lo âu, chống táo
bón, giảm được béo.
Một quả trứng hay ít thịt nạc: chống suy dinh dưỡng
Uống 1 đến 2 lít nước mỗi ngày: giải độc cơ thể.
V. Triết lý của người Trung Hoa hiện đại:
1. Một Trung tâm: là sức khỏe
2. Hai Tí: Một tí thoải mái – Một tí nhiệt tình
3. Ba Quên: Quên tuổi tác – Quên bệnh tật – Quên hận thù
![Page 72: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/72.jpg)
DC CAFE’ TTDC 03-2012
Trang 72
4. Bốn có: có nhà ở – có bạn đời – có bạn tri kỷ – có lòng vị tha
5. Năm Phải: Phải vận động - Phải biết cười
- Phải lịch sự hòa nhã - Phải biết nói chuyện
- Và phải coi mình là người bình thường..
VI. Trong cuộc sống chúng ta luôn:
1. Hãy dành thì giờ để suy nghĩ: Đó là nguồn sức mạnh.
2. Hãy dành thì giờ để cầu nguyện: Đó là sức mạnh toàn năng.
3. Hãy dành thì giờ cất tiếng cười: Đó là tiếng nhạc của tâm hồn.
4. Hãy dành thì giờ chơi đùa: Đó là bí mật trẻ mãi không già.
5. Hãy dành thì giờ để yêu và được yêu: Ưu tiên Chúa đã ban.
6. Hãy dành thì giờ để cho đi: Một ngày quá ngắn để sống ích kỷ.
7. Hãy dành thì giờ đọc sách: Đó là nguồn mạch tinh khiết.
8. Hãy dành thì giờ để thân thiện:Đó là đường dẫn tới hạnh phúc
9. Hãy dành thì giờ để làm việc: Đó là giá trị của thành công.
10. Hãy dành thì giờ cho bác ái: Đó là chìa khóa cửa Thiên Đàng.
Sưu tầm
Hạ sốt hiệu quả cho bé theo dân gian Có nhiều biện pháp dân gian giúp hạ sốt cho bé hay mà lại đơn giản,
không khiến bé phải khó chịu như khi uống thuốc hạ sốt.
Có những trẻ không uống được thuốc hạ sốt, cứ uống vào là nôn ọe,
có những bé lại nhất quyết không chịu uống thuốc. Các bậc cha mẹ
trẻ tự hỏi: Có cách nào hạ sốt cho bé đơn giản mà hiệu quả không?
- Dùng cây cỏ nhọ nồi: Cỏ
nhọ nồi ngâm rửa sạch, sau đó
ngâm lại bằng nước muối đun
sôi để nguội rồi vớt ra cho vào
cối sạch giã nát. Lọc lấy nước
cho bé uống, mỗi lần uống
khoảng 50ml. Đối với bé dưới
1 tuổi, mẹ có thể đun sôi lên
để nguội rồi mới cho bé uống
cho yên tâm hơn. Bã nhọ nồi
có thể cho vào khăn xô để lau
người cho bé, lau nhiều nhất ở
![Page 73: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/73.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 73
vùng trán, nách, bẹn và gan
bàn chân.
- Lau người cho bé: Đưa bé
vào nơi kín gió, cởi bỏ bớt
quần áo và dùng khăn ấm lau
cho bé, nhất là các bộ phận
nách, hạch, bẹn... Không nên
đặt bé nằm ở nơi quá nóng.
Cho bé ăn đồ ăn lỏng hơn
ngày thường để dễ tiêu và
uống các loại nước như orezol,
nước chanh. Không chườm
cho bé bằng nước lạnh, nước
đá, cũng không được xoa dầu
gió cho bé.
- Tắm cho bé: Trước đây, các
cụ nhà ta thường kiêng kị việc
tắm táp mỗi khi bị sốt, nhất là
với trẻ con. Nhưng ngày nay,
nhiều nghiên cứu đã chứng
minh, tắm chính là cách hạ
nhiệt cơ thể rất nhanh nhưng
phải tuân thủ các kĩ thuật.
Việc hạ nhiệt cho bé khi sốt là
cực kì quan trọng vì não trẻ
còn yếu nên rất dễ bị tổn
thương. Tắm là cách chủ yếu
để hạ nhiệt cho não. Đưa bé
vào phòng kín, đóng hết các
cửa để tránh gió và cởi bỏ hết
quần áo của trẻ. Nước tắm
phải đảm bảo thấp hơn 2 độ
so với nhiệt độ cơ thể trẻ
(không thấp hơn quá nhiều để
tránh sốc nhiệt, bé bị lạnh). Để
bé vào chậu nước và tắm bình
thường, tắm cả đầu trong
khoảng 5-10 phút mà vẫn phải
giữ sao cho nhiệt độ của nước
tắm chỉ kém 2 độ so với thân
nhiệt bé. Sau khi tắm, lau thật
khô người cho bé và cho bé
mặc quần áo mỏng. Vài tiếng
sau có thể cho bé tắm lần nữa
để hạ nhiệt độ. Khi tắm cho
bé, điều quan trọng nhất là
phải tránh gió để bé không bị
lạnh.
- Xông cho bé: Đổ nước nóng
vào bồn tắm hay một chậu lớn
rồi pha một thìa dầu khuynh
diệp hoặc benjoin vào. Phòng
tắm phải đóng kín để hơi bốc
lên không bị thoát ra ngoài. Bế
bé trên tay hoặc để ngồi dưới
sàn có trải khăn. Khoác một
khăn tắm quanh người bé, không
cần mặc quần áo. Mồ hôi bé sẽ ra
nhiều. Hơi nước nóng có dầu sẽ
![Page 74: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/74.jpg)
DC CAFÉ’ TTDC 03-2012
Trang 74
thấm qua da được bé thở hít vào
phổi.
Ngoài ra, có một số lưu ý mà
cha mẹ cần nhớ mỗi khi hạ sốt
cho con:
- Trong quá trình hạ sốt, tuyệt
đối không bật quạt, bật điều hoà.
Làm như thế, da bé khô sẽ mất
nước và khó hạ sốt. Hãy để cho
bé tự ra mồi hôi.
- Mặc quần áo thoáng cho bé,
lau sạch mồ hôi và thay quần áo
cho bé. Dùng quạt nan quạt nhẹ
bằng tay cho bé được thoáng nếu
cần thiết.
- Cho bé ở trong nhà và ở nơi
mát mẻ. Hoặc nếu đang ở ngoài
trời thì phải chọn chỗ bóng râm.
- Cho bé uống nhiều nước, có thể
cho uống dung dịch oresol để bù
nước, tránh tình trạng mất nước
quá nhiều.
- Cho bé ăn đồ ăn lỏng, uống
nước mát như sữa chua, cháo,
súp…
Trong trường hợp bé sốt quá 3
ngày mà không đỡ dù đã áp
dụng mọi cách thì nên đưa bé đi
khám sớm. Với bé dưới 3 tháng
tuổi thì nên đưa bé đi khám ngay
khi bị sốt. Nếu bé khó thở, nổi
nốt trên da kèm sốt thì càng nên
đưa đi khám vì có thể bé đang
mắc bệnh truyền nhiễm nặng.
Hai bàn tay - Cô ơi, cho vẽ tự do!
- Cô cho các em vẽ về những gì các em biết ơn nhất!
Lớp học rộn ràng như ong bướm đón mừng xuân. Cuối lớp, Tâm
cặm cụi vẽ hai bàn tay. Cô xúc động trước bức tranh này:
- Bàn tay của ai thế?
- Bàn tay của cô đấy ạ! Cô nghèn nghẹn:
- Sao cả hai bàn tay phải?
- Bàn tay này của mẹ em. Mẹ em chỉ còn có một tay...
Cô nâng niu bàn tay Tâm như mọi ngày. Trái tim và bàn tay cô thêm
ấm áp nhờ bàn tay nhỏ bé truyền sang!
![Page 75: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/75.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 75
TẬT NGUYỀN Gã liếc mắt, thằng bé chừng 10 tuổi đen đúa, gầy nhom và
rách rưới lập tức lăn ra đất co giật. Đám đông hiếu kỳ xúm lại
xem, tiếng gã nói như nấc "Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại…"
- "Úi giời, đàn ông đàn anh mạnh khoẻ thế kia mà đi ăn xin à?"
- "Nó vừa đi lại bình thường mà, chắc giả vờ để gạt tiền người
ta…"
Những cái bĩu môi, những ánh mắt khinh rẻ. Đám đông dần
tản ra, cũng có vài kẻ ra chiều thương hại ném vào chiếc nón
nát của gã vài đồng lẻ.
Tháng 12, trời chuyển mùa, cái lạnh cắt da cắt thịt làm gã
đói. Thằng bé cũng đói nhưng chẳng than lấy một tiếng. Cứ
lon ton chạy theo gã với bộ quần áo mỏng tanh và đôi dép tổ
ong mòn vẹt. Thằng bé với gã chẳng máu mủ ruột già gì, chẳng
qua cùng cảnh ngộ nên nương tựa vào nhau để sống. Gã kiếm
được nó lang thang gần gầm cầu Long Biên và từ đó bắt cặp
với vai diễn cha con.
Cái nghề của gã cũng nhiều kẻ máu lạnh, hoặc có thể do
nghèo hèn mà sinh ra như thế. Có hôm, gã bắt gặp ả đồng
nghiệp hỉ hả đếm tiền nơi góc chợ với đứa bé tật nguyền ẵm
ngửa trên tay. Trông đứa bé đáng thương bao nhiêu thì tiền
trong nón ả đầy hơn bấy nhiêu. Những lúc như thế, trong đầu
gã lại trào lên một ý nghĩ đen tối, gã nhìn bàn tay, đôi chân
lành lặn của thằng bé.
Tối ấy, trong căn lều tạm bợ che bằng mấy tấm bạt và vài
thùng cáctông, thằng bé co ro rúc vào nách gã thủ thỉ: "Chú Ba
này, con thấy thằng An cụt bên chợ hay được các bà cho tiền
lắm". Gã trầm ngâm không trả lời, đôi mắt vô thần của gã như
![Page 76: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/76.jpg)
DC CAFÉ’ TTDC 03-2012
Trang 76
đang suy tính gì đó, đoạn gã quay sang thằng bé: "Tí này, mày
có sợ cụt đi cái tay hay cái chân không?"
Sáng. Thằng bé tỉnh dậy đã chẳng thấy gã đâu. Nó lang
thang ra chợ kiếm ăn. Giữa đường, thấy đám đông láo nháo, tò
mò, nó cũng chen vào xem… Gã nằm trên nền đường, giữa cái
đám đông láo nháo, hai chân quặt sang một bên, mặt mũi đầu
tóc… máu. Nghe người ta bảo thấy gã tự lao ra chỗ xe chạy.
Gã liếc mắt, thằng bé chừng 10 tuổi, đen đúa, gầy nhom và
rách rưới, đưa chiếc nón nát về phía những người đi chợ.
Nhiều đồng lẻ được bỏ vội vào nón… phía sau lưng, gã mỉm
cười và lết đi với đôi chân tật nguyền. Trời vẫn rét…
VĂN HÓA ĐIỆN THOẠI! Buổi chiều đi làm về muộn vì
kẹt xe tắc đường, người đang mệt
mỏi lại thấy nhà cửa vắng teo
vắng ngắt, Tư Bốc thêm bực
mình. Mở nhạc rồi để nguyên
comlê, anh nằm dài xuống ghế
salông để tìm ít phút thư giãn,
miệng càu nhàu:
- Bà xã mình chắc lại đi hội…
chẩn quần vợt với các bà sồn
sồn rồi. Còn thằng quí tử theo
lệ sẽ không về nhà dưới mười
hai giờ khuya. Ôi… vợ với
con!
Bất chợt chuông điện thoại
bàn reo dồn dập. Cầm ống
nghe lên, Tư Bốc nghe giọng
nam trẻ quát:
- A lô! Chương trình bỏ học
du hí ngày mai tính sao hả…
thằng ôn dịch? Cứ lừng khừng
mãi, có ngày bọn ông tổ chức
luộc cái xế nổ cho mà khóc
ròng!
Tức nghẹn cổ, đoán đây là
bạn của con trai mình, Tư Bốc
hắng giọng nghiêm túc:
- Cháu là ai? Bác là bố thằng…
Đầu dây bên kia vang tiếng
cười ngặt nghẽo:
- Bố… con khỉ! đừng bày trò
sửa giọng nữa… Không nói
![Page 77: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/77.jpg)
TTDC 03-2012 SỐNG CHỨNG NHÂN
Trang 77
nhiều, ngày mai thất hẹn thì
bọn tao sẽ gọi điện thẳng đến
cơ quan “lão gia” báo tin cậu
ấm ăn chơi cỡ nào cho lão…
mừng. A lô! Rên rỉ hừ hừ gì
vậy? Bai nghen!
Tư Bốc buông ống nghe, thái
dương giật rần rật…
…Đang cố nuốt tô mì gói thì
chuông điện thoại lại réo lên
khiến Tư Bốc rơi đũa. Ôi! Đã
bảy giờ tối rồi mà thằng ranh
con mất dạy lúc nãy cũng
không tha. Mi sẽ biết tay ta!
Tư Bốc chuẩn bị tư thế, nhanh
tay nhấc ống nghe và gầm lên:
- A lô! trời đánh còn tránh
bữa ăn, sao mày cứ khuấy rối
tao? Tao báo công an truy tìm,
gông cổ mày cho biết lễ độ,
biết tôn trọng bậc trưởng
thượng… Ngừng một giây lấy
hơi, anh gân cổ hét to:
- A lô! cả công ty tao còn
chưa ngán ai… Kể cả lão sếp
đần độn, hách dịch, hắc ám
nữa là mày. Đồ thiếu văn hóa!
Bên đầu dây trầm trầm
giọng nói quen thuộc, đầy nội
lực uy quyền:
- A lô? Chú Tư Bốc đấy à?
Khủng hoảng, thù hằn, uất ức
gì mà mạt sát tôi ghê vậy?
Tư Bốc điếng hồn, khuỵu
chân ấp úng:
- Dạ… dạ… ngàn lần xin lỗi
anh Ba. Em cứ tưởng thằng
khốn kia…
- Không sao, điều cần nói chú
đã nói rồi! Tôi định bàn việc
đề bạt chú vào ghế trưởng
phòng kinh doanh, bây giờ
nghĩ lại rồi. Quan hệ qua điện
thoại mà chú còn bất cần qui
tắc lịch sự tối thiểu, thử hỏi tới
lúc giao dịch với khách hàng,
chú quen thói nóng nảy véo
tai bẹo má người ta thì sao?
Thôi, chào nhé! Máy cúp, Tư
Bốc thất sắc gào lạc giọng:
- A lô… anh Ba… anh Ba kính
mến… A lô…
Cán cuốc
![Page 78: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/78.jpg)
ĐỒNG CỎ NON TTDC 03-2012
Trang 78
ĐIỀU THÌ THẦM CỦA LÒNG CON “ Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Phải, đó là câu ca dao thật quen thuộc với chúng ta và con
cũng đã được học thuộc từ thưở thơ bé. Công cha bao la, cao cả
và rộng lớn như trời biển. Ba của con cũng vậy. Đó là một
người cha cao cả, vĩ đại. Ba đã vất vả tần tảo sớm chiều nuôi
con lớn khôn thành người. Ba làm tất cả những việc nặng nhọc
để có tiền lo cho con ăn học. Làn da của ba đã sạm đen đi vì
nắng. Hai bàn tay ba giờ đây đã chai sần, ánh mắt hằn sâu nét
cơ cực, sầu não. Vậy mà nhiều khi ngồi trong lớp học, con ngồi
đùa giỡn, nói chuyện và không nghe thầy cô giảng bài. Con đã
vô tình không biết rằng con được đến lớp, được đi học là nhờ
bao giọt mồ hôi công sức ba đã đổ ra chỉ để con được học
hành, được biết cái chữ, con số.
Buổi tối khi về đến nhà ba có biết
bao nhiêu là công việc: việc của
công ty, việc nhà. Vậy mà ba mới
nhờ con làm giúp ba một vài việc
lặt vặt mà con đã viện đủ mọi lý do
để trốn tránh. Thế là ba phải làm tất
cả mọi việc. Con không giúp được
gì, đã thế còn làm cho ba thêm mệt mỏi hơn nữa. Bây giờ con
mới thật sự hối hận, phải chi con phụ ba thì hay biết mấy. Có
lần ba đi đón con lúc trời mưa mà ba chỉ mang theo một áo
mưa, nên ba đã mặc cho con và chịu ướt, sau sự việc đó, ba đã
bị cảm suốt hai ngày liền. Con đã khóc, khóc vì sự hy sinh cao
cả của ba. Công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của ba biết sau này
con có đền đáp lại được hay không? Nhưng con xin hứa, con
![Page 79: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/79.jpg)
TTDC 03-2011 ĐỒNG CỎ NON
Trang 79
sẽ trở thành một đứa con ngoan và hiếu thảo của ba. Con cảm
ơn ba.
Ba ơi! Con yêu ba nhiều lắm!
Con gái của ba
Phương Dung
Quà sinh nhật
Hôm đó, có việc không vui ở cơ quan, tôi bực dọc ra về. Thằng
Tí hớn hở chạy ra :
- Ba cho con xin mười nghìn.
- Không có! Tôi quát, nó thút thít chạy vào nhà.
Bữa cơm tối chẳng ngon chút nào. Tôi đi ngủ sớm nhưng vẫn
trằn trọc mãi với chuyện bực dọc ở cơ quan. Cu Tí lặng lẽ đến
bên :
- Con mừng sinh nhật ba, nó ngập ngừng, con không có tiền nó
đưa gói quà, một cái thiệp giấy vẽ lem luốc với hàng chữ nắn
nót “Happy Birthday”
GIẢI ĐÁP ĐỐ VUI SỐ TRƯỚC:
Câu 1: Đáp án C
Câu 2: Đáp án D
Danh sách các em giải đáp đúng:
Lớp 1: Maria Nguyễn Ngọc Ánh
Lớp 2: Gioan Baotixita Nguyễn Trương Trọng Hiếu
Lớp 3: Gioan Baotixita Nguyễn Thành Vinh
Matinô Nguyễn Trần Tuấn Kiệt - Phêrô Vũ Duy Bảo
![Page 80: TTDC Thang 03/2012](https://reader031.fdocument.pub/reader031/viewer/2022020219/568bd9d41a28ab2034a87dec/html5/thumbnails/80.jpg)
ĐỒNG CỎ NON TTDC 03-2012
Trang 80
Giuse Hoàng Đức Anh - Tôma Phan Tuấn Kiệt
Lớp 6: Têrêsa Nguyễn Ngọc Tú Quyên
Têrêsa Nguyễn Thị Tuyết Trinh
Lớp 7: Giêrađô Nguyễn Lương Diệp Huynh
CÂU HỎI ĐỐ VUI LẦN NÀY:
1/ Trong tiệc cưới Cana (theo Tin Mừng thánh Gioan) Đức
Maria đã nói với các gia nhân rằng:
a. Các anh hãy chuẩn bị làm trước những gì Người bảo
b. Hãy chuẩn bị nghe Người bảo những gì các anh không nên
làm
c. Người bảo gì các anh cứ việc làm theo
d. Cả 3 câu trên đều đúng
2/ Việc Chúa Giêsu làm phép lạ hóa nước thành rượu trong
tiệc cưới Cana, là phép lạ:
a. Phép lạ thứ 2 tại miền Galilê
b. Phép lạ đầu tiên tại miền Galilê
c. Phép lạ cuối cùng của Chúa Giêsu
d. Cả 3 câu trên đều sai
3/ Trong tiệc cưới Cana, Mẹ Maria nói với Chúa Giêsu: “Họ
hết rượu rồi”; Chúa Giêsu đáp:
a. Thưa bà! Việc này rất can hệ đến bà và tôi. Giờ tôi đã đến
b. Vâng thưa bà! Tôi sẽ thực hiện điều bà yêu cầu, vì giờ tôi đã
mãn
c. Thưa bà! Chuyện đó can gì đến bà và tôi, giờ tôi chưa đến
d. Cả 3 câu trên đều sai
Các em hãy chọn đáp án đúng nhất của từng câu hỏi và gởi
về cho các anh chị giáo lý viên phụ trách , trước ngày 9/3 nhé!
Chúc các em thành công