TRONG PHÂN TÍCH DAO ĐỘNG CỦA DẦM CÓ CƠ TÍNH BIẾN ĐỔI...
Transcript of TRONG PHÂN TÍCH DAO ĐỘNG CỦA DẦM CÓ CƠ TÍNH BIẾN ĐỔI...
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC
VÀ CÔNG NGHỆ VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ
-----------------------------
TRẦN THỊ THƠM
MÔ HÌNH PHẦN TỬ HỮU HẠN
TRONG PHÂN TÍCH DAO ĐỘNG CỦA DẦM
CÓ CƠ TÍNH BIẾN ĐỔI THEO HAI CHIỀU
LUẬN ÁN TIẾN SỸ NGÀNH KHOA HỌC VẬT CHẤT
Hà Nội – Năm 2019
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC
VÀ CÔNG NGHỆ VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ
-----------------------------
TRẦN THỊ THƠM
MÔ HÌNH PHẦN TỬ HỮU HẠN
TRONG PHÂN TÍCH DAO ĐỘNG CỦA DẦM
CÓ CƠ TÍNH BIẾN ĐỔI THEO HAI CHIỀU
Chuyên ngành: Cơ học vật rắn
Mã số: 9440107
LUẬN ÁN TIẾN SỸ NGÀNH KHOA HỌC VẬT CHẤT
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
1. PGS.TS. Nguyễn Đình Kiên
2. PGS.TS. Nguyễn Xuân Thành
Hà Nội - Năm 2019
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của tôi. Các số liệu và kết quả
được trình bày trong Luận án là trung thực và chưa từng được ai công bố trong bất cứ
công trình nào khác.
Nghiên cứu sinh
Trần Thị Thơm
i
LỜI CẢM ƠN
Luận án này được hoàn thành dưới sự hướng dẫn khoa học của PGS.TS. Nguyễn
Đình Kiên và PGS.TS. Nguyễn Xuân Thành. Tôi xin chân thành cảm ơn sâu sắc đến
các Thầy, người đã tận tâm giúp đỡ tôi trong quá trình nghiên cứu.
Trong quá trình thực hiện Luận án, tôi đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ, tạo
điều kiện của tập thể Lãnh đạo, các nhà khoa học, cán bộ, chuyên viên của Học viện
Khoa học và Công nghệ, Viện hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam; tập thể
Ban lãnh đạo, cán bộ Viện Cơ học. Tôi xin bày tỏ lòng cảm ơn chân thành về những
sự giúp đỡ đó.
Tôi xin chân thành cảm ơn đến các nghiên cứu viên phòng Cơ học vật rắn,
Viện Cơ học; anh chị em trong nhóm Seminar đã giúp đỡ, chia sẻ kinh nghiệm cho
tôi trong quá trình thực hiện Luận án.
Tôi xin bày tỏ sự biết ơn sâu sắc đến những người thân trong gia đình đã chia
sẻ, động viên, giúp đỡ để tôi hoàn thành Luận án này.
Tác giả Luận án
Trần Thị Thơm
ii
MỤC LỤC
Lời cam đoan . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . i
Lời cảm ơn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ii
Danh mục ký hiệu và chữ viết tắt. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . vi
Danh sách hình vẽ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . xi
Danh sách bảng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . xiii
Mở đầu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 1
Chương 1. Tổng quan . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 5
1.1. Dầm FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 5
1.2. Phân tích dầm 1D-FGM trên thế giới . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 7
1.2.1. Phương pháp giải tích . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 7
1.2.2. Phương pháp số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 10
1.2.2.1. Phương pháp CPVP . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11
1.2.2.2. Phương pháp PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12
1.3. Phân tích dầm 2D-FGM trên thế giới . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14
1.4. Nghiên cứu dầm FGM trong nước . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15
1.5. Định hướng nghiên cứu. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 17
1.6. Điểm mới của Luận án . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
Chương 2. Các phương trình cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
2.1. Mô hình dầm 2D-FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
2.2. Lý thuyết dầm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
2.3. Phương trình dựa trên FSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 28
2.3.1. Biến dạng và ứng suất . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 28
2.3.2. Năng lượng biến dạng đàn hồi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 29
2.3.3. Động năng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31
iii
iv
2.4. Phương trình dựa trên ITSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.4.1. Phương trình biểu diễn theo θ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.4.2. Phương trình biểu diễn theo γ0 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 35
2.5. Ứng suất nhiệt . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.6. Thế năng của lực ngoài . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 36
2.7. Phương trình chuyển động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 37
2.8. Điều kiện biên . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
2.8.1. Điều kiện biên về lực và mô-men . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
2.8.2. Điều kiện biên về chuyển vị và góc quay . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 40
Chương 3. Mô hình phần tử hữu hạn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42
3.1. Mô hình phần tử dầm FSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 42
3.1.1. Mô hình phần tử FBKo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 43
3.1.2. Mô hình phần tử FBHi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 47
3.2. Mô hình phần tử dầm ITSDT . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 50
3.2.1. Mô hình phần tử TBSθ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 50
3.2.2. Mô hình phần tử TBSγ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 54
3.3. Ma trận độ cứng do nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 55
3.4. Phương trình chuyển động rời rạc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 56
3.5. Thuật toán số . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
3.5.1. Dao động tự do . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
3.5.2. Phương pháp gia tốc trung bình. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 59
3.5.3. Véc-tơ lực nút . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 60
3.5.4. Quy trình tính toán . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 61
Chương 4. Kết quả số và thảo luận . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1. Sự hội tụ và độ tin cậy của mô hình PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1.1. Sự hội tụ của mô hình PTHH. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 64
4.1.2. Độ tin cậy của mô hình PTHH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 67
4.1.3. So sánh các mô hình phần tử . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 71
v
4.2. Dao động tự do . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1. Dầm có thiết diện không đổi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1.1. Ảnh hưởng của tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 73
4.2.1.2. Ảnh hưởng của nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 75
4.2.1.3. Dầm với các điều kiện biên khác nhau . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 77
4.2.1.4. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
4.2.1.5. Mode dao động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
4.2.2. Dầm thon . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 86
4.2.2.1. Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
4.2.2.2. Ảnh hưởng của tham số thiết diện và dạng thon. . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
4.2.2.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
4.3. Dao động cưỡng bức . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
4.3.1. Ảnh hưởng của vận tốc lực di động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 96
4.3.2. Ảnh hưởng của tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 96
4.3.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 100
Kết luận. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 103
Danh mục công trình liên quan tới Luận án . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 106
Tài liệu tham khảo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 107
Phụ lục. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 123
DANH MỤC KÝ HIỆU VÀ CHỮ VIẾT TẮT
Các kí hiệu thông thường
A0 Diện tích thiết diện ngang tại đầu trái (dầm thon)
A(x) Diện tích thiết diện ngang
A11 Độ cứng dọc trục
A12 Độ cứng tương hỗ kéo-uốn
A22 Độ cứng chống uốn
A33 Độ cứng chống trượt (Dùng trong FSDT)
A34 Độ cứng tương hỗ xoắn-kéo
A44 Độ cứng tương hỗ xoắn-uốn
A66 Độ cứng tương hỗ xoắn-uốn bậc cao
B11,B22,B44 Các độ cứng chống trượt (Dùng trong ITSDT)
b(x) Chiều rộng dầm thon
c Tham số thiết diện
Dd Tham số động lực học
EC1 Mô-đun đàn hồi của gốm 1
EC2 Mô-đun đàn hồi của gốm 2
EM1 Mô-đun đàn hồi của kim loại 1
EM2 Mô-đun đàn hồi của kim loại 2
E(x,z) Mô-đun đàn hồi hiệu dụng
GC1 Mô-đun trượt của gốm 1
GC2 Mô-đun trượt của gốm 2
GM1 Mô-đun trượt của kim loại 1
GM2 Mô-đun trượt của kim loại 2
G(x,z) Mô-đun trượt hiệu dụng
h Chiều cao dầm
h(x) Chiều cao dầm thon
vi
vii
I Mô-men quán tính bậc hai của thiết diện ngang
I0 Mô-men quán tính bậc hai của thiết diện ngang tại đầu trái (dầm thon)
I(x) Mô-men quán tính bậc hai của thiết diện ngang
I11 Mô-men khối lượng dọc trục
I12 Mô-men khối lượng tương hỗ dọc trục-quay
I22 Mô-men khối lượng xoay của thiết diện ngang
I34, I44, I66 Mô-men khối lượng bậc cao
l Chiều dài một phần tử
L Chiều dài dầm
n Tham số vật liệu của dầm 1D-FGM
nx Tham số vật liệu theo chiều dài
nz Tham số vật liệu theo chiều cao
nE Số lượng phần tử rời rạc của dầm
P Độ lớn lực di động
P Tính chất hiệu dụng
PC1 Tính chất vật liệu của gốm 1
PC2 Tính chất vật liệu của gốm 2
PM1 Tính chất vật liệu của kim loại 1
PM2 Tính chất vật liệu của kim loại 2
T Động năng
U Năng lượng biến dạng
UB Năng lượng biến dạng đàn hồi của dầm
UT Năng lượng biến dạng do ứng suất nhiệt
V Thế năng của lực di động
L Phiếm hàm Lagrange
VC1 Tỷ phần thể tích của gốm 1
VC2 Tỷ phần thể tích của gốm 2
VM1 Tỷ phần thể tích của kim loại 1
viii
VM2 Tỷ phần thể tích của kim loại 2
s Quãng đường lực P đi được
T Nhiệt độ môi trường
T0 Nhiệt độ tham chiếu (300K ∼ 27◦C)
u(x,z, t) Chuyển vị dọc trục của điểm bất kì
u0(x, t) Chuyển vị dọc trục của điểm trên mặt giữa
v Vận tốc lực di động
w(x,z, t) Chuyển vị ngang của điểm bất kì
w0(x, t) Chuyển vị ngang của điểm trên mặt giữa
wst Độ võng tĩnh tại giữa dầm
Véc-tơ và ma trận
d Véc-tơ chuyển vị nút phần tử
D Véc-tơ chuyển vị nút tổng thể
D Véc-tơ vận tốc nút tổng thể
D Véc-tơ gia tốc nút tổng thể
Fex Véc-tơ lực nút tổng thể
Fef Véc-tơ lực nút hiệu dụng
Nu Ma trận các hàm nội suy cho chuyển vị dọc trục
Nw Ma trận các hàm nội suy cho chuyển vị ngang
Nθ Ma trận các hàm nội suy cho góc quay θ
Nγ Ma trận các hàm nội suy cho góc trượt ngang γ0
K Ma trận độ cứng tổng thể
K ef Ma trận độ cứng hiệu dụng
M Ma trận khối lượng tổng thể
Chữ cái Hy Lạp
α Hệ số giãn nở nhiệt của dầm
αC1 Hệ số giãn nở nhiệt của gốm 1
ix
αC2 Hệ số giãn nở nhiệt của gốm 2
αM1 Hệ số giãn nở nhiệt của kim loại 1
αM2 Hệ số giãn nở nhiệt của kim loại 2
γ0 Góc trượt ngang
θ(x, t) Góc quay của thiết diện ngang
ψ Hệ số điều chỉnh trượt
ωi Tần số tự nhiên thứ i của dầm
ω1 Tần số tự nhiên cơ bản
µi Tham số tần số thứ i
µ1 Tham số tần số cơ bản
∆T Sự tăng của nhiệt độ
∆t Bước thời gian
∆T ∗ Tổng thời gian để một lực đi hết chiều dài dầm
εxx Biến dạng dọc trục
γxz Biến dạng trượt
σxx Ứng suất dọc trục (ứng suất pháp)
σ Txx Ứng suất nhiệt ban đầu
τxz Ứng suất trượt (ứng suất tiếp)
ρ Mật độ khối (khối lượng riêng) hiệu dụng của dầm
ρC1 Mật độ khối của gốm 1
ρC2 Mật độ khối của gốm 2
ρM1 Mật độ khối của kim loại 1
ρM2 Mật độ khối của kim loại 2
νC1 Hệ số Poisson của gốm 1
νC2 Hệ số Poisson của gốm 2
νM1 Hệ số Poisson của kim loại 1
νM2 Hệ số Poisson của kim loại 2
Chữ viết tắt
x
CBT Lý thuyết dầm cổ điển (Classical Beam Theory)
CPVP Cầu phương vi phân
FGM Vật liệu cơ tính biến thiên (Functionally Graded Material)
FSDT Lý thuyết biến dạng trượt bậc nhất
(First-order Shear Deformation Theory)
ITSDT Lý thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến
(Improved Third-order Shear Deformation Theory)
FBHi Mô hình phần tử FSDT sử dụng hàm nội suy thứ bậc
(First-order Beam element using Hierarchical shape functions)
FBKo Mô hình phần tử FSDT sử dụng hàm nội suy Kosmatka
(First-order Beam element using Kosmatka interpolation)
PTHH Phần tử hữu hạn
TBSθ Mô hình phần tử ITSDT sử dụng θ là hàm độc lập
(Third-order Beam element based on Shi theory using θ )
TBSγ Mô hình phần tử ITSDT sử dụng γ0 là hàm độc lập
(Third-order Beam element based on Shi theory using γ0)
TSDT Lý thuyết biến dạng trượt bậc ba
(Third-order Shear Deformation Theory)
Danh sách hình vẽ
Hình 2.1 Mô hình dầm 2D-FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 19
Hình 2.2 Sự thay đổi tỷ phần thể tích của C1 và C2 theo chiều cao và
chiều dài dầm . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20
Hình 2.3 Biến thiên của mô-đun đàn hồi theo chiều cao và chiều dài dầm . . . 21
Hình 2.4 Biến thiên của mật độ khối theo chiều cao và chiều dài dầm . . . . . 22
Hình 2.5 Ảnh hưởng của nhiệt độ đến mô-đun đàn hồi của dầm 2D-FGM
với nx = nz = 1/2 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 25
Hình 2.6 Mô hình dầm thon 2D-FGM . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 26
Hình 3.1 (a) Các hàm dạng thứ bậc, (b) Các bậc tự do của phần tử dầm thứ bậc 48
Hình 3.2 Sơ đồ khối phân tích dao động tự do của dầm 2D-FGM trong
môi trường nhiệt độ sử dụng mô hình TBSγ . . . . . . . . . . . . . . . . 58
Hình 3.3 Sơ đồ khối tính đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM chịu
lực di động sử dụng mô hình FBKo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 62
Hình 4.1 Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên
của dầm S-S với ∆T = 50K . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 75
Hình 4.2 Sự phụ thuộc của tham số µ1 vào tham số vật liệu của dầm tựa
giản đơn với các giá trị khác nhau của ∆T . . . . . . . . . . . . . . . . . 78
Hình 4.3 Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên
của dầm C-C với ∆T = 50K . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Hình 4.4 Tham số tần số cơ bản của dầm C-C với các giá trị khác nhau
của sự tăng nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 80
Hình 4.5 Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên
của dầm C-F với ∆T = 50K . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 82
Hình 4.6 Tham số tần số cơ bản của dầm C-F với các giá trị khác nhau
của sự tăng nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 83
Hình 4.7 Sự phụ thuộc của tham số tần số cơ bản của dầm S-S với các giá
trị L/h khác nhau (∆T = 50K) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 84
Hình 4.8 Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với
∆T = 0K: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0.5) . . . . . . . . . . 85
xi
xii
Hình 4.9 Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với
∆T = 50K: (a) (nx,nz) = (1,0.1), (b) (nx,nz) = (1,2) . . . . . . . . . . . 85
Hình 4.10 Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với
∆T = 50K: (a) (nx,nz) = (0.1,1), (b) (nx,nz) = (2,1) . . . . . . . . . . . 86
Hình 4.11 Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon C-F
với các tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 89
Hình 4.12 Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon S-S
với các tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
Hình 4.13 Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon C-C
với các tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 90
Hình 4.14 Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản
của dầm thon C-F: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c)
(nx,nz) = (2,0.5), (d) (nx,nz) = (0.5,2) . . . . . . . . . . . . . . . . . . 91
Hình 4.15 Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản
của dầm thon S-S: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c)
(nx,nz) = (2,0.5), (d) (nx,nz) = (0.5,2) . . . . . . . . . . . . . . . . . . 92
Hình 4.16 Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản
của dầm thon C-C: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c)
(nx,nz) = (2,0.5), (d) (nx,nz) = (0.5,2) . . . . . . . . . . . . . . . . . . 93
Hình 4.17 Mối liên hệ của độ võng không thứ nguyên tại giữa dầm theo
thời gian với các giá trị khác nhau của tham số vật liệu: (a) (nx,nz) =
(1/3,1/3), (b) (nx,nz) = (3,3), (c) (nx,nz) = (0,3), (d) (nx,nz) = (3,0) . 97
Hình 4.18 Mối liên hệ giữa tham số động lực học với vận tốc lực di động:
(a) nz = 1/3, nx thay đổi; (b) nx = 1/3, nz thay đổi . . . . . . . . . . . . . 98
Hình 4.19 Sự thay đổi của tham số động lực học với các tham số vật liệu . . . . 98
Hình 4.20 Phân bố theo chiều cao của ứng suất pháp không thứ nguyên tại
giữa dầm với v = 100m/s: (a) nz = 1/3, nx thay đổi, (b) nx = 1/3, nz
thay đổi . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 101
Hình 4.21 Mối liên hệ giữa tham số động lực học với vận tốc của lực di
động với các giá trị L/h khác nhau: (a) nx = nz = 1/3, (b) nx = nz = 3. . . 101
Danh sách bảng
Bảng 2.1 Tính chất các vật liệu thành phần của dầm 2D-FGM . . . . . . . . . 22
Bảng 2.2 Các hệ số phụ thuộc vào nhiệt độ của vật liệu thành phần . . . . . . 23
Bảng 4.1 Sự hội tụ của các mô hình phần tử trong đánh giá tham số tần
số cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
Bảng 4.2 Sự hội tụ của mô hình phần tử TBSθ trong đánh giá tham số
tần số cơ bản . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 65
Bảng 4.3 Sự hội tụ của mô hình FBHi trong đánh giá tham số tần số cơ
bản của dầm thon 2D-FGM (Dạng thon C) . . . . . . . . . . . . . . . . 67
Bảng 4.4 So sánh tham số tần số cơ bản cho dầm 1D-FGM tạo bởi Al và
Al2O3. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 68
Bảng 4.5 So sánh tham số động lực học lớn nhất tại giữa dầm, max(Dd),
và vận tốc tương ứng của dầm 1D-FGM tạo bởi SUS304 và Al2O3 . . . . 68
Bảng 4.6 So sánh tham số tần số cơ bản của dầm 1D-FGM trong môi
trường nhiệt độ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 69
Bảng 4.7 So sánh tham số tần số cơ bản µ của dầm thon 1D-FGM với cơ
tính biến đổi dọc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 70
Bảng 4.8 So sánh tham số tần số cơ bản của dầm S-S 2D-FGM dựa trên
các mô hình phần tử khác nhau . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 71
Bảng 4.9 So sánh tham số động lực học của dầm S-S 2D-FGM dựa trên
các mô hình phần tử khác nhau . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 72
Bảng 4.10 Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên tham số tần số cơ bản µ1
cho dầm S-S với ∆T = 0K . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 74
Bảng 4.11 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 20K . . . . . . . . 76
Bảng 4.12 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 40K . . . . . . . . 76
Bảng 4.13 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 80K . . . . . . . . 77
Bảng 4.14 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 0K . . . . . . . . 78
Bảng 4.15 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 20K . . . . . . . 79
Bảng 4.16 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 40K . . . . . . . 79
Bảng 4.17 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 80K . . . . . . . 79
Bảng 4.18 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 0K . . . . . . . . 81
xiii
xiv
Bảng 4.19 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 20K . . . . . . . 81
Bảng 4.20 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 40K . . . . . . . 81
Bảng 4.21 Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 50K . . . . . . . 82
Bảng 4.22 Tham số tần số µ1 của dầm thon C-F với các giá trị khác nhau
của (nx,nz) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 87
Bảng 4.23 Tham số tần số µ1 của dầm thon S-S với các giá trị khác nhau
của (nx,nz) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
Bảng 4.24 Tham số tần số µ1 của dầm thon C-C với các giá trị khác nhau
của (nx,nz) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 88
Bảng 4.25 Ảnh hưởng của sự thay đổi tham số vật liệu tới tham số tần số
của dầm đều và dầm thon . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 89
Bảng 4.26 Tham số tần số cơ bản của dầm thon C-F với các giá trị L/h0
khác nhau (Dạng thon B) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 94
Bảng 4.27 Tham số tần số µ1 của dầm thon S-S với các giá trị L/h0 khác
nhau (Dạng thon B) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 95
Bảng 4.28 Tham số động lực học của dầm 2D-FGM với các giá trị khác
nhau của vận tốc lực di động . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 99
Bảng 4.29 Tham số động lực học lớn nhất và tốc độ của lực di động với
các giá trị khác nhau của tham số vật liệu . . . . . . . . . . . . . . . . . 100
MỞ ĐẦU
Tính cấp thiết của đề tài
Vật liệu có cơ tính biến đổi (Functionally Graded Material - FGM), một
loại composite thế hệ mới, được sử dụng ngày càng nhiều để chế tạo các phần tử kết
cấu dùng trong các môi trường khắc nghiệt như nhiệt độ cao, có tính mài mòn và
ăn mòn lớn. Sự kết hợp giữa gốm có độ bền cao, tỷ trọng thấp với kim loại có độ
dai và khả năng chịu va đập tốt giúp FGM có nhiều ưu điểm so với các loại vật liệu
truyền thống. Đặc biệt, FGM không có các nhược điểm thường gặp trong các vật liệu
composite phân lớp như sự tách lớp và tập trung ứng suất. Các nghiên cứu gần đây chỉ
ra rằng các đáp ứng động lực học của dầm FGM được cải thiện đáng kể nhờ việc lựa
chọn hợp lý tỷ phần thể tích của vật liệu thành phần.
Dao động của kết cấu là bài toán quan trọng trong lĩnh vực cơ học, được nhiều
nhà khoa học quan tâm nghiên cứu từ lâu. Nhiều kết quả nghiên cứu về dao động của
dầm FGM, sử dụng cả phương pháp giải tích và phương pháp số, đã được công bố
trong thời gian gần đây. Tuy nhiên, phần lớn các công bố này liên quan tới dầm có cơ
tính biến đổi theo một chiều, chiều cao hoặc chiều dài dầm. Trong nhiều tình huống
thực tế, kết cấu FGM nói chung và dầm FGM nói riêng có thể chịu các tải trọng cơ,
nhiệt thay đổi theo nhiều phương khác nhau. Tối ưu hóa độ bền và trọng lượng kết
cấu bằng cách thay đổi tỷ phần thể tích các vật liệu thành phần của FGM theo nhiều
hướng không gian khác nhau là vấn đề có ý nghĩa thực tế, được các nhà khoa học trên
thế giới, đặc biệt ở Nhật Bản thực hiện trong những năm gần đây. Phân tích kết cấu có
cơ tính thay đổi theo nhiều phương khác nhau nói chung và dao động của dầm FGM
có cơ tính biến đổi theo cả chiều cao và chiều dài dầm (dầm 2D-FGM) nói riêng, vì
thế có ý nghĩa khoa học, được đặt ra từ nhu cầu thực tế.
Khi tính chất cơ-lý của dầm 2D-FGM thay đổi theo chiều dài, các hệ số trong
phương trình vi phân chuyển động của dầm là hàm của tọa độ không gian dọc theo
trục dầm. Các phương pháp giải tích, vì thế thường gặp khó khăn trong phân tích dao
động của dầm 2D-FGM. Phương pháp phần tử hữu hạn (PTHH) với nhiều thế mạnh
trong phân tích kết cấu, là lựa chọn hàng đầu để thay thế các phương pháp giải tích
truyền thống trong nghiên cứu bài toán này. Phát triển các mô hình PTHH, tức là xây
1
2
dựng các ma trận độ cứng và ma trận khối lượng, dùng trong phân tích dao động của
dầm 2D-FGM là vấn đề có ý nghĩa khoa học, góp phần thúc đẩy ứng dụng của vật
liệu FGM vào thực tế.
Từ những phân tích nêu trên, tác giả đã lựa chọn đề tài "Mô hình phần tử hữu
hạn trong phân tích dao động của dầm có cơ tính biến đổi theo hai chiều" làm đề tài
nghiên cứu cho Luận án của mình.
Mục tiêu của Luận án
Luận án nhằm phát triển một số mô hình PTHH dùng trong phân tích dao động
của dầm 2D-FGM. Ảnh hưởng của nhiệt độ môi trường và sự thay đổi của thiết diện
ngang dọc theo trục dầm là các yếu tố thường xuất hiện trong thực tế được xem xét
trong mô hình PTHH phát triển trong Luận án. Các mô hình này cần có độ tin cậy
cao, tốc độ hội tụ tốt và đánh giá được ảnh hưởng của tham số vật liệu, tham số hình
học cũng như có khả năng mô phỏng được ảnh hưởng của biến dạng trượt tới các đặc
trưng dao động và các đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM.
Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng và phạm vi nghiên cứu của Luận án được giới hạn cụ thể như sau:
1. Đối tượng:
Đối tượng nghiên cứu là các dầm FGM có cơ tính biến thiên theo hai chiều,
chiều cao và chiều dài dầm. Vật liệu FGM của dầm giả định được tạo từ bốn vật
liệu thành phần khác nhau, trong đó hai vật liệu là gốm và hai vật liệu là kim
loại. Tỷ phần thể tích của các vật liệu thành phần tuân theo quy luật hàm số lũy
thừa. Thiết diện ngang của dầm có dạng hình chữ nhật với chiều cao và chiều
rộng có thể thay đổi tuyến tính dọc theo chiều dài dầm.
2. Phạm vi nghiên cứu:
- Luận án chỉ nghiên cứu bài toán dao động tuyến tính của dầm 2D-FGM. Như
vậy, độ võng và góc quay của thiết diện ngang được giả thiết là nhỏ, cho phép
bỏ qua số hạng phi tuyến trong biểu thức của biến dạng dọc trục. Vật liệu dầm
được giả thiết là đàn hồi tuyến tính, tức là mối quan hệ giữa ứng suất và biến
dạng tuân theo định luật Hooke.
- Mặc dù phương pháp trình bày trong Luận án có thể sử dụng để phân tích dầm
3
chịu các tải trọng động khác nhau nhưng để tập trung vào nội dung chính là phát
triển mô hình PTHH, trong bài toán dao động cưỡng bức Luận án chỉ xét trường
hợp dầm chịu một lực di động với vận tốc không đổi. Như vậy, ảnh hưởng của
lực Coriolis và lực ly tâm sinh ra khi tính tới ảnh hưởng của khối lượng di động
được bỏ qua.
- Lời giải cho trường nhiệt độ phân bố không đồng nhất sinh ra từ sự chênh lệch
nhiệt độ giữa các mặt và hai đầu của dầm 2D-FGM, theo hiểu biết của tác giả,
là chưa có. Vì thế Luận án chỉ xem xét trường nhiệt độ tăng đều khi nghiên cứu
ảnh hưởng của nhiệt độ tới các đặc trưng dao động của dầm 2D-FGM. Các tính
chất vật liệu phụ thuộc vào nhiệt độ được xét tới trong Luận án.
- Các phương trình cơ bản cho dầm 2D-FGM được viết trên cơ sở coi trục dầm
nằm trên mặt giữa dầm làm trục quy chiếu, tức là ảnh hưởng của vị trí mặt trung
hòa không xét tới trong Luận án.
Phương pháp nghiên cứu
Các phương pháp giải tích truyền thống dùng trong Cơ học Vật rắn và Cơ học
Kết cấu được sử dụng trong Luận án để xây dựng các biểu thức năng lượng của dầm.
Nhằm kế thừa và phát huy các nghiên cứu trước đây của Phòng Cơ học Vật rắn, Viện
Cơ học, Viện Hàn Lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam, Luận án sử dụng phương
pháp PTHH như là công cụ chính để xây dựng các phương trình chuyển động dưới
dạng rời rạc hóa. Phương pháp tích phân trực tiếp Newmark, một phương pháp phổ
biến trong nghiên cứu động lực học kết cấu, được sử dụng để tính toán đáp ứng động
lực học của dầm.
Do tính phức tạp về mặt toán học khi nghiên cứu dầm 2D-FGM sử dụng lý
thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến, phần mềm tính toán symbolic Maple cũng
được sử dụng để hỗ trợ cho các biến đổi toán học cũng như việc xây dựng mô hình
PTHH và chương trình tính toán số.
Bố cục của Luận án
Ngoài phần Mở đầu, Luận án được chia làm Bốn Chương và phần Kết luận
cùng với các Tài liệu kham khảo. Các Công trình công bố của tác giả liên quan tới
Luận án được liệt kê ở cuối Luận án. Nội dung chính của các Chương như sau:
Chương 1 trình bày tổng quan tình hình nghiên cứu trong và ngoài nước về
4
kết cấu dầm FGM. Một số kết quả liên quan tới dầm 2D-FGM nhận được bởi một số
tác giả trong thời gian gần đây được thảo luận chi tiết. Việc trình bày nhấn mạnh tới
phương pháp nghiên cứu để thấy rõ vì sao Luận án lựa chọn phương pháp PTHH để
phân tích dao động của dầm 2D-FGM.
Chương 2 trình bày mô hình toán học và các đặc trưng cơ học cho dầm
2D-FGM. Các phương trình cho mô hình toán học được xây dựng dựa trên hai lý
thuyết biến dạng trượt là lý thuyết biến dạng trượt bậc nhất (First-order Shear
Deformation Theory - FSDT) và lý thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến (Improved
Third-order Shear Deformation Theory - ITSDT). Chương này cũng tiến hành
thiết lập các biểu thức năng lượng tương ứng với hai lý thuyết trên để làm cơ sở cho
việc xây dựng các mô hình PTHH. Đặc biệt, ngoài cách biểu diễn các phương trình
cơ bản theo góc quay của thiết diện ngang như trong phần lớn các nghiên cứu, các
phương trình cơ bản dựa trên ITSDT còn được xây dựng dựa trên cách biểu diễn theo
góc trượt ngang. Hệ phương trình vi phân chuyển động cho dầm dựa trên ITSDT với
cách biểu diễn các phương trình cơ bản theo γ0 được xây dựng từ nguyên lý biến phân
Hamilton. Ảnh hưởng của ứng suất nhiệt ban đầu và sự tăng nhiệt độ cũng được đề
cập trong Chương 2.
Chương 3 trình bày việc xây dựng các mô hình PTHH trên cơ sở các lý thuyết
dầm và các hàm nội suy khác nhau. Ma trận độ cứng và ma trận khối lượng cho hai
mô hình dầm dựa trên FSDT sử dụng hàm dạng Kosmatka và các hàm dạng thứ bậc
được trình bày chi tiết. Ma trận độ cứng và ma trận khối lượng cho hai mô hình phần
tử dầm dựa trên ITSDT được xây dựng trên cơ sở các hàm dạng tuyến tính và các hàm
dạng Hermite.
Chương 4 trình bày các kết quả số nhận được từ việc phân tích các bài toán
khác nhau. Chương này cũng đưa ra một số nhận xét về ưu, nhược điểm của các mô
hình PTHH xây dựng trong Luận án trong phân tích dao động của dầm 2D-FGM. Ảnh
hưởng của các tham số vật liệu, tham số thiết diện ngang, nhiệt độ môi trường và tải
trọng ngoài tới các đặc trưng dao động cũng như các đáp ứng động lực học của dầm
cũng được trình bày chi tiết trong Chương 4.
Một số kết luận rút ra từ Luận án và kiến nghị cho các nghiên cứu tiếp theo
được tóm lược trong Phần Kết luận của Luận án.
Chương 1
TỔNG QUAN
Chương này tóm lược các kết quả nghiên cứu trong phân tích dầm 1D-FGM
của các tác giả trên thế giới. Kết quả được thảo luận trên cơ sở hai phương pháp phân
tích, phương pháp giải tích và phương pháp số. Kết quả nghiên cứu liên quan tới dầm
2D-FGM, đối tượng nghiên cứu của Luận án, được thảo luận chi tiết. Các nghiên cứu
trong nước về dầm FGM cũng được đề cập. Cuối chương trình bày định hướng nghiên
cứu và một số điểm mới của Luận án.
1.1. Dầm FGM
Vật liệu có cơ tính biến đổi (FGM), do các nhà khoa học Nhật Bản khởi tạo lần
đầu tiên vào năm 1984 [1], có thể xem như là thế hệ vật liệu composite mới. FGM
được tạo bằng cách thay đổi liên tục tỷ phần thể tích các vật liệu thành phần, thường
theo các tọa độ không gian. Vì thế FGM không có các nhược điểm thường gặp trong
các vật liệu composite phân lớp và gia cường sợi như sự tách lớp hay tập trung ứng
suất. Với các ưu điểm này cùng khả năng chịu nhiệt cao của gốm, độ dai và va đập tốt
của kim loại, FGM ngày càng được sử dụng nhiều để chế tạo các phần tử kết cấu và
chi tiết máy trong các lĩnh vực công nghệ cao như công nghiệp hạt nhân, hàng không,
vũ trụ, truyền thông, năng lượng,...
Luật thay đổi tỷ phần thể tích của vật liệu thành phần đóng vai trò quan trọng
nhất tới tính chất hiệu dụng và ứng xử của kết cấu FGM. Dầm FGM phổ biến và được
quan tâm nhiều nhất được tạo từ hai vật liệu thành phần, gốm và kim loại, với tỷ phần
thể tích thay đổi theo chiều cao dầm bằng quy luật hàm số lũy thừa [2]:
Vc =
(
zh+
12
)n
, Vm = 1−Vc , với−h2≤ z ≤
h2
(1.1)
trong đó Vc và Vm tương ứng là tỷ phần thể tích của gốm và kim loại; z là tọa độ theo
chiều cao dầm, tính từ mặt giữa; h là chiều cao dầm; số mũ n (không âm) là tham số
vật liệu, xác định sự phân bố của các vật liệu thành phần. Trong phương trình (1.1) và
dưới đây, các chỉ số dưới ‘c’ và ‘m’ được dùng để chỉ các pha gốm và kim loại.
Dầm với tỷ phần thể tích của các vật liệu thành phần tuân theo quy luật (1.1)
5
6
được gọi là dầm FGM có cơ tính biến đổi ngang (transverse FGM beam). Các tính
chất hiệu dụng của dầm này chỉ là hàm của tọa độ z.
Dầm FGM có cơ tính biến đổi dọc (axially FGM beam) cũng được một số
tác giả quan tâm nghiên cứu. Dầm được thiết kế để tăng khả năng ổn định và cải thiện
ứng xử sau tới hạn, trong đó tỷ phần thể tích các vật liệu thành phần của dầm thay đổi
theo chiều dài dầm, chẳng hạn bằng quy luật hàm số lũy thừa:
Vc =(
1−xL
)n, Vm = 1−Vc, với 0≤ x ≤ L (1.2)
trong đó L là chiều dài dầm, x là tọa độ theo chiều dài dầm. Dao động của dầm FGM
với quy luật hàm số lũy thừa (1.1) và (1.2) đã được nhiều tác giả trong nước và trên
thế giới quan tâm nghiên cứu, chẳng hạn Alshorbagy và cộng sự [3], Shahba và cộng
sự [4, 5], Gan và cộng sự [6, 7, 8], Lê Thị Hà [9], Wang và Wu [10], Nguyễn Ngọc
Huyên [11], Nguyễn Tiến Khiêm [12], Vũ Thị An Ninh [13], Bùi Văn Tuyển [14].
Ngoài quy luật hàm số lũy thừa, dầm với cơ tính biến đổi theo quy luật hàm số
mũ [15, 16], quy luật sigmoid [17, 18, 19] cũng được một số tác giả quan tâm nghiên
cứu. Phân tích dầm FGM với các tính chất vật liệu thay đổi theo hai quy luật này tương
tự như phân tích dầm có các tính chất vật liệu thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa.
Dầm FGM với tính chất cơ-lý chỉ thay đổi theo một chiều, chiều cao hoặc chiều dài,
được ký hiệu là "dầm 1D-FGM" trong Luận án này.
Ngoài dầm FGM hai pha với các tính chất cơ-lý của các vật liệu thành phần chỉ
thay đổi theo chiều cao hoặc chiều dài, một số tác giả còn nghiên cứu dầm FGM với cơ
tính biến đổi theo hai chiều (two-dimensional functionally graded material
beam - dầm 2D-FGM), chiều cao và chiều dài dầm. Chẳng hạn, Simsek [20] nghiên
cứu dầm 2D-FGM với tính chất vật liệu được giả sử thay đổi theo cả chiều cao và
chiều dài dầm bằng quy luật hàm số lũy thừa, trong đó tỷ phần thể tích của hai vật
liệu thành phần được cho bởi [20, 21]:
V2(x,z) =( x
L+
12
)ku( z
h+
12
)kw, V1(x,z)+V2(x,z) = 1 (1.3)
với ku và kw là các tham số vật liệu xác định sự thay đổi của các vật liệu thành phần
tương ứng theo chiều dài và chiều cao của dầm.
Quy luật hàm số mũ sử dụng cho sự thay đổi tính chất vật liệu của dầm 2D-
7
FGM cũng được Simsek khảo sát trong [22, 23]:
P(x,z) = PLBek1α(x)+k3β (z)
với α(x) =xL+
12, β (z) =
zh+
12
(1.4)
Trong (1.4), k1 và k3 là các tham số không thứ nguyên.
Tỷ phần thể tích của hai vật liệu thành phần tuân theo quy luật hàm số lũy thừa
tương tự như (1.3) được Shafiei và cộng sự sử dụng trong nghiên cứu dầm nano/micro
làm từ 2D-FGM [24]:
Vc(x,z) =(1
2+
zh
)nz( x
L
)nx, Vc +Vm = 1 (1.5)
trong đó nx và nz tương ứng là tham số vật liệu theo chiều dài và chiều cao dầm.
Trong các nghiên cứu về dầm 2D-FGM nói trên, dầm được giả định được tạo
từ hai vật liệu thành phần. Gần đây, một số tác giả nghiên cứu kết cấu FGM được tạo
từ hơn hai vật liệu thành phần [25, 26, 27, 28]. Tỷ phần thể tích của các vật liệu thành
phần trong phần lớn các nghiên cứu này được giả định tuân theo quy luật hàm số lũy
thừa theo hai hướng không gian. Theo hiểu biết của tác giả, trước Luận án chưa có
nghiên cứu nào về dầm 2D-FGM được tạo từ hơn hai vật liệu thành phần.
Số lượng các công trình công bố liên quan đến dầm FGM ngày càng tăng
nhanh. Dưới đây tóm lược một số kết quả liên quan trực tiếp đến hướng nghiên cứu
của Luận án.
1.2. Phân tích dầm 1D-FGM trên thế giới
Cả hai phương pháp, phương pháp giải tích và phương pháp số, được sử dụng
rộng rãi trong nghiên cứu ứng xử của dầm 1D-FGM. Với dầm có cơ tính biến đổi
ngang, các hệ số của phương trình vi phân cân bằng hay chuyển động của dầm FGM
với thiết diện ngang không đổi là các hằng số, vì thế phương pháp giải tích có thể phát
huy các ưu điểm như trong nghiên cứu dầm thuần nhất.
1.2.1. Phương pháp giải tích
Phương pháp biểu diễn nghiệm dạng Navier được Aydogdu và Taskin [29] sử
dụng để thu nhận tần số và mode dao động của dầm FGM tựa giản đơn với tính
chất vật liệu thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa hoặc quy luật hàm số mũ. Lý
thuyết dầm Euler-Bernoulli và lý thuyết biến dạng trượt bậc cao được các tác giả sử
8
dụng để thiết lập phương trình chuyển động cho dầm. Benatta và cộng sự [30] xây
dựng nghiệm giải tích cho bài toán uốn của dầm Euller-Bernoulli và dầm Rayleigh
làm từ FGM có tính tới ảnh hưởng của sự oằn (warping effect). Trong [31], dao
động riêng, sự phân bố ứng suất và lan truyền sóng trong dầm FGM có tính chất vật
liệu thay đổi tùy ý theo chiều cao dầm được nghiên cứu bằng một phương pháp giải
tích mới. Phương pháp không gian trạng thái (State space method) được Ying và
cộng sự [16] sử dụng để thu nhận nghiệm của hệ phương trình vi phân đạo hàm riêng
cho bài toán uốn và dao động tự do của dầm FGM nằm trên nền đàn hồi Winkler-
Pasternak. Sina cùng đồng nghiệp [32] thiết lập phương trình chuyển động cho dao
động tự do của dầm FGM trên cơ sở lý thuyết biến dạng trượt mới và sử dụng phương
pháp giải tích để thu nhận tần số dao động riêng. Nghiệm giải tích cho phương trình
chuyển động của bài toán dao động tự do của dầm FGM, thiết lập trên cơ sở mô hình
dầm thứ bậc (Hierarchical beam models), được Giunta và đồng nghiệp [33] xây
dựng. Mô hình dầm Euler-Bernoulli và dầm Timoshenko có thể nhận được như là
trường hợp riêng của mô hình dầm thứ bậc do các tác giả đề nghị. Wei và Liu [34]
sử dụng phương pháp Ritz–Galerkin để nghiên cứu bài toán uốn phi tuyến của dầm
Euler-Bernoulli FGM. Sử dụng phương pháp ma trận truyền, Wei và cộng sự [35] thu
nhận được phương trình tần số cho dầm FGM có vết nứt chịu lực dọc trục. Phương
pháp Galerkin được Lai và đồng nghiệp [36] sử dụng để nghiên cứu dao động phi
tuyến của dầm Euler-Bernoulli làm từ FGM. Ảnh hưởng của điều kiện biên và biên
độ dao động tới tần số dao động riêng của dầm được các tác giả khảo sát chi tiết.
Birsan và cộng sự [37] đưa ra biểu thức giải tích cho các hệ số hữu hiệu của dầm
sandwich FGM có lõi xốp. Ảnh hưởng của sự tách lớp được Liu và Shu [38] xét đến
trong nghiên cứu dao động tự do của dầm FGM có tính chất cơ-lý thay đổi theo quy
luật hàm số lũy thừa sử dụng phương pháp giải tích.
Phương pháp giải tích cũng được một số tác giả sử dụng để nghiên cứu ảnh
hưởng của nhiệt độ tới ứng xử của dầm FGM. Trong [39], Kiani và Eslami xây dựng
nghiệm giải tích cho bài toán mất ổn định nhiệt của dầm Euler-Bernoulli FGM với
các điều kiện biên khác nhau. Trên cơ sở lý thuyết biến dạng trượt bậc cao, Mahi cùng
cộng sự [18] trình bày phương pháp giải tích để đánh giá ảnh hưởng của sự tăng nhiệt
độ tới tần số dao động riêng của dầm FGM. Lý thuyết biến dạng trượt bậc ba mới do
Shi đề nghị [40] được Wattanasakulpong và đồng nghiệp [41] sử dụng để thiết lập các
9
phương trình cơ bản cho nghiên cứu mất ổn định nhiệt và dao động tự do của dầm
FGM trong môi trường nhiệt độ. Kết quả số của các tác giả chỉ ra rằng tần số dao động
cơ bản của dầm giảm dần về 0 khi nhiệt độ môi trường tăng dần tới nhiệt độ tới hạn.
Ma và Lee [42] đưa ra nghiệm giải tích cho bài toán ứng xử phi tuyến của dầm FGM
chịu tải trọng nhiệt. Phương pháp giải tích cũng được Eroglu sử dụng trong nghiên
cứu dao động tự do của dầm FGM trong môi trường nhiệt độ [43]. Ảnh hưởng của
nhiệt độ được xem xét bởi một số tác giả trong nghiên cứu dao động tự do phi tuyến
của dầm FGM nằm trên nền đàn hồi [44, 45]. Kiani và đồng nghiệp [46] khảo sát ảnh
hưởng của nhiệt độ môi trường tới đáp ứng va đập với vận tốc thấp của dầm FGM.
Mất ổn định tĩnh và động của dầm Euler-Bernoulli FGM chịu tải trọng nhiệt tăng đều
được Ghiasian và cộng sự [47] nghiên cứu bằng phương pháp Galerkin.
Đáp ứng động lực học của dầm FGM cũng được một số tác giả nghiên cứu
bằng phương pháp giải tích. Sử dụng phương pháp Galerkin, Apetre và cộng sự [48]
nghiên cứu đáp ứng động lực học của dầm sandwich có lõi là FGM chịu tác động của
tải trọng va đập với vận tốc thấp. Kết quả nhận được cho thấy kết cấu dầm sandwich
có lõi là FGM đem lại hiệu quả cao và có thể sử dụng một cách hữu hiệu để giảm bớt
hoặc tránh hoàn toàn các hư hỏng va đập của dầm. Sankar [15] đưa ra nghiệm đàn
hồi chính xác cho ứng suất và chuyển vị của dầm FGM chịu tải trọng ngang hình sin
tác động lên mặt dầm. Tác giả chỉ ra rằng sự tập trung ứng suất ở mặt chất tải của
dầm FGM cao hơn so với dầm thuần nhất nếu tải trọng tác dụng trên mặt cứng hơn và
ngược lại. Sử dụng phương pháp nhân tử Lagrange, Simsek và Kocaturk [49] nghiên
cứu dao động của dầm Euler-Bernoulli FGM với cơ tính biến đổi theo chiều cao, chịu
tải trọng điều hòa di động. Phương trình vi phân chuyển động của dầm được rời rạc
hóa và đưa về dạng ma trận nhờ xấp xỉ trường chuyển vị bằng các đa thức. Phương
pháp này được Simsek và cộng sự mở rộng cho nghiên cứu đáp ứng động lực học của
dầm FGM chịu khối lượng tập trung di động [50], dầm Timoshenko FGM phi tuyến
chịu lực điều hòa di động, dầm Euler-Bernoulli FGM với cơ tính thay đổi dọc chịu tác
dụng của lực điều hòa di động [51], dầm sandwich FGM dưới tác động của nhiều lực
di động [52]. Phương pháp giải tích được Yang và cộng sự [53] sử dụng để thu nhận
tần số dao động riêng và độ võng động lực học của dầm FGM có vết nứt với cơ tính
biến đổi theo quy luật hàm số mũ, chịu kích động bởi lực di động. Phương pháp Ritz
kết hợp với phương pháp cầu phương vi phân được Khalili và đồng nghiệp [54] sử
10
dụng để thu nhận đáp ứng động lực học của dầm FGM chịu kích động bởi khối lượng
di động. Phương pháp được đề nghị tỏ ra khá hữu hiệu, chẳng hạn so với phương pháp
Newmark hoặc phương pháp Wilson. Rajabi và cộng sự [55] sử dụng phương pháp
Petrov–Galerkin để chuyển hệ phương trình vi phân bậc bốn của bài toán dầm FGM
chịu hệ khối lượng-lò xo di động về hệ phương trình vi phân bậc hai và giải hệ phương
trình bằng phương pháp số Runge-Kutta. Sự phụ thuộc của độ võng động lực học, độ
võng cực đại ở giữa dầm vào tham số vật liệu và vận tốc của tải trọng được khảo
sát chi tiết. Wang và Wu [56] sử dụng phương pháp Lagrange trong nghiên cứu ảnh
hưởng của sự tăng nhiệt độ đồng nhất tới ứng xử động lực học của dầm Timoshenko
làm từ FGM với cơ tính biến đổi dọc theo chiều dài dầm chịu lực điều hòa di động.
Các tác giả chỉ ra rằng độ võng động học của dầm tăng nhanh khi nhiệt độ tiến gần
tới nhiệt độ tới hạn.
Phương pháp giải tích cũng được một số tác giả phát triển để nghiên cứu ứng
xử cơ học của dầm FGM có thiết diện ngang thay đổi. Bằng cách chuyển phương trình
chuyển động với các hệ số thay đổi về phương trình tích phân Fredom, Huang và Li
[57, 58] thu nhận được các tần số dao động riêng và lực tới hạn của dầm FGM có
thiết diện ngang và tính chất vật liệu thay đổi theo quy luật tùy ý dọc theo trục dầm.
Nhờ việc đưa vào hàm phụ để chuyển hệ phương trình vi phân tương hỗ với các hệ
số biến thiên về một phương trình duy nhất, Huang và cộng sự [59] nghiên cứu dao
động tự do của dầm Timoshenko có thiết diện và cơ tính biến đổi theo trục dầm. Li
và đồng nghiệp [60] đề nghị một phương pháp giải tích để nghiên cứu dao động tự do
của dầm FGM có thiết diện và tính chất vật liệu thay đổi theo trục dầm. Các phương
trình để xác định chính xác tần số dao động tự do của dầm Timoshenko FGM với độ
cứng chống uốn và mật độ khối thay đổi theo chiều dài dầm bằng quy luật hàm số mũ
được Tang và cộng sự đưa ra trong [61].
1.2.2. Phương pháp số
Hai phương pháp số được sử dụng rộng rãi nhất trong phân tích dầm FGM là
phương pháp cầu phương vi phân (Differential Quadrature Method, dưới đây
viết tắt là "CPVP") và phương pháp phần tử hữu hạn (Finite Element Method,
viết tắt là "PTHH"). Một số kết quả chính trong phân tích dầm 1D-FGM sử dụng hai
phương pháp số này được tóm lược dưới đây.
11
1.2.2.1. Phương pháp CPVP
Phương pháp CPVP, một trong các phương pháp số do Bert và cộng sự phát
triển vào những năm 1970 [62] để giải các bài toán biên và bài toán giá trị ban đầu,
được nhiều tác giả sử dụng và mở rộng trong phân tích dầm 1D-FGM. Sử dụng phương
pháp này, Komijani cùng cộng sự [63] rời rạc hóa các phương trình cơ bản của bài
toán ổn định và dao động phi tuyến của dầm Timoshenko micro làm từ FGM. Ảnh
hưởng của nhiệt độ và nền đàn hồi tới lực tới hạn và tần số dao động riêng được kể
đến khi xây dựng mô hình toán học của dầm. Jin and Wang [64] cũng sử dụng phương
pháp CPVP để xây dựng ma trận độ cứng và ma trận khối lượng cho nghiên cứu dao
động tự do của dầm FGM. Ebrahimi và cộng sự [65] thiết lập phương trình chuyển
động cho bài toán dao động tự do của dầm Euler-Bernoulli FGM có lỗ rỗng vi mô
trong môi trường nhiệt độ, và giải bằng phương pháp CPVP. Các tác giả chỉ ra rằng
tỷ lệ thể tích của lỗ rỗng và trường nhiệt độ phân bố ảnh hưởng đáng kể tới tần số
dao động riêng của dầm. Phương pháp CPVP cũng được Xiang và Yang [66] sử dụng
trong nghiên cứu dao động tự do và cưỡng bức của dầm Timoshenko dự ứng lực do
nhiệt độ, làm từ vật liệu FGM phân lớp có độ dày thay đổi. Trên cơ sở lý thuyết dầm
Euller-Bernoulli, Pradhan và Murmu [67] đã thiết lập phương trình chuyển động để
nghiên cứu dao động tự do của dầm sandwich FGM nằm trên nền đàn hồi. Phương
trình chuyển động tính tới ảnh hưởng của nhiệt độ môi trường được giải bằng phương
pháp CPVP để nhận được tần số dao động riêng. Malekzadeh [68], Malekzadeh và
cộng sự [69] nghiên cứu dao động tự do của vòm và dầm cong FGM, đặt trong môi
trường nhiệt độ cao với sự trợ giúp của phương pháp CPVP. Trong các nghiên cứu
này, trường nhiệt độ phân bố phi tuyến do Kim [70] xây dựng được sử dụng để tính
toán các hệ số đàn hồi hiệu dụng, phụ thuộc vào nhiệt độ. Trên cơ sở phương pháp
CPVP tổng quát, Esfahani và đồng nghiệp [71] khảo sát ảnh hưởng của nền đàn hồi
và sự tăng nhiệt độ môi trường tới mất ổn định phi tuyến của dầm Timoshenko FGM.
Tần số dao động phi tuyến và đường cân bằng sau mất ổn định của dầm FGM
nhiều lớp có thiết diện thay đổi theo bề rộng, nằm trên nền đàn hồi phi tuyến được
Asadi và Aghdam [72] thu nhận bằng phương pháp CPVP tổng quát. Phương pháp
Galerkin được Niknam và cộng sự [73] kết hợp với phương pháp CPVP để nghiên cứu
bài toán uốn phi tuyến của dầm thon FGM chịu các tải trọng cơ-nhiệt. Kết hợp phương
pháp biến đổi vi phân với phương pháp CPVP bậc thấp, Shahba và Rajasekaran [74]
12
xác định lực tới hạn và tần số dao động của dầm Euler-Bernoulli FGM có thiết diện
thay đổi theo trục của dầm. Rajasekaran [75], Rajasekaran và Tochaei [76] sử dụng
phương pháp CPVP để nghiên cứu mất ổn định và dao động của dầm thon FGM với
thiết diện thay đổi. Các tác giả đã chỉ ra ảnh hưởng của tham số thiết diện, lực li tâm, sự
không đồng nhất vật liệu lên các tần số tự nhiên của dầm. Nghiên cứu ứng xử chuyển
vị lớn của dầm thon FGM với các tính chất vật liệu thay đổi theo chiều dài và chiều
cao của dầm được Niknam và cộng sự thực hiện trong [73] nhờ phương pháp CPVP
tổng quát. Phương pháp CPVP kết hợp với kỹ thuật phân tách miền được Bambill
và cộng sự [77] sử dụng trong nghiên cứu dao động tự do của dầm bậc Timoshenko
FGM. Cũng sử dụng phương pháp CPVP, Ghazaryan và cộng sự [78] phân tích dao
động tự do của dầm FGM với mặt cắt ngang thay đổi.
1.2.2.2. Phương pháp PTHH
Phương pháp PTHH với thế mạnh vượt trội trong việc rời rạc hóa các miền
không gian, được nhiều tác giả sử dụng trong phân tích dầm FGM. Trên cơ sở phương
pháp Lagrange toàn phần, Agarwal và cộng sự [79] xây dựng phần tử dầm để nghiên
cứu ảnh hưởng của yếu tố phi tuyến hình học tới ứng xử của dầm composite và dầm
FGM. Phần tử sử dụng nghiệm của phương trình vi phân cân bằng tĩnh để nội suy
trường chuyển vị không bị nghẽn trượt (shear locking), có tốc độ hội tụ nhanh.
Trên cơ sở lý thuyết biến dạng trượt bậc ba, Kadoli và cộng sự [82] coi góc quay của
pháp tuyến và góc trượt như là các tham biến độc lập để xây dựng hai ma trận độ cứng
dùng trong phân tích ứng xử tĩnh của dầm FGM. Kết quả số chỉ ra rằng độ võng và
ứng suất của dầm FGM nhận được cho các trường hợp tải trọng tác dụng trên bề mặt
gốm và bề mặt kim loại là khác nhau. Alshorbagy và cộng sự [3] tính toán tần số riêng
và mode dao động của dầm Euler-Bernoulli có tính chất vật liệu thay đổi theo chiều
cao hoặc chiều dọc dầm bằng mô hình PTHH hai nút giản đơn. Mohanty và đồng
nghiệp xây dựng phần tử dầm dựa trên lý thuyết biến dạng trượt bậc nhất để đánh giá
ảnh hưởng của nền đàn hồi Winkler tới sự mất ổn định của dầm sandwich FGM [85],
mất ổn định và dao động tự do của dầm sandwich có lõi là FGM [86]. De Pietro và
cộng sự [91] xây dựng mô hình PTHH cho phân tích dầm không gian FGM. Phần tử
xây dựng dựa trên mô hình dầm thứ bậc và các hàm nội suy Lagrange có độ chính xác
cao. Trong [92], Frikha và đồng nghiệp đề nghị mô hình phần tử dầm hỗn hợp dựa
trên lý thuyết biến dạng trượt bậc cao dùng trong phân tích uốn của dầm làm từ FGM.
13
Dao động tự do của dầm FGM có chuyển vị lớn được Hemmatnezhada cùng
đồng nghiệp [87] phân tích bằng phương pháp PTHH. Sử dụng phương pháp Lagrange
toàn phần, Gan và Nguyễn Đình Kiên [88] phát triển phần tử dầm phi tuyến cho phân
tích chuyển vị lớn của dầm FGM nằm trên nền đàn hồi hai tham số. Công thức phần
tử dựa trên các hàm nội suy tuyến tính, xét tới ảnh hưởng của vị trí mặt trung hòa có
dạng toán học giản đơn. Phương pháp PTHH cũng được Gan và cộng sự [89, 90] sử
dụng trong nghiên cứu ứng xử sau tới hạn của dầm và khung phẳng FGM với cơ tính
biến đổi dọc theo trục dầm. Kết quả số chỉ ra rằng quy luật phân bố vật liệu và tính
chất của gối tựa đóng vai trò quan trọng tới ứng xử sau tới hạn của dầm và khung
FGM.
Phương pháp PTHH cũng được một số tác giả sử dụng để nghiên cứu ảnh
hưởng của nhiệt độ tới ứng xử cơ học và dao động cưỡng bức của dầm FGM. Trong
[93], Chakraborty và cộng sự nội suy trường chuyển vị của dầm Timoshenko bằng
nghiệm của phương trình vi phân cân bằng tĩnh khi xây dựng ma trận độ cứng và ma
trận khối lượng để nghiên cứu bài toán truyền sóng trong dầm sandwich có lõi FGM.
Sự phụ thuộc của trường nhiệt độ tăng đều tới tính chất vật liệu không được xét tới
trong [93]. Bhangale và Ganesan [94] nghiên cứu ảnh hưởng của nhiệt độ tới tần số
dao động riêng và hệ số hao tán của dầm sandwich FGM với lõi là vật liệu đàn nhớt
bằng phương pháp PTHH. Các tác giả chỉ ra rằng hệ số hao tán của dầm tăng lên khi
tỷ số giữa độ dày lớp lõi và chiều cao dầm lớn hơn.
Sử dụng lý thuyết chữ chi bậc ba, Kapuria và cộng sự [80] trình bày mô hình
PTHH cho phân tích động lực học của dầm FGM nhiều lớp. Chakraborty và Gopalakr-
ishman [81] sử dụng phương pháp PTHH phổ (Spectral finite element method)
để nghiên cứu sự lan truyền sóng trong dầm FGM chịu tác động của xung lực có tần
số cao. Gan và Nguyễn Đình Kiên [6] xây dựng phần tử dầm Timoshenko có tính tới
ảnh hưởng của vị trí mặt trung hòa và ứng dụng trong phân tích động lực học của dầm
liên tục FGM chịu tải trọng di động. Ảnh hưởng của chuyển động không đều (tăng
tốc và giảm tốc) của tải trọng di động tới độ võng động và phân bố ứng suất theo
chiều cao dầm được khảo sát chi tiết. Mô hình PTHH cũng được Gan và đồng nghiệp
[7] sử dụng để nghiên cứu dao động của dầm FGM có cơ tính biến đổi dọc và thiết
diện ngang thay đổi chịu lực di động. Ảnh hưởng của gối tựa đàn hồi tới ứng xử động
lực học của dầm FGM chịu tải trọng di động cũng được Gan và cộng sự [8] nghiên
14
cứu bằng phương pháp PTHH. Mô hình dầm hai nút được Shahba và cộng sự [4, 5],
Eltaher và cộng sự [83, 84] sử dụng để tính các đặc trưng dao động tự do của dầm
thon FGM. Đặc biệt, mô hình PTHH trong [83] được xây dựng có xét tới vị trí thực
của mặt trung hòa, và kết quả số chỉ ra rằng bỏ qua ảnh hưởng vị trí mặt trung hòa
dẫn tới tần số dao động riêng cao hơn.
1.3. Phân tích dầm 2D-FGM trên thế giới
Kết cấu dầm được xét đến trong các thảo luận ở trên được làm từ FGM đơn
hướng, tức là các tính chất vật liệu chỉ thay đổi theo một hướng không gian, chiều cao
hoặc chiều dài của dầm. Trong thực tế, kết cấu FGM đơn hướng không tối ưu khi chịu
tác động đồng thời của các tải trọng cơ, nhiệt theo các hướng khác nhau. Ví dụ, nhiệt
độ tại mặt ngoài vỏ của các tàu vũ trụ hiện đại là 1033K dọc theo thân tàu và có thể
sẽ lên tới 2066K tại mũi tàu [25], trong khi nhiệt độ này cũng thay đổi theo chiều dày
vỏ tàu. Việc phát triển các vật liệu có cơ tính biến đổi theo nhiều hướng khác nhau,
vì thế là nhu cầu thực tế và có ý nghĩa khoa học. Nghiên cứu ứng xử cơ học của dầm
2D-FGM đã được một số tác giả quan tâm trong thời gian gần đây.
Sử dụng các đa thức để xấp xỉ trường chuyển vị, Simsek [23] nghiên cứu dao
động cưỡng bức của dầm 2D-FGM chịu tải trọng di động với tính chất vật liệu biến
thiên theo quy luật hàm số mũ. Tác giả chỉ ra rằng sự phân bố ứng suất trong dầm
2D-FGM khác xa so với dầm 1D-FGM hay dầm thuần nhất. Sử dụng phương pháp
Ritz, Simsek [20] thu nhận được lực tới hạn cho dầm Timoshenko 2D-FGM có cơ
tính biến đổi theo quy luật hàm số lũy thừa. Sử dụng phương trình vi phân không gian
trạng thái, Hao và Wei [95] thiết lập ma trận độ cứng động lực học để nghiên cứu dao
động tự do và cưỡng bức của dầm Timoshenko FGM với tính chất vật liệu thay đổi
theo quy luật hàm số mũ theo cả chiều cao và chiều dài dầm. Ảnh hưởng của các tham
số vật liệu tới đáp ứng động lực học của dầm chịu lực điều hòa di động được các tác
giả khảo sát chi tiết. Cách tiếp cận PTHH hình học đẳng hướng (NURBS) được một
số tác giả áp dụng trong nghiên cứu ứng xử cơ-nhiệt và dao động của dầm 2D-FGM.
Lezgy-Nazargah [96] xấp xỉ các tham biến hình học và cơ học bằng các hàm cơ sở
NURBS để tính toán sự phân bố của trường ứng suất nhiệt trong dầm 2D-FGM với
mô-đun đàn hồi hiệu dụng thay đổi theo quy luật hàm số mũ. Huynh và cộng sự [97]
cũng xấp xỉ hình học dầm và trường chuyển vị bằng các hàm NURBS để xác định tần
số dao động riêng và mode dao động của dầm Timoshenko 2D-FGM. Các tính chất
15
vật liệu được giả định thay đổi theo chiều cao và chiều dài dầm theo một số dạng khác
nhau của hàm số mũ và hàm số lũy thừa.
Wang và cộng sự [56] đề nghị một phương pháp giải tích để nghiên cứu dao
động tự do của dầm 2D-FGM với cơ tính biến đổi theo chiều cao bằng quy luật hàm
số lũy thừa và theo chiều dài bằng quy luật hàm số mũ. Các tác giả chỉ ra sự tồn tại
của tần số tới hạn phụ thuộc vào tham số vật liệu, đồng thời các tần số tự nhiên sẽ có
bước nhảy khi vượt qua tần số tới hạn này. Phương pháp giải tích cũng được Pydah
và Sabale [98] sử dụng trong phân tích uốn của dầm FGM tròn với các tính chất vật
liệu thay đổi theo quy luật hàm số mũ theo hướng tiếp tuyến và quy luật hàm số lũy
thừa theo hướng bán kính của dầm. Karamanli [99] kết hợp lý thuyết biết dạng trượt
tựa 3D (Quasi-3D shear deformation theory) với phương pháp thủy động lực
học các hạt trơn đối xứng (Symmetric smoothed particle hydrodynamics) để
nghiên cứu ứng xử uốn của dầm sandwich 2D-FGM với các giá trị khác nhau của tỷ số
giữa chiều dài và chiều cao dầm. Mất ổn định và dao động tự do của dầm nano-/micro
2D-FGM có lỗ rỗng vi mô được Shafiei và Kazemi [100], Shafiei và cộng sự [24]
nghiên cứu bằng phương pháp CPVP tổng quát. Trong [101], Yang và cộng sự xây
dựng các phương trình cơ bản cho bài toán phân tích uốn phi tuyến, mất ổn định và
dao động tự do của dầm Euler-Bernoulli 2D-FGM với tính chất vật liệu thay đổi theo
quy luật hàm số mũ. Tác giả chỉ ra rằng phương pháp giải tích truyền thống không
thể sử dụng để giải các phương trình vi phân phi tuyến của dầm 2D-FGM, và vì thế
phương pháp CPVP được sử dụng để thay thế. Phương pháp CPVP cũng được Tang
và cộng sự [102] dùng trong nghiên cứu dao động tự do phi tuyến của dầm 2D-FGM
với cơ tính biến đổi theo chiều cao bằng quy luật hàm số lũy thừa, theo chiều dài bằng
quy luật hàm số mũ.
1.4. Nghiên cứu dầm FGM trong nước
Một số kết quả, kể cả các Luận án Tiến sĩ [9, 11, 13, 14], về phân tích dầm
1D-FGM được các tác giả trong nước công bố trong những năm gần đây. Các kết quả
này nhận được bằng cả phương pháp giải tích và phương pháp số. Một số nghiên cứu
liên quan tới kết cấu dầm FGM được thảo luận dưới đây.
Nguyễn Trung Kiên và cộng sự [103] trình bày phương pháp giải tích để nghiên
cứu bài toán uốn và dao động của dầm Timoshenko FGM với cơ tính biến đổi ngang
16
theo quy luật hàm số lũy thừa chịu lực dọc trục. Bài toán này cũng được Thái Hữu
Tài và Võ Phương Thức [104] nghiên cứu bằng các lý thuyết dầm bậc cao khác nhau.
Trên cơ sở lý thuyết biến dạng trượt bậc ba, Võ Phương Thức và cộng sự [105] xây
dựng phương trình chuyển động cho dầm sandwich FGM có lõi là vật liệu thuần nhất,
sau đó dùng phương pháp PTHH để tính tần số dao động riêng và các mode dao động.
Võ Phương Thức và đồng nghiệp [106] phát triển mô hình PTHH dựa trên lý thuyết
dầm cải biên cho phân tích uốn và dao động tự do của dầm sandwich. Nghiên cứu
dao động và mất ổn định của dầm FGM chịu tải trọng cơ-nhiệt được Trinh và cộng sự
[107] trình bày bằng phương pháp giải tích. Phương pháp ma trận truyền và phương
pháp độ cứng động lực học do nhóm tác giả Nguyễn Tiến Khiêm và cộng sự sử dụng
trong phân tích dầm thuần nhất có vết nứt [108, 109, 110] được mở rộng cho nghiên
cứu dao động và chẩn đoán dầm FGM có vết nứt [111, 112] với tính chất vật liệu dầm
thay đổi theo chiều cao bằng quy luật hàm số lũy thừa.
Mô hình PTHH dựa trên phương pháp hệ tọa độ đồng hành được Nguyễn Đình
Kiên và cộng sự [113, 114, 115] phát triển để phân tích chuyển vị lớn của các dầm
thon làm từ FGM. Tính chất vật liệu được giả thiết thay đổi theo chiều cao hoặc chiều
dài dầm. Mô hình phần tử dầm này cũng được Nguyễn Đình Kiên và đồng nghiệp
mở rộng phân tích chuyển vị lớn của khung FGM [116], khung sandwich FGM [117].
Gần đây, Trịnh Thanh Hương và cộng sự [118], Nguyễn Đình Kiên và cộng sự [119]
phát triển mô hình PTHH để nghiên cứu ảnh hưởng của biến dạng dẻo tới ứng xử mất
ổn định và uốn phi tuyến của dầm FGM có cơ tính biến đổi ngang.
Phương pháp PTHH cũng được một số tác giả sử dụng trong nghiên cứu đáp
ứng động lực học của dầm FGM chịu tác động của tải trọng di động. Trong [9], Lê
Thị Hà xây dựng một số mô hình PTHH dựa trên lý thuyết dầm cổ điển và lý thuyết
biến dạng trượt bậc nhất để nghiên cứu dao động của dầm FGM dưới tác động của
các lực điều hòa di động. Tác giả đã khảo sát ảnh hưởng của vị trí trục trung hòa tới
dao động của dầm và chỉ ra rằng bỏ qua ảnh hưởng này dẫn tới tần số dao động riêng
bị đánh giá cao hơn nhưng có thể bỏ qua khi tính toán độ võng động lực học. Bùi Văn
Tuyển [14], Nguyễn Đình Kiên và Bùi Văn Tuyển [120] sử dụng các hàm thứ bậc để
nghiên cứu dao động tự do và cưỡng bức của dầm Timoshenko có lỗ rỗng vi mô trong
môi trường nhiệt độ. Mô hình PTHH được cải tiến để tăng tính hiệu quả nhờ việc đưa
vào ràng buộc không đổi cho biến dạng trượt. Phương pháp PTHH được một số tác
17
giả sử dụng cùng với phương pháp tích phân trực tiếp Newmark để tính toán đáp ứng
động lực học của dầm FGM chịu các tải trọng khác nhau [121, 122, 123].
Công bố liên quan tới phân tích kết cấu 2D-FGM trong nước còn rất ít. Gần
đây, Đỗ Văn Thơm và cộng sự [28] sử dụng phương pháp PTHH để nghiên cứu mất
ổn định và uốn của tấm 2D-FGM tạo từ ba vật liệu thành phần với tỷ phần thể tích
thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa. Mô hình PTHH được các tác giả xây dựng
trên cơ sở lý thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến do Shi đề xuất [40] cho phép
đánh giá khá chính xác tải trọng tới hạn và sự phân bố của ứng suất trong tấm 2D-
FGM với các tỷ lệ khác nhau giữa chiều dài các cạnh tấm và chiều cao tấm. Trên cơ
sở nguyên lý Hamilton và lý thuyết ứng suất tương hỗ sửa đổi (Modified couple
stress theory), Trinh và cộng sự [124] nghiên cứu dao động tự do của dầm micro
2D-FGM với các tính chất vật liệu thay đổi theo chiều cao và chiều dài dầm bằng quy
luật hàm số mũ. Các tác giả chỉ ra rằng cả tần số dao động riêng và mode dao động
của dầm micro khác xa so với dầm macro.
1.5. Định hướng nghiên cứu
Đã có nhiều kết quả liên quan tới phân tích dầm FGM với tính chất vật liệu
biến đổi theo một chiều, nhưng công bố với dầm 2D-FGM còn rất hạn chế. Với dầm
2D-FGM, ngoại trừ trường hợp các tính chất vật liệu thay đổi theo quy luật hàm số mũ
(cho phép thu nhận được các hệ số độ cứng và mô-men khối lượng dưới dạng tường
minh), như đã nói ở trên, các phương pháp giải tích gặp nhiều khó khăn trong phân
tích kết cấu dầm 2D-FGM. Phần phân tích tổng quan cho thấy rằng phương pháp số
trong đó có phương pháp PTHH, đã được một số tác giả sử dụng thành công trong
phân tích dầm và tấm 2D-FGM. Vì lý do này, Luận án lựa chọn đề tài "Mô hình PTHH
trong phân tích dao động của dầm 2D-FGM" để nghiên cứu. Với đề tài này, Luận án
đặt ra một số vấn đề nghiên cứu cụ thể như sau:
• Sử dụng các lý thuyết biến dạng trượt khác nhau và nguyên lý năng lượng để xây
dựng các mô hình PTHH, tức là thiết lập các ma trận độ cứng và ma trận khối
lượng, cho phân tích dao động của dầm 2D-FGM. Để tăng tính mới và cải tiến
sự hội tụ của mô hình PTHH, các hàm dạng khác nhau được sử dụng để nội suy
trường chuyển vị. Ảnh hưởng của nhiệt độ và sự thay đổi của thiết diện ngang,
các yếu tố thường xuất hiện trong thực tế, được xem xét trong việc phát triển mô
hình.
18
• Trên cơ sở các mô hình PTHH nhận được, tiến hành xây dựng chương trình tính
toán số cho phân tích dao động tự do và dao động cưỡng bức của dầm 2D-FGM.
Thực hiện việc kiểm chứng độ tin cậy và hiệu quả của các mô hình PTHH thông
qua việc so sánh kết quả nhận được với các kết quả đã công bố.
• Sử dụng chương trình tính toán số xây dựng được để tính toán và phân tích các
bài toán cụ thể. Trên cơ sở kết quả số nhận được, đưa ra các nhận xét về ảnh
hưởng của tham số vật liệu, nhiệt độ, tham số hình học và tải trọng tới các đặc
trưng dao động và đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM.
1.6. Điểm mới của Luận án
Luận án có một số điểm mới sau đây:
1. Mô hình dầm 2D-FGM: Dầm 2D-FGM tạo từ bốn vật liệu thành phần, hai gốm
và hai kim loại, với tỷ phần thể tích thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa theo
cả chiều cao và chiều dài dầm được đề xuất và nghiên cứu lần đầu tiên trong
Luận án.
2. Mô hình PTHH: Các mô hình PTHH cho dầm 2D-FGM phát triển lần đầu trên
cơ sở FSDT sử dụng các hàm dạng Kosmatka và thứ bậc. Đặc biệt, mô hình
PTHH trên cơ sở ITSDT đã sử dụng góc trượt ngang làm hàm độc lập nhằm cải
thiện tính hội tụ của công thức PTHH.
Kết luận Chương 1
Chương 1 đã trình bày tổng quan tình hình nghiên cứu về phân tích dầm FGM
trên thế giới và trong nước. Các kết quả phân tích được thảo luận trên cơ sở hai
phương pháp nghiên cứu là phương pháp giải tích và phương pháp số. Phần phân tích
tổng quan cho thấy phương pháp số trong đó có phương pháp PTHH là lựa chọn cần
thiết để thay thế các phương pháp giải tích truyền thống trong việc phân tích kết cấu
2D-FGM nói chung và dao động của dầm 2D-FGM nói riêng. Trên cơ sở đánh giá
tổng quan, Luận án đã lựa chọn đề tài nghiên cứu và đề ra các vấn đề nghiên cứu cụ
thể cho Luận án.
Trong Chương 2, Luận án sẽ tiến hành xây dựng các phương trình cơ bản cho
dầm 2D-FGM dựa trên một số lý thuyết biến dạng trượt khác nhau.
Chương 2
CÁC PHƯƠNG TRÌNH CƠ BẢN
Chương này trình bày mô hình toán học và các đặc trưng cơ học cho dầm 2D-
FGM. Các phương trình cơ bản của dầm được viết dựa trên hai lý thuyết biến dạng
trượt là lý thuyết biến dạng trượt bậc nhất (FSDT) và lý thuyết biến dạng trượt bậc ba
cải tiến (ITSDT) do Shi [40] đề nghị. Đặc biệt, theo ITSDT, các phương trình cơ bản
được xây dựng dựa trên hai cách biểu diễn, sử dụng góc quay của thiết diện ngang θ
hoặc góc trượt ngang γ0 làm hàm độc lập. Ảnh hưởng của nhiệt và sự thay đổi của
thiết diện ngang cũng được xét tới trong các phương trình. Biểu thức cho thế năng
của lực di động dùng trong phân tích dao động của dầm 2D-FGM được đề cập ở cuối
chương.
2.1. Mô hình dầm 2D-FGM
Hình 2.1 minh họa dầm 2D-FGM trong hệ tọa độ Đề-các (Oxyz), với gốc tọa
độ O nằm ở đầu trái dầm và trục x được chọn trùng với mặt giữa dầm, trục z vuông
góc với mặt giữa của dầm và hướng lên trên. Dầm với chiều dài L, thiết diện ngang
của dầm là hình chữ nhật với chiều rộng b và chiều cao h. Hình 2.1 minh họa cho dầm
tựa giản đơn nhưng các công thức trình bày dưới đây cũng được sử dụng cho dầm có
các điều kiện biên khác.
C1
0
M1
L, b, h
Z
C2
M2X
h
b
y
z
Hình 2.1. Mô hình dầm 2D-FGM
Giả sử dầm được tạo bởi bốn vật liệu thành phần khác nhau, hai gốm - ký hiệu
là C1 và C2 và hai loại kim loại - ký hiệu là M1 và M2. Tỷ phần thể tích của các vật
19
20
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
0.5
1
x/Lz/h
VC
2
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
0.5
1
x/Lz/h
VC
1
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
0.5
1
x/Lz/h
VC
2
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
0.5
1
x/Lz/h
VC
1
(a) nz=n
x=1/2 (b) n
z=n
x=1/2
(d) nz=n
x=2(c) n
z=n
x=2
Hình 2.2. Sự thay đổi tỷ phần thể tích của C1 và C2 theo chiều cao và chiều dài dầm
liệu thành phần được giả định thay đổi theo chiều cao và chiều dài dầm như sau:
VC1 =
(
zh+
12
)nz [
1−( x
L
)nx]
VC2 =
(
zh+
12
)nz ( xL
)nx
VM1 =
[
1−
(
zh+
12
)nz]
[
1−( x
L
)nx]
VM2 =
[
1−
(
zh+
12
)nz]
( xL
)nx
(2.1)
trong đó nz và nx (không âm) tương ứng là các tham số vật liệu, xác định sự thay đổi
của các vật liệu thành phần theo chiều cao và chiều dài của dầm; VC1,VC2,VM1 và VM2
tương ứng là tỷ phần thể tích của C1, C2, M1 và M2. Từ hệ phương trình (2.1) ta có
thể thấy rằng các góc trái và phải của mặt đáy dầm chỉ thuần túy là M1 và M2, trong
khi các góc tương ứng của mặt trên dầm thuần túy là C1 và C2. Hình 2.2 minh họa sự
thay đổi tỷ phần thể tích của C1 và C2 theo chiều cao và chiều dài dầm với một số giá
trị khác nhau của hai tham số vật liệu nz và nx.
Các tính chất hiệu dụng P (chẳng hạn mô-đun đàn hồi, mô-đun trượt, mật độ
21
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
100
200
300
400
x/Lz/h
E (
GP
a)
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
100
200
300
400
x/Lz/h
E (
GP
a)
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
100
200
300
400
x/Lz/h
E (
GP
a)
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.50
100
200
300
400
x/Lz/h
E (
GP
a)
(b) nz=n
x=2
(c) nz=0, n
x=1/2 (d) n
z=2, n
x=0
(a) nz=n
x=1/2
Hình 2.3. Biến thiên của mô-đun đàn hồi theo chiều cao và chiều dài dầm
khối,...) của dầm 2D-FGM trong Luận án được đánh giá theo mô hình Voigt:
P =VC1PC1+VC2PC2+VM1PM1+VM2PM2 (2.2)
trong đó PC1,PC2,PM1 và PM2 tương ứng là các tính chất vật liệu của C1, C2, M1
và M2. Thế phương trình (2.1) vào (2.2) ta được:
P(x,z) =
[
(PC1−PM1)
(
zh+
12
)nz
+PM1
]
[
1−( x
L
)nx]
+
[
(PC2−PM2)
(
zh+
12
)nz
+PM2
]
( xL
)nx
(2.3)
Hình 2.3 và Hình 2.4 minh họa sự thay đổi của mô-đun đàn hồi và mật độ
khối theo chiều cao và chiều dài dầm 2D-FGM được tạo từ alumina (Al2O3), zirconia
(ZrO2) (tương ứng là C1 và C2) và thép không gỉ (SUS304), nhôm (Al) (tương ứng là
M1 và M2). Mô-đun đàn hồi và mật độ khối của các vật liệu thành phần này được liệt
kê trong Bảng 2.1.
Khi dầm đặt trong môi trường nhiệt độ, nhiệt độ không chỉ tác động lên dầm
dưới dạng tải trọng nhiệt mà còn làm thay đổi tính chất của các vật liệu thành phần.
Như vậy, các tính chất hiệu dụng của dầm không chỉ phụ thuộc vào tính chất của các
22
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.52
4
6
8
x/Lz/h
ρ (k
g/dm
3 )
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.52
4
6
8
x/Lz/h
ρ (k
g/dm
3 )0
0.250.5
0.751
−0.5−0.25
00.25
0.53
4
5
6
x/Lz/h
ρ (k
g/dm
3 )
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.25
00.25
0.52
3
4
5
6
x/Lz/h
ρ (k
g/dm
3 )
(b) nz=n
x=2(a) n
z=n
x=1/2
(d) nz=2, n
x=0(c) n
z=0, n
x=1/2
Hình 2.4. Biến thiên của mật độ khối theo chiều cao và chiều dài dầm
Bảng 2.1. Tính chất các vật liệu thành phần của dầm 2D-FGM
Vật liệu Pha E (GPa) ρ (kg/m3) ν
SUS304 M1 210 7800 0.3
Al M2 70 2702 0.23
Al2O3 C1 390 3960 0.3
ZrO2 C2 200 5700 0.3
vật liệu thành phần mà còn phụ thuộc vào nhiệt độ môi trường. Khi đó, phương trình
(2.3) cần được viết chính xác dưới dạng sau:
P(x,z,T ) =
{
[
PC1(T )−PM1(T )]
(
zh+
12
)nz
+PM1(T )
}
[
1−( x
L
)nx]
+
{
[
PC2(T )−PM2(T )]
(
zh+
12
)nz
+PM2(T )
}
( xL
)nx
(2.4)
với T là nhiệt độ môi trường.
Có thể thấy rằng, nếu nx = 0, phương trình (2.4) thu gọn về biểu thức đã biết
cho các tính chất hiệu dụng của dầm 1D-FGM với cơ tính biến đổi theo chiều cao, tạo
23
bởi C2 và M2:
P(z,T ) =[
PC2(T )−PM2(T )]
(
zh+
12
)nz
+PM2(T ) (2.5)
Nếu C1 giống C2 và M1 giống M2, phương trình (2.4) cũng quay về biểu thức
tính chất hiệu dụng của dầm 1D-FGM hai pha với cơ tính biến đổi ngang. Thêm vào
đó, khi nz = 0, phương trình (2.4) biểu diễn tính chất hiệu dụng của dầm 1D-FGM với
cơ tính biến đổi theo chiều dài, tạo bởi C1 và C2 [113]:
P(x,T ) =[
PC2(T )−PC1(T )]( x
L
)nx+PC1(T ) (2.6)
Như vậy, với một số trường hợp riêng, mô hình dầm trong Luận án quay về mô
hình dầm 1D-FGM, và như vậy cho phép ta kiểm nghiệm mô hình PTHH của Luận
án bằng cách so sánh với kết quả phân tích dầm 1D-FGM khi không có kết quả số của
dầm 2D-FGM. Lưu ý rằng mật độ khối ít bị thay đổi bởi nhiệt độ và có thể giả thiết
đại lượng này không phụ thuộc vào nhiệt độ [41].
Bảng 2.2. Các hệ số phụ thuộc vào nhiệt độ của vật liệu thành phần
Vật liệu Tính chất P0 P−1 P1 P2 P3
Al2O3 E(Pa) 349.55e+9 0 -3.853e-4 4.027e-7 -1.673e-10
α(K−1) 6.8269e-6 0 1.838e-4 0 0
ρ(kg/m3) 3800 0 0 0 0
SUS304 E(Pa) 201.04e+9 0 3.079e-4 -6.534e-7 0
α(K−1) 12.33e-6 0 8.086e-4 0 0
ρ(kg/m3) 8166 0 0 0 0
ZrO2 E(Pa) 132.2e+9 0 -3.805e-4 -6.127e-8 0
α(K−1) 13.3e-6 0 -1.421e-3 9.549e-7 0
ρ(kg/m3) 4420 0 0 0 0
Ti-6Al-4V E(Pa) 122.7e+9 0 -4.605e-4 0 0
α(K−1) 7.43e-6 0 7.483e-4 -3.621e-7 0
ρ(kg/m3) 3657 0 0 0 0
Tính chất của các vật liệu thành phần phụ thuộc vào nhiệt độ dưới dạng hàm
24
phi tuyến của nhiệt độ [125]:
P = P0(P−1T−1+1+P1T +P2T 2+P3T 3) (2.7)
trong đó P0,P−1,P1,P2 và P3 là các hệ số phụ thuộc vào nhiệt độ (temperature
dependent coefficients) và là duy nhất đối với mỗi vật liệu. Bảng 2.2 liệt kê các
hệ số phụ thuộc vào nhiệt độ của các vật liệu thành phần của dầm 2D-FGM [65, 70]
mà Luận án sử dụng.
Sự phụ thuộc của tính chất các vật liệu thành phần vào nhiệt độ theo phương
trình (2.7) có thể viết cụ thể hơn cho mô-đun đàn hồi (E) và hệ số giãn nở nhiệt (α)
dưới dạng sau đây:
EC1(T ) = E0C1(E−1C1T−1+1+E1C1T +E2C1T 2+E3C1T 3)
EM1(T ) = E0M1(E−1M1T−1+1+E1M1T +E2M1T 2+E3M1T 3)
EC2(T ) = E0C2(E−1C2T−1+1+E1C2T +E2C2T 2+E3C2T 3)
EM2(T ) = E0M2(E−1M2T−1+1+E1M2T +E2M2T 2+E3M2T 3)
αC1(T ) = α0C1(α−1C1T−1+1+α1C1T +α2C1T 2+α3C1T 3)
αM1(T ) = α0M1(α−1M1T−1+1+α1M1T +α2M1T 2+α3M1T 3)
αC2(T ) = α0C2(α−1C2T−1+1+α1C2T +α2C2T 2+α3C2T 3)
αM2(T ) = α0M2(α−1M2T−1+1+α1M2T +α2M2T 2+α3M2T 3)
(2.8)
Thế (2.7) vào biểu thức (2.4), ta thu được biểu thức cho các tính chất hiệu dụng
của dầm ở dạng cụ thể hơn. Trong các nghiên cứu của Luận án, tác giả chỉ xét trường
hợp dầm đặt trong trường nhiệt độ tăng đều, khi đó trường nhiệt độ trong dầm được
tính là T = T0+∆T , với ∆T là sự tăng của nhiệt độ, T0 là nhiệt độ phòng (T0 = 300K
hay 27◦C). Như vậy, tính chất của các vật liệu thành phần chỉ là hàm của nhiệt độ,
không phụ thuộc vào biến không gian.
Hình 2.5 minh họa ảnh hưởng của nhiệt độ tới mô-đun đàn hồi của dầm 2D-
FGM được tạo từ alumina (Al2O3), zirconia (ZrO2) (tương ứng là C1 và C2) và thép
không gỉ (SUS304), titanium (Ti-6Al-4V) (tương ứng là M1 và M2) cho trường hợp
nx = nz = 1/2. Tính chất của các vật liệu thành phần được cho trong Bảng 2.2. Hình
2.5 cho thấy mô-đun đàn hồi của dầm giảm đáng kể khi dầm đặt trong môi trường
25
00.25
0.50.75
1
−0.5
−0.25
0
0.25
0.550
100
150
200
250
300
350
E (
GP
a)
00.25
0.50.75
1
−0.5−0.250
0.250.550
100
150
200
250
300
350
E (
GP
a)
z/hx/L x/L
z/h
(a) ∆T=0K (b) ∆T=500K
Hình 2.5. Ảnh hưởng của nhiệt độ đến mô-đun đàn hồi của dầm 2D-FGM với
nx = nz = 1/2
nhiệt độ cao. Khảo sát Hình 2.5 kỹ lưỡng hơn ta có thể nhận thấy mô-đun đàn hồi ở
dưới dầm giảm nhiều hơn so với phần trên dầm. Điều này có thể lý giải bởi mô-đun
đàn hồi của kim loại nhạy cảm với nhiệt độ hơn so với mô-đun đàn hồi của gốm.
Trong trường hợp mặt cắt ngang của dầm thay đổi, diện tích thiết diện ngang
và mô-men quán tính bậc hai của thiết diện ngang là các hàm của tọa độ x, A = A(x)
và I = I(x). Luận án này nghiên cứu dầm 2D-FGM với chiều rộng và chiều cao thay
đổi tuyến tính theo trục dầm, tức là các dầm thon, với ba dạng thon dưới đây [138]:
Dạng thon A : A(x) = A0
(
1− cxL
)
, I(x) = I0(
1− cxL
)
Dạng thon B : A(x) = A0
(
1− cxL
)
, I(x) = I0(
1− cxL
)3
Dạng thon C : A(x) = A0
(
1− cxL
)2, I(x) = I0
(
1− cxL
)4
(2.9)
trong đó A0 và I0 tương ứng là diện tích và mô-men quán tính bậc hai của thiết diện
ngang tại đầu trái của dầm (x = 0), c (0≤ c < 1) là tỷ số thon (taper ratio), xác
định sự thay đổi thiết diện ngang và trong Luận án, hệ số này được gọi là tham số
thiết diện của dầm. Khi c = 0, dầm quay về trường hợp thiết diện ngang không đổi.
Chú ý rằng với dầm được xét đến trong Mục này thì tại vị trí bất kì theo chiều dài dầm
thiết diện ngang đều là hình chữ nhật. Hình 2.6 minh họa ba dạng thon của dầm theo
phương trình (2.9).
26
A0, I0
M1
C1
M1
C1
M2
C2
C2
M2X
y
z
L
Dạng thon A
L
X
y
M1
C1
M2
C2
M2
C2
Dạng thon B
Dạng thon C
M1
C1
z
A0, I0
XL
A0, I0
zy
M1
C1
M1
C1
M2
C2
M2
C2
Hình 2.6. Mô hình dầm thon 2D-FGM
2.2. Lý thuyết dầm
Ba lý thuyết phổ biến nhất được sử dụng trong phân tích kết cấu dầm là lý
thuyết dầm Euler-Bernoulli (còn được gọi là lý thuyết dầm cổ điển - CBT), lý thuyết
dầm Timoshenko (còn được gọi là lý thuyết biến dạng trượt bậc nhất - FSDT) và lý
thuyết biến dạng trượt bậc cao.
Lý thuyết dầm cổ điển do Leonhard Euler và Daniel Bernoulli đề xuất vào
khoảng năm 1750 [126], được sử dụng rộng rãi trong tính toán và thiết kế công trình
và kết cấu cầu, đặc biệt từ sau khi xây dựng tháp Eiffel. Lý thuyết này dựa trên giả thiết
cơ bản, giả thiết Euler-Bernoulli: "một thiết diện trước biến dạng phẳng và vuông góc
với trục dầm, sau biến dạng vẫn phẳng và vuông góc với trục dầm". Với giả thiết này,
chuyển vị dọc trục, u(x,z, t), và chuyển vị ngang, w(x,z, t), tại điểm bất kỳ của dầm
có dạng [126]:
u(x,z, t) = u0(x, t)− zw0,x(x, t)
w(x,z, t) = w0(x, t)(2.10)
trong đó u0(x, t) và w0(x, t) tương ứng là chuyển vị dọc trục và chuyển vị theo phương
27
ngang của điểm nằm trên mặt giữa của dầm; z là tọa độ theo chiều cao dầm, tính
từ mặt giữa; t là biến thời gian. Như vậy, lý thuyết dầm Euler-Bernoulli bỏ qua ảnh
hưởng của biến dạng trượt, vì thế lý thuyết này chỉ áp dụng cho các dầm có độ mảnh
cao.
Để xét tới ảnh hưởng của biến dạng trượt trong các dầm có độ mảnh thấp,
Timoshenko nới lỏng giả thiết Euler-Bernoulli, cụ thể, vẫn yêu cầu thiết diện trước
biến dạng phẳng thì sau biến dạng vẫn phẳng nhưng không cần vuông góc với trục
dầm. Trường chuyển vị theo lý thuyết Timoshenko có dạng [127]:
u(x,z, t) = u0(x, t)− zθ(x, t)
w(x,z, t) = w0(x, t)(2.11)
với θ là góc quay của thiết diện ngang và là hàm độc lập, θ 6= w0,x.
Chuyển vị dọc trục trong lý thuyết dầm Timoshenko là hàm bậc nhất của tọa
độ theo chiều cao dầm và vì thế biến dạng trượt không là hàm của z. Điều này dẫn
tới nghịch lý là ứng suất trượt không triệt tiêu trên các mặt trên và dưới của dầm. Hệ
số điều chỉnh trượt (shear correction factor), giá trị của nó phụ thuộc vào dạng
hình học của thiết diện ngang, được Timoshenko đưa vào trong lý thuyết của mình để
hiệu chỉnh sai lệch này [127]. Cần lưu ý rằng với kết cấu FGM có cơ tính biến đổi
ngang, hệ số điều chỉnh trượt không phải là hằng số [128], vì thế việc lựa chọn hệ số
điều chỉnh trượt trong phân tích dầm FGM vẫn còn là vấn đề tranh cãi.
Cả lý thuyết CBT và lý thuyết FSDT đều không xét tới ảnh hưởng của sự cong
vênh của mặt cắt ngang (cross-sectional warping). Levinson [129, 130] đề xuất
lý thuyết biến dạng trượt bậc ba cho dầm và tấm có thiết diện ngang hình chữ nhật,
thỏa mãn điều kiện triệt tiêu của ứng suất trượt trên các mặt dầm và tính tới ảnh hưởng
sự cong vênh của mặt cắt ngang. Biến dạng dọc trục trong lý thuyết Levinson là hàm
bậc ba của tọa độ theo chiều cao dầm [130]:
u(x,z, t) = u0(x, t)+ zθ(x, t)−4
3h2z3 [θ(x, t)+w0,x(x, t)]
w(x,z, t) = w0(x, t)
(2.12)
Dễ dàng kiểm chứng rằng ứng suất trượt nhận được từ trường chuyển vị (2.12)
phân bố theo quy luật parabol theo chiều cao dầm, triệt tiêu tại mặt trên và mặt dưới
dầm. Lý thuyết Levinson, vì thế không cần hệ số điều chỉnh trượt. Levinson chỉ ra
28
rằng độ võng của dầm công-xôn chịu tải ở đầu tự do nhận được từ lý thuyết do mình
đề xuất có cùng giá trị với lời giải của lý thuyết đàn hồi, trong khi giá trị tính toán
theo FSDT thấp hơn đáng kể [130]. Lý thuyết Levinson được một số tác giả mở rộng
và sử dụng cho phân tích tấm, đặc biệt là Reddy [131, 132]. Lý thuyết Levinson và
các lý thuyết mở rộng thường được biết tới dưới tên lý thuyết biến dạng trượt bậc
ba (Third-order Shear Deformation Theory - TSDT) hoặc lý thuyết biến dạng
trượt bậc cao (Higher-order Shear Deformation Theory - HSDT).
Trường chuyển vị trong lý thuyết biến dạng trượt bậc cao là các trường giả định,
tức là được đề nghị (tương đối tùy ý) để thỏa mãn một số tính chất nào đó. Shi [40]
chỉ ra rằng năng lượng biến dạng trượt ngang theo TSDT có sai số khi sự trượt ngang
đóng vai trò quan trọng. Thêm vào đó, bốn điều kiện biên tại mỗi cạnh của tấm uốn
theo lý thuyết TSDT không nhất quán với phương trình vi phân bậc 10. Vì lý do này,
Shi đề nghị lý thuyết biến dạng trượt bậc ba mới, thường được gọi là lý thuyết biến
dạng trượt bậc ba cải tiến (Improved Third-order Shear Deformation Theory
- ITSDT), trong đó trường chuyển vị nhận được từ lời giải bài toán đàn hồi của tấm
[40]. Chuyển vị dọc trục và chuyển vị theo phương ngang tại điểm bất kì của dầm,
tương ứng là u(x,z, t) và w(x,z, t), trong lý thuyết của Shi có dạng [40]:
u(x,z, t) = u0(x, t)+14
z(5θ +w0,x)−5
3h2z3(θ +w0,x)
w(x,z, t) = w0(x, t)
(2.13)
Chuyển vị dọc trục, như thấy từ phương trình (2.13) vẫn là hàm bậc ba của z
nhưng các hệ số tương ứng với các số hạng bậc nhất và bậc ba của z khác với các hệ
số trong lý thuyết dầm Levinson (2.12). Luận án này sẽ sử dụng lý thuyết biến dạng
trượt bậc nhất (FSDT) của Timoshenko và lý thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến do
Shi đề nghị (ITSDT) để xây dựng các mô hình PTHH.
2.3. Phương trình dựa trên FSDT
2.3.1. Biến dạng và ứng suất
Biến dạng dọc trục, εxx, và biến dạng trượt, γxz, nhận được từ trường chuyển vị
(2.11) có dạng:
εxx = u0,x − zθ,x
γxz = w0,x −θ(2.14)
29
Trong phương trình (2.14) và dưới đây, chỉ số dưới dấu phẩy được sử dụng để ký
hiệu đạo hàm riêng theo biến tương ứng với tọa độ không gian, tức là (.),x = ∂ (.)/∂x.
Với giả thiết đàn hồi tuyến tính, ứng suất pháp (ứng suất dọc trục), σxx, và ứng
suất trượt, τxz, tương ứng với trường biến dạng (2.14) nhận được theo định luật Hooke
như sau:
σxx = E(x,z,T )εxx
τxz = ψG(x,z,T )γxz
(2.15)
trong đó E(x,z,T ) và G(x,z,T ) tương ứng là mô-đun đàn hồi và mô-đun trượt hiệu
dụng của dầm, là hàm của các tọa độ không gian x, z và nhiệt độ T. Khi không xét
đến ảnh hưởng của nhiệt độ thì các đại lượng này chỉ là hàm của các biến không gian;
ψ là hệ số điều chỉnh trượt, được chọn bằng 5/6 cho dầm có thiết diện ngang là hình
chữ nhật xét trong Luận án.
2.3.2. Năng lượng biến dạng đàn hồi
Năng lượng biến dạng đàn hồi của dầm, UB, nhận được từ trường biến dạng
(2.14) và trường ứng suất (2.15) có dạng:
UB =12
∫
V
(σxxεxx + τxzγxz)dV
=12
L∫
0
[
A11u20,x −2A12u0,xθ,x +A22θ2
,x +ψA33(w0,x −θ )2]
dx
(2.16)
Trong phương trình (2.16), V là thể tích dầm; A11,A12,A22 và A33 tương ứng là
độ cứng dọc trục, độ cứng tương hỗ giữa dọc trục và uốn, độ cứng chống uốn và độ
cứng chống trượt của dầm, được định nghĩa như sau:
(A11,A12,A22)(x,T ) =∫
A(x)
E (x,z,T )(
1,z,z2)dA
A33(x,T ) =∫
A(x)
G(x,z,T )dA(2.17)
trong đó A(x) là diện tích thiết diện ngang, trong trường hợp dầm thon, A(x) thay đổi
theo chiều dài dầm.
Thế phương trình (2.4) vào phương trình (2.17), ta có thể viết lại biểu thức cho
30
độ cứng của dầm 2D-FGM dưới dạng sau:
A11 = AC1M111 −
(
AC1M111 −AC2M2
11
)( xL
)nx
A12 = AC1M112 −
(
AC1M112 −AC2M2
12
)( xL
)nx
A22 = AC1M122 −
(
AC1M122 −AC2M2
22
)( xL
)nx
A33 = AC1M133 −
(
AC1M133 −AC2M2
33
)( xL
)nx
(2.18)
trong đó AC1M111 , AC1M1
12 , AC1M122 , AC1M1
33 là các độ cứng của dầm 1D-FGM tạo bởi C1
và M1; AC2M211 , AC2M2
12 , AC2M222 , AC2M2
33 là các độ cứng của dầm 1D-FGM tạo bởi C2 và
M2. Các đại lượng này được viết cụ thể hơn thông qua mô-đun đàn hồi và mô-đun
trượt của dầm 1D-FGM như sau:
AC1M111 =
∫
A(x)
[(
EC1−EM1
)
(
zh+
12
)nz
+EM1
]
dA
AC1M112 =
∫
A(x)
[(
EC1−EM1
)
(
zh+
12
)nz
+EM1
]
zdA
AC1M122 =
∫
A(x)
[(
EC1−EM1
)
(
zh+
12
)nz
+EM1
]
z2dA
AC1M133 =
∫
A(x)
[(
GC1−GM1
)
(
zh+
12
)nz
+GM1
]
dA
(2.19)
Có thể thấy rằng các biểu thức dưới dấu tích phân trong phương trình trên chỉ
là hàm của z, do đó ta có thể viết phương trình (2.19) dưới dạng tường minh như sau:
AC1M111 =
b(x)h(x)[
EC1(T )+nzEM1(T )]
nz +1
AC1M112 =
b(x)h2(x)nz
[
EC1(T )−EM1(T )]
2(nz +1)(nz+2)
AC1M122 =
b(x)h3(x)(n2z +nz +2)
[
EC1(T )−EM1(T )]
4(nz +1)(nz +2)(nz+3)+
b(x)h3(x)12
EM1(T )
AC1M133 =
b(x)h(x)[
GC1(T )+nzGM1(T )]
nz +1
(2.20)
Tương tự, các đại lượng AC2M211 , AC2M2
12 , AC2M222 , AC2M2
33 cũng có dạng như (2.19)
31
và cũng có thể thu được dạng hiển như công thức (2.20) bằng cách thay EC1, EM1 bằng
EC2, EM2 .
Trong biểu thức (2.19) và (2.20), GC1 =EC1
2(1+νC1), GM1 =
EM1
2(1+νM1)tương
ứng là mô-đun trượt của C1 và M1; νC1 và νM1 tương ứng là hệ số Poisson của C1 và
M1. Do hệ số Poisson ít bị thay đổi bởi nhiệt độ nên được giả thiết là hằng số trong
Luận án này. Chú ý rằng trong trường hợp dầm thon, chiều rộng và chiều cao dầm
trong (2.20) là hàm tuyến tính của x. Từ phương trình (2.18) có thể thấy rằng, tham
số vật liệu theo chiều dài dầm, nx, chỉ ảnh hưởng đến số hạng thứ 2, đồng thời trong
trường hợp(
AC1M1i j −AC2M2
i j
)
> 0, độ cứng của dầm tăng khi nx tăng. Ngoài ra, ta
cũng thu được biểu thức cho độ cứng của dầm 1D-FGM từ (2.18) trong trường hợp
nx = 0 hoặc hai kim loại và hai gốm là giống nhau.
2.3.3. Động năng
Động năng của dầm, T , trong FSDT nhận được từ trường chuyển vị (2.11) có
dạng:
T =12
∫
V
ρ(x,z)(
u2+ w2)
dV
=12
L∫
0
(
I11u20+ I11w2
0−2I12u0θ + I22θ2)dx
(2.21)
Trong phương trình (2.21) và dưới đây, dấu chấm trên một đại lượng được dùng
để ký hiệu đạo hàm theo thời gian, chẳng hạn u0 = ∂u0/∂ t; I11, I12, I22 là các mô-men
khối lượng, được định nghĩa như sau:
(I11, I12, I22)(x) =∫
A(x)
ρ (x,z)(
1,z,z2)dA (2.22)
trong đó ρ (x,z) là mật độ khối hiệu dụng của dầm. Chú ý rằng, mật độ khối được giả
sử không phụ thuộc vào nhiệt độ nên các mô-men khối lượng chỉ là hàm của các biến
không gian.
Tương tự (2.18), các mô-men khối lượng cũng có thể được viết dưới dạng:
I11 = IC1M111 −
(
IC1M111 − IC2M2
11
)( xL
)nx
I12 = IC1M112 −
(
IC1M112 − IC2M2
12
)( xL
)nx
I22 = IC1M122 −
(
IC1M122 − IC2M2
22
)( xL
)nx
(2.23)
32
trong đó IC1M1i j và IC2M2
i j tương ứng là các mô-men khối lượng của dầm tạo bởi C1-M1
và dầm tạo bởi C2-M2. Biểu thức hiển của IC1M1i j và IC2M2
i j nhận được tương tự (2.20).
2.4. Phương trình dựa trên ITSDT
Các phương trình cho dầm 2D-FGM dựa trên lý thuyết ITSDT có thể xây dựng
trên cơ sở sử dụng góc quay của thiết diện ngang θ hoặc góc trượt ngang γ0 làm hàm
độc lập. Dưới đây trình bày các phương trình cơ bản biểu diễn theo hai hàm độc lập
này.
2.4.1. Phương trình biểu diễn theo θ
Trường chuyển vị tại một điểm của dầm theo ITSDT do Shi đề xuất trong đó
coi góc quay θ là hàm độc lập cho bởi phương trình (2.13). Biến dạng dọc trục và
biến dạng trượt nhận được từ (2.13) có dạng:
εxx = εm + zεb − z3εhs
γxz = 5(1
4−
1h2z2
)
γ0
(2.24)
trong đó εm là biến dạng màng, εb là biến dạng uốn, γ0 là góc trượt ngang và εhs là
biến dạng trượt ngang bậc cao được định nghĩa như sau:
εm = u0,x, εb =14(5θ,x +w0,xx)
γ0 = θ +w0,x
εhs =5
3h2(θ,x +w0,xx)
(2.25)
Với giả thiết đàn hồi tuyến tính, trong đó ứng xử vật liệu tuân theo định luật
Hooke, ứng suất pháp và ứng suất trượt của dầm tương ứng với trường biến dạng
(2.24) có dạng:
σxx(x,z,T ) = E(x,z,T )εxx = E(x,z,T )(εm + zεb − z3εhs)
τxz(x,z,T ) = G(x,z,T )γxz = 5G(x,z,T )(1
4−
1h2z2
)
γ0
(2.26)
Năng lượng biến dạng đàn hồi cho dầm, UB, nhận được từ các phương trình
33
(2.24), (2.25) và (2.26) có dạng:
UB =12
∫
V
(σxxεxx + τxzγxz)dV
=12
L∫
0
[
A11ε2m +2A12εmεb +A22ε2
b −2A34εmεhs −2A44εbεhs
+A66ε2hs +25
( 116
B11−1
2h2B22+1h4B44
)
γ20
]
dx
(2.27)
Các đại lượng A11, A12, A22, A34, A44, A66 và B11, B22, B44 trong phương trình
trên là các độ cứng của dầm, được định nghĩa như sau:
(A11, A12, A22, A34, A44, A66)(x,T ) =∫
A(x)
E(x,z,T )(1, z, z2, z3, z4, z6)dA
(B11, B22, B44)(x,T ) =∫
A(x)
G(x,z,T )(1, z2, z4)dA(2.28)
Từ trường chuyển vị (2.13), ta có thể viết biểu thức động năng của dầm dưới
dạng:
T =12
∫
V
ρ(x,z)(
u2+ w2)dV
=12
L∫
0
[
I11(u20+ w2
0)+12
I12u0(w0,x +5θ )+116
I22(w0,x +5θ )2
−103h2I34u0(w0,x + θ)−
56h2I44(w0+ θ )(w0+5θ )+
259h4I66(w0,x + θ)2
]
dx
(2.29)
trong đó
(I11, I12, I22, I34, I44, I66)(x) =∫
A(x)
ρ(x,z)(
1, z, z2, z3, z4, z6)
dA (2.30)
là các mô-men khối lượng.
Tương tự như trường hợp sử dụng FSDT, độ cứng và mô-men khối lượng cho
dầm dựa trên ITSDT có thể biểu diễn dưới dạng:
Ai j = AC1M1i j −
(
AC1M1i j −AC2M2
i j
)( xL
)nx
Bi j = BC1M1i j −
(
BC1M1i j −BC2M2
i j
)( xL
)nx(2.31)
34
với AC1M1i j , BC1M1
i j là các độ cứng của dầm 1D-FGM tạo bởi C1 và M1; AC2M2i j , BC2M2
i j
là các độ cứng của dầm 1D-FGM tạo bởi C2 và M2. Các độ cứng của dầm 1D-FGM
cũng có thể viết được dưới dạng tường minh, chẳng hạn AC1M1i j , BC1M1
i j có dạng:
AC1M111 =
b(x)h(x)(EC1+nzEM1)
nz +1
AC1M112 =
b(x)h2(x)nz(EC1−EM1)
2(nz +1)(nz +2)
AC1M122 =
b(x)h3(x)(n2z +nz +2)(EC1−EM1)
4(nz +1)(nz+2)(nz +3)+
b(x)h3(x)12
EM1
BC1M111 =
b(x)h(x)(GC1+nzGM1)
nz +1
BC1M122 =
b(x)h3(x)(GC1−GM1)(n2z +nz +2)
4(nz +1)(nz+2)(nz +3)+
b(x)h3(x)12
GM1
(2.32)
và các số hạng bậc cao:
AC1M134 =
b(x)h4(x)(n3z +3n2
z +8nz)(EC1−EM1)
8(nz +1)(nz+2)(nz +3)(nz +4)
AC1M144 =
b(x)h5(x)(n4z +6n3
z +23n2z +18nz +24)(EC1−EM1)
16(nz +1)(nz +2)(nz+3)(nz +4)(nz +5)+
b(x)h5(x)80
EM1
AC1M166 =
b(x)h7(x)(n6z +15n5
z +115n4z +405n3
z +964n2z +660nz +720)(EC1−EM1)
64(nz +1)(nz +2)(nz+3)(nz +4)(nz +5)(nz +6)(nz+7)
+b(x)h7(x)
448EM1
BC1M144 =
b(x)h5(x)(GC1−GM1)(n4z +6n3
z +23n2z +18nz +24)
16(nz +1)(nz +2)(nz+3)(nz +4)(nz +5)+
b(x)h5(x)80
GM1
(2.33)
Trong (2.32) và (2.33), mô-đun đàn hồi và mô-đun trượt của các vật liệu thành
phần là hàm của nhiệt độ khi xét tới ảnh hưởng của nhiệt độ môi trường. Biểu thức
cho AC2M2i j , BC2M2
i j thu được bằng cách thay thế mô-đun đàn hồi, mô-đun trượt của C1
và M1 bằng mô-đun đàn hồi và mô-đun trượt của C2 và M2 trong các phương trình
(2.32) và (2.33).
Tương tự, mô-men khối lượng cũng được viết dưới dạng:
Ii j = IC1M1i j −
(
IC1M1i j − IC2M2
i j
)( xL
)nx(2.34)
với IC1M1i j , IC2M2
i j có dạng tương tự như trong (2.32) và (2.33).
35
2.4.2. Phương trình biểu diễn theo γ0
Bằng cách sử dụng góc trượt ngang (hay còn gọi là biến dạng trượt cổ điển),
γ0 = w0,x+θ , như là hàm độc lập, ta có thể viết chuyển vị dọc trục và chuyển vị ngang
trong phương trình (2.13) dưới dạng:
u(x,z, t) = u0(x, t)+14
z(
5γ0−4w0,x
)
−5
3h2z3γ0
w(x,z, t) = w0(x, t)
(2.35)
Biến dạng dọc trục và biến dạng trượt nhận được từ phương trình (2.35) có
dạng dưới đây:
εxx = εm + zεb − z3εhs,
γxz = 5(1
4−
1h2z2
)
γ0
(2.36)
trong đó
εb =14(5γ0,x −4w0,xx),
εhs =5
3h2 γ0,x
(2.37)
tương ứng là biến dạng uốn và biến dạng trượt ngang bậc cao mới.
Ứng suất pháp và ứng suất trượt của dầm dựa trên trường biến dạng (2.36) được
tính như sau:
σxx(x,z,T ) = E(x,z,T )(
εm + zεb − z3εhs)
τxz(x,z,T ) = 5G(x,z,T )(1
4−
1h2z2
)
γ0
(2.38)
Năng lượng biến dạng đàn hồi nhận được từ trường biến dạng (2.36), (2.37) và
trường ứng suất (2.38) có dạng:
UB =12
L∫
0
[
A11ε2m +2A12εmεb +A22ε2
b −2A34εmεhs −2A44εbεhs
+A66ε2hs +25
( 116
B11−1
2h2B22+1h4B44
)
γ20
]
dx
(2.39)
36
Động năng của dầm nhận được từ phương trình (2.35) có dạng:
T =12
L∫
0
[
I11(u20+ w2
0)+12
I12u0(5γ0−4w0,x)+116
I22(5γ0−4w0,x)2
−103h2I34u0γ0−
56h2I44γ0(5γ0−4w0,x)+
259h4I66γ0
2
]
dx
(2.40)
2.5. Ứng suất nhiệt
Giả sử dầm không có ứng suất nhiệt khi nhiệt độ bằng nhiệt độ quy chiếu T0 và
chịu ứng suất nhiệt do sự thay đổi nhiệt độ. Ứng suất nhiệt sinh ra do tăng một lượng
nhiệt ∆T cho bởi [18, 70]:
σ Txx =−E(x,z,T )α(x,z,T )∆T (2.41)
trong đó mô-đun đàn hồi E(x,z,T ) và hệ số giãn nở nhiệt α(x,z,T ) được tính từ
phương trình (2.4).
Năng lượng biến dạng sinh ra do σ Txx có dạng [18, 65]:
UT =−12
∫
V
E(x,z,T )α(x,z,T )∆Tw20,xdV
=12
L∫
0
NTw20,xdx
(2.42)
trong đó NT là tổng lực dọc trục, sinh ra do ứng suất nhiệt σ Txx:
NT =
∫
A(x)
σ TxxdA =−
∫
A(x)
E(x,z,T )α(x,z,T )∆T dA (2.43)
Năng lượng biến dạng tổng thể là tổng của năng lượng biến dạng đàn hồi UB
và năng lượng sinh ra do sự tăng của nhiệt độ UT [70].
2.6. Thế năng của lực ngoài
Trường hợp dầm chịu tác động của một lực P không đổi (lực được giả sử chỉ
gây uốn cho dầm), di động với vận tốc không đổi v như xét trong Luận án, thế năng
của lực di động, V , cho bởi:
V =−Pw0(x, t)δ[
x− s(t)]
(2.44)
37
trong đó δ (.) là hàm delta Dirac; x là hoành độ tính từ đầu trái dầm đến vị trí lực; t là
thời gian tính từ thời điểm lực P đi vào nút trái của dầm, và s(t) = vt là quãng đường
lực P đi được.
2.7. Phương trình chuyển động
Mục này xây dựng phương trình chuyển động cho dầm 2D-FGM. Việc xây
dựng được thực hiện cho trường hợp ITSDT với γ0 là hàm độc lập. Phương trình
chuyển động cho dầm dựa trên FSDT và ITSDT với θ là hàm độc lập có thể nhận được
bằng cách tương tự. Phương trình chuyển động cho dầm được xây dựng từ nguyên lý
biến phân Hamilton [137]. Với hệ cơ học bảo toàn, nguyên lý biến phân Hamilton có
thể viết dưới dạng:
δt2∫
t1
L dt = δt2∫
t1
[T − (U +V )]dt = 0 (2.45)
với các ràng buộc ở hai thời điểm t1 và t2 như sau:
δu|t1 = δu|t2 = 0
δw|t1 = δw|t2 = 0
δγ0|t1 = δγ0|t2 = 0
(2.46)
Trong phương trình (2.45), L là phiếm hàm Lagrange; T ,U lần lượt là động
năng và năng lượng biến dạng của dầm, V là thế năng của các lực ngoài. Trong trường
hợp dầm FGM dao động tự do thì V = 0.
Năng lượng biến dạng tổng thể của dầm là tổ hợp của năng lượng biến dạng
đàn hồi và năng lượng sinh ra từ sự tăng nhiệt độ, nhận được từ (2.39) và (2.42), được
viết lại thông qua các chuyển vị và góc trượt ngang như sau:
U =
L∫
0
[
12
A11u20,x +
14
A12u0,x
(
5γ0,x −4w0,xx
)
+132
A22
(
5γ0,x −4w0,xx
)2
−5
3h2A34u0,xγ0,x −5
12h2A44
(
5γ0,x −4w0,xx
)
γ0,x +25
18h4A66γ20,x
+252
( 116
B11−1
2h2B22+1h4B44
)
γ20 +
12
NTw20,x
]
dx
(2.47)
38
Từ đây ta tính được:
δt2∫
t1
U dt =
t2∫
t1
L∫
0
{[
A11u0,x +14
A12u0,x
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−5
3h2A34γ0,x
]
δu0,x
+
[
54
A12u0,x +516
A22
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−5
3h2A34u0,x
−5
12h2A44
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−25
12h2A44γ0,x +259h4A66γ0,x
]
δγ0,x
+25( 1
16B11−
12h2B22+
1h4B44
)
γ0δγ0+NTw0,xδw0,x
+
[
−A12u0,x −14
A22
(
5γ0,x −4w0,xx
)
+5
3h2A44γ0,x
]
δw0,xx
}
dxdt
(2.48)
Biến phân của động năng của dầm nhận được từ phương trình (2.40) có dạng:
δt2∫
t1
T dt =
t2∫
t1
L∫
0
{[
I11u0+14
(
5γ0−4w0,x
)
−5
3h2I34γ0
]
δ u0
+
[
54
I12u0+516
I22
(
5γ0−4w0,x
)
−5
3h2I34u0
−5
12h2I44
(
5γ0−4w0,x
)
−25
12h2I44γ0+259h4I66γ0
]
δ γ0
+ I11w0δ w0+
[
− I12u0−14
I12
(
5γ0−4w0,x
)
+5
3h2I44γ0
]
δ w0,x
}
dxdt
(2.49)
Tương tự, từ (2.44) ta tính được:
δt2∫
t1
V dt =−P
t2∫
t1
δ[
x− s(t)]
δw0dt (2.50)
Với các ràng buộc ở hai thời điểm t1 và t2 trong (2.46), và các chuyển vị
δu0, δw0 và δγ0 là tùy ý, áp dụng nguyên lý biến phân Hamilton cho các phương
trình (2.48), (2.49) và (2.50), ta thu được hệ phương trình chuyển động cho dầm 2D-
39
FGM đặt trong trường nhiệt độ chịu một lực di động như sau:
I11u0+14
(
5γ0−4w0,x
)
I12−5
3h2I34γ0−
[
A11u0,x
+14
A12
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−5
3h2A34γ0,x
]
,x
= 0
(2.51)
I11w0+
[
I12u0+14
(
5γ0−4w0,x
)
I22−5
3h2I44γ0
]
,x
−
[
A12u0,x
+14
A22
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−5
3h2A44γ0,x
]
,xx
=(
NTw0,x
)
,x−Pδ
[
x− s(t)]
(2.52)
14
I12u0+116
I22
(
5γ0−4w0,x
)
−1
3h2I34u0−1
3h2I44
(52
γ0− w0,x
)
+5
9h4I66γ0−
[
14
A12u0,x +116
A22
(
5γ0,x −4w0,xx
)
−1
3h2A34u0,x
−1
3h2A44
(52
γ0,x −w0,xx
)
−5
9h4A66γ0,x
]
,x
+5( 1
16B11−
12h2B22+
1h4B44
)
γ0 = 0
(2.53)
Để ý thấy rằng các hệ số trong hệ phương trình vi phân chuyển động là các
độ cứng và mô-men khối lượng của dầm, các đại lượng này là hàm của biến không
gian theo chiều dài dầm và nhiệt độ, do đó việc giải hệ bằng phương pháp giải tích
gặp nhiều khó khăn. Phương pháp PTHH được Luận án lựa chọn để tính toán các đặc
trưng dao động của dầm.
40
2.8. Điều kiện biên
2.8.1. Điều kiện biên về lực và mô-men
Nguyên lý biến phân Hamilton cho ta các điều kiện biên về lực và mô-men như
sau:
A11u0,x +14
A12(5γ0,x −4w0,xx)−5
3h2A34γ0,x = N
A12u0,x +14
A22(5γ0,x −4w0,xx)−5
3h2A44γ0,x = M
A34u0,x +14
A44(5γ0,x −4w0,xx)−5
3h2A66γ0,x = P
5γ0
(
14
B11−1h2B22
)
= Q
5γ0
(
14
B22−1h2B44
)
= R
(2.54)
tại x = 0 và x = L. Trong đó, N, M và Q tương ứng là lực dọc trục, mô men và lực cắt
cho trước tại hai đầu dầm, P, R tương ứng là mô men bậc cao và lực cắt bậc cao cho
trước tại hai đầu dầm.
2.8.2. Điều kiện biên về chuyển vị và góc quay
Các điều kiện biên cơ bản về chuyển vị và góc quay được cho như sau:
- Dầm tựa giản đơn (S-S):
u0 = w0 = 0 tại x = 0
w0 = 0 tại x = L(2.55)
- Dầm có hai đầu ngàm (C-C):
u0 = w0 = θ = 0 tại x = 0
u0 = w0 = θ = 0 tại x = L(2.56)
- Dầm có một đầu ngàm, một đầu tự do (C-F):
u0 = w0 = θ = 0 tại x = 0 (2.57)
Ngoài các điều kiện nói trên, điều kiện biên ngàm cho mô hình PTHH sử dụng
ITSDT còn yêu cầu góc quay θ hoặc góc trượt γ0 triệt tiêu tại các biên ngàm.
41
Kết luận Chương 2
Chương 2 đã xây dựng các phương trình cơ bản cho dầm 2D-FGM. Các phương
trình được thiết lập trên cơ sở hai lý thuyết biến dạng trượt là FSDT và ITSDT. Ảnh
hưởng của nhiệt độ và sự thay đổi của thiết diện ngang được xem xét trong việc thiết
lập các phương trình cơ bản.
Các biểu thức năng lượng được trình bày chi tiết cho cả FSDT và ITSDT trong
Chương 2. Đặc biệt, với ITSDT, các phương trình cơ bản và biểu thức năng lượng
được xây dựng trên cơ sở coi góc quay của thiết diện ngang hoặc góc trượt ngang là
các hàm độc lập. Biểu thức cho năng lượng biến dạng sinh ra do sự tăng nhiệt độ và
biểu thức thế năng của lực di động cũng được đề cập trong Chương 2. Hệ phương
trình chuyển động cho dầm 2D-FGM cũng được xây dựng cho trường hợp ITSDT với
γ0 là hàm độc lập. Các biểu thức năng lượng này được sử dụng để thiết lập các ma
trận độ cứng và ma trận khối lượng dùng trong phân tích dao động của dầm 2D-FGM
ở Chương 3.
Các phương trình cơ bản dựa trên FSDT được trình bày trong các bài báo [1],
[3], [4] và [7], trong khi các phương trình dựa trên ITSDT được công bố trong các bài
số [2], [5] và [6] trong phần "Danh mục công trình liên quan tới Luận án", trang 106.
Chương 3
MÔ HÌNH PHẦN TỬ HỮU HẠN
Chương này xây dựng các mô hình PTHH, tức là thiết lập biểu thức cho ma
trận độ cứng và ma trận khối lượng cho một phần tử đặc trưng của dầm 2D-FGM. Mô
hình PTHH được xây dựng từ các biểu thức năng lượng nhận được cho hai lý thuyết
dầm trong Chương 2. Các hàm dạng khác nhau được lựa chọn thích hợp để phần tử
dầm nhận được có độ tin cậy cao và tốc độ hội tụ tốt. Véc-tơ lực nút và thuật toán số
dùng trong phân tích dao động của dầm 2D-FGM được đề cập ở cuối chương.
3.1. Mô hình phần tử dầm FSDT
Chuyển vị ngang, w0(x, t), và góc quay của thiết diện ngang, θ(x, t), trong
FSDT là các hàm độc lập nên có thể sử dụng các hàm nội suy tuyến tính để nội suy
cho cả chuyển vị và góc quay. Tuy nhiên, mô hình PTHH sử dụng các hàm nội suy
tuyến tính có tốc độ hội tụ thấp và gặp phải hiện tượng nghẽn trượt (shear locking)
[133]. Nguyên nhân chính của hiện tượng nghẽn trượt là do trường nội suy tuyến tính
cho chuyển vị ngang không thể đặc trưng cho cấu hình biến dạng của dầm và vì thế
mô hình phần tử FSDT sử dụng các hàm nội suy này không mô phỏng được các dầm
có độ mảnh cao. Một số giải pháp được đề nghị để khắc phục hiện tượng nghẽn trượt
của phần tử dầm FSDT, trong đó luật cầu phương bậc thấp dùng để đánh giá năng
lượng biến dạng trượt là giải pháp được nhiều nhà khoa học và chương trình phân tích
PTHH sử dụng.
Thay cho việc sử dụng luật cầu phương bậc thấp, Kosmatka [134] sử dụng
nghiệm của phương trình vi phân cân bằng tĩnh cho một phần tử dầm Timoshenko
thuần nhất để nội suy chuyển vị ngang và góc quay. Các hàm nội suy Kosmatka là các
đa thức bậc ba cho w0(x, t) và bậc hai cho θ(x, t), chứa tham số biến dạng trượt là tỷ
số của độ cứng chống uốn và độ cứng chống trượt của dầm. Với dầm có độ mảnh cao,
ảnh hưởng của biến dạng trượt có thể bỏ qua và các đa thức Kosmatka quay về các đa
thức Hermite. Mô hình PTHH xây dựng từ các đa thức Kosmatka, trong Luận án gọi là
mô hình FBKo (First-oder Beam element using Kosmatka interpolation),
vì thế tránh được hiện tượng nghẽn trượt. Thêm vào đó, mô hình này có tốc độ hội
42
43
tụ và độ tin cậy cao trong tính toán tần số dao động riêng của dầm [134]. Vì các ưu
điểm này, các đa thức Kosmatka là lựa chọn đầu tiên của Luận án để xây dựng mô
hình PTHH theo FSDT.
3.1.1. Mô hình phần tử FBKo
Giả sử dầm được chia làm nhiều phần tử dầm hai nút, (i, j), với chiều dài phần
tử là l. Tại mỗi nút của phần tử có ba bậc tự do là chuyển vị dọc trục, chuyển vị ngang
và góc quay. Véc-tơ chuyển vị nút, dK , cho phần tử gồm sáu thành phần như sau:
dK = {ui wi θi u j w j θ j}T (3.1)
Trong phương trình (3.1) và dưới đây, chỉ số trên ‘T ’ được sử dụng để biểu thị
chuyển vị của một véc-tơ hay một ma trận; chỉ số trên ‘K’ dùng để chỉ mô hình PTHH
sử dụng các đa thức Kosmatka làm hàm dạng cho trường chuyển vị; ui,wi và θi tương
ứng là chuyển vị dọc trục, chuyển vị theo phương ngang và góc quay tại nút i; u j,w j
và θ j là các giá trị tương ứng tại nút j. Các chuyển vị và góc quay được nội suy từ các
chuyển vị nút theo công thức:
u0 = Nu dK, w0 = Nw dK, θ = Nθ dK (3.2)
trong đó Nu,Nw và Nθ tương ứng là các ma trận hàm dạng cho u0,w0 và θ . Như đã
nói ở trên, hàm đa thức Kosmatka được sử dụng để nội suy cho chuyển vị ngang w0
và góc quay θ , trong khi chuyển vị dọc trục u0 được nội suy bằng các hàm dạng tuyến
tính. Cụ thể:
- Hàm dạng cho u0:
Nu1 = 1−xl, Nu4 =
xl, Nu2 = Nu3 = Nu5 = Nu6 = 0 (3.3)
- Hàm dạng cho w0:
Nw1 = Nw4 = 0
Nw2 =1
1+φ
[
2(x
l
)3−3
(xl
)2−φ
xl+(1+φ)
]
Nw3 =l
1+φ
[(xl
)3−(
2+φ2
)(xl
)2+(
1+φ2
)xl
]
Nw5 =−1
1+φ
[
2(x
l
)3−3
(xl
)2−φ
xl
]
Nw6 =l
1+φ
[(xl
)3−(
1−φ2
)(xl
)2−
φ2
xl
]
(3.4)
44
- Hàm dạng cho θ :
Nθ1 = Nθ4 = 0
Nθ2 =6
l(1+φ)
[(xl
)2−
xl
]
Nθ3 =l
1+φ
[
3(x
l
)2− (4+φ)
xl+(1+φ)
]
Nθ5 =−6
l(1+φ)
[(xl
)2−
xl
]
Nθ6 =l
1+φ
[
3(x
l
)2− (2−φ)
xl
]
(3.5)
Trong các phương trình (3.3)-(3.5), φ là tham số biến dạng trượt (shear deformation
parameter) được định nghĩa như sau:
φ =12EeI
l2ψGeA(3.6)
với I là mô-men quán tính của mặt cắt ngang; chỉ số dưới e trong (3.6) dùng để biểu
thị giá trị của tham số đối với dầm thuần nhất. Trong Luận án này, các giá trị Ee và
Ge được chọn tương ứng là mô-đun đàn hồi và mô-đun trượt tại góc trái của mặt dưới
của mỗi phần tử. Dễ dàng kiểm chứng rằng khi ảnh hưởng của biến dạng trượt không
đáng kể (độ cứng chống trượt lớn), tham số biến dạng trượt có thể bỏ qua, φ ≈ 0, khi
đó các hàm dạng Kosmatka trở về hàm dạng Hermite quen thuộc. Hơn nữa, ta cũng
dễ dàng kiểm chứng rằng các hàm nội suy cho góc quay chính bằng đạo hàm các hàm
dạng của chuyển vị ngang.
Sử dụng các hàm nội suy tuyến tính và Kosmatka (3.3)-(3.5), ta có thể biểu
diễn được các biến dạng thành phần qua véc-tơ chuyển vị nút dưới dạng ma trận như
sau:
εKm = u0,x = BK
m dK
εKb = θ,x = BK
b dK
εKs = w0,x −θ = BK
s dK
(3.7)
với εKm , εK
b và εKs tương ứng là biến dạng màng, biến dạng uốn và biến dạng trượt. Các
45
ma trận biến dạng-chuyển vị BKm, BK
b và BKs trong phương trình (3.7) có dạng sau đây:
BKm =
1l
{
−1 0 0 1 0 0}
BKb =
1l(1+φ)
{
06l
(2xl−1
) 6xl− (4+φ) 0 −
6l
(2xl−1
) 6xl− (2−φ)
}
BKs =
φ1+φ
{
0 −1l
−12
01l
−12
}
(3.8)
Với lược đồ nội suy (3.2)-(3.5), ta có thể viết năng lượng biến dạng đàn hồi
(2.16) dưới dạng:
UB =12
nE
∑(dK)T kK dK (3.9)
trong đó nE là tổng số phần tử dùng để rời rạc dầm, kK là ma trận độ cứng phần tử,
được cho như sau:
kK = kKm +kK
c +kKb +kK
s (3.10)
với kKm, kK
c , kKb và kK
s tương ứng là các ma trận độ cứng phần tử sinh ra từ biến dạng
dọc trục, tương hỗ giữa biến dạng dọc trục và uốn, biến dạng uốn và biến dạng trượt.
Các đại lượng này có dạng cụ thể sau:
kKm =
l∫
0
(
BKm
)TA11BK
m dx
kKc =−
l∫
0
(
BKm
)TA12BK
b dx
kKb =
l∫
0
(
BKb
)TA22BK
b dx
kKs =
l∫
0
(
BKs
)TψA33BK
s dx
(3.11)
Để tiện tính toán số, các ma trận độ cứng trong (3.11) được viết theo độ cứng của dầm
46
1D-FGM như sau:
kKm =
l∫
0
(
BKm
)T[
AC1M111 −AC12M12
11
(xl
)nx
]
BKm dx
kKc =−
l∫
0
(
BKm
)T[
AC1M112 −AC12M12
12
(xl
)nx
]
BKb dx
kKb =
l∫
0
(
BKb
)T[
AC1M122 −AC12M12
22
(xl
)nx
]
BKb dx
kKs =
l∫
0
(
BKs
)T[
ψAC1M133 −ψAC12M12
33
(xl
)nx
]
BKs dx
(3.12)
với AC12M12i j = AC1M1
i j −AC2M2i j (i, j = 1..3).
Bằng cách thế trường nội suy (3.2) vào biểu thức (2.21) ta có thể biểu diễn
động năng của dầm theo véc-tơ vận tốc nút phần tử như sau:
T =12
nE
∑(dK)T mdK
(3.13)
trong đó
m = muu +muθ +mθθ +mww (3.14)
là các ma trận khối lượng phần tử, có dạng sau đây:
muu =
l∫
0
NTu I11Nu dx, mww =
l∫
0
NTw I11Nw dx
muθ =−
l∫
0
NTu I12Nθ dx, mθθ =
l∫
0
NTθ I22Nθ dx
(3.15)
Trong phương trình (3.15), muu, mww, muθ và mθθ tương ứng là các ma trận
khối lượng phần tử sinh ra từ chuyển vị dọc trục, chuyển vị theo phương ngang, tương
hỗ giữa chuyển vị dọc trục và sự quay của thiết diện ngang, và do sự quay của thiết
diện ngang. Chú ý rằng, do các ma trận trong (3.15) nhận được nhờ sử dụng cùng các
hàm dạng với trường chuyển vị nên được gọi là ma trận khối lượng phần tử nhất quán.
Các ma trận khối lượng phần tử (3.15) cũng có thể viết theo mô-men khối
47
lượng của dầm 1D-FGM như sau:
muu =
l∫
0
NTu
[
IC1M111 − IC12M12
11
(xl
)nx
]
Nu dx
mww =
l∫
0
NTw
[
IC1M111 − IC12M12
11
(xl
)nx
]
Nw dx
muθ =−
l∫
0
NTu
[
IC1M112 − IC12M12
12
(xl
)nx
]
Nθ dx
mθθ =
l∫
0
NTθ
[
IC1M122 − IC12M12
22
(xl
)nx
]
Nθ dx
(3.16)
với IC12M12i j = IC1M1
i j − IC2M2i j (i, j = 1..3).
3.1.2. Mô hình phần tử FBHi
Mặc dù có tốc độ hội tụ và độ tin cậy cao, mô hình FBKo với 6 bậc tự do
có nhược điểm là các đa thức Kosmatka phải tính toán lại mỗi khi thay đổi lưới
phần tử, vì thế tốn thời gian tính toán. Mô hình PTHH sử dụng các hàm dạng thứ
bậc (hierarchical shape functions) [135, 136], trong Luận án gọi là mô hình
FBHi (First-order Beam element using Hierarchical shape functions),
là một trong các lựa chọn để khắc phục nhược điểm trên. Các hàm dạng thứ bậc
gần đây được sử dụng để phát triển mô hình PTHH trong phân tích dầm 1D-FGM
[14, 120], và được sử dụng trong Luận án này để xây dựng mô hình PTHH cho dầm
2D-FGM.
Điểm chính của các đa thức thứ bậc là các đa thức bậc cao luôn chứa tất cả
các số hạng của đa thức bậc thấp hơn. Cần nhấn mạnh rằng số bậc tự do của mô hình
PTHH hai nút FBHi thường cao hơn 6, và không phải tất cả các bậc tự do đều là các
chuyển vị hay góc quay tại nút phần tử. Sử dụng các hàm nội suy thứ bậc, chuyển vị
dọc trục, chuyển vị theo phương ngang và góc quay của phần tử dầm hai nút (1,2)
được nội suy qua các hàm dạng:
u0 =N1u1+N2u2
θ =N1θ1+N2θ2+N3θ3
w0 =N1w1+N2w2+N3w3+N4w4
(3.17)
48
N1
N2
N3
N4
(a) (b)
w134
w214
w334
w438
w114
w234
w334
w438
w1 w2
u1 u2
θ2
θ1 θ2 θ31
2( )
x=0
x=0
x=0
x=0
x=l/2
x=l/2
x=l
x=l
x=l
x=l
x=0
x=0
x=0
x=l/2
x=l
x=l
x=1x=l/4 x=3l/4
θ1
Hình 3.1. (a) Các hàm dạng thứ bậc, (b) Các bậc tự do của phần tử dầm thứ bậc
với N1,N2,N3,N4 được cho như sau:
N1 = 1−xl, N2 =
xl,
N3 =4x(l− x)
l2 , N4 =−4(−2x+ l)x(l− x)
l3
(3.18)
Hình 3.1 minh họa các bậc tự do trong phương trình (3.17) và các hàm dạng
thứ bậc trong phương trình (3.18) [120].
Với sơ đồ nội suy (3.17), véc-tơ chuyển vị nút cho một phần tử không phải chỉ
có 6 mà là 9 bậc tự do: hai chuyển vị dọc trục, bốn chuyển vị ngang và ba góc quay.
Trong số các bậc tự do này chỉ có các giá trị tương ứng với chỉ số dưới ‘1’ và ‘2’ là
các chuyển vị hoặc góc quay tại nút. Ta hoàn toàn có thể xây dựng mô hình PTHH từ
9 bậc tự do nói trên, tuy nhiên, mô hình phần tử sẽ hiệu quả hơn khi số bậc tự do ít
hơn. Việc này có thể thực hiện được bằng cách ràng buộc biến dạng trượt là hằng số
[136], tức là:
γxz = w0,x −θ =(
−6l
w4+θ3
)(
2xl−1
)2−(4
lw3−
12
θ1+12
θ2
)(
2xl−1
)
+[1
l
(
w2−w1+2w4
)
−12
(
θ1+θ2+2θ3
)]
= const
(3.19)
49
Phương trình (3.19) cho:
w3 =l8(θ1−θ2)
w4 =l6
θ3
(3.20)
tức là w3 và w4 được biểu diễn qua các bậc tự do là góc quay tại hai nút và ở giữa phần
tử. Số bậc tự do, vì thế giảm từ 9 xuống còn 7 bậc tự do.
Sử dụng (3.20), ta có thể viết lại trường nội suy (3.17) dưới dạng sau:
u0 =(
1−xl
)
u1+xlu2
θ =(
1−xl
)
θ1+xlθ2+
4x(l− x)l2 θ3
w0 =(
1−xl
)
w1+xlw2+
l8
4x(l − x)l2 (θ1−θ2)−
l6
4(−2x+ l)x(l− x)l3 θ3
(3.21)
Biến dạng trượt có dạng giản đơn hơn:
γxz =1l(w2−w1)−
12(θ1+θ2)−
23
θ3 (3.22)
Với ràng buộc cho biến dạng trượt, véc-tơ chuyển vị nút cho phần tử dầm sử
dụng các hàm dạng thứ bậc trong Luận án gồm 7 thành phần sau:
dH = {u1 w1 θ1 θ3 u2 w2 θ2}T (3.23)
trong đó ui, wi và θi (i=1, 2) tương ứng là các chuyển vị và góc quay tại nút 1 và nút
2, còn θ3 không phải là góc quay tại nút mà là góc quay tại giữa phần tử. Chỉ số trên
‘H’ được dùng để chỉ ‘Hierarchical’.
Trường nội suy có thể viết lại dưới dạng ma trận như sau:
u0 = Nu dH , w0 = Nw dH , θ = Nθ dH (3.24)
với
Nu = {N1 0 0 0 N2 0 0}
Nθ = {0 0 N1 N3 0 0 N2}
Nw = {0 N1l8
N3l6
N4 0 N2 −l8
N3}
(3.25)
tương ứng là các ma trận hàm dạng của u0, θ và w0; N1, N2, N3, N4 cho bởi (3.18).
50
Các biến dạng thành phần được biểu diễn dưới dạng ma trận thông qua véc-tơ
chuyển vị nút (3.24) như sau:
εHm = u0,x = BH
m dH
εHb = θ,x = BH
b dH
εHs = w0,x −θ = BH
s dH
(3.26)
Trong (3.26), các ma trận biến dạng-chuyển vị BHm , BH
b và BHs được định nghĩa như
sau:
BHm =
1l
{
−1 0 0 0 1 0 0}
BHb =
1l
{
0 0 −14(−2x+ l)
l0 0 1
}
BHs =
{
0 −1l
−12
−23
01l
−12
}
(3.27)
Với trường nội suy (3.24) và các hàm nội suy (3.18), (3.25) ta cũng có thể viết
biểu thức cho năng lượng biến dạng đàn hồi và động năng của dầm theo ngôn ngữ
PTHH như các phương trình (3.9) và (3.13). Các ma trận độ cứng cho mô hình phần
tử dầm dựa trên các hàm dạng thứ bậc có dạng tương tự như các phương trình (3.10)-
(3.12) nhưng với ma trận biến dạng-chuyển vị cho bởi phương trình (3.27). Ma trận
khối lượng có dạng tương tự như các phương trình (3.14)-(3.16) nhưng với các ma
trận hàm dạng nội suy biểu diễn bởi phương trình (3.25) và các hàm dạng (3.18).
3.2. Mô hình phần tử dầm ITSDT
Với hai cách biểu diễn của trường chuyển vị, theo θ , phương trình (2.13), và
theo γ0, phương trình (2.35), hai mô hình PTHH tương ứng với hai cách biểu diễn này
sẽ được xây dựng dưới đây. Để tiện lợi, mô hình PTHH sử dụng góc quay θ là hàm độc
lập, trong Luận án gọi là mô hình TBSθ (Third-order Beam element based on
Shi theory using θ ), còn mô hình PTHH sử dụng γ0 là hàm độc lập trong Luận
án gọi là mô hình TBSγ (Third-order Beam based on Shi theory using γ0).
3.2.1. Mô hình phần tử TBSθ
Khác với mô hình PTHH dựa trên FSDT, véc-tơ chuyển vị nút cho phần tử dầm
hai nút, (i, j), sử dụng lý thuyết biến dạng trượt bậc ba nói chung và ITSDT nói riêng
51
gồm tám thành phần:
dSθ = {ui wi wi,x θi u j w j w j,x θ j}T (3.28)
trong đó ui,wi,wi,x,θi và u j,w j,w j,x,θ j tương ứng là các giá trị của u0,w0,w0,x và θ
tại các nút i và j. Trong phương trình (3.28) và dưới đây, chỉ số trên ‘Sθ ’ được dùng
để chỉ mô hình PTHH theo lý thuyết Shi với θ là hàm độc lập.
Các chuyển vị u0, w0 và góc quay θ được nội suy từ các chuyển vị nút qua các
hàm dạng theo phương trình:
u0 = NudSθ , w0 = NwdSθ , θ = Nθ dSθ (3.29)
trong đó Nu, Nw và Nθ tương ứng là các ma trận hàm dạng cho u0, w0 và θ . Ở đây,
các hàm dạng tuyến tính được sử dụng để nội suy cho chuyển vị dọc trục u0(x, t) và
góc quay của thiết diện ngang θ(x, t), các đa thức Hermite được sử dụng để nội suy
cho chuyển vị ngang w0(x, t). Cụ thể:
- Hàm dạng cho u0:
Nu1 =l − x
l, Nu5 =
xl,
Nu2 = Nu3 = Nu4 = Nu6 = Nu7 = Nu8 = 0
(3.30)
- Hàm dạng cho w0:
Nw1 = Nw4 = Nw5 = Nw8 = 0,
Nw2 = 1−3(x
l
)2+2
(xl
)3, Nw3 = x−2
x2
l+
x3
l2 ,
Nw6 = 3(x
l
)2−2
(xl
)3, Nw7 =−
x2
l+
x3
l2 .
(3.31)
- Hàm dạng cho θ
Nθ4 =l − x
l, Nθ8 =
xl,
Nθ1 = Nθ2 = Nθ3 = Nθ5 = Nθ6 = Nθ7 = 0
(3.32)
Với phép nội suy (3.29)-(3.31), ta có thể viết được biểu thức cho các thành
52
phần biến dạng dưới dạng ma trận thông qua véc-tơ chuyển vị nút (3.28) như sau:
εSθm = u0,x = BSθ
m dSθ
εSθb =
14(5θ,x +w0,xx) = BSθ
b dSθ
εSθhs =
53h2(θ,x +w0,xx) = BSθ
hs dSθ
εSθs = θ +w0,x = BSθ
m dSθ
(3.33)
Trong (3.33), các ma trận biến dạng-chuyển vị BSθm , BSθ
b , BSθhs và BSθ
s có dạng sau:
BSθm =
{
−1l
0 0 01l
0 0 0}
BSθb =
14
{
0 −6l2 +
12xl3 −
4l+
6xl2 −
5l
06l2 −
12xl3 −
2l+
6xl2
5l
}
BSθhs =
53h2
{
0 −6l2 +
12xl3 −
4l+
6xl2 −
1l
06l2 −
12xl3 −
2l+
6xl2
1l
}
BSθs =
{
0 −6xl2 +
6x2
l3 1−4xl+
3x2
l2
l − xl
06xl2 −
6x2
l3 −2xl+
3x2
l2
xl
}
(3.34)
Biểu thức năng lượng biến dạng đàn hồi UB trong phương trình (2.27) có thể
viết dưới dạng (3.9), nhưng với ma trận độ cứng phần tử kSθ được định nghĩa như sau:
kSθ = kSθm +kSθ
b +kSθs +kSθ
hs +kSθc (3.35)
trong đó:
kSθm =
l∫
0
(
BSθm
)TA11BSθ
m dx
kSθb =
l∫
0
(
BSθb
)TA22BSθ
b dx
kSθs = 25
l∫
0
(
BSθs
)T( 116
B11−1
2h2B22+1h4B44
)
BSθs dx
kSθhs =
l∫
0
(
BSθhs
)TA66BSθ
hs dx
kSθc =
l∫
0
[
(
BSθm
)TA12BSθ
b −(
BSθm
)TA34BSθ
hs −(
BSθb
)TA44BSθ
hs
]
dx
(3.36)
53
tương ứng là ma trận độ cứng sinh ra từ biến dạng dọc trục, biến dạng uốn, biến dạng
trượt, biến dạng trượt ngang bậc cao và các biến dạng tương hỗ.
Như ta thấy từ phương trình (3.36), bên cạnh các ma trận độ cứng sinh ta từ
biến dạng màng, biến dạng uốn và biến dạng trượt như trong FSDT, ma trận độ cứng
phần tử trong lý thuyết biến dạng trượt bậc ba còn có thêm các thừa số sinh ra từ biến
dạng trượt bậc cao. Tất nhiên, biểu thức cho ma trận độ cứng tương hỗ trong (3.36)
cũng khác với trường hợp mô hình FBKo và mô hình FBHi.
Động năng của dầm cũng có thể viết dưới dạng (3.13) với ma trận khối lượng
phần tử nhất quán cho bởi:
m = m11uu +m12
uθ +m22θθ +m34
uγ +m44θγ +m66
γγ +m11ww (3.37)
trong đó
m11uu =
l∫
0
NTu I11Nudx
m12uθ =
14
l∫
0
NTu I12(Nw,x +5Nθ )dx
m22θθ =
l∫
0
116
(NTw,x +5NT
θ )I22(Nw,x +5Nθ )dx
m34uγ =−
53h2
l∫
0
NTu I34(Nw,x +Nθ )dx
m44θγ =−
512h2
l∫
0
(NTw,x +5NT
θ )I44(Nw,x +Nθ)dx
m66γγ =
259h4
l∫
0
(NTw,x +NT
θ )I66(Nw,x +Nθ )dx
m11ww =
l∫
0
NTwI11Nwdx
(3.38)
là các ma trận khối lượng phần tử nhất quán thành phần.
54
3.2.2. Mô hình phần tử TBSγ
Với γ0 là hàm độc lập, véc-tơ chuyển vị nút cho phần tử hai nút điển hình, (i, j),
gồm các thành phần:
dSγ = {ui wi wi,x γi u j w j w j,x γ j}T (3.39)
trong đó γi và γ j tương ứng là các giá trị của góc trượt ngang γ0 tại nút i và j. Chỉ số
trên ‘Sγ’ trong phương trình (3.39) dùng chỉ mô hình PTHH sử dụng γ0 làm hàm độc
lập.
Chuyển vị dọc trục, chuyển vị ngang và góc trượt ngang được nội suy từ các
chuyển vị nút bởi:
u0 = Nu dSγ , w0 = Nw dSγ , γ0 = Nγ dSγ (3.40)
với Nu,Nw và Nγ tương ứng là các ma trận hàm dạng cho u0,w0 và γ0. Ở đây hàm
dạng tuyến tính (3.30) được dùng để nội suy cho chuyển vị dọc trục u0(x, t) và góc
trượt ngang γ0, các hàm Hermite (3.31) được sử dụng cho chuyển vị ngang w0(x, t).
Sử dụng sơ đồ nội suy (3.40), các biến dạng được biểu diễn dưới dạng ma trận
như sau:
εSγm = u0,x = BSγ
m dSγ
εSγb =
14(5γ0,x −4w0,xx) = BSγ
b dSγ
εSγhs =
53h2γ0,x = BSγ
hs dSγ
εSγs = γ0 = BSγ
s dSγ
(3.41)
Trong (3.33), các ma trận biến dạng-chuyển vị BSγm , BSγ
b , BSγhs và BSγ
s được định
nghĩa như sau:
BSγm =
{
−1l
0 0 01l
0 0 0}
BSγb =
14
{
024l2 −
48xl3
16l−
24xl2 −
5l
0 −24l2 +
48xl3
8l−
24xl2
5l
}
BSθhs =
53h2
{
0 0 0 −1l
0 0 01l
}
BSθs =
{
0 0 0l − x
l0 0 0
xl
}
(3.42)
55
Ma trận độ cứng phần tử thành phần cho mô hình TBSγ cũng có dạng tương
tự như trong phương trình (3.36) nhưng với các ma trận biến dạng- chuyển vị cho bởi
công thức (3.42).
Tương tự, ma trận khối lượng phần tử nhất quán thành phần nhận được từ biểu
thức động năng (2.40) có dạng:
m11uu =
l∫
0
NTu I11Nudx , m11
ww =
l∫
0
NTwI11Nwdx
m12uγ =
14
l∫
0
NTu I12(5Nγ −4Nw,x)dx
m22γγ =
116
l∫
0
(5NTγ −4NT
w,x)I22(5Nγ −4Nw,x)dx
m34uγ =−
53h2
l∫
0
NTu I34Nγdx
m44γγ =−
512h2
l∫
0
(5NTγ −4NT
w,x)I44Nγdx
m66γγ =
259h4
l∫
0
NTγ I66Nγdx
(3.43)
3.3. Ma trận độ cứng do nhiệt độ
Sử dụng các hàm nội suy cho chuyển vị ngang w0(x, t) ta có thể viết biểu thức
cho năng lượng biến dạng sinh ra do nhiệt độ (2.42) dưới dạng ma trận như sau:
UT =12
nE
∑dT kTd (3.44)
trong đó
kT =
l∫
0
BTt NTBtdx (3.45)
là ma trận độ cứng phần tử sinh ra do sự tăng của nhiệt độ. Với các lý thuyết dầm khác
nhau, ma trận độ cứng phần tử do nhiệt độ đều có dạng (3.45). Điểm khác nhau duy
nhất là sự khác nhau của các hàm dạng Nw được lựa chọn cho w0(x, t) dẫn tới sự khác
nhau của ma trận biến dạng-chuyển vị Bt = (Nw),x trong (3.45). Cụ thể:
56
- Với FBKo, ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BKt =
11+φ
{
06x2
l3 −6xl2 −
φl
3x2
l2 − (4+φ)xl+1+
φ2
0 −6x2
l3 +6xl2 +
φl
3x2
l2 − (2−φ)xl−
φ2
}
(3.46)
- Với FBHi, ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BHt =
{
0 −1l
−2x+ l2l
−2(l2−6lx+6x2)
3l2 01l
2x− l2l
}
(3.47)
- Với TBSθ , ma trận biến dạng-chuyển vị Bt có dạng:
BSθt =
{
0 −6xl2 +
6x2
l3 1−4xl+
3x2
l2 0 06xl2 −
6x2
l3 −2xl+
3x2
l2 0}
(3.48)
- Với TBSγ , Bt có dạng giống như phương trình (3.48).
3.4. Phương trình chuyển động rời rạc
Với các biểu thức của ma trận độ cứng và ma trận khối lượng phần tử xây dựng
được ta có thể nối ghép để tạo thành các ma trận độ cứng và ma trận khối lượng tổng
thể cho dầm. Bỏ qua ảnh hưởng cản của vật liệu dầm, phương trình chuyển động cho
dầm 2D-FGM sau khi rời rác hóa có thể viết dưới dạng ngôn ngữ PTHH như sau
[133]:
MD+KD = Fex (3.49)
trong đó
D =nE
∑e=1
de , D =nE
∑e=1
de (3.50)
tương ứng là các véc-tơ chuyển vị và gia tốc tổng thể tại các điểm nút của dầm,
K =nE
∑e=1
ke , M =nE
∑e=1
me , Fex =nE
∑e=1
fe (3.51)
tương ứng là các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ tải trọng nút tổng
thể. Trong các phương trình (3.50) và (3.51), nE là tổng số phần tử được sử dụng để
rời rạc dầm; ký hiệunE∑
e=1được hiểu theo nghĩa ghép nối các ma trận và véc-tơ lực nút
phần tử thành các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ lực nút tổng thể theo
phương pháp chuẩn của lý thuyết PTHH.
Cùng với các điều kiện biên cơ bản trình bày trong Chương 2, cần đưa vào các
điều kiện ban đầu cho phương trình (3.49) để tạo thành bài toán giá trị ban đầu hoàn
57
chỉnh. Phần lớn các bài toán trong thực tế thường có điều kiện ban đầu là dừng, tức là
véc-tơ chuyển vị và vận tốc tại thời điểm ban đầu bằng 0:
D|t=0 = D|t=0 = 0 (3.52)
Hệ các phương trình đạo hàm riêng (3.49) cùng với điều kiện ban đầu (3.52)
tạo thành bài toán giá trị ban đầu, cho phép xác định đáp ứng động lực học của dầm.
Luận án này sử dụng phương pháp gia tốc trung bình không đổi trong họ các phương
pháp Newmark để giải hệ phương trình vi phân (3.49) và (3.52). Trong trường hợp
dao động tự do, vế phải của phương trình (3.49) được gán bằng 0:
MD+KD = 0 (3.53)
3.5. Thuật toán số
3.5.1. Dao động tự do
Một kết cấu không có cản và không chịu tác động của lực ngoài sẽ dao động
điều hòa (có thể được gây ra bởi điều kiện ban đầu). Như vậy véc-tơ chuyển vị và gia
tốc nút có thể biểu diễn dưới dạng:
D = Vsinωt
D =−ω2Vsinωt(3.54)
trong đó V là biên độ dao động, ω là tần số góc (rad/s). Thế (3.54) vào phương trình
dao động (3.53) ta có:
(K−λM)V = 0 (3.55)
trong đó λ = ω2. Phương trình (3.55) là bài toán giá trị riêng. Khi ma trận (K−λM)
không suy biến, phương trình (3.55) chỉ có nghiệm tầm thường V = 0. Trường hợp
nghiệm không tầm thường ta có phương trình để xác định các giá trị riêng λi, đó là
det (K−λM) = 0 (3.56)
Cùng với các giá trị riêng λi là các véc-tơ riêng Vi (còn gọi là các mode trực
giao). Tần số thấp nhất khác không, ω1, được gọi là tần số dao động cơ bản, chú ý
rằng các véc-tơ riêng là trực giao và độc lập tuyến tính.
Sơ đồ khối phân tích dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi trường nhiệt
độ sử dụng mô hình TBSγ được minh họa trên Hình 3.2, với bài toán dao động tự do
58
Hình 3.2. Sơ đồ khối phân tích dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi trường
nhiệt độ sử dụng mô hình TBSγ
của dầm thon 2D-FGM ta cũng có quy trình tính toán tương tự. Chú ý rằng trong sơ
đồ khối ở Hình 3.2 thì kSγ là ma trận độ cứng phần tử sinh ra từ biến dạng đàn hồi
của dầm dựa trên mô hình TBSγ , ma trận này nhận được tương tự (3.36). Ma trận độ
cứng phần tử của dầm nhận được là tổng của ma trận độ cứng phần tử sinh ra từ biến
59
dạng đàn hồi và ma trận độ cứng phần tử sinh ra do sự tăng của nhiệt độ.
3.5.2. Phương pháp gia tốc trung bình
Các phương pháp tích phân trực tiếp khác nhau được biết tới trong lĩnh vực
động lực học kết cấu dưới tên gọi họ các phương pháp Newmark (Newmark family
of methods). Một số phương pháp tích phân trực tiếp thông dụng được kể đến là:
phương pháp sai phân trung tâm, phương pháp gia tốc tuyến tính, phương pháp gia
tốc trung bình và phương pháp Fox-Goodwin. Một đặc tính quan trọng trong việc lựa
chọn phương pháp tích phân trực tiếp là tính ổn định của phương pháp trên quan điểm
số. Trong bốn phương pháp trên chỉ có phương pháp gia tốc trung bình là phương
pháp ổn định không điều kiện, tức là thuật toán số luôn ổn định với mọi bước thời
gian [137]. Các phương pháp còn lại là phương pháp ổn định có điều kiện, trong
đó bước thời gian ∆t cần chịu các ràng buộc cụ thể tùy theo phương pháp lựa chọn.
Phương pháp gia tốc trung bình được sử dụng trong Luận án để tính véc-tơ chuyển
vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc tại các nút. Vì là phương pháp ổn định không điều
kiện nên yêu cầu duy nhất của phương pháp gia tốc trung bình là tính chính xác của
lời giải số.
Giả sử tổng thời gian cần cho tải trọng đi hết dầm được chia làm nSTEP phần
với độ lớn ∆t như nhau, véc-tơ chuyển vị và vận tốc tại các điểm nút trong phương
pháp gia tốc trung bình có thể nhận được từ khai triển Taylor của véc-tơ chuyển vị nút
quanh thời điểm i∆t và (i+1)∆t. Cụ thể [137]:
Di+1 = Di +∆tDi +∆t2
2Di
Di = Di+1−∆tDi+1+∆t2
2Di+1
(3.57)
Cộng và trừ các phương trình trong (3.57) cho nhau và bỏ qua các số hạng bé
bậc cao ta nhận được:
Di+1 = Di +∆t2(Di + Di+1)
Di+1 = Di +∆t2(Di + Di+1)
(3.58)
Từ phương trình (3.58) ta có thể tìm các véc-tơ vận tốc và gia tốc nút tại thời
60
điểm (i+1)∆t như sau:
Di+1 =2∆t
(Di+1−Di)− Di
Di+1 =4
∆t2(Di+1−Di)−4∆t
Di − Di
(3.59)
Kết hợp phương trình (3.59) với phương trình chuyển động viết tại thời điểm
(i+1)∆t:
MDi+1+KD i+1 = Fi+1, (3.60)
ta nhận được phương trình để xác định véc-tơ chuyển vị nút tại thời điểm mới (i+1)∆t
như sau:
K efDi+1 = Fefi+1, (3.61)
trong đó K ef và Fef tương ứng là các ma trận độ cứng và véc-tơ lực nút hiệu dụng
(effective stiffness matrix and effective load vector) với biểu thức cụ
thể như sau:
K ef =4
∆t2M +K
Fefi+1 = Fi+1+M
(
4∆t2Di +
4∆t
Di + Di
) (3.62)
Như vậy từ các phương trình (3.59), (3.61) và (3.62), ta hoàn toàn có thể xác
định được các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc tại thời điểm mới (i+1)∆t.
3.5.3. Véc-tơ lực nút
Với dầm chịu một lực di động P, véc-tơ lực nút tổng thể Fex trong phương trình
(3.49) gồm các số hạng bằng không ngoại trừ các số hạng liên quan tới phần tử trên
đó có lực di động:
Fex = {0 0 ... 0 0 ... PNw|xe ...0 0 ... 0 0}T (3.63)
trong đó Nw|xe là ma trận các hàm dạng Nw của chuyển vị ngang w0(x, t), được đánh
giá tại vị trí xe - vị trí hiện tại của lực P tính từ nút trái của phần tử chịu lực. Như vậy,
véc-tơ lực nút nhận được từ các lý thuyết dầm khác nhau sẽ khác nhau vì các hàm nội
suy cho w0(x, t) là khác nhau. Hơn nữa, để xác định véc-tơ Fex ta cần biết hoành độ
xe. Hoành độ này dễ dàng xác định được khi biết quãng đường mà lực di động đi được
kể từ khi lực này tiến vào nút trái dầm tới thời điểm hiện tại.
61
Giả sử s là khoảng cách hiện tại từ lực P tới đầu trái của dầm. Thuật toán để
tính véc-tơ lực nút tổng thể Fex cho dầm chịu một lực di động với vận tốc không đổi
gồm các bước sau:
Bước 1: Tính quãng đường mà lực P đã đi được từ đầu trái dầm, s = vt
Bước 2: Xác định số thứ tự của phần tử mà trên đó lực P đang tác dụng, chẳng
hạn lấy phần nguyên của tỷ số s/l, trong đó l là chiều dài phần tử. Với MATLAB, ta
có thể dùng lệnh "fix" để lấy phần nguyên: ne = fix(s/l), số thứ tự phần tử trên đó
có chứa lực P là ne +1
Bước 3: Xác định hoành độ của lực P so với nút trái của phần tử ne + 1:
xe = s−nel
Bước 4: Đánh giá ma trận hàm dạng Nw tại hoành độ xe nhận được từ bước 3
Bước 5: Tính toán véc-tơ lực nút cho phần tử này: f = PNTw
Bước 6: Ghép nối véc-tơ f vào véc-tơ lực nút tổng thể
3.5.4. Quy trình tính toán
Để giải bài toán giá trị ban đầu bằng phương pháp gia tốc trung bình, ngoài
các điều kiện biên hình học, vật liệu dầm và các thông số về lực di động, ta cần đưa
vào các giá trị ban đầu là các véc-tơ chuyển vị nút D và vận tốc nút D tại thời điểm
ban đầu t = 0, theo (3.52). Gia tốc tại thời điểm ban đầu t = 0 là đại lượng chưa biết
nhưng có thể tính được từ phương trình chuyển động viết tại thời điểm t = 0:
MD0+KD0 = F0 (3.64)
Từ đó
D0 = (M)−1(F0−KD0) (3.65)
Sơ đồ khối để tính toán đáp ứng động lực học của dầm chịu tác động của lực
di động theo phương pháp gia tốc trung bình sử dụng mô hình FBKo được minh họa
trên Hình 3.3. Các ma trận độ cứng, ma trận khối lượng và véc-tơ lực nút tổng thể
trong sơ đồ nhận được bằng cách sử dụng hàm dạng Kosmatka để nội suy trường
chuyển vị. Trên Hình 3.3, "nSTEP" là tổng số bước dùng trong thuật toán Newmark;
D, D, D là véc-tơ chuyển vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc nút tại thời điểm mới
(i+ 1)∆t; D0, D0, D0 là véc-tơ chuyển vị, véc-tơ vận tốc và véc-tơ gia tốc nút tại
62
Hình 3.3. Sơ đồ khối tính đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM chịu lực di động
sử dụng mô hình FBKo
thời điểm cũ i∆t, chú ý rằng vị trí hiện tại của lực di động và véc-tơ tải trọng nút
được tính ở mỗi bước thời gian. Các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc mới được
gán thành các véc-tơ chuyển vị, vận tốc và gia tốc cũ ở đầu vòng lặp bằng các lệnh:
D0 = D, D0 = D, D0 = D.
Kết luận Chương 3
Chương 3 xây dựng mô hình PTHH cho một phần tử dầm hai nút dựa trên hai
lý thuyết biến dạng trượt. Với phần tử dầm FSDT, mô hình PTHH được xây dựng dựa
trên hai hàm dạng khác nhau, hàm dạng Kosmatka và hàm dạng thứ bậc. Mô hình
PTHH sử dụng ITSDT được xây dựng từ các hàm tuyến tính và hàm dạng Hermite,
63
trong đó hàm Hermite được dùng để nội suy chuyển vị ngang. Biểu thức cho ma trận
độ cứng và ma trận khối lượng cho mô hình dựa trên ITSDT được xây dựng trên cơ
sở coi góc quay của thiết diện ngang hoặc góc trượt ngang là các hàm độc lập. Biểu
thức cho ma trận độ cứng sinh ra do sự tăng nhiệt độ và véc-tơ lực nút cho trường hợp
dầm chịu lực di động cũng được xây dựng trong Chương 3. Ngoài ra trong Chương
3 cũng trình bày thuật toán số theo phương pháp gia tốc trung bình để tính toán đáp
ứng động lực học cho dầm 2D-FGM chịu tác động của tải trọng di động. Sơ đồ khối
để tính đáp ứng động lực học của dầm 2D-FGM, dao động tự do của dầm 2D-FGM
trong môi trường nhiệt độ được minh họa cho hai mô hình PTHH cụ thể. Quy trình
tính toán bài toán dao động tự do của dầm thon 2D-FGM có thể nhận được tương tự
như dầm 2D-FGM có thiết diện không đổi.
Mô hình PTHH dựa trên FSDT với các hàm dạng Kosmatka được trình bày
trong bài báo số [4], mô hình FSDT sử dụng các hàm thứ bậc được công bố trong bài
báo số [1], [3], trong khi mô hình dựa trên ITSDT được trình bày trong bài báo số [2],
[5], [6] trong Mục “Danh mục công trình liên quan tới Luận án”, trang 106.
Chương 4
KẾT QUẢ SỐ VÀ THẢO LUẬN
Mô hình PTHH và thuật toán số xây dựng trong Chương 3 được sử dụng để
phát triển chương trình tính toán số viết trên ngôn ngữ MATLAB và ứng dụng để
phân tích các bài toán cụ thể. Một số kết quả phân tích số sử dụng chương trình tính
toán phát triển trong Luận án được trình bày trong Chương này. Kết quả số được trình
bày trên cơ sở phân tích ba bài toán: (1) Dao động tự do của dầm 2D-FGM trong môi
trường nhiệt độ; (2) Dao động tự do của dầm thon 2D-FGM; (3) Dao động cưỡng bức
của dầm 2D-FGM chịu tác động của lực di động. Từ kết quả số nhận được, một số kết
luận liên quan tới ảnh hưởng của tham số vật liệu, tham số thiết diện, nhiệt độ môi
trường và độ mảnh dầm tới tần số dao động riêng và mode dao động được rút ra. Ứng
xử động lực học của dầm 2D-FDM dưới tác dụng của lực di động cũng được thảo luận
trong Chương. Sự hội tụ và độ tin cậy của các mô hình PTHH trong đánh giá các đặc
trưng dao động của dầm 2D-FGM cũng được đề cập trong Chương này.
4.1. Sự hội tụ và độ tin cậy của mô hình PTHH
4.1.1. Sự hội tụ của mô hình PTHH
Dầm 2D-FGM với tỉ số giữa chiều dài và chiều cao L/h = 20, làm từ thép
không gỉ (SUS304), nhôm (Al), nhôm ô-xit (Al2O3), zirconia (ZrO2) được sử dụng
để nghiên cứu trong Mục này. Tính chất của các vật liệu này được cho trong Bảng 2.1.
Để thuận lợi cho việc thảo luận, ta đưa vào ký hiệu cho tham số tần số dao động cơ
bản, được định nghĩa như sau:
µ = ω1L2
h
√
ρAl
EAl(4.1)
với ω1 là tần số cơ bản của dầm.
Bảng 4.1 và Bảng 4.2 minh họa sự hội tụ của bốn mô hình PTHH phát triển
trong Luận án trong đánh giá tham số tần số dao động cơ bản µ của dầm 2D-FGM có
thiết diện ngang không đổi (c = 0), tựa giản đơn, không tính tới ảnh hưởng của nhiệt
độ (∆T = 0K). Tham số tần số dao động cơ bản được tính toán cho các giá trị khác
nhau của cặp tham số vật liệu (nx,nz) theo chiều cao và chiều dài dầm.
64
65
Bảng 4.1. Sự hội tụ của các mô hình phần tử trong đánh giá tham số tần số cơ bản
nz = nx Mô hình nE=10 nE=12 nE=14 nE=16 nE=18 nE=20
1/3 FBKo 3.5054 3.5052 3.5051 3.5051 3.5050 3.5050
FBHi 3.5053 3.5051 3.5051 3.5050 3.5050 3.5050
TBSγ 3.5053 3.5052 3.5051 3.5051 3.5051 3.5051
TBSθ 3.5201 3.5155 3.5127 3.5109 3.5096 3.5087
1/2 FBKo 3.5403 3.5401 3.5399 3.5398 3.5398 3.5397
FBHi 3.5401 3.5399 3.5398 3.5397 3.5397 3.5397
TBSγ 3.5401 3.5400 3.5399 3.5398 3.5398 3.5398
TBSθ 3.5548 3.5501 3.5474 3.5455 3.5443 3.5434
1 FBKo 3.5303 3.5500 3.5498 3.5497 3.5495 3.5495
FBHi 3.5500 3.5498 3.5496 3.5495 3.5495 3.5494
TBSγ 3.5499 3.5497 3.5496 3.5495 3.5494 3.5494
TBSθ 3.5637 3.5592 3.5566 3.5549 3.5537 3.5528
3 FBKo 3.4131 3.4128 3.4126 3.4124 3.4123 3.4122
FBHi 3.4127 3.4125 3.4123 3.4123 3.4122 3.4122
TBSγ 3.4119 3.4117 3.4116 3.4115 3.4115 3.4115
TBSθ 3.4234 3.4198 3.4176 3.4161 3.4151 3.4144
Bảng 4.2. Sự hội tụ của mô hình phần tử TBSθ trong đánh giá tham số tần số cơ bản
nE=30 nE=40 nE=50 nE=60 nE=70
nz = nx = 1/3 3.5067 3.5059 3.5056 3.5055 3.5053
nz = nx = 1/2 3.5413 3.5406 3.5403 3.5401 3.5401
nz = nx = 1 3.5508 3.5501 3.5498 3.5496 3.5495
nz = nx = 3 3.4127 3.4121 3.4118 3.4117 3.4116
Từ Bảng 4.1 và Bảng 4.2 ta có thể rút ra các nhận xét sau đây:
• Tham số tần số cơ bản của dầm 2D-FGM nhận được từ bốn mô hình PTHH phát
triển trong Luận án rất sát nhau. Ba trong số bốn mô hình PTHH, cụ thể là mô
hình FBKo, mô hình FBHi và mô hình TBSγ , có tốc độ hội tụ cao. Khi sử dụng
66
ba mô hình này để tính toán, tần số dao động cơ bản của dầm 2D-FGM hội tụ
tới giá trị không thay đổi chỉ với 16 hoặc 18 phần tử.
• Mô hình phần tử TBSθ hội tụ rất chậm, cần tới 70 phần tử để tính toán tần số
dao động cơ bản của dầm. Điều này có thể giải thích bởi trường nội suy tuyến
tính sử dụng cho góc quay không đặc trưng tốt cho góc quay của thiết diện ngang
θ(x, t). Theo lý thuyết dầm, θ(x, t) là đạo hàm của độ võng dầm w0(x, t). Với các
hàm nội suy Hermite sử dụng cho w0(x, t), góc quay của thiết diện ngang, như
vậy cần các hàm bậc hai để nội suy. Khi sử dụng γ0 làm hàm độc lập và nội suy
tuyến tính tham biến này, góc quay được tính qua chuyển vị ngang, θ =w0,x−γ0,
và vì thế là hàm bậc hai của x. Điều này lý giải cho sự hội tụ tốt của mô hình
TBSγ .
• Giá trị của cặp tham số vật liệu (nx,nz) không ảnh hưởng tới tốc độ hội tụ của
các mô hình PTHH. Mô hình FBHi có tốc độ hội tụ tương đương với mô hình
FBKo. Như đã nói trong Chương 3, do không phải thiết lập lại các hàm dạng,
mô hình FBHi, như vậy có ưu điểm hơn trong nghiên cứu dao động của dầm
2D-FGM. Tuy nhiên, mô hình này vẫn cần sử dụng hệ số điều chỉnh trượt mà sự
lựa chọn giá trị của nó vẫn còn là điều tranh cãi.
Từ sự hội tụ của các mô hình PTHH phân tích trên đây, Luận án sẽ chỉ sử dụng
các mô hình có sự hội tụ tốt để tính toán và so sánh kết quả số. Cụ thể, Luận án sẽ
sử dụng mô hình phần tử TBSγ để nghiên cứu dao động tự do của dầm 2D-FGM
trong môi trường nhiệt độ, mô hình FBHi để phân tích dao động tự do của dầm thon
2D-FGM và mô hình phần tử FBKo dùng để nghiên cứu dao động cưỡng bức của dầm
chịu lực di động.
Bảng 4.3 minh họa sự hội tụ của mô hình phần tử FBHi trong đánh giá tham
số tần số cơ bản của dầm thon 2D-FGM tựa giản đơn, với dạng thon C, cho các giá trị
khác nhau của tham số vật liệu (nx,nz) và tham số thiết diện c. Do các mô hình FBKo
và TBSγ có tốc độ hội tụ tương tự như mô hình FBHi nên sự hội của các mô hình
này trong đánh giá tần số dao động cơ bản không minh họa trong Bảng. Bảng 4.3 cho
thấy tốc độ hội tụ của mô hình PTHH trong tính toán tần số dao động cơ bản của dầm
thon chậm hơn khi tính toán tần số dao động của dầm có thiết diện không đổi. Mô
hình FBHi cần tới 30 phần tử để đạt được tốc độ hội tụ trong đánh giá tần số của dầm.
Sự hội tụ của mô hình FBHi phát triển trong Luận án trong đánh giá tham số tần số
67
dao động cơ bản của dầm thon tương đương với mô hình PTHH do Shahba và cộng sự
[138] xây dựng dựa trên các hàm dạng Kosmatka để nghiên cứu dao động tự do của
dầm thon 1D-FGM với cơ tính biến đổi dọc. Như vậy, sự biến thiên của cơ tính theo
chiều cao dường như không ảnh hưởng tới tốc độ hội tụ của mô hình PTHH. Với kết
quả hội tụ này, lưới gồm 30 phần tử sẽ được sử dụng để tính toán các đặc trưng dao
động của dầm thon 2D-FGM trong phần dưới đây.
Bảng 4.3. Sự hội tụ của mô hình FBHi trong đánh giá tham số tần số cơ bản của dầm
thon 2D-FGM (Dạng thon C)
c (nx,nx) nE=10 nE=15 nE=20 nE=25 nE=30 nE=35 nE=40
0.2 (1/2, 1/2) 3.1423 3.1420 3.1419 3.1418 3.1418 3.1418 3.1418
(5/6, 5/6) 3.1491 3.1487 3.1486 3.1485 3.1484 3.1484 3.1484
(1, 1) 3.1428 3.1423 3.1422 3.1421 3.1420 3.1420 3.1420
0.6 (1/2, 1/2) 2.1602 2.1597 2.1596 2.1596 2.1596 2.1596 2.1596
(5/6, 5/6) 2.1482 2.1476 2.1474 2.1473 2.1472 2.1472 2.1472
(1,1) 2.1389 2.1383 2.1381 2.1380 2.1379 2.1379 2.1379
0.9 (1/2, 1/2) 1.0178 1.0162 1.0154 1.0151 1.0149 1.0149 1.0149
(5/6, 5/6) 0.9930 0.9912 0.9904 0.9900 0.9898 0.9898 0.9898
(1, 1) 0.9818 0.9800 0.9791 0.9787 0.9785 0.9785 0.9785
4.1.2. Độ tin cậy của mô hình PTHH
Để đảm bảo độ tin cậy của các mô hình PTHH phát triển trong Chương 3, trước
khi đi vào tính toán cụ thể, Luận án tiến hành so sánh một số kết quả số nhận được từ
các mô hình với các số liệu đã công bố của các tác giả khác.
Do chưa có kết quả công bố về dao động của dầm 2D-FGM tạo từ bốn vật liệu
thành phần với tỷ phần thể tích thay đổi theo quy luật hàm số lũy thừa như nghiên cứu
trong Luận án, việc so sánh, vì thế, sẽ được thực hiện cho dầm 1D-FGM, trường hợp
riêng của dầm 2D-FGM. Việc tính toán được thực hiện bằng cách gán nx = 0 trong
chương trình tính toán và kết quả nhận được sẽ là của dầm 1D-FGM.
Trong Bảng 4.4, tham số tần số cơ bản µ của dầm 1D-FGM tạo bởi Al và Al2O3
được so sánh với kết quả của Sina và cộng sự trong Tài liệu [32] sử dụng phương pháp
68
Bảng 4.4. So sánh tham số tần số cơ bản cho dầm 1D-FGM tạo bởi Al và Al2O3.
nz Nguồn L/h = 10 L/h = 30 L/h = 100
0 Luận án, FBKo 2.8042 2.8439 2.8486
Tài liệu [32] 2.7970 2.8430 2.8480
Tài liệu [50] 2.8040 2.8430 2.8480
0.3 Luận án, FBKo 2.7019 2.7381 2.7423
Tài liệu [32] 2.6950 2.7370 2.7420
Tài liệu [50] 2.7010 2.7380 2.7420
Bảng 4.5. So sánh tham số động lực học lớn nhất tại giữa dầm, max(Dd), và vận tốc
tương ứng của dầm 1D-FGM tạo bởi SUS304 và Al2O3
Nguồn n = 0.2 n = 0.5 n = 1 n = 2 SUS304 Al2O3
max(Dd) Luận án, FBKo 1.0402 1.1505 1.2566 1.3446 1.7420 0.9380
Tài liệu [49] 1.0344 1.1444 1.2503 1.3376 1.7324 0.9328
v (m/s) Luận án, FBKo 222 197 178 163 131 251
Tài liệu [49] 222 198 179 164 132 252
giải tích và kết quả của Simsek [50] sử dụng phương pháp bán giải tích. Tham số tần
số cơ bản (µ) trong Bảng 4.4 được định nghĩa theo [32], tức là µ = ωLh
√
I11
A11, trong
đó ω là tần số cơ bản của dầm.
Bảng 4.5 so sánh tham số động lực học lớn nhất tại giữa dầm (maximum
dynamic magnification factor), max(Dd), và vận tốc tương ứng của dầm 1D-
FGM tựa giản đơn tạo bởi SUS304 và Al2O3 với kết quả của Simsek và Kocaturk
[49]. Tham số động lực học (Dd) trong Bảng 4.5 được định nghĩa như sau:
Dd = max
(
w0(L/2, t)wst
)
(4.2)
trong đó wst = PL3/48EmI là độ võng tĩnh của dầm thép thuần nhất tựa giản đơn chịu
tải trọng P đặt tại giữa dầm. Để xác định được max(Dd), vận tốc được cho tăng từ 1
m/s đến 300 m/s với bước thay đổi là 1 m/s. Giá trị lớn nhất của tham số động lực học
được xác định trên cơ sở lấy giá trị lớn nhất của tập hợp các giá trị tham số động lực
69
học nhận được. Tham số tần số cơ bản và tham số động lực học lớn nhất tại giữa dầm
trong các Bảng 4.4 và 4.5 nhận được bằng cách cho nx = 0 trên cơ sở sử dụng các
tham số hình học và vật liệu trong các tài liệu tham khảo tương ứng.
Kết quả trong Bảng 4.4 và Bảng 4.5 nhận được từ mô hình phần tử FBKo. Các
mô hình FBHi và TBSγ cho kết quả tương tự và để Luận án không quá dài, các kết
quả này không đưa vào các bảng trên. Bảng 4.4 và Bảng 4.5 cho thấy với mọi giá trị
của tham số vật liệu và giá trị của tỷ số giữa chiều dài và chiều cao dầm, tham số tần
số cơ bản và tham số động lực học lớn nhất tại giữa dầm nhận được trong Luận án rất
sát với kết quả của các Tài liệu tham khảo được so sánh.
Tiếp theo, Luận án tiến hành kiểm chứng chương trình tính toán cho bài toán
dầm đặt trong trường nhiệt độ. Do kết quả tính toán nhận được từ các mô hình phần tử
sát nhau và mô hình phần tử TBSγ có sự hội tụ tốt nên mô hình TBSγ được sử dụng
để tính tần số dao động riêng của dầm 1D-FGM trong trường nhiệt độ.
Bảng 4.6. So sánh tham số tần số cơ bản của dầm 1D-FGM trong môi trường nhiệt độ
∆T (K) Nguồn n = 0.1 n = 0.2 n = 0.5 n = 1
20 Luận án, TBSγ 4.6080 4.3456 3.8645 3.4923
Tài liệu [65] 4.6536 4.3867 3.8974 3.5193
40 Luận án, TBSγ 4.3966 4.1286 3.6380 3.2595
Tài liệu [65] 4.4516 4.1782 3.6779 3.2925
80 Luận án, TBSγ 3.9388 3.6530 3.1290 2.7242
Tài liệu [65] 4.0148 3.7212 3.1834 2.7693
Bảng 4.6 so sánh tham số tần số cơ bản của dầm 1D-FGM đặt trong trường
nhiệt độ với kết quả của Ebrahimi và cộng sự [65] sử dụng lý thuyết dầm Euler-
Bernoulli và phương pháp biến đổi vi phân. Tham số tần số cơ bản được định nghĩa
trong [65], ω = ωL2
h
√
ρm
Em, trong đó ω là tần số dao động cơ bản; ρm và Em tương
ứng là mật độ khối và mô-đun đàn hồi của SUS304ở nhiệt độ phòng. Bảng 4.6 cho
thấy kết quả nhận được trong Luận án sử dụng TBSγ khá sát với kết quả của Ebrahimi
và cộng sự [65]. Lưu ý rằng kết quả trong Bảng 4.6 nhận được cho dầm có tỷ số giữa
chiều dài và chiều cao L/h = 20.
70
Bảng 4.7. So sánh tham số tần số cơ bản µ của dầm thon 1D-FGM với cơ tính biến
đổi dọc
ĐKB∗ Dạng Nguồn α=0.2 α=0.4 α=0.5 α=0.6 α=0.8
C-F B Luận án, FBHi 3.9955 4.1434 4.2386 4.3560 4.7154
Tài liệu [138] 3.9956 4.1438 4.2393 4.3571 4.7180
C Luận án, FBHi 4.2382 4.7113 5.0164 5.3909 6.4952
Tài liệu [138] 4.2384 4.7121 5.0178 5.3931 6.5009
S-S B Luận án, FBHi 7.2913 6.4635 5.9854 5.4503 4.1159
Tài liệu [138] 7.2921 6.4653 5.9879 5.4540 4.1244
C Luận án, FBHi 7.2235 6.2730 5.7082 5.0655 3.4326
Tài liệu [138] 7.2245 6.2755 5.7118 5.0709 3.4452
C-C B Luận án, FBHi 12.2114 11.5715 11.1670 10.6843 9.3483
Tài liệu [138] 12.2126 11.5739 11.1706 10.6896 9.3634
C Luận án, FBHi 12.2416 11.6653 11.3153 10.9129 9.9015
Tài liệu [138] 12.2429 11.6683 11.3199 10.9200 9.9207
∗: Điều kiện biên
Bảng 4.7 so sánh tham số tần số cơ bản của dầm thon 1D-FGM với cơ tính biến
đổi dọc, tựa giản đơn với kết quả của Shahba và cộng sự [138]. Kết quả trong Bảng
4.7 được tính bằng mô hình FBHi cho dầm với hai dạng thon B và C, làm từ Al và
ZrO2. Chiều dài dầm được chọn theo [138], L =
√
I00.01A0
, trong đó A0 và I0 tương
ứng là diện tích và mô-men quán tính của thiết diện ngang ở đầu dầm. Tham số tần số
cơ bản trong Bảng 4.7 được định nghĩa như sau [138]:
µ =
√
ρzL4A0
EzI0(4.3)
trong đó ρz và Ez tương ứng là mật độ khối và mô-đun đàn hồi của ZrO2. Bảng 4.7
cũng cho thấy kết quả nhận được từ Luận án và Tài liệu [138] rất sát nhau.
Kết quả so sánh trên đây cho thấy các tần số dao động riêng có tính tới ảnh
hưởng của nhiệt độ và sự thay đổi của thiết diện ngang cũng như đáp ứng động lực
học nhận được từ các mô hình PTHH phát triển trong Luận án là đáng tin cậy. Kết
quả này cho phép khẳng định độ tin cậy của các mô hình PTHH và chương trình tính
71
toán số của Luận án và có thể dùng để nghiên cứu dao động của dầm 2D-FGM.
4.1.3. So sánh các mô hình phần tử
Trong Mục này Luận án tiến hành so sánh tham số tần số cơ bản và tham số
động lực học của dầm nhận được từ các mô hình phần tử FBKo, FBHi và TBSγ với
các giá trị khác nhau của tham số vật liệu. Các mô hình này như đã được chỉ ra trong
Mục 4.1.1 và 4.1.2 cho sự hội tụ nhanh và kết quả đáng tin cậy. Vật liệu của dầm được
chọn trong Mục này là thép không gỉ (SUS304), nhôm (Al), nhôm ô-xit (Al2O3) và
zirconia (ZrO2); tỉ số giữa chiều dài và chiều cao dầm được lấy là L/h0=20. Vận tốc
của lực di động sử dụng để tính tham số động lực học của dầm được lấy là 30 m/s.
Dầm được xét đến trong Mục 4.1.3 là dầm có thiết diện không đổi.
Bảng 4.8. So sánh tham số tần số cơ bản của dầm S-S 2D-FGM dựa trên các mô hình
phần tử khác nhau
nz Mô hình nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
FBKo 3.3018 3.5854 3.9148 4.3139 4.4379 4.5956 4.8005
0 FBHi 3.3018 3.5853 3.9147 4.3138 4.4377 4.5954 4.8003
TBSγ 3.3018 3.5853 3.9146 4.3137 4.4377 4.5954 4.8003
FBKo 3.1069 3.3204 3.5398 3.7746 3.8417 3.9236 4.0245
0.5 FBHi 3.1069 3.3203 3.5397 3.7744 3.8416 3.9234 4.0244
TBSγ 3.1070 3.3204 3.5398 3.7745 3.8416 3.9235 4.0245
FBKo 3.0361 3.2141 3.3820 3.5496 3.5957 3.6510 3.7178
1 FBHi 3.0361 3.2140 3.3819 3.5494 3.5955 3.6508 3.7176
TBSγ 3.0360 3.2140 3.3819 3.5494 3.5954 3.6507 3.7176
FBKo 3.0234 3.1763 3.3117 3.4409 3.4757 3.5172 3.5671
1.5 FBHi 3.0234 3.1763 3.3116 3.4407 3.4755 3.5170 3.5669
TBSγ 3.0233 3.1761 3.3114 3.4405 3.4753 3.5168 3.5667
FBKo 3.0330 3.1654 3.2768 3.3801 3.4076 3.4404 3.4798
2 FBHi 3.0330 3.1653 3.2767 3.3799 3.4074 3.4402 3.4795
TBSγ 3.0326 3.1650 3.2763 3.3795 3.4070 3.4398 3.4791
Từ Bảng 4.8 ta có thể thấy rằng với các giá trị khác nhau của tham số vật liệu,
tham số tần số cơ bản của dầm nhận được từ các mô hình rất sát nhau. Để ý kĩ hơn
72
Bảng 4.9. So sánh tham số động lực học của dầm S-S 2D-FGM dựa trên các mô hình
phần tử khác nhau
nz Mô hình nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
FBKo 0.3759 0.3407 0.3028 0.2607 0.2490 0.2352 0.2225
0 FBHi 0.3759 0.3407 0.3028 0.2607 0.2490 0.2352 0.2226
TBSγ 0.3759 0.3407 0.3028 0.2607 0.2490 0.2352 0.2226
FBKo 0.5304 0.4429 0.3915 0.3387 0.3246 0.3081 0.2890
0.5 FBHi 0.5304 0.4429 0.3915 0.3388 0.3247 0.3082 0.2890
TBSγ 0.5304 0.4429 0.3915 0.3388 0.3247 0.3081 0.2890
FBKo 0.6277 0.5107 0.4378 0.3764 0.3604 0.3417 0.3203
1 FBHi 0.6277 0.5108 0.4378 0.3765 0.3604 0.3418 0.3203
TBSγ 0.6279 0.5108 0.4379 0.3765 0.3604 0.3418 0.3203
FBKo 0.6828 0.5515 0.4625 0.3952 0.3778 0.3578 0.3349
1.5 FBHi 0.6828 0.5515 0.4625 0.3952 0.3779 0.3579 0.3349
TBSγ 0.6830 0.5517 0.4626 0.3953 0.3779 0.3579 0.3350
FBKo 0.7141 0.5748 0.4769 0.4055 0.3874 0.3665 0.3427
2 FBHi 0.7141 0.5748 0.4769 0.4056 0.3874 0.3666 0.3427
TBSγ 0.7145 0.5751 0.4770 0.4057 0.3876 0.3666 0.3428
từ Bảng 4.8 ta thấy rằng tham số tần số cơ bản của dầm nhận được từ mô hình FBKo
cho giá trị cao nhất và kết quả nhận được từ mô hình TBSγ cho giá trị thấp nhất, điều
này thấy rõ hơn với giá trị của nz lớn hơn.
Bảng 4.9 đưa ra tham số động lực học của dầm nhận được từ các mô hình. Với
mọi giá trị của tham số vật liệu, tham số động lực học nhận được từ các mô hình là
sát nhau, sự sai khác là không đáng kể.
Do kết quả nhận được từ ba mô hình cho tham số tần số cơ bản và tham số
động lực học của dầm rất sát nhau nên Luận án sẽ lựa chọn từng mô hình cho từng
bài toán cụ thể được đưa ra trong các Mục dưới đây.
73
4.2. Dao động tự do
4.2.1. Dầm có thiết diện không đổi
Mục này nghiên cứu dao động tự do của dầm 2D-FGM có thiết diện không đổi,
chịu ảnh hưởng của trường nhiệt độ tăng đều. Kết quả số trong Mục này nhận được
trên cơ sở tính toán cho dầm tạo bởi ôxít nhôm (Al2O3), zirconia (ZrO2) tương ứng là
C1 và C2 và thép không gỉ (SUS304), titanium (Ti-6Al-4V) tương ứng là M1 và M2.
Tỷ số giữa chiều dài và chiều cao dầm, nếu không có lưu ý gì, được chọn là L/h = 20.
Các hệ số phụ thuộc vào nhiệt độ của các vật liệu thành phần được cho trong Bảng
2.2. Để thuận tiện cho việc thảo luận, ta đưa vào các tham số tần số không thứ nguyên
µi, được định nghĩa như sau:
µi = ωiL2
h
√
ρ0
E0, i = 1..4 (4.4)
trong đó ωi là tần số dao động thứ i của dầm; ρ0 và E0 tương ứng là mật độ khối và mô-
đun đàn hồi của SUS304ở nhiệt độ phòng, tức là ρ0=8166 kg/m3 và E0=207.79 x109
N/m2. Kết quả số trong Mục 4.2.1 này nhận được trên cơ sở sử dụng mô hình PTHH
bậc ba cải tiến, TBSγ .
4.2.1.1. Ảnh hưởng của tham số vật liệu
Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu thông qua các tham số vật liệu nx,nz lên
tham số tần số cơ bản của dầm 2D-FGM tựa giản đơn (S-S) được minh họa trong Bảng
4.10 cho trường hợp ∆T =0K. Bảng 4.10 cho thấy tham số vật liệu của dầm 2D-FGM
ảnh hưởng rõ nét tới tham số tần số cơ bản của dầm. Một số nhận xét cụ thể từ Bảng
4.10 có thể tóm lược như sau:
• Với một giá trị cho trước của nx, tham số tần số cơ bản µ1 có xu hướng giảm khi
nz tăng. Đồng thời, sự giảm này rõ nét hơn khi giá trị của nx lớn. Chẳng hạn, khi
nz tăng từ 0 đến 2, tham số tần số cơ bản của dầm giảm 16.99% với nx = 0.2,
nhưng giảm tới 32.09% và 40.42% tương ứng với các trường hợp nx = 1 và
nx = 2. Để giải thích cho sự giảm của tham số tần số µ1 khi nz tăng, ta có thể
nhìn vào công thức (2.4): khi nz tăng sẽ dẫn tới sự suy giảm của mô-đun đàn
hồi, và điều này dẫn tới sự suy giảm độ cứng của dầm. Chú ý rằng, ma trận khối
lượng cũng giảm khi nz tăng, tuy nhiên với các vật liệu thành phần sử dụng trong
bài toán này ta có thể kiểm chứng được rằng độ cứng của dầm suy giảm nhanh
hơn so với mô-men khối lượng khi nz tăng.
74
Bảng 4.10. Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên tham số tần số cơ bản µ1 cho dầm S-S
với ∆T = 0K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 3.1729 3.5145 3.8612 4.2347 4.4746 4.6386
nz = 0.2 3.0896 3.3592 3.6248 3.9015 4.0743 4.1903
nz = 0.5 3.0148 3.2228 3.4217 3.6227 3.7455 3.8270
nz = 1.0 2.9484 3.1053 3.2505 3.3934 3.4792 3.5356
nz = 1.5 2.9121 3.0431 3.1617 3.2768 3.3454 3.3904
nz = 2.0 2.8890 3.0041 3.1070 3.2059 3.2648 3.3034
• Ảnh hưởng của tham số vật liệu theo chiều dài dầm, nx, tới tham số tần số cơ
bản của dầm ngược với ảnh hưởng của nz. Cụ thể, khi nx tăng, tham số tần số cơ
bản của dầm cũng tăng. Thêm vào đó, sự tăng của tham số tần số µ1 nhanh hơn
khi giá trị của nz nhỏ hơn. Chẳng hạn, khi nx tăng từ 0 đến 2, tham số tần số cơ
bản của dầm tăng 35.62% với nz = 0.2, nhưng chỉ tăng 19.92% và 14.34% với
nz = 1 và nz = 2. Sự tăng của tham số tần số cơ bản do nx tăng có thể giải thích
bởi sự tăng độ cứng của dầm.
• Tham số tần số cơ bản của dầm trong Bảng 4.10 đạt giá trị lớn nhất khi nx = 2
và nz = 0, trường hợp này ứng với dầm 1D-FGM có cơ tính biến đổi dọc trục
tạo bởi 2 gốm. Trong trường hợp này mô-đun đàn hồi của gốm cao và vì thế độ
cứng của dầm lớn. Kết quả là, tham số tần số cơ bản của dầm tạo từ hai gốm cao
hơn. Tham số tần số µ1 đạt giá trị nhỏ nhất với nx = 0 và nz = 2, tương ứng với
dầm được tạo bởi titanium (Ti-6Al-4V) và Zirconia (ZrO2).
Để nghiên cứu sự phụ thuộc của các tham số tần số dao động bậc cao hơn
vào sự phân bố của vật liệu, Hình 4.1 minh họa ảnh hưởng của tham số vật liệu lên
bốn tham số đầu tiên của dầm 2D-FGM tựa giản đơn với giá trị sự tăng của nhiệt độ
∆T =50K. Như thấy từ Hình 4.1, quy luật phụ thuộc của các tham số tần số cao hơn
vào tham số vật liệu tương tự như quy luật phụ thuộc của tham số tần số cơ bản vào
tham số vật liệu, tức là các tham số tần số tăng lên khi nx tăng và giảm đi khi nz tăng.
Quy luật này không phụ thuộc vào giá trị của ∆T .
75
00.5
11.5
2
00.5
11.5
22
3
4
5
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
210
15
20
nz
nx
µ 20
0.51
1.52
00.5
11.5
220
30
40
nz
nx
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
230
40
50
60
nz
nx
µ 4
Hình 4.1. Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên của dầm
S-S với ∆T = 50K
Sự phụ thuộc của các tham số tần số vào tham số vật liệu có thể được giải thích
bởi sự thay đổi tỷ phần của các vật liệu thành phần của dầm 2D-FGM. Ứng với giá
trị nx cao hơn, tỷ phần của M1 và C1 nhiều hơn, và như vậy dầm cứng và nặng hơn.
Từ lý thuyết dao động của kết cấu ta biết rằng tần số dao động riêng của kết cấu tỷ lệ
thuận với độ cứng của dầm và tỉ lệ nghịch với khối lượng của dầm. Với các vật liệu
được chọn trong nghiên cứu ở đây, khi nx tăng lên, mô-đun đàn hồi của M1 và C1 tăng
nhanh hơn mật độ khối của chúng và điều này giải thích cho sự tăng của các tham số
tần số của dầm khi tăng giá trị của nx. Ta cũng có sự giải thích tương tự cho sự giảm
của các tham số tần số khi tăng giá trị của nz.
4.2.1.2. Ảnh hưởng của nhiệt độ
Ảnh hưởng của nhiệt độ lên tham số tần số cơ bản của dầm 2D-FGM được
minh họa trong các Bảng 4.11-4.13, trong đó tham số tần số của dầm tựa giản đơn
được liệt kê cho các giá trị khác nhau của các tham số vật liệu. Giá trị sự tăng nhiệt
độ trong các Bảng tương ứng là ∆T = 20K, 40K và 80K .
Một số nhận xét có thể rút ra từ các Bảng 4.11-4.13 được tóm lược như sau:
• Quy luật phụ thuộc của tham số tần số cơ bản vào tham số vật liệu không thay
76
Bảng 4.11. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 20K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 3.0227 3.3456 3.6853 4.0587 4.3004 4.4657
nz = 0.2 2.9415 3.1905 3.4464 3.7213 3.8955 4.0129
nz = 0.5 2.869 3.0551 3.2422 3.4402 3.5643 3.6472
nz = 1 2.8051 2.9394 3.0714 3.2103 3.2972 3.3551
nz = 1.5 2.7704 2.8785 2.9833 3.0940 3.1637 3.2102
nz = 2 2.7483 2.8406 2.9293 3.0236 3.0835 3.1236
Bảng 4.12. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 40K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 2.8744 3.1765 3.5077 3.8801 4.1234 4.2899
nz = 0.2 2.7937 3.0193 3.2634 3.5354 3.7109 3.8297
nz = 0.5 2.7219 2.8829 3.0557 3.2494 3.3746 3.4589
nz = 1 2.6590 2.7672 2.8830 3.0165 3.1045 3.1638
nz = 1.5 2.6251 2.7066 2.7946 2.8994 2.9700 3.0181
nz = 2 2.6035 2.6690 2.7404 2.8287 2.8895 2.9312
đổi khi giá trị của ∆T tăng lên. Tuy nhiên, sự tăng của tham số tần số cơ bản khi
nx tăng và sự giảm của tham số tần số cơ bản khi nz tăng chịu ảnh hưởng bởi sự
tăng nhiệt độ. Đặc biệt, khi nhìn vào Bảng 4.13 ta có thể thấy rằng khi nz tăng
từ 0 đến 2, tham số tần số cơ bản của dầm giảm mạnh hơn rất nhiều, đặc biệt là
khi nx lớn. Cụ thể, tham số tần số cơ bản của dầm chỉ giảm 23.56% với nx = 0.2,
nhưng giảm tới 47% với nx = 1 và 57.28% với nx = 2.
• Tham số tần số cơ bản của dầm giảm rõ rệt khi giá trị của ∆T tăng lên. Điều
này hoàn toàn phù hợp với bản chất vật lý, trong đó mô-đun của vật liệu giảm đi
khi nhiệt độ môi trường tăng lên. Do sự suy giảm của mô-đun đàn hồi của vật
liệu thành phần, độ cứng của dầm bị suy giảm. Mật độ khối của vật liệu, như
ta biết, ít thay đổi bởi nhiệt độ và như trong Luận án này, được giả thiết không
phụ thuộc vào nhiệt độ. Như vậy, tần số dao động riêng của dầm sẽ suy giảm
77
Bảng 4.13. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm S-S với ∆T = 80K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 2.5819 2.8348 3.1434 3.5116 3.7577 3.9267
nz = 0.2 2.4967 2.6653 2.8781 3.1411 3.3191 3.4406
nz = 0.5 2.4212 2.5195 2.6540 2.8035 2.9623 3.0496
nz = 1 2.3555 2.3969 2.4691 2.5870 2.6767 2.7394
nz = 1.5 2.3202 2.3335 2.3753 2.4631 2.5355 2.5871
nz = 2 2.2979 2.2943 2.3182 2.3887 2.4513 2.4966
khi nhiệt độ môi trường tăng lên. Đặc biệt, tham số tần số dao động cơ bản của
dầm giảm nhiều hơn khi dầm có giá trị nz lớn hơn. Kết quả này có thể lý giải
như sau: khi nz tăng, hàm lượng kim loại trong dầm cao hơn và hàm lượng gốm
giảm đi. Như ta đã biết, kim loại là vật liệu nhạy cảm với nhiệt độ hơn gốm và
vì thế mô-đun đàn hồi của kim loại giảm mạnh khi tăng giá trị của nhiệt độ.
Kết quả là mô-đun đàn hồi hiệu dụng của dầm giảm nhiều hơn. Chẳng hạn, với
nx = 2, khi giá trị của sự tăng nhiệt độ ∆T tăng từ 0K lên 80K, tham số tần số
cơ bản của dầm giảm 18.13% cho dầm với nz = 0, trong khi giá trị suy giảm này
là 32.31% với nz = 2.
Để có bức tranh trực quan hơn về ảnh hưởng của sự tăng nhiệt độ tới tần số dao
động cơ bản của dầm, Hình 4.2 minh họa sự phụ thuộc của tham số tần số dao động
cơ bản µ1 vào các tham số vật liệu của dầm tựa giản đơn với bốn giá trị khác nhau
của sự tăng nhiệt độ, ∆T = 0K, 20K, 40K và 80K. Với mọi giá trị của nx và nz, tham
số tần số dao động cơ bản, như thấy từ Hình 4.2, giảm đi khi giá trị ∆T tăng lên. Tuy
nhiên, sự tăng nhiệt độ không làm thay đổi quy luật phụ thuộc của tham số µ1 vào nx
và nz.
4.2.1.3. Dầm với các điều kiện biên khác nhau
Các Bảng 4.14-4.17 và các Hình 4.3, 4.4 minh họa sự phụ thuộc của các tham
số tần số của dầm ngàm hai đầu (C-C) vào các tham số vật liệu dầm nx,nz với các giá
trị khác nhau của sự tăng nhiệt độ ∆T . Kết quả số tương ứng cho dầm công-xôn (C-F)
được minh họa trong các Bảng 4.18- 4.21 và trên các Hình 4.5, 4.6. Cùng với kết quả
78
00.5
11.5
2
00.5
11.5
22
3
4
5
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
22
3
4
5
nz
nx
µ 10
0.5 11.5
2
00.5
11.5
22
3
4
5
nz
nx
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
22
3
4
5
nz
nx
µ 1
(c) ∆T=40 K (d) ∆T=80 K
(a) ∆T=0 K (a) ∆T=20 K
Hình 4.2. Sự phụ thuộc của tham số µ1 vào tham số vật liệu của dầm tựa giản đơn với
các giá trị khác nhau của ∆T
số cho dầm S-S trình bày trong Mục trên, một số nhận xét liên quan tới các Bảng và
Hình vẽ này có thể tóm lược như sau:
Bảng 4.14. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 0K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 7.1065 8.0918 8.7886 9.3599 9.6750 9.8833
nz = 0.2 6.9205 7.7285 8.2571 8.6437 8.8363 8.9581
nz = 0.5 6.7529 7.4078 7.7968 8.0402 8.1437 8.2052
nz = 1 6.6038 7.1301 7.4067 7.5399 7.5783 7.5973
nz = 1.5 6.5223 6.9845 7.2036 7.2839 7.2921 7.2918
nz = 2 6.4702 6.8930 7.0785 7.1279 7.1189 7.1078
• Cũng như dầm thuần nhất và dầm 1D-FGM, trong ba điều kiện biên cổ điển
xem xét ở đây, với mỗi cặp tham số vật liệu và giá trị của nhiệt độ, tham số tần
số dao động của dầm 2D-FGM với biên C-C là cao nhất, trong khi dầm với biên
C-F có tham số tần số dao động thấp nhất.
79
Bảng 4.15. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 20K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 6.9993 7.9808 8.6735 9.2413 9.5547 9.7619
nz = 0.2 6.8145 7.6189 8.1432 8.5258 8.7163 8.8370
nz = 0.5 6.6483 7.3000 7.6845 7.9235 8.0248 8.0852
nz = 1 6.5007 7.0251 7.2962 7.4249 7.4611 7.4789
nz = 1.5 6.4201 6.8798 7.0945 7.1701 7.1761 7.1746
nz = 2 6.3687 6.7892 6.9702 7.0149 7.0037 6.9914
Bảng 4.16. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 40K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 6.8952 7.8728 8.5610 9.1246 9.4358 9.6417
nz = 0.2 6.7108 7.5114 8.0306 8.4083 8.5964 8.7157
nz = 0.5 6.5451 7.1932 7.5724 7.8062 7.9048 7.9637
nz = 1 6.3984 6.9193 7.1851 7.3083 7.3417 7.3580
nz = 1.5 6.3183 6.7747 6.9841 7.0541 7.1023 7.1022
nz = 2 6.2672 6.6846 6.8604 6.8995 6.8855 6.8716
Bảng 4.17. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-C với ∆T = 80K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 6.6956 7.6654 8.3431 8.8962 9.2018 9.4043
nz = 0.2 6.5096 7.3017 7.8091 8.1746 8.3562 8.4717
nz = 0.5 6.3429 6.9821 7.3486 7.5692 7.6609 7.7158
nz = 1 6.1955 6.7076 6.9603 7.0697 7.0959 7.1081
nz = 1.5 6.1152 6.5631 6.7593 6.8153 6.8113 6.8042
nz = 2 6.0640 6.4731 6.6357 6.6608 6.6395 6.6216
• Các Bảng 4.14 và 4.18 chỉ ra rằng, ở nhiệt độ phòng (∆T = 0K) quy luật phụ
thuộc của tham số tần số cơ bản vào tham số vật liệu nhận được cho dầm C-C
80
00.5
11.5
2
00.5
11.5
26
8
10
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
215
20
25
30
nz
nx
µ 2
00.5
11.5
2
00.5
11.5
230
40
50
60
nz
nx
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
240
60
80
100
nz
nx
µ 4
Hình 4.3. Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên của dầm
C-C với ∆T = 50K
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
26
8
10
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
26
8
10
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
26
8
10
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
26
8
10
µ 1
nz
nx
(a) ∆T=0 K (b) ∆T=20 K
nx
nz
nz
nx
(c) ∆T=40 K (d) ∆T=80 K
nx n
z
Hình 4.4. Tham số tần số cơ bản của dầm C-C với các giá trị khác nhau của sự tăng
nhiệt độ
và C-F tương tự như với dầm S-S. Cụ thể là, tham số tần số cơ bản của dầm tăng
81
Bảng 4.18. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 0K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 1.1329 1.4026 1.5969 1.7395 1.7987 1.8263
nz = 0.2 1.1031 1.3410 1.5094 1.6269 1.6707 1.6875
nz = 0.5 1.0764 1.2867 1.4325 1.5287 1.5600 1.5686
nz = 1 1.0527 1.2405 1.3677 1.4466 1.4680 1.4701
nz = 1.5 1.0398 1.2165 1.3346 1.4050 1.4216 1.4206
nz = 2 1.0315 1.2018 1.3144 1.3799 1.3936 1.3909
Bảng 4.19. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 20K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 0.9324 1.2125 1.4078 1.5453 1.5979 1.6193
nz = 0.2 0.9054 1.1511 1.3183 1.4275 1.4622 1.4709
nz = 0.5 0.8818 1.0977 1.2403 1.3257 1.3460 1.3448
nz = 1 0.8615 1.0532 1.1755 1.2417 1.2506 1.2418
nz = 1.5 0.8508 1.0306 1.1431 1.1998 1.2032 1.1908
nz = 2 0.8440 1.0168 1.1236 1.1748 1.1749 1.1604
Bảng 4.20. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 40K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 0.6810 0.9929 1.1952 1.3279 1.3717 1.3842
nz = 0.2 0.6528 0.9264 1.0975 1.1974 1.2193 1.2156
nz = 0.5 0.6287 0.8690 1.0127 1.0847 1.0886 1.0717
nz = 1 0.6091 0.8219 0.9429 0.9921 0.9811 0.9536
nz = 1.5 0.5992 0.7986 0.9084 0.9464 0.9282 0.8954
nz = 2 0.5931 0.7845 0.8879 0.9192 0.8968 0.8608
lên khi nx tăng và sự tăng này giảm đi cho dầm có tham số nz lớn hơn. Chẳng
hạn, khi nx tăng từ 0 đến 2, tham số tần số µ1 của dầm C-C tăng 29.44% ứng với
82
Bảng 4.21. Tham số tần số cơ bản µ1 của dầm C-F với ∆T = 50K
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1.0 nx = 1.5 nx = 2.0
nz = 0 0.5134 0.8649 1.0756 1.2064 1.2447 1.2511
nz = 0.2 0.4794 0.7917 0.9696 1.0647 1.0778 1.0648
nz = 0.5 0.4506 0.7280 0.8769 0.9409 0.9324 0.9028
nz = 1 0.4274 0.6757 0.8003 0.8381 0.8110 0.7665
nz = 1.5 0.4160 0.6499 0.7625 0.7871 0.7504 0.6978
nz = 2 0.4090 0.6344 0.7400 0.7568 0.7143 0.6566
00.5
11.5
2
00.5
11.5
20
1
2
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
2
6
8
10
µ 2
00.5
11.5
2
00.5
11.5
215
20
25
30
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
230
40
50
60
µ 4
nz
nx
nz
nz
nx
nx n
z
nx
Hình 4.5. Ảnh hưởng của tham số vật liệu lên bốn tham số tần số đầu tiên của dầm
C-F với ∆T = 50K
nz = 0.2, 15.04% ứng với nz = 1 và 9.85% ứng với nz = 2. Các giá trị tương ứng
với dầm C-F là 52.98%, 39.65% và 34.84%. Như vậy, tham số tần số cơ bản của
dầm C-F rất nhạy cảm với sự thay đổi của tham số vật liệu theo chiều dài, đặc
biệt là khi nz nhỏ. Ngược lại, tham số tần số µ1 của dầm giảm khi nz tăng, và
sự tăng rõ nét hơn khi nx lớn. Chẳng hạn, khi nz tăng từ 0 đến 2, tham số tần số
µ1 của dầm C-C giảm 17.39%, 31.31% và 39.0% tương ứng với giá trị của nx là
0.2, 1 và 2. Các giá trị tương ứng của dầm C-F là 16.71%, 26.05% và 31.3%.
83
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
20
0.5
1
1.5
2
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
20
0.5
1
1.5
2
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
20
0.5
1
1.5
2
µ 1
0 0.5 1 1.5 2
00.5
11.5
20
0.5
1
1.5
2
µ 1
(a) ∆T=0 K
nz
nx
(b) ∆T=20 K
nx n
z
(c) ∆T=40 K (d) ∆T=50 K
nx n
z
nx
nz
Hình 4.6. Tham số tần số cơ bản của dầm C-F với các giá trị khác nhau của sự tăng
nhiệt độ
• Sự phụ thuộc của các tham số tần số lớn hơn, µ2, µ3 và µ4 của dầm C-C và C-F
vào tham số vật liệu cũng tương tự như của dầm S-S.
• Nhiệt độ môi trường, như trường hợp dầm S-S, cũng làm giảm tham số tần số cơ
bản của dầm C-C và C-F. Tuy nhiên, sự suy giảm này chịu ảnh hưởng rõ nét bởi
tham số vật liệu và điều kiện biên. Cụ thể, từ Bảng 4.17 ta thấy với ∆T = 80K,
khi nx tăng từ 0 đến 2, tham số µ1 của dầm C-C tăng 30.14% với nz = 0.2, tăng
14.73% với nz = 1, và 9.19% với nz = 2. Khi tăng nz từ 0 đến 2, tham số µ1 của
dầm C-C này giảm 18.42% với nx = 0.2, 33.56% với nx = 1 và 42% với nx = 2.
Như vậy dầm C-C ít bị ảnh hưởng bởi sự tăng nhiệt độ. Ngược lại, dầm C-F rất
nhạy cảm với sự tăng của nhiệt độ. Bảng 4.21 cho thấy với ∆T = 50K, khi nx
tăng từ 0 đến 2, tham số tần số µ1 của dầm C-F tăng 122.11% ứng với nz = 0.2,
tăng 79.34% ứng với nz = 1 và tăng 60.54% ứng với nz = 2. Khi nz tăng từ 0
đến 2, tham số tần số µ1 của dầm giảm 36.33% ứng với nx = 0.2, giảm 59.40%
ứng với nx = 1 và giảm 90.54% ứng với nx = 2. Như vậy, khi dầm đặt trong môi
trường nhiệt độ, tham số tần số cơ bản của dầm C-F chịu ảnh hưởng mạnh bởi
tham số vật liệu, đặc biệt là tham số vật liệu theo chiều dài dầm.
84
4.2.1.4. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm
Với dầm có thiết diện ngang là hình chữ nhật, độ mảnh dầm được xác định qua
tỷ số giữa chiều dài và chiều cao dầm, L/h. Giá trị của tỷ số L/h ảnh hưởng đáng
kể tới tần số dao động của dầm như minh họa trên Hình 4.7 cho dầm S-S trong môi
trường nhiệt độ với ∆T = 50K. Quy luật phụ thuộc của tham số tần số cơ bản vào tham
số vật liệu của dầm với L/h = 10 và L/h = 30, như ta thấy từ Hình 4.7, là như nhau.
Tuy nhiên, có thể thấy rằng khi tỷ số L/h tăng, tham số tần số của dầm giảm đáng kể.
Cần lưu ý rằng, các nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng với dầm ở nhiệt độ phòng, khi
độ mảnh của dầm tăng lên thì tham số tần số của dầm cũng tăng. Tuy nhiên, như thấy
từ Hình 4.7, điều này không còn đúng khi ảnh hưởng của nhiệt độ được xét tới. Điều
này có thể giải thích bởi độ cứng của dầm có độ mảnh lớn giảm mạnh hơn nhiều so
với dầm có độ mảnh thấp khi dầm đặt trong môi trường nhiệt độ cao.
00.5
11.5
2
00.5
11.5
21.5
2
2.5
3
3.5
4
4.5
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
21.5
2
2.5
3
3.5
4
4.5
nz
nx
µ 1
(b) ∆T=50 K, L/h=30(a) ∆T=50 K, L/h=10
Hình 4.7. Sự phụ thuộc của tham số tần số cơ bản của dầm S-S với các giá trị L/h
khác nhau (∆T = 50K)
4.2.1.5. Mode dao động
Hình 4.8 minh họa ba mode dao động đầu tiên w0,u0 và γ0 của dầm S-S với
hai cặp tham số vật liệu (nx,nz) = (0.0,0.5) và (nx,nz) = (0.5,0.5), trong môi trường
nhiệt độ phòng (∆T = 0). Các mode dao động tương ứng của dầm trong môi trường
nhiệt độ với ∆T = 50K được minh họa trên các Hình 4.9 và Hình 4.10 cho các giá
trị khác nhau của cặp tham số vật liệu (nx,nz). Chú ý rằng, khi nx = 0, dầm quay về
dầm 1D-FGM với cơ tính biến đổi ngang, như vậy Hình 4.8(a) biểu diễn các mode
dao động của dầm 1D-FGM làm từ zirconia và titanium.
85
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
(a) (b)
mode 1
mode 2 mode 2
mode 3 mode 3
mode 1
nx=0, n
z=0.5 n
x=0.5, n
z=0.5
w0
u0
γ0
Hình 4.8. Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với ∆T = 0K: (a)
(nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0.5)
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
mode 1
mode 2
mode 3
(b)(a)
mode 3
mode 1
mode 2
nz = 0.1 n
z = 2
w0
u0
γ0
Hình 4.9. Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với ∆T = 50K:
(a) (nx,nz) = (1,0.1), (b) (nx,nz) = (1,2)
86
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1.5
−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
0 0.25 0.5 0.75 1−1
−0.5
0
0.5
1
1.5
nx = 0.1
mode 3 mode 3
(a) (b)
mode 1 mode 1
mode 2mode 2
nx = 2
w0
u0
γ0
Hình 4.10. Ba mode dao động đầu tiên cho u0, w0 và γ0 của dầm S-S với ∆T = 50K:
(a) (nx,nz) = (0.1,1), (b) (nx,nz) = (2,1)
Như ta thấy từ Hình 4.8, các mode dao động của dầm 2D-FGM, Hình 4.8(b),
rất khác so với các mode dao động của dầm 1D-FGM trên Hình 4.8(a). Trong khi
mode dao động thứ nhất và thứ 3 cho chuyển vị ngang w0 của dầm 1D-FGM đối xứng
qua trục đi qua điểm giữa của dầm thì với dầm 2D-FGM mode dao động không còn
đối xứng. Ta cũng thấy rõ sự khác nhau trong các mode dao động của u0 và γ0 từ Hình
4.8(a) và Hình 4.8(b). Ở mode dao động thứ hai, với dầm 1D-FGM, mode dao động
cho γ0 đối xứng với trục đi qua điểm giữa của dầm nhưng tính đối xứng này không
còn cho dầm 2D-FGM. Như vậy, sự thay đổi của tính chất vật liệu theo chiều dài trong
dầm 2D-FGM ảnh hưởng đáng kể tới mode dao động của dầm FGM. Ảnh hưởng của
nhiệt độ và giá trị của cặp tham số vật liệu tới mode dao động của dầm, như thấy từ
Hình 4.9 và Hình 4.10, không chỉ làm thay đổi biên độ dao động lớn nhất mà cả tính
đối xứng của các mode này.
4.2.2. Dầm thon
Dao động tự do của dầm thon 2D-FGM ở nhiệt độ phòng được khảo sát trong
Mục này. Dầm với ba dạng thon, A, B, C như trong phương trình (2.9), vẫn được
giả định tạo từ bốn vật liệu thành phần là thép không gỉ (SUS304), nhôm (Al), ôxít
nhôm (Al2O3), zirconia (ZrO2). Tính toán dưới đây được thực hiện cho dầm có tỷ số
87
L/h0 = 20, với h0 là chiều cao dầm ở đầu trái, x = 0. Tham số tần số cho dầm thon
trong Mục này được định nghĩa như sau:
µi = ωiL2
h0
√
ρ0
E0, i = 1..4 (4.5)
với ωi là tần số dao động thứ i của dầm; ρ0 và E0 tương ứng là mật độ khối và mô-đun
đàn hồi của Al. Kết quả số trong Mục 4.2.2 này được tính toán trên cơ sở sử dụng mô
hình PTHH bậc nhất sử dụng các hàm dạng thứ bậc, FBHi.
4.2.2.1. Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu
Mục 4.2.2.1 này nghiên cứu dầm 2D-FGM với dạng thon B và tham số thiết
diện c = 0.5. Tham số tần số cơ bản µ1 của các dầm C-F, S-S và C-C được liệt kê
tương ứng trong các Bảng 4.22-4.24 với các giá trị khác nhau của cặp tham số vật
liệu. Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu, tức là giá trị của cặp tham số vật liệu (nx,nz),
tới tham số tần số cơ bản µ1 của dầm thon có thể thấy rõ từ các Bảng này. Sự tương
tự như dầm có thiết diện ngang đồng nhất có thể nhận thấy từ các Bảng, trong đó với
mỗi giá trị của nz, tham số µ1 của dầm thon cũng tăng lên khi nx tăng và sự tăng này
rõ nét hơn khi nz nhỏ hơn. Thêm vào đó, tham số µ1 giảm đi khi tăng nz và sự suy
giảm này rõ rệt hơn cho dầm với nx lớn hơn. Nhận xét này đúng cho cả ba điều kiện
biên của dầm thon xét trong Luận án này.
Bảng 4.22. Tham số tần số µ1 của dầm thon C-F với các giá trị khác nhau của (nx,nz)
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
nz = 0 1.2825 1.4527 1.5965 1.7253 1.7582 1.7966 1.8422
nz = 0.2 1.2445 1.4181 1.5587 1.6767 1.7048 1.7358 1.7695
nz = 0.5 1.2066 1.3868 1.5255 1.6331 1.6562 1.6799 1.7021
nz = 1 1.1792 1.3689 1.5064 1.6030 1.6210 1.6372 1.6478
nz = 1.2 1.1756 1.3681 1.5051 1.5983 1.6149 1.6289 1.6363
nz = 1.5 1.1743 1.3701 1.5062 1.5951 1.6098 1.6211 1.6246
nz = 2 1.1781 1.3772 1.5116 1.5945 1.6067 1.6145 1.6130
Trên cơ sở khảo sát các Bảng 4.22-4.24 chi tiết hơn và so sánh với ảnh hưởng
của tham số vật liệu tới tham số tần số µ1 của dầm có thiết diện không đổi (hay dầm
88
Bảng 4.23. Tham số tần số µ1 của dầm thon S-S với các giá trị khác nhau của (nx,nz)
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
nz = 0 2.3869 2.5653 2.7789 3.0465 3.1319 3.2426 3.3901
nz = 0.2 2.3161 2.4686 2.6424 2.8493 2.9131 2.9943 3.1005
nz = 0.5 2.2457 2.3725 2.5085 2.6623 2.7084 2.7664 2.8412
nz = 1 2.1945 2.2945 2.3940 2.5011 2.5326 2.5721 2.6230
nz = 1.2 2.1877 2.2795 2.3688 2.4638 2.4917 2.5267 2.5720
nz = 1.5 2.1855 2.2665 2.3429 2.4234 2.4471 2.4770 2.5159
nz = 2 2.1925 2.2583 2.3177 2.3801 2.3988 2.4226 2.4541
Bảng 4.24. Tham số tần số µ1 của dầm thon C-C với các giá trị khác nhau của (nx,nz)
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
nz = 0 5.4376 6.0099 6.5160 7.0321 7.1834 7.3750 7.6277
nz = 0.2 5.2779 5.8078 6.2309 6.6122 6.7145 6.8391 6.9964
nz = 0.5 5.1191 5.6104 5.9531 6.2119 6.2726 6.3422 6.4251
nz = 1 5.0034 5.4571 5.7196 5.8663 5.8913 5.9157 5.9406
nz = 1.2 4.9880 5.4301 5.6697 5.7865 5.8026 5.8159 5.8271
nz = 1.5 4.9826 5.4087 5.6194 5.7004 5.7060 5.7064 5.7020
nz = 2 4.9979 5.4000 5.5725 5.6088 5.6016 5.5870 5.5644
đều) S-S, C-C và C-F, Bảng 4.10, 4.14 và 4.18, Mục 4.2.1.1, cho trường hợp dầm ở
nhiệt độ phòng, ta có thể nhận được sự khác nhau về ảnh hưởng của tham số vật liệu
tới tham số tần số µ1 của dầm đều và dầm thon với các điều kiện biên khác nhau như
tóm lược trong Bảng 4.25. Từ Bảng 4.25 ta có thể thấy tham số vật liệu theo chiều cao
dầm ảnh hưởng ít hơn tới tần số dao động cơ bản của dầm thon so với dầm có thiết
diện ngang không đổi, đặc biệt với dầm thon có điều kiện biên C-F, trong đó tham số
µ1 chỉ giảm 5.48% cho dầm với nx = 0.2 khi tăng nz từ 0 đến 2.
Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu tới các tần số dao động cao hơn của dầm
thon được chỉ ra trên các Hình 4.11-4.13, trong đó sự thay đổi của bốn tham số tần số
đầu tiên theo các tham số vật liệu nx và nz của dầm thon được minh họa cho các điều
89
Bảng 4.25. Ảnh hưởng của sự thay đổi tham số vật liệu tới tham số tần số của dầm
đều và dầm thon
C-F đều C-F thon S-S đều S-S thon C-C đều C-C thon
nz : 0→ 2 nx = 0.2 16.71 5.48 16.99 13.59 17.39 11.29
(µ1 giảm, %) nx = 1 26.05 8.20 32.09 28 31.31 25.37
nx = 2 31.30 14.20 40.42 38.14 39 37.08
nx : 0→ 2 nz = 0.2 52.98 42.19 35.62 33.86 29.44 32.56
(µ1 tăng, %) nz = 1 39.65 39.74 19.92 19.53 15.04 18.73
nz = 2 34.84 36.92 14.34 11.93 9.85 11.33
00.5
11.5
2
00.5
11.5
21
1.5
2
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
24
6
8
10
nz
nx
µ 2
00.5
11.5
2
00.5
11.5
210
15
20
25
nz
nx
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
220
30
40
50
nz
nx
µ 4
Hình 4.11. Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon C-F với các
tham số vật liệu
kiện biên C-F, S-S và C-C. Giống như trường hợp dầm có thiết diện ngang không đổi,
quy luật thay đổi của các tham số tần số µ2, µ3 và µ4 với các tham số vật liệu nx và nz
trên các Hình 4.11- 4.13 giống như tham số tần số cơ bản. Tức là, các tham số tần số
này tăng khi nx tăng và giảm khi nz tăng và điều này đúng với cả 3 điều kiện biên.
90
00.5
11.5
2
00.5
11.5
22
2.5
3
3.5
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
28
10
12
14
nz
nx
µ 2
00.5
11.5
2
00.5
11.5
215
20
25
30
nz
nx
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
230
40
50
60
nz
nx
µ 4Hình 4.12. Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon S-S với các tham
số vật liệu
00.5
11.5
2
00.5
11.5
24
6
8
nz
nx
µ 1
00.5
11.5
2
00.5
11.5
210
15
20
25
nz
nx
µ 2
00.5 1
1.52
00.5
11.5
220
30
40
nz
nx
µ 3
00.5
11.5
2
00.5
11.5
240
60
80
nz
nx
µ 4
Hình 4.13. Sự thay đổi của bốn tham số tần số đầu tiên của dầm thon C-C với các
tham số vật liệu
4.2.2.2. Ảnh hưởng của tham số thiết diện và dạng thon
Ảnh hưởng của tham số thiết diện c tới tham số tần số cơ bản của dầm thon
2D-FGM với các giá trị khác nhau của (nx,nz) được minh họa trên các Hình 4.14-4.16
91
tương ứng cho các điều kiện biên C-F, S-S và C-C. Như có thể thấy từ các Hình vẽ, sự
thay đổi của tham số tần số cơ bản khi tham số thiết diện c thay đổi chịu ảnh hưởng
mạnh bởi điều kiện biên và dạng thon. Trong khi tham số tần số cơ bản µ1 của dầm
C-F tăng khi tăng tham số thiết diện thì tham số µ1 của các dầm S-S và C-C giảm.
Nhận xét này đúng cho cả ba dạng thon A, B và C. Với mỗi điều kiện biên cho trước,
sự phụ thuộc của tham số tần số µ1 vào tham số thiết diện chịu sự ảnh hưởng bởi dạng
thon. Tốc độ thay đổi của tham số tần số µ1 vào tham số thiết diện c là mạnh nhất cho
các dầm C-F và S-S với dạng thon C. Tuy nhiên, với dầm C-C điều này lại xảy ra với
dạng thon B.
0 0.3 0.6 0.91
1.5
2
2.5
3
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
1.5
2
2.5
3
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
1.5
2
2.5
3
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
1.5
2
2.5
3
c
µ 1
Case ACase BCase C
Case ACase BCase C
Case ACase BCase C
Case ACase BCase C
(a) nx=0, n
z=0.5 (b) n
x=0.5, n
z=0
(c) nx=2, n
z=0.5 (d) n
x=0.5, n
z=2
Hình 4.14. Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản của dầm
thon C-F: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c) (nx,nz) = (2,0.5), (d)
(nx,nz) = (0.5,2)
4.2.2.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm
Để đánh giá ảnh hưởng của độ mảnh dầm tới tham số tần số của dầm thon
2D-FGM, Bảng 4.26 và 4.27 liệt kê tham số tần số cơ bản của các dầm C-F và S-S với
các giá trị khác nhau của tham số vật liệu và tỷ số L/h0. Như ta thấy từ các Bảng 4.26
và 4.27, tham số µ1 tăng lên khi tỷ số L/h0 lớn hơn, tức là khi dầm có độ mảnh cao
hơn. Nhận xét này đúng cho mọi cặp tham số vật liệu và cả hai điều kiện biên xem
92
0 0.3 0.6 0.91
2
3
4
5
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
2
3
4
5
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
2
3
4
5
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.91
2
3
4
5
c
µ 1
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
(a) nx=0, n
z=0.5 (b) n
x=0.5, n
z=0
(d) nx=0.5, n
z=2(c) n
x=2, n
z=0.5
Hình 4.15. Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản của dầm
thon S-S: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c) (nx,nz) = (2,0.5), (d)
(nx,nz) = (0.5,2)
xét. Khảo sát Bảng 4.26 và 4.27 kỹ lưỡng hơn và so sánh với trường hợp dầm có thiết
diện ngang không đổi ta có thể thấy rằng:
• Ảnh hưởng của độ mảnh dầm tới tần số dao động của dầm thon ít hơn so với
dầm có thiết diện ngang không đổi. Ví dụ, khi nx = nz = 1, tham số tần số cơ
bản µ1 của dầm C-F với thiết diện ngang không đổi tăng 3.01% khi độ mảnh
của dầm tăng từ 5 lên 15, trong khi cũng với giá trị tăng này của độ mảnh dầm,
tham số tần số µ1 của dầm thon C-F với c = 0.5 chỉ tăng 2.44%.
• Điều kiện biên đóng vai trò quan trọng tới ảnh hưởng của độ mảnh dầm lên tham
số tần số cơ bản của dầm. Sự tăng của tham số tần số cơ bản của dầm S-S khi
L/h0 tăng nhiều hơn đáng kể so với trường hợp dầm C-F và điều này đúng với
mọi cặp các giá trị của tham số vật liệu và tham số thiết diện.
Kết quả số liên quan tới ảnh hưởng của độ mảnh dầm tới tham số tần số cơ bản thu
được trong Mục 4.2.1.4 và Mục này cho thấy khả năng của mô hình PTHH phát triển
trong Luận án trong việc mô phỏng ảnh hưởng của biến dạng trượt tới tần số dao động
riêng của dầm.
93
0 0.3 0.6 0.93
5
7
9
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.93
5
7
9
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.93
5
7
9
c
µ 1
0 0.3 0.6 0.93
5
7
9
c
µ 1
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
Case A
Case B
Case C
(a) nx=0, n
z=0.5 (b) n
x=0.5, n
z=0
(d) nx=0.5, n
z=2(c) n
x=2, n
z=0.5
Hình 4.16. Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới tham số tần số cơ bản của dầm
thon C-C: (a) (nx,nz) = (0,0.5), (b) (nx,nz) = (0.5,0), (c) (nx,nz) = (2,0.5), (d)
(nx,nz) = (0.5,2)
4.3. Dao động cưỡng bức
Để nghiên cứu dao động cưỡng bức của dầm 2D-FGM, Mục này nghiên cứu
dầm với điều kiện biên S-S và thiết diện ngang không đổi, làm từ thép không gỉ
(SUS304), nhôm (Al), ôxít nhôm (Al2O3), zirconia (ZrO2) với các tính chất vật liệu
được cho trong Bảng 2.1, chịu lực di động P. Lực P được giả định di động từ đầu trái
sang đầu phải dầm với vận tốc không đổi v và luôn tiếp xúc với dầm trong suốt quá
trình chuyển động. Ảnh hưởng của nhiệt độ không được xét đến trong nghiên cứu ứng
xử động lực học của dầm ở Mục này. Kết quả số trình bày dưới đây, nếu không có lưu
ý gì, được tính toán cho dầm có tỷ số L/h = 20, và tất cả các tính toán được thực hiện
từ mô hình PTHH bậc nhất FBKo. Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu và vận tốc của
lực di động tới các đặc trưng dao động của dầm được khảo sát chi tiết.
Sử dụng phương pháp tích phân trực tiếp Newmark với thuật toán gia số trung
bình không đổi ta có thể tính toán được đáp ứng động lực học của dầm. Trong Luận án
này, thời gian cho phương pháp Newmark được lựa chọn đồng nhất, ∆t = ∆T ∗/500,
94
Bảng 4.26. Tham số tần số cơ bản của dầm thon C-F với các giá trị L/h0 khác nhau
(Dạng thon B)
L/h0 c nz nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
0 1.1455 1.3118 1.4461 1.5596 1.5875 1.6193 1.6564
0.5 1.0798 1.2565 1.3858 1.4789 1.4975 1.5157 1.5315
0 1 1.0555 1.2417 1.3695 1.4519 1.4658 1.4770 1.4823
1.5 1.0508 1.2429 1.3692 1.4442 1.4550 1.4618 1.4606
2 1.0535 1.2489 1.3735 1.4429 1.4513 1.4550 1.4494
5 0 1.2526 1.4177 1.5577 1.6838 1.7162 1.7541 1.7992
0.5 1.1804 1.3546 1.4888 1.5933 1.6159 1.6391 1.6610
0.5 1 1.1537 1.3367 1.4693 1.5626 1.5801 1.5958 1.6063
1.5 1.1486 1.3371 1.4679 1.5535 1.5677 1.5787 1.5821
2 1.1517 1.3431 1.4721 1.5517 1.5635 1.5710 1.5696
0 1.1719 1.3435 1.4815 1.5973 1.6255 1.6576 1.6950
0.5 1.1031 1.2859 1.4194 1.5150 1.5340 1.5524 1.5682
0 1 1.0780 1.2711 1.4035 1.4885 1.5027 1.5140 1.5192
1.5 1.0735 1.2731 1.4043 1.4818 1.4928 1.4997 1.4982
2 1.0768 1.2801 1.4097 1.4815 1.4901 1.4937 1.4877
10 0 1.2764 1.4455 1.5885 1.7167 1.7495 1.7878 1.8333
0.5 1.2012 1.3802 1.5180 1.6249 1.6479 1.6715 1.6936
0.5 1 1.1739 1.3623 1.4987 1.5946 1.6126 1.6286 .6392
1.5 1.1690 1.3633 1.4983 1.5865 1.6011 1.6123 1.6158
2 1.1727 1.3702 1.5034 1.5856 1.5978 1.6055 1.6040
0 1.1771 1.3497 1.4884 1.6047 1.6329 1.6651 1.7025
0.5 1.1076 1.2916 1.4260 1.5220 1.5411 1.5596 1.5754
0 1 1.0824 1.2768 1.4102 1.4956 1.5099 1.5213 1.5264
1.5 1.0779 1.2790 1.4111 1.4892 1.5002 1.5071 1.5055
2 1.0813 1.2861 1.4167 1.4890 1.4977 1.5013 1.4952
15 0 1.2809 1.4509 1.5944 1.7231 1.7559 1.7943 1.8399
0.5 1.2052 1.3851 1.5236 1.6309 1.6541 1.6777 1.6999
0.5 1 1.1778 1.3672 1.5044 1.6008 1.6188 1.6350 1.6456
1.5 1.1730 1.3684 1.5041 1.5929 1.6076 1.6188 1.6223
2 1.1767 1.3754 1.5095 1.5922 1.6044 1.6122 1.6106
95
Bảng 4.27. Tham số tần số µ1 của dầm thon S-S với các giá trị L/h0 khác nhau (Dạng
thon B)
L/h0 c nz nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
0 3.1157 3.3872 3.6942 4.0608 4.1740 4.3179 4.5048
0.5 2.9395 3.1436 3.3465 3.5597 3.6201 3.6937 3.7843
0 1 2.8706 3.0413 3.1957 3.3460 3.3868 3.4356 3.4946
1.5 2.8545 3.0020 3.1259 3.2402 3.2705 3.3065 3.3496
2 2.8592 2.9880 3.0896 3.1796 3.2031 3.2310 3.2643
5 0 2.3076 2.4821 2.6876 2.9429 3.0240 3.1290 3.2688
0.5 2.1747 2.2978 2.4274 2.5726 2.6159 2.6704 2.7406
0.5 1 2.1246 2.2213 2.3154 2.4156 2.4449 2.4817 2.5291
1.5 2.1142 2.1925 2.2643 2.3388 2.3607 2.3882 2.4242
2 2.1191 2.1828 2.2382 2.2954 2.3124 2.3341 2.3630
0 3.2613 3.5422 3.8666 4.2585 4.3800 4.5346 4.7355
0.5 3.0705 3.2820 3.4977 3.7276 3.7932 3.8733 3.9718
0 1 3.0001 3.1765 3.3414 3.5050 3.5499 3.6037 3.6688
1.5 2.9866 3.1383 3.2711 3.3969 3.4307 3.4709 3.5193
2 2.9950 3.1266 3.2358 3.3360 3.3627 3.3943 3.4323
10 0 2.3702 2.5479 2.7597 3.0248 3.1093 3.2187 3.3646
0.5 2.2308 2.3569 2.4916 2.6435 2.6890 2.7463 2.8200
0.5 1 2.1799 2.2792 2.3775 2.4832 2.5142 2.5531 2.6033
1.5 2.1705 2.2510 2.3264 2.4057 2.4290 2.4583 2.4966
2 2.1771 2.2425 2.3011 2.3624 2.3807 2.4040 2.4349
0 3.2911 3.5740 3.9020 4.2992 4.4224 4.5794 4.7832
0.5 3.0972 3.3102 3.5285 3.7620 3.8287 3.9101 4.0104
0 1 3.0264 3.2040 3.3711 3.5376 3.5834 3.6383 3.7047
1.5 3.0136 3.1661 3.3008 3.4290 3.4636 3.5048 3.5542
2 3.0228 3.1550 3.2658 3.3682 3.3955 3.4280 3.4670
15 0 2.3825 2.5608 2.7739 3.0408 3.1260 3.2363 3.3835
0.5 2.2418 2.3684 2.5041 2.6574 2.7034 2.7611 2.8356
0.5 1 2.1907 2.2905 2.3897 2.4964 2.5278 2.5671 2.6178
1.5 2.1816 2.2625 2.3386 2.4187 2.4424 2.4721 2.5108
2 2.1885 2.2541 2.3134 2.3755 2.3940 2.4177 2.4491
96
trong đó ∆T ∗ = L/v là tổng thời gian cần thiết cho lực chạy hết dầm. Để thuận tiện
cho thảo luận ta đưa vào tham số động lực học, Dd, được định nghĩa như sau:
Dd = max
(
w0(L/2, t)wst
)
(4.6)
trong đó wst = PL3/48EmI là độ võng tĩnh của dầm nhôm (Al) thuần nhất tựa giản
đơn chịu tải trọng tĩnh P đặt tại giữa dầm.
4.3.1. Ảnh hưởng của vận tốc lực di động
Hình 4.17 minh họa mối liên hệ giữa giá trị không thứ nguyên của độ võng tại
giữa dầm, w0(L/2, t)/wst , với giá trị không thứ nguyên của thời gian, t/∆T ∗, của dầm
2D-FGM với các giá trị khác nhau của tham số vật liệu và vận tốc của lực di động.
Ảnh hưởng của tốc độ của lực di động tới đáp ứng động lực học của dầm có thể thấy
rõ từ Hình 4.17. Với mỗi giá trị của tham số vật liệu cho trước, dầm thực hiện ít chu
trình dao động hơn khi vận tốc của lực di động lớn hơn. Điều này có thể giải thích bởi
sự tăng của tỷ số giữa vận tốc của lực di động với vận tốc tới hạn, v/vcr, khi vận tốc
của lực di động lớn hơn. Olsson [139] đã chỉ ra rằng khi tỷ số v/vcr lớn hơn, số chu
trình dao động mà dầm thực hiện sẽ ít đi. Tham số vật liệu cũng ảnh hưởng đáng kể
đến tham số động lực học của dầm, tuy nhiên nó ít làm thay đổi dáng điệu của đường
cong biểu diễn mối liên hệ giữa độ võng tại giữa dầm và thời gian.
4.3.2. Ảnh hưởng của tham số vật liệu
Mối liên hệ giữa tham số động lực học với vận tốc của lực di động được minh
họa trong Hình 4.18 cho các giá trị khác nhau của tham số vật liệu nz và nx. Ta có thể
thấy từ Hình 4.18 rằng đường cong biểu thị mối liên hệ giữa tham số động lực học Dd
và vận tốc của lực di động v của dầm 2D-FGM có dạng tương tự như với dầm thuần
nhất chịu lực di động. Tức là, khi vận tốc của lực di động lớn hơn một giá trị nào đó,
giá trị này phụ thuộc vào tham số vật liệu, thì tham số Dd đơn điệu tăng và đạt giá trị
cực trị. Sự thay đổi liên tục giữa tăng và giảm của tham số Dd khi vận tốc nhỏ được
giải thích bởi số chu trình dao động dầm thực hiện nhiều hơn khi vận tốc của lực di
động thấp [139]. Hình 4.18 cũng cho thấy sự ảnh hưởng khác nhau của tham số vật
liệu theo chiều dài dầm, nx, và tham số vật liệu theo chiều cao dầm, nz, tới tham số
động lực học Dd của dầm 2D-FGM. Tham số động lực học của dầm 2D-FGM giảm
dần khi nx tăng lên, trong khi tham số này tăng khi nz tăng. Ảnh hưởng của hai tham
số vật liệu này lên tham số động lực học Dd có thể được giải thích bởi sự thay đổi của
97
0 0.2 0.4 0.6 0.8 1−0.1
0
0.2
0.4
0.6
t/∆T*
w0(L
/2,t)
/wst
0 0.2 0.4 0.6 0.8 1−0.1
0
0.2
0.4
0.6
t/∆T*
w0(L
/2,t)
/wst
0 0.2 0.4 0.6 0.8 1−0.2
0
0.4
0.8
1.2
t/∆T*
w0(L
/2,t)
/wst
0 0.2 0.4 0.6 0.8 1−0.05
0
0.1
0.2
0.3
t/∆T*
w0(L
/2,t)
/wst
v=20 m/sv=50 m/sv=100 m/s
v=20 m/sv=50 m/sv=100 m/s
v=20 m/sv=50 m/sv=100 m/s
v=20 m/sv=50 m/sv=100 m/s
(a) (b)
(c) (d)
Hình 4.17. Mối liên hệ của độ võng không thứ nguyên tại giữa dầm theo thời gian
với các giá trị khác nhau của tham số vật liệu: (a) (nx,nz) = (1/3,1/3), (b) (nx,nz) =
(3,3), (c) (nx,nz) = (0,3), (d) (nx,nz) = (3,0)
độ cứng dầm khi các tham số vật liệu thay đổi như nói tới trong phân tích dao động tự
do của dầm 2D-FGM.
Bảng 4.28 liệt kê tham số động lực học của dầm 2D-FGM với các giá trị khác
nhau của vận tốc lực di động và các tham số vật liệu. Ảnh hưởng của sự phân bố vật
liệu tới tham số động lực học của dầm 2D-FGM có thể thấy rõ từ Bảng 4.28. Với cùng
một vận tốc lực di động, sự tăng của tham số nx luôn dẫn tới sự suy giảm của tham
số động lực học. Ngược lại, tham số động lực học tăng lên khi tham số vật liệu theo
chiều cao dầm lớn hơn.
Ảnh hưởng của tham số vật liệu tới tham số động lực học lớn nhất cũng có thể
thấy rõ từ Bảng 4.29, trong đó giá trị lớn nhất của tham số động lực học, max (Dd),
và vận tốc tương ứng được liệt kê cho các giá trị khác nhau của cặp tham số vật liệu
(nx,nz). Các kết quả số được cho trong Bảng 4.29 thu được bằng cách tăng dần vận
tốc của lực di động với gia số là 1 m/s, như Simsek và Kocaturk [49] đề xuất.
98
0 50 100 150 200 250 300 3500.2
0.3
0.4
0.5
0.6
0.7
0.8
0.9
v (m/s)
Dd
0 50 100 150 200 250 300 3500.2
0.3
0.4
0.5
0.6
0.7
0.8
0.9
v (m/s)
Dd
nx=0
nx=1/3
nx=1
nx=3
nz=0
nz=1/3
nz=1
nz=3 (a) (b)
nz=1/3 n
x=1/3
Hình 4.18. Mối liên hệ giữa tham số động lực học với vận tốc lực di động: (a) nz = 1/3,
nx thay đổi; (b) nx = 1/3, nz thay đổi
0
0.5
1
1.5
2 00.5
11.5
2
0.2
0.3
0.4
0.5
0.6
0.7
nz
(a) v=20 m/s
nx
Dd
0
0.5
1
1.5
2 0
0.5
1
1.5
20.2
0.4
0.6
0.8
1
1.2
nz
(b) v=100 m/s
nx
Dd
Hình 4.19. Sự thay đổi của tham số động lực học với các tham số vật liệu
Để có bức tranh trực quan hơn về sự phụ thuộc của tham số động lực học vào
sự phân bố của vật liệu, Hình 4.19 minh họa sự thay đổi của tham số Dd theo hai tham
số vật liệu nz và nx cho 2 giá trị của vận tốc lực di động, v = 20 m/s và v = 100m/s.
Như ta thấy từ Hình 4.19, tham số động lực học Dd tăng lên khi nz tăng nhưng lại
giảm khi tăng nx. Nhận xét này đúng cho cả hai giá trị của vận tốc lực di động. Với
các giá trị của tham số vật liệu khảo sát ở đây, tham số động lực học đạt giá trị lớn
nhất khi nz=2 và nx=0, tức là khi dầm 2D-FGM quay về dầm 1D-FGM tạo bởi Al và
99
Bảng 4.28. Tham số động lực học của dầm 2D-FGM với các giá trị khác nhau của
vận tốc lực di động
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
nz = 0 0.3736 0.3345 0.2912 0.2542 0.2454 0.2344 0.2210
nz = 0.5 0.5137 0.4429 0.3845 0.3275 0.3126 0.2954 0.2759
v=20 m/s nz = 1 0.6066 0.5052 0.4345 0.3686 0.3518 0.3325 0.3106
nz = 1.5 0.6595 0.5405 0.4613 0.3897 0.3716 0.3510 0.3276
nz = 2 0.6900 0.5619 0.4770 0.4017 0.3828 0.3613 0.3371
nz = 0 0.4127 0.3592 0.3059 0.2549 0.2489 0.2409 0.2304
nz = 0.5 0.5647 0.4856 0.4126 0.3460 0.3293 0.3103 0.2890
v=40 m/s nz = 1 0.6598 0.5595 0.4718 0.3948 0.3756 0.3540 0.3297
nz = 1.5 0.7159 0.6008 0.5039 0.4205 0.4001 0.3769 0.3510
nz = 2 0.7501 0.6252 0.5225 0.4355 0.4142 0.3902 0.3633
nz = 0 0.4099 0.3347 0.3070 0.2796 0.2708 0.2598 0.2461
nz = 0.5 0.5866 0.4726 0.3827 0.3382 0.3279 0.3152 0.2997
v=60 m/s nz = 1 0.6984 0.5561 0.4485 0.3641 0.3491 0.3348 0.3175
nz = 1.5 0.7604 0.6019 0.4849 0.3941 0.3731 0.3499 0.3247
nz = 2 0.7946 0.6278 0.5062 0.4123 0.3905 0.3665 0.3405
ZrO2. Ngoài ra ta cũng có thể nhận thấy rằng tham số động lực học nhận được giá trị
thấp nhất khi nx=2 và nz=0. Các giá trị này của tham số vật liệu tương ứng với dầm
1D-FGM được tạo bởi 2 gốm, có cơ tính biến đổi theo chiều dài. Vì mô-đun của gốm
cao nên độ cứng của dầm lớn, vì thế tham số động lực học của dầm thấp là điều có
thể hiểu được. Hình 4.18 và Hình 4.19 gợi ý cho ta khả năng thiết kế dầm 2D-FGM
để có tham số động lực học thấp trên cơ sở lựa chọn các giá trị của tham số vật liệu
một cách phù hợp.
Sự phân bố theo chiều cao của ứng suất pháp không thứ nguyên tại thiết diện
ngang ở giữa dầm 2D-FGM được minh họa trên Hình 4.20 cho trường hợp vận tốc
của lực di động v=100 m/s và các giá trị khác nhau của tham số vật liệu. Ứng suất
trên Hình 4.20 được tính tại thời điểm lực di động đi tới giữa dầm và được trực chuẩn
100
Bảng 4.29. Tham số động lực học lớn nhất và tốc độ của lực di động với các giá trị
khác nhau của tham số vật liệu
nx = 0 nx = 0.2 nx = 0.5 nx = 1 nx = 1.2 nx = 1.5 nx = 2
nz = 0 max(Dd) 0.6107 0.5378 0.4725 0.4130 0.3979 0.3804 0.3605
v (m/s) 163 180 199 222 226 234 243
nz = 0.5 max(Dd) 0.8363 0.7176 0.6171 0.5291 0.5071 0.4821 0.4537
v (m/s) 155 167 179 195 197 200 205
nz = 1 max(Dd) 0.9798 0.8254 0.6996 0.5924 0.5660 0.5360 0.5023
v (m/s) 152 164 173 182 185 187 190
nz = 1.5 max(Dd) 1.0638 0.8865 0.7453 0.6268 0.5978 0.5650 0.5281
v (m/s) 147 161 170 177 180 182 185
nz = 2 max(Dd) 1.1142 0.9229 0.7724 0.6471 0.6166 0.5821 0.5434
v (m/s) 146 160 167 176 178 180 181
theo công thức σ∗ = σxx/σ0, trong đó σ0 = PLh/8I. Sự phân bố theo chiều cao của
ứng suất pháp của dầm 2D-FGM, như ta thấy từ Hình 4.20, khác xa so với sự phân bố
ứng suất pháp trong dầm thuần nhất. Ứng suất không bị triệt tiêu tại mặt giữa dầm,
trừ trường hợp nz = 0, khi đó dầm quay về dầm 1D-FGM tạo bởi 2 gốm, với cơ tính
biến đổi theo chiều dài. Ảnh hưởng của tham số nz lên sự phân bố ứng suất pháp cũng
rất khác so với tham số nx. Cường độ cực đại của cả ứng suất nén và ứng suất kéo đều
giảm khi nx tăng, và ngược lại, tăng khi nz tăng. Như vậy, bằng cách tăng tham số nx
ta có thể làm giảm tham số động lực học Dd và đồng thời làm giảm cường độ cực đại
của ứng suất pháp.
4.3.3. Ảnh hưởng của độ mảnh dầm
Để nghiên cứu ảnh hưởng của biến dạng trượt tới dao động cưỡng bức của dầm
2D-FGM, đường cong biểu diễn sự phụ thuộc của tham số động lực học Dd vào vận
tốc của lực di động v được xác định cho các giá trị khác nhau của tỷ số L/h, cụ thể
L/h=5, 10, 15 và 20. Kết quả tính toán được minh họa trên Hình 4.21 cho hai trường
hợp của tham số vật liệu, nx = nz = 1/3 và nx = nz = 3. Từ Hình 4.21 ta thấy rằng tỷ
số L/h, đặc trưng cho độ mảnh của dầm, ảnh hưởng rõ nét tới đường cong biểu diễn
101
−2 −1 0 1 2−0.5
−0.25
0
0.25
0.5
σ*
z/h
−2 −1 0 1 2−0.5
−0.25
0
0.25
0.5
σ*
z/h
n
x=0
nx=1/3
nx=1
nx=3
nz=0
nz=1/3
nz=1
nz=3
(a) nz=1/3 (b) n
x=1/3
Hình 4.20. Phân bố theo chiều cao của ứng suất pháp không thứ nguyên tại giữa dầm
với v = 100m/s: (a) nz = 1/3, nx thay đổi, (b) nx = 1/3, nz thay đổi
quan hệ giữa tham số động lực học và vận tốc của lực di động. Tham số động lực
học đạt giá trị cực đại ở vận tốc lớn hơn khi dầm có độ mảnh thấp hơn. Nhận xét này
không phụ thuộc vào giá trị của tham số vật liệu.
0 100 200 300 3500.3
0.35
0.4
0.45
0.5
0.55
0.6
0.65
v (m/s)
Dd
0 100 200 300 3500.3
0.35
0.4
0.45
0.5
0.55
v (m/s)
Dd
L/h=20L/h=15L/h=10L/h=5
L/h=20L/h=15L/h=10L/h=5
(a) (b)
Hình 4.21. Mối liên hệ giữa tham số động lực học với vận tốc của lực di động với các
giá trị L/h khác nhau: (a) nx = nz = 1/3, (b) nx = nz = 3.
Kết luận Chương 4
Trên cơ sở so sánh kết quả số nhận được trong Luận án và kết quả đã công
bố, Chương 4 đã chứng tỏ cả 4 mô hình PTHH phát triển trong Luận án đáng tin cậy
102
trong việc đánh giá các đặc trưng dao động của dầm FGM. Ba mô hình PTHH, mô
hình FBKo, FBHi và mô hình TBSγ , được khẳng định có tốc độ hội tụ cao trong khi
mô hình TBSθ có tốc độ hội tụ chậm hơn nhiều.
Sử dụng các mô hình PTHH và chương trình tính toán số xây dựng được,
Chương 4 đã tiến hành phân tích các bài toán dao động tự do và dao động cưỡng bức
của dầm 2D-FGM. Các kết quả số nhận được trong Chương 4 được minh họa bằng
các bảng biểu và đồ thị. Trên cơ sở kết quả số nhận được, Chương 4 đã đưa ra một số
nhận xét liên quan tới ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu, tham số hình học tới các đặc
trưng dao động của dầm 2D-FGM. Các kết quả số nhận được trong Chương 4 giúp
cho việc thiết kế và tối ưu hóa kết cấu dầm 2D-FGM chịu tải trọng động.
Kết quả số trình bày trong Mục 4.2.1 về dao động tự do của dầm 2D-FGM đặt
trong môi trường nhiệt độ được trình bày trong bài báo số [2], kết quả của Mục 4.2.2
về dao động của dầm thon 2D-FGM được trình bày trong bài số [1], trong khi kết quả
về dao động cưỡng bức trong Mục 4.3 là nội dung chính của bài báo số [4] trong Mục
“Danh mục công trình liên quan tới Luận án”, trang 106.
KẾT LUẬN
Một số kết luận chính của luận án có thể tóm lược dưới đây:
• Luận án đã xây dựng được bốn mô hình PTHH dùng trong phân tích dao động
của dầm 2D-FGM, trong đó có hai mô hình dựa trên lý thuyết biến dạng trượt
bậc nhất (FSDT): mô hình FBKo và mô hình FBHi; hai mô hình dựa trên lý
thuyết biến dạng trượt bậc ba cải tiến (ITSDT): mô hình TBSθ và mô hình
TBSγ . Ảnh hưởng của nhiệt độ và sự thay đổi của thiết diện ngang cũng được
xét tới trong việc xây dựng mô hình PTHH. Biểu thức cho ma trận độ cứng và
ma trận khối lượng của mô hình FBHi, sử dụng FSDT và các hàm dạng thứ bậc
có dạng giản đơn hơn so với mô hình FBKo và các mô hình TBSθ và TBSγ .
Tuy nhiên, giống như mô hình FBKo, mô hình FBHi vẫn phải sử dụng hệ số
điều chỉnh trượt, trong đó việc lựa chọn giá trị cho hệ số này vẫn là vấn đề còn
tranh cãi.
• Các mô hình FBKo, FBHi và TBSγ có tốc độ hội tụ nhanh và được sử dụng để
tính toán các bài toán cụ thể. Tuy nhiên tốc độ hội tụ của mô hình PTHH trong
tính toán các đặc trưng dao động tự do của dầm thon chậm hơn nhiều. Độ tin cậy
của các mô hình PTHH và chương trình tính toán số được kiểm tra bằng cách so
sánh với các kết quả đã công bố.
• Trên cơ sở phân tích các bài toán cụ thể về dao động tự do và dao động cưỡng
bức bằng các mô hình PTHH và chương trình tính toán số xây dựng trong Luận
án, một số kết luận liên quan tới ứng xử của dầm 2D-FGM có thể tóm lược dưới
đây:
- Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu theo chiều cao tới tần số dao động riêng
của dầm 2D-FGM tương tự như dầm 1D-FGM có cơ tính biến đổi ngang. Sự
thay đổi tính chất vật liệu theo chiều dài trong dầm 2D-FGM ảnh hưởng rõ nét
tới tần số dao động cơ bản của dầm. Tần số dao động của dầm cao hơn khi tham
số xác định sự thay đổi tính chất vật liệu theo chiều dài dầm lớn hơn.
- Nhiệt độ môi trường tăng làm giảm tần số dao động riêng của dầm 2D-FGM.
Tuy nhiên, ảnh hưởng của nhiệt độ tới tần số dao động riêng phụ thuộc vào giá
trị của tham số vật liệu, trong khi quy luật phụ thuộc của tham số tần số cơ bản
103
104
vào tham số vật liệu không bị ảnh hưởng bởi sự tăng của nhiệt độ. Trong ba điều
kiện biên xét trong Luận án, tần số dao động của dầm công-xôn nhạy cảm hơn
với sự thay đổi của tham số vật liệu và nhiệt độ so với dầm tựa giản đơn và dầm
ngàm hai đầu. Các mode dao động của dầm 2D-FGM khác xa so với mode dao
động của dầm 1D-FGM và các mode dao động cũng chịu ảnh hưởng bởi sự phân
bố vật liệu và nhiệt độ môi trường. Đặc biệt, khi dầm đặt trong môi trường nhiệt
độ, dầm càng mảnh thì tham số tần số cơ bản của dầm càng giảm. Điều này chỉ
ra rằng dầm càng mảnh sẽ càng chịu nhiệt kém hơn.
- Ảnh hưởng của sự phân bố vật liệu tới tần số dao động riêng của dầm thon
không chỉ phụ thuộc vào giá trị của tham số thiết diện, tức là độ thon mà còn
phụ thuộc cả vào điều kiện biên của dầm. Ảnh hưởng của tham số thiết diện tới
tần số dao động riêng cũng phụ thuộc vào dạng thon.
- Các tham số vật liệu ảnh hưởng trái ngược nhau tới tham số động lực học của
dầm 2D-FGM. Tham số động lực học của dầm lớn hơn khi tham số đặc trưng
cho sự phân bố vật liệu theo chiều cao lớn hơn nhưng nhỏ đi khi tham số đặc
trưng cho sự phân bố vật liệu theo chiều dài lớn hơn. Kết luận này đúng cho mọi
giá trị của vận tốc lực di động. Tham số động lực học của dầm 2D-FGM lớn hơn
khi dầm có tỷ số L/h nhỏ hơn, tức là có độ mảnh thấp hơn.
Hướng nghiên cứu tiếp theo
Các mô hình PTHH trong Luận án được xây dựng dựa trên một số giả thiết và
sử dụng cho nghiên cứu dao động của dầm 2D-FGM. Những vấn đề trình bày trong
Luận án mới chỉ là các kết quả ban đầu của tác giả trong lĩnh vực này. Nhiều vấn đề
liên quan tới đề tài cần được nghiên cứu, mở rộng để có thể mô phỏng tốt hơn các
yếu tố thực tế của bài toán dao động của dầm 2D-FGM nói riêng, kết cấu FGM nói
chung. Thêm vào đó, với các ưu điểm của vật liệu mới, kết cấu có thể được thiết kế
mảnh hơn và có thể trải qua biến dạng dẻo trong quá trình làm việc và vì thế yếu tố
phi tuyến cần được tính tới trong việc xây dựng các mô hình PTHH. Một số vật liệu
mới, chẳng hạn vật liệu nano gia cường ống carbon, được khởi tạo trong thời gian gần
đây, đặt ra các vấn đề thực tế về phát triển phương pháp phân tích kết cấu làm từ vật
liệu này. Một số bài toán liên quan tới dao động của kết cấu dầm dưới đây có thể mở
rộng và tiếp tục phát triển trực tiếp từ Luận án:
105
(1) Dao động phi tuyến của dầm FGM
Dao động phi tuyến của kết cấu là bài toán phức tạp, trong đó phương pháp số
thường được sử dụng như là công cụ chính để nghiên cứu. Mô hình PTHH dùng
trong phân tích dao động phi tuyến của kết cấu FGM nói chung, dầm FGM nói
riêng, theo hiểu biết của tác giả, hiện chưa có công bố. Hướng nghiên cứu này,
vì thế có nhiều triển vọng, đặc biệt về mặt học thuật. Xây dựng mô hình PTHH
để phân tích dao động tự do và dao động cưỡng bức của dầm 2D-FGM với độ
võng lớn là vấn đề có thể phát triển trực tiếp từ các mô hình trong Luận án.
(2) Dao động cưỡng bức của dầm nghiêng 2D-FGM chịu khối lượng hoặc hệ di
động
Các công bố liên quan tới dao động của dầm làm từ FGM chịu tải trọng di động
hiện mới chỉ xét trường hợp dầm nằm ngang. Trên thực tế, các dầm có thể nằm
nghiêng và vì thế, ảnh hưởng của góc nghiêng tới đáp ứng động lực học của dầm
là bài toán quan trọng, có ý nghĩa thực tế. Bài toán này có thể giải quyết bằng
cách cải biên các mô hình PTHH và thuật toán trình bày trong Luận án.
(3) Dao động của dầm FGM gia cường bởi ống nano carbon
Một số nghiên cứu liên quan tới kết cấu FGM gia cường bởi ống nano carbon
đã được các tác giả trong và ngoài nước công bố trong thời gian gần đây. Với ưu
điểm về khả năng mô phỏng kết cấu có dạng hình học phức tạp, phương pháp
PTHH có thể sử dụng để phân tích các dầm có thiết diện ngang không đồng nhất
hoặc các dầm cong. Xây dựng mô hình PTHH để phân tích dao động của dầm
FGM gia cường bởi ống nano carbon có tính tới yếu tố thay đổi của thiết diện
ngang và nhiệt độ môi trường là vấn đề có thể phát triển trực tiếp từ Luận án.
DANH MỤC CÔNG TRÌNH LIÊN QUAN TỚI LUẬN ÁN
Kết quả của Luận án đã được công bố trên một số Tạp chí Quốc tế, Tạp chí
Quốc gia và Tuyển tập các Hội nghị Khoa học chuyên ngành, cụ thể:
1. NGUYEN DINH KIEN and TRAN THI THOM, Free vibration of tapered BFGM
beams using an efficient shear deformable finite element model, Steel and Com-
posite Structures, 2018, 29(3), 363-377 (ISI Journal).
2. TRAN THI THOM and NGUYEN DINH KIEN, Free vibration analysis of 2-D
FGM beams in thermal environment based on a new third-order shear deforma-
tion theory, Vietnam Journal of Mechanics, 2018, 40(2), 121-140.
3. TRAN THI THOM and NGUYEN DINH KIEN, Free vibration of two-directional
FGM beams using a higher-order Timoshenko beam element, Journal of Sci-
ence and Technology, 2018, 56(3), 380-396.
4. NGUYEN DINH KIEN, NGUYEN QUANG HUAN, TRAN THI THOM and BUI
VAN TUYEN, Vibration of bi-dimensional functionally graded Timoshenko beams
excited by a moving load, Acta Mechanica, 2017, 228, 141–155 (ISI Journal).
5. TRAN THI THOM, NGUYEN DINH KIEN and NGUYEN DUC HIEU, Beam ele-
ment based on a new third-order shear deformation theory for vibration analysis
of 2-D FGM beams, Tuyển tập Hội nghị Cơ học toàn quốc lần thứ X, Hà Nội,
2017, 1165-1172.
6. TRAN THI THOM, NGUYEN QUANG HUAN, NGUYEN DINH KIEN and BUI
VAN TUYEN, Fundamental frequency analysis of FG porous beams in thermal
environment using the improved third-order shear deformation theory, Proceed-
ings of 4th International Conference on Engineering Mechanics and Automation
(ICEMA4), Hanoi, 2016, 393-400.
7. TRAN THI THOM, BUI VAN TUYEN and NGUYEN DINH KIEN, Vibration of
functionally graded sandwich beams in high temperature environment, Tuyển
tập Hội nghị Khoa học toàn quốc Cơ học Vật rắn biến dạng lần thứ XII, Đại học
Duy Tân, Đà Nẵng, 2015, 1388-1395.
106
Tài liệu tham khảo
[1] M. Koizumi, FGM activities in Japan, Composites Part B: Engineering, 1997,
28(1-2), 1–4.
[2] K. Wakashima, T. Hirano, and M. Niino, Space applications of advanced
structural materials: Proceedings of an international symposium (ESA SP),
European Space Agency, Noordwijk, The Netherlands, 1990.
[3] A.E. Alshorbagy, M.A. Eltaher, and F.F. Mahmoud, Free vibration character-
istics of a functionally graded beam by finite element method, Applied Math-
ematical Modelling, 2011, 35(1), 412–425.
[4] A. Shahba, R. Attarnejad, M.T. Marvi, and S. Hajilar, Free vibration and sta-
bility of axially functionally graded tapered Euler-Bernoulli beams, Shock and
Vibration, 2011, 18(5), 683–696.
[5] A. Shahba, R. Attarnejad, M.T. Marvi, and S. Hajilar, Free vibration and sta-
bility analysis of axially functionally graded tapered Timoshenko beams with
classical and non-classical boundary conditions, Composites Part B: Engi-
neering, 2011, 42(4), 801–808.
[6] B.S. Gan and Nguyen Dinh Kien, Dynamic analysis of multi-span function-
ally graded beams subjected to a variable speed moving load, Proceedings of
the 9th International Conference on Structural Dynamics, EURODYN 2014,
Porto, Portugal, June 2014, 2014, 3879–3886.
[7] B.S. Gan, Trinh Thanh Huong, Le Thi Ha, and Nguyen Dinh Kien, Dynamic
response of non-uniform Timoshenko beams made of axially FGM subjected
to multiple moving point loads, Structural Engineering and Mechanics, 2015,
53(5), 981–995.
[8] B.S. Gan, Nguyen Dinh Kien, and Le Thi Ha, Effect of intermediate elastic
support on vibration of functionally graded Euler-Bernoulli beams excited by
a moving point load, Journal of Asian Architecture and Building Engineering,
2017, 16(2), 363–369.
107
108
[9] Lê Thị Hà, Phân tích dầm FGM có mặt cắt ngang thay đổi chịu tải trọng di
động, Luận án Tiến sĩ Cơ kỹ thuật, Học viện Khoa học và Công nghệ, VAST,
Hà Nội, 2016.
[10] Y. Wang and D. Wu, Thermal effect on the dynamic response of axially func-
tionally graded beam subjected to a moving harmonic load, Acta Astronau-
tica, 2016, 127, 171–181.
[11] Nguyễn Ngọc Huyên, Phân tích dao động và chẩn đoán vết nứt dầm FGM,
Luận án Tiến sĩ Cơ kỹ thuật, Học viện Khoa học và Công nghệ, VAST, Hà
Nội, 2017.
[12] Nguyen Tien Khiem and Nguyen Ngoc Huyen, A method for crack identifi-
cation in functionally graded Timoshenko beam, Journal of Nondestructive
Testing and Evaluation, 2017, 32(3), 319–341.
[13] Vũ Thị An Ninh, Dao động và chẩn đoán vết nứt trong dầm bậc, Luận án Tiến
sĩ Cơ Kỹ thuật, Học Viện Khoa học và Công nghệ, VAST, Hà Nội, 2018.
[14] Bùi Văn Tuyển, Dao động của dầm FGM có lỗ rỗng vi mô trong môi trường
nhiệt độ chịu tải trọng di động, Luận án Tiến sĩ Cơ Kỹ thuật, Học Viện Khoa
học và Công nghệ, VAST, Hà Nội, 2018.
[15] B.V. Sankar, An elasticity solution for functionally graded beams, Composites
Science and Technology, 2001, 61(5), 689–696.
[16] J. Ying, C.F. Lu, and W.Q. Chen, Two-dimensional elasticity solutions for
functionally graded beams resting on elastic foundations, Composite Struc-
tures, 2008, 84(3), 209–219.
[17] S. Ben-Oumrane, T. Abedlouahed, M. Ismail, B.B. Mohamed, M. Mustapha,
and A.B. El Abbas, A theoretical analysis of flexional bending of
Al/Al2O3 S-FGM thick beams, Computational Materials Science, 2009,
44(4), 1344–1350.
[18] A. Mahi, E.A. Adda Bedia, A. Tounsi, and I. Mechab, An analytical method
for temperature-dependent free vibration analysis of functionally graded
109
beams with general boundary conditions, Composite Structures, 2010, 92(8),
1877–1887.
[19] W.-Y. Jung, W.-T. Park, and S.-C. Han, Bending and vibration analysis of S-
FGM microplates embedded in Pasternak elastic medium using the modified
couple stress theory, International Journal of Mechanical Sciences, 2014, 37,
150–162.
[20] M. Simsek, Buckling of Timoshenko beams composed of two-dimensional
functionally graded material (2D-FGM) having different boundary condi-
tions, Composite Structures, 2016, 149, 304–314.
[21] L.F. Qian and R.C. Batra, Design of bidirectional functionally graded plate
for optimal natural frequency, Journal of Sound and Vibration, 2005, 280(1),
415–424.
[22] C.F. Lu, W.Q. Chen, R.Q. Xu, and C.W. Lim, Semi-analytical elasticity so-
lutions for bi-directional functionally graded beams, International Journal of
Solids and Structures, 2008, 45, 258–275.
[23] M. Simsek, Bi-directional functionally graded materials (BDFGMs) for free
and forced vibration of Timoshenko beams with various boundary conditions,
Composite Structures, 2015, 133, 968–978.
[24] N. Shafiei, S.S. Mirjavadi, B.M. Afshari, S. Rabby, and M. Kazemi, Vibra-
tion of two-dimensional imperfect functionally graded (2D-FG) porous nano-
/micro-beams, Computer Methods in Applied Mechanics and Engineering,
2017, 322, 615–632.
[25] M. Nemat-Alla and N. Noda, Edge crack problem in a semi-infinite FGM
plate with a bi-directional coefficient of thermal expansion under two-
dimensional thermal loading, Acta Mechanica, 2000, 144(3-4), 211–229.
[26] M. Nemat-Alla, Reduction of thermal stresses by developing two-dimensional
functionally graded materials, International Journal of Solids and Structures,
2003, 40, 7339–7356.
110
[27] M. Asgari and M. Akhlaghi, Natural frequency analysis of 2D-FGM thick
hollow cylinder based on three-dimensional elasticity equations, European
Journal of Mechanics - A/Solids, 2011, 30(2),72–81.
[28] Thom Van Do, Dinh Kien Nguyen, Nguyen Dinh Duc, Duc Hong Doan, and
Tinh Quoc Bui, Analysis of bi-directional functionally graded plates by FEM
and a new third-order shear deformation plate theory, Thin-Walled Structures,
2017, 119, 687–699.
[29] M. Aydogdu and V. Taskin, Free vibration analysis of functionally graded
beams with simply supported edges, Materials & Design, 2007, 28(5),
1651–1656.
[30] M.A. Benatta, I. Mechab, A. Tounsi, and E.A. Adda Bedia, Static analysis
of functionally graded short beams including warping and shear deformation
effects, Computational Materials Science, 2008, 44(2), 765–773.
[31] X.-F. Li, A unified approach for analyzing static and dynamic behaviors
of functionally graded Timoshenko and Euler–Bernoulli beams, Journal of
Sound and Vibration, 2008, 318(4-5), 1210–1229.
[32] S.A. Sina, H.M. Navazi, and H. Haddadpour, An analytical method for free
vibration analysis of functionally graded beams, Materials & Design, 2009,
30(3), 741–747.
[33] G. Giunta, D. Crisafulli, S. Belouettar, and E. Carrera, Hierarchical theories
for the free vibration analysis of functionally graded beams, Composite Struc-
tures, 2011, 94(1), 68–74.
[34] D. Wei and Y. Liu, Analytic and finite element solutions of the power-law
Euler–Bernoulli beams, Finite Elements in Analysis and Design, 2012, 52,
31–40.
[35] D. Wei, Y. Liu, and Z. Xiang, An analytical method for free vibration anal-
ysis of functionally graded beams with edge cracks, Journal of Sound and
Vibration, 2012, 331(7), 1686–1700.
111
[36] S.K. Lai, J. Harrington, Y. Xiang, and K.W. Chow, Accurate analytical pertur-
bation approach for large amplitude vibration of functionally graded beams,
International Journal of Non-Linear Mechanics, 2012, 47(5), 473–480.
[37] M. Birsan, T. Sadowski, L. Marsavina, E. Linul, and D. Pietras, Mechani-
cal behavior of sandwich composite beams made of foams and functionally
graded materials, International Journal of Solids and Structures, 2013, 50(3-
4), 519–530.
[38] Y. Liu and D.W. Shu, Free vibration analysis of exponential functionally
graded beams with a single delamination, Composites Part B: Engineering,
2014, 59, 166–172.
[39] Y. Kiani and M.R. Eslami, Thermal buckling analysis of functionally graded
material beams, International Journal of Mechanics and Materials in Design,
2010, 6(3), 229–238.
[40] G. Shi, A new simple third-order shear deformation theory of plates, Interna-
tional Journal of Solids and Structures, 2007, 44(13), 4399–4417.
[41] N. Wattanasakulpong, B.G. Gangadhara, and D.W. Kelly, Thermal buck-
ling and elastic vibration of third-order shear deformable functionally graded
beams, International Journal of Mechanical Sciences, 2011, 53(9), 734–743.
[42] L.S. Ma and D.W. Lee, Exact solutions for nonlinear static responses of a
shear deformable FGM beam under an in-plane thermal loading, European
Journal of Mechanics A/Solids, 2012, 31(1), 13–20.
[43] U. Eroglu, In-plane free vibrations of circular beams made of functionally
graded material in thermal environment: Beam theory approach, Composite
Structures, 2015, 122, 217–228.
[44] H. Shen and Z.X. Wang, Nonlinear analysis of shear deformable FGM beams
resting on elastic foundations in thermal environments, International Journal
of Mechanical Sciences, 2014, 81, 195–206.
112
[45] A. Fallah and M.M. Aghdam, Nonlinear free vibration and post-buckling anal-
ysis of functionally graded beams on nonlinear elastic foundation, European
Journal of Mechanics A/Solids, 2011, 30(4), 571-583.
[46] Y. Kiani, M. Sadighi, S. Jedari Salami, and M.R. Eslami, Low velocity impact
response of thick FGM beams with general boundary conditions in thermal
field, Composite Structures, 2013, 104, 293-303.
[47] S.E. Ghiasian, Y. Kiani, and M.R. Eslami, Dynamic buckling of suddenly
heated or compressed FGM beams resting on nonlinear elastic foundation,
Composite Structures, 2013, 106, 225-234.
[48] N.A. Apetre, B.V. Sankar, and D.R. Ambur, Low-velocity impact response
of sandwich beams with functionally graded core, International Journal of
Solids and Structures, 2006, 43(9), 2479–2496.
[49] M. Simsek and T. Kocaturk, Free and forced vibration of a functionally graded
beam subjected to a concentrated moving harmonic load, Composite Struc-
tures, 2009, 90(4), 465-473.
[50] M. Simsek, Vibration analysis of a functionally graded beam under a moving
mass by using different beam theories, Composite Structures, 2010, 92(4),
904-917.
[51] M. Simsek, T. Kocaturk, and S.D. Akbas, Dynamic behavior of an axially
functionally graded beam under action of a moving harmonic load, Composite
Structures, 2012, 94(8), 2358-2364.
[52] M. Simsek and M. Al-shujairi, Static, free and forced vibration of functionally
graded (FG) sandwich beams excited by two successive moving harmonic
loads, Composites Part B: Engineering, 2017, 108, 18-34.
[53] J. Yang, Y. Chena, Y. Xiang, and X.L. Jia, Free and forced vibration of cracked
inhomogeneous beams under an axial force and a moving load, Journal of
Sound and Vibration, 2008, 312(1-2), 166–181.
113
[54] S.M.R. Khalili, A.A. Jafari, and S.A. Eftekhari, A mixed Ritz-DQ method for
forced vibration of functionally graded beams carrying moving loads, Com-
posite Structures, 2010, 92(10), 2497–2511.
[55] K. Rajabi, M.H. Kargarnovin, and M. Gharini, Dynamic analysis of a func-
tionally graded simply supported Euler–Bernoulli beam subjected to a moving
oscillator, Acta Mechanica, 2013, 224(2), 425–446.
[56] Z.-H. Wang, X.-H. Wang, G.-D. Xu, S. Cheng, and T. Zeng, Free vibration of
two-directional functionally graded beams, Composite Structures, 2016, 135,
191–198.
[57] Y. Huang and X.-F. Li, A new approach for free vibration of axially func-
tionally graded beams with non-uniform cross-section, Journal of Sound and
Vibration, 2010, 329(11), 2291–2303.
[58] Y. Huang and X.-F. Li, Buckling analysis of non-uniform and axially graded
columns with varying flexural rigidity, Journal of Engineering Mechanics,
ASCE, 2011, 137(1), 73–81.
[59] Y. Huang, L.-E. Yang, and Q.-Z. Luo, Free vibration of axially functionally
graded Timoshenko beams with non-uniform cross-section, Composites Part
B: Engineering, 2013, 45(1), 1493–1498.
[60] X.-F. Li, Y.-A. Kang, and J.-X. Wu, Exact frequency equations of free vi-
bration of exponentially functionally graded beams, Applied Acoustics, 2013,
74(3), 413–420.
[61] A.-Y. Tang, J.-X. Wu, X.-F. Li, and K.Y. Lee, Exact frequency equations of
free vibration of exponentially non-uniform functionally graded Timoshenko
beams, International Journal of Mechanical Sciences, 2014, 89, 1–11.
[62] C.W. Bert and M. Malik, Differential quadrature method in computational
mechanics: A review, Applied Mechanics Reviews, 1996, 49(1), 1–28.
[63] M. Komijani, S.E. Esfahani, J.N. Reddy, Y.P. Liu, and M.R. Eslami, Non-
linear thermal stability and vibration of pre/post-buckled temperature- and
114
microstructure-dependent functionally graded beams resting on elastic foun-
dation, Composite Structures, 2014, 112, 292–307.
[64] C. Jin and X. Wang, Accurate free vibration analysis of Euler functionally
graded beams by the weak form quadrature element method, Composite Struc-
tures, 2015, 125, 41–50.
[65] F. Ebrahimi, F. Ghasemi, and E. Salari, Investigating thermal effects on vibra-
tion behavior of temperature-dependent compositionally graded Euler beams
with porosities, Meccanica, 2016, 51(1), 223-249.
[66] H.J. Xiang and J. Yang, Free and forced vibration of a laminated FGM Tim-
oshenko beam of variable thickness under heat conduction, Composites Part
B: Engineering, 2009, 39(2), 292–303.
[67] S.C. Pradhan and T. Murmu, Thermo-mechanical vibration of FGM sandwich
beam under variable elastic foundations using differential quadrature method,
Journal of Sound and Vibration, 2009, 321(1), 342–362.
[68] P. Malekzadeh, Two-dimensional in-plane free vibrations of functionally
graded circular arches with temperature-dependent properties, Composite
Structures, 2009, 91(1), 38–47.
[69] P. Malekzadeh, M.R. Golbahar Haghighi, and M.M. Atashi, Out-of-plane free
vibration of functionally graded circular curved beams in thermal environ-
ment, Composite Structures, 2010, 92(2), 541–552.
[70] Y.-W. Kim, Temperature dependent vibration analysis of functionally graded
rectangular plates, Journal of Sound and Vibration, 2005, 284(3-5), 531–549.
[71] S.E. Esfahani, Y. Kiani, and M.R. Eslami, Non-linear thermal stability analy-
sis of temperature dependent FGM beams supported on non-linear hardening
elastic foundations, International Journal of Mechanical Sciences, 2013, 69,
10–20.
[72] H. Asadi and M.M. Aghdam, Large amplitude vibration and post-buckling
analysis of variable cross-section composite beams on nonlinear elastic foun-
dation, International Journal of Mechanical Sciences, 2014, 79, 47–55.
115
[73] H. Niknam, A. Fallah, and M.M. Aghdam, Nonlinear bending of functionally
graded tapered beams subjected to thermal and mechanical loading, Interna-
tional Journal of Non-Linear Mechanics, 2014, 65, 141–147.
[74] A. Shahba and S. Rajasekaran, Free vibration and stability of tapered Eu-
ler–Bernoulli beams made of axially functionally graded materials, Applied
Mathematical Modelling, 2012, 36(7), 3094–3111.
[75] S. Rajasekaran, Buckling and vibration of axially functionally graded nonuni-
form beams using differential transformation based dynamic stiffness ap-
proach, Meccanica, 2013, 48(5), 1053–1070.
[76] S. Rajasekaran and E.N. Tochaei, Free vibration analysis of axially function-
ally graded tapered Timoshenko beams using differential transformation el-
ement method and differential quadrature element method of lowest-order,
Meccanica, 2014, 49(4), 995–1009.
[77] D.V. Bambill, C.A. Rossit, and D.H. Felix, Free vibrations of stepped axially
functionally graded Timoshenko beams, Meccanica, 2015, 50(4), 1073–1087.
[78] D. Ghazaryan, V.N. Burlayenko, A. Avetisyan, and A. Bhaskar, Free vibration
analysis of functionally graded beams with non-uniform cross-section using
the differential transform method, Journal of Engineering Mathematics, 2018,
110(1), 97–121.
[79] S. Agarwal, A. Chakraborty, and S. Gopalakrishnan, Large deformation anal-
ysis for anisotropic and inhomogeneous beams using exact linear static solu-
tions, Composite Structures, 2006, 72(1), 91–104.
[80] S. Kapuria, M. Bhattacharyya, and A.N. Kumar, Bending and free vibration
response of layered functionally graded beams: A theoretical model and its
experimental validation, Composite Structures, 2008, 82(3), 390–402.
[81] A. Chakraborty and S. Gopalakrishnan, A spectrally formulated finite ele-
ment for wave propagation analysis in functionally graded beams, Interna-
tional Journal of Solids and Structures, 2003, 40(10), 2421–2448.
116
[82] R. Kadoli, K. Akhtar, and N. Ganesan, Static analysis of functionally graded
beams using higher order shear deformation theory, Applied Mathematical
Modelling, 2008, 32(12), 2509–2525.
[83] M.A. Eltaher, A.E. Alshorbagy, and F.F. Mahmoud, Determination of neu-
tral axis position and its effect on natural frequencies of functionally graded
macro/nanobeams, Composite Structures, 2013, 99, 193–201.
[84] M.A. Eltaher, A.A. Abdelrahman, A. Al-Nabawy, M. Khater, and A. Man-
sour, Vibration of nonlinear graduation of nano-Timoshenko beam consider-
ing the neutral axis position, Applied Mathematics and Computation, 2014,
235, 512–529.
[85] S.C. Mohanty, R.R. Dash, and T. Rout, Parametric instability of a functionally
graded Timoshenko beam on Winkler’s elastic foundation, Nuclear Engineer-
ing and Design, 2011, 241(8), 2698–2715.
[86] S.C. Mohanty, R.R. Dash, and T. Rout, Static and dynamic stability
analysis of a functionally graded Timoshenko beam, International Jour-
nal of Structural Stability and Dynamics, 2012, 12(4), (33 pages), DOI:
10.1142/S0219455412500253.
[87] M. Hemmatnezhad, R. Ansari, and G.H. Rahimi, Large-amplitude free vibra-
tions of functionally graded beams by means of a finite element formulation,
Applied Mathematical Modelling, 2013, 37(18-19), 8495–8504.
[88] B.S. Gan and Nguyen Dinh Kien, Large deflection analysis of functionally
graded beams resting on a two-parameter elastic foundation, Journal of Asian
Architecture and Building Engineering, 2014, 13(3), 649–656.
[89] B.S. Gan, Trinh Thanh Huong, Nguyen Dinh Kien, T. Hara, and Tran Thi
Thom, Effects of support conditions to the post-buckling behaviors of axi-
ally functionally graded material rods, Key Engineering Materials, 2017, 730,
502–509.
[90] B.S. Gan, Trinh Thanh Huong, and Nguyen Dinh Kien, Post-buckling be-
haviour of axially FGM planar beams and frames, Procedia Engineering,
2017, 117, 147–158.
117
[91] G. De Pietro, Y. Hui, G. Giunta, S. Belouettar, E. Carrera, and H. Hu, Hi-
erarchical one-dimensional finite elements for the thermal stress analysis of
three-dimensional functionally graded beams, Composite Structures, 2016,
153, 514–528.
[92] A. Frikha, A. Hajlaoui, M. Wali, and F. Dammak, A new higher order C0
mixed beam element for FGM beams analysis, Composites Part B: Engineer-
ing, 2016, 106, 181–189.
[93] A. Chakraborty, S. Gopalakrishman, and J.N. Reddy, A new beam finite ele-
ment for the analysis of functionally graded materials, International Journal
of Mechanical Sciences, 2003, 45(3), 519–539.
[94] R.K. Bhangale and N. Ganesan, Thermoelastic buckling and vibration behav-
ior of a functionally graded sandwich beam with constrained viscoelastic core,
Journal of Sound and Vibration, 2006, 295(1-2), 294–316.
[95] D. Hao and C. Wei, Dynamic characteristics analysis of bi-directional
functionally graded Timoshenko beams, Composite Structures, 2016, 141,
253–263.
[96] M. Lezgy-Nazargah, Fully coupled thermo-mechanical analysis of bi-
directional FGM beams using NURBS isogeometric finite element approach,
Aerospace Science and Technology, 2015, 45, 154–164.
[97] T.A. Huynh, X.Q. Lieu, and J. Lee, NURBS-based modeling of bidirectional
functionally graded Timoshenko beams for free vibration problem, Composite
Structures, 2017, 160, 1178–1190.
[98] A. Pydah and A. Sabale, Static analysis of bi-directional functionally graded
curved beams, Composite Structures, 2017, 160, 867–876.
[99] A. Karamanli, Bending behaviour of two directional functionally graded sand-
wich beams by using a quasi-3d shear deformation theory, Composite Struc-
tures, 2017, 174, 70–86.
118
[100] N. Shafiei and M. Kazemi, Buckling analysis on the bi-dimensional function-
ally graded porous tapered nano-/micro-scale beams, Aerospace Science and
Technology, 2017, 66, 1–11.
[101] T. Yang, Y. Tang, Q. Li, and X.-D. Yang, Nonlinear bending, buckling and
vibration of bi-directional functionally graded nanobeams, Composite Struc-
tures, 2018, 204, 313–319.
[102] Y. Tang, X. Lv, and T. Yang, Bi-directional functionally graded beams: asym-
metric modes and nonlinear free vibration, Composites Part B: Engineering,
2019, 156, 319–331.
[103] Trung-Kien Nguyen, Thuc P. Vo, and Huu-Tai Thai, Static and free vibration
of axially loaded functionally graded beams based on the first-order shear
deformation theory, Composites Part B: Engineering, 2013, 55, 147–157.
[104] Huu-Tai Thai and Thuc P. Vo, Bending and free vibration of functionally
graded beams using various higher-order shear deformation beam theories,
International Journal of Mechanical Sciences, 2012, 62(1), 57–66.
[105] Thuc P. Vo, Huu-Tai Thai, Trung-Kien Nguyen, A. Maheri, and J. Lee, Finite
element model for vibration and buckling of functionally graded sandwich
beams based on a refined shear deformation theory, Engineering Structures,
2014, 64, 12–22.
[106] Thuc P. Vo, Huu-Tai Thai, Trung-Kien Nguyen, F. Inam, and J. Lee, A quasi-
3D theory for vibration and buckling of functionally graded sandwich beams,
Composite Structures, 2015, 119, 1–12.
[107] Luan C. Trinh, Thuc P. Vo, Huu-Tai Thai and Trung-Kien Nguyen, An an-
alytical method for the vibration and buckling of functionally graded beams
under mechanical and thermal loads, Composites Part B: Engineering, 2016,
100, 152–163.
[108] Nguyen Tien Khiem and Tran Van Lien, A simplified method for natural fre-
quency analysis of multiple cracked beam, Journal of Sound and Vibration,
2001, 245(4), 737–751.
119
[109] Nguyen Tien Khiem and Tran Van Lien, The dynamic stiffness matrix method
in forced vibration analysis of multiple-cracked beam, Journal of Sound and
Vibration, 2002, 254(3), 541–555.
[110] Nguyen Tien Khiem and Tran Van Lien, Multi-crack detection for beam by
the natural frequencies, Journal of Sound and Vibration, 2004, 273(1-2),
175–184.
[111] Tran Van Lien, Ngo Trong Duc and Nguyen Tien Khiem, Mode shape analysis
of multiple cracked functionally graded Timoshenko beams, Latin American
Journal of Solids and Structures, 2017, 14(7), 1327–1344.
[112] Tran Van Lien, Ngo Trong Duc, and Nguyen Tien Khiem, Free vibration anal-
ysis of multiple cracked functionally graded Timoshenko beams, Latin Amer-
ican Journal of Solids and Structures, 2017, 14(9), 1752–1766.
[113] Nguyen Dinh Kien, Large displacement response of tapered cantilever beams
made of axially functionally graded material, Composites Part B: Engineer-
ing, 2013, 55, 298–305.
[114] Nguyen Dinh Kien, Large displacement behaviour of tapered cantilever Eu-
ler–Bernoulli beams made of functionally graded material, Applied Mathe-
matics and Computation, 2014, 237, 340–355.
[115] Nguyen Dinh Kien and B.S. Gan, Large deflections of tapered function-
ally graded beams subjected to end forces, Applied Mathematical Modelling,
2014, 38(11-12), 3054–3066.
[116] Nguyen Dinh Kien, B.S. Gan, and Trinh Thanh Huong, Geometrically nonlin-
ear analysis of planar beam and frame structures made of functionally graded
material, Structural Engineering and Mechanics, 2014, 49(6), 727–743.
[117] Nguyen Dinh Kien and Tran Thi Thom, A corotational formulation for large
displacement analysis of functionally graded sandwich beam and frame struc-
tures, Mathematical Problems in Engineering, 2016, 2016(1-2), 1-12.
120
[118] Trinh Thanh Huong, B.S. Gan, and Nguyen Dinh Kien, Post-buckling re-
sponses of elastoplastic FGM beams on nonlinear elastic foundation, Struc-
tural Engineering & Mechanics, 2015, 58(3), 515–532.
[119] Nguyen Dinh Kien, Tran Thi Thom, S. Alexandrov, and Le Thi Ha, Elasto-
plastic analysis of functionally graded metal-ceramic beams under mechanical
loading, Vietnam Journal of Mechanics, 2017, 39(1), 13–29.
[120] Nguyen Dinh Kien and Bui Van Tuyen, Dynamic analysis of functionally
graded Timoshenko beams in thermal environment using a higher-order hier-
archical beam element, Mathematical Problems in Engineering, 2017, 2017,
1-12.
[121] Nguyen Dinh Kien, B.S. Gan, and Le Thi Ha, Dynamic response of nonuni-
form functionally graded beams subjected to a variable speed moving load,
Journal of Computational Science and Technology, 2013, 7, 12–27.
[122] Le Thi Ha, B.S. Gan, Trinh Thanh Huong, and Nguyen Dinh Kien, Finite
element analysis of multi-span functionally graded beams under a moving
harmonic load, Mechanical Engineering Journal, 2014, 1(3), 1–13.
[123] Phạm Đình Trung, Phân tích động lực học dầm phân lớp chức năng trên nền
đàn hồi chịu khối lượng di động, Tạp chí của Bộ Xây Dựng, 2014, 551, 105-
109.
[124] Luan C. Trinh, Thuc P. Vo, Huu-Tai Thai, and Trung-Kien Nguyen, Size-
dependent vibration of bi-directional functionally graded microbeams with
arbitrary boundary conditions, Composites Part B: Engineering, 2018, 134,
225–245.
[125] Y.S. Touloukian, Thermophysical properties of hightemperature solid mate-
rials. Volume 4. Oxides and their solutions and mixtures, Macmillan, New
York, 1966.
[126] S.P. Timoshenko, History of strength of materials, McGraw-Hill, New York,
1953.
121
[127] S.P. Timoshenko, On the correction factor for shear of the differential equa-
tion for transverse vibrations of bars of uniform cross-section, Philosophical
Magazine,1921, 41, 744–746.
[128] Trung-Kien Nguyen, K. Sab, and G. Bonnet, First-order shear deformation
plate models for functionally graded materials, Composite Structures, 2008,
83(1), 25–36.
[129] M. Levinson, An accurate, simple theory of the statics and dynamics of elastic
plates, Mechanics Research Communications, 1980, 7(6), 343–350.
[130] M. Levinson, A new rectangular beam theory, Journal of Sound and Vibra-
tion, 1981, 74(1), 81–87.
[131] J.N. Reddy, A refined nonlinear theory of plates with transverse shear de-
formation, International Journal of Solids and Structures, 1984, 20(9-10),
881–896.
[132] J.N. Reddy, A simple higher-order theory for laminated composite plates,
Journal of Applied Mechanics, 1984, 51(4), 745–752.
[133] R.D. Cook, D.S. Malkus, and M.E. Plesha, Concepts and applications of finite
element analysis, 4rd, John Wiley & Sons, New York, 2002.
[134] J.B. Kosmatka, An improved two-node finite element for stability and natu-
ral frequencies of axial-loaded Timoshenko beams, Computers & Structures,
1995, 57(1), 141-149.
[135] O.C. Zienkiewicz and R.L. Taylor, The finite element method, 4th edition,
Volum1: Basic formulation and Linear problems, Mc Graw-Hill Book com-
pany, Lon don, 1997.
[136] A. Tessler and S.B. Dong, On a hierarchy of conforming Timoshenko beam
elements, Computers & Structures, 1981, 14(3-4), 335–344.
[137] M. Géradin and R. Rixen, Mechanical vibrations. Theory and application to
structural dynamics, 2nd edition, John Wiley & Sons, Chichester, 1997.
122
[138] A. Shahba and S. Rajasekaran, Free vibration and stability of tapered Eu-
ler–Bernoulli beams made of axially functionally graded materials, Applied
Mathematical Modelling, 2012, 36(7), 3094-3111.
[139] M. Olsson, On the fundamental moving load problem, Journal of Sound and
Vibration, 1991, 145(2), 299–307.
PHỤ LỤC
Phụ lục này liệt kê Matlab function tính ma trận độ cứng phần tử sinh ra dobiến dạng của dầm, ma trận độ cứng phần tử sinh ra do ứng suất nhiệt ban đầu và matrận khối lượng phần tử sinh ra do các chuyển vị. Các ma trận nhận được được tínhvới nx = 1, mô hình TBSγ được áp dụng ở đây.
f u n c t i o n [ ke ]= gamatangKe2D1 ( LT , L , A11c1m1 , A12c1m1 , A22c1m1 , . . .A34c1m1 , A44c1m1 , A66c1m1 , B11c1m1 , B22c1m1 , B44c1m1 , A11c2m2 , A12c2m2 , . . .A22c2m2 , A34c2m2 , A44c2m2 , A66c2m2 , B11c2m2 , B22c2m2 , B44c2m2 , xE , h )
t 1 = A11c1m1−A11c2m2 ;t 2 = 1 / LT ;t 8 = 1 / L ;t 1 0 = − t 1 ∗ t 2 /2+(− t 1 ∗xE∗ t 2 +A11c1m1 )∗ t 8 ;t 1 1 = A12c1m1−A12c2m2 ;t 1 2 = t 1 1 ∗ t 2 ;t 1 4 = 4∗ t 1 2 ∗ t 8 ;t 1 7 = −t 1 1 ∗xE∗ t 2 +A12c1m1 ;t 1 8 = L ^ 2 ;t 1 9 = t 1 8 ^ 2 ;t 2 0 = 1 / t 1 9 ;t 2 3 = t 1 8 ∗L ;t 2 4 = 1 / t 2 3 ;t 2 7 = 24∗ t 1 2 ∗ t 2 4 +48∗ t 1 7 ∗ t 2 0 ;t 3 0 = 1 / t 1 8 ;t 3 2 = 6∗ t 1 7 ∗ t 3 0 ;t 3 3 = −t 1 4 + t 2 7 ∗ t 1 8 /8− t 3 2 ;t 3 4 = 2∗ t 1 2 ;t 3 6 = 24∗ t 1 7 ∗ t 2 4 ;t 3 7 = t 1 2 ∗ t 3 0 ;t 3 9 = −t36 −16∗ t 3 7 ;t 4 2 = t 1 7 ∗ t 8 ;t 4 3 = 4∗ t 4 2 ;t 4 4 = t 3 4 + t 3 9 ∗ t 1 8 /8+ t 4 3 ;t 5 7 = h ^ 2 ;t 5 9 = t 2 / t 5 7 ;t 6 2 = −5.D0 / 8 . D0∗ t 1 2 +5 .D0 / 4 . D0∗ t 4 2 +5 .D0 / 6 . D0∗ t 8 ∗ ( A34c1m1∗L . . .−2∗A34c1m1∗LT+2∗A34c1m1∗xE−A34c2m2∗L−2∗A34c2m2∗xE )∗ t 5 9 ;t 6 5 = t14−t 2 7 ∗ t 1 8 /8+ t 3 2 ;t 6 7 = −t36 −8∗ t 3 7 ;t 7 0 = 2∗ t 4 2 ;t 7 1 = t 3 4 + t 6 7 ∗ t 1 8 /8+ t 7 0 ;t 7 2 = A22c1m1−A22c2m2 ;t 7 3 = t 7 2 ∗ t 2 ;t 7 4 = t 7 3 ∗ t 3 0 ;t 7 5 = 36∗ t 7 4 ;t 7 8 = −t 7 2 ∗xE∗ t 2 +A22c1m1 ;t 8 3 = 1 / t 1 9 / L ;t 8 5 = t 7 8 / t 1 9 / t 1 8 + t 7 3 ∗ t 8 3 ;
123
124
t 8 8 = t 7 8 ∗ t 8 3 ;t 9 0 = t 7 3 ∗ t 2 0 ;t 9 2 = −4608∗ t88 −1152∗ t 9 0 ;t 9 5 = t 7 8 ∗ t 2 4 ;t 9 6 = 36∗ t 9 5 ;t 9 7 = −t 7 5 +48∗ t 8 5 ∗ t 2 3 + t 9 2 ∗ t 1 8 /64+ t 9 6 ;t 9 8 = t 7 3 ∗ t 8 ;t 9 9 = 18∗ t 9 8 ;t 100 = 2304∗ t 8 8 ;t 102 = −t100 −2688∗ t 9 0 ;t 105 = t 7 8 ∗ t 2 0 ;t 107 = t 7 3 ∗ t 2 4 ;t 108 = 768∗ t 107 ;t109 = 2688∗ t 105 + t108 ;t112 = t 7 8 ∗ t 3 0 ;t 113 = 24∗ t 112 ;t114 = t 9 9 + t102 ∗ t 2 3 /96+ t109 ∗ t 1 8 /64− t 113 ;t115 = 5∗ t 9 8 ;t 118 = 480∗ t 105 +240∗ t 107 ;t120 = t118 ∗ t 1 8 / 6 4 ;t121 = 1 5 .D0 / 2 . D0∗ t 112 ;t122 = A44c1m1−A44c2m2 ;t125 = 5 . D0 / 3 . D0∗ t 8 ∗ t 122 ∗ t 5 9 ;t 126 = −t 115 +t120−t 121 + t125 ;t131 = t75 −48∗ t 8 5 ∗ t23−t 9 2 ∗ t 1 8 /64− t 9 6 ;t 133 = −t100 −1920∗ t 9 0 ;t 138 = 1920∗ t 105 +384∗ t 107 ;t141 = 12∗ t 112 ;t142 = t 9 9 + t133 ∗ t 2 3 /96+ t138 ∗ t 1 8 /64− t 141 ;t144 = −t 118 ∗ t 1 8 / 6 4 ;t145 = t115 + t144 +t121−t 125 ;t146 = 9∗ t 7 3 ;t 147 = 1152∗ t 105 ;t157 = t 7 8 ∗ t 8 ;t 160 = 5 . D0 / 2 . D0∗ t 7 3 ;t 161 = 240∗ t 9 5 ;t 163 = −t161 −160∗ t 7 4 ;t 166 = 5∗ t 157 ;t167 = A44c1m1∗LT ;t168 = A44c1m1∗xE ;t169 = A44c2m2∗xE ;t173 = 5 . D0 / 3 . D0∗ t 8 ∗(− t 167 + t168−t 169 )∗ t 5 9 ;t 174 = t160 + t163 ∗ t 1 8 /64+ t166 + t173 ;t177 = −t34−t 3 9 ∗ t 1 8 /8− t 4 3 ;t 182 = −t99−t 102 ∗ t 2 3 /96− t 109 ∗ t 1 8 /64+ t113 ;t192 = −t 146 +12∗ ( t 105 + t107 )∗ t 2 3 +(−1152∗ t95 −256∗ t 7 4 )∗ t 1 8 / 6 4 . . .+8∗ t 157 ;t195 = −t160−t 163 ∗ t 1 8 /64− t166−t 173 ;t196 = 2 5 .D0 / 3 2 . D0∗ t 7 3 ;t 197 = 2 5 .D0 / 1 6 . D0∗ t 157 ;
125
t198 = A44c1m1∗L ;t202 = A44c2m2∗L ;t205 = 5∗ t198 −10∗ t 167 +10∗ t168 −5∗ t202 −10∗ t 169 ;t207 = t 8 ∗ t 205 ∗ t 5 9 ;t 219 = t 5 7 ^ 2 ;t221 = t 2 / t 219 ;t223 = 2 5 .D0 / 1 8 . D0∗ t 8 ∗ (L∗A66c1m1−2∗A66c1m1∗LT + . . .2∗xE∗A66c1m1−L∗A66c2m2−2∗xE∗A66c2m2 )∗ t 221 ;t225 = B11c1m1∗L∗ t 219 ;t226 = 2∗ t 225 ;t228 = B11c1m1∗ t 219 ∗LT ;t229 = 8∗ t 228 ;t230 = xE∗ t 219 ;t231 = t230 ∗B11c1m1 ;t232 = 8∗ t 231 ;t234 = B11c2m2∗L∗ t 219 ;t235 = 2∗ t 234 ;t236 = t230 ∗B11c2m2 ;t237 = 8∗ t 236 ;t239 = B22c1m1∗L∗ t 5 7 ;t 240 = 16∗ t 239 ;t242 = B22c1m1∗LT∗ t 5 7 ;t 243 = 64∗ t 242 ;t245 = B22c1m1∗ t 5 7 ∗xE ;t246 = 64∗ t 245 ;t248 = B22c2m2∗L∗ t 5 7 ;t 249 = 16∗ t 248 ;t251 = B22c2m2∗ t 5 7 ∗xE ;t252 = 64∗ t 251 ;t253 = B44c1m1∗L ;t254 = 32∗ t 253 ;t255 = B44c1m1∗LT ;t256 = 128∗ t 255 ;t257 = xE∗B44c1m1 ;t258 = 128∗ t 257 ;t259 = B44c2m2∗L ;t260 = 32∗ t 259 ;t261 = xE∗B44c2m2 ;t262 = 128∗ t 261 ;t263 = t226−t 229 +t232−t235−t237−t 240 +t243−t 246 + t249 + t252 + . . .t254−t 256 + t258−t260−t 262 ;t270 = −5.D0 / 3 . D0∗ t 8 ∗ t 122 ∗ t 5 9 ;t 271 = t115 + t144 + t121 + t270 ;t273 = −t161 −80∗ t 7 4 ;t 276 = 5 . D0 / 2 . D0∗ t 157 ;t280 = 5 . D0 / 3 . D0∗ t 8 ∗(− t 198 + t167−t 168 + t202 + t169 )∗ t 5 9 ;t 281 = t160 + t273 ∗ t 1 8 /64+ t276 + t280 ;t284 = − t 8 ∗ t 205 ∗ t 5 9 ;t 295 = t226 −4∗ t 228 +4∗ t231−t235 −4∗ t236−t 240 +32∗ t242 −32∗ t 245 + . . .t 249 +32∗ t 251 +t254 −64∗ t 255 +64∗ t257−t260 −64∗ t 261 ;
126
t299 = t196−t197 −5.D0 / 2 4 . D0∗ t 207 +5 .D0 / 2 4 . D0∗ t 284 + t223 − . . .2 5 .D0 / 3 8 4 . D0∗L∗ t 295 ∗ t 221 ;t302 = −t34−t 6 7 ∗ t 1 8 /8− t 7 0 ;t 307 = −t99−t 133 ∗ t 2 3 /96− t 138 ∗ t 1 8 /64+ t141 ;t308 = −t 115 +t120−t121−t 270 ;t321 = −t160−t 273 ∗ t 1 8 /64− t276−t 280 ;t329 = 6∗ t225−t 229 + t232 −6∗ t234−t237 −48∗ t 239 +t243−t 246 + . . .48∗ t 248 + t252 +96∗ t253−t 256 +t258 −96∗ t259−t 262 ;ke ( 1 , 1 ) = t 1 0 ;ke ( 1 , 2 ) = t 3 3 ;ke ( 1 , 3 ) = t 4 4 ;ke ( 1 , 4 ) = t 6 2 ;ke ( 1 , 5 ) = −t 1 0 ;ke ( 1 , 6 ) = t 6 5 ;ke ( 1 , 7 ) = t 7 1 ;ke ( 1 , 8 ) = −t 6 2 ;ke ( 2 , 1 ) = t 3 3 ;ke ( 2 , 2 ) = t 9 7 ;ke ( 2 , 3 ) = t114 ;ke ( 2 , 4 ) = t126 ;ke ( 2 , 5 ) = t 6 5 ;ke ( 2 , 6 ) = t131 ;ke ( 2 , 7 ) = t142 ;ke ( 2 , 8 ) = t145 ;ke ( 3 , 1 ) = t 4 4 ;ke ( 3 , 2 ) = t114 ;ke ( 3 , 3 ) = −t 146 +( t147 +1536∗ t 107 )∗ t 2 3 / 9 6 + . . .(−1536∗ t95 −512∗ t 7 4 )∗ t 1 8 /64+16∗ t 157 ;ke ( 3 , 4 ) = t174 ;ke ( 3 , 5 ) = t177 ;ke ( 3 , 6 ) = t182 ;ke ( 3 , 7 ) = t192 ;ke ( 3 , 8 ) = t195 ;ke ( 4 , 1 ) = t 6 2 ;ke ( 4 , 2 ) = t126 ;ke ( 4 , 3 ) = t174 ;ke ( 4 , 4 ) = −t 196 + t197 +5 .D0 / 1 2 . D0∗ t207−t223 − . . .2 5 .D0 / 3 8 4 . D0∗L∗ t 263 ∗ t 221 ;ke ( 4 , 5 ) = −t 6 2 ;ke ( 4 , 6 ) = t271 ;ke ( 4 , 7 ) = t281 ;ke ( 4 , 8 ) = t299 ;ke ( 5 , 1 ) = −t 1 0 ;ke ( 5 , 2 ) = t 6 5 ;ke ( 5 , 3 ) = t177 ;ke ( 5 , 4 ) = −t 6 2 ;ke ( 5 , 5 ) = t 1 0 ;ke ( 5 , 6 ) = t 3 3 ;ke ( 5 , 7 ) = t302 ;ke ( 5 , 8 ) = t 6 2 ;
127
ke ( 6 , 1 ) = t 6 5 ;ke ( 6 , 2 ) = t131 ;ke ( 6 , 3 ) = t182 ;ke ( 6 , 4 ) = t271 ;ke ( 6 , 5 ) = t 3 3 ;ke ( 6 , 6 ) = t 9 7 ;ke ( 6 , 7 ) = t307 ;ke ( 6 , 8 ) = t308 ;ke ( 7 , 1 ) = t 7 1 ;ke ( 7 , 2 ) = t142 ;ke ( 7 , 3 ) = t192 ;ke ( 7 , 4 ) = t281 ;ke ( 7 , 5 ) = t302 ;ke ( 7 , 6 ) = t307 ;ke ( 7 , 7 ) = −t 146 +( t147 + t108 )∗ t 2 3 / 9 6 + . . .(−768∗ t95 −128∗ t 7 4 )∗ t 1 8 /64+4∗ t 157 ;ke ( 7 , 8 ) = t321 ;ke ( 8 , 1 ) = −t 6 2 ;ke ( 8 , 2 ) = t145 ;ke ( 8 , 3 ) = t195 ;ke ( 8 , 4 ) = t299 ;ke ( 8 , 5 ) = t 6 2 ;ke ( 8 , 6 ) = t308 ;ke ( 8 , 7 ) = t321 ;ke ( 8 , 8 ) = −t 196 +t197 −5.D0 / 1 2 . D0∗ t284−t223 − . . .2 5 .D0 / 3 8 4 . D0∗L∗ t 329 ∗ t 221 ;
f u n c t i o n [ kT ]= gamatangKeT2D1 ( LT , L ,M, N, Q, xE , P )t 1 = LT ^ 2 ;t 2 = 1 / t 1 ;t 3 = t 2 ∗Q;t 5 = 7 2 .D0 / 7 . D0∗ t 3 ∗L ;t 6 = 1 / LT ;t 7 = t 6 ∗N;t 9 = xE∗ t 2 ∗Q;t 1 1 = − t 7 +2∗ t 9 ;t 1 2 = L ^ 2 ;t 1 3 = t 1 2 ^ 2 ;t 1 4 = t 1 3 ∗ t 1 2 ;t 1 5 = 1 / t 1 4 ;t 1 8 = t 1 3 ∗L ;t 1 9 = 1 / t 1 8 ;t 2 2 = 72∗ t 1 1 ∗ t15 −144∗ t 3 ∗ t 1 9 ;t 2 6 = xE∗ t 6 ∗N;t 2 7 = xE ^ 2 ;t 2 9 = t 2 7 ∗ t 2 ∗Q;t 3 0 = M−t 2 6 + t 2 9 ;t 3 3 = t 1 1 ∗ t 1 9 ;t 3 5 = 1 / t 1 3 ;
128
t 3 6 = t 3 ∗ t 3 5 ;t 3 8 = 72∗ t 3 0 ∗ t15 −144∗ t 3 3 +72∗ t 3 6 ;t 4 1 = t 3 0 ∗ t 1 9 ;t 4 3 = t 1 1 ∗ t 3 5 ;t 4 5 = −144∗ t 4 1 +72∗ t 4 3 ;t 4 8 = 1 / L ;t 4 9 = t 3 0 ∗ t 4 8 ;t 5 0 = 24∗ t 4 9 ;t 5 3 = P∗ ( t 5 + t 2 2 ∗ t 1 4 /6+ t 3 8 ∗ t 1 8 /5+ t 4 5 ∗ t 1 3 /4+ t 5 0 ) / 2 ;t 5 5 = 3 6 .D0 / 7 . D0∗ t 3 ∗ t 1 2 ;t 5 6 = 36∗ t 3 3 ;t 5 8 = −t 5 6 +84∗ t 3 6 ;t 6 1 = 36∗ t 4 1 ;t 6 3 = t 1 2 ∗L ;t 6 4 = 1 / t 6 3 ;t 6 5 = t 3 ∗ t 6 4 ;t 6 7 = −t 6 1 +84∗ t43 −60∗ t 6 5 ;t 7 0 = t 3 0 ∗ t 3 5 ;t 7 2 = t 1 1 ∗ t 6 4 ;t 7 4 = 1 / t 1 2 ;t 7 5 = t 3 ∗ t 7 4 ;t 7 7 = 84∗ t70 −60∗ t 7 2 +12∗ t 7 5 ;t 8 0 = t 3 0 ∗ t 6 4 ;t 8 2 = t 1 1 ∗ t 7 4 ;t 8 4 = −60∗ t 8 0 +12∗ t 8 2 ;t 8 7 = 6∗M;t 8 8 = 6∗ t 2 6 ;t 8 9 = 6∗ t 2 9 ;t 9 2 = P∗(− t 5 5 + t 5 8 ∗ t 1 4 /6+ t 6 7 ∗ t 1 8 /5+ t 7 7 ∗ t 1 3 /4+ t 8 4 ∗ t 6 3 / 3 + . . .t87−t 8 8 + t 8 9 ) / 2 ;t 101 = P∗(− t5−t 2 2 ∗ t 1 4 /6− t 3 8 ∗ t 1 8 /5− t 4 5 ∗ t 1 3 /4− t 5 0 ) / 2 ;t 103 = −t 5 6 +60∗ t 3 6 ;t 107 = 24∗ t 6 5 ;t 108 = −t 6 1 +60∗ t43−t 107 ;t112 = 24∗ t 7 2 ;t 113 = 60∗ t70−t 112 ;t116 = 8∗M;t117 = 8∗ t 2 6 ;t 118 = 8∗ t 2 9 ;t 121 = P∗(− t 5 5 + t103 ∗ t 1 4 /6+ t108 ∗ t 1 8 /5+ t113 ∗ t 1 3 /4− t 116 + . . .t117−t 118 ) / 2 ;t 123 = 1 8 .D0 / 7 . D0∗ t 3 ∗ t 6 3 ;t 124 = 18∗ t 4 3 ;t 129 = 18∗ t 7 0 ;t 137 = t 3 ∗ t 4 8 ;t 142 = t 3 0 ∗ t 7 4 ;t 144 = t 1 1 ∗ t 4 8 ;t 156 = t 3 0 ∗L ;t157 = 2∗ t 156 ;t171 = P∗ ( t55−t 5 8 ∗ t 1 4 /6− t 6 7 ∗ t 1 8 /5− t 7 7 ∗ t 1 3 /4− t 8 4 ∗ t 6 3 / 3 − . . .
129
t 8 7 +t88−t 8 9 ) / 2 ;t 194 = P∗ ( t 123 +( t124 −36∗ t 6 5 )∗ t 1 4 / 6 + . . .( t129 −36∗ t 7 2 +22∗ t 7 5 )∗ t 1 8 /5+(−36∗ t 8 0 +22∗ t82 −4∗ t 137 )∗ t 1 3 / 4 + . . .(22∗ t142 −4∗ t 144 )∗ t 6 3 /3− t 157 ) / 2 ;t 203 = P∗ ( t55−t 103 ∗ t 1 4 /6− t 108 ∗ t 1 8 /5− t 113 ∗ t 1 3 / 4 + . . .t116−t 117 + t118 ) / 2 ;kT ( 1 , 1 ) = 0 ;kT ( 1 , 2 ) = 0 ;kT ( 1 , 3 ) = 0 ;kT ( 1 , 4 ) = 0 ;kT ( 1 , 5 ) = 0 ;kT ( 1 , 6 ) = 0 ;kT ( 1 , 7 ) = 0 ;kT ( 1 , 8 ) = 0 ;kT ( 2 , 1 ) = 0 ;kT ( 2 , 2 ) = t 5 3 ;kT ( 2 , 3 ) = t 9 2 ;kT ( 2 , 4 ) = 0 ;kT ( 2 , 5 ) = 0 ;kT ( 2 , 6 ) = t101 ;kT ( 2 , 7 ) = t121 ;kT ( 2 , 8 ) = 0 ;kT ( 3 , 1 ) = 0 ;kT ( 3 , 2 ) = t 9 2 ;kT ( 3 , 3 ) = P∗ ( t 123 +( t124 −48∗ t 6 5 )∗ t 1 4 / 6 + . . .( t129 −48∗ t 7 2 +44∗ t 7 5 )∗ t 1 8 /5+(−48∗ t 8 0 +44∗ t82 −16∗ t 137 )∗ t 1 3 / 4 + . . .(44∗ t142 −16∗ t 144 +2∗ t 3 )∗ t 6 3 /3+(−16∗ t49 −2∗ t 7 +4∗ t 9 )∗ t 1 2 /2+ t157 ) / 2 ;kT ( 3 , 4 ) = 0 ;kT ( 3 , 5 ) = 0 ;kT ( 3 , 6 ) = t171 ;kT ( 3 , 7 ) = t194 ;kT ( 3 , 8 ) = 0 ;kT ( 4 , 1 ) = 0 ;kT ( 4 , 2 ) = 0 ;kT ( 4 , 3 ) = 0 ;kT ( 4 , 4 ) = 0 ;kT ( 4 , 5 ) = 0 ;kT ( 4 , 6 ) = 0 ;kT ( 4 , 7 ) = 0 ;kT ( 4 , 8 ) = 0 ;kT ( 5 , 1 ) = 0 ;kT ( 5 , 2 ) = 0 ;kT ( 5 , 3 ) = 0 ;kT ( 5 , 4 ) = 0 ;kT ( 5 , 5 ) = 0 ;kT ( 5 , 6 ) = 0 ;kT ( 5 , 7 ) = 0 ;kT ( 5 , 8 ) = 0 ;kT ( 6 , 1 ) = 0 ;kT ( 6 , 2 ) = t101 ;
130
kT ( 6 , 3 ) = t171 ;kT ( 6 , 4 ) = 0 ;kT ( 6 , 5 ) = 0 ;kT ( 6 , 6 ) = t 5 3 ;kT ( 6 , 7 ) = t203 ;kT ( 6 , 8 ) = 0 ;kT ( 7 , 1 ) = 0 ;kT ( 7 , 2 ) = t121 ;kT ( 7 , 3 ) = t194 ;kT ( 7 , 4 ) = 0 ;kT ( 7 , 5 ) = 0 ;kT ( 7 , 6 ) = t203 ;kT ( 7 , 7 ) = P∗ ( t 123 +( t124−t 107 )∗ t 1 4 / 6 + ( t129−t 112 +8∗ t 7 5 )∗ t 1 8 / 5 + . . .(−24∗ t 8 0 +8∗ t 8 2 )∗ t 1 3 / 4 + 8 . D0 / 3 . D0∗ t 156 ) / 2 ;kT ( 7 , 8 ) = 0 ;kT ( 8 , 1 ) = 0 ;kT ( 8 , 2 ) = 0 ;kT ( 8 , 3 ) = 0 ;kT ( 8 , 4 ) = 0 ;kT ( 8 , 5 ) = 0 ;kT ( 8 , 6 ) = 0 ;kT ( 8 , 7 ) = 0 ;kT ( 8 , 8 ) = 0 ;
f u n c t i o n [ me]=gamaMFGMT2D1( LT , L , I11c1m1 , I12c1m1 , I22c1m1 , I34c1m1 , . . .I44c1m1 , I66c1m1 , I11c2m2 , I12c2m2 , I22c2m2 , I34c2m2 , . . .I44c2m2 , I66c2m2 , xE , h )
t 1 = I11c1m1∗L ;t 2 = 140∗ t 1 ;t 3 = I11c1m1∗LT ;t 4 = 560∗ t 3 ;t 5 = xE∗ I11c1m1 ;t 6 = 560∗ t 5 ;t 7 = I11c2m2∗L ;t 8 = 140∗ t 7 ;t 9 = xE∗ I11c2m2 ;t 1 0 = 560∗ t 9 ;t 1 3 = 1 / LT ;t 1 6 = I12c1m1∗L ;t 1 9 = 120∗ I12c1m1∗LT ;t 2 1 = 120∗xE∗ I12c1m1 ;t 2 2 = I12c2m2∗L ;t 2 5 = 120∗xE∗ I12c2m2 ;t 2 6 = 48∗ t16−t 1 9 + t21 −48∗ t22−t 2 5 ;t 2 8 = t 2 6 ∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t 2 9 = L ^ 2 ;t 3 0 = I12c1m1∗ t 2 9 ;t 3 1 = 4∗ t 3 0 ;t 3 2 = t 1 6 ∗LT ;t 3 3 = 20∗ t 3 2 ;
131
t 3 4 = t 1 6 ∗xE ;t 3 5 = 20∗ t 3 4 ;t 3 6 = I12c2m2∗ t 2 9 ;t 3 7 = 4∗ t 3 6 ;t 3 8 = t 2 2 ∗xE ;t 3 9 = 20∗ t 3 8 ;t 4 2 = (− t31−t 3 3 + t 3 5 +t37−t 3 9 )∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t 4 3 = 25∗ t 3 0 ;t 4 4 = 100∗ t 3 2 ;t 4 5 = 100∗ t 3 4 ;t 4 6 = 25∗ t 3 6 ;t 4 7 = 100∗ t 3 8 ;t 5 1 = I34c1m1∗L ;t 5 2 = I34c1m1∗LT ;t 5 3 = 4∗ t 5 2 ;t 5 4 = xE∗ I34c1m1 ;t 5 5 = 4∗ t 5 4 ;t 5 6 = I34c2m2∗L ;t 5 7 = xE∗ I34c2m2 ;t 5 8 = 4∗ t 5 7 ;t 6 1 = h ^ 2 ;t 6 2 = 1 / t 6 1 ;t 6 3 = t 1 3 ∗ t 6 2 ;t 6 6 = −( t43−t 4 4 + t45−t46−t 4 7 )∗ t 1 3 / 2 4 0 + . . .5 . D0 / 3 6 . D0∗L∗ ( t51−t 5 3 + t55−t56−t 5 8 )∗ t 6 3 ;t 7 3 = L∗ ( t2 −280∗ t 3 +280∗ t5−t8 −280∗ t 9 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 ;t 7 5 = −t 2 6 ∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t 7 8 = (− t 3 1 + t33−t 3 5 + t 3 7 + t 3 9 )∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t 9 2 = −( t43 −50∗ t 3 2 +50∗ t34−t46 −50∗ t 3 8 )∗ t 1 3 / 2 4 0 + . . .5 . D0 / 3 6 . D0∗L∗ ( t51 −2∗ t 5 2 +2∗ t54−t56 −2∗ t 5 7 )∗ t 6 3 ;t 9 4 = 624∗ t 3 ;t 9 5 = 624∗ t 5 ;t 9 7 = 624∗ t 9 ;t 102 = 1 / L ;t103 = I22c1m1∗L ;t109 = I22c2m2∗L ;t113 = −2304∗ I22c1m1∗LT+2304∗xE∗ I22c1m1 − . . .2304∗xE∗ I22c2m2 +1152∗ t103 −1152∗ t 109 ;t116 = t102 ∗ t 113 ∗ t 1 3 / 1 9 2 0 ;t118 = I11c1m1∗ t 2 9 ;t 119 = 28∗ t 118 ;t120 = t 1 ∗LT ;t121 = 88∗ t 120 ;t122 = t 1 ∗xE ;t123 = 88∗ t 122 ;t124 = I11c2m2∗ t 2 9 ;t 125 = 28∗ t 124 ;t126 = t 7 ∗xE ;t127 = 88∗ t 126 ;t132 = I22c1m1∗ t 2 9 ;
132
t133 = t103 ∗LT ;t134 = t103 ∗xE ;t135 = I22c2m2∗ t 2 9 ;t 136 = t109 ∗xE ;t137 = −t 132 +t133−t 134 + t135 + t136 ;t141 = −L∗(− t 119 +t121−t 123 + t125 + t127 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 − . . .t 102 ∗ t 137 ∗ t 1 3 / 1 0 ;t143 = 1200∗ t 133 ;t144 = 1200∗ t 134 ;t146 = 1200∗ t 136 ;t147 = 480∗ t132−t 143 +t144 −480∗ t135−t 146 ;t151 = I44c1m1∗L ;t154 = 120∗ I44c1m1∗LT ;t156 = 120∗xE∗ I44c1m1 ;t157 = I44c2m2∗L ;t160 = 120∗xE∗ I44c2m2 ;t161 = 48∗ t151−t 154 +t156 −48∗ t157−t 160 ;t165 = −t 102 ∗ t 147 ∗ t 1 3 /1920+ t161 ∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t168 = 72∗ t16−t 1 9 + t21 −72∗ t22−t 2 5 ;t 170 = t168 ∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t183 = −L∗ (108∗ t1 −216∗ t 3 +216∗ t5 −108∗ t7 −216∗ t 9 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 + . . .t 102 ∗ t 113 ∗ t 1 3 / 1 9 2 0 ;t185 = 52∗ t 120 ;t186 = 52∗ t 122 ;t188 = 52∗ t 126 ;t193 = t133−t 134 + t136 ;t197 = −L∗ (24∗ t118−t 185 +t186 −24∗ t124−t 188 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 − . . .t 102 ∗ t 193 ∗ t 1 3 / 1 0 ;t200 = 720∗ t132−t 143 +t144 −720∗ t135−t 146 ;t206 = 72∗ t151−t 154 +t156 −72∗ t157−t 160 ;t210 = −t 102 ∗ t 200 ∗ t 1 3 /1920+ t206 ∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t211 = t 2 9 ∗L ;t212 = I11c1m1∗ t 211 ;t213 = 6∗ t 212 ;t214 = t118 ∗LT ;t215 = 16∗ t 214 ;t216 = t118 ∗xE ;t217 = 16∗ t 216 ;t218 = I11c2m2∗ t 211 ;t219 = 6∗ t 218 ;t220 = t124 ∗xE ;t221 = 16∗ t 220 ;t226 = I22c1m1∗ t 211 ;t228 = t132 ∗LT ;t229 = 256∗ t 228 ;t230 = t132 ∗xE ;t231 = 256∗ t 230 ;t232 = I22c2m2∗ t 211 ;t234 = t135 ∗xE ;t235 = 256∗ t 234 ;
133
t241 = 40∗ t 226 ;t242 = 200∗ t 228 ;t243 = 200∗ t 230 ;t244 = 40∗ t 232 ;t245 = 200∗ t 234 ;t250 = I44c1m1∗ t 2 9 ;t 251 = 4∗ t 250 ;t252 = t151 ∗LT ;t253 = 20∗ t 252 ;t254 = t151 ∗xE ;t255 = 20∗ t 254 ;t256 = I44c2m2∗ t 2 9 ;t 257 = 4∗ t 256 ;t258 = t157 ∗xE ;t259 = 20∗ t 258 ;t264 = −t 102 ∗(− t241−t 242 + t243 +t244−t 245 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .(− t251−t 253 + t255 +t257−t 259 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t269 = (−16∗ t 3 0 + t33−t 3 5 +16∗ t 3 6 + t 3 9 )∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t277 = −L∗(− t 119 +t185−t 186 + t125 + t188 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 + . . .t 102 ∗ t 137 ∗ t 1 3 / 1 0 ;t294 = −L∗(− t 213 +12∗ t214 −12∗ t 216 + t219 +12∗ t 220 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 − . . .t 102 ∗(−32∗ t 226 +64∗ t228 −64∗ t 230 +32∗ t 232 +64∗ t 234 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 ;t307 = −t 102 ∗(−160∗ t 226 +t242−t 243 +160∗ t 232 + t245 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .(−16∗ t 250 + t253−t 255 +16∗ t 256 + t259 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t308 = 250∗ t 226 ;t309 = 1000∗ t 228 ;t310 = 1000∗ t 230 ;t311 = 250∗ t 232 ;t312 = 1000∗ t 234 ;t317 = 50∗ t 250 ;t318 = 200∗ t 252 ;t319 = 200∗ t 254 ;t320 = 50∗ t 256 ;t321 = 200∗ t 258 ;t326 = I66c1m1∗L ;t327 = 2∗ t 326 ;t328 = I66c1m1∗LT ;t329 = 8∗ t 328 ;t330 = xE∗ I66c1m1 ;t331 = 8∗ t 330 ;t332 = I66c2m2∗L ;t333 = 2∗ t 332 ;t334 = xE∗ I66c2m2 ;t335 = 8∗ t 334 ;t338 = t 6 1 ^ 2 ;t340 = t 1 3 / t338 ;t350 = t102 ∗ t 147 ∗ t 1 3 /1920− t 161 ∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t359 = −t 102 ∗(− t 241 +t242−t 243 + t244 + t245 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .(− t 251 +t253−t 255 + t257 + t259 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t381 = −t 102 ∗ ( t308 −500∗ t 228 +500∗ t230−t311 −500∗ t 234 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .
134
( t317 −100∗ t 252 +100∗ t254−t320 −100∗ t 258 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 − . . .2 5 .D0 / 2 1 6 . D0∗L∗ ( t327 −4∗ t 328 +4∗ t330−t333 −4∗ t 334 )∗ t 340 ;t389 = −t 168 ∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t394 = (24∗ t30−t 3 3 + t35 −24∗ t36−t 3 9 )∗ t 1 3 / 2 4 0 ;t406 = −(75∗ t30−t 4 4 + t45 −75∗ t36−t 4 7 )∗ t 1 3 / 2 4 0 + . . .5 . D0 / 3 6 . D0∗L∗ (3∗ t51−t 5 3 + t55 −3∗ t56−t 5 8 )∗ t 6 3 ;t 423 = −L∗ (60∗ t118−t 121 +t123 −60∗ t124−t 127 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 + . . .t 102 ∗ t 193 ∗ t 1 3 / 1 0 ;t430 = t102 ∗ t 200 ∗ t 1 3 /1920− t 206 ∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;t456 = −t 102 ∗ (240∗ t226−t 242 +t243 −240∗ t232−t 245 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .(24∗ t250−t 253 + t255 −24∗ t256−t 259 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 ;me ( 1 , 1 ) = −t 1 3 ∗L∗ ( t2−t 4 + t6−t8−t 1 0 ) / 1 6 8 0 ;me ( 1 , 2 ) = −t 2 8 ;me ( 1 , 3 ) = −t 4 2 ;me ( 1 , 4 ) = t 6 6 ;me ( 1 , 5 ) = −t 7 3 ;me ( 1 , 6 ) = −t 7 5 ;me ( 1 , 7 ) = −t 7 8 ;me ( 1 , 8 ) = t 9 2 ;me ( 2 , 1 ) = −t 2 8 ;me ( 2 , 2 ) = −L∗ (144∗ t1−t 9 4 + t95 −144∗ t7−t 9 7 )∗ t 1 3 /1680− t 116 ;me ( 2 , 3 ) = t141 ;me ( 2 , 4 ) = t165 ;me ( 2 , 5 ) = −t 170 ;me ( 2 , 6 ) = t183 ;me ( 2 , 7 ) = t197 ;me ( 2 , 8 ) = t210 ;me ( 3 , 1 ) = −t 4 2 ;me ( 3 , 2 ) = t141 ;me ( 3 , 3 ) = −L∗ ( t213−t 215 +t217−t219−t 221 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 − . . .t 102 ∗ (64∗ t226−t 229 + t231 −64∗ t232−t 235 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 ;me ( 3 , 4 ) = t264 ;me ( 3 , 5 ) = −t 269 ;me ( 3 , 6 ) = t277 ;me ( 3 , 7 ) = t294 ;me ( 3 , 8 ) = t307 ;me ( 4 , 1 ) = t 6 6 ;me ( 4 , 2 ) = t165 ;me ( 4 , 3 ) = t264 ;me ( 4 , 4 ) = −t 102 ∗ ( t308−t 309 + t310−t311−t 312 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .( t317−t 318 +t319−t320−t 321 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 − . . .2 5 .D0 / 2 1 6 . D0∗L∗ ( t327−t 329 +t331−t333−t 335 )∗ t 340 ;me ( 4 , 5 ) = t 9 2 ;me ( 4 , 6 ) = t350 ;me ( 4 , 7 ) = t359 ;me ( 4 , 8 ) = t381 ;me ( 5 , 1 ) = −t 7 3 ;me ( 5 , 2 ) = −t 170 ;me ( 5 , 3 ) = −t 269 ;me ( 5 , 4 ) = t 9 2 ;
135
me ( 5 , 5 ) = −L∗ (420∗ t1−t 4 + t6 −420∗ t7−t 1 0 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 ;me ( 5 , 6 ) = −t 389 ;me ( 5 , 7 ) = −t 394 ;me ( 5 , 8 ) = t406 ;me ( 6 , 1 ) = −t 7 5 ;me ( 6 , 2 ) = t183 ;me ( 6 , 3 ) = t277 ;me ( 6 , 4 ) = t350 ;me ( 6 , 5 ) = −t 389 ;me ( 6 , 6 ) = −L∗ (480∗ t1−t 9 4 + t95 −480∗ t7−t 9 7 )∗ t 1 3 /1680− t 116 ;me ( 6 , 7 ) = t423 ;me ( 6 , 8 ) = t430 ;me ( 7 , 1 ) = −t 7 8 ;me ( 7 , 2 ) = t197 ;me ( 7 , 3 ) = t294 ;me ( 7 , 4 ) = t359 ;me ( 7 , 5 ) = −t 394 ;me ( 7 , 6 ) = t423 ;me ( 7 , 7 ) = −L∗ (10∗ t212−t 215 + t217 −10∗ t218−t 221 )∗ t 1 3 / 1 6 8 0 − . . .t 102 ∗ (192∗ t226−t 229 +t231 −192∗ t232−t 235 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 ;me ( 7 , 8 ) = t456 ;me ( 8 , 1 ) = t 9 2 ;me ( 8 , 2 ) = t210 ;me ( 8 , 3 ) = t307 ;me ( 8 , 4 ) = t381 ;me ( 8 , 5 ) = t406 ;me ( 8 , 6 ) = t430 ;me ( 8 , 7 ) = t456 ;me ( 8 , 8 ) = −t 102 ∗ (750∗ t226−t 309 +t310 −750∗ t232−t 312 )∗ t 1 3 / 1 9 2 0 + . . .(150∗ t250−t 318 +t319 −150∗ t256−t 321 )∗ t 1 3 ∗ t 6 2 / 1 4 4 − . . .2 5 .D0 / 2 1 6 . D0∗L∗ (6∗ t326−t 329 +t331 −6∗ t332−t 335 )∗ t 340 ;