nhân cách, lối sống con người -...

12
Tòa soạn: 38 QUANG TRUNG - ĐÀ LẠT ª ĐT: 3822472 - 3822473 ª Fax: 3827608 E-mail: [email protected] ª www.baolamdong.vn - www.dalatonline.vn SỐ 333 - 4767 THỨ BẢY, NGÀY 15/4/2017 CƠ QUAN CỦA ĐẢNG BỘ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM TỈNH LÂM ĐỒNG - TIẾNG NÓI CỦA ĐẢNG BỘ, CHÍNH QUYỀN, NHÂN DÂN LÂM ĐỒNG CUỐI TUẦN VẤN ĐỀ CUỐI TUẦN Tạo sự chuyển biến mạnh mẽ, sâu sắc về nhận thức quản lý, bảo vệ và phát triển rừng 1 TUẦN CON SỐ Hơn 3.141 tỷ đồng là tổng mức đầu tư xã hội toàn tỉnh trong 3 tháng đầu năm 2017. Nguồn: Ủy ban Nhân dân tỉnh TRANG 6 XEM TIẾP TRANG 2 Tìm lại thương hiệu dứa Cayenne 3 Người anh trai 5 Truyện ngắn: HOÀNG KIM NGỌC T hực hiện Chỉ thị số 13-CT/TW của Ban Bí thư Trung ương Đảng về tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác quản lý, bảo vệ và phát triển rừng (QLBVPTR), Ban Thường vụ Tỉnh ủy đã ban hành Kế hoạch triển khai thực hiện số 25-KH/ TU ngày 31/3/2017. Một trong những mục đích, yêu cầu Kế hoạch đề ra là nhằm tạo sự chuyển biến mạnh mẽ, sâu sắc về nhận thức, trước hết là trong cấp ủy, tổ chức Đảng, chính quyền, cán bộ, đảng viên, nhân dân và các tổ chức đoàn thể về công tác QLBVPTR, bảo vệ môi trường; hành động tích cực, quyết liệt và có hiệu quả trong phòng ngừa, ngăn chặn kịp thời các hành vi xâm phạm tài nguyên rừng; hạn chế thấp nhất số vụ vi phạm, thiệt hại tài nguyên rừng và điểm nóng vi phạm Luật Bảo vệ và Phát triển rừng. Để nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý nhà nước về BVPTR, nhiệm vụ đặt ra trước hết là phải thực hiện phân công, quy định trách nhiệm quản lý nhà nước về rừng và đất lâm nghiệp theo đúng quy định tại Quyết định số 07/2012/QĐ-TTg, ngày 8/2/2012 của Thủ tướng Chính phủ về ban hành một số chính sách tăng cường công tác BVR, đặc biệt là đối với các ban lâm nghiệp cấp xã để có đủ năng lực thực hiện việc QLBVPTR triệt để, hiệu quả; xác định trách nhiệm của người đứng đầu các địa phương, đơn vị quản lý rừng khi để xảy ra tình trạng phá rừng, khai thác rừng trái phép, cháy rừng nghiêm trọng, kéo dài... Văn nghệ sĩ trong xây dựng đạo đức, nhân cách, lối sống con người Vấn đề đào tạo hướng dẫn viên du lịch thể thao mạo hiểm TRANG 8 Bác sỹ để sót dị vật, bé trai 7 tuổi bị teo chân 10 Tác phẩm Cánh diều xưa của tác giả Vũ Văn Thành. Ảnh chụp lại: P.Nhân

Transcript of nhân cách, lối sống con người -...

Tòa soạn: 38 QUANG TRUNG - ĐÀ LẠT ª ĐT: 3822472 - 3822473 ª Fax: 3827608 E-mail: [email protected] ª www.baolamdong.vn - www.dalatonline.vn

SỐ 333 - 4767 THỨ BẢY, NGÀY 15/4/2017CƠ QUAN CỦA ĐẢNG BỘ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM TỈNH LÂM ĐỒNG - TIẾNG NÓI CỦA ĐẢNG BỘ, CHÍNH QUYỀN, NHÂN DÂN LÂM ĐỒNG

CUỐI TUẦN

VẤN ĐỀ CUỐI TUẦN

Tạo sự chuyển biến mạnh mẽ, sâu sắcvề nhận thức quản lý, bảo vệ và phát triển rừng

1 TUẦN CON SỐ

Hơn 3.141 tỷ đồng là tổng mức đầu tư xã hội toàn tỉnh trong 3 tháng đầu năm 2017.

Nguồn: Ủy ban Nhân dân tỉnh

TRANG 6

XEM TIẾP TRANG 2

Tìm lại thương hiệu dứa Cayenne

3

Người anh trai5Truyện ngắn:

HOÀNG KIM NGỌC

Thực hiện Chỉ thị số 13-CT/TW của Ban Bí thư Trung ương Đảng về tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác quản lý, bảo vệ và

phát triển rừng (QLBVPTR), Ban Thường vụ Tỉnh ủy đã ban hành Kế hoạch triển khai thực hiện số 25-KH/TU ngày 31/3/2017. Một trong những mục đích, yêu cầu Kế hoạch đề ra là nhằm tạo sự chuyển biến mạnh mẽ, sâu sắc về nhận thức, trước hết là trong cấp ủy, tổ chức Đảng, chính quyền, cán bộ, đảng viên, nhân dân và các tổ chức đoàn thể về công tác QLBVPTR, bảo vệ môi trường; hành động tích cực, quyết liệt và có hiệu quả trong phòng ngừa, ngăn chặn kịp thời các hành vi xâm phạm tài nguyên rừng; hạn chế thấp nhất số vụ vi phạm, thiệt hại tài nguyên rừng và điểm nóng

vi phạm Luật Bảo vệ và Phát triển rừng.Để nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý nhà nước

về BVPTR, nhiệm vụ đặt ra trước hết là phải thực hiện phân công, quy định trách nhiệm quản lý nhà nước về rừng và đất lâm nghiệp theo đúng quy định tại Quyết định số 07/2012/QĐ-TTg, ngày 8/2/2012 của Thủ tướng Chính phủ về ban hành một số chính sách tăng cường công tác BVR, đặc biệt là đối với các ban lâm nghiệp cấp xã để có đủ năng lực thực hiện việc QLBVPTR triệt để, hiệu quả; xác định trách nhiệm của người đứng đầu các địa phương, đơn vị quản lý rừng khi để xảy ra tình trạng phá rừng, khai thác rừng trái phép, cháy rừng nghiêm trọng, kéo dài...

Văn nghệ sĩ trong xây dựng đạo đức,nhân cách, lối sống con người

Vấn đề đào tạo hướng dẫn viêndu lịch thể thao mạo hiểm TRANG 8

Bác sỹ để sótdị vật, bé trai 7 tuổibị teo chân

10

Tác phẩmCánh diều xưa của tác giảVũ Văn Thành.Ảnh chụp lại: P.Nhân

2 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN TIN TỨC - SỰ KIỆN

... thuộc phạm vi trách nhiệm và quyền hạn mà không kịp thời có biện pháp phòng ngừa, ngăn chặn và xử lý triệt để sẽ phải kiểm điểm, xử lý trách nhiệm theo quy định của pháp luật.

Bên cạnh đó, cần khẩn trương hoàn thành việc rà soát điều chỉnh quy hoạch 3 loại rừng đảm bảo phù hợp theo quy hoạch sử dụng đất tại địa phương, giữ nguyên diện tích rừng tự nhiên hiện có làm nền tảng cho xây dựng kế hoạch dài hạn, hàng năm về QLBVPTR và tạo điều kiện cho ngành lâm nghiệp BVPTR hiệu quả trong bối cảnh ứng phó với biến đổi khí hậu, thực hiện tốt đề án tái cơ cấu ngành lâm nghiệp. Tăng cường kiểm tra, giám sát tiến độ thực hiện các dự án đầu tư có tác động đến rừng và đất lâm nghiệp (du lịch, trồng cây công nghiệp, nông nghiệp, thủy

điện, khai thác khoáng sản…); chỉ đạo xử lý kịp thời các tổ chức, cá nhân thiếu trách nhiệm trong thẩm định, phê duyệt, cấp phép… có liên quan đến rừng và đất lâm nghiệp. Chỉ đạo giải quyết, tháo gỡ khó khăn, vướng mắc cho các doanh nghiệp đầu tư dự án liên quan đến rừng và đất lâm nghiệp; kịp thời kiểm tra, cương quyết chấm dứt hoạt động dự án vi phạm gây thiệt hại lớn đến tài nguyên rừng, yêu cầu chủ dự án bồi thường thiệt hại tài nguyên rừng khi để rừng bị phá, bị khai thác lâm sản, lấn chiếm đất lâm nghiệp trái phép… Trong phát triển và sử dụng rừng phải kiên quyết ngừng khai thác gỗ rừng tự nhiên thuộc tất cả đối tượng rừng (rừng đặc dụng, rừng phòng hộ, rừng sản xuất) ngoại trừ việc phải chặt hạ cây trong các trường hợp cần thiết. Ngành Nông nghiệp và

Phát triển Nông thôn xây dựng đề án khai thác rừng trồng hợp lý; nhập khẩu các nguồn gỗ hợp pháp để cung cấp cho nhu cầu sản xuất, chế biến phục vụ dân dụng, phát triển kinh tế địa phương… Đẩy mạnh trồng rừng tập trung, trồng cây lâm nghiệp trên đất đang sản xuất nông nghiệp, trồng cây phân tán theo chỉ tiêu kế hoạch đã phê duyệt bảo đảm chỉ tiêu độ che phủ rừng toàn tỉnh vào năm 2020. Đặc biệt, trong lĩnh vực hợp tác quốc tế, ngành Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn chủ động xây dựng các dự án, chương trình bảo tồn thiên nhiên, bảo vệ đa dạng sinh học, bảo vệ và phát triển rừng nhằm ứng phó với biến đổi khí hậu để thu hút tài trợ từ các tổ chức quốc tế, tổ chức phi chính phủ hoặc các nguồn vốn vay ưu đãi để thực hiện công tác QLBVPTR. Vườn Quốc gia

Bidoup-Núi Bà tiếp tục triển khai các dự án liên quan đến Khu dự trữ sinh quyển thế giới Langbian, các dự án, chương trình đang hợp tác với các tổ chức trong khu vực Vườn và cộng đồng dân cư sống trong, ven vùng đệm nhằm nâng cao nhận thức về QLBVPTR, cải thiện sinh kế cho người dân gắn với rừng.

Để thực hiện tốt Kế hoạch số 25-KH/TU của Ban Thường vụ Tỉnh ủy, các cấp ủy, tổ chức Đảng, chính quyền, các tổ chức chính trị, xã hội phải xem công tác QLBVPTR là nhiệm vụ thường xuyên để tập trung lãnh đạo, chỉ đạo thực hiện tốt các mục tiêu, nhiệm vụ về QLBVPTR được xác định trong các nghị quyết của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước có liên quan và các mục tiêu, nhiệm vụ trong kế hoạch này. LAN HỒ

Tạo sự chuyển biến mạnh mẽ... TIẾP TRANG 1

Sở Y tế Lâm Đồng đoạt giải nhì Hội thi Tuyên truyền Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá - Khu vực V

Trong 2 ngày (10 -11/4), Hội thi Tuyên truyền Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá - Khu vực V do Công đoàn Y tế Việt Nam và Quỹ phòng chống tác hại thuốc lá tổ chức tại Bệnh viện Chợ Rẫy với sự tham gia của 8 đội.

Mỗi đội tham gia hội thi không quá 20 người, trải qua 3 phần thi: Chào hỏi (giới thiệu về đơn vị mình trong thời gian quy định không quá 7 phút); thi kiến thức (về Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá; công tác triển khai, chỉ đạo về tuyên truyền Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá tại đơn vị… với thời gian không quá 5 phút); thi về tài năng (thể hiện năng khiếu với thông điệp chuyển tải về Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá, thời gian không quá 15 phút).

Sở Y tế Lâm Đồng chọn đội của Bệnh viện Đa khoa tỉnh đại diện dự thi đã tham gia tốt 3 phần thi, đặc biệt là phần thi tài năng với vở kịch ngắn mang tên “Âm phủ văn minh không khói thuốc” được đánh giá cao.

Kết quả, Ban tổ chức Hội thi đã trao giải nhất cho Bệnh viện Chợ Rẫy, giải nhì: Sở Y tế Lâm Đồng và Bệnh viện Đại học Y dược thành phố Hồ Chí Minh, 3 giải ba và 2 giải khuyến khích. Các đơn vị đoạt giải nhất và nhì của Khu vực V sẽ tham gia Hội thi toàn quốc về Tuyền truyền Luật Phòng chống tác hại của thuốc lá năm 2017.

AN NHIÊN

Sáng ngày 12/4, Đoàn đại biểu Quốc hội khóa 14, đơn vị tỉnh Lâm Đồng phối hợp với Hiệp hội Doanh nghiệp tỉnh Lâm Đồng tổ chức Hội nghị Tiếp xúc cử tri góp ý Dự án Luật Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Ông Nguyễn Tạo - Phó Trưởng đoàn chuyên trách Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Lâm Đồng và ông Trương Minh Quý - Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp tỉnh Lâm Đồng chủ trì hội nghị.

Dự thảo Luật Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa gồm có 4 chương và 38 điều, quy định nguyên tắc, nguồn lực, nội dung hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Trách nhiệm của các cơ quan, tổ

chức và cá nhân liên quan đến hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Tại hội nghị, nhiều đại biểu đề nghị cần làm rõ quan điểm xây dựng dự án Luật theo luật khung hay luật chi tiết. Cần cụ thể hóa trong văn bản hướng dẫn thi hành, tham khảo kinh nghiệm của một số nước như Hàn Quốc, Nhật Bản. Chú trọng định hướng mô hình tăng trưởng và cơ cấu lại nền kinh tế góp phần thúc đẩy tăng trưởng, nâng cao năng lực cạnh tranh và tự chủ của nền kinh tế, chỉ giới hạn đối tượng gồm doanh nghiệp nhỏ và vừa chuyển đổi từ hộ kinh doanh, khuyến khích đối tượng khởi nghiệp sáng tạo, tham

gia cụm liên kết ngành, chuỗi giá trị. Rà soát dự thảo luật để đảm bảo sự thống nhất trong hệ thống pháp luật, đặc biệt là Luật Ngân sách nhà nước, Luật Đất đai, Luật Thuế. Nhiều ý kiến cũng đóng góp xoay quanh vấn đề hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa chưa phù hợp với nguyên tắc thị trường dẫn đến tình trạng bao cấp. Nên bỏ quy định về cung cấp khoản vay với lãi suất thời hạn vay vốn phù hợp khả năng thanh toán của doanh nghiệp và tình hình tài chính của ngân hàng. Bỏ quy định về hỗ trợ thuế thu nhập doanh nghiệp đối với doanh nghiệp, nhà đầu tư kinh doanh hạ tầng khu, cụm công

nghiệp. Cần có những chính sách hỗ trợ đặc thù cho doanh nghiệp do phụ nữ làm chủ, doanh ngiệp sử dụng nhiều lao động nữ.

Có ý kiến doanh nghiệp đề nghị nên bỏ những quy định mang tính định tính, những quy định mức hỗ trợ ưu đãi về thuế không nên đưa vào luật mà nên giao Chính phủ quy định cụ thể, về tính khả thi của luật không nên dùng luật này để điều chỉnh các điều khoản của luật khác... Những ý kiến đóng góp của các đại biểu đã được Đoàn đại biểu Quốc hội tiếp thu, tổng hợp, báo cáo trình Uỷ ban Thường vụ Quốc hội tại kỳ họp thứ 3 Quốc hội khóa 14 trong thời gian tới. N.THU

Lập đồ án quy hoạch trên 7 huyện

Theo kế hoạch đến năm 2019, tỉnh Lâm Đồng sẽ thông qua quy hoạch 7/10 huyện trên địa bàn gồm: Đam Rông, Lâm Hà, Di Linh, Bảo Lâm, Đạ Huoai, Đạ Tẻh và Cát Tiên.

Trước đó 3 huyện còn lại của tỉnh Lâm Đồng là Lạc Dương, Đức Trọng và Đơn Dương thuộc quy hoạch chung thành phố Đà Lạt đến năm 2030 và đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt.

Việc quy hoạch mới chia thành 2 giai đoạn lập, thẩm định và phê duyệt 5 huyện vào năm 2018 và 2 huyện vào năm 2019, tổng kinh phí dự trù hơn 18 tỷ đồng.

Từng cơ quan được giao trách nhiệm xây dựng quy hoạch trên 7 huyện của tỉnh Lâm Đồng gồm: UBND huyện làm chủ đầu tư, lựa chọn đơn vị tư vấn đủ năng lực, tổ chức đấu thầu lập đồ án quy hoạch, trình duyệt; Sở Xây dựng thẩm định nhiệm vụ và đồ án quy hoạch; Hội đồng Nhân dân huyện thông qua Nghị quyết; UBND tỉnh phê duyệt…

MẠC KHẢI

Góp ý Luật Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa

Sau 10 năm thực hiện Luật Thể dục, thể thao, tính đến nay, huyện Đạ Huoai đã có

9/10 xã, thị trấn có nhà văn hóa đạt chuẩn; 8/10 xã, thị trấn có sân vận động đạt chuẩn; 46/61 thôn, tổ dân phố có nhà văn hóa đạt chuẩn; 4 CLB võ cổ truyền; 3 CLB karatedo; 2 CLB quần vợt; 5 CLB cầu lông; 7 CLB bóng đá, 4 CLB bóng chuyền. Đồng thời, có 6 sân bóng đá mini cỏ nhân tạo, 3 bể bơi, 12 sân tập thể thao các loại; 3 giải thể thao tổ chức xã theo hình thức hội hóa hoàn toàn.

Đó là kết quả được UBND huyện Đạ Huoai báo cáo tại buổi làm việc với đoàn khảo sát HĐND tỉnh do đồng chí Trần Văn Hiệp - Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, Trưởng ban Văn hóa - Xã hội làm Trưởng đoàn trong ngày 12/4.

Kết quả thực hiện Luật thể dục, Thể thao trên địa bàn cho thấy, toàn huyện có 27,5% dân số tham gia tập luyện thường xuyên, 17,9% số hộ gia đình đạt tiêu chuẩn gia đình thể thao; 100% các trường học có sân tập luyện, 70% có sân luyện tập bóng đá mini. Phát triển sự nghiệp thể

Hội đồng Nhân dân tỉnh khảo sát thực hiệnLuật Thể dục, thể thao ở Đạ Huoai

dục thể thao được lồng ghép chặt chẽ với các chương trình, kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội, đảm bảo an ninh, quốc phòng của địa phương, đặc biệt là chương trình xây dựng nông thôn mới, xây dựng đô thị văn minh; việc học tập, làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh; phong trào khỏe để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc và cuộc vận động toàn dân rèn luyện thân thể theo

gương Bác Hồ vĩ đại. Hệ thống thiết chế thể dục thể thao được đẩy mạnh đầu tư đồng bộ, khai thác, sử dụng có hiệu quả, đáp ứng cơ bản nhu cầu tập luyện của nhân dân, góp phần nâng cao sức khỏe, thể trạng, tầm vóc con người địa phương.

Tuy nhiên, trước những khó khăn còn tồn tại, UBND huyện Đạ Huoai đã kiến nghị với Đoàn khảo sát đề nghị có quy định

cụ thể về mức hỗ trợ kinh phí thường xuyên cho đội ngũ cộng tác viên thể dục thể thao cơ sở. Đồng thời cũng đề nghị Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tiếp tục hỗ trợ các địa phương trong công tác tập huấn nghiệp vụ thể dục thể thao; đầu tư các trang thiết bị phục vụ cho luyện tập, thi đấu.

Kết luận buổi làm việc, đồng chí Trần Văn Hiệp ghi nhận những nỗ lực, cố gắng và chia sẻ những khó khăn, vướng mắc trong công tác triển khai thực hiện Luật Thể dục, thể thao của huyện. Qua đó, đề nghị huyện cần tập trung huy động các nguồn lực đầu tư, tăng cường xã hội hóa trong xây dựng cơ sở vật chất, xác định các môn thể thao thế mạnh của địa phương để đầu tư trọng điểm cả về con người và nguồn nhân lực nhằm đạt thành tích cao, song song với việc tập trung phát triển thể dục, thể thao quần chúng, trong nhà trường.

Được biết, ngày 13/4, Ban Văn hóa - Xã hội HĐND tỉnh tiếp tục làm việc với Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch; UBND các huyện, thành phố.

VƯƠNG TÔN KIÊN

Đoàn khảo sát HĐND tỉnh làm việc với huyện Đạ Huoai.

3 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017CUỐI TUẦNKINH TẾ - XÃ HỘI

PHAN NHÂN

Trong 4 tháng trở lại đây, dịch bọ xít muỗi và thán thư đang hoành hành trên các loại cây chủ lực của các

huyện phía nam Lâm Đồng như điều, chôm chôm, măng cụt, sầu riêng… Thế nhưng, khi đến với vườn sầu riêng của hộ gia đình anh Phan Quang Thực và chị Nguyễn Thị Thu tại thôn Phước Trung, xã Phước Lộc, huyện Đạ Huoai, có thể dễ dàng nhận thấy vườn cây hầu như không bị ảnh hưởng bởi bọ xít muỗi, bởi anh chị đã phát hiện kịp thời khi dịch bùng phát, đồng thời, với sự trợ giúp của hệ thống tưới, bón phân, phun thuốc tự động trên cây sầu riêng, đến nay đã cho ra trái to, đẹp, cuống khỏe, hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Chị Thu chia sẻ về hệ thống tưới tự động của gia đình: “Ngày trước, khi tưới cần 2 hai vợ chồng để vừa tưới vừa kéo dây, nhưng từ khi áp dụng hệ thống tự động này, tôi cảm thấy công việc của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có nhiều thời gian dành cho con cái”.

Với diện tích đất gần 1ha sầu riêng trồng từ năm 2006 khi nhận thấy đây là loại cây ăn trái cho thu nhập cao. Đến năm 2013, gia đình bắt đầu lắp đặt hệ thống tưới tự động trên cây sầu riêng để tiết kiệm công tưới và thời gian tưới với mức đầu tư trên 100 triệu đồng, trong đó Nhà nước hỗ trợ 50%. Sau 3 năm kể từ khi lắp đặt hệ thống tưới tự động này, kinh tế gia đình phát triển

Hệ thống tưới tự động “3 trong 1” trên cây sầu riêngBên cạnh việc khẳng định giá trị của sầu riêng, người nông dân còn luôn tìm tòi, học hỏi những cách làm hay, hiệu quả để tăng cao tính hiệu quả đối với loại trái được mệnh danh là “vua của các loại trái cây” này bằng phương pháp tưới, bón, xịt thuốc tự động.

hơn rất nhiều so với trước đây do năng suất sầu riêng cao hơn, trong khi giảm chi phí ngày công lao động. Chưa dừng lại ở đó, năm 2016, gia đình anh Thực tiếp tục áp dụng hệ thống tưới tự động để phun thuốc và là một trong hai hộ đầu tiên áp dụng hệ thống tưới phun thuốc cho cây sầu riêng trên địa bàn huyện, nhưng chỉ có gia đình anh Thực là áp dụng thành công mô hình này. Không cần một chiếc điện thoại thông minh, song hệ thống tự động vẫn được điều khiển dù chỉ bằng một cuộc gọi từ chiếc

điện thoại thông thường. Và khi hệ thống nhận được cuộc gọi này từ số máy của anh chị ngay lập tức nước sẽ được tự động bơm vào đầy bồn chứa, sau đó sẽ theo hệ thống ống dẫn đến từng cây trong vườn và tưới, bón phân, phun thuốc đều từ trên ngọn cây, giúp thuốc thấm nhanh hơn, tránh lãng phí thuốc BVTV, tổn hại sức khỏe và ô nhiễm môi trường. Việc tưới, bón phân, phun thuốc tự động được cho là hiệu quả rất nhiều so với việc đeo bình phun và phun áp suất từ dưới gốc lên như cách truyền

thống vì có thể tránh thuốc tiếp xúc vào cơ thể, ảnh hưởng trực tiếp sức khỏe của nông dân. Hiệu quả lớn nhất là hệ thống tưới phun thuốc này đã giúp gia đình anh bảo vệ vườn sầu riêng giữa “cơn bão dịch” bọ xít muỗi lớn nhất từ trước đến nay. Anh Thực cho biết: “Từ ngày áp dụng hệ thống tưới, phun thuốc tự động giúp gia đình tôi giảm rất nhiều công lao động, thay vì tưới, phun cả buổi sáng thì bây giờ chỉ cần 5 đến 6 phút một ngày là đã xong cả vườn. Điều quan trọng khi lắp đặt hệ thống đó là diện tích vườn càng lớn thì phải sử dụng ống nước càng lớn để thời gian cấp nước nhanh hơn, tăng hiệu quả khi sử dụng phân bón hoặc thuốc”.

Được sự hỗ trợ trực tiếp từ Trung tâm Nông nghiệp huyện Đạ Huoai, mô hình triển khai từ tháng 11/2016, tuy chỉ mới một thời gian ngắn nhưng việc tưới, bón phân, phun thuốc tự động của gia đình anh Thực - chị Thu đã đạt hiệu quả rất cao. Theo bà Nguyễn Thị Thu Thắm - Giám đốc Trung tâm Nông nghiệp huyện Đạ Huoai cho biết: “Qua theo dõi, lượng nước và dung dịch thuốc của hệ thống khi phun không có sự khác biệt với cách phun truyền thống trước đây, đồng thời độ tỏa sương của hệ thống tự động rất đều trên các cây. Hiện nay, trên địa bàn đã có nhiều hộ nông dân bắt đầu đầu tư hệ thống tưới, bón phân, phun thuốc tự động như của gia đình anh Thực. Và chắc chắn trong thời gian tới, mô hình tưới, bón phân, phun thuốc tự động này sẽ được nhân rộng trên địa bàn toàn huyện”.

Anh Phan Quang Thực đang kiểm tra hệ thống ống nước tưới tự động. Ảnh: P.Nhân

HOÀNG YÊN

Dứa Cayenne một thời gắn bó với tuổi thơ của nhiều thế hệ người dân Đơn Dương và những vạt dứa

nằm cheo leo trên sườn đồi cùng người nông dân tần tảo được xem là hình ảnh thân quen của người dân Dran.

Loại trái cây đặc sảnMặt dù, dứa là cây trồng được trồng

phổ biến trên cả nước, thế nhưng dứa Đơn Dương vẫn có thế mạnh của riêng mình. Theo các nhà nghiên cứu, dứa Cayenne phù hợp với điều kiện đất đai ở Đơn Dương, có ưu điểm vượt trội so với nhiều giống dứa khác, như: Trái lớn, thưa mắt, quả đều và đẹp, độ ngọt cao, màu sắc vàng óng, hương thơm, ít tốn công đầu tư chăm sóc, phù hợp trên tất cả mọi địa hình đất, cho năng suất bình quân cao hơn nhiều so với các vùng dứa khác trong cả nước nhưng chất lượng được cho là thơm ngon vào loại bật nhất. Đặc biệt, mặc dù được đánh giá dứa ở vùng Dran phù hợp với xuất khẩu. nhưng sản lượng không đủ phục vụ nhu cầu xuất khẩu, chỉ đủ để cung cấp thị trường tự do...

Vào những năm thập niên 90, mỗi nhà ở Đơn Dương không ít thi nhiều cũng trồng loại dứa đặc sản này. Nó là cây chống đói của người dân nơi đây với diện tích trồng khoảng hơn 1.000 ha thế nhưng việc giá trị không cao, cộng với việc cây rau thương phẩm chiếm ưu thế, người dân dần chuyển đổi cây trồng, hiện nay chỉ còn vùng Dran trồng nhiều.

Tìm lại thương hiệu dứa CayenneVới ưu thế sinh trưởng và phát triển trên địa hình đồi dốc, trồng xen tốt, cây dứa Cayenne đã có mặt ở huyện Đơn Dương hơn 70 năm qua. Và trên hành trình đi tới của dứa Cayenne đã được Cục Sở hữu trí tuệ cấp nhãn hiệu độc quyền, gia tăng hiệu quả kinh tế, nông dân càng có niềm tin gắn bó lâu dài với loại trái cây đặc sản này trên đất Đơn Dương.  

đương 1.000 cây) nữa”.Bà Lê Thị Bé, Trưởng phòng Nông

nghiệp và Phát triển Nông thôn Đơn Dương cho biết: “Hiện nay, cây dứa Cayenne đã được cấp nhãn hiệu nên giá trị kinh tế của cây dứa mang lại khá cao. Tuy nhiên, diện tích này lại đang bị thu hẹp do chủ yếu được trồng xen các loại cây công nghiệp như cà phê, hồng, khi diện tích này khép tán thì người dân phá bỏ bớt dứa. Bên cạnh đó, do hiện nay cây rau thương phẩm đang chiếm ưu thế, để giữ vững thương hiệu dứa Cayenne của vùng, chủ trương của huyện là duy trì và tiếp tục mở rộng diện tích dứa Cayenne không chỉ ở địa bàn thị trấn Dran mà còn ở các xã lân cận như Ka Đô, Quảng Lập, tích cực khuyến khích người dân trồng xen canh để tăng giá trị cây trồng trên một diện tích đất”.

Chuyện nhãn hiệuThị trấn Dran là địa bàn trồng dứa

Cayenne trọng điểm của huyện Đơn Dương. Dứa Cayenne nổi tiếng ở khu vực phía Nam nước ta bởi độ mật, mọng nước, trái thơm nhưng không bị mềm và có thể ăn tươi hoặc làm nguyên liệu để sản xuất các sản phẩm công nghiệp. Do điều kiện thổ nhưỡng ưu đãi, dứa Cayenne Đơn Dương có độ ngon nổi trội, nhưng đồng thời là cây trồng quen thuộc với nhiều gia đình nên việc chăm sóc loại cây trồng này diễn ra như một thói quen nên các nông hộ ít áp dụng biện pháp kỹ thuật để nâng cao chất lượng của dứa.

Cùng với việc đầu tư mở rộng diện tích trồng dứa tăng chất lượng cho loại nông sản này, thì việc cấp nhãn hiệu, xúc tiến quảng bá nhãn hiệu để đẩy mạnh khâu tiêu thụ cho cây dứa Cayenne đến với thị trường rộng rãi hơn...

Niềm vui của nông dân khi dứa Cayenne có giá trị kinh tế cao. Ảnh: Hoàng Yên

XEM TIẾP TRANG 12

Bà Trương Thị Hiền ở thôn Ha Ma Sing, thị trấn Dran, huyện Đơn Dương, một người đã trồng dứa Cayenne hàng chục năm qua chia sẻ: “Từ khi lấy chồng về vùng Dran này bà đã gắn bó cuộc đời mình với cây dứa, mặt dù có thời điểm cây dứa không còn đem lại giá trị cao nhưng gia đình bà vẫn cố bám trụ với loại cây trồng đặc sản này. Trời không phụ lòng người, những năm gần đây, giá trái dứa đặc biệt tăng cao, nhờ vẫn giữ diện tích trồng nên thu nhập khá cao. Có thời

điểm chỉ trong vòng 2 ngày bà thu được 2,8 tấn dứa, thu nhập khoảng 28 triệu đồng. Cây dứa nếu chăm đúng kỹ thuật, năng suất đạt rất khá, trên 1,5 kg/trái, chất vùng dứa Dran thì khỏi bàn bởi ở đây độ đường, độ đạm vượt hẳn dứa nơi khác. Dứa là loại trái cây không có bơm thuốc bảo vệ thực vật nên được người tiêu dùng đặc biệt ưa chuộng. Hiện nguồn cung dứa không đủ đáp ứng nhu cầu thị trường. Qua mùa mưa năm nay, gia đình tôi tiếp tục mở rộng thêm 20 thiên (1 thiên tương

4 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN

KHÁNH LINH

Nền văn hóa Việt Nam trải qua hàng nghìn năm lịch sử đã thể hiện bản lĩnh, sức

sống mãnh liệt của một dân tộc, làm thất bại âm mưu đồng hóa văn hóa Việt Nam của các kẻ thù xâm lược. Đó là yếu tố hết sức quan trọng và có tính quyết định, giúp chúng ta thành công trên con đường hội nhập với thế giới. Tuy nhiên, văn hóa truyền thống giàu bản sắc Việt Nam cũng có những mặt hạn chế cần phải khắc phục, đó là: Nền văn hóa nông nghiệp lạc hậu, tự cung tự cấp, khép kín… đã tạo nên tâm lý của người Việt là coi trọng đời sống tâm linh - tinh thần hơn đời sống kinh tế - vật chất; coi nhẹ, thậm chí có mặc cảm với hoạt động thương nghiệp (con buôn), từ đó kéo theo sự lạc hậu trong tư duy về kinh tế. Cũng chính vì thế mà trong lịch sử dân tộc, văn hóa pháp luật và văn hóa kinh doanh không có điều kiện phát triển mạnh, thậm chí bị thiếu hụt. Đây là một trong những điểm hạn chế của sự phát triển kinh tế đất nước thời kỳ hội nhập.

Hơn 30 năm đổi mới, bên cạnh việc tích cực hội nhập kinh tế quốc tế, đất nước ta cũng đã chủ động hội nhập quốc tế về văn hóa và đã đạt được những thành tựu rất đáng tự hào. Tuy nhiên, so với hội nhập về kinh tế, việc đánh giá về hội nhập văn hóa còn có nhiều ý kiến khác nhau, chưa được đồng thuận cao. Điều đó chứng tỏ quá trình hội nhập văn hóa vẫn còn có những vấn đề hạn chế.

Từ thực tế đó, chiến lược văn hóa đối ngoại đã đặt ra yêu cầu: vừa tích cực hội nhập kinh tế quốc tế, vừa chủ động hội nhập quốc tế về văn hóa; phải xem đẩy mạnh phát triển nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc, làm nền tảng, cơ sở vững chắc không chỉ cho hội nhập văn hóa mà cả cho hội nhập kinh tế; không được hoàn toàn đóng cửa nền văn hóa, mà chủ động chọn lọc những tinh hoa văn hóa nhân loại để làm phong phú, giàu có thêm, hiện đại hơn nền văn hóa của dân tộc. Đây là chủ trương, là tư tưởng đúng đắn, bởi giữ được bản sắc của nền văn hóa dân tộc, chính là giữ được bản lĩnh dân tộc để hòa nhập mà không bị hòa tan.

Báo cáo chính trị tại Đại hội XII của Đảng cũng nhấn mạnh vai trò của văn hóa trong giai đoạn chủ động và tích cực hội nhập quốc tế: “Xây dựng môi trường văn hóa lành mạnh, phù hợp với bối cảnh phát triển kinh tế thị trường định hướng XHCN và hội nhập quốc tế. Xây dựng văn hóa trong chính trị và kinh tế. Nâng cao chất lượng, hiệu quả hoạt động văn hóa. Phát triển công nghiệp văn hóa đi đôi với xây dựng, hoàn thiện thị trường văn hóa. Chủ động hội nhập quốc tế về văn hóa,

Chủ động hội nhập quốc tế về văn hóaChủ động hội nhập quốc tế về văn hóa để quảng bá các giá trị văn hóa của Việt Nam ra thế giới, tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhân loại nhằm xây dựng nền văn hóa và con người Việt Nam phát triển toàn diện, nâng cao vị thế, uy tín quốc tế của đất nước, góp phần vào sự phát triển bền vững và bảo vệ vững chắc Tổ quốc là một nhiệm vụ vừa cấp bách vừa có tính chiến lược lâu dài.

tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại. Xây dựng con người Việt Nam phát triển toàn diện…”.

Để thực hiện thắng lợi Chiến lược văn hóa đối ngoại và Nghị quyết Đại hội XII của Đảng, việc đẩy mạnh hội nhập quốc tế nói chung và hội nhập văn hóa nói riêng phải chủ động, tích cực, trong đó cần chú trọng một số vấn đề sau đây:

Trước hết, trong tư duy lãnh đạo, quản lý, tư duy của doanh nghiệp, cũng như của từng con người không thể không coi trọng tư duy về văn hóa hội nhập, nghĩa là khi tham gia vào một thế giới phẳng, trở thành “công dân toàn cầu” thì buộc phải hòa mình vào hệ thống quốc tế, tuân theo những “thông lệ quốc tế” và yêu cầu về văn hóa pháp luật cần được đưa lên vị trí ưu tiên. Theo đó, cần xây dựng một văn hóa pháp luật phù hợp với yêu cầu của hội nhập, làm cho “pháp luật nước ta tương thích với luật pháp quốc tế”; đồng thời tiếp thu những thành tựu của văn hóa pháp luật nước ngoài để làm sâu sắc hơn văn hóa pháp luật truyền thống Việt Nam.

Thứ hai, trong tiến trình hội nhập khu vực và thế giới, một mặt chú trọng rèn luyện cho các chủ thể kinh doanh về bản lĩnh chính trị, phẩm chất đạo đức, truyền thống trọng đạo lý làm người; biết coi trọng lợi ích quốc gia, dân tộc khi hoạt động trên thương trường quốc tế. Mặt khác, cần học tập, tiếp nhận cái hay, cái mới của nền văn hóa khác, như tác phong công nghiệp, thói quen quý thời gian, trọng luật lệ và sự cam kết, khắc phục được kiểu làm ăn thiển cận; xử lý hài hòa, thỏa đáng mối quan hệ giữa đạo đức và kinh doanh… Tiến tới hình thành văn hóa kinh doanh Việt Nam vừa mang bản sắc tinh hoa văn hóa kinh doanh truyền thống Việt Nam là yêu nước và tinh thần đoàn kết cộng đồng,

vừa phù hợp với chuẩn mực quốc tế.

Thứ tư, văn hóa Việt Nam cần có những đóng góp vào đời sống văn hóa thế giới được cộng đồng quốc tế ghi nhận. Thúc đẩy các ngành công nghiệp văn hóa ở Việt Nam phát triển, định vị văn hóa và sáng tạo như những thành tố then chốt của các thành phố lớn, để có thể trở thành các trung tâm về kinh tế - văn hóa sáng tạo ở khu vực cũng như thế giới.

Thứ năm, đẩy mạnh ngoại giao văn hóa nhằm hướng tới mục tiêu vừa tạo điều kiện thuận lợi cho hoạt động ngoại giao vừa thúc đẩy phát triển văn hóa đất nước. Ngoại giao văn hóa sẽ là yếu tố thúc đẩy quan hệ hợp tác quốc tế; góp phần giới thiệu đường lối, chính sách đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta, quảng bá hình ảnh đất nước, con người Việt Nam với thế giới; là công cụ vận động, hỗ trợ và đồng hành để đưa đất nước vượt qua những khó khăn, thách thức; tiếp thu có chọn lọc tinh hoa văn hóa, tư tưởng nhân văn, giá trị đạo đức, tri thức, khoa học tiên tiến trên thế giới để làm cho nền văn hóa dân tộc ngày càng đa dạng, phong phú, hiện đại và giàu đẹp hơn… Như vậy, ngoại giao văn hóa “là nền tảng tinh thần của hoạt động đối ngoại”; phải thực hiện chức năng “soi đường cho quốc dân đi” trong hội nhập quốc tế.

Riêng tỉnh Lâm Đồng với tiềm năng, lợi thế về nông nghiệp công nghệ cao, du lịch - dịch vụ và sự phong phú, đa dạng về văn hóa, bước vào giai đoạn hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, bên cạnh việc tiếp tục đẩy mạnh hợp tác quốc tế về chính trị, kinh tế, chúng ta cần coi trọng hơn nữa về trao đổi, giao lưu văn hóa, khai thác và phát huy tính đa dạng, phong phú của văn hóa bản địa để thu hút khách du lịch quốc tế; mở rộng tầm ảnh hưởng của Festival Hoa Đà Lạt, trở

thành thương hiệu văn hóa đặc trưng mà thế giới biết đến; xây dựng các thương hiệu sản phẩm thế mạnh của tỉnh thực sự mang đậm bản sắc văn hóa đặc trưng… Văn hóa phải trở thành một kênh hội nhập thế mạnh của tỉnh, góp phần thúc đẩy hội nhập chính trị, kinh tế…

Là đất nước có truyền thống văn hóa lâu đời lại phải hứng chịu nhiều đau thương, mất mát do các cuộc chiến tranh ngoại xâm gây ra, nên hơn ai hết dân tộc ta hiểu rõ giá trị của hòa bình và hữu nghị - nhân tố để giữ gìn, phát huy và phát triển văn hóa dân tộc trong thời đại toàn cầu hóa hiện nay.

Năm lên 6 tuổi, Hà mất cả ba lẫn mẹ. Họ bị tai nạn giao thông, trong một lần về quê thắp nhang cho

ông bà nội.6 tuổi, Hà chưa thể nào hiểu hết mọi

chuyện đã và đang xảy ra với bản thân mình. Hà nhớ ba mẹ, suốt ngày chỉ biết khóc vì mãi chẳng thấy hai người về. Hà còn có một anh trai tên là Nam.Vào cái năm ba mẹ ra đi, anh trai Hà vừa tròn 15 tuổi. Lúc ba mẹ mất, anh trai không khóc, không gào thét mà chỉ biết ôm chặt em gái vào lòng cho đến khi ngủ thiếp đi. Suốt ngày, Hà cứ bám riết lấy anh trai đòi ba, đòi mẹ. Cô cũng chẳng thích ăn cơm lúc sống, lúc chín do anh trai nấu, không thích mặc những bộ quần áo nhăn nhúm do anh trai giặt,…

Rồi đến một đêm, trời Đà Lạt như chìm trong mưa gió. Hàng thông sau nhà cứ gào lên từng đợt, như tiếng khóc ai oán của đất trời cao nguyên. Hà sợ sệt, ôm chặt lấy anh và hét to: “Anh ơi! Em muốn gặp mẹ!”.

- Ba, mẹ đều không còn nữa đâu em. Họ sẽ không thể quay về với anh em mình nữa rồi em ơi!

Vừa ôm chặt đứa em bé bỏng vào lòng anh trai Hà nói với em. Giọng anh vang lên khá to khiến Hà im lặng. Rồi dần dần em cũng hiểu được ba mẹ sẽ mãi mãi không quay về. Và giờ đây chỉ còn Nam là người thân duy nhất của mình. Rồi bỗng một hôm Hà thấy anh úp mặt xuống giường khóc thật to. Đó cũng là lần đầu tiên người anh trai thân thiết của em khóc kể từ khi ba mẹ không còn. Hà nhẹ nhàng dùng đôi tay bé nhỏ của mình ôm chặt lấy anh. Cũng từ đó, Hà bắt đầu dựa vào anh. Đi học, Hà đòi anh phải chở đi; tan học, anh trai phải đến đón em mới về.

Nhà ở cách khá xa trường học, mỗi ngày, anh Hà đều chịu khó chở em đến trường trên chiếc xe đạp “cà tàng” của ba ngày nào. Đường xa, xe lại cũ, để đưa được em đến trường cho kịp giờ học, người anh ướt đẫm mồ hôi, dù rằng trời Đà Lạt lúc nào cũng khá mát

THEO DÒNG SỰ KIỆN

Đó là lời khẳng định của Ban Tổ chức giải thưởng Cánh diều 2016 tại tọa đàm “Những vấn đề của sáng tác điện ảnh và phim truyền hình hiện nay”.

Ngày 9/4, tại Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật TP Hồ Chí Minh, Hội

Điện ảnh Việt Nam phối hợp Hội Điện ảnh TP Hồ Chí Minh tổ chức tọa đàm “Những vấn đề của sáng tác điện ảnh và truyền hình hiện nay” với sự tham gia của đông đảo những người làm nghề.

Tại tọa đàm, nội dung “nóng” nhất chính là việc các thành viên BTC LHP Cánh diều 2016 đã thẳng thắn thừa nhận tuy lượng phim điện ảnh năm nay tăng mạnh so với các năm trước (có khoảng 42 tác phẩm ra rạp trong năm 2016, trong đó 19 phim gửi về tranh giải tại LH), tuy nhiên điều đáng buồn là chất lượng lại không tỉ lệ thuận số lượng. PGS. TS Trần Luân Kim, Trưởng BGK phim truyện tại Cánh diều 2016 cho

Giải Cánh diều 2016: Một mùa thất bát?!biết, qua 5 ngày miệt mài để xem và chấm cho 19 phim dự giải, các thành viên BGK vừa phấn khởi lại vừa không khỏi... lo âu. Vui vì các phim đã biết khai thác nhiều đề tài, biết tạo mảng miếng riêng để khán giả chú ý. Một điểm cộng nữa là hầu hết phim đều chú trọng cảnh quay, góc máy… nên ở mặt bằng chung chất lượng âm thanh, hiệu ứng kĩ xảo của các phim năm nay đều tốt hơn rất nhiều so với mọi năm. Thế nhưng, cái cốt lõi nhất chính là nội dung tác phẩm lại quá sơ sài, thiếu chiều sâu, thiếu sự tinh tế; hầu như các phim lo chạy theo yếu tố thị trường và để “câu khách” mà sẵn sàng pha tạp tất cả các yếu tố bi, hài, kinh dị, tâm lý, hành động… vào tác phẩm một cách tạp nham. Có những khúc đang cao trào của tình huống bi thì lại chen những câu gây cười vô duyên, sáo rỗng, vô tình làm cho tình huống phim trở nên “kì cục”; mọi tình tiết của phim hòa vào nhau như một cái “lẩu thập cẩm”, rất khó để phân biệt phim đó thuộc thể loại nào, từ đây khiến giới chuyên môn không khỏi lắc đầu ngao ngán.

Mở rộng tầm ảnh hưởng Festival Hoa Đà Lạt thành thương hiệu đặc trưng của Đà Lạt, Lâm Đồng. Ảnh: P.N

KINH TẾ - XÃ HỘI

5 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017CUỐI TUẦN

Người anh trai

Truyện ngắn: HOÀNG KIM NGỌC

mẻ. Ngồi sau xe, Hà cứ nắm chặt lấy áo của anh. Cũng kể từ đó, Hà không còn khóc đòi ba mẹ nữa. Giờ đây, chỉ còn Nam là người thân duy nhất của em. Chợt dâng lên trong lòng Hà một nỗi lo sợ khó tả. Em lo sợ đến một ngày nào đó, người anh duy nhất cũng sẽ rời xa em. Chính cái cảm giác đó đã làm cho một đứa trẻ mới lên 6 như em trở nên ngoan ngoãn và luôn nghe theo lời anh một cách kỳ lạ. Thế rồi, cái điều lo lắng, sợ hãi kia vẫn xảy ra. Đó là vào một buổi sáng nọ, sau khi ngủ dậy, Hà thấy mình ở trong một căn nhà khác lạ, còn anh Nam thì không biết đi đâu, em hốt hoảng vừa khóc vừa chạy tìm anh. Chủ căn nhà là một phụ nữ vốn là hàng xóm mà em vẫn thường gọi là dì nói với em rằng, anh Nam đã đi làm xa và nhờ dì chăm sóc, nuôi nấng Hà, từ nay về sau, em sẽ sống cùng gia đình họ. Mặc dù biết gia đình dì là người hàng xóm thân thiết với ba má trước đây, nhưng cảm giác bị anh trai bỏ rơi đã dâng đầy trong em nỗi tuyệt vọng, đớn đau đến cùng cực. Suốt cả ngày hôm đó, Hà bỏ ăn, chỉ biết khóc và khóc…

Và rồi Hà cũng dần thích nghi với hoàn cảnh mới, mà sau này, khi lớn lên em mới nhận ra rằng, đó cũng chính là một kiểu để nguôi đi nỗi đớn đau, hờn giận về người anh trai của mình.

Hà chủ động phụ giúp việc nhà cho cha mẹ nuôi. Kể từ khi anh Nam bỏ đi, Hà như mất đi quyền nũng nịu, được cưng chiều của một đứa trẻ. Hà cũng có một người anh trai khác, là con của gia đình ba mẹ nuôi. Người này, chỉ

hơn em một tuổi và cũng rất nghịch ngợm, đôi lúc còn bắt nạt và giành phần quà nhiều hơn mà mẹ nuôi chia cho hai anh em.

Năm Hà 16 tuổi, đang học lớp 9 trường Quang Trung, một buổi tối, khi đang cùng mẹ nuôi gấp quần áo, Hà chợt nghe mẹ nuôi hỏi: “Mấy năm nay, con không nhớ đến anh con nữa sao? Khi đó, Nam còn bé, sao có thể chăm lo cho con được!”.

Nghe mẹ nuôi hỏi, em im lặng. Đúng vậy, cũng đã lâu lắm, cô hình như đã quên anh trai của mình mất rồi. Nghĩ đến đó, sự giận hờn từ đâu đó lại vụt về, Hà nói nhanh với mẹ: “Thôi mẹ à! Đừng nhắc đến anh con làm gì nữa.”.

Nghe Hà nói vậy, mẹ nuôi em thở dài, hình như trong lòng bà vẫn còn ẩn chứa một điều gì đó, nhưng Hà đã lặng lẽ đi về phòng với đôi mắt còn ươn ướt.

Đúng ra, Hà vẫn còn rất giận anh Nam. Em chỉ biết hăng say, dồn hết tất cả cho việc học tập. Nhờ vậy, Hà đã thi đậu vào lớp chuyên Toán của Trường Chuyên Thăng Long của tỉnh. Còn người anh con ba mẹ nuôi thì học lớp 11 của Trường Phổ thông Trung học Tây Sơn.

Một năm sau, khi người anh đang chuẩn bị thi tốt nghiệp phổ thông, ba mẹ nuôi Hà, dù năm đó đã nghỉ hưu nhưng vẫn thuê một sạp nhỏ ở chợ để bán các loại hoa đẹp của Đà Lạt. Và đó cũng là nơi mà Hà vẫn thường đem sách vở học thêm mỗi khi có dịp phải ra phụ ba mẹ nuôi. Vào một buổi tối nọ, khi đang ngồi học, Hà chợt thấy khát nên nhẹ nhàng đi xuống phòng khách để tìm nước uống, thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện vọng ra từ phòng ba mẹ. Em nghe rõ, tiếng người anh nuôi nói với ba mẹ: “Ba, mẹ! Con không chịu đâu. Dù thế nào

đi nữa thì con cũng phải học đại học.”- Không được đâu con ơi! Con Hà

học giỏi hơn con, nó có nhiều khả năng để thi đỗ đại học.

Tiếng nói của ba nuôi Hà tuy nhỏ nhẹ nhưng xem ra có vẻ kiên quyết lắm.

- Con ơi! Lấy đâu ra tiền mà nuôi hai đứa ăn học cùng một lúc hả con! Mẹ nuôi Hà nêu một sự thực không phải là dễ giải quyết.

Nghe đến đó, Hà như hết khát, em vội quay về phòng. Lúc đó, chợt xuất hiện trong em một quyết định là phải để cho anh nuôi học đại học, còn mình thì sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, em sẽ đi tìm việc, còn không thì cũng phụ giúp mẹ nuôi buôn bán ngoài chợ cũng được. Bời vì từ khi anh Nam bỏ đi, ba mẹ nuôi đã dành cho Hà quá nhiều sự thương yêu rồi. Đây cũng là dịp để em trả lại phần nào công dưỡng dục của họ.

Đáng tiếc, năm đó, anh trai nuôi Hà thi tốt nghiệp lại không đỗ, đành phải ở nhà vừa chạy xe thồ vừa phụ giúp gia đình, và ôn tập để thi tiếp. Còn Hà thì ba nuôi vẫn kiên quyết rằng, em phải cố gắng học thật tốt để vào cho được đại học. Nhưng Hà vẫn một mực: “Ba ơi! Con sẽ không thi vào đại học nữa đâu, con đã quyết định rồi!”.Tranh luận với ba hồi lâu vẫn chưa ngã ngũ, thì mẹ nuôi em từ trong bếp nói vọng ra: “Con à! Bây giờ mẹ mới cho con hay. Nguyện vọng của anh con là rất muốn con vào đại học. Con đừng phụ lòng nó. Đã mấy năm nay, hàng năm, anh vẫn gửi tiền về cho con. Ba mẹ vẫn để dành đó cho con vào đại học cơ mà”.

Nghe mẹ nuôi nói, Hà ngẩn người. Sau 11 năm, lần đầu tiên em lại nhớ về người anh trai của mình. Rồi chậm rãi, mẹ nuôi nói thêm: “Năm đó, vào cái đêm mà anh trai con bỏ đi, vì biết rằng, một đứa trẻ mới 14 tuổi như nó, thì khó có thể cưu mang để nuôi em ăn học nổi, nên nó quyết định đi làm thuê để kiếm sống và gửi con nhờ cho ba mẹ chăm lo. Nó bán nhà và đưa phần lớn số tiền đó cho ba mẹ, và ba mẹ đã hứa với nó là sẽ chăm sóc và nuôi dưỡng con nên người. Trước khi rời xa, anh con đã hứa với ba mẹ rằng: “Dì à, con nhất quyết sẽ về đón em. Con mong dì và cả gia đình chăm sóc tốt cho nó…”. Khi con bước vào lớp 5, mỗi tháng, khi ít, khi nhiều anh

con đều đặn gửi cho ba mẹ một ít tiền để phụ nuôi con đến ngày nay. Nhiều năm qua, chúng ta đã không phải với con, luôn để cho con ấm ức…”. Mẹ nuôi nghẹn lòng không nói tiếp được. Bà cứ ôm lấy Hà mà khóc tức tưởi.

Ôi! Vậy là anh trai đâu có bỏ rơi em gái mình. Những năm qua, anh làm gì và sống ở đâu? Sao không về thăm em? Nhiều câu hỏi cứ lần lượt xuất hiện trong đầu Hà. Thì ra, anh Nam chưa bao giờ bỏ rơi em gái, mà vẫn một lòng yêu thương Hà.

Từ địa chỉ người gửi tiền, dù không ghi cụ thể, nhưng Hà vẫn nhận ra là ở thành phố Hồ Chí Minh. Từ đó, Hà quyết tâm, nhất định phải vào thành phố tìm anh cho bằng được.

Một năm sau, Hà thi đậu vào Trường Đại học Bách khoa thành phố Hồ Chí Minh với số điểm gần như tuyệt đối. Trong suốt 4 năm miệt mài học tập, Hà vẫn không nguôi nghĩ về người anh trai của mình. Thế nhưng giữa thành phố rộng lớn này, tìm một con người cụ thể quả như là “mò kim đáy bể”.

Sau hơn 4 năm cần cù, chăm chỉ học tập, Hà đã tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi và được một công ty nước ngoài nhận vào làm việc ngay. Thế là, vừa đi làm, Hà vừa tranh thủ những lúc rảnh rỗi tìm anh mà vẫn chẳng thấy tin tức gì của anh cả. Và vào cái lúc gần như tuyệt vọng, thì cũng là lúc em tình cờ nhìn thấy một bài viết trên mạng giới thiệu về một người sửa xe đạp: “Trước một quầy báo nhỏ, ven đường, có một chàng trai nhỏ, gầy gò, ốm yếu, bị mất một cánh tay, đang sửa xe đạp…”. Chợt Hà nhìn thấy dòng chữ ghi tên của người thợ sửa xe là Nam. Như có luồng điện chạy qua người, tim em đập mạnh hồi hộp, người này chẳng phải là anh Nam của mình sao? Trấn tĩnh, Hà đọc tiếp: “Năm 19 tuổi, người thanh niên này làm việc ở một công trường xây dựng. Trong lúc đang làm việc, một sự cố về máy móc đã xảy ra, nên anh đã mất đi một cánh tay. Từ đó, anh lang thang, phiêu dạt khắp nơi làm đủ nghề để kiếm sống: nhặt phế thải, bán báo, quét dọn vệ sinh ở chợ… Thấy hoàn cảnh của anh quá tội nghiệp, chủ nhân của ngôi nhà có mặt tiền ở thành phố đã giúp anh một khoản tiền vừa đủ để anh mở một sạp báo nhỏ và sửa xe đạp, ngay tại vị trí hiện nay mà anh đang tá túc. Động lực duy nhất để anh sống lạc quan và chăm chỉ kiếm sống chính là cô em gái nhỏ của mình còn ở quê…”.

Rất nhanh chóng, Hà xuất hiện trước quầy báo. Khi đó, anh thợ đang bận rộn sửa xe cho khách. Mặc dù chỉ làm việc với một tay, nhưng động tác của anh rất nhanh nhẹn và thuần thục. Hà bước lại gần, mắt em như nhòa đi. Trước mắt Hà, chính là người anh mà em đã từng hận vì đã bỏ rơi em gái nhỏ của mình ngày nào.

Em mua báo à? Nam ngạc nhiên khi nhìn thấy Hà. Anh đứng lặng, mắt cũng đỏ. Giao vội xe cho khách, anh Nam ngồi xuống, cánh tay còn lại lau vội nước mắt đang lặng lẽ tuôn xuống trên khuôn mặt gầy gò, khốn khổ. Ôm chặt lấy anh, Hà khóc nức nở: “Anh ơi! Em là Hà, em gái của anh đây!”.

Hai anh em ôm chặt nhau. Đã lâu lắm rồi, dễ có đến hơn 20 năm, Hà đã không được ôm anh như vậy. Cảm giác đó vẫn ấm áp như hồi bé. Đó là cảm giác được người anh che chở và cưng chiều…

Minh họa: Phan Nhân

Giải Cánh diều 2016: Một mùa thất bát?!

NSND, đạo diễn Đào Bá Sơn nhận định, trong 42 phim điện ảnh ra rạp trong năm 2016 thì không hơn 10 phim là xem được, còn trong số 19 phim gửi về tranh giải tại Cánh diều thì cân nhắc lắm được khoảng 6 phim là chất lượng tương đối có thể xét giải thưởng để trao, trong khi 1/3 trên tổng số phim còn lại thể hiện rõ cách làm dễ dãi và nội dung rời rạc. Đồng ý

đa phần họ đều chọn lọc bối cảnh quay rất đẹp, góc quay điệu nghệ… thể hiện tay nghề của các đạo diễn trẻ đã khá lên, tuy nhiên dù kĩ thuật, hiệu ứng có hoàn thiện đến đâu cũng chẳng thể nào cứu rỗi được cho phim có nội dung, kịch bản tệ hại... Đồng tình với các ý kiến trên, nhiều thành viên trong BTC chia sẻ sự “bất an” trước chuyện nhiều nhà sản xuất vẫn tiếp tục lạm dụng

yếu tố đồng tính dày đặc nhằm tạo chú ý cho phim, mặc dù hình ảnh các nhân vật này xuất hiện rất méo mó và phản cảm, hoàn toàn không mang lại thông điệp gì. Tương tự là hiện tượng nhiều phim tự gắn mác là “hài”, tuy nhiên, xem xong mọi người không khỏi “choáng” bởi mang tiếng là phim nhưng hầu như không có kịch bản, nội dung, mọi tình tiết chỉ là chắp vá để có đất “làm trò, bày trò mua vui” và “thương nhất, tội nhất” vẫn là những diễn viên vì họ phải cố “gồng” để làm theo ý đồ của nhà sản xuất dù không biết bản thân đang cố “gào, rú, thét, khóc, cười, diễn cảnh mạo hiểm…” vì cái gì nữa? Đối với mảng phim truyền hình năm vừa qua cũng đáng lo khi sản phẩm không còn được ưu ái để được chiếu “giờ vàng” do cạnh tranh với các gameshow, chương trình ca hát; mặt khác chất lượng phim cũng dần đi xuống vì mãi đi theo lối mòn, thiếu sự đột phá… Do đó, dù rất buồn nhưng BTC cũng phải công tâm nhìn nhận rằng LHP Cánh diều 2016 đã có một mùa phim “thất bát”. TS (theo Báo Văn hóa)

“Sài Gòn anh yêu em” đoạt Cánh diều vàng 2016.

VĂN HÓA - NGHỆ THUẬT

6 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN VĂN HÓA - NGHỆ THUẬT

Hồ sơ - Tư liệu

ĐAN THANH

S au năm 1975, mặc dù bận bộn bề công việc cấp thiết phải làm để xây dựng xã hội mới nhưng với sự quan

tâm tới sự nghiệp phát triển văn học - nghệ thuật và nhằm đáp ứng nhu cầu đời sống tinh thần của đồng bào các dân tộc Nam Tây Nguyên, Tỉnh ủy và UBND tỉnh Lâm Đồng đã ra Quyết định thành lập Hội Văn học - Nghệ thuật (VHNT) Lâm Đồng vào ngày 1/4/1987. 30 năm xây dựng và trưởng thành, tự hào thay đó cũng là chặng đường giới văn nghệ sĩ Lâm Đồng song hành, gắn bó với công cuộc đổi mới đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng.

Trải qua gần 11.000 ngày xây dựng, kiện toàn, củng cố và nâng cao chất lượng tổ chức Hội, chất lượng hội viên, chất lượng hoạt động sáng tác, Hội VHNT Lâm Đồng đã vượt qua nhiều khó khăn, thậm chí khởi đầu nan còn có những bước sai lạc do nhận thức hạn chế, ngộ nhận, thế nhưng từ vấp ngã đớn đau, Hội đã sớm nâng cao nhận thức chính trị, định hình rõ nét sứ mệnh của mình là sáng tạo những giá trị thẩm mỹ, phục vụ những nhiệm vụ chính trị của địa phương, góp phần xây dựng nền văn học - nghệ thuật Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc. Thời gian qua, Hội đã, đang định hướng văn nghệ sĩ gắn bó, phản ánh kịp thời, khách quan hiện thực cuộc sống sôi động, chia sẻ và đồng cảm với nhân dân. Hội đã có nhiều hình thức khuyến khích văn nghệ sĩ quan tâm đến đời sống, tâm tư, nguyện vọng của đồng bào các dân tộc bản địa; chú trọng đề tài đấu tranh, phê phán những hiện tượng tiêu cực, phi đạo đức, xa rời bản sắc văn hóa Việt Nam, đồng thời phản ánh những thành tựu to lớn trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế của tỉnh nhà. Thành quả lao động sáng tạo và những thành tích đạt được của anh em văn nghệ sĩ, nhất là giới nhiếp ảnh nghệ thuật những năm gần đây

đã chứng minh sự trưởng thành, không ngừng lớn mạnh và sự vững vàng trong nhận thức, trách nhiệm của Hội VHNT Lâm Đồng trước nhiệm vụ chính trị được Đảng và nhân dân tin cậy giao phó.

Tuy đạt nhiều thành tựu về xây dựng tổ chức Hội cũng như sáng tác trên các lĩnh vực, thế nhưng so với sự chuyển động chung của sự nghiệp VHNT nước nhà và các vùng miền, Hội VHNT Lâm Đồng vẫn còn thiếu vắng những cây bút uy tín, những tác phẩm đỉnh cao ảnh hưởng rộng lớn trong đời sống xã hội, chất lượng hội viên ở từng chuyên ngành chưa đồng đều; hoạt động văn hóa - nghệ thuật lan tỏa vẫn hạn chế...

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu - Danh nhân văn hóa kiệt xuất Việt Nam, Anh hùng giải phóng dân tộc đặc biệt chú ý đến vai trò của nghệ sĩ. Theo Bác, trên mặt trận này, những người làm công tác văn hóa, văn nghệ phải thấm nhuần quan điểm: Nghệ thuật - vũ khí, nghệ sĩ - chiến sĩ. Muốn nghệ thuật trở thành vũ khí và người nghệ sĩ đồng thời là chiến sĩ thì người nghệ sĩ phải đi thực tế, phải “ba cùng” với nhân dân. Tư tưởng Hồ Chí Minh về văn hóa, nghệ thuật được coi là một di sản phi vật thể quý báu của dân tộc Việt Nam. Để tiếp tục phát huy những thành quả đạt được trong 30 năm, khắc phục những mặt hạn chế, yếu kém để không ngừng nâng cao vai trò, vị thế của Hội cũng như “tầm vóc” của giới văn nghệ sĩ, đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu thưởng lãm VHNT của công chúng ngày càng cao; đặc biệt là yêu cầu của công cuộc đổi mới, hội nhập quốc tế, trong phạm vi bài viết này, người viết xin đề xuất một giải pháp để nâng cao chất lượng sáng tác VHNT trong thời gian tới. Đó là Hội VHNT Lâm Đồng cần tiếp tục đề cao trách nhiệm của văn nghệ sĩ trong việc xây dựng đạo đức, nhân cách, lối sống của con người Việt Nam.

Như chúng ta biết, Nghị quyết

T.Ư 9, khóa XI đã đặt ra một yêu cầu quan trọng đối với văn học, nghệ thuật: “Hoàn thiện các chuẩn mực giá trị văn hóa và con người Việt Nam, tạo môi trường và điều kiện để phát triển về nhân cách, đạo đức, trí tuệ, năng lực sáng tạo, thể chất, tâm hồn, trách nhiệm xã hội, nghĩa vụ công dân, ý thức tuân thủ pháp luật; đề cao tinh thần yêu nước; tự hào dân tộc, lương tâm, trách nhiệm của mỗi người với bản thân mình, với gia đình, cộng đồng, xã hội và đất nước”. Đây thật sự là sứ mệnh, là trọng trách cao cả của văn nghệ sĩ với tư cách là người chiến sĩ tiên phong trên mặt trận tư tưởng - văn hóa… Về xây dựng đạo đức xã hội, Bác Hồ từng căn dặn: “Ðây là công việc cực kỳ to lớn, nặng nề, phức tạp nhưng cũng rất vẻ vang. Ðây là cuộc chiến đấu chống lại những gì đã cũ kỹ, hư hỏng để tạo ra những cái mới mẻ, tốt tươi”. Như chúng ta biết, văn học vốn có sứ mệnh vượt lên sự thông thường. Viết về sự xuống cấp đạo đức hôm nay, cần vượt qua những sự thông thường để nắm bắt được phần cốt lõi của hiện thực. Giữ cho ngòi bút mang đầy đủ tinh thần công dân, nhưng biết dừng lại trước sự thăng bằng lý trí của sự phẫn nộ, để xem xét sự việc một cách điềm tĩnh, khách quan, không chối bỏ sự thật, nhưng cũng không làm trang viết trở nên u ám, bế tắc... Trên cơ sở đề cao trách nhiệm nghệ sĩ - chiến sĩ, mỗi văn nghệ sĩ cố gắng hướng về cơ sở, nghiên cứu sâu thực tiễn đang vận động đa dạng, phức tạp nhưng đã và đang xuất hiện không ít những “bông hoa” đẹp. Viết về đạo đức, truyền bá đạo đức cho người khác, cho xã hội, mỗi văn nghệ sĩ cần thường xuyên tự nhắc mình phải trung thực, lương thiện, chú ý bồi đắp năng lực tư duy, khả năng dự báo và có định hướng đúng khi viết về cái xấu, cái ác... Giai đoạn hiện nay, chúng ta cần đầu tư chiều sâu cho các tác phẩm về chủ đề học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh gắn với

việc thực hiện Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4, khóa XII về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Do vậy, Hội VHNT cũng như toàn thể hội viên cần chủ động góp sức tích cực phòng, chống các biểu hiện suy thoái về tư tưởng, đạo đức, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trên lĩnh vực văn hóa - văn nghệ, các hoạt động không đúng tôn chỉ, mục đích, các tác phẩm có nội dung lệch lạc, thị hiếu tầm thường. Hơn lúc nào hết, cần phát huy vai trò tiên phong của người Nghệ sĩ - Chiến sĩ, kiên quyết đấu tranh với các hành vi tham nhũng, quan liêu, các tệ nạn xã hội, gắn liền việc phản bác các luận điểm phản động, phê phán các biểu hiện sai trái trong văn học, nghệ thuật. Ðây là cuộc đấu tranh hết sức phức tạp, khó khăn, không chỉ với các thế lực thù địch bên ngoài, mà còn phải đấu tranh với các khuynh hướng tư tưởng lệch lạc, các biểu hiện thoái hóa, biến chất từ bên trong.

Thực tế cho thấy bài học là những ai xa rời sự lãnh đạo của Đảng, xa rời tổ chức sẽ rất dễ sai lầm và bị các thế lực xấu lợi dụng. Do vậy, văn nghệ sĩ cần học tập, nghiên cứu sâu sắc, thấu đáo Nghị quyết Đại hội Đảng các cấp. Trên cơ sở đó, soi rọi vào thực tiễn cuộc sống, phát hiện kịp thời và phản ánh có hiệu quả và nhân rộng những điển hình, nhân tố mới trong thực hiện đường lối, chủ trương, Nghị quyết của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, đấu tranh với cái ác, cái xấu và định hướng công chúng như hoa “hướng dương” vươn tới chân - thiện - mỹ.

Phát huy thành quả 30 năm xây dựng và phát triển Hội VHNT Lâm Đồng, tin rằng, giới văn nghệ sĩ tiếp tục nhiệt tình và giàu trách nhiệm trong công tác xây dựng Hội vững mạnh; gắn bó với cuộc sống nhân dân, dào dạt cảm xúc và sức sáng tạo, sáng tác nhiều tác phẩm đỉnh cao trong thời gian tới.

Văn nghệ sĩ trong xây dựng đạo đức,nhân cách, lối sống con người

KHÔI NGUYÊN THẢO

Những năm gần đây, một số nhà văn đã định hình tên tuổi ở mảng sáng tác dành cho

người lớn “bỗng nhiên bé lại”, bước vào sân chơi với những trang viết dành cho trẻ em. Dương Thụy, cây bút nổi bật trong dòng văn học dành cho tuổi trẻ, giờ đây ở vị trí người mẹ, cũng đã đặt ra cho mình một bước ngoặt mới: Viết cho các bé thiếu nhi.

Nếu phần lớn các nhà văn thế hệ 7x viết cho thiếu nhi là viết cho hồi ức, viết cho ấu thơ của mình, hoặc viết như là ghi nhật ký, lưu giữ kí ức cho con trẻ trong nhà, phạm vi câu chuyện chỉ từ nhà đến trường, thì nhà văn Dương Thụy đi xa hơn thế, cả về mặt địa lý, kỹ năng lẫn những điều nhà văn trao gửi qua văn chương.

Là nhà văn tạo nên làn sóng yêu mến rộng khắp trong độc giả trẻ, với các tác phẩm khơi dậy cảm hứng lên đường, khát khao khám phá và học hỏi thế giới rộng lớn như Oxford thương yêu, Nhắm mắt thấy Paris, Chờ em đến San Francisco, Venise và những cuộc tình Gondola, Tôi nghĩ tôi thích nước Mỹ..., lần này Dương Thụy bất ngờ chuyển hướng với hai nhân vật mới tinh là cô bé SuSu thông minh và cậu bé GoGo tinh nghịch. Theo từng trang viết của nhà văn, SuSu và GoGo bước ra với thế giới rộng lớn, trong bộ ba tác phẩm: SuSu và GoGo đi Paris, SuSu và GoGo đi Tokyo, SuSu và GoGo đi Singapore.

Hãy cùng hai chị em SuSu và GoGo bắt đầu hành trình khám phá thế giới, nhìn ngắm một Paris rực rỡ bằng đôi mắt bé thơ, biết thêm những điều mới lạ chỉ trẻ nhỏ mới có thể tìm thấy, cùng cười vui với

Dương Thụy và sức hút từ những cuốn sáchviết cho con

Tác phẩm Sớm maicủa tác giảTuấn Minh.Ảnh chụp lại:Quỳnh Uyển

TRẦN THỊ MINHTrung tâm Lưu trữ Quốc gia IV

Côn Đảo (tên gọi ngày trước là quần đảo Côn Lôn) với diện tích tự nhiên 72 km2. Trung

tâm quần đảo là Đề lao Côn Lôn - là Hòn Côn Lôn lớn rộng 51 km2.

Quần đảo Côn Lôn ngay từ thuở hồng hoang đã được các nhà hàng hải của nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới biết đến từ rất sớm trên con đường biển từ phương Tây sang, có tàu bè ghé lại Côn Lôn như: Ý, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Anh, Pháp. Theo tác giả Trần Văn Quế cho rằng, tên Poulo Condore (Côn Đảo) xuất phát từ tiếng Mã Lai, Pulao Kunlao có nghĩa là đảo bầu, đảo bí. Tác giả Nguyễn Minh Nhựt khẳng định “Một điều chắc chắn là Poulo Condore đã được người Mã Lai biết đến từ buổi bình minh của lịch sử, đây là điểm dừng chân của bọn hải tặc Mã Lai trong địa bàn hoạt động chạy dài theo duyên hải biển Cankhay và Vịnh Thái Lan”.

7 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017CUỐI TUẦNVĂN HÓA - NGHỆ THUẬT

Tản văn

Khúc giao mùa

những đối đáp ngộ nghĩnh, cùng xúc động với những yêu thương mà hai chị em bé bỏng đã nhận được và chia sẻ trong suốt hành trình. Ở SuSu và GoGo đi Paris bạn đọc nhí sẽ cùng hai nhân vật chính học cách làm quen với người nơi xứ lạ và tiếp xúc với văn hóa mới lạ.

Đến SuSu và GoGo đi Nhật Bản, bên cạnh ngắm nhìn phong cảnh tuyệt đẹp, tìm gặp các nhân vật hoạt hình yêu thích, tận hưởng món ăn ngon, các tiện nghi độc đáo, SuSu và GoGo còn có một hành trình đặc biệt: Cô bé và cậu bé đã nhận được cơ hội tuyệt đẹp ở cạnh bên và hiểu rõ hơn ông bà của mình. Mỗi chuyến đi là một hành trình thương yêu. SuSu và GoGo đã có một chuyến đi như thế, để mang theo trong suốt cuộc đời.

Trong SuSu và GoGo Singapore, hai nhân vật chính đến với vùng đất chỉ cách chúng ta chưa đầy hai giờ bay. Singapore càng trở nên hấp dẫn và kỳ thú hơn khi SuSu và GoGo

cùng ba mẹ lên kế hoạch cho chuyến homestay. Trong mắt GoGo, đô thị hiện đại bậc nhất thế giới biến thành cánh rừng Kỉ Jura. Còn với SuSu, đây là nơi có thể nằm bên vịnh biển, dưới bóng “siêu cây”, lắng nghe những bản nhạc thần tiên… Từ hành trình khám phá những điều kỳ diệu cùng các trải nghiệm bất ngờ từ cuộc sống thực, SuSu và GoGo đã cùng nhau lớn lên, thấm thía giá trị của tình cảm gia đình. Và không chỉ hai đứa trẻ, cả ba mẹ cũng nhận ra một sự thật giản dị: Trưởng thành muộn một chút cũng không sao. Trẻ con càng có tuổi thơ hạnh phúc dài bao nhiêu, cuộc đời sau này sẽ cân bằng và thành công bấy nhiêu.

Có thể nói, đến thăm những xứ sở tuyệt vời trên thế giới không còn là giấc mơ xa vời với những cô bé cậu bé. Chỉ cần khoác ba lô lên vai, và bay cùng bố mẹ. Đi là khám phá và tận hưởng niềm vui. Đi là gặp gỡ và kết thân với những nhân vật lạ lùng, mới mẻ. Đi là cách tuyệt nhất để học

hiểu và yêu thương những người đang sống cạnh bên.

Bằng giọng văn sống động đặc trưng, cách kể chuyện hóm hỉnh duyên dáng, lối xây dựng tình huống bất ngờ, rất khó có thể đoán trước, chi tiết dồi dào và chân thực, Dương Thụy đã dẫn dắt bạn đọc nhỏ tuổi vào những hành trình vô cùng hấp dẫn, đầy ắp tiếng cười.

Với các ông bố bà mẹ hiện đại, chia sẻ chân thành của nhà văn mang đến rất nhiều bài học về kỹ năng sống dành cho con trẻ cũng như việc người lớn nuôi dạy con trẻ. Đọc bộ ba mới nhất của nhà văn, độc giả sẽ giật mình cùng niềm xúc động sâu xa: Khi ta thương yêu con trẻ thì cũng là khi ta cần thương yêu hơn cha mẹ của mình.

Với nhiều thông điệp ý nghĩa như vậy, dù mới ra mắt trong tuần này nhưng bộ ba những tác phẩm viết cho con trẻ của nhà văn Dương Thụy hiện đang được nhiều gia đình nhỏ đón tìm và thích thú chia sẻ.

Dương Thụy và sức hút từ những cuốn sáchviết cho con

NGUYỄN NGỌC PHÚ

Không hiểu sao thời điểm khoảnh khắc giao mùa từ xuân sang hạ thường có bao cung bậc cả trong tâm trạng con người với sự biến đổi sắc màu và âm thanh, nhịp điệu của thiên nhiên. Cái ranh giới mơ hồ có khi không rõ rệt ấy lại tạo cho ta bao sự thảng thốt bất chợt, lay thức trong ta bao ký ức nỗi niềm. Sống chậm với mình chính là chầm chậm tới mình để lắng nghe, để gắn kết với một nội lực tiềm ẩn cho chất lượng sống và hứng khởi sống tốt hơn. Một chữ “sống” vẹn nguyên tươi rói là cả một sự vận động tiềm tàng…

Khúc giao mùa chính là sự kết nối nhưng lại là sự kết nối giao hòa, giao thoa. Tôi thích trạng thái giao mùa hơn là chuyển mùa, thay mùa, đổi mùa: Từ xuân sang hạ. Nếu như mùa xuân là mùa của sinh trưởng thì mùa hạ là mùa của tăng trưởng. Nếu như xuân đâm chồi: lộc xuân, lộc xanh thì mùa hạ lại náo nức với bao sắc hoa bung nở. Nếu như hoa xuân dịu dàng sắc trắng như hoa sữa, hoa chanh, hoa loa kèn, hoa bưởi… - Hoa tỏa hương, hoa lặng lẽ dịu dàng như thiếu nữ, thì hoa mùa hạ lại đỏ rực màu phượng vĩ, tím của màu bằng lăng. Với bao tiếng chim gọi đàn: tu hú gọi mùa vải chín, tiếng cuốc kêu sốt ruột bên những ao đầm nước. Và dàn âm thanh vĩ cầm tiếng ve đang tu luyện ép mình trong lòng đất để một ngày đội lên tấu khúc nhạc mùa hè rộn rã. Mùa hạ giống sự năng nổ hết mình sức sống của chàng trai hình như còn chút bồng bột nhưng phóng khoáng dạt dào. Có lẽ người đang yêu, lứa tuổi đang yêu là cảm nhận rõ nhất khúc giao mùa từ xuân sang hạ. Cũng như lứa tuổi trung niên là từ hạ vào thu và người già là

từ thu đến đông. Chính sự vận động thời tiết của thiên nhiên cũng có từng khoảnh khắc đột biến giao cảm như tâm trạng sinh lý của con người. Từ xuân sang hạ vòm trời như cao rộng thoáng đạt hơn thì dòng sông như thu hẹp lại. Cao và thấp, lạnh và nóng, rộng và hẹp… Không chỉ là độ đo kích thước, thời tiết mà ở đó còn có sự cân bằng, ở từng cung bậc để đưa đến một sự hài hòa, phong phú trong sự vận động biến đổi. Và khúc giao mùa từ xuân sang hạ còn chen vào cái rét Nàng Bân. Đợt lạnh cuối cùng như đan cài câu chuyện cổ tích về Nàng Bân may áo cho chồng có hậu dệt nên bao tình nghĩa vấn vương…

Nhà thơ Xuân Diệu đã từng thốt lên khi nhận ra quả sấu non trên cao: “Ôi từ không đến có/ Xảy ra như thế nào?”. Chính sự bí ẩn bất ngờ của thiên nhiên, của sự sống đã đưa lại vẻ đẹp hài hòa sinh thái. Hài hòa ngay cả trong tâm hồn con người trước một thế giới xanh, không gian xanh tuyệt mỹ. Giao mùa từ xuân sang hạ cũng là lúc mẹ già ra phơi phóng áo bông, chăn bông - Phơi phóng cả tuổi tác mình để chuẩn bị phơi phóng cho cả mùa màng rơm rạ bội thu. Cơn mưa phùn, mưa bụi lắc rắc nhú mưa, nhú lộc của mùa xuân được thay thế bằng những cơn mưa giông tích điện như tích năng lượng sống của thời khắc giao mùa chuẩn bị cho những cơn mưa rào nồng nhiệt có chút nông nổi nhưng tràn trề của mùa hạ. Và mưa giao mùa lại bắc cầu vồng từ xuân sang hạ, cầu vồng nâng đỡ mình lên, cầu vồng có bao tiếc nuối. Cầu vồng bảy sắc không chỉ là ảo ảnh mà đó còn là sự hồi quang nhịp điệu bảy nốt nhạc trên thang âm của năm dòng kẻ thiên nhiên hòa âm khúc giao mùa đi qua ký ức của con người của tình yêu cuộc sống…

Côn đảo xưa qua tài liệu lưu trữKỳ 1: Từ buổi bình minh đến Nhà Nguyễn xác lập chủ quyền

Thế còn người Tây phương đầu tiên biết đến Côn Đảo là ai? Theo như tài liệu đó chính là Marco Polo, nhà du hành nổi tiếng người Ý đã có chuyến hải trình qua đảo Côn Lôn vào năm 1294. Đến năm 1516, nhà hàng hải người Bồ Đào Nha Andrade đã ghé đến Côn Đảo mục đích để tìm nước ngọt, mua gia cầm và hải sản. Đến năm 1686, khi Công ty Đông ấn Pháp phái một nhân viên tên là Verret làm nhiệm vụ điều nghiên tình hình để tìm một địa điểm lập thương quán trên hải trình từ Ấn Độ Dương sang Thái Bình Dương. Sau một thời gian khảo sát, trong báo cáo đề ngày 5/11/1686, Verret cho biết, “Địa điểm lý tưởng nhất chính là Poulo Condore bởi nơi đây có 3 cửa biển tốt, nhiều suối nhỏ và một con sông nhỏ, làm một vùng cây cối đẹp nhất thế giới... Thương thuyền các xứ như Trung Quốc, Tonkin, Cochinchine, các nơi như Ma Cao, Manille... nếu muốn đến bán buôn với Ấn Độ đều phải ghé qua Côn

Lôn vì đây là nơi rất gần với Ấn Độ. Thương thuyền các nước như Anh, Hà Lan nếu muốn vào biển Trung Hoa cũng phải đi ngang qua đảo ấy cả đi lẫn về... Chiếm được nơi này, sẽ có lợi như là chiếm hai eo biển thuộc quần đảo Nam Dương và bán

đảo Mã Lai vậy”.Sang năm 1721, Công ty Đông

ấn Pháp đã cử Reneaux Renoult sang cùng một trung đội lính được cử ra khảo sát Côn Lôn. Lúc này, Pháp đặt cho quần đảo Côn Lôn tên gọi Orleans.

Như vậy, cho đến lúc này, mặc dù tư bản Pháp không lúc nào từ bỏ ý định xâm chiếm Côn Đảo, nhưng trên thực tế quần đảo Côn Lôn thuộc quyền cai quản của các chúa Nguyễn.

Dựa theo sách “Phủ biên tạp lục” và sách “Nhà tù Côn Đảo 1862 -1945” và sách “Nhà tù Côn Đảo 1862-1930” viết “Từ đời chúa Nguyễn Phúc Chu, việc tuần tiễu, khai thác hải sản ở các quần đảo này được tiến hành chu đáo, cẩn mật và thường xuyên”. Trong “Phủ biên tạp lục” Lê Quý Đôn cho biết thêm “Họ Nguyễn còn cho thiết lập thêm một đội Bắc Hải, đội này không định trước bao nhiêu suất, hoặc chọn lấy người thôn Tư Chánh (ở gần bờ biển) thuộc phủ Bình Thuận, hoặc chọn những người làng Cảng Dương (sát cửa Ròn), lấy những người tình nguyện bổ sung vào đội Bắc Hải. Quan địa phương cấp phát phó từ (tức văn bằng) và chỉ thị sai phái đội ấy đi làm công tác... Quan trên khiến những người trong đội chèo thuyền

tư và thuyền nhỏ câu cá ra Cù lao Côn Lôn ở giữa Bắc Hải để tìm kiếm những hạng đại mội, hải ba, đồn ngư, lục quý ngư, hải sâm...”.

Từ những thông tin trên, có thể khẳng định rằng, muộn nhất vào thế kỷ XVIII, các chúa Nguyễn đã xác lập quyền khai thác và kiểm soát của mình đối với quần đảo Côn Lôn, và lớp cư dân người Việt đầu tiên đã bắt đầu có mặt ở Côn Đảo.

Sách “Đại Nam thực lục tiền biên”, quyển 7, ở mặt khắc 21 ghi rõ: Năm Nhâm Ngọ, đời chúa Nguyễn Phúc Chu năm thứ 11 (1702), Chúa sai người đi tìm diệt giặc biển tại đảo Côn Lôn: “Giặc biển là người Man An Liệt có 8 chiếc thuyền đến đậu ở đảo Côn Lôn… Trấn thủ dinh Trấn Biên là Trương Phúc Phan đem việc báo lên. Chúa sai Phúc Phan tìm cách trừ bọn ấy”.

Tại quyển 203, mặt khắc 12 có ghi: năm Kỷ Hợi, đời vua Minh Mạng thứ 20 (1839),...

XEM TIẾP TRANG 11

Bản đồ Côn Đảo từ năm 1862.

8 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN

NHẬT QUÂN

Ông Edwin Siew Choek Wai - Giám đốc Công ty TNHH Incredible Journeys (Singapore),

chuyên gia huấn luyện trực tiếp về kỹ thuật, kỹ năng leo núi có sử dụng dây của 2 khóa huấn luyện, nhận xét rằng, các học viên tham gia khóa học với tinh thần học hỏi và thái độ nghiêm túc. Họ chắc đã thu được nhiều điều thú vị từ 2 khóa học này - không chỉ là kiến thức mà còn nhiều điều khác. Các học viên rất tin tưởng vào những gì họ làm. Họ có rất nhiều câu hỏi và những câu hỏi này luôn xoay quanh vấn đề an toàn cho du khách và an toàn cho chính bản thân họ. Quá trình làm việc thực tế sẽ khó khăn hơn, nhưng tôi tin họ có thể vận dụng kiến thức, kỹ thuật và kỹ năng từ khóa học để hoàn thiện công việc của mình.

Đòi hỏi nhiều kỹ năngĐặc điểm của thể thao mạo

hiểm (TTMH) được xác định đầu tiên là các hoạt động thể thao ngoài trời, gắn liền với thiên nhiên có địa hình khác biệt như hồ, thác, núi… Và, tham gia hoạt động TTMH, người chơi còn phải tìm hiểu đặc điểm địa hình, địa chất, cảnh quan ở nơi diễn ra hoạt động. Đó là yếu tố khác biệt khiến TTMH gắn với hoạt động du lịch tạo nên loại hình du lịch TTMH, trong đó, cảnh quan thiên nhiên chính là môi trường của hoạt động du lịch. Ngay cả sơ cấp cứu trong môi trường hoạt động TTMH cũng rất khác. Đó cũng là khác biệt trong nội dung làm việc của HDV du lịch TTMH với các HDV du lịch khác.

DLTTMH là hoạt động mang 2 nội dung: du lịch và thể thao mạo hiểm - mà, thể thao mạo hiểm là loại hình thể thao có điều kiện. TTMH lại nằm trong loại hình của thể thao dã ngoại, là các hoạt động thể thao ngoài trời và có phần khác với thể thao giải trí (đua xe đạp nước, chèo thuyền…). Thể thao dã ngoại (cắm trại, teambuilding…) có thể phổ biến cho các lứa tuổi, nhưng TTMH không phải là hoạt động thể thao phổ thông. Người tham gia hoạt động TTMH có thể không cần năng khiếu và sự rèn luyện và không gây nên sự lan tỏa như các hoạt động thể thao sự kiện (đua xe địa hình, đua xe đạp…).

Anh Trần Văn Khanh - HDV của Công ty (Cty) Mạo hiểm Việt tại Đà Lạt, là một trong 4 HDV đầu tiên của Cty được đào tạo bài bản về bộ môn leo núi. Trước khi nhận chứng chỉ leo núi của

Vấn đề đào tạo hướng dẫn viên du lịch thể thao mạo hiểmSau hơn 10 ngày (từ 27/3 - 7/4), hai khóa tập huấn nghiệp vụ cho hướng dẫn viên (HDV) du lịch thể thao mạo hiểm (DLTTMH) hoàn thành, 60 HDV được trao chứng chỉ Level 1-2 của Liên đoàn leo núi (LĐLN) Singapore và giấy chứng nhận do Tổng cục Thể dục Thể thao phối hợp với Sở VH-TT&DL Lâm Đồng cấp. Tuy nhiên, việc HDV được nhận chứng chỉ và chứng nhận chỉ là cơ sở, chứ chưa khẳng định được năng lực tổ chức - hướng dẫn và khả năng đảm bảo an toàn cho người chơi.

LĐLN Singapore, anh và các đồng nghiệp được tham gia huấn luyện ở Canada, Mỹ… Làm việc ở Cty Mạo hiểm Việt từ năm 2004, anh Khanh ban đầu chỉ được hướng dẫn cho khách các môn chơi đơn giản. Thời gian còn lại, anh đi theo các bậc đàn anh đã dày dạn kinh nghiệm, tham gia các khóa học từ các chuyên gia quốc tế được Cty mời dạy lý thuyết và huấn luyện thực hành.

Theo anh Khanh, đối với hoạt động leo núi nói riêng và TTMH nói chung, kinh nghiệm mới là quan trọng. Chứng chỉ chỉ đơn giản là tham gia một khóa huấn luyện từ 7-10 ngày là có, nhưng chưa thể khẳng định khả năng hoàn thiện bộ môn đó của người có chứng chỉ. Còn kinh nghiệm phải trải qua quá trình hoạt động thực tế mới có và ngày càng cần được bồi đắp, tích lũy. Trong các môn học về TTMH thì môn giải thoát - cứu nạn (rescue) rất quan trọng để ứng cứu và xử lý với các tình huống khách bị té ngã, bị xỉu, bị kẹt vào vách đá, trầy xước…

Cty Mạo hiểm Việt tại Đà Lạt hiện có 12 HDV có chứng chỉ, nhưng khoảng 2/3 đủ khả năng chịu trách nhiệm chính, dựa vào kỹ năng xử lý của họ trong thực tế, được đưa khách đi, còn những anh em khác đang trong quá trình huấn luyện nội bộ của Cty, đi cùng để vừa hỗ trợ đoàn khách, vừa trải qua rèn luyện thực tế. Mục đích chính của Cty trong huấn luyện nội bộ là đảm bảo an toàn tính mạng của du khách. Bởi HDV không phải chỉ hướng dẫn cho khách các thao tác khi đu dây leo núi; mà còn phải bình tĩnh khi có sự cố xảy ra, tỉnh táo xử lý tình huống, bản lĩnh tham gia cứu hộ - trấn tĩnh được khách và yêu cầu họ hợp tác để thoát khỏi tình huống nguy hiểm… Tất cả những tính cách đó của người HDV chỉ có được qua kinh nghiệm.

Nhận diện rủi ro từ khi làm tourÔng Võ Đức Trung - Giám đốc

Cty Mạo hiểm Việt tại Đà Lạt, cho biết: Khóa học vừa rồi chỉ là bước khởi đầu để DLTTMH đi lên chuyên nghiệp hóa. Quá trình học hỏi phải liên tục, cần được bồi đắp, tích lũy nhưng vẫn phải đảm bảo được mức độ nghiêm ngặt của quy trình… Các học viên cũng mới được đào tạo một kỹ năng leo núi có sử dụng dây - là hoạt động TTMH đang phổ biến ở Đà Lạt. Chuyên nghiệp hóa không thể nói chung chung được, nó là một quá trình đào tạo, một quy trình được ôn luyện, tạo thành thói quen nghề nghiệp… Mỗi thao tác của hoạt động TTMH đều gắn liền với mức độ an toàn để bảo vệ tính mạng của mình và du khách.

Đối với Cty Mạo hiểm Việt, chuẩn bị một tour DLTTMH là phản xạ. Trước khi đi tour phải kiểm tra đồ nghề, trang thiết bị an toàn, dụng cụ y tế và các tình huống cứu hộ, cứu nạn… Yêu cầu về kỷ luật hoạt động và đào tạo nội bộ nghiêm ngặt được hình thành ở Cty Mạo hiểm Việt từ những ngày đầu hoạt động TTMH liên kết với chuyên gia nước ngoài. Đó là từ năm 1996, Cty hợp tác với người Pháp hoạt động dù lượn, nhưng thời điểm đó không phát triển được vì không có đồ nghề do cả người tổ chức và người chơi không có năng lực tài chính. Sau năm 2000, Cty gặp đối tác khác có những điều kiện về chuyên môn, thiết bị, đồ nghề...; hỗ trợ đào tạo và huấn luyện cho nhân viên của Cty…

Dần dần, đi vào hoạt động chuyên nghiệp, Cty không chỉ vận hành tour mà còn triển khai khảo sát địa hình, thiết kế ra sản phẩm và vận hành tour bài bản hơn, có chiều sâu, hấp dẫn du khách... Quá trình khảo sát, thiết kế tour DLTTMH

cũng là quá trình nhận diện các rủi ro và tìm giải pháp xử lý những rủi ro đó. Xử lý rủi ro là vấn đề quan trọng khi thuyết phục khách tham gia trò chơi, thông qua giải trình và trả lời các câu hỏi của du khách. Vì vậy, mặc dù có bề dày hoạt động, nhưng chúng tôi vẫn luôn học hỏi - ông Trung khẳng định.

Cty Mạo hiểm Việt đang xúc tiến cho các HDV tham gia học một khóa đào tạo ở nước ngoài để được cấp chứng nhận quốc tế về “Thiết kế và vận hành tour cho học sinh”, dù họ đã thực hiện rất nhiều. Ông Trung cho rằng, bổ sung kiến thức và kỹ năng như thế này, Cty sẽ có thêm niềm tin từ khách hàng - đó là cách làm du lịch đi vào chuyên sâu hóa, thu hút khách đúng nghĩa từ uy tín, đáp ứng được yêu cầu của khách hàng và thể hiện đẳng cấp chuyên nghiệp…

Chứng chỉ leo núi cấp cho 60 HDV vừa tham dự hai khóa đào tạo nghiệp vụ DLTTMH vừa qua, được cơ quan quản lý nhà nước xác định là để hoạt động DLTTMH trên địa bàn tỉnh Lâm Đồng nói riêng và cả nước nói chung đi vào hoạt động chuyên nghiệp. Trong đó, chứng chỉ cấp 1 xác định khả năng người có chứng chỉ đã học cách chơi và có thể tự chơi, tự thực hiện các thao tác sử dụng và xử lý dây đơn giản, nhưng chưa thể hướng dẫn cho người khác được; chứng chỉ cấp 2 chứng nhận khả năng người có chứng chỉ có thể hướng dẫn để đưa được 1 người khách đu dây xuống vách an toàn, tức là tổ chức và

hướng dẫn được cho người chưa có kỹ năng chơi.

Các học viên của hai khóa đào tạo hầu hết đã tham gia hoạt động này, nhưng do họ học từ nhiều nguồn, nên quan điểm của họ khác nhau. Qua khóa học, nhận thức của họ thống nhất, hiểu được nguyên tắc của trò chơi… Đó là nguyên tắc về điểm neo đậu an toàn. Lý do các tai nạn xảy ra về kỹ thuật là không có điểm neo đậu an toàn, dẫn đến HDV hoặc người chơi bị nước cuốn… Vấn đề đào tạo nội bộ và kỷ luật nội bộ cũng rất quan trọng… nên nhận chứng chỉ chỉ là bước khởi đầu chứ không phải đỉnh cao và chỉ có người cẩn trọng, nghiêm túc, kỷ luật… mới nên tồn tại ở nghề HDV du lịch TTMH.

Thầy Lê Thành Vinh - Trưởng phòng Đào tạo (Trường CĐ Nghề Du lịch Đà Lạt) cho biết: Khóa đào tạo do Sở VH-TT&DL chủ trì tổ chức. Trường là đơn vị phối hợp, chuẩn bị cơ sở vật chất lớp học, địa hình thực hành và các công tác hậu cần khác. Chuyên gia đánh giá địa hình của Trường phù hợp với yêu cầu đào tạo của loại hình DLTTMH, mà cụ thể ở đây là loại hình đu dây - leo vách đá… Tuy nhiên, đây là môi trường đào tạo, lại có huấn luyện viên và đồng nghiệp cùng tham gia huấn luyện, nên mức độ nguy hiểm không cao. Nhưng, môi trường hoạt động thực tế của các HDV không phải dễ dàng như thế này, vì vậy, các học viên không nên chủ quan… Với chức năng của Trường, chắc chắn sẽ có thêm các khóa đào tạo khác về DLTTMH.

Thao tác với dây, thực hiện các mối thắt và sử dụng khóa móc để tạo nên điểm neo đậu an toàn khi tham gia hoạt động DLTTMH. Ảnh: L.Hoa

Học viên trong giờ kiểm tra chất lượng về kỹ thuật đu dây. Ảnh: L.Hoa

DU LỊCH

9 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017CUỐI TUẦNGIA ĐÌNH - ĐỜI SỐNG

Chuyên mục Thanh niên

KHÁNH PHÚC

Nhằm đổi mới nội dung, phương thức hoạt động để vươn lên vững mạnh, Huyện Đoàn Đạ Tẻh đã

triển khai thực hiện mô hình “Nâng cao chất lượng sinh hoạt chi đoàn vững mạnh ở các xã, thị trấn trong huyện”. Từ đó, thành lập các câu lạc bộ theo sở thích, nghề nghiệp, việc làm… thu hút đông đảo thanh niên đến với tổ chức Đoàn.

Anh Phùng Minh Đức, Bí thư Huyện Đoàn Đạ Tẻh cho biết: “Bằng việc gắn với phong trào “Xây dựng nông thôn mới” của địa phương, bên cạnh những tiêu chí về đổi mới phương thức sinh hoạt chi đoàn, thì tiêu chí “gương mẫu đi đầu” của cán bộ đoàn được chú trọng khi quy định rõ gia đình các đồng chí bí thư, phó bí thư, ủy viên ban chấp hành chi đoàn phải tiên phong trong việc đạt 13 tiêu chí xây dựng gia đình nông thôn mới… Những tiêu chí đặt ra vừa là thử thách, vừa là động lực để mỗi cá nhân cán bộ đoàn, đoàn viên phấn đấu với tinh thần vì tập thể. Nhờ đó, đến nay, trên 90% chi đoàn trên địa bàn toàn huyện đã đạt Chi đoàn vững mạnh, tiên tiến”.

Một trong những việc làm nổi bật mà Huyện Đoàn Đạ Tẻh đã và đang thực hiện để xây dựng tổ chức Đoàn vững mạnh đó là xây dựng các mô hình như: “Quản lý,

“Hiến kế” để xây dựng tổ chức Đoàn vững mạnh

giáo dục thanh niên chậm tiến”, “Chi đoàn nói không với ma túy”, “Câu lạc bộ nữ thanh niên với kiến thức pháp luật”... Đối với mô hình “Quản lý, giáo dục thanh niên chậm tiến” với phương châm hoạt động 5K, gồm: “Không bỏ mặc, không khoảng cách, kiên trì, khích lệ và kết nạp” và phương thức thực hiện thông qua tiêu chí 5C: “Chọn lọc, cộng lực, chia sẻ, cảm hóa và chăm lo”. Qua mô hình này, sau 5 năm triển khai, Huyện Đoàn Đạ Tẻh đã cảm hóa, giáo dục được 184 thanh niên chậm tiến kết nạp vào các tổ chức Đoàn.

Chị Phạm Thị Duyên, Bí thư Đoàn Thanh niên thị trấn Đạ Tẻh cho biết: “Hai tổ dân phố 1B và 1C là địa bàn tập trung chủ yếu các thanh niên người đồng bào

DTTS gốc Châu Mạ. Trước đây, tại 2 địa bàn này nổi cộm về thanh niên hư hỏng tại địa phương với các biểu hiện như gây rối trật tự công cộng, đánh nhau, tổ chức nẹt bô, đua xe trái phép vào ban đêm. Vì vậy, năm 2012, mô hình “Quản lý, giáo dục thanh niên chậm tiến” đã được Đoàn Thanh niên thị trấn triển khai tại hai tổ dân phố 1B và 1C. Sau 5 năm triển khai mô hình, Đoàn thị trấn đã cảm hóa được hơn 20 thanh niên chậm tiến và đến nay, thanh niên chậm tiến tại 2 tổ 1B và 1C đã không còn. Hiện, Đoàn Thanh niên thị trấn Đạ Tẻh đang tiến hành nhân rộng mô hình này tới 2 tổ dân phố 2C và 2D”.

Trong khi đó, với mô hình “Chi đoàn nói không với ma túy” được Huyện Đoàn Đạ Tẻh triển khai tại

3 xã Đạ Kho, Hà Đông và Đạ Pal. Để thực hiện có hiệu quả mô hình này, Đoàn Thanh niên các xã đã triển khai cho các ĐVTN ký cam kết không sử dụng chất ma túy. Đồng thời, mỗi ĐVTN có trách nhiệm tuyên truyền những tác hại của ma túy cho bạn bè, người thân để phòng tránh.

Đối với việc phát triển phong trào Đoàn tại các trường học, hiện nay, tất cả các trường THPT và THCS trên địa bàn huyện Đạ Tẻh đã và đang triển khai mô hình “Giáo dục đạo đức qua phòng truyền thống” cho học sinh. Hiện, hầu hết các trường đã có phòng truyền thống trưng bày các tài liệu, tư liệu của trường như giấy khen, bằng khen, hình ảnh của trường qua các năm học; lịch sử về quê

hương, đất nước và các anh hùng dân tộc... Qua mô hình này, Đoàn trường đã thường xuyên phối hợp với chi đoàn giáo viên tổ chức các buổi tọa đàm, giao lưu, họp mặt với học sinh. Qua đó, giúp học sinh phát huy sự sáng tạo, lưu giữ những kỷ niệm đẹp trong những năm tháng học tại trường.

Từ những mô hình đã được xây dựng, hàng năm, Huyện Đoàn Đạ Tẻh đã tổ chức các hoạt động công tác xã hội có ý nghĩa để giúp đỡ bà con đồng bào DTTS tại các buôn Con Ó, Tố Lan, Đạ Nha và Tôn K’Long thu hút đông đảo đoàn viên, thanh niên hưởng ứng tham gia. Cùng với đó, hàng năm, Huyện Đoàn Đạ Tẻh còn tổ chức ít nhất 7 đợt ra quân “Ngày Chủ nhật xanh” và thu hút trên 1.200 lượt ĐVTN tham gia dọn dẹp vệ sinh môi trường. Ngoài ra, các cơ sở Đoàn đã đảm nhận và thực hiện có hiệu quả các công trình, phần việc thanh niên như trồng, chăm sóc cây xanh, nạo vét kênh mương, giúp công lao động cho người dân... Mới đây nhất, trong Tháng Thanh niên năm 2017, Huyện Đoàn Đạ Tẻh đã tổ chức đợt công tác xã hội với gần 300 ĐVTN tham gia nạo vét, khơi thông dòng chảy 1 km kênh mương nội đồng ở thôn 3 (xã Triệu Hải)...

Với nhiều cách làm hay, sáng tạo và hiệu quả, công tác tổ chức, xây dựng Đoàn của huyện Đạ Tẻh trong thời gian qua đã đạt được nhiều kết quả đáng khích lệ, thu hút nhiều thanh niên tham gia xây dựng tổ chức Đoàn ngày càng vững mạnh.

LAM PHƯƠNG

Ông K’Brồi ở thôn Bơ Sụt, xã Bảo Thuận (Di Linh) là một trong số 10 người

dân của xã còn duy trì nghề đan lát truyền thống cho đến ngày nay. Đối với các chàng trai người K’Ho trước kia là phải biết đan gùi, nia và chế tác xà gạc, rìu… là điều tối thiểu cần phải có của người đàn ông. Vì vậy, năm lên 17 tuổi, ông K’Brồi đã phải tìm tòi, học theo ông, cha lên rừng tìm nguyên vật liệu đan các loại gùi, chế tác các nông cụ, vật dụng đáp ứng nhu cầu sinh hoạt trong gia đình. Muốn đan những chiếc gùi đẹp, ngoài con dao phải sắc bén, có đôi bàn tay khéo léo thì đòi hỏi người đan phải có sự kiên trì, tỉ mẩn để thực hiện các công đoạn khác nhau. Gùi càng nhỏ đòi hỏi sự tỉ mỉ, độ chuẩn xác càng cao…

Những cây nứa được chặt về phải phơi nắng khoảng hơn 1 tuần rồi mới có thể đan được. “Do nhu

Lưu giữ nét đẹp truyền thốngNgày nay, việc sử dụng các sản phẩm được làm ra từ các ngành nghề truyền thống, như đan lát, dệt thổ cẩm… trong vùng đồng bào dân tộc thiểu số không còn phổ biến như trước kia, nhưng trong lúc nông nhàn những người tâm huyết vẫn miệt mài dệt từng tấm ồi (ùi)…, đan từng chiếc gùi để lưu giữ và bảo tồn nét đẹp truyền thống của dân tộc.

cầu thị trường, nên những năm gần đây, tôi thường đan những chiếc gùi nhỏ (sớ bơnơl) theo đặt hàng hoặc để bán. Đây là chiếc gùi mang tính thẩm mỹ, chủ yếu dùng để trưng bày, cho các thiếu nữ gùi đi chợ búa hoặc mang trong các dịp lễ hội… Một tuần tôi có thể đan xong một chiếc gùi, một năm tôi thường đan từ 10 - 20 chiếc gùi loại này, với giá bán từ 800 ngàn đồng đến 1 triệu đồng/chiếc thì cũng có thêm thu nhập từ 15 - 20 triệu đồng/năm. Tôi cũng muốn hướng dẫn, truyền lại nghề cho con cái. Tuy nhiên, trong số 5 con rể của tôi chỉ có K’Sơn có thể nối nghề này” - ông K’Brồi trăn trở.

Còn với bà Ka Dét (người Mạ) ở thôn 3, xã Lộc Tân (Bảo Lâm), những lúc rảnh rỗi, bà thường ngồi bên khung cửi để dệt những tấm áo, ồi, khăn, túi… thổ cẩm để có thêm thu nhập trang trải cho cuộc sống gia đình. Bà Ka Dét cho biết: “Tôi gắn bó với nghề dệt đã 30 năm nay và cũng đã

từng đứng lớp dạy cho bà con về nghề dệt thổ cẩm truyền thống. Để dệt được tấm ồi phải mất khá nhiều công đoạn và thời gian, khó nhất là phối màu, bài trí hoa văn, đường viền…, nên cần tập trung cao độ và tỉ mỉ từng đường nét, sợi chỉ. Hiện nay, chủ yếu những

người lớn tuổi còn duy trì nghề dệt thổ cẩm, chứ những thế hệ trẻ họ cũng ít ngó ngàng đến với nghề dệt truyền thống của ông bà xưa. Họ không đam mê, không chịu khó học hỏi thì sau này thế hệ con cháu của họ sẽ không còn ai biết dệt thổ cẩm”.

Những năm qua, được sự quan tâm hỗ trợ của các cấp chính quyền địa phương, nên người dân ở các thôn trên địa bàn xã Lộc Tân vẫn duy trì nghề dệt thổ cẩm. Nhờ đó, giúp người dân, nhất là thế hệ trẻ nâng cao ý thức trong công tác bảo tồn. Mặc dù, xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống của người dân có nhiều nét đổi thay để hòa nhập, nhưng cộng đồng ở nơi đây luôn gắn bó với nghề, cùng nhau góp sức để duy trì, lưu giữ bản sắc văn hóa truyền thống của dân tộc.

Ông K’Sép, Phó Chủ tịch Mặt trận xã Bảo Thuận cho biết: “Đan lát, dệt thổ cẩm… là nghề truyền thống luôn gắn bó mật thiết với cuộc sống đồng bào từ bao đời nay, nên cần phải lưu giữ. Trước đây, tùy theo từng vùng sinh sống, người đàn ông đều biết đan lát và phụ nữ dệt thổ cẩm. Ngày nay, do cuộc sống phát triển, nhiều người dân và nhất là thế hệ trẻ không còn quan tâm đến ngành nghề truyền thống. Vì vậy, cần phải có sự quan tâm, tuyên truyền, vận động bà con, nhất là từng gia đình cần phải động viên con cháu duy trì ngành nghề nhằm góp phần giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống”.

Một số người tâm huyết vẫn lưu giữ nghề truyền thống. Ảnh: L.P

Chủ động “hiến kế” để xây dựng các mô hình hay, hiệu quả, góp phần xây dựng tổ chức Đoàn ngày càng vững mạnh là một trong những nội dung trọng tâm mà Huyện Đoàn Đạ Tẻh hướng tới trong suốt thời gian qua.

Đông đảo ĐVTN huyện Đạ Tẻhtham gia nạo vét kênh mươngnội đồnggiúp người dânđịa phương.Ảnh: K.P

10 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN TÒA SOẠN - BẠN ĐỌC

ĐÔNG ANH

Đó là trường hợp của bé Mai Hoàng Thiên Bảo (sinh năm 2009), con của chị Nguyễn Thị Ngọc Điệp và anh

Mai Thạch Thảo. Theo chị Điệp, vào đầu tháng 12/2016, con chị đang chơi trước nhà thì bất ngờ bị cửa kính vỡ văng vào chân. Lúc đó, cả hai chân bé đều bị chảy máu rất nhiều nên gia đình đã đưa cháu đến Bệnh viện II Lâm Đồng cấp cứu. “Tại đây, chỉ có một điều dưỡng tên Vân thăm khám, lau rửa và khâu vết thương, chích ngừa. Khi mọi việc đã hoàn tất thì mới có bác sỹ Hoằng đến khám và cho đơn thuốc. Gia đình lo lắng nên cũng yêu cầu chụp phim, truyền máu nhưng bác sỹ cho rằng vết thương không nghiêm trọng nên cho bé về, hẹn hôm sau tái khám. Do nghĩ vết thương không nghiêm trọng như lời bác sỹ nói nên gia đình rửa vết thương và cho con uống thuốc theo chỉ dẫn tại nhà. Sau khoảng nửa tháng, con tôi đi cắt chỉ ở bác sỹ tư nhưng lúc này bàn chân phải của con không nhấc lên đi được nên gia đình đã cho cháu đi khám tại Bệnh viện Chấn thương Chỉnh hình (TP Hồ Chí Minh). Các bác sỹ chẩn đoán bàn chân phải của cháu “rớt tổn thương hông khoeo ngoài”, phải mổ chuyển gân. Do chân bị teo nên các bác sỹ chưa thể mổ ngay mà đề nghị gia đình cho bé về tập vật lý trị liệu và hẹn 6 tháng sau sẽ mổ. Con tôi vừa uống thuốc, vừa tập vật lý trị liệu 20 ngày tại Bệnh viện II Lâm Đồng nhưng càng tập chân bé lại càng không đi được, chân ngày càng teo, không duỗi thẳng được. Tôi lại đưa con về Bệnh viện Chấn thương Chỉnh

Bác sỹ để sót dị vật, bé trai 7 tuổi bị teo chânVết thương tưởng chừng đơn giản khi bị mảnh vỡ của kính bắn vào nhưng sau 4 tháng điều trị, chân phải của bé trai 7 tuổi ở xã Lộc Nga (TP Bảo Lộc) vẫn đang bị teo và chuẩn bị phẫu thuật để giúp bàn chân cử động lại được. Gia đình bé cho rằng do bác sỹ đã để sót dị vật khi sơ cứu ban đầu nên mới dẫn đến tình trạng chân bé biến chứng ngày càng nặng. Trong khi đó, phía bệnh viện dù đã nhiều lần đến gia đình bé để thương lượng nhưng đều không thành do không thống nhất được mức bồi thường.

hình khám thì các bác sỹ chẩn đoán chân cháu bị đứt dây thần kinh và phải mổ lại vết thương. Khi mổ, các bác sỹ phát hiện trong chân cháu còn 2 mảnh kính dài khoảng 2 cm chèn lên dây thần kinh chân bé. Các bác sỹ cho rằng do còn sót dị vật bên trong nên con tôi mới bị chèn và liệt dây thần kinh” - chị Điệp kể lại.

Khi biết sự việc, gia đình cháu Bảo đã làm đơn kiến nghị gửi Bệnh viện II Lâm Đồng. Phía Bệnh viện đã nhiều lần đến gia đình để thương lượng bồi thường với số tiền ngày càng tăng, từ một triệu đồng lên 10 triệu

đồng và gần đây nhất vào ngày 10 tháng 4 là 30 triệu đồng. Theo chị Điệp, gia đình không đồng ý mức bồi thường này vì chi phí điều trị đến nay cho cháu đã là 30 triệu đồng, trong khi cháu còn phải trải qua một đợt phẫu thuật nữa thì bàn chân cháu mới cử động được. “Điều khiến tôi bức xúc nhất là Bệnh viện II Lâm Đồng không thẳng thắn thừa nhận sai sót mà cứ đổ lỗi cho gia đình. Chân của cháu đang khỏe mạnh giờ lại bị tổn thương nặng như thế, một phần là do lỗi của các bác sỹ mà giờ họ lại không nhận lỗi. Từ đó đến nay, để có thời gian điều trị nên cháu

buộc lòng phải nghỉ học, bỏ mất một năm học lớp 2” - chị Điệp cho biết thêm.

Bệnh viện II Lâm Đồng đã nhiều lần mời gia đình cháu Bảo lên làm việc. Trong biên bản làm việc vào ngày 4/4/2017, Hội đồng y khoa của Bệnh viện II Lâm Đồng; trong đó, có 2 phó giám đốc bệnh viện, kết luận: “Tại bản tường trình, bác sỹ Hoằng xác định cả hai vết thương có bờ sắt gọn, sạch, sâu đến lớp cơ đang chảy máu nhiều và ra y lệnh cho điều dưỡng Vân sát trùng, kiểm tra, xử lý cầm máu vết thương. Sau đó, bác sỹ Hoằng đã cho tiêm ngừa uốn ván, kê đơn thuốc 1 ngày và hẹn tái khám chuyên khoa ngoại ngày hôm sau. Do đó, việc ưu tiên xử lý khâu cầm máu đối với vết thương chảy máu là cần thiết. Bác sỹ chỉ kê đơn một liều thuốc và hẹn khám chuyên khoa ngày hôm sau là hợp lý. Vì vậy, đơn của bà Điệp hoàn toàn không đúng”.

Trong khi đó, theo bác sỹ Huỳnh Văn Thiên, Giám đốc Bệnh viện II Lâm Đồng, dù ông đã nhận được biên bản làm việc của Hội đồng y khoa nhưng vẫn chưa thể ký văn bản trả lời cho gia đình bà Điệp vì biên bản này vẫn chưa ổn thỏa, có nhiều điểm đi ngược với ý kiến của ông. Ông đã yêu cầu Hội đồng y khoa họp lại và đưa ra cách giải quyết ổn thỏa mới ký văn bản. Bác sỹ Thiên khẳng định: “Kíp trực hôm đó có sai sót khi đã không phát hiện ra dị vật. Kíp trực cho bệnh nhân về, hẹn tái khám mà không giải thích rõ với gia đình bệnh nhân là khả năng còn sót dị vật bên trong. Điều này khiến gia đình bệnh nhân không nắm rõ và không lường hết được tình trạng bệnh nên đã không quay lại tái khám theo hẹn. Tôi đã yêu cầu kíp trực và Hội đồng y khoa tiếp tục làm việc với gia đình để hỗ trợ tiền và mong nhận được sự thông cảm từ gia đình. Nếu không thỏa thuận được thì sẽ để vụ việc cho tòa án giải quyết theo đơn kiện của gia đình”.

Dù đã gắp dị vật ra nhưng cẳng chân bé Bảo vẫn bị teo, bàn chân chưa cử động được nên phải nẹp chân mới đi lại được. Ảnh: Hữu Sang

HỒNG THẮM

Sau hơn 2 năm hoạt động, Tuấn Anh cho biết, cậu và gần 40 thành viên ở Ngói BBQ đã làm được mục tiêu ngay

từ ban đầu mà cả 3 người sáng lập đã hướng đến, đó là đem năng lượng của mình truyền đến khách hàng - những người bạn trong tương lai của quán.

Ấp ủ hơn 11 năm, chàng trai sinh ra và lớn lên ở vùng chè Cầu Đất (xã Xuân Trường, TP Đà Lạt) đã chọn quay lại lập nghiệp trên chính mảnh đất đã từng khiến anh vấp ngã để mong muốn sẽ có thể truyền lửa, giúp các bạn trẻ tránh khỏi “vết xe đổ” mà cậu đã đi qua.

Tuấn Anh bộc bạch: “Ít ai biết rằng ngày trước, mình là một người từng mắc rất nhiều sai lầm. Mình từng không có bất kỳ một mục tiêu nào trong cuộc sống. Học xong lớp 12 cũng chẳng biết mình muốn thi vào trường nào. Cũng có giai đoạn mình đắm chìm vào những điều tồi tệ, tìm đến bài bạc, thuốc lá, thường xuyên cãi cha mẹ… Và Tuấn Anh biết rằng, nhiều bạn trẻ cũng đang loay hoay như vậy. Chính vì thế với những thành viên của Ngói, chúng mình truyền cảm hứng cho các bạn trẻ để tìm đến với ước mơ”.

Tại Ngói BBQ, những món nướng theo nhiều phong cách khác nhau như Hàn Quốc, Mỹ… chính là điều đặc biệt làm nên một

Tìm hạnh phúc qua nụ cườiTay ngang lựa chọn kinh doanh ngành dịch vụ nhà hàng ăn uống nhưng Tuấn Anh cùng với Bích Trâm, Nhật Hoa đang nỗ lực xây dựng một không gian ẩm thực vui nhộn, sáng tạo.

Ngói BBQ hấp dẫn rất nhiều người, kể cả những người khó tính cũng công nhận điều này. Mọi người có thể nhảy bất cứ khi nào, từ lễ tân, phục vụ cho đến cả người nấu bếp. Những điệu nhảy được thực hiện nhuần nhuyễn, bởi nó diễn ra hằng đêm. Và tất cả mọi người sẽ được gọi bằng một cách cũng rất riêng là “sir” - ngài (một cách xưng hô trịnh trọng trong tiếng Anh) như: Hello sir, okie sir, thanks you sir…

Đối với các thành viên (những người sáng lập coi tất cả mọi người phục vụ trong quán là thành viên chứ không phải nhân viên) việc nhảy trước mọi người, không phải ai cũng tự

tin thể hiện nơi đông người, nhưng nay ai cũng tỏ ra vô cùng hứng khởi và hãnh diện mỗi khi nhạc bật lên. Sự vui vẻ và lạc quan họ tạo ra đã lan tỏa đến với những người xung quanh.

“Nghĩ là làm chứ khi đó chúng mình còn chưa biết mình sẽ bán những cái gì vì cả ba đều chưa từng có bất kỳ kinh nghiệm nào. Nhưng chúng mình không đặt nặng vấn đề kinh doanh, không đơn thuần chỉ là hoạt động mua bán, mà đây là quá trình mình đi tìm hạnh phúc, không chỉ cho riêng mình mà còn cho tất cả những người đến đây”, Ngọc Trâm nói thêm.

Rất nhiều người thường nghĩ đến một

Đà Lạt bình yên và lặng lẽ, ngay từ cách hành xử nhẹ nhàng và từ tốn của con người. Và chính vì vậy họ đã bị ấn tượng bởi không khí trẻ trung, năng động mà các bạn trẻ nơi đây tạo ra. Chị Vũ Phương (TP Hồ Chí Minh) chia sẻ: “Ngay từ đầu khi bước chân vào, mình đã ngay lập tức được “phong” làm sếp khi các bạn ở đây liên tục gọi mình là “sir”. Cảm giác lần đầu tiên được gọi như vậy, thực sự rất lạ. Điều mình vô cùng bất ngờ đó là các bạn chẳng bao giờ đứng yên mà luôn nhún nhảy các điệu flashmob mọi lúc, tạo nên không khí vô cùng vui nhộn và dễ thương. Một số khách hào hứng cùng nhảy theo. Điều này mình chưa bao giờ thấy ở một quán ăn và rất ấn tượng”.

Đó chính là sự khác biệt trong hướng đi của Tuấn Anh và những người bạn. Và Tuấn cũng tin rằng chính năng lượng mà những thành viên của Ngói tạo ra đã mang khách hàng đến với họ, mang đến thành quả cho Ngói ngày hôm nay cũng như tương lai của Ngói. Bởi, Tuấn Anh luôn quan niệm: “Trong cuộc sống có rất nhiều điều ai cũng biết nhưng không ai làm, vì họ không dám khác biệt. Khi bạn nghĩ những gì chưa ai nghĩ thì bạn sẽ thấy những điều chưa ai thấy. Và khi mình làm những điều không ai làm thì mình mới có thành quả. Chỉ đơn giản vậy thôi”.

Câu chuyện về Tuấn Anh và những bạn trẻ ở đây cho ta thấy suy nghĩ ngày càng tích cực hơn của những người trẻ tuổi, ngày càng nỗ lực sáng tạo hơn để chạm đến thành công.

Những điệu nhảy làm nên nét riêng cho Ngói BBQ. Ảnh: Hồng Thắm

11 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017CUỐI TUẦNNHÌN RA BỐN PHƯƠNGDỌC ĐƯỜNG ĐẤT NƯỚC

KHUÊ VIỆT TRƯỜNG

Mỗi lần đi Hà Nội, có chút thời gian là tôi bắt taxi đi Hồ Gươm, cũng có đôi khi tôi tra cứu bản đồ, cứ

thong thả bước chân để tìm tới. Hồ rộng 12 hecta ấy đã là một danh thắng, là lịch sử, và là một công viên tuyệt đẹp khiến cho không phải chỉ du khách, mà làm cho chính người Hà Nội cũng nao lòng, để chỉ cần ngồi ở một chiếc ghế đá nào của hồ mà nhìn cây rủ xanh, nhìn những thảm hoa và ngắm nhìn Tháp Rùa ở giữa hồ trầm mặc với thời gian. Ở nơi này, gần như người đi không có cảm giác mỏi chân, mà chỉ là cảm giác tận hưởng một không gian đẹp đến tuyệt vời, mà có thể bạn cũng đã từng đi đến nhiều điểm du lịch nào đó, rồi chạm gặp Hồ Gươm, bạn có cảm giác như nơi này còn đẹp hơn những nơi mà bạn từng đến.

Tôi chọn cuộc rong chơi bằng cách gọi taxi bỏ ngay bưu điện, từ đó đi thong thả tới quán phở Thìn. Quán nằm trong con hẻm nhỏ, bán vẫn theo kiểu truyền thống là ăn phở xong không có nước uống, mà uống nước chè của bà bán hàng cũng cạnh đó. Mọi người bảo phở Thìn ở Lò Đúc ngon hơn, nhưng tôi thích ăn phở Thìn bờ hồ. Đó người ta gọi là sở thích của mỗi người. Sát phở Thìn có quán cà phê nho nhỏ, cà phê pha ngon, chủ yếu phục vụ khách vãng lai.

Hồ Gươm - đi chẳng mỏi đôi chân

Sau đó tôi thong thả đi đến đền Ngọc Sơn. Đền Ngọc Sơn lúc nào cũng đông khách, đa phần chủ yếu chụp hình ở cầu Thê Húc. Do đó, không cần mua vé vì chiếc cầu nằm ở ngoài cổng soát vé. Chiếc cầu sơn màu đỏ có dáng cong, dài 45 m, rộng 2,6 m, các thanh bắc cầu bằng gỗ lim; cầu gồm 15 nhịp, mỗi nhịp dài 3 m, chân đỡ hệ thống

ván cầu làm bằng bê tông cắm sâu xuống lòng hồ đã khiến cho bao người dừng chân.

Hồ Gươm là một quần thể cây xanh tuyệt mỹ, đa dạng và đẹp giống như một điểm du lịch xanh mở rộng. Những cây lộc vừng và cả các cây cổ thụ khác mọc ven bờ hồ, thân cây tạo dáng vô cũng đẹp, khiến cho ai cũng phải đưa máy ảnh lên chụp lại, còn ở mênh

mông xa, bối cảnh nền chính là Tháp Rùa. Và bất cứ ai cũng có thể chụp ảnh những cây cổ thụ ngã về mênh mông nước, thấp thoáng phía sau là Tháp Rùa với màu trắng xám hiện lúc rõ lúc mờ.

Tôi đã không biết bao nhiêu lần dạo quanh Hồ Gươm, và mỗi lần luôn mang cho mình một cảm giác hoàn toàn mới mẻ. Những thảm hoa ở đây còn nhiều hơn hoa ở một điểm du lịch nào được chăm sóc tỉ mỉ và chăm chút, những chiếc ghế để hững hờ cho người mỏi chân dừng lại mà nghỉ. Rồi cứ đi theo con đường nhỏ quanh hồ, để xốn xang vào mùa hoa lộc vừng đỏ từng chùm, loay hoay tìm những cây cơm nguội vàng mà chính nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã nâng hồn để gợi tìm cho những ai chưa hề biết loại cây này. Và nữa, những bông sứ trắng nuột nà, hay không cần loay hoay lên tận Tây Bắc tìm hoa ban mà ở hồ Gươm đã có hoa ban đỏ, hoa ban trắng cho bạn ngắm nhìn trong tháng ba.

Hồ Gươm không có thời gian dừng lại, ở nơi đó đôi khi chỉ là ngồi trầm mặc bên mênh mông nước, nghe âm thanh của gió len về những cây cao, nghe tiếng cười của những cặp tình nhân lần đầu đặt chân đến nơi này, và cả hình ảnh các cô dạy mẫu giáo dắt các em nhỏ, giới thiệu cỏ cây nơi này. Đi mãi quanh Hồ Gươm mà dường như chẳng ai than rằng chân mình đã mỏi.

Mờ ảo.

... đưa binh lính đến đảo Côn Lôn, Phú Quốc tìm lượm sản vật, tổ yến, trầm hương,...: Tại quyển 204, mặt khắc 13 và 14 có ghi: năm Kỷ Hợi, đời vua Minh Mạng thứ 20 (1839), Vua cho binh, dân, đài, bảo ở Côn Lôn lệ thuộc hạt Vĩnh Long: “Vua bàn đến hình thế sông núi ở Gia Định, Quýnh nhân nói: đảo Côn Lôn cách Gia Định xa mà đến Vĩnh Long thì gần, nghĩ nên cho đổi thuộc về tỉnh này cho tiện. Cho binh, dân, đài, bảo ở Côn Lôn lệ thuộc về quản hạt Vĩnh Long”.

Tại quyển 212, mặt khắc 38 có ghi: năm Canh Tý, đời vua Minh Mạng thứ 21 (1840), Vua cho phát triển dân sinh ở đảo Côn Lôn: “Vua sai thị vệ là Tôn Thất Hạ đi ra đảo Côn Lôn tỉnh Vĩnh Long do thám tình hình. Về nói rằng: dân sở tại có đến 200 người, những tù phạm đưa đến cũng nhiều, mà những ruộng hiện đã khai khẩn, ước được 150 mẫu. Dân ở đấy cứ đến tháng 3 tháng 4, nhân tiện gió thuận vào trong vùng dân cư mua gạo để ăn, từ tháng 5 đến

tháng giêng, chiều gió dòng nước không tiện, chỉ kiếm lấy khoai núi nấu trộn với gạo để ăn... Vua hạ lệnh cho tỉnh thần chở gạo 1.000 phương đem chứa ở đảo Côn Lôn. Để đến thu đông, chiếu theo số dân, số tù, ai thiếu ăn, liệu mà cấp cho”.

Tại quyển 218, mặt khắc 23 và 24 có ghi: năm Canh Tý, đời vua Minh Mạng thứ 21 (1840), Vua ra chính sách phòng thủ tại những nơi xung yếu Côn Lôn, Phú Quốc: “Kể ra, biết tự trị thì mạnh, có phòng bị thì không lo. Nay cửa biển Đà Nẵng ở Quảng Nam, đã đặt thêm pháo đài phòng Hải; cửa biển Thị Nại ở Bình Định, lại mới xây pháo đài Hổ Cơ, để giữ chỗ hiểm yếu; còn đảo Côn Lôn ở Vĩnh Long; đảo Phú Quốc ở Hà Tiên, đều có đặt đồn bảo chia phái lính thú tuần phòng, để răn ngừa sự lo bất ngờ. Như thế ta ngăn giữ bờ biển đã có cái thế đáng sợ mà không thể xâm phạm được. Việc võ bị mà chỉnh đốn, thì người ngoài trông thấy cũng tiêu tan lòng tà. Không chỉ người Tây dương cách trở xa xôi, không dám trông

thẳng vào nước ta, mà nước mạnh láng giềng tiếp giáp cõi đất, cũng không dám manh tâm dòm ngó nữa”…

Tại sách Khâm định Đại Nam hội điển sự lệ, quyển 40, mặt khắc 16 và 17 có ghi: năm Canh Tý, đời vua Minh Mạng thứ 21 (1840), khai khẩn đất ở Côn Lôn: “Năm thứ 21 (1840), xuống Dụ rằng: đảo Côn Lôn ở tỉnh Vĩnh Long, đất rộng và tốt, có thể cày cấy trồng trọt được, mà dân cư còn thưa, đã xuống Dụ cho biền binh đóng giữ ở đảo ấy ngày thường không có việc gì, phải đem sức khai khẩn, nhiều lần lại đem các tù phạm án nhẹ, tháo bỏ xiềng khóa đưa đến ở đấy, cho làm ăn sinh sống, chắc hiện nay nhân dân dần dần nhiều thêm, nên chiểu cấp trâu cày, đồ làm ruộng của công, cho được nhờ vả, vậy quan tỉnh ấy phải chi ngay tiền kho công ra, xem xét mua sắm các thứ trâu cày, đồ làm ruộng và thóc để gieo mạ, và nên chở đến đảo ấy giao cho quan ở đồn ấy nhận lĩnh, xét cấp cho lính và dân, tùy theo địa lợi gieo trồng khoai, đậu để giúp

cho việc ăn dùng; lại cho các tỉnh Vĩnh Long, Định Tường, Biên Hòa, An Giang đều phải xét hỏi trong hạt như có dân góa vợ, góa chồng, mồ côi, người già không có con, ngèo thiếu không nhờ vào đâu được, người nào nếu tình nguyện đi tới đảo ấy làm ăn mưu sống, thì không cứ đàn ông, đàn bà, người già, người trẻ, và người nào muốn mang theo vợ con cùng đi, thì đều cho, nhưng do quan các tỉnh ấy xét cấp cho mỗi người tiền là mười quan, hoặc năm ba quan làm vốn; trong đó người nào hiện còn là dân tráng, phải chịu đi lính và lao dịch ở quê cũ người ấy, đều cho ruộng miễn, việc chiêu mộ cốt phải thuận theo lòng người, không được cưỡng ép, tỉnh nào mộ được bao nhiêu người cho giao cả cho thuyền máy ở Vĩnh Long tải đi, giao cho viên ở đồn ấy lại phải quan tâm chiếu cố, cốt mong đất đai ngày càng mở mang, cư dân ngày càng phồn thịnh, để cho hải đảo xa xôi dần dần thành chỗ đất vui sống.

(CÒN NỮA)

Côn Đảo xưa... TIẾP TRANG 7

Khoảnh khắc tờ báo được công bố nhận giải thưởng Pulitzer 2017. Ảnh: STORM LAKE

Tờ Storm Lake Times, một tờ báo nhỏ của tiểu bang Iowa ở Mỹ mới đây đã giành chiến thắng giải thưởng Pulitzer danh giá 2017 với hạng mục bài viết xã luận.

Ông Art Cullen, 59 tuổi, đồng sở hữu tờ Storm Lake Times cùng với em trai John Cullen. Ông John Cullen, là nhà xuất bản và làm công việc này từ năm 1990. Theo gia đình Cullen, viết về vấn đề nông nghiệp ở một tiểu bang với mật độ trang trại rộng lớn như Iowa là điều không dễ dàng. “Chúng tôi ở đây để thách thức các giả định của người dân và tôi nghĩ rằng đó là những gì mà các tờ báo tốt nên làm” - ông Art Cullen nói.

Storm Lake Times là tờ báo phát hành định kỳ hai tuần một lần và có số lượng phát hành khoảng 3.000 bản. Đây là một tờ báo gia đình với quy mô khoảng 10 nhân viên và có một văn phòng nhỏ ở Storm Lake, một thị trấn với khoảng 11.000 cư dân ở phía tây

bắc bang Iowa. Tác phẩm báo chí của ông Art Cullen

được Ủy ban Pulitzer ca ngợi là “bài xã luận được dựa trên những tin tức bền bỉ, chuyên môn ấn tượng và lối viết hấp dẫn, đã thành công trong việc thách thức những ảnh hưởng của quyền lực đến lợi ích nông nghiệp ở bang Iowa”.

Tờ Storm Lake Times giành chiến thắng trong các bài xã luận về việc phanh phui vụ việc các công ty lớn như Koch Brothers, Cargill và Monsanto đã chi tiền để bao che cho một vụ kiện môi trường lớn. “Bất cứ ai có mắt và mũi đều biết trong bụng rằng nước ở bang Iowa bẩn nhất nước Mỹ” - ông Art Cullen viết hồi tháng 3/2016.

Nói về giải thưởng danh giá Pulitzer, ông Cullen tự hào rằng Ủy ban Pulitzer đã công nhận được nỗ lực của một tờ báo nhỏ, bên cạnh với các tờ báo lớn hơn. Theo PLO.VN

Tờ báo có 10 nhân sự bất ngờ đoạt Pulitzer

12 THỨ BẢY 15 - 4 - 2017 CUỐI TUẦN

GIAÙ3.500ñ

ª TOÅNG BIEÂN TAÄP: NGUYEÃN VAÊN HÖÔNG ª GIAÁY PHEÙP XUAÁT BAÛN SOÁ 16/GP - BTTTT NGAØY 4/1/2012 (BOÄ TTTT)ª SAÉP CHÖÕ ÑIEÄN TÖÛ TAÏI BAÙO LAÂM ÑOÀNG ª IN TAÏI XÍ NGHIEÄP BAÛN ÑOÀ ÑAØ LAÏT

Thể thao

Góc ảnh đẹp

VIẾT TRỌNG

Gọi ông là “lão tướng” thì có vẻ chưa đúng lắm, vì ông vẫn tự cho rằng mình

vẫn còn trẻ, không phải trẻ về độ tuổi vì đã lên hàng U.60 rồi, nhưng trẻ về tinh thần, về cách ông đương đầu với thử thách trong những cuộc đua. “Đã chơi là chơi hết mình” như cách ông nói.

Sinh năm 1960, người Di Linh, ông Phan Đình Thuần vốn là một thợ máy ô tô. Ông hầu như cả đời cứ luẩn quẩn trong hiệu sửa xe, bên các chiếc ô tô, cả ngày cúi mặt xuống với máy móc, thuộc từng chi tiết trong bộ máy đó để nhìn, nghe là biết xe hỏng ở đâu, chữa chỗ nào. Ông bảo ông mê ô tô nhưng ô tô đắt tiền, tiền đâu mà chơi ô tô nên chỉ còn biết mê xe đạp vì đó cũng là một cỗ máy đơn giản nhưng rất hiệu quả.

Ông chơi xe đạp cách đây chừng 3 năm. “Hồi nhỏ tôi đã mê xe đạp, lớn lên cứ mải chuyện gia đình, lo làm ăn, cơm áo gạo tiền đè nặng hai vai, đến một lúc nào đó chợt thấy mình già rồi, phải bớt việc lại để dành chút thời gian cho đam mê của mình. Ô tô là cả một gia sản trong khi xe đạp bình dân giá rẻ hơn nhiều, thôi thì chơi xe đạp cũng được” - ông cười sảng khoái.

Cho đến thời điểm này ông khoe đã mua được 4 chiếc xe đạp, chiếc đầu tiên cách đây 3 năm lúc bắt đầu đạp xe, giá 4 triệu đồng. Đó là chiếc xe đạp cũ, chạy đường trường. Sau đó ông mua tiếp chiếc thứ 2, đắt hơn chút, 14 triệu đồng cũng là xe đạp đường trường. Rồi ông mua chiếc thứ 3 có giá 17 triệu đồng, là xe đạp địa hình và gần đây

Chịu chơi như “lão tướng” Phan Đình Thuần Mới chỉ chơi xe đạp trong vòng 3 năm nay, “lão tướng” Phan Đình Thuần - người Di Linh đã giành nhiều huy chương từ các giải đua xe đạp địa hình trong nước.

nhất ông đã mua chiếc xe địa hình mới có giá 20 triệu đồng để tham dự các cuộc thi địa hình quốc gia.

Khi có chiếc xe đạp đầu tiên, ông gia nhập Câu lạc bộ (CLB) xe đạp - nơi tập hợp những người yêu xe đạp như ông tại thị trấn Di Linh với chừng 20 thành viên. Cứ buổi sáng sớm 4 ngày trong tuần, các thành viên trong CLB lại tập hợp với nhau để cùng luyện tập, mỗi buổi chạy chừng 30 km lòng vòng quanh huyện. Có ngày ông chợt nghĩ sao không thử sức mình ở các cuộc đua xem sao?

Cuộc thi đầu tiên mà ông tham dự là giải leo núi địa hình Kala do huyện Di Linh tổ chức cách đây 2 năm. Lần đó, trong nhóm tuổi 51 - 65, ông giành được giải nhì với tấm huy chương đầu tiên trong đời.

Thấy ông có duyên với huy chương, mọi người trong CLB vận động ông cùng tham gia giải đua xe đạp địa hình “Victory Challenge” (Chiến thắng Thử thách” ở Đà Lạt trong năm 2016. Đây là một giải quốc tế lớn với rất nhiều tay đua trong nước lẫn nước ngoài tham gia nên lệ phí nộp cho giải khá cao nhưng ông cũng bỏ tiền túi dự giải. Tại giải này trong nhóm tuổi 51 - 65 phong trào, trong cả 3 chặng đua ông đều là người đầu tiên cán đích, giành Huy chương Vàng chung cuộc.

Sau giải đó, trong năm 2016 ông tham gia thêm 2 giải đua xe đạp địa hình khác trong nước, đó là giải Hầm Đá tại Quận 9 - TP Hồ Chí Minh, ông về hạng 6 và giải chinh phục Núi Nhỏ ở Vũng Tàu trong tháng 12 ông lại về nhất

trong nhóm tuổi của mình.Trong tháng 1 năm 2017 này,

ông Thuần đã có dịp dự một giải quốc tế ở Malaysia. Đó là giải phong trào mở rộng cho tất cả các hạng tuổi với rất nhiều tay đua quốc tế tham dự, ông có mặt trong màu áo của Liên quân Việt Nam - chủ yếu là các tay đua địa hình tại TP Hồ Chí Minh. Kết thúc giải ông xếp thứ 254 trong khoảng 1.000 VĐV tham dự, tất cả chi phí chuyến đi này ông tự bỏ tiền túi của mình.

Và tại giải “Dalat Victory Challenge” lần 3 trong tháng 3/2017 vừa qua ở Đà Lạt, ông Thuần đã lặp lại thành tích xuất sắc như lần đầu năm ngoái ông dự giải, nghĩa là cả 3 chặng đua trong 3 ngày ông đều về đích đầu tiên, bỏ rất xa các tay đua người nước ngoài phía sau mình, tiếp tục giành Huy chương Vàng chung cuộc trong nội dung 51 - 65 tuổi. Với thành tích thi đấu ấn tượng này ông chính là người duy nhất tại giải được Ban tổ chức tặng 1 chiếc xe đạp địa hình rất có giá trị.

Để chiến thắng các con dốc đứng trong đường rừng, vượt qua được các con đường đá đất lổn nhổn bất cẩn chút xíu là té ngã, chiến thắng những con suối đáy đầy đá cắt ngang đường đua đó… ông không có gì hơn là sự quyết tâm. “Trong thể thao không có bí quyết, chỉ có tập luyện và chịu khó tập luyện mà thôi. Xe đạp cần có sự khéo léo, nhanh nhẹn, nhưng sự khéo léo, nhanh nhẹn đó cũng chính từ tập luyện thường xuyên mà có” - ông nói.

Với ông, huy chương nếu có được, chỉ là một phần của cuộc

chơi. Chiến thắng lớn nhất trên đường đua với ông chính là chiến thắng bản thân mình, coi mình liệu còn có đủ can đảm và dũng khí để chinh phục những con đường gian khó đó được không: “Chiến thắng đến vì mình đạt đến ngưỡng đó thôi” - ông suy nghĩ đơn giản.

Vậy thì cái được sau 3 năm chơi xe đạp của người thợ máy Phan Đình Thuần ở thị trấn nhỏ thanh bình như Di Linh là gì? Đó là sức khỏe mà chính xe đạp và thể thao đã mang lại cho ông: không bệnh tật, không đau yếu gì, tinh thần sảng khoái. Đó là có cơ hội đi dự giải khắp nơi dù chính từ tiền túi của mình; là dịp được quen biết nhiều người, có nhiều bạn bè từ những người mê xe đạp như mình. Cộng đồng xe đạp đó theo ông Thuần, rất vô tư, vui, đi đâu ở Việt Nam này cũng có.

Và một điều quan trọng nhất, đó là khi đạp xe ông thấy mình như hòa mình với thiên nhiên, với cây cỏ, núi rừng, với cảnh vật 2 bên đường. Đạp xe cho ông sống lại cảm giác ở tuổi thơ mê đắm khi nhìn vào chiếc xe đạp đường trường và phải đến độ tuổi này ông mới thực hiện được, mới thấy cuộc sống của mình bên những con ngựa sắt thêm phần ý nghĩa. “Tôi sẽ gắn bó với xe đạp cho đến ngày nào không còn đạp xe được nữa thôi” - ông bộc bạch.

Trong năm nay, ông Thuần lên kế hoạch sẽ tiếp tục tham dự một số giải xe đạp địa hình nữa, đó là các giải do Liên đoàn xe đạp địa hình Việt Nam tổ chức trong nước. “Nhưng chắc tôi đi vừa thôi, năm rồi dự giải vắng nhà nhiều quá khách hàng gọi điện than phiền hoài. Mình là thợ máy, đi hoài mất khách hết” - ông cười vui.

Lão tướng Phan Đình Thuần với chiếc xe đạp địa hình trị giá 20 triệu đồng. Ảnh: V.T

Thuyền về. Ảnh: Võ Trang

... Ông Trần Thanh Vũ, Trưởng

phòng Kinh tế - hạ tầng huyện cho biết: “Để đưa nhãn hiệu này đi xa hơn và phát huy giá trị của cây dứa Cayenne, mang lại lợi nhuận lớn cho nông dân, tỉnh Lâm Đồng đã xây dựng Đề án “Quản lý và phát triển nhãn hiệu chứng nhận sản phẩm dứa Cayenne Đơn Dương” nhằm nâng cao uy tín thương hiệu, từng bước mở rộng diện tích, tiến đến quy hoạch vùng nguyên liệu cho chế biến tiêu thụ trong nước và xuất khẩu. Nhãn hiệu này sẽ cấp cho các cá nhân hoặc tổ chức có hoạt động về sản xuất, chế biến, kinh doanh trực tiếp mặt hàng dứa Cayenne trên địa bàn huyện Đơn Dương. Thế nhưng trên thực tế, việc giá cả ổn định, đầu ra sản phẩm tốt, trên địa bàn chưa có doanh nghiệp hoặc tổ chức đứng ra

sản xuất, tiêu thụ, các cá nhân sản xuất thuộc cá thể quy mô nhỏ, thị trường chủ yếu bán lẻ ở chợ và khách vãng lai. Bà Nguyễn Thị Bích Hà, Phó Chủ tịch UBND thị trấn Dran khẳng định: “Dứa Cayenne trên địa bàn thị trấn đang rất hút hàng, đầu ra khá ổn định, giá cả thì ít bị biến động. Thế nhưng muốn phát triển được thì phải có quy hoạch vùng nguyên liệu, phải có đầu ra đảm bảo để tránh tình trạng nông dân thua lỗ. Hiện nay, cùng với rau, hồng… dứa Cayenne là niềm tự hào về một loại nông sản đặc sản của người dân Đơn Dương. Những mùa dứa đậm mật ngọt sẽ đi xa hơn nếu cây dứa tiếp tục là mối quan tâm hỗ trợ để tên dứa Cayenne Đơn Dương có chỗ đứng ổn định trên thị trường cạnh tranh bởi nhiều sự lựa chọn hiện nay”.

Tìm lại thương hiệu... TIẾP TRANG 3