Chương 11 N -...

33
Tác Gi: Julie Garwood Người Dch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CA ANH www.vuilen.com 183 Chương 11 Nàng đã gây ra ba cuc chiến ngay trong tuần đầu tiên ở đây. Jamie đã có những ý định đầy thin ý. Nàng quyết định schp nhn tình cnh ca mình cũng như sự tht rng giờ đây nàng đã kết hôn vi mt vlãnh chúa. Nàng slàm tròn bn phn ca một người vợ, chăm sóc chàng và gia đình chàng. Bt ksự điều chỉnh này có khó khăn đến nhường nào, nàng cũng sẽ không né tránh nhng nghĩa vụ ca mình. Sâu thm trong tâm trí nàng le lói mt tia hy vng rng trong lúc bn rn thc hin nhng bn phn mi, nàng cũng sẽ bắt đầu tạo ra được mt vài thay đổi cn thiết. Chà, nếu thc sdn hết tâm sc, nàng thm chí có thkhai hóa những người dân vùng Cao nguyên này. Các cuc chiến lng lng nối đuôi nhau kéo đến tìm Jamie. Nàng skhông lãnh cái trách nhim là kẻ đầu sgây ra bt ccuộc xung đột nào. Không, có trách thì trách người Scot y, vì nhng phong tc tp quán kcc, bn tính cng đầu và đặc bit nht là lòng kiêu hãnh không gì lay chuyển được ca h. Nàng có li gì chkhi mà chng mt ai trong snhng kmi rnày biết phân bit phải trái, đúng sai? Sau hôm cha trcho Angus, Jamie ngủ đến quá cbữa trưa. Nàng nghĩ mình xứng đáng được nghỉ ngơi lâu thật là lâu cho đến khi nhớ ra hôm đó là Chnhật và nàng đã bllMisa. Tham gia bui llà mt bn phn, và nàng cm thy bc tc khi nhận ra không ai thèm đánh thức mình. Bây ginàng sphi dùng mt trong những đồng shilling ca mình để mua mt sxá ti. Nàng mc váy lót màu kem và váy ngoài màu hng ngc ri qun mt cái thắt lưng bện thng quanh eo tht lỏng đến ni nó nằm buông lơi trên hông nàng, như mốt thi by gi. Có thchng bao gitới cung điện của nhà vua nhưng nàng vẫn bt kp nhng phong cách mi nhất, cho dù nó có đem lại phiền toái đi chăng nữa. Tuy nhiên, nàng không mun những người Scot nghĩ nàng chlà mt cô nàng nhà quê ngnghch. Bây giờ nàng đã là vlãnh chúa ca hvà luôn phi có vngoài tht thi trang. Nàng chải đầu, véo hai má mt cái tht mạnh để chúng ng hng rồi đi thăm bệnh nhân ca mình xem tình hình ca anh ta ra sao. Nếu Angus vn n, nàng sẽ đi tìm linh mc và thú ti vi ông. Nàng thy sstrng pht sp sa giáng xuống đầu mình. Tuy nhiên, may mắn đã đứng vphía nàng. Không chAngus đang ngủ mt cách yên bình mà viên linh mc cũng có mặt trong đại sảnh. Đang đến phiên ông ngồi trông người chiến binh.

Transcript of Chương 11 N -...

Page 1: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 183

Chương 11

Nàng đã gây ra ba cuộc chiến ngay trong tuần đầu tiên ở đây.

Jamie đã có những ý định đầy thiện ý. Nàng quyết định sẽ chấp nhận tìnhcảnh của mình cũng như sự thật rằng giờ đây nàng đã kết hôn với một vị lãnhchúa. Nàng sẽ làm tròn bổn phận của một người vợ, chăm sóc chàng và gia đìnhchàng. Bất kể sự điều chỉnh này có khó khăn đến nhường nào, nàng cũng sẽkhông né tránh những nghĩa vụ của mình.

Sâu thẳm trong tâm trí nàng le lói một tia hy vọng rằng trong lúc bận rộnthực hiện những bổn phận mới, nàng cũng sẽ bắt đầu tạo ra được một vài thayđổi cần thiết. Chà, nếu thực sự dồn hết tâm sức, nàng thậm chí có thể khai hóanhững người dân vùng Cao nguyên này.

Các cuộc chiến lẳng lặng nối đuôi nhau kéo đến tìm Jamie. Nàng sẽ khônglãnh cái trách nhiệm là kẻ đầu sỏ gây ra bất cứ cuộc xung đột nào. Không, cótrách thì trách người Scot ấy, vì những phong tục tập quán kỳ cục, bản tính cứngđầu và đặc biệt nhất là lòng kiêu hãnh không gì lay chuyển được của họ. Nàngcó lỗi gì chứ khi mà chẳng một ai trong số những kẻ mọi rợ này biết phân biệtphải trái, đúng sai?

Sau hôm chữa trị cho Angus, Jamie ngủ đến quá cả bữa trưa. Nàng nghĩmình xứng đáng được nghỉ ngơi lâu thật là lâu cho đến khi nhớ ra hôm đó làChủ nhật và nàng đã bỏ lỡ lễ Misa. Tham gia buổi lễ là một bổn phận, và nàngcảm thấy bực tức khi nhận ra không ai thèm đánh thức mình. Bây giờ nàng sẽphải dùng một trong những đồng shilling của mình để mua một sự xá tội.

Nàng mặc váy lót màu kem và váy ngoài màu hồng ngọc rồi quấn một cáithắt lưng bện thừng quanh eo thật lỏng đến nỗi nó nằm buông lơi trên hôngnàng, như mốt thời bấy giờ.

Có thể chẳng bao giờ tới cung điện của nhà vua nhưng nàng vẫn bắt kịpnhững phong cách mới nhất, cho dù nó có đem lại phiền toái đi chăng nữa. Tuynhiên, nàng không muốn những người Scot nghĩ nàng chỉ là một cô nàng nhàquê ngờ nghệch.

Bây giờ nàng đã là vợ lãnh chúa của họ và luôn phải có vẻ ngoài thật thờitrang. Nàng chải đầu, véo hai má một cái thật mạnh để chúng ửng hồng rồi đithăm bệnh nhân của mình xem tình hình của anh ta ra sao. Nếu Angus vẫn ổn,nàng sẽ đi tìm linh mục và thú tội với ông. Nàng thấy sợ sự trừng phạt sắp sửagiáng xuống đầu mình. Tuy nhiên, may mắn đã đứng về phía nàng. Không chỉAngus đang ngủ một cách yên bình mà viên linh mục cũng có mặt trong đạisảnh. Đang đến phiên ông ngồi trông người chiến binh.

Page 2: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 184

Viên linh mục định đứng dậy khi thấy Jamie tới.

“Xin Cha cứ ngồi yên, thưa Cha”, Jamie yêu cầu với một nụ cười.

“Chúng ta chưa được giới thiệu với nhau một cách đúng mực”, viên linh mụctuyên bố. “Ta là Đức Cha Murdock, Phu nhân Kincaid ạ.”

Nàng vẫn cảm thấy khó mà nghe thấu lời ông. Giọng nói của viên linh mụcmỏng như mái tóc của ông vậy. Đã thế, cách phát âm chữ “r” trong cổ họng ôngcàng làm vấn đề thêm trầm trọng. Có vẻ như ông đang rất cần ho một trận ratrò. Jamie kìm lại thôi thúc cất tiếng ho thay ông.

“Cơn đau ở ngực Cha đã dịu đi chưa, thưa Cha?”, nàng hỏi.

“Nó đỡ hơn rồi, phu nhân ạ, chắc chắn là thế,” Cha Murdock trả lời. “Lâulắm rồi ta chưa có giấc ngủ nào ngon như vậy. Liều thuốc con cho ta uống đãgiúp ta.”

“Con sẽ chế một liều thuốc mỡ cho Cha để Cha thoa lên ngực”, Jamie nói.“Bệnh ho của Cha sẽ biến mất vào cuối tuần.”

“Cảm ơn con, con gái, vì đã dành thời gian để giúp đỡ lão già này.”

“Con phải báo trước cho Cha biết, thưa Cha, mùi hôi của thứ thuốc ấy sẽkhiến bạn bè của Cha tránh xa Cha như tránh tà đấy.”

Cha Murdock mỉm cười. “Ta sẽ không bận tâm đâu.”

“Angus ngủ ngon chứ ạ?”

“Hiện giờ thì cậu ấy đang ngủ, nhưng lúc nãy Gavin đã phải vất vả khốngchế cậu ấy. Angus đã cố xé những dải băng quấn quanh cánh tay bị thương.Elizabeth lo lắng đến nỗi muốn đánh thức con dậy. Gavin đã yêu cầu cô ấy đingủ.”

Jamie cau mày khi nghe tin này trong lúc quan sát những ngón tay sưngphồng của người chiến binh. Màu sắc của chúng đủ để khiến nàng yên lòng.Tiếp đó, nàng đặt tay lên trán anh ta. “Anh ta không bị sốt”, nàng tuyên bố.“Những lời cầu nguyện của Cha đã cứu anh ta, thưa Cha.”

“Không phải thế, con gái”, viên linh mục phản đối.

“Chính con mới là người cứu cậu ta. Hẳn là Chúa trời đã quyết định đểAngus ở lại với chúng ta, và với sự sáng suốt của Người, Người đã phái con đếnđây để chăm sóc cho cậu ta.”

Page 3: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 185

Lời khen của ông làm nàng ngượng nghịu. “Chà, người đã phái đến chỗ Chamột kẻ tội lỗi”, nàng thốt lên, muốn giải quyết cho xong việc đáng sợ này.“Sáng nay con đã bỏ lỡ lễ Misa”, nàng giải thích sau khi ấn một đồng shillingvào lòng bàn tay ông. “Mong Cha nhận đồng tiền này để ban cho con sự xá tội.”

“Nhưng, phu nhân...”

“Kìa, Cha, trước khi Cha quyết định sẽ trừng phạt con thế nào, con muốnđược giải thích lý do. Con sẽ không bỏ lỡ buổi lễ Misa nếu Alec đánh thứccon”, nàng vừa nói vừa chống hai tay lên hông và hất tóc ra sau vai bằng một cửchỉ mà Đức Cha Murdock thấy thật quyến rũ. Lông mày nàng nhíu lại.

“Nghĩ lại thì đây thực sự là lỗi của Alec mới đúng. Cha nghĩ thế nào ạ?”

Viên linh mục không kịp trả lời nàng.

“Cha biết không”, nàng tiếp tục, “càng nghĩ con càng tin chắc rằng Alec mớilà người phải đưa tiền cho cha để mua sự xá tội. Tại sao ư, vì đây thực sự là lỗicủa chàng”.

Cha Murdock khó mà theo kịp dòng suy nghĩ của nàng. Ông cảm giác nhưcó một cơn lốc xoáy cuồn cuộn với ánh mặt trời chiếu rọi vừa nổi lên trongphòng. Viên linh mục muốn bật cười vui vẻ. Giờ đây sự u ám treo lơ lửng trênmái nhà của Alec từ khi Helena mất đi sẽ tan biến. Ông chắc chắn như vậy.

Ông đã nhìn thấy cái cách vị lãnh chúa suốt đêm dõi theo vợ mình trong lúcnàng chữa trị cho Angus. Trông ngài ấy cũng kinh ngạc như bọn họ vậy... vàcòn có vẻ mừng rỡ nữa.

“Thưa Cha?”, Jamie hỏi. “Cha nghĩ sao về nỗi lo lắng của con?”

“Chẳng ai trong hai con có tội cả.”

“Cả hai chúng con đều không có tội ư?”

Cha Murdock mỉm cười trước nỗi ngạc nhiên mà lời khẳng định của ông vừagây ra. Phu nhân Kincaid trông có vẻ sửng sốt.

“Con rất sùng đạo, đúng không, Phu nhân Kincaid?”

Nếu để cho viên linh mục nghĩ thế thì quả là tội lỗi. “Ôi trời ơi, không”, nàngvội nói. “Con không thể để Cha lầm tưởng như vậy. Chỉ là viên linh mục ở chỗchúng con... ờ, ông ấy rất mộ đạo, và con phải thú thực với Cha là những hìnhphạt của ông ấy thường rất khủng khiếp. Con nghĩ chính sự buồn tẻ đã khiếnông ấy trở nên nghiêm khắc. Có lần ông ấy còn bắt chị Agnes cắt tóc. Chị ấy đãkhóc suốt một tuần liền.”

Page 4: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 186

“Agnes là ai?”

“Đó là một trong các chị gái yêu quý của con”, Jamie giải thích.

“Hẳn là cô ấy đã phạm phải một tội lỗi khủng khiếp”, Cha Murdock nhậnxét.

“Chị ấy đã ngủ gật trong một buổi thuyết giáo của ông ấy”, Jamie thú nhận.

Viên linh mục cố kiềm chế để không cười phá lên. “Ở đây chúng ta khôngkhắt khe như thế đâu”, ông nói cho nàng biết. “Ta hứa với con là ta sẽ khôngbao giờ bắt con phải cắt tóc, Phu nhân Kincaid ạ.”

“Tiếc là Cha đã không sống cùng chúng con”, Jamie xen vào. “Tóc củaAgnes không còn xoăn nữa từ lúc chị ấy bị buộc phải cắt tóc.”

“Gia đình con có mấy anh chị em?”, viên linh mục hỏi.

“Chúng con có năm chị em, đều là con gái, nhưng chị cả Eleanor đã mất hồicon mới lên bảy, vì vậy con không nhớ rõ về chị ấy lắm. Tiếp theo là hai chịsinh đôi, Agnes và Alice, rồi đến Mary và con là út. Ba con hầu như đã một taynuôi nấng chúng con nên người”, nàng nói thêm với một nụ cười dịu dàng.

“Ta cảm thấy đó có vẻ là một gia đình tuyệt vời”, viên linh mục gật đầu,nhận xét. “Các chị của con có xinh đẹp như con không?”

“Ồ các chị ấy xinh đẹp hơn con nhiều”, Jamie khẳng định. “Khi cưới ba, mẹcon đang mang bầu con. Ông ấy góa vợ, Cha thấy đấy, còn mẹ con thì góachồng ngay sau khi cưới. Nhưng ba con thấy chuyện đó chẳng có vấn đề gì cả.Con đã trở thành con gái út của ba con ngay khi ông ấy cưới mẹ con.”

“Một người đàn ông tốt”, Cha Murdock bình luận.

“Đúng vậy”, Jamie tán thành với một tiếng thở dài.

“Nhắc đến gia đình khiến con nhớ họ quá.”

“Vậy thì chúng ta sẽ không nói về chuyện này nữa”, Cha Murdock khuyên.“Con hãy lấy lại đồng tiền này đi, và hãy dùng nó vào những việc cần thiếthơn.”

“Con muốn Cha giữ lấy đồng shilling này. Linh hồn của chồng con chắcchắn cần được cứu rỗi. Suy cho cùng, chàng là một lãnh chúa, và đã phải giếtngười trong chiến trận. Xin Cha đừng hiểu lầm ý con, thưa Cha, vì Alec sẽkhông bao giờ tước đoạt một sinh mạng mà không có lý do chính đáng. Mặc dùcon không hiểu rõ chàng như Cha, nhưng con tin rằng chàng sẽ không vô cớ đi

Page 5: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 187

gây hấn với ai. Từ sâu thẳm trong trái tim mình, con biết điều này là thật. MongCha tin lời con nói, thưa Cha.”

Alec bước vào đại sảnh đúng lúc nghe thấy lời bênh vực của vợ mình.

“Ta đồng ý với con, con gái”, viên linh mục trả lời. Ông ngước lên và thấyvẻ bực bội hiện rõ trên khuôn mặt vị lãnh chúa. Ông cố hết sức để kiềm chếtiếng cười đang chực bật ra.

“Chà”, Jamie nói, thở phào nhẹ nhõm. “Con rất mừng vì Cha đồng ý với con.Mặc dù cảm thấy thật xấu hổ khi phải thừa nhận điều này, nhưng con thực sựmệt mỏi với việc lúc nào cũng phải nghĩ về linh hồn mình. Cha Charles bắt tụicon phải thú nhận mọi ý nghĩ trong đầu. Kỳ thực có những lúc con đành bịa đặtmột chút chỉ để làm vừa lòng người đàn ông đó. Ông ấy là một linh mục rất tậntâm và chúng con đã có một cuộc sống rất thanh thản. Chưa từng có chuyện gìtội lỗi xảy ra cả.”

Cha Murdock nghĩ viên linh mục đó có vẻ cuồng tín. “Ở đây chúng ta thoảimái hơn nhiều, Phu nhân Kincaid ạ.”

“Con rất mừng khi nghe được điều này”, Jamie đáp.

“Vì bây giờ con đã kết hôn rồi nên con cũng phải quan tâm tới linh hồn củachồng mình, và nếu điều đó vẫn chưa đủ để khiến con phải bạc tóc thì con cũngkhông biết là chuyện gì mới có thể làm được nữa. Thưa Cha, con thực sự tinchúng ta sẽ trở thành bạn tốt của nhau. Cha phải bắt đầu bằng cách gọi con làJamie, cha có nghĩ vậy không?”

“Jamie à, điều ta nghĩ là con có một tấm lòng nhân hậu. Con chính là lànkhông khí thanh tân mà tòa lâu đài cũ kỹ lạnh lẽo này đang cần.”

“Đúng vậy, thưa Cha, cô ấy có một tấm lòng nhân hậu”, Alec xen vào. “Côấy sẽ phải cố gắng khắc phục nhược điểm đó.”

“Có tấm lòng nhân hậu không phải là một nhược điểm.”

Jamie phải cảm ơn Chúa vì nàng đã hùng hồn nói ra câu nói dứt khoát đótrong lúc vẫn đang nhìn linh mục, vì khi quay lại để đối mặt với chồng mình,nàng không thể thốt nên lời. Thay vào đó, nàng há hốc miệng.

Alec không mặc quần.

Chàng ăn mặc như một gã mọi rợ. Chiếc áo sơ mi trắng là thứ y phục vănminh duy nhất bao bọc cơ thể to lớn của chàng. Nó được che phủ một phần bởimột đầu của chiếc áo choàng len vắt qua vai. Phần còn lại của chiếc áo choàngquấn quanh eo chàng. Nó được gấp thành những nếp gấp rộng, cố định bởi một

Page 6: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 188

cái thắt lưng hẹp làm bằng sợi thừng, và chỉ dài tới giữa đùi. Đôi giày ống màuđen đã bị bạc ở những chỗ sờn mòn chỉ che phủ được một phần cặp chân lựclưỡng của chàng. Hai đầu gối chàng trần trụi như mông của một đứa trẻ.

Alec nghĩ trông nàng có vẻ sắp ngất xỉu đến nơi. Chàng che giấu nỗi bực tứctrong lúc kiên nhẫn đợi nàng quen mắt với trang phục của chàng rồi nói, “Angusthế nào rồi?”

“Chàng hỏi gì cơ?”

Nàng vẫn đang nhìn chằm chằm vào đầu gối chàng.

“Angus”, Alec lặp lại với giọng nói nặng nề hơn một chút.

“À, vâng, Angus, dĩ nhiên rồi”,nàng trả lời, gật đầu vài lần.

Khi nàng không nói thêm một lời nào khác, Alec ra lệnh, “Nàng phải nhìnvào mặt ta khi ta nói chuyện với nàng, vợ ạ.”

Jamie giật mình bởi vẻ gay gắt trong lời quở trách của chàng. Nàng vội vànglàm theo yêu cầu của chàng.

Alec tin chắc nét ửng đỏ trên hai má nàng có thể bùng lên thành ngọn lửa.“Nàng nghĩ phải mất bao lâu nữa thì nàng mới quen được với việc nhìn ta ănmặc như thế này?”, chàng hỏi, vẻ bực dọc hiển hiện thấy rõ.

Nàng mau chóng bình tĩnh lại. “Như thế nào cơ?”, nàng hỏi, mỉm cười vớivẻ ngây thơ.

Nụ cười nửa miệng khiến khóe miệng chàng trở nên mềm mại hơn. “Ta sẽluôn phải lặp lại lời mình với nàng sao?”

Nàng nhún vai trả lời. “Chàng muốn nói gì với em à?”, nàng hỏi.

Chàng quyết định sẽ làm cho nàng phải xấu hổ một lần nữa. “Vợ à, nàng đãtừng nhìn thấy ta không mặc gì trên người rồi mà, vậy mà bây giờ nàng lại làmnhư...”

Nàng vội lao tới bịt miệng chàng. “Đấy là em cảm nhận được chàng khỏathân chồng ạ. Không phải là em nhìn thấy. Hai điều đó hoàn toàn khác nhau”,nàng nói thêm. Nàng bỏ tay xuống khi nhận ra mình vừa làm gì rồi lùi lại mộtkhoảng. “Hãy nhớ chú ý đến phép xử sự của mình trước mặt linh mục, Alec.”

Chàng đảo mắt lên trời. Nàng nghĩ chàng đang cầu Chúa ban cho mình sựkiên nhẫn. “Giờ thì hãy cho em biết là chàng muốn nói gì với em vậy?”

“Ta muốn nói chuyện với Angus”, Alec trả lời. Chàng bắt đầu đi về phíachiếc giường, nhưng Jamie liền bước tới chặn chàng lại. Hai bàn tay nàng lạichống lên hông.

Page 7: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 189

“Anh ta đang ngủ, Alec. Chàng có thể nói chuyện với anh ta sau.”

Chàng không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.

“Đánh thức anh ta dậy đi.”

“Tiếng gầm của chàng có lẽ đã đánh thức anh ta rồi”, nàng lầm bầm.

Chàng hít một hơi thật sâu. “Đánh thức anh ta dậy”, chàng lại ra lệnh. Rồivới giọng nhẹ nhàng hơn, chàng nói thêm, “Và, Jamie này?”

“Vâng?”

“Đừng bao giờ nói với ta rằng ta có thể hay không thể làm gì nữa.”

“Tại sao chứ?”

“Tại sao cái gì?”

Trước khi lấy đủ can đảm để trả lời chàng, nàng phải tự nhắc nhở mình rằngchồng nàng đã hứa sẽ không bao giờ mất bình tĩnh với nàng. Vẻ mặt chàng thậtkhủng khiếp. “Tại sao em không bao giờ được bảo chàng có thể hay không thểlàm gì?”

Nàng biết chàng không thích câu hỏi của nàng. Quai hàm chàng siết chặt lại.Những thớ cơ trên hai má chàng liên tục giật giật. Nàng tự hỏi không biết chồngmình đã luôn mắc cái tật máy giật này từ trước hay gần đây chàng mới bị nhưvậy.

“Đó là lề lối ở đây”, Cha Murdock buột miệng nói.

Viên linh mục vừa đứng dậy vừa thở khò khè và vội vàng tới đứng bên cạnhPhu nhân Kincaid. Nỗi lo lắng của ông là có cơ sở. Ông đã biết Alec Kincaidnhiều năm ròng, và vì đã quá quen với ánh mắt kia nên ông mới tìm cách canthiệp để bảo vệ Jamie trước khi cơn thịnh nộ của Alec bùng nổ. Dần dà, theothời gian, Jamie chắc chắn sẽ biết được mối nguy hiểm của việc chất vấn mộtngười đàn ông quyền lực như thế. Từ giờ cho đến lúc đó, viên linh mục quyếtđịnh là mình sẽ phải canh chừng giúp nàng. “Cô gái này mới chỉ ở đây một thờigian ngắn thôi, Alec. Chắc chắn là cô ấy không có ý định thách thức con đâu.”

Alec gật đầu. Còn Jamie thì lắc đầu. “Con thực sự có ý định thách thức anhta, thưa Cha, mặc dù con không muốn tỏ ra xấc xược. Con chỉ đơn giản muốnanh ta giải thích lý do tại sao con không thể bảo anh ta làm gì thôi. Anh ta vẫnthường xuyên bảo con phải làm thế này thế nọ cơ mà.”

Nàng dám cả gan tỏ vẻ bực tức với chàng cơ đấy. “Ta là chồng nàng và làlãnh chúa của nàng, vợ ạ. Hai lý do đó đã đủ với nàng chưa?”

Page 8: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 190

Cơ hàm chàng lại giật giật. Jamie bị nó thu hút. Nàng tự hỏi không biết mìnhcó thể cho chàng uống thuốc gì để trừ bỏ được cái tật đó rồi quyết định rằng vìchàng đang quắc mắt nhìn nàng nên nàng sẽ chẳng thèm bận tâm.

“Thế nào?”, Alec hỏi, tiến một bước đầy vẻ đe dọa về phía nàng.

Nàng không lùi lại một phân. Có Chúa chứng giám, nàng còn tiến một bướcvề phía chàng nữa chứ. Alec thấy kinh ngạc. Ai cũng biết chàng là người từngkhiến cho những gã đàn ông trưởng thành phải bỏ chạy thục mạng, vậy màngười phụ nữ mỏng manh này lại dám cả gan cố gắng đối đầu với chàng.

Chết tiệt, chàng thừa nhận với một tiếng gầm gừ, nàng đang đối đầu vớichàng.

Một lần nữa, viên linh mục lại cố gắng can thiệp. “Phu nhân Kincaid, condám chọc giận ngài ấy sao?”

“Alec sẽ không mất bình tĩnh với con đâu”, Jamie tuyên bố, ánh mắt nàngnhìn thẳng vào chồng mình. “Alec là một người rất kiên nhẫn.” Bởi vì đangnhìn Alec, nàng không thấy được vẻ kinh ngạc của viên linh mục. “Chàng đãhứa với con, thưa Cha. Chàng sẽ không bao giờ nuốt lời.”

Chúa ơi, nàng khiến chàng muốn phát điên lên. Alec không thể quyết địnhliệu chàng muốn siết cổ nàng hay là hôn nàng.

“Nàng muốn làm ta hối hận về lời hứa của mình với nàng chăng, vợ của ta?”

Nàng lắc đầu. “Không. Nhưng thái độ của chàng khiến em lo lắng. Làm thếnào chúng ta hòa hợp với nhau được nếu chàng không học cách nhượng bộ?Alec, em là vợ của chàng. Chẳng phải vị trí của em cho phép em nói vớichàng...”

“Vị trí đó chẳng cho phép nàng cái gì cả”, Alec tuyên bố, giọng chàng rắnnhư đá. “Và nếu có ai đó phải nhượng bộ ở đây thì người đó chính là nàng.Nàng đã rõ chưa?”

Vẻ mặt chàng cho nàng biết là nàng không được tranh cãi với chàng. Jamielờ nó đi. “Một người vợ thậm chí không thể đưa ra ý kiến của mình sao?”

“Không được”, Alec thốt ra một tiếng thở dài thườn thượt trước khi nói tiếp,“Ta có thể thấy là nàng không hiểu lề lối ở đây, Jamie, vì thế, ta sẽ tha thứ chothái độ xấc xược của nàng ngày hôm nay. Nhưng sau này...”

“Em không xấc xược”, Jamie phản bác. “Em chỉ muốn cái đầu óc tầmthường của mình hiểu được điều này mà thôi. Làm ơn nói cho em biết”, nàngnói thêm. “Những bổn phận của em khi làm vợ chàng là gì? Em muốn bắt đầuthực hiện chúng càng sớm càng tốt.”

Page 9: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 191

“Nàng chẳng có bổn phận gì cả.”

Nàng phản ứng như thể chàng vừa mới đánh nàng. Alec nhìn thấy tia giận dữthực sự lóe lên trong mắt nàng khi nàng lùi lại một bước. Chàng không biết tạisao nàng lại có phản ứng kỳ quặc như vậy. Nàng không biết là chàng đang suynghĩ cho nàng sao? Chàng đoán là nàng chẳng hề biết điều đó khi nàng lại thốtra một câu nói xấc xược khác.

“Mọi người vợ đều có những bổn phận, thậm chí là còn có quyền đưa ra ýkiến.”

“Nàng thì không.”

“Theo luật của Scotland hay theo luật của chàng vậy?”

“Theo luật của ta”, chàng trả lời. “Nàng sẽ không còn vết chai sần nào trênlòng bàn tay nữa, Jamie. Ở đây nàng sẽ không phải làm một nô lệ.”

Nàng thốt ra một tiếng thở dốc đầy phẫn nộ. “Chàng muốn nói là lúc còn ởnhà thì em là một nô lệ sao?”

“Nàng đã là một nô lệ còn gì.”

“Không phải”, nàng gần như thét lên đáp trả chàng. “Lẽ nào em kém quantrọng với chàng đến mức chàng sẽ không để em tìm được vị trí của mình ở đâyư, Alec?”

Chàng không trả lời nàng, vì thực ra chàng cũng chẳng biết nàng đang la hétcái quái gì.

Angus bị đánh thức bởi một mệnh lệnh cứng rắn từ lãnh chúa của mình, rồibị hỏi han liến thoắng bằng tiếng Gaelic.

Đầu óc của người chiến binh bị thương minh mẫn đến mức đáng kinh ngạc.Mặc dù giọng nói còn yếu ớt, nhưng anh ta vẫn có thể trả lời những câu hỏi củaAlec một cách gãy gọn.

Khi lãnh chúa đã hỏi han xong, Angus gắng gượng nở nụ cười và hỏi liệuanh ta có thể tiếp tục đi săn không.

Alec từ chối lời đề nghị đó với một nụ cười. Jamie nghe thấy chàng nói vớingười lính rằng ngay khi anh ta cảm thấy khá hơn, chàng sẽ cho anh ta về nhà,nơi vợ anh ta có thể chăm sóc anh ta.

Chàng bắt đầu rời khỏi đại sảnh mà chẳng buồn nói năng gì với vợ mình,nhưng Jamie liền đuổi theo chàng. “Alec?”

“Gì vậy?”, chàng gắt gỏng, quay lại để đối mặt với nàng.

Page 10: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 192

“Ở Anh, theo đúng phép tắc thì người chồng phải trao cho vợ mình một nụhôn vào mỗi sáng”, nàng nói dối. Nàng đã bịa ra quy tắc ấy nhưng tin chắc rằngchàng không biết.

“Chúng ta không ở Anh.”

“Dù ở đâu thì hành động đó cũng được xem là đúng đắn cả,” nàng lẩm bẩm.

“Còn ở đây, theo đúng phép tắc thì người vợ phải mặc áo choàng len củangười chồng.”

“Vậy ra lề lối ở đây là như vậy hả?”

“Thính giác của ta khá tốt, vợ ạ. Nàng không cần phải cao giọng với ta.”

Alec cố giữ vẻ mặt cứng rắn. Đó là một nỗ lực khó khăn.

Vẻ thất vọng của nàng hiển hiện thấy rõ. Nàng muốn chàng chạm vào nàng.Alec quyết định rằng chàng vừa mới giành được cái lợi thế mà mình cần đối vớinàng. Chàng chẳng cảm thấy áy náy chút nào khi lợi dụng sự hấp dẫn thể xácgiữa họ và thực sự thất vọng với chính mình vì đã không nghĩ ra điều này sớmhơn. Đến cuối tuần này thôi, nàng sẽ mặc cái áo choàng len của chàng, chàngtính toán, nhất là khi chàng từ chối chạm vào nàng từ giờ cho đến lúc đó.

“Alec, em có thể cất tiền của mình ở đâu?”, nàng hỏi.

“Có một cái hộp trên mặt lò sưởi đằng sau nàng”, chàng trả lời, “Hãy bỏnhững đồng shilling của nàng vào đó chung với những đồng tiền khác nếu nàngmuốn.”

“Em có thể mượn một ít tiền của chàng nếu em cần đến chúng không?”,nàng hỏi.

“Ta không quan tâm”, chàng nói với nàng qua vai mình.

Nàng cau mày với tấm lưng của Alec, giận dữ vì chàng thậm chí còn khôngthèm nói lời tạm biệt, rồi tự hỏi chàng định làm gì khi vươn tay lên và lấy thanhgươm từ trên tường xuống.

“Cha có biết là chàng định đi đâu không, thưa Cha?”, nàng hỏi sau khi Alecđã rời khỏi đại sảnh.

“Đi săn.” Cha Murdock trả lời khi đã trở về chỗ ngồi của mình bên cạnhAngus.

“Nhưng không phải để giải trí hay để đem thức ăn về cho bữa tối của chúngta phải không ạ?”

Page 11: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 193

“Không, con gái ạ. Ngài ấy săn lùng những kẻ đã gây ra chuyện này vớiAngus. Khi ngài ấy tìm ra chúng, chúng sẽ không may mắn thoát được đâu.”

Jamie biết sự trả thù này được coi là đúng đắn và phù hợp với đạo lý theotiêu chuẩn của một chiến binh. Tuy nhiên, nàng vẫn không thích nó. Hoàn toànkhông. Bạo lực chỉ sinh ra bạo lực mà thôi, không phải sao? Đây lại là một chủđề mà nàng và chồng nàng sẽ chẳng bao giờ nhất trí với nhau. Jamie thốt ra mộttiếng thở dài cam chịu. “Con sẽ đi lấy thêm ít tiền để đưa cho Cha”, nàng nóivới viên linh mục. “Có Chúa mới biết người đàn ông ấy sẽ cần bao nhiêu sự xátội vào cuối ngày.”

Cha Murdock nén cười. Ông tự hỏi liệu Alec có nhận ra chàng đã lựa chọnkhéo thế nào không. “Rồi đây sẽ có vô số ngọn lửa bùng cháy trong vùng núicủa chúng ta mất thôi”, ông nói với Angus, chẳng để ý gì đến chuyện ngườichiến binh có vẻ đã ngủ lại.

“Cha nói đúng”, Angus thì thầm.

“Con có nghe thấy cái cách Alec và cô dâu của mình hét vào mặt nhaukhông? Nếu lúc đó mà con mở mắt thì sẽ nhìn thấy cả những tia lửa bắn ra nữađấy.”

“Con có nghe thấy.”

“Con nghĩ gì về vị cứu tinh của mình, Angus?”

“Cô ấy sẽ khiến ngài ấy phát cuồng.”

“Cũng đến lúc rồi.”

Angus gật đầu. “Đúng vậy, đã đến lúc rồi. Kincaid đã có quá đủ những nỗiđau.”

“Ngài ấy không hiểu nổi suy nghĩ và những hành động của cô ấy. Ta có thểnhận ra điều đó qua cái cách ngài ấy nhìn cô ấy.”

“Cô ấy sẽ đưa cho Cha một đồng tiền mỗi lần Alec chọc giận cô ấy ư?”

“Ta tin là vậy.” Cha Murdock vừa vỗ đùi vừa cười khà khà, “Cô ấy sẽ phảimất một thời gian khó khăn để hòa nhập với lối sống của chúng ta. Nhưng đó sẽlà một trò vui cho lão già này xem.”

Jamie quay lại với viên linh mục, đưa cho ông thêm hai đồng tiền nữa và hỏiông tại sao lại cười.

“Ta đang nghĩ tới tất cả những gì mà con sẽ phải thay đổi con gái ạ”, viênlinh mục thừa nhận. “Ta biết điều đó sẽ không dễ dàng với con, nhưng theo thờigian, con sẽ thấy yêu thị tộc này như ta thôi.”

Page 12: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 194

“Thưa Cha, Cha có nghĩ rằng có thể chính thị tộc mới phải thay đổi không?”,Jamie hỏi, đôi mắt nàng ánh lên nét ranh mãnh.

Viên linh mục nghĩ nàng đang đùa. “Ta e rằng con đã đặt ra cho mình mộtmục tiêu khó thực hiện rồi đấy”, ông nói và phì cười.

“Khó thực hiện đến mức nào, thưa Cha?”, nàng hỏi.

“Khó thực hiện như việc một mình ăn thịt cả một con gấu khổng lồ chăng?”

“Đúng vậy, khó thực hiện như thế đấy.”

“Con có thể làm được việc đó.”

“Bằng cách nào?”, viên linh mục hỏi, rơi trúng vào cái bẫy của nàng.

“Thì cứ cắn từng chút một thôi.”

Cha Murdock lại vỗ đùi và cười phá lên, sau đó ho một tràng rũ rượi. Jamievội về chỗ ngủ của mình, chế loại thuốc thoa có mùi hôi thối mà nàng đã hứa sẽlàm cho ông rồi quay lại bên cạnh ông. “Cha phải đợi một, hai tiếng để thứthuốc này đông lại rồi hẵng thoa lên ngực, thưa Cha.”

Viên linh mục nhận lọ thuốc từ tay nàng với một cái cau mày. “Nó có mùinhư mùi xác chết vậy, con gái.”

“Mùi của nó thế nào cũng không quan trọng, thưa Cha. Con đảm bảo là nó sẽtrị được bệnh ho của Cha.”

“Ta tin con, Jamie.”

“Thưa Cha? Theo Cha nghĩ thì Alec có cảm thấy khó chịu không nếu con lêngác ngó nghiêng một chút?”

“Dĩ nhiên là không, con gái. Bây giờ nơi này đã là nhà con rồi.”

“Những căn phòng trên đó có người ở không ạ?”

Viên linh mục lắc đầu.

“Vậy thì con có thể chuyển đồ của mình lên một trong những căn phòng trênđó, đúng không ạ?”

“Con đang muốn chuyển... Con gái này, Alec sẽ không thích con rời xa ngàiấy đâu.”

“Con đang nghĩ cho Alec đấy chứ”, Jamie phản bác.

Page 13: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 195

“Dưới này chẳng có tí riêng tư nào cả, thưa Cha. Con tin chắc chàng sẽ thoảimái hơn nhiều khi ở một trong những căn phòng trên gác. Cha hỏi chàng hộ connhé?”

Ông không thể từ chối yêu cầu của nàng. Phu nhân Jamie có nụ cười quyếnrũ nhất trần đời. “Ta sẽ hỏi”, ông hứa hẹn.

Cha Murdock bằng lòng với việc ngồi cạnh Angus và nghỉ ngơi. Ông đangthiu thiu ngủ thì tiếng rít của kim loại cọ vào đá vang lên ken két khiến ông giậtmình chú ý. Ông quay về phía phát ra tiếng động và thấy Phu nhân Jamie đangvật lộn với một cái rương lớn. Nàng đang đẩy vật đó ra khỏi căn phòng ngủ đầutiên ở trên gác.

Viên linh mục vội vã băng ngang qua sảnh và leo lên cầu thang. “Con đangloay hoay làm cái gì vậy, Jamie?”, ông hỏi.

“Con nghĩ mình sẽ dùng căn phòng ngủ đầu tiên, thưa Cha”, Jamie trả lời.“Nó có một cái cửa sổ rất rộng và đẹp.”

“Nhưng tại sao con lại chuyển cái rương này đi?”

“Nó chiếm quá nhiều diện tích”, Jamie ngắt lời ông.

“Cha không cần phải nhọc công đâu. Con đủ sức di chuyển nó một mìnhmà.”

Viên linh mục lờ đi lời huênh hoang của nàng và ráng hết sức giúp nàngchuyển cái rương vào căn phòng thứ hai.

“Đáng lẽ con nên bỏ hết đồ ở bên trong ra trước khi di chuyển nó”, ông nóisau khi sự đã rồi.

Jamie lắc đầu. “Nhòm ngó vào bên trong nó không phải là một hành vi đúngđắn. Nó không phải là đồ của con, và tất cả mọi người đều có quyền riêng tư.”

“Chiếc rương này là của Helena”, Cha Murdock cho nàng biết. “Ta cho rằngbây giờ con có thể nói nó là của mình rồi Jamie.”

Trước khi nàng kịp đáp lại lời ông, viên linh mục đã xoay người và hướng vềphía cửa. “Ta nên quay lại với Angus ở dưới kia. Ta phải trông chừng cậu ấycho đến khi Gavin đưa Elizabeth quay lại.”

“Cảm ơn Cha vì đã giúp con”, Jamie gọi với theo sau lưng ông.

Cô gái này lâu ra thật đấy, khoảng gần một tiếng sau, Cha Murdock kết luận.Ông cứ nhìn lên căn phòng ngủ ấy, tự hỏi không biết nàng đang làm gì. Khi

Page 14: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 196

Elizabeth trở lại đại sảnh, Cha Murdock quyết định lên gác để xem thứ gì đã níuchân Jamie.

Nàng vẫn đang ở trong căn phòng thứ hai. Hai ngọn nến đã được thắp lên,đem lại cho căn phòng thứ ánh sáng dìu dịu. Phu nhân Jamie đang quỳ gối trướcchiếc rương. Nàng vừa mới đóng nắp nó lại thì Cha Murdock bước vào phòng.

“Con có tìm thấy vật gì hữu ích không?”, viên linh mục hỏi. Ông không nhậnra là nàng đang khóc cho đến khi nàng quay lại để ngước nhìn ông. “Có chuyệngì vậy, con gái? Có chuyện gì mà khiến con buồn bã đến thế?”

“Con thật là ngớ ngẩn”, Jamie thì thầm. “Chị ấy đã mất rồi và con thậm chícòn không quen biết chị ấy, thưa Cha, vậy mà con lại khóc như thể chị ấy chínhlà chị gái của con vậy. Cha làm ơn kể cho con nghe về Helena được không?”

“Nên để Alec kể với con thì hơn”, Cha Murdock nói.

“Con xin Cha đấy”, Jamie nài nỉ. “Con muốn biết chuyện gì đã xảy ra. Conchắc chắn Alec không giết chị ấy.”

“Chúa ơi, không phải thế đâu”, viên linh mục đồng ý.

“Con nghe tin đồn đó từ đâu vậy?”

“Ở Anh ạ.”

“Helena đã tự vẫn, Jamie. Cô ấy đã gieo mình xuống từ mỏm núi bên trênđồng cỏ.”

“Đó không phải là một vụ tai nạn ư? Chị ấy không phải bị trượt chân ngãsao?”

“Không, đó không phải là một vụ tai nạn. Có người đã nhìn thấy cô ấy.”

Jamie lắc đầu. “Con không hiểu, thưa Cha. Ở đây chị ấy cảm thấy khốn khổlắm ư?”

Viên linh mục gật đầu. “Hẳn là cô ấy đã cảm thấy rất khốn khổ, Jamie,nhưng cô ấy rất giỏi che giấu cảm xúc. Giờ đây ta mới nhận ra là chúng ta đãkhông trông chừng cô ấy theo cái cách mà chúng ta nên làm. Cả Annie và Edithđều nghĩ cô ấy đã có ý định tự vẫn ngay từ lúc được gả cho Alec.”

“Alec tin điều này sao?”, Jamie hỏi.

“Ta đoán vậy.”

“Hẳn là cái chết của chị ấy đã khiến chàng đau lòng lắm.”

Page 15: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 197

Cha Murdock không bình luận gì về lời nhận xét ấy, nhưng ông tin nàng nóiđúng. Việc Alec không nhắc gì đến Helena chính là bằng chứng cho thấy chủ đềnày vẫn còn quá nhạy cảm.

“Thưa Cha, tại sao một người phụ nữ có ý định tự tử lại bận tâm tới việcmang hết những món đồ mà mình yêu quý về nhà chồng? Chị ấy thậm chí cònđem theo cả quần áo của trẻ con”, Jamie tiếp tục. “Và cả những chiếc khăn lanhđẹp đẽ nữa. Cha không nghĩ rằng thật là kỳ quặc khi một người...”

“Cô ấy đã suy nghĩ không được minh mẫn”, Cha Murdock phản bác.

Jamie lắc đầu. “Không, thưa Cha. Con không nghĩ chị ấy tự vẫn. Con tinchắc đó là một tai nạn.”

“Con có một tấm lòng nhân hậu, con gái, và nếu tâm trạng con cảm thấythoải mái hơn khi tin rằng Helena chết vì tai nạn, vậy thì ta sẽ đồng ý với con.”

Ông giúp Jamie đứng dậy. Nàng thổi tắt những ngọn nến và đi cùng viênlinh mục xuống dưới nhà. “Con sẽ cầu nguyện cho linh hồn chị ấy hằng đêm,thưa Cha”, nàng hứa hẹn.

Một người hầu vội vã bước vào đại sảnh, nhìn thấy Jamie bèn hô to, “Chị gáicủa phu nhân đang ở đây, thưa phu nhân.”

Jamie siết chặt bàn tay của Cha Murdock. “Hẳn là Mary đến thăm con”,nàng giải thích với viên linh mục. “Cha thứ lỗi cho con nhé!”

Nàng đã đi được nửa đường ra đến cửa thì Cha Murdock mới gật đầu đồng ý.“Con sẽ dẫn Mary vào trong này để gặp Cha”, nàng nói với lại qua vai.

Jamie hối hả ra ngoài, nở một nụ cười chào đón trên môi. Tuy nhiên, ngaykhi nhìn thấy chị gái, nụ cười của nàng lập tức biến mất. Mary đang nước mắtlưng tròng. Jamie ngó quanh để tìm xem Daniel đang ở đâu, rồi chợt nhận ra làchị gái nàng chỉ có một mình.

“Làm thế nào mà chị tìm được đường đến đây vậy, Mary?”, nàng hỏi sau khiôm chị gái một cái thật chặt.

“Em mới là người luôn bị lạc đường, Jamie, chứ không phải chị”, Mary nóivới nàng.

“Em chẳng bao giờ bị lạc đường cả”, Jamie phản bác.

“Thôi đừng sụt sùi khóc lóc nữa.” Nàng để ý thấy có vài binh lính của Thịtộc Kincaid đang dõi theo họ. “Lại đây nào, chúng ta sẽ đi dạo một vòng để cóthể nói chuyện một cách riêng tư. Chị phải nói cho em biết chuyện gì đã khiếnchị buồn bực đến thế.”

Page 16: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 198

Jamie kéo chị gái đi dọc theo con đường dẫn xuống bức tường bao bên dưới.“Có ba thuộc hạ của Daniel đã chỉ đường cho chị tới đây”, Mary giải thích khicô đã lấy lại bình tĩnh.

“Chị đã nói dối họ, Jamie. Chị đã nói với họ là chị được Daniel cho phép tớithăm em.”

“Ôi Mary, đáng lẽ chị không nên làm thế”, Jamie nói.

“Tại sao chị không nói với Daniel là chị muốn gặp em?”

“Em không thể nói gì với người đàn ông đó đâu”, Mary lầm bầm. Cô nhấcgấu váy lên và chùi khóe mắt. “Chị ghét anh ta, Jamie. Chị đã bỏ trốn.”

“Không, không phải thế chứ!”

“Đừng tỏ ra kinh hãi như thế, em gái. Chị ghét anh ta, chị nói thật đấy. Anhta là kẻ tàn nhẫn và nhỏ nhen. Sau khi nghe chị kể về những gì đã xảy ra, chị thềvới em là em cũng sẽ ghét anh ta như chị thôi.”

Họ đã tới lỗ hỏng chỗ bức tường bao. Jamie và chị gái ngồi xuống một gờ đáthấp. “Thôi được, Mary, kể cho em nghe chuyện gì đã xảy ra đi”, Jamie yêucầu. “Ở đây chỉ có chúng ta thôi.”

“Chuyện này thật đáng xấu hổ”, Mary cảnh báo.

“Nhưng em là người duy nhất mà chị dám kể, em gái ạ.”

“Vâng?”, Jamie thúc giục.

“Daniel không yêu cầu chị dâng hiến cho anh ta.”

Sau câu nói đó là một khoảng lặng. Jamie cứ chờ Mary nói thêm, còn Marythì chờ phản ứng của Jamie.

“Anh ta có cho chị một lý do không?”

“Có”, Mary trả lời. “Và ban đầu chị đã nghĩ là anh ta thật chu đáo khi nghĩđến những cảm nhận của chị. Anh ta nói là mình sẽ cho chị thời gian để hiểuanh ta hơn.”

“Anh ta rất chu đáo đấy chứ”, Jamie thừa nhận. Nàng cau mày, tự hỏi tại saoAlec không tỏ ra cảm thông với nàng như thế. Rồi nàng nhớ ra Alec làm gì cólòng trắc ẩn mà tỏ ra thông cảm với ai chứ.

Mary lại bật khóc. “Như đã nói với em, chị cũng từng nghĩ vậy. Rồi anh tanói với chị là anh ta vô cùng bất mãn với chị vì đã bắt em bảo vệ chị khi nhữnggã đàn ông đó tấn công chúng ta. Anh ta nghĩ chị nên che chở cho em.”

Page 17: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 199

“Tại sao?”

“Bởi vì em là út.”

“Chị không giải thích rằng em giỏi hơn chị nhiều trong khoản...”

“Chị đã cố gắng giải thích nhưng anh ta không nghe. Và rồi anh ta lại xúcphạm chị. Chị thừa nhận là mình đã nói vài lời khá ác ý với anh ta. Nhưng...”

“Anh ta đã nói gì?”

“Anh ta nói chị lạnh lùng như một tảng băng, Jamie, anh ta nói mọi phụ nữAnh đều như vậy.”

“Ôi, Mary, nói vậy với một cô dâu mới thì quả là tàn nhẫn.”

“Đó chưa phải là chuyện tồi tệ nhất đâu, Jamie”, Mary lầm bầm. “Khi bọnchị về tới nhà anh ta, có một ả đàn bà béo ú, xấu xí đang đợi anh ta. Ả lập tứcném mình vào vòng tay Daniel. Anh ta cũng không né tránh những cử chỉ lả lơicủa ả. Họ đã hôn nhau ngay trước mặt chị. Em nghĩ gì về chuyện đó?”

“Chị đã đúng, chị à.”

“Chị đúng ư?”

“Chị đã làm em ghét anh ta.”

“Chị đã nói là mình có thể làm cho em ghét anh ta mà”, Mary tuyên bố. “Thếnào? Em nói xem, chị phải làm gì bây giờ? Chị sẽ không bao giờ tự mình tìmđược đường về với ba, và chị chắc chắn người của Daniel sẽ không tin chị nếuchị nói với họ là chị được lãnh chúa của họ cho phép quay về Anh.”

“Em không nghĩ là họ sẽ tin vào lời nói dối đó”, Jamie đồng ý.

“Chị muốn ba cơ!”

“Em biết, Mary. Em cũng nhớ ba. Thi thoảng em cũng muốn về nhà.”

“Alec có nghĩ em lạnh lùng như một tảng băng không?”

Jamie nhún vai. “Chàng không nói thế.”

“Alec có nhân ngãi không?”

“Cái gì cơ?”

“Nghĩa là Alec có người đàn bà khác không ấy mà?”, Mary lặp lại.

“Em không biết”, Jamle trả lời. “Có lẽ chàng cũng có người phụ nữ khác”,nàng thì thầm. “Ôi, Chúa ơi, Mary, em đã không nghĩ đến khả năng đó.”

Page 18: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 200

“Chị có thể sống ở đây với em không, Jamie?”

“Chị chắc chắn là mình muốn thế chứ?”

Chị gái nàng gật đầu.

“Mary, chị biết không, khi mới gặp những người chồng của chúng ta, em đãnghĩ Daniel là người tốt hơn trong hai người. Anh ta tươi cười và có vẻ có tâmtính vui vẻ.”

“Chị cũng đã nhận thấy điều đó”, Mary nói. “Jamie, nếu anh ta nói đúng thìsao? Nhỡ đâu chị lạnh lùng như một tảng băng thật? Có những người phụ nữkhông thể phản ứng với sự đụng chạm của một người đàn ông. Chị nghĩ dì Ruthlà người như vậy. Em có nhớ dì ấy tệ bạc thế nào với chồng mình không?”

“Dì ấy tệ bạc với bất cứ ai”, Jamie xen vào.

“Chị biết điều này làm em ngại ngùng, nhưng chị đang tự hỏi...”

“Vâng, Mary?”

“Mọi đàn ông đều giống như Daniel, hay phải chăng Alec có hơn ở khoản...Ôi, chị không biết mình đang hỏi cái gì nữa. Bây giờ chị sợ để cho Daniel chạmvào chị, và đó hoàn toàn là lỗi của anh ta.”

Jamie không biết phải làm thế nào để giúp Mary, nhưng nàng quyết tâm sẽcố gắng hết sức. “Mary, em phải bắt kịp Alec trước khi chàng đi săn,” nàng thốtlên.

“Em cần xin phép anh ta cho chị ở lại ư?”, Mary hỏi, nỗi sợ hãi của cô hiểnhiện thấy rõ. “Nhỡ anh ta từ chối thì sao?”

“Em không cần sự cho phép của chàng”, Jamie huênh hoang, cố gắng làmcho lời nói dối ấy nghe có vẻ thành thật.

“Em cần nói chuyện với chàng về một vấn đề khác. Chị hãy vào trong đạisảnh đợi em, Mary. Hãy tự giới thiệu mình với vị linh mục của bọn em. Tên ôngấy là Đức Cha Murdock. Kìa, đừng cau mày, chị thân yêu. Chị sẽ mến ông ấymà. Ông ấy không giống Cha Charles của chúng ta chút nào đâu. Em sẽ tới chỗchị ngay sau khi nói chuyện xong với Alec. Sau đó chúng ta sẽ nói nốt vềchuyện này, em hứa với chị đấy.”

Jamie dõi theo chị gái mình rời đi rồi mới bắt đầu xuống đồi. Nàng nghĩmình sẽ ngó xuống tìm kiếm ở con đường bên dưới để xem liệu Alec và ngườicủa chàng đã khởi hành chưa.

Vừa bước ra ngoài bức tường thành thì lối đi của nàng đã bị chặn lại bởi mộtdãy binh lính. Họ đứng lấp kín những tấm ván gỗ của con đường vắt ngang qua

Page 19: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 201

con hào. Nàng nghĩ họ như từ trên trời rơi xuống vậy. Họ chắc chắn khó vượtqua hơn bức tường nhiều. Và thật là chết tiệt khi nàng phải ngước lên nhìn từngngười trong số họ.

“Tại sao các anh lại chắn đường tôi?”, nàng hỏi một người đàn ông râu đỏ ởngay trước mặt mình.

“Theo lệnh, thưa phu nhân”, viên lính trả lời.

“Lệnh của ai?”

“Của Lãnh chúa Kincaid.”

“Tôi hiểu”, Jamie đáp, cố kiềm chế cơn giận dữ trong giọng nói. “Và chồngtôi đã rời pháo đài của mình chưa?”

“Chưa”, viên lính trả lời. Một nụ cười hiện lên làm khóe mắt anh ta trở nêndịu dàng hơn. “Ngài ấy đang đứng ngay đằng sau phu nhân kìa.”

Nàng không tin anh ta cho đến khi quay lại và đối mặt với khuôn ngực củaAlec. “Chàng di chuyển cứ như một cái bóng ấy”, nàng lẩm bẩm khi đã trấn tĩnhlại.

“Nàng nghĩ mình định đi đâu vậy?”, Alec hỏi.

“Em đang đi tìm chàng. Tại sao chàng lại hạ lệnh cho người của mình chặnđường em?”

“Dĩ nhiên là vì sự an toàn của nàng.”

“Vậy ra em sẽ là một tù nhân trong lúc chàng đi vắng?”

“Nếu nàng lựa chọn nhìn nhận vấn đề này như vậy”, Alec trả lời.

“Alec, em muốn đi cưỡi ngựa vào các buổi chiều. Nếu em hứa với chàng sẽkhông bỏ trốn. Chắc chắn...”

“Jamie, ta không bao giờ nghĩ nàng sẽ bỏ trốn”, Alec phản bác, bộc lộ rõ vẻphẫn nộ.

“Vậy thì tại sao?”

“Nàng sẽ bị lạc.”

“Em chẳng bao giờ bị lạc.”

“Có đấy.”

Page 20: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 202

“Nếu em hứa sẽ không đi lạc thì sao?”

Chàng thể hiện rõ cho nàng thấy là chàng nghĩ câu hỏi đó ngớ ngẩn đếnchừng nào. Gavin tới bên lãnh chúa của mình, dắt theo con ngựa của Alec.Trước khi Jamie có thể giải thích rằng nàng cần nói chuyện với chàng về Mary,chàng đã nhảy lên con chiến mã.

Nàng chắn đường chàng. “Mary đang ở đây.”

“Ta đã nhìn thấy cô ấy.”

“Em phải nói chuyện với chàng về chị gái em trước khi chàng lên đường.Đây là một vấn đề hết sức quan trọng, Alec, nếu không em đã chẳng quấy quảchàng rồi.”

“Ta đang nghe đây, vợ của ta. Cứ hỏi ta những gì nàng định hỏi.”

“Ồ không, chuyện này em chỉ có thể nói riêng với chàng thôi”, Jamie vộigiải thích.

“Tại sao?”

Jamie cau mày. Người đàn ông cứng đầu này chắc chắn sẽ không dễ dàngchiều theo ý nàng. Nàng bước tới bên chàng, chạm ngón tay vào chân chàng rồinói, “Kincaid, em đang đề nghị được nói chuyện riêng với chàng. Chàng đã nóivới em là chàng sẽ đáp ứng tất cả những gì em đòi hỏi nếu có thể còn gì. Emthấy yêu cầu này chắc chắn vẫn nằm trong giới hạn ấy.”

Nàng nhìn chằm chằm xuống đất trong lúc chàng quyết định. Nàng biết mìnhsẽ thắng khi nghe thấy tiếng chàng thở dài, tuy nhiên nàng vẫn thốt ra một tiếngkêu kinh ngạc khi chàng vươn tay xuống và dễ dàng nhấc nàng lên lưng ngựa.

Jamie chỉ kịp bám chặt lấy eo chàng trước khi con ngựa lồng lên phi nướcđại. Alec không dừng lại cho đến khi họ đã ở cách xa đám thuộc hạ của chàngvà bức tường thành.

Jamie dành thời gian để vuốt lại mấy lớp váy. Họ đang được bao bọc bởinhững rặng cây. Nàng nhìn kỹ khu vực này một lượt để chắc chắn rằng ở đâychỉ có mình họ. Rồi nàng chuyển sự chú ý sang hai bàn tay mình.

Alec sắp mất hết kiên nhẫn thì vợ chàng đột nhiên thốt lên, “Tại sao chànglại nôn nóng làm “chuyện đó” với em như vậy?”

Chàng đã không hề chuẩn bị tinh thần cho câu hỏi ấy.

“Alec, Daniel vẫn đang chờ đến thời điểm thích hợp vì quan tâm đến cảmxúc của Mary. Anh ta muốn chị ấy hiểu anh ta rõ hơn trước đã. Chàng nghĩ saovề chuyện đó?”

Page 21: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 203

“Ta nghĩ cậu ta không muốn đưa cô ta lên giường, nếu không thì bây giờ cậuta đã làm thế rồi; ta nghĩ vậy đấy.”

“Và ta chiếm đoạt nàng là vì ta muốn thế”, chàng nói tiếp, “Nàng cũng muốnta làm vậy mà, không phải sao?”

“Vâng”, Jamie thừa nhận. “Ý em là, không, dù gì thì ban đầu em cũng khôngmuốn. Nghe này, Alec, chúng ta cần bàn về chuyện của Mary chứ không phải làchuyện của em.”

Chàng lờ đi nỗi xấu hổ của nàng. “Nàng thích chuyện đó.”

Nàng thú thực với chàng, dù biết rõ sự kiêu ngạo của chàng sẽ hoàn toànvượt quá tầm kiểm soát. “Đúng vậy.”

“Nhìn ta đi!”

“Em không nhìn đâu.”

“Ta muốn nàng nhìn ta.”

Chàng từ từ nâng cằm nàng lên, ép nàng nhìn thẳng vào mặt chàng. Alecthấy mặt nàng đỏ bừng. Chàng không thể ngăn mình cúi xuống và hôn lên cặplông mày đang nhíu lại của nàng. “Nàng đang lo lắng chuyện gì vậy?”

“Chàng có thích chuyện đó không?”, nàng hỏi.

“Nàng không nhận ra ư?”

“Daniel nói mọi phụ nữ Anh đều lạnh lùng như một tảng băng”, nàng nói,gật đầu, sợ rằng chàng nghĩ nàng đang đùa.

Alec bật cười.

“Chuyện này chẳng buồn cười tí nào”, nàng nghiêm nghị nói. “Và chàngchưa trả lời câu hỏi của em.”

“Câu hỏi nào cơ?”, chàng trêu.

“Em có lạnh lùng như một tảng băng không?”

“Không.”

Nàng thở phào nhẹ nhõm. “Một người vợ cần được nghe những điều như thếnày, Alec ạ.”

“Nàng có muốn ta ân ái với nàng ngay bây giờ không?”

Page 22: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 204

“Vào ban ngày ban mặt ư? Trời ơi, không!”

“Ta sẽ làm tình với nàng ngay bây giờ nếu nàng không bỏ tay ra”, chàng nói,giọng khàn khàn.

Bấy giờ nàng mới nhận ra mình đang bấu chặt cặp đùi trần trụi của chàngbằng cả hai tay. Nàng lập tức buông chàng ra. “Vậy thì việc em có mặc cái áochoàng len của chàng như chàng đã đề nghị với em lúc trước hay không cũng sẽchẳng còn quan trọng?”

“Ta không đề nghị, mà là khẳng định như vậy. Nàng sẽ mặc cái áo choànglen của ta trước khi ta chạm vào nàng lần nữa. Nào, nàng đã hỏi xong chưa?”

“Chàng đang giận đấy à?”

“Không.”

“Nghe giọng chàng có vẻ giận dữ.”

“Đừng có thử thách tính kiên nhẫn của ta nữa.”

“Chàng có người phụ nữ nào khác không?”

Alec lập tức quyết định rằng chàng sẽ không bao giờ hiểu được lối suy nghĩcủa nàng. Nàng luôn nảy ra những mối lo lắng ngớ ngẩn nhất. “Nàng bận lòngkhông nếu ta nói là có?”, chàng hỏi.

Nàng gật đầu. “Vậy chàng có bận lòng không nếu em qua lại với người đànông khác?”

“Qua lại ư?”

“Chàng hiểu ý em là gì mà.”

“Ta sẽ không chấp nhận điều đó, Jamie.”

“Chà, vậy thì em cũng không chấp nhận.”

“Nàng nói cứ như chúng ta bình đẳng với nhau vậy, vợ của ta.”

Nàng biết mình đã chọc giận chàng. Nàng muốn xóa tan cái nhíu mày củachàng. “Chàng vẫn chưa trả lời câu hỏi của em, Alec.”

“Không, ta không có người phụ nữ nào khác.”

Nàng mỉm cười.

“Nàng không lạnh lùng”, chàng nói với nàng. “Và nàng đã xúc phạm ta khihỏi một câu hỏi như thế.”

Page 23: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 205

“Sao chàng lại nói là em xúc phạm chàng chứ?”

“Bởi vì ta có bổn phận làm cho nàng trở nên rạo rực. Và nàng đã rạo rực,đúng không Jamie?”

Thái độ ngạo mạn của chàng thực sự khiến nàng cảm thấy thoải mái, dùnàng hoàn toàn chẳng biết lý do tại sao.

“Có lẽ thế”, nàng thì thầm, nhìn chằm chằm vào miệng chàng.

“Nhưng cũng có thể là không, chồng ạ. Dường như em đã quên mất rồi.”

Chàng quyết định nhắc nhở nàng. Chàng giữ lấy khuôn mặt nàng bằng cả haitay rồi hạ miệng xuống miệng nàng.

Jamie nhắm mắt lại chờ đợi.

Miệng chàng đặt lên miệng nàng với vẻ chiếm hữu, lưỡi chàng đẩy ra đẩyvào đầy nhục cảm khiến trái tim nàng như tan chảy. Nàng cố gắng giằng ra khicảm thấy mình sắp bị khuất phục, nhưng Alec sẽ không cho phép nàng rụt lại.

Miệng chàng nghiêng nghiêng chiếm đoạt miệng nàng hết lần này đến lầnkhác, ngấu nghiến, triệt để, và chẳng mấy chốc nàng đã quên bẵng chuyệnngừng lại.

Chàng khiến nàng bùng lên một khao khát cháy bỏng, muốn đòi hỏi ở chàngnhiều hơn thế. Jamie bắt chước hành động của chàng, vẻ rụt rè ban đầu nhườngchỗ cho sự táo bạo hơn sau đó, cho đến khi lưỡi họ quyện vào nhau, quấn quýtchà xát một cách khêu gợi, kích thích nhất. Khi nàng rên rỉ và cố gắng áp sátchàng hơn theo bản năng, chàng biết đã đến lúc dừng lại. Chàng sẽ chiếm đoạtnàng ngay bây giờ mất nếu không chế ngự được những cảm xúc cuồng nhiệtđang trào dâng mãnh liệt trong mình.

Chết tiệt, có lẽ chàng còn rạo rực hơn cả nàng. Chàng buông nàng ra với mộttiếng càu nhàu phẫn nộ. Chàng phải gỡ tay nàng khỏi vai mình. Jamie lập tứcvùi mặt vào hõm cổ chàng.

Nàng thở hổn hển như thể vừa mới chạy lên một con dốc dài, và nàng để ýthấy hơi thở của chàng gần như rời rạc. Điều đó khiến nàng nghĩ rằng nụ hônvừa rồi cũng ảnh hưởng đến chàng như nó đã tác động đến nàng vậy.

Hy vọng của nàng bị dập tắt khi chàng nói, “Nếu nàng không còn câu hỏingớ ngẩn nào nữa, ta muốn quay lại với những vấn đề quan trọng hơn.”

Làm sao chàng dám tỏ vẻ chán chường như vậy sau khi chia sẻ với nàng sựthân mật tuyệt vời vừa rồi chứ? “Chàng không cần phải làm ra vẻ như em chỉ làmột sự phiền toái đối với chàng Alec.”

Page 24: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 206

“Thì nàng đúng là một sự phiền toái mà”, chàng đáp với một tiếng thở dài.Chàng thúc ngựa tiến về phía trước ngay khi Jamie đẩy chàng ra. Chàng lập tứckéo nàng vào ngực mình. Người phụ nữ này cần được học về vị trí của nàngtrong nhà chàng. Chàng là ông chủ, là lãnh chúa của nàng và nàng nên học cáchchấp nhận sự thật đó.

“Chàng không biết mình khỏe thế nào đâu”, nàng lầm bầm.

“Không, vợ ạ. Chính nàng mới là người chưa hiểu được sức mạnh của ta.”

Nàng rùng mình trước vẻ gay gắt trong giọng chàng.

“Có phải là chàng...”

“Đừng có hỏi là có phải ta đang giận nàng hay không”, chàng gầm lên.

Nàng đoán mình đã có câu trả lời. Người đàn ông này đang giận dữ, dứtkhoát thế. Thề có Chúa, tai nàng sẽ ong ong cả tuần mất. “Chàng không cầnphải hét lên với em”, nàng nói. “Và em chỉ định hỏi liệu Mary có thể...”

“Đừng quấy rầy ta bằng những chuyện rắc rối của chị gái nàng”, chàng ralệnh. Giọng chàng dịu đi khi nói thêm, “Gia đình nàng luôn được hoan nghênhđến thăm.”

Một chuyến viếng thăm không hẳn là điều nàng đang nghĩ tới, nhưng nàngquyết định rằng mình đã quấy quả chàng quá đủ cho một ngày rồi.

“Tâm trạng của chàng thật khó đoán định”, nàng nhận xét khi họ đã quay trởlại chỗ bức tường thành và Alec đã giúp nàng xuống ngựa. “Alec?”

“Chuyện gì nữa đây?”

“Em nghĩ mình sẽ tận dụng từng ngày trong hai tuần mà chàng cho em trướckhi em mặc cái áo choàng len của chàng. Có lẽ chàng sẽ dành khoảng thời gianđó để học cách... cách quan tâm em một chút.”

Alec cúi xuống, giữ lấy cằm nàng và nói, “Quan tâm nàng ư? Chết tiệt, nàycô gái, ngay giây phút này ta thậm chí còn chẳng thích nàng.”

Chàng nói trong cơn giận dữ và phẫn nộ vì tin rằng nàng vừa mới cả gan bỡncợt chàng. Nhưng ánh mắt đầy vẻ tổn thương của nàng khiến chàng lập tức hốihận vì đã bộc phát cơn thịnh nộ. Chàng nhận ra nàng không hề có ý chọc tứcchàng. Và trông nàng như đang muốn khóc.

Jamie đột ngột giằng ra khỏi chàng và để cho chàng thấy là nàng giận dữ thếnào. Nhìn nàng lúc này cứ như một con mèo hoang. Và nàng cũng không có vẻgì là sẽ khóc. Alec cảm thấy vô cùng thích thú. Và nhẹ nhõm.

Page 25: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 207

“Em cũng chẳng thích chàng cho lắm, Kincaid ạ.”

Chàng thật thô lỗ khi cười cợt nàng. “Chàng ngạo mạn chết đi được”, nàngnói thêm. “Không, em chẳng thích chàng chút nào.”

Alec ra hiệu cho đám thuộc hạ rồi lại liếc nhìn vợ mình.

“Nàng nói dối.”

“Em không bao giờ nói dối.”

“Có, nàng có nói dối đấy, Jamie, và nói dối chẳng giỏi chút nào.”

Nàng xoay người rời khỏi chồng mình và bắt đầu đi lên đồi. Alec dõi theonàng, thầm nghĩ trông nàng sẽ xinh đẹp đến thế nào khi mặc cái áo choàng lencủa chàng. Bỗng nàng quay ngoắt lại và nói to, “Alec? Chàng sẽ cẩn trọngchứ?”

Chàng giật mình trước vẻ sợ hãi trong giọng nàng.

Chàng gật đầu, cho nàng thứ mà chàng nghĩ là nàng muốn, nhưng không thểcưỡng lại việc nói thêm, “Ta nghĩ nàng không thích ta lắm mà, cô nàng ngườiAnh. Nàng đổi ý nhanh thế sao?”

“Em không đổi ý.”

“Vậy thì tại sao...”

“Nghe này, Kincaid, đây không phải là lúc để tranh luận dông dài”, Jamienói với chàng. Nàng vội vã quay lại bên chàng để cuộc trò chuyện giữa họkhông bị binh lính của chàng nghe thấy. “Chàng còn phải đi săn đấy”, nàng nói.

“Còn em thì phải giúp Mary cảm thấy thoải mái. Em đang đề nghị chàngphải thật cẩn trọng, Alec.” Nàng chạm vào chân chàng và bắt đầu vỗ vỗ chàng.Alec ngờ rằng nàng thậm chí còn chẳng ý thức được hành động đó. Ánh mắt lolắng của nàng hướng thẳng vào mặt chàng. “Cứ coi như chàng làm vậy để chọctức em đi.”

“Nàng có biết rằng mình thường gọi ta là Kincaid mỗi khi giận dữ không?”

Nàng véo chàng. “Em không bao giờ cáu giận”, nàng tuyên bố. “Ngay cả khichàng chẳng cho em chút bổn phận nào”, nàng nói thêm với một cái gật đầu.“Liệu em có thể sắp xếp lại khu bếp trong lúc chàng đi vắng không? Như vậythì em còn có việc gì đó để làm, Alec, và em sẽ nhờ những người khác làm giúpem. Em sẽ chỉ chỉ đạo họ thôi.”

Chàng không nỡ từ chối nàng. “Nàng sẽ không nhấc một ngón tay chứ?”

Page 26: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 208

“Em sẽ không nhấc một ngón tay.”

Chàng gật đầu. Trước khi nàng có thể trì hoãn chàng thêm nữa, chàng bảonàng buông chân chàng ra, nếu không chàng sẽ kéo nàng đi cùng chàng. Trôngnàng chẳng có vẻ gì là tin vào lời đe dọa đó. Chàng phải thở dài trước thái độcủa nàng. Rồi chàng gạt nàng ra khỏi tâm trí và chuyển sự chú ý sang nhữngvấn đề quan trọng hơn.

Mãi một lúc lâu sau đó, khi Gavin bắt kịp chàng, chàng mới nhớ ra là Jamiecó nói về việc giúp chị nàng cảm thấy thoải mái.

Lúc đó chàng cứ nghĩ Mary chỉ đến chơi trong ngày.

Rõ ràng ý Jamie là cô ta sẽ ở lại luôn.

Đúng vậy, chàng đã hiểu rõ khi Gavin tuyên bố rằng Phu nhân Kincaid đãcho chị gái nàng nương náu. Thị tộc Ferguson đã tuyên chiến.

Alec biết hẳn là Daniel giận điên lên đến mức muốn đánh nhau ngay lập tức.Chàng sai Gavin về nhà để trông chừng vợ mình, cắt cử một chiến binh đáng tincậy khác tiếp quản nhiệm vụ đi săn, còn mình thì hướng thẳng tới lãnh địa củaThị tộc Ferguson.

Chàng chặn đứng Daniel ở gần ranh giới lãnh địa của họ. Alec cố ý đi mộtmình nhưng Daniel thì mang theo cả một đội quân nhỏ. Tất cả đều được trang bịvũ khí để chuẩn bị cho cuộc chiến.

Alec dùng ngựa và đợi Daniel hành động trước.

Chàng không phải chờ lâu. Daniel rút gươm ra, phóng nó về phía trước đểđầu lưỡi gươm cắm phập xuống đất, ngay trước mặt con ngựa của Alec.

Hành động này tượng trưng cho việc tuyên chiến.

Daniel chờ đợi Alec lặp lại nghi thức này.

Vẻ mặt Daniel đầy dửng dưng nhưng nhanh chóng biến thành vẻ kinh ngạctột độ khi Alec lắc đầu, từ chối phóng vũ khí của mình.

“Anh dám từ chối cuộc chiến ư?”, Daniel gầm lên. Anh ta cáu giận đến nỗinhững mạch máu ở hai bên cổ hằn lên.

“Chết tiệt, đúng vậy đấy”, Alec cũng gầm lên đáp lời.

“Anh không thể.”

“Tôi đã làm thế rồi.”

Page 27: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 209

Giờ thì đến lượt Daniel lắc đầu. “Anh đang chơi trò gì vậy, Alec?”, anh tahỏi, mặc dù nghe giọng không còn giống như đang phì những mẩu than nóng rakhỏi miệng nữa.

“Tôi sẽ không tham gia một cuộc chiến mà mình không muốn thắng”, Alectuyên bố.

“Anh không muốn thắng ư?”

“Tôi không muốn.”

“Vì lý do quái quỷ gì mà anh lại không muốn chứ?”

“Daniel, anh thực sự tin rằng tôi muốn có tới hai cô nàng người Anh trongnhà mình ư?”

Câu hỏi đó khiến cơn giận của Daniel xẹp đi một chút. “Nhưng...”

“Nếu tôi thắng, tôi sẽ phải cho Mary sống cùng với Jamie trong suốt phầnđời còn lại của tôi. Như thế là đòi hỏi ở tôi quá nhiều đấy, anh bạn ạ.”

“Vậy là anh không đồng ý cho vợ tôi nương náu?”, Daniel hỏi. Một nụ cườithấp thoáng hiện lên khiến vẻ mặt anh ta dịu đi.

“Tôi đâu có đồng ý chứ”, Alec đáp với vẻ phẫn nộ.

“Vợ anh dám bảo vệ Mary trước tôi, Alec. Trước tôi. Và vợ tôi thì trốn saulưng cô ta cứ như một đứa trẻ vậy.”

“Họ là người Anh, Daniel. Sai lầm của anh là đã quên mất sự thật đó.”

“Đúng vậy”, Daniel thở dài thừa nhận. “Đúng là tôi đã quên. Nhưng tôikhông muốn vợ mình hành động một cách hèn nhát. Thật đáng xấu hổ khi cô tađể cho em gái cô ta...”

“Cô ta không phải là một kẻ hèn nhát, Daniel”, Alec ngắt lời anh ta. “Cô tađã được dạy hành động như thế. Jamie khiến cho tất cả các chị gái của cô ấy tinrằng cô ấy sẽ bảo vệ họ.”

Daniel cười toe. “Họ đều mất trí rồi.”

“Đúng vậy, họ đúng là đồ gàn dở”, Alec đồng ý. “Chúng ta đã là bạn bè quálâu rồi nên đừng để cho phụ nữ gây bất hòa giữa chúng ta. Tôi đến tìm anh là cóthiện ý, Daniel, để đề nghị... không, để yêu cầu anh tới nhà tôi đón vợ anh về.”

“Tôi vừa mới nhận được một yêu cầu sao?”, Daniel hỏi, toét miệng cười.

Page 28: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 210

“Đúng vậy.”

“Nếu tôi vẫn muốn có một cuộc chiến thì sao?”

“Vậy thì tôi sẽ chiều theo ý anh”, Alec dài giọng. “Nhưng các quy tắc sẽphải thay đổi.”

Daniel tò mò trước vẻ cười cợt trong giọng nói của Alec.

“Thay đổi thế nào?”

“Người chiến thắng sẽ có được cả hai cô dâu.”

Daniel ngửa đầu ra sau và rú lên cười. Alec đã giúp anh ta giữ thể diện trướcmặt người của anh ta. Chàng đã để cho anh ta rút lui mà không phải mang bộmặt của một kẻ bại trận.

“Tôi biết anh sẽ không đời nào từ bỏ chiến lợi phẩm của mình đâu Alec,nhưng tôi vẫn thấy ấm lòng khi biết anh cũng đang có một quãng thời gianchẳng dễ chịu gì với vợ mình.”

“Cô ấy sẽ thích nghi.”

“Tôi không chắc lắm về Mary.”

“Một kỷ luật thép là tất cả những gì cần thiết, Daniel.”

Daniel giải tán binh lính của mình trước khi đáp lời Alec. “Một kỷ luật thépvà một miếng giẻ bịt miệng, Alec ạ. Người phụ nữ ấy không ngừng kêu ca từlúc chúng tôi về tới nhà. Anh có biết là cô ta thậm chí còn phản đối chuyện tôicó nhân tình không?”

Alec mỉm cười. “Họ nực cười như thế đấy”, chàng nói.

“Có lẽ tôi sẽ để cô ta ở lại với Jamie...”

“Vậy thì lúc đó sẽ có chiến tranh đấy, Daniel. Mary là của anh mà.”

“Giá mà anh nhìn thấy hai chị em họ lúc đó, Alec.”

Daniel rút thanh gươm từ dưới đất lên, tra lại vào vỏ rồi nói thêm, “Vợ anhvừa che chở cho Mary vừa nén những lời xúc phạm vào tôi. Cô ấy chửi tôi là đồcon lợn.”

“Anh từng bị chửi bằng những từ ngữ còn tệ hơn mà.”

“Đúng vậy, nhưng trước giờ những kẻ chửi tôi chỉ toàn là đàn ông, và chúngkhông còn sống để khoe khoang về điều đó.”

Page 29: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 211

“Vợ tôi rất nóng tính”, Alec thừa nhận, mỉm cười.

“Tôi ước gì Mary sẽ được lây một chút tính khí đó. Người phụ nữ ấy cứ nhưmột con thỏ đế vậy.”

“Tôi đang lần theo dấu vết của những kẻ tấn công Angus thì được báo về vấnđề này”, Alec nói, đổi chủ đề.

“Chúng tôi đã nghe nói về chuyện xảy ra với Angus”, Daniel đáp, “Anh nghĩsao nếu tôi đi cùng anh trong chuyến săn lùng này? Tôi hiểu rõ ngọn núi màđám “nam tước” chiếm đóng”, Daniel đề nghị, nhắc đến nhóm người bị trụcxuất khỏi các thị tộc và tự hình thành một tổ chức riêng. Chúng được gọi là“nam tước” bởi vì đó là một danh hiệu mà người Anh coi trọng, do vậy cũngchính là tên gọi nghe chướng tai nhất mà những người Cao nguyên có thể nghĩra. Nó cũng rất thích hợp, vì giống như người Anh, những gã đàn ông sống trênnúi này cũng là những kẻ đê tiện đánh nhau không phải vì danh dự hay lươngtâm.

“Hoan nghênh anh đi cùng, Daniel, nhưng trước hết anh phải đưa Mary vềnhà đã. Anh có thể bắt kịp chúng tôi ở gần đỉnh núi.”

Cả Alec lẫn Daniel đều không nói gì nữa cho đến khi họ về tới nhà Alec.Jamie đang đứng bên cạnh chị gái mình ở giữa sân. Nàng mỉm cười khi nhìnthấy chồng mình cho đến khi nhìn kỹ mặt chàng. Nụ cười của nàng lập tức biếnmất.

“Ôi, Chúa ơi, trông Daniel như muốn giết chị vậy”, Mary thì thầm, nhích lạigần em gái hơn.

“Cười lên đi, Mary, điều đó sẽ làm anh ta bối rối”, Jamie chỉ dẫn.

Alec xuống ngựa và từ từ tiến về phía vợ mình. Rõ ràng chàng không hềcười. Thề có Chúa, vẻ mặt chàng có thể làm cho sữa vón cục. Jamie hít một hơithật sâu. “Chàng đã đi săn về rồi à Alec?”

Chàng lờ đi câu hỏi của nàng. “Nàng đã cho Phu nhân Ferguson nương náuư?”

“Nương náu?”, Jamie lặp lại. “Em không nghĩ việc chị ấy đến đây lại đượccoi là nương náu, chồng ạ.”

“Trả lời ta đi.”

Cơn giận dữ trong giọng chàng như một thanh sắt nóng châm vào ngườinàng. Tính khí nóng nảy của Jamie bùng lên. Sao chàng dám chỉ trích nàngtrước mặt các vị khách của họ chứ? “Mary đã hỏi em liệu chị ấy có thể ở lại đây

Page 30: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 212

không, và em đã đồng ý”, nàng nói. “Nếu chàng muốn gọi đó là sự nương náuthì cứ việc. Em sẽ bảo vệ Mary.”

“Bảo vệ cô ấy trước chồng mình?”, Alec hỏi, vẻ mặt ngờ vực.

“Đúng vậy, khi người chồng chỉ là một kẻ tàn nhẫn.” Jamie trả lời. Nàngngừng lại để cau mày với Daniel rồi lại quay sang chồng mình. “Anh ta đã vùidập những cảm xúc mong manh của chị ấy, Alec. Chàng bảo em phải làm gìđây?”

“Ta sẽ bảo nàng hãy để tâm tới chuyện của mình”, Alec cáu kỉnh nói.

“Anh ta thật tàn nhẫn với chị ấy.”

“Đúng vậy, anh ta thật tàn nhẫn với tôi”, Mary hét lên, nương theo sự kíchđộng của em gái. “Nếu ở đây không tiện thì tôi sẽ tìm đường quay về nướcAnh.”

“Em có thể dẫn đường”, Jamie lẩm bẩm. Nàng vặn xoắn hai bàn tay vàonhau và đợi Alec đáp lại lời đe dọa ấy.

“Nàng sẽ đi lạc đến tận vùng Normandy(1)”, Alec phán đoán.

Trước khi Jamie có thể phản pháo, Alec quay sang Mary.

Chàng trừng mắt nhìn cô cho đến khi cô tách khỏi vợ chàng, rồi chàng lôiJamie vào vòng tay mình. Vòng tay chàng cứng như thép, Jamie không cưỡnglại, vì nàng biết rằng điều đó sẽ thật vô ích.

Hơn nữa, nàng vừa mới nhận ra Cha Murdock đang đứng trên bậc thềm,quan sát họ.

Chắc chắn là nàng không muốn một vị linh mục nghĩ rằng nàng không giốngnhư một quý cô.

“Tôi sẽ không về nhà với anh đâu, Daniel”, Mary hét lên.

Lời thách thức đó lập tức nhận được hồi đáp. Daniel sải bước với tốc độđáng kinh ngạc so với thân hình to lớn của mình. Trước khi Mary kịp thốt ramột tiếng thét trọn vẹn, cô thấy mình đã nằm úp mặt vào đùi chồng mình trênyên ngựa.

Jamie cố gắng hết sức để giữ phẩm giá của mình trong tình huống khủngkhiếp này. Mary tội nghiệp bị vắt ngang người qua yên ngựa như một bó lúamạch. Đó quả là một nỗi nhục nhã nhưng Jamie vẫn ước gì Mary sẽ không làmầm ĩ lên như thế. Những tiếng gào thét phẫn nộ của chị ấy chỉ càng khiến chongười ta chú ý hơn tới cảnh ngộ khốn khổ của chị ấy mà thôi.

Page 31: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 213

“Em không thể đứng ngây ra mà nhìn anh ta làm nhục chị ấy như thế này”,Jamie thì thầm.

“Ồ, có chứ, nàng có thể”, Alec tuyên bố.

“Alec, làm gì đi.”

“Ta sẽ không can thiệp và nàng cũng vậy”, chàng trả lời.

“Mary đang thoát tội một cách nhẹ nhàng đấy, Jamie. Tính khí của Danielcũng nóng nảy gần như ta. Chị gái nàng đã làm bẽ mặt chồng mình.”

Jamie dõi theo Daniel và Mary cho đến khi họ biến mất phía bên kia conđường lót ván.

“Anh ta sẽ không làm tổn thương chị ấy chứ, Alec?”

Nỗi sợ hãi của nàng hiển hiện thấy rõ. Alec nghĩ điều đó thật vô lý. “Cậu tasẽ không đánh cô ta, nếu đó là điều nàng đang lo lắng”, chàng trả lời. “Giờ thìmặc kệ cậu ta và Mary đi.”

“Chị ấy đã bỏ quên con ngựa của mình.”

“Cô ta sẽ không cần tới nó.”

Jamie đang nhìn chằm chằm vào miệng Alec, nhớ lại cảm giác khi đượcchàng hôn. Quả là một ý nghĩ ngớ ngẩn, đặc biệt là vào lúc này, khi mà chuyệncủa Mary vẫn đang cần được giải quyết, nhưng dường như nàng không thể ngănmình lại.

“Có lẽ ngày mai em sẽ mang trả con ngựa cho chị ấy”, Jamie nói, tự hỏi làmthế nào để có thể khiến chàng hôn nàng lần nữa.

Chàng buông nàng ra và bắt đầu cất bước. Nàng chưa muốn chàng đi vội.“Alec? Chàng nói Daniel cũng nóng tính gần bằng chàng, nhưng chàng đã nóivới em là chàng không dễ cáu kỉnh mà. Đây quả là một sự mâu thuẫn kỳ quặc,chàng không nghĩ vậy sao?”

“Nàng hiểu lầm ý ta rồi”, Alec trả lời. “Ta chỉ nói là mình sẽ không mất bìnhtĩnh với nàng.”

Chàng bắt đầu đi xuống đồi. Jamie nhấc váy lên và đuổi theo chàng. “Vậythì trong trường hợp nào chàng mới mất bình tĩnh vậy?

Chàng không thể cưỡng lại sức cám dỗ của việc trêu chọc vợ mình. Vợchàng dễ mắc bẫy đến không ngờ. Chàng không quay người lại vì không muốn

Page 32: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 214

nàng nhìn thấy nụ cười của chàng. “Trong trường hợp đó là một điều có ý nghĩavới ta. Một điều quan trọng.”

Tiếng thở gấp đầy kinh ngạc của nàng khiến nụ cười của chàng nở rộng hơn.

“Jamie?”

“Có chuyện gì?” Nghe giọng nàng cứ như muốn bóp cổ chàng vậy.

“Đừng có quấy rầy ta nữa.”

Đây sẽ là lời xúc phạm cuối cùng mà nàng nhận từ chàng, “Nghe này,Kincaid, chàng không cần phải nhắc đi nhắc lại rằng chàng thấy em cực kỳ tầmthường. Em hiểu rõ ý chàng”, nàng tuyên bố. “Nếu em bỏ trốn, chàng thậm chísẽ không đuổi theo em, đúng không?”

Chàng không trả lời nàng.

“Chà, dĩ nhiên là chàng sẽ không đuổi theo em rồi. Em chẳng có tí ý nghĩa gìvới chàng nên chàng đâu cần bận tâm, đúng không?”

“Đúng vậy, ta sẽ không đuổi theo nàng đâu.”

Jamie phải cụp mắt nhìn xuống đất vì sợ rằng nếu Alec quay lại, chàng sẽthấy những lời nói của mình đã làm nàng tổn thương đến chừng nào.

Tại sao nàng phải bận tâm đến chuyện chàng có đuổi theo nàng hay khôngchứ? Gã đàn ông này chỉ là một tên mọi Scotland thôi mà, nàng tự nhủ.

“Ta sẽ phái người đi theo nàng.” Cuối cùng chàng cũng quay lại và kéo nàngvào trong vòng tay. “Nhưng vì nàng sẽ không đi đâu cả nên câu hỏi này chẳngquan trọng, đúng không?”

“Em đang bắt đầu thấy ghét chàng lắm rồi đấy, Alec Kincaid.”

“Nàng thực sự nên làm gì đó để sửa đổi cái tính nóng nảy của mình, cô nàngngười Anh ạ.” Chàng khẽ vuốt má nàng. “Cố gắng tránh xa rắc rối trong lúc tavắng nhà nhé.”

Nàng cho rằng câu nói đó giống như một lời chào tạm biệt khi chàng lênngựa và bỏ nàng lại đằng sau, chăm chú dõi theo chàng.

Bàn tay nàng đưa lên má, chỗ Alec đã vuốt ve nàng.

Rồi nàng vươn thẳng vai và bỏ phắt tay xuống.

Nàng gần như ghét chàng. Gần như thôi.

Page 33: Chương 11 N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/jamiecodaucuaanh/jamiecodaucuaanh11.pdfTác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU

Tác Giả: Julie Garwood Người Dịch: Bùi Khánh Vân JAMIE - CÔ DÂU CỦA ANH

www.vuilen.com 215

Jamie nhớ là chàng đã cho phép nàng sắp xếp lại khu bếp. Nàng nhận ra đóchỉ là việc nhỏ, nhưng vẫn là một sự khởi đầu. Rồi đây, khi chàng nhận thấyngôi nhà của mình đã đẹp hơn biết nhường nào, chàng sẽ trở nên tin tưởngnàng.

Jamie giữ thẳng vai và bắt đầu đi lên đồi. Tốt hơn hết là nàng nên bắt tay vàoviệc ngay lập tức.

Nàng mỉm cười với niềm hăng hái đang trào dâng. Alec đã giao cho nàngmột nhiệm vụ.

Chú thích:

(1) Vùng đất ở miền tây bắc nước Pháp, ven biển Manche.