5 Hhc Khoái Phong

Post on 26-May-2015

241 views 1 download

description

daovien.net

Transcript of 5 Hhc Khoái Phong

Khoái PhongThơ: Hà Huyền Chi 

1.Ta ở quê người mài kiếm gãyTuổi mòn, sức kiệt đời rêu rongBao năm lửa hận âm thầm cháyCòn bỏng hồn ta em biết không? 

Thực hiện: Hy-Văn

2.Những tháng mưa mùa trời đất khócLòng trần ướt nhẹp, suối thành sôngTa như sỏi đá từng lăn lócMà vẫn bi thương vẫn não nùng

3.Hạnh phúc từ em cuồn cuộn tớiXô lùi cương giới tới mênh môngPháo đài hệ lụy tan tành ngóiTừ đó ta trên tuyến lửa hồng 

4.Từ đó chiêm bao còn đỏ mặtTin đi, tin tới rộn ràng trôngNhững đêm giao cảm quên trời đấtỞ mỗi dòng riêng một bến chung 

5.Trường văn trận bút cùng mê đắmẤp ủ trong tình cả núi sôngVề lại quê hương trong chiến thắngDễ gì quên được nhục lưu vong 

6.Ta níu cành mong hôn lá nhớÐu dây hoang tưởng giữa phiêu bồngNhững ngày trao gửi yêu thương đóTưởng đến thiên thu vẫn mặn nồng. 

7.Ta ở quê người như cõi tạmHồn đau còn ở với non sôngCó em chia sẻ niềm tâm cảmLà có đầy thêm một cái chung

8.Ta mài nhọn bút thành dao kiếmThơ mãi kiên cường ở thế côngÐêm viết như ngồi trên ghế điệnSau ngày tơi tả gánh đời xong

9.Buồn ta cơm áo hai vai nặngBuồn chuyện ruồi bu nát cộng đồngChia rẽ được mùa cho trái đắngDặm về quê cũ ngút ngàn chông

10.Mỗi lần té ngã ta khôn lớnLại đứng vùng lên chẳng ngại ngùngÐi tiếp lộ trình ta đã chọnDẫu người chung bước chẳng chung lòng

11.Khổ hạnh không làm ta nhụt chíCam go càng tỏ mặt anh hùngChâm ngôn Tự Thắng nơi trường mẹÐã thấm vào xương trắng máu hồng

12.Em đã vì ta cùng chắp cánhVì đời hứng chịu mọi cuồng phongCó em sưởi ấm hồn hiu quạnhNăng lượng ta cần em biết không?

13.Ta ở quê người nuôi nhục nướcKhắc trong tâm phế mối thù chungNăm ngàn năm trước, bao người trướcAnh dũng liều thân há uổng công?

14.Nhìn thử quanh ta nhân nghĩa giảBon chen trục lợi buổi đò đôngVăn quan, võ tướng nhiều tên đãNhớp nhúa quỳ xin miếng đỉnh chung

15.Chẳng lẽ phong gươm vào núi ẩnÔm cần thanh thản kiếp ngư ôngÔm em tình tự, quên thù hậnGác bỏ ngoài tai những bận lòng

16.Quên đã vì quê từng đổ máuVì em, thơ đổ lệ từng dòngEm là hang ổ ta nương náuỞ cuối đường tên, ở ngõ cùng 

17.Tắm gội đời nhau bằng hạnh phúcRu niềm bất hạnh ruỗng hoài mongNhững đêm hoang dã bừng hoa chúcHai đứa cùng reo với lửa rừng.

18.Ta ở quê người như nước lợTưới lên cây héo sớm vun trồngBầy con Mỹ hoá nhanh như cỏCòn nhớ gì đâu gốc Lạc Hồng!

19.Bác sĩ, kỹ sư vô số kểNhững thân tầm gửi, những cành congHân hoan đón nhận đời nô lệNào biết quê nghèo mòn mỏi trông

20.Tiếng mẹ ngô nghê nhai từng chữQuê năm nghìn tuổi cũng là khôngÐám con trôi giạt ngoài lưu xứRồi cũng bèo hoang ở cuối dòng. 

21.Ta ở quê người như phế vậtCó em như một tấm gương trongSoi nhìn thân thế ta thương tậtKhi đứng ngu ngơ giữa cộng đồng

22.Say chửa đủ quên, điên giữa tỉnhTài chưa đến độ, ngộ chưa thôngCuối đời chưa hết thương đời línhTa vẫn dở thằng, vẫn dở ông

23.Tưởng có em rồi yêu chết bỏÐeo nhau du ngoạn khắp Tây ÐôngHưởng mùa trăng mật lừng kim cổÐầy ắp hồn nhau ngọn khoái phong

24.Tưởng có em rồi ta hết khổMưa sầu nắng quái rụng ngoài songAi hay trong gió còn mưa gióCay đắng nằm trong mật đắng lung lung

25.Hạnh-phúc-treo-ngành, em gọi thếLàm tình làm tội cũng cam lòngKhi em trở mặt, tình dâu bểLà lúc trần gian ngợp bão bùng.

hàhuyềnchi

Thực hiện: Hy-Văn