Tủ sách tinh hoa văn học CÔNG CHÚA - linktruyen.com fileKhát vọng hiểu biết và vui...

137

Transcript of Tủ sách tinh hoa văn học CÔNG CHÚA - linktruyen.com fileKhát vọng hiểu biết và vui...

TủsáchtinhhoavănhọcCÔNGCHÚA

Nguyêntác:ThePrincess&TheFoxTácgiả:D.H.Lawrence

Ngườidịch:TừLêTâm,PhươngQuỳnhNhàxuấtbản:NXBHộiNhàVănNhàpháthành:PhươngNam

Khốilượng:154gramKíchthước:12x18.5cmNgàypháthành:09/2011

Sốtrang:204Giábìa:52.000đ

Nguồn:tve-4uType+Làmebook:thanhbt

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Mụclục

TỦSÁCHTINHHOAVĂNHỌC Lờigiớithiệu Côngchúa ConCáo

TỦSÁCHTINHHOAVĂNHỌC

Tinhhoavănhọccủanhânloạinàocũngcầnđượckhámphávàtáikhámphá.Mỗi tácphẩmlớn làmộtxứsởkỳdiệuvàmỗi lần ta tìmđến là thựchiệnmộtcuộcphiêulưuhoanlạc.

Dịchthuật,giớithiệuvàbiênkhảovềnhữngtácphẩmtinhhoasẽmởracáclối cổng dẫn vào những cảnh tượng văn chương khác nhau, qua nhữngkhônggianvàthờigianvừahiệnthựcvừakỳảo.

Khátvọnghiểubiếtvàvuithútrongđờilàbảntínhcủaconngườiởmọinơivàmọithời.Cáctácphẩmvănchươngthậtsựvĩđạiđềumanglạihaiđiềuđó: vui thúvàhiểubiết.Nhưnghiểubiết làniềmvuihiếmkhi tựđếnmộtcáchdễdãi.Cầnđónđợivàhồiđáp.>

Mọitácphẩmtinhhoacầnđượcđónđợivàhồiđáptrongniềmhânhoancótênlà“ĐỌC”.

ĐỌC.Cầmsáchlênvàđọc.Trongsáchcóbạnhiền,cóngườiđẹp,cómọithứ.Dovậy,chúngtôichủtrươngTỦSÁCHTINHHOAVĂNHỌC,xemđónhưcửangõcủahiểubiếtvàniềmvui.

CÓNĂMCỬA:

-KiệtTác:

MỗiKiệt tác sẽ đượcdịch trọn vẹn và giới thiệu cả tác giả lẫn tác phẩmtrongphốicảnhvănhóanhữngđặcđiểmthiếtyếu.

-Tuyển:

Tuyểnchọnnhữngtácphẩmngắncủamộttácgiả,mộtnềnvănhọchaymộtchủđềmangtínhđiểnmẫu(thuộcvòngđờihayvòngmùa)

-KiếnThức:

Nhữngkiếnthứcmàngườiđọchiệnđạicầncó:tràolưuvănhọc,cácnền

vănhọc,thểloại...đượctrìnhbàygọnnhẹ,dễtiếpnhận.

-NghiênCứu:

Cáccôngtrìnhchuyênsâuvềmộtvấnđềvănhọc,mộttácgiảthiêntài,lýluậnphêbình...

-Mới:

Vềcáchiện tượngvănhọcmớixuấthiệncủanướcngoàiđanggâychúýhoặc đoạt các giải thưởng lớn...Mong ước chúng tôi là TỦ SÁCHTINHHOAVĂNHỌCsẽtiếnbướcbềnvữngvàđượcđónnhậnthântình.

Tủsáchđượcbiênsoạnvàdịch thuật từnhữngnhàgiáo,dịchgiảvànhànghiêncứucóuytínvàtâmhuyếtvớivănchương.

NhậtChiêu

Lờigiớithiệu

LàtácgiảđượcnghiêncứunhiềunhấttrongtiếngAnh,chỉsauShakespeare(theoA.Niven)D.H.Lawrencecònlàmộthuyềnthoạiđầynghịchlýcủavănchươngnhânloại.

Con người có thể chất ốmyếu vương bệnh lao ấy đã viết những áng vănchấnđộngthờiđạivớinhữngtưtưởngphảnloạn,bạoliệt,đammêmàcũngđầydịudàng,trắcẩnvàđẹpđếnmêhồn.

D.H.Lawrence(1885-1930)

SinhởNottinghamshire,Anhquốc.

MấtởVence,Phápquốc.

Lawrencelàtácgiảcủamọithểloại,từthơcađếntiểuthuyết,truyệnngắn,tiểuluận,phêbình,dịchthuật...Nổitiếngvớihàngloạttácphẩmthámhiểmcáiđammêcủaconngười trongmọichiềukích thânxácvà tâm linh,đặcbiệtvớitứđạitiểuthuyếtContraivàtìnhnhân(Sonaandlovers,1913)Cầuvồng(TheRainbow,1915)Ngườiđànbàđangyêu(Womeninlove,1920)vàNgườitìnhcủaphunhânChatterley(LadyChatterley’slover,1928).

Ngônngữtáobạo,cuồngnhiệt,vừatụcvừanhã,tràntrềsinhlực,tuôntràoquanhữngbiểutượngthiênnhiênlàmnênmộtLawrencevừahuyềnbítiêntrivừahoangdãnhântình.

Tácphẩmcủaôngvừatựbiểuhiệnvừaphảnchiếusinhlựccủađ

Ôngsinhtrưởngtrongvùngmỏ,làconcủamộtphumỏvàngườimẹkhaokháttrithức.

Chịuảnhhưởngcủangườimẹmê sáchnhưngôngcũngyêuđấtđai thiênnhiênmàumỡhoangdã.Chánghétthếgiớimáymócvôhồnvàmọithứgiảtạotựxưnglàvănminh.

VìlấymộtngườivợĐức,Lawrencebuộcphảirờixứsở,phiêubạtkhắpnơi,

gắnbóvớiniềmkhaokhátkiếmtìmnhữngchântrờimới,trảinghiệmmới.

Nhữngcuộcphiêudubấttậnấyđivàotrongcáctácphẩmlừnglẫycủaông.Ngoài“Tứđạitiểuthuyết”còncóKangaroo(1923)vàConrắncólông(ThePlumedSerpent,1926).

Trongsáng táccủaLawrence,nhiều truyệnngắncủaôngxứngđángđượcxemlànhữngkiệttác.Nhữngtruyệnngắnvĩđại,cóthểnóinhưvậy!

Trongtruyệnngắn,Lawrencevẫngiữđượcngônngữđammêđầysinhlựccủa mình, đồng thời tránh được những thuyết lý dài dòng trong các tiểuthuyếtquádàihơi.

Đề tàivẫnđầychấtLawrence.Xungđộtgiữa thiênnhiênvà thếgiớimáymóc.Niềmtinvàobảnnăng,thânxác,máuthịt.Hoàinghimọinghithứclýtínhvàtậpquánxãhội.

Đặcbiệtvềtìnhdục:“Tôimuốnngườinamvàngườinữcóthểnghĩvềtìnhdụcmộtcáchđầyđủ,trọnvẹn,lươngthiệnvàtrongsạch”(Iwantmenandwomentobeabletothink,fully,completely,honestly,andcleanly).

Côngchúa (ThePrincess)vàConcáo (TheFox) là hai truyệnngắnđầyýnghĩavàmangtínhbiểutượngcao.

NgườicongáiđượcgọilàCôngchúaấydướiảnhhưởngnặngnềcủangườichacuồngtíntinmìnhcaoquý,thuầnkhiết,thượngđẳng.MọingườithìxemcôlàmộtngườiphụnữMỹgiàucó.RồicôgặpngườidẫnđườngMexicovàchuyếnduhànhlênnúi.Trongđêmlạnhtrongtúplềubênhồ,nàngbuôngmìnhtheobảnnăngvàthấtthânvớianhta.Nhưngnàngkhôngmuốnthừanhậnchuyệngiaohoanđónhưmộtsựthậttựnhiên.Điềuđólàmngườiđàhoangdãnổiđiên,cưỡngbứcnàngvàgiamgiữnàng.Ngườitaphảibắnchếtanhtađểgiảithoátnàng.

Thoạttiên,tathấynàngtựahồngườiđẹpngủtrongrừng.Nhưngrồinàng,khônggiốngcổtíchchútnào,khôngmuốntỉnhthức.Ngườiđánhthứcbảnnăngáidụccủanàngphảichết.Nànggiễunhạiđiềugìvậy?Haynàngômgiữđiềugìvậy?

Mộtbênlàquýtộc,datrắng,đồngtrinh,sanggiàu,thượngđẳng,vănminh.

Mộtbênlànúi,rừng,hồ,thổdân,bảnnăngtựnhiên.

ConCáo(TheFox)

Kểvềhaicôgáicoisócmộtnôngtrại.Concáothườnglẻnvàobắtgàámảnhcuộcsốngngănnắpcủahọ.Rồingườilínhtrẻxuấthiện.Anhtagiốngnhưmộtconcáo.Tiêubiểuchothiênnhiênhoangdãnhưngnguyhiểmhơn.Anhtagiếtconchồn,“bắt”mộtcôgáivàđểcuộcchinhphụckhôngbịngăntrở,phảiloạitrừcôgáicònlại.Vàcặptìnhnhânbỏnôngtrạirađi,đếnmộtthếgiớimới.

Tìnhyêuvàcáichết.Concáolàbóngtốimanrợẩntrongmọithứ.Cóthểgiếtnóvàcũngkhôngthểgiếtnó.Vìnóvừagiốngcáichếtvừagiốngtìnhyêu.

NhậtChiêu

Côngcha

ĐỐIVỚICHA,nànglàCôngchúa.ĐốivớicáccậuvàdìởBoston,nàngchỉlàcôbéDollieUrquaharttộinghiệpcủahọ.

Colin Urquhart hơi có máu điên trong người. Ông thuộc một gia đìnhScotlandcổxưavàquảquyếtrằngmìnhmangdòngmáuhoànggia.Dòngmáu của những vị vua Scotland chảy trong huyết quản của ông.Về điểmnày,nhữngngườibàconMỹchorằngôngnàyvậylàthôirồi.Họkhôngthểchịuđựngnổiviệcnghekểmãivềdòngmáuhoànggianàođónhuộmxanhnhữngmạchmáu.Toànbộcâucóvẻgìlốbịchvàlàmộtđiềulàmchongườitađauđớn.Sựthậtduynhấthọcònnhớ:ôngphảilàmộtngườinhàStuart.

Ông làmột người đàn ôngđẹp trai, cặpmắt xanh lơmở rộngdườngnhưđangnhìnvàomộtnơixaxămvôđịnh,mớtócđenmềmmạiphủxòaxuốngcáitránthấpvàrộng,vàmộtthânhìnhhấpdẫn.Thêmvàođólàgiọngnóiquyếnrũchưatừngthấy,đôikhihơitrầmlặngvàthiếutựtinnhưngthỉnhthoảnglạivangrềnvàrổnrảngnhưtiếngđồng.Vậyđó,vậylàbạnđãbiếttấtcảnhữngthứlàmnênsựquyếnrũởông.ÔnggiốngnhưnhữngvịanhhùngCelticcổxưa.Nhưthểôngđangmặcmộtcáiváyxámvớicáitúibằnglôngthúphủphíatrước,đểlộrahaichân.GiọngnóicủaôngnhưvanglêntừquákhứOssianictĩnhlặng.

Đối với nhữngngười còn lại, ông làmột trongnhữngquýôngnămmươituổiđầy thẩmquyềnnhưngkhôngquá ti tiện,hayđivơvẩnnhưngkhôngđếnmột nơi nào, không làmmột điều gì và dứt khoát không bao giờ trởthànhmột thứ gì, tuy nhiên lại được thừa nhận trongmột xã hội tốt đẹpkhôngchỉgiớihạnởlãnhthổmộtquốcgia.

Đếngần40 tuổiôngmới lấyvợ,mộtquýcôPrescottgiàucóđến từNewEngland.Năm22 tuổi,HannahPrescott bịmêhoặcbởingườiđànôngcómáitócđenmềmchưangảxámvàđôimắtxanhtomơmàng.Nhiềuphụnữđãbịmêhoặcnhưthếtrướcnàng.NhưngColinUrquhart,bằngdángvẻrấtlơđãngcủamình,đãnétránhbấtkỳmốiliênhệdứtkhoátnào.

BàUrquhartsốngbanămtrongmànsươngmùvàsựquyếnrũcủachồngbà.Rồi chínhđiềuđóđã làmbà tanmộng.Tưởngnhưbàđang sốngvớimột

bóngmahấpdẫn.Đốivớihầuhếtmọithứônghoàntoànlờđờthậmchímùtịt.Ôngvẫnluônluônquyếnrũ,nhãnhặnvàlịchthiệpmộtcáchhoànhảobởigiọngnóidudương,điềmtĩnh.Nhưngvắngmặt.Khitoànbộconngườiôngởđóthìtâmtríôngkhônghiệndiện.Nhưngườitathườngnói:“Đúnglàmộtkẻtưngtửng”.

ÔnglàchacủacôcongáinhỏmàbàUrquhartsinhhạvàomộtngàycuốiđông,trongnămđầutiênhọlấynhau.Tuynhiênđiềunàycũngkhôngchứngminhđượcgìhơn.Phẩmchấttrữtìnhđầyámảnhvàvẻđẹptraichếtngườicủaôngtrởthànhsựchánngấyđốivớibàsauvàitháng.Ôngnhưmộtkẻchỉbiếtlặplạimộtcáchmáymóc,nhưmộttiếngvọngcósựsống.Dathịtấykhibạnchạmvàodườngnhưkhôngphảilàdathịtcủamộtconngườicó

Thôirồicólẽônglàmộtngườicómáuđiên.Bànghĩnhưthếngayđêmhạsinhcôcongái.

“A,cuốicùngcôngchúanhỏcủatôiđãđến!”ÔngthốtlênbằngthứgiọngCelticdudươngkhànkhàn,giốngnhưmộtlờikinhcầuhânhoan,đungđưađầysayđắm.

Đólàmộtđứatrẻnhỏbé,mỏngmanh,vớiđôimắtxanhkinhngạcmởlớn.Côbéđượcđặt tênthánhlàMaryHenrietta.NgườimẹgọicôlàbéDolliecủamẹ.CònôngluôngọibélàCôngchúacủatôi.

Tấncôngvàoôngthậtvôvọng.Ôngsẽđơngiảnlàmởtocặpmắtxanhbiếc,làmravẻphẩmgiátrongthinhlặngtheokiểuconnítvàmọitranhluậnđềungừnglại.

HannahPrescottkhôngphảilàmộtngườikhỏemạnh.Bàcũngkhôngcómộtkhátkhaophithườngđểsống.Vìvậykhiđứabélênhaibàđộtngộtquađời.

NhữngngườinhàPrescottcảmthấymộtmốioánhậnsâusắcnhưngngấmngầmđốivớiColinUrquhart.Họchorằngôngíchkỷ.Vìvậyhọngừngcáckhoản chu cấp dành cho Hannah chỉ một tháng sau khi an táng bà ởFlorence,saukhihọđãgiụcngườichagiaođứabéchohọmàcuốicùngôngđãtừchốimộtcáchnhãnhặn,dudương.ÔngđốixửvớinhàPrescottnhưthểhọkhôngcómặttrongthếgiớicủaông,khônghiệnhữuđốivớiông,chỉnhưmộthiệntượngngẫunhiênhaynhưnhữngcáimáyhátcầnđượctrảlời.Ôngcótrảlờihọ.Nhưngvềsựhiệnhữuthựcsựcủahọthìôngchưatừngmộtlầnquantâmđến.

Họtranhcãirằngôngkhôngđủtưcáchđểnuôinấngđứabé.Songđiềuđócóthểgâyramộtvụbêbốilớn.Saucùnghọchọncáchđơngiảnnhấtlàgiũsạchông ta ra khỏimối bận tâm.Tuynhiênhọvẫnviết những lá thưhỏithămcặnkẽcôbévàgửichocônhữngmónquàgiảndịlàtiềnmặtvàodịpGiángsinhhayvàongàygiỗcủamẹcô.

ĐốivớiCôngchúa,nhữngngườihọhàngởBostontrongnhiềunămlàmộtthựctếkhôngđángkể.Côbésốngvớicha,vàôngđidungoạnkhôngngớt,thậmchítheonhữngcáchđơngiảnnhất,bằngthunhậptạmổncủamình.VàkhôngbaogiờđếnMỹ.Côbéthayđổibảomẫuliêntục.LúcởÝlàmộtbànôngdân,ởẤnlàmộtcôhầugái,ởĐứclàmộtcônàngnhàquêtócvàng.

Cha và con gái họ không thể bị chia lìa.Ông không sống kiểu ẩn dật.Ởnhữngnơiôngđếnngườitađềuthấyôngtrảtiềnchonhữngcuộcđiệnthoạilongtrọngrồirangoàiăntrưahaydựnhữngbuổitiệctrà,hiếmkhiđiăntối.Vàluônluônmangtheocôbé.MọingườigọicôbélàCôngchúaUrquhartnhưthểđómớilàtênthánhcủacô.

Côngchúalàmộtsinhvậtnhỏbé,liếnthoắngvàưachảichuốt.Tóccôbécómàu vàng sậm sắp sửa chuyển thànhmộtmớ tóc nâumềmmại.Cặpmắtxanhlơhơilồimởto,thậttinhkhônmàcũngthậtvôtư.Côbéluônluônnhưvừamớitrưởngthành.Côkhôngbaogiờthựcsựtrưởngthành.Luônluônlàmộtsựthôngtháilạthườngvàluônluônngâyngô.

Đólàlỗicủachacôbé.

Ônglặpđilặplạivớicô:“Côngchúanhỏcủacha,conchẳngnênchúýquánhiềuđếnmọingười,cảnhữnggìhọnóivàlàm.Ngườitakhônghềbiếthọđanglàmgìvànóinhữnggìđâu.Họhuyênthuyênluônmồmvàhọlàmtổnthương lẫnnhau,và rồihọ thườngxuyên tự làmtổn thươngmìnhchođếnkhihọkhócmớithôi.Nhưngđừngchúýlàmgì,Côngchúanhỏcủacha.Bởivìtấtcảchẳnglàgìhết.Bêntrongmỗingườilàmộtkẻkhác,mộtconquỷkhôngbaogiờbiếtquantâm.Conbócvỏhếtnhữnggìhọnói,họlàmvàhọcảmnhưkhinấuănbóchếttừnglớpcủacủhànhtây.Vàngaychínhcáilõicủamỗingườilàmộtconquỷmàuxanhconsẽkhôngthểbócđiđược.Conquỷmàuxanhnàykhôngbaogiờthayđổi.Nókhônggiờbiếtlotoannhữngđiềuđãxảy raởbênngoàibản thânconngườiđó, tấtcảnhững lờihuyênthuyên,vàtấtcảnhữngngườichồng,ngườivợ,nhữngđứacon,nhữngrắcrốivàâulo.Conbócvỏhếtmọithứkhỏinhữngkẻđóvàsẽthấymộtconquỷmàuxanhsừngsữngtrongmỗingườiđànôngvàmỗingườiđànbà.Conquỷnàylàbảnthểthựcsựcủangườiđànông,làbảnthểthựcsựcủangười

đànbà.Nókhôngquantâmđếnbấtcứai,nó thuộcvề loàiquỷdữvàyêutinh,khôngbaogiờbiếtâncần.Nhưngthậmchínhưvậyrồi,ởđâysẽcònchiaranhữngconquỷtoxáchaynhữngconquỷtitiện,nhữngcôtiênxinhđẹplộnglẫymangcốtyêutinhhaynhữngconquỷhènhạ.Khôngcònphụnữhoàng tộcxinhđẹpnàocòn tồn tại.Chỉcònmìnhcon thôi,Côngchúacủa cha.Con làdòngdõihoàng tộc cuối cùngcủa chaông, làngười cuốicùng,Côngchúacủachaạ.Khôngcònainữa.Chavàconlànhữngngườicuốicùng.Khinàochachếtrồithìchỉcònmìnhcon.Vàđólàlýdotạisao,conyêuạ,consẽkhôngbaogiờquantâmđếnmọingườitrêncõiđờinày.Bởivìnhữngconquỷđóthảyđềutầmthườngvàsuyvonghếtrồi.Họkhôngthuộcvềhoànggia.Chỉcómìnhconlàngườidòngdõi,saucha.Hãyluônnhớđiềuđó.Vàhãyluônnhớrằngđâylàmộtbímậtlớnlao.Nếuconkểvớingườita,họsẽtìmcáchgiếtcon,bởivìhọghentứcvớiđịavịcôngchúacủacon.Đâylàbímậtlớnlaogiữachúngtanghecon.Chalàhoàngtửvàconlàcôngchúacủadòngmáuxaxưa,rấtxaxưa.Vàchúngtagiữbímậtnàychoriêng ta thôi.Và vì thế, con yêu, con phải cư xử vớimọi người thật lịchthiệp,bởiđólàtráchnhiệmnặngnềcủangườicaoquý.Nhưngconkhôngbaogiờđượcphépquênchỉ riêngcon làcôngchúacuốicùng,vànhư thếnhữngngườikháctấtthảyđềukémcaoquýhơncon,tầmthườnghơncon.Hãycưxửvớihọlịchthiệp,nhẹnhàngvàbaodungngheconyêu.Nhưngcon làCông chúa, và họ là thường dân.Đừng thử nghĩ về họ như thể họgiốngcon.Họkhônggiống.Rồiconsẽthấy,họluônluônthiếumộtcáigìđó,thiếumộtdấuvếthoàngtộctônquý,màchỉconmớicó...”

Côngchúahọcđiềunàytừnhỏ-bàihọcđầutiênvềsựtrầmtưtuyệtđối,vềsựmấtkhảnăngthânmậtvớibấtcứaikhácngoàichamình;bàihọcthứhaivềsựlịchthiệpvàlòngnhânđứcmỏngmảnhkhờdại.Vìcôbécònnhỏnênnhữngthứđónhưđãkếttinhtrongtínhcách,trởnênhoàntoànvàrõràngtrongcôkhôngthểlaychuyển,trongsuốtvàcứngrắnnhưphalê.

Bàchủnhàkểvềcô:“Côbéđángmếnđóthậtquálạlùngvàcổhủnhưmộttiểuthưđờixưa,thậtlàmộtembénhỏxíutộinghiệp!”

Nàngluônđứngthẳngngườivàưahoamỹ.Thânhình thonnhỏ, thậmchínhỏ xíu, nàng nhưmột đứa bé bị đánh tráo trong truyền thuyết bên cạnhngười cha to lớn đẹp traimangmáuđiên.Nàng ănmặcđơngiản, thườngkhoáclênngườimàuxanhhoặcxámtinhtếvớinhữngcổáonhỏkiểuMilanđờixưahayvớithứvảilinenthượngphẩm.Nàngcóđôibàntaynhỏkhéoléomàkhichạmvào,nhữngphímpiano,chúngsẽvanglêndưâmcủatiếngđànspinetxaxưa.Nàngthíchmặcáochoàngkhôngtaykhiđirangoàithayvìáokhoác,vàthíchđộinhữngchiếcmũnhỏphongcáchhồithếkỷ18.Làn

dacủanàngcómàutinhkhiếtcủanhữngcánhhoatáonở.

Nàngtrôngnhưthểvừamớibướctừtrongtranhra.Tuynhiên,chođếnngàynàngchết,khôngaicóthểđoanchắcbứctranhlạlùngnàochanàngđãđóngkhungnàngvtừđó,nàngkhôngbaogiờbướcchânranữa.

ÔngbàngoạivàdìMaudđãyêucầuđượcgặpnànghailần,mộtlầnởRomevàmộtlầnởParis.Lầnnàohọcũngbịmêhoặc,bịchạmtựáivàrồibựcbội.Nàngthậttinhtếvàthựcsựlàmộttrinhnữnhỏbé.Cùnglúcđónàngcũngđầyhiểu biết và tự tinmột cách kỳ quặc.Vẻhạmình lạ lùng, quả quyết,cùngvớisựlạnhlẽoriêngtưkhiếnchonhữngbàconngườiMỹtứcđiênlên.

Nàngchỉthựcsựhấpdẫnđốivớiôngngoại.Bằngmộtcáchnàođó,ônggiàđãbịthuphụcvàyêuthươngsinhvậtbénhỏhoànhảonày.Nhiềuthángdàisaukhigặpcháuvề,bàvợlúcnàocũngthấyôngủêtrầmngâm,thươngnhớcháumìnhvàthèmmuốnđượcgặplạicháuxiếtbao.Ônggiàấpủđếncùngmộtniềmvôvọnglànàngsẽđếnsốngchungvớihaiôngbà.

“Cháucảmơnông,ôngngoại.Ôngthậtlàtốtbụng.Tuynhiênôngbiếtrồi,haichaconcháulàmộtcặpcổhủ,mộtcặpcũkỹquáigởchỉsốngtrongthếgiớiriêngcủachúngcháumàthôi.”

Chachonàngnhìn thếgiới - theocáchmộtkẻđứngởngoàinhìnvào thếgiới. Và ông cho nàng đọc sách. Khi mới lớn, nàng đã đọc Zola vàMaupassant, qua đôi mắt của Zola vàMaupassant nàng ngắm nhìn Paris.LớnthêmmộtchútnữanàngđọcTolstoyvàDostoevsky.Dostoevskykhiếnnànglúngtúng.Cònvớinhữngtácgiảkhác,nànghiểuthấuhọnhưsựhiểubiếtcủamộtngườiđànbàtừngtrảilõiđời,chẳnghạnnhưnànghiểunhữngcâuchuyệnDecameronkhichúngđượcviếtbằng thứ tiếngÝcổxưa,haynhững vần thơ củaNibelung. Thật kỳ lạ và phi thường, dường như nàngchạmđếntậncùngmọiđiềubằngmộtsựtinhanhbănggiá,vớitấtcảniềmhânhoanlạnhvắng,khôngcóchúthơiấmcủalửa.Nànggiốngnhưhìnhảnhđứaconbịđánhtráotrongtruyềnthuyếtchứkhôngphảilàconngười.

Điềunàycũngđã tạo ranhữngmốiáccảm lạkỳđốivớinàng.Nhữnggãđiềukhiểnxengựavànhững taykhuânvácởnhàga, đặcbiệt ởParis vàRome,sẽđộtnhiêncưxửvớinàngthậtláoxượcvàthôbạomỗikhinàngchỉcómộtmình.Dườngnhưhọbấtchợtnhìnnàngvớimộtmốiáccảmmãnhliệt. Họ cảm thấy được sự xấc xược lạ lùng ở nàng,một vẻ xấc xược tựnhiên,vôíchđốivớinhữngđiềumàhọbiếtthừa.Nàngquátựtinvàvẻxuânsắc trinh nguyên của nàng không hề tỏa hương.Nàng có thể nhìnmột gã

điềukhiểnxengựacườngtráng,gợitìnhởRomanhưthểanhtalàmộtkẻlốbịchchọccười.NhờZola,nànghếtvềanh.Vàsựhạmìnhđặcbiệtkhinàngralệnhchoanhgiốngnhưthểnànglàmộtsinhvậtxinhđẹp,dễvỡ,làthựctếduynhất,cònanhlàmộtquáivậtlỗmãng,mộtkiểutínhcáchmandãcủanhânvậtCaliban lúng túng trongbùnbên rìamộtaosenhoànhảo, sẽđộtngộtlàmchongườibạnnổiđiênlên,đúngkiểumộtgãởĐịaTrungHảitựhàovềvẻlơtraicủamình,vàvớikẻđóđiềuhuyềnbívềbiểutượngdươngvật làđiềuhuyềnbíduynhất.Và thế làanhchàngđiềukhiểnngựasẽđổingaynétmặthunghãn,ápchếnàngbằngsựghêtởmlỗmãngtànbạocủamình.Vìđốivớianh,nàngchỉcómộtsựxấcxượchồđồ,thểhiệnmộttâmhồncằncỗibêntrong.

Nhữngcuộcchạm tránkiểunày làmnàng sợhãivà làmchonànghiểu rarằngnàngcầncósựhỗtrợtừbênngoài.Quyềnlựctinhthầncủanàngkhôngthểvớitớinhữngkẻhènmọnnày,màchúngcòncósứcmạnhcơbắp.Nàngnhận ranỗicămghétkhónguôicủanhữngkẻnàydànhchomình.Nhưngnàngkhôngđểmấttựchủ.Nànglặnglẽtrảtiềnvàquayđi.

Mặcdùkhoảnhkhắcđóthậtđángsợnhưngnàngđãhọcđượccáchchuẩnbịchochúng.NànglàmộtCôngchúa,mộtnàngtiêntừphươngBắckhôngbaogiờcóthểhiểucơnthịnhnộcủanhữngbiểutượngdươngvậthungdữmàcùngvớinónhữngkẻhènkémcóthểchuyểnsangcămghétnàngcùngcực.Họkhôngbaogiờgâyrachochanàngnhữngđiềutươngtự.VànàngquyếtđịnhcóphầnhơivộirằngchínhdòngmáucủangườimẹNewEnglandtrongnàngđãkhiếnnàngbịghét.Khôngđờinàochỉtrongmộtphútnàngnhìnlạimình bằng cặpmắt thông thái, nhìn nhậnmình cằn cỗi, làmột bông hoakhông cho quả và làmột sự xấc xược quá quắt.Đấy là những gì gã điềukhiểnxengựaởRome nhìn thấy ở nàng.Và anh ta ao ước đè nghiến cáibônghoakhôngchoquảđó.Vẻđẹpbănggiávàuyquyềncủanàngkhiếnanhtrỗilênđammêlàmmộtcuộcnổiloạnđầythútính.

Khinàngmườichíntuổithìôngngoạiquađời,đểlạichonàngmộtgiasảnkếch xù nằm trong tay những người đáng tin cậy có trách nhiệm. Họ sẽchuyểnchonàngthunhậpnàynhưngchỉvớiđiềukiệnmỗinămnàngphảisốngsáuthángtạiMỹ.

“Tạisaohọlạiđặtđiềukiệnđốivớiconchứ?”nànghỏicha.“ContừchốibịgiamgiữmỗinămsáuthángtrờiởMỹ.Chúngtasẽbảohọcứđimàgiữlấytiềncủahọ.”

“Hãy khôn ngoan một tí, Công chúa của cha, hãy thật khôn ngoan đâu.

Chúng ta gầnnhưnghèo rồi và sựman rợ sẽ tấn công ta.Chakhông chophépbấtcứaicưxửthôlỗvớimình.Chaghétđiềuđó.Chaghétđiềuđó!”Đôimắtngườichacháybùnglên.“Chacóthểgiếtbấtcứkẻnàothôlỗvớimình.Nhưngchúngtađangbịlưuđàytrongthếgiới.Chúngtahoàntoànbấtlực.Nếutathựcsựnghèo,tasẽkhôngcònchútsứcmạnhnào,nếuvậychachếtđichorồi.Khôngđâu,Côngchúacủacha.Chúngtasẽlấytiềncủahọvàrồihọsẽkhôngdámthôlỗvớitanữa.Talấytiểnvàtamặcđồvàođểchechắnchotakhỏisựxâmhạicủahọ.”

Thếlàmộtgiaiđoạnmớibắtđầu.BâygiờngườichavàcongáinghỉhèởvùngHồLớnhayởCaliforniahayởmiềnTây-Nam.Chalàmthơ,convẽ.Ôngsángtácnhữngbàithơvềhồnướchaynhữngcâythângỗđỏ,cònnàngvẽnhữngbứchọathanhnhã.Ôngvẫnlàmộtngườiđànôngcócơthểkhỏemạnhyêucuộcsốngngoài trời.Ôngdungoạnvớinàng trongnhiềungày,chèoxuồngvàngủbênđốnglửa trại.CôCôngchúanhỏmongmanhluônluôn ngoan cường, luôn luôn dũng cảm.Nàng có thể cưỡi trên lưng ngựarongruổitrênnhữngconđườngmòntrênnúichođếnkhithấmmệt,tưởngnhưcơthểkhôngcòntồntạimàchỉlàmộtýthứcđangngồitrênlưngchúngựanon.Songnàngkhôngbaogiờđầuhàng.Đếntốingườichacuộnnàngtrongtấmchăntrênchiếcgiườnglàmtừnhữngnhánhthôngcònthơmmùinhựa,nàngnằmđóvànhìnlênnhữngvìsao,khôngmộtchúttathán.Nàngđãhoànthànhvaitròcủamình.

Khinămthángtrôiqua,khinàngtrởthànhmộtphụnữhaimươilămtuổi,rồi bamươi tuổi, nàng vẫn luôn làmộtCông chúa trinh nguyên thanh tú,“hiểubiết”mọithứmộtcáchbìnhthản,nhưmộtngườiđànbàtừngtrải,vàvẫnmảymaynguyênvẹn.Ngườitanóivớinàng:

“Côcó từngnghĩđếnviệccôsẽ làmgìkhichamìnhkhôngcònbêncạnhnữakhông?”

Nàngnhìnngườiđốithoạivớivẻthờơlạnhlẽobíẩn:

“Không,tôikhôngkhinàonghĩvềđiềuđó.”Nàngnói.

NàngcómộtcănnhàxinhxắnởLondonvàmộtcănnhànhỏbéhoànhảokhácởConnecticut,chỗnàocũngcóngườitincẩntrôngcoi.Thườngnàngluitớimộttronghaitổấmnày.Vànàngquenbiếtnhiềungườithúvịthuộcgiớivănchươngnghệthuật.Nàngcònmongđiềugìhơn

Vìthếnămthángtrôiquanhưkhông.Vànàngvẫnmangvẻtiênsakhông

gợi tình,nàngkhông thayđổi.Ở tuổibamươibanàng trôngnhưmớihaimươiba.

Tuynhiên,ngườichangàycànggiàđi,vàngàycàngtrởnênkỳquặc.Giờđâynhiệmvụ củanàng là trở thànhngười giámhộ cho cha trong sựđiênloạn kín đáo của ông. Ba năm cuối đời ông sống trong ngôi nhà ởConnecticut.Ôngthựcsựghẻlạnh,thỉnhthoảngsựghẻlạnhcònđượcgắnthêmcơn thịnhnộhầunhưgiết chết nàngCông chúanhỏ.Bạo lực là nỗikinhhoàngđốivớinàng,làmtannáttráitimnàng.Nhưngrồinàngcũngtìmđượcmộtphụnữtrẻhơnmìnhvàituổi,cógiáodụcvànhạycảm,đểlàmbạnđỡđầnchoônggiàđiênloạn.Vìvậymàsựthậtvềcơnđiêncủaôngkhôngbaogiờđượchélộrangoài.CôCummins,ngườibạngái,cólòngsayđắmchânthànhđốivớiHoàngtử,vàmộtniềmyêumếnlạlùngthoảnghươngvịcủatìnhyêuđốivớiônggiàtócbạcđẹptrainhãnhặnnày,ngườikhôngbaogiờýthứcđượcvềnhữngcơnhungbạomộtkhinóquađi.

Côngchúađếntuổibamươitámthìngườichaquađời.Vàhoàntoànkhôngthay đổi.Nàng vẫn bé nhỏ và giống nhưmột bông hoa không tỏa hươngđángtônquý.Máitócnâumềmmạicủanànggầngiốngmàulôngcủahảily,đượccắtngắnvàrủbồngbềnhquanhkhuônmặtnhưcánhhoatáonở,trênkhuônmặt đó là cáimũi cong cong, tất cả làm thànhmột bức chân dungFlorentinekiểucổđầykiêuhãnh.Nàngcựckỳtrầmmặctừgiọngnói,cửchỉchođếndángđiệu,giốngnhưmộtbônghoanởlặnglẽtrongđêm.VàtừđôimắtxanhcủanàngngườitanhìnthấyánhmắttháchthứcngắnngủibấtdiệtcủaHoàngtử,vàánhnhìnđócònđượctăngthêmvẻmỉamaiquathờigian.Nàng làmộtCông chúa, vàmỉamai thay lại phải nhìn thấymột thế giớikhôngcòncôngchúa.

Nàngthấygiảmbớtcăngthẳngkhichamất,vàcùnglúcđódườngnhưmọithứbốchơixungquanhnàng.Nàngđãsốngtrongmộtngôinhàcaynghiệt,trongbầukhíđiênloạncủangườicha.Bỗngnhiêncănnhànhưđượcdỡđiquanhnàng,vànàngở trongmộtkhônggianmở rộng,nguyênsơ,bao la,thôngtục.

Nàngphảilàmgìđây?Nàngphảilàmgì?Nàngdườngnhưđốimặtvớisựrỗngkhôngtuyệtđối.DuycònlạicôCummins,ngườiđãchiasẻbímậtvớinàng, và niềm saymêvới cha. hực tế làCông chúa cảm thấy sự đammêngườichađiên trongnàngbằngmộtcáchbíẩnnàođóđãdầnchuyểnhầuhết sang choCharlotteCummins trong những năm cuối cùng.Giờ đây côCummins làmạchnguồn lưugiữniềmsaymêđốivớingườiđãchết.Cònnàng,Côngchúa,nànglàmạchrỗngkhông.

Mộtcáimạchrỗngkhôngtrongkhohàngthếgiớibaola.

Nàng phải làm gì đây? Nàng phải làm gì? Nàng cảm thấy rằng vì nàngkhôngthểbốchơivàocõirỗnggiốngnhưrượubốchơi từcáibìnhkhôngđậynắp,nàngphảilàmmộtđiềugìđó.Trướcđâychưabaogiờ trongđờimìnhnàngcảmthấycómộtbổnphận.Khôngbaogiờ,khôngbaogiờnàngcảmthấynàngphảilàmbấtcứđiềugì.Điềuđódànhchonhữngkẻhènkémtầmthường.

Bâygiờkhichađãchết,nàngthấychínhmìnhđangngấpnghébênrìađámđông,chiasẻsựcần thiếtphảilàmmột điềugì đó.Điềuđó cóphầnnhụcnhã.Nàngcảmthấymìnhtrởnêntầmthườnghóa.Cùnglúcđónàngnhậnthấymìnhđangnhìnnhữnggãđànôngbằngánhmắtsànhsỏihơn:ánhmắtcủahônnhân.Khôngphảibởivìnàngcảmthấyhứngthúbấtngờvớiđànônghaybịhấpdẫnbởihọ.Khôngphải.Nàngvẫntuyệtđốikhôngcóhứngthúhaysaymênàovớiđànông.Nhưnghônnhân,thứýniệmđặcbiệtđó,đãlàmchonàngchấpnhậnvàphầnnàoảnhhưởngđếnnàng.Nàngnghĩrằnghônnhân,theoýniệmtrầntrụinhất,làmộtđiềunàngnênlàm.>Hônnhânámchỉmộtngườiđànôngmànàngquenbiết.Nàngbiếthếtmọiđiều.Tuynhiên,trongtâmtrínàng,ngườiđànôngdườngnhưlàmộtthứtàisảnhơnlàchínhbảnthânanhta,làmộtsinhlinhkhácbiệt.

Chanàngquađờivàomùahè,mộtthángsausinhnhậtthứbamươitámcủanàng. Khi tất cả đã qua, điều cần làm dĩ nhiên là đi du ngoạn. Với côCummins.Haingườiphụnữhiểunhausâusắc,nhưngvớinhauhọluônluônlàcôUrquhartvàcôCummins, theobảnnănghọduytrìmộtkhoảngcáchnàođógiữahaingười.CôCumminsđếntừPhiladelphia,xuấtthântừtầnglớptríthức,thôngminhnhưngkhôngđichơixabaogiờ,trẻhơnCôngchúabốntuổivàxemmìnhởđịavịtuyệtđốithấphơn“tiểuthư”.Côcómộtniềmtônkính thiết thađốivớiCôngchúa,ngườimàvớicôdườngnhư trẻmãi,khôngbịảnhhưởngbởithờigian.MỗilầnnhìnthấynhữngđôigiàytinhtếxinhxắnnhỏxíutrongtủcủaCôngchúacôkhôngkhỏicảmthấynhóitrongtimmộtniềmxúcđộnglẫntônkính,vàgầnnhưsợsệt.

Cô Cummins vẫn còn trong trắng, nhưng đôi mắt nâu của cô lộ vẻ ngạcnhiênbốirối.Làndaxanhtái,trongtrẻo,khuônmặtkiểumẫu,tuynhiênởđâykhôngcómộtnétbiểucảmnào,trongkhiCôngchúamangvẻkỳquặctrangnghiêm thờiPhụcHưng.Giọngnói của cô bị nén lại gần như là thìthầm,đâylàhậuquảkhôngthểtránhkhỏitừcănphòngcủaColinUrquhart.Tuynhiêngiọngthầmthìcóđôichútâmđiệukhànkhàn.

CôngchúakhôngmuốnđichâuÂu.NànghướngvềphíaTây.Bâygiờkhichađãmất,nàngcảmthấynàngsẽđivềhướngTây,hướngvềphíaTây,nhưthểsẽmãimãilànhưvậy.Khôngcònnghingờgìnữa,sẽlàtheobướcđạoquâncủaĐếchếđãngừnglạingắnngủiởbờbiểnTháiBìnhDương,giữanhungnhúcnhữngkẻtắmbiểnđắmmìnhtrongnước.

Không,khôngphảilàbờbiểnTháiBìnhDương.Nếuvậythìquángắn.MiềnTâyNamítkhiếmnhãhơn.NàngsẽđiNewMexico.

NàngvàcôCumminsđếnRanchodelCerroGordovàocuốithángTám,khingườitađãbắtđầudạtvềphíaĐông.Nôngtrạinằmbêncạnhmộtconsuốitrên hoang mạc cách chân núi khoảng bốn dặm và cách ngôi làng SanCristobal của người da đỏmột dặm.Đó làmột nông trại dành cho nhữngngười giàCông chúa trả đến ba mươi đô la mỗi ngày cho nàng và côCummins.Nhưngnàngcó thể thuê riêngmộtcănnhànhỏchomình,giữanhữngcâytáotrongvườicâyănquả,vớimộtđầubếpxuấtchúng.Tuynhiêncảhaithườngdùngbữatốitrongnhàkháchlớn.VìCôngchúavẫncònấpủýđịnhvềhônnhân.

Những người khách ở Rancho del CerroGordo thuộc đủ hạng người, trừngườinghèo.Thựctếlàtấtthảybọnhọđềugiàucó,vànhiềungườicònlãngmạn.Vàingườiquyếnrũ,nhữngngườikhác tầmthường,vàingười làdânđiệnảnh,nhìnhayhayvàcũngcóvẻduyêndángtrongsựthôlậucủahọ,vàcónhiềungườiDoThái.CôngchúakhôngthíchngườiDoTháilắm,mặcdùhọ luôn là nhữngngười trò chuyện thúvị nhất.Vì vậynàng cũnghay tròchuyệnvớikháchDoThái,vẽvớinhữngnghệsĩ,vàcưỡingựavớinhữngchàngtraitrẻđếntừtrườngđạihọc,nhìnchungquãngthờigiannàykhálàtươiđẹp.Nàngchưacảmthấyđiềugìđónhưkiểumộtconcákhôngcónướchaymộtconchimkhôngcórừng.Vàhônnhânvẫnhoàntoànlàmộtýniệm.Nàngkhônggắnnóvớibấtkỳgãđànôngtrẻnàoởđây,ngaycảvớinhữngkẻhấpdẫnnhất.

Côngchúatrôngnhưmớihaimươilămtuổi.Vẻtươitrẻcủakhuônmiệngnàng,sựthinhlặng,néttrinhnguyêncủalàndamỏngmanhkhôngthểlàmchonànggiàđi.Chỉduyánhnhìnxuyênthấucủanànglàmchongườitabốirối.Khibịépviếtratuổicủamình,nàngviếtxuốngsốhaimươitámvớisốhairấttháunhưnétránhtrởthànhsốba.

Nhữnggãđànôngđềutỏýmuốnkếthônvớinàng.Đặcbiệtlànhữngchàngtraitừtrườngđạihọchaygợiýxaxôiđiềuđó.Nhưngrồibọnhọđềuthất

bại trước ánhmắtnhạobánggiễu cợt củaCôngchúa.Dườngnhưđốivớinàng,bọnhọcóchútgìngớngẩn,lốbịchvàxấcxược.

NgườiđànôngduynhấtlôicuốnnànglàmộttrongnhữngngườidẫnđườngtênRomero-DomingoRomero.AnhlàngườiđãbánnôngtrạinàychonhàWilkiesonvàomườinămtrướcvớigiáhaingànđôla.Sauđóanhbiếnmấtvàrồixuấthiệntrởlạinơichncũ.BởivìanhlàcontraicủaRomeroLớn,làngườicuốicùngcủamộtgiađìnhTâyBanNhasởhữuhàngdặmđấtđaibaoquanhvùngSanCristobal.Nhưngsựđổbộcủangườidatrắng,sựthấtbạicủaviệckinhdoanhlencừuvàsựtrìtrệcốhữucủadânbảnđịacuốicùngđãđặtmộtmột dấu chấmhết chogia đìnhRomero trên vùnghoangmạc sátchânnúinày.Nhữngngườinốidõigiờđâychỉlànhữngtáđiềnnghèo.

Domingo,ngườithừakế,đãtiêuhếthaingànđôlacủamìnhvàđãtừnglàmviệcchongườidatrắng.Giờđâyanhkhoảngbamươituổi,dángcaovàlặnglẽvớicáimiệngmímchặtkhắckhổvàđôimắtđenảmnão.Nhìntừphíasauanhlàmộtchàngđẹptraicócơthểcườngtrángđầynamtính, làndaphíasaucổsẫmmàuđượctạohìnhrấtđẹp,thểhiệnmộtsứcsốngmạnhmẽ.Tuynhiênkhuônmặtsạmđencủaanhdàivàthảmđạm,đầysátkhí,thểhiệnmộtniềmvônghĩađặcbiệtrõrệt-tínhcáchcủadânMexicosốngởvùngnày.Họmạnhmẽ,trànđầysinhlực.Họcườiđùavớinhau.Nhưngdángvócvàcơthểcủahọthậttrìtrệ,nhưthểkhôngcóchỗnào,khôngmộtnơinàođểsinhlựccủahọpháttiếtra,vàkhuônmặtcủahọthoáihóathànhmộthìnhdạngnặngnềméomó,dườngnhưkhôngcólýdonàođểnótồntại,khôngmangmộtýnghĩabiểucảmcơbảnnào.Chờđợihoặcđểchếthoặcđểđượcaiđóđánhthứcniềmđammêvàhyvọng.Ởtrongvàiđôimắtđenthẳmlàmộttinhchấthuyềnbíđầyámảnh,khóchịu,nghiêmnghịvàđôichútkinhkhiếp,nhưánhnhìncủađầu lâuvàbộxươngbắtchéocủaPenitentes.Họtìmthấylýdotồntạicủamìnhtrongnỗiđọađàybảnthânvàsựphụngthờcáichết.Phongcảnhbaola,xinhđẹpmàcũngchứachấpđầyhậnthù,nơiđãsinhrahọ,cũngkhôngthểmangđếnchohọchútýnghĩatíchcựcnào.Họkhépmìnhlạivàsùngbáicáichếtthôngquaviệctựđàyđọamình.Vẻusầuthầnbítoátratừđôimắthọ.

Thếnhưng,nhưmộtquyluật,nhữngđôimắtđenâmuvàthiếusứcsốngcủangười Mexico, đôi khi đầy thù địch, song đôi khi lại bao dung. Thườngxuyênlàmộtsựđờđẫnthảmhạinhưngcũngcóphútcháysánglênnhưánhmắtcủangườidađỏ.

DomingoRomerogầnnhưlàmộtngườiMexicođiểnhình,vớikhuônmặtdài,tốităm,nặngnềvànhẵnnhụi.Khuônmiệngkhắckhổhungdữ.Đôimắt

màuđenmangtianhìncủangườidađỏ.Chỉduytrongsâuthẳmcủanỗivôvọnglólênánhtựhào,tựtin,haysựgandạ.Mộtđốmsánggiữatốitămcủanỗichánchườngngưngđọng.

Song,chínhsựlóesángnàyđãlàmchoanhtrởnênkhácbiệtvớiđámđôngnhữnggãđànôngkhác.Nómanglạisựnhạycảm,lanhlợitrongđiệubộcủaanhvàmộtvẻđẹptrongphongtháicủaanh.AnhđộimộtcáimũđenchópthấpthayvìchiếcmũlưỡitrainặngnềcủangườiMexico.Quầnáocủaanhmỏng và thanh nhã. Anh im lặng, tách biệt, hầu như chìm vào cảnh vậtnhưng làmột người dẫn đường tuyệt vời. Trí thôngminh đáng kinh ngạcgiúpanhdựbáođượcnhữngkhókhănsắpsửaxảyra.Anhcũngcóthểnấunướng,quỳgốibênđống lửa trạivàphùphépracácmónănbằngđôi taynâugầygòkhéoléo.Lỗilầmduynhấtcủaanhlàanhkhôngsẵnlònggiúpđỡai,anhkhôngthíchtángẫuvàkhôngthoảimái.

Những ngườiDo Thái nói: “Ôi, đừng cómangRomero đi với chúng tôi.Khôngaicóthểcạymộtlờinàotừmiệnggãnày.”

Nhữngdukháchđếnrồiđi,nhưnghọhiếmkhinhìnthấyđượcđiềugì sâusắc. Không ai trong số họ từng một lần nhận ra sự lóe sáng trong mắtRomero,họchưađủtinhtếđểnhìnthấynó.

CôngchúabắtgặptiasánglóelênđóvàomộtngàykhiRomerolàmngườidẫnđườngchonàng.Nàngcâucáhồitronghẻmnúi,côCumminsđọcsách,những con ngựa cột dưới gốc cây.Romero sửa lạimồi trên dây câu. Sửaxong,anhtraonóchonàngvàngướcnhìnnàng.Vàchínhtrongkhoảnhkhắcđónàngbắtgặptiasángtrongmắtanh.Vàngaylậptứcnàngbiếtanhlàmộtquýông,rằng“conquỷ”bêntronganh,màchanàngtừngkể,làmộtconquỷtốt.Vàngaylậptứctháiđộcủanàngđốivớianhthayđổi.

Anhđưanànglênmộttảngđánhìnramộtmặthồtĩnhlặng,xaxalànhữngcâygỗgòn.Lúcnày làđầu thángchín,hẻmnúiđã trở lạnh,nhưngnhữngchiếclá trêncâygỗgònvẫncònxanh.Côngchúađứngtrênmỏmđá,mộtsinhlinhbénhỏtrongdángvẻhoànhảo.Nàngkhoácchiếcáolenmỏngmàuxámmềmmạiômkínngườivàchiếcquầnxámcưỡingựabósátđượccắtthanhlịch.Nàngmangđôibốtđenvàlàntócnâumịnbịđánhrốitungtronggióbêndướichiếcmũnỉmàuxám.Mộtngườiđànbàư?Khônghẳn.Nànglàmộtđứabébịđánhtráotrongtruyềnthuyếthaycáigìđótươngtự,cóthểsờvàotừngđườngnétngaytrêntảngđánày,tronghẻmnúihoanglạnhdựngđứngnày.Nàngthậmchírấtsànhviệcgiữdâycâu.Chanàngđãdạynàngtrởthànhmộtngườiđánhcáthựcthụ.

Romerotrongchiếcáosơmiđenvàchiếcquầnđenthụngbólạitrongđôibốtđingựamàuđen,câucáởxahơnmộttíphíadướinàng.Anhđặtcáimũxuốngtảngđáphíasau,máiđầuđenhơicúivềphíatrướcnhìnxuốngmặthồ.Anhvừacâuđượcbachúcáhồi.Lâu lâu từphíangượcdònganh liếcnhìn lênCôngchúaxinhđẹpngồi trên tảngđá.Anh thấynàngkhôngcâuđượcconnào.

Mộtlátsauanhlặnglẽthudâycâuvàđilênphíanàng.Đôimắtanhsắcsảonhìnngắmdâycâucủanàng,nhìnngắmchỗngồicủanàng.Rồianhlặnglẽđềnghịnàngthayđổimộtchút.Anhđưabàntaynâusạmnhạycảmratrướcmặtnàngrồilùilại,imlặngđứngdựavàocáicây,rồinhìnngắmnàng.Anhđanggiúpnàng từkhoảngcáchđó.Nàngbiếtvànàng thấycảmđộng.Vàtrongmộtkhoảnhkhắccáđãcắncâu.Haiphútsaunàngcâulênmộtchúcáhồilớn.Nàngnhìnquanhtìmanh,đôimắtnànglấplánh,máửnghồng.Khimắtnànggặpánhmắtcủaanh,mộtnụcườichúcmừnglướtquakhuônmặtlạnhlẽođó,rấtnhanh,vớimộtniềmngọtngàobấtthường.

Nàngbiếtlàanhđãgiúpmình.Nàngcảmthấycùngvớisựhiệndiệncủaanhmộtlòngnhântừâmthầmphảngphấtkiểuđànôngđangchờđợinàng,điềumànàngchưa từngbiếtđến trướcđây.Gòmánàngrunrunvàkhuônmặtnàngtrởnênuuẩn.

Sauđó,lúcnàonàngcũngkiếmtìmanhbởilòngnhânkínđáogâytòmòmàanhđãthểhiệntừtậntráitim,lồngngực.Đólàmộtđiềugìnàngchưatừngđượcbiếttrướcđây.

Mộtniềmthânmậtmơhồkhôngtênnhennhómgiữahaiconngười.Nàngthíchgiọngnóicủaanh,dángvẻanh,sựhiệndiệncủaanh.TiếngmẹđẻcủaanhlàTâyBanNhanênanhnói tiếngAnhchậmrãi,hơingắtquãngbằngthứgiọngngânngabuồntẻrơirớtlạitừlốinóiTâyBanNha.Bộdạngcủaanhcómộtsựchínhxáckhônkhéo,hàmrâuluônđượccạohoànhảo,máitóc dày và dài được cột lại gọn gàng phía sau. Chiếc áo đen bằng sợicashmere,dâynịtda lớn,quầnđenrộngtúmlạiởdướibởiđôibốtcaobồithêuhoamanglạichoanhvẻtaonhãkhônggìsánhđược.Anhkhôngđeonhẫnhaykhóabạc.Chỉđôibốtcủaanhđượcthêucònmũigiàyđượcđắpmộtlớpdalộnmàutrắng.Anhtrôngthanhlịch,vẻmảnhkhảnhnhưnglạirấtmạnhmẽ.

Đồngthời,mộtcách tòmò,anhmanglạichonàngcảmgiácrằngcáichếtnhưđangcậnkềanh.Hayphảichăngmộtnửatronganhquáyêucáichết.

Tuynhiênchínhcáicảmgiácđicùngsựchếtcủaanhlạilàmchoanhtrởnên“khảdĩ”hơntrongnàng.

Sovớinhữngngườinhỏbénhưnàng,nànglàmộtngườicưỡingựagiỏi.Ởnôngtrại,ngườitađưachonàngmộtconngựacáihồng,mangmàudađángyêu,đãthuầndưỡngkỹ,vớicáicổthoángđạtmạnhmẽvàlưngtrũngbáohiệu đây chính làmột giống ngựađua nhanhnhẹn.Nànggọi chú ngựa làTansy.Lỗilầmduynhấtcủanàngcũnglànhượcđiểmthôngthườngcủachúngựanày,đólànàngcóxuhướngkíchđộng.

NgàynàoCôngchúacũngdạochơivớicôCumminsvàRomero,trênlưngngựa,đivàonhữngngọnnúi.Có lầnhọđicắmtrạivàingàycùngvớihaingườibạnquentrongbuổitiệc.

CôngchúanóivớiRomero:“Tôinghĩ tôi thíchbangườichúngtađiriêngvớinhauhơn.”

Vàanhthoángnởmộtnụcườiđồngtình.

Cũngthậttòmòlàkhôngmộtngườiđànôngdatrắngnàothểhiệnchonàngthấykhảnănghòanhãtinhtếnhưvậy,sứcmạnhđógiúpnànglặnglẽvượtquanhữngquãngđườngdàidùnàngđãmuốnbỏcuộcgiữachừng,haymệtmỏi, hayTansy bỗng nhiên bị hoảng sợ.Như thểRomero có thể gửi đếnnàngtừsâuthẳmtráitimanhmộtđiểmtựahaymộtsựứngcứu.Nàngchưatừngbiếtđếnđiềunày,vànókhiếnchonànghồihộp.

Rồimộtnụcườithoánghiệnratrênkhuônmặtuuấtcủaanh,đểlộhàmrăngtrắngkhỏe.Nụcườinặnratrênkhuônmặtlàmchonócàngkỳquặcmandã.Đồngthờinhưmộtcáigìđóấmáp,mộtngọnlửacủalòngnhândànhchonàng,làmchonànghânhoantrongtâmkhảmbảnthểCôngchúacủamình.

Rồitiasángâmỉsốngđộngánhlêntrongmắtanh,mànàngđãnhìnthấy,vànàngbiếtlàanhýthứcrấtrõrằngnàngđãthấy.Nótạonênmốigiaocảmgiữahaiconngười,lặnglẽvàtếnhị.Anhcómộtvẻtếnhịnhưphụnữtrongviệcnhậnbiếtnhaukínđáovàmơhồnày.

Vàsựhiệndiệncủaanhchỉmớilàmchoýđịnh“kếthôn”củanàngcấtcánh.Vìmộtvàilýdonàođó,trongnãobộnhỏbélạlùngcủamình,ýđịnh lấyanhkhôngthểlenvàođược.Màcũngkhôngvìmộtlýdorõràngnào.Anhlàmộtquýôngcònnàngthìcórấtnhiềutiềncủachocảhai.Ởđâykhôngcómộttrởlựcthựcsựnào.Vànàngcũngkhôngcómộtquyướcnàocả.

Không,giờđâyđiềuđóđãxảyra,mộtđiềunhưthểhai“conquỷ”bêntronghọcóthểkếthônvớinhau,haycólẽđãlấynhaurồiđó.Chỉduycóhaicáitôi,cáitôicủaquýcôUrquhartvàcáitôicủangàiDomingoRomerovìmộtvàilýdochưatươnghợpvớinhau.Ởđâycómộtniềmthânmậtđặcbiệttinhtếvềmốigiaocảmgiữahọ.Tuynhiên,ítnhấtnàngđãkhôngnhìnrađượcbằngcáchnàomốigiaocảmnàycóthểdẫnđếnhônnhân.HầunhưnàngcóthểdễdànglấymộttrongnhữngchàngtraitừtrườngHarvardhoặctrườngYalehơn.

Thờigian lặng lẽ trôiquavànàngcứđểnó trôiquanhư thế.ĐãvàocuốithángChín,nhữngládươngngảvàng trênđỉnhnúi,nhữngbụicâysồi trởnênđỏrực.Tuynhiênnhữngcâygỗgòntrongthunglũngvàhẻmnúivẫnkhôngbiếnđổ

“Khinàocôrađi?”Romerohỏinàng,vừahỏivừanhìnnàngchămchúbằngđôimắtđentrốngtrải.

“CuốithángMười,”nàngtrảlời,“TôicóhứalàphảicómặtởSantaBarbaravàođầuthángMườimột.”

Anhgiấuđitiasángtrongánhmắt.Nhưngnàngcóthểnhậnthấysựảmnảocôđặctrongkhuônmặtnặngnềcủaanh.

Côngchúaphànnànvớianhnhiềulầnrằngchưaainhìnthấybấtkỳconthúhoangnàoởkhuvựcnày,ngoạitrừnhữngchúsóc,hoặcgiảlàmộtconchồnhôihaymộtconnhím.Chưabaogiờnhìnthấymộtconnai,congấuhaymộtchúsưtử.

“Trênnúicóconvậttolớnnàokhông?”nànghỏi,cóvẻkhônghàilòng.

“Cóchứ,”anhtrảlời.“Ởđócónai,tôithườngnhìnthấynhiềuvếtchânnai.Vàtôicũngthấycảvếtchângấunữa.”

“Nhưngtạisao lạicóngườikhôngbaogiờđược thấynhữngcon thúbằngxươngbằngthịtnhỉ?”Nàngtrôngcóvẻbấtmãnvànuốitiếcnhưmộtđứatrẻ.

“Tạisaoư,tạivìrấtlàkhóđểnhìnthấychúng.Chúngkhôngđểcôđếngần.Côphải thật thinh lặng, chờchúngởnơi chúngxuấthiện.Hoặcmột cáchkháclàcôphảiđitheodấuchâncủachúngrấtxa.”

“Tôikhôngthểchịunổiviệcđikhỏinơinàymàchưanhìnthấychúng:mộtcongấuhaymộtconnai.”

Mộtnụcườinuôngchiềubấtngờxuấthiện>

“À, vậy giờ cô muốn gì? Cô có muốn đi lên trên núi để chờ chúng đếnkhông?”

“Vâng,”nàng trả lời,vừanóivừanhìn lênanhbằngmộtvẻ liều lĩnh,bốcđồng,cươngquyết.

Vàđộtnhiênkhuônmặtanhtrởnênnghiêmnghịvớivẻđầytrọngtrách.

“À,côsẽphảikiếmmộtngôinhà.Vàomùanàybanđêmtrênđósẽrấtlạnh.Côsẽphảiởtrongnhàcảđêm.”Anhnóivớimộtvẻhơichâmbiếm,nhạobáng.

“Chứtrênđókhôngcóngôinhànàohaysao?”nànghỏi.

“Cóchứ.Tôicómộtcáilềucontrênđó,mộtngườithợmỏđitìmvàngdựngnólâurồi.Côcóthểđếnđóngủmộtđêm,vàcólẽcôsẽnhìnthấyvàithứhayho.Cólẽthôichứtôikhôngbiết.Cũngcóthểkhôngcógìhết.”

“Cơhộikhoảngbaonhiêu?”

“À,tôikhôngbiết.Lầntrướckhiởđótôinhìnthấybaconnaiđiuốngnướcvà tôi cũng bắn được hai con gấu trúc. Nhưng có lẽ lần này chúng ta sẽkhôngthấygìhết.”

“Ởđócónướcà?”nànghỏi.

“Ừ,côbiếtkhôngởđócómộtcáiđầmnhỏhìnhtròndướinhữngcâyvânsam.Vànướctantừtuyếtchảyvàotronghồđó.”

“Nócóxakhông?”nànghỏi.

“Cũngkhálàxa.Côcónhìnthấycáiđỉnhđằngkiakhông?”-chuyểnhướngvềphíangọnnúianhgiơnhanhtaychỉvàomộtkhoảngxaphíaTây-“Ngọnnúiđókhôngcócâyxanh,chỉtoànđámàthôi”-đôimắtđentậptrungnhìnvàokhoảngkhông,khuônmặtanhdửngdưngnhưngnhư thểnóđangđau

đớn-“Côđivòngquađỉnhnúiđó,rồicôđixuốngmentheolốimònxuyênquarặngvânsamthìsẽ thấymột túp lều.Cha tôiđãmua lại lớpsỏiđượccholàcóvàngởđótừngườithợmỏlúcbấygiờđãtúngquẫnlắmrồi.Tuynhiênkhôngainhìnthấyvànghaybấtcứthứgìkhácvàcũngkhôngaiđếnđónữa.Chỗđóquácôđộc!”

CôngchúanhìnlêndãynúiRockychễmchệ,hùngvĩ,đồsộ.LúcnàylàđầuthángMườivànhữngcâydươngđãmấtđisắclávàng,trêncao,nhữngcâyvân samvà thôngcũnghóađen sẫm,nhữngmảng lớn lốmđốm từnhữngrặngsồitrênđỉnhnúiđỏnhưmáu.

“Tôicóthểnàođếnđóđượckhông?”nàngquaysanganhhỏivàbắtgặptiasángtrongmắtanh.

Khuônmặtcủaanhnghiêmtrang,đầytinhthầntráchnhiệm.

“Côcóthểđi.Tuynhiêntrênđỉnhnúicótuyếtđấyvàtrờilạnhkinhkhủngvàcôđơnkinhkhủng.”

“Tôithíchđi.”Nàngnóimộtcáchkiênnhẫn.

“Đượcthôi,côcóthểđinếucômuốn.”

TuynhiênnàngkhôngdámchắcnhàWilkiesoncóđểmìnhđihaykhông,ítralàđimộtmìnhvớiRomerovàcôCummins.

Songtínhbướngbỉnhthuộcvềbảnchất,mộtsựbướngbỉnhhơinhuốmmàuđiênloạnđãchiếmlĩnhnàng.Nàngmuốnnhìnthấynúinonđếntậncùngbíẩncủanó.Nàngmuốnhạmìnhngủ trongcái túp lềudướinhữngcâyvânsam, bên cạnh hồ nước xanh biếc. Nàng muốn nhìn thấy những con thúhoangvôtưlựthathẩnquanhmình.

Nàngnói:“ChúngtôisẽbảovớinhàWilkiesonlàchúngtôimuốnthựchiệnmộtcuộcdungoạnquanhhẻmnúiFrijoles.”

ChuyếndungoạnquanhhẻmnúiFrijoles làmộtđiều rấtđỗibình thường.Nókhôngquávấtvả,khônglạnhlẽo,khôngcôđơn.Họcóthểngủlạitrongcănnhàgỗcònđượcdânnơiđâygọilàkháchsạn.

Romeronhìnnàngthoángchố>

Anhtrảlời:“NếucômuốnnóivậythìcôcứđimànóivớibàWilkieson.Tôichỉbiếtbàtasẽnổiđiênlênvớitôinếutôiđưacôlêntậntrênnúiđếncáichỗđó.Vàtôisẽđilênđótrướcvớingựathồhàngđểmangthậtnhiềumềnvàbánhmì.Có thể côCummins không thể chịu đựngnổi đâu.Có thể cổkhôngchịunổi.Đósẽlàmộtchuyếnđigiannan.”

Anhvừanóivừasuynghĩ theođúngkiểunóinghiêmnghịmàngắtquãngcủadânMexico.

“Khôngsaođâu!”BỗngnhiênCôngchúatrởnênrấtquảquyếtvàcứngrắnmột cách đầy uy quyền. “Tôi muốn làm điều đó. Tôi sẽ thu xếp với bàWilkieson.RồichúngtasẽlênđườngvàothứBảy.”

Anhlắcđầuchậmrãi.

“TôisẽđilênđóvàoChủnhậtvớingựathồvàmền,”anhnói.“Khôngthểđisớmhơnđược.”

“Đượclắm!”nànghơicóvẻgiậndỗi.“VậythìchúngtôisẽkhởihànhvàothứHai.”

Nàngghétbịaingăntrởchodùchỉlàmộtýkiếnnhỏxíu.

Anhbiết rằngnếuanhbắtđầumang túiđồ lên trướcvàoChủnhật từ lúcbìnhminh,anhcũngphảiquayvềrấtkhuya.Tuynhiên,anhđãđồngýrằnghọsẽlênđườngsángthứHailúcbảygiờ.CôCumminsngoanngoãnđượclệnhchuẩnbịmọithứchochuyếnđiđếnFrijoles.VàoChủnhật,Romeroxinnghỉmộtngày.Anhvẫnchưaquaylại lúcCôngchúađãnghỉngơivàotốihômđó.TuynhiênđếnsángthứHai,khinàngđangthayđồ,nàngnhìnthấyanhmangđếnbaconngựađếntừbãiquâyngựa.Nàngphấnchấnlêntrôngthấy.

Đêmđã trởnên rất lạnh.Đãnhìn thấybăng tuyếtbámbên rìacácmươngchứanướctướitiêu,nhữngconsócchạynhảydướiánhnắngvànằmđóvớiđôimắtcâmlặngmởtokhắckhoải,lạnhtêngười,hầunhưkhôngthểchạynổinữa.

“Chúngtôicóthểđitừhaiđếnbangày.>

“Tốtlắm.VậythìchúngtôisẽkhônglolắngchocôchođếnthứNăm.”BàWilkieson,mộtphụnữtrẻtrungvàđầynănglựcđếntừChicago,nói.”Với

lại,”bànóithêm,“Romerosẽchămsóccô.Anhtarấtđángtincậy.”

Mặttrờiđãmọctrênhoangmạckhihọlênđườnghướngvềphíanúi.Mặttrờilàmchonhữngbụicâygaivàngảiđắngmangmộtmàuxanhxámnhưmàucủacát,tỏalênmộtvẻtuyệtđẹpquanhhọ.Bênphíatayphảichỉthấylậplòebóngcủanhữngngôinhàbằnggạchcủangườidađỏ,bằngphẳngvàhầunhưvôhìnhtrênmặtđất,thumìnhtrongcõiriêngcủachúng.Ởdướikialànôngtrạivànhữngtáncâygỗgòncaovútmềmmạinhưbông,đỉnhcâyphủvàngrựcrỡdướibầutrờixanhngắthoànhảo.

MùathuđãnhuộmmàulênnhữngvùngđấttuyệtđẹpcủamiềnTây-Nam.

Bangườiđinướckiệukhoanthaidọctheoconđườngmòn,hướngvềphíamặttrờiđangtỏaánhvàngtrênnhữngdãynúiđồsộđensẫm.Sườndốcvốnđãcóchútsắcvàngcủacây,giờđây lạiđượcnhuộmvàng lầnnữabởi tiasángmặt trời,dướisắcxanh lơ lạnh lẽocủabầu trời.Nhữngcondốcphíatrước vẫn còn chìm trong bóng đêm, với những bụi sồi đỏ và những câydươngvàngmờ ảo, những cây thôngxanh thẫmvà đá cómàuxanhxám.Trongkhiđó,hẻmnúivẫytrànđầymộtvẻthẳmđen.

Họcưỡingựathànhhàngtừngngườimột,Romerođiđầutiêncưỡitrênlưngmộtconngựaô.Cảngườianh toànmàuđen, làm thànhmộtmộtdấuđenlung linh trongvẻxanhxaomongmanhcủakhungcảnh,nơimà thậmchínhữngcâythôngnhìntừxacũngmangmộtsắcxanhnhợtnhạthơncảmàuxanhnguyên thủycủachúng.Romerocưỡingựa trong im lặngquanhữngbụigailưathưa.Côngchúađitiếptheotrênconngựacáimàuhồng.VàcôCummins,cóvẻthiếuvuikhiphảicưỡingựa,đisaucùngtronglànbụixámmànhữngngườiđi trước tung lên.Thỉnh thoảngconngựahắthơimộtcáilàmcôhoảngsợ.

Tuynhiênhọđangđinướckiệuêmái.Romerokhôngbaogiờnhìnquanh.Anhcóthểnghethấyâmthanhcủavóngựatheosau,vàđólànhữnggìanhcầnbiết.

Suốtquãngđường, anhgiữngườihướngvềphía trước.Vàvới conngườitoànmộtmàuđen thờơ, luôn luôn táchkhỏinàngđó,Côngchúadấy lênmộtcảmgiáclạlùnglàmìnhkhôngảovệ,xenlẫnniềmhãnhdiệnmơhồ.

Họđếngầnmột condốc thấp trònnhợt nhạt, điểmxuyết bởi những chópthôngthấpvànhữngbụituyếttùng.Nhữngconngựađinướckiệulengkenggiữanhữngmỏmđá.Thithoảngmộtbụicâygailớnnởnhữngcụmhoaxốp

nhẹnhưbông,vàngtươitắn.Sauđóhọxuyênquabóngđêmxanhthẳmrồitrèolênmộtcondốcđứnglổnnhổnđá,vớitoànbộthếgiớicònlạixanhxaonằmcáchbiệtphíasauvàbêndướihọ.RồihọrơivàothâmucủahẻmnúiSanCristobal.

Consuốiđầynướcvàchảyxiết.Thithoảngnhữngchúngựalạitúmlấymộtnắmcỏ.Conđườngmònhẹpdầnvàngàycàngnhiềusỏiđá.Nhữngtảngđáchụmvàonhau,trờicàngtốivàlạnhlẽokhinhữngchúngựaleolêncao,caomãi,nhữngthâncâyrậmrạptrongbóngđêm,lặnglẽsiếtchặtlấyhẻmnúi.Rồihọởgiữanhữngcâygỗgònthẳngtắp,trònvànhẵnnhụiởtrênmộtđộcaophithường.Trênđầuhọ,nhữngđỉnhcâygỗgònvàngươmvàtrờivẫnđầynắngtrêncaokia.Nhưngởchỗhọđứng,nơinhữngchúngựađanglenquacáctảngđávàbịnhữngthâncâylàmtrầytrụa,bóngxanhthẳmvẫnbaotrùm,bêncạnhtiếngnướcchảylànhữngchuỗihoamàuxámcủahàngcâyông lão,đâyđó lànhữngbônghoamỏsếunhỏxuống từngchùmgiữa sựhỗnđộnvàđổnátcủavùnghoanglạnhnày.VàmộtlầnnữatráitimCôngchúacảmthấysựgiálạnhkhinàngnhậnrasựhỗnđộncủamụcnátvànỗituyệtvọngẩnchứatrongnhữngcánhrừngnguyênsinh.

Họlộixuốngdướidòngsuốilàmnướcvăngtungtóerồitrèolênnhữngtảngđávàmen theo lốimònởbờbênkia.ConngựaômàRomerođangcưỡidừnglạinhìnxuốngmộtthâncâyđổvớivẻgiễunhại,rồinhẹnhàngbướcqua.ConngựahồngcủaCôngchúatheosaumộtcáchcẩntrọng.NhưngchúngựamàudahoẵngcủacôCumminshơiquantrọnghóavấnđềvàphảiđivòng.

Trongsựimlặngbaotrùmđểdànhchỗchotiếnglengkengcủanhữngchúngựavàtiếngnướclấpxấpkhingựatheođườngmònbăngquadòngsuối,họtiếptụctiếnlêncaohơntrongbóngtốirậmrạpchichítcủahẻmnúi.Đôikhi,lúcbăngquasuối,Côngchúaliếcnhìnlêntrênvàtráitimnàngthótlạitronglồngngực.Vìởtrêncaokia,trêntậnthiênđàng,nhữngđỉnhnúiđượcchiếu vàng chói lọi, rải rác những rặng linh sam thẫmmàu, rõ ràng nhưnhữngđóathủytiênlốmđốmnổibậttrênnềncaoxanhtrongtrẻomàungọclambêntrênbóngrâmxanhthẫmnơiCôngchúađangđứng.Vànàngbắtlấynhữngchiếc lásồiđỏnhưmáukhiconngựacủanàngbăngquamộtsườndốcrộng,chúngựakhôngmảymayhaybiếtnàngcảmthấynhữnggì.>

Họđãlênkhácao,thỉnhthoảngđượcnhấclêncaohơncảhẻmnúi,đitrongnhữngrãnhthấpngaybêndướiđỉnhnúilốmđốmvàngtrênchóp.Vàrồimộtlầnnữahọđẫmquadòngsuối,nhữngconngựabướcrónrénquanhữngthâncâydươngyếuớtbịgãyđổngổnngang,bấtngờchúngbịmất thăngbằng

trongmộtkhốiđálớn.Conngựađenđộtngộthiệnraphíatrướcvevẩyđuôi.Côngchúađểconngựacáicủamìnhtựtìmlốiđirồinàngcũngxuấthiệntừtiếngvóngựalốccốc.Nàngcưỡingựađisátsauconngựaô.Vàrồivọngđếnmộttiếnghuyênnáođiêncuồngkinhkhiếpcủaconngựamàudahoẵngđằngsau.CôngchúakịpbắtgặpkhuônmặtuámcủaRomeronhìnquanh,bằngmộtcáinhìncủaquỷdữ,trướckhinàngcũngvộinhìnquanh,vàthấyconngựamàudahoẵngđanglếtnhữngbướckhậpkhiễngởnhữngtảngđáphíaxa,vớimộtđầugốivàngsẫmgiờđâynhuộmđầymáuđỏ.

“Nósắpkhuỵuxuốngrồi!”côCummimsgọilớn.

Romerođãxuốngngựavàvộivãchạyxuốngđườngmòn.Anhkhẽsuỵtconngựadahoẵngvàbắtđầuxemxétvếtcắttrênđầugốinó.

“Nócóđaukhông?”côCumminsthốtlênđầylolắng,vàcôcũngvộivãtrèoxuống.

“Ôi trờiơi!”cô la lênkhinhìn thấymáuchảy từnggiọtxuốngchânngựamảnh khảnhmàu vàng sẫm, “Kinh khủng quá!”Cô nghẹn ngào và khuônmặttrởnêntrắngbệch.

Romerovẫncẩnthậnxemxétđầugốicủaconngựa.Rồianhđểnóbướcđivàibước.Saucùnganhđứngthẳngngườilênvàlắcđầu.

“Khôngtệlắm!”anhnói.“Khôngcógìbịgãyhết.”

Anhcúigậpngườitrởlạixemxétđầugối.RồianhnhìnlênCôngchúa.

“Nócóthểđitiếp,”anhnói.“Khôngquátệđâu.”

Côngchúaimlặngnhìnxuốngkhuônmặtuuấtcủaanh.

“Cáigì,tiếptụcđinữasao?”côCumminslalên.“Cònbaonhiêulâunữa?”

“Khoảngnămgiờnữa!”Romerotrảlờicụtngủn.

“Nhữngnămgiờđồnghồ!Mộtconngựavớiđầugốiquè!Vàngọnnúidựngđứng!Tạisaochứ!”

“À,đúng,trênđónúisẽhơidốc.”Romerovừanóivừađẩymũvềphíasauvànhìnchằmchằmvàođầugốiđangchảymáucủaconngựa.Nóđangđứng

đó trongnỗichánngán.“Nhưng tôinghĩconngựanàysẽ làmđược thôi,”anhchàngnóithêm.

“Ôi!” côCummins gào lên, đôimắt sáng đong đầy cảm xúc bất ngờ củanhữngdònglệchựcrơixuống“Tôisẽkhôngnghĩđếnviệcđitiếpnữa.Tôisẽkhôngcưỡinólêntrênđóđâu,chobaonhiêutiềncũngkhôngđinữa.”

“Tạisaokhông?”Romerohỏi.

“Nósẽđauđớnlắm.”

Romerolạicúigậpngườibênđầugốiconngựa.

“Cólẽchỉbịđauchútítthôi,”anhnói.“Nhưngnócóthểđiđược,châncủanósẽkhôngkhónhọclắmđâu.”

“Cáigì!Cưỡinónămgiờđồnghồlênnhữngdốcnúi?”côCumminslalên.“Tôikhôngthể.Tôichắc làkhôngthể làmđiềuđóđược.Tôisẽdẫnnóđimộtđoạnxem thửnócóđiđượckhông.Nhưng tôikhông thể cưỡi lênnóđược.Tôikhôngthể.Hãyđểtôiđibộ.”

“NhưngCumminsthânmến,Romerođãnóinósẽổnthôimà,>

“Tôibiếtnósẽđauđớnlắm.Ôi,tôikhôngthểchịunổiđiềuđó.”

KhôngthểlàmgìđượcvớicôCummins.Ýnghĩvềsựhànhhạloàivậtluônđưacôvàocơnkíchđộng.

Họdẫnconngựamàudahoẵngđibộvềphíatrướcmộtquãng.Nóđicònkhậpkhiễnghơntrướcnữa.CôCumminsngồitrênmộttảngđá.

“Tại sao, thật đau đớn khi nhìn thấy nó như vậy!” cô gào lên. “Thật tànnhẫn!”

“Một látnữanó sẽhếtkhậpkhiễng thôi,nếucôđừngquáchúýđếnnó,”Romeronói.“Bâygiờnógiảranhưthế,ravẻkhậpkhiễngbởivìnómuốncônhìnthấy.”

“Tôikhôngnghĩnócóthểđónggiảđược,”côCumminsnóimộtcáchchuachát.“Chúngtađềunhìnthấynóbịđauđớnthếnàomà.”

“Khôngđauđớnnhiềuvậyđâu,”Romeronói.

GiờthìcôCumminslặngimđầyáccảm.

Mộtsựngưngđọng.Nhómngườivẫnởđó,lặnglẽtrênđườngmòn,Côngchúa ở trên lưng ngựa, cô Cummins ngồi trên tảng đá, Romero đứng imthànhmộtkhốiđenthẫmxacáchbêncạnhconngựamàudahoẵngđanggụcxuống.

“Được rồi!” Sau cùng anh ta bất thần nói. “Tôi nghĩ là chúng ta quay vềthôi.”

Vàngaylậptứcanhnhìnlênconngựacủamìnhđanggặmcỏ,sợidâycươngcủanókéolêdướiđất.

“Không!”Côngchúalalên.“Ôi,khôngđâu!”Giọngcủanàngvanglênthethévừathấtvọngvừatứcgiận.Sauđónàngdằnlònglại.>

GiọngcôCumminsvanglênđầynghịlực.

“Hãyđểtôiđưaconngựavềnhà,”cônói,cùngvớilòngtựtrọnglạnhlẽo,“cảhaicứđitiếpđi.”

Đáplạicôchỉcósựimlặng.Côngchúanhìncôchằmchằmbằngánhmắtchâmbiếm,gầnnhưtànbạo.

“Chúngtachỉmớiđikhoảnghaigiờ,”côCumminsnói.“Tôikhôngphiềntínàonếutựmìnhđưaconngựanàyvềnhà.Nhưngtôikhôngthểcưỡilênnó.Tôikhôngthểđểnóchởmìnhvớicáiđầugốiđó.”

Mộtlầnnữachỉcósựimlặngchếtchóctrảlờicô.Romerovẫngiữvẻdửngdưng,hầunhưtrơtrơ.

“Vậythìrấttốt,”Côngchúanói.“Côsẽđưaconngựavềnhà.Côsẽổnthôi.Cóthểkhôngcógìxảyravớicôđâu.Hãynóivớihọrằngchúngtôiđitiếpvàsẽquayvềvàongàymai-hoặcngàykia.”

Nàngnóigiọnglạnhlẽovàrànhmạch.Vìnàngkhôngchịunổiviệcngườitangăncảnmình.

“Tốthơn là tất cảđềuquayvềvà sẽđivàomộtngàykhácvậy,”Romero

khôngràngbuộcnói.

“Sẽkhôngbaogiờlàmộtngàynàokhác,”Côngchúahétlên.“Tôimuốnđitiếp.”

Nàngnhìnthẳngvàoanh,vàbắtgặptiasánglấplánhtrongmắtanh.

Anhhơinhướngvailên.

“Nếucômuốn,”anhnói.“Tôisẽđivớicô.NhưngcôCumminscóthểcưỡiconngựacủatôiđếncuốihẻmnúi,vàtôisẽdắtconngựamàudahoẵng.Sauđótôisẽquaylạivớicô.

Mọichuyệnđãđượcsắpđặtnhưvậy.CôCumminslấyyênngựacủamìnhđặtlênconngựaô,Romeronắmdâycươngconmàudahoẵng,vàhọbắtđầuđi ngược trở lại.Công chúa cưỡi ngựa chậm rãi đi tiếp, lên trên cao,mộtmình. Lúc đầu nàng cảm thấy oán giận cô Cummins rằng cô đã quá mùquángtrongmọiviệc.Nàngcứđểconngựadẫnmìnhđitheoýthíchcủanó.

NỗioánhậnbấtthườngđóđưaCôngchúa,khôngmộtchútýthức,vượtquaquãngđườngkhoảngmột tiếngđồnghồ.Lúcnàynàngđãbắtđầutrèo lênkhácao.Conngựavẫnbướcđềuđều.Họhiệnratrênmộtcondốcchơivơivàkhónhọcxuyênqualốimòncónhữngcànhdươnggiònlàmtrầytrụa.Gióthổiqualàmchomộtvàicâydươngcàngtrởnêntrơtrụi.Nhữngcâykhácrung rungnhững chiếc lá trònvànghươm tinhkhôi,gầnnhư những cánhhoa,trongkhicondốctrướcmặtphủmộtmàuvàngmịnmàng,xốpnhẹnhưbông,xốpnhư lôngcáovàng rực,vàvàngnhưmàucủanhữngbông thủytiênsốngđộngtronggióvànhữngngọnnúicaođượcchiếuánhhuyhoàng.

Nàng ngừng lại và ngoái nhìn về phía sau.Những con dốc tuyệt đẹp bêncạnhlấmchấmsắcvàngvàđencủanhữngcâyvânsam,nhưhìnhnhữngconđạibàngcâmbặt,vàánhsángphủtrùmlênchúng.Xuyênquakhehởcủahẻmnúi,nàngcóthểnhìnthấyvùngsamạchìnhquảtrứngmangmộtmàuxanhnhợtnhạt,vớivếtnứtcủahẻmnúiRioGrandemởrađenngòm.Vàởxahơnnữa,nhữngngọnnúixanhnhư láchắncủa thiênsứ tậnnơiđườngchântrời.

Vànàngnghĩvềcuộchànhtrìnhcủamình.NàngchỉcònlạimộtmìnhvớiRomero.Nhưngrồinàngcảmthấyrấtvữngtinvàochínhmình,vàRomerokhôngphảilàhạngngườicóthểlàmmọithứchốnglạiýchícủanàng.Đâylàýnghĩlúcbanđầucủanàng.Vànàngđãấpủmộtkhaokhátđãđịnhtừ

trước làsẽvượtquarìanúiđểnhìn thấysựhỗnmangsâu thẳmbên trongdãyRocky.VànàngmuốnđicùngRomero,bởivìđốivớinàng,anhcómộtsựtươnghợplạlùngnàođó,ởđâydườngnhưcómộtmốiliênhệlạkỳgiữahaiconngười.CôCumminsdùsaođinữachỉlàmộtnốtnhạcnghịchtai.

Nàngcưỡingựađitiếpvàcuốicùngcũnghiệnratrênphầnthungcủađỉnhnúi.Phía trênnànglàmộtđỉnhđákhổnglồ lõmxuốngvànhữngthâncâymàuxámtro trơ trụi -nơiđầumútcủađỉnhnúiđốimặtvớibầu trời.Gầnbênnànglàmộtcâyvânsamlởmchởm,đenthẫmvàrậmrạp,cònngaydướichânnànglàthunglũngcủađỉnhnúi,mộtthuũngnhỏbằngphẳngvớinhữngđámcỏúavànhữngcâydươngvàngđứnglặngcâm.Dòngsuốihẹp,nướcchảyxiếtmảnhnhưmộtsợichỉgiăngqua.

Đólàmộtthunglũngnhỏhaynhưmộtcáivỏsòmàtừđódòngsuốirótranhẹnhànglenlỏivàonhữngtảngđáthấpgiữanhữngcâycaotronghẻmnúi.Chungquanhnànglàmộtcảnhtượngêmdịuhệtcõitiên,cỏúamịnmàng,khu rừng dương thânmảnh dẻ nhỏ xuống những cụm xốp vàng ươm.Vàdòngsuốimỏngmảnhchảyvắtquađámcỏhoangvuđó.

Đây là nơimà người ta có thểmong chờ những con nai và hươu con vànhữngthúhoangkhác,vìnơiđâygiốngnhưmộtthiênđàngnhỏbé.ĐâylànơimànàngsẽđợiRomerovàhọsẽdùngbữatrưaởđây.

Nàngnớiyênngựalôixuốngđất làmnókêu lên loảngxoảng,rồinàngđểchoconngựađithathẩnvớimộtsợidâythừngdàibuộcnơicổ.Tansytrôngđẹplàmsao,mộtchúngựahồnggiữathảmlávànggiốngnhưnhữngchiếcđĩađồng lấp loáng trênmặtcỏúa.Côngchúamặcmộtchiếcáo lenmỏngnhẹmàuvàngnhạt,nhưmàucỏ,vàquầnđingựaphagiữahaisắcnâuvàcamtinhkhiết.Nàngtrôngthậthợptrongkhungcảnhnơiđây.

Nànglấygóiđồăntừcáitúinhỏđeotrênyênngựa,trảimộttấmvảinhỏvàngồiđóđợiRomerođến.Rồinàngnhómmộtđốnglửanhỏ.Rồinàngănmộtquả trứngnướng.Rồinàngchạyđuổi theoconTansy lúcnàyđang lơngơgiữadòngsuối.Rồinàngngồinghỉdướiánhnắng,đắmmìnhtrongsựtĩnhmịchcủakhurừngdương,vàchờđợi.

Bầutrờicómàuxanhlơ.Đồngcỏtrênsườnnúimềmmạivàmịnmàngnhưở cõi tiên.Nhưngở trên cao xa kia là những con dốc khổng lồ nhấp nhônhững cây vân sam hình chiếc lông chim nhọn đầu đen thẫm, lởm chởmnhững thâncâychếtmàuxám trênnềnđáxámxịt, và lấm tấmđốmvàngđen.Ngọnnúithậtxinhđẹpnhưngdữdội,tànnhẫnvàthôkệch,nhưngcũng

chứatrongnónhữngkhoảnhkhắcêmdịu.

Nàngnhìn thấyTansyhoảng sợ,vàbắtđầubỏ chạy.Haidánghình trôngnhưbóngmatrênlưngngựahiệnlêntừnhữngcâyvânsamđenthẫmbăngquaconsuối.Đólàhaingườidađỏquấntrongnhữngcáimềnbằngcottonmàuxámnhạt,trôngnhưnhữngxácướpđangngồitrênlưngngựa.Súngcủahọthòratrênyên.Họcưỡingựathẳngđếnchỗnàng,đếnđốnglửanhỏcủanà>

Khi lạigần,họvẫnquấnmềnmàchàonàng,nhìnngắmnàngmộtcách tòmòbằngnhữngđôimắttốităm.Máitócđencủahọrốibù,nhữngbúitócdàicuộntròntrênvaibámđầyrác.Họtrôngcóvẻmệtmỏi.

Họxuốngngựagầnngọnlửanhỏ-dùthiếuthốnnhưngnhìncũngralàmộtchỗcắmtrại-cởitấmmềnđangquấntrònquanhhông,tháoyênrakhỏihaiconngựanhỏ,giảiphóngchochúngrồingồixuống.Mộttronghaigã,gãtrẻhơn,nàngđãtừnggặp,gãkiacóvẻkhágià.

“Côchỉcómộtmìnhthôià?”gãtrẻtuổihỏi.

“Romerosẽđếnđâyítphútnữa,”nàngvừanóivừaliếcnhìnraconđườngmònsaulưng.

“À,Romero!Côđichungvớiy?Côđiđâuvậy?”

“Đivòngquacáiđỉnhnày,”nàngnói.“Cònhaingườiđiđâu?”

“ChúngtôiđixuốnglàngPueblo.”

“Vậylàđisănà?Haingườiđilâuchưa?”

“Đúngvậy.Chúngtôiđinămngàyrồi.”Gãdađỏtrẻtuổimỉmcườivuvơ.

“Cóbắtđượcgìkhông?”

“Không.Chúngtôithấydấucủahaiconnai-nhưngkhôngbắtđượcgì.”

Côngchúađểýthấymộtbọctokhảnghicộtdướiyênngựa-chắcchắnđólàmộtconnaiđãđượcgóighémkỹ.Nhưngnàngkhôngnóigì.

“Haianhhẳnlàlạnhlắm,”nàngnói.

“Đúngvậy,banđêmtrờirấtlạnh.Vàchúngtôiđói.Chưacógìđểăntừđêmqua.Đồănđãxơi”Vàmộtlầnnữa,gãlạicườicáinụcườivônghĩađó.Bêndướilàndanâu,haigãđànôngcóvẻtiềutụyvàđói.Côngchúalụctìmthứcăntrongnhữngcáitúitreoởyênngựa.Ởđócònmộttảngthịtheoxôngkhói-phầnchânsaucỡtrung-vàmộtvàiổbánhmì.Nàngđưachohọvàhọbắtđầuxiêntừngláttrênnhữngquecủidàinướngtrênđốnglửa.KhiRomerocưỡingựaxuốngdốcanhnhìnthấyđịađiểmcắmtrạinhỏbéđó:Côngchúatrongchiếcquầnđingựamàucam,máitóccộtbằngchiếckhănlụamàunâuvàxanhlơ,ngồiđốidiệnvớihaimáiđầuđenthuicủahaigãdađỏphíabênkiađốnglửa,mộttronghaigãđangngảngườivềphíatrướcnướngthịt,haibímtóclủnglẳngủrũ.

Romero cưỡi ngựa lại gần, khuônmặt vô cảm.Nhữnggã da đỏ chào anhbằngtiếngTâyBanNha.Anhtháoyêncương,lấythứcăntừnhữngcáitúirồingồixuốngbênđốnglửavàbắtđầuăn.Côngchúađiđếndòngsuốiuốngnướcvàrửatay.

“Cócàphêkhông?”gãdađỏhỏi.

“Khôngmangtheocàphêkhiđikiểunàyđâu.”Romeronói.

Họlưulạikhoảngmộtgiờhaynhiềuhơndướiánhnắngbantrưaấmáp.RồiRomerođóngyênchonhữngconngựa.Nhữnggãdađỏvẫnngồichồmhổmbênđốnglửa.RomerovàCôngchúacưỡingựarađi,lờichào“Tạmbiệt!”củahọvớihaigãdađỏrơirớtlạikhihọbăngquaconsuốiđivàokhurừngvânsamrậmrạp,nơimàtừđóhaihìnhbónglạđãhiệnlên.

Khihọchỉcònmộtmìnhvớinhau,Romeroquaysangnhìnnàngthậtlạ,vớimộtkiểunàngkhôngthểhiểunổi,mộttianhìncứngrắntrongánhmắt.Vàlầnđầutiênnàngbắtđầutựhỏinàngcóquyếtđịnhhấptấpquáchăng.

“Tôihyvọnganhkhôngphiềnđimộtmìnhvớitôi,”nàngnói.

“Nếucômuốnvậy,”anhtrảlời.

Họhiệnradướichândốc trọc lóckhổng lồcủađỉnhnúiđá,nơicónhữngcâyvân samhéokhôđứng rải rác, lởmchởmnhưnhững cọng lôngdựngđứngtrênmộtconheoxámđãchết.RomeronóinhữngngườiMexico,haimươinăm trướcđãhỏa thiêungọnnúinàyđểđuổinhữngngườida trắng.Cáidốctrơtrọixámxịtcủađỉnhnúimanghìnhmộtxácchết.

Lốimònhầunhưbiếnmất.Romerotìmkiếmnhữngcáicâymànhữngngườigácrừngđãđánhdấu.Vàhọtrèolêncondốchìnhxácchếthoanglạnh,giữanhữngcâyvânsamhéomàuxámtrobịgiólàmđổ.GióbỗngnổilênàoạttừphíaTây,thổitrênmiệnghẻmnúihìnhcáiphễu,ngọngióđếntừhoangmạc.Và trước mắt họ là vùng hoang mạc, như một ảo ảnh mênh mông hơinghiêngvềhướng tây, bao la, vàngvọt, kéodài xahút vượt quahẻmnúihìnhphễu.Côngchúahầunhưkhôngnhìnđượchết.

Trongmộtgiờđồnghồnhữngconngựagấpgáp leo lênngọndốc,nhữngcặpđùichămchỉbịthúcgiụctrèolêncao,hơithởdồndập,vàlạitrườnlên,lại quờ quạng, bám víu cao dần, cao dần trên bức tường xiên xanh thẫm.Trongkhiđógiócứthổigiốngnhưmộtcỗmáykhổnglồ.

Saumột giờ họ vẫn cònđang tìmđường leo lên đỉnh dốc, thực sự khôngcáchchithúcngựalênđượcnữa.Vâyquanhhọchỉtoànmộtmàuxámchếtchóc;nhữngconngựalầnmòtừnglốiđiquanhữngxáccâyvânsamxámbạc.Tuynhiênhọđãgầnđếnđỉnhrồi,đếngầnđỉnhcaonhấtrồi.

Thậmchínhữngchúngựacũngnhưgấpgáphơntrongsựcốgắngcuốicùngnày.Chúngđivòngvèoquanhữngmảnhrừngvânsamgầnđỉnhnúi.Chúngvộivãcốthoátkhỏicơngiótolớnghêgớmnhưmộtcỗmáy,gầmrútànbạovà lạnh tê tái.Cứ thế,bướcxuyênquamànđêmcủabóngcây,họhiện ratrênchópnúi.

Trướcmắthọgiờđâykhôngcòngìngoàinúi,nhữngngọnnúisừngsững,đồsộnằmởdưới, làmthànhmộtvùnghỗnmangkhổnglồ,trốngrỗngkhôngmột chút sinh khí hay linh hồn. Tuyết trắng phủ thành gò đống bên dướinhững cây vân sam hình lông chim dựng đứng đen thẫm gần đó. Nhữngthung lũngbằngđáhoang lạnh lõmxuống.Nhữngđỉnhnúi trònvànhữngđỉnhnúiđáxámxịtmanghìnhcái lưngcongoằnxôđẩynhaucáinàynốitiếpcáikhácnhưmộtlũtộiphạmbịcòngtay.

Cảnh tượng khiến Công chúa khiếp đảm. Nó thật quá sứcman dã. Nàngchưatừngnghĩrằngnócóthểmandãnhưthếnày,phảnđờinhưthếnày.Vàgiờ đâymột trong nhữngước vọng của nàng đã được thỏamãn.Nàng đãnhìn thấynó,nhìn thấycái lõi thô thiển,ghêgớm,kinh tởmnhất củadãyRocky.Nàngđãnhìnthấynóchínhởnơiđâyngaydướimắtrongvẻkhủngkhiếpđồsộkhổnglồcủanó.

Và nàngmuốn quay về.Đúng vào khoảnh khắc này nàngmuốn quay về.

Nàng đã nhìn thấu cõi thâm hiểm của những dãy núi. Nàng bị khiếp sợ.Nàngmuốnquayvề.

NhưngRomerovẫn tiếp tụcđi tới, trên sườnkhuấtgiócủacánh rừngvânsam,trênphầnhõmcủangọnnúi.Anhquayquanhìnnàngrồigiơbàntayđenđủichỉvềphíamộtcondốc.

“Đấylàchỗngườithợmỏtìmvàng,”anhnói.Đólàmộtđốngmàuxámgầncáihanglớngiốngnhưhìnhcáilỗ.Vànhìnnócóvẻsạchsẽ.

“Mớixâygầnđâythôià?”Côngchúahỏi.

“Không,lâulắmrồi,haimươi,bamươinăm.”Anhgòcươngngựavànhìnnhữngngọnnúi.“Thấykhông!”anhnói.“Đólàconđườngmòncủanhữngngười giữ rừng -men theo những ngọn núi, lên đến đỉnh, cứ đi theo conđườngthìsẽđếnthịtrấnLucynơicóđườngbộdonhànướcxây.Chúngtađixuốnglốinày-chỗnàykhôngcóđường-hãynhìnrađằngsaungọnnúiđó-côcónhìnthấymộtđỉnhcaokhôngcócâycốimàchỉmộtítcỏphủlơthơkhông?”

Cánhtayanhnângcao,bàntaynâuchỉvềphíatrước,đôimắttốitămnhìnxuyênthấuvàokhoảngkhôngkhianhcưỡilênconngựaôđivòngvèoxungquanhnàng.Lạlẫmvàlinhtínhvềmộtgìghêgớm,dườngnhưnàngnhậnthấyconquỷởtronganh.Nàngsữngsờvàhơikinhtởm,ởtrênđộcaonày,nàng không thể nhìn thấy gì hơn nữa. Duy chỉ có một con đại bàng đổihướngtrênbầutrời,vàtiasángtừphíaTâysoirõnhữnghìnhthùbêndướianh.

“Cóthểnàolạiphảiđixanhưvậynữakhông?”Côngchúahỏi,yếuớt,hờndỗi.

“Ồ,phảichứ!Nhưnggiờtấtcảdễdàngrồi.Khôngcònkhónhọcnữa.

Họđitheotriềncủađỉnhnúibênphíamạnkhuấtgiótrongbóngrâm,đilêncaorồiđixuống thấp.Khônggian trởnênrất lạnh.Sauđó lốimònlại tạothànhnhữngbậcthanglêndốcvàhọhiệnratrênmộtđườngnúihẹpvớihaibênbờdốcnúikhổnglồtrơntrượt.Côngchúathấysợ.Trongmộtkhoảnhkhắc nàngnhìn ra xa và thấy hoangmạc, nhữngđỉnh núi điêu tàn, rồi lạihoangmạc,rồinhữngđỉnhđáxanhthẫmđượcchiếusángnhợtnhạttrảirộngbaolaxatắpởdướichânmình,cứmênhmônghéohắtnhưthếchođếntậnđường chân trời phía Tây. Cảnh tượngmang vẻ siêu thực và kinh khủng

trongsựlậplòe,tànúacủanó,trongvẻmênhmôngtrơntrượtdạtđếntậnphươngTây.Nàngkhông thểchịunổiđiềuđó.Phíabên tráinàng làhàngđốngnúikhomlưngnặngnhọc,đồsộ,sừngsững.

Nàngnhắmmắtlạivàđểchoýthứccủamìnhbốchơitanbiến.Conngựacứtheolốimònmàđi.Đimãivàđimãi,tronggiólạnh.

Họxoaylưngvềhướnggió,mặthướngvàotrongnúi.Nàngnghĩhọđãlạckhỏiđườngmòn,lốiđidườngnhưtrởnênvôhình.

“Khôngđâu,”anhnói,đưataychỉ.“Côkhôngthấynhữngcáicâybịđánhdấusao?”

Vàcốgắnglấylạitỉnhtáo,nàngcóthểthấyđượctrênthânmộtcâyvânsamhéomàuxámnhạtnhữngdấuvếtđãcũmàcólẽlàvếtcủamộtcáirìuđãvạtđimộtmảngcây.Nhưngởtrênđộcaonày,trongcáilạnhnày,vớicơngiónày,nãobộcủanàngđãbịtêliệt.

Họlạirẽmộtlầnnữavàbắtđầuđixuốngdốc,anhbảonàngrằnghọđãrờiconđườngmòn.Nhữngconngựadòdẫmtrênnhữnghònđálunglay,trơntuộtđưahọđidầnxuốngphíadưới thấp.Trờiđãvềchiều,mặt trời chiếumộtcáchgượnggạo,sánglênởthấpphíathiênđường-đãvàokhoảngbốngiờchiều.Nhữngconngựabướcđềuđều,chậmrãinhưngvẫnbướngbỉnhhướng về phía trước. Không khí mỗi lúc một lạnh hơn. Họ đang ở giữanhữngđỉnhnúi trì độnvànhững thung lũnghình lòng chảovới sườndốcđứng.Trongnàngrỗngkhông,ngaycảý thứcvềRomerocũngkhôngcòntồntại.

Anh xuống ngựa và đến giúp nàng trèo ra khỏi yên. Nàng gần như lả đinhưngvẫncốkhôngđểlộrasựyếuđuốicủamình.

“Chúngtaphảitựtrượtxuốngởđây.Tôisẽdắtnhữngconngựa.”

Họđangởtrênđỉnh,vàtrướcmặtlàmộtcáidốcchênhvênhdựngđứngphủđầy cỏ úa tắm trong ánh nắngmặt trời phía Tây.Ngọn dốc đứng và lõmxuống.Côngchúatưởngnhưnàngbắtđầubịtrượt,vàbăngxuốngnhưmộtchiếcxetrượttuyếtđangrơivàomộtcáihõmtrũngsâuhoắmvĩđại.

Nhưngrồinànglấylạibìnhtĩnh.Đôimắtnàngcháylênánhquảquyếtvàbịkíchthích.Ngọngióđuổitheosaulưngnàng.Nàngcóthểnghethấytiếngrítcủanhữngcâyvânsamởdướiđáy.Nhữngđốmtuyết trắngvướng trên

mánàngkhimái tóc tungbay.Nhìnnàngnhưmộtsinhvậthoangdã thầnthoạinhỏbé.

“Không,”nàngnói.“Tựtôisẽdắtngựa.”

“Vậythìhãycoichừngđểnókhôngtrượtxuốngngaytrênđầucô,”Romeronói.Vàanhbướcđinhanhnhẹnxuốngcondốcsâuhoắmnhợtnhạtđó,nhảytừtảngđánàysangtảngđákhác,đi trêncỏvàtheodấutừnglốimònnhỏvạchxiênxẹo.Conngựacủaanhnhậpnhổmtừngbướctrượttheoanh,đôikhi ngừng lại câmbặt, hai chân trước trì níu lại như chối từ khôngmuốnbướctiếp.Ởdướiconngựa,anhnhìnlênvàkéothắtlưngnónhẹnhàngnhưcổvũchosinhvậtnày.Vàmộtlầnnữaconngựadậmmạnhhaichântrướcxuốngvàcuộctrượtdốclạitiếptục.

Côngchúacũngbắtđầubằngthứnghịlựcliềulĩnhmùquáng,bằngmộtsựlảođảovẫncònchútnhanhnhẹn.VàRomero, liêntụcnhìnraphíasauđểxemnàngrasao,nhìnthấynàngdaođộngđixuốngdướinhưmộtloàichimnhỏbélạlùng,cáiquầnđingựamàucamnhảynhót,nhấpnháynhưbướcchâncủaloàivịt,vàmáitóccủanàngcộtbằngchiếckhăntaymàuxanhlơvàdabò,bólạithànhtừngvòngvàtừngvòngnhưmộtloàichimđầuxanhlơ.Conngựacáimàuhồngnhấpnhổmvà trơn tuộtphíasaunàng.NhưngCôngchúađixuốngvớimộtvẻbạoliệtbấtchấp,mộtđiểmnhỏbéchóilọitrongcái lỗsâuhoắmvĩđạibênsườnngọnnúiđen.Thậtbénhỏ làmsao.Nhỏnhưquả trứngchimmỏngmảnh.Nó làmcho tâmtríRomero trởnêntrốngrỗngvớinỗikinhngạc.

Nhưnghọphảiđixuốngtiếp,rakhỏicơngiólạnhlẽolêthê.Nhữngcâyvânsamđứngphíadưới,nơiđólàmộtdòngsuốinhỏlổnnhổnđásỏi.Romerocứđâmxuống,đixuốnghoài theođườngzíczắc.Vàởphíasau, trêndốc,Công chúa nhỏ bé chói sáng cũng phập phồng lướt xuống, nắm đầu dâycươngdắtconngựacáibốnchânìạchtrôitheo.

Cuốicùngthìhọcũngđiđượcxuốngdưới.Romerongồitrongánhmặttrời,dướinhữngcơngió,bêncạnhmộtvàibụidâurừng.Côngchúađếngần,đôimánàngrựclên,đôimắtthẫmxanhcủanàng,thẫmhơnmàukhăntrênmáiđầu,sôinổilạkỳ.

“Chúngtađãthànhcông,”Romeronói.

“Vâng,” Công chúa đáp, thả dây cương xuống đất và ngồi phịch lên cỏ,không thể thốt lênđược tiếngnàonữa,không thểnghĩ thêmđượcchútgì

nữa.

Nhưng,ơntrời,họđãrakhỏicơngióvàđangởdướiánhnắng.

Trongmộtvàiphútýthứcvàquyềnnăngquaytrởlạivớinàng.Nànguốngmộtítnước.Romerođangcoisóccácyênngựa.Rồihọtiếptụclênđường,dắtnhữngconngựađithêmmộtđoạnnữaxuốngđáyconsuốinhỏbé.Sauđóhọcóthểtiếptụccưỡinó.

Họcưỡingựalầntheobờsuốiđixuốngmộtthunglũngcókhurừngdươngrậmrạp.Gióthổiquanhữngthâncâykendày,khẳngkhiu,trơnnhẵnnhợtnhạt.Mặttrờichiếusánglấploángtrênchúng,vànhữngchiếcládươnghìnhcáiđĩavẫynhữngcungbậcmáymóckỳquặc,tuônranhữngtiasángvàngtrướcmắtnàng.Nàngcưỡingựatrongánhvàngchóilóatuônrađó.

Sauđóhọđivàovùngtốităm,vàobóngtốicủanhữngvânsamđầynhựa.Những cành câyhungbạo chựcnhưmuốn lôi nàngngãngựa.Nàngbuộcphảioằnmìnhđểtrườnqua.

Nhưngrồihiệnramộtcáigìgiốngnhưmộtconđườngmòncũ.Vàcùngmộtlúchọhiệnradướiánhmặttrờibênrìakhurừngvânsam,ởđócómộttúplềunhỏ,dướiđáythunglũngnhỏbétrơtrọilổnnhổnsỏiđá,vàmộtcáiđầmhìnhtrònnướcxanhthắm,xanhthậtxanh.Mặttrờichỉvừamớirờikhỏinơiđây.

Thậtra,khinàngđứngđóthìbóngtốiđãphủtrùmlêntúplềuvàlênnàng,họ đang ở trongmột cảnh u ám thảm đạm lúc chạng vạng. Trên đầu họ,nhữngđỉnhnúivẫncònsángchói.

Đólàmộttúplềutồitàn,gầnnhữngcâyvânsam,vớinềnnhàbằngđấtnungvà cánh cửakhông cóbản lề.Ởđó cómột chiếcgiườngngủbằnggỗ, bakhúcgỗđãđượccưađểngồinhưghếđẩu,vàmột lòsưởi,khôngcònchỗchobấtcứthứgìkhác.Túplềunàykhómàchứanổihaiconngười.MáilềubịtốcnhưngRomerođãchặnlênđónhữngcànhcâyvânsamcứngcáp.

Sựbẩnthỉukỳlạcủakhurừngnguyênsinhlan trànkhắpnơi,sựbẩnthỉucủanhữngcon thúvànhững thứchúng thải ra, sựbẩn thỉu củahoangdã.Côngchúanhậnthấysựghêtởmđặcbiệtđốivớichúng.Nàngcảmthấymệtmỏivàlảđi.

Romero vội vàng gommột nhúm cành cây khô, nhómmột ngọn lửa nhỏ

tronglòsưởi,rồiđirangoàichămsócchonhữngconngựa.Côngchúalơđãng,máymócnhennhữngquecủivàođốnglửa,vàbằngmộtvẻngơngẩn,nhìnvàoánhlửachóisáng,sửngsốt,mêhoặc.Nàngkhôngthểnhómmộtđốnglửalớn,nócóthểlàmtúplềubốccháy.Vàkhóichầmchậmbốcratừốngkhóiđắpbằngbùnvàđáxiêuvẹo.

KhiRomerođivàovớinhữngbaodayênngựavàyênngựa,treochúnglêntrên tường,nơinàngCôngchúanhỏbéđangngồi trêncáighếgỗ trước lòsưởiđổnát,hơấmnhữngbàn taynhỏbé trênđốmlửa lấp lánh, trongkhichiếcquầnđingựacủanàngcũngchóisángnhưmộtđốmlửakhác.Nàngđangởtrongtrạngtháingẩnngơ.

“Côcómuốnmộtítrượuaymộtíttràbâygiờkhông?Hayđợiănsúpluôn?”anhhỏi.

Nàngđứnglênnhìnanhbằngánhmắtsángchóimêmụ,dườngnhưchỉhiểumộtnửa,màusắcrựcrỡửnglênmánàng.

“Mộtíttrà,”nàngtrảlời,“vớimộtítrượuhòavớinó.Ấmđunnướcđâurồinhỉ?”

“Chờđó,”anhnói.“Tôisẽđilấy.”

Nàngvớilấycáiáokhoácphíasauyênngựarồitheoanhđirangoài.Trờibênngoàinhưmộtcáibátúpđầybóngtối.Nhưngtrênbầutrờivẫncònánhsáng,vànhữngcâydươngrọisángtrênđỉnhnúinhưnhữngánhlửachóilọi.

Nhữngconngựađanggặmcỏgiữavùngsỏiđá.Romerotrèolênmộtđốngđáxámvàbắtđầunhấcnhữngkhúcgỗvànhữngtảngđára,chođếnkhianhmởđượccáimiệngcủamộtcôngtrìnhxâydựngcũđãbỏhoangcủangườithợmỏ.Đólàkhodựtrữcủaanh.Anhlấyranhữnggóimền,chảonấu,mộtcái bếp ga cắm trại nhỏ, một cái rìu, một bộ đồ nghề đi cắm trại thôngthường.Anhnhanhnhẹn,mạnhmẽvà trànđầysinh lực.Điềuđó làmchoCôngchúahơimấttinhthần.

Nànglấymộtcáichảovàđixuốngaolấynước.Mặtaophẳnglặngvàhuyềnbí,mangmàuxanhlácâysâuthẳm,chưakểđếnnướcởđâytinhkhiếtvàcóthểnhìnthấyrõnhưmộttấmgươngsoi.Chỗnàymớilạnhlàmsao.Thậtkỳảovàcũngthậtđángsợ.

Nàngcúimìnhrửasạchcáichảo,néđểnướckhỏilàmướtcáiáokhoácđen.

Nàngcảmthấycơnớnlạnhnặngnềđènặnglêntrênnàng,bóngtốinhưdồnhếttrọnglượngcủanólênnàng,đẩynàngkhuỵungã.Mặttrờiđãrờiđỉnhnúiđikhỏi,đểnànglạidướibóngtốisâuthẳm.Chẳngbaolâunữanósẽđènghiếnnàngxuốnghoàntoàn.

Tiasáng?Haylàánhmắtnàođangnhìnnàngtừbênkiabờước?Nàngnhìnchămchămnhưbị thôimiên.Vàbằngconmắt sắcsảonàngnhận ragiữatranhtốitranhsángdánghìnhnhợtnhạtcủamộtconmèolôngngắnđimấpmérìanước,nhợtnhạtnhưnhữnghònđáphíađốidiệnmànónhảyqua.Vànónhìnnàngbằngđôimắtphảnquanglạnhlẽo,bằngvẻmảimiếtlạlùngvàsựkinhngạcbănggiákhôngbiếtsợlàgì.Cáimõmcủanóhấtvềphíatrước,đôitailônglávểnhlênmạnhmẽ.Nónhìnnàngbằngmộtsựtòmòthúvật,mộtthứgìđógiốngnhưquỷdữvàvôliêm.

Nàngcửđộngthậtnhanhvàlàmđổnước.Chỉtrongtíchtắc,sinhvậtđóđimất,ngườinónhấpnhôchạytrốn,nhưngdángđithậtkỳlạvàmềmmại,vớicáiđuôinhỏngắncũn.Cóvẻlôicuốn.Chưakểcáicáchnónhìnchămchúcóvẻquáiđảnvàbănggiá.Nàngrùngmìnhvìlạnhvàsợhãi.Nàngđãhiểuđủrồivẻkhiếphãivàghêtởmcủasựhoangdã.

Romeromangvàonhữnggóimềnlàmgiườngvàbộđồnghềcắmtrại.Bêntrong túp lềukhôngcócửa sổđã tốimòmò.Anh thắpđèn lồng rồi lại rangoàivớicáirìu.Nàngnghetiếnganhđangchẻgỗkhinàngnhómthêmcủivàobếpnấunước.Khianhđivàovớimộtômđầynhữngbógỗsồithìnàngvừachotràvàonướcsôi.

“Ngồixuốngđimàuốngtrà,”nàngnói.

Anhrótmộtítrượuvàonhữngtáchmen,rồicảhaingồiimlặngởhaiđầukhúcgỗ,nhấmnhápthứchấtlỏngnónghổivàthỉnhthoảngbịkhóilàmho.

“Tahãyđốtnhữngthanhgỗsồinày,”anhnói.“Chúnghầunhưkhôngtạokhói.”

Anhkỳlạvàtáchbiệt,khôngnóigìngoạitrừnhữngđiềucầnnói.Cònnàngcũngcáchbiệtkhôngkémgìanh.Họdườngnhưởxacáchnhau,thuộchaithếgiớikhácbiệt,giờđâyhọđangởquágầnnhau.

Anhmởmộtgóiđồtrảigiườngra,trảicáimềnvàtấmdacừulêncáigiườngg

“Cônằmxuốngnghỉmộttíđi”anhnói,“đểtôinấubữatốicho.”

Nàngquyết định sẽ làmnhưvậy.Quấn chiếc áokhoácquanhmình, nàngnằmxuống giường, quaymặt vào tường.Nàng có thể nghe tiếng anh sửasoạnbữatốibênbếpganhỏ.Chẳngbaolâunàngngửithấymùisúpanhnấu,vàchẳngbaolâusaunàngnghethấytiếngxèocủagàrántrênchảo.

“Cômuốnăngiờkhông?”anhhỏi.

Bằngmộtchuyểnđộngcắmcảu,tuyệtvọng,nàngngồidậy,buôngmáitóc.Nàngcảmthấynhưbịdồnvàochântường.

“Đưanóđâychotôi,”nàngnói.

Đầutiênanhđưachonàngmộttáchsúpđầy.Nàngngồigiữađốngmền,ănmộtcáchchậm rãi.Nàngđangđói.Rồi anhđưanàngmột cáiđĩamencónhữngmiếnggàránvàthạchlýchua,bơvàbánhmì.Đồănthậtngon.Khihọănmóngà,anhphacàphê.Nàngkhôngnóimộtlời.Nỗioángiậndângtràotrongnàng.Nàngđãbịdồnvàochântường.

Khibữatốiđãxonganhrửađĩa,laukhôvàcấtchúngcẩnthận,nếukhôngthìsẽkhôngcònchỗđểdichuyểntrongcáitúplềutồitànnày.Nhữngcâygỗsồitỏarahơiấmvàsựsángsủadễchịu.

Anhđứngyênmộtlúc,hơibốirối.Rồianhhỏinàng:

“Côcómuốnđingủliềnkhông?”

“Muốn,”nàngđáp.“Anhsẽngủởđâu?

“Tôisẽlàmgiườngngủởchỗnày,”anhchỉvàophầnnềnđấtdọctheobứctường.“Bênngoàithìlạnhlắm.”

“Vâng,”nàngnói.“Tôinghĩtrờilạnhđấy.”

Nàngngồibấtđộng,mánónglên,đầynhữngsuynghĩmâuthuẫn.Vànàngnhìn anh trong khi anh gấp những cáimền trên nền nhà, cho tấm da cừuxuốngdưới.Rồinàngđirangoàitrờiđêm.

Nhữngngôisaothậtlớn.SaoHỏangựbênrìangọnnúi,cảthếgiớinhưánhmắtcháyrựccủamộtconsưtửđanglấyđà.Nhưngchỗnàngđangđứnglại

thẳmsâu, sâu rất sâu trongmột cái hốđen.Trong sự im lặngkhắcnghiệtnàngdườngnhưnghetiếngrừngcâyvânsamkêulắcrắclantruyềnvìlạnh.Những vì sao xa lạ trôi trên mặt nước phẳng lặng. Đêm sắp đóng băng.Xuyênquanhữngngọnđồilàtiếngchósóitruthảmthiết.Nàngtựhỏikhôngbiếtnhữngconngựasẽrasaođây.

Cảmthấy lạnh run lên,nàngquay lạivào túp lều.Ánhsángấmáp từbêntrongtúplềuxuyênquanhữngkẻhở.Nàngđẩycánhcửaọpẹpkhéphờ.

“Nhữngconngựasaorồi?”nàngnói.

“Conngựaônósẽkhôngđiđâuđâu.Cònconngựacáisẽchỉởbênnóthôi.Cômuốnđingủgiờchưa?”

“Tôinghĩlàtôisẽngủbâygiờ.”

“Đượcrồi.Tôisẽchongựaănmộtítyếnmạch.”

Vàanhđirangoàitrờiđêm

Anhkhôngquaylạitrongmộtlát.Nàngnằmtrêngiườngquấnchặtmền.

Rồianhthổitắtngọnđènlồngvànằmxuốnggiườngcủamìnhcởiquầnáo.Nàngnằmxoay lưng lại.Chẳngbao lâu sau, trong sự tĩnh lặng,nàngngủthiếpđi.

Nàngmơthấytrờiđổtuyết,vàtuyếtrơilênngườinàngxuyênquamáitranh,mềmmại,mềmmại,khôngaigiúpnàngđược,nàngsẽbịchônsống.Nàngtrởnênlạnhhơn,tuyếtđènặnglênnàng.Tuyếtsẽnuốtchửngnàng.

Trongcơnchấnđộngbấtngờ,nàngtỉnhdậy,cảmthấyđaunhói.Nàngthựcsựrấtlạnh,cólẽcáimềnnặngnềđãkhiếnnàngtêdại.Timnàngnhưngừngđập,nàngcảmthấykhôngthểnhúcnhíchnổi.

Mộtcơncothắtkháclạiđến,nàngngồibậtdậy.Trờitốinhưmực.Khôngthấygìthậmchíchỉmộttialửanhỏ,củiđãcháythànhthan.Nàngngồitrongbóng đêmdày đặcmùmịt.Xuyên qua những khe hở nàng nhìn thấymộtngôisao.

Nàngmuốn gì đây?Ôi, nàngmuốn gì đây?Nàng ngồi trên giường và tựđánhmìnhchođếnkhiđaubuốt.Nàngcó thểnghe tiếng thởđềuđềucủa

người đàn ông đang ngủ. Nàng run lẩy bẩy vì lạnh. Trái tim như khôngmuốnđập.Nàngmuốncóhơiấm,sựchechở,nàngmuốnđượcmangđikhỏithânxácnày.Vàcùng lúcđó,có lẽsâusắchơnbấtcứđiềugìkhác,nàngmuốngiữmìnhcònnguyênvẹn,khôngbịsứtmẻ,khôngbịđộngchạm,rằngsẽkhôngaicóthểápđặtquyềnhànhhayvũlựclênnàng.Đólàmộtquyluậttấtyếutựdotrongnàngmàkhôngai,đặcbiệtkhôngmộtngườiđànôngnào,có thểdùngquyềnhànhhayvũ lực épbuộcnàngđược, rằngkhông ai vàkhôngđiềugìcóthểchiếmhữunàng.

Nhưngđó làmộtđiềukhác!Cònnàng thìquá lạnh, run lẩybẩy, timnàngkhôngđậpnổi.Ôi,sẽkhôngcóaigiúptráitimnàngđậptrởlạihaysao?

Nàngcốnóinhưngkhôngthể.Sauđónàngđằnghắng.

“Romero,”nànggọianhmộtcáchkỳlạ,“trờilạnhquá”.

Tiếngkêucủanàngđếntừđâu,vàaiđãnóiđó,trongđêm?

Nàngnghetiếnganhngồidậy,vàgiọngnóicủaanh,giậtmình,vanglênlàmnàngrúngđộng:

“Cômuốntôisưởiấmchocô?”

“Vâng.”

Chẳngbaolâusauanhômnàngtrongvòngtay,nàngmuốncàocấuanhđểanhđừngchạmvàomình.Rồinànghóacứngđờ.Rồinàngcâmbặt.

Anhthậtấmáp,nhưngđólàsựấmápkinhkhủngcủaloàithúdườngnhưđãhủydiệt nàng.Anh thởhổnhểnnhư thú trongnỗikhaokhát.Vànàngđãgiaophóchođiềuđó.

Nàng không bao giờ, không bao giờ muốn giao phó mình cho điều đó.Nhưng nàng đã ước rằng nó sẽ xảy đến với nàng.Và theo ý nguyện củanàng,nàngđãnằmxuốngvàđểchonóxảyra.Nhưngnàngkhôngbaogiờmuốnnó.Nàngkhôngbaogiờmuốnbị tấncông,bịsờmó,bịvồvậpnhưthế.Nàngmuốngiữmìnhchoriêngmình.

Tuynhiên,nàngđãmongnósẽxảyra,vànóxảyra.Nàngthởhổnhểnvàkhuâykhỏakhiđiềuđóđãxong.

Thậmchígiờđâynàngphảinằmtrongsựsiếtchặtmạnhmẽvàcứngcápcủasinhvậtkhácnày,ngườiđànôngnày.Nàngkhiếphãivàcốgắngthoátra.Nhưnghầunhưnàngcũngquákinhkhiếpạnhđóngbăngởgiườngbênkia.

“Emmuốnđikhỏitôisao?”anhhỏivớimộtgiọnglàlạ.Ồnếucóthểnàngmuốnnóởcáchxanàngmộtngàndặm.Nhưngnànglạiướcsaonógầngụinhưthếnày.

“Không,”nàngđáp.

Vànàngcóthểcảmthấymộtniềmvuivàniềmtựhàomơhồdânglêntronganh:vìcáigiánàngđãtrả.Bởivìanhđãcónàng.Nàngcảmthấymìnhnhưmột nạn nhân.Và anh đang hoan hỉ với quyền lực bao trùm lên nàng, sựchiếmhữucủaanh,khoáilạccủaanh.

Khimặttrờivừalódạng,anhngủthiếpđi.Nàngbấtthầnngồidậy.

“Tôimuốnlửaấm,”nàngnói.

Anhmởtođôimắtnâuvàmỉmcườivớimộtvẻkhoáilạcâuyếmkỳlạ.

“Tôimuốnanhđốtlửa,”nàngnói.

Anhliếcnhìnnhữngkhesáng.Khuônmặtnâuvôcảmvớiánhngàyđãđến.

“Đượcthôi,”anhnói.“Tôisẽnhómlửa.”

Nànggiấumặtđikhianhthayđồ.Nàngkhôngdámnhìnanh.Anhngậptrànniềmtựhàovàxahoa.Cònnànggiấumặttrongnỗituyệtvọng.Nhưngcảmthấyhơigiólạnhtrongkhônggiankhianhmởcửa,nànglenvàonằmởchỗhơiấmanhvừanãy.Hơiấmđótanđinhanhchóngkhianhđikhỏi.

Anhnhómlửavàđirangoài,mộtsauquaylạivớicanước.

“Em cứ ở trên giường cho đến khimặt trời lên,” anh nói. “Hãy còn lạnhlắm.”

“Đưachotôicáiáokhoác.”

Nàngquấnáokhoácquanhngười,vàngồidậygiữađốngmền.Hơiấmtừngọnlửanhanhchónglantỏakhắptúplều.

“Tôinghĩrằngchúngtanênquayvềngaysaukhiănsángxong.”

Anhđanglúihúibêncáibếpgađểnấumóntrứngbác.Bấtthầnanhnhìnlênlàmnàngchếtkhiếpvàđôimắtnâumềmmạimởrộnghânhoannhìnthẳngvàonàng.

“Emmuốnthếsao?”anhnói.

“Tốthơnlàtanênquayvềcàngnhanhcàngtốt,”nàngnói,nhìnquamộtbênnhưnéánhmắtanh.

“Emmuốnrờikhỏi tôisao?”anhnói, lặp lạicâuhỏihồi tốimộtcách làmnàngkhiếphãi.

“Tôimuốnđikhỏiđây,”nàngtrảlờidứtkhoát.Vàquảthật,nàngvôcùngmuốnđikhỏiđây,trởlạivớithếgiớiconngười.

Anhđứnglênchậmrãi,taycầmchảoránbằngnhôm.

“Emkhôngthíchđêmquasao?”anhhỏi.

“Khônghẳn,”nàngnói.àtạisaovậy?Anhthíchà?”

Anh để cái chảo xuống và nhìn chằm chằm vào tường.Nàng có thể thấyđượcmìnhđãchoanhmộtcúđấmhungbạo.Nhưngnàngkhôngthôngcảm.Nàngđã lấy lạivẻ củamình.Nàngmuốnkhôiphục lại sựchiếmhữucủachínhmình,vàtheomộtcáchkhóhiểunàođónàngcảmnhậnrằnganhđãchiếmhữumộtvàiphầncủaconngườitĩnhtạibêntrongnàng.

Anhnhìnquanhnàngchậmrãi,khuônmặtxámlại,trĩunặng.

“NgườiMỹcácngười,”anhnói.“Cácngườiluônmuốnlàmchođànôngbịêchề.”

“Tôi không phải ngườiMỹ,” nàng nói. “Tôi là người Anh. Và tôi khôngmuốnlàmchoaithấtbại.Tôichỉmuốnquayvềbâygiờ.”

“Rồixuốngdướiđóemsẽkểnhữnggìvềtôi?”

“Rằnganhrấtbaodungvớitôi,anhrấttốt.”

Anhlạicúixuống,vàtrởmiếngtrứng.Anhđưachonàngphầncủanàngvàcàphê,rồingồixuốngănphầncủamình.

Nhưngmột lần nữa dường như anh không thể nuốt trôi.Anh lại nhìn lênnàng.

“Emkhôngthíchtốiquasao?”anhhỏi.

“Khônghẳn,”nàngvừanóivừa suynghĩmột cáchkhókhăn. “Tôikhôngquantâmđếnnhữngthứđó.”

Một nỗi ngạc nhiên trùm lấy khuômặt anh khi nghe những lời nàng nói,ngay lập tức làcáinhìnđen tốichứađầysựgiậndữ,vàsauđó lànỗi thấtvọngtáitê,nhamhiểm.

“Emkhôngquantâmsao?”anhvừahỏivừanhìnthẳngvàomắtnàng.

“Khônghẳn,”nàngtrảlời,nhìnđáptrảlạianhvớivẻthùđịchcốchấp.

Mộtsựcayđộclộratrênkhuônmặtanh.

“Tôibắtemsẽphảiquantâm.”Anhnói,nhưthểnóivớichínhmình.

Anhđứnglênvớilấyquầnáocủanàngđangtreotrênmắc:đồlótbằngvảilinen,chiếcquầnđingựamàucam,cáiáochuiđầuxốpnhẹ,chiếckhăntaymàuxanhlơvàmàuhung,rồianhtúmlấyđôiủngđingựacủanàngvàđôigiàylườimochađínhhạt.Vònát tấtcảtronghaicánhtay,anhmởcửara.Ngồitrêngiường,nàngnhìnanhsảichânđixuốngcáihồnướcxanhthẫmbịđóngbăngdướiđáythungsâu.Anhquăngđốngđồđạcxuốnghồ.Nướcđãđóngbăng.Vàtrênmặtgươngthẫmxanh,tinhkhôi, trongbóngngàyxamxám,Côngchúanhìnthấyđồđạccủanàng,bộvảilinentrắng,quầnđingựacam,đôibốtđen,đôigiàymochaxanh,mộtđốngsắcmàulộnxộn.Romeroômnhữngphiếnđávànémmạnhchúngvàobăngchođếnkhimặtbăngvỡvà đámquần áo rungđộng rồi biếnmất trong làn nước xiết, trongkhi đóthunglũngvangđộngchóichangtiếngvọngcủaâmthanh.

Nàngngồituyệtvọnggiữađốngmền,ômchặtchiếcáokhoácxanhnhạtcủamình.Romerosảibướctrởlạitúplều.

“Bâygiờthìemphảiởlạiđâyvớitôi,”anhnói.

Nànggiậndữ.Đôimắtxanhcủanàngnhìnanh.Họnhưhaiconquỷdữnhìnnhau.Trênkhuônmặtanh,ngoàivẻuámtẻnhạtlàmộtkhátkhaocủaquỷđốivớicáichết

Anhthấynàngnhìnquanhtúplềuđầytínhtoán.Anhnhìnthấyánhmắtnàngdừngởkhẩusúngcủaanh.Anhnắmlấykhẩusúngvàđirangoài.Quaytrởlại,anhkéocáiyênngựacủanàngramangnónémxuốngao.Sauđóanhlấyyênngựacủamìnhvàcũngnémxuốngluôn.

“Nàobâygiờemcóthểđikhỏiđâyhaykhông?”anhvừanóivừanhìnnàngcườimỉm.

Nàng tựđấu tranhdữdộixemcónênngọtngàovàvỗvềanhhaykhông.Nhưngnàngbiếtrằnganhđãvượtquađóquáxarồi.Nàngngồigiữađốngmềntrongcơntêtáicủathấtvọng,nặngnềnhưtảngbăngđầycămphẫn.

Anhlàmmộtsốviệcvặtvàbiếnmấtvớikhẩusúngsăn.Nàngngồidậytrongbộ đồ ngủ xanh, rúcmình trong chiếc áo khoác và đứng nơi cửa.Mặt aoxanhthẫmlạiphẳnglặngnhưcũ,conđườngdốcđầysỏiđánhợtnhạtvàtêcứng.Bóngtốivẫncònbaotrùmnhưmộtcảnhsaucáichết,sâudướithunglũng.Luôntrongtầmmắt,nàngnhìnthấynhữngconngựađangăncỏ.Nếunàng có thể bắt đượcmột con. Tia nắngmặt trời xán lạn đã đi được nửađườngtrênrặngnúi.Lúcnàyđãchíngiờsáng.

Cảngàynàngchỉ cómộtmình,vànàng sợhãi.Nàng sợhãiđiềugìnàngkhôngthểbiết.Cólẽlàtiếnggãyvụncủanhữngcànhvânsamtrongbóngtối.Có lẽ chỉ là sự hoang sơ nhẫn tâmhunghãn của ngọnnúi.Nhưng cảngàynàngngồidướiánhmặttrờingaycửatúplều,nhìnmãi,kiếmtìmmộttiahyvọng.Vàlúcnàotronglòngnàngcũngthắtlạivìsợ.

Nàngđãnhìnthấymộtchấmđen,cólẽlàmộtcongấu,diđộngquacondốcngậplốicỏnhợtnhạtởphíaxadướiánhmặttrời.

Vào buổi chiều khi nàng thấy Romero quay về bất thình lình và lặng lẽ,mang theokhẩusúngvàmộtconnaiđãchết,cơnsợ trong lòngnàngmớitiêutan,vàrồitrởnênlạnhgiá.Nànglàmanhsợhãibằngvẻlạnhlẽo

“Thịtnaiđây,”anhnói,némconnaicáidướichânnàng.

“Emkhôngcầnphảiđikhỏiđây,”anhnói.“Chỗnàythậtđẹp.”

Nàngrútvàotrongtúplều.

“Rangoàinắngđi”,anhvừanóivừatheosaunàng.Nàngnhìnlênanhbằngđôimắtsợhãiđầythùđịch.

“Rangoàinắngđi,”anh lặp lại,nắmlấycánhtaynàngmộtcáchdịudàngnhưngđầyuylực.

Nàng biết có chống lại cũng vô ích.Anh lặng lẽ đưa nàng ra ngoài, ngồixuốngbêncánhcửavàđểchonàngđứngyên.

“Ởngoài trờiấmhơn,”anhnói. “Hãynhìnđi,nơinày thậtđẹp.Vàem làmộtphụnữdatrắngxinhđẹp.Tạisaoemlạimuốncưxửđángxấuhổnhưvậyđốivớitôi?Nơinàykhôngđẹpsao?Đếnđây,đếnđâyđi.Ởchỗnàyấmáplắm.”

Anhkéonànglạigầnmìnhvàmặcchonàngkhángcựmộtcáchnhẫntâm,anhcởiáokhoácnàngra,ômnàngtrongbộđồngủxanhlơ.

“Emquảlàmộtphụnữdatrắngnhỏbéxinhđẹp,nhỏbévàxinhđẹp.”Anhnói. “Em chắc hẳn sẽ không cư xử ti tiện như thế với tôi đâu.Emkhôngmuốnnhưthế,tôibiếtemkhôngmuốnthế.”

Nàng,lạnhlùngvàbấtlực,buộcphảiphụctùnganh.Mặttrờichiếutrênlàndatrắngmỏngmanhcủanàng.

“Tôikhôngcầnbiếtlửađịangụclàgì,”anhnói.“Saunhữngđiềunày.”

Mộtvẻhânhoanlạlùngđầykhoáilạcdườngnhưchiếmhữuanh.Mặcdùbềngoài nàng hoàn toàn bất lực, bên trong nàng đã chống lại anh,một cáchtuyệtđốivàsắtđá.

Saukhianhrờikhỏinàng,nàngbấtthầnnóivớianh:

“Anhnghĩlàanhcóthểchếngựtôibằngcáchnày.Nhưnganhkhôngthể.Anhkhôngbaogiờxâmchiếmđượctôi.”

Anhbịkhựng lại,ngoái lạinhìnnàngvớinhữngcảmxúc tráingượcnhauphalẫntrênnétmặt:kinhngạc,sửngsốt,sợhãivàmộtnỗiđauđớnvôthứcgiàyvòkhuônmặtanhchođếnkhinógiốngnhưmộtcáimặtnạ.Rồianhđi

rakhôngnóimột lời, treoconnaichết trêncànhcâyvàbắtđầu lộtdanó.Trongkhianhlàmcôngviệccủangườiđồtể,mặttrờilặndầnvàbóngtốilạnhlẽolạiậpđến.

“Em thấy không,” anh nói với nàng khi đang lúi húi nấu bữa tối. “Tôi sẽkhôngđểemđiđâuhết.Tôiđãđoánlàemsẽgọitôivàogiữađêm.Vàtôiđãđúng.Nếuemmuốncứuvãnmọithứvớitôi,vànóirằngemmuốnởbêntôi,chúngtasẽlàmlànhlạivớinhauvàngàymaisẽquaytrởxuốngnôngtrạivàrồi tasẽlàmđámcướihaylàmgì thì tùyem.Nhưngemphảinóirằngemmuốnởbên tôi.Nếukhông tôi sẽcứở lìnơiđâychođếnkhinàocómộtđiềugìđóxảyra.”

Nàngđợimộtláttrướckhitrảlời:

“Tôikhôngmuốnởbênngườinàochốnglạiýchícủatôi.Khôngphảilàtôighétanh,ítnhấtthìtôiđãkhôngnhưthế,chođếnlúcanhbắtđầucốápđặtýchícủaanhlêntôi.Tôikhôngđểbấtcứýchícủaaiápđặtlêntôi.Anhsẽkhôngthànhcông.Khôngaicó thể thànhcông.Anhkhôngbaogiờcóthểđặt tôiởdướichínguyệncủaanhđâu.Vàanhcũngkhôngcònnhiều thờigianđểthửlàmđiềuđóbởivìchẳngbaolâunữangườitasẽcửngườiđitìmtôi.”

Anhtrầmtưvềnhữnglờicuốicùngnày,vànànghốihậnlànàngđãnóira.Sauđó,vớivẻbuồnrườirượi,anhlạikhommìnhnấunướng.

Anhkhôngthểchếngựnàng,chodùanhcưxửthôbạovớinàngnhiềuđếnthếnào.Bởivìtinhthầncủanàngcứngcỏivàkhôngthểrạnnứt,nhưmộtviênkimcương.Nhưnganhcóthểlàmnàngvỡtan.Nàngbiết.Nhiềuhơnthế,nàngsẽbịvỡtan.

Bằngvẻusầuvàhunghãnquámức,anhcốgắngvắtkiệtnỗikhaokhátđốivớinàng.Vànàngbịtrôiđitrongđaukhổcùngcực,tưởngnhưmỗilầnnhưvậy nàng sẽ chết. Bởi vì, bằngmột cách riêng nào đó, anh đã nắm đượcnàng,nắmđượccáiphầnkhônghiệnhữunơinàngmànàngkhôngbaogiờmonglànósẽhiệnhữu.Trôiđitrongnỗithốngkhổdữdộithiết tha,nàngcảmthấyrằngsợichỉmảnhcủasựtồntạinàngsẽbịđứtvànàngsẽchết.Hơinóngcháybỏngđangthiêuhủybêntrongnàng.

Giámànàngchỉcómộtmìnhnhưxưa,điềm tĩnhvànguyênvẹn.Giámànànglạiđượcnhưtrước,bìnhthảnvàkhôngmộtchútsứtmẻ.Thìnàngcóbaogiờ,baogiờ,baogiờphảichịuđựngchínhmìnhmộtlầnnữakhông?

Thậmchígiờđâynàngkhônghềghétanh.Điềuđóvượtxahơn thế.Nhưmộtsựđọađàycaybỏng, thiêuhủy.Ngaycảbản thânanhchẳngbiếtcòntồntạihaykhông.

Ngàyhômsauanhkhôngnhómlửachonàngvìlửacóthểthuhútsựchúý.Đó làmộtngàyxámxịtvànàngrất lạnh.Anhquanhquẩnbênnàng,hâmnóngsúpbằngbếpga.Nàngnằmvôcảm,cuộnmìnhtrongchăn.

Vàobuổichiềunàngkéoáotrùmkínđầuvàbắtđầukhóctứctưởi.Chưabaogiờnàngphảikhóctrongđờimình.Anhkéochănravànhìnxemđiềugìđãkhiếnnàngrunbầnbậtnhưvậy.

Nàngthổn thức trongsựkíchđộngvôphương.Anhtrùmchănkín lạichonàngvàđirangoài,nhìnlênnhữngngọnnúi,nơinhữngđámmâyđangkéotớivàtrờiđổnhẹmộtíttuyết.Đólàmộtngàykinhkhủngtànbạođầygió,taiươngcủamùađôngđãồạtđến.

Nàngkhóchànggiờliền.Vàsauđómộtsựimlặngtuyệtđốiđếngiữahọ.Họlàhaiconngườiđãchếtrồi.Anhkhôngcònchạmvàonàngnữa.Giữađêmnàngnằmvàrunlậpcậpnhưmộtconchóconsắpchết.Nàngcảmthấymìnhrunlẩybẩyvàngườinhưrụngrờitừngmảnh,vànàngsẽchết.

Cuốicùngnàngphảithốtlên.

“Anhcóthểnhómlửađượckhông?Tôilạnhquá,”nàngnói,hàmrăngđánhlậpcập.

“Muốnđếnđâyvớitôikhông?”giọnganhvangđến.

“Tôimuốnanhđốtgiùmngọnlửathìhơn,”nàngnói,răngnànggõlạchcạchvàonhaunhưmuốnbẻđôitừngchữmột.

Anhnhỏmdậyvànhenlửa.Saucùngthìhơiấmcũnglantỏadầnvànàngcóthểngủlại.

Đếnhômsautrờivẫnlạnhgiákèmtheogió.Nhưngmặttrờiđãchiếusáng.Anhđiloanhquanhvớivẻmặtchaiđá.Mộtkhuônmặtbuồnnhưđãchếtvànàngướcsaoanhsẽlàmmộtđiềugìđóthayvìgiữmãisựcựtuyệtnày.Nếugiờđâyanhyêucầunàngđixuốngnúivớianh,trởlạithếgiớivàlấyanh,nàngsẽ làm.Điềuđó thìcógìghêgớmchứ?Khôngcònđiềugìghêgớm

hơnnữa.

Nhưnganhđãkhônghỏinàng.Khaokhátcủaanhđãchếtvàtronganhnặngtrĩunhưđá.Anhliêntụcnhìnquanhngôinhà.

Vàongàythứtưkhinàngngồingaycửatrongánhnắng,ômchặttấmmền,nàngnhìnthấyhìnhdạngnhỏbétừxacủahaingườiđànôngcưỡingựadọctheorìacondốcphủcỏ.Nàngkêuthấtthanh.Anhnhìnlênrấtnhanhvthấyhaibónghình.Haingườiđànôngxuốngngựa.Họđangtìmkiếmconđườngmòn.

“Họđangtìmtôi,”nàngnói.

“Đượclắm,”anhnóibằngtiếngTâyBanNha.

Anhđiravàmangvềkhẩusúng,rồingồixuốngđặtsúngngangđầugối.

“Ồ,đừngbắn!”nàngnói.

Anhnhìnxuyênquanàng.

“Tạisao?”anhnói.“Emcómuốnsốngvớitôikhông?”

“Không,”nàngnói.“Nhưngđừngbắn.”

“Tôisẽkhôngđitùđâu,”anhnói.

“Anhkhôngphảiđitù,”nàngnói.“Đừngbắn!”

“Tôisẽbắn,”anhkhẽnói.

Vàngaylậptứcanhquỳgốivànhắmcẩnthận.Côngchúangồiđótrongnỗiđauđớntuyệtvọngvàvôphươngcứugiúp.

Tiếng súng vang lên. Trong một khoảnh khắc nàng nhìn thấy một trongnhữngconngựa trên sườndốcphủcỏnhợtnhạt chồm lênvà lăn lông lốcxuốngdốc.Ngườiđànôngnhảyxuốngđámcỏvàbiếnmất.Ngườithứhaitrèolênngựa,vàtừchỗváchđádựngđứngôngtathìnhlìnhđổihướngphinướcđạivềphíarặngcâyvânsamgầnnhất.Pằngpằng!Romeronổsúng.Nhưngmỗilầnanhbắntrượt,conngựađangchạylạinhảylênnhưmộtconkangaroovềphíarặngc>

Nóđãđượcchekhuất.Romerogiờđâynấpmìnhsautảngđá,imlặng,bồnchồn,dướiánhmặttrờirựcrỡ.Côngchúangồitrêngiườngtrongtúplều,cúithấpngười,đờđẫn.Tưởngnhưhànggiờđãtrôiqua,Romeroquỳgốiphíasautảngđá,trongchiếcáođen,đầutrần,quansát.Anhmangmộtdángvẻthật đẹp và lanh lợi.Công chúa tự hỏi tại sao nàngđã khôngxin lỗi anh.Nhưngtinhthầncủanàngcứngcỏivàlạnhgiá,tráitimnàngkhôngthểtanchảy.Mặcdùgiờđâynàngcóthểgọianhđếnvớimình,bằngtấtcảtìnhyêu.

Nhưngkhông,nàngkhôngyêuanh.Nàngsẽkhôngbaogiờyêubấtcứngườiđànôngnào.Khôngbaogiờ.Điềuđóđãđượccốkếtvàghidấuấnbêntrongnàng,khôngthểkhoandungđược.

Bỗngnhiênnànggiậtnảymìnhtưởngnhưcóthểrơikhỏigiường.Mộtloạtđạnvang lênngayphía sau túp lều.Romeronảybật lên, hai tay anhduỗicăngra.Vàkhianhđangởtrênkhông,loạtđạnthứhaivanglên,vàanhrơixuốngquằnquại,bàntayanhchớivớitrênmặtđấthướngvềcửatúplều.

Côngchúangồiđóhoàntoànvôcảm,chếtlặng,nhìnchằmchằmvàothânhìnhcoquắpđó.Trongmộtkhoảnhkhắchìnhdángcủangườigácrừngxuấthiện gần ngôi lều,một người đàn ông trẻ tuổi đội chiếcmũ cao bồi rộngvành,chiếcáođenbằngvảiflannel,mangđôibốtđingựavàtayvácsúng.Anhtabướcsảiđếnthânhìnhnằmsóngsoàitrênđất.

“Tóm đượcmày rồi, Romero!” Anh nói lớn. Và anh xoay người đã chếtngửara.ỞđóđãsẵnmộtvũngmáunhỏtừkhuônngựccủaRomero.

“Hừm!Đoánlàtôibắngãnàygầnhơntôitưởng,”ngườigácrừngnói.

Vàanhtangồixổmxuống,nhìnchằmchằmvàocáixác.

Mộttiếnggọitừphíaxacủangườibạnđãđánhthứcanh.Anhtađứnglên

“Billơi!”Anhhétlớn.“Bắtđượcrồi!Hìnhnhưlàgiếtđượchắnrồi!”

Ngườithứhaicưỡingựarakhỏikhurừngtrênconngựamàuxám.Anhtacómộtkhuônmặthồnghàotửtế,đôimắtnâutròn,giãnrakhiếpđảm.

“Hắnchưachếtsao?”anhtahỏiđầyvẻlolắng.

“Hìnhnhưvậy,”ngườiđầutiênnóimộtcáchlãnhđạm.

Ngườithứhaixuốngngựavàcúixuốngcáixác.Rồianhtađứnglênvàgậtđầu.

“Tốt!Hắnchếtrồi.Hắnđấy,contrai.DomingoRomerođấy.”

“Ừ,tôibiết,”ngườikiatrảlời.

Sauđóvớivẻbốirốianhtaquaysangnhìnvàobêntrongtúplều,nơiCôngchúađangngồixổmxuống,nhìnchằmchằmbằngánhmắtcủaconcúmởtotừcáimềnđỏcủanàng.

“Chàocô”anhtanói,đivềphíatúplều.Vàanhcởimũchàonàng.Ồ,nàngcảmthấymộtýnghĩanhạobáng trongcửchỉđó.Mặcdùanh takhông tỏmộtýgì.

Nhưngnàngkhôngthểnói,chodùnàngcảmthấyđiềugìđinữa.

“Hắntađịnhnhómlửalàmgìvậy?”anhhỏi.

Nàngvụngvềnóivớiđôimôitêcóng.“Hắnnổicơnđiênloạn!”nàngnói,vớimộtsựkếttộiuynghiêmvàlắp

bắp.

“Ơntrời,côđịnhnóilàhắntalêncơnđiênsao?Ồ!Thậtkinhkhủng!Hãygiảithíchvềđiềunàysau.Hừm!”

Anhtachấpnhậnsựlýgiảicủanàngkhôngchútkhónhọc.

SaunhiềukhókhănhọđãđưaCôngchúaan toàn trởvềnôngtrại.Nhưngnàngcũngkhôngthểhiệncơnđiênloạnnhỏnhoinào.

“Tôikhôngchắclàtôiđangởđâu,”nàngnóivớibàWilkiesonkhinàngnằmtrêngiường.“Côcóthểgiảithíchchotôiđượckhông?”

BàWilkiesongiảithíchmộtcáchkhéoléo.

“Ồ đúng rồi,”Công chúa nói. “Tôi nhớ rồi.Và tôi đã bị tai nạn trên núi,đúngkhông?Chúngtôiđãgặpmộtngườiđànôngnổicơnđiênloạnvàôngtađãbắnconngựacủatôingaydướitôi?”

“Đúngrồi,côđãgặpmộtgãđiên.”

Câuchuyệntrongthựctếđãbịỉmđi.CôngchúakhởihànhvềphíađôngsauđóhaituầnlễcùngvớisựchămsóccủacôCummins.Nhìnbênngoàinàngđãphụchồihoàntoàn.NànglàCôngchúa,vàlàmộttrinhnữnguyênvẹn.

Nhưngmáitócngắncủanàngđãchuyểnmàuxámởhaibêntháidương,vàđôimắtnàngcómộtsựnổiloạn.Nàngtrởnênhơiđiêndại.

“Kểtừvụtainạncủatôitrênnúi,khicómộtgãđiênbắnconngựacủatôingaydướitôivàngườidẫnđườngcủatôiđãphảibắnchếtanhta,tôikhôngbaogiờcảmthấyđúnglàchínhtôinữa.”

Vậylànàngvinvàođó.

Saunày,nànglấymộtngườiđànônglớntuổi,vàcóvẻhạnhphúc

TừLêTâm(dịch)

ConCáoNGƯỜI TA VẪN THƯỜNG chỉ biết họ của hai cô gái: Banford và

March.Cáccôcùngchungtaymởmộtnôngtrạivàdựđịnh tựmìnhquánxuyếncôngviệc:nuôigà,lậptrạigiacầm,nuôibòvàvàicongiasúckhác.Khôngmay,mọiviệckhônghềsuônsẻ.

Banford nhỏ nhắn, ốmyếu, thanhmảnhvới vài nét đáng yêu.Cô cũng làngười chủ thực sự của trang trại, vì March không có vốn liếng gì. ChaBanfordlàmộtthươngnhânởIslington,ôngđãchocôvốnkhởinghiệpbanđầuvì thươngcho thể trạngyếuđuốicủaconcũngnhưvìcôcóvẻchẳngmặnmàgìvớihônnhân.Marchrắnchắchơn.Côđãtừnghọcnghềmộctạicác lớphọc tối tại Islington.Vai tròcủacôcứnhưngườiđànôngở trangtrại.ÔngcủaBandordcùngsốngvớihọkhikhởinghiệp.Ôngđãtừnglàmộtnôngdân.NhưngtiếcthaysaumộtnămsốngởtrangtrạiBaileythìôngquađời.Rồihaicôgáichỉcònlạimộtmình.

Haicôđềuchẳngcòntrẻtrunggì:cảhaiđềuxấpxỉbamươi.Nhưnghọcũngkhônghẳnđãluốngtuổi.Họcóthừagandạvàtáobạo.Họcónhiềugà:gàgôđenvàgàgô trắng,PlymouthsvàWyandottes; cũngcóvài convịt; vàthậmchíhaiconbêcáitrênđồng.RủithaymộttronghaiconlạikhôngthíchsốnggầntrangtrạiBailey.DùchoMarchđãlàmbaonhiêurào,conbêấyvẫnsổngra,đihoangtrongrừnghaylấnvàođồngcỏcủanhữngtrangtrạilâncậnkhác;điềuđókhiếnchoMarchvàBanfordcứphảitấttảđuổitheonó,thườngsấpsấpngửangửachạytheochứchẳngmấykhithànhcông.Vìthếhọchánngấymàbánnóđi.Rồisauđó,ôngBranfortquađời,nhữngcôgáilạicànglosợcóconthúnàobắtconbêcònlại,nênhọbánnótronglúcbấtanđểrảnhtaytậptrungvàolũgàvịt.

Mặcdùhơinảnmộtchút,nhưngviệckhôngcòngiasúcquả thậtđãgiảmnhẹ đi không ít vất vả. Họ cũng không còn phải bươn bải khắp nơi nhưtrước.Cảhaicôđềubằnglòngvớiđiềuđó.Lũgàđãthừarắcrốirồi.Marchđặtchiếcbànthợmộccủamìnhgầncổngchuồng.Ởđâycôđóngchuồng,cửavànhữngvậtdụngkhác.Lũgàđượcnhốttrongnhữngchuồngrộnghơn,nơimàtrướcđâylàkhohaychuồngbò.Lũgàcónhàđẹpvàđánglẽphảicónhữngkếtquảtốt.Đươngnhiên,bềngoàichúngcóvẻổn.Thếnhưngnhữngcôgái lại hết sứcbựcmình, vì lũ gà rõ ràng cóhướngnhuốmbệnh lạ vàngoancốkhôngchịuđẻmộtcáitrứngnào.

Marchhầunhưđảmnhiệmhếtcáccôngviệcbênngoài.Khicôrangoài,bộxàcạpvớikhóanòng,chiếcáonainịtgọnghẽvàmũphớtkhiếncônhưthểmộtthanhniênhaymấtthăngbằngvìvaicôthẳngvàchuyểnđộnghếtsứcnhẹnhàng, tự tin,dùravẻhơikhácbiệtvàchâmbiếm.Thếnhưnggươngmặtcủacô,ngượclạikhônghềcónétgìgiốngđànông.Máitóccủacôquănsậmbồngbềnh,mắtcôtovàsẫmmàu,khicônhìnlênánhmắtvừanghiêmnghị,thoángbốirối,xấuhổnhưngcũngánhlênvàitiachâmbiếm.Miệngcủacô,mímlạinhưthểcógìđaukhổvàtràophúng.Cógìđókhôngđúngvàkhóhiểutoátraởcô.Côhayđứngthăngbằngtrênmộtchân,nhìnđàngànháonhàotrongđámbùndơbẩntrongsân,vàgọicongàyêuthíchcủacô,conmàlúcnàocũngtrảlờikhicôgọinó.NhưngđôimắttosẫmcủaMarchcũngánhlênnhữngtiachâmbiếmlấplánhkhicônhìnxuốngcáitúmlôngvớibànchânbangónđang luẩnquẩnquanhcôvàgiọngcôcũngẩnchứachútgìđónguyhiểmkhicôcấtgiọnggọicongàPattycụccưngđangmổmổtrìumếnvàođôibốtcủacô.

DùMarchcốgắngbaonhiêuđinữa,đámgàchẳngđẻnhiều tại trang trạiBailey. Khi cô cho chúng ăn thức ăn tươi ngon vào buổi sáng, theo thóiquen,cônhậnthấychúngtrởnênnặngnềvàlơmơngủtrongnhiềugiờ.Cônhìnchúngdựagàgậtvàonhữngcâycộttrongchuồnguểoảithựchiệntiếntrìnhtiêuhóacủamình.Rồicônhậnrarằngchúngphảiđượcbậnrộnbươimóc,lụclọithìmớikhálênđược.Thếnêncôquyếtđịnhchochúngthứcăntươinóngvàobuổitối.Nhưngdẫucôcólàmvậykếtquảcũngchẳngcógìthayđổi.

Chiếntranhchẳngthíchhợpgìchoviệcnuôitrồng.Thứcăncànglúccàngkhanhiếmvàtồitệ.Rồikhiđổigiờtheomùa,lũgàbướngbỉnhtừchốilênchuồngnhưthườngngàylúckhoảngchíngiờtốitrongnhữngngàyhè.Cũngđãkhákhuya, thậtvậy,chẳngcó lấymộtchútyênảcho tớikhichúng imlặngvàđingủ.Bâygiờchúngcònđangvuisướngđiquanh,chẳngthèmliếcđến khu chuồng cho đến tận mười giờ đêm hay trễ hơn. Cả Banford vàMarchđềukhôngmuốnmộtcụộcđờichỉbiếtcắmđầuvàocôngviệc.Họmuốn thỉnh thoảngđượcđọc sáchhayđạpxe trongánhchiều,hayMarchướcđượcngồivẽnhữngconthiênngauốnlượnlênnhữngđồsứ trênnềnxanhláhaytạoranhữngsảnphẩmgỗmĩthuậtphithường.Bởivìcôcũnglàmộtngườihaysángtạoranhữngýtưởngmớimẻvàcóhướngkhôngthoảmãnvớithựctế.Nhưngnhữngýthíchđógiờđâyngăncảnbởmộtlũgàngốcngếch.

Cómộtconthútệhơntấtcảbọncònlại.TrangtrạiBaileylàmộtấptrạinhỏ,

vớinhữngchuồngtrạibằnggỗcũkỹvàdạngnhàấpvớinhiềucộtchống,nằmcáchbìarừngchỉvỏnvẹnmộtsântrại.Trongthờichiếntranhthìchỉmộtconcáocũngngangbằngvớimộtconquáivật.Nóđánhcắplũgàmáingay trướcmũiMarchvàBanford.Banford cốgắngnhìn chằmchằmvàoquangcảnhtrướcmắtvàngaykhiđólạimộtconkhácmấthút.Muộnmấtrồi!Mộtcongàleghornnữabịbắt.Họchánnảnquáchừng.

Họđãlàmtấtcảnhữnggìcóthể.Khiviệcsăncáođượcchấpthuận,cứcódịplàcảhaiđềucầmsúngđứngcanh.Nhưngcũngchẳngkhálên.Concáonhanhhơnhọnhiều.Mộtnămnữatrôiqua,rồi thêmmộtnăm,vàhọsốngcùngvớinhữngthảmbạicủamìnhnhưBanfordvẫnthườngnói.Họrờibỏtrangtrạimộtngàyhèvàchuyểnvàoởtrongmộttoatàukháchđượcdùngnhưthểmộtnơicưngụbênngoàicánhđồng.Cáchnàylàmhọthấythưtháivàcũnggiúphọtrênphươngdiệntàichính.Cànglúc,mọithứcàngđentốihơn.

BanfordtuydễbịkíchthíchvàhaycáugiậnnhưnglạicómộttấmlòngrộngrãivàấmápcònMarchtuyhơilẩnthẩnnhưngcũngrấtcaothượngnênbìnhthườnghọlànhữngngườibạntốtnhấtcủanhau,nhưngtrongsựcôđơnnàyhọdễdàngbịkíchđộngcáugắtlàmmệtmỏilẫnnhau.Marchphảilàmhầuhếtcôngviệc,dùcôkhôngphànnàngì,cũngchẳngcócáchnào thayđổi,điềuđólắmlúclàmánhmắtcôtrởnênsắclạnh.VàBanford,vốnnhạycảmhơnbaogiờhết,trởnênyếuđuốinảnchívàMarchbuộcphảinóinhữnglờigaygắtvớicô.Họdườngnhưmấtdầnđấtđai,mộtmặtnàođó,cũngmấtdầnhyvọngtheotừngthángtrôiqua.Ởđó,nơicánhđồngcạnhrừngrậm,một thiên nhiên hoang dã trải dài trống rỗng và chìm khuất trong nhữngngọnđồiBạchMãxaxa,họdườngnhưđãvắtkiệtmình.Khôngcòngìcứuvớthọ,khôngcòntiahyvọngnào.

Concáothựcsựkhiếncảhaikhốnđốn.Ngaykhihọvừalùalũgàrakhỏichuồng,họđãphảimangsúngtheocanhgáctừsángmùahètinhmơ;vàkhichiềubắtđầutànthìhọlạiphảitiếptụcđigácmột.Concáotỏrarấtranhmãnh.Nó trườngiữanhững thảmcỏdày, thấynócũngkhóchẳngkémgìthấymộtconrắnvậy.Vànódườngnhưlenlỏiquađượcsựthậntrọngcủanhữngngườiphụnữ.Mộthayhai lầnMarchnhoáng thấychótđuôi trắng,haycáibóngđỏhồngcủanógiữanhữngtrảngcỏdày,vàcônổsúng.Nhưngnólạilẩnđâumất.

MộtbuổichiềuMarchđứngquay lưng lạibónghoànghôn,súngcắpdướitay,tócvéngọntrongnón.Côvừaquansátvừamơmàng.Đólàtrạngtháithườngnhật của cô.Mắt cômở chong chongquan sát, nhưng tâm trí bên

trongchẳngđểtâmnhữnggìđangnhìnthấy.Côluôntỏvẻchămchú,môimímlại.Nhưngvấnđềlàcôthìởđómàtâmtríthìchudunơinàokhác.

Nhữngcáicâytrênbờrừngtỏaramàuxanhsậmtrongánhsángtrànđầy-lúcđó làvàocuối tháng tám.Ngaysát,vệtbóng trần trụicủanhữngcànhthôngvươnlênbầutrời.Gầnđólàthảmcỏ,vớinhữngnétbóngcâydài,nâusẫmtrongánhsáng.Lũgàloanhquanhgầnđó,bọnvịtvẫncòntắmtápdướihồbêndướicâythông.Marchnhìnvàochúng,trôngrõchúngnhưngkhôngthấychúng.CôcảmthấyBanfordmơhồđangnóiđâuđây-nhưngcôchẳngngheđượcgì.Côđangnghĩgì?Cótrờibiết.Ýthứccủacô,nhưvẫnthườngnhưthế,ngưngtụlại.

Cônhìnxuốngvàbỗngthấyconcáo.Nónhìnlêncô.Cằmcôhạxuốngvàđôimắtnólạingướcnhìnlên.Ánhmắthọchạmnhau.Nóbiếtcô.Côngơngẩn,côrõmườimươilànóbiếtcô.Cônhìnvàomắtnó,tâmtrírờibỏcô.Nóbiếtcôvànóvôhại.

Côbốirốiđấutranhtrongtâmtrívàthấynónhanhchónglỉnhmấtvớivàibướcnhảyláoxượcquanhữngnhánhcâybịgãy.Nóngoáilạinhìnquavaivàduyêndángchạymất.Cônhìnlôngđuôicủanódựnglênmịnmàngnhưlôngvũ,côthấymôngnóngúngnguẩy.Vànóbỏđi,nhẹnhàng,nhẹnhàngnhưmộtlàngió.

Côđặtsúnglênvai,nhưngngaycảkhimímmôilại,côbiếtcôchẳngcólýdogìđểnổsúng.Thếnêncônhẹnhàngđitheonó,theoconđườngmànóđiqua,nhẹnhàng,thẳngtắp.Côquyếttìmđượcnó.Côbướcđilơđãngnơibìarừng,mắtmởtosẫmlại,máửnghồng.Đầuóccôrỗngkhông.Côthathẩnbướcđinhưmấthồn.

Cuối cùngcô sựcnhận ra rằngBanforddườngnhưđanggọimình.Côcốgắnghồi tâm,quaylạivà thốt lênvài tiếngxemnhưtrả lời.Sauđócôsảinhữngbướcdàivềnhà.Tàdươngđỏquạch, lũgàmệtmỏivềchuồng.Cônhìnchúng, lũgà trắng, lũgàđỏ,chenchúc trongchuồng.Côchămchămnhìnnhưng lạidườngnhưkhông thấygì.Nhưngý thức tựbảocôrằngđãđếngiờđóngcửa.

Cô vào nhà ăn tối, Banford đã dọn sẵn lên bàn. Banford nói liến thoắng.March dường như đang nghe, theo kiểu lơ đãng của cô. Cô thỉnh thoảngbuôngvàilời.Nhưnghầuhếtthờigiancôngồimơmàng.Rồibữatốicũngkếtthúc,côchạyùrangoài,chẳngnhắnnhủgì.

Cô lấysúng lầnnữavàđịnhđi tìmconcáo.Vìnóđãnhìncôvàcáinhìnthôngminhcủanóđãđithẳngvàotâmtrícủacô.Côkhôngnghĩnhiềuvềnó:côđãbịnóámảnh.Côthấyrõràngđôimắtsắcsảo,khôngchútedècủanónhìnlạicô,thấuhiểucô.Côcảmthấynhưnóchiếmhữutâmhồncô.Côbiếtcáchnóhạnhẹcằmkhinhìnlên,côbiếtrõmõmcủanó,mộtmàunâuđồngvàxámtrắng.Vàmộtlầnnữacônhìnthấynóngoáinhìncôquavai,nửamờigọi,nửakhinhthườngxảoquyệt.Thếnêncôbướcđi,vớiánhmắtthảngthốt,cầmsúngtrongtay,dấnsâuvàorừng.Chốclátmànđêmbuôngxuống,mặttrăngkìvĩmọctrênngọncâythông.VàBanfordmộtlầnnữalêntiếnggọi.

Rồicôvàonhà.Imlặngvàbậnrộn.Côkiểmtrasúng,làmsạchnó,lơđãngmơmàngdướiánhđèn.Vàcôđirangoàilầnnữa,dướiánhtrăngsáng,đểthấymọiviệcđềuđâuvàođó.Khicôthấychòmlásẫmmàutrênngọnthôngphảnchiếulênbầutrờiđỏrực,mộtlầnnữatimcôdồndậpvềhìnhảnhconcáo.Cômuốntheonó,vớisúngtrongtay.

VàingàysaucôquyếtđịnhnóivềconcáovớiBanford.Mộtchiềunọcôbấtchợtlêntiếng:

“Emđãthấyconcáongaytrướcmắttốithứbảyvừarồi”

“Ởđâu”,Banfordnói,mắtmởlớn

“Khiemđứnggầncáiao”

“Thếemcóbắnkhông”,Banfordhỏi

“Không

“Tạisao?”

“Tạisaoà,chắcvìemquángạcnhiên”

Đólàkiểutrảlờingắngọn,chậmrãiMarchvẫnthườngdùng.Banfordnhìnchămchămvàobạncủamìnhítlâu

“Nhưngemthấynó?”côrítlên

“Àvâng,nónhìnem,lãnhđạm”

“Chịđãbảomà”Banfordgào lên“Đồgianxảo!Chúngnócó sợgìmìnhđâu,Nellie”

“Ừ,khônghề”Marchnói

“Emkhôngbắnđượcnó,tiếcquá”Banfordnói

“Tiếclàmgì!Từđóđếngiờemvẫncốtìmkiếmnó.Nhưngemkhôngnghĩnólạimonmenđếngầnchúngtalầnnữa”

“Chịcũngcholàthế”Banfordnói.

Vàcôđiđếnquyếtđịnhquênnóđi,mặcdùcôcảmthấycămphẫnhơncảkhitrôngthấymộtgãănmàyláoxược.Marchkhôngchủtâmnghĩvềconcáo.Nhưnghễkhicôrơivàotrạngtháimơmàng,khicônửachămchúnửathờơvớinhữngsựviệcdiễnratrướcmắtmình,thìconcáobằngcáchnàođóchiếmchỗtrongtâmtrímơhồcủacô,choánghếttrínãomơmàngđó.Vàđiềuđódiễnrahàngtuần,hàngtháng.Khôngcầnbiếtlàlúccôtrèolêncâyháitáo,haythuhoạchmậntía,trongkhicôđàoaonuôivịthaydọndẹpkhothóc,khicôhoàntấthaykhicôsửasoạnchomình,gạtmớtóclòaxòatrướctrán,vàmímmôitheomộtvẻdườngnhưquágiàsovớituổicủacô,thìconcáolạihiệnratrongtâmtrí,yhệtkiểunótừngxuấthiệnvànhìncô.Tấtcảnhững lần ấy cô đều cảm thấy như có thể chạmvào nó.Và nó luôn luônquaylại,vàothờiđiểmkhôngngờtớinhất,nhưkhicôđangchìmtronggiấcngủ,haykhicôđangrótnướcphatrà-vẫnlàconcáoấy,nólenlỏitâmtrícônhưmộtlờinguyền.

Hàngthángtrờitrôiqua.Côvẫndõitheohìnhbóngnómộtcáchvôthứckhicôđi vào rừng.Nóđã trở thànhnỗi ámảnh thường trực trong tâm trí cô,thườngxuyên,tuykhôngliêntục,nhưngluônlặpđilặplại.Côcũngkhônghiểuchínhmìnhcảmthấyhaynghĩgì:chỉlàtrạngtháiđóậpvàocô,nhưkhinónhìncô.

Vànhiềuthángnữatrôiqua,mộtbuổichiềuthángmườimộtnặngnề,uám,Marchrangoàivớiủngcao,mắtcángậptrongbùn,khiđólàbốngiờchiềuvàngày trông cóvẻnhư sẽ chẳngbaogiờ rạng lênnổi.Cảhai côđều sợkhoảngthờigiannày.Họesợbóngtốidàyđặcphủkínhọtrongtrangtrạinhỏbétanhoangcạnhbìarừng.Banfordcónhữngnỗisợthựctếhơn.Côsợnhữngchuyếnđi,sợaiđólảngvảngbênngoài.Marchkhôngsợgìhơnlàsựkhôngthoảimáivàbịlàmphiền.Côcảmthấyhoàntoànkhôngthoảimáivàvôcùngảmđạm.

Hai cô thường dùng trà trong phòng khách.March cời lửa và cho vào đónhững thanhcủi côđãcưa, chẻcảngày.Và thế làmộtđêmdài cònđằngđẵngtrướcmắt,ngoàitrờithìđenkịt,ẩmướtbênngoài, lòngngườithìvôcùngcôđơn,nặngnề.Marchđịnhkhôngnóichuyện,nhưngBanfordkhôngthểngồiyên.Đơnthuầnlắngnghetiếnggiótrênốnglòbênngoàihaytiếngnhỏgiọtcủanướclàquásứcđốivớicô.

Buổi tối ấy, khi hai cô rửa tách trong bếp, rồiMarch xỏ chân vào dép đitrongnhà,bắtđầuđan lát,nhưcôvẫn thườngchậmchạp làm từnămnàysangthángnọ.Côchìmvàoimlặng.Banfordnhìnchămchămvàongọnlửađỏ, nóđượcđốt lênbằnggỗnênphải được chúý thườngxuyên.Côngạiphảiđọcsáchquásớm,mắtcôkhông làmviệcđược lâu.Thếnêncôngồicạnhngọnlửa,lắngnghenhữngâmthanhvọnglạitừphíaxa,tiếnggiasúc,tiếnggióẩmướtnặngnềmờđụchaytiếnglạchcạchcủachuyếnxeđêmlănbánhtrênnhữngđườngraynhỏcũkĩ.Cônhưbịngọnlửađỏ

Độtnhiêncảhaicôngẩnglên.Họnghetiếngchân-đúnglàtiếngbướcchân.Banfordgiậtmìnhkinhhãi.Marchchúý lắngnghe.Độtnhiêncôđâmbổvàohướngcửadẫnvàobếp.Cùnglúchọnghetiếngchântiếnvàonhàsau.Họ chờ giây lát. Cửa sau nhẹ nhàng mở ra. Banford hét lớn. Giọng mộtngườiđànôngdịudàngcấtlên.

“Xinchào”

Marchlùilại,vàvớicâysúngởgócnhà

“Anhmuốngì”,côrítlên,giọnglanhlảnh

Giọngnhỏnhẹcủangườiđànôngmộtlầnnữacấtlên.

“Xinchào!Cógìrắcrốisao?”

“Tôisẽbắn”,Marchnóilớn,“Anhmuốngì”

“Sao,cóchuyệngì?Cóchuyệngì?”giọngtrảlờidịunhẹ,bấtngờhơnlàsợhãi;vàmộtngườilínhtrẻ,vớibalônặngtrĩutrênvai,bướcvàoánhsánglờmờ.

“Saovậy”anhhỏi,“aiđangsốngởđây?”

“Chúngtôiđây”,Marchnói,“Anhcầngì”

“Ô”, một giọng du dương, nhẹ nhàng cất lên, người lính trẻ nói “ÔngWilliamGrenfelcóởđâykhông?”

“Không,anhthừabiếtlàôngtakhôngsốngởđâymà”

“Thếà?Tôiphảibiếtà?Tôicóbiếtgìđâu.Ôngtừngởđâymà,vìônglàôngtôi,còntôicũngởđâynămnămtrước.Bâygiờôngthếnàorồi?”

Ngườilínhtrẻ,haymộtthiếuniên,vìhẳncậutakhôngquáhaimươi,bướcvào và đứng trên cửa.March, hoàn toàn bị chinh phục bởi giọng nói nhẹnhàng,êmdịucủachàngtrailạ,nhìnanhtamộtcáchmêthích.Cậucómộtkhuônmặttròn,hồnghàovớimáitóchoevàngkhádàivàdínhbệtvàotránmướtmồhôi.Trênđôimáhồnghàocủacậu,cómộtlớplôngmăngnhưlôngtơnhưngcứnghơnmột tí.Nó làmchoánhnhìncủacậu trởnên lấp lánh.Mangbalônặngtrênvai,cậuđứngyênđầuhướngvềtrước.Cậubỏmũra,cầmtrêntay.Cậuquansáttừngngườiphụnữbằngánhmắtrạngrỡ,đặcbiệtlàMarch,lúcnàyđãtáinhợthẳnđi,vớiđôimắtmởrộng,côvậnquầnxàcạpvàáokhoác,tócbúithànhnhúmnhỏphíasau.Côvẫncòncầmnguyênsúng.Saulưngcô,Banforddínhchặtvàoghếbành,cốcorúmngườilạivàđầuthìhơingoảnhđihướngkhác.

“Tôinghĩlàôngtôiđangởđây?Ôngđãquađờirồisao?"

“Chúngtôiđãởđâybanăm”Banfordnói,côbắtđầutrấntĩnhlạiđượcvànhậnranhữngnéttrẻthơcònsótlạitrêngươngmặtbầubĩnhvớimớtócbếtmồhôikia.

“Banăm!Mấycôđãkhôngnóinhưvậykhinãy!Vàđươngnhiênmấycôkhôngbiếtaiởđâytrướcmình?”

“Chúngtôibiếtlàcómộtngườiđànông,sốngmộtmình”.

“Đó,đó,chínhlàông.Rồiôngthếnào?”

“Ôngấychết.Tôibiếtôngta

“Ôngtôiđãquađời!”

Cậutrẻnhìnchằmchằmvàohọmàkhôngđổisắcmặt.Nếucóbiểuhiệngì

bêncạnhcáinhìndòhỏithoángqualàmộtsựtòmòvềhaicôgái,mộtsựtòmòcánhânthoángquatrongsuynghĩcủacậu.

NhưngvớiMarchthìcậutađíchthịlàconcáo.Ngaycảkhicậungẩngđầunhìnthẳng,haysựánhlêncủađámlôngmặngtrêngòmáửnghồng,hayánhmắttinhquáisắclém,điềuđómãimãilàbíẩn:nhưngvớicôcậutalàconcáo,côkhôngthểhìnhdungcậulàthứgìkhácđược.

“Làmsaomàcậukhôngbiếtôngmìnhcònsốnghayđãchết”Banfordhỏi,giọngsắclạnh.

“Điềuphảithếthôi,”chàngtraitrảlờitrongmộthơithởnhẹnhàng“Cáccôthấyđấy,tôithamchiếntạiCanadavàkhôngởđâykhoảngbahaybốnnăm.TôivừarờikhỏiCanada”.

“VàanhtừPhápvềà!”

“À,từSalonikathìđúnghơn”

Mọingườiimlặng.Khôngainóigì

“Giờanhkhôngcónơinàođểđià?”Banfordhỏi

“À,tôicóbiếtvàingườitrongthịtrấn.Hay,tôicóthểtớiquánThiênNga”

“Tôiđoánanhđixelửatới.Anhcómuốnnghỉchânchút

“Tốtquá,tôikhôngkháchsáođâu”

Cậutarênlênmộttiếngnhỏkhigiởhànhlýxuống.BanfordnhìnMarch.

“Bỏsúngxuốngđi”cônói“Chúngtachuẩnbịíttrà.”

“Tuyệt”,cậuthanhniênnói,“Chúngtanhìnthấysúngốngthếlàđãquáđủrồi”

Cậumỏimệtngồixuốngghế,ngườihơingảvềtrước.

Marchchoàngtỉnhvàđivàonhàbếp.Vàcônghemộtgiọngdudươngmơmàng.

“Áichà,aimàngờđượclàtôiquayvềvàgặpchuyệnthếnày”.Cậukhôngcóvẻbuồn,chẳngmảymay-chỉhơingạcnhiênthíchthú.

“Chỗnàytrôngkhácquá”,cậunóitiếp,nhìnxungquanh.

“Anhthấynókhácvàichỗhả?”Banfordhỏi:

“Cóchứ,rõrànhrànhcòngì”

Ánhmắtcậuthanhthiêntrongtrẻovàsánglấplánh,thểhiệnmộtsứckhỏedồidào.

“Xinchào!Cógìrắcrốisao?”

“Tôisẽbắn”,Marchnóilớn,“Anhmuốngì

“Sao,cóchuyệngì?Cóchuyệngì?”giọngtrảlờidịunhẹ,bấtngờhơnlàsợhãi;vàmộtngườilínhtrẻ,vớibalônặngtrĩutrênvai,bướcvàoánhsánglờmờ.

“Saovậy”anhhỏi,“aiđangsốngởđây?”

“Chúngtôiđây”,Marchnói,“Anhcầngì”

“Ô”, một giọng du dương, nhẹ nhàng cất lên, người lính trẻ nói “ÔngWilliamGrenfelcóởđâykhông?”

“Không,anhthừabiếtlàôngtakhôngsốngởđâymà”

“Thếà?Tôiphảibiếtà?Tôicóbiếtgìđâu.Ôngtừngởđâymà,vìônglàôngtôi,còntôicũngởđâynămnămtrước.Bâygiờôngthếnàorồi?”

Ngườilínhtrẻ,haymộtthiếuniên,vìhẳncậutakhôngquáhaimươi,bướcvào và đứng trên cửa.March, hoàn toàn bị chinh phục bởi giọng nói nhẹnhàng,êmdịucủachàngtrailạ,nhìnanhtamộtcáchmêthích.Cậucómộtkhuônmặttròn,hồnghàovớimáitóchoevàngkhádàivàdínhbệtvàotránmướtmồhôi.Trênđôimáhồnghàocủacậu,cómộtlớplôngmăngnhưlôngtơnhưngcứnghơnmột tí.Nó làmchoánhnhìncủacậu trởnên lấp lánh.Mangbalônặngtrênvai,cậuđứngyênđầuhướngvềtrước.Cậubỏmũra,cầmtrêntay.Cậuquansáttừngngườiphụnữbằngánhmắtrạngrỡ,đặcbiệtlàMarch,lúcnàyđãtáinhợthẳnđi,vớiđôimắtmởrộng,côvậnquầnxà

cạpvàáokhoác,tócbúithànhnhúmnhỏphíasau.Côvẫncòncầmnguyênsúng.Saulưngcô,Banforddínhchặtvàoghếbành,cốcorúmngườilạivàđầuthìhơingoảnhđihướngkhác.

“Tôinghĩlàôngtôiđangởđây?Ôngđãquađờirồisao?"

“Chúngtôiđãởđâybanăm”Banfordnói,côbắtấntĩnhlạiđượcvànhậnranhữngnéttrẻthơcònsótlạitrêngươngmặtbầubĩnhvớimớtócbếtmồhôikia.

“Banăm!Mấycôđãkhôngnóinhưvậykhinãy!Vàđươngnhiênmấycôkhôngbiếtaiởđâytrướcmình?”

“Chúngtôibiếtlàcómộtngườiđànông,sốngmộtmình”.

“Đó,đó,chínhlàông.Rồiôngthếnào?”

“Ôngấychết.Tôibiếtôngtađãquađời”

“Ôngtôiđãquađời!”

Cậutrẻnhìnchằmchằmvàohọmàkhôngđổisắcmặt.Nếucóbiểuhiệngìbêncạnhcáinhìndòhỏithoángqualàmộtsựtòmòvềhaicôgái,mộtsựtòmòcánhânthoángquatrongsuynghĩcủacậu.

NhưngvớiMarchthìcậutađíchthịlàconcáo.Ngaycảkhicậungẩngđầunhìnthẳng,haysựánhlêncủađámlôngmặngtrêngòmáửnghồng,hayánhmắttinhquáisắclém,điềuđómãimãilàbíẩn:nhưngvớicôcậutalàconcáo,côkhôngthểhìnhdungcậulàthứgìkhácđược.

“Làmsaomàcậukhôngbiếtôngmìnhcònsốnghayđãchết”Banfordhỏi,giọngsắclạnh.

“Điềuphảithếthôi,”chàngtraitrảlờitrongmộthơithởnhẹnhàng“Cáccôthấyđấy,tôithamchiếntạiCanadavàkhôngởđâykhoảngbahaybốnnăm.TôivừarờikhỏiCanada”.

“VàanhtừPhápvềà!

“À,từSalonikathìđúnghơn”

Mọingườiimlặng.Khôngainóigì

“Giờanhkhôngcónơinàođểđià?”Banfordhỏi

“À,tôicóbiếtvàingườitrongthịtrấn.Hay,tôicóthểtớiquánThiênNga”

“Tôiđoánanhđixelửatới.Anhcómuốnnghỉchânchútkhông?”

“Tốtquá,tôikhôngkháchsáođâu”

Cậutarênlênmộttiếngnhỏkhigiởhànhlýxuống.BanfordnhìnMarch.

“Bỏsúngxuốngđi”cônói“Chúngtachuẩnbịíttrà.”

“Tuyệt”,cậuthanhniênnói,“Chúngtanhìnthấysúngốngthếlàđãquáđủrồi”

Cậumỏimệtngồixuốngghế,ngườihơingảvềtrước.

Marchchoàngtỉnhvàđivàonhàbếp.Vàcônghemộtgiọngdudươngmơmàng.

“Áichà,aimàngờđượclàtôiquayvềvàgặpchuyệnthếnày”.Cậukhôngcóvẻbuồn,chẳngmảymay-chỉhơingạcnhiênthíchthú.

“Chỗnàytrôngkhácquá”,cậunóitiếp,nhìnxungquanh.

“Anhthấynókhácvàichỗhả?”Banfordhỏi:

“Cóchứ,rõrànhrànhcòngì”

Ánhmắtcậuthanhthiêntrongtrẻovàsánglấplánh,thểhiệnmộtsứckhỏedồidào.

Marchbận rộnchuẩnbị thêmmột suấtăn trongbếp.Lúcnàykhoảngbảygiờ.Hầuhết thời gian, khi cô tĩnh trí, cô luônđểmắt đến cậu thanhniêntrongphòngkhách,khôngđểtâmnghecậunóigìmàchỉcảmnhậnâmđiệunhẹnhàng tronggiọngnói.Cômímmôichặthơn,nhănmàynỗ lựcníuýthứcquaylại.Mắtcômởto,bừngbừng,hồnthìlạcmất.Côtỉmẩnchuẩnbịphầnăntối,cắttừngkhoanhbánhmìvớimargarine,vìkhôngcònbơnữa.Côvắtócsuynghĩcóthứgìđócóthểđặtlênkhay-nhưngcôchỉcóbánh

mì,magarine,chạnbếpđãtrốngkhôngrồi.Khôngthểphùphépthêmmóngìnữa,côquaylạiphòngkháchvớikhaythứcăntrêntay.

Cô khôngmuốn bị chú ý. Hơn hết, cô khôngmuốn gã trai nhìn thấy cô.Nhưngkhi côbướcvào, bận rộnbàybiện lênbàn sau lưng cậu ta, cậu tavươnvai,quayrasauvànhìnquavai.Côbắtđầutáiđivàbủnrủn.

Cậuthanhniênnhìncôkhicônhoàingườirabàn,nhìnvàocặpchânmảnhkhảnhvàthonthảcủacô,nhìngấuáophủquabắp,đuôitócđensẫm,vàcáinhìntòmòsắcbéncảnhgiáccủacậulạimộtlầnnữabịcôbắtgặp.

Câyđèncómột cái chụpmàuxanh sẫm,nênánh sánghắtxuốngdướivàmộtnửagianphòngchìmtrongbóng tối.Gươngmặtcậu thanhniênbừnglêndướiánhsáng,nhưngMarchthìẩnmờmờphíaxa.

Côquaylạinhưngkhôngnhìnđiđâuhết,hànglôngmicứngướclênrồicụpxuống.Miệngcôkhôngmímlạikhinói

“Chịsẽrótrachứ?”

Vàcôđivàonhàbếplầnnữa.

“Cậudùngtràngaytạiđóchứ?”Banfordnóivớicậuthanhniên,“Haylàcậumuốnngồiởbànhơn”

“Ôvâng”cậunói“Ởđâythíchhơn,dễchịuhơnphảikhôngnào?Tôiăntạiđây,nếunhưcáccôkhôngphiền”

“Chẳngcógìngoàibánhmìvàmứt”cônói.Vàcôđặtđĩacủacậulênchiếcghếđẩubêncạnh.Côrấtvui.Vìcôthíchnhữngmốiquanhệ.Vàbâygiờthìcôchẳngcònsợcậuhơnsợmộtcậuemtrainhỏnữa.Cậuchỉlàmộtcậutraibébỏng.

“Nellie”,côgọi,“Chịróttràchocảemnày”

Marchxuấthiệnởlốiđi,cầmlấytáchcủamình,vàngồixuốngmộtgóc,cốgắngtránhcàngxaphíaánhsángcàngtốt.Đầugốicôrấtnhạycảm.Khôngcóvàydàychephủ,vàbuộcphảingồitrongmộttưthếphôbàychúng,côcốchịuđựng,cốgắngthumìnhlại,cốgắngđểkhôngbịainhìnthấy.Vàkhicậu thanhniênngảngườidài trên trườngkỷ,nhìnvềphíacôvớicáinhìnchămchúdòxétthìcôchỉmuốnbiếnmấtthôi.Côcầmchặtcáitách,nhấp

trà,mímmôivàgiữchođầumìnhngoảnhsanghướngkhác.Ướcmuốnđượcvôhìnhcủacômạnhmẽđếnnỗinóngăncảánhnhìncủacậu thanhniên.Cậucảmthấydườngnhưkhôngthấyrõcô.Cônhưmộtcáibóngẩntrongmộtcáibóng.Vàánhmắtcậulạitìmkiếmcô,dòhỏirasứcchúý.

Cậu tanóichuyệnvớiBanfordbằngmộtgiọngngọtngào truyềncảm,màBanfordthìkhônghamgìhơnlàđượcchuyệntrò,côbạodạnnhưmộtconchimnhỏ.Cậuthanhniênngốnngấunhữngmiếngtovàănrấtnhanh,vìvậyMarchphảicắtthêmnhữngkhoanhbánh.

“Ôidào”,Marchbấtngờlêntiếng,“Nếukhôngcòntíbơnàothìcũngkhôngcầnphảicốtỏrangonlànhthếđâu”.

Mộtlầnnữacậuthanhniênquaynhìncô,vàpháracười,nụcườikhoecảrăngvàlàmửnghồngmũicậu.

“Đâuphảivậyđâu,đúngkhông?”,cậutrảlờibằngmộtgiọngngọtngào,nhẹnhàng.

Cậusinhravà lớn lênởCornish.Khicậuđượcmườihai tuổi thìdọnđếntrangtrạiBaileysốngvớiông,haiôngcháuthườnghaycónhiềuquanđiểmtráinhau.ThếlàcậubỏđếnCanada,làmviệcởvùngphíatây.Giờthìcậuđãởđây,chấmdứthếtmọivấnđềtrongquákhứ.

Cậurấttòmòvềnhữngcôgái,đểbiếtđíchxáchọđanglàmgìởđây.Nhữngcâuhỏicủacậuxoanhquanhtrangtrại,đềlànhữngcâusắcbén,thựctếvàcóchútnhạobáng.Cậurấtlấylàmbuồncườitrướctháiđộhọđốimặtthấtbại,vìhọtỏrarấthàihướckhinóivềchuyệnconbêvàlũgà.

“Thậtrathì”Marchđộtngộtcắtlời,“chúngtôimuốncứsuốtngàycắmđầuvàocôngviệc”.

“Cáccôkhôngthíchthếà”cậunói.Vàmộtlầnnữanụcườitrẻtrungthoángquatrêngươngmặtcậuta.Cậunhìnchằmchằmvàongườiphụnữđangcốnépmìnhvàobóngtối.

“Nhưngcáccôsẽlàmgìkhihếttiền?”cậuhỏi.

“Chẳngbiếtnữa”,Marchtrảlờingắngọn,“Đilàmthuêcôngviệcđồngáng,tôinghĩthế

“Nhưngsẽkhôngcóaithuêphụnữlàmviệcđồngángđâu,chiếntranhđãquarồi”,cậuthanhniênđáp.

“Ừthìchúngtôicũngbiết.Chúngtôicốgắngcầmcựthêmít lâu”,Marchnói,giọngcaovút,mộtnửabuồnthảmmộtnửamỉamai.

“Nơinàycầnbóngdángmộtngườiđànông”cậuthanhniênnói.

Banfordphálêncười.

“Cẩn thậnnhữnggì cậunóiđó”, cô cắt ngang, “Chúng tôi nghĩ chúng tôilàmkháhiệuquảrồi”.

“Ôidào”,giọngnóichầmchậmtừMarchcấtlên,“Emenókhônghiệuquả.Nếuchịđịnhlaovàoviệcđồngángthìsẽphảiquầnquậttừsángtớitối,vàcóthểthànhmộtconquáivậtmất”.

“Phảirồi,đúngnhưthế”,cậuthanhniênthêmvào,“Chắccôkhôngđịnhlaomìnhvàonhữngchuyệnkiểuấyđâunhỉ?”

“Chúngtôikhôngmuốn”,Marchnói,“Vàchúngtôirõmườimươi.”

“Haichịemtôimuốncóthờigiancủariêngmình”,Banfordnói.

Cậuthanhniênbuôngmìnhlênghếbành,mặtcậuđiểmmộtnụcườinhẹ,nụcườithầmlặngnhưngthấuhiểu.Vẻcamchịucủanhữngngườiphụnữlàmcậuthấynựccười.

“Vâng”,cậunói,“Nhưngtạisaohaichịlạibắtđầutấtcảệnnày?”

“Aichà”,Marchnói“Hồiđóchúngtôiđãlạcquanhơnvềbảntínhcủađámgàhơnbâygiờ”.

“Lạichuyệnbảnchấtvớicảtựnhiênnóthế”Banfordnói,“Đừngnóivớichịbấtkìđiềugìvềmấythứđónữanữa.”

Mộtlầnnữa,vẻmặtcậuthanhniêncăngrathànhmộtnụcườikhoáichí.

“Cáccôchẳngcócaokiếngìvềlũgàhaygiasúcđóchứ”,cậuhỏi.

“Ồkhông,chỉlàítsuynghĩtầmthườngthôi”Marchnói.

Cậuthanhniênpháracười.

“Khônggàhayqué”,Banfordnói,“Cũngchẳngdêhaythờitiếtnữa”.

Cậu thanhniênphá lêncườidữdội.Cáccôgáicũngbắtđầucười.Marchquaymặtđivànhănmiệng.

“Ôvâng”,Banfordnói,“Chúngtôikhôngbậntâm,đúngkhôngNellie?”

“Không”Marchnói“Chúngtôikhôngbậntâm.”

Cậuthanhniênrấtvui.Cậuănuốngthoảimái.Banfordbắtđầuhỏichuyệncậu ta.Cậu ta tên làHenryGrenfel - trướcgiờngười ta khônggọi cậu làHarry,màngaytừđầuđãlàHenry.Cậuthanhniêntiếptụctrảlờimộtcáchnhãnhặn,dễhiểu,lịchsựvànhúnnhường.March,khôngthamgiavàocâuchuyện,dùngthờigianrấtlâuchămchúnhìncậutatừnơitrúcậutangồiđótrênghếbành, tayđanvàonhaucạnhđầugối,gươngmặtbừngsángdướiánhđèn,hướngvềBanford.Côcảmthấyhoàntoànbìnhyên.Cậutađãđượcđánhđồngvớiconcáo-vàcậuđãhiệndiệntrọnvẹnởđây.Côkhôngcầnchạytheotìmkiếmcậunữa.Tạiđâynơibóngtốigócphòngcôcảmthấyấmlòng,bìnhyên,nhưđangchìmvàogiấcngủ,chấpnhận lờinguyềnvươngvấnquanhmình.Nhưngcôướcmìnhkhônghiệndiện.CôchỉthậtsựbìnhyênkhicậuquênbẵngcôvàtròchuyệncùngBanford.Trốntrongbóngtốigócnhà,côkhôngcần tự táchmình làmhai,cốgắngníukéohainửa tâmthức.Cuốicùngrồicôcũngcóthểchìmđắmtrong.Chínhmùihươngcủaconcáo.

Cậuthanhniênngồiđóvớibộđồngphục,đốidiệnánhlửa,tấtcảnhữngthứđóphảramộtmùivịuểoảinhưngkhácbiệtkhắpcănphòng,nhưmộtkẻhoangdãtrongmộtđịnhnghĩanàođó.Marchkhôngthểtựchủnữa.Côvẫnngồi bất động trong cái góc như người ta sợ hãi chui rúc trong hang củamình.

Câuchuyệndầndầnthuhẹp.Cậuthanhniênthoảimáibuôngtaykhỏiđầugối,thảngườivànhìnquanhquất.Mộtlầnnữacậuđểýđếnngườiphụnữtrầmlặng,nửaẩnnửahiệnnơigócnhà.

“Thôi”,cậunóicáchmiễncưỡng,“tôiđoánđếngiờphảiđirồi,nếukhôngởquánThiênNgachắchọđãngủhết.”

“Tôierằnghọđãngủrồiđóchứ”Banfordnói“Họđềubịcúmrồi.”

“Vậy hả?”, cậu thanh niên la lên.Cậu cân nhắc “Thôi vậy”, cậu tiếp tục,“Chắctôiphảitìmnơinàođókhác”.

“Tôiđãnóicậucóthểởlạiđây,chỉlà...”Banfordcấtlời.

Cậuthanhniênquaylạivànhìncôta,đầugiữthẳng.

“Sao

“Àthì”,cônói,“cũngphảithôi,tôinghĩthế”Côhơibốirối.

“Hìnhnhưkhôngthíchhợplắm”,cậunóicóvẻngạcnhiên.

“Chúngtôicũngchẳngquantâm”Banfordnói.

“Vàthậtratôicũngkhôngquantâmlắm”,cậunói,lộvẻngâythơ“Hơnnữa,đâycũnglànhàcủatôi,theomộtcáchnàođó”.

Banfordmỉmcười.

“Nhưngnhữngngườitronglàngsẽbàntán”cônói.

Mộtgiâyphútimlặngtrôiqua.

“Nellie,côthấysao?”Banfordhỏi.

“Tôi không quan tâm”,March nói, theo kiểu của cô, “Những người tronglàngdùgì,cũngkhôngcanhệgìđếntôi.”

Cậuthanhniênnhẹgiọngnóinhanh“Không,tạisaolạibàntán?Ýtôilàhọsẽbànnhữnggìchứ?”

Marchtrởnênchútthanvãn“À,họsẽdễdàngtìmthấymộtcáigìđóđểtán.Nhưngdẫuhọcóbàntánthìđãsaonào.Chúngtatựxoaysởđược.”

Cậuthanhniênlêntiếng“Dĩnhiênchịcóthể.

“Vậynếuưngrồithìởlạiđi”Banfordnói,“Phòngtrốngcũngcósẵnđó.”

Gươngmặtcậurạngngờiniềmvui.

“Chịchắcnókhôngphiềnchịchứ?”cậunóivớigiọngquantâmnhẹnhàng.

“Ồ,khôngvấnđề”cảhaicùngđáp.

Cậunhìnlướtquatừngngười,mỉmcườithíchthú.

“Tôichorằngthế”Banfordnói.

Marchlẩnvàotrongphòng.BanfordvuivàâncầncứnhưcôvừađóncậuemtraitừPháptrởvề.Cáicảmgiácấylàmchocôấyhàilòngkhichămsóccậu, lấy khăn tắm cho cậu và tất tần tật mọi thứ. Và cậu thanh niên tậnhưởngthoảimáisựâncầnnhưtừmộtcôchị.Nhưngcậucũngthoángthắcmắc thấyMarch lặng lẽsửasoạnchocậu.Cô thầmlặngvàcứnhưkhônghiệndiệnmộtcáchkhóhiểu.Cứnhưcậuhoàntoànkhôngtrôngthấysựhiệndiệncủacôấy.Cậucảmgiácnhưmìnhsẽkhôngnhậnracônếutìnhcờgặplạinhautrênphố.

ĐêmhômấyMarchcómộtgiấcmộngrấtthật.Trongmơcônghethấyaiđóđanghátnhữnglờimàcôkhônghiểu,giọnghátcứnhưlẩnkhuấtquanhnhà,lang thang trên đồng và quanh quất quyện vào bóng đêm. Tiếng hát quátruyềncảmlàmcôấycảmthấynhưmìnhđãthútthít.Côbướcrangoàivàchợtnhậnralàconcáođanghát.Nómàuvàngvàsángrực.Côấytiếnlạigầnhơnnhưngnóvọtraxavàngưngbặttiếnghát.Cóvẻnhưnóvẫnrấtgầnvàcômuốnchạmvàonó.Côvươntayrabỗngthìnhlìnhconcáongoạmvàocổtaycôvà trongcáiphútgiâyngắnngủicôấygiật lùi lại,concáoxoayngườibỏchạyvàđuôicủanóquấtnhanhngangmặtcô.Côcócảmgiáccáiđuôinónóngbừngnhưmộtngọn lửavìmiệngcônhưkhôđivàbỏng rátkhôncùng.Vếtbỏngđaurátlàmcôchoàngtỉnhvàngườithìrunlẩybẩytrêngiườngcứnhưvừabịnungthậtsự.

Tuyvậysánghômsauviệcđóchỉcònlàchútkýứcxacămtrongtâmtrícô,Cô choàng dậy và tíu tít với nào là dọn dẹp nhà cửa, nào là cho gà ăn.Banfordlênxevàđạpquángquàngvàolàngmuathựcphẩm.Côrõrànglàmộtmẫungườihiếukháchđiểnhình.Nhưngtrờiơi,chẳngcómấythứthựcphẩmđểmuatrongcáinăm1918ấy.Cậuthanhniênbướcxuốngcầuthang,ănmặcgiảndị.Cậucòntrẻvàtrànđầysinhlựcnhưngcậubướcđiđầuchúivềtrước,haivainhưnhôcaovàbọclấycáiđầu,cáidángvẻấycứnhưcậurấtngangngạnh.Cóvẻnhưđóchỉlàmộtcáchchứngtỏsựtrẻtrungcườngtrángcủacậu.Cậulàmvệsinhcánhânrồibướcrangoàitrongkhiđámphụ

nữtấttảchuẩnbịbuổiănsáng.

Cậuthấytấtvàcũngkiểmtratất.Cậurấttòmòvàvẫnchưathỏamãn.Cậusođomọi thứhiện tại vớinhững thứ cậuđã thấyvànhớ, sauđónão cậunhanhchóngthẩmđịnhnhữngthayđổi.Cậuxemđámgàvịt,kiểmtratìnhtrạngcủachúng.Cậulưuýnhữngcánhchimcâuxanhvờntrênđầuvàkếtluận: chúng nhiều nhỉ. Cậu thấy vài quả táo trên cao, những quả Marchkhôngthểvớitới.Cậupháthiệnrarằnghọđãmượnmộtcáibơmcólẽđểrútnướctrongcáibồnnhỏởgócbắccủacănnhà.

“Mộtnơi thậtọpẹp,buồncười”Cậungồivàobànănsángvànóivớihaingườiphụnữ.

Ánhmắtcậurấttrẻconvàthôngminh,ẩnchứanhữngnghiềnngẫmvềmọisự.Cậunóikhôngítnhưngănnhiều.Marchvẫngiữmộtbộmặtxalạ.Sángsớmnaycôấyvẫncứnhưkhôngnhậnbiếtcậudùnhữngtiasángphảnchiếutừcáiquầnkakicủacậugợichocôchútgìđóvềconcáosángrựctronggiấcmơ.

Suốt ngày hôm ấy, hai người phụ nữ bận rộn với công việc của họ.Buổisáng, cậu tham gia chuyến đi săn, bắn đượcmột con thỏ vàmột con vịthoangbayngangcáchrừng,cungcấpthêmmộtphầnthựcphẩmđángkểvàocáitủthứcăntrốngrỗng.Cáccônghĩrằngcậuđãtựkiếmsốngđược.Dẫuvậycậucũngchưanóigìđếnviệcrađi.Buổichiềucậuđivàolàngvàtrởvềvàogiấc trà chiều.Dángvẻ vẫn thế, gươngmặt tròn trỉnh ẩn chứa nhữngkiếmtìmchiđ

Ngồivàobànvàcậunóivớicáccô“Ànày,tôisẽlàmgìđây?”

Banfordhỏilại“Cậucóýgìkhinóicậusẽlàmgìđây?”

Cậutrảlời“Tôibiếttìmđâuchốndungthântronglàngđây?”

“Tôikhôngcóýkiến”Banfordnói“Thếcậuđịnhsốngởđâu?”

Cậuhơingầnngừ“À,ởquánThiênNgađangcódịch cúm,ỞPloughvàHarrowcómộtsốlínhđangcắtcỏchoquânđội,ngoàiraemnghenóitrongnhữngngôinhàtưnhântronglàngkiacókhoảng10ngườivàmộthạsĩđangcưtrú.Emkhôngchắcmìnhcóthểtìmđượcmộtnơitrúchânchomình”.

Cậu phómặc vấn đề cho họ. Cậu khá dửng dưng với vấn đề đó. Chống

khuỷutaylênbàn,haitaychốngcằm,Marchhờhữngnhìncậu.Thìnhlìnhcậungướcđôimắtxanhmờmịtvàkhôngsuytínhcủamìnhlên,nhìnthẳngvàomắtMarch.Cảhaicùnggiậtmình.Cậucũnghơigiậtlùivềsau.Marchthoángcảmthấychúttinhquái,láulỉnhtrongánhmắtcủacậu,nónhưbiếtđượcgìđó,khicậuxoaymặtđi.Nhữngtiamắtđóinvàotrongđầucôcứnhưnhữngánhnhìn từđôimắt tốiđencủaconcáo.Côkhẽmímmôivừanhưbịđauvừanhưbuồnngủ.

Banfordnói“Tôikhôngrõ”.Côcóvẻhơimiễncưỡngnhưthểcôerằngcôbịlợidụng.CônhìnMarchnhưngvớiđôimắtmờcủamìnhcôchỉthấymộtchútlơđễnhtrênmặtcủabạnmình.“Saokhôngcóýkiếngì thếNellie?”,Côhỏi.

NhưngMarchvẫnmởtomắtyênlặngvàcậuthanhniêncứnhưbịthôimiênđangnhìnchằmchằmvàoMarch,mắtkhôngđộngđậy.

“Thôinào,trảlờigìđichứ”,BanfordnóivàMarchhơixoaymặtsangmộtbêncứnhưýthứcvừatrởvềhaynhưcốlấylạiýthức.

“Muốnmìnhnóigìnào?”cônóinhưmộtcáimáy.

“Nhữnggìđangnghĩấy”Banfordnói.

“Emchẳngnghĩgìcả”Marchnói.

Vàyênlặnglạiphủtrùm.Đôimắtcậuthanhniênlóelênmộttiasáng,lenlỏinhưmộtchiếckimkhâu.

“Tôicũngthế”Banfordnói“Cậucóthểởđâynếucậuthích”

Mộtnụcườitinhquáilóelêntrêngươngmặtcậuthanhniên,độtngộtvàvôý.Cậuvộicúiđầunhưcốgiấunụcườiđó,vàđầucầutiếptụccúithấpcốgiấugươngmặt.

“Cậucóthểởđâynếucậuthích”Banfordkếtluận“CứthoảimáiHenry”.

Cậuvẫnkhôngtrảlời,đầucúithấp.Rồimặthơingẩnglên,rạngngờisựháohứchảhêvàánhmắtcậutrongveokhinhìnđếnMarch.Côkhẽxoaymặtđi,miệnglạicócảmgiácnhưbịthươngvàýthứcnhưmờdần.

Banfordhơi thắcmắc, côquan sát ánhmắt trongveokhi cậu chằmchằm

nhìnMarchvàmặtcậuẩnhiệnmộtnụcườinhưcónhưkhông.Côấytựhỏisaocậucóvẻcườikhikhôngcómặtcậudườngnhưbấtđộng.Cóvẻnhưchỉnhữngsợirâutơdướicằmrungnhẹvàánhlên.RồicậunhìnBanford,nétmặtthayđổiđimộtchút.

“Hẳnlàtôirấtvuirồi.”cậunhẹgiọngnhãnhặn“Chịtốtquá.Cảchịcũngtốtvôcùngnữa.Tôichắclàcácchịđâucómuốnbị tôirầyràphiềnphứcthếnày

“Nellie, cắt một ít bánh mì nào” Banford khó khăn cất lời và nói thêm“Chẳngphiềngìcảnếucậuthíchởlạiđây.Cũngnhưemtraitôiđangởđâyvớitôivàingàythôimà.Emtôicũnglàmộtcậutrainhưcậuvậy".

“Chịthậttốt”cậulặplại“Tôithíchởđâyluônnếucácchịchắcchuyệnnàykhônglàmphiềnhaingười.

“Không,tôinóirồiđó,cậuthìphiềnphứcgìchứ.Nhàcửacóthêmngườithìvuichứsao”Banfordtốtbụngnói.

“ThếchịMarchthếnào?”cậunhìnMarchvànhẹgiọnghỏi.

Marchmậpmờ“Ồ,đếngiờthìtôichẳngthấycóvấnđềgì”.

Mặtcậunhưngờisáng,vàchỉthiếuđiềucậuxoatayhàilòng.

Cậunói“Vậythìemrấtvuinếuđượcphépgópchúttiềncơmvàgiúpcácchịlàmviệc".

“Khôngphảiđềcậpđếnchiphí,tiềnnonggìcả”Banfordtốtbụngnói.

Mộtrồihaingàytrôiqua,cậuthanhniênsốngờtrangtrại.Banfordkháhàilòngvớicậu.Cậuănnóinhãnhặn,nhẹnhàng, ítnóivềbản thânvàchămchú nghe những gì cô nói và cười nửa mỉa mai. Cậu sẵn sàng giúp việcnhưngchẳngmấy.Cậu thíchmang súng rangoàimộtmình,nhìnvàquansát.Vớisựtòmòcháybỏng,sắcbén,cậuhầunhưhoàntoàntựdokhimộtmình,nấpvàquansát.

ĐặcbiệtcậutheodõiMarch.Vớicậu,Marchlàmộtloạilậpdịlạlùng.Kiểucáchcủacôtừatựanhưkiểuthiếuniênkhảái,nócànggợihứngthútrongcậu.Đôimắtđencủacônhưgợi lêngìđótronghồncậu,nónhưkhơi lênmộtsựtòmòđầyhàohứngtrongcậukhinhìnvàođó.Cậuluônengạingườikhácthấysựhàohứngđó,mộtchúthồihộp,mộtchútbíẩn.Vànhữnglời

nóiđanhđá,kỳlạcủacôlàmcậuphảibậtcười.Rõrànglàcậubịcuốnhútvànhưbịthúcphảitiếnhơnchútnữa.Tuynhiên,cậuđãnénlạinhữngsuynghĩvềcôvàmangsúngtiếnvềphíabìarừng.

Khicậuvềnhà,hoànghônđãbuôngxuốngvàtheonólàmộtconmưaxốixảcuốithángmườimột.Cậuthấyánhlửabậpbùngquakhungcửasổphòngkhách,mộtthứánhsánglậplòetừmộtkhunhỏbécủatòanhàtốinhờnhờ.Vàcậu tựnghĩphảichimìnhsởhữumộtchốn thếnàychoriêngmình thìthậttuyệt.Rồisuynghĩđóxâmchiếmlấycậuthậtmãnhliệt.SaokhôngkếthônvớiMarchnhỉ?Cậuđứnglặnggiữađồngtrongkhoảnhkhắcmiênmanvới suynghĩ củamình, con thỏ sănđược lủng lẳng trên tay cậu.Sựhứngkhởi làmđầuóccậuchữnglại,đầucậucóvẻđang tính toán, rồicậumỉmcườibíhiểmvớichínhmìnhtrongthỏamãn.Tạisaokhông?Thậtsựlàtạisaokhôngchứ?Mộtýtưởnghaymà.Nócóhơinhảmnhíthìđãsao?Cóvấnđềgìchứ?Côấylớnhơncậutíítthìđãsao?Cậumỉmmộtnụcườitinhquáikhinghĩđếnđôimắtđen,mongmanhvàbànghoàngcủacô.Thực tếcậuchữngchạctrưởngthànhhơncô.Cậulàchủnhâncủacô.

Hiếmkhicậuthúnhậnýđịnhcủachínhmìnhngaycảvớibảnthân.Cậugiữnónhưbímậtngaycảvớichínhcậu.Nhưngnócũngkhôngquáchắc,ýđịnhấy cũng vẫn chưa chắc chắn. Cậu phải xemmọi thứ diễn ra thế nào đã.Đúng,cậuphảichờxemsaođãchứ.Nếubấtcẩn,côthậmchísẽmỉamaicáiýđịnhcủacậu.Cậuđủtinhtếvàtinhquáiđểnhậnrarằngnếucậunhẹbướcđếnbêncôvànói“ChịMarchthânmến,tôiyêuchị,tôimuốnkếthônvớichị”thìcậusẽnhậnmộtcâutrảlờirànhrànhrằng“Cútxéo,thậtlàvớvẩnhếtsức”.Tháiđộcủacôđốivớibọnđànôngvàcáctròlốcủahọsẽlàthếđấy.Nếucậukhôngcẩnthậncôấysẽtànnhẫnquaylưngvớicậu,nhạobángcậuvàtốngkhứcậukhỏinôngtrạivàkhỏitâmtrícômãimãi.Cậusẽphảitómlấycônhưtómmộtconnaihaymộtcondẽkhiđisăn.Sẽchẳngýnghĩagìkhiđivàorừngvànóivớiconnairằng“Làmơnđếngầnhọngsúngcủataonày”.Không.Đâyphảilàmộtcuộcchiếntrườngkỳvàphảihoạchđịnhkỹ.Khiđisănnai,anhphảitậptrungtoànbộtâmtríthânthể,anhphảigiấuchính anh vào trong sâu kín tâm khảm trước khi bước vào rừng giữa lúchoànghôngầnbuôngxuống.Điềuquantrọngkhiđisănlàanhcảmthấygìchứkhôngphảianhlàmgì.Anhphảitinhranh,xảoquyệt,vàphảiluônsẵnsàng.Đisăncứnhưđịnhmệnhvậy.Địnhmệnhcủaanhsđịnhmệnhcủaconnai,conmồimàanhđangsănđuổi.Trướchết,trướccảkhianhlọtvàotầmnhìncủaconmồi,anhsẽphảicómột trậnchiếnkỳlạ, thôimiênconmồi.Cáihồncủaanh,hồncủamộtkẻthợsănsẽxuấtrađểquấnchặtlinhhồncủaconnai,trướccảkhibấtkỳconnainàolọtvàotầmngắmcủaanh.Vàlinhhồncủaconnaicũngvùngvẫychiếnđấuđểtẩuthoát.Trướccảkhiconnai

ngheđượchơihướmcủaanh,nóđãlàmcáiviệcấy.Đấylàmộtcuộcchiếnphứctạp,cănbảntrongvôhình.Vàcuộcchiếnấysẽkhôngkếtthúcmãichokhiviênđạncủaanhtrúngđích.(Vàviênđạntrúngđíchlàcáchduynhấtđểcuộcchiếnấykếtthúc).Khianhtranhđấuthậtsựđếntậncùngvàrốtcuộcrồi anh cũng sẵn sàng thì khi ấymới là lúc anh nhắm đúng conmồi chứkhôngnhưkhianhbắnmàchẳngchúttậptrung.Chínhýchícủaanhsẽgămviênđạnvào timconmồi.Mộtviênđạnvềđíchcũngchính làđịnhmệnhcủaanhđãápđảo lênđịnhmệnhcủaconnai.Điềuấy thểhiệnmộtkhaokhát cùng cực,một hànhđộngđỉnh cao củaý chí chứkhôngphải là biểuhiệncủatàinăngkhônkhéo.

Từsâuthẳm,cậulàmộtthợsăn,khôngphảimộtnôngphu,cũngkhônglàmộtquânnhânràngbuộcbởikhuônphép.VàchínhbảnnăngcủamộtthợsăntrẻđãkhiếncậumuốnhạMarchnhưmộtconmồi,biếnMarchthànhvợcậu.Vàvìvậy,cậuđãthậttinhtếtậptrunghoàntoànconngườicủamìnhlạicứnhưlàrútvàotrongvôhình.Cậuvẫnchưachắclắmvềbướckếtiếp.VàMarchvẫn luôncảnhgiácnhưmộtcon thỏ.Vậy làcậu thumình trongvẻngoàicủamộtcậutraitrẻlạvàtốtbụng,đangănnhờởđậu.

Cậuđãcưacủinhómlòhồichiều.Mànđêmbuôngxuốngkhásớm.Trờivẫnmộtmànsươngmờmịt, lạnh lẽo.Chẳngcòn thấygìngoàimànđêm.Mộtđốngkhúcgỗngắnvứtlănlóccạnhgiáđỡ.Marchramanggỗvàonhà,hoặcvàokhochứa,tronglúccậucặmcuộicưakhúcgỗcuốicùng.Cậuđanglàmviệcmộtcáchhồnnhiênmộcmạckhôngbiếtrằngcôấyđangtiếnlạigần.Côhơimiễncưỡngcóvẻnhưethẹn.Cậuthấycôcúixuốngbênmãnhgỗvừacưaxong,cậungừnglại.Mộtluồngđiệnchạyrầnrầntừđầuđếnchân.

“NàyMarch”cậucấtgiọng,

Côngẩngđầudờiánhmắtkhỏiđốngcủivừasắpnhìnlêntrên.

“Gìchứ?”cônói.

Cậunhìnxuốngcô,xuyênquabóngđêm.

“Tôimuốnhỏimộtchútchuyện”cậunói.

“Vậyà?Thế,việcgì?”Côhỏi.Giọnghơihoảnghốtnhưngvẫnravẻbàchủnhà.

“Sao vậy?” giọng cậu thật nhẹ nhàng nhã nhặn, len lỏi vào hồn cô, “Sao

chứ?Chịnghĩcáigìvậy?”

Côđứngthẳngdậy,chốngnạnhnhìncậuvàkhôngnóitiếngnào.Cậumộtlầnnữacảmthấybịgiậtbởimộtluồngđiệnbấtchợt.

“À,”cậunóivớigiọngthậtnhẹ,nhẹđếnmứctiếngnóicủacậucứnhưmộtthứvevuốtdịudàng,mềmmượtnhưbộlôngmèođangcọnhẹvàolànda,đókhôngcònlàmộtthứâmthanhmàlàmộtthứcảmgiác“À,tôimuốnhỏicướichị?”

Marchcảmthấychứkhôngphảinghelờinóicủacậu.Cônỗlựckiêuhãnhxoaymặtđi.Toànthâncônhưgiãnra.Côchếtlặng,đầuhơinghiêng.Cậunhưcúivềphíacô,nhưmỉmcười.Vớicô,cậunhưtỏarasựtrongsáng.

Rồihếtsứcđộtngột,cônói“Đừngbaogiờgiởnhữngtròvớvẩnấyravớitôi”.

Cậubị chấnđộngmạnh.Cậuđã trậtmục tiêu.Cậuđến lúc tập trung toànthânmộtlầnnữa.Vàcậutiếptụcnóicốđưahếtmalựcnhẹnhàngvàogiọngnóicủamìnhcứnhưcậukhônghềmuốnlàmcôsốc.

“Tạisaochứ?Đấykhôngphảilàtròvớvẩn.Khônghềvớvẩntínào.Đólàlờithậtlòng.Lờithậtlòngcủatôiđấy.Điềugìkhiếnchịkhôngtintôi?”

Cậukêulêntrongđauđớn.Giọngcậucómộtnănglượngkỳbívớicô,ngườicôtừtừnớilỏngvàgiãnra.Côsụcsạotìmkiếmsứcmạnhcủamình.Trongkhoảnhkhắcnhữnggìcôcảmnhậnđượclàtrốngrỗng-trốngrỗngvàtrốngrỗng.Haitừlặpđilặplạitrongđầucôcứnhưcôđangchếtdần.Vàlạithìnhlình,cônói.

“Cậukhôngbiếtcậuđangnóigìđâu.”Cônói,vẻkhinhbỉthoángqua“Vớvẩn,tôiđángtuổimẹcậuđấy.”

“Không,tôibiếtrõmìnhđangnóigì.Thậtsựrõ.”Cậunhẹgiọngkhẳngđịnhnhưcốđưatiếngnóivàosâutrongmáucôấy.“Tôibiếtrấtrõmìnhđangnóigì.Chịkhônggiàđángtuổilàmmẹtôiđâu.Điềuđólàthật.Thậmchícósaođâunếuchịđángtuổimẹtôi?Tuổitácchẳnglàgìcảnếutacướinhau.Tuổitáccónghĩalýgìvớitôichứ?Vàchịcóchođólàchuyệnđángkểkhông?Tuổitácư!Vônghĩa.”

Cậu dứt lời thì cô cũng chết lặng. Cậu nói thật nhanh, nhanh theo kiểu

Cornwall,giọngcậucứlẩnkhuấtnơinàođótrongtâmcô,chínhnơiấy,côchẳngcóchútsứclựcnàođểphảnkhángcả.Tuổitácchẳnglàgì.Sựkhẳngđịnhđoanchắcbằngmộtgiọngnói thậtnhẹnhàngđã làmcônhưchoáng,ngấtngâyvớimànđêm.Côchẳngthểtrảlời.

Mộtsựthỏamãnchạyrầntronghuyếtquản.Cậubiếtmìnhđãthắng.

“Tôimuốncướichị,chịbiếtmà.Lýgìmàtôilạikhôngthểlàmthếchứ?”cậunói,sấntớinhanhvànhẹ.Cậuđợicôtrảlời.Xuyênmànđêm,cậuthấycônhưbừnglên.Cóvẻnhưcôấyđãkhuấtphụctrướccậu,Mắtnhắmchặt,gươngmặtcôấyngẩn,cóchútgìnhưphảnkháng.Nhưngcậuvẫnchờđợi,quansát.Cậuvẫnchưadámchạmvàocôấy.

“Nóiđimà,nóirằngchịsẽgảchotôi.Nóiđichị.”Cậucốthuyếtphụcbằnggiọngnhẹnhưtơ.

“Gìchứ?”côấyhỏi,giọngvôlựcnhưtừxaxămvọngvề,nhưmộtngườivừabệnhnặng.Giọngcậulúcnàythậtnhẹvàthậtgần.Cậuđãđếnrấtgầnbêncô“Nóirằngchịđồngý.”

“Ôi,tôikhôngthể”côrênlêngiọngnhưvôlực,nửatỉnhnửamê,nhưtrongđauđớn,nhưmộtngườisắpchết“Làmsaotôicóthểnóithế?”

“Chịcóthểchứ”,cậunhẹgiọng,nhẹđặttaylênbờvaicô,côvẫnđứngđósữngsờ,đầucúixuốngvàhơinghiêng,“Chịcóthể,hoàntoàncóthể.Saochịnghĩrằngmìnhkhôngthể?Chịcóthể,cóthểmà”.Vàthậtnhẹ,thậtnhẹ,cậucúivềphíatrước,môivàcằmchạmnhẹnhưmơntrớntrêncổcô.

“Đừng làm thế”cô thét lên, tiếng lanhưđauđớn,nhưcuồng loạn,cốđẩycậu ra xa và đối mặt với cậu. “Ý cậu là thế nào?” Giọng cô như nghẹnngang.Cứnhưcôvừabịgiết.

Giọngnhẹnhàngnhưngdứtkhoát, cậukhẳngđịnh“Tôinghĩ saonóivậy.Tôimuốncướichị.Tôimuốncướichị.Giờchịbiếtrồiđấy,đúngkhông.Giờchịbiếtrồi,đúngkhông?Phảithếkhông?”

“Gìchứ?”Cônói.

“Biết”cậutrảlời.

“Vâng,tôibiếtcậunóithế.

“Vàchảbiếttôithậtlòng,đúngkhông?”

“Tôibiếtcậunóithế.”

“Chịcótintôikhông?”

Côimlặngmộtchútrồimímmôi.

“Tôikhôngbiếttôiphảitincáigì?”Cônói.

GiọngBanfordvọngtừtrongnhà“Haingườingoàiđóà?”

“Vângchúngtôiđangkhênhcủivào”cậutrảlời.

Banfordgiọngbuồnbã“Tôicứngỡhaingườilạcđườngrồichứ.Nhanh,vàonhanhcònuốngtràchứ.Ấmđangreokìa”.

Cậucúigấpngườilậptứcvàxốcmộtômcủilêntaymangvàonhàbếp,xếpvàođốngcủisẵncótronggóc.Marchcũnggiúp,ômđầycủitrướcngựccứnhưđangômmộtđứaconnhỏ.Đêmđãlạnh.

Khiđãmanghếtcủivào,haingườichùigiàysoànsoạtlêntấmthảm,sauđóhọchàsátđôigiàytrên tấmlót.Marchđóngcửavàcởichiếcnóncũ,nónchođànbàlàmvườn,buônglơimáitócđen,dàyvàquăntít.Côqualoavuốtlạimái tócvà rửa tay.Banfordvộivãđivàocáibếpsángnhờnhờđể lấymónbánhnướngđanghâmnóng.

Côcấtgiọngcáukỉnh“Nãygiờhaingườilàmquáigìngoàiđóthế?Tôinghĩlàcảhaikhôngthèmvàonữachứ.Cậuđãthôicưacủimộtlúcrồicòngì?Làmgìngoàiđóthế

“À,bọnemchèncáilỗtrongnhàthócđểngănchuột.”Henrynói.

“Gìcơ?Tôithấycậuđứngkiatrongnhàkho.Tôinhậnracáiáocủacậumà”Banfordcảilại.

“Vâng,emđangcấtcưađấychứ!”

Họbắtđầuuốngtrà.Marchvẫncâmnín.Vẻmặtcôxanh,căngthẳngvàkhóhiểu.

Cậuthanhniênvớivẻmặtluônhồnghào,thảnnhiêntựtạicứnhưcậuluôngiữtâmsựriêngchochínhmình,cậuvẫncứthoảimáitrongbuổitràcứnhưđangởnhà.Cậuchúiđầuvàophầnăntrongđĩacủamình.

“Ănmặcphongphanhthếkhônglạnhà?”Banfordgiọnggâyhấn.

Cậungướclênnhìncô,cằmvẫngầncáiđĩa,đôimắtngâythơ,trongsángvàhơinaonúng.

“Không,tôikhônglạnh.Rõrànglàtrongnàyấmhơnngoàikiamà”cậutrảlờivớigiọngnóinhãnhặnthườngngày.

“Mong là thế”Banfordnói,vớicảmgiácnhưcậuchắcgiậnmình.Cậucómộtcáigìđóngọtngàokỳlạvàhaimắtthìlúcnàocũngsángvàmởto,đấylàấntượngcôcóđượctốinay.

“Nhưngcólẽchịkhôngthíchtôidùngtràmàkhôngmặcáokhoác.Tôiquênmất”cậunóivớigiọngnhẹnhàngvànồngnhiệt

“Ồ,đừngbậntâm”Banfordnóidùkhôngthậtlòng>

“Tôinênđilấyáokhoác”cậunói.

ĐôimắtđencủaMarchchậmnhìnxuốngcậu.“Không,đừngphiềnthế”cônóivớigiọngmũi,chútkhóchịu,“Nếucậucảmthấyổnthìcứthế.”Cônóinhưralệnh.

“Vâng,emthấymìnhổn,nếuthếnàykhôngkhiếmnhã”.

“Thường thì thế bị xem là khiếm nhã. Nhưng bọn này không quan tâm.”Banfordnói.

“Nào, bị xem là khiếm nhã à”March thốt lên, “Ai cho đó là khiếm nhãchứ?”

“Saocơ,Nellie, chínhemcho là thếkhibấtkỳaikhác làmvậy”Banfordnói,cốnéngiậnsaucặpkínhvàthấynhưthứcănngẹnngangcổhọng.

NhưngrồiMarch lạinhưchẳngchúý,nhai thứcăn trongvô thức.Vàcậuthanhniênthìmởtođôimắtsáng,quansáttừngườinàyđếnngườikia.

Banfordbựcmình.Vớicô,cáigiọngngọtngàonhãnhặn,nhẹnhàngcủacậuthanhniênthậtlàtrơtrẽn.Côkhôngthíchnhìncậu.Côkhôngthíchbắtgặpcáiánhmắtsoimói, trongsángcủacậu.Côkhôngthíchthấycáiánhsángtrêngươngmặtcậu,cáicằmlúnphúnrâutơcủacậu,làndahồnghàochánngấycủacậu,làndanhưbịthiêuđốtbởingọnlửatòmòcủacuộcsống.Cônhưphátbệnhkhinhìnvàocậu,vàocáithểchấtbênngoàiquásắcsảo,nóngbỏngcủacậu.

Saubuổitrà,buổitốichìmvàotĩnhlặng.Cậuthanhniênhiếmkhibướcvàolàng.Nhưđã thànhlệ,cậuđọcsách trongnhữnggiờriêng tưcủacậu,cậuquả làmột người hamđọc.Khi đãbắt đầu cầmquyển sách là cậunhưbịcuốn hút vào đ. Nhưng cậu cũng không mấy háo hức bắt đầu việc đó.Thườngthìcậu lang thangmộtmình trênđồnghaydọcbờrào trongbóngđêm,lảngvảngvớimộtbảnnăngđángngờtrongđêm,lắngngheâmthanhhoangdã.

Tuynhiên tốinay,cậu lại lấyquyểnCaptainMayneReidtrênkệ sách củaBanfordngồidangchânvàchìmvàocâuchuyện.Máitócnâuthẳngđãdài,baolấycáiđầunhưmộtcáinónlưỡitrai,chảinằmmộtbên.Cậuvẫnănmặcphongphanh,hơichồmvềtrướcdướiánhđèn,haigốidangrộng,vàquyểnsách trên tay.Toàn thâncậu rất tập trungvàocôngviệcđầyhàohứngấy.Banfordtỏvẻbựcbộivìcậulàmchophòngkháchnhìngiốngnhưcái trạicủacôngnhânbốcxếp.TrênnềnphòngkháchBanfordtrảithảmđỏThổNhĩKỳviềnsậm,lòsưởithìlátđáxanhlárấthợpthời,câydươngcầmvẫnmởvìcôthườngchơi,côchơikháhay,vàtrêntườnglàbứcvẽtaycủaMarchvớinhữnghoasúngvàthiênnga.Hơnthếnữavớiánhlửalunglinh,ấmáptừnhữngthanhcủitrênvỉlò,mànkhép,cửađóng,bênngoàithìthôngxàoxạt,ngânvivutronggió,khungcảnhthậtấmáp,dễchịubiếtbao,thậthoànhảovàtinhkhiết.Côghétcáicậuthanhniênhaichândài,to,thôkệchkencứngtrongcáiquầnkaki,cáiáolínhdàitaythìcàinútngangcổtayto,đỏsậm.Mỗilầncậulậttrang,làmỗilầncậuhắttianhìnsắcbénvềphíalòsưởivàsắpxếplạinhữngthanhcủi.Rồicậulạichìmvàocôngviệctậptrungcaođộvàbiệtlậpcủamình:đọcsách.

Marchngồiphíaxacủabàn,đanlen,mũiđượcmũimất,môimímchặttheomộtcáchkỳlạ,nhưlúccôbịcáiđuôicáolàmbỏngtronggiấcmơ.Máitócđendàyđẹpcủacôđượcbúihờ.Nhưngdángvẻcôcomìnhvàotrongcáithânthểđó,cứnhưcôđanglangthangđâuđócáchđâyhàngdặm.Nửatỉnhnửamê,cônhưđangngheconcáongânngatronggióquanhnhà,giọnghátngọtngào,hoangdãvàcuồngnhiệtcủamộtngườiđiên.Đầungóntaybuốt

đỏnhưngđẹp chậm rãimóc từngmũi sợi cotton trắng, thật chậm,và thậtvụngvề.

Banfordcũngđangcốđọc,côngồiđọctrênchiếcghếthấpcủamình.Nhưngngồigiữahaingườinày,côcócảmgiácbấtan.Côcứcựaquậy,nhìnquanh,lắngnghetiếnggió,vàlenlénnhìnhếtngườinàyđếnngườikia.Marchngồikia trênchiếcghế thẳng,hai chânbắt tréo, tỉmẩn từngmũimóc.Lạimộthìnhảnhcủasựcốgắng

“Ôitrời,mắtchịtốinaynhòenhoẹtquá”Banfordnóivàđưanhữngngóntayấnấnlênmắt.

Cậuthanhniênnhìnlênvềphíacô,ánhmắttrongsángnhưngimlặng.

“ThếàJill?”Marchhỏibângquơ.

Rồicậuthanhniênlạitiếptụcđọcsách.VàtấtyếulàBanfordcũngquaylạivới quyển sách củamình, nhưng cô không thể tập trung.Chỉmột lúc, côngướcnhìnMarchvàtrêngươngmặtxươngxươngcủacôhiệnmộtnụcườikỳquáigầnnhưâmhiểm.

“NàyNell,nóigìđi,chịtrảmộtxuđấy”Côthìnhlìnhlêntiếng.

Marchnhìnquanhvớiđôimắtmởlớnvìgiậtmình,rồimắtcônhưdạiđivìsợhãi.Côđanglắngnghetiếnghátmượt,rấtmượtcủaconcáoquanhnhà.

“Gìchứ?”Giọngcômơhồ.

“Mỗilờinóimộtxu”giọngBanfordchâmbiếm“Hayhaixuvậy,nếumỗilờiđềusâusắc”.

Từdướiánhđèn,cậuthanhniênđangquansátvớiđôimắttrongsáng.

“Sao?Chịlạimuốnphítiềnchothứgìthế?”GiọngmơhồcủaMarch.

“Tôilạichorằngchitiêuthôngminhđấy

“Tôichẳngnghĩgìngoàinhữngcơngióngoàikia”Marchnói.

“Ôitrời,mìnhchịcũngnghĩđượcchuyệnđó.Lầnnàythìchịđãphítiềnthậtrồi”Banfordtrảlời.

“À,thếthìkhỏiphảitrả”Marchnói.

Cậu thanh niên bật cười. Cả hai cô nhìn vào cậu,March hiện rõ vẻ ngạcnhiêncứnhưcôkhôngbiếtđếnsựhiệndiệncủacậunơinày.

“Cứmỗilầnthếnàychịphảitrảtiềnà?”Cậuhỏi.

“Đúng, chúng tôi luôn làm thế.Mùa đông, thường thì tôi cứ phải trả choNelliemỗituầnmộtđồng.Mùahèthìíttốnkémhơn”Banfordnói.

“Saochứ?Chomỗiýtưởngà?”cậucườilớn.

“Đúng,khichúngtôikhôngcòngìđểbàntán.”

Cậucườigiòn,mũihếchhếchnhưmộtchúcúnconvàcườigiònvuivẻ,haimắtsánglên.

“Lầnđầutiêntôibiếtđếnlệnàyđấy”cậunói.

“Thế thì chỉ cần ở lại nông trạiBaileymộtmùa đông, cậu sẽ thấy đây làchuyệnthườngtình”giọngBanfordaioán.

“Thếchịkhôngmệtà?”cậu

“Mệtchứ”Banfordnói.

“Ồ,vậysaochịlạilàmmìnhmệtthếchứ”cậutrầmgiọng.

“Ailạikhôngmệtnào”Banfordnói.

“Nghethếthậtđángbuồn”cậutrầmgiọng.

“Cậucũngsẽlàmthếthôinếucậumongmuốncóthờigiansốngvuivẻchốnnày”Banfordnói.

Cậunhìncôấy,lâuvànghiêmtrọng.

“À,vớitôisinhhoạtthếnàylàđủvuivẻrồi”cậugiởgiọngôngcụnon.

“Rấtvuikhinghevậy”Banfordnói.

Và cô trở lại với quyển sách củamình.Mái tóc suôn thưa thớt của cô đãđiểmnhiềusợibạcdùcôchưabamươi.CậuthanhniênkhôngnhìnxuốngmàdờiánhmắtsangchỗMarch.Marchngồiđó,môimímlại,cặmcụimóctừngmũi,haimắtmởto,xavắng.Côsởhữumộtlàndamịn,táixanhnhưngấm áp và một chiếc mũi xinh xắn. Đôi môi mím làm cô có vẻ đanh đá.Nhưng sự đanh đá của cô lại bị phản bội bởi đôi chân mày vòng cungnhướngnhẹhiếukỳ,vàđôimắtmởto,mộtdángvẻnhưkinhngạcnhưmơhồ.Côlạitiếptụclắngngheconcáo,nóđanglangthangxahơnvềbênphải.

Từdướicạnhánhđèn,gươngmặtcậuthanhniênđangngướclên,lặngngắmcô,ánhmắt tròn, trongsángvàrấtchămchú.Banfordcáukỉnhnhănnhănnhữngngóntay,liếcvềphíacậutừsaumáitóc.Cậungồiđóimphăngphắc,gươngmặt hồng hào nghiêng nghiêng dưới ánh đèn, trong vùng nhờ nhờgiaobóng tối và ánh sáng, cậu đang chú tâm quan sát, chú tâm tột cùng.Marchđộtngộtdờiđôimắttođenkhỏicôngviệcđanmócvàbắtgặpcậu.Côgiậtmìnhvàcathán.

“Nókìa”côlalêntrongvôthức,nhưhốthoảngcựcđộ.

Banfordkinhngạcnhìnquanh,ngồithẳngdậy.

“Gìthế?Saothế?Nellie”côlalớn.

NhưngMarch,mặtửngđỏnhìnracửa.

“Khônggì,khônggì”côgắtgiọng,“Aiđónóigìđượckhông?”

“Được chứ nếu em nói chuyện nghiêm chỉnh” Banford nói. “Em có ý gìthế?”

“Emcũngkhôngbiết”giọngMarchcáugắt.

“Ồ,Nellienày,chịmongrằngemkhôngtrởnênthấtthườngvàcáugắtthếchứ.Chịchorằngchịchẳngchịunổimộtthứnữanhưthếđâunhé.Emmuốnchỉai?EmmuốnnóiHenryà?”Banfordcaogiọng,tộinghiệpvàsợhãi.

“Vâng,emcho là thế”Marchngắngọn.Côsẽchẳngbaogiờ thúnhậnvụconcáo.

Banfordrềnrĩ“Ôitrời,tốinaytôimấthếtkiênnhẫnrồiđó”.

9giờ,Marchmangvàomộtmâmbánhmì,phômaivàtrHenrynóicậuthíchmộttáchtrà.Banforduốngmộtlysữavàănítbánhmì.Ngaysauđócônói“Chịđingủđây,Nellie.Tốinaychịmệtnhoài.Cùngđichứ?”

“Emsẽvàongaysaukhidẹpcáikhay.”Marchnói.

“Đừnglâuquáđấy”giọngBanfordbựcbội“NgủngonHenry.Cậusẽtrôngchừngcủilửavìcậulàngườisaucùngphảikhông?”

“VângthưaquýcôBanford.Tôisẽtrôngchừngmà”Cậucamđoan.

March thắpnếnđivàobếp.Banford lấynếnvà lên lầu.KhiMarch trở lạibênlòsưởicônóivớicậu“Chúngtôiphóthácchocậuchuyệndậplửavàdọnmọithứ”.Côđứngđóhaitaychốngnạnh,khuỵumộtgối,mặthơiethẹnnghiêng đi cứ như cô không thể nhìn thẳng vào cậu. Cậu ngẩngmặt lênngắmcô.

“Đếnngồimộttínào”Cậunhẹgiọng.

“Khôngtôiphảiđi.Jillđangđợi.Tôikhônglênđóchịấysẽgiận”.

“Hồitối,thứgìlàmchịthấtthườngnhưthế?”cậuhỏi.

Côcănvặn“Tôithấtthườngkhinào?”,nhìnvàocậu.

“Thìgiờchịcũngthếđấy”cậunói“Khichịlalên”

“Ồ,khiđótôitưởngcậulàconcáo”vàcônặnramộtnụcườikỳlạ,nửamỉamai.

“Concáo?Saolạiconcáo?”cậuhỏigiọngnhẹnhàng.

“Vàchịđãbắnnó?”cậuhỏi.

“Không,nónhìntrừngtrừnglàmtôigiậtmình.Rồinólạikhôngnhìntôiquavainónữavàcười.”

“Nócười”cậucườithànhtiếngvàlặplại.“Nólàmchịsợà?”

“Không,tôikhôngsợ.Chỉlànóđểlạiấntượng,thếthôi.”

“Vàchịđãchorằngtôilàconcáođóà?”cậucười,vẫncáikiểulạlạ,giòn,mũihếchhếchnhưconcúncon.

“Đúng,trongkhoảnhkhắctôiđãnghĩthế.Cólẽnóđãinvàotâmtrítôimàtôikhôngbiết.”cônói.

“Cólẽchịchorằngtôiđếnđểtrộmgàhaygìgìđócủachị”cậucười,vẫngiọngtrẻtrung.

Nhưngcôchỉnhìncậu,đôimắttođenvàtrốngrỗng.

“Lầnđầutiêntrongđờitôibịxemlàconcáo.Chịkhônglạingồitíđượcà?”giọngcậutántỉnhthậtnhẹnhàng.

“Không, Jill đangđợi.”Nhưngcôvẫn chưađi, vẫnđứngđó thả lỏngmộtchân,mặtngoảnhđi,vừakhỏivùngsáng.

“chịvẫnkhôngtrảlờitôià?”cậuhạgiọngchútnữa.

“Tôikhôngbiếtcậuđặtcâuhỏinào?”

“Chịbiết.Rõrànglàchịbiết.Tôimuốnnóiđếnlờicầuhôncủatôi.”

"Không,tôikhôngtrảlời”côsẵnggiọng.

“Khôngà?”cáigiọngcườitrẻtrungkỳlạlạilênđếnmũicậu.“Cóphảivìtôigiốngconcáo?Đólàlýdoà?”vàcậuvẫncười.

Côxoaynhìncậuthậtchậmvàlâ.

“Tôisẽkhôngđểnócảntrởtôiđếnvớiem”Cậunói“Tôivặnđènnhỏlại,emhãyđếnngồivớitôichútđinào.”

Cậuđưatayvàodướichụpđènvàvụtchỉnhánhsángmờđi.Marchđứngđótrongbóngtốimờảobấtđộng.Cậuchậmchậmđứngdậy.Giọngcậutrởnênmềmmạivàmờigọitộtđộ,hầunhưkhôngngheđược.

“Emsẽởđâymộtphútchứ.Chỉmộtphútthôi.”Cậuđạttaylênvaicô.Côquaymặt đi. “Tôi chắc rằng emkhông cho tôi là con cáo” cậunói, giọng

mềmmạiphatiếngcườimờigọi,mộttròđùatinhtế.“Giờemcónghĩthếkhông?” cậunhẹkéo cô lại gầnvàkhẽđặtmộtnụhôn lên cổ cô.Côcaumày,rungrẩyvàvùngrakhỏicậunhưngđôitayrắnchắc,mạnhmẽđãgiữđượccô,cậulạihôncô,vẫnlànụhôntrêncổvìcôđangquaymặtđi.

“Emsẽkhôngtrảlờitôià?Giờemvẫnkhôngtrảlờisao?”giọngcậumềmmại, lởnvởnquanhcô.Cậucốkéocôgầnhơnđểhônlênmặtcô.Vàcậuhônnhẹ,thậtnhẹlênmácô,gầntai.

Đúnglúcấy,họngheBanfordcáugắt,đanhgiọngtừtrênlầu.

“Lênngayđây,Jill.”Marchgiậtmình,thoátkhỏitrạngtháicăngcứngvànóilớn.

Ngaykhicôphảnứngnhưthế,cậunhanhnhưchớphônlênmôicô,mộtnụhônmơntrớnvàchóngvánh.Côcócảmgiácnóngbừngtrongtừngthớthịt.Côbậtramộttiếngrênlạkhekhẽ.

“Emđồngý?Đúngkhông?”cậukhăngkhăng,giọngnhẹnhàng.

“Nellie,Nellie!Emlàmquáigìmàlâuvậy?”giọngBanfordgắtlêntừbóngđêmbênngoài.

Nhưngcậuvụtômcôlại,vẫngiọngnóimềmmại,kiênquyếtkhôngcưỡnglạiđược“Emđồngý,đúngkhông.Hãynóivớitôi:Emđồngý”.

Cảm giác như một ngọn lửa vừa vụt qua thân thể mình, thiêu rụi mình,Marchrênnhỏ,cứnhưcôkhôngthểlàmgìthêmnữa.

“Vâng,vâng.Bấtkỳthứgìcậumuốn.Bấtkỳ.Chỉcầnđểtôiđi.Chỉcầnđểtôiđi.Jillđanggọikìa."

“Emhứarồiđấy”cậuthìthầm.

“Vâng,tôihứa.”Rồichợtcôcấtcaogiọng“ĐượcrồiJill.Emlênđây”.

Giậtmình,cậuthảtayvàcôđithẳnglêngác.

Saukhiđãnhìntrướcngósaumộtvòngvàđivàokhorồitựmẩmrằngcuộcsốngnơinàysẽdễchịu,trongbuổiănsáng,cậumởlờivớiBanford.

“ChịBanfordnày,chịbiếtgìkhông?”

“Gìlàgìchứ?”Banfordnóivớimộtgiọngmạnhmẽ.

CậunhìnMarchlúcnàyđangquệtmậtlênmiếngbánhmì.

“Tôicónênnóikhông?”cậuhỏi.

Côngướclênnhìncậu,mặtđỏlựng.

“Được,nếucậumuốn thìchỉnóivớiJill thôi”cônói“Tôikhôngmong làcậurêuraokhắp làng, thế thôi.”Vàcôkhónhọcnuốtmiếngbánhmìkhôkhốc.

“Giờthìgìnào?”Banfordnói,nhìnlên,mắtcômởlớn,mệtmỏivàhơiđỏ.Cônhưmộtthứgìđómỏngmanh,dễvỡvàmáitóccaohơnvaicủacô,màuxámnâunhạtnhòa,cũngmỏngmanh,hờhửngbêngươngmặtmệtmỏi.

“Sao.Chịnghĩgì?”cậucườinóivẻbímật.

“Saotôibiếtđược?”Banfordnói.

“Chịđoánđượcmà?”cậunói,mắtsánglên,mỉmcườithỏamãn.

“Tôiđoanchắclàkhôngđoánđược.Giờthìnóiđi.Tôikhôngdưhơiđoánmò”.

“Nellievàtôisẽkếthôn”.

Banfordbuônglơi thẳngđờnhữngngóntaygầyguộcnhỏvà làmcondaorơira,cứnhưcôchẳngbaogiờcóýnhặtlạinóvàtiếptụcbuổiăn.Cônhìnchằmchằmvớiđôimắtngầuđỏ.

“Cácngườithếnàochứ??”Côthảngthốt.

“Chúngtôisẽkếthôn,đúngthếkhôngNellie?”cậuquaysangMarch.

“Tôisẽkhôngđểnócảntrởtôiđếnvớiem”Cậunói“Tôivặnđènnhỏlại,emhãyđếnngồivớitôichútđinào.”

Cậuđưatayvàodướichụpđènvàvụtchỉnhánhsángmờđi.Marchđứngđó

trongbóngtốimờảobấtđộng.Cậuchậmchậmđứngdậy.Giọngcậutrởnênmềmmạivàmờigọitộtđộ,hầunhưkhôngngheđược.

“Emsẽởđâymộtphútchứ.Chỉmộtphútthôi.”Cậuđạttaylênvaicô.Côquaymặt đi. “Tôi chắc rằng emkhông cho tôi là con cáo” cậunói, giọngmềmmạiphatiếngcườimờigọi,mộttròđùatinhtế.“Giờemcónghĩthếkhông?” cậunhẹkéo cô lại gầnvàkhẽđặtmộtnụhôn lên cổ cô.Côcaumày,rungrẩyvàvùngrakhỏicậunhưngđôitayrắnchắc,mạnhmẽđãgiữđượccô,cậulạihôncô,vẫnlànụhôntrêncổvìcôđangquaymặtđi.

“Emsẽkhôngtrảlờitôià?Giờemvẫnkhôngtrảlờisao?”giọngcậumềmmại, lởnvởnquanhcô.Cậucốkéocôgầnhơnđểhônlênmặtcô.Vàcậuhônnhẹ,thậtnhẹlênmácô,gầntai.

Đúnglúcấy,họngheBanfordcáugắt,đanhgiọngtừtrênlầu.

“Lênngayđây,Jill.”Marchgiậtmình,thoátkhỏitrạngtháicăngcứngvànóilớn.

Ngaykhicôphảnứngnhưthế,cậunhanhnhưchớphônlênmôicô,mộtnụhônmơntrớnvàchóngvánh.Côcócảmgiácnóngbừngtrongtừngthớthịt.Côbậtramộttiếngrênlạkhekhẽ.

“Emđồngý?Đúngkhông?”cậukhăngkhăng,giọngnhẹnhàng.

“Nellie,Nellie!Emlàmquáigìmàlâuvậy?”giọngBanfordgắtlêntừbóngđêmbênngoài.

Nhưngcậuvụtômcôlại,vẫngiọngnóimềmmại,kiênquyếtkhôngcưỡnglạiđược“Emđồngý,đúngkhông.Hãynóivớitôi:Emđồngý”.

Cảm giác như một ngọn lửa vừa vụt qua thân thể mình, thiêu rụi mình,Marchrênnhỏ,cứnhưcôkhôngthểlàmgìthêmnữa.

“Vâng,vâng.Bấtkỳthứgìcậumuốn.Bấtkỳ.Chỉcầnđểtôiđi.Chỉcầnđểtôiđi.Jillđanggọikìa."

“Emhứarồiđấy”cậuthìthầm.

“Vâng,tôihứa.”Rồichợtcôcấtcaogiọng“ĐượcrồiJill.Emlênđây”.

Giậtmình,cậuthảtayvàcôđithẳnglêngác.

Saukhiđãnhìntrướcngósaumộtvòngvàđivàokhorồitựmẩmrằngcuộcsốngnơinàysẽdễchịu,trongbuổiănsáng,cậumởlờivớiBanford.

“ChịBanfordnày,chịbiếtgìkhông?”

“Gìlàgìchứ?”Banfordnóivớimộtgiọngmạnhmẽ.

CậunhìnMarchlúcnàyđangquệtmậtlênmiếngbánhmì.

“Tôicónênnóikhông?”cậuhỏi.

Côngướclênnhìncậu,mặtđỏlựng.

“Được,nếucậumuốn thìchỉnóivớiJill thôi”cônói“Tôikhôngmong làcậurêuraokhắp làng, thế thôi.”Vàcôkhónhọcnuốtmiếngbánhmìkhôkhốc.

“Giờthìgìnào?”Banfordnói,nhìnlên,mắtcômởlớn,mệtmỏivàhơiđỏ.Cônhưmộtthứgìđómỏngmanh,dễvỡvàmáitóccaohơnvaicủacô,màuxámnâunhạtnhòa,cũngmỏngmanh,hờhửngbêngươngmặtmệtmỏi.

“Sao.Chịnghĩgì?”cậucườinóivẻbímật.

“Saotôibiếtđược?”Banfordnói.

“Chịđoánđượcmà?”cậunói,mắtsánglên,mỉmcườithỏamãn.

“Tôiđoanchắclàkhôngđoánđược.Giờthìnóiđi.Tôikhôngdưhơiđoánmò”.

“Nellievàtôisẽkếthôn”.

Banfordbuônglơi thẳngđờnhữngngóntaygầyguộcnhỏvà làmcondaorơira,cứnhưcôchẳngbaogiờcóýnhặtlạinóvàtiếptụcbuổiăn.Cônhìnchằmchằmvớiđôimắtngầuđỏ.

“Cácngườithếnàochứ??”Côthảngthốt.

“Chúngtôisẽkếthôn,đúngthếkhôngNellie?”cậuquaysangMarch.

“Dùgìthìcậucũngnóihếtrồicòngì”Marchngắngọn.Nhưngmặtcôlạiđỏlựnglênkhổsở.Côcũngthôi,khôngnuốtnổibữa

Banford nhìn cô như nhìn một con chim vừa bị bắn, một con chim tộinghiệp,còmrom.CônhìntrừngtrừngvàogươngmặtđỏlựngcủaMarchvớinỗibithươngtộtcùngtrêngươngmặt.

“Khôngbaogiờ”côthảngthốt,vôlực.

“Đúngvậyđấy”cậuthanhniênnóivớivẻbừngbừnghảhê.

Banfordquaymặtđicứnhưnhìnthấythứcănlàcôbệnhvậy,côngồinhưthếvàigiâynhưlàcôthựcsựmắcbệnh.Rồimộttayvịncạnhbàn,côgượngđứnglêntrênđôibànchân.“Tôikhôngbaogiờtinvàođiềunày,Nellie”côthétlên“Hoàntoànkhôngthể”.

Giọngcaycú,oántráchcủacôlàmởmàncủamộtcơnthịnhnộvànổithấtvọngghêgớm.

“Tạisao?Saochịkhôngtinvàođiềuđó?”cậuthanhniênhỏivớigiọngxấcláomượtnhưnhung.

Banfordmởtomắtngỡngàngnhìncậucứnhưcậulàmộtsinhvậtlạtrongviệnbảotàng.

Cônhátgừng“Vìchẳngbaogiờcôấyđiênđếnmứcấy”.Côrítgiọng,lạnhtanhvàcayđộc“Côấykhôngthểđánhmấtlòngtựtrọngđếnmứcấy”.

“Saolạilàđánhmấttựtrọngchứ?”cậuhỏi.

Banfordngỡngàngnhìncậu từ saucặpkính“Thếcôấykhôngmất rồi làgì?”

Từsaucặpkính,vớicáinhìnngỡngàng,côthấycậutrởthànhloàisâubọđỏlựng.

“Tôichẳngthấygìcả”cậunói.

“Có lẽ cậu chẳng thấy. Tôi cũng chẳng nên trông chờ cậu nhận ra nó”Banfordnóigiọnglạcđi,nhẹnhưtừxavọngvềcànglàmcholờinóicủacôthêmphầnxúcphạm,lăngmạ.

Cậungồichếtcứngtrênghế,từđôimắtxanhtrêngươngmặtsậmđilóeraánhmắtdữdội.Từđôimàycủacậuhiệnlênmộtvẻgìđóthậtghêrợn.

“Tôinóiđấy.Côấykhôngbiếtđãquẳngđờimìnhvàothứgìđâu”Banfordaioánrítlên,giọngđầyxúcphạm.

“Cũngchẳngliêncangìđếnchị”cậuthanhniêngiậndữnói.

“Cólẽliêncanđếntôinhiềuhơncảcậu”côtrảlời,aioánvàcayđộc.

“Ồ,cóà.Tôichẳngthấychútgìcả”cậubậtgiọngđểugiả.

“Không,cậuchẳngthấyđâu”côtrảlờitrongtiếngrít.

“Dẫusao”Marchlêntiếng,hấttócvềsauvàđứngbậtdậy“chẳnghayhogìkhitranhcãivềviệcnày”.Vàcôchộplấybánhmì,ấmtràrồibướcvộivềphíabếp.

Banfordđưatayvuốttừmàyđếntócthoátkhỏitrạngtháichếtsữngrồiquayngườiđilênlầu.

Henrygiậnrun,ngồisữngngườitrênghế.Mặtvàmắtcậubừngbừngnhưbốclửa.Marchra,laubànrồiđivào.NhưngHenryvẫnngồiđóvớicơngiậnbùng cháy củamình.Cậu chẳng chú ý gì đến cô.Cô đã khôi phục lại vẻđiềmtĩnh,vẻmặtnhẹnhõmcủamình.Nhưngmôithìmímchặt.Côliếcnhìncậumỗikhiralấyđồtrênbàn,ánhmắtmởlớntòmò,trongđósựtòmòlấnátnhữngthứkhác.Mộtnhócranhlớnxác,mặtđỏlừvìhờndỗi!Tấtcảcảmnhậncủacôvềcậulàthế.Vớicô,cậuởxanhưcáiốngkhóiđỏtrêncáilềubênkiađồngvàcôchỉnhìncậuthậtbàngquang,thậtxaxăm.

Saumộthồilâu,cậuđứngdậy,xáchsúnghùnghổrađồng.Tậngiờăncậumớivề,vớimộtvẻmặtcủaquỷdữ,nhưngvẫncưxửlễđộ.Chẳngainóigìđặcbiệt,họngồitrênbađỉnhcủamộttamgiác,cáchnhaurõxa,mộtkhoảngxaloằngngoằng.Buổichiềucậulạilậptứcxáchsúngrangoài.Cậutrởvề

vớimột con thỏ vàmột con bồ câu. Cậu ở lì trong nhà suốt buổi tối thếnhưngchẳngbuồnmởmiệng.Cậuđangbịmộtconquỷnónggiậnngựtrị,cậucảmthấybịxúcphạm.

Banfordchắcđãkhócsướtmướtvìhaimắtcôđỏngầu.Nhưngphongcáchcôcàngkiêukỳ,xacáchhơnbaogiờhết,cáchcôquayđầukhicậucấttiếngnóicứlàmnhưcậulàmộttêntứcốvôthân,mộtkẻluônlàmrầyràngườikháchayđạiloạinhưvậylàmchocậugiậnđếnmứcmắtsầmlại.Mặtcậucàng lúc càng sa sầm.Nhưng cậu chưa từng quên cái kiểu lịch thiệp củamìnhkhinóichuyện.Marchcóvẻnhưlàngườicóảnhhưởnglớnđếnbầukhôngkhílúcnày.Côngồigiữahaiđốithủvớinụcườiranhmãnhtrênmôitậnhưởng.Thậmchícáicáchcôchămchỉmóclentốinaycònthểhiệnmộtkiểuthỏamãn.

Khiđingủ,cậuthanhniêncóthểnghethấyhaingườiphụnữtròchuyệnvàtranhluậntrongphònghọ.Cậungồitrêngiườngdỏngtainghengóngnhữnggì họnói.Nhưng cậu chẳngngheđượcgì cả, quáxa.Tuyvậy, cậu loángthoángngheđượcgiọngBanfordkhóchịu,aioánvàMarchthìtrầmhơn.

Đêmlặng,mờsương.Nhữngngôisaolấplánhngoàikia, trênngọnnhữngcâythông.Cậulắngngherồilắngnghe.Cậungheđượctừxa,tiếngconcáođangchítchítrồinhữngconchótrongnôngtrạisủalênđáptrả.Nhưngđóchẳng thứ cậumuốnnghe.Cậu chỉmuốnbiết nhữnggì hai người phụ nữđangnói.

Cậurónrénbướcxuốnggiường,đứngbêncửasổ.Cậucũngchẳngthểngherõhơn.Hếtsứccẩnthận,cậunhấcthencửa,chỉmộtthoángsau,cậuđãmởcửa.Rồicậu rón rénquahành lang.Những tấmvánsồicũdướichân thậtlạnh,vàthậtvôduyênlàchúngcứkêulênkenkéttheobướcchân.Thậtthậntrọng,hếtsứcthậntrọng,cậurónréntừngbước,dọcváchtườngđếntrướcphònghaicô.Cậunénhơithởvàlắngnghe.GiọngBanford.

“Không, đơn giản là chị không chịu nổi. Chị chếtmất, chắc là chết luôntrongthángnày.Chắclàhắnlàmtrònàycómụcđíchchứgì.Cóthểlàhắnsắpxếptrước,gặpchịởsânnhàthờ.Không,Nellie,nếunhưemlấyhắn,hắnkhôngchỉdừnglạiởđóđâu.Chịkhôngthể,khôngthểsốngcùnghắndướimộtmáinhà.Ôi,chịphátbệnhkhingửiđượcmùiquầnáocủahắn,cáimặtđỏchoạchcủahắnlàmchịphátđiênlên,chịkhôngănuốnggìđượckhicóhắnchungbàn.Chịđúnglàđiênkhùngkhichohắntátúcởđây.Chẳngailàmmộtviệcnhưthế.Nósẽgâyhạichochínhngườilàmviệcấy,cứnhưcáiboomerang.

Marchnói“À,cậuấychỉcòncóhaingàynữathôi”.

“Vâng,cảmơnChúa.Vàkhirakhỏiđây,hắnđừnghòngthòmặtlạicáinhànàynữa.Cóhắnởđây,chịthấymọithứthậttồitệ.Vàchịbiết,biếtchắclàhắnchỉmuốnnhẩmđếmtừngthứmàhắnmoiđượcởem.Chịbiếtđólàtấtcảýđồcủahắn.Hắnlàcái thứvôtíchsự, lười laođộng,vàcóaimàbiếtchứ, hắn sẽ ănbámchúng ta.Nhưnghắn sẽ chẳng sống ănbámchị đượcđâu. Nếu em còn điên thế thì đó là chuyện tương lai của riêng em. BàBurgessđãbiếthắnsuốtthờigiankhihắntừngởđây.Vànhữngngườichínhtrực sẽchẳngbaogiờchohắnmộtcôngviệcổnđịnh.Bất cứ lúcnàohắncũnglỉnhrangoàivớicâysúngcủahắn,nhưlúcnày.Hắnchẳngcógìngoàicây súngcả!Ôi, chịghét thế cơchứ.Emchẳngbiết emđang làmgìđâu.Nellie,emchẳngbiếtđâu.Nếuemkếthôn,hắnchỉxememnhưconngốc.Hắnsẽbỏđi,bỏrơiem.Chịbiếthắnsẽlàmthế,vàkhichịcònsốngởđây,hắnđừnghòngtướcđoạtnôngtrạiBaileycủabọnmình.Chịmàcònsốngởđâythìhắnđừnghòngcắmrễởđây.Chịbiếttươnglaisẽthếnàomà.Hắnsẽnghĩhắnlàchủcủahaichúngta,cũngnhưhắnnghĩhắnlàchủcủaemrồiđấythôi”.

“Cậuấykhôngthế”Nellienói

“Hắncónghĩđấy.Đóchínhlàmụcđíchcủahắn,đếnlàmchủnơinày.Này,thử tưởng tượngnhé.Chúng ta sốngchung sẽ thếnàynày, chúng ta sẽbịđiềukhiển,saisửbởimộtthằngranhmặtđỏchoạch,đángghét,mộtconquỷbóclộtlaođộng.Ôi,chúngtathậtsựsailầmkhichohắntátúc.Lẽrachúngtakhôngnênchophépmìnhlàmthế.Vàchúngtađãđốiđầuvớitấtcảcưdânchốnnày,đãbịcôlập.Không,hắnsẽchẳngmòđếnđâynếunhưhắnchẳngvétđượcthứgì,khiấyhắnsẽlôicuốnxéovềCanadahayđâuđócứnhưhắnchẳngtừngquenbiếtem.Vàởchốnnày,emsẽhéorũhoàntoàn,vàbiếnthànhkẻsingốc.Chịbiếtchịsẽchẳngbaogiờbìnhtâmtĩnhtríđượcnữa.

“Chúngtasẽchocậuấybiếtcậuấykhôngthểởđây”Marchnói.

“Ôi, emđừng lo, tựchị sẽchohắnbiếtđiềuđó, cũngnhưnhiều thứkhácnữa,trướckhihắnrờikhỏiđây.Hắnđừnghòngtựtungtựtácmộtkhichịcònquyềnđượclêntiếng.Ôi,Nellie,hắnsẽkhinhmiệtem,khinhmiệtem.Emcứchohắncơhộiđi,rồiemsẽthấybảnchấthắnlàmộtquáithúđángkinh tởm. Chị chẳng thà tin con mèo không ăn vụng còn hơn tin là hắnkhôngphảilàkẻcắp.Hắnthậtthâmhiểm,thâmhiểmvàhắnluônmuốnlàm

chủvàíchkỷ,máulạnh.Hắnchỉmuốnlợidụngem.Vàkhiemchẳngcòngiátrịlợidụngthìemơi,thậttộinghiệpchoem”.

Marchnói“Emkhôngnghĩcậuấytệđếnthế”.

“Không,vìhắnđangphỉnhphờemđấy.Nhưngrồiemsẽpháthiệnranếuemtiếpxúcvớihắnnhiềuhơn.ÔiNellie,chịkhôngchịunổikhinghĩđếnchuyệnđó”.

“Jillyêudấu,chuyệnnàycóhạigìchịđâunào”.

“Khôngà,khôngà??Chịsẽchẳngbaogiờcònlấymộtphútbìnhyên,mộtgiâyhạnhphúctrongcuộcsống.Không,Nellieơi”.VàBanfordbắtđầucayđắngthútthít.

BênngoàicậucóthểnghetiếngnấcnghẹncủacôvàgiọngMarchsâulắng,nhẹnhàng,dịudànganủi.

Haimắtcậumởlớn,căngtrònnhưthểcậucóthểthâutómcảmànđêmvàomắt,haitaithìnhưkhôngcònlàcủacậunữa.Cậunhưđôngcứnglại.Cậulầnvềgiườngnhưngcảmthấyđầunhưnổ tung.Cậukhông thểchợpmắt.Cậukhông thểđểnhư thế.Cậubậtdậy, thayđồvà lẻn rađó lầnnữa.Haingườiphụnữđãimlặng.Cậunhẹđixuốnglầuvàvàobếp.

Cậumangủng,áokhoácngoàivàovàlấykhẩusúng.Cậukhôngnghĩsẽrờikhỏinông trại.Không,cậuchỉ lấykhẩusúng.Bằnghếtkhảnăng,cậunhẹmởcửavàđivàobóngđêmmờsươngcủathángmườihai.Khônggianbấtđộng,saosáng,nhữngcâythôngxàoxạctrongbầutrờiđêm.Cậulẻnvềphíabờràovàtìmthứgìđóđểbắn.Cậuchợtnhậnracậukhôngnênnổsúnglàmhaicôhoảngsợ.

Thếlàcậubướcquanhquabờcâykimtước,vàxuyênquabụinhựaruồicaotiếnvềbìa rừng.Ởđócậumen theohàngràovàhướngvềbóngđêm,đôiđồngtửconngươigiãnđếnmứcmuốntrởthànhđenvàthâutómtoàncảnhbóngđêmnhưmắtmèo.Mộtconcúaioánchậmkêuthanquanhmộtcâysồigiàcaovút.Cậurónréntừngbước,lắngnghe,lắngnghevàquansát.

Khicậungồixuốngdướicâysồinơibìarừngcậunghetiếngchósủavọnglại từnhữngngôinhà tranhhàngxóm trênđồi,nhữngconchó tru lênđộtngộtnhưbịgiậtmình.Vàthứtiếngđóđánhthứcđồngloạitrongcáctrangtrạiquanhđó,chúngtrulênhồiđáp.VàthìnhlìnhcậucảmthấynướcAnh

saonhỏhẹp, cậu thấykhungcảnhnhưcocụm lại trongmànđêm,vàchónhiều qu tiếng sủa nhưmột bức tường âm thanh, những âm thanh kết lạithànhmộtbờràovâylấycảnhvật.

Sao lại chỉ quan sát!Không nghi ngờ gì nữa, cậu bắt đầu đánh hơi xungquanh.Cậulangthangxuốngđồivềphíanhữngtrangtrạivớivàicâythôngthumìnhthànhnhữngbóngđen.Tronghốccủacáibóngdàidằngdặc,trongmànđêmdàyđặc,cậuthungườilại.Cậubiếtconcáođangtiếnđến.VớicậucứxemnhưđâylàconcáocuốicùngtrongcáinướcAnhkenđặctiếngtrusủa,chencứngvôsốcănnhàliti.

Cậungồithậtlâu,ánhmắtdínhchặtvàocánhcổngmở,từđócómộtđiểmsángnhưrơixuốngtừánhsaohayrơixuốngtừbầutrời.Cậungồitrênmộtthanhgỗtrongxótối,súnggáctrênđùi.Nhữngcâythôngchuyểnmìnhrăngrắc.Một con chim rơi khỏi tổ trongmột nhà kho, la oang oác chấn độngkhônggianlàmcậugiậtmình,cậuđứngdậy,tomắtquansátvànghĩchắchẳn là một con chuột. Nhưng khôngcảm thấy gì cả. Thế là cậu lại ngồixuống, khẩu súng trên đùi, và hai tay lồng vào nhau cho ấm và cậu nhìnkhôngchớpmắtvàocánhcửaràomở,nhờnhờtốiđen.Cậuthấynhưngheđượccáimùinóngấm,ghêghêcủalũgàsốngtronglànkhílạnh.

Vàrồi-mộtcáibóng.Mộtcáibóngtrườntrênlốivàocổng.Cậutậptrunghết tầmnhìnvàomột điểm lấp lánhvànhận ra cái bóngmột con cáo, nótrườnnhẹquacổng.Kìanóđangtrườntrênđấtnhưrắn.Cậumỉmcườivớicậuvàgácsúnglênvai.Cậubiếtrõcáigìsẽđến.Cậubiếtconcáosẽđánhhơiđếnnhữngnơinàocửachuồnggàkhôngđóng.Cậubiếtnósẽphụcởđómộtthoángvàđánhhơilũgà.Vàrồinósẽbòvàodướigầmkhocũchờcơhộilẻnvào.

Cửa chuồng gà trên một mặt nghiêng mỏng manh. Thật nhẹ nhàng, nhẹnhàng, con cáo trườn lênmặt dốc và chun chun cáimũi vào nhữngmảnhván.Vàlúcđómộttiếngsúngvanglên,vangdộigiữanhữngcănnhàcũkỹlàmxáotrộnmànđêm.Nhưngcậuvẫnháohứcquansát.Thậmchícậuthấycáilườntrắngphaucủaconcáokhichânnógiậtgiậttrướckhichết.Thếlàcậutiếntớitrước.

Xungquanhchấndộng.Bọngàkhôngngừngcụctacụctát,ngquác, lũvịtkhôngnghỉquạcquạc,conngựanhỏhoảngloạngõmóngtrênsàn.Nhưngconcáothìnằmnghiêng,cogiậtquằnquạilầncuối.Cậucúivềphíatrướcvàngửilấycáimùicáo.

Cótiếngmởcửasổtrênlầu,vàtiếngMarchvanglên.

“Aithế?”

“Làtôi,”Henrynói“Tôivừabắnhạconcáo.”

“Cậuvừalàmbọnnàysợchếtkhiếp.”

“Thếà?Tôithậtsựxinlỗi.”

“Saocậulạithứcgiấcgiờnày?”

“Tôinghethấytiếngnóquanhquất”

“Rồicậubắnnóà?”

“Ừ,nóđây”vàcậugiơcaocáixáccònấm lêncao“Emkhôngnhìn thấyphảikhông?Chờchútnhé”.Cậulấytrongtúiramộtcáiđènpinvàsoivàoxácconvật.Cậuđangnắmcáiđuôinó.TrongbóngđêmMarchchỉthấymớlôngnhuốmmáu,cáilườntrắng,vàcáiphầntrắngtrắngdướicáicằmnhọnvàmấycáichânđungđưa.Côchẳngbiếtphảinóigì.

“Nórấtđẹp”cậunói“Nósẽchoemmộtbộlôngtuyệtmỹ”.

“Cậukhôngbắttôimặclôngcáochứ?”Côtrảlời.

“Ồ,”cậutắtđèn.>

“À,tôinghĩgiờcậunênvàongủtiếpđithôi.”Cônói.

“Cólẽthế.Mấygiờrồinhỉ?”

“MấygiờrồiJill?”Marchhỏi.Mộtgiờkémmườilăm.

Tốihômđó,Marchcómộtgiấcmơ.Tronggiấcmơ,côthấyBanfordchết,Marchkhóc thậtnhiều, thật thảm thương.Rồi côphảiđặtBanfordvàoáoquan.Cáiquantàilàmbằngnhữngthớgỗthô,phầngỗthừađượcchứatrongbếp,bênlòlửa.Quantàiđặtđấy,chẳngcóaiquanhđó,Marchđaubuồncựcđộ,sửngsốttộtcùng,dáodáctìmcáigìđóxếpvàotronghộpáoquan,làmchonóêmáihơn,cáigìđóphủlênxáccủacôbạnthiết.VìcôkhôngthểđặtBanfordvàocáihộpgỗxùxìchỉvớicáiáongủtrắngmỏngmanh.Thếlàcô

xụcxạo,xụcxạo,nhặtlênrồiquăngđihếtcáinàyđếncáikháctrongsựgiậndữ-dùlàmơ.Vàtrongnỗituyệtvọngmơmàngấy,thứmàcôtìmđượclàbộdacáo.Côbiếtthếlàkhôngđúng,côkhôngnêndùngnó.Nhưngđólạilàtấtcảnhữnggìcôcóđược.CôgấpphầnđuôicủaconcáovàgốiđầuJilllênđó,vàcôđắpvàquấnquanhphầncònlạilêncơthểcôbạn,côkhóc,khócvàkhócvàrồitỉnhgiấcnhậnrarằngnướcmắtđangchảydàitrênmặt.

Sáng hôm sau, việc đầu tiên cô vàBanford làm là ra ngoài xem con cáo.Henryđãtúmchânnótreolêntrongkho,cáiđuôitộinghiệprũxuống.Concáochóđangtrongthờikỳsungmãnnhất.Vẻngoàihoànhảovớibộlôngmàuvànghung,chuyểnxámgầnbụngvàphầnbụngthìtrắngngần,cáiđuôithậtdàyphatrộntinhtếgiữađenvàxám,phầnchótđuôilạitrắngtinh.

“Convậtđángthương”Banfordnói“Nếunókhôngphảilàmộttêntrộmxấuxa,hẳnsẽđángthươnglắm”.

Marchkhôngnóigì,côđứngdangchân,mộtbênsườnhơinghiêng,mặtcônhợtnhạt,mắt thìđen trònngắmcáixácconvật treo lộnngược.Bụngnótrắngmềmnhưtuyết:trắngmềmnhưtuyết.Cônhẹtayvuốtlênconvật.Cáiđuôiđenloáng,dàythậttuyệt.Côvuốtxuốngđấyvàtaycôrunlên.Lầnrồilầnnữacômơnmancáiđuôigiữanhữngngóntay,vàvuốtnhẹxuống.Côcảmnhậnsựmềmmượt,vunđầy,óngảtrongtaycô.Concáođãchết!Cômímmôi,mắtcôtốitrốngrỗng.Rồicôđưatayômlấyđầu.

HenrythảbướcđếnnênBanfordcốtìnhbướctránhxa.Marchđứngđó,bầnthầnvớicáiđầuconvậttrongtay.Côcứvuốttừtừ,vuốtđivuốtlạicáimõmxinhcủanó.Vílýdonàođónólạigợicôliêntưởngđếncáithìahaycáibay.Côcảmthấykhôngthểhiểuđược.Convậtlàmộtsinhvậtlạvớicô,ngoàitầmhiểubiếtcủacô.Concáocómộtbộ lôngbạc tuyệtvời, từngsợi lôngnhưbăng.Đôitaivểnhđầulôngbêntrong.Nhưngcáimõmthuônthuôndàidàinhưcáithìavớinhữngcáirăngnhọnngaybêndưới,chúngđưara,cắn,phậpsâuvàoconmồiđangsống,hútlấyhútđểmáuconmồi.

“Nóthậtđẹp,đúngkhông?”Henrylêntiếngkếbên.

“Đúng,một concáo lớnvàđẹp.Tôi tựhỏinóđãcướpđimạng sốngbaonhiêucongà.”Côtrảlời.

“Nhiềuđấy.Emnghĩnócóphảilàconmàemthấyvàomùahè?”

“Tôicholànó”côtrảlời.

Cậuquansátcôvàchẳngthấygìtừcô.Phầnthìcôcònelệ,trinhtrắng,phầnthìcôlạidữtợn,hayđanhđá.Nhữnggìcônóirakhácvớinhữngbiểuhiệntừđôimắttođen,dạidạicủacô.

“Anhlộtdanóchứ?”côhỏi.

“Đúng,saubuổiănsáng,anhsẽtìmmộtbảngỗcăngnólên.”

“Nócómùikinhquá!Phù,u,uEmphảiđirửataythậtkỹ,emkhôngbiếtsaoemlạingớngẩnvuốtvenóthếchứ”.Cônhìnbàntayphảicủamình,bàntayđãvevuốtcáibụngvàcáiđuôiconvật, thậmchí cònvươngchútmáu từvùnglôngthẫmmàu.

“Emđãtừngthấyvẻsợhãicủalũgàkhinháccảmđượcnóchưa?”Cậuhỏi.

“À,hẳnlàhãilắm”.

“Emnhớlàđừngđểmìnhbịdínhmấyconveđấynhá”.

“Veà?”côhờhửng.

Cuốingày,côthấybộdacáocăngtrênbảngỗ,thậttànnhẫn,nólàmcôthấykhóchịu.

Cậutraigiận.Cậubỏrangoàikhôngnóinănggì.Nhưngcậuvẫnnhãnhặn,lịchthiệp.Cậukhôngnóigìvềýđịnhcủamình.VàcậuđểMarchmộtmình.

Tối hôm đó họ ngồi trong phòng ăn, Banford không cho cậu vào phòngkháchnữa.Mộtthanhcủilớnđangcháy.Mọingườiđangbậnrộn.Banfordviếtthư,Marchmayđồ,cậuthìsửamộtthứdụngcụgìđó.

ThỉnhthoảngBanfordngừngviết,hướngánhmắtrangoài.Cậutraiđầuhơicúi,chúimũivàocôngviệc.

“Xemnào”Banfordnói,“Cậuđibằngchuyếntàunào,Henry?”

Cậungướclênnhìnthẳngvàocô.

“Tàusáng,buổisáng”Cậunói.

“8:10hay11giờ20?

“Tôinghĩlà11giờ20”

“Ngàykiaà?”

“Đúng,ngàykia”.

“Ừm,”Banfordlẩmnhẩmrồiquaylạivớiviệcviếtthư,nhưngkhicôliếmdáncáibìthư,côhỏi“Tôicóđượchỏilàcậucókếhoạchgìchotươnglaichưa?”

“Kếhoạchư?”cậuhỏi,mặtbừnggiận.

“TôimuốnnóicậuvàNellie,việcnàyvẫntiếptụcchứ?Cậuđịnhđámcướisẽdiễnrakhinào?”giọngcônhạobáng.

“À,đámcưới!Tôicũngkhôngbiết”cậutrảlời.

“Cáigìcậucũngkhôngbiếtà?”Banfordhỏi“Cậuđịnhcứthếbiếnđivàothứsáuvàmặcxácmọiviệcthếà?”

“Saolạikhông?Bọntôicóthểthưquathưlạichonhaumà”.

“Vâng,dĩnhiên.Nhưngtôimuốnbiếtlàvìcáinơinàyđây.NếuthìnhlìnhNelliekếthôn,tôiphảitìmngườiởcùngchứ”.

“Côấykhôngthểtiếptụcởđâysaukhikếthônà?”cậunói.Cậubiếtkhárõtiếptheosẽlàgì.

Banfordnói“Đâynàophảilànơichonhữngđôivợchồng.Mộtlýdolà,việcchỗnàcóbõbèngìvớisứcđànông.Đàođâuratiềnđược.Chuyệncậutơtưởngrằngsẽởđâykhikếthônlàđiềuvôvọngđấy.Thậtsựvôvọng”.

“Vâng,nhưngtôikhôngnghĩmìnhsẽsốngởđây”cậunói.

“À,tôichỉmuốnbiếtthếthôi.VậyNelliethếnào?Trongtrườnghợpđó,côấysẽđâyvớitôibaolâunữa?"

Haikẻthùnhìnnhau.

“Tôichưanóitrướcđược”.

“Ồ,thôinào”cônóigiọnghơidấmdẳng“Hẳncậuphảicókếhoạchgìđókhihỏicướimộtngườiphụnữchứ,nếuđókhôngchỉlàtròđùa.”

“Saolạiđùa?TôitrởvềCanada.”

“Côấyđicùngcậu?”

“Dĩnhiên”

“NgherồiđấyNellie”Banfordnói.

March, đang chúimũi vàoviệcmayvá, nhìn lên,mặtửnghồng,mắt nhưcườimỉa,miệngthìnhếchlên.

“ĐâylàlầnđầutiêntôinghemìnhsẽđếnCanadađấy”cônói.

“Cáicũngphảicólầnđầuchứ,đúngkhông?”cậutrainói.

“Ừ,tôichorằngthế”côhờhữngrồilạitiếptụcmaymayvává.

“Nellie này, em có sẵn sàng chưa? Sẵn lòng đến Canada? Có không?”Banfordhỏi.

Marchlạinhìnlên,thảlỏngvai,taybuônglơichiếckimtrênđùi,“Còntùyemđithếnào?”cônói,“Emkhôngnghĩmìnhsẽchenchúctrênmộtkhoanghạngchótnhưvợmộtquânnhân.Emkhôngquenthế”.

Cậutraitomắtquansátcô.

“Thếanhđitrướcvàemởlạinhé?”cậuhỏi.

“Sẽvậy,nếuđólàlựachọnsaucùng”côtrảlời.

“Đólàcáchsángsuốtnhấtđấy.Đừnggiaokếtgìrõràngcả”Banfordnói.“Cứđểmìnhtựquyếtđịnhđihayởsaukhicậuấytrởvềvàđãtìmđượcmộtchốnchoem.Nellie,bằngkhôngthìlàngớngẩncả”.

“Thếchịkhôngnghĩlàchúngtôisẽkếthôntrước,rồisauđólàđicùnghayđiriênglàcòntùyhoàncảnhà?”Cậuthanhniênhỏi.

“Mộtýkiếntệhại”Banfordthốtlên.

NhưngcậutraithìđangquansátMarch.

“Emnghĩsao?”cậuhỏicôấy.

Cômơmàngnhìnvàokhoảngkhông“À,tôikhôngbiết,tôisẽcânnhắc”.

“Tạisao?”cậuchenvào.

“Tạisao?”Cômaimỉalặplạicâuhỏivànhìncậumàcười,mặtcôlạiửnglên,“Tôicholàcóhàngtálýdo”.

Cậulặngquansátcô.Côcóvẻnhưđãvuộtkhỏicậu.CôđãvềphíaBanfordchốnglạicậu.Côlạinhìnmọiviệcmộtcáchmaimỉa,kỳlạ.Côsẽmỉamaimọiđiềucậunói,haymọiđiềucuộcsốngmanglại.

“Dĩnhiên”cậunói“Anhkhôngépemlàmnhữnggìemkhôngmuốn”.

“Thựctếtôicholàkhôngnênthế”Banfordcămphẫnhétlên.

Giờđingủ,BanfordnóibằnggiọngaioánvớiMarch“Emmangbìnhnướcnónglênchochịnhé”.

“Ừ,emsẽmanglên”MarchnóitheokiểumiễncưỡngtựnguyệnmàcôhaydùngvớicôbạnJillthânthiếtnhưngtínhkhíthấtthường.

Hai người phụ nữ lên lầu, saumột lúc,March gọi vọng từ trên lầu “NgủngonHenry,tôikhôngxuốngnữa.Cậuxemlạiđènvàlòsưởinhé”.

Ngàyhômsau,Henry rangoài,vầng tránuám,gươngmặtnonchoẹtcủacậu sầm lại. Lúc nào cậu cũng như suy tư.Cậu đã cầu hônMarch,muốnMarchcùngmìnhvềCanada.Vàtrướcđócậuchắcrằngcôsẽđồngý.Saocậulạimuốncùngcôấy,cậucũngchẳngrõ.Nhưngthậtsựlàcậuthíchcôấy.Cậugiànhhết tâmtríchocô.Cậuđãbịchấnđộngvớicơngiậnkhibịngăntrở.Bịngángchân,bịngángchân!Nólàmcậutứcđiênđếnmứcchẳngbiếtphảilàmgì.Nhưngcậuvẫnnéncơngiận.Vìngaycảgiờđâymọiviệcsẽdiễntiếnkhácđi.Cóthểcôấysẽđếnvớicậu.Dĩnhiênlàcôcóthểđếnđược.Đólàtráchnhiệmcủacôấy.

Mọiviệccăng thẳng trở lạivàobuổichiều.CảngàycậuvàBanford tránhmặtnhau.ThựcraBanfordvàothịtrấnnhỏtrênchuyếntàu11giờ20.Đólàngày họp chợ. Cô trở về lúc 4 giờ 25. Ngay khimàn đêm buông xuống,Henrythấydángnhỏnhắncủacôtrongchiếcáokhoácmàutốivàchiếcnónbê-rêmàuxanhthẫmtừphíanhàgabăngquacánhđồngđầutiên.Cậuđứngdướitáncâyđàodại,lárụngđầydướichân.Vàcậuquansátdángngườigầynhỏmàuxanhấykiêntrìbăngcánhđồngrétmướt.Trêntaycôđầynhữnggóihàngchậmrãitiếnvềphíatrước.Côấythậtmongmanhnhưngởcôcóchútâmhiểmmơhồmàcậughétcayghétđắng.Cậuđứngnhưvôhìnhdướicâyđàoquansáttừngbướcchâncủacô.

Vànếunhưánhmắtcóthểtạorachútảnhhưởngthìcôsẽthấycônhưđeosắt ởmỗi gót chânmỗi khi tiếnbước. “Chị là đồ tầmphào” cậu thì thầmxuyênquakhoảngkhông.“Chịlàđồtầmphào,tôimonglàchịsẽtrảgiáchonhữngtổnhạimàchịvôcớgâyrachotôi.Chịlàđồtầmphào,tôimonglàchịsẽphảitrảgiá.Nếulờinguyềnmàthànhsựthậtchịsẽphảitrảgiá.Chịlàđồtầmphàođángtởm”.

Cô chậm chạp lê lên con dốc.Nhưng ngay cả khi nếumỗi bước chân côtrượtvềphíađịangục,cậucũngsẽkhônghềbướcđếngiúpcômangnhữnggóihàng.Aha,kìaMarchđangsảibướctrongchiếcquầnốngtúmvàáothắteo.Sảibướcxuốngđồitheonhịpnhanhvàthậmchíchạyvàibước,côháohứclaođếncứugiúpBanfordgầygò.Cậuquansátcôvớicơngiậntừtrongtim.Cậuthấycônhảyquamương,vàchạy,chạynhưphảibỏngchỉđểđếnvới cáimục tiêu nho nhỏ đen đen dưới đồi,Banford chỉ đứng lại và chờ.Marchsảibướcngượclênđồivàmangtấtcảnhữnggóihàngtrừbóhoacúcvàng.Banfordtựmangnhữngbôngcúcvàng.

“À,mắtchịnhìnrấttốt,đúngkhông?”cậuthìthào“Mắtchịtinhanhlắm,cứởđómàcắmđóahoacúcvàng.Ghìchochặtvàođirồithìtôisẽchochịănnótrongbuổitrà.Rồitiếptheolàvàobuổisángnữachứ.Khôngănuốnggìsất,chỉchochịmỗihoacúcmàthôi”.

Cậu quan sát hành động của hai người phụ nữ. Cậu có thể nghe của họ.Marchluônnóikháthẳngthắngvàtráchmắngvớigiọngdịudàng.Banfordthìthầmkhôngngherõ.Rõrànghọlàbạnthiết.Cậukhôngthểnghehọđãnóigìchođếnkhihọtiếnđếnbờràocủacánhđồngnhà,họphảileoquađó.RồicậuthấyMarchkháđànôngkhileoquatừngấythanhgỗvớimớgóiđồtrongtay,vàtrongkhônggiantĩnhlặngcậungheBanfordaioán.

“Saoemkhôngđểchịgiúpemxáchmớđồđóchứ?”giọngcôcógìkhálạ,

tráchcứ.RồiđếngiọngMarch,mạnhmẽ,vôtưvôngại.

“Ồ,emlàmtấtđượcmà.Đừnglochoem.Cốmàleoquađikìa."

“Được,được”giọngBanfordhơicáu,“Emnóiđi,chịcólàmemphiềnlòngkhông?Trongsuốtthờigianquaemcótổnthươngvìchẳngaiquantâmđếnemkhông?”

“Emthấytổnthươngkhinàochứ?”

“Rõrànhrành,emlúcnàochẳngcảmthấybị tổn thương.Giờ thìemthấyđaulòngvìchịkhôngchothằngranhđóđếnsốngtrongtrangtrại”.

“Emcóđaulònggìđâu”Marchnói.

“Chịbiếtemcóđaulòng.Khihắnđirồi,thểnàoemsẽthanvanoántráchvềhắn.Chịthừabiếtemmà”.

“Emmàthếà?”Marchnói“cứchờxem”.

“Vâng,chúngtasẽthấy.Rủilàchịkhôngnghĩralàsaoemcóthểlàmchobản thânmình thấphèn thế.Chịkhông thểtưởng tượng sao emcó thểhạphẩmgiámìnhthế”.

“Emchẳnghềhạthấpmình”Marchnói.

“Thếthìchịkhônghiểuemchođólàgì?Đểchomộtthằngranhxấcxượcnhưthếđếnvàvevãnem.Chịchẳnghiểuemnghĩthếnàovềbảnthân.Emnghĩsaunày,hắnsẽtôntrọngemđếnmứcnào?Chínhmiệngchịnrồiđấy,nếuemlấyhắn,chịmặcxácemđấy,đừnghòngchịmủilòngchoem”.[1]

[1]“Myword, Iwouldn’tbe inyourshoes, ifyoumarriedhim.”CâunàycủaBanfordvàcâusaucủaMarch“Mybootsareagoodbittoobigforyou,andnothalfdaintyenough”chơichữ.

“Dĩnhiên rồi.Lòngemhơiquákhổvớichịvàchẳng thanhnhãbằngmộtnửachị”Marchnóivớigiọngkhálàchâmbiếm,gâyhấn.

“Emvênhváoquáđấy, rõ là thế.Phụnữphảigiữgiáchứ,đặcbiệt làvớimột gã trai như thế. Sao à?Vì hắn xấc xược.Ngay cả cách hắn ép buộcchúngmìnhtừbanđầu”.

“Chúngtakêucậuấyởlạiđấychứ”Marchnói.

“Khônghề,đếnlúcgầnnhưhắnépmìnhlàmthế.Vàhắnquátựtin,tựphụ.Nghenày,hắnsửalưngchị.Chịchỉkhôngtưởngtượngđượcsaoemlạiđểhắnđốixửvớiemrẻrúngthế?”

“Emkhôngđểcậuấyrẻrúngem”Marchnói“Chịlohãođấythôi,chẳngaicoithườngemhết.Kểcảchị.”Côdịudàngcôngkhaiphảnkhángvàgiọngcônhưcóchútlửatrongđó.

“Vâng,chắc rồi sẽđến tôi”Banfordcayđắng,“Cuốicùngvẫn là thế.Chịbiếtemnóithếchỉlàđểchọctứcchị”.

Họ lặng im leo lên con dốc đứng và rậm cỏ rồi lên đến đỉnh, xuyên quanhữngbụikimtước.Phíabênkiabờdậu,cậutraitheodõihọởkhoảngcáchkhôngmấyxatrongbónghoànghôn.Cậunhìnthấyxuyênquabờdậucũkỹcủanhữngcây táogai (câymậngai),haibóngngườinhờ tối sảibước lênđồi.Lênđếnđỉnhdốc,cậuthấyngôinhàtrôngánhchạngvạng,vớimộtcâyđàogiànghiêngratừphíađầuhồi,mộttiaánhsángvàngvọtnhấpnháyquakhungcửa sổbêncủabếp.Cậunghe tiếng lengkengcủa thencài cửa,vàthấycánhcửabếpmởrakhihaingườiphụnữbướcvàotrong.Thếlàhọvềđếnnhà.

Vàthếlà-Đấylànhữnggìhọnghĩvềcậu.Vềbảnchấtcậuđâuchỉlàmộtkẻbiếtnghesuông,nêncậuchẳngngạcnhiênmấyvớinhữnggìngheđược.Vớicậu thìnhữnggìngườikhácnóivềcậu thườngkhôngđúng.Chínhracách những người phụ nữ nói về nhau lại làm cậu ngạc nhiên hơn. CậukhôngưngcáikiểucủaBanford,rấtkhôngưa.CậucảmthấycậulạinghiêngvềphíaMarch.Mộtlầnnữacậucảmthấycậuxiêulòngvớicôấymộtcáchkhôngthểcưỡngnổi.

Cậulạihyvọng,côsẽvềvớicậu,cậuhyvọngmãnhliệtđếnmứcmáunhưsôilên,côsẽthuậnýlấycậungaytrongdịpGiángsinh.Giángsinhchẳngmấyxanữa.Cậumuốndùcógìxảyrađinữa,cậusẽgiữchặtlấycôtrongcuộchônnhânvộivãvàtrongđêmtânhôn.Rồihọsẽthuxếpchotươnglaisau.Nhưngcậumuốnmọithứsẽdiễnranhưcậumuốn.Cậumongrằngtốinaycôsẽởvớicậumộtlúc,saukhiBanfordđãlênlầu.Cậumongcậucóthểchạmvàođôimámịnmàng,gươngmặtesợ,làlạcủacô.Cậumuốnđượcnhìn thậtgầnvàovàođôimắtsợsệtmởrộngcủacô.Thậmchícậumuốnđượcđạt tay lênngựccôđểcảmnhậnđượcsựmềmmạicủađôinhũhoa

dưới lớpáo thắteo.Timcậudồndậpkhicậunghĩđếnđấy.Cậurấtmuốnthựchiệnviệcấy.Cậumuốnđoanchắcrằngdướilớpáokialàđôinhũhoamềmmại.Cô luôncàicútáokhoáccaogầnđếncổ.Vớicậu,đôinhũhoamềmmạicủacônhưmộtbímậtnguyhiểmđượccàichặtsaunhữngchiếccúcáo.Hơn thếnữa,vớicậucặpnhũhoabịkhóakíndưới lớpáoấy thậtmịn,rấtđángyêu,thậtmềm,thậtdịudànghơncảbộngựccủaBanfordbêndướilớpáokiểumỏngvàáođầmthe.Banfordhẳnlàcóbộngựccứngngắc,cậutựbảo.Vớicáikiểucayđộc,caycú,cayđắngấy,Banfordhẳnlàcóbộngựcnhỏxíu, cứngnhưkim loại.Nhưng cònMarch, dưới cái lớp áo dàycộm, thô lậu,hẳn làmộtbộngực trắng, trắngvà trinhnguyên.Cậutựnhủthếvàmáucậulạisôilên.

Khivàobuổichiều,cậubịngạcnhiên.Cậuxuấthiệnởcửatrong,mặtcậuhồnghàovà tươisáng,đôimắtxanhnhư lấp lánh.Đầucậuhơichồmđếntrướckhicậubướcvào, theocáikiểuvẫn thếcủacậu.Cậungầnngừmộtchútngaybệcửa,quansátbêntrongphòngthậntrọngvàcẩnthậntrướckhibướcvào.Cậumặcmộtcáiáoghi-lêdàitay.Gươngmặtcậucựcgiốngvớimộtthứvốntươitắnngoàitrờilạibịnhétvàonhà:mộtquảnhựaruồimọngnước.Trongmộtgiâyngừnglạitrướcthềmcửa,cậuthấyhaingườiphụnữngồitrongbànđốidiệnnhau,vàcậuđưaánhmắtbénngọtnhìnhọ.Vàthậtkinhngạc,Marchmặcmộtcáibộváylụaxanhláthẫm.Cậuhámồmkinhngạc.Nếucôcómọcriamépcậucũngchẳngngạcnhiênhơnthế.

“Saoemlạimặcváy?”cậunói.

Cônhìn lên,mặtđỏ lựng,gượngcườinói“Ừhì tôimặcváy.Cậunghĩ tôikhôngmặcváythìmặccáigì?”

“Dĩnhiênlàváyxốngcủathônquê”cậunói.

“Ồ”côhữnghờ thốt lên“Đóchỉdànhchocáccôngviệcdơdáy,bẩn thỉuchốnnàythôi”.

“Thếnókhônghợpvớiemà?”

“Không, trongnhà thìkhông”cônói.Nhưngcôđỏmặt lên lúcrót tràchocậu.Cậungồivàoghếcủamìnhtrongbàn,khôngthểrờimắtkhỏicô.Chiếcváylàmộtmảnhlụađơngiảnmàuxanhláđậm,viềnvàngtrêncổvàtayáodàiđếnkhuỷu.Cổáotrơn, trònkhoechiếccổtrắngthanhtúcủacô.Cánhtaycô,cậuđãbiết,khỏekhoắnvàrắnchắcvìcậuthườngthấycômặcáoxăntay.Thếmàcậuvẫnnhìnchằmcô,ngướclênrồilạinhìnxuống.

Banfordbênkiabànchẳngnóigì,chútâmvàomóncámòitrongđĩa.Cậunhưquênđisựtồntạicủacô.CậuchỉnhìnchằmchằmvàoMarchtrongkhingốnmộthọngđầybánhmìvàmagarine,thậmchíquêncảtáchtrà.

“Tôi chưa từng thấy gì tạo nên khác biệt đến vậy” cậu lẩm bẩm vớimộtmiệngthứcăn.

“Ốitrời,bộemlàdạxoa[2]à?”Mặtcôcàngbừngđỏ.

[2]Pinkmonkey-trongnguyênbản.

Rồicôđứngbậtdậy,lấyấmtràđivềphíalòvàấmnước.Khicôthumìnhchuivào lò,chiếcáoxanhquấnquanhcô,cậucàngmở tomắtnhìnchằmchặpvàocô.Dướilớplụa,cáihìnhthểđànbàcànghiệnrõmềmmạivàđầynữtính.Khicôđứnglênvàbướcđi,cậuthấyđôichâncủacôdichuyểnnhẹnhàngtrongcáiváyngắnhiệnđại.Cômangvớdàiđen,vàmộtđôigiàytinhxảovớinhữnghạtcườmvàngánh.

Không, cô đã trở thànhmột người khác.Một cái gì đó rất khác.Đã quennhìncôấytrongcáiquầnốngtúmcứngnhắc,trênrộng,thắtlạiởgối,cứngnhưmặcgiáp,cáixàcạpnâu,đôigiàyốngdàycộp,cậuchưatừngnghĩcôcómộtđôichân,chânnữtínhđếnthế.Vàrồiđiềuđóậpđến.Côcómộtđôichânthanhthoátvàcôdễtántỉnh.Cậuthấyrợnđếntừngchântóc,chúimũivào tách tràvàuống trà tạonênmột âm thanhnhonhỏ làmBanford lúngtúngvàthậtlạ,thậtđộtngột,cậuthấymìnhlàmộtthằngđànông,khôngcònlàmộtcậutraitrẻ.Cậuthấymìnhlàmộtngườiđànôngvớimộtgánhnặngtráchnhiệm.Mộtcáigìnặngnề,tĩnhlặngkỳlạậplêntâmtrícậu.Cậucảmthấymìnhnhưmộtgãđànôngvới sự trầm lặngvàmột chútnặngnềcủaphậnđànôngậplênngườicậu.

Côthậtmềmmạivàgợicảmtrongchiếcáođó.Sựgắnbótráchnhiệmlâudàiậpđến,yhệtnhưcảmgiácsuynghĩđếnviệcquayvềcốhương.

“Ôi,vìChúa,aiđónóigìđichứ”Banfordgiọngaioán“Cứnhưđưađámvậy.”Cậutrainhìncôvàcôkhôngchịunổicáimặtấy.

“Đưađám”Marchnóivớimộtnụcườiméoxệch“Gìchứ.Nó làm tôivỡmộngđấy”.

ChợtcônghĩđếnBanfordtrongcáiáoquanbằnghộpgỗ.

“Hẳnlàđangmộngmơđếnđámcưới?”Banfordchâmbiếm.

“Hẳnrồi”Marchnói.

“Đámcướiaichứ?”Cậutraihỏi.

“Tôichẳngnhớ”Marchnói.

Côethẹnvàkhálạchiềuhômấy,sựthậtlàtrongbộváyấysứcchịuđựngcủacônhưyếuớthơn.Côcócảmgiácbịbóctrầnvàhơnthếnữabịphôbàytrầntrụi.Côhoàntoànmấttựnhiên.

HọnóivớinhaulungtungvềchuyếnkhởihànhcủaHenrysángmaivàsắpxếpmộtsốthứvặtvãnh.Nhưngchẳngainóiranhữngýnghĩcủamình.Họkhátrầmlặngvàthânmậttốihômđó.ThựcraBanfordchẳngcógìđểnói.Nhưngsâuthẳmtrongcô,côvẫntửtế,cólẽthế.

Lúc9giờ,MarchmangvàomộtkhayvớitràvàítthịtnguộimàBanfordđãcốđược.Đó làbuổi tối cuối cùngnênBanford cũngchẳngmuốnbịphảnbác.Côthấyhơitộinghiệpcậutraivàtựcảmthấyrằngmìnhnêntỏratửtếhếtmứccóthể.

CậumuốnBanfordđingủ.Thườngcôtalàngườiđầutiên.Nhưngcôtavẫnngồi trênghếcủamìnhdướiánhđèn, thỉnh thoảng liếcvàoquyểnsáchvàchăm chăm nhìn ngọn lửa. Giọng hỏi nho nhỏ củaMarch đã phá vỡ bầukhôngkhí.

“MấygiờrồiJill?”

“Mườigiờnăm”Banfordnhìnvàocổtayrồinói.

Vàhoàntoànimlặng.Cậutrairờimắtkhỏiquyểnsáchgiữahaiđầugốinhìnlên,gươngmặthơibạnh,nhưmặtmèocóvẻngoancố,đôimắtnhưsoimói.

“Đingủchứ?”cuốicùngMarchlêntiếng.

“Chịlênngủthôinếuemcũngbuồnngủrồi”Banfordnói.

“Ồ,tốtthôi”Marchnói“Emsẽchămđầynướcvàobìnhchochị”.

Côtốtbụngnhưnhữnglờinóicủacôvậy.Khichâmxongbìnhnướcnóng,côthắpnếnvàđi lênlầu.Banfordvẫnngồi trênghế,chămchúlắngnghe.Marchlạixuốnglầu.

“Chịvẫnởđóà?”cônói“Chịlênchứ?”

“Ừ,chỉmộtphútthôi,”Banfordnói.Mộtphúttrôiqua,côvẫnngồiđấytrênghếdướiánhđèn.

MắtHenrynhưmắtmèokhicậunhìntừdướiđôimày,vàcáivẻbướngbỉnhcốhữulàmchogươngmặtcậucàngmũmmĩm,cànggiốngmèohơn.Cậuđứngdậyvàcấtgiọng.“Tôinghĩmìnhsẽrangoàitìmxemcóthấyconcáocáikhông?”cậunói“Cóthểcônàngđanglảngvảngquanhđây,Nellie,emcùngđimộtchútnhé.Xemmìnhcóthấygìkhông?”

“Tôià?”Marchnóilớn,nhìnlênvớivẻmặthốthoảng,bànghoà>

“Đúng,đinào”cậunói.Giọngcậuthậtnhẹ,thậtấmáp,thậtquyếnrũvàthậtgần.CáigiọnglàmmáuBanfordnhưsôilên.“Đimộtchútthôinào”cậunóinhìnxuốnggươngmặtbấtđộng,hoangmangcủacô.

Vàcôđứnglênnhưbịhútbởigươngmặttrẻkhỏeđangnhìncô.

“ChịnghĩemchẳngbaogiờrangoàivàogiờnàychứNellie?”Banfordlớngiọng.

“Vâng,chỉmộtphútthôi”cậutrainói,nhìnquanhcôvàsắcgiọng.

Marchhếtnhìnngườinàyđếnngườikhác,vẻnhưbốirối,mơhồ.Banfordđứngdậysẵnsàngchocuộcchiến.

“Sao,thậtvớvẩn.Trờilạnhcăm.Cậusẽchếtvớicáiyếmmỏngtangđó.Vàvớicáiđôidépđónữa.Đừngcólàmmấytròngungốcđónữa”.

Ngừngmộtchút,Banfordchậmchậmtiếntớinhưmộtcongàchọi,đốidiệnMarchvàcậutrai.

“Tôinghĩchịkhôngcầnphảilothế”cậunói.“Mộtphútdướitrờisaochẳngthểlàmaitổnhạichútgìcảđâu.Tôisẽmangtheotấmthảmtrênsofatrongphòngăn.ĐinàoNellie”.

Giọngcậuthậtgiậndữ,cáugắt,dữdộikhinóivớiBanfordvàthậtdịudàng,uyquyềnkhinóivớiMarch,vàMarchtrảlời.

“Vâng,tôiđiđây”.

Vàcôquayđicùngcậutiếnvềphíacửa.

Banfordđứngđóởgiữaphòng,độtnhiênbậtlêntiếngkhócvàbắtđầuthổnthức.Côđưađôitaytộinghiệp,mỏngmanhômlấyđầuvàđôivaigầyrunlêntrongtiếngkhócgiậndữ.TừcửaMarchngoáinhìnlại.

“Jill”côthétlênđiêncồngnhưchoàngtỉnhcơnmơvàcônhưtiếnvềphíangườibạnthânthiết.

Nhưngcậu trainắmchặt taycô làmcôkhôngnhúcnhíchđược.Côchẳngbiếtvìsaocôchẳngthểcửđộng.Nhưtrongmơ,khitráitimbịépthìcơthểchẳngthểxoaytrởđược.

“Đừnglo”cậunhẹgiọng“Đểchịấykhóc.Cứđểthế.Khôngsớmthìmuộnchịấysẽkhóc.Vànướcmắtsẽđểcảmxúctuôntrào.Thếtốtchochịấy”.

ThếlàcậukéoNelliechầmchậmvềphíacửa.Nhưngcôlạingoáinhìndángngườinhỏthótộinghiệpcủacôbạnđứnggiữaphòng,tayômmặt,vaigiậtgiậttheotiếngkhóccayđắng.

Cậunhặtlấytấmthảmdàytrongphòngănrồinói“Quấncáinàynày”.

Côngoanngoãnnghe lời -vàhọđếncửabếp.Cậunhẹnhàngômchặtcôtrongtaymìnhdùcôkhôngnhậnrađiềuđó.Khithấybóngtốibênngoài,côhơigiậtlùi.

“TôiphảiquaylạivớiJill”cônói“Tôiphải,đúngrồitôiphảiquaylại”.

Giọngcônhưraquyếtđịnhcuốicùng.Cậubuôngcôravàcôquayvàonhà,nhưngcậulạiníucôlạivàgiữchặt.

“Đợimộtchút”cậunói“Đợichút,nếucóđicũngkhôngphảibâygiờ.”

“Đểtôiđi”côthétlên,“TôiphảiởcạnhJill.Tộinghiệpchịấy.Chịấykhócđếnnỗitimgantannátmất[3]”.

[3]Poorlittlething,she’ssobbingherheartout.

“Vâng,”cậutraicayđắng“cảtimemvàcảtôinữa”.

“Timcậuư?”Marchnói.Cậuvẫngiữchặtlấycô.

“Timtôicũngnhưchịấythôimà”cậunói,“hayemcholànókhôngđángbằngtimchịấy”.

“Timcậuư?”Giọngngờvựccôlặplại.

“Đúngthế.Timtôi.Emnghĩtôikhôngcótimà?”vàtronghơithởdồndậpcậucầmtaycôápvàongựctráicủamình.“Timtôiđây,nếuemkhôngtinrằngtôicómộttráitim”.

Vàcôbịcuốnhút.Côcảmnhậnđượcnhịpđậpmạnhmẽ,nặngnềvàsâucủacontimcậu,nhưmộtcáigìđótừxaxăm.Nónhưcáigìđótừxaxăm,mộtcáigìđókinhkhủngtừbênngoài,nhưmộtdấuhiệuchocô.Vàcáidấuhiệuấylàmcônhưtêliệt.Nódộivàohồncôlàmcôvôlực.CôquêncảJill.CôchẳngthểnghĩvềJillnữa.Côchẳngthểnghĩvềcôấy.Đólàmộtdấuhiệukinhkhủngtừbênngoài.

Cậuvòngtayquaeocô.“Đivớitôi”cậudịudàngnói“Đivànóihếtnhữnggìtaphảinói”.

Và cậu kéo cô ra ngoài, đóng cửa lại. Và cô cứ vậy đi theo cậu ấy theođườngmòn trongvườn.Cậucũngcómột trái timđang thổn thức!Vàcậuđangchoàngtayquanhcôdẫucáchmộtlớpthảm.Nólàmcôbốirốikhôngthểnghĩngợicậulàai,làcáigì.

Cậuđưacôđếnmộtgóctốicủanhàkho,cómộthộpdụngcụtrênđậymộtcáinắpdàivàyếu.

“Mìnhngồixuốngđâychútđinào”cậunói.

Côngoanngoãnngồixuốngcạnhcậu.

“Đưatayemchotôi”Cậunói.

Côđưacảhaitayvàcậugiữtaycôgiữahaitaymình.Cậucòntrẻnêncậuhơirun.

“Emsẽgảchotôi.Sẽgảchotôitrướckhitôiđi,đúngkhông?”Cậucầux

“Sao.Đểbiếncảhaithànhngớngẩnà?”cônói.

Cậuđưacôvàogóctốiđểcôkhôngthểthấyánhsángtừphíaôcửasổbăngngangkhuvườntối.Cậucốgiữriêngcôchomình,trongcáinhàkhonày.

“Ngớngẩnthếnào?”cậunói“NếuemvềCanadavớitôi.Tôicómộtcôngviệc tốt, lươngcaođangchờ tôi.Vànơiấyrấtđẹp,gầnvùngnúi.Saoemkhônglấytôi?Saotakhôngkếthôn?Tôimongemởđócùngtôi.Tôithíchcảmgiáccómộtngườichămlo,sănsócchotôicảcuộcđời”.

“Cậusẽdễdàngtìmthấymộtngườihợpvớicậuhơn”Cônói.

“Đúngtôicóthểdễdàngtìmthấymộtcôgáinàođó.Tôibiếttôilàmđược.Nhưngkhôngphảilàngườitôikhaokhát.Tôichưatừnggặpailàmchotôimuốncócuộcsốnglâudàicùngngườiđó.Emthấyđấy,tôiđangnghĩđếncuộcsốngcảđời.Nếukếthôn,tôimuốncảmgiácấytheotôicảđời.Nhữngcôgáikhácư,họsẽchỉlànhữngnàngxinhxinh,thíchhợpcùngđidạođâyđó.Đủxinhđểchơibời.Nhưngkhinghĩđếnmộtđời,thìtôihẳnsẽrấthốihậnkhikếthônvớimộtngườitrongsốhọ.Tôithậtsựsẽânhậnnếuxảynhưthế”.

“Ýcậulàhọkhôngthểlàngườivợtốt?”

“Đúng.Tôinghĩthế.Nhưngtôikhôngcóýlàhọsẽkhônglàmtốtcácnghĩavụbổnphậncủahọ.Tôimuốnnói-Tôicũngkhôngbiếtmìnhmuốnnóigì.Chỉ khi nghĩ đến cuộcđời, nghĩ đến em thì hai điềuđó lại gặpnhaugiaohoà”.

“Vànếukhôngthìsao?”cônóivớigiọnglạlạ,châmbiếm.

“Tôinghĩnólàvậy”.

Họngồi trongimlặngmột lúc.Cậunắmtaycônhưngkhônglàmtìnhvớicô.Vìcậunhậnracôlàmộtphụnữmongmanh,nhạycảmvàmộtcáigìđónặngnềđangxâmchiếmtâmhồncậu.Cậukhôngmuốnlàmtìnhvớicô.Cậutránhnéhầuhếtnhữnghànhđộngnhưthếvớinỗisợ.Cuốicùngthìvớicậu,côlàmộtphụnữ,mongmanh,nhạycảm.ỗisợđóđãkéocậukhỏinhữnghànhđộnglẽraphảicó.Cậubiếtđólàmộtvùngtốicậucuốicùngrồicũng

sẽbướcvào,nhưnglúcnày,thậmchícậuchưamuốnnghĩđếnnó.Côlàmộtphụnữvàcậuphảichịutráchnhiệmvớicáimongmanhdễvỡmàcậuchợtnhậnratrongcô.

“Không,”saucùngcônói.“Tôiđiênrồi.Cậubiếttôimấttrímà”.

“Vìcáigìchứ?”cậuhỏi.

“Đểviệcnàytiếntriểntiếp”.

“Emámchỉtôià?”

“Không,tôinóilàbảnthânmình.Tôisẽbiếnmìnhthànhmộtkẻmấttrí,mấthếtlýtrí”.

“Sao,thậtsựemkhôngmuốnkếthônvớitôià?”

“Ồ, tôi không biết liệu tôi có thật sự khôngmuốn hay không. Chỉ là tôikhôngbiết”.

Cậunhìncôtrongbóngtối,bốirối.Cậuchẳnghiểutígìcômuốnnói.

“Vàemcũngchẳngbiếtemcóthíchngồiđâycùngtôitronggiâyphútnàyhaykhông,đúngkhông?”cậuhỏi.

“Không,thậtsựkhông.Tôikhôngbiếtliệucóphảitôimuốnởnơikháchaytôithíchởđây.Thậtsựtôikhôngbiết”.

“EmcóướcgìmìnhởcùngBanford?Đingủcùngcôấy?”Anhtháchthức.

Côngẫmmộtlúclâurồimớitrảlời“Khôngtôikhôngmongthế”Cuốicùngcônói.

“Vậyemcónghĩlàsẽsốngsuốtđờivớicôấyđếnkhiemthànhbàgiàtócbạcphauphau”cậunói.

“Không”cônóichẳngmấyngầnngừ“TôikhôngôisẽởcùngJillđếngià”.

“Thếemkhôngnghĩlàkhitôithànhmộtônggià,emthànhmộtbàcụ,mìnhvẫnbênnhaunhưbâygiờà?”

“À,khôngnhưbâygiờ,”côtrảlời,“Nhưngtôicốtưởngtượng-khôngtôikhôngtưởngtượngnổicậulàmộtônggià.Hơnnữanókinhlắm”.

“Kinhsao?Khianhgià?”

“Đúng,dĩnhiên”.

“Lúcđósẽkhác”cậunói“Nhưngnóvẫnchưađến.Chỉlàsẽthôivàkhinóđến,tôivẫnmonglàemvẫnbêntôi”.

“Kiểunhưtrợcấpngườicaotuổi”giọngcôkhôkhốc.

Kiểuhàihướcngungốcấyluônlàmcậugiậtmình.Cậuchẳngbaogiờhiểucômuốnnóigì.Cólẽcôcũngchẳnghiểurõbảnthânmình.

“Khôngphảithế”cậunóiđầyvẻphiềnmuộn

“Tôichẳnghiểusaocậucứlảinhảivềtuổigià”cônói“Tôiđâuđã90”.

“Trướcgiờchưaainóivớiemnhữngchuyệnthếnàyà?”cậucãilại.

Họimlặngmộtlúc,theođuổihaihướngsuynghĩkhácnhau.

“Tôikhôngmuốnemlấytôilàmtròđùa”cậunói.

“Khôngà?”Giọngcôkhóhiểu.

“Khôngvìtrongphútnàyđây,tôirấtnghiêmtúc.Vàkhitôinghiêmtúcthìtôichorằngkhôngnênlấyđólàmtròđùa”.

“Cậumuốnnóikhôngaiđượcphéplấycậulàmtròđùaà?”trảlời.

“Đúng,ýtôilàthế.Vàtôicũngmuốnnóilàtôitinbảnthântôicũngkhônglấyđólàmtròđùa.Khitôinghiêmtúcthìtôichẳngmuốnngườikháccườivàosựnghiêmtúccủatôi”.

Côimlặngmộtlúc.Rồicônóivớigiọngmơhồ,thậmchíđauđớn“Không,tôikhôngcườinhạocậu”.

Mộtluồngnhiệtchạyquatimcậu.

“Emtintôi,đúngkhông?Cậuhỏi

“Đúng,tôitincậu,”côtrảlờivớigiọngmũihờhửng,giàcỗivàmệtmỏi,cứnhưcôchánngánquárồinóibừavào.Nhưngcậukhôngquantâm.Contimcậuđangnóngbỏng,đangreohò.

“Vậylàemđồngýlấytôitrướckhitôiđi-cólẽlàvàoGiángsinh?”

“Vâng,tôiđồngý.”

“Thếnhé”cậureolên“Đãđịnhrồinhé”.

Vàcậungồilặngim,máusôilêntrongtừngmạchmáu,ngọnlửanhưvòngvèo trong từng độngmạch, từng độngmạch, từng nhánh của độngmạch.Cậuchỉáphaitaycôlênngựccậu,chẳngcầnbiếtgìcả,Khingọnlửanồngnhiệttandần,cậunhưtỉnhdầnvàtrởlạivớithựctại.

“Chúngtavàothôi”.Nhậnthấyhơilạnh,cậunói.

Côkhôngtrảlời,đứnglên.

“Hôntôitrướckhiđinào.Giờthìemđãtrảlờitôirồi”cậunói.

Vàcậudịudànghônlênmôicô,mộtnụhôntràntrềsứctrẻvànhiệtthành.Nólàmcôấythấynhưtrẻlại,vàcuồngnhiệt,hoangmang,vàlịmầnlịmdầnnhưsắprơivàogiấcngủ.

Họđivàonhà.Vàtrongphòngkhách,thumìnhbênlòsưởilàcôphùthủynhỏBanford.Cônhìnquanhquấtvớiđôimắtđỏngầukhihọbướcvào.Cậunghĩcôấytrôngsợsệt,mấttựnhiên,thungườitrongđóvànhìnhọ.Nhìncôcóvẻtộitội,nhữngngóntayđanvàonhau.

Banfordthấygươngmặtđỏđầytựhàocủacậuthanhniên,dángcậulùlù,tolớnkỳlạ.VàMarchnhìnthậtthanhtú,cômuốndấugươngmặtđóđi,chephủnólạiđểkhôngaithấy.

“Cuốicùngthìcácngườiđãvề”giọngBanfordgiậndữ.

“Vâng,chúngtôiđãvề”cậunói.

“Thờigianlâuthếthìlàmđượcđủtròđấy”cônói.

“Vâng,chúngtôiđãtậndụngkhoảngthờigianđó.Chúngtôiđãdànxếpổnthỏa.Chúngtôisẽkếthôncàngsớmcàngtốt”cậutrảlời.

“Ồ,ổnthỏacảrồià?Hyvọnglàcácngườikhôngphảisốngtronghốitiếc”Banfordnói.

“Tôicũngmonglàthế”cậutrảlời.

“Thế,bâygiờthìđingủchưaNellie?”Banfordnói.

“Ừemđiđây.”

“VậyvìChúa,cùngđinào.”

March nhìn cậu trai. Ánh mắt sáng quắt của cậu đang liếc nhìn cô vàBanford.Marchnhìncậubângkhuâng.Côướcgìcôcóthểởlạicùngướcgìcôcậuđãkếthônvàmọichuyệnthếlàhết.Vìcôchợtnhậnra,ởbêncậuthậtantoàn.Côthấythậtantoànvàantâmmộtcáchkỳlạkhicậucómặt.Phảichicôđượcngủtrongsựbảobọccủacậu,khôngphảivớiJill.Tronglúclơmơ,ngâyngấtthếnày,đingủvớiJilllàmcôthậtsựtứctối.Cômuốncậutraicứulấycô,côlạiđưamắtnhìncậu.

Vàcậu,vớiánhmắtquansátsángquắc,nhưđoánđượccảmgiáccủacô.CôđivớiJilllàmcậucảmthấybuồnkhổvàlúngtúng.

“Tôisẽkhôngquênnhữnggìemđãhứa”cậunói.Vàcậunhìnthậtsâuthẳngvàomắtcônhưthểcậumuốnchiếmlấycôbằngánhsángrấtriêng.

Cômỉmcườiyếuớt,dịudàngvớicậu.Côlạithấyantoàn-antoànkhicócậu.

Nhưngvớitấtcảsựthậntrọngcủamộtcậutrai,cậuđãdừnglại.Buổisángđikhỏinôngtrại,cậumuốnMarchđồnghànhcùngmìnhxuốngkhuthịtứcáchđókhoảng6dặm,ởđóhọđếnphòngđăngkývàhaingườimanghaicáitênđượccôngbốlàsắpkếthôn.CậuphảiquaylạivàoGiángsinhvàkhiđóhôn lễsẽđượccửhành.CậuhyvọngsẽmangMarchvềCanada trongmùaxuân,giờthìchiếntranhđãthựcsựkếtthúc.Dùcòntrẻ,cậucũngđãdànhdụmđượcíttiền.

“Khôngbaogiờđượcđểmìnhrơivàonôngnỗikhôngcóíttiềndằntúi”cậu

nhủlòng.

Vậylàcôtiễncậulêntàuđivềmiềntây:quântrạicủacậuởSalisburyPlain.Côtiễncậuvớiánhmắt to,đen láycủamìnhvàcứnhưmọi thứhiệnhữutrênđờicũnglùidầnkhigươngmặtbầubỉnh,hồnghàoấylùidầncùngcontàu.Điềuấygiăngngangđôimácô,đôimámàcôcứngỡlàkhôngmảymaythayđổi,hiệnlêntrongđámmâyủdộttrênvầngtráncô,hayđôimắtnhìnđămđămtheocontàu.Đólàtấtcảnhữnggìđangdiễnra.Cậuởđóchồmngườiracửatoakhicontàuchuyểnbánh,chàotạmbiệtvànhìnchămchămvàocô,nhưnggươngmặtnhưtrơra.Chỉconngươicậunhưcolại,làmánhmắtcậunhưthulại,tậptrunghơnnhưcáchmắtmèophảnứngkhithìnhlìnhpháthiệnmột thứgìđóvànhìn trừng trừngvàođấy.Vậy làcậu trainhìntrântrânvàocôkhitàuvụtđivàbỏlạicôphíasautrongnỗiđaumãnhliệt.Khôngcósựhiệndiệncủacậu,dườngnhưcôchẳngcógìthuộcvềcậu.Vàcôcũngchẳngcòngì.Chỉcòngươngmặtcậuintrongtâmtrícô:đôigòmácăngđầy,hồnghàovàngổngáo,sốngmũithẳngvàđôimắtnhìnchămchămlêntrên.Tấtcảnhữnggìcônhớđượclàcáchcậuấyhấpháycánhmũikhicười, nhưmột con cún con hay làm khi nó gầm gừ thích thú. Nhưng côkhôngnhớđượcchínhbảnthâncậu,vàcậulàcáithứgì-cônàobiếtgì,côchẳngcònlạigìcủacậukhicậurờikhỏicô.

Ngàythứ9kểtừngàycậurađi,cậunhậnđượcláthưnày.

Henryyêudấu,

Tôi đã ngẫm về việc của cậu và tôi nhiều lần. Nhưng với tôi chuyện nàydườngnhưlàvôvọng.Khikhôngcócậuởđây,tôiđãnhậnratôingớngẩnthếnào.Khicócậu,cậunhưđãchemắttôi,tôikhôngcònnhậnrabảnchấtsựviệc.Cậulàmchotôinhìnmọithứđềukhôngđúngbảnchấtvàtôikhôngcònbiếtgìcả.Rồikhitôimộtmình,vớiJill,tôinhưcólạicảmgiácthậtcủamình,vànhậnratôiđãbiếnmìnhthànhkẻngớngẩnthếnào,vàtôikhôngcôngbằngvớicậu.Nếucứtiếptụcthếnàyvớitôi,thậtkhôngcôngbằngvớicậukhitôinhậnthấytừcontimmìnhtìnhyêutôidànhchocậukhôngtồntại.Tôibiếtmọingườibàntánnhiềuthứvônghĩavềtìnhyêu.Nhưngtôithìkhông,tôimuốndựavàosựthậtđơngiảnvàhànhđộngmộtcáchcólý.Vàcóvẻnhưvới tôi, tôiđãkhônglàmnhữngviệccóbiểuhiệnliênquanđếntìnhyêu.Tôikhôngthấydựatrênlýlẽcănnguyênnàomàtôinênlấycậu.Tôibiếttôikhôngcùngcậutrênconđườngtình,nócũngrõnhưviệcngàybékhitôilàmộtbégáingônghê,tôihaytựgạtmìnhrằngmìnhđangcùngchơivớiđámbèbạn.Cậulàngườihoàntoànxalạvớitôi.Vàvớitôi,cậumuônđờivẫnlàngườilạ.Vậythìdựavàđâumàtôikếthônvớicậuchứ?

KhinghĩvềJill,với tôi,chịấycó thựchơncậugấpmười lần.Tôibiếtvàthậtsựthíchchịấy.Vàtôi thậtsựthấyghétmình, thấymìnhnhưmộtconquáivậtdùtôichỉlàmđaungónútcủachịấy.Chúngtôicónhautrongcuộcsống.Vànếunhưngaycảchuyệnnàykhônglàmãimãi,nóvẫnlàmộtđoạntrongcuộcsống.Vàcóthểnósẽkéodàimiễnlàmộttronghaichúngtôivẫnsống.Aimàbiếtđượcchúngtasẽsốngbaolâuchứ.Chịấylàmộttạovậttinhtếmàcólẽkhôngaingoàitôibiếtnótinhtếđếnmứcnào.Vàvớitôi,tôinghĩngàynàođó, tôisẽgieomìnhxuốnggiếng.Cáimàtôigìcảchínhlàcậu,mỗikhinghĩđếnkhisóngbướcbêncậu,tôilàai,tôiđãlàmgì,tôielàchẳngcógìcả.Tôilấylàmtiếckhinghĩrằngtôiđãxiêulòngnhanhchóngnhưng đó có thể là sự thật. Cậu là người hoàn toàn xa lạ, quá khác vớinhữnggìđãtừnglàchínhtôi.Chúngtachẳngcóđiểmgìchungcả.Vềtìnhyêu,lờinóikhôngthểdiễnđạtđược.Tôibiếttìnhyêulàgì.Ngaycảtrongtrườnghợp của Jill.Và tôi biết trong trườnghợpnày với cậu, đó là điềuhoàntoànbấtkhả.CònviệcvềCanada,tôichắclàtôiđãbịtẩynãokhitôihứa việc đó.Nó làm tôi thấy hơi ghê sợ bản thânmình. Tôi có cảmgiácmìnhđãvôtráchnhiệmlàmramộtviệcnhưthế-vàsaucùngtôiekếtthúcchuỗingàycủamìnhtrongviệnđiềudưỡngdànhchongườimấttrí.Cậusẽnghĩ tôiđángbị thếsaunhữnggì tôiđã trảiqua,nhưngđókhôngphải làmộtchuyệnhayhogìvớitôi.CámơnChúachoJillbêntôi,sựhiệndiệncủachịấygiúptôitĩnhtrílại.Hơnnữatôikhôngbiếtmìnhcóthểlàmgì.Cóthểtôisẽbịtainạnvớimộtkhẩusúngvàomộtbuổitốinàođó.TôiyêuquýJillvàchịấylàmtôithấyantoànvàtỉnhtáo,vớicơnthịnhnộđángyêuchốnglạitôikhitôinhưmộtđứangớngẩn.À,điềutôimuốnnóilàliệucậucóđểchochuyệnchúngmìnhchấmdứt.Tôikhôngthểkếthônvớicậuvàthựcsựtôisẽkhônglàmnổinhưthếnếutôicảmthấysaitrái.Tấtcảlàmộtlầmlẫntrầmtrọng.Tôiđãbiếnmìnhthànhmộtđứahoàntoànngớngẩnvàtấtcảtôicóthểlàmlàxinlỗicậu.Tôixincậuquênđi,vàđừngbậntâmvềtôinữa.Bộdacáocủacậuđãgầnxongrồi,cóvẻổn,tôisẽgởinóquachocậunếucậuchotôibiếtđịachỉnàyvẫnđúng.Vànếunhưcậuchấpnhậnlờixinlỗicủatôivềnhữngđiềuđaubuồnvàtồitệmàtôiđãgâyra,hãyđểchomọichuyệntrôiđi.

Jillgởilờihỏithăm.BốmẹcôấysẽcùngởđâyvớibọntôiđếnhếtGiángsinh.

Trântrọng,

EllenMarch

Cậuđọc lá thứnày trong trại khi đang lau chùibộdụngcụ.Cậucắn chặt

răngvàthoángchốcmặttáiđi,mắtvàngđivìgiậndữ.Câukhôngnóinổi,khôngthấyđượcgìvàlòngcũngtrơcảravìgiận,cậugiậntímgan,khôngthểlýgiảinổi.Thấtbại!Thấtbại!Lạithấtbại!Cậumuốnngườiphụnữđó.Cậuđãxemnhưsốphậnlàphảicóngườiphụnữđó.Cậuxemviệcsởhữungườiphụnữđónhưsốphận,địnhmệnhvàphầnthưởngchocậu.Côtalàthiênđàngvàđịangụctrầngiancủacậumàcậukhôngthểtìmthấyokhác.Giậnsữngngười,điêncuồngloạn,cậuđãquabuổisángnhưthế.Tạmnénnóvàomộtgóctâmtrí,cậulảngtránhvàmưuđồmộtviệcmàcậuphảithúnhậnlàmộthànhđộngđiêncuồng.Sâutrongtâmkhảm,cậunhưmuốngầmlên, thét lên,nghiếnrăngvàđậpphá.Nhưngcậuquá thôngminhmà.Cậubiếtxãhộiđangthắngthếnêncậuphảibàymưu.Vớihàmrăngnghiếnchặt,chiếcmũinhẹnhếchlênlạkỳ,nhưmộtsinhvậtđanghằnhọc,vàđôimắttrừngtrừng,cậuđãvượtquavấnđềcủabuổisáng,saykhướttronggiậndữvàkiềmnén.Trongđầucậuchỉcómột thứ-Banford.Cậuchẳnglưuýgìđếnnhữnggiải bày củaMarch, chẳngmột chút.Một cái gai chết cứngvàsưngtấy-Banfordtrongtâmtrícậu,tronglinhhồncậu,trongcảconngườicậu,mộtcáigaiviêmloétgâynênchứngđiênloạntrongcậu.Vàcậuphảilấynóra.CậuphảilấycáigaiBanfordrakhỏicuộcđờicậu,thậmchícảkhiviệcđócóthểgiếtchếtcậu.

Với ý tưởng đó trong đầu, cậu đi xin 24 giờ phép. Cậu biết chuyện nàykhôngtuỳcậuđịnhđoạtđược.Ýthứccủacậusiêumãnhliệt.Cậubiếtmìnhphảiđiđâu-cậuphảiđếngặpđạiúy.Nhưnglàmsaotìmđượcđạiúy?Giữamộtdoanhtrạilớnvớinhiềulềuvàlềugỗcậuchẳngbiếtviênđạiúyđangởchốnnào?

Nhưngcậuđiđếncăntinsĩquan.Kìa,đạiúycủacậuđangđứngnóichuyệnvớibaviênsĩquankhác.Henryđứngnghiêm trướcngưỡngcửa.“Tôixinphép được nói chuyện với Đại úy Berryman”. Đại úy cũng là ngườiCornwallnhưcậu.

“Cậumuốngì?”đạiúyhỏi.

“Chotôiđượcnóichuyệnvớingài,thưaĐạiúy”.

“Cậumuốngì?”viênđại úy trả lời, không làmkinhđộngnhữngngười sĩquancùngnhóm.

Henrylặngimquansátviệnthượngcấpcủamìnhmộtlúc.

“Ngàikhôngtừchốitôichứ,thưangài?”cậutrầmgiọnghỏi

“Còntùylàviệcgì.”

“Tôimuốnxin24giờphép.”

“Không,cậukhôngcóviệcgìđểxinphépcả.”

“Tôibiếtthế.Nhưngtôiphảixin.”

“Cậucócâutrảlờirồiđấy.”

“Đừngtừchốimàđạiúy.”

Ởcậutraicómộtcáigìđórấtkháclạkhicậuđứngđótrướcngưỡngcửa.ViênđạiúyngườiCornwelllậptứcnhậnrasựkháclạđóvànhìnnhưnhìnthấucậu.

“Sao,vìviệcgì?”ôngấytòmò.

“Tôigặpkhókhănmộtsốviệc.TôiphảiđiBlewbury”cậutrainói.

“Blewburyà?Vìgáià?”

“Vâng,vìmộtphụnữthưaĐạiúy”.Vàcậuđứngđó,đầuhơirướnvềtrướcchợttrởnêntáixanh,vàngvọt,vàđôimôinhưtiếtranỗikhổđau.ViênĐạiúyđãthấyvàmặtcũngtáiđimộtchút.Ôngxoayngangngười.

“Thế thì đi đi” ôngnói “NhưngvìChúađừnggâybất kỳ rắc rối nào đấynhé”.

“Sẽkhôngđâu,thưaĐạiúy.Cámơnngài”.

Cậuđi rồi.Đạiúyhơiủdột, lấymột lyginvàrượuđắng.Henry tìmthuêmộtchiếcxeđạp.Cậurờidoanhtrạilúc12giờ.Cậuphảiđạpxe60dặmtrênđườngẩmướtlầylội.Nhưngcậulênxevàlaotrênđườngchẳngmàngănuống.

Ởtrangtrại,Marchđangbậnrộnvớicôngviệcmàthỉnhthoảngcôvẫnlàm.Mộtbụicâylinhsamđứngởphíacuốicáinhàkhomở,trênmộtcànhnhỏtừđóchạydọcrahàngràogiữahaicánhđồngkimtướcxùxì.Câyởxanhấtđã

chết-nóchếtvàomùahè,vàđứngđógiươngnhữngcáilákimmàunâukhôquắtqueotrongkhôngkhí.Đócũngkhôngphảilàmộtcáicâyquálớn.Vànó đã chết hoàn toàn. Thế làMarch quyết định để nó đấy, dẫu họ khôngđượcphépchặtbấtkỳcâythângỗnào.Nhưngchúngsẽcungcấpnguồncủilửacựctốttrongnhữngngàymàxăngdầukhanghiếmthếnày.

Mộthayvàituầngìđó,côấyđãchặttrộmvàinhátvàothâncâyvấtquanhquấtđâuđókhoảngnămphút,vếtchặtthấpphíadướigầnmặtđấtnênchẳngaichúý.Côchưatừngthửcưa.Làmcôngviệcấymộtmìnhquảlàkhónhọc.Giờthìcáicâyđứngđóvớilộtcáilỗháhốcởgốc,đứngđượclànhờvàophầnthớcònnguyên,vàsẽngãxuống.Nhưngnóvẫnchưangã.

Đó là buổi chiều tháng12 ẩmướt, sươngmù là là ra khỏi rừngbao trùmthunglũngvàbóngđêmchựcchờậpxuống.Vẫncònchútánhsángnơimặttrờiđangnhạtnắng,từsaucánhrừngphíaxaxa.Marchcầmcâyrìuđivềphía cái cây. Những âm thanh huỳnh huỵch cô chặt vào cây chẳng ảnhhưởnggìđếnngôinhàtrongcáilạnhảmđạmcủamùađông.

Banford nói “Chị sợ làmưađến,mưa rơi trên nhà khovà chúng ta sẽ cóthêmviệclàsơnlạingôinhà”.

“Em không nghĩ vậy”March nói, đứng thẳng người lên và đưa tay quệtngang đôi lôngmày nâu đậm.Cô ửng đỏ lên, haimắtmở lớn, lạ lạ,môitrướchơinhếchlênlàmlộrahaicáirăngcửatrắngngộnhưrăngthỏ.

Mộtngườiđànôngchắckhỏe,nhỏngườiáokhoácngoàimàuđen,độimộtcáinónquảdưalữngthữngbăngngangsân.Gươngmặtônghồnghồng,râuquaitrắng,mắttihímàuxanhnhạt.Ôngchưagiàlắm,nhưngcaucó.Ôngđangbướctừngbướcngắn.

“Cha,changhĩgì?”Banfordnói“Chakhôngchorằngnósẽlàmđổnhàkhoà?

“Nhàkhoà?Không”ôngnói“khôngthểlànhàkho.Cóchănglàhàngrào.”

“Hàngràothìkhôngvấnđềgì”Marchnói,caogiọng.

“Tôivẫnsainhưthườnglệà?”Bnafordnói,vuốtnhẹnhữngsợitóclòaxòatrênmắt.

Cáicâyvẫnđứngtrênmộtphầnthânnhưvốnnótrướcnayvẫnvậy,nghiêng

nghiêng,rítkènkẹttronggió.Nómọctrênbờmươngkhônhỏnằmgiữahaicánhđồng.Trênbờlàmộthàngràolộnxộnchạydàiđếnnhữngbụicâytrênđồi.Vàicâytúmtụmlạitronggốccánhđồnggầnnhàkhovàgầncổngdẫnvàosân.Từcánhcổng,mộtconđườngrậmcỏbắtnguồntừconđườnglớn,băngngangcánhđồngcằncỗi.Tiếpnốilàmộthàngràoyếuớt,nhữngcâytrụcaonứtnẻliênkếtnhữngcâytrụngắndày,thẳngđứng.Bangườiđứngphía sau cái cây, tronggóc của cánhđồngnơi cónhàkho,ngayphía trêncánhcổngvàosân.Cănnhàcóhaiđầuhồivàcổngvòmnhỏnhắn tọa lạctrongmộtkhuvườnthưacỏbăngngang.Mộtphụnữnhỏthó,chắcngười,mặthồnghồngvớikhănchoànglennhỏmàuđỏngangvaiđếnvàđứngdướimáivòm.

“Vẫnchưangãà?”bàcaogiọng.

“Tiếptụcnghĩđinhé”chồngbàlêntiếng.Giọngđiệuôngkhinóivớihaicôkhinàocũngkhá tràophúng,châmbiếm.Marchchẳngmuốn tiếp tụcđốncâykhiôngấycònđứngđó.Vớiôngấy,ôngkhôngnhấcmộtcáique lênkhỏimặtđấtmàkhôngphànnàn(ynhưcôcongái)vềcănbệnhthấpkhớpvai.Thếlàbangườiđứngđótrongchiềugiálạnh,phíagóccuốigầnkhoảnhsân.

Họnghetiếnggõnhẹcổngtừxa,vàngoáicổranhìn.Phíaxabênkia,trêncon đường xanh chạy ngang, một dáng người lảo đảo trên xe đạp, thấpthoángtrongcỏđangtiếngần.

“Kìa,mộttrongnhữngcậutraicủachúngta-Jack.”ôngnói.

“Khôngthể”Banfordnói.

Marchvươncổnhìn.Chỉcônhậnradángngườimặcđồkakiđó.Mặtcôđỏlênnhưngkhôngnóitiếngnào.

“Không,khôngphảiJack.Takhôngnghĩthế”ônggiànói,đôimắtnhỏtrònmàuxanhtrừngtrừngdướihàngmibạc.

Một phút sau, chiếc xe đạp lắc lư tiến đến hiện rõ và người trên xe nhảyxuống ở cổng.Henry.Gươngmặt ướt đẩm, đỏ lên và lấm tấm bùn.Nhìnchungcậuđầybùn.

“Ồ”Banfordthốtlênnhưengại“Kìa,Henry.”

“Gì?”ônggià lẩmbẩm.Ônghơi lãng tai,ôngcógiọng lẩm lẩmnhanhvàchắc. “Gì? Gì? Ai thế? Con bảo ai thế ? Cậu bạn trẻ? Cậu bạn trẻ củaNellie?”trêngươngmặthồnghàovớiđôimimắtcủaônghiệnlênmộtnụcướimaimỉa.

Henry,vuốttóckhỏiđôimàyướtđẫm,đãthấyhọvànghenhữnggìônggiànói.Gươngmặt trẻ trung, nóng bỏng của cậu cứ như bốc cháy trong ánhsánglạnhlẻo.

“Ồ,mọingườiởđâycảà?”cậunói,độtnhiêncười,nụcườicúnconcủacậu.Cậunóngbừngvàlóacảmắtsauchuyếnđạpxeđếnnổicậuhầunhưkhôngbiếtcậuđangởđâu.Cậudựaxevàohàngrào,leoócvàotrênbờmươngmàkhôngđiquasân.

Banfordngắngọn“À,tôiphảinóilàchúngtôikhôngtrôngmongcậu”.

“Không,tôicholàkhông”cậunói,mắtnhìnMarch.

Côbướcquamộtbên,khuỵumộtgốivàcâyrìubuôngxuôigáchờtrênmặtđất.Mắtcômởtrònvàtrốngrỗng,môitrênhớinhếchlênmộtcáchvôlựcvànhìnnhưthỏ.Lúccôthấygươngmặtđỏrạngngờicủacậu,tấtcảnhưđãhếtvớicô.Côvôlựcnhưbịcộtchặtngaylúccôthấyđầucậuhơirướnraphíatrước.

“À,gìthìgì.Aiđây?”ônggiàmỉmcườimaimỉahóigiọngchâmbiếm.

“Sao. Ông Grenfel. Cha đã nghe bọn con kể về người này” Banford nóigiọnglạnhlùng.

“Nghebọnconkểrồi.Tanghĩthế.Thựcralàchẳngnghegìkháccả"Ônggiàlẩmbẩmvớinụcườichếnhạo.“Xinchào?”ôngnói thêmvàchợtđưatayvềphíaHenry.

Cậutraibắttaydobịgiậtmình.Rồihaingườitáchnhaura.

“ĐạpxetừtậnSalisburyPlainđếnđâyà?”ônggiàhỏi.

“Vâng”

“Ừm,một chặng dài đấy. Thế cậumất bao lâu?Một khoảng?Vài giờ, tanghĩthế.”

“Khoảng4tiếng”.

“Ơ,bốntiếng.Đúng,nênlàvậy.Thếbaogiờcậuđi?”

“Cháucóthờigianđếntốimai”.

“Đếntốimai?Ừm,bọncongáiđâucómongcậuđếnđây,đúngchứ?”

Vàônggiànhìnbọncongáivớiánhmắtchâmbiếmtrongđôimắtnhỏtrònmàuxanhdướiđôimàybạc.Henrycũngnhìnquanh.Vàcậucũngngượngngịu.CậunhìnMarch,Marchvẫnđangnhìnvàoxaxămnhưđangtìmkiếmbọngiasúc.Taychốngtrênđầurìugáhờtrênmặtđất.

“Emlàmgìngoàinày?”cậuhỏigiọngâncần,nhẹnhàng,“Đốncâyà?”

Marchnhưkhôngnghegìcả,nhưđangbịthôimiênvậy.

“Vâng”Banfordnói“tuầntớichúngtôicònphảinhờvàonóđấy”.

“Ồ,thếemphảilàmviệcnàymộtmìnhà?”

“Nelliemộtmìnhlàmhết.Tôichẳnglàmgìcả.”

“Thếà?Hẳnlàemlàmviệcmệtlắm”cậunói,hướnggiọngnóitrựctiếpvềphíaMarch,mộtgiọngdịudàng,cuốnhút.Côkhôngtrảlời,nhưngvẫnnửanhưnghiêngnhìnvềphíatrêncánhrừng,nhưđangthẫnthờ.

“Nellie,”Banfordthốtlênthethé“emkhôngtrảlờiđược

“Gì-emà”Marchthốtlên,giậtmìnhnhìnquanhtừngngườimột“Aiđónóichuyệnvớiemà?”.

“Nằmmơ”ônggiàlẩmbẩmrồinhìnquacười.“Chắclàđangyêu.Mơgiữabanngày,ơơ”.

“Cậunóigìvới tôià?”Marchnóivừanhìncậu traixa lạ,mắtmởtròndòhỏi,mặtthìđỏbừnglên.

“Tôihỏi,đốncâychắclàcựcnhọclắmhả?”cậulịchthiệptrảlời.

“Ồ,việcđóà,làmtừngtímộtthôi.Tôinghĩnósắpngãgiờđómà”.

“Cámơntrờinóđừngngãbanđêmdọachúngtachếtkhiếp.”Banfordnói.

“Đểtôiđốntiếpgiúpemnhé.”Cậutrainói.

Marchđưanghiêngcáirìuvềphíacậu,“Cậumuốnlàmà?”

“Đúng,nếuemmuốn”cậunói.

“Ồ,tôicảmkíchnhiềunếucậuđốnngãnó.Thếthôi”côtrảlờihờhửng.

“Nósắpngãtheohướngnào?”Banfordhỏi“Nócóđậplênnhàkhokhông?”

“Khôngđâu,nókhôngngãlênnhàkhođâu”cậunói“Rõrànglànósẽngãsangphíakia.Dẫuvậy,nócũngcóthểnthớvàngãvềphíahàngrào”.

“Trúnghàngràoư?”ônggiàthốtlên“Gìchứ?Trúnghàngrào!Khinàothìnóngãvềgócđó.?Kìa, nókháxahơn sovới nhàkho.Nó sẽ khôngngãtrúnghàngrào”.

“Không,”Henrynói“Cháukhôngcholànósẽtrúng.Rõrànglànócónhiềuchỗtrốnghơnđểmìnhhạnóxuống.Vàcháunghĩnósẽngãmàkhôngtrúngthứgì”.

“KhôngđổnhàoxuốngđầunướcMỹđấychứ?”ônghỏigiọngchâmchích.

“Khôngthếđâu”Henrynóivừacởibỏáokhoácngắnbênngoài,vàáolính.“Vịt!Vịt!Lùilại.”

Mộthàng4convịtđốmnâudoconđựcxanhnâudẫnđầuđangvềphíacuốiđồi từcánhđồng trên,đếnnhưnhữngcon thuyền trênmặtbiểngợnsống,vòngquanhvớivậntốccaonhấtqualạibờràovềphíanhómngườinhỏnàyvà kêu quạc quạc hào húng như thể bọn chúng đưa tin tức về trận đánhArmanda[4].

[4]Trậnđánhnăm1588giữahảiquânTâyBanNhavàhảiquânAnh.

“Ngớngẩn, ngớngẩn.Banford thốt lênvà tiếnđếnđuổi chúngđi.Nhưngchúnghàohứngtiếnvềphíacô,hảcáimiệngxanhvàvàngquạcquạcnhưhứngthúbàntánvềviệcgì.

“Chẳngcóthứcăn.Chẳngcógìđâu.Bọnmàyđợichút.Điđi,đivềphíasânấy”.

Chúngkhôngđi, thếlàcôleolênhàngràođểlùachúngquadướicửavàosân.Rồichúnglạilúclắcxếphàngmột,quẩyđuôinhưmũithuyềnđáybằngđiquadướithanhgỗcủacánhcổng.Banfordđứngtrênmặtbờmương,vừatrênmặthàngràonhìnxuốngbangườicònlại

Henrynhìnlênphíacô,bắtgặpánhmắtlạlạ,nhưmắthọcsinhánhratừbêndướimắtkính.Cậuhoàntoànbìnhtĩnh.Cậunhìnranơikhác,nhìnvàocáicâyyếuớtngãnghiêng.Vàkhicậunhìnlêntrời,nhưmộtthợsănđangquansátlũchimtrời,cậutựnghĩ“Nếucâyngãnhưthế,vàlựcxoaycũngmạnhnhưlựcngã,thìcànhcâykiasẽđậpchínhxácvàovịtrícủachịtavìchịtađứngtrênmặtbờmương.

CậunhìnBanfordlầnnữa.Côlạiđangvuốttóckhỏimày,vẫndángcáchcốhữu.Tậntrongtim,cậuđãđịnhmộtcáichếtchocô.Mộtnguồnlựcđentốivẫnở trongcậuvànguồn lựcấychính là cậu.Nếucậu thậmchí chỉvượtkhỏilằnranhcủamộtsợitócthìnguồnlựcấybiếnmất.

“CẩnthậnđấyquýcôBanford”cậunói.Vàcậuvẫnduytrìcáiýnghĩtậnsâutrongtâmkhảmlàcôtađừngdịchchuyển.

“Ai,tôià,đểýà?”Côthốtlên,chấtgiọngchâmbiếmcủachacôhiểnhiệntrongcáigiọngcủacô“Kìa,saocậulạinghĩrằngcậusẽlàmtôibịthươngbằngcáirìuấy?”.

“Cáirìuthìkhôngnhưngcáicâythìcóthểđấy”cậutrảlờikhekhẽ,giọngcậuchothấycậuchỉvờquantâmđếncôấy,cốthuyếtphụccôdịchchuyểnvìcậucóthiệnchímuốncôdịchsangchỗkhác.

“Hoàntoànkhôngthể”cônói.

Cậunghecôấy.Nhưngcậuvẫngiữmìnhbìnhtĩnh,bằngkhôngcậusẽmấtđinănglượngđó.

“Không,cóthểlắmchứ.Tốthơnlàcônênxuốngtheođườngnày”.

“Ồ, được rồi. Cùng xem cảm giác đốn cây theo kiểu Canada nào” cô trảmiếng.

“Sẵnsàngrồichứ”cậunói,cầmcâyrìu,nhìnquanh,chắcrằngxungquanhtrốngtrải.

Mộtphútngưngđọngtrongvôcảm,thanhkhiết,cảthếgiớinhưngừnghoạtđộng.Rồithìnhlìnhdángvẻcậunhưcaohẳnlên,đángsợ,cậuvụthainhátnhanh,chớpnhángvàngaysauđó,cáicâybịpháhủynặngnề,chậmchậmnghiêngđi,xoaymộtcáchkỳlạtrongkhôngtrungvàđổậpxuốngnhưmộtđốngbóngđêmtrênmặtđất.Chẳngaithấyđượcnhữnggìvừadiễnrangoạitrừcậu.Khôngainghethấymộttiếngthétnhỏ,kỳlạ,củaBanfordkhimộtbóngđencủacànhcâyậpxuống,ậpxuốngtrêncôấy.Khôngaithấycôthumìnhlạimộtchútvàbịmộtcànhcâyvụtvàosaucổ.Khôngai thấycôbịvăngrangoàivànằmdài ra,hônggiậtgiậtởchânhàngrào.Khôngai trừcậutrai.Vàcậuquansátvớiđôimắttậptrung,sángquắc,nhưlúccậumuốnnhìnmộtconngỗngcậuvừabắn.Liệunógãycánhhaychết?Chết?

Tứcthời,cậuthétlênmanrợ.Marchrúlên,tiếngrúvangxavọngvàobuổichiều.Vàngườichathìgiậtbắnngườiphátramộtâmthấp.

Cậutrainhảyquarào,chạyđếnbênbìarào.Saucổvàđầuđẫmmáu,kinhhoàng.Cậu lật cái thân thể ấy lại. Thi thể rung lên theo từng hồi co giật.Nhưngcôđãchết.Cậubiết.Biếtđiềuđó.Cậubiếttừsâutrongmáu,trongtâmhồn.Phầncầnthiếtchobêntrongcuộcsốngcủacậuđãđượcđápứng,cậulàngườiphảisống.Cáigaiđãrútrakhỏiruột.Thếlàcậunhẹnhàngđặtcôxuống.Côđãchết.

Cậuđứnglên.Marchđangđứngkianhưhóađávàhoàntoànvôcảm.Mặtcôtrắngnhợt,Haimắtcôtrợnlênnhưlồira.Ônggiàđangrunrẩykịchliệtbênhàngrào.

“Tôierằngcáicâyđãgiếtchếtcôấy”cậunói.

Ônggiàphátranhữngâmthanhlắpbắp,đangkỳlạđiloạngchoạngvềphíahàngrào.

“Gì?”Marchrélênnhưbịđiệngiật.

“Đúngvậy,anherằng...”cậulặplại.archđangtiếntới.Cậuđãđếnbênhàngràotrướckhicôđếnđượcđó.

“Cậunóicáigìgiếtcôấy?”côhỏigiọngsắclạnh.

“Anherằngvậy”cậunhẹgiọngtrảlời.

Côcàngtrắngbệchhơn,sợhãihơn.Haingườiđứngnhìnnhau.Đôimắtđencủacôgánchặtvàocậucáinhìnphảnkhángcuốicùng.Vàrồivớinỗlựcnổigiận cuối cùng thất bại, côbắt đầukhóc tỉ tê, rấm rứt, rung lên theokiểukhóccủatrẻnítkhichúngkhôngmuốnkhóc,nhưngnỗiđaulàtừtrongtim,điềuđólàmchúngvừathútthítvừarùngmìnhkhôngchỉlàthankhóc,màlàkhôkhanvàsợhãi.

Cậuđãthắng.Côđứngkiahoàntoànvôlực,runtheotừngtiếngthổnthức,đôimôimấpmáygiậtgiậtliêntục.Vànhưbảnnăngcủatrẻthơ,nướcmắttuônàoàoxuống,rồilàthankhócmờmịtvớicơngiậnmùquáng.Côkhuỵuxuốngcỏ,ngồiđóhaitayômngực,mặtngẩnglên,nướcmắtrànrụa,ngườirungrung theo tiếngkhócaioán.Cậuđứngphía trên,nhìnxuốngcô,câmlặng, táingắt,vẻmơhồ.Cậuchẳngnhúcnhíchnhưngvẫnnhìnxuốngcô.Vàgiữakhungcảnhđauđớn,sựhànhhạtrongtimtrongruộtcủacậuđãbịtiêután,cậuhânhoan,cậuđãthắng.

Mộtlúclâusau,cậucuốixuốngcầmtaycô.

“Đừngkhóc”cậunhẹnhàngnói“Đừngkhóc”.

Cônhìnlêncậu,nướcmắtchảydài,mộtánhmắtvôlự,khuấtphục.Rồicônhìnxaxămvàocậunhưchẳngthấygìtrongmắt,nhưngvẫnnhìncậu.Côsẽchẳngbaogiờrờixacậunữa.Cậuđãthắngcô.Cậubiếtvàmừngvìđiềuđóvìcậumuốncócôtrongcuộcđờimình.Trongđờicậuphảicócô.Vàgiờthìcậuđãthắngcô.Đólànhữnggìđờicậuphảicó.

Nhưngdùcậuđãthắngcô,cậuvẫnchưacóđượccôngay.HọcướinhauvàoGiáng sinh như cậu đã định và cậu lại xin nghỉ phép 10 ngày. Họ đếnCornwall,đếnlàngcủacậutrênbiển.Cậunhậnrarằngnếucôtiếptụcởlạinôngtrạithìthậtquátệ.

Nhưngdùcôthuộccậu,côsốngtrongcáibóngcủacậu,nhưthểlàcôkhôngthểrờicậuđược,côvẫnkhônghạnhphúc.Côkhôngmuốnxacậunhưngcôvẫnkhôngthấythoảimáibêncậu.Mọithứquanhcônhưchòngchọcnhìncô,nhưđènặnglêncô.Cậuđãthắngđượccô,cậucóđượccô,côlàvợcậu.Vàcô,cô thuộcvềcậu,côbiết.Nhưngcôkhôngmảymayvuisướng.Vàcậuvẫnđượctônvinh.Cậunhậnradùcậucướicô,rõrànglàsởhữucôtheomọinghĩa,vàdùcômuốncậusởhữucô,chỉmuốnthế,khônggìkhác,dù

rằngnhưvậy,cậuvẫnkhônghoàntoànthànhcông.

Đãlỡlàngmộtcáigìđórồi.Thayvì tâmhồncôngâyngấtvớicuộcsốngmới, thì naynóquỵxuống, chảymáunhư thểbị trúng thương.Cô có thểngồibêncậu tay trong tay rất lâu,nhìn rabiển.Và trongđôimắt tối sẫm,trốngrỗngcủacôlàmộtvếtthương,gươngmặtcôcóchúttiềutụy.Nếucậunóivớicô,côsẽquaysangcậuvớimộtnụcườinhợtnhạt,nụcườimỉmkỳlạrunrẩycủamộtphụnữvừachếttrongtìnhcũnhưngchưahẳnđứnglênbướclênconđườngmới.Côvẫnthấymìnhphảilàmgìđóđểđưamìnhvàokhuônkhổ.Nhưnglạichẳngcógìđểlàmvàchẳngcóhướngnàođểcôrènmìnhtheođócả.Vàcôcũngchưachấpnhậnhẳntìnhyêutràntrềcậudànhchocô.Nếucôyêu,côphảicốnỗlựcyêu.Côcảmthấycáinhucầunỗlựcyêukhiếncômònmỏikiệtsứctrongchuỗingàythángnày.Nhưngthựctếcôbiếtđíchxác rằngcôkhôngnêncốépmìnhphảiyêu.Cậucũngkhôngmuốnnhậnthứtìnhyêubìépuổng.Nólàmchođôimàycủacậucaucólại.Không,cậusẽkhôngmuốncôphảicốyêucậu.Không,côchínhraphảithụđộng,tuânphục,chịukhuấtphụcvớitìnhyêuphủhờtrênbềmặt.Côsẽphảigiốngnhưloàitảobiểncôđãthấykhitừtrênthuyềnlaoxuống,suốtđờiđuđưatrongnướcvớitấtcảnhữngsợithanhmảnhcủamình,khôngthuộcvềconnướctriềunào,nhạycảm,vôcùngnhạycảm,tiếpnhậntrongbóngtốicủabiểnvàkhôngbaogiờ,khôngbaogiờngoilên,tìmkiếmgìbêntrênmặtnướckhicònđangsống.Khôngbaogiờtìmkiếmbêntrênmặtnướcchođếnkhi chết, chỉ khiđó, chỉ còn lànhữngcái xácmớiđượcnổi lênmặtbiển.Nhưngkhisốnglúcnàocũngphảikhuấtphục,luônởđướilànsóng.Dướicon sóngchúngcó thể cónhữngbộ rễkhỏemạnh, cứnghơncảkim loại.Chúngsẽrấtdaidẳngvànguyhiểmtrongcáithânmềmvùngvẫytrongcơnsóng triều. Dưới con sóng, nó còn có thể cứng rắn, khó phá hủy hơn cảnhữngcâysồitrêncạn.Nhưnglúcnàochúngcũngbêndướiconsóng,bêndướiconsóng.Vàcô,mộtngườiphụnữcũngphảivậy.

Côđãtừngquáquenthuộcvớinhữngthứđốilậptháiquá.Côđãtừngdànhhết tâm trí cho tình yêu, cho cuộc sống và cả trách nhiệmnữa.Ngày quangày, cô chịu trách nhiệm cho ngày tiếp theo, cho năm tiếp theo cho sứckhỏevàhạnhphúcvàđầyđủấmêmcủaJillyêudấu.Qthực,theocáchnhỏnhặtcủamình,côđãđểbảnthânmìnhchịutráchnhiệmchothếgiớiđầyđủấmêm.Vànó trở thànhnhưmộtchấtkích thích,cáicảmgiácvĩđại rằngtrongkhônggiannhỏbécủacô,côchịu tráchnhiệmvềcuộcsốngtốtđẹpcủathếgiới.

Vàrồicôđãthấtbại.Côbiếtngaycảtheocáchnhỏbécủamình,côđãbại.Côthấtbại,chẳngthỏamãnđượccảmgiáctráchnhiệmcủamình.Nóquá

khó.Banđầucóvẻnhưvĩđạivàdễdànglắm.Ngườitacàngcốgắngthìnócàngkhó.Cóvẻnhưrấtdễlàmchomộtngườimìnhyêuquýhạnhphúc.Vàngườitacàngcốthìthấtbạicànglớn.Thậtkhủngkhiếp.Côdànhcảđờiđểvươntới,vươntớivànhữnggìcôtìmkiếmngỡnhưrấtgầnchođếnkhicôcănghếtrađếngiớihạncuốicùngcủamình.Vàrồicuốicùngnóluônngoàitầmvới.

Luôn ngoài tầm với,mơ hồ, không hiện thực, ngoài tầm của cô.Và cuốicùngcôchỉcònlạihưkhông.Cuộcsống,hạnhphúc,phồnvinh,nhữngthứcôđitìmđềucànglùidần,càngtrởthànhhưảokhicôcàngvươntayra.Cômuốnmộtmục tiêu,mộtcáiđíchcuốicùng -vàkhôngcógì cả.Cái cảmgiáclúcnàocũngtìmkiếm,vươntớicáigìđóvàtấtcảđềungoàitầmvớithậtkinhkhủng.NgaycảviệcnỗlựcđểJillhạnhphúc.CôvuivìJillđãchết.VìcônhậnrarằngcôsẽchẳngbaogiờcóthểmanghạnhphúcchoJill.Jillcóthểtựphiềnmuộnvớimìnhrồihaogầy,yếuớtdầnđi.Nỗiđaucủacôcànglớnlênthayvìtiêubiếnđi.Sẽmãilàthế.CôvuivìJillđãchết.

Vànếu Jill kết hôn cùngmộtngườiđànông, có lẽmọiviệcvẫn thế thôi.Ngườiphụnữnỗlực,nỗlực,rồilạinỗlựcđểmangđếnhạnhphúcchogãđànông,nỗlựctronggiớihạnđểcócuộcsốngđầyđủấmêmchothếgiớicủacô.Vàkếtquảluônlàthấtbại.Chỉđạtđượcmộtítthànhcôngnhonhỏchẳngđánggìđốivớitiềnbạchoặcthamvọng.Nhưngrồiđếnthờiđiểmkhicôkhaokhátthànhcôngnhấtvớinhữngcốgắngđếnmứcthốngkhổnhằmmanglạihạnhphúcvàsựhoànhảochongườiyêuthương,thìchínhlúcđólạithấtbạinãonề.Ngườitamuốnlàmchongườimìnhyêuđượchạnhphúcvàtưởngnhưviệcấydễđạtđượclắm.Chỉkhidấnthânvàothựchiệnđượcđiềunày,điềukiavàđiềunọnữa,mớivỡlẽ...Vàngườitalàmnhữngviệcnày,kia,nọvớicảniềmtin,thếrồithấtbạitừngchúttừngchútcàngkhủngkhiếphơn.Ngườitacóthểyêubảnthânmìnhđếntừnglọntóc,vàcốgắng,thúcđẩybảnthânđếngiọttinhlựccuốicùngthếmàmọithứcũngsẽđitừxấuđếnxấuhơn,tồitệđếntồitệhơnvàhạnhphúcbayxa.Mộtlầmlỗiđángsợcủahạnhphúc.

TộinghiệpMarch,vớisựtráchnhiệmvàthiệnchícủamình,côđãépbảnthânchođếnkhivớicô,cảcuộcsốngvàtấtcảtrởthànhmộtvựcthẳmhưkhông. Sau khi cánh hoa hạnh phúc đã tàn, đóa hoa run rẩy thật đẹp thậtđángyêutrongmộtkheđá,ngoàitầmtayngườita,thìcàngvươntới,càngcốgắngngười ta càng sợ thấy rõ cáiváchđácủavực sâudựngđứngbêndướimình,cáivựcmànếu tiếp tụcvươnraxahơn,người tasẽkhông thểtránhkhỏilaoxuốngđó,mộtcáivựcvôđáythămthẳm.Ngườitangắthếtcànhhoanàynàyđếncànhhoakhác-chẳngbaogiờđósẽlàđóahoamình

đangtìm.Cáiđóahoađó,ngaychínhcáiđàihoacủanóđãlàvựcsâukinhhoàngkhôngđáy.

Đấylàtoànbộlịchsửtìmkiếmhạnhphúc,dẫulàhạnhphúcchoriêngmìnhhaychoaikhácmàmìnhmuốnđạtđược.Tấtcảkếtthúc,luônluônkếtthúc,trongcáihốsâukhôngđáycủahưkhông,ngườitasẽlaoxuốngđónếucốvươnraxahơntínữa.

Vàphụnữ?-ngoàihạnhphúc,phụnữcòntơtưởngđếnnhữngmụcđíchnàokhácnữa?Chỉcóhạnhphúcchochínhcôấyvàchocảthếgiới.Chỉthếthôi,không gì thêm nữa.Và vì vậy họ gánh lấy trách nhiệm, lên đường chămchắmvàomục tiêu.Họ có thể thấymục tiêu củahọởkia, dưới chân cầuvồng.Hayhọcóthểthấynóởngoàixahơnmộtchúttrongvùngxaxaxanhbiếc.Khôngxa,khôngxa.

Nhưngchâncầuvồngcũnglàvựcthẳmkhôngđáymàngườitasẽrơivàođấymãimãi,rơirơimãikhôngngừnglại.Còncáivùngxaxaxanhbiếckialàmộtcáikhoảngkhôngtrốngrỗngcóthểnuốtgọnngườitavànhữngnỗlựcbản thân, trống rỗngđếnkhông thể trống rỗnghơnđược.Bản thânvàtoànbộnỗlựcbảnthân.Vìvậy,đạtđượchạnhphúcchỉlàmộtảogiác.

TộinghiệpMarch,côđãkhởihànhmộtcáchngoạnmụcđểgiànhlấymụctiêuxanhbiếcấy.Côấycàngđixa,sựtrốngrỗnghiệnracàngđángsợ.Vàcuốicùngchỉcònlạisựgiậndữ,cuồngloạn.

Côlấylàmvuikhinókếtthúc.Côvuikhingồitrênbãibiển,nhìnvềbiểnkhơiphíatây,vàbiếtrằngnhữngcăngthẳngđãkết thúc.Côsẽchẳngbaogiờcăngngười ravì tìnhyêuhayhạnhphúcgìnữacả.VàJillđãchếtanlành.Jilltộinghiệp,Jilltộinghiệp.Đượcchếtthậtlàngọtngào.

Riêngphầncô,cáichếtkhôngphảilàsốphậncủacô.Cônênnhườngcáisốphầnđóchocậuthanhniên.Thếnhưngcậuthanhniên.Cậumuốnnhiềuhơnthế.Cậumuốncôchođibảnthânmàkhôngchútphảnkháng,muốncôchìmvàotrongcậuvàkhuấtphụccậu.Còncô-cômuốnngồiim,nhưmộtngườiphụnữ trongbướcngoặt cuối cùngvàchỉgiươngmắtquan sát.Cômuốnthấy,muốnbiếtvàmuốnhiểu.Cômuốnởmộtmình:vớicậuởcạnhcô.

Còn cậu. Cậu khôngmuốn cô nhìn thấy, quan sát và thấu hiểu nữa. Cậumuốn phơi bày cái tinh thần phụ nữ trong cô, như những người phụ nữphươngđôngphảichemặt.Cậumuốncôgắnđờicôvớicậu,rungủcáitinhthầnđộc lậpcủacô.Cậumuốn lấyđimọinỗ lựccủacô, tấtcảnhững thứ

làmcôtrôngcóvẻrấtgiàulẽsống.Cậumuốncôphảigiaonộp,khaira,mùquángđưaraýthứcrấttíchcực,nỗlựccủamình.Cậumuốntướcđiýthứccủacôvàbiếncô thànhngườiphụnữcủamình.Chỉ làngườiphụnữcủacậu.

Vàcôquámệtmỏi,mệtnhưmộtđứatrẻmuốnđingủnhưngcốchốnglạigiấcngủvìngủchẳngkhácnàochết.Cônhưcốmởtomắthơnvớimộtnỗlựcbềnbỉvàtậptrunghếtmứcđểtỉnhngủ.Côsẽtỉnhngủ.Côsẽbiết.Côsẽxemxét,phánquyếtvàquyếtđịnh.Côlẽrađãlàmchủcuộcsốngcủariêngmìnhvớiđôi taymình.Cô sẽ làmộtngườiphụnữđộc lập trọncuộcđời.Nhưng cô quámệt, quá chánmọi thứ.Và giấc ngủ như gần kề.Và trongngườicậutraiấycómộtchỗđểcônghỉngơi.

Côvẫnởđấy, tronghốcđácao,hoangdã trênmộtváchđácủavùngTâyCornwall,nhìnvềbiểntây,mắtcăngra,cànglúccàngmởlớn.Vềphíamiềntây,vềCanada,vềMỹ.Côsẽ thấyvàbiếtnhữnggì trướcmắt.Vàcậutraingồibêncô, nhìnxuốngđámmòngbiển,mâymờphủvầng tránvà trongmắtcậu,sựbấtmãncăngtrướnglên.Cậumuốncôngủ,bìnhyêntrongcậu.Cậumuốncôrơivàogiấcngủbìnhyêntrongcậu.Vàcôđãđếnđó,chếtdầnmònvớisựtrỗidậycủasựtỉnhthức.Côsẽchẳngbaogiờngủ.Thỉnhthoảngcậucayđắngnghĩrằngcậunênrờibỏcô.CậuchưatừnggiếtBanford.CậulẽranênđểMarchvàBanfordgiếtnhau.

Nhưngđóchỉlàphútmấtkiênnhẫn,cậunhậnrathế.Cậuđợi,đợiđếnngàyđivềphíamiềnTây.CậuđangquằnquạiđauđớntrongnỗiđaumongđợiđượcrờikhỏiAnhquốcđivềphíaTây,mangtheoMarch.Phảirờikhỏibãibiểnnày!Cậutinrằngcôấyrồisẽngủmộtkhihọbăngquabiển,rờikhỏiAnhquốc,nơichốncậu rấtcămghétvìbằngcáchnàođónóđãhuỷhoạicậu.Saucùngrồicôsẽchìmvàogiấcngủ,sẽtanchảyvàotrongcậu.

Rồicậusẽsởhữucô,cuốicùngthìcậucũngcóđượccuộcsốngcủariêngmình.Cậu sẽ chẳngbaogiờ cóđượcnó chođếnkhi cônépmìnhvàngủtrong lòng cậu.Và rồi cậu sẽ có cuộc sống của riêng cậu, nhưmột thanhniên,nhưmộtsinhvậtgiốngđựcvàcôcũngcómộtcuộcsốngriêngcủacô,nhưmộtphụnữ,mộtsinhvậtgiốngcái.Tìnhtrạngcăngthẳngkhủngkhiếpnàysẽkhôngcònnữa.Côsẽkhôngcònlàmộtngườiđànôngnữa,đúnghơnlàmộtngườiphụnữmanggánhnặngtráchnhiệmcủađànông.Vàthậmchí,tráchnhiệmriêngcủalinhhồncô,côcũngchuyểnlạichocậu.Cậubiếtthế,vàkiêntrìbềnbỉchốnglạicô,đợichờlúccôđầuhàng.

“EmsẽcảmthấytốthơnmộtkhichúngtarabiểnđivềCanadaởphíakia”

cậunóivớicôkhihọngồitrênváchđá,vâyquanhlànhữnghònđátảng.

Cônhìnvềphíađườngchântrờitrênbiểncứnhưlànókhôngtồntại.Rồicôlạinhìncậuvớiánhmắtlạlạcủamộtđứatrẻđangcốchốnglạicơnbuồnngủ.

“Thếà?”cônói.

“Đúngvậy”cậutrảlờikhẽ.

Vàmimắtcôchậmchạpsụpxuống,cơnbuồnngủlàmchúngmấtý thức.Nhưngcôlạicốmởmắtnói“Ừ,cóthểthế.Emđâuthểkhẳngđịnhđiềugìsẽđếnởnơiđó”.

“Miễnlàchúngtacóthểsớmrờikhỏiđây.”Cậuthốtlênvớigiọngnóiẩntiềmniềmđauđớn.

PhươngQuỳnh(dịch)

HẾT