PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải...

28
Tác Gi: Song Châu ANH VN YÊU EM PHN 8 Bui sáng, ông Sĩ Luân và Sĩ Nguyên cùng ngi trong phòng làm vic mt cch bun bã. Sĩ Nguyên nhìn cha lo lng: - Cha đừng bun na cha à! Chúng ta slàm li tđầu. Ông Luân cười nht nho: - Ta có thlàm li tđầu sao con? Chuyn đó chng đơn gin chút nào. Sĩ Nguyên cnói: - Ba tin con đi. Con slàm được mà. - Bt đầu thai bàn tay trng à? - D? Ông Luân đau đớn: - Con đừng an i ta na. Ta hiu mà. Thc Nhi nãy giim lng, gicô mi lên tiếng. - Sao bác và anh Nguyên không nhbn bè giúp đỡ. Biết đâu có thcu gđược. Ông Luân mm cười nhìn Thc Nhi: - Chuyên đời không như con nghĩ đâu, lúc mình hưng thnh thì có nhiu bn lm..Còn bây gi, mình đã tht bi, chgi đin thôi mà hcũng không cn nghe, thì làm gì có chuyn giúp đỡ. Thc Nhi suy nghĩ giây lát ri nói: - Bác ơi! Nếu con nói có người sgiúp được công ty thì bác có chp nhn. không? Ông Lưân ngi nhm dy. Ông hi dn: - Con va nói gì vy nh? Ai chu giúp công ty h. Người đó là ai vy? Sĩ Nguyên nôn nóng: - Em đang nói đến ai vy Nhi? www.vuilen.com 144

Transcript of PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải...

Page 1: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

PHẦN 8

Buổi sáng, ông Sĩ Luân và Sĩ Nguyên cùng ngồi trong phòng làm việc một

cảch buồn bã. Sĩ Nguyên nhìn cha lo lắng:

- Cha đừng buồn nữa cha à! Chúng ta sẽ làm lại từ đầu.

Ông Luân cười nhạt nhẽo:

- Ta có thể làm lại từ đầu sao con? Chuyện đó chẳng đơn giản chút nào.

Sĩ Nguyên cố nói:

- Ba tin con đi. Con sẽ làm được mà.

- Bắt đầu từ hai bàn tay trắng à?

- Dạ?

Ông Luân đau đớn:

- Con đừng an ủi ta nữa. Ta hiểu mà.

Thục Nhi nãy giờ im lặng, giờ cô mới lên tiếng.

- Sao bác và anh Nguyên không nhờ bạn bè giúp đỡ. Biết đâu có thể cứu gỡ được.

Ông Luân mỉm cười nhìn Thục Nhi:

- Chuyên đời không như con nghĩ đâu, lúc mình hưng thịnh thì có nhiều bạn lắm..Còn bây giờ, mình đã thất bại, chỉ gọi điện thôi mà họ cũng không cần nghe, thì làm gì có chuyện giúp đỡ.

Thục Nhi suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Bác ơi! Nếu con nói có người sẽ giúp được công ty thì bác có chấp nhận. không?

Ông Lưân ngồi nhổm dậy. Ông hỏi dồn:

- Con vừa nói gì vậy nhỉ? Ai chịu giúp công ty hả. Người đó là ai vậy?

Sĩ Nguyên nôn nóng:

- Em đang nói đến ai vậy Nhi?

www.vuilen.com 144

Page 2: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Thục Nhi e dè:

- Dạ! Công ty Khôi Minh.

Sĩ Nguyên nhíu mày:

- Em nói công ty của Khôi Vu à?

- Dạ?

Ông Luân như vui trở lại:

- Họ hứa giúp mình thật không Nhi? Con chắc chắn chớ?

Sĩ Nguyên chen vào.

- Anh nghĩ anh ta chỉ đùa thôi. Em đừng tin làm gì?

Ông Luân nhăn trán:

Hai đứa nói gì mà ta chẳng hiểu. Sao một đứa nới giúp còn một đứa lại nói là đùa. Hai đứa làm ta hồ đồ luôn lồi.

- Ba ơi! Họ không thể nào cứu mình đâu. Họ chỉ đùa vậy thôi:

Thục Nhi bất bình.

- Sao anh lại nghĩ vậy? Anh Vũ đã hứa thật mà. Em tin là anh ấy nới thật.

Sĩ Nguyên cười bưồn.

- Em quá tin người rồí Nhi à!

Thục Nhi có vẻ giận:

- Em sẽ gọi điện để anh ấy đến đây ngay để chứng minh đó là sự thật.

- Em đặt tự ái của mình ở đâu vậy Nhi?

Thục Nhi chớp mắt:

- Đây chính là đlều mà em lo lắng nhất. Đàn ông các anh đặt tự ái cao lắm nhưng để làm gì chứ chẳng ích lợi gì cả.

Sĩ Nguyên nghiêm giọng.

- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được.

www.vuilen.com 145

Page 3: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Đúng là em không hiểu thật, lúc mình gặp khó khăn người ta chịu giúp mình thì anh lại đem tự ái hảo ra để từ chối. Điều đó chẳng có ích chút nào cả?

- Vậy em báo anh phải vui vẻ đón nhận khi người giúp anh lại chính là người yêu cũ của em à? Anh nghĩ trên đời này khõng có thằng đàn ông nào chấp nhận đâu.

Thục Nhi bực bội:

- Người ta cho anh vay chứ không phải là cho không anh đâu mà anh lại tự ái:

Ông Luân chen vào:

- Này giờ nghe hai đứa nói chuyện ra cũng ít nhiều hiểu được câu chuyện trong việc này Sĩ Nguyên hoàn toàn sai.

Sĩ Nguyên nhướng mắt như ngạc nhiên:

- Ba cũng nói con sai sao. Ông Luân gật đầu:

- Trong chuyện này Thục Nhi hoàn toàn đúng. Nó đã dám dẹp bỏ sự dị nghị để tìm cách giúp cơn vậy mà con lại tiếp nhận như vậy. Con thấy mình đúng à?

- Ba phải hiểu cho con chứ!

- Ba hiểu nhưng con ơi! Con hãy dẹp bỏ tự ái qua một bên đi. Con hãy xem bạn của Thục Nhi cũng là bạn của con. Lúc đó, con sẽ thấy thoải mái hơn.

Thục Nhi chen vào:

- Anh cứ suy nghĩ lại đi, vận mệnh của cả công ty đang nằm trong tay anh đấy. Anh hãy quyết định cho thật kĩ nhé.

Sĩ Nguyên đăm chiêu. Ông Luân và Thục Nhi ra ngoài để Sĩ Nguyên được yên tĩnh. Cô tin anh sẽ quyết định đúng.

Một tuần sau, công ty Sĩ Luân trở bình thường. Thục Nhi vô cùng biết ơn Khôi Vũ. Hôm nay, Thục Nhi cố tình mời Khôi Vũ dùng cơm.

Khôi Vũ vui vẻ:

- Em khách sáo với anh qưá đó Nhi? Anh chỉ giúp em có một việc nhỏ thôi mà.

Thục Nhi trợn mắt:

www.vuilen.com 146

Page 4: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Chuyện vậy mà anh cho là nhỏ à? Anh đang đùa hả?

Khôi Vũ cười:

- Anh đùa thôi à! Sao hôm nay em không mời Sĩ Nguyên đến đây cùng vui luôn.

- Em cũng định như vậy, nhưng anh ấy đang bận.

- Vậy à?

Thôi hai anh em mình dùng bữa đi, đồ ăn nguội hết rồi.

- Cả hai cặm cụi ăn một cách ngon lành, Thục Nhi. Đột nhiên hỏi:

- Anh về đây sao Minh Thi không theo anh về chơi?

Khôi Vũ hơi khựng:

- Sao tự nhiên em lại hỏi như vậy?

Thục Nhi nhún vai:

- E chỉ thuận miệng thôi.

Khôi Vũ mỉm cười:

- Cô ấy đang mang thai nên không đi máy bay được.

Thục Nhi reo lên:

- Ôi! Chúc mừng anh, anh thật hạnh phúc.

- Anh cảm ơn em!

- Vậy mà anh giấu kín bưng, anh thật kín miệng.

Khôi Vũ đùa:

- Em đâu có hỏi anh đâu làm sao mà anh nói:

Thục Nhi chu môi:

- Anh thật khéo nói.

Khôi Vũ tự nhiên nhìn thật sâu vào mắt Thục Nhi Anh nói thật nhỏ.

- Em vẫn vô tư như ngày nào, giá như ngày xưa anh đừng...

www.vuilen.com 147

Page 5: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Đừng anh! Thục Nhi cắt ngang. Chuyện đã qua anh đừng nhắc đến làm gì hãy xem đó là những kỉ niệm đẹp.

Khôi Vũ gật gù. Anh chợt đề nghị:

- Tối nay, em có thể cùng anh dạo phố được không Nhi? Đã lâu lắm rồi chúng ta không đi cùng nhau.

Thục Nhi do dự.

- Em....

- Không thích đi cùng anh à?

Thục Nhi lắc đầu:

- Không phải, em đi cùng anh.

Khôi Vũ tươi cười.

- Vậy thì mình đi.

- Tất cả hai cùng rời nhà hàng và đi vòng quanh thành phố. Khôi Vũ như cố tình đưa Thục Nhi đến những nơi đây kỉ niệm của hai người. Thục Nhi cố nén những cảm xúc như đang dâng trào.

Đến khuya, Khôi Vũ mới đưa Nhi về đến cổng nhà của Thục Nhi, Khôi Vu quyến luyến:

- Sao đêm nay bỗng nhiên ngắn quá. Ước gì nó dài thêm một chút nửa.

Thục Nhi bối rối trước những lời lẽ tha thiết của Khôi Vũ. Cô cố làm ra vẻ cứng rắn:

Khuya rồi, ánh về đi! Em vào nhà đây,Thục Nhi vừa quay đi thì Khôi Vũ đã nắm lấy tay cô kéo về phía mình và hôn một cách đắm say. Thục Nhi cố gắng đẩy anh ra nhưng không được Khôi Vũ cứ mê say thể hiện tình cảm của mình.

Lát sau, Khôi Vũ buông Nhi ra. Anh nói thật nhỏ vàơ tai cô:

- Anh yêu em?

Thục Nhi cố gắng giữ lấy bình tĩnh.

Nếu yêu em, anh đừng nên, làm vậy. Mỗi người chúng ta đều có một khoảng trời riêng, anh hãy trân trọng nó đi.

Khôi Vũ đượm buồn:

www.vuilen.com 148

Page 6: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Anh xin lỗi!

- Anh về đi! Chúng ta vẫn là bạn.

- Anh cám ơn em đã không giận anh. Anh nhớ mãi về em.

- Em hiểu.

Khôi Vũ hít thật sâu:

- Anh về đây! Chúc em ngủ ngon. Vừa rảnh vừa bước đến hôn lên trán Thục Nhí:

- Đây là lần cuối.

Thục Nhi đứng chờ xe của Khôi Vũ đi khỏi. Cô định vào nhà thì...

- Cô vẫn còn quyến luyến à? Hai người kì thật đấy.

Thục Nhi hốt hoảng khi nhận ra đó là Sĩ Nguyên:

- Sao anh lại ở đây?

- Cô không thích tôi ở đây à?

Thục Nhi bối rối:

- Anh đã thấy tất cả.

Và tôi cũng hiểu được vì sao anh ta lại giúp tôi Thục Nhi qính quáng:

Anh đừng hiểu lầm mà. Em và ảnh đã hê tình cảm rồi.

Sĩ Nguyên cười khẩy:

- Cơ xem tôi là một đứa con nít à? Tôi dễ bị hai người gạt thật.

Anh đừng hiểu lầm em mà.

- Tôi đã chứng kiến tận mắt mà hiểu 1ắm à.

Chuyện không phải vậy mà anh.

Sĩ Nguyên cười đau đớn:

- Cô bảo tôi phải hiểu chuyện này thế nào đây? Hai người biểu hiện tình bạn như thế đó à?

Thục Nhi khóc lặng lẽ:

www.vuilen.com 149

Page 7: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Sao anh không tin em?

Sĩ Nguyên nói lớn:

- Tôi chỉ tin vào những gì mà mình thấy thôi.

Thục Nhi gào lên:

- Em biết phải nói thế nào để anh hiểu đây thật sự không còn tình cảm với anh ấy nữa.

Sĩ Nguyên gạt phăng:

- Cô không cần biện minh nữa. Tôi không bao giờ tin vào nhưng lời cô nói nữa đâu.

Nước mắt Thục Nhi ròng rã.

- Anh hãy hiểu cho em Nguyên ơi!

Sĩ Nguyên nhẹ giọng:

- Cô vao nhà đi. Tôi không cần cô kể lể đâu.

- Chúc cô hạnh phúc bên người tình cũ, chào cô!

Nói xong, Sĩ Nguyên băng nhanh qua đường lấy, Thục Nhi như đứng chôn chân tại chỗ. Cô để mặc cho nước mắt cứ thi nhau rơi:

- Anh Nguyên ơi! Anh phải tin em.

Sáng hôm nay, Sĩ Nguyên phải tiếp Khôi Vũ để bàn việc làm ăn và có cả Thục Nhi nữa. Vừa bước vào phòng Khôi Vũ đã hỏi:

- Sao mắt em xưng dữ vậy Nhi?

Thục Nhi lắc đầu:

- Em không có gì đâu. Anh làm việc với anh Nguyên đi.

Sĩ Nguyên vẫn bình thản:

- Anh đồng ý với bản dự án của tôi chứ!

Khôi Vũ gật gù:

- Anh tài thật đó. Anh làm rất tốt.

www.vuilen.com 150

Page 8: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Anh quá khen thôi, tôi còn học hỏi ở anh nhiều mà.

Sí Nguyên cố nhấn tưng chữ, Anh làm Thục Nhi đau đến thắt lòng.

Khôi Vũ nhìn Thục Nhì lắng:

- Em để anh đưa em đi bệnh viện , em xưng nhiều quá!

Thục Nhi lắc đầu:

- Em không có gì đâu. Anh đừng lo cho em.

- Sao anh lại không lo cho em được anh là Khôi Vũ tự nhiên cắt ngang. Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi anh cười mỉa:

- Cô nên nghe lời Khôi Vũ đi Nhi. Cô đừng phụ lòng thành của anh ấy chứ.

Thục Nhi đau buốt con tim:

- Hai anh cứ tiếp tục bàn công việc đi. Em xin phép ra ngoài.

Sĩ Nguyên nói với theo khi Thục Nhi đã ra đến cửa:

- Cô không đi khám bệnh cùng Khôi Vũ à?

Thục Nhi không nói gì, cô chạy nhanh ra ngoài. Còn lại hai người, Sĩ Nguyên nhìn khôi Vũ rồi nói:

- Anh tốt với cô ấy thật.

Thục Nhi rất đáng thương. Anh hãy giúp đỡ cô ấy nhiều nhé:

- Thế còn anh?

Khôi Vũ nhún vai:

- Tôi nguài vòng rồi. Bây giờ, cô ấy đã là của anh , tôi đâu dám làm chuyện gì quá đáng.

Sĩ Nguyên cười lớn:

- Anh thật biết lẽ phải.

- Cám ơn anh! Thôi ta bàn tiếp chuyện đi.

Hai người đàn ông lại bàn chuyện, tuy bề ngoài, Sĩ Nguyên rất bình thản nhưng thật ra lòng anh đang nổi bão.

www.vuilen.com 151

Page 9: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Hai ngày sau, Sĩ Nguyên đang làm việc thì.

có điện thoại.

- Alô!

- Alô! Em Kiều Vy đây. Anh đang ở đâu vậy?

- Anh đang ở công ty, có chuyện gì không Vy?

- Em định rủ anh Nguyên ra uống nước,chiều nay buồn quá!

Sĩ Nguyên mỉm cười:

- Em đợi anh một chút nhé! Anh sắp xếp lại công việc sẽ ra liền:

- Dạ! Chào anh?

- Chào em!

Sĩ Nguyên cúp máy, anh lại cặm cụi làm việc. Lát sau, anh ra ngoài đi ngang chỗ Thục Nhi.

Anh đi thẳng như không nhìn thấy cô, Thục Nhi vô cùng đau đớn không thể tưỏng.

Kiều Vy và Sĩ Nguyên ngồi ở một nơi khuất trong quán cà phê gần công ty Kiều Vy vui vẻ:

- Em cứ tưởng anh sẽ không đến.

- Sao vậy?

Kiều Vy tinh nghịch:

- Em tướng anh sợ Thục Nhi chứ.

Sĩ Nguyên mỉm cười:

Anh và cô ấy đã chia tay nhau rồi thì còn gì mà ràng buộc nhau chứ!

Kiềt Vy tròn mắt:

- Anh đang đùa à?

- Anh nói thật. Em có quyền không tin.

- Sao lại có chuyện đó vậy?

www.vuilen.com 152

Page 10: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Sĩ Nguyên nhún vai.

- Chuyện gì cũng có thể xảy ra cả. Hôm nay,anh đến đây không phải để nói về chuyện này đâu nhé.

Kiều Vy nhìn thật kĩ Sĩ Nguyên để xem có bao nhiêu phần trăm là sự thật, gương mặt anh hoàn toàn chân thật. Kiều Vy thấy vui vui trong dạ.

Sĩ Nguyên chợt hỏi:

- Sao em lại cười một mình vậy?

Kiều Vy chối quanh:

- Em đâu có cười gì đâu.

- Có phải chuyện của anh đáng cười lắm không?

Kiều Vy xua tay:

- Anh đừng nghĩ vậy! Em xin lỗi!

Sĩ Nguyên ngạc nhiên:

- Sao tự nhiên em lại xin lỗi?

Kiều Vy cúi đầu, cô thổ lộ lòng mình.

- Anh Nguyên! Em có chuyện này muốn nói với anh.

Sĩ Nguyên sảng khoái:

- Em cứ nói đi. Anh đang nghe đây.

Kiều Vy nói một cách chậm rãi.

- Em yêu anh.

Sĩ Nguyên xúc động:

- Sao bao nhiêu chuyện xảy ra mà em vẫn còn yêu anh à?

- Phải! Em đã cố quên anh nhưng càng cố quên thì lại càng nhớ thêm. Em không sao cưỡng lại tình cảm của mình được.

- Anh có gì đáng để em yêu nhiều đến vậy?

Kiều Vy lắc đầu:

www.vuilen.com 153

Page 11: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Em không biết.

Sĩ Nguyên đột nhiên nắm tay Kiều Vy hôn nhẹ:

- Anh xin lỗi!

- Sao anh lại xin lỗi.

- Anh đã phụ tình em.

Kiều Vy eảm thấy sung sường đến lạ, Sĩ l Nguyên nói ra câu đó có nghla là anh đã đồng ý yêu cô. Kiều Vy hạnh phúc:

- Cuộc đời này thật đẹp phải không anh?

- Phải!

- Anh hãy cùng em đi hết quãng đường còn lại nha anh.

Sĩ Nguyên gật đầu không ngần ngại. Thật sự anh cũng chắng biết mình đang làm gì nữa.

Kiều Vy đột nhiên ngã đầu vào vai Sĩ Nguyên, cô nhắm mắt đang hương hạnh phúc đang tràn về.

Giá như glây phút hạnh phúc này đến sớm với em một chút thì hay biết mấy. Em sẽ không phải vật vã cơn khổ.

Sĩ Nguyên vuốt nhẹ tóc của Kiều Vy:

- Anh đã làm khổ em quá nhiều phải không.

- Em tự nguyện mà.

- Không hiểu sao, Sĩ Nguyên tự nhiên gì chặt lấy Kiều Vy và hôn một cách cuồng nhiệt Kiều Vy say sưa trong nụ hôn mà cô hằn mong đợi.

Cảnh này đẹp thật. Tiếng Mẫn Mẫn vang lên, cô kênh kiệu:

- Hai người hạnh phúc thật.

Kiều Vy đỏ mặt:

- Sao chị lại ở đây?

- Tôi ở đây không được à? Tôi thật sự buồn dùm Nam Khánh đấy.Anh ấy quá tin tương bạn bè rồi.

www.vuilen.com 154

Page 12: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Kiều Vy nhướng mắt:

- Anh ấy sẽ hiểu tôi mà chị không cần phải lo đâu.

- Hừ! Một người là bạn gái, một người là bạn thân, anh Khánh có phước thật.

Sĩ Nguyên chau mày:

- Cô định bày trò gì đây há?

Mẫn Mẫn kênh kiệu:

- Tôi đâu dám múa rìu qua mắt thợ, tôi đâu dám bày trò trước mặt anh. Anh là một người đầy tài năng đấy. Trước đây là bạn gái của Đạt Thành bây giờ đến của Nam Khánh anh cũng cướp luôn, anh đúng là bạn ''tốt'' đấy.

Kiều Vy nổi nóng:

- Chị không được xúc phạm đến anh Nguyên.

- Tôi cấm chị!

Mẫn Mẫn cười lớn:

- Cô cố gắng mà bênh vực anh ta đi rồi cũng sẽ có một ngày cô bị đá như chúng tôi thôi.

- Chị im đi!

- Tôi nói thật lòng mà cô không nghe thì đừng hối hận nhé!

Kiều Vy giận thật sự.

- Chị có im đi không.

- Sao chị bất lịch sự vậy hả?

Mẫn Mẫn giận đỏ mặt:

- Mày dám nói tao bất lịch sự hả? “chát”

Vừa nói dứt câu Kiều Vy đã nhận một cái tát như trời gián của Mẫn Mẫn. Sĩ Nguyên lớn tiếng.

- Cô làm cái trò gì vậy hả? Cô có còn văn hóa không vậy?

Mẫn Mẫn nhếch môi:

www.vuilen.com 155

Page 13: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Tôi cũng như anh thôi.

Sĩ Nguyên nắm lấy tay Kiều Vy. Anh nói như ra lệnh:

- Mình về đi Vy! Anh không muốn em tiếp xúc với cô ấy nữa.

Kiều Vy mặc đù rất đau vì cái tát, nhưng cô cảm thấy ấm lòng vì cô đã có được tình cảm của anh.

Chiều nhạt nắng, Thục Nhi lang thang trên phố một mình, cõi lòng cô như tan nát, Thục Nhi héo hắt thấy rõ. Cô buồn cho số phận của mình:

Chẳng lẽ ông trời thích trừng phạt con vậy. Con đâu làm gì nên tội sao ông cứ buộc con phải thất bại trong tình trường.

Thục Nhi buồn không thể tưởng, cô mệt mỏi ngồi xuống một băng đá trong công viên. Tự nhiên cô khóc lặng lẽ, cô tủi cho số phận của.

Thục Nhi mải mê nghỉ ngợi. Cô không hay một người đang đứng gần cô:

- Cô khóc đó à.

Thục Nhi giật mình, cô quệt nước mắt và cố làm ra vẻ cứng rấn khi nhận ra đó là Mẫn Mẫn:

Chị thấy tôi như vậy chắc chị vui lắm phải lăm không?

Mẫn Mẫn ngồi cạnh Thục Nhi cô nói thật lòng mình.

- Nếu tôi nól tôi thấy đau lòng khi nhìn cô như vậy thì cô có tin hay không.

Thục Nhi tròn mắt ngạc nhiên nhìn Mẫn Mẫn:

- Sao chị lại nội vậy?

- Cô có biết khi tôi thấy anh Nguyên và Kiều Vy tình tứ với nhau thì cảm giác của tôi thế nào không. Tôi thấy buồn cho cô đấy.

Thục Nhi thấy lòng đau thắt lại:

- Chị nói chuyện ấy với tôi làm gì? Tôi và anh ấy đã chia tay rồi.

- Cô thật sự không đau à?

Thục Nhi cười nhạt nhẽo:

- Chị có biết không .Anh ấy chia tay với tôi là vì anh ta hiểu lầm tôi với Khôi Vũ nhưng giờ đây tôi đã nhận ra anh chia tay với tôi là vì Kiều Vy Tôi có đau cũng đâu níu kéo được gì.

www.vuilen.com 156

Page 14: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Mẫn Mẫn lấy trong ví ra chiếc điện thoại di động, cô đưa cho Thục Nhi:

- Cô tự xem đi!

Thục Nhi làm theo lời Mẫn Mẫn như một cái máy. Cô như mất hồn, điếng cả người khi nhìn thấy những hình ảnh tình tứ trong đó của Nguyên và Kiều Vy. Bất giác, cô rên lên:

- Anh tàn nhẫn với em vậy sao? Sao anh lại có thể dễ dàng quay lưng như vậy. Mẫn Mẫn nhìn Thục Nhi, cô đau xót thật sự:

- Cô đừng buồn nữa. Cô còn phải cứng rắn lên để còn đánh bại con Kiều Vy đó nữa chứ.

Thục Nhi lắc đầu đau đớn:

- Tôi không muốn tranh giành với ai cả. Tôi đã quá đau khổ rồi, tôi muốn được yên tĩnh một mình.

- Cô để họ vui vẻ bên nhau dễ đàng vậy sao?

- Tôi còn phải biết phải làm gì bây giờ. Anh ấy đã chọn con đừơng cho mình rồi tôi có níu kéo cũng chỉ khổ cho mình thôi.

Mẫn Mẫn nhìn về một phương trời xa cô buồn rười rượi:

- Có thể cô nói đúng, thời gian qua tôi đã cố tìm cách để chia rẽ hai người, tôi thật sự quá mệt mỏi.

- Hóa ra chị cũng đang đau giống tôi à?

- Phải!

- Hai chúng ta đồng cảnh ngộ mà.

Mẫn Mẫn cười buồn:

- Có lẽ tôi phải rời xa nơi này một thời gian để quên những kỉ niệm.

- Chị đi đâu?

- Tôi sẽ đi Mỹ, tôi sẽ tiếp tục du học.

Thục Nhi cố gượng cười:

- Tôi chúc chị thành công và sẽ có tìm được hạnh phúc bên đó.

Mẫn Mẫn lắc đầu:

www.vuilen.com 157

Page 15: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Tôi sẽ không yêu ai nữa cả, tôi đâ quá sợ rồi. Tôi sẽ làm lại từ đầu.

Thục Nhi cười buồn:

- Tôi cũng sẽ xin làm ở một công ty khác.

Cuối cùng rồi hai chúng ta cùng là người thất bại.

Thục Nhi nhìn đăm chiêu Mẫn Mẫn đề nghị.

- Chúng ta cùng đi shopping nha Nhi?

Những lúc buồn tôi thường hay đi mua sắm lắm.

Thục Nhi cũng hướng ứng:

- Tôi cũng đã lâu không đi mua sắm rồi.

- Vậy chúng ta đi.

Hai cô gái cùng cố gắng vui vẻ nhưng thật sự họ đang đau xé 1òng vì tình yêu của mình.

Khoảng nửa tháng sau, Thục Nhi đã tìm được một việc làm ổn định. Thời gian qua cô cứ túi bụi làm việc nên không có thời gian rảnh để suy nghĩ chuyện riêng.

Hôm nay, cô phải theo giám đốc nhận ký hợp đồng Thục Nhi chuẩn bị thật tất cho bản hợp đồng Thành Nhấn rất tin tưởng ở cô:

- Giao việc cho Nhi tôi rất yên tâm Nhi làm việc tốt lắm.

Thục Nhi mỉm cười:

- Anh quá khen thôi.

- Tôi nói thật mà.

Thục Nhi đùa giọng:

- Anh khen hoài làm tôi phồng cả mũi rồi này.

Thành Nhân chợt nghiêm giọng:

- Trưa nay Nhi nhớ làm tốt nha!

Thục Nhì gật đầu:

www.vuilen.com 158

Page 16: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Tôi sẽ cố gắng mà.

Trưa, Thành Nhân và Thục Nhi đến nhà hàng sớm hơn một chút để chuẩn bị Thục Nhi chợt đùa:

Tôi thật không hiểu. Tại sao mọi chuyện làm ăn hay gì gì đó đều phải đến nhà hâng, quán nước hay một nơi nào đó.

Thành Nhân mỉm cười:

- Đó là qui luật rồi Nhi ạ! Nó như giúp mình dễ dàng làm việc hơn.

Thục Nhi định nói tiếp nhưng cô nhìn thấy Sĩ Nguyên và vài người nữa đang tiến về phía mình. Họ là người nước ngoài, Thành Nhân vui vẻ chào họ. Thục Nhi phải cố gắng lắm mới bình tĩnh được, suốt buổi cô trả lời thật lưu loát với các vị khách nước ngoài, Thành Nhân vô cùng thán phục Thục Nhi.

- Anh cứ mãi để ý đến cử chỉ của cô. Suốt buổi Sĩ Nguyên không buồn nhìn đến cô lần nào.

Cuối cùng, thì buổi làm việc cũng kết thúc. Thục Nhi thở phào nhẹ nhõm khi cô biết mình đã thành công. Thành Nhân vui vẻ nhìn cô. Hôm nay Nhi làm tốt lắm.

Thục Nhi liếc mắt:

- Anh lại khen tôi nữa rồi.

Sĩ Nguyên cũng vui vẻ:

- Chúc mừng cô!

Thục Nhi chợt im lặng giây lát:

- Cám ơn anh!

Sĩ Nguyên chợt nhìn Thục Nhi thật lâu rồi nói:

- Cô thay đổi nhiều quá! Cô thi hơn trước nhiều.

Thục Nhi cảm thấy chao đảo khi nghe những lời của Sĩ Nguyên. Cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh:

- Tôi tài cũng nhờ anh đã chỉ dạy thôi. Tôi còn phải học hỏi ở anh nhiều mà.

Thành Nhân vào như há vòng vây giup Thục Nhi:

www.vuilen.com 159

Page 17: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

-Tôi và Nhi chắc phải xin phép về trước chúng tôi còn rất nhiều chuyện ở công ty.

Sĩ Nguyên nhún vai:

- Hai người cứ tự nhiên.

Ra đến xe, Thục Nhi nhìn Thành Nhân như biết ơn.

- Lúc nãy cũng nhờ có anh.

- Tôi đâu có làm gì đâu?

- Tôi biết anh đã giúp tôi mà.

Thành Nhân nhún vai:

- Chuyện nhỏ mà.

Thành Nhân chợt hỏi:

- Cô vẫn còn yêu Sĩ Nguyên chứ!

- Sao anh lại hỏi vậy?

- Xin lỗi! Tôi đã tò mò.

Thục Nhi mỉm cười:

- Tôi và anh ấy đã chấm dứt rồi.

- Cả hai rời vào trạng thái im lặng, Thục Nhi thoáng đau lòng cô thật sự không thể nào bình tĩnh được khi đối diện với Sĩ Nguyên, cô trách thầm:

- Anh sắt đá đến vậy sao Sĩ Nguyên.

Từ ngày công ty Sĩ Luân hoạt động trở lại, ông Lâm Nghi vô cùng bực bội:

Nó thật may mắn, tự nhiên lại có công ty nước ngoài giúp nó. Thật tức chết đi được.

Đạt Thành cũng hỏi:

www.vuilen.com 160

Page 18: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Chúng ta đã sắp ăn được miếng mồi ngon lại phải nhả ra, cảm giác này thật khó chịu.

- Cậu còn kế sách nào nữa không vậy. Tôi không chấp nhận thưa nó đâu.

Đạt Thành nheo mắt:

- Bây giờ, Sĩ Luân đã có công ty Khôi Minh làm chỗ dựa, tạm thời tôi nghĩ chúng ta nên im lặng:

- Cậu chịu thua à?

Đạt Thành lắc đầu:

- Tôi không thua dễ dàng vậy đâu. Tôi sẽ tìm đủ mọi cách để lật đổ nó à.

- Cậu tưởng dễ dàng lắm à?

- Tôi tin mình làm được:

- Tôi cũng mong cậu sẽ làm được:

Đạt Thành chợt im lặng như để suy nghĩ đến kế sách đối phó với Sĩ Nguyên.

Buổi chiều, Thục Nghi cố gắng ở lại công ty để làm cho xong công việc Thành Nhân trêu cô:

- Nhi chăm chỉ quá!

Thục Nhi mỉm cười:

- Tôi cố làm cho xon g để tối về ngủ ngon hơn thôi.

Thành Nhân đùa:

- Nếu ai cũng như Nhi chắc công ty này ma phát triển lắm.

- Cứ mãi khen tôi hoài không sợ tôi ỉ lại sao?

Thành Nhân cười lớn:

- Tôi không sợ đâu. Tôi tin tưởng ở Nhi mà.

- Cám ơn anh!

- Đứng nói chuyện giây lát thì Thục Nhi cũng xong công việc trời cũng đã sập tối. Cô không chạy về nhà mà loanh quanh thành phố. Thục Nhi đang thả hồm mình theo dòng xe qua lại.

www.vuilen.com 161

Page 19: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- "Bốc"

Tiếng nổ phát ra từ xe cô. Thục Nhi hốt hoảng, cô nhanh nhẹn xuống xe. Thục Nhi bi xị khi nhậ.n ra xe mình bị nổ vỏ và thế lâ cô dẫn chạy chầm chậm ở phía sau:

- Xe cô bị sao vậy?

Nhận ra tiếng quen thuộc, Thục Nhi quay lại:

- Nó bị xì rồi.

Sĩ Nhiên nhanh nhẹn:

- Cô gởi sửa đi để tôi đưa cô về.

Thục Nhi lắc đầu từ chối:

- Cảm ơn anh! Tôi tự làm được mà.

- Cô hãy nghe lời tôi, ngoài đường giờ này nguy hiểm lắm.

Thục Nhi eảm thấy xơn xang cõi lòng khi nghe những lời chân tình của Sĩ Nguyên. Cô chợt nhớ lại chuyện của ngày xưa, cũng trên đoạn đường này xe cô cũng hư rồi anh đã đưa cô về.

Thục Nhỉ lắc đầu như cố xua đi bao hình ảnh đó.

- Anh cứ về trước đi, tôi tự lo cho mình được mà.

Sĩ Nguyên nghiêm nghị:

- Cô đừng cứng đầu nữa, hãy làm theo lời tôi đi.

Thục Nghi hơi giận:

- Tôi làm gì mặc xác tôi. Anh để ý làm gì?

Anh hãy lo cho việc của anh đi.

Sĩ Nguyên mỉm cười trước cử chỉ trẻ con của cô anh hơi dịu giong.

- Cô hãy làm theo lời tôi đi. Cô không sợ bọn cướp đi theo cô sao?

Thục Nhi chợt rùng mình nhưng cô cố làm ra vẻ bình tĩnh:

- Có gì mà phải sợ chứ. Tôi đâu có gì để chúng cướp đâu.

www.vuilen.com 162

Page 20: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Sĩ Nguyên lắc đầu như chào thua. Anh lẳng lặng mở cửa xe bước xuống và vằn lấy xe của Thục Nhi.

- Cô đừng cứng đầu như vậy nữa. Bọn cướp nó cướp đủ mọi thứ chứ không riêng gì thi sản Thục Nhi đỏ mặt trước câu nói của Sĩ Nguyên. Cô đành im lặng để anh đưa xe đến một chỗ sửa gần đó. Xong anh quay lại:

- Cô lên xe đi? Tôỉ đưa cô về.

- Cám ơn anh? Tôi về một mình được rồi.

Sĩ Nguvên không nói thêm câu nào. Anh nắm lấy tay của Thục Nhi rồi đẩy nhẹ cô vào xe.

Thục Nhi ấm ức cô la lên:

- Anh làm trò gì vậy hả? Anh quá đáng lắm.

Sĩ Nguyên vẫn im lặng lái xe như không có sự tồn tại của Thục Nhi. Cô tức khí:

- Anh dừng xe lại đi! Tôi muốn xuống xe.

Chiếc xe vẫn lái đi, Thục Nhi la lên:

- Anh có nghe tơi nói không hả? Dừng xe lại!

Sĩ Nguyên nghiêm giọng:

- Nếu cô muốn xuống thì cứ tự nhiên tôi không dừng xe lại đâu.

- Anh điên à?

- Cô nghĩ sao cũng được.

Thục Nhi ấm ức, cô ngấn lệ:

- Anh tàn nhẫn với tôi lắm, anh luôn làm theo y mình mà không nghĩ đến cảm nhận của tôi.

Sĩ Nguyê n đột nhiên dừng xe lại. Anh nhìn thẳng Thục Nhi:

- Trong mắt cô, tôi thật sự là người như vậy à?

Thục Nhi lặng lẽ khóc:

- Anh còn hỏi nữa à. Anh luôn cho mình là đúng, anh đâu cần nghe ai giải thích chuyện gì.

www.vuilen.com 163

Page 21: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Sĩ Nguyên im lặng nhìn Thục Nhi:

- Cô nói gì vậy?

Thực Nhi biết đã lỡ lời cô lãng chuyện:

- Tôi muốn xuống xe!

Sĩ Nguyên lại cho xe lao đi:

- Cô trách tôi vậy cô có nhìn lại mình chưa vậy? Đừờng đêm vắng vẻ như vầy mà cô lại đòi về một mình. Vậy tôi và cô ai đúng đây.

Thục Nhi bực bội:

- Tôi không cần dến sư quan tâm của anh.

- Anh để giành sự quan tâm đó mà lo cho Kiều Vy của anh đi.

Sĩ Nguyên chợt mỉm cười:

- Anh ngừng xe lại và quay qua Thục Nhi:

- Em đang ghen đó à?

Thục Nhi đở mặt, cô bối rối:

- Ai bảo với anh là tôi ghen hả? Tôi ghen với cô ấy làm gì chứ.

Sĩ Nguyên nhìn Nhi say đắm:

- Em vẫn cờn rất yêu anh phải không Nhi?

Thục Nhi quay mặt nơi khác và cố làm ra vẻ cứng rắn:

- Anh đã quá tự tin rồi đấy. Tôi không hề yêu anh đù chỉ một lần.0

- Em nói thật lòng mình chứ.

- Tôi rất thật.

- Em hày nhìn thẳng vào mắt anh rồi nói anh mới tin.

Thục Nhi quay qua. Cơ nhìn thẳng vào mắt Sĩ Nguyên. Cô thật sự không có can đảm để nói ra điều đó. Bất chợt Sĩ Nguyên chồm tới ôm lấy Thục Nhi và hôn một cách mê say, Thục Nhi cũng thả mình trong vòng tay Nguyên không phản kháng Sĩ Nguyên như thể hiện tất cả tình cảm của mình để Thục Nhi đón nhận.

www.vuilen.com 164

Page 22: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Lát sau, anh buông cô ra. Sĩ Nguyên nhìn Nhi rồi nói:

- Em vẫn còn yêu anh nhưng em vẫn nặng tình với Khôi Vũ đúng không Nhi?

Thục Nhi thấy đất trời như chao đảo, cô không ngờ Sĩ Nguyên lại thất ra những lời đó với cô Thục Nhi cảm thấy tự ái tràn trề:

- Anh thật quá đáng! Anh đặt tự ái của tôi ở đâu hả? Tôi thật sự không dám tin những lời nới đó lại thốt ra từ miệng của anh.

Sĩ Nguyên cười khẩy:

- Tôi đã nói rất đúng rồi chứ gì? Cô vẫn không quên được Khôi Vũ nhưng tôi nhắc nhô cô là Khôi Vũ đã có vợ và sắp có con đấy.

Thục Nhi đau đớn vô cùng. Cô nói một câu mà chính cô cũng không ngờ đến:

- Tôi yêu Khôi Vũ thì sao chứ! Anh ấy có vợ thì đã sao nào?

- Cô chịu nhận rồi đấy à? Khôi Vũ cũng tốt đó chứ không khổ nổi anh ta đã có vợ.

- Có vợ thì sao? Tôi chấp nhận yêu anh ấy mà không cần anh ấy đáp trả lại.

- Cô cao thượng quá nhỉ!

Thục Nhi đau xé lòng. Cô giận bản thân mình tại sao lại mềm yếu đến vậy. Thục Nhi nói trong hai hàng nước mắt:

- Tôi hận anh!

Nói xong, Thục Nhi đi nhanh xuống xe. Cô đi thẳng về phía trước nhưng không biết là mình đang đi đâu. Sĩ Nguyên cúng xuống xe, anh chạy đến nắm lấy tay Thục Nhi:

- Cô làm trò gì vậy hả?

Thục Nhi trừng mắt:

- Tôi làm gì không liên qưan đến anh. Anh buông tôi ra mau!

- Cô đừng thử sức kiên nhẫn của tôi nhé! Tôi không phải là Khôi Vũ đâu.

Thục Nhi tức đến điên lên được. Cô hét lên:

- Anh đi đi! Anh ác lắm.

www.vuilen.com 165

Page 23: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Sĩ Nguyên vẫn dửng dưng:

- Cô đừng làm ra vẻ khổ sở nữa. Tôi thấy chướng mắt lắm.

Thục Nhi như chết đứng. Cô nhìn Sĩ Nguyên đầy căm giận:

- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay đâu. Đối với tôi ngày hôm nay là ngày đen tối nhất, tôi căm ghét nó, tôi căm ghét chính bản thân tôi đã quá dễ dàng tin lời người khác để rồi chính mình phải khổ Sĩ Nguyên cười ngạo nghễ:

- Cô nói nghe hay lắm nhưng xin lỗi nhé những lời đó không làm tôi thấy xúc động.

Thục Nhi tức đến cớ thể ngừng thở được. Cô cố la lên thật lớn:

- Tôi hận anh! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho những lời nói của anh.

Thục Nhi vùng chạy thật nhanh ra đường. Cô như không định hướng được.

- ''Rầm''!

Một chiếc xe đâm sầm vào người Thục Nhi.

- Cô té lăn ra đường rồi bất tỉnh. Sĩ Nguyên đứng chết lặng mấy phút rồi anh lau nhanh đến ôm lấy Thục Nhi:

Nơi bện viện, mọi người đều cớ mặt đông đủ.

Sĩ Nguyên ngồi ôm đầu im lặng. Khôi Vũ nhìn anh như nảy lửa:

- Anh đã làm gì Thục Nhi vậy hả?

Sĩ Nguyên khổ sở:

- Tất cả là tại tôi, tôi đã hại Thục Nhi rồi.

Khôi Vũ giận dữ.

- Nếu cô ấy mà có mệnh hệ nào anh đừng hòng yên ổn nhé!

- Nếu thật sự cô ấy có xảy ra chuyện gì thì chính bản thân tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho mình đâu.

Khôi Vũ quắt mắt:

- Anh đứng ở đó mà hối lỗi làm gì. Anh hãy chuẩn bị tâm lí đi.

Kiều Vy bất bình:

www.vuilen.com 166

Page 24: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Anh làm gì mà dữ vậy. Lỗi này cũng đâu phải là do anh Nguyên.

- Cô còn bênh nữa à? Nếu không vì anh ta ghen bậy thì Thục Nhi đâu ra nông nổi này.

Kiều Vy trợn mắt:

- Hai người thân thiết với nhau như vậy thì làm sao mà anh Nguyên không hiểu lầm cho được. Sĩ Nguyên hét lên:

- Hai người im hết đi tất cả lỗi là tôi, hai người hãy để tôi yên có được không?

Bà Lan chen vào:

Các con đừng gây nhau nữa, chuyện xảy ra không ai muốn đâu. Nếu các con thương Thục Nhi thì hãy lo chăm sóc nó đi.

Tiếng bà Lan như có hiệu nghiệm, Mọi người đều im lặng. Lát sau, cánh cửa phòng cấp cứu bật mê, mọi người đổ vồn về phía bác sĩ. Sĩ Nguyên nhanh miệng.

- Cô ấy sao rồi bác sĩ?

Bác sĩ nói thật chậm rãi:

- Mọi người hãy cố gắng bình tĩnh nghe tôi nói. Bây giờ, cô ấy đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi nhưng về đôi chân thì...

Bác sĩ tự nhiên dừng lai, Khôi Vũ nôn nóng:

- Nhưng sao bác sĩ?

- Cô ấy có thể sẽ phải ngồi xe lăn.

Bà Lan thốt lên:

- Trời ơi! Con tôi.

Sĩ Nguyên nắm lấy tay bác sĩ:

- Cô ấy không đi được sao. Còn cách nào cứu được không bác sĩ.

- Vẫn còn cách nhưng nó mong manh lắm, tôi không đám bảo đảm đâu.

- Bác sĩ cứ nói đi dù nó là mong manh tôi vẫn phải thử:

Bác sĩ nói thật chậm:

www.vuilen.com 167

Page 25: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Nếu gia đình có khả năng đưa cô ấy sang Pháp thì sẽ còn cơ hội.

Sĩ Nguyên sốt sắn:

- Ở đâu cũng được, tôi sẽ đưa cô ấy liền.

- Anh hãy bình tỉnh đi, tạm thời cô ấy chưa đi đâu được cả, cô ấy còn rất yếu.

Sĩ Nguyến nhăn trán đau khổ:

- Cô ấy phải chịu như vậy thêm một thời gian nữa sao? Điều này thật tàn nhẫn.

Rời Thục Nhi cũng tỉnh lại, mọi người vẫn đông đủ Thục Nhi lờ mờ nhận ra mọi người. Cô cám thấy đầu mình nặng trĩu, cô cố nhớ chuyện gì đã xảy ra với mình. Sĩ Nguyên mừng rỡ nắm lấy tay Thục Nhi:

- Em tỉnh rồi à? Anh mừng quá!

Thục Nhi rút tay lại một cách yếu ớt. Cô nói anh dến đây làm gì hả?

Sĩ Nguyên đau điếng người nhưng anh vẫn cố làm ra vẻ bình thường.

- Em đừng giận anh nữa sưc khỏe quan trọng hơn mà.

Bà Lan cũng nói.

Sĩ Nguyên nó nói đúng đó con. Con đang bệnh không nên tức giận. Vả lại nó cũng đã biết lỗi rồi.

Thục Nhi im lặng không nói. Cô cố gượng dậy nhưng hoàn toàn bất lực. Cô hốt hoảng:

- Chuyện gì đã xảy ra vậy? Mẹ ơi! Sao con không có cảm giác gì hết vậy?

Bà Lan nhìn Nhi đau khổ. Bà kể lại cho Nhi nghe. Thục nhi nằm xuống, nước mắt trào ra:

- Tại sao ông trời lại tàn nhẫn với con đến vậy? Con đã làm gì nên tội chứ!

Sĩ Nguyên đau xót:

- Em đừng bi quán mà anh sẽ đưa em qua Pháp để điều trị.

Thục Nhi hét lên:

- Tôi không cần lo và cũng không cần đến sự thương hại của anh đâu.

www.vuilen.com 168

Page 26: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

Sĩ Nguyên buồn bã:

- Em đừng vậy mà. Em hãy bằng lòng để anh đưn em qua Pháp rồi em có giận anh bao lâu cũng được.

-Tôi không đi đâu cả anh về đi!

Khôi Vũ chen vào:

- Anh hãy để Thục Nhi yên tĩnh đi, đừng quấy rầy cô ấy nữa,

Sĩ Nguyên nhìn Thục Nhi rồi nói:

- Anh sẽ, làm thủ tục cho em qua Pháp điều trị. Em đừng cứng đầu nữa.

Thục Nhi gào lên:

- Tôi không đi đâu hết.

Sĩ Nguyên lắc đầu, anh lầm lũi đi ra ngoài.

Kiều Vy cũng đi theo anh:

- Anh vẫn còn ý định đưa Thục Nhi qua Pháp à?

Sĩ Nguyên gật đầu buồn bã:

- Phải! Anh tin là Thục Nhi sẽ đồng ý.

- Em cũng mong là như vậy.

Sĩ Nguyên chợt nói:

- Anh xin lỗi!

Kiều Vy tròn mắt:

-Sao anh lại xin lỗi? Anh đâu có lỗi gì.

Sĩ Nguyên ôm lấy đôi bờ vai của Kiều Vy,anh cúi đầu:

- Anh xin lỗi! Anh không thể bỏ mặc Thục Nhi được. Anh đã thử sống không có cô ấy trong thời gian qua nhưng anh thật sự không làm được.

- Anh không muốn làm khổ thêm em nữa Vy à!

Kiều Vy đau đớn, cô rơi đôi dòng lệ:

- Cuối cùng rồi em cũng là người thất bại.

www.vuilen.com 169

Page 27: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Em biết chuyện này tnlớc sau gì cũng xảy ra nhưng không ngờ nó lại đến sớm đến vậy.

Sĩ Nguyên xúc động, anh ôm lấy Kiều Vy nói nhẹ:

- Anh xin lỗi! Lẽ ra anh không nên kéo em vào cuộc.

Kiều Vy gục mặt trong ngưc anh:

-Anh đừng nói nữa! Em không muốn nghe đâu.

- Em không thể xa anh mà.

Sĩ Nguyên vỗ vỗ vai cô:

- Em đừng vậy? Anh biết làm vậy đối với em là rất bất công nhưng Vy à! Tình yêu không thể nào gượng ép được.

- Em không cần biết gì hết. Em chỉ cần có anh thôi. Anh đừng bỏ em.

Sĩ Nguyên nhìn Vy, anh thấy giận mình kinh khủng. Anh đã quyết định sai lầm một cách không thể tha thứ được. Sĩ Nguyên cố nói:

- Anh không thể bỏ mặc Thục Nhi được. Qua chuyện này, anh càng thấu hiểu được anh không thể nào xa Thục Nhi được. Anh rất yêu Thục Nhi.

Kiều Vy gào lên:

- Em sẽ chết mất nếu anh bỏ em.

Sĩ Nguyên lắc đầu khó xử.

- Em đừng nông nổi mà. Nhìn em như vầy,anh làm sao đưa Thục Nhi sang Pháp được. Anh đã nợ cô ấy quá nhiều rồi.

Kiều Vy khịt mũi:

- Anh cứ đi cùng Nhi đi, em sẽ cố gắng vượt qua chuyện này:

- Em nói thật chứ Vy.

- Em hiểu mình luôn là người thất bại mà.

Sĩ Nguyên nhìn Vy đầy yêu thương:

- Chúng ta vẫn mãi 1à bạn.

Kiều Vy cười đau đớn:

www.vuilen.com 170

Page 28: PHẦN 8 B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/anhvanyeuem/Anhvanyeuemt08.pdf- Em không phải là anh thì làm sao mà em hiểu được. ... - Vậy em báo anh phải vui

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM

- Anh ở lại với Nhi nhé! Em về.

- Em để anh đưa em về.

Kiều Vy xua tay:

- Thục Nhi cần sự chăm sóc của anh hơn em,anh hãy vao với Nhi đi.

Sĩ Nguyên chủ động:

- Anh cám ơn em!

www.vuilen.com 171