Phần 4 Cbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim04.pdf · Tác giả: Hoàng Thu...

21
Tác gi: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHLC TRÁI TIM Phn 4 Chí Nguyên lái xe thng vào nhà ga. Anh bmc Tú Uyên và anh đi thng lên phòng. Để nguyên đồ và anh ngã xung giường. Tú Uyên cười tht tươi: - Anh yêu hết đau chưa! Chí Nguyên lng lson qun áo và đi thng ra ngoài. Tú Uyên trmôi: - Gin à! Tú Uyên cũng son đồ. Cô đẩy nhà tm, trong phòng ngn ngang, bt xà phòng còn vươn vãi. Cô chcòn biết ngm bhòn, mà dn dp: - Thông thường mình vung văi, hn thường dn đẹp. Hôm nay chng chu làm, tht đáng ghét. Dn dp xong, Tú Uyên ngi xung ghế. Cô thy tc tưởi, nước mt trào ra: Chí Nguyên tm ra xong. Anh thn nhiên nm ta trên giường. Thy Tú Uyên vn chưa thay qun áo. Anh chng thêm quan tâm. Anh vi tay cm đĩa nhc cho vào máy. Tiếng nhc du dương, anh thy lòng nhnhõm. Tiếng hít mũi mt cái, ri hai cái... Chí Nguyên quay li nhìn Tú Uyên: - Sao thế! Tiếng nc vang lên. Chí Nguyên đi đến bên cô: - Sao li khóc! Nước mt cô tuôn trào, ging cô bo bo: - Anh ăn hiếp tôi! Rõ tht là trcon. Nhưng anh không mun làm Tú Uyên phin lòng. Anh dngt: - Nín đi, vào thay đồ ri còn nghngơi! Càng d, cô càng khóc. Chí Nguyên lung cung: - Cô mun gì, cô nói đi! Tú Uyên ngng lên - Anh không được ăn hiếp tôi! Chí Nguyên kêu thm: ''Tri đất, cô lúc nng, lúc mưa, làm cho tôi phi phát điên vì cô''. Mãi suy nghĩ Chí Nguyên không trli câu hi ca Tú Uyên. Tú Uyên dm chân: - Anh không ha à! - Tôi ha! Nhưng không được ni cơn vi tôi nhé! www.vuilen.com 68

Transcript of Phần 4 Cbookserver.vuilen.com/book/nghiluctraitim/nghiluctraitim04.pdf · Tác giả: Hoàng Thu...

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Phần 4

Chí Nguyên lái xe thẳng vào nhà ga. Anh bỏ mặc Tú Uyên và anh đi thẳng

lên phòng. Để nguyên đồ và anh ngã xuống giường. Tú Uyên cười thật tươi: - Anh yêu hết đau chưa! Chí Nguyên lặng lẽ soạn quần áo và đi thẳng ra ngoài. Tú Uyên trề môi: - Giận à! Tú Uyên cũng soạn đồ. Cô đẩy nhà tắm, trong phòng ngổn ngang, bọt xà

phòng còn vươn vãi. Cô chỉ còn biết ngậm bồ hòn, mà dọn dẹp: - Thông thường mình vung văi, hắn thường dọn đẹp. Hôm nay chẳng chịu

làm, thật đáng ghét. Dọn dẹp xong, Tú Uyên ngồi xuống ghế. Cô thấy tức tưởi, nước mắt trào ra:

Chí Nguyên tắm rửa xong. Anh thản nhiên nằm tựa trên giường. Thấy Tú Uyên vẫn chưa thay quần áo. Anh chẳng thêm quan tâm. Anh với tay cầm đĩa nhạc cho vào máy. Tiếng nhạc du dương, anh thấy lòng nhẹ nhõm. Tiếng hít mũi một cái, rồi hai cái... Chí Nguyên quay lại nhìn Tú Uyên:

- Sao thế! Tiếng nấc vang lên. Chí Nguyên đi đến bên cô: - Sao lại khóc! Nước mắt cô tuôn trào, giọng cô bẹo bạo: - Anh ăn hiếp tôi! Rõ thật là trẻ con. Nhưng anh không muốn làm Tú Uyên phiền lòng. Anh dỗ

ngọt: - Nín đi, vào thay đồ rồi còn nghỉ ngơi! Càng dỗ, cô càng khóc. Chí Nguyên luống cuống: - Cô muốn gì, cô nói đi! Tú Uyên ngẩng lên - Anh không được ăn hiếp tôi! Chí Nguyên kêu thầm: ''Trời đất, cô lúc nắng, lúc mưa, làm cho tôi phải phát

điên vì cô''. Mãi suy nghĩ Chí Nguyên không trả lời câu hỏi của Tú Uyên. Tú Uyên dậm chân:

- Anh không hứa à! - Tôi hứa! Nhưng không được nổi cơn với tôi nhé!

www.vuilen.com 68

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên lau những giọt nước mắt trên má cô và đẩy cô vào nhà tắm: - Vào tắm đi! Anh soạn quần áo giúp em! Chí Nguyên nằm dài trên giường. Anh mệt mỏi nên thiếp dần trong giấc ngủ.

Giật mình thức giấc thì đã không thấy Tú Uyên. Anh nhìn quanh, miệng lầm bầm:

- Chết thật, mình ngủ quên lúc nào không hay? Anh đến ngồi xuống ghế, lay Tú Uyên: - Dậy! Qua giường ngủ đi em! Tú Uyên giọng ngái ngủ: - Không em ngủ đây! - Không để anh bế em qua bên đó à! - Anh đừng lo! Em ngủ đây được! Biết khó mà bảo được Tú Uyên. Chí Nguyên luồn tay mò cổ cô và hai chân

cô và hai chân cô. Anh nhấc bổng Tú Uyên. Tú Uyên bừng tỉnh, biết Tú Uyên sẽ hét lên. Anh chặn lời:

- Mẹ nghe thấy đấy! Cô đành nằm im trong vòng tay của Chí Nguyên. Anh thì thầm: - Em bệnh hãy ngủ trên giường đi! Nghe lời anh đừng có cứng đầu nữa! Chí Nguyên đặt cô nằm xuống và kéo chăn lên tận cổ Tú Uyên. Tú Uyên

giọng nhẹ tênh: - Anh! Anh nằm xuống cạnh em đi! Chí Nguyên mỉm cười: - Không sợ anh à! Tú Uyên ngây thơ: - Sợ gì! - Sợ anh ăn thịt em! Cô bĩu môi: - Nếu anh muốn, thì anh đã ăn thịt em mất rồi! Nghe Tú Uyên nói thế, lòng anh vui vui. Anh háy mắt: - Em tin tưởng anh đến thế à! - Ngủ chung nhưng em có quyền gác anh, ôm anh. Còn anh thì không được

làm gì cả! Chí Nguyên hỏi cắc cớ:

www.vuilen.com 69

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Làm gì là làm gì? Tú Uyên lấy tay đấm vào ngực anh: - Anh phải nằm im như khúc gỗ. - Thức thì được, nhưng khi ngủ thì anh không dám đảm bảo, vì tay chân anh

thoải mái lắm! Mà anh cũng đừng lo, em có tật, nằm xuống giường là sẽ quấn chăn thật

chặt, dù anh có như thế nào cũng chẳng sao! Thôi em chẳng nói nữa: Em buồn ngủ lắm rồi!

Nói xong là cô quay mặt vào tường, nghe tiếng thở đều đều nổi lên. Cả hai đầu chìm trong giấc ngủ:

Chí Nguyên quàng chiếc cà vạt lên cổ. Tú Uyên đến bên anh: - Để em thắt cà vạt giúp anh! Chí Nguyên nhướng mắt: - Làm vợ hiền hay định xiết cổ anh! Bình thường, anh mà nói thế, cô đã giẫy nẩy. Nhưng lần này thì không. Cô

nhẹ nhàng và chăm chú thắt cà vạt: - Chẳng làm gì cả. Chỉ giúp anh vậy thôi! Đẹp không? Chí Nguyên nhìn vào gương: - Em thắt khẻo thật! Tú Uyên cúi xuống xếp tấm chăn: - Vậy thì sau này để em thắt giúp anh! - Anh đi làm đây! Em không tiễn anh à! Cô ngẩng lên và nhún vai: - Không! - Mới tỏ ra là vợ hiền, giờ lại bắt đầu bướng bỉnh! - Đôi lúc, cũng có chút bướng thì anh mới nhớ hoài! - Ối tự tin nhỉ? - Sao lại không! - Anh đi! Ở lại nghe. Em nói nữa, chắc anh sẽ chết mất! - Nhớ về sớm nhé, anh yêu! - Nghe mà nổi óc!

www.vuilen.com 70

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên cười hì hì! Chí Nguyên đi khỏi. Tú Uyên bắt máy, cô bắt đầu học Anh văn. Học chán, cô bật ti vi xem. Xem ti vi cũng chán. Cô nằm dài trên giường, mắt mơ màng cô buột miệng:

- Buồn không chịu nổi! Cô bật dậy, bấm số điện thoại: Giọng nói quen thuộc vang lên: - Tôi là Chí Nguyên! Tú Uyên nuốt nước miệng để lấy giọng: - Em đây! Anh yêu! - Trời đất! Cô định giở trò gì nữa đây! Cô cười trong máy: - Nhớ anh không chịu nổi! - Chẳng có người để trút cơn buồn hả! Thôi thì hãy trút lên mềm gối đi! Để

cho anh yên! - Chí Nguyên! Giọng Tú Uyên trở nên thiết tha, làm Chí Nguyên mềm lòng. Anh hỏi cũng

nhẹ nhàng hơn: - Em muốn nói gì! Cô ngập ngừng: - Chiều anh nhớ về sớm nhé! - Thôi đừng có mè nheo nữa. Anh cúp máy đây! Tú Uyên gác tay lên trán. Cô mỉm cười: - Chị Tú Bình thật hạnh phúc. Chí Nguyên là người chồng rất tốt. Cô ước gì

chồng của mình cũng sẽ ga lăng như Chí Nguyên! Nghĩ vậy, Tú Uyên cảm thấy đỏ mặt. Cô nhớ lại, làn môi của Chí Nguyên

khi chạm môi cô. Cô run quá, nên không cảm nhận hết được nụ hôn đó như thế nào! Đó là nụ hôn thứ nhất. Còn nụ hôn thứ hai thì càng không biết hương vị của nó. Cô chỉ tiếp nhận bằng vai trò cô vợ hờ.

Ơ hay, sao lại nhớ về Chí Nguyên quá nhỉ! Chắc Chí Nguyên sẽ ách xì dữ lắm! Tú Uyên mơ màng khi nghĩ về tương lai.

Có tiếng gọi thật khẽ:

www.vuilen.com 71

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Tú Uyên! Tú Uyên! Dậy đi! Cô nhướng mắt: - Anh về đấy à! Để cho em ngủ một tí nữa đi! - Trời đất! Bảy giờ tối rồi, em có biết không? - Bảy thì bảy. Cho em ngủ tới sáng luôn! - Em không ăn cơm à! - Không đói! Chí Nguyên nắm hai tay kéo cô dậy: - Không đói cũng phải dậy! - Mẹ và bố đi rồi, để em được tự do một tí! - Chị Thắm bưng thức ăn lên cho em kìa! Chí Nguyên đẩy cửa vào nhà tắm: - Tắm rửa đi, nếu không anh chẳng cho em ngủ chung với anh! - Em không cho anh ngủ chung thì có! - Được rồi, ai ngủ chung với ai cũng được! Tắm trước đi rồi tính! - Anh soạn đồ cho em nhé! - Biết rồi, đó là nhiệm vụ của anh mà! Chuông điện thoại reo lên, Chí Nguyên cầm ống nghe: - Alô! - Alô! Anh Chí Nguyên. Chúng ta gặp nhau có được không? Ngày mai, em

đi Thái Lan rồi! - Gặp nhau ở đâu? - Nhà hàng ''Thiên Thai''. - Được! Anh sẽ tới! Giọng Tú Uyên vang lên: - Chí Nguyên mang quần áo cho em! Tú Bình nói: - Tú Uyên bảo anh mang cái gì thế! - Đưa giúp cho cô ấy cái khăn ấy mà. Cô ấy đang tắm! Anh cúp máy đây! Chí Nguyên đến bên tủ, chọn cho Tú Uyân bộ đồ ngủ màu trắng có thêu đóa

cúc tím. - Đây! Quần áo đây! Tiểu thư!

www.vuilen.com 72

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Uyên thật quyến rũ bước ra. Cô đến ngồi cạnh anh: - Anh đi gặp chị Tú Bình! - Ừ! Anh đi một tí anh về! Giờ em dùng cơm! Hay em đi theo anh! Tú Uyên xua xua tay: - Không! Em không muốn làm kỳ đà của hai người! - Tú Bình ngày mai đi Thái Lan! - Vậy thì anh đi gặp chị ấy đi! Chí Nguyên cười: - Cám ơn em! Nhìn vẻ mặt buồn buồn của Tú Uyên. Chí Nguyên dừng bước: - Em buồn à! Tú Uyên: - Đâu có! Anh đi đi! Chí Nguyên rời khởi nhà. Lái xe thật nhanh đến nhà hàng “Thiên Thai”. Đẩy

cửa vào bên trong, Chí Nguyên đã gặp ngay Tú Bình. Tú Bình ăn mặc thật mốt với nụ cười thật quyến rũ. Cô ôm tay Chí Nguyên:

- Mình vào ghế đằng kia kìa! Chí Nguyên choàng ngang eo cô và gì sát cô vào lòng: - Nhớ em không? Chí Nguyên hôn nhẹ lên tóc cô. Tú Bình ngả vào vai anh: - Chúng mình nhảy đi anh! Tay trong tay. Chí Nguyên say đắm ngắm Tú Bình: - Em đẹp lắm! Tú Bình quàng tay lên cổ anh. Cô thì thầm: - Em nhớ anh lắm! Và cô ngả hẳn vào vai Chí Nguyên. Chí Nguyên dìu cô trong bản nhạc tình

du dương: - Tú Bình này, chuyến này về, em làm vợ anh nhé! - Ừ! Em sẽ là vợ của anh! Tú Bình ủ mặt vào ngực anh. Chí Nguyên vuốt nhẹ bờ vai cô: - Em sẽ sinh cho anh những đứa con xinh xắn! - Anh muốn em sinh bao nhiêu, em cũng chìu.

www.vuilen.com 73

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Em hứa rồi đấy nhé! Tú Bình ngẩng lên nhìn Chí Nguyên: - Tú Uyên thế nào? - Thế nào là thế nào? - Anh có động lòng không? Chí Nguyên tủm tỉm: - Cũng có đôi chút! Tú Bình bến vào vai Chí Nguyên: - Anh mà lén phén là chết với em! - Vậy thì em phải giữ chặt lấy anh! Tú Bình ôm gì lấy Chí Nguyên. Họ thấy lòng tràn đầy hạnh phúc. Rời khỏi nhà “Thiên Thai”. Chí Nguyên chở Tú Bình đi loanh quanh thành

phố, mãi đến tận khuya. Chở Tú Bình về nhà. Tú Bình mỉm cười và hôn lên môi Chí Nguyên: Chí Nguyên lưu luyến chẳng muốn rời môi cô. Tú Bình cọ mũi anh:

- Em vào nhé! - Em vào đi! Chí Nguyên nhìn Tú Bình đi vào nhà. Khuất dạng, anh mới cho xe chạy.

Nhìn đồng hồ đã mười hai giờ. Chí Nguyên cho xe chạy vào nhà ga. Anh rón rén mô cửa, và đi thẳng về

phòng. Anh đứng cạnh giường. Tú Uyên đã ngủ say. Anh thay áo quần và nhẹ nhàng nằm xuống cạnh Tú Uyên. Cô vẫn ngủ say. Và anh cũng chìm sâu vào giấc ngủ với hình ảnh đẹp đẽ của Tú Bình.

Tú Bình cúi đầu chào khán giả. Cô nở nụ cười rạng rỡ. Cô đã chinh phục

mọi người bởi tiếng đầu réo rắc, du dương mà còn làm cho mọi người ngẩn ngơ bởi chiếc áo dài trắng, trên ngực có thêu cúc tím. Tiếng vỗ tay vang lên kéo dài không dứt. Những đóa hoa trên tay cô mỗi lúc một lo thêm. Tú Bình bước xuống trong niềm hạnh phúc tràn trề.

Tú Bình đặt những bó hoa xuống mặt bàn. Khải Minh, anh cần tay cô: - Em đàn rất hay! Tú Bình ôm chặt Khả Minh:

www.vuilen.com 74

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Em thành công rồi! Giọt nước mắt lăn xuống má Tú Bình. Khải Minh lau nhẹ. Anh mỉm cười: - Em tuyệt lắm, em đẹp như một thiên sứ! Họ đang chia sẻ hạnh phúc với nhau. Bỗng có tiếng gọi: - Anh Khải Minh tới tiết mục của chúng ta kìa! Khải Minh rời Tú Bình. Tú Bình ngồi xuống lau những giọt nước mắt còn

đọng lại. Bỗng cô ngạc nhiên khi thấy một đóa hoa bách hợp thật to chìa ra trước mặt. Cô ngẩng lên, bắt gặp một ánh mắt, thật quyến rũ làm cô rung động. Cô vội cúi xuống:

- Anh tặng em! Tú Bình. - Anh... - Thái Kiệt đây! Tú Bình nhìn thẳng vào mặt anh. Cố tìm ra những nét quen thuộc và cô nét

ngạc nhiên vẫn còn trên nét mặt Tú Bình: - Bây giờ, anh Thái Kiệt lạ quá! - Bây giờ, em cũng khác xinh đẹp hơn xưa, và tiếng đàn thật réo rắc! Tú Bình mỉm cười, Thái Kiệt đặt bó hoa vào tay cô: - Anh chúc mừng em! - Em cám ơn anh! - Anh Thái Kiệt ở đâu? - Anh làm ở công ty “Sao Sáng”. Tú Bình tròn mắt: - Vậy công ty anh tài trợ cho buổi biểu diễn này à! Thái Kiệt gật đầu. Tú Bình bâng quơ: - Chúng mình đã không gặp nhau năm năm rồi! - Ừ! Nhanh thật! - Giám đốc! Người ta mời giám đốc lên phát biểu kìa! Thái Kiệt nhìn Tú Bình với ánh mắt tha thiết: - Chờ anh! Tú Bình thấy xao xuyên. Cô gật đầu. Cô lầm thầm: - Anh ta là giám đốc ư! Cô mơ màng nhớ lại năm năm trước. Anh là người đàn ông mà cô ngưỡng

mộ. Dáng anh rất phong độ, đẹp nhất là đôi mắt, đôi mắt ấy đã làm cho bọn con

www.vuilen.com 75

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

gái say mê. Anh ra đường, hình ảnh anh cũng dần phai. Giờ gặp lại, Tú Bình vẫn thấy đam mê đôi mắt ấy!

Tiếng trầm ấm bên tai, làm cô tỉnh mộng: - Tú Bình, giám đốc Thái Kiệt mời em chơi! Cô nhìn Khải Minh: - Anh mắc bận nên không đi được! Anh ta nói em và ông ta là bạn phải

không? - Vâng! Anh làThái Kiệt! Thái Kiệt đến bên Tú Bình:

- Anh dắt em đi thăm Thái Lan về đêm rất đẹp!

Tú Bình ngần ngừ. Thái Kiệt trấn an:

- Anh sẽ đưa em về khách sạn!

Tú Bình mỉm cười và chào Khải Minh:

- Em đi anh nhé!

- Ừ! Em đi chơi vui vẻ!

Thái Kiệt chào Khải Minh. Thái Kiệt mở cửa xe:

- Mời em!

Tú Bình choáng ngợp trước sự ga lăng của Thái Kiệt. Chiếc xe lao đi trên mặt đường, Tú Bình nhìn hai bên đường không chớp mắt. Thái Kiệt giọng thật êm, giải thích cho Tú Bình nghe. Cô thích thú và luôn miệng:

- Đẹp quá!

Bác tài hỏi Thái Kiệt:

- Giám đốc đi đâu! - Anh đưa chúng tôi đến nhà hàng có những món ăn Việt Nam! - Vâng! Tú Bình và Thái Kiệt vào nhà hàng. Anh cười thân mật: - Em gọi thức ăn đi! - Anh Kiệt gọi đi! - Em vẫn thích món ăn ngày xưa! Cô tròn mắt: - Anh nhớ à!

www.vuilen.com 76

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Thái Kiệt vẫy tay gọi cô phục vụ xinh đẹp và gọi món ăn. Cô phục vụ quay đi!

- Có phải những món em thích không? Tú Bình xúc động: - Em không ngờ, anh còn nhớ! Đôi mắt đẹp chăm chăm nhìn cô: - Làm sao mà anh có thể quên em được! Tú Bình nheo mắt: - Anh không sợ vợ anh ghen à! Thái Kiệt nghiêng đầu: - Anh vẫn phòng không chiếc bóng thì lấy ai mà ghen. Tú Bình tròn mắt và cô bĩu môi: - Em chẳng tin! Và cô cúi xuống bàn. Thái Kiệt cũng không định chánh. Và anh giục, khi cô

phục vụ bày thức ăn: - Em dùng đi, kẻo nguội không ngon! Mùi thức ăn hấp dẫn. Tú Bình nghe bụng đói cồn cào. Tú Bình không khách

sáo cô cầm chén và so đũa đưa Thái Kiệt. Cô mỉm cười: - Em đói lắm! Thái Kiệt gắp cho cô một con tôm thật to: - Đói thì em hãy dùng cho thật no! - Anh cũng hãy dùng đi! - Anh thích nhìn em ăn hơn! Tú Bình tròn xoe mắt: - Em ăn có gì đẹp mà anh thích? Thái Kiệt giọng thật ngọt: - Ở em mọi cái đều đẹp! - Xí! Anh tbật khéo nịnh! - Anh nói thật đấy! Ăn xong. Cô buông đũa: - Em chẳng ăn nữa đâu! Em đi rửa tay! - Để anh đưa em đi!

www.vuilen.com 77

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Bình xua tay: - Em đi một mình được! Tú Bình rửa tay. Cô tô lại một chút son. Cô nhoẻn miệng cười: - Rất xinh xắn! Kiệt tán thưởng. Cô ngồi xuống ghế. Thái Kiệt đẩy ly nước trước mặt cô: - Em uống nước đi! - Thái Kiệt này! Anh ở đây mấy năm rồi! - Ba năm!

- Ở đây vui không anh!

- Tối ngày chỉ cắm đầu vào công việc, thì biết gì là vui là buồn!

- Anh nói sao tội nghiệp anh quá vậy!

- Tôi không nói nữa! Chúng mình đi chơi!

Thái Kiệt đưa Tú Bình đi nhiều nơi. Gió thổi mạnh. Tú Bình rùng mình:

- Em lạnh à!

Thái Kiệt cởi áo khoác choàng lên vai Tú Bình:

- Cảnh đây đẹp thật! Đi chơi chẳng biết chán!

- Trời tối rồi! Anh đưa em về! Ngày mai, anh sẽ đến đưa em đi chơi!

Tú Bình gật đầu:

Tú Bình nằm phơi mình trên bãi cát. Thái Kiệt ngồi cạnh dõi mắt ra biển:

- Em thấy biển ở đây có đẹp không?

- Rất đẹp! Tú Bình ngồi vật dậy. Thái Kiệt kéo tay cô: - Chúng mình xuống biển tắm một tí nữa, rồi anh sẽ dắt em đến một nơi! - Đi đâu! - Bí mật! Thái Kiệt và Tú Bình xuống biển, họ bơi lội vẫy vùng trong biển. Cả hai

người đều có thân hình tuyệt đẹp. Tắm đã chán. Họ đuổi bắt nhau. Thái Kiệt bắt kịp cô. Sóng biển ập đến. Thái Kiệt bị sóng biển đẩy sát vào người Tú Bình. Tú Bình lảo đảo. Thái Kiệt ôm choàng lấy cô. Sóng biển tan nhanh. Tú Bình đưa tay vuốt nước biển bám trên mặt. Thái Kiệt lo lắng:

- Em có uống nước không? Tú Bình nũng nịu:

www.vuilen.com 78

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Vài ngụm! Thái Kiệt cụng trán vào mặt cô: - Có mặn hơn nước biển quê mình không? - Không trả lời! - Không trả lời, anh chẳng buông em ra! Tú Bình vùng vẫy. Thái Kiệt càng siết chặt đôi tay. Tú Bình nghe tim mình

đập mạnh khi va chạm da thịt cùng Thái Kiệt. Tú Bình cũng cảm nhận được hơi thở dồn dập của Thái Kiệt. Cô đập hai tay vào ngực trần của Thái Kiệt và kêu lên:

- Buông em ra, người ta nhìn kìa! Thái Kiệt cọ cằm lên vai cô: - Anh muốn ôm em mãi! Nói vậy, chớ Thái Kiệt buông Tú Bình. Tú Bình đỏ mặt: - Anh đáng ghét lắm! Tú Bình bỏ chạy vội lên bãi. Thái Kiệt cười tủm tỉm đi theo Tú Bình. Anh

vẫy tay gọi: - Em quàng khăn lên và ra xe! Có bác tài chờ ở dó! Thái Kiệt cũng quàng khăn và chạy theo Tú Bình. Cả hai lên xe. Thái Kiệt ra

lệnh: - Anh lái xe về nhé. Tú Bình tròn mặt: - Về nhà! - Ừ! Nhà của Thái Kiệt thật gần. Chớp mắt một cái, bác tài lái xe vào nhà. Thái

Kiệt mở cửa: - Em xuống đi! Bác tài xế lái xe vào nhà ga. Thái Kiệt bế bổng Tú Bình trên tay. Tú Bình

vùng vẩy: - Thả em xuống! Thái Kiệt vẫn bé cô trên tay. Chiếc khăn trên người Tú Bình rơi xuống, để lộ

thân hình trắng muốt. Tú Bình vội lấy hai tay che ngực. Thái Kiệt đóng sầm cửa lại. Cặp mắt đẹp của Thái Kiệt nhìn sâu vào đôi mắt cô làm cô ngây ngất:

- Em tắm nhé!

www.vuilen.com 79

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Thái Kiệt đặt nhẹ cô vào bồn tắm. Mùi xà phòng có mùi thơm thật nhẹ. Tú Bình nhắm mắt tận hưởng sự chăm sóc của Thái Kiệt. Thái Kiệt nhìn Tú Bình:

- Có còn sợ anh nữa không? - Còn! Em rất sợ anh! - Vì sao! Cô nói một cách chân thật: - Em không chống nổi sự quyến rũ của anh! Thái Kiệt quỳ cạnh bồn tắm, anh xoay mặt cô, kề sát mặt anh: - Em có yêu anh không? Tú Bình thoáng thấy khuôn mặt của Chí Nguyên, nhưng rồi lại biến mất

ngay. Nụ cười, ánh mắt, vòng tay nồng nàn của Thái Kiệt làm cô mềm nhũn. Cô chớp mi và gật đầu! Và cô đã lịm đi trong vòng tay rắn chắc của Thái Kiệt. Tú Bình quàng tay qua vai Thái Kiệt. Cô nhắm mắt tận hưởng sự ngọt ngào của nụ hôn. Đặt Tú Bình xuống đất, nhưng môi Thái Kiệt vẫn bám lấy môi Tú Bình. Tú Bình xô nhẹ Thái Kiệt:

- Em muốn đi tắm! Và cô chạy nhanh vào nhà tắm. Cô đóng cửa sầm lại. Giọt nước mát làm cô

tỉnh hẳn, cô nhìn vào gương: - Mày không được phản bội Chí Nguyên: Giọng Thái Kiệt vang lên: - Tú Bình, quần áo em nè! Tú Bình đưa tay đón lấy quần áo từ tay Thái Kiệt. Cô mặc vội và bước ra.

Thái Kiệt cũng chỉnh tề trong bộ quần áo thật mốt. Anh cười hôn lên tóc cô: - Em thấy bộ đồ thế nào! - Rất vừa! - Bây giờ, anh đưa em đến nhà hát! - Vâng! Thái Kiệt ôm lấy Tú Bình và hôn lên môi. Tú Bình từ chối: - Em đã tô son rồi! Không khéo lại dính son môi anh! Thái Kiệt đành hôn lên trán cô: - Chúng mình đi! Thái Kiệt tự lự: - Ngày mai, em đã về Sài Gòn! Tú Bình gật đầu. Thái Kiệt buồn thiu. Tú Bình hôn lên má anh:

www.vuilen.com 80

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Nhớ em à. - Tuần sau, em hãy về! - Không được, em về nước còn chuẩn bị đi Trung Quốc! Khải Minh nói, bên

Việt Nam đã gọi điện sang! Thái Kiệt tìm môi cô. Anh thầm thì trên môi: - Em có nhớ anh không! Cô không trả lời, mà rướn người lên quấn chặt lấy anh vào lòng. Tú Bình

nũng nịu: - Em đi rồi! Anh sẽ có người khác ngay!

Thái Kiệt đi nhẹ tay lên trán cô:

- Có em thì có, vừa đẹp, vừa tài. Ai lại chẳng mê!

Tú Bình long lanh đôi mắt:

- Em nhớ anh, em cám ơn anh cho em những ngày vui khi ở Thái Lan!

- Đi! Chúng ta đi cho hết ngày nay! À chiều nay em không biểu diễn à!

- Vâng! Khải Minh cho đoàn nghĩ và tự do đi chơi!

Thái Kiệt kéo tay Tú Bình chở đi thăm thắng cảnh của Thái Lan. Tú Bình bóp nhẹ đôi chân:

- Em chẳng đi nữa đâu!

Thái Kiệt lo lắng:

- Em mệt à! Vậy chúng ta về!

Thái Kiệt đưa Tú Bình về nhà anh. Tú Bình thắc mắc:

- Anh tài xế đâu rồi!

Thái Kiệt cười:

- Anh bảo anh ta nghỉ, để tự anh đưa em đi!

Tú Bình xúc động:

- Em cảm ơn anh!

Thái Kiệt mỉm cười: - Không cần cám ơn – Chỉ cần em yêu anh là được! Thái Kiệt mở cửa xe cho Tú Bình. Tú Bình ngồi xuống cạnh hồ bơi. Cô đưa

tay xuống dòng nước mát. Thái Kiệt nheo mắt: - Em muốn bơi không? Em vào trong thay đồ đi!

www.vuilen.com 81

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Tú Bình nhỏng nhẻo: - Chân em đau lắm! Thái Kiệt cười to và bế cô trên tay: - Anh sẽ là đôi chân của em! Tú Bình hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của Thái Kiệt! Cả hai bơi trong làn nước trong suốt. Tú Bình tạt mạnh nước vào người anh,

nước bắn lên tung tóe. Cô cười thật trong trẻo. Thái Kiệt xoay lưng lại chịu trận. Anh từ từ tiến sát về Tú Bình và bất thần xoay người lại, ôm chầm lấy cô, hất tung cô lên cao. Họ thấy thật hạnh phúc.

Tú Bình nằm xuống cạnh Thái Kiệt và lấy cánh tay anh làm gối. Cô hỏi: - Anh đang nghĩ gì vậy! Thái Kiệt không nhìn cô, giọng buồn buồn. - Ngày mai, anh sẽ không còn nghe tiếng cười trong trẻo của em! Tú Bình lấy tay vẽ lên ngực trần của anh. Cô cũng trầm giọng: - Em cũng sẽ nhớ anh! - Thôi! Không buồn nữa. Chúng ta cứ tận hưởng những ngày còn ở bên nhau

vậy! - Ừ! Và Tú Bình mỉm cười và tiếng cười dòn tan cất lên, cô lao nhanh xuống

dòng nước. Thái Kiệt cất lên tiếng cười và rượt đuổi cô. Anh cười: - Tú Bình bơi đẹp lắm! - Đố anh bắt được em! Tú Bình thở mạnh: - Em thua rồi! Thái Kiệt bế Tú Bình lên khỏi hồ nước đi thẳng vào nhà. Tú Bình đưa tay

vút nhẹ những giọt nước còn đọng trên mặt trên ngực anh. Cô nhìn anh đầy cảm xúc và cô quàng tay lên cổ anh và hôn lấy môi anh. Đôi môi anh thật nồng nàn.

- Em sẽ nhớ mãi những nụ hôn nồng nàn của anh! - Anh cũng vậy!

www.vuilen.com 82

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Đường phố Thái Lan về đêm thật nhộn nhịp. Tú Bình nép hẳn vào người

anh. Thái Kiệt hôn nhẹ lên tóc cô: - Em còn muốn mua sắm gì nữa không? - Không! Tú Bình nhìn đồng hồ: - Đã hơn một giờ rồi! Thái Kiệt: - Anh đưa em về khách sạn! Tú Bình gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn còn luyến tiếc. - Vâng! Thái Kiệt cười: - Anh sẽ về Việt Nam tìm em! Đôi mắt Tú Bình rực sáng: - Anh hứa đấy nhé! Thái Kiệt gật đầu. Tú Bình nép hẳn vào người anh, lòng đầy hi vọng.

Tú Uyên cầm quyển tạp chí đưa cho Chí Nguyên:

- Anh xem! Chị Tú Bình có xinh không? Chí Nguyên mìm cười: - Cô ấy đẹp thật! - Chị Tú Bình thật hạnh phúc. Vừa đẹp lại vừa thành công. Chí Nguyên nhìn Tú Uyên: - Thế em không xinh, không thành công sao! - Em có xinh đâu, có thành công cái gì đâu! Chí Nguyên chậm rãi: - Mỗi người mỗi nét, em tuy không rạng rỡ như Tú Bình, nhưng càng nhìn

em, em có một sự cuốn hút rất lạ kì, còn về sự nghiệp thì em là tiếp viên hàng không rồi, đây là nghề mà biết bao nhiêu người mơ ước.

www.vuilen.com 83

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên nói một hơi dài, Tú Uyên bật cười: - Trời ơi! Nghe anh Chí Nguyên nói, làm em thấy mình cũng hạnh phúc

không kém chị Tú Bình! Chí Nguyên mắt vẫn không rời quyển tạp chí, có in bức hình Tú Bình. Và

anh thở dài. Tú Bình ngạc nhiên: - Anh không mừng cho chị Tú Bình, mà lại thở dài! Mắt Chí Nguyên buồn buồn: - Cô ấy càng thành công, thì cô ấy càng xa cách với anh! Tú Uyên chưa hiểu ý, nên cô hỏi tiếp: - Em chẳng hiểu! Giọng anh trầm ngâm: - Em biết rành Tú Bình rồi! Càng thành công cô ấy càng ham mê sự nghiệp! Tú Uyên cười ré lên: - Thì ai lại chẳng mê sự nghiệp. Em cũng thế, thậm chí anh cũng thế! - Nhưng Tú Bình sẽ khác chúng ta! Tú Uyên chống tay, tỏ vẻ suy nghĩ: - Khác như thế nào! - Sau này, em sẽ biết! Tú Uyên cười vô tư: - Em cũng chẳng muốn nghĩ, mệt lắm! À mà anh không đi đón Tú Bình à! Đến phiên Chí Nguyên ngạc nhiên: - Bao giờ cô ấy về! - Ngày nay, lúc mười một giờ. Chị ấy không điện cho anh à! Chí Nguyên lắc đầu, cười chua chát: - Anh nói cô ấy sẽ thay đổi thấy chưa! - Chắc! Chị định cho anh một sự bất ngờ ấy mà! Anh cũng tạo cho chị. Tú

Bình một sự bất ngờ đi! - Cách gì! - Anh đi mua bó hoa hồng vàng thật to, ra sân bay mà đón chị ấy! Chắc chị

ấy sẽ vui lắm! - Ờ hén! Tú Uyên tỏ ra sành sỏi:

www.vuilen.com 84

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Trời ơi! Anh như vậy, mà lại trách chị Tú Bình. Anh chẳng biết ga lăng chút nào!

Chí Nguyên nhìn cô bằng sự cám ơn: - Cám ơn quân sư nhé! Có quân sư bên cạnh mà anh quên tham mưu! Tú Uyên phì cười: - Biết điều với quân sư là được rồi! Tú Uyên nhìn đồng hồ: - Sắp đến giờ rồi đấy! Anh Chí Nguyên đi! - Anh đi nhé! Tú Uyên sửa cà vạt giúp anh. Chí Nguyên hóm hỉnh: - Trên đời này, chỉ có mình em, vợ mà sửa soạn cho chồng đi đón người yêu! Tú Uyên phồng đôi má: - Ê! Anh là ngoại lệ, chứ chồng em thật thì đừng có hòng đâu nhé! - Ối trời! Chưa gì đã nổi máu hoạn thư. - Đàn bà mà không ghen, mới là chuyện lạ à! Chí Nguyên xoay một vòng trước mặt Tú Uyên: - Như thế này được chưa quân sư? - Ok! - Em đi không? Tú Uyên lắc đầu: - Không! Em bận - Bận gì! - Bí mật! - Đồ mọt sách! Tú Uyên bậm môi: - Ra sân bay, em sợ nổi cơn ghen mất! - Vì sao? - Vì thấy chồng tôi lại hôn người khác! - Cô thật chẳng biết xấu hổ! - Ai xấu hổ thì biết! - Chẳng thèm cãi với em nữa. Anh đi đây! Tú Uyên nhìn theo Chí Nguyên, chẳng biết là lòng cô đang buồn hay vui:

www.vuilen.com 85

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

Chí Nguyên vẫy tay khi nhìn thấy Tú Bình. Anh len lỏi, tìm cách đến gần cô. Tú Bình thì vẫy tay liên tục. Anh còn mãi ở xa thì đã thấy Tú Bình ôm choàng ông Khải và bà Tú Lệ, rồi xoay sang cô bắt tay mọi người. Còn đó, có một ông người hơi cao tuổi, nhìn cô với cặp mắt đầy ngưỡng mộ và tặng cô đóa hoa thật to. Ông rất tự nhiên và ôm hôn cô. Tú Bình đáp lại bằng một cử chỉ rất thân mật. Và ông dìu cô ra tận xe!

Chí Nguyên cay đắng, anh lên xe định quay về công ty, nhưng anh tò mò muốn xem họ đâu. Anh tiếp tục lái xe theo họ. Hợ dừng lại một nhà hàng sang nhất nhì của thành phố. Ông ta rất galăng, mở cửa xe và nắm lấy tay Tú Bình. Tú Bình nở nụ cười thật tươi. Họ cặp tay đi bên nhau thật vui vẻ, thân mật.

Chí Nguyên cho xe chạy thật chậm. Anh đã mất Tú Bình thật sự. Tú Bình tài hoa sẽ được mọi người ngưỡng mộ, có rất nhiều người săn đón. Cô sẽ quên mất anh. Chí Nguyên cười chua chát, nghe vị đắng ở đầu lưỡi:

Chí Nguyên lái xe thẳng công ty. Công ty còn đang giờ nghỉ, nên cảnh vật thật yên tĩnh, Chí Nguyên để áo quần như thế và ngủ trên chiếc giường. Anh thèm được ngủ một giấc. Nghĩ thế anh nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi!

Tú Uyên đang chúi mũi vào công việc. Công việc của công ty thật nhiều. Điện thoại máy gọi liên tục. Cô lầm thầm:

- Cái gì mà cứ reo hoài thế!

Hết nghe điện thoại thì bị cô thư ký xinh đẹp của Chí Nguyên mang một xấp hợp đồng đến. Cô nhìn nó mà giật mình. Cô thư ký nói thật dịu dàng:

- Xin bà giám đốc kí nhanh trong chiều nay!

Tú Uyên xịu mặt:

- Ngày mai không được sao?

- Chưa! Đây là những hợp đồng cần giải quyết ngay chiều nay!

Tú Uyên thở dài:

- Được rồi! Kí xong tôi sẽ gọi!

Dù ngán đến tận cổ. Cô cũng phải xem. Tú Uyên chăm chú xem từng trong một và cô phát hiện ra nhiều vấn đề không hợp lý. Cô đã gọi cô thư ký xinh đẹp đến. Tú Uyên bảo cô hãy trình bày lại hai kế hoạch một với công ty Á Châu và một của công ty Mỹ Trường. Cô thư ký trình bày rành rọt. Tú Uyên liền chỉ cho cô thấy, nhưng sơ hở của hợp đồng vào bảo cô phải điều chỉnh. Cô thư ký mỉm cười:

- Bà nho tuổi mà tài thật. Tôi cũng có cảm nhận không ổn giữa hai hợp đồng này, nhưng tôi không nhìn ra được!

Tú Uyên cười:

www.vuilen.com 86

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Chị đừng có khen tôi. Tôi chỉ làm ở đây khoảng một tuần nữa là nghỉ rồi. Chị cứ gọi tôi là Tú Uyên!

- Tôi không dám! - Không sao đâu! - Dạ! - Chị đi làm đi! - Để tôi xem nốt hai hợp đồng cuối cùng này! - Vâng! Tú Uyên xem xong hai hợp đồng, thì vừa đúng lúc cô thư ký mang vào hai

bản kế hoạch. Tú Quyên xem qua và cô đặt bút kí. Ngẩng lên cô mỉm cười: - Xong, chị mang đi được rồi! Cô thư ký khép cửa lại. Tú Uyên vươn vai, các khớp xương nghe răn rắc: - Mệt thật! Bỗng cô nghe tiếng động. Cô rón rén bước tới xem. Cô giật mình vì nhìn

thấy Chí Nguyên đang ngủ say. Cô bước nhanh đến bên anh và lay gọi: - Chí Nguyên! Anh Chí Nguyênl Chí Nguyên gượng mắt: - Gì thế Tú Uyên! - Anh về bao giờ! - Mấy giờ rồi! - Dạ thưa giám đốc, đã hết giờ làm việc rồi! Chí Nguyên bật dậy: - Hết rồi sao? Chí Nguyên đứng lên vào phòng vệ sinh. Tú Uyên tròn to đôi mắt nhìn theo

đầy về ngạc nhiên. Tú Uyên cũng chẳng dám hỏi Chí Nguyên. Cô chỉ lẳng lặng đi bên anh. Bỗng Chí Nguyên rủ rê:

- Chúng mình đi uống rượu em nhé! Thấy Chí Nguyên khẩn cầu, cô không nỡ từ chối, nên gật đầu đồng ý. Chí

Nguyên bảo anh tài xế! - Anh đưa tôi đến nhà hàng Thiên Thai! Tú Uyên vẫn im lặng. Chí Nguyên kéo tay vào nhà hàng. Anh nhìn cô khi cô

vừa ngồi xuống. - Em dùng gì!

www.vuilen.com 87

Tác giả: Hoàng Thu Dung – Hoàng Trang NGHỊ LỰC TRÁI TIM

- Em dùng gì cũng được. Anh cứ gọi đi! Chí Nguyên kêu hàng loạt thức ăn. Tú Uyên tròn mắt. - Anh Chí Nguyên gọi chi mà nhiều dữ vậy! - Anh sẽ dùng hết! Tiếng nhạc trỗi lên. Chí Nguyên chẳng nói chẳng rằng nắm tay Tú Uyên ra

sàn nhảy. Tú Uyên toan từ chối nhưng thấy vẻ mặt buồn thiu của Chí Nguyên, nên cô để anh dìu cô trong nhịp điệu nhẹ nhàng của bản nhạc.

Về bàn, Chí Nguyên vẫn lầm lì. Anh bảo cô: - Tú Uyên dùng đi! - Vâng! Tú Uyên đang đói cồn cào. Cô chẳng khách sáo và dùng một cách thích thú

khi bụng no căng, cô buông bát đũa, ngẩng mặt nhìn Chí Nguyên: - Anh Chí Nguyên không dùng gì à! - Có chứ! Anh đưa lon bia về phía cô. Mắt anh ngầu đỏ lên vì men rượu. Cô nhìn dưới

chân thì lon bia cũng đã khá nhiều. Giọng anh lạc hẳn đi! Tú Uyên vô tình: - Thất tình sao mà uống dữ vậy! Chí Nguyên trợn ngược đôi mắt: - Cô nói gì? Tú Uyên giả lả: - Em nói no quá. Giờ gì chúng mình về! - Anh chẳng muốn về! Tú Uyên vẫy tay anh phục vụ: - Anh tính tiền! Và cô kéo tay Chí Nguyên. Chí Nguyên đứng không vững. Anh tựa hẳn vào

người cô. Tú Uyên đưa Chí Nguyên ra xe, đỡ anh xong. Cô thở hổn hển: - Uống cho lắm vào! Anh tài cho chúng tôi về nhà!

www.vuilen.com 88