Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N -...

25
Tác Gi: CPhán Qunh Y Người Dch: CeCe BRƠI MA VƯƠNG TNG TÀI Phn 25 Chương 241 Khn Cp Nàng trong lòng nhnhõm, kế hoch đến đây coi như đã đi được mt na, nàng cn tiếp tc givnghe theo hn. Thy nàng đã đồng ý yêu cu ca mình, hn xoay người nm bên cnh nàng, ôm nàng vào trong lòng, thương tiếc tiếng nói nnon bên tai nàng “Có hay không đã làm đau em ri?” trong lòng hn, gương mt nàng áp sát vào lng ngc to ln vng chãi, thp ging trli “Có…” “Anh ha tbây gitrvsau skhông bao gilàm đau em na”. Hn thdài hôn lên trán nàng, ôm cht ly nàng. Nàng cp mt cười lnh, “vsau?” Nàng cùng hn căn bn không có vsau! Ln này nàng tm đồng ý vi hn, sau đó chlúc hn không đề phòng schy trn thoát khi hn. Hn không phi rt có bn lĩnh tìm người sao, như vy nàng strn nơi ca người mà hn hn thu xương nht. Cái đó gi là nơi nguy him nht chính là nơi an toàn nht, hn nht định skhông nghĩ đến nàng li nơi mà hn căm ghét không bao gimun đến. Hn quay sang ta hđang nhìn cái gì, tiếp theo nghe được hn thp thun tiếng nói: “Hin ti mi hơn 7 gi, em nht định là mt lm ri, ngtiếp đi. Hôm nay anh sgiúp em xin ngh”. Nàng du ngoan không có phn đối, bhn ép buc mt đêm, nàng vô cùng mt mi, nhm mt li, không quá mt hi lin đã ng. Không biết đã ngbao lâu, nàng chm rãi mmt, giường ln đã chcòn li có mt mình nàng, ngi dy nhìn mhôi trên người chy xung, toàn thân dày đặc đỏ ng du hôn ri li du hôn, nàng cười khmt chút, nhìn trước mt mi có 8 gihơn. Nàng nhanh chóng xung giường, nơi này cách tp chí không xa, hin ti đi làm còn kp, nàng skhông xin phép ngh, tin thưởng đối vi người nhnhư nàng chlà mt con snh, nhưng nàng cũng nht định skhông lãng phí nó. Nàng mvòi nước m tm, ty đi mt thân mi mt cùng hai chân đau đớn. Tm xong mi phát hin mình không có qun áo để thay, nàng thmtqun áo ra, bt ngthy trong tdày đặc kín mít qun áo. Bên trái đều là qun áo ca nam nhân, tt cđều là âu phc màu đen ca hn. Mà phía bên phi li treo đầy www.vuilen.com 573

Transcript of Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N -...

Page 1: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp

Nàng trong lòng nhẹ nhõm, kế hoạch đến đây coi như đã đi được một nửa,

nàng cần tiếp tục giả vờ nghe theo hắn. Thấy nàng đã đồng ý yêu cầu của mình, hắn xoay người nằm bên cạnh nàng,

ôm nàng vào trong lòng, thương tiếc tiếng nói nỉ non bên tai nàng “Có hay không đã làm đau em rồi?”

Ở trong lòng hắn, gương mặt nàng áp sát vào lồng ngực to lớn vững chãi, thấp giọng trả lời “Có…”

“Anh hứa từ bây giờ trở về sau sẽ không bao giờ làm đau em nữa”. Hắn thở dài hôn lên trán nàng, ôm chặt lấy nàng.

Nàng cụp mắt cười lạnh, “về sau?” Nàng cùng hắn căn bản không có về sau! Lần này nàng tạm đồng ý với hắn, sau đó chờ lúc hắn không đề phòng sẽ chạy trốn thoát khỏi hắn. Hắn không phải rất có bản lĩnh tìm người sao, như vậy nàng sẽ trốn ở nơi của người mà hắn hận thấu xương nhất. Cái đó gọi là nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, hắn nhất định sẽ không nghĩ đến nàng lại ở nơi mà hắn căm ghét không bao giờ muốn đến.

Hắn quay sang tựa hồ là đang nhìn cái gì, tiếp theo nghe được hắn thấp thuần tiếng nói: “Hiện tại mới hơn 7 giờ, em nhất định là mệt lắm rồi, ngủ tiếp đi. Hôm nay anh sẽ giúp em xin nghỉ”.

Nàng dịu ngoan không có phản đối, bị hắn ép buộc một đêm, nàng vô cùng mệt mỏi, nhắm mắt lại, không quá một hồi liền đã ngủ.

Không biết đã ngủ bao lâu, nàng chậm rãi mở mắt, giường lớn đã chỉ còn lại có một mình nàng, ngồi dậy nhìn mồ hôi trên người chảy xuống, toàn thân dày đặc đỏ ửng dấu hôn rồi lại dấu hôn, nàng cười khổ một chút, nhìn trước mắt mới có 8 giờ hơn.

Nàng nhanh chóng xuống giường, nơi này cách tạp chí không xa, hiện tại đi làm còn kịp, nàng sẽ không xin phép nghỉ, tiền thưởng đối với người nhỏ bé như nàng chỉ là một con số nhỏ, nhưng nàng cũng nhất định sẽ không lãng phí nó.

Nàng mở vòi nước ấm tắm, tẩy đi một thân mỏi mệt cùng hai chân đau đớn. Tắm xong mới phát hiện mình không có quần áo để thay, nàng thử mở tủ quần áo ra, bất ngờ thấy trong tủ dày đặc kín mít quần áo. Bên trái đều là quần áo của nam nhân, tất cả đều là âu phục màu đen của hắn. Mà phía bên phải lại treo đầy

www.vuilen.com 573

Page 2: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

quần áo nữ nhân, từ áo khoác đến váy liền áo, lại có cả thắt lưng, áo ngủ, cái gì cần có đều có, nàng chú ý tới một bên còn có vài bộ quần áo công sở.

Nàng chớp chớp mắt, như vậy xem ra hắn đã sớm có mưu đồ, muốn lừa mọi người cùng nàng sống ở nơi này dài lâu.

Nàng chọn một bộ đồ công sở thanh nhã màu trắng ngờ, phát hiện mặt trên là nhãn mới tinh, là đồ mới, lại liếc mắt nhìn những bộ quần áo khác, cho dù dùng ngón chân để nghĩ cũng hiểu, quần áo nữ nhân trong này hoàn toàn là mới mua.

Nàng ngồi xổm xuống, mở ngăn kéo thật dài bên dưới, không ngoài dự tính, bên trong đầy đồ nội y phụ nữ, nàng tùy tay cầm một bộ, nhìn đồng hồ treo tường, còn hơn hai mươi phút.

Túi xách và di động đều ở trong phòng trọ, bây giờ hai tay trống trơn đi làm thật không quen, nàng thở dài, xoay người hướng ngoài cửa đi.

Ánh mắt xuyên thấu qua tấm kính thủy tinh trong suốt nhìn về phòng bếp, chợt nhìn thấy một tờ giấy nhớ, nàng không khỏi đi tới, có một chùm chìa khóa đè lên tờ giấy, đẩy cái chìa khóa ra, đọc tờ giấy nhớ, thấy hắn ghi hắn đã giúp nàng hủy hợp đồng thuê nhà, cũng đã thu xếp người chuyển hành lý của nàng đến đây rồi.

Hắn cũng thật là nhanh quá đi, tuy rằng nàng cũng đã tính đến chuyện này, nhưng cũng không ngờ là hắn lại hành động nhanh như vậy, những chuyện cần làm ngay từ sáng sớm hắn đều đã sắp xếp xong.

Hắn đã chặn hết mọi đường lui của nàng, trong lòng nàng bỗng tức giận, tờ giấy trong tay bị vò nát ném vào thùng rác, nàng cầm lấy cái chìa khóa đi hướng cửa, xoay người đổi giày, thấy hành lý của mình đang để gần đó, còn có cái túi Gucci.

Đi giầy, soi gương, nhìn thấy dấu hôn trên cổ rất rõ ràng, dù sao cũng phải tìm thứ gì đó che đi một chút, nàng nhớ tới chính mình từng mua một cái khăn lụa, hiện tại hẳn là đã đến lúc phát huy công dụng.

Nàng mở hành lý tìm, rất nhanh đã tìm thấy, khăn lụa quấn quanh trên chiếc cổ mảnh khảnh, hoàn mỹ thắt thành nơ con bướm. Nàng cầm túi, lúc định khóa cửa mới nhớ ra nơi này không cần chìa khóa, chỉ cần quẹt thẻ là được.

Đi bộ khoảng 10 phút, biển tạp chí xã hiện rõ trước mắt, đến văn phòng, thời gian còn năm phút đồng hồ.

Nàng nhìn chằm chằm màn hình máy tính chậm rãi sáng lên, môi khẽ nhếch cong lên một chút, nàng rốt cuộc có cần cảm tạ hắn cho nàng một căn hộ tiện nghi gần chỗ làm như thế này không đây, cứ như vậy che giấu mọi người ở cùng một chỗ sao…

www.vuilen.com 574

Page 3: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Mân Huyên, chào buổi sớm!” Bên kia vang lên tiếng kéo ghế, là Kỉ Tích Vân .

“Chào buổi sáng, Tích Vân”. Nàng quay sang gật đầu. Kỉ Tích Vân mở túi xách, tìm kiếm một chút, một mặt ngẩng đầu nhìn nàng

liếc mắt một cái. “Mân Huyên, sắc mặt của cô không tốt lắm, có phải tối qua không ngủ ngon không?”

Đâu phải chỉ là ngủ không ngon, phải nói là một đêm không ngủ, nhớ tới chuyện này trong lòng nàng như có lửa đốt, cộng thêm mặt đỏ tim đập, Mân Huyên vội quay mặt đi tránh ánh mắt của Tích Vân, giả bộ tìm kiếm văn kiện, thuận miệng nói dối “Có thể là bị cảm, tôi cảm thấy có chút không thoải mái thôi”.

Cách vách truyền đến tiếng mở ngăn kéo “A… tôi có thuốc cảm đây, cô uống một viên nhé?”

“Không cần, Tích Vân, cám ơn cô, tôi không sao đâu”. Nàng khoát tay áo, mặt càng đỏ hơn, cũng may hôm nay tóc buông xuống đã che đi khuôn mặt đang ửng hồng của nàng.

Kỉ Tích Vân tựa hồ bắt đầu vùi đầu vào công việc, cách vách truyền đến tiếng lách cách gõ bàn phím, nàng cũng im lặng, nhìn thời gian, hẳn là đã đến lúc tới phòng Phùng Tĩnh Như.

Ra khỏi văn phòng, nàng đi thẳng tới địa điểm chụp ảnh bìa, thảo luận tới trưa, giữa trưa nhận lời cùng nhiếp ảnh gia ăn cơm, buổi chiều cùng bàn bạc kết quả

Bận rộn suốt một ngày, khi trở lại văn phòng đã là bốn giờ chiều, nàng ngồi trên ghế, xoay người xoa chân đi giày cao gót, chạy một ngày, hiện tại hai chân đau muốn chết.

Chương 242 Kinh Hãi Khủng Hoảng

Bận rộn suốt một ngày, khi trở lại văn phòng đã là bốn giờ chiều, nàng

ngồi trên ghế, xoay người xoa chân đi giày cao gót, chạy một ngày, hiện tại hai chân đau muốn chết.

Đến giờ tan tầm, nàng đang cất đồ, chợt nhớ tới tối hôm qua Chính Vũ nói hôm nay sẽ đón nàng tan tầm, nhẹ nhàng cắn môi dưới, nàng hiểu chính mình đã không còn có tư cách ở bên hắn, vẫn là cùng hắn nói rõ ràng, đau một lần còn hơn đau mãi mãi, cứ như vậy lừa gạt hắn, chẳng bằng chia tay.

Xuống lầu, nàng không thấy hắn, cũng chẳng thấy Ferrari đỏ đâu. Nàng nhìn trái nhìn phải, xác định hắn hôm nay không có tới, khả năng hắn hôm nay bề

www.vuilen.com 575

Page 4: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

bộn nhiều việc, như vậy cũng tốt, để nàng có thời gian tỉnh táo lại, ngẫm lại nên nói với hắn như thế nào, tìm một tối thích hợp nói một cách ít gây thương tổn nhất.

Nàng theo bản năng sờ vào túi, nhớ tới tan tầm phía bên nhân sự đã phát cho mỗi người một phong bì, Kỉ Tích Vân nói bên trong này là tiền lương và tiền thưởng của tháng này. Nàng cười cười, dù sao tiền lương của mình cũng không nhiều lắm, vì thế tùy tay cất luôn vào trong túi.

Đi trên con đường náo nhiệt, nàng rẽ vào một góc đường, bên kia là chỗ máy rút tiền. Lấy trong túi ra thẻ, nàng nhập mã vào, tiếp theo thấy được một chuỗi con số không thể tưởng tượng được, so với nàng vốn tưởng gấp tới 5, 6 lần, đây thật sự là tiền lương của nàng sao? Giản Quân Dịch không phải đã nói trợ lý Phó Chủ biên tiền lương rất ít sao? Nếu theo nàng nghĩ, con số này phải tương đương với tiền lương của Phó Chủ biên Phùng Tĩnh Như.

Đến tột cùng là chuyện gì vậy? Tay nàng bất động, không thể ấn xuống được.

Những người xếp hàng đợi sau nàng đã có chút không kiên nhẫn “Tiểu thư, phiền cô nhanh lên được không? Tôi đang rất vội”.

“À, vâng”. Nàng lấy lại bình tĩnh, mau chóng rút ra một ít tiền, hết thảy chỉ có thể chờ ngày mai đi làm hỏi lại .

Đi ra ngoài, di động trong túi vang lên, nàng luống cuống tay chân đem chi phiếu bỏ trong túi, lại tìm di động, thấy báo người gọi là Kim Chính Vũ.

Nàng vừa ấn nghe, Chính Vũ vui mừng tiếng nói liền truyền đến “Mân Mân, em đang làm gì vậy? Lĩnh tiền lương đi. Đừng quên mời tôi ăn đó”.

“Cậu như thế nào lại biết tôi lĩnh tiền lương vậy?” Nàng không khỏi hỏi, tiểu tử này có mắt thần sao? Hay là hắn theo sau nàng từ tạp chí xã, nàng kinh ngạc quay người tìm xung quanh nhưng không tìm được thân ảnh hắn.

Microphone bay tới tiếng cười của hắn “Tôi đương nhiên là biết rồi, hôm nay là mùng mười, các công ty đều phát tiền lương vào hôm nay”.

Tiểu tử này đã dọa nàng nhảy dựng một phen, nàng nuốt nuốt nước miếng, bình tĩnh một chút “Chính Vũ, cậu không phải nói hôm nay tới đón tôi tan tầm sao?”

“Ừm, Mân Mân, hôm nay tôi bận một chút. Vậy tôi gọi bí thư đem xe tới đón em tới công ty tôi, đợi tôi làm xong việc sẽ đi ăn cùng em, được không?”

“Như vậy a …”. Nàng ngập ngừng, nàng cũng không muốn sẽ như hôm qua trong phòng nàng lại xuất hiện Doãn Lạc Hàn, như vậy sẽ chỉ làm nàng xấu hổ và áy náy với Kim Chính Vũ.

“Mân Mân, tôi hôm nay không đi đón được em, em không phải là tức giận đó chứ? Tôi…….”.

www.vuilen.com 576

Page 5: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Không phải, Chính Vũ, tôi hôm nay cũng rất mệt, có lẽ về sớm nghỉ ngơi cũng tốt”.

“Vậy cũng được, em về sớm nghỉ ngơi, hôm sau còn đi làm nha. Ngày mai buổi chiều đúng giờ tôi sẽ đón em, tuyệt không nuốt lời”.

Hắn ở đầu kia điện thoại cam đoan, nàng cười khổ “Được, ngày mai tôi mời cậu đi ăn”. Cũng là bữa tối cuối cùng, nàng trong lòng lặng yên nói.

Trên đường về, nàng đi ngang qua trung tâm thương mại, nghĩ đến bữa tối còn chưa chuẩn bị gì, lập tức đi vào, mua chút tôm tươi bóc vỏ, huệ nhân và chút nguyên liệu nấu ăn, quyết định hôm nay buổi tối một người tùy tiện ăn một chút, làm một bát soup huệ nhân thật là ngon.

Trở lại nhà trọ, bên trong im lặng, hắn quả nhiên không trở về, như vậy cũng tốt, nàng đỡ mất tự nhiên, nàng mang theo túi đồ vào phòng bếp.

Không quá một hồi, phòng bếp liền dậy lên một mùi thơm vô cùng hấp dẫn, nàng xem nồi soup huệ nhân, vặn nhỏ lửa dần, chỉ cần khoảng hai mươi phút nữa là có thể ăn rồi.

Nàng đi vào phòng khách, chạy đến chỗ hành lý, lấy mấy quyển sách, cuối tuần sau còn phải thi tốt nghiệp.

Nàng nhìn phòng khách còn có mấy cánh cửa, tò mò chạy tới mở một cánh cửa ra xem, một gian là phòng ngủ, một gian là phòng khách, còn có một gian là thư phòng, cuối cùng là một gian tài liệu.

Nguyên bản nàng muốn ôm sách vở đi vào thư phòng, lại nghĩ đến phòng bếp còn đang nấu, cuối cùng nàng lại ngồi trên sô pha xem sách vở.

Đang chăm chú xem, nàng theo thói quen muốn tìm tư liệu liền quờ tay phải tìm cái máy tính, kết quả tay phải trống rỗng, nàng định thần, nhớ lại đây đã không còn là phòng trọ của mình, lắc đầu cười bất đắc dĩ.

Nàng bỏ lại sách vở, chạy tới chỗ hành lý, quả nhiên chiếc máy tính cũng ở trong đó.

Nàng đang quay người định về sô pha, bỗng có tiếng “Kẹt…”. vang lên, có người từ bên ngoài cửa điện tử vào.

Chương 243 Cách Biệt Một Trời

Nàng đang quay người định về sô pha, bỗng có tiếng “Kẹt…”. vang lên,

có người từ bên ngoài cửa điện tử vào.

www.vuilen.com 577

Page 6: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Doãn Lạc Hàn sao lại về sớm như vậy chứ, nàng nghỉ thầm, đóng máy tính, giống như chim sợ cành cong chạy vào phòng khách, vừa ngồi xuống sô pha, cửa đã bị mở ra, hắn cất bước tiến vào, đứng ở cửa thay giày.

U ám ánh mắt xuyên thấu qua qua lớp thủy tinh, nhìn về phía thân ảnh ngồi trên sô pha, đôi môi hoàn hảo nổi lên một nụ cười mỉm, hắn cố ý sớm một chút trở về, chính là muốn ở bên cạnh nàng nhiều hơn một chút.

Bị ánh mắt không chút kiêng nể kia nhìn, nàng cũng không để ý, cúi đầu kéo túi đựng máy tính, hắn cước bộ dần dần tới gần, tâm đột nhiên một trận mãnh liệt kinh hoàng, hô hấp nháy mắt đã bị đoạt đi.

“Em đang nấu gì vậy?” Hắn ngửi ngửi, ngồi bên cạnh nàng, cực tự nhiên ôm lấy eo nàng.

Nàng kinh ngạc một chút, nghiêng người rời khỏi vòng tay hắn, làm bộ sốt ruột nói: “A…. tôi quên mất, tôi đang nấu một vài thứ, tôi phải vào bếp đây”.

Nàng chạy vào phòng bếp, nhìn nồi soup huệ nhân, dùng thìa quấy vài cái, mùi thơm xộc lên vào mũi, bụng khẽ réo một chút.

Nàng cầm cái bát nhỏ, múc cho mình một chút, lấy một chiếc thìa rồi đặt lên bàn ăn, đang định ngồi xuống ăn, lại nhớ ra hình như chưa có tắt bếp, nàng xoay người vội vàng vào phòng bếp.

Khi trở về, nhìn đến trên bàn cơm một thân ảnh cao lớn đang ngồi, Doãn Lạc Hàn cúi đầu nhấm nháp bát soup huệ nhân, đó là soup của nàng, hắn như thế nào…

Nàng tức giận khẽ dậm chân, hắn không ở ngoài mà ăn đại tiệc đi? Chạy đến nơi đây ăn soup cùng nàng, thật sự là đáng giận.

Nghe được tiếng bước chân, hắn hơi ngẩng đầu nhìn nàng, thấy nàng hai tay trống trơn chạy tới, thản nhiên nhấc môi “Em không cho chính mình một chén sao?”

Người này rõ ràng lấy bát soup huệ nhân của nàng, còn dùng khẩu khí thấu tình đạt lý như vậy, nàng chu môi, bất mãn kháng nghị “Anh chưa ăn bữa tối sao? Đó là soup của tôi”.

“Anh tan tầm liền lập tức về nhà”. Hắn nuốt một ngụm soup huệ nhân, bạc thần nhẹ thở ra ngữ khí đương nhiên “Anh hiện tại ở chung với em, em đương nhiên phải phụ trách nấu cơm cho anh rồi”.

Hừ, “đương nhiên phải phụ trách”, tốt nhất là giống như lần trước bị đau dạ dày, mắc bệnh bao tử nặng nhất đi, nàng nói thầm, bất mãn xoay người chạy hướng phòng bếp.

Bất quá hắn vừa mới nói cái gì, dường như nhắc tới từ “Nhà”. Như vậy… đối với hắn…. bọn họ… là cùng một “nhà”… Đôi môi hồng kìm không được

www.vuilen.com 578

Page 7: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

khẽ nở ra một nụ cười, đáy lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ấm áp hạnh phúc vô cùng.

Phút chốc, suy nghĩ của nàng lại được kéo lại, không được, sao mình có thể nghĩ như vậy được, thật sự là buồn cười, nàng cùng hắn căn bản không có khả năng, như thế nào còn có thể hi vọng cái gì “nhà” chứ. Nhất định là thần kinh của nàng đang không ổn định, lại suy nghĩ lung tung thôi.

“Anh ăn hết rồi, em tiện thì lấy thêm cho anh một chén nữa”. Hắn tiếng nói ôn nhu mềm mại từ sau vang đến.

Nàng dừng cước bộ, hít sâu một hơi, nói cho chính mình nhất định phải nhẫn nại, quay người lại nhận lấy chiếc bát từ tay hắn, chạy đến phòng bếp, múc ra hai bát.

Nàng chỉ ăn một bát đã no căng rồi, vậy mà nàng lại tổng cộng phải ba lần vào bếp múc thêm soup cho hắn, không cần nói cũng biết, hắn một hơi uống bốn bát soup. Người không giữ chút hình tượng gì uống liền một lúc bốn bát soup, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp.

“Ngon lắm”. Hắn lạnh lùng gương mặt lộ ra nụ cười mỹ mãn, rút tờ giấy lau khóe môi.

Nàng không nói được một lời đứng lên thu bát, hắn cứ ngồi im nhìn chằm chằm mặt nàng, khiến trong lòng nàng có chút sợ hãi, khẽ liếc mắt nhìn trộm hắn, hắn nhìn nàng đầy ấm áp yêu thương, không gian bỗng trở nên im lặng, im đến nỗi dường như có thể nghe được cả tiếng hít thở bất ổn của cả hai người.

Nàng cố nhanh hết sức dọn bát lại, bước nhanh chạy vào phòng bếp, trong lòng vô cùng kinh hoàng, ánh mắt vừa rồi của hắn rốt cục là có ý gì? Không giống như ánh mắt sâu không lường được mà nàng vẫn thường thấy, lần này là ánh mắt ôn nhu tràn đầy yêu thương khiến con người ta tan chảy.

Nàng rửa bát, nghiêng người vô tình nhìn qua lớp thủy tinh thấy hắn ngồi trên bàn ăn, thẳng tắp ánh mắt ngóng nhìn nàng, ánh mắt phức tạp mà mang theo nhu hòa giống như một đôi tay vỗ về hai má của nàng, vuốt ve mái tóc mượt mà của nàng và khẽ ôm lấy vòng eo mảnh khảnh.

Ngực bỗng rực lên cảm giác nóng, như là đột nhiên bị bỏng, nàng giật mình trượt tay làm rơi cái bát, cũng may kịp thời bắt được, lòng còn sợ hãi rửa nốt chỗ bát, sau đó lại xoay người nhìn hắn, trên bàn ăn đã không còn bóng người.

Nàng đi tới phòng khách, nơi đó cũng là không thấy ai, nàng nhìn thấy thư phòng lộ ra một chút ánh sáng, xem ra hắn vào thư phòng, qua hồi lâu cũng không thấy động tĩnh gì.

Theo như những gì nàng đã từng trải qua trong biệt thự, ăn xong bữa tối, hắn sẽ bắt nàng tắm rửa 5 phút, sau đó không chút khách khí giữ lấy nàng, nhưng là hiện tại tuy rằng nàng lại rơi vào nhà giam của hắn, thái độ của hắn lại so với trước đây khác biệt một trời.

www.vuilen.com 579

Page 8: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Vốn dĩ nàng nghĩ ánh mắt khi nãy hắn nhìn nàng là tưởng đến ban đêm lửa nóng triền miên, bất quá như vậy xem ra hắn tựa hồ cũng không phải loại ý tứ này. Hắn như là nhìn đến thấy trên bàn trà còn có sách vở của nàng, biết nàng có việc phải làm, cũng muốn cho nàng một chút không gian riêng. Đối với nàng, hắn tựa hồ cũng đã bắt đầu hiểu đến từ “tôn trọng”.

Nàng toàn thân thả lỏng, khuấy tách trà trong tay, ngồi trên sô pha bắt đầu ôn bài, nàng đã xong những phần bắt buộc, nếu cứ theo tiến độ này, nàng có thể chắc chắn trước kì thi xem xong hết, vì thế tâm tình thoải mái mở ra một cuốn sách khác.

Thời gian trôi qua, cửa thư phòng mở ra, cao lớn thân ảnh đi ra, vừa nhìn đến thân ảnh dựa đầu trên sô pha ngủ, không khỏi bật cười, bước qua, nhẹ nhàng ôm lấy nàng.

Trong lúc ngủ mơ tựa hồ cảm giác được thân thể di động, nàng hoảng sợ, mở to mắt, nhìn đến chính mình đang bị hắn ôm tới giường lớn, sau đó hắn lại nằm bên cạnh nàng.

Đột nhiên, nàng giống như con thỏ nhỏ sợ hãi bật dậy. Hắn khẽ nhướn mày nhìn nàng, không đợi hắn mở miệng, nàng vội vàng

chạy tới tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ, che giấu cảm giác ngại ngùng “Tôi đi tắm rửa”.

Chương 244 Hôn Sớm

Hắn khẽ mỉm cười, lộ ra hứng thú thần sắc “Anh cũng chưa tắm rửa, vậy

mình cùng đi”.

“Không cần, không cần, tôi quen tắm một mình rồi”. Nàng vội vọt vào phòng tắm, cuống quít đóng cửa lại, còn không yên tâm mà khóa chặt cửa.

Tắm nước ấm sạch sẽ, mặc ngủ khi nãy vội vàng lấy bừa trong tủ, đứng ở trước gương nhìn chính mình, nàng dở khóc dở cười, cái này màu trắng rất trong suốt, hơn nữa là váy hai dây trễ ngực, liều mạng kéo kéo cho áo cao lên, vẫn là không thể che trụ được khe ngực hấp dẫn thật sâu.

Không được, cái áo ngủ này không thể mặc, nàng bản năng định cởi ra, nhưng là không mặc cái này chính mình chẳng phải là trần truồng đi ra ngoài sao? Nàng nhẹ nhàng đi đến phía sau cửa, nghiêng đầu nghe động tĩnh bên ngoài.

Nghe xong một hồi bên ngoài phòng ngủ một chút động tĩnh đều không có, nàng mở cửa phòng tắm, nhìn quanh một cái, hắn thật sự không ở phòng ngủ.

www.vuilen.com 580

Page 9: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Nàng rón ra rón rén chạy ra, mở tủ quần áo, muốn tìm một cái áo ngủ khác mặc vào. Kết quả làm nàng có chút căm tức, chỗ áo ngủ này cùng cái trên người nàng không có sai biệt, đều là khêu gợi đơn bạc vải dệt, có mặc cũng chẳng khác gì không mặc.

Đáng giận, nhất định là hắn cố ý an bài. Nàng căm giận, nghĩ đến chính mình có vài cái áo ngủ đặt ở hành lý, hiện tại đi ra ngoài có thể hay không sẽ đụng phải hắn……

Nàng đang do dự , phòng không hề báo động bị mở ra , hắn cao lớn thân ảnh mặc đồ ngủ đi đến, tóc còn nhỏ nước, xem ra là chạy đến phòng tắm trong phòng khách tắm.

Nhìn đến nàng mặc đồ ngủ trong suốt trong phòng, hắn híp mắt nhìn, một độ ấm bí hiểm theo con mắt xẹt ra, nàng theo ánh mắt hắn nhìn về phía chính mình, áo ngủ trễ ngực cơ bản không thể che nổi bộ ngực đẫy đà non mịn, lộ ra khe ngực thật sâu.

Nàng không khỏi hít thở không thông, hai tay vội vàng che trước ngực, kêu sợ hãi một tiếng, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác. Ánh mắt bối rối ở phòng ngủ tìm tòi, chỉ cần nhớ đến tối qua hắn vô tiết chế đòi lấy, một loại khủng hoảng thật sâu cướp lấy lòng của nàng.

Nàng đi nhanh như chạy, ai biết hắn so với nàng nhanh hơn từng bước, một chút ngăn trước mặt nàng.

“Tôi… Tôi muốn ngủ, sáng, sáng ngày mai còn đi làm…” Nàng bối rối không biết như thế nào cho phải, thật vất vả tích góp từng tí một bình tĩnh cố dập tắt lửa nóng trong ánh mắt trước mặt.

Một tiếng cười nhẹ từ đỉnh đầu bay tới, đôi tay đặt ở eo nàng nhẹ nhàng vuốt ve trơn bóng đường cong, lập tức nhét một cái khăn mặt vào tay nàng. “Giúp anh lau tóc”.

Nàng hơi hơi tim đập mạnh và loạn nhịp, ngẩng đầu nhìn hắn chậm rãi đi đến mép giường ngồi, nàng hung hăng cắn môi, kí ức ùa về, lần đó cũng là như vậy, hắn gọi nàng giúp hắn lau tóc, sau đó giữ lấy nàng, lúc nàng đang mệt ngủ, hắn không lưu tình chút nào đá nàng xuống giường.

Qua hơn mười giây, hắn chưa thấy nàng đến, quay sang nhìn nàng, nàng kinh ngạc một chút, vội dời bước đi qua, mặc như vậy trong suốt áo ngủ đứng ở bên cạnh người hắn, lại cảm thấy không ổn, nàng trèo lên giường, ngồi phía sau lau tóc cho hắn.

Không khí có chút quái dị, nàng ngay cả hô hấp tựa hồ đều thật cẩn thận, nàng nói cho chính mình phải nhẫn nại, muốn ba ngày sau toàn thân trở ra, hiện tại duy nhất cần phải làm là làm cho hắn chậm rãi thôi cảnh giác.

www.vuilen.com 581

Page 10: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Lau tốt lắm”. Nàng giao cho hắn khăn mặt, giống như con nai con sợ hãi trèo xuống giường, cũng may hắn đưa lưng về phía nàng, nếu không sẽ nhìn thấy hết thảy rồi.

Hắn ném khăn mặt sang một bên, ngược lại nằm đến trên giường, quay đầu lãnh đạm liếc nàng một cái “Ngủ đi, ngày mai em còn muốn đi làm, không phải sao?”

Nàng hai tay che lấy ngực, nhìn chằm chằm cái giường lớn, nuốt nước miếng, làm sao bây giờ? Hiện tại nếu không nghe hắn, người này khẳng định sẽ phát hỏa, kế hoạch của chính mình chẳng phải sẽ hỏng bét sao…..

Nghe khẩu khí hắn dường như không tính làm gì mình, nàng chậm rãi xốc chăn lên, rất nhanh chui vào, sợ hãi ở mép giường nằm xuống.

“Cách xa anh như vậy làm gì?” Hắn dài cánh tay vòng lấy eo nhỏ của nàng, một chút kéo vào trong lòng hắn.

Hắn muốn làm gì? Thân thể nháy mắt vang lên cảnh báo, cả người cứng ngắc. Nàng vẫn không nhúc nhích giống như con tôm cuộn mình ở trong lòng hắn, nàng biết rõ động đậy một chút không chừng sẽ kích thích đại hỏa.

“Yên tâm, tối hôm qua em đã cho anh ăn no rồi, mấy ngày tới anh sẽ cho em nghỉ ngơi thật tốt, sẽ không làm gì em”. Hắn khàn khàn tiếng nói mang theo chút mềm nhẹ thương tiếc.

Nàng cảm giác được hắn gục mặt vào gáy nàng, một cái hôn ấm áp đáp trên da thịt, một tiếng thở dài rất nhỏ bên tai “Thực hoài nghi em ở trong lòng tôi như thế này có phải là thật hay không …”

Nàng không hiểu được ý tứ của hắn, chỉ biết là hắn sẽ không nhìn thấy mặt mình, nhắm mắt lại, vẫn là nhịn không được bất an, bên tai là lực tim đập cường hữu của hắn, nàng nhất thời đáy lòng chảy xuôi một loại vi diệu rung động.

Nàng hãy còn đắm chìm trong cảm xúc của mình, lại giật mình phát hiện khuôn ngực của hắn đã thở đều đều, hắn đã ngủ. Mỗi lần hắn ôm nàng, thật sự có thể ngủ rất nhanh. Xem ra nàng thật sự không thể không bắt đầu tin tưởng lời hắn nói “Chỉ cần nằm ở bên người nàng hắn có thể ngủ”.

Ngày hôm sau tỉnh lại, nàng là vì không thở nổi mà bừng tỉnh, một cái gì đó mềm mại gắt gao truy đuổi cái lưỡi thơm tho của nàng, nàng biết chính mình bị hôn trộm.

Nàng ở trong lòng hắn khẽ giãy dụa, mặt đỏ lên, nàng sắp không thở nổi nữa, rốt cục hắn tựa hồ là thấy được nàng khó chịu, chậm rãi luyến tiếc buông nàng ra.

Nàng từng ngụm từng ngụm hít thở, cảm giác như được sống lại, đúng lúc này hắn lại tiến mặt đến gần, hôn nhẹ trên môi nàng “Sớm! Thích nụ hôn sớm này không?”

www.vuilen.com 582

Page 11: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Chương 245 - 246

Nàng từng ngụm từng ngụm hít thở, cảm giác như được sống lại, đúng lúc

này hắn lại tiến mặt đến gần, hôn nhẹ trên môi nàng “Sớm! Thích nụ hôn sớm này không?”

“Ừm…” Nàng hàm hồ đáp lời, theo bản năng chạm nhẹ vào môi, hơi thở của hắn rõ ràng rất gần trên mặt nàng.

“Em nên rời giường”. Hắn trầm thấp tiếng nói cười khẽ, ánh mắt quyến luyến đôi môi đỏ mọng của nàng, xốc chăn xuống giường.

Nàng nhìn đồng hồ, tám giờ hơn, vội vàng xoay người rời giường, ở trong hành lý tìm đồ công sở màu trắng mặc vào, rửa mặt chải đầu xong, vừa thấy thời gian còn ước chừng có thừa, nàng lững thững vào phòng bếp.

Rửa sạch một cây hoàng qua, cắt chút lá hoàng qua, lại rửa sạch mấy cây rau xà lách tươi mơn mởn, lại lấy một chút sốt cà chua, vài miếng phun tư, nàng tính làm một cái sandwich đơn giản cho mình.

Nàng đánh trứng vào chảo, đến lúc trứng đã sắp chín, trên lưng căng thẳng, hắn đột nhiên sau lưng ôm nàng “Thơm quá, em đang làm cái gì vậy?”

Hắn phun ra ấm áp hơi thở thổi tới mặt nàng, nàng dường như cảm nhận được một hương vị tươi mát vô cùng.

Hắn rõ ràng nhìn thấy nàng đang làm cái gì, còn cố ý hỏi như vậy, nàng thầm nói, thuận miệng hỏi “Anh có muốn ăn một chút sandwich không?”

Theo nàng biết khi còn ở biệt thự, nàng mỗi ngày làm bữa sáng đặt trên bàn cơm, hắn chưa bao giờ ăn, luôn làm cho công sức nàng mỗi sáng bỏ đi cả, hắn tựa hồ không có thói quen ăn bữa sáng.

Hắn ôm lấy eo nhỏ của nàng, đem cằm đặt ở trên vai của nàng, hôn hôn hai má nàng, âu yếm nói: “Ừm…. anh đương nhiên muốn rồi…”

“Vậy anh ra bàn ăn đợi một chút, tôi xong ngay đây”. Nàng có chút ngại ngùng, trốn tránh môi hắn, người này như thế nào trở nên âu yếm như vậy, thực sự có điểm không giống hắn.

“Anh sẽ trở lại ngay”. Hắn cười khẽ, bàn tay to chậm rãi bỏ nàng ra, xoay người đi toilet.

Nàng chiên hai phần trứng, đặt vào hai bát để lên bàn, tiếp theo lại xoay người lấy sữa đã hâm trong lò vi sóng, rót vào hai cốc thủy tinh.

Làm xong hết thảy, nàng ngồi vị trí đối diện hắn, cầm một miếng sandwich, phun chút sốt cà chua, thấy hắn không hề ăn, chỉ nhăn mày nhìn sốt cà chua.

Nàng tinh tế ngẩng đầu liếc hắn một cái “Anh không thích sốt cà chua sao?”

www.vuilen.com 583

Page 12: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Hắn vuốt chiếc cằm cương nghị, lắc lắc đầu “Anh không ăn, em ăn đi”. Thấy hắn kéo ghế đứng lên, nàng buông sandwich trong tay xuống, không

chút suy nghĩ liền thốt ra: “Nếu anh không thích sốt cà chua, trong bếp có lọ bơ lạc là tôi vừa mua ngày hôm qua, anh có muốn ăn không?”

Hắn xoay người lại nhìn nàng, giãn lông mày nheo mắt mỉm cười “Đương nhiên, bơ lạc anh rất thích”.

Nàng nhìn hắn lại ngồi xuống vị trí đối diện, hận không thể cắn lưỡi, rõ ràng ước gì hắn sớm một chút rời đi, lại luôn luôn mềm lòng, nhịn không được lại lên tiếng.

Nàng một bên thầm oán chính mình, một bên chạy vào phòng bếp, cầm một lọ bơ lạc lại.

Hắn một tay vuốt cằm, có vẻ không vừa lòng, hoàn toàn không có ý nhận lấy lọ bơ lạc, trong giọng nói toát ra một tia giảo hoạt “Em giúp anh”.

Người này đúng là được voi đòi tiên, nàng cũng không phải người hầu của hắn! Nàng thở phì phì đang muốn đem bơ lạc đặt ở trên bàn, bỗng nghĩ đến kế hoạch, đành phải im lặng, mở nắp, dùng muỗng nhỏ xúc một ít bơ lạc, đều đều rải trên sandwich, lại cho xà lách và trứng lên, rất nhanh một cái sandwich vàng ươm ngon lành đã hoàn thành.

“Của anh này”. Nàng chìa tay qua mặt bàn đưa hắn. Hắn tiếp nhận, cắn một miếng, nhẹ nhàng nhấm nuốt vài cái, như là muốn

nhấm nháp hương vị như thế nào, qua hơn mười giây, hắn không chút khách khí cắn miếng thứ hai, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn làm cho nàng cảm thấy miếng sandwich này hắn cũng có thể chấp nhận được.

Nàng ngẩng đầu nhìn đồng hồ, còn có hai mươi phút, từ nơi này cần mười ba phút đến tạp chí xã, như vậy hiện tại nàng chỉ còn lại có bảy phút.

Nàng một mặt uống sữa, một mặt bắt đầu vội vàng ăn sandwich trong tay, miệng phồng lên, giương mắt nhìn hắn đã ăn xong, đang không chớp mắt nhìn nàng.

Gần đây hắn luôn dùng loại ánh mắt phức tạp này nhìn nàng, khiến cho nàng trong lòng một trận bối rối, đột nhiên, nàng không cẩn thận bị sặc, tiếp theo là kịch liệt ho khan, theo bản năng giơ tay lấy cốc sữa, bên trong đã hết sạch.

Hắn bỗng nhiên đứng lên, đưa cốc sữa cho nàng, nàng tiếp nhận uống một ngụm thật lớn, đến lúc buông cốc xuống, nàng mới phát hiện đó là cốc sữa của hắn, trước đó hắn đã uống hết một nửa.

Chưa từng thân mật như vậy, hai má của nàng chợt nóng bừng, kinh hoảng đứng lên “Tôi đi làm”.

www.vuilen.com 584

Page 13: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Nói xong, nàng vội vàng cầm lấy túi xách ở sô pha, chạy ra cửa đổi giày, không tới vài giây sau, phía sau truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, hắn đi đến phía sau nàng, ôm nhẹ thắt lưng nàng.

“Anh tiện đường, để anh đưa em đi”. Lần này nàng không có mở miệng cự tuyệt, hãy còn trầm mặc, hai người

cùng nhau đáp thang máy, nàng ở dưới lầu chờ hắn, không đến một phút, hắn đã đánh xe đến, nàng không chần chừ ngồi xuống.

“Biết tại sao trước đây anh không ăn bữa sáng không?” Hắn vòng vo hỏi quay đầu liếc nàng một cái.

Nàng sửng sốt một chút, lập tức mờ mịt lắc lắc đầu. “Anh chán ghét phải một mình như tên ngốc ngồi ăn bữa sáng, theo anh

nghĩ, bữa sáng phải là cả gia đình ngồi ăn…”. Hắn nói được một nửa rồi thanh âm thấp dần đi, tiếng nói ấm áp càng lúc

càng trầm thấp, chỉ nghe đã khiến người ta dấy lên thương cảm. Hắn nói được một nửa rồi thanh âm thấp dần đi, tiếng nói ấm áp càng lúc

càng trầm thấp, chỉ nghe đã khiến người ta dấy lên thương cảm. Tuy nói nàng cùng hắn đã ở chung một thời gian, nhưng là nàng tuyệt không

hiểu hắn, thời thơ ấu của hắn cũng chỉ là nàng nghe người khác nói đến một chút. Hiện tại nghe hắn chính mồm tự thuật, lại là một cảm giác rất kì lạ.

Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến hắn hận cha hắn sao? Hắn mất đi mẹ, từ đó mất đi gia đình ấm áp, cho nên hắn không muốn ăn bữa sáng, không muốn nghĩ đến cái từ “nhà” nữa.

Thì ra… hắn là vì như vậy nên mới đau dạ dày. Nhìn hắn nhếch môi, khóe môi toát ra một chút thống khổ, nàng nắm chặt

dây túi, cảm giác thương cảm vô cùng. Hắn ở đối diện đường cái dừng xe, nàng đang chuẩn bị xuống xe, nghe được

hắn không nhanh không chậm tiếng nói: “Đêm nay anh sẽ về đúng giờ như hôm qua”.

Nàng sửng sốt một chút, nhớ tới đêm nay nàng cùng Kim Chính Vũ có hẹn, quay đầu nhìn về phía hắn “Tôi buổi tối có một số việc, khả năng tối nay sẽ về muộn”.

Hắn nheo mắt hỏi “Em cùng Chính Vũ có hẹn, phải không?” “Phải”. Nàng gật đầu thừa nhận, đơn giản đem những việc định làm nói với

hắn “Tôi muốn cùng cậu ấy nói rõ ràng, tôi là không thể ở bên cậu ấy”. Chính Vũ rất hoàn mỹ, nàng không xứng với hắn. Một bên cùng hắn vẫn duy

trì quan hệ, bên kia lại cùng Doãn Lạc Hàn liên lụy không rõ, như vậy ngay cả chính nàng cũng cảm thấy căm ghét chính mình.

www.vuilen.com 585

Page 14: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Hắn đột nhiên không nói gì, như là đang suy nghĩ lắm, qua một phút đồng hồ, hắn nâng mắt, chậm rãi mở miệng “Buổi tối về sớm một chút, anh nói rồi, bữa tối của anh là do em phụ trách đó”.

Nàng gật đầu “Tôi biết rồi, tôi sẽ về sớm”. Khi nàng đi vào văn phòng, thốt nhiên cảm giác được toàn thân rùng mình

một cái, nghĩ rằng có thể là văn phòng chỉnh điều hòa quá lạnh, bước nhanh đi đến bàn làm việc, trên bàn có một phong bì dán kín, nàng nghi hoặc mở ra, bên trong nặng trịch, không biết là cái gì.

Nàng lấy ra, một đống ảnh rơi xuống, bên trong là nàng cùng Doãn Lạc Hàn, có ảnh chụp nàng ngồi vào trong xe hắn, có ảnh hai người đi bên cạnh nhau.

Tức khắc, nàng chết đứng, toàn thân cảm giác lạnh.

Việc này rốt cục là ai làm? Nàng bối rối nhét đống ảnh vào trong phong bì, cho vào trong tủ khóa kín lại.

Nàng kéo ghế ngồi xuống, nhìn thấy dưới chân ghế có một tờ giấy, nàng xoay người nhặt lên, mặt trên là một dòng chữ “Lăng Mân Huyên, chị sẽ không thể đắc ý được nữa. Tiệc tối hôm đó tôi nhìn chị và Doãn Lạc Hàn ánh mắt rõ ràng là có vấn đề, liền đi điều tra, quả nhiên đã túm được đuôi cáo của chị. Chị đúng là đồ vô liêm sỉ, đánh chết cái nết không chừa, trước thì sau lưng tôi dụ dỗ Thiếu Đằng, hiện tại lại lừa dối chính bạn thân của mình câu dẫn vị hôn phu…”

“Mân Huyên, cô xem gì vậy?” Kỉ Tích Vân từ bên trái tiến đến.

Nàng kinh hoàng vội nắm tờ giấy lại trong tay, lắc lắc đầu “Không có gì, tôi xem lung tung thôi”.

Kỉ Tích Vân “Ừ” một tiếng, đi tới ghế dựa, bắt đầu công tác.

Là Ngải Phù làm , nàng hít một hơi thật sâu, đã sớm dự đoán được chuyện này sẽ bị Ngải Phù điều tra, lại không nghĩ rằng lại nhanh như vậy, nàng run run hai tay miết tờ giấy phẳng ra, tiếp tục xem Ngải Phù tính làm gì.

Trên bàn điện thoại đột nhiên vang lên, nàng lại vò tờ giấy trong tay, tiếp nhận điện thoại, đem tờ giấy bỏ vào trong ngăn kéo khóa lại.

Trong mấy bước đi vào phòng Phùng Tĩnh Như, nàng suy nghĩ….. dựa theo tính tình Ngải Phù, nếu bắt được chuyện nàng cùng Doãn Lạc Hàn, khẳng định sẽ thông báo với cả thế giới, gửi ảnh cho nàng thế này thật không giống với cung cách của Ngải Phù.

“Phùng tiểu thư, tôi muốn hỏi về tiền lương một chút…” Phùng Tĩnh Như mặc đồ bầu rộng thùng thình, nghe đến đó ngẩng đầu, đoán

trúng lời Mân Huyên muốn hỏi “Tiền lương của cô nhiều hơn cô nghĩ phải không?”

www.vuilen.com 586

Page 15: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Đúng vậy”. Mân Huyên hít vào một hơi, hai tay giao nhau đặt trước người “Tôi nhớ rõ tôi đã được nghe tiền lương của trợ lý Phó Chủ biên rất ít, tuy rằng tôi cũng hy vọng tăng lương, nhưng kiểu không minh bạch như thế này tôi thật sự không thoải mái, cũng muốn hỏi rõ ràng”.

“Ừ, là như vậy…” Phùng Tĩnh Như có chút đăm chiêu “Ngày mai bộ phận nhân sự sẽ có lệnh điều cô làm Phó Chủ biên, từ thứ Hai bắt đầu nhậm chức”.

“Phó chủ biên…” Nàng không khỏi hít vào một hơi, lập tức có chút không thể tin được phe phẩy đầu “Phùng tiểu thư, cô có phải hay không nghĩ sai rồi, luận về tư lịch tôi thật sự…”

Phùng Tĩnh Như khoát tay “Chúng tôi không chú ý chuyện đó, cái chúng tôi coi trọng là năng lực. Năm đó tôi cũng giống cô là sinh viên vừa ra trường, cũng là tổng giám đốc đề bạt tôi”.

Giản Quân Dịch? Nàng thế mới nghĩ đến lúc trước là hắn đề nghị nàng đến tạp chí xã làm trợ lý phó chủ biên, nói như vậy chuyện này cùng hắn có liên quan sao?

Nhìn Mân Huyên trên mặt có thần sắc khó hiểu, Phùng Tĩnh Như chậm rãi buông bút trong tay, dựa lưng vào ghế “Đã như vậy, tôi cũng muốn nói thật cho cô biết. Kỳ thật ngày tôi nộp đơn từ chức, Tổng giám đốc đã trực tiếp gọi điện cho tôi, nói là hắn thấy cô thông minh tài cán, muốn bồi dưỡng vì thế đã điều vào vị trí trợ lý Phó Chủ biên, định khi tôi từ chức sẽ để cô tiếp quản vị trí Phó Chủ biên này”.

Chương 247 Không Thể Khống Chế

Nhìn Mân Huyên trên mặt có thần sắc khó hiểu, Phùng Tĩnh Như chậm

rãi buông bút trong tay, dựa lưng vào ghế “Đã như vậy, tôi cũng muốn nói thật cho cô biết. Kỳ thật ngày tôi nộp đơn từ chức, Tổng giám đốc đã trực tiếp gọi điện cho tôi, nói là hắn thấy cô thông minh tài cán, muốn bồi dưỡng vì thế đã điều vào vị trí trợ lý Phó Chủ biên, định khi tôi từ chức sẽ để cô tiếp quản vị trí Phó Chủ biên này”.

Mân Huyên ngạc nhiên, lúc trước ở điện thoại Giản Quân Dịch đã bình thản nói nàng đi làm trợ lý Phó Chủ biên, không ngờ lại đã có dụng ý này, quả nhiên hắn rất thâm trầm khó đoán.

Phùng Tĩnh Như nhìn nàng, trong ánh mắt lộ ra một chút khen ngợi “Sự thật đã chứng minh, cô qua một thời gian làm việc rất có năng lực, hiện tại đã có thể đảm đương công việc được rồi, cho nên cấp trên họp quyết định thăng cô làm Phó Chủ biên”.

www.vuilen.com 587

Page 16: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Không, không, không, Phùng tiểu thư, tôi vẫn chưa thể…” Phùng Tĩnh Như khoát tay ngăn nàng nói “Mân Huyên, cô hãy tự tin lên,

mấy ngày này tôi đã sắp xếp một số tư liệu để giao lại cho cô rồi”. Mân Huyên kinh ngạc không biết nói gì, trong nháy mắt, nàng chỉ cảm thấy

dường như có một gánh nặng vô cùng lớn đã đè lên vai. “Chỉ còn hai ngày thôi, cô xem không hiểu chỗ nào có thể lại đây hỏi tôi”.

Phùng Tĩnh Như vừa nói, vừa lấy hai văn kiện đưa tới “Tư liệu này cô xem xem, có lẽ sẽ giúp được cô đó”.

Mân Huyên thở nhẹ, tiến lại tiếp nhận, không nghĩ tới sáng nay lại thình lình xảy ra hai chuyện khiến nàng vô cùng lo lắng như vậy.

Trở lại bàn làm việc, để tập văn kiện xuống, nàng nắm chặt tờ giấy kia quay người ra hành lang, ở cuối hành lang, nàng ngừng lại, nhìn xung không có người, mới mở tờ giấy tiếp tục đọc “… Nếu không muốn chuyện xấu cô làm sau lưng bạn thân bị lộ ra, giữa trưa mười hai rưỡi đến quán cà phê Ba Giờ…”

Hành lang có tiếng bước chân, nàng vội vàng đem tờ giấy vuốt ve ở trong tay, thần sắc tự nhiên về văn phòng, Ngải Phù hẹn nàng như vậy, nàng nhất định sẽ phải đến đúng giờ.

Buổi sáng qua rất nhanh, chung quanh đồng sự đã lục tục đứng dậy đi ra ngoài dùng cơm trưa, Kỉ Tích Vân thu dọn xong tập tư liệu cuối cùng cũng đứng dậy, thấy Mân Huyên vẫn đang chuyên chú nhìn chằm chằm máy tính, hiểu nàng đang bận, cũng không quấy rầy, lặng lẽ cùng đồng sự đi ăn.

Kỳ thật Mân Huyên nào có tâm tư làm việc, nàng là đang nghĩ mục đích Ngải Phù tìm nàng làm gì. Công việc chưa xong, để buổi chiều tiếp tục làm, nàng mở ngăn kéo lấy túi xách chuẩn bị tới chỗ hẹn.

Quán cà phê. Từ lúc người phục vụ bưng hai chén cà phê tới cho đến giờ đã được năm

phút, Ngải Phù vẫn cao ngạo dùng một loại hung mãnh ánh mắt trừng mắt nàng, làm nàng có cảm giác như mình là một con vật đang chờ bị giết vậy.

“Ngải Phù, em tìm chị muốn nói gì?” Nàng cúi đầu khuấy cà phê, mở miệng trước. Nhìn di động, mười hai giờ ba mươi lăm phút, chỉ còn hai lăm phút nữa là tới giờ làm việc, nàng không nghĩ sẽ cứ ngồi đây trừng mắt nhìn nhau với Ngải Phù.

Ngải Phù oán độc ánh mắt bắn lại “Lăng Mân Huyên, chị đúng là đồ đàn bà vô liêm sỉ. Ban đầu là Thiếu Đằng, giờ lại là Doãn Lạc Hàn và Kim Chính Vũ, thật tò mò không biết rốt cục chị có bao nhiêu người đàn ông đây?”

Sớm biết Ngải Phù sẽ nói khó nghe, nàng đã nghĩ chỉ cần chuẩn bị tốt tâm lý là được, nhưng là vừa nghe đến câu này, tay cầm thìa khuấy vẫn là khống chế không được khẽ run lên một chút.

www.vuilen.com 588

Page 17: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Nàng nhẹ nhàng cắn môi, tiếp tục khuấy cà phê “Em rốt cuộc muốn nói gì? Chị sắp tới giờ đi làm rồi, có gì em hãy nói rõ ràng đi”.

Ngải Phù ngạo mạn, mắt lạnh tà nhìn nàng “Tốt lắm, tôi nói cho chị, Lăng Mân Huyên, nếu chị không muốn mấy bức ảnh đó bị người khác xem, chị hãy làm cho tôi một việc”.

“Em nói đi”. Nàng sớm đoán được Ngải Phù không đem ảnh trực tiếp công bố là có mục đích .

“Chị hãy thuyết phục Thiếu Đằng, bảo hắn trở lại làm hôn phu của tôi đi. Tôi còn muốn chị ở trước mặt mọi người quỳ xuống xin tôi tha thứ vì chuyện câu dẫn Thiếu Đằng…”

Mân Huyên không thể tin nổi những gì mình vừa nghe, thấp giọng cắt lời “Ngải Phù, em không thấy là hơi quá đáng sao? Chị có thể trịnh trọng xin lỗi em, nhưng đó là việc riêng. Còn Thiếu Đằng, anh ấy tự có suy nghĩ của mình, chị không can thiệp được”.

Lời của nàng làm Ngải Phù á khẩu không trả lời được, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.

Ngải Phù có vẻ thẹn quá hóa giận “Lăng Mân Huyên, tôi hiện tại vẫn đang nói chuyện tử tế với chị, nhưng nếu chị chọc giận tôi, tôi sẽ cho chị thân bại danh liệt. Chuyện chị câu dẫn hôn phu của Giản Chỉ Dao, tôi sẽ cho mọi người biết. Nói gì thì chị không phải đang làm việc dưới quyền anh trai của Giản Chỉ Dao sao, đến lúc đó xem chị…”

Mân Huyên rốt cuộc nghe không nổi nữa, đứng bật dậy “Ngải Phù, không cần nói nữa, muốn chị đi van xin Thiếu Đằng quay lại với em… em điên rồi… Em mau tỉnh lại đi, với điều kiện của em hoàn toàn của thể tìm được một người đàn ông tốt thật lòng yêu thương em… đừng để tiền tài và danh lợi làm mù mắt…”

“Vô nghĩa”. Ngải Phù vung tay, tỏ ra khinh bỉ “Tôi vốn dĩ đã là hôn thê của Lôi Thiếu Đằng, chị lại phá hư, chính là ghen tị tôi. Chỉ cần tôi cùng Thiếu Đằng khôi phục quan hệ, sau khi kết hôn, tôi sẽ cười vào mặt chị, xem chị hay tôi hơn…”

Chương 248 Rối Bời

Từ trước tới giờ chị chưa bao giờ muốn tranh giành với em cái gì, sao em

lại có thể nghĩ như vậy?” Mân Huyên nhìn Ngải Phù, cảm thấy không thoải mái, trước kia Ngải Phù chỉ là có chút kiêu ngạo ương ngạnh, không ngờ bây giờ lại trở nên cực đoan như vậy.

www.vuilen.com 589

Page 18: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Còn nói nữa! Lăng Mân Huyên! Chị cũng thật giỏi giả bộ đấy, một mặt thì lén lút qua lại với đàn ông, một mặt lại tỏ vẻ thanh cao thuần khiết, thật đúng là không biết xấu hổ…”

Ngải Phù càng lúc càng nói khó nghe, biết không thể thuyết phục được, Mân Huyên kéo ghế chạy ra khỏi quán, cũng không quay đầu nhìn lại.

Nàng chạy cách quán khá xa, thở dốc… Nhìn lại thấy Ngải Phù đuổi theo không kịp ở phía sau cũng đang thở như nàng. Nàng thật không hình dung nổi, nếu Ngải Phù đem chuyện của nàng nói cho mọi người biết… hậu quả thật không lường trước được…

Nghĩ đến đây, nàng không khỏi lo lắng, dựa vào cột đèn đường. Làm sao bây giờ…? Hiện tại phải làm sao chứ? Hay là thương lượng với Ngải Phù… giữ kín chuyện này…

Không, không thể, nàng hiểu Ngải Phù, cô ấy được thúc thúc bao che và dung túng từ nhỏ, rất ương bướng. Chỉ cần Ngải Phù đã muốn cái gì, mặc kệ người khác nói gì nàng cũng đều sẽ không nghe.

Ngải Phù hiện tại đang nổi giận, chỉ có thể chờ nàng bình tĩnh sau bàn lại vậy…. Nàng lắc đầu thở dài, xoay người hướng tạp chí xã tiến đến.

Cả buổi trưa nàng đều lo sợ không thôi, sợ Ngải Phù sẽ làm chuyện gì, cho tới khi nhìn đồng hồ máy tính báo năm giờ, nàng chộp lấy túi xách, chào Kỉ Tích Vân ở lại tăng ca một tiếng, chạy ra khỏi văn phòng, vội vàng đáp thang máy.

Chính Vũ nói muốn tới đón nàng, khi thang máy sắp xuống đến lầu một, nàng vỗ ngực, làm hít sâu vài cái… Là nàng có lỗi với hắn, hôm nay vô luận thế nào cũng phải cứng rắn quyết tâm chia tay, sau đó hắn muốn đánh nàng hay mắng nàng, nàng cũng sẽ đều không oán hận. Nàng thầm nghĩ nếu hắn biết chân tướng mọi chuyện, hắn cũng sẽ đề nghị chia tay thôi.

Hắn sở dĩ ở lại Trung Quốc là vì nàng, hoàn toàn là vì nàng, sau chuyện này chắc hắn sẽ không tiếp tục ở lại mà sẽ quay về Hàn Quốc, cứ như vậy, có lẽ hắn vĩnh viễn cũng không biết nàng đã làm chuyện có lỗi với hắn, tổn thương nàng dành cho hắn hẳn sẽ là thấp nhất có thể…..

Trước mắt đây là việc duy nhất nàng có thể làm, chỉ mong hắn có thể hiểu được của tâm ý của nàng.

Nàng bước nhanh ra ngoài, nhìn quanh tìm xe Chính Vũ, tâm tình rối loạn, nhưng nàng chẳng thấy gì. Đang giờ tan tầm cao điểm, có lẽ Chính Vũ còn trên đường.

Nàng cầm túi xách, kiên nhẫn chờ đợi, thời gian chậm rãi trôi qua, nửa giờ sau, nàng vẫn là không thấy chiếc xe quen thuộc, nghĩ đến việc hắn vẫn thường xuyên chờ nàng, dù sao hôm nay nàng cũng không có việc gì, chờ hắn một chút cũng không sao.

www.vuilen.com 590

Page 19: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Sắc trời tối dần, hai chân mất dần cảm giác vì lạnh, nàng chà chà chân, duỗi ra lại co vào, lấy điện thoại nhìn đồng hồ, đã qua hai giờ rồi mà vẫn không thấy Chính Vũ đâu…

Nàng lấy điện thoại bấm dãy số điện thoại của hắn, lại nghe thấy tiếng nói “Không liên lạc được…” nàng ngẩng đầu xung quanh, ngoài một hai người trực đêm đã sớm không còn ai.

Rất có khả năng Chính Vũ bộn bề nhiều việc nên quên hẹn, chắc một hồi sau hắn sẽ gọi lại khi thấy cuộc gọi nhỡ của nàng, đến lúc đó gặp mặt cũng không muộn… Nghĩ như vậy, nàng cất bước đi.

Hơn mười phút sau, nàng về tới dưới căn hộ, ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà cao tầng trước mắt, nàng khẽ nheo mắt, đến tầng mười bảy thì dừng lại, ngó sang cái cửa sổ thứ hai, đèn sáng, như vậy chứng tỏ hắn đã về.

Nhớ tới hắn nói yêu cầu nàng nấu bữa tối, nàng xoay người lại, chạy tới trung tâm thương mại.

Bốn mươi phút sau, nàng mang theo túi nguyên liệu đã mua trở lại căn hộ, túi plastic trong tay quá nặng, nàng cứ chuyển từ tay này qua tay kia.

Đến cửa, nàng đang tìm thẻ quẹt thì đột nhiên cửa mở ra, Doãn Lạc Hàn xuất hiện ở trước mặt.

Quần áo thể thao màu đen thư thái, khóa áo kéo lửng lộ ra chiếc cổ đàn ông với làn da màu đồng, sâu thẳm ánh mắt nhìn chằm chằm nàng. Vẫn giống hôm qua, hơn 6 giờ hôm nay hắn đã về, mang theo công việc chưa xử lý xong vào thư phòng làm việc đợi nàng về.

Đợi mãi vẫn chưa thấy nàng đâu, hắn không tập trung được vứt đống văn kiện sang một bên, rảo bước tới phòng khách, căng tai lắng nghe từng tiếng động nhỏ bên ngoài. Không biết nàng hiện tại cùng Chính Vũ nói chuyện thế nào, nhưng tâm ý của Chính Vũ hắn hiểu rất rõ, chỉ lo chia tay sẽ không dễ dàng như vậy.

Mấy ngày nay, hắn cũng rất mâu thuẫn, từ nhỏ đến lớn Chính Vũ đã xem hắn như là anh trai, hắn biết Chính Vũ thích nàng suốt năm năm, hắn cũng vốn chỉ muốn trả thù nàng, nhưng lại không kiểm soát được mình, thân thể như không tuân theo mệnh lênh của hắn, hắn không thể chấp nhận bất kì ai khác ngoài nàng, hại hắn hằng đêm lại mơ thấy ác mộng, chỉ có ở bên nàng hắn mới có thể yên bình trong giấc mộng, chỉ có ở bên người nàng, hắn mới yên tâm mà ngủ.

Hắn mãnh liệt muốn thân thể của nữ nhân này. Nhưng hơn cả, hắn còn tham lam muốn luôn cả lòng dạ của nàng nữa….

Hắn mua căn hộ gần công ty nàng để lấy lòng nàng. Lần này hắn đã không còn lảng tránh tình cảm của mình nữa, ngược lại hắn muốn chiều chuộng yêu thương nàng.

www.vuilen.com 591

Page 20: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Hắn vui mừng nhận ra nàng cũng không chán ghét hắn, thấy hắn không ăn sốt cà chua, nàng hiểu ý lấy cho hắn lấy bơ lạc mới mua, sau đó rất dịu dàng làm sandwich cho hắn.

Cầm miếng sandwich nàng làm, hắn chợt giật mình phát hiện mình đang ngồi thừ không ăn, chỉ say đắm nhìn người con gái trước mắt, nghĩ đến nàng giờ phút này đang ở bên mình, trong lòng bỗng ấm áp vô cùng, tựa như băng giá trong tim đang từng chút từng chút một tan chảy.

Hắn không biết tương lai sẽ như thế nào, hắn cũng không muốn nghĩ tới Chỉ Dao và Chính Vũ. Hắn chỉ biết mình sẽ không rời xa nàng, một chút cũng không.

Chương 249

Hắn không biết tương lai sẽ như thế nào, hắn cũng không muốn nghĩ tới

Chỉ Dao và Chính Vũ. Hắn chỉ biết mình sẽ không rời xa nàng, một chút cũng không.

Nghe được ngoài cửa có động tĩnh, hắn không chút nghĩ ngợi chạy như điên tới, thấy trong tay nàng còn đang cầm cái thẻ, động tác khựng lại đầy sửng sốt, đôi môi hồng phấn như cánh hoa đào hơi mở ra ngạc nhiên, đó chính là người phụ nữ khiến hắn vừa lo lắng vừa say đắm yêu…. Đôi môi nàng dường như dụ hoặc hắn nhấm nháp, hắn nhịn không được ghé tới hôn lên cánh hoa đỏ mọng.

Hắn thừa nhận chính mình thực ích kỷ, nhưng là hắn không thể làm chủ được bản thân, điều duy nhất hắn quan tâm giờ phút này là muốn ôm nàng thật chặt, vĩnh viễn không rời xa, mà làm sao để nàng cũng cam tâm tình nguyện ở bên hắn như vậy…

Tay nàng vẫn còn đang trong tư thế chuẩn bị mở cửa, lại thấy cửa mở ra, thấy hắn xuất hiện… Người này đang cười sao? Ánh mắt hắn không che được sự vui mừng khi nhìn thấy nàng, nàng ngắm nhìn ánh mắt thâm thúy đang cong lại đó, sau đó là cái mũi cao thẳng, cuối cùng là đôi môi gợi cảm đang mỉm cười…

Nàng chỉ thấy hắn cười có hai lần, một là khi ăn bữa tối ở nhà Chỉ Dao, một là buổi tiệc đính hôn của hắn, nhưng là hai lần đó nét cười trên gương mặt hắn dù rất đẹp nhưng vẫn có gì đó gượng gạo… hiện tại trước mặt nàng lại là nụ cười ấm áp, như phát ra từ tận đáy lòng, không khỏi khiến người ta xao xuyến có cảm giác gần gũi.

“Nặng lắm không? Đưa anh”. Hắn ôn nhu nói, vừa nói vừa lấy tay đỡ mấy cái túi trong tay nàng. Tim nàng bỗng đập mạnh, loạn nhịp phía sau hắn đi vào, xoay người đổi giày, quan sát hắn không tùy tiện đem những thứ này đặt ở cửa, mà mang theo vào phòng bếp.

www.vuilen.com 592

Page 21: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

Rốt cục hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Không, không phải hôm nay, chính xác là từ tối hôm qua, dường như hắn đã hoàn toàn thay đổi, giống như một người chồng mạnh mẽ mà ôn nhu, khiến người ta có cảm giác muốn dựa dẫm… Hắn lại đang chơi trò gì sao?

Nàng bĩu môi, đút chân trái vào dép đi trong nhà, chân phải còn chưa kịp cởi giày cao gót, tiếng chuông di động liền vang lên. Nàng tưởng điện thoại của Chính Vũ, không cần nghĩ ngợi liền tiếp nghe, lại nghe đến một trận tiếng cười man dại, sung sướng điên cuồng.

“Ha ha ha… Lăng Mân Huyên, tôi hiện tại đang ở dưới lầu đây… Rốt cục cũng bị tôi bắt quả tang… Chị quả nhiên cùng Doãn Lạc Hàn ở chung… Ha ha ha… Chị cứ chờ mà thân bại danh liệt đi… Tất cả mọi người sẽ chỉ vào chị mà chửi… Giản Chỉ Dao khẳng định sẽ rất hận… Kim Chính Vũ lại càng hận… Ha ha ha ha… Thiếu Đằng nhất định sẽ lại tiếp nhận tôi… Tôi sẽ là bà chủ của Lôi thị… Ha ha ha… Lăng Mân Huyên… Chị thua… Chị vẫn là thua…”

Là Ngải Phù, nàng hít vào một hơi, Ngải Phù theo dõi nàng… Rốt cục Ngải Phù muốn làm gì đây? Không phải vì lúc trưa nàng bỏ đi mà tức giận chứ?

“Ngải Phù, đừng cười nữa, em rốt cục muốn làm gì?” Nàng nắm chặt di động, lớn tiếng hỏi, muốn át đi giọng của Ngải Phù.

“Ha ha ha… Lăng Mân Huyên, tôi cho chị năm phút tới bãi đỗ xe, bằng không tôi sẽ đem chuyện của chị truyền ra ngoài!” Không đợi nàng trả lời, điện thoại đã ngắt.

Ném di động vào trong túi, Mân Huyên vội vàng mang lại giầy, bên cạnh người vang lên tiếng hắn hỏi “Em lại phải đi đâu sao?”

“Ngải Phù đang ở dưới lầu, tôi đi ra ngoài một chút, nói vài câu rồi sẽ lên”. Nàng nhanh chóng mang giày cao gót, không nhìn hắn, vội vàng ra ngoài.

Thang máy đáp xuống rất nhanh, nàng lòng nóng như lửa đốt, tiếng cười của Ngải Phù có chút không bình thường, không, không phải một chút, mà là rất không bình thường… Trực giác nói cho nàng biết Ngải Phù nhất định đã có vấn đề.

Nàng cố gắng chạy thật nhanh, bất quá giày cao gót có chút bất tiện, nàng đành đi chậm lại, chỉ lo tới không kịp… Lẽ ra khi nãy nàng phải thay một đôi giày bệt mới đúng.

Thật vất vả chạy tới bãi đỗ xe, từ xa nàng đã nhìn thấy Ngải Phù đang đứng giữa bãi đỗ xe.

“Ngải Phù, chị đến đây, em rốt cuộc làm sao vậy? Giọng em có chút…” “Ha ha ha… Lăng Mân Huyên, chị thật biết giả bộ, hiện tại còn giả vờ quan

tâm lấy lòng tôi? Quá muộn!” Ngải Phù cao ngạo khoanh tay trước ngực, gương mặt trang điểm đậm trông rất đáng sợ.

www.vuilen.com 593

Page 22: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Chị không có ý gì khác, Ngải Phù, sắc mặt của em thật sự không được tốt”. Mân Huyên vừa xoa xoa chân vừa nói.

“Lăng Mân Huyên, chị có biết tôi vừa mới nói đến chuyện gì không?” Ngải Phù đắc ý cười lớn.

Mân Huyên nghĩ một chút liền hiểu ý Ngải Phù “Ngải Phù, em theo dõi chị”. Ngải phù lớn tiếng tức giận mắng “Đúng, tôi theo dõi chị đấy, bởi vì chị

không biết xấu hổ, lén lút qua lại với đàn ông có tiền, tôi cùng Thiếu Đằng trước kia tình cảm rất tốt, chính là do chị đã phá hư …”

“Ngải Phù, sự tình không phải như em nghĩ, chị và Thiếu Đằng thật sự không có gì…” Mân Huyên lo lắng nói, đến tột cùng nàng phải làm gì thì Ngải Phù mới hiểu ra điều này đây….

“Như vậy còn Doãn Lạc Hàn? Chị dám nói giữa chị và Doãn Lạc Hàn không có gì không? Đừng giảo biện nữa! Tôi nói có chứng cớ”. Ngải Phù xảo trá cười, thò tay vào túi. “Chị vừa mới làm gì trước của, tôi đây đã chụp được rõ ràng”.

“Ngải Phù…” Mân Huyên bất đắc dĩ không còn biết nói gì, nghe những lời Ngải Phù nói toàn thân đã cảm thấy không còn chút sức lực nào.

Chương 250 Kịp Thời Cứu Nguy

Ngải Phù…” Mân Huyên bất đắc dĩ không còn biết nói gì, nghe những lời

Ngải Phù nói toàn thân đã cảm thấy không còn chút sức lực nào. Ngải Phù cười mỉa mai, giơ máy ảnh trong tay thị uy. “Lăng Mân Huyên, tôi

vẫn nói câu đó, chị đi khuyên Thiếu Đằng làm hòa với tôi, sau đó bảo anh ấy kết hôn với tôi, ngoài ra chị còn phải quỳ xuống xin lỗi tôi trước mặt tất cả mọi người, bù lại cho lần trước đã làm tôi mất mặt, như vậy tôi sẽ không tiết lộ những bức ảnh này”.

“Ngải Phù, em hà tất phải làm như vậy…” Mân Huyên giơ tay lên bất lực, nàng hiện giờ không lo lắng việc này bị người khác biết, dù sao việc gì đến sẽ đến, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, nhưng Ngải Phù hiện giờ trở nên như vậy thật sự khiến người ta khó hiểu, giống như người thần kinh bất thường trong phim, điên loạn vô cùng.

Thấy Mân Huyên không nói gì, Ngải Phù càng dương dương tự đắc “Lăng Mân Huyên, chị đã nghe rõ rồi đó, nếu chị không làm theo lời tôi, ngày mai tôi sẽ dán đầy những bức hình này lên phòng lớn dưới lầu, để cho ai đi qua cũng đều biết chị là con hồ ly tinh chuyên môn đi mồi chài vị hôn phu của người khác”.

“Ngải Phù, em bức bách chị như vậy, có phải là muốn tập đoàn Lôi Thị…?”

www.vuilen.com 594

Page 23: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Không sai, tôi là vì muốn kết hôn cùng Thiếu Đằng. Lăng Mân Huyên, tôi nói cho chị biết, nếu như không do chị phá hoại thì tôi và Thiếu Đằng tốt nghiệp xong là có thể kết hôn rồi, đều là vì chị, Lăng Mân Huyên, chị đã làm hỏng chuyện của tôi, chị làm cho tôi không được làm phu nhân trong xã hội thượng lưu…”

Giọng nói Ngải Phù có phần khản đặc. Ngải Phù vung tay, chạy đến, ấn vào vai Mân Huyên “ Chị phải xin lỗi tôi, chị phải quỳ xuống hối hận, cầu xin tôi tha thứ…”

Mân Huyên bị Ngải Phù đột nhiên chạy đến lôi kéo, toàn thân lắc lư không ngừng, nàng phải cố gắng chống lại lực từ tay Ngải Phù, toàn bộ trọng tâm cơ thể dồn vào đôi chân đang đi giày cao gót, chỉ nghe thấy tiếng xương răng rắc, cơn đau nhức truyền đến từ mắt cá chân, hỏng rồi, chân nàng dường như đã bị gãy mất rồi.

“ Đau quá…” nàng kêu lên, cúi đầu nhìn xuống chỗ mắt cá chân.

Không ngờ Ngải Phù lại càng điên cuồng, cô ta bắt đầu dùng chân đá vào đầu gối nàng, miệng không ngừng nó: “Chị cướp Thiếu Đằng của tôi, chị làm cho tôi không được làm phu nhân trong xã hội thượng lưu, chị phải xin lỗi tôi … quỳ xuống, chị quỳ xuống cho tôi…”

“Đau quá, Ngải Phù, em đừng như vậy, em đá chị đau quá…” Mân Huyên cố hết sức tránh những cú đá bằng chân đi giày cao gót của Ngải Phù.

Nhưng Ngải Phù không để ý đến, hai tay nắm lấy tóc nàng, lắc lắc như điên. “Quỳ xuống, tôi bảo chị quỳ xuống xin lỗi, chị nghe rõ chưa… xin lỗi, xin lỗi tôi đi…”

Đầu gối bị đôi giày cao gót nặng nề đá vào, nàng cắn răng không chịu quỳ, qua một hồi, không kiên trì nổi nữa, đầu gối tê buốt vì bị đá, dường như đã mất cảm giác rồi.

Đầu tóc cũng bị Ngải Phù bứt phát đau, nàng cố giằng tay Ngải Phù muốn thoát ra, tóc càng bị nắm chặt hơn, nàng thật không thể kiên trì thêm được nữa, như vậy cũng tốt, đây coi như là sự trừng phạt của Chỉ Dao và Chính Vũ sau khi biết chân tướng sự việc đi, trong lòng nàng cũng dễ chịu hơn chút.

“ Chết tiệt! Cô đang làm cái gì thế kia?” Đột nhiên nghe thấy tiếng nghiến răng bên cạnh, tóc không còn cảm giác bị

bứt đau nữa, đầu gối cũng không còn bị đá thêm cú nào, nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy hình dáng cao to xuất hiện trước mắt, Ngải Phù đã bị đẩy ra, lùi cách nàng vài bước, xấu hổ ngơ ngác ngồi trên nền đất.

Đầu gối không còn cảm giác gì, lại thêm gót chân đau nhức, nàng toàn thân run lẩy bẩy như sắp ngã xuống đất, hắn bước nhanh đến, đỡ nàng lên.

www.vuilen.com 595

Page 24: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

“Em sao vậy? Em vẫn ổn chứ?” Hắn cúi mắt nhìn nàng, gương mặt anh tuấn tràn ngập lo lắng.

Nàng cụp mắt, cắn răng không nói gì, đây không phải đều là do hắn hại hay sao, nếu không phải là hắn bức nàng lén lút ở cùng nhau thì cũng sẽ không xảy ra chuyện Ngải Phù chụp ảnh đe dọa nàng như ngày hôm nay.

“Ha ha ha… Doãn Lạc Hàn, cuối cùng anh cũng xuất hiện…” Ngải Phù bất chấp bộ quần áo hàng hiệu bị bám bụi, nhanh chóng đứng bật dậy, ngửa cổ cười lớn, đắc ý dương máy ảnh trong tay lên “Biết cái gì trong này không? Đó là bằng chứng anh và chị ta vụng trộm với nhau, anh nghĩ xem nếu như nó rơi vào tay vị hôn thê và em họ anh …”

“Cô đang uy hiếp tôi?” Doãn Lạc Hàn cười lạnh một tiếng “ Nói ra điều kiện của cô đi, cô muốn gì?”

Nghe thấy câu này, Ngải Phù cho rằng mình đã uy hiếp thành công, hai mắt phát ra vô vàn tia hi vọng “ Em muốn anh ly hôn với Chỉ Dao, cưới em Lăng Ngải Phù làm vợ”.

Trong giây lát, Mân Huyên không khỏi kinh ngạc, Ngải Phù đúng là điên rồi, cô ấy đưa ra điều kiện này thật không thể tưởng tượng nổi, cô ấy không hiểu Doãn Lạc Hàn, hắn ghét bị uy hiếp, nhất là bị uy hiếp bởi phụ nữ.

Doãn Lạc Hàn rung nhẹ hai làn môi mỏng, cười mỉa mai như nghe được chuyện trời vuông đất tròn “Vị trí phu nhân tổng tài tập đoàn Đường Thịnh? Lăng Ngải Phù, cô dám nghĩ đến sao?”

Ngải Phù hất lọn tóc xoăn, chớp mắt cười “Doãn Lạc Hàn, anh nhìn em xem, em xinh đẹp hơn Chỉ Dao, dáng người cũng đẹp, về gia thế thì lại càng tốt hơn Lăng Mân Huyên này không biết bao nhiêu lần, anh cưới em chỉ có điểm tốt, không có điểm xấu. Chỉ cần anh cưới em, cũng là liên minh thương nghiệp, em đảm bảo sau kết hôn cho dù anh có phong lưu ở bên ngoài ra sao, cho dù anh có bao nhiêu phụ nữ…”

Mân Huyên mở to mắt. Những lời này của Ngải Phù quả thực ấu trĩ không bình thường, như nàng biết về Doãn Lạc Hàn, hắn chắc chắn sẽ không vì việc mấy tấm hình này mà giải trừ hôn ước với Chỉ Dao, lại còn cưới Ngải Phù. Nàng không khỏi bắt đầu nghi ngờ Ngải Phù, không biết nàng có cảm nhận sai không, nàng cảm thấy thần kinh của Ngải Phù có vấn đề.

Doãn Lạc Hàn giơ tay ra hướng về phía Ngải Phù, giọng điệu như không thể kiên nhẫn thêm được nữa “Đưa máy ảnh cho tôi”.

“Không được, anh còn chưa nói sẽ cưới em”. Ngải Phù giấu máy ảnh ra sau lưng như chơi trò con nít “Em biết anh muốn làm gì, anh muốn xóa hết mấy tấm hình trong máy ảnh đúng không? Mới không làm cho anh…”

“Tôi nói rồi, đưa máy ảnh cho tôi”. Doãn Lạc Hàn muốn tiến lên trước giật lấy máy ảnh, lại nhìn Mân Huyên trong lòng, đầu gối và mắt cá chân của nàng

www.vuilen.com 596

Page 25: Phần 25 Chương 241 Khẩn Cấp N - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/boroimavuongtongtai/boroimavuongtongtai25.pdfthật không quen, nàng thở dài, xoay người

Tác Giả: Cổ Phán Quỳnh Y                      Người Dịch: CeCe                 BỎ RƠI MA VƯƠNG TỔNG TÀI 

đã sưng lên rõ rệt, trong lòng tê tái, hắn không chịu được hét lên “Chết tiệt, ai cho phép cô đánh cô ấy thành ra như vậy? Là lão hồ ly Lăng Chính Đào phải không?”

www.vuilen.com 597