Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh (Ngo Ky viet)

24
Phẫn nộ về bài viết của Vũ Ánh Ngô Kỷ Được người bạn trẻ Trần Gia Quang Áng mời tham dự buổi picnic của Tổ Chức Hùng Ca Tuổi Trẻ Phù Đổng tại Mile Square Park, nhưng tôi từ chối. Không phải vì quá bận bịu đến nỗi không có chút thì giờ để có thể đến gần gũi với các em, nhưng lý do chính là vì tôi muốn các bạn trẻ sinh hoạt một cách độc lập và khỏi bị mang tiếng oan là bị “giựt dây” trong một buổi thảo luận có tính cách nội bộ để định hướng đi của Tổ Chức, và đưa ra phản ứng về các bài viết nhục mạ các người trẻ có hệ thống được “hồ hởi” đăng liên tục trên các số báo Người Việt tuần qua. Sau khi các bạn trẻ này biểu tình và dạy cho Lê văn Chiêu và Lee’s Sandwiches một bài học vô cùng đích đáng, chính vì sự xuất chiêu ngoạn mục của các bạn trẻ này đã khiến cho tập đoàn Lee’s Sandwiches bối rối hoang mang, cho nên chúng phải gấp rút chi tiền ra cầu cứu đến đám quân sư quạt mo chửa cháy, mà trong số đó, kẻ quán quân bồi bút không ai khác hơn là tên vô liêm sỉ Vũ Ánh. Nói về cái vô liêm sỉ, hèn hạ, ngu xuẫn, đểu cáng, mục hạ vô nhân của Vũ Ánh thì không có đủ thì giờ viết ra đây, vì tôi phải dành thì giờ quan tâm và hỗ trợ cho những nhà đấu tranh Dân Chủ và Dân Oan trong nước. Tuy nhiên tôi cũng có đủ thì giờ để trả lời vắn tắt vài ba điều hàm hồ, lố bịch của Vũ Ánh khi hắn tối mắt vì tiền, chỉ thấy chủ vất cho cục xương là sẵn sang sủa mà chẳng biết phải trái là gì. Dẫu biết rằng “ăn cơm chúa, phải múa tối ngày”, “ăn cây nào rào cây nấy”, nhưng Vũ Ánh đã đánh mất cái lương tri của một con người, đã bẽ cong cái ngòi bút để trở thành một thứ khuyển mã vô tiền khoáng hậu. Trong bài viết “Thận trọng và cảnh giác khi biểu tình” đăng trên báo Người Việt thứ Tư ngày 22 tháng 8 năm 2007, Vũ Ánh đã lên mặt thầy đời dạy dỗ những người biểu tình chống Lee’s Sandwiches. Trong bài viết, Vũ Ánh lại “cà khịa” xiên xỏ đến cuộc biểu tình mà chúng tôi chống Việt gian Tony Lâm cách đây 8 năm trời. Vũ Ánh biết gì về cuộc biểu tình mà chúng tôi và đồng bào dầm mưa dãi nắng suốt hơn 400 ngày chống tên Việt gian Tony Lâm từ tháng 1 năm 1999 đến tháng 3 năm 2000 không mà Vũ Ánh lại cho chúng tôi là sai trái? Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm đáng tội tử hình vì phản bội cộng đồng và dân tộc không? Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm đã trả 400,000 Mỹ kim luật sư phí để kiện chúng tôi nhưng rồi hắn bị thua và chúng tôi đã thắng không? 1

description

Phan no Vu Anh

Transcript of Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh (Ngo Ky viet)

Page 1: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Phẫn nộ về bài viết của Vũ Ánh

Ngô Kỷ

Được người bạn trẻ Trần Gia Quang Áng mời tham dự buổi picnic của Tổ Chức Hùng Ca Tuổi Trẻ Phù Đổng tại Mile Square Park, nhưng tôi từ chối. Không phải vì quá bận bịu đến nỗi không có chút thì giờ để có thể đến gần gũi với các em, nhưng lý do chính là vì tôi muốn các bạn trẻ sinh hoạt một cách độc lập và khỏi bị mang tiếng oan là bị “giựt dây” trong một buổi thảo luận có tính cách nội bộ để định hướng đi của Tổ Chức, và đưa ra phản ứng về các bài viết nhục mạ các người trẻ có hệ thống được “hồ hởi” đăng liên tục trên các số báo Người Việt tuần qua.

Sau khi các bạn trẻ này biểu tình và dạy cho Lê văn Chiêu và Lee’s Sandwiches một bài học vô cùng đích đáng, chính vì sự xuất chiêu ngoạn mục của các bạn trẻ này đã khiến cho tập đoàn Lee’s Sandwiches bối rối hoang mang, cho nên chúng phải gấp rút chi tiền ra cầu cứu đến đám quân sư quạt mo chửa cháy, mà trong số đó, kẻ quán quân bồi bút không ai khác hơn là tên vô liêm sỉ Vũ Ánh.

Nói về cái vô liêm sỉ, hèn hạ, ngu xuẫn, đểu cáng, mục hạ vô nhân của Vũ Ánh thì không có đủ thì giờ viết ra đây, vì tôi phải dành thì giờ quan tâm và hỗ trợ cho những nhà đấu tranh Dân Chủ và Dân Oan trong nước. Tuy nhiên tôi cũng có đủ thì giờ để trả lời vắn tắt vài ba điều hàm hồ, lố bịch của Vũ Ánh khi hắn tối mắt vì tiền, chỉ thấy chủ vất cho cục xương là sẵn sang sủa mà chẳng biết phải trái là gì.

Dẫu biết rằng “ăn cơm chúa, phải múa tối ngày”, “ăn cây nào rào cây nấy”, nhưng Vũ Ánh đã đánh mất cái lương tri của một con người, đã bẽ cong cái ngòi bút để trở thành một thứ khuyển mã vô tiền khoáng hậu.

Trong bài viết “Thận trọng và cảnh giác khi biểu tình” đăng trên báo Người Việt thứ Tư ngày 22 tháng 8 năm 2007, Vũ Ánh đã lên mặt thầy đời dạy dỗ những người biểu tình chống Lee’s Sandwiches. Trong bài viết, Vũ Ánh lại “cà khịa” xiên xỏ đến cuộc biểu tình mà chúng tôi chống Việt gian Tony Lâm cách đây 8 năm trời.

Vũ Ánh biết gì về cuộc biểu tình mà chúng tôi và đồng bào dầm mưa dãi nắng suốt hơn 400 ngày chống tên Việt gian Tony Lâm từ tháng 1 năm 1999 đến tháng 3 năm 2000 không mà Vũ Ánh lại cho chúng tôi là sai trái?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm đáng tội tử hình vì phản bội cộng đồng và dân tộc không?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm đã trả 400,000 Mỹ kim luật sư phí để kiện chúng tôi nhưng rồi hắn bị thua và chúng tôi đã thắng không?

Vũ Ánh có biết là tất cả 3 vị Thẩm Phán Toà Kháng Án phán quyết Ngô Kỷ hoàn toàn vô tội và không có một hành vi sai trái, phạm luật nào trong việc lãnh đạo Tổ Chức Đánh Việt Cộng Diệt Việt Gian biểu tình chống Việt gian Tony Lâm tại quán bún Viễn Đông không?

Vũ Ánh có biết Việt gian Tony Lâm phải mất cái tiệm Viễn Đông trị giá 250,000 Mỹ kim, và khiến y trở thành thân tàn ma dại, thân bại danh liệt, và rút lui khỏi chính trường không?

Vũ Ánh có biết vì muốn than thở là nghèo nàn, bị biểu tình oan ức trên báo Mỹ để kêu gọi lòng thương xót của đám Mỹ trắng, nên Tony Lâm phải bán cái nhà về hưu ở Dana Point chỉ có mấy trăm ngàn vào năm 1999, và bây giờ giá nhà lên hơn triệu rưởi, khiến Tony Lâm tiếc muốn tức hộc máu không?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm đâm đơn kiện tôi và tiệm Đậu Hũ Thanh Sơn (vì cho rằng Thanh Sơn là chủ đất đồng lõa ủng hộ chúng tôi biểu tình) với số tiền đòi bồi thường là 38 triệu Mỹ kim không?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm cho người gặp và thương thảo với tôi bằng cách trả ơn cho tôi 300,000 Mỹ kim tiền mặt, hay tôi sẽ được lãnh 10% số tiền Thanh Sơn bồi thường Tony Lâm khi y thắng kiện, nếu tôi

1

Page 2: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

đồng ý ra làm nhân chứng khai với Tòa là tiệm Thanh Sơn có hậu thuẫn và ủng hộ chúng tôi biểu tình chống Việt gian Tony Lâm hay không?

Vũ Ánh có biết chỉ cần tôi gục đầu một cái là tiệm Thanh Sơn có thể bị tán gia bại sản nếu tôi khai là Thanh Sơn ủng hộ chúng tôi không?

Vũ Ánh có biết là tôi không bao giờ phản bội lại ân nhân của mình, giấy rách giữ lấy lề, đói cho sạch rách cho thơm, nên tôi đã từ chối cái “deal” béo bỡ đó dù rằng tôi rất nghèo khổ không?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm lôi kéo và có hậu thuẫn bởi một tập đoàn Việt gian, Mỹ gian hùng hậu tại Little Saigon, và có cả Cộng sản Việt Nam đứng sau lưng để xúm nhau đánh một mình tôi, một người cô thân cô thế và nghèo nàn không?

Vũ Ánh có biết là Việt gian Tony Lâm bỏ tiền ra mua chuộc một số đài phát thanh, truyền thông báo chí Việt ngữ ra rả nhục mạ, phỉ báng chúng tôi suốt ngày này qua tháng nọ, vì tin rằng chúng tôi sẽ lạnh cẳng, cô đơn, nản lòng bỏ cuộc. Nhưng bọn chúng đã lầm, và chúng tôi vẫn không lùi bước. Dù thiếu thốn, khổ cực trăm bề, nhưng vẫn tiếp tục dầm mưa dãi nắng biểu tình liên tiếp trên 400 ngày, một cuộc biểu tình có thể nói lâu nhất trong lịch sử, Vũ Ánh có biết không?

Vũ Ánh có biết nếu không có chúng tôi biểu tình chống Việt gian Tony Lâm thì bây giờ y có thể đã trở thành Thị Trưởng Westminster, và người dân tỵ nạn “chúng tôi đi giữa phố Bolsa, chỉ thấy mưa sao trong màu cờ đỏ”(mượn ý thơ Trần Dần), Vũ Ánh có biết không?

Dù tất cả như vậy, nhưng chúng tôi không hề than thở, van xin sự bố thí, thương hại của bất cứ ai kể cả cộng đồng. Bụng làm dạ chịu, chúng tôi cắn răng chịu đựng bao nỗi oan khiên, buồn phiền chỉ vì muốn bảo vệ cái Chính Nghĩa Quốc Gia, cái danh dự của Thủ Đô Tỵ Nạn Chính Trị Little Saigon, Vũ Ánh có biết không?

Diệt Việt gian Tony Lâm không có lợi lộc gì cho cá nhân tôi, mà trái lại phải đón nhận biết bao nhiêu phiền toái, khổ cực, tốn kém, vừa cực về thể xác mà còn lại khổ về tinh thần, phải “vô phước đáo tụng đình”. Phải tốn tiền pháp lý luật sư, ai trả cho tôi hay rồi chính tôi cũng phải tự mình mà gánh hết, Vũ Ánh có biết không? Trình bày như vậy không nhằm mục đích kể công hay khoe khoang thành tích, nhưng muốn những ai từng nhục mạ, chửi bới, chê bai, trách móc, diễu cợt cuộc biểu tình chúng tôi, thì quý vị hãy bình tâm suy nghĩ, tự xét lại các thái độ đó có bất công và phi lý dành cho chúng tôi hay không?. Thế thôi.

Tội ác phản dân hại nước của Việt gian Tony Lâm thì bất tận, nói hoài không hết. Vũ Ánh và đồng bọn có muốn binh vực y thì liên lạc với tôi để tôi cung cấp đầy đủ tài liệu về tội ác tày trời của y.

Bây giờ Việt gian Tony Lâm đang bỏ ra cả triệu đô la để mua “Franchise” cái tiệm Lee’s Sandwiches kế chợ Thuận Phát vùng Huntington Beach. Chính vì vậy khi đồng bào biểu tình chống Lee’s Sandwiches ở Bolsa thì Tony Lâm hồi hộp và lo lắng vì sợ “cháy lan” tới tiệm y, nên Tony Lâm đã sốt sắng chỉ đạo kế hoạch “oanh kích” những người biểu tình, nhằm triệt hạ phong trào biểu tình chống Lee’s Sandwiches.

Chính vì vậy mà chúng đã tìm đến Vũ Ánh, một kẻ có đầy đủ phương diện, thích hợp cho công tác phản công: đa mưu nhưng không túc trí, viết bậy, sủa càng, và có tờ Người Việt trong tay tha hồ mà tự tung tự tác. Và Tony Lâm, Lê Văn Chiêu, Lee’s Sandwiches đã chọn trúng người.

Xin trích ra đây cái bản tin báo Người Việt số Chủ Nhật, 19 tháng 8 năm 2007, để mọi người đọc thấy nội dung tả lại cảnh biểu tình có gì gọi là sai trái ghê ghớm lắm đâu, mà đến nỗi vài ngày sau đó, Vũ Ánh lại viết một bài phản đối những người biểu tình. Bản tin như sau:

“Những người biểu tình đã vẫy cờ Mỹ Việt trước tiệm Lee’s Sandwiches và hô to những khẩu hiệu như “Down with Lee’s Sanwiches,” “Đả đảo Lee’s Sandwiches làm tay sai cho cộng sản,” “ Tẩy chay Lee’s Sandwiches…”, giơ ngón tay cái xuống đất và la theo “Down, down, down!”. Những người biểu

2

Page 3: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

tình còn cầm một tấm bảng khổ lớn có hình ông Lê Văn Chiêu, ông Hồ Văn Xuân Nhi và một dòng chữ “Lê Văn Chiêu (Lee’s Sandwiches) và Hồ Văn Xuân Nhi trong dạ tiệc của Nguyễn Minh Triết” cùng với dòng chữ “Ủy Ban Đặc Nhiệm Chống Cộng Sản” nhỏ hơn nằm ở phía dưới.

Qua một cái loa cầm tay, cô Phục Nguyễn, một người trong nhóm biểu tình, la lớn và mọi người đồng thanh nói theo: “không ăn, không uống, không mua của Lee’s Sandwiches!”. Một phụ nữ khác trong nhóm biểu tình tiếp lời: “Nhịn đói luôn!”

Thỉnh thoảng cô Phục lại la lên: “Việt Nam Cộng Hòa muôn năm” và mọi người đồng thanh la theo. Cô Phục cũng dùng loa phóng thanh la lớn, “Đả đảo Việt Weekly” để mọi người la theo. Mỗi khi có khách hàng đi vào Lee’s Sandwiches, những người biểu tình đều hô to, “Tẩy chay Lee’s Sandwiches,” “Đừng mua bánh mì của Lee’s Sandwiches…”

Những khách mua bánh mì đi ra đều bị những người biểu tình đứng bên ngoài chỉ tay vào và nói, “Shame on you,” “shame on you…”

Có một số người đến, mở cửa tiệm bánh mì, rồi bỏ đi ra, được những người biểu tình vỗ tay tán thưởng.

Để kêu gọi mọi người đừng mua sản phẩm của Lee’s Sandwiches, cô Phục la lớn lên: “Ăn của Lee’s Sandwiches là ăn thịt của dân. Uống của Lee’s Sandwiches là uống máu của dân. “ (hết trích dẫn)

Đọc phần trích dẫn trên, Vũ Ánh cho tôi biết chỗ nào sai trái ghê ghớm lắm mà đến nỗi ông phải viết một bài “front page” để dạy dỗ chúng tôi cần phải biểu tình văn minh, lịch sự, biết điều, hả Vũ Ánh?

Tôi thách Vũ Ánh can đảm ra chỗ đồng bào đang biểu tình để thuyết minh cho họ nghe cái mớ lý thuyết rổng toét và lố bịch của ông, để coi họ “welcome” ông như thế nào.

Cộng sản đã và đang treo cổ, chặt đầu, chôn sống, tàn sát hàng triệu người dân vô tội, đang bắt bớ, tù đày những nhà đấu tranh Dân Chủ, bịt miệng Linh Mục Nguyễn Văn Lý thì ông dững dưng tự tại, nhưng ở đây chỉ treo vài hình nộm Hồ tặc, Nguyễn Cao Kỳ thì ông lên lớp cho rằng thiếu đạo đức, thiếu văn minh, thiếu giáo dục. Như vậy có công bình không hả Vũ Ánh?

Trong đấu tranh, mỗi người có quyền xữ dụng phương tiện khác nhau tùy theo hoàn cảnh nhằm có thể phổ biến quan điểm, trình bày lập trường. Người có báo thì viết bài, người có đài phát thanh thì nói chuyện, người có đài truyền hình thì chiếu phim, người không có gì hết thì viết biểu ngữ, hay treo cổ hình nộm cũng là một phương thức biểu tỏ ý nguyện của mình. Như vậy có gì sai trái đâu mà Vũ Ánh và tập đoàn Việt gian lại phản đối.

Giả sử mai này, chúng tôi thấy Vũ Ánh quá quắc ngông cuồng tột độ, không còn biết đến lý lẽ gì được nữa, thì lúc đó chúng tôi cũng sẽ treo cổ Vũ Ánh cùng với Hồ Chí Minh, Nguyễn Cao Kỳ chẳng có gì là lạ cả.

Những bài viết “giá trị” của Vũ Ánh có tờ báo Mỹ hay TV Mỹ nào thèm phổ biến không? Không, một con số 0 thật to, nhưng các hình nộm treo cổ tên tội đồ dân tộc Hồ Chí Minh, hay tên Việt gian hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ thì được truyền thông ngoại quốc phổ biến khắp nơi. Như vậy là mục đích những ngưởi biểu tình thành công rồi, vì các hình ảnh treo cổ đó chính là những thông điệp mà những người biểu tình muốn gởi đến cho chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ, thế giới biết. Trong đấu tranh, “cứu cánh biện minh cho phương tiện”. Khác với Cộng sản, người Quốc gia chúng tôi có cứu cánh tốt và chính đáng.

Chính tôi là người làm các hình nộm treo cổ Hồ Chí Minh tại Hi-Tek Video Trần Trường trong suốt 53 ngày biểu tình, thế mà tại sao Vũ Ánh và đồng bọn trí thức dzõm của Vũ Ánh lúc đó không ra mà lên tiếng phê bình, chỉ trích. Có phải vì quá hèn không? Có phải vì sợ với khí thế sôi sục đấu tranh của hàng trăm ngàn đồng bào biểu tình tại đó, họ có thể nổi sùng lên mà cắt lưỡi đồng bọn các ông không chừng phải không?

3

Page 4: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Trong bài viết sặc toàn mùi nịnh hót, Vũ Ánh viết: “Cuộc biểu tình chống Trần Trường, chống Cộng đã để lại một bài học có ý nghĩa về sự đoàn kết, cương quyết, nhẫn nại và bất bạo động.”(hết trích dẫn).

Tôi muốn mửa khi đọc những lời thừa thải và bốc thơm vô duyên lạc lỏng như thế này. Những người đấu tranh chân chính, thật tâm thương nước yêu đồng bào họ đâu có cần ai bơm hay bưng bô như vậy đâu. Họ đâu phải là cái bong bóng hay cái ống đu đủ như cái đám hữu danh vô thực trong cộng đồng mà Vũ Ánh lại đi đồng hóa họ như vậy.

Vũ Ánh có biết là tên Việt gian Trần Trường bị ăn bao nhiêu cái trứng thối vào mặt không? Vũ Ánh có biết là Trần Truờng bị thụi bao nhiêu cái vào bụng, bị dộng bao nhiêu cái vào ngực không? Vũ Ánh có biết là Trần Trường bị tát bao nhiêu cái vào má không? Vũ Ánh không biết gì cả, chỉ bốc thơm không đúng chỗ mà thôi.

Trong khi đồng bào biểu tình Trần Trường thì Vũ Ánh, Việt gian Nghị viên Tony Lâm trốn đâu nhỉ? Trong khi tôi và Chánh án Nguyễn Trọng Nho đón ông Chánh Biện Lý Quận Cam Tony Rackauckas đưa đến trụ sở Cộng Đồng Nam California trên đường Brookhurst vào lúc 2 giờ khuya để họp với các nhân sĩ, các vị lãnh đạo và luật sư Cộng Đồng nhằm tìm ra phương thức đấu tranh hữu hiệu và tránh các phiền phức pháp lý, thì Vũ Ánh và Việt gian Nghị viên Tony Lâm chui đâu nhỉ?

Vũ Ánh biết gì về “hậu trường” của việc đấu tranh tại Trần Trường?

Vũ Ánh có biết lúc nào, và ai phá ổ khóa cửa tiệm Hi-Tek Video để lén vào gở mất lá cờ máu và hình Hồ tặc không?

Vũ Ánh có biết là sau khi một phóng viên Mỹ vô tình bóc lá cờ che kiếng, và nhìn vào trong tiệm phát giác không còn thấy lá cờ máu và hình Hồ tặc nên báo cho cảnh sát, và chính vì vậy mà cảnh sát viện cớ Trần Trường sang lậu Video để bắt Trần Trường, và có lý do để cộng đồng chấm dứt biểu tình không?

Vũ Ánh biết ai là người vận động cho văn phòng Biện Lý tha bổng tất cả đồng hương bị cảnh sát bắt không?

Vũ Ánh có biết cái bàn thờ Tổ Quốc, hai cái hòm có phủ cờ Hoa Kỳ và cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là của ai làm ra để chưng ra tại chỗ biểu tình không? v.v…..

Vũ Ánh chả biết gì cả. Vũ Ánh chỉ biết khua môi múa mỏ mà thôi. Vũ Ánh chỉ là một con vẹt không hơn không kém.

Nhằm “đánh phủ đầu” những kẻ thù của Lee’s Sandwiches, nay Vũ Ánh đem khui lại cái vụ Trần Trường cũ rích. Vũ Ánh cố tình bơm cái thành công biểu tình Trần Trường lên để mà hạ cái biểu tình Lee’s Sandwiches xuống. Đây là một chiêu thức tầm thường và cổ điển lắm rồi Vũ Ánh ơi. Thời đại này có paltalk, có webcam mà Vũ Ánh lại còn xữ dụng cái vốn xỏ lá này, thật đáng tội nghiệp vô cùng.

Thử hỏi với cái vốn liếng viết lách của Vũ Ánh có xứng đáng gì, có giá trị gì để gọi là “trí thức” nếu đem so với cái bằng B.S. Y Khoa của cô Nguyễn Phục, hay cái B.S. Toán của anh Quang Áng, hay bằng cấp của các bạn trẻ khác hay không? Những người bạn trẻ này họ rất khôi ngô tuấn tú và có tâm hồn yêu nước thương đồng bào, chẳng lẽ họ không biết luật Mỹ hơn Vũ Ánh, chẳng lẽ họ không nói tiếng Anh hay hơn Vũ Ánh, chẳng lẽ họ không văn minh tiến bộ hơn cái đầu để cân ký lô của Vũ Ánh hay sao mà Vũ Ánh lại lên mặt dạy dỗ họ hả Vũ Ánh? Quả thật Vũ Ánh là thứ cóc ngồi đáy giếng, một con lãi lâu nay sống vênh vênh tự đắc, lúc nào cũng tự cao tự đại, hãnh diện mình đang ngự trị trong cái ruột già thúi hoắc. Thật là một thứ “dzõm”.

Trong sinh hoạt đấu tranh chống Cộng, chống Việt gian hiện nay, mỗi người mỗi cách, mỗi người mỗi đường lối. Vũ Ánh lấy tư cách gì mà dạy dỗ người khác đấu tranh. Vũ Ánh hãy tự nhìn chính cái bản thân mình đi. Làm báo thì cứ bị đuổi hoài, hết chạy chỗ này sang chỗ khác. Vào dịp Tết 2006, Vũ Ánh đã đăng một bài thơ ca tụng và tán trợ Cộng sản ngay trang đầu báo Xuân Người Việt, tai hại đến nỗi Ban Quản Trị Người Việt phải cách chức lập tức nhằm trấn an sự bất mãn cùng cực, và xoa dịu cuộc biểu tình chống đối của cộng đồng. Thế mà Vũ Ánh chưa biết thân phận, mà lại còn đi láo lếu dạy đời.

4

Page 5: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Ai ai cũng biết, nước Mỹ là xứ dân chủ tự do. Ngay trong tòa soạn báo Người Việt có treo bản Hiến Pháp Hoa Kỳ nói về quyền tự do. Ai muốn mua bánh mì Lee’s Sandwiches thì họ có quyền vào mua, ai muốn đả đảo người mua bánh mì Lee’s Sandwiches thì họ cũng có quyền đả đảo, miễn là không có bạo động, xúc phạm đến thân thể người khác. Vũ Ánh có quyền tự do viết báo, thì họ cũng có quyền tự do biểu tình, mắc mớ gì mà Vũ Ánh xía vào chuyện của người ta nhỉ?

Đả đảo, hoan hô là chuyện thường tình xảy ra trong bất cứ cuộc biểu tình nào. Tại Mỹ và trên thế giới người ta xuống đường, biểu tình hằng ngày. Họ biểu lộ sự bất mãn bằng nhiều cách, trong đó có việc treo cổ hình nộm các vị tổng thống, quay đít vào mặt tổng thống, kể cả cởi truồng đi tồng ngông giữa phố v.v…

Tại các Hội nghị NAFTA, đến APEC, tới G7 v.v…, thiên hạ biểu tình không còn biết trời đất là gì nữa cả. Hãy nhìn những hình ảnh dân chúng Úc, Nhật, Đại Hàn biểu tình chống đối nguyên tử ra sao? Hãy coi hình “nude” các cô minh tinh biểu tình đòi bảo vệ súc vật và chống làm áo lông thú ra sao? Hãy xem cảnh các tổ chức chống phá thai đốt phá bệnh viện phá thai, bắn chết các bác sĩ phá thai ra sao? Có thấy vậy thì mới thương cộng đồng chống Cộng chúng ta còn quá hiền.

Tại sao Vũ Ánh không viết bài gởi báo Mỹ lên án họ đi? Tại sao Vũ Ánh không dạy dỗ họ đi? Có phải Vũ Ánh chỉ là loại “gà què ăn quẫn cối xay”, nên chỉ “nổ” lắp bắp trong nhà thôi. Đây là một xứ dân chủ pháp trị, ai làm sai, ai hành động bậy thì có luật pháp, có tòa án trừng trị, có cảnh sát lo liệu. Ai làm không đúng thì họ sẽ bị trừng phạt bởi tòa án lương tâm và xã hội. Vũ Ánh hãy lo cho cái nồi gạo đi kẻo bễ, mà đứng nên xía vào chuyện thiên hạ trong khi tổng số IQ của Vũ Ánh chưa lớn bằng hột mít.

Trong bài, Vũ Ánh viết: “Hành động bừa bãi không kiểm soát, giận cá chém thớt, phản đối chủ nhân một cơ sở thương mại nhưng lại thóa mạ khách hàng của họ đã từng diễn ra trong quá khứ hơn một thập niên trước đây. Chúng ta không nên tái diễn cái quá khứ ấy. Khách hàng đến mua hàng ở Lee’s Sandwiches không có liên hệ gì đền thái độ trong buổi tiếp tân của Nguyễn minh Triết. Nếu khách hàng chưa biết lý do tại sao có người biểu tình tập trung trước cơ sở Lee’s Sandwiches thì hãy bình tĩnh, lịch sự và ôn tồn giải thích cho họ. Nếu khách hàng không nghe sự thuyết phục thì người biểu tình vẫn phải tôn trọng quyền lựa chọn của khách hàng khi họ bước vào bánh mì Lee’s Sandwiches.” (hết trích dẫn)

Thật là thùng rổng hay kêu to. Vũ Ánh viết cái điều mà đứa con nít 5 tuổi cũng đã biết rồi. Có ai cấm cửa, đón đường không cho khách vô tiệm Lee’s Sandwiches đâu mà Vũ Ánh lại hàm hồ vu khống như vậy kìa? Những người biểu tình ít ra là khôn hơn Vũ Ánh, họ không dại gì xâm phạm hay đụng chạm vào thân thể người khác. Vũ Ánh chứng minh cho tôi thấy khách nào không được bước vô cửa Lee’s Sandwiches nếu họ muốn. Lee’s Sandwiches có quyền trên property của họ và họ có cả người Security bảo vệ nhân viên và khách hàng của họ. Thế thì tại sao Vũ Ánh chụp mũ những người biểu tình? Vũ Ánh cho xem có cái biên bản vi phạm biểu tình nào không? Láo, láo, láo!!!

Những người khách vào mua bánh mì Lee’s Sandwiches họ đều sáng mắt chớ có đui đâu mà không đọc được những khẫu hiệu, biễu ngữ viết gì, và tai họ có điếc đâu mà không nghe những câu la đả đảo. Thế mà họ bất chấp và dững dưng trước việc biểu tình mà vẫn cố tình tiếp tục bước vào tiệm, tức họ đã sẵn sàng chấp nhận các sự phản đối từ phía người biểu tình rồi.

Thử hỏi, giả sử nhà Vũ Ánh đang tổ chức một buổi đám ma, mọi người đang buồn rầu thúi ruột, bổng đâu có vài người cứ xồng xộc kéo đến gần đó hát múa lung tung, thì Vũ Ánh nghĩ thế nào? Vũ Ánh có tôn trọng quyền tự do văn nghệ của họ không? Thế thì, trong khi mọi người đang biểu tình, đang căm phẫn tức tối cái thằng chủ tiệm Lee’s Sandwiches thân Cộng, thế mà họ cứ lì lợm bước vào tiệm, có phải bọn này muốn đổ dầu vào lửa hay không?

Lee’s Sandwiches đâu phải nhà thương chửa bịnh Emergency, và chằng lẽ Bolsa này không còn chỗ nào bán bánh mì hay sao, thế thì việc ngoan cố bước vào tiệm Lee’s Sandwiches trong khi đồng bào đội mưa dãi nắng biểu tình, không những điều đó đã biểu lộ sự vô tâm, bất nhẫn, mà còn là một sự khiêu khích trắng trợn, cần đáng trừng trị.

5

Page 6: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Muốn biểu tình Việt gian Tony Lâm, Việt gian Lê Văn Chiêu hay tên bưng bô Vũ Ánh có chỗ nào tốt hơn, hiệu quả hơn và thích hợp hơn là tại quán bún Viễn Đông, tiệm bánh mì Lee’s Sandwiches hay tòa soạn báo Người Việt hả Vũ Ánh? Trong đấu tranh, chính trị đi đôi với kinh tế. Đánh sập kinh tế thì bẽ gãy được chính trị, thế thôi.

Trong đời sống, cá nhân chịu trách nhiệm về hành động của chính mình. Bằng chứng là sự kiện Vũ Ánh đăng thơ ca tụng Cộng sản trên báo Xuân Người Việt 2006, thì điều đó chỉ phản ảnh cái quan điểm, lập trường bưng bô Cộng sản của Vũ Ánh mà thôi, chứ đâu phải là chủ trương của công ty Người Việt, phải không Vũ Ánh?

Thế thì, nếu trong cuộc biểu tình có xảy ra một vài trường hợp đơn lẻ mà Vũ Ánh cho là “xấu, thiếu lịch sự, thiếu văn minh”, trong khi có tới hơn hai trăm trăm đồng hương tham dự, một tỷ lệ quá nhỏ, thế thì tại sao Vũ Ánh lại lưu manh, xỏ lá, cố tình đi bôi tro trét trấu cuộc biểu tình cho nó trở nên xấu xa, tồi tệ và mất chính nghĩa hả Vũ Ánh? Có phải Vũ Ánh muốn vẽ ra một bức tranh toàn cảnh thật xấu để cho độc giả hiểu lầm “cá mè một lứa” mà đánh giá thấp cuộc biểu tình? Quả thật Vũ Ánh là một tên hèn hạ đáng khinh.

Ba người lính Mỹ là Seaman Marcus, Rodrico Harp, Kendrick Ledet hiếp dâm một bé gái Nhật 12 tuổi trên đảo Okinawa vào năm 1995, chẳng lẽ chỉ vì ba người gây tội, mà đi kết tội 45,000 người lính Mỹ đóng quân tại đó là vô đạo đức cả và phải triệt thoái tất cả lực lượng lính Mỹ ra khỏi đó hay sao Vũ Ánh?

Cô lính Mỹ Pcf. Lynndie England, và Army Cpl. Charles Graner hành hạ, sỉ nhục, và cởi truồng trần các tù binh tại nhà tù Abu Ghraib tại Baghdad, Iraq vào năm 2003, chẳng lẽ chỉ vì việc làm vô nhân đạo của vỏn vẹn 2 tên lính này mà Hoa Kỳ phải thả tất cả tù binh ra hay sao hả Vũ Ánh?

Một vài dân biểu Đài Loan xách ghế đập lên đầu nhau loạn cào cào trong khi tranh luận tại Quốc Hội, chẳng lẽ vì mấy cái hành động điên rồ của mấy dân biểu này mà giải tán cả cái Quốc Hội hay sao Vũ Ánh? v.v…

Thế thì trong cuộc biểu tình cũng vậy. Hồn ai nấy giữ. Mỗi người đều có quyền đến biểu tình hay phản biểu tình. Không ai có quyền ra lệnh người này nói cái này, hay chỉ thị người kia cầm cái nọ. Cũng không ai có quyền cấm cản hành động hay lời nói của người biểu tình. Miệng của họ, tay chân của họ, họ xữ dụng là chuyện của họ. Tôi thách Vũ Ánh ra chỗ biểu tình để kiểm soát hay cấm cản họ đi rồi Vũ Ánh sẽ biết.

Bọn Vũ Ánh âm mưu trích dẫn lời tuyên bố của các ông chủ tịch này, trưởng ban nọ là “không biết, không liên hệ, không chịu trách nhiệm biểu tình Lee’s Sandwiches”, nhằm mục đích để hù dọa những người biểu tình. Rõ ràng Vũ Ánh đang dùng chiêu “mượn hơi hùm rung nhác khỉ”. Trong đấu tranh, chúng tôi sẵn sàng hợp tác với bất cứ cá nhân nào, tổ chức nào đang hoạt động vì mưu cầu công ích cho cộng đồng dân tộc, tuy nhiên chúng tôi chẳng bao giờ nằm dưới sự chỉ huy hay quỹ đạo của bất cứ ai, của bất cứ tổ chức nào. Vũ Ánh quen thói chó quít đuôi nên tưởng ai cũng vậy. Vũ Ánh hãy cho chúng tôi biết danh tánh kẻ nào dám lên tiếng cấm cản chúng tôi biểu tình Lee’s Sandwiches thử coi.

Có bao giờ chúng tôi đi yêu cầu người khác lãnh dùm trách nhiệm đâu Vũ Ánh. Mà thử hỏi các ông đó có tư cách hay quyền hạn gì hơn chúng tôi đâu nhỉ?

Bằng chứng là trong khi biểu tình, có 3 cảnh sát viên Westminster tới hỏi thăm cô Nguyễn Phục, người cầm loa hô đả đảo Lee’s Sandwiches mạnh mẽ nhất. Cô Phục đã bình tỉnh khôn khéo trả lời, đến nổi các ông cảnh sát chỉ biết OK im lặng đứng ngó mà thôi.

Nếu những người biểu tình có hành vi sai trái hay phạm luật, thì họ đã bị giải tán hay bắt nhốt vào bót rồi. Họ biểu tình cho đến lúc thấy chán thì tự động thoải mái giải tán ra về. Khi nào thích biểu tình Lee’s Sandwiches là họ lại đến, chứ họ chẳng cần phải xin phép hay nhận chỉ thị của ai cả. Mà có ai có quyền cho phép nhỉ? Biểu tình chứ đâu phải đi bưng bô như Vũ Ánh đâu mà phải xin phép với tắc.

Vũ Ánh viết bài nhục mạ những người biểu tình theo đơn đặt hàng của Lee’s Sandwiches nên Vũ Ánh phải chờ lệnh. Còn những người biểu tình thì tùy hứng. Biết đâu buồn buồn họ kéo tới treo cổ và biểu tình Vũ Ánh

6

Page 7: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

không biết chừng. Nói trước vậy để Vũ Ánh biết rằng chẳng ai có thẩm quyền hay tư cách gì ngăn cản cái Đệ Nhất Tu Chính Hiến Pháp của những người biểu tình cả.

Nếu Vũ Ánh giảm bớt thì giờ bưng bô, Vũ Ánh nên đọc cái Phán Quyết của Tòa Kháng Án tuyên bố Ngô Kỷ hoàn toàn vô tội. Tôi không phải chịu trách nhiệm liên đới về bất cứ hành vi sai trái nào của người khác trong khi biểu tình chống Việt gian Tony Lâm, dù rằng tôi là người lãnh đạo biểu tình.

Có một số câu hỏi tôi muốn đặt ra cho Vũ Ánh:

Cái sự kiện tên hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ nối giáo theo giặc, thử hỏi Vũ Ánh có dám chụp mũ tất cả chiến sĩ hào hùng của quân lực Việt Nam Cộng Hòa là hèn hạ không?

Cái tên sư hổ mang Nhất Hạnh tuyên truyền cho Việt cộng, thử hỏi Vũ Ánh có dám tuyên bố cả giáo hội Phật Giáo là phản quốc không?

Cái tên linh mục Trần Công Nghị của VietCatholic bị Diamond Bích Ngọc kiện ra tòa tội hiếp dâm, thử hỏi Vũ Ánh có dám lên án cả giáo hội Công Giáo là bê bối không?

Cái tên mục sư Nguyễn Quang Minh chạy cờ cho Việt cộng, thử hỏi Vũ Ánh có dám chỉ trích cả giáo hội Tin Lành là nhục nhả không?

Cái tên hội trưởng Lê Phước Sang bợ đít Việt cộng, thử hỏi Vũ Ánh có dám tố cáo cả giáo hội Hòa Hảo đê hèn không?

Cái tên nhạc sĩ mất nết Phạm Duy hiếp dâm con dâu, thử hỏi Vũ Ánh có dám nói cả tập thể nghệ sĩ là vô luân không?

Cái tên nữ bác sĩ Quỳnh Kiều nịnh bợ Việt cộng để được Đảng Cộng Sản tuyên dương là một trong 17 Việt Kiều Yêu Nước, thử hỏi Vũ Ánh có dám bảo cả giới bác sĩ là điếu đóm không?

Cái tên luật sư Nguyễn Đình Sơn đón tiếp phái đoàn cao cấp của thủ tướng Cộng sản Phan Văn Khải năm 2005 tại nhà riêng mấy triệu bạc trong vùng Harbor Beach, thử hỏi Vũ Ánh có dám chê cả giới luật sư là phản tặc không?

Cái tên Tiến sĩ tỷ phú Trung Dung tại Valley Silicon Bắc California a dua về Việt Nam được Đảng Cộng Sản tuyên dương là một trong 17 Việt Kiều Yêu Nước, thử hỏi Vũ Ánh có dám kết tội cả giới trí thức hải ngoại là vô liêm sỉ không?

Cái tên Frank Jao Triệu Phát chủ nhân khu Phước Lộc Thọ trên đường Bolsa Little Saigon “nộp” cho Tổng Thống Bush hàng triệu đô la để được bổ nhiệm làm chủ tịch Quỹ Giáo Dục Việt Nam, rồi lợi dụng chức vụ đó để làm ăn với Việt cộng, tiếp rước Cộng sản tại Mỹ, thử hỏi Vũ Ánh có cho tất cả thương gia Việt Nam theo Cộng sản không?

Cái tên Giáo sư Lê Xuân Khoa lợi dụng danh nghĩa giúp đở tỵ nạn, mở cái tổ chức NGO bất vụ lợi, bỏ túi nhiều triệu đô la mỗi năm, thử hỏi Vũ Ánh có dám phê bình tất cả tổ chức thiện nguyện là tham nhũng không?

Cái tên Lê Vũ, Etcetera, Hồ Văn Xuân Nhi và tập đoàn Việt Weekly là cánh tay nối dài của Cộng sản Việt Nam, thử hỏi Vũ Ánh có dám kết tội tất cả ký giả, nhà báo Việt ngữ là tay sai Cộng sản không?

Nếu Vũ Ánh không dám hay không thể trả lời câu hỏi mà tôi đưa ra ở trên, thế thì tại sao Vũ Ánh lại hàm hồ qui tội tập thể những người biểu tình khi Vũ Ánh viết rằng “nếu những hành động không đúng của một vài người biểu tình trước tiệm Lee’s Sanwiches làm mất chính nghĩa thì toàn bộ những người biểu tình trước tiệm Lees’s Sanwiches phải nhận lãnh” (hết trích dẫn).

7

Page 8: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Riêng về phần Vũ Ánh, dù là chủ bút Người Việt, nhưng Vũ Ánh lại là một tên bồi bút vô liêm sỉ, hèn hạ, đánh mất lương tri, không còn nhân phẩm. Thế thì đó cũng chỉ phản ảnh cái bản chất của riêng cá nhân Vũ Ánh, chứ đâu có dây mơ rễ má gì đến công ty Người Việt hay sự trong sáng đàng hoàng của tập thể giới cầm bút, báo chí, truyền thông Việt ngữ hải ngoại, phải thế không Vũ Ánh?

Quả thật Vũ Ánh là một tên hồ đồ, vô lối khi đi nhục mạ, chửi bới chúng tôi chỉ vì muốn bảo vệ bưng bô cho Việt gian Tony Lâm, trong khi tội ác của Tony Lâm ngập đầu. Chúng tôi biểu tình chống Tony Lâm đâu có mắc mớ chi Vũ Ánh mà Vũ Ánh lại chửi rủa lên án chúng tôi thậm tệ lâu nay. Nhân dịp này, tôi muốn đưa ra một số tội tiêu biểu của Việt gian Tony Lâm để chứng minh Vũ Ánh là một tên vô liêm sĩ, không biết sự thật và phải trái là gì cả.

Việt gian Tony Lâm cổ võ hòa hợp hòa giải với Việt cộng, ủng hộ Hoa kỳ bang giao, giải tỏa cấm vận, hiệp thương với Việt cộng (LA.Times 2/4/94, OC.Register 6/1/95, Diễn Đàn Chủ Nhật 4/18/93…).

Cấu kết với tên Tàu Cộng đội lốt người Việt tỵ nạn Frank Jao (tức Triệu Phát, chủ nhân khu Phước Lộc Thọ) lên tiếng chống đối danh xưng Little Saigon trên đường Bolsa vì cho rằng tên Sài Gòn quá tiêu cực và xấu xa. Bọn này đòi lấy tên Asian Town để nịnh hót các tài phiệt Tàu và tránh mất mặt cho nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (LA.Times 3/16/87).

Ăn cháo đá bát, nhục mạ cộng đồng tỵ nạn khi tuyên bố tại đại học Harvard rằng cộng đồng Việt Nam chia rẽ, không có sức mạnh chính trị, đắc cử là nhờ phiếu Mỹ trắng và Mễ chứ không phải do phiếu người Việt Nam (Người Việt, section Eng2/25/93).

Quảng cáo quán bún Viễn Đông với lá cờ đỏ sao vàng của Cộng sản Việt Nam trên báo OC.Register (OC.Register 2/16/96 đến 2/23/96).

Tiếp đón và thù tạc với phó đại sứ Việt cộng, o bế nữ cán bộ giao liên Cộng sản Lệ Lý Hayslip tại đại học San Diego (hơn 20 tờ báo Việt ngữ tại California đăng tải, và trên các đài TV, Video vào tháng 9/93).

Đứng sau lưng người anh ruột là Dean Lâm dẫn dắt hai tướng Việt cộng Nguyễn Huy Phan và Bùi Đại tham quan Little Saigon (OC.Register, Tuổi Trẻ 7/18/93).

Cấu kết với anh ruột là Dean Lâm vận động Mỹ đầu tư 10 triệu Mỹ kim để xây bịnh viện tối tân nhằm chữa trị riêng cho các cán bộ cao cấp tại Hà Nội (OC.Register 6/14/93).

Tổ chức đón tiếp, hôn hít, tặng quà của thành phố Westminster cho Phan Quang Trung, Thứ trưởng Kế Hoạch và Đầu tư và phái đoàn Việt cộng tại nhà hàng Royal Restaurant trên đường Brookhurst, thành phố Garden Grove (báo Việt Nam Tự Do 1999, nhân chứng, video).

Thông đồng, chỉ vẻ, cùng ký tên, và đưa đường dẫn lỗi cho quan thầy Chuck Smith, Thị trưởng Thành phố Westminster đạt giấy mời tên Lê Hồng Phong, Bí Thư Thành Ủy Đoàn Thanh Niên Xung Phong Thành Phố Hồ Chí Minh qua thăm Westminster.(Thư Mời của Thành phố Westminster 3/30/96).

Tiếp đãi và vấn kế cho tên Trần Trường ngay trong tiệm ăn Viễn Đông của y trong lúc đồng bào đang biểu tình chống Trần Trường treo cờ máu và ảnh Hồ tặc (Nhân chứng Ông Bà Đậu Hũ Thanh Sơn).

Trong buổi họp của thành phố Westminster, con trai của Tony Lâm công khai tuyên bố lá cờ Vàng Ba sọc Đỏ không có giá trị, mà chỉ có lá cờ đỏ sao vàng mới chính đáng. (Hàng trăm đồng hương làm nhân chứng, Video).

Tiếp đãi tên Việt cộng Huỳnh Văn Hồng từ San Diego lên quán bún Viễn Đông để cố vấn cho Tony Lâm kiện Ngô Kỷ (Các người biểu tình đều thấy, Tony Lâm xác nhận trên đài).

8

Page 9: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Nịnh hót Mỹ trắng, tuyên bố nên thả dù các em tội phạm về Việt Nam và ủng hộ cắt bỏ chương trình dạy song ngữ, khiến con cái H.O. chưa thạo Anh ngữ bị khốn đốn, khó khăn. (Hội Sinh Viên Việt Nam tại UCI viết thơ và đăng báo phản đối Tony Lâm).

Làm khó dễ kế hoạch xây Tượng Đài Việt Mỹ để lấy lòng Việt cộng và bọn Mỹ trắng kỳ thị (Nhân chứng các buổi họp, biên bản và Video của City).

Về Việt Nam nhiều lần, đặc biệt về tháng 12/98 để dự lễ Kỷ Niệm 300 Năm Thành phố Hồ Chí Minh. (Ký giả Thế Phương Take2tango gặp tại Pagoda VN).

Mạnh mẽ ủng hộ việc triển lãm tranh ảnh tuyên truyền cho Việt cộng tại Bảo Tàng Viện Bowers Musuem trong khi toàn thể tôn giáo và cộng đồng tỵ nạn chống đối. (OC.Register 6/9/99)

Và cái tội sau cùng mà chúng tôi cho là giọt nước sau cùng đã làm tràn ly, là việc Tony Lâm dững dưng trước cuộc biểu tình hùng hậu chống đối lá cờ máu và ảnh Hồ Chí Minh tại Hi-Tek Trần Trường. Trong khi gần một trăm ngàn đồng bào kéo đến biểu tình, và có đầy đủ các viên chức chính phủ như Thượng Nghị Sĩ, Dân Biểu, Biện Lý, Nghị Viên, các chính trị gia đảng Cộng Hòa, Dân Chủ Mỹ hiện diện, thế mà Tony Lâm lại lấp liếm đổi màu như con cắc kè, luồn lách như con lươn, trốn chui trốn nhũi như con chuột cống, không dám xuất hiện tại Hi-Tek để lắng nghe nguyện vọng của đồng bào, trong khi Tony Lâm đương kim là Nghị Viên, là vị dân cử đại diện cho dân chúng ngay tại thành phố Westminster.

Tony Lâm lúc tranh cử thí luôn mồm rêu rao “nơi nào khó có Tony Lâm, bầu cho Tony Lâm là bầu cho chính mình”, thế mà khi hữu sự thì Tony Lâm nghe lời Cộng sản nên không dám xuất hiện vì sợ mang tội phản lại nhà nước Cộng sản Việt Nam.

Chẳng những thế, Tony Lâm còn cấu kết với một số quan thầy Mỹ trắng tại Westmister ra Nghị Quyết lên án và kết tội cuộc biểu tình chống Trần Trường là bất hợp pháp, vi hiến, phá rối trị an. (OC.Register 3/9/99).

Đi xa hơn thế nữa, để nâng bi Mỹ trắng, Tony Lâm tuyên bố rằng những người chống Trần Trường là phá hoại xã hội, và làm xấu hỗ cộng đồng. Tony Lâm chạy tội bằng cách vu khống những người biểu tình chống y là vì ganh tị, tư thù. Tony Lâm tuyên bố nịnh Mỹ rằng “Tôi phục vụ cả cộng đồng lớn chứ không riêng gì cho cộng đồng người Việt. (OC.Register 3/13/99) v.v…..

Tôi dài dòng trưng dẫn một số tội tiêu biểu của Việt gian Tony Lâm phản bội cộng đồng để Vũ Ánh thấy Tony Lâm có đáng tội bị biểu tình phản đối hay không? Vũ Ánh không ủng hộ chúng tôi biểu tình, chúng tôi không cần, tuy nhiên Vũ Ánh lấy cái quyền gì và tư cách gì để lên án chúng tôi?

Nếu chúng tôi biểu tình sai trái, bất hợp pháp, hay phạm luật thì chúng tôi đã bị bắt hay bị Tòa tuyên án rồi chứ? Vũ Ánh vào các Website để coi kết quả vụ án giữa Tony Lâm và Ngô Kỷ. Vũ Ánh vào Website www.google.com và đánh chữ Lam v. Ngo và bấm Search thì sẽ thấy.

Dù Tony Lâm bỏ ra 400,000 Mỹ kim trả cho luật sư phí kiện tôi, nhưng Tony Lâm đã thua nhục nhả và tôi đã thắng vinh quang. Vũ Ánh hãy lấy đó mà học hỏi, làm gương và rút tỉa kinh nghiệm. Hiện nay, hầu hết các sinh viên Luật Khoa và Thẩm Phán Hoa Kỳ đều đọc cái kết quả vụ kiện giữa Tony Lâm và Ngô Kỷ để biết thêm về cái quyền tự do ngôn luận và Đệ Nhất Tu Chính Hiến Pháp. Sau khi chúng tôi thắng kiện Tony Lâm, các vụ kiện nổi tiếng sau này liên quan đến quyền tự do biểu tình, tự do ngôn luận, họ thường xử dụng cái kết quả bản án của tôi để dựa theo đó mà bào chữa, biện hộ, mà trong đó có hãng phim lớn Sony chẳng hạn, Vũ Ánh có biết điều đó không?

Có thể bấm vào Link này mà đọc kết quả vụ án giữa Tony Lâm và Ngô Kỷ như sau: http://casp.net/lam.html

Tôi thiết nghĩ trước khi Vũ Ánh cầm viết, nói chính xác hơn là trước khi gia nhập vào làng báo, với văn chương chữ nghĩa, thì lẽ ra Vũ Ánh phải nên học thuộc lòng bài thơ Lời Mẹ Dặn của Phùng Quán, một kim chỉ

9

Page 10: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

nam tuyệt vời cho người cầm bút, cũng giống như người tín hữu Thiên Chúa Giáo phải thấu hiểu Mười Điều Răn và người Phật Tử phải quán triệt Ngũ Giới vậy.

Để chứng tỏ tôi không thuộc loại quá khích, ác ôn, tôi mời Vũ Ánh cùng tôi đọc lại bài thơ Lời Mẹ Dặn của Phùng Quán, để biết đâu trong khoảnh khắc chạnh lòng nào đó, hay trong cái biến đổi vô thường của Tạo Hóa, Vũ Ánh thức tỉnh và nhận chân ra cái chân thiện mỹ mà Vũ Ánh đã vô tình hay cố ý bỏ rơi suốt 4/5 cuộc đời của Vũ Ánh. Bài thơ Lời Mẹ Dặn có đoạn cuối như sau:

“….-Con ơitrước khi nhắm mắtCha con dặn con suốt đờiPhải làm một người chân thật.-Mẹ ơi, chân thật là gì?Mẹ tôi hôn lên đôi mắtCon ơi một người chân thậtThấy vui muốn cười cứ cườiThấy buồn muốn khóc là khóc.Yêu ai cứ bảo là yêuGhét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiềuCũng không nói yêu thành ghétDù ai cầm dao dọa giếtCũng không nói ghét thành yêu………………Năm nay tôi hai mươi lăm tuổiĐứa bé mồ côi thành nhà vănNhững lời mẹ dặn thuở lên nămVẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.Người làm xiếc đi dây rất khóNhưng chưa khó bằng làm nhà vănĐi trọn đời trên con đường chân thật.Yêu ai cứ bảo là yêuGhét ai cứ bảo là ghétDù ai cầm dao dọa giếtCũng không nói ghét thảnh yêuTôi muốn làm nhà văn chân thật Chân thật trọn đờiĐường mặt công danh không làm ngọt được lưỡi tôiSét nổ trên đầu không xô tôi ngãBút giấy tôi ai cướp giật điTôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.”

Chúng tôi không cỗ võ bạo lực, không ủng hộ bạo động, tuy nhiên trong một số hoàn cảnh bị khiêu khích, chọc giận, có một vài người không kìm hãm được sự phẫn nộ, tức giận nên đưa đến vài hành động đáng tiếc xãy ra, thì đó cũng chỉ là một sự tự nhiên, bình thường mà thôi.

Cái trường hợp xô xát giữa anh Lê Phước Tuấn, một người biểu tình chống Phan Văn Khải đến Tòa Bạch Ốc, bị tên Nguyễn Quốc Huy, phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ Cộng sản Việt Nam lấm lét ra khiêu khích đồng bào ngay khu vực dành cho những người biểu tình, thì cái việc anh Lê Phước Tuấn cho nó ăn đòn cũng là một điều đích đáng mà thôi.

Anh Lê Phước Tuấn sẳn sang chấp nhận hậu quả về hành động của mình. Anh “thà chết vinh hơn sống nhục”, một điều mà tôi nghĩ rằng nó quá xa lạ với Vũ Ánh, vì với cái thân phận phàm phu tục tử của Vũ Ánh thì làm gì thấu triệt được cái triết lý cao siêu như vậy, chứ đừng nói chi dám thực hiện. Bản chất Vũ Ánh là một tên vô liêm sỉ, thì làm gì có sĩ khí, anh hùng.

10

Page 11: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Anh Lê Phước Tuấn vì tinh thần bảo vệ danh dự người Quốc Gia, anh chấp nhận trả giá bằng mấy năm tù vừa qua trong nhà lao hình sự nước Mỹ vì tội “dám” đánh một viên chức cao cấp Cộng sản Việt Nam. Và trong khi tôi viết những dòng chữ này, anh Lê Phước Tuấn đang đối diện với những nghiệt ngã đang chờ anh trước mặt, đó là có thể anh sẽ lãnh một bản án “trục xuất” về Việt Nam nếu Tòa Di Trú phán quyết. Nếu có đồng hương hay cộng đồng nào muốn giúp đỡ cho vấn đề pháp lý anh Lê Phước Tuấn thì điều đó rất an ũi và cần thiết cho anh. Tuy nhiên chắc chắn một điều không ai cần đến Vũ Ánh, một con ký sinh trùng của xã hội.

Vũ Ánh có dám viết bài lên án Ban Tổ Chức Biểu Tình chống Phan Văn Khải và tập thể Đồng Bào Hoa Thịnh Đốn biểu tình là sai trái và không có chính nghĩa vì có sự ẩu đả xãy ra như vậy không? Nếu Vũ Ánh không dám viết thì Vũ Ánh quả thật là một thằng hèn.

Ông cựu chiến binh Mỹ Jerry Kiley, chủ tịch hội cựu chiến binh Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam, ông đã vào phòng khánh tiết của khách sạn Mayflower dự buổi dạ tiệc liên hoan đón chào tên thủ tướng Cộng sản Việt Nam Phan Văn Khải vào tối 21 tháng 6 năm 2005. Vào khoảng 8 giờ tối, ngay sau khi Thượng Nghị sĩ John McCain đọc bài diễn văn chào mừng tên Khải, thì ông Jerry Kiley đã đứng lên tạt một ly rượu chát về phía tên Thủ tướng Phan Văn Khải và John McCain, và nói rằng:“Ly rượu đỏ này tượng trưng cho máu của nhân dân Việt Nam vô tội và quân nhân Hoa kỳ đã chết dưới bàn tay Cộng sản Việt Nam”, và ông quay sang John McCain mà chửi rằng “Traitor” tức “Kẻ Phản Bội”. Sau đó ông Jerry Kiley bị bắt truy tố ra tòa, nhưng cuối cùng ông được trắng án.

Ông Jerry Kiley là người Mỹ da trắng 100% đó Vũ Ánh ạ, ông ta tạt rượu vào mặt và sỉ nhục ngay cả tên thủ tướng, tên thượng nghị sĩ nổi tiếng hàng đầu nước Mỹ đó Vũ Ánh ạ, thế mà ra tòa ông ta được trắng án dù Cộng sản Việt Nam vận động tối đa để bắt tội ông.

Tháng Bảy vừa rồi, tờ báo Người Việt mà Vũ Ánh làm chủ bút có phỏng vấn ông Jerry Kiley ngay tòa soạn tại Little Saigon, thế mà tại sao chẳng nghe Vũ Ánh lên tiếng chỉ trích ông ta thiếu văn minh, thiếu văn hóa, hay thiếu hiểu biết luật lệ nước Mỹ nhỉ? Vũ Ánh chỉ thuộc loại “gà què ăn quẫn cối xay”, hay Vũ Ánh chỉ là một tên hợm hĩnh, chỉ biết ăn hiếp những người không có tờ báo trong tay.

Trong bài báo, Vũ Ánh viết: “Hành động thách thức và gây hấn đối với thu hình viên của cơ sở truyền thông V-Life, một cơ sở phát hành những CD gói ghém những tin tức, những nhận định mà một số độc giả cho rằng “tán trợ Cộng Sản” là một hành động không đúng” (hết trích dẫn)

Trời ơi, trong cộng đồng ai lại không biết tên Đinh Viết Tứ là tên Cộng sản nằm vùng, và cái công ty phát hành CD V-Life là cơ quan tuyên truyền cho Cộng sản. Thế mà Vũ Ánh, một chủ bút tờ báo Người Việt lớn nhất tại hải ngoại lại bảo vệ bao che cho bọn Cộng sản này khi Vũ Ánh viết chỉ có ‘một số độc giả cho rằng’, và chữ “tán trợ Cộng Sản” tại sao lại nằm trong ngoặc kép hả Vũ Ánh? Phải chăng Vũ Ánh dùng ngoặc kép để châm biếm, mỉa mai đồng bào, và cho là sự kiện đó không có thật?

Hầu hết người Việt tỵ nạn đều xác quyết tên Đinh Viết Tứ và V-Life là Cộng sản nằm vùng với bằng chứng rõ rằng minh bạch, thế thì tại sao Vũ Ánh lại cho rằng chỉ có ‘một số độc giả’ hả Vũ Ánh?

Để chứng minh việc Vũ Ánh cố tình bao che, bảo vê cho bọn Cộng sản Đinh Viết Tứ và V-Life này, chúng tôi trích dẫn tiêu biểu ra đây một vài tài liệu thực tế rõ ràng để chứng minh bọn Đinh Viết Tứ và V-Life là Cộng sản nằm vùng, để Vũ Ánh hết hàm hồ binh vực cho bọn chúng.

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=5755

Theo báo Hà Tây, cơ quan của đảng bộ đảng Cộng sản Việt Nam ra ngày 19/5/2007 với tiêu đề “Ở Người, trên hết là lòng yêu nước vô cùng chân chính!”, viết về Đinh Viết Tứ nguyên văn như sau:“Luật sư, nhà báo Đinh Viết Tứ hiện đang định cư ở California. Tuy sống xa quê hương, nhưng ông vẫn thường xuyên theo dõi tin tức trong nước và còn viết tin về hoạt động của cộng đồng kiều bào Việt nam ở Hoa Kỳ để gởi về cộng tác với các báo trong nước. Từ năm 2006, ông cùng các bạn của mình đã sản xuất tuần báo hình V-life, phát hành qua DVD, với mục đích và nội dung phản ảnh các

11

Page 12: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

hoạt động của cộng đồng chứ không nhằm hướng tới lợi nhuận. Ban đầu, V-life phát hành 3,000 đĩa/số; đến nay đã là 16,000 đĩa và còn liên tục phát triển.

Trong chuyến về thăm quê hương mới đây, ông cho biết, mình vừa soạn một dự luật có tên “Luật bảo vệ tôn danh Chủ tịch Hồ Chí Minh” để gửi lên Quốc hội Mỹ” (hết trích dẫn)

Cũng trong bài báo này, Đinh Viết Tứ ca ngợi Hồ Chí Minh, nguyên văn như sau:“Tôi rất phục Ông Cụ. Sở dĩ tôi luôn nghĩ về đất nước, làm những điều có lợi cho đất nước cũng vì qua cái hình ảnh và tấm gương Ông Cụ mà tôi được biết suốt từ hồi còn nhỏ” (hết trích dẫn)

Và cũng trong bài báo này, có đăng câu hỏi và trả lời nguyên văn như sau:

“ PV: Như ông nói, ông rất ngưỡng mộ Bác Hồ. ông có bao giờ mong ước được gặp Người?

Ông Đinh Viết Tứ: Một ngày tháng 9 năm 1969, ở Sài Gòn, khi tôi vừa đi ra ngoài về văn phòng của hang tin nơi tôi làm việc thì anh Tổng Thư ký tòa soạn hỏi: “ Cậu biết tin gì chưa? Ông Hồ chí Minh mất rồi!”

Tôi sửng sốt và buồn quá. Rồi viết mấy câu thơ:“Con tưởng sau này Bác sẽ vôBổng đâu hung tín có ai ngờBác đi về cõi người không hẹnGiữa lúc non sông nửa cách bờĐâu chỉ riêng mình dân ta đauBốn bễ năm châu một nỗi sầuTrời Thu không nắng mây ảm đạmTiễn bậc Cha chung của ngàn sau…Bác đã ra đi qua nẽo đườngBăng rừng, xuyên núi, vượt đại dươngHai vai mang nặng theo hồn NướcĐộc lập-tự do cho quê hươngHiến dâng cho nước cả cuộc đờiCon đường giải phóng Bác đã khơiLê chân khắp chốn tìm phương thếTận diệt đời nô của kiếp người…….Thuở nhỏ con hằng nỗi ước mơĐến khi khôn lớn thấy Bác HốTừ nay mộng ấy không thành được Nhớ Bác con đánh viết trong thơ…”Đó là những dòng tâm sự của tôi, đầy xúc động.” (hết trích dẫn)

Trên nguyên tắc, chúng tôi không nên phí thời gian để phổ biến một bài thơ phản quốc, chất chứa toàn sự ngu xuẫn và trơ trẻn lố bịch như thế này, tuy nhiên vì muốn nói có sách, mách có chứng, muốn chứng minh Vũ Ánh cố tình bao che và bảo vệ tên Cộng sản Đinh Viết Tứ và V-Life này.

Hầu như cả nước, đặc biệt tại thủ đô chống Cộng Little Saigon này ai lại không biết Đinh Viết Tứ và V-Life là bọn Cộng sản nằm vùng, thế mà trong bài, Vũ Ánh viết: “Hành động thách thức và gây hấn đối với thu hình viên của cơ sở truyền thông V-Life, một cơ sở phát hành những CD gói ghém những tin tức, những nhận định mà một số độc giả trong cộng đồng cho là “tán trợ Cộng Sản” là không đúng.” (hết trích dẫn).

Tại sao Vũ Ánh gọi là “gói ghém” nhỉ? Bọn chúng phổ biến tin tức tán trợ cộng sản ủm tỏi chứ đâu có e dè, khép nép chi mà Vũ Ánh dùng chữ “gói ghém”, một chữ có vẽ khiêm nhường, tội nghiệp. Tại sao Vũ Ánh lịch sự với bọn chó chết Cộng sản này quá vậy?

12

Page 13: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Tại ngay nơi đồng hương tỵ nạn Cộng sản đang biểu tình, xuất hiện một tên Cộng sản cầm máy quay phim ngông ngênh, khiêu khích, dúi máy vào mặt người biểu tình, rồi quay phim hết người này người nọ, thế mà Vũ Ánh bảo chúng tôi phải câm cái miệng lại. Có phải lời khuyên của Vũ Ánh cũng giống việc tên trung tá công an Nguyễn Minh Tân bóp miệng Linh Mục Nguyễn Văn Lý trước tòa hay không?

Những người biểu tình phản đối thằng Cộng sản V-Life quay phim khiêu khích họ có gì sai trái đâu mà Vũ Ánh cho là “không đúng” hả Vũ Ánh? Vũ Ánh đang ăn cái gì hả Vũ Ánh?

Sự nóng giận, bực tức, phẫn nộ của một vài cá nhân biểu tình tại Lee’s Sandwiches đối với hành động mất dạy khiêu khích của tên Cộng sản V-Life quay phim, là phản ứng bình thường thôi chứ có gì mà Vũ Ánh lại cho là “không đúng”. Rồi Vũ Ánh lại quơ đủa cả nắm mà đi kết luận:“nếu những hành động không đúng của một vài người biểu tình trước tiệm Lee’s Sanwiches làm mất chính nghĩa thì toàn bộ những người biểu tình trước tiệm Lee’s Sandwiches phải nhận lãnh” (hết trích dẫn)

Vũ Ánh ngu vừa vừa để người khác ngu với, chứ tại sao Vũ Ánh dành ngu hết vậy hả? Ai đời có vài người có “hành động không đúng” (lời Vũ Ánh), mà qui chụp cho “toàn bộ những người biểu tình” (lời Vũ Ánh) phải chịu trách nhiệm thì quả thật Vũ Ánh bị bịnh tâm thần rồi.

Trong buổi biểu tình, có 3 cảnh sát viên Westminster hiện diện suốt buổi. Các cảnh sát viên này khen đáo để cuộc biểu tình khi trả lời phỏng vấn đài truyền hình SBTN rằng chúng ta biểu tình hợp pháp, đàng hoàng. Cảnh sát không bắt tội chúng ta, cảnh sát không giải tán chúng ta, cảnh sát không chỉ trích chúng ta, thế mà Vũ Ánh lại bỏ công sức chê bai, nhục mạ những người biểu tình. Phải chăng Vũ Ánh nhận chỉ thị Bắc Bộ Phủ? (nghi vấn thôi vì tôi chưa có bằng chứng rõ ràng), tuy nhiên tôi khẳng định một điều là Vũ Ánh viết bài theo cái lệnh của tờ đô la xanh Lee’s Sandwiches.

Trong bài, Vũ Ánh viết: “Nhưng một cuộc biểu tình còn có rất nhiều điều phức tạp khác, chẳng hạn như các biểu ngữ được trưng ra và những lời tuyên bố hô hào được phát ra trên những bộ loa di động cũng cần vừa phải, có ý nghĩa và tạo được ấn tượng mạnh. Những lời lẽ quá đáng trên biểu ngữ hay những loa di động có thể sẽ làm mất cảm tình không những của người tham dự biểu tình mà còn của cả người ngoài nữa. Cộng đồng Mỹ rất sợ những hình tượng như treo cổ hay thiêu sống. Vì thế, tránh việc đưa ra những hình tượng này càng nhiều, càng tốt.” (hết trích dẫn)

Thật hết chỗ nói, cái tên Vũ Ánh này sao lại ngu đần đến thế, đi biểu tình chứ có phải đi ăn cưới, ăn giỗ đâu mà phải từ tốn nhẹ nhàng. Vũ Ánh thử đề nghị nên viết biểu ngữ thế nào, nên nói trên loa ra sao? Đồng bào chưa đào mồ cuốc mã mấy cái tên Việt gian, Cộng sản nằm vùng là phước đức lắm rồi, là đồng bào văn minh, đạo đức lắm rồi, Vũ Ánh đòi hỏi gì nữa?

Vũ Ánh nói đầu quên đuôi. Vũ Ánh khuyên nên “tạo được ấn tượng mạnh”, nên chúng tôi mới treo cổ Hồ Chí Minh, Nguyễn Cao Kỳ để “tạo được ấn tượng mạnh” rồi đó, bộ Vũ Ánh không thấy sao?

Vũ Ánh viết: “Những lời lẽ quá đáng trên biểu ngữ hay những loa phóng thanh….”, thế nào là quá đáng hả Vũ Ánh?

Cộng sản chôn sống hơn 6 ngàn người dân vô tội trong Tết Mậu Thân 68, như vậy có quá đáng không? Nó tử hình anh sinh viên trẻ Trần Văn Bá ở Pháp về như vậy có quá đáng không. Nó bẻ tay bẻ cổ những người Dân Oan Khiếu Kiện rồi vất lên xe cây như ném con heo, như vậy có quá đáng không? Nó nhục mạ, chửi bới Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Thượng Tọa Thích Không Tánh chỉ vì các Ngài tới ủy lạo thăm viếng Dân Oan, như vậy có quá đáng không? Nó lột trần truồng Mục Sư Nguyễn Công Chính ra thẩm vấn, như vậy có quá đáng không? Nó nhốt Thuợng Tọa Thích Thiện Minh suốt 26 năm dài rồi còn tịch thu tịnh xá, như vậy có quá đáng không?

Nó nhốt giam những người trí thức trẻ Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thành, Hoàng Thị Anh Đào, Trương Quốc Huy, Trần Quốc Hiền, Lê Nguyên Sang v.v…,và những nhà đấu tranh Dân Chủ, Dân Oan một cách phi lý bất công, như vậy có quá đáng không?

13

Page 14: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Nó rào nhà, đóng chốt anh Nguyễn Khác Toàn, các chị dân oan Vũ Thanh Phương, Thu Duyên, Thu Trang không cho bước một bước ra đường, như vậy có quá đáng không? Nó sỉ vả, bêu rếu những người tỵ nạn nước ngoài là đĩ điếm, ma côi, liếm gót giày Mỹ, như vậy có quá đáng không?

Vũ Ánh hãy trả lời đi!

Không hiểu cái óc tưởng tượng của Vũ Ánh sao mà nó phong phú đến nỗi nhìn các cái hình nộm treo cổ ác tặc Hồ Chí Minh, hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ mà cho rằng “người Mỹ sợ những hình tượng treo cổ hay thiêu sống”.

Mà giả dụ như vậy thì có sao, mục đích những người biểu tình là muốn gởi một thông điệp đến mọi người, trong đó có cả người Mỹ rằng cộng đồng người Việt tỵ nạn căm thù tột độ tên Hồ tặc và hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ, mà cái biểu tượng, cái phương tiện nhằm có thể diễn tả một cách đầy đủ, ngắn gọn, xúc tích và trọn vẹn ý nghĩa nhất không có gì thích hợp hơn là cái biểu tượng treo cổ hình nộm hai tên này. Ngày nào đồng bào căm thù Vũ Ánh cùng cực thì Vũ Ánh cũng sẽ chung số phận mà thôi.

Còn cái đám Mỹ tào lao thiên địa ngoài đường có gì mà Vũ Ánh thần tượng để lên đầu lên cổ vậy. Bọn nó cũng tầm thường như Vũ Ánh là cùng. Bọn chúng phản đối là quyền của bọn chúng, ngay cả Tổng Thống Mỹ của chúng mà chúng còn ám sát, còn biểu tình. Lá cờ thiêng liêng của Hoa Kỳ mà bọn chúng còn đốt nữa thì chúng có tư cách gì dạy dỗ chúng tôi.

Chỉ có loại bưng bô nịnh hót, “bảo hoàng hơn vua” như Vũ Ánh thì mới quan tâm, sùng bái bọn Mỹ mất dịch đó mà thôi. Vũ Ánh theo dõi mấy tuần qua, một vài thằng Mỹ lăn nhăng, nhân danh cái hội chó chết thương mại Garden Grove gì đó lên tiếng phản đối những người biểu tình, mà lại còn binh vực bán dùm báo Việt Weekly trong tiệm nữa. Thế thì cái bọn Mỹ này có đáng phỉ nhổ hay không Vũ Ánh? Cái tật vọng ngoại, lai căng của Vũ Ánh khá nặng do đó Vũ Ánh cứ đem mấy thằng Mỹ này ra hù thiên hạ. Thiệt là xấu hỗ vô cùng.

Vũ Ánh có biết những người đang treo cổ dâm tặc Hồ Chí Minh, hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ, hay hô to đả đảo Cộng sản, đả đảo Việt gian là ai không? Họ là những người chiến sĩ anh hùng Việt Nam Cộng Hòa. Họ đã đổ máu và hy sinh trong cuộc chiến nhiều gấp vạn lần Vũ Ánh. Họ là nạn nhân trực tiếp của Cộng sản vô thần. Cha mẹ họ đã bị Việt cộng chặt đầu cắt cổ, vợ con họ đã bị hãm hiếp, làm nhục, gia tài nhà cửa của họ bị tước đoạt bất công. Họ mới là người có tư cách và có quyền dạy cho Vũ Ánh biết về tội ác Cộng sản cũng như phương thức đấu tranh.

Họ là anh đại úy Nguyễn Thìn, anh Trúc Sơn, anh Vũ Hải, anh Nguyễn Thế Hùng, anh Andy Nguyễn v.v…Tôi cực lực phản đối Vũ Ánh xúc phạm tới họ. Vũ Ánh nhân danh cái gì, nhân danh ông chi mà dám xấc láo hổn hào đối với những người mà chúng tôi hằng trân quý như vậy hả?. Họ cũng dư biết ngồi trong phòng lạnh sướng hơn, họ cũng biết cách dạ dạ vâng vâng để kiếm tiền như Vũ Ánh, nhưng họ đã không bắt chước cái hèn Vũ Ánh. Họ muốn đi bằng chính đôi chân của họ, họ muốn thốt lên lời bằng chính cái miệng của họ, và họ muốn suy tưởng bằng chính cái đầu của họ. Khác với Vũ Ánh, Vũ Ánh lại đi bằng cặp đầu gối, và nói, viết bởi sự chỉ thị của tờ đô la.

Nhân dịp này, cũng kể cho Vũ Ánh biết câu chuyện để lấy đó mà làm gương:

Trong một buổi hearing năm 1999 của thành phố Westminster, tên Nghị Viên Kermit Marsh, (lúc đó là bạn và đồng viện của Tony Lâm), lên tiếng yêu cầu tôi không nên treo cổ một ông Nghị Viên Thành Phố. Ông áp lực tôi đừng treo cổ Tony Lâm nữa vì nếu còn treo cổ Tony Lâm thì ông ta sẽ không bỏ phiếu cho dự án xây cất Tượng Đài Việt Mỹ. Tôi đã xin lên phát biểu và thách đố ông Nghị Viên Kermit Marsh. Tôi lập luận rằng quyền treo cổ ai là quyền hiến định của tôi, không ai có quyền đứng trên Hiến Pháp Hoa Kỳ cả. Tôi giảng giải cho Hội Đồng Thành Phố Westminster biết là vấn đề treo cổ Tony Lâm không có liên hệ gì đến kế hoạch xây dựng Tượng Đài Việt Mỹ cả. Tôi tuyên bố tôi vẫn tiếp tục treo cổ Tony Lâm, và ngay cả sẽ treo cổ tên Nghị Viên Kermit Marsh nếu tên này láu cá và xấc xược. Sau khi tôi trình bày, thì cả Hội Đồng Thành Phố Westminster đã bỏ phiếu thuận cho dự án xây dựng Tượng Đài Việt Mỹ, có cả lá phiều thuận của tên Nghị Viên Kermit Marsh.

14

Page 15: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Kể cho Vũ Ánh biết vậy để từ này về sau đừng có đem mấy cái đám Mỹ tào lao ra mà dọa dẫm đồng bào chúng tôi.

Vũ Ánh có còn nhớ cái vụ Bạo Loạn Los Angeles 1992 không? Tiếng Mỹ gọi là The 1992 Los Angeles Riots, hay Rodney King Uprising hoặc Rodney King Riots. Ngày 29 tháng 4 năm 1992, ngay sau khi tòa tuyên bố 4 cảnh sát viên da trắng vô tội khi đánh đâp tàn nhẫn một người da đen tên là Rodney King, mà cảnh đánh đập dã man này bị một người thâu Video được. Thế là dân Mỹ đen nỗi giận, biểu tình, đập phá, nổi loạn khiến thành phố Los Angeles biến thành biển lửa, và vô trật tự.

Kết quả là 54 người chết, 2,383 người bị thương, trong đó có 228 bị trầm trọng. Bắt nhốt 12,111 người, cháy 7,000 cái nhà cơ sở, thiệt hại 1 tỷ đô la, 3,100 tiệm bị hôi của. Ngoài số cảnh sát và lực lượng công lực tại địa phương, liên bang tăng cường 8,500 lính Thủy Quân lục Chiến, Bộ Binh, Vệ Binh Quốc gia, và hơn 1,200 FBI, mật vụ liên bang đến tiếp tay tái lập an ninh.

Kể chi tiết trên không có nghĩa ca tụng hay cổ võ sự bạo loạn này, nhưng muốn Vũ Ánh thấy rằng khi con người bị khiêu khích, bị áp bức, bị xúc phạm, bị bất công thì mọi việc có thể xảy ra. Tôi thách Vũ Ánh viết bài, hay nếu can đảm hơn tí nữa, làm ơn lên Los Angeles tuyên bố vài câu cho là cộng đồng da đen bậy bạ, sai trái, để coi ông còn cái chân mà lết về nhà hay còn cài răng để mà nhai không?

Tên Cộng sản Đinh Viết Tứ và V-Life chình ình trong Little Saigon như vậy, ngang nhiên tới khiêu khích đồng bào đang biểu tình như vậy mà Vũ Ánh cho những người biểu tình phản đối “là không đúng” (lời Vũ Ánh) thì có phải Vũ Ánh ăn hiếp và bất công với những người biểu tình quá không?

Vũ Ánh viết như vậy nhằm có mục đích gì? Có phải Vũ Ánh muốn độc giả khi đọc bài viết, họ sẽ a dua mà trách móc, chê bai, dèm pha những người biểu tình chống Lee’s Sandwiches không?

Vũ Ánh lầm rồi. Dân trí bây giờ cao lắm. Họ mua tờ báo Người Việt đọc, đâu có nghĩa báo Người Việt là khuôn vàng thước ngọc. Cũng như nơi quê nhà, đồng bào cầm tờ báo Quân Đội Nhân Dân, Công An Thành Phố đâu có nghĩa là họ tin tưởng vào những gì bọn Cộng sản viết. Độc giả sáng suốt và tĩnh táo, không như Vũ Ánh khen thơm khi tên Việt gian Lê Văn Chiêu đánh rấm.

Báo Người Việt in bài viết vì Vũ Ánh là chủ bút. Trong quá khứ, Vũ Ánh còn đăng cả bài thơ ca tụng Cộng sản nữa mà, thì thấm thía gì ba cái bài lẻ tẻ này. Tuy nhiên, nhắc cho Vũ Ánh nhớ, nhân viên báo Người Việt không phải ai ai cũng đui hết đâu, và cũng không phải ai ai cũng chỉ biết “ngậm miệng ăn tiền”, hay “ăn xôi chùa ngậm miệng”. Tôi muốn cảnh báo cho Vũ Ánh biết, rồi sẽ có một ngày đẹp trời nào đó, không lâu đâu, khi cái liêm sỉ của họ thức dậy, khi họ thấu triệt được cái gương uy dũng không sợ hãi của Linh mục Nguyễn Văn Lý, của Dân Oan tại quốc nội, thì họ sẽ tống cổ Vũ Ánh ra khỏi chức vụ này mà không hề tiếc thương, như họ đã từng trừng trị Vũ Ánh trong dịp Tết 2006. Tôi thiết tưởng cái trí nhớ Vũ Ánh không đến nỗi quá tệ để lại quên cái kỷ niệm chua cay nhục nhả này.

Thật tình mà nói, tôi ngạc nhiên hết sức khi biết Vũ Ánh được bầu vào chức chủ bút Người Việt. Có lẽ lúc đó họ đang say, hay đây lại là chỉ dấu báo tin thời mạt vận báo Người Việt gần kề.

Ai đời gì mà mục Sổ Tay lại viết tràng giang đại hãi, dài tới nửa trang báo. Vũ Ánh xem mấy tờ báo Mỹ mục này họ viết giới hạn tối đa bao nhiêu chữ. Vũ Ánh là chủ bút mà không phân biệt nỗi một bài Bình Luận, một bài Quan Điểm, một bài Nhận Định khác biệt với một mục Sổ Tay như thế nào thì thật hết chỗ nói rồi. Tôi đề nghị Vũ Ánh nên ghi danh lấy vài lớp báo chí để nâng cao trình độ trước khi có đủ tư cách đảm nhận cái vai trò quan trọng này.

Hay là báo Người Việt chủ trương như vậy. Cứ để một tên vô lại như Vũ Ánh nắm chức chủ bút thì tha hồ mà được các các tên Việt gian bơm tiền. Vì với loại chủ bút vô liêm sỉ như Vũ Ánh thì có “ke” gì tới chữ với nghĩa. Chứ còn các chủ bút có tư cách đàng hoàng khác, thì làm gì họ cho đăng các bài viết tầm phào, thiếu phẩm chất, chứ đừng nói chi đến việc một ông chức vụ chủ bút lại hạ mình đích thân đi viết một bài mục Sổ Tay rẻ tiền, nhạt nhẻo và tầm thường như vậy.

15

Page 16: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Cảm kích khi đọc bài của tác giả Ngô Nhân Dụng nhiều bao nhiêu, thì khi đọc bài Vũ Ánh muốn mửa nhiều bấy nhiêu. Thú thật với Vũ Ánh, cuộc sống có nhiều lúc pressure quá, do đó đôi khi muốn xả “sú bắp”, tôi kiếm đọc bài Vũ Ánh để lấy cớ chửi thề vài câu cho hả giận.

Lý do Vũ Ánh viết bừa viết bậy như vậy cũng chỉ vì cái kế sinh nhai của Vũ Ánh. Làm đĩ mà không bán trôn thì lấy gì nuôi miệng. Ve sầu thì phải nỉ non, con kén, con tằm thì phải nhả tơ. Vũ Ánh phải viết cũng vì theo đơn đặt hàng mà thôi. Lê Văn Chiêu và Lee’s Sandwiches đếm chữ mà trả tiền Vũ Ánh theo tỷ lệ thuận, giống như Lee’s Sandwiches đếm bao nhiêu ổ bánh mì để tính tiền, vậy thôi.

Vũ Ánh đừng bao giờ nên ngụy biện để bảo vệ Vũ Ánh cả vì Vũ Ánh có chức tước cao cấp trong quân đội bằng hèn tướng Nguyễn Cao Kỳ không? Vũ Ánh có viết lách nổi tiếng bằng văn nô Nhật Tiến không? Vũ Ánh có chỗ đứng trong giới cầm bút bẳng gián điệp Phạm Xuân Ẩn không? Vũ Ánh có ở tù lâu bằng “ăn tênh” H.O. Bùi Đình Thi hay không? v.v…., thế thì những luận điệu, lý do, quá trình mà Vũ Ánh đem ra làm cái khiên để biện hộ, bảo vệ cho cái tư cách, cái liêm sỉ, cái Quốc Gia của Vũ Ánh không có gì là bảo đảm và đứng vững cả.

Đồng bào tỵ nạn xét cái hành động, bài viết, lời nói của Vũ Ánh trong hiện tại mà đánh giá. Có lúc cam trồng ở xứ Nam thì ngọt, mà trồng ở xứ Bắc lại chua. Đó là chưa kể đến chuyện biết đâu Vũ Ánh là tên giỏi nghề chạy chọt, nịnh hót, điếu đóm, nên thời trước 75 Vũ Ánh kiếm được một cái “job thơm”, và cũng chính vì đất nước dung dưỡng những tên bất tài vô tướng như Vũ Ánh, nên nước nhà mới ra nông nỗi này. Thật vô phước.

Tôi chưa bao giờ kết án Vũ Ánh là Cộng sản, nhưng tôi khẳng định 5 với 5 là 10, Vũ Ánh là một tên vô liêm sĩ, một tên bồi bút, bán rẻ lương tâm. Vũ Ánh đi sỉ nhục những người chống Cộng và binh vực cho Việt cộng, Việt gian, mà điển hình rõ ràng nhất là đang bảo vệ và che chở cho tên Cộng sản Đinh Việt Tứ và tập đoàn V-Life, cùng tên Việt gian Lê Văn Chiêu Lee’s Sandwiches.

Vũ Ánh có biết tại sao chưa có nhiều người lên tiếng phản đối Vũ Ánh tron lúc này không? Có một số lý do sau đây:

1) Họ thấy Vũ Ánh là một là một tên tiểu nhân, thù vặt vô liêm sĩ. Hơn nữa Vũ Ánh đang có tờ Người Việt trong tay, do đó họ đâu muốn trở thành nạn nhân bởi những bài viết trả đủa của Vũ Ánh mà họ không có phương tiện trả lời.

2) Họ thấy bài viết Vũ Ánh chỉ là tiếng chó sủa trong hàng rào mà đàn lạc đà vẫn tiến bước. Họ thương hại cho phân phận khuyển mã của Vũ Ánh, viết lách để nuôi thân bất kể đến văn phong, chữ nghĩa, tư cách đạo đức. Chính vì vậy mà họ không nở đập bể cái nồi gạo vì tội nghiệp Vũ Ánh mà thôi.

3) Có một số ông to bà lớn trong cộng đồng không dám đụng tới Vũ Ánh vì họ an phận thủ thường. Họ sợ rằng Vũ Ánh trả thù không cho đăng tin và hình ảnh họ lên báo thì lấy đâu mà vênh váo với đời, lấy le với vợ con.

Nhưng dẫu vậy, Vũ Ánh cũng đừng nên vội mừng, vì “Vận nước có lúc thịnh lúc suy. Nhưng anh hùng hào kiệt thời nào cũng có”. Chính vì vậy Vũ Ánh hãy chờ xem, trong những ngày tới Vũ Ánh sẽ biết thế nào là “lễ độ”.

Bằng chứng trước mắt Vũ Ánh đã thấy, tên Việt gian Hồ Văn Xuân Nhi mục hạ vô nhân, xấc xược, hỗn láo viết bài nhục mạ quý vị H.O., vì tưởng rằng không ai dám lên tiếng trả lời, nhưng trong những ngày qua, Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam lên tiếng, các Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị các tiểu bang lên tiếng, bản thân các người H.O., gia đình, thân hữu H.O. lên tiếng v.v….Họ đã dạy cho Hồ Văn Xuân Nhi một bài học đích đáng. Họ đã tát vào mặt Hồ Văn Xuân Nhi và đồng bọn những cái tát nẩy lửa chứa đầy sự phẫn nộ và giận dữ. Vũ Ánh rồi cũng sẽ mang một số phận tương tự nếu Vũ Ánh không sớm cải tà quy chánh, ăn năn hối cải.

Để kết thúc bài này, tôi muốn Vũ Ánh và đồng bọn lắng nghe cái Audio có phần phát biểu, cũng như phần trả lời phỏng vấn của các người trẻ như cô Nguyễn Phục, cô Kristy, anh Quang Áng trong buổi biểu tình chống Việt Weekly lần 6 vào thứ Bảy ngày 25 tháng 8 năm 2007 vừa qua, để chính tai Vũ Ánh nghe tiếng thét phẫn nộ, khinh bỉ từ những người trẻ dành cho Vũ Ánh và những bài viết lố bịch đăng trên Người Việt.

16

Page 17: Phan No Ve Bai Viet Cua Vu Anh  (Ngo Ky viet)

Những người trẻ này nằm trong Tổ Chức Hùng Ca Tuổi Trẻ Phù Đổng, họ là những người trẻ trong sáng, nhiệt huyết, khôn ngoan, thao lược. Họ sẽ tự lãnh đạo công cuộc đấu tranh do chính họ vạch ra, và chắc chắn họ sẽ thiêu đốt tất cả rác rưới trong cộng đồng. Họ sẽ cộng tác, kết hợp với những đồng bào tâm huyết, để trừng trị và tiêu diệt những tên Việt gian, Cộng sản nằm vùng ngay tại thủ đô tỵ nạn này trước khi nói đến việc giải thể chế độ Cộng sản, giải phóng quê hương cách xa hơn mười ngàn dặm bên kia Thái Bình Dương.

Phù Đổng đã vươn mình, Lê văn Chiêu, Lee’s Sanwiches là cái mục tiêu đầu tiên mà các bạn trẻ nhắm đến. Dầu cho Lee’s Sandwiches có mướn đến một trăm Vũ Ánh thì cũng không làm rụng một sợi lông, hay khiến họ sờn lòng nản chí.

Kết luận, tôi kèm theo đây một cái Email của cô bạn trẻ Kristy viết gởi chung cho anh Quang Áng, các bạn trẻ trong Tổ Chức Hùng Ca Tuổi Trẻ Phù Đổng và cho tôi. Tiếng Việt không rành, chính tả viết sai, Mỹ Việt xen kẻ, nhưng đọc kỹ, chúng ta sẽ thấy người trẻ bất bình, phẫn nộ về báo Người Việt như thế nào. Phù Đổng đã vươn vai, những người trẻ mang trong trái tim một hoài bảo cao cả, một hướng đi trong sáng, và một ý chí quyết liệt, tuyệt vời. Chúc mừng những người trẻ Quốc Gia!. Hoan hô những người trẻ Việt Nam yêu nước và bất khuất! Anh Ang! I love how you write Vietnamese to us....my viet is improving each day thanks to you!! I actually read this email by myself without the help of anyone!!! So proud of myself hehe. You didn't have to say all that good stuff about me and my brother. We learned from our dad that it is our responsibility as a Vietnamese tuoi tre to carry on the footsteps of our parents. "to quoc, danh du va chac nhiem" la tren het. "trach nhiem cua chung ta rat la quang chong cho nen khong co thay met moi" says my dad. So no matter how far the drive is, how tired we are or what we have planned that day, we will still make time to come down to sinh hoat & dau chanh with you guys. Like I said b4, I am sooo glad that I met you, chi katite and everyone else in the group. You guys are such wonderful people who have such a kind heart...you not only think for yourself but you guys care for our people in Vietnam! It's hard to find people like you guys out there!! Cuz you know here in the US...most of the youngsters like us are easily to forget our roots and where we come from especially the ones who have everything....duoc an ngon, mac suong...that they dont realize how poor our people in Vietnam are...nor they know anything about fighting for freedom, democracy or human rights for VN...so i`m really glad that i came across a group of friends like you guys who is passionate in fighting for a better VN. So today was my first meeting with you guys and i`m loving it!! Anh Ang, I really like how you have us rehearse the songs and then explaining the meaning behind it. 2nd, i like how we have so much spirit in us and that we are united...oh and that we are really nice and respectful to one another :) 3rd...the games we play were pretty fun except i get tired easily...(sorry! hehe). and last...the viet weekly demonstration...wow it was pretty nerve wrecking for me to go up infront of everyone and say a speech...something i`m not very good at. I praise chi Kattie for giving such a great speech. I can tell you were very upset about the things that Nguoi Viet newspaper wrote but you stood up there very strong. Once again the demonstration today at Viet Weekly went very well. Let's keep up the excellent work team!! See some of you tmr at the Saigon Love Story demonstration!  PLUR[peace love unity & respect] -kristy

Ngô Kỷ viết

17