Viện Thần Học Tin Lành Việt Nam Hội Sinh Viên VN-UUC · Xin chào các bạn, Chúng...
Transcript of Viện Thần Học Tin Lành Việt Nam Hội Sinh Viên VN-UUC · Xin chào các bạn, Chúng...
UNION UNIVERSITY OF CALIFORNIA
Chào các bạn sinh viên và cựu sinh viên UUC,
Sau khi nội san Ra Khơi - số ra mắt, chào đời vào tháng 9 năm 2010 vừa qua, chúng tôi đã nhận được những lời khích lệ của Mục Sư Viện Trưởng, quý vị Giáo sư trường UUC, cùng một số anh chị em sinh viên mọi nơi. Mặc dù tờ nội san ra đời với nội dung còn rất đơn sơ và chưa được quảng bá rộng rãi, nhưng những lời khích lệ của quý vị đã là những
món quà tinh thần thật quý báu cho ban đại diện sinh viên.
Như được nhắc đến trong số trước, chúng tôi dự định sẽ thực hiện nội san Ra Khơi ba tháng một lần; do đó, tờ nội san Ra Khơi số 2 được phát hành trong dịp cuối năm 2010, khi mỗi chúng ta đang nô nức chào đón một mùa Giáng Sinh nữa lại trở về trên tinh cầu nhỏ bé này. Với niềm hy vọng lớn của mùa Giáng Sinh, ý nguyện của chúng tôi là trong năm mới 2011, chúng ta càng kết hợp được nhiều hơn những sinh viên và cựu sinh viên của Viện Thần Học Tin Lành UUC để tiếp tục thông công, chia sẻ, giúp đỡ nhau và giúp đỡ
Viện trong công tác phát triển và phục vụ; nếu nỗ lực của Viện trong một vài năm tới là sớm được chấp nhận trở thành thành viên của hiệp hội xác định chất lượng (accrediting association), thì nỗ lực của mỗi chúng ta là góp phần giúp cho Viện thực hiện được bước tiến đáng kể này. Dưới sự soi sáng của Đức Thánh Linh, việc liên kết với nhau và liên kết
với viện để cùng phục vụ Chúa trong công tác đánh lưới người không phải là mục tiêu bất khả thi, phải không các bạn?
"Dân đi trong bóng tối đã thấy ánh sáng lớn...", ước mong mỗi anh chị em sinh viên
và cựu sinh viên UUC, là những tay chài vững chãi đang ra khơi thả lưới, sẽ tích cực góp phần mang ánh sáng phúc âm đến cho những người còn đang cư ngụ trong vùng đất tối tăm (Ê-sai 9:1 - BDM). Cầu xin Chúa Ba Ngôi ban ân điển và tình yêu thương của Ngài trên mỗi chúng ta cách dư dật trong mùa Giáng Sinh 2010 và tân niên 2011.
Ban Đại Diện.
CỬA SỔ GIAO LƯU Xin chào các bạn,
Chúng tôi tạm đặt tên cho chiếc khung nhỏ nầy là “Cửa Sổ Giao Lưu”
để qua đây gởi đến các bạn vài
thông báo cũng như những kêu gọi
mong được hưởng ứng.
1. Khoảng 6 tháng nữa là đến kỳ
Hội Thảo Hè 2011. Điều đặc biệt
cho Hè nầy là trường sẽ tổ chức kỷ
niệm 25 năm thành lập, trong bối cảnh các giáo hội tổ chức chung kỷ
niệm 100 năm Tin Lành đến Việt
Nam tại Garden Grove, California.
Đây là cơ hội tốt để Hội Sinh Viên có
vài bước tốt hơn trong tinh thần nối kết với nhau và bày tỏ tấm lòng với
trường. Nếu các bạn có ý kiến gì
liên quan (như liên hoan, quà cho
giáo sư, dâng hiến đặc biệt, họp mặt
sinh viên..), xin vui lòng liên lạc với
Hội qua email: [email protected]
2. Với dự định mở một website
riêng cho Hội Sinh Viên, chúng ta rất cần anh chị em nào có kỹ năng
về website và muốn đóng góp, xin
vui lòng liên lạc với người phụ trách
để có thể giúp đỡ. Mong rằng chúng
ta sẽ sớm có một nơi để cùng gặp
gỡ, trao đổi lẫn nhau. Xin email về: [email protected]
3. Nội San “Ra Khơi” cảm ơn Mục
Sư Nguyễn Quốc Ấn và bạn Phan
Thanh Hiền đã gởi bài. Chúng tôi rất
cần sự đóng góp tin tức, bài vở, ý
kiến … của các bạn nhiều hơn nữa.
Hy vọng “Ra Khơi” tiếp theo vào tháng 3/2011 sẽ xuất hiện nhiều
bài viết mới để Nội San ngày càng
phong phú hơn. Xin email về:
4. Sơ Lược Về Viện – kỳ 2 sẽ tiếp theo trong báo Ra Khơi số 3
Trong Báo Số 2:
Thư Ngỏ 1
Sau Bước Khởi Đầu 1
Ra Khơi Và Lắng Nghe 2
Sau Bước Khởi Đầu (t.t.) 2
Đi Một Ngày Đàng 3
Thơ - Chăn Bầy 3
Đi Một Ngày Đàng (t.t.) 4
Thơ - Ra Khơi 4
Báo Số 2
Tháng 12 năm 2010
Viện Thần Học Tin Lành Việt Nam
Hội Sinh Viên VN -UUC
(Xem tiếp trang 2)
“Vạn sự khởi đầu nan” nhưng không có nghĩa là sau khi khởi đầu rồi thì sẽ không
còn “nan” nữa!
Đã 6 tháng kể từ kỳ Hội Thảo Hè và Ban Đại Diện Sinh Viên (VTCSA-Vietnamese
Theological College Student Association) được bầu ra. Với ước ao và quyết tâm nối kết tất cả các sinh viên của trường lại với nhau, Ban Đại Diện đã cố gắng làm được vài điều, nhưng còn nhiều điều cần làm nữa sau bước khởi đầu nầy.
1. Ban Đại Diện đã duy trì cuộc họp qua
điện thoại hằng tháng để kiểm lại những điều đã làm và để nhắc nhở nhau những điều cần hoàn tất.
2. Bản Nội Quy và Điều Lệ (By Law) đang được những người có trách nhiệm chạy đua để kịp hoàn chỉnh trước cuối
tháng 4/2011 để đưa ra trưng cầu ý kiến.
3. Ban Đại Diện đã bàn thảo, và thầy
Tây đang gom góp “gỗ”, “đá” để xây dựng một website cho Hội Sinh Viên. Tuy nhiên, thầy Tây rất mong được những người có kỹ năng về website góp một tay để sớm có nơi cho mọi người gặp gỡ. Xin liên lạc với thầy Tây qua địa chỉ email trong “Cửa Sổ Giao Lưu”.
4. Điều băn khoăn là làm thế nào để nối kết các sinh viên của trường từ Việt Nam bằng một hoặc vài người đại diện từ trong nước. Vì hiện tại điều kiện liên lạc
Trang 2 Báo số 2
toán ngư phủ bảy người, với kinh nghiệm cả hàng trăm, nếu không nói hàng ngàn lần ra khơi, với quyết tâm đánh cá, thế mà vẫn thất bại. Kết
quả chỉ đến khi lắng nghe lời hướng dẫn từ Người.
Ra khơi là một quyết định quan trọng. Ra khơi cần một nhóm người làm việc cùng nhau. Ra khơi cần được trang bị. Ra khơi lại càng cần
kinh nghiệm. Thế nhưng dù quyết tâm, đông người, trang
bị, và cả kinh nghiệm cũng không đem lại kết quả cho đến khi nghe được lời hướng dẫn. Giả sử những người nầy không chịu thú nhận rằng
mình thất bại. Quan trọng hơn, giả sử họ không nghe lời hướng dẫn “thả lưới bên hữu thuyền.” Chuyến ra khơi của họ là vô ích.
Có lẽ bạn là người đang ra khơi, không phải từ bờ biển
Ti-bê-ri-át mà là từ UUC hay một ngôi trường nào đó. Bạn đã được trang bị, bạn có cả
một quyết tâm mạnh mẽ, bạn có nhiều đồng lao bên cạnh, và hơn thế nữa bạn cũng có
nhiều kinh nghiệm. Nhưng điều quan trọng hơn là bạn có nghe tiếng nói của Đấng mà bạn đang phục vụ không? Ngài biết ai đó trong chúng ta thất bại, “không có chi ăn hết”. Ngài sẽ bảo chúng ta
cách để có những mẻ lưới đầy cá. Một khi bạn ra khơi, hãy
lắng nghe tiếng của Đức Thánh Linh hướng dẫn bạn.
Nội San “Ra Khơi” thứ 2 nầy của Hội Sinh Viên UUC được gởi đến các bạn
nhân mùa Giáng Sinh 2010. Đây là một trong những mùa ra khơi rộ nhất. “Ra Khơi” ước mong rằng mỗi người ra khơi sẽ nghe được tiếng nói như từ bờ biển Ti-bê-ri-át ngày xưa
để “được nhiều cá đến nỗi không thể kéo lên nữa.”
“Ra Khơi” mong nhận được nhiều chia sẻ của những ngư phủ đồng lao về những “tay lưới đầy cá” trong những chuyến ra khơi.
Vài tháng qua, “Ra Khơi” nhận được một số bài thơ. Xin cảm ơn sự đóng góp nầy. Chúng tôi sẽ đăng hai bài của hai tác giả trong số báo nầy. Tuy nhiên “Ra Khơi” rất mong
nhận được các bài viết khác nữa để chia sẻ về kinh nghiệm, kết quả, cùng
những thách thức để mọi người cùng được khích lệ và để cầu nguyện cho
nhau. Như đã nói lần trước, do khuôn khổ tờ Nội San, nếu cần chúng tôi xin được điều chỉnh những bài viết cần thiết. Mọi bài vở đóng góp, xin gởi về địa chỉ email: [email protected]
Thân mến, Ra Khơi
Tại bờ biển Ti-bê-ri-át một toán ngư phủ lành nghề gồm bảy người ra khơi. Theo quyết định của người có vẻ là đầu đàn, cả
toán xuống thuyền trong đêm. Tiếng lưới chạm vào mặt nước nhẹ nhàng của toán ngư phủ lành nghề trải dài trong đêm, nhưng lần nào kéo lên lưới cũng trống không hoặc có chăng chỉ là
những chùm rong rêu nhầy nhụa. Vùng biển hồ Ga-li-lê đối với họ quen thuộc như
lòng bàn tay vì đã làm quen với lưới, thuyền, sóng, nước tại đó từ những ngày trai trẻ. Họ được trang bị. Họ
cũng đầy kinh nghiệm. Thế mà người tường thuật câu chuyện viết rằng, “nhưng trong đêm đó chẳng được chi hết.” Quyết tâm và kinh nghiệm chẳng giúp được gì trong chuyến ra khơi nầy.
Đến rạng sáng, trong lúc họ đang vật vã với lưới, thuyền thì một giọng nói trầm ấm quen thuộc từ trên
bờ vang ra, “Hỡi các con, không có chi ăn hết sao?”
Rằng: “Không”. Cũng với giọng nói đó, một lời hướng dẫn rõ ràng: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền thì các ngươi sẽ được.” Và người viết chuyện kể rằng, “Vậy, các người ấy thả lưới xuống,
được nhiều cá đến nỗi không thể kéo lên nữa” (Giăng 21:1-8). Một
“nếu chẳng ai
được sai đi, thì rao
giảng thể nào?
như có chép rằng:
Những bàn chân
kẻ rao truyền Tin
Lành là tốt đẹp
biết bao!”
Rô-ma 10:15
của thầy Nguyễn Thanh Hồng rất khó khăn nên mong rằng có người thay thế để có thể mở rộng sự
giao lưu nầy. Nếu các
bạn từ trong nước có ý kiến gì về việc nầy thì xin liên lạc với Ban Đại Diện.
5. Tờ Nội San “Ra Khơi” đã ra mắt số đầu tiên; và đây là số thứ hai. Chúng tôi cố gắng gởi đi
cho mọi người qua email, nhưng do “khởi đầu nan” nên không biết bao nhiêu người nhận được, bao nhiêu người không. Cảm
ơn website của trường đã dành một góc cho Nội San “Ra Khơi”. Hy vọng những người không nhận được qua
email có thể đọc tại đây. Ai
nghe đến hoặc đọc được trong website của trường mà không nhận được qua email thì xin vui lòng cho “Ra Khơi” biết để điều chỉnh danh sách. Trong bước khởi đầu chúng tôi đã nhận được
vài bài của vài người, nhưng “Ra Khơi” rất mong bạn đọc hưởng ứng nhiều hơn qua các bài làm chứng hoặc chia sẻ nan đề để cùng cầu
nguyện cho nhau. Ngoài ra, những sinh viên hoặc cựu sinh viên của UUC khi được phong chức, bổ nhiệm, hoặc được
giao trọng trách mới, xin vui
lòng chia sẻ để khích lệ nhau và cho mọi người biết để chúc mừng.
6. Cuối cùng, sau bước khởi đầu là chúng ta cần nghĩ đến những gì có thể làm trong mùa Hè sắp đến khi trường kỷ
niệm 25 năm thành lập. Trong cơ hội tất cả các hệ phái Tin Lành cùng tổ chức kỷ niệm 100 năm Tin Lành đến Việt Nam tại Garden Grove,
California, hy vọng đây cũng là cơ hội gặp gỡ của hội sinh viên chúng ta. Rất mong nhận được ý kiến
đóng góp gởi về cho Ban
Đại Diện theo địa chỉ email trong “Cửa Sổ Giao Lưu”.
Chúng ta còn đoạn đường dài phía trước để tiến lên. Mong rằng niềm mơ ước, tinh thần hợp tác và phục vụ sẽ làm cho chúng
ta trở nên mạnh mẽ và kết quả bội phần hơn cho Đấng mà chúng ta yêu mến.
Hội Sinh Viên UUC
Sau Bước Khởi Đầu (t.t. từ trg 1)
Trang 3 Ra Khơi
Câu nói “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn” chắc có từ lâu lắm trong kho tàng văn chương bình dân Việt Nam. Dù vậy,
câu nói đó vẫn đúng trong cuộc sống ngày nay. Và càng đúng cho tôi sau chuyến đi mười ngày đến viếng vùng đất mà bước chân Chúa Jesus đã bước đi hai ngàn năm trước.
Chuyến đi có tên gọi “Bước
Theo Chân Chúa” được tổ chức bởi Liên Hữu Tin Lành Việt Nam Thế Giới từ ngày 5 tháng 10 đến ngày 15 tháng 10 năm 2010.
Đoàn “hành hương” gồm
56 người từ bốn châu lục. Thành viên nhỏ tuổi nhất là 10 tuổi; và người lớn tuổi nhất, 94 tuổi. Chi tiết nầy cho thấy hầu hết bạn đọc của “Ra Khơi” đều có thể đi đến đó. Liên hệ với
UUC thì có Mục Sư Viện Trưởng Nguyễn Hữu
Cương, hai giáo sư là Mục Sư Nguyễn Xuân Đức và Mục Sư Đoàn Hưng Linh. Nhẩm lại người viết thấy có
đến hơn chục người trong đoàn là hoặc từng là sinh viên của trường.
Nhiều người trong đoàn đều khá quen thuộc với những địa danh, lịch sử, và những diễn tiến thăng
trầm trải qua thời gian của vùng đất Thánh nầy. Thế nhưng hầu hết đều có một cảm nhận sâu xa về những
bài học thực tế mà khó tìm được trong sách vở, nhà trường, chủng viện hoặc
bất cứ nơi nào khác. Đó là những bài học bằng mắt thấy với cảm nhận rất gần, rất thực cách mới mẽ điều từng tưởng là xưa cũ.
Khởi hành từ Tel-Aviv,
chúng tôi đi dọc theo bờ Địa Trung Hải lên phía Bắc đến thành cổ Sê-sa-rê, đến
núi Cạt-mên, rồi đi về hướng đông thăm Mê-ghi-đô và cuối ngày thì tiến vào vùng thung lũng Ga-li-lê. Khách sạn đón đoàn nằm ngay trong thành
phố Ti-bê-ri-át, sát bờ biển Ga-li-lê. Ngày sau, chúng tôi được đi thuyền trên biển Ga-li-lê, thăm Núi Phước Lành, địa điểm Chúa hoá bánh, thành Ca-bê-na-um, và được ăn cá “Phi-e-rơ” tại một nhà hàng nổi tiếng
mà hầu hết du khách xứ Thánh đều ghé qua. Tại một địa điểm của sông Giô-đanh một số
người trong đoàn đã được mục sư Viện Trưởng Nguyễn Hữu Cương ban thánh lễ Báp-têm. Ngày cuối cùng ở vùng Ga-li-
lê, đoàn ghé thăm Ca-na, Na-xa-rét, rồi thăm thành phố cổ Bết-san nơi có các bức tường, trụ cột, nhà hát với những khối đá lớn sừng sững như ngạo nghễ thách đố thời gian qua hàng ngàn năm.
Sau ba ngày tại vùng phía Bắc, đoàn hành hương đi dọc theo mé sông Giô-đanh về hướng Nam. Vòng quanh Giê-ri
-cô, chúng tôi đi theo đoạn đường người Sa-ma-ri nhân
lành ngày xưa để về Giê-ru-sa-lem. Thật cảm động khi chiếc xe bus chở đoàn tiến vào địa phận Giê-ru-sa-lem, nơi diễn ra những biến cố tác động lên toàn bộ lịch sử thế giới và lên chính các cá nhân trong đoàn.
Sau khi đứng nhìn Giê-ru-sa-lem từ núi Ô-li-ve, chúng tôi đi dọc trũng Xết-rôn, trũng Hi-nôm, thăm vườn Ghết-sê-ma-nê nơi có những gốc ô-li-ve già cỗi nhẫn nại với thời gian. Ngày hôm sau, sau khi thăm
Viện Bảo Tàng Holocaust, chúng tôi đến Viện Bảo Tàng Kinh Thánh (Bible Land Museum), tận mắt nhìn thấy cuộn Biển Chết (Dead Sea Scroll), thăm toà nhà Quốc
Hội; và nửa ngày còn lại là viếng thăm Bê-lê-hem, nơi Chúa ra đời. Cảm động nhất là hôm dự Tiệc Thánh trong khu vườn có ngôi mộ trống (Garden Tomb). Sau đó vào
thành cổ Giê-ru-sa-lem, đi theo con đường đau khổ Via
Dolorosa, thăm ao Bê-tết-đa, cầu nguyện tại Bức tường Than Khóc, thăm mộ Đa-vít gần
cổng Si-ôn. Có thăm viếng pháo đài Masada bên bờ Biển Chết mới thấy hết hào khí của những người ái quốc Do Thái ngày xưa. Rồi tẩm bùn đen, nổi mình trên mặt Biển Chết là kinh nghiệm khó quên. Vào Giê
-ri-cô khi trời đã tối, nhưng chúng tôi may mắn được nhìn và chụp hình cây sung được cho là nơi Xa-chê trèo lên để nhìn thấy Chúa. Hai địa điểm
cuối cùng được nhìn thấy trong chuyến đi là ngôi đền thờ tại
làng Em-ma-út, và khu phố chật chội Giốp-bê, nơi Giô-na lên tàu trốn Chúa, cũng là nơi Phi-e-rơ được kêu gọi để đến với người ngoại bang Cọt-nây. Cuối cùng, tại Tel-Aviv, mọi người lưu luyến chào nhau và
chào tạm biệt vùng Đất Thánh thân yêu.
Lướt qua thật nhanh những nơi đã đi qua như trên, thật khó để nói hết những bài học của một chuyến đi. Người viết
xin chia sẻ ngắn vài ấn tượng
và cảm nghĩ về hai nơi quan trọng liên quan đến chức vụ của Chúa Jesus: Biển hồ Ga-li-lê và thành Giê-ru-sa-lem.
Chuyến đi để lại trong mọi người ấn tượng đặc biệt về
Biển hồ Ga-li-lê. Từ bờ phía Tây có thể nhìn thấy bờ phía Đông với cao nguyên Golan sừng sững. Từ khách sạn nhìn ra mặt hồ phẳng lặng với ánh mặt trời buổi sáng như một bức tranh tuyệt tác. Xuất
hành tại bờ biển Ti-bê-ri-át, đoàn hành hương xuống một
chiếc thuyền gỗ với mái che đơn giản được đóng theo hình dạng thuyền thời Chúa Jesus. Tại đây chúng tôi có thể nhìn
thấy một thành phố nhỏ xa xa trên ngọn núi, mà người hướng dẫn du lịch bảo rằng nó đã tồn tại từ lâu, và có thể là nơi mà Chúa Jesus chỉ tay về đó và nói(,): “một cái thành trên núi thì không bao giờ khuất
được” (Mat 5:14). Sườn núi
(Xem tiếp trang 4)
(Thơ)
CHĂN BẦY
Dâng mình hầu việc Chúa Giê-xu
Dẫn dắt bầy chiên bốn mấy thu
Gian khổ, hiểm nguy, cực đáo để!
Bình an, thư thái, sướng như ru!
Lợi, quyền, chức, tước, không thèm
nắm
Vàng, bạc, đất, nhà, chẳng muốn bu
Trung tín chăn bầy chờ Chúa đến
Thiên đàng nhẹ cánh lướt êm ru.
Bốn mấy năm ròng phước hạnh thay
Chúa kêu gọi đến để chăn bầy
Cao nguyên, Duyên hải, đều chung
mặt
Thành thị, Thôn quê, cũng góp tay
Từ bỏ thú vui bao hấp dẫn
Dấn thân hầu việc rất hăng say
Dặn lòng trung tín trong công việc
Khi Chúa tái lâm sẽ gặp Ngài
Mục Sư Nguyễn Quốc Ấn
MA 2005
Biển Galile
Sông Giô-đanh
Giê-ru-sa-lem
Trên Núi Ô-li-ve
Internet Chat
Room!
www.Paltalk.com
“Room Thanh Nien
Tin Lanh VN”
Mỗi ngày từ
7-10 Tối (PST)
(Vào để thông công
với các bạn Thanh
Niên Tin Lành khắp
hoàn cầu)
Chủ Tịch:
Mục sư Nghiêm Stephen Hợp
Phó Chủ Tịch:
Thầy Nguyễn Thanh Hồng
Thư Ký:
Mục sư Đoàn Hòa Jeremiah
Nghị viên:
Thầy Nguyễn Phú Cường
Thầy Đoàn Mỹ Tây
Mục sư Đặng Quy Thế
Liên Lạc
Địa Chỉ Viện Thần Học
14200 Goldenwest Street
Westminster, CA 92683
(714) 903-2762-Fax: (714) 903-2585
www.vtc.uuc.edu
thoai thoải dốc phía Tây Bắc bờ hồ là nơi Chúa hoá bánh cho hơn năm ngàn người ăn, và từ nơi đây Chúa cho môn đồ lên thuyền trong khi cho dân chúng ra về rồi một mình Ngài ở lại suốt đêm cầu nguyện.
Khi chúng tôi có mặt trên thuyền thì mặt nước phẳng lặng như tờ. Nhưng khoảng vài giờ sau, một cơn gió mạnh nổi lên khiến mặt nước bỗng nổi sóng dữ dội với từng đợt cao không khác gì những lượn sóng lớn tại các đại dương. Điều nầy làm tôi nhớ lại Kinh Thánh đã dùng hai chữ
“thình lình” để nói lên sự thất thường ấy (Mat 8:24).
Những ai học về môn địa lý xứ Thánh đều từng đọc hoặc nghe những gì nói trên đây về biển Ga-li-lê. Nhưng khi bơi thuyền trên mặt nước nơi Chúa đã từng đi thuyền và cả đi bộ; nhìn thấy những dãy núi cao
thoai thoải quanh bờ hồ là nơi Chúa từng bước đến; chạm vào mặt nước mà Chúa đã từng chạm vào… thì thật khó mà diễn tả hết những cảm nghiệm của một chân trời mở ra trong trí, trong lòng của những người học hỏi.
Tâm điểm của địa lý Kinh Thánh phải là
thành Giê-ru-sa-lem. Không gì có thể thay thế hoặc bổ sung cho kinh nghiệm của việc tận mắt nhìn thấy toàn bộ thành Giê-ru-sa
-lem từ sườn núi Ô-li-ve ở phía Đông. Một bức tường đá thẳng đứng của thành cổ chạy dài từ Bắc xuống Nam. Xa về phía
Bắc là cổng Sư Tử, ở chính giữa là cổng Vàng – nơi dẫn thẳng đến ngôi đền thờ Hồi giáo được xây dựng lên trên nền của đền thờ Giê-ru-sa-lem cổ. Phía Nam là khu di tích cũ của thành Đa-Vít. Phân cách núi Ô-li-ve và thành cổ Giê-ru-sa-lem là một trũng sâu; đây là khe Xết-rôn. Từ khe
trũng nầy theo sườn dốc đi lên đỉnh núi Ô-li-ve sẽ gặp ngôi vườn Ghết-sê-ma-nê, nơi Chúa Jesus cầu nguyện trước khi bị bắt. Những ai tra cứu chặng đường Chúa đi qua trước khi bị bắt, hẳn sẽ bắt gặp việc Chúa rời đền thờ đi lên núi Ô-li-ve (Luca 22:39;
Mác 14:26) qua khe Xết-rôn (Giăng 18:1),
lại thấy Ngài vào vườn Ghết-sê-ma-nê (Ma-thi-ơ 26:36; Mác 14:32) thì toàn cảnh phía đông của thành cổ và đền thờ Giê-ru-sa-lem sẽ có được lời giải thích rõ ràng và dễ hiểu khi nhìn thấy và tự mình đặt chân đến tại khu vực nầy.
Khi hình dung trong tâm trí qua sách vở, bài giảng, hoặc với bản đồ, hình ảnh đầy đủ chi tiết cách nào đi nữa thì cũng sẽ trở nên mờ nhạt khi chính người học hỏi tận mắt nhìn thấy thành thánh Giê-ru-sa-lem như vậy. Với kinh nghiệm nầy, khi đọc lại trong Kinh Thánh về ngày cuối cùng của
Chúa trước khi bị bắt với những địa danh trên, tôi nhận ra hình ảnh trong trí mình trở nên hết sức mới mẽ, rõ ràng, và gần gũi. Một bài học tuyệt vời mà khó tìm thấy ở đâu được.
Chuyến đi mười ngày thì phải nói là quá ngắn ngũi để được thăm viếng nhiều hơn, học hỏi kỷ hơn, và hiểu biết sâu hơn về những gì nhìn thấy. Dù vậy, ai nấy đều cảm nhận được cách sâu xa những bài học quý giá mà mình được nhận lãnh. Câu nói “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”
vẫn còn là câu nói đúng. Khi nghĩ đến việc chia sẻ lại cho người khác về chuyến đi, ý
nghĩ đầu tiên của tôi là sẽ nói lời khích lệ cho những người học Kinh Thánh rằng ít nhất một lần trong đời hãy viếng thăm Xứ Thánh. Trường lớp, bài vở thật quan trọng cho việc học, nhưng những bước chân đi
đến đó chắc sẽ đem lại cho chúng ta nhiều “sàng khôn” hơn nữa. Và sẽ rất tuyệt vời nếu có một chuyến đi như vậy dành cho những sinh viên của trường UUC. Mong lắm thay!
Một người hành hương - Đ.Q.Thế
Đi Một Ngày Đàng (t.t. từ trg 3)
(Thơ)
RA KHƠI
Giương buồm lướt sóng để Ra Khơi
Thủy thủ ra đi giảng Đạo Trời
Gió Thánh Linh đưa thuyền đi tới
Đem Tin Lành đến khắp mọi nơi.
Hãy vững tay chèo chớ buông lơi!
Dẫu gặp bão giông khiến tơi bời
Chớ có sờn lòng hay nản chí Sa tan không muốn ta Ra Khơi
Xác định mục tiêu thủy thủ ơi !
Bao người ngụp lặn giữa biển đời
Họ đang chìm dần vào biển tội
Mau quăng phao cứu người chơi vơi
Thủy thủ đoàn ta nay Ra Khơi
Đã được trang bị Lời Chúa Trời
Phục vụ cứu người ưu tiên nhất
Tôi cùng gia nhập ta Ra Khơi
19.10.2010
Phan Thanh Hiền – SV Lớp M.A. 5 thân tặng
Cảm tác khi đọc tập san Ra Khơi của Hội Sinh Viên,
Viện Thần Học UUC