Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng...

222
Bài Tám Chữ Bài Tám Chữ Biết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng đường về thuở tuổi đôi mươi Không oán trách số phần nhiều lận đận Lòng thản nhiên chấp nhận cuộc hành trình Qua đồng bằng non cao xuyên biển rộng Trước mặt đâu ngờ dòng suối đẹp xinh Ta gọi nhé rằng đây là dòng suối Nước trong xanh rười rượi mát ru hồn Lên tiếng hát miên man thơ kết điệu Thèm ngâm mình mãi mãi suối nghe hôn 1

Transcript of Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng...

Page 1: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài Tám Chữ Bài Tám Chữ

Biết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng đường về thuở tuổi đôi mươi

Không oán trách số phần nhiều lận đận Lòng thản nhiên chấp nhận cuộc hành trình Qua đồng bằng non cao xuyên biển rộngTrước mặt đâu ngờ dòng suối đẹp xinh

Ta gọi nhé rằng đây là dòng suối Nước trong xanh rười rượi mát ru hồn Lên tiếng hát miên man thơ kết điệu Thèm ngâm mình mãi mãi suối nghe hôn

Nếu dựng lều hay gối đầu phiến đá Ta dừng chân phủi sạch bụi đường dài Dẫu trăng sáng ... dù sao đêm cũng đủ Suối trần nầy ...đã đến một thiên thai

Có ai đó một ngày nào suối cạn Thấy trong lòng vết tích cuộc tình xa Khoảng vắng lặng hình như còn cảm được Nốt nhạc trầm vậy đó … giấc mơ hoa

NhàQuê 10-04-09

1

Page 2: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Sợi Tóc Vô Tình

Có sợi tóc vô tình còn để lại Với lược gương em chải lúc giã từ Khung kiếng thủy thời gian mờ góc cạnhSao lún cười sót đó vẫn y như

Căn nhà cũ giờ đây thành dĩ vãng Đồ đạc xưa năm tháng những hư hao Dâu biển cuốn trôi theo dòng lận đận Vết chim quyên hút dấu biệt phương nào

Khu vườn vắng xơ rơ vài ba nụ Lần bước trong nghe nhói khóm ưu phiềnRào mỏng mảnh đang rưng buồn bật khócNgười tưởng chừng đã vuột mất viễn miên Nắng ban mai soi dấu giày người cũ Mới đêm qua cúi niệm chuyến hành hươngSợi tóc bạc vô tình còn để lại Cọng ngày xưa giờ ấm lạnh hà phương

2

Page 3: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê Feb 20, 2009

Hành HươngHành HươngĐêm nằm mơ thấy ta về chốn cũ Bước liêu xiêu qua hết những con đường Bỗng dừng lại ngã tư quen ngày trước Thân thương

Ta cúi xuống nhặt lên viên sỏi nhỏ Xưa nằm chờ hằng bữa tiếng chân qua Viên cuội nói bao năm thầm mong đợi Người xa

Ta còn nhớ từ khi rời đất thánh Dòng sông xưa man mác chảy trong lòng Tất cả kết tinh miếu đền tôn kính Long lanh

Bởi từ đó ta vào đời ngẩng mặt Bởi có em, ta lẻ bước hành trình Và bởi có một người ta thương quý Hành hương

NhàQuê 2006

3

Page 4: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Trong Cổ Tích

Xóm nhà tôi nghèo như nhau nên khỏi Làm hàng rào chi mất công Để cho vui mấy đứa nhỏ xúm trồng Mấy cây bông dành cúng rằm Đem chưng bàn thầy học Phía đàng sau ít bụi sả bụi gừng Rau thơm bạc hà cây ớt hiểm Tới khi cần ra hái nhổ tươi chong!

Phần trước liền nhau thành một dãy Bện lá chuối khô làm banh đá sẳn sân Ranh chưa có cho người và cho đất Thấy vắng là tìm như nam châm Từ giao thông hào dọc theo đường cái Mấy đứa nhỏ xưa giờ chia hai phe Không còn kiểu đánh trổng đánh u chí chóe Đạn réo vì vèo, đạn thiệt... nhớ cho nghe!!!

Lằn ranh như ai mới. Vẽ.

NhàQuê 2007

4

Page 5: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nhịp Nhịp CầuCầu

Rạch cạn sông sâu hai bờ nối nhịp Xóm dưới đầu trên khắng khít đậm đà Một khúc cây già không còn ra trái Liền kết con đường đám cưới đi qua

Bẽn lẽn cô dâu lộng che chân đất Chiếc cầu dừa khúc khích liếc... hài hoa Con đường hẹp bỗng nhiên dang tay rộng Và cũng bỗng như gần lại hai nhà

Hai mươi năm cầu cây thay mấy lượt Chưa bao giờ nó có một tên riêng Không ai nhớ lần đầu ngày tháng mấy Dòng nước ngăn từ ấy được nối liền

Đã đi qua bao chiếc cầu nổi tiếngNgười ước mong đến đó ngắm một lần Để thấy được trí thông minh vô hạn Và cũng từ ... suy ngẫm lại phận thân

Cầu chưa xây lòng người sao nối được Trong giấc mơ ta làm khúc cây già

5

Page 6: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Dẫu kẽo kẹt chơ vơ oằn xương xẩu Gánh yêu thương từ đến những trời xa

Ta không thẹn bởi tài hèn sức mọn Chỉ dâng đời bù lại nợ áo cơm Cùng chữ nghĩa cùng cưu mang dài dẵng Đó tâm tình ta muốn trả chút ơn

NhàQuê 2006

6

Page 7: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Buông Thỏng Hai TayBuông Thỏng Hai Tay

Có khi cảm đời mệt lả Lặng thinh thèm vỗ về mình Thỏng tay bàn xòe năm ngón Gối đầu cỏ mượt ngát xanh

Phiêu bồng mây cao từng nhóm Dắt nhau vô định trời xa Khi nao có bay về hướng Xin theo trở lại quê nhà

Ngắm nhìn dòng sông êm ả Xưa lần nước mắt chia tay Rặng bần tím hoa chứng giám Nhớ nhung từ đó năm dài

Yêu quê yêu từng kỷ niệm Một thời áo trắng xây mơ Đường hoa cuối mùa cánh rụng Cuống khô chiếc lá đang chờ …

7

Page 8: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bỗng thương nước ròng nước lớn Lục bình còn dịp quẩn quanh Lá rơi theo dòng xa khuất Bèo mây tan hợp đoạn đành

Bàn tay lần hồi co duỗi Mấy lằn xếp nếp thương nhau Lóng gầy cố gồng bám chặt Bao nhiêu có giữ được nào

Chuyến tàu cuộc đời riêng chỗ Đó đây ghé lại rồi xa Hành khách xuống lên ngơ ngác Tới rồi bến kế phiên ta

NhàQuê Mar 27, 2008

8

Page 9: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

SángSángCon sông xưa chảy về khám pháPhiên khúc nào ngày đó rất xaLá me bay ghé vườn trang điểmBỗng lao xao từng phiến mượt mà

Nước vẫn cuộn qua vùng ký ứcDòng phù sa kể lể đời mìnhTrăng ngu ngơ lắng nghe tình tựTường vôi ngà chiếc bóng lặng thinh

Hai vạt lụa bay bay mầu nhiệmCứ như là đừng quá khứ chiCánh cửa hé chừng khi đã mởBốn mùa đang trở nét xuân thì

NhàQuê May 26, 2008

9

Page 10: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài Thơ Buổi Sáng

Như cơn mưa chờ đợiTrôi đi bụi bao ngàyLá hoa xinh trở lạiKết trao em sáng nay

Từng cánh mềm búp nởHương quen tỏa xa gầnGởi môi hôn trìu mếnVòng ôm đủ ân cần

Lọ sứ cười rất thắmGian phòng bỗng vui tươiLâng lâng dường rất mớiLâu lắm gặp rạng ngời

Ngõ ngoài kia xanh mướtChờ tiếng bước song đôiLao xao lời sỏi hátNgôn ngữ tình lên ngôi

NhàQuê Sep 03, 2007

10

Page 11: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Con Lộ ĐấtCon Lộ ĐấtEm kể lại tôi ngheCon đường xưa bây giờ tráng nhựaVẫn vắt ngang qua mấy ấp quê mìnhNhững cây cao cây còn cây đà đốnNhìn lạ làm sao!

Trong ký ức một mình tưởng lạiCon đường làng cát nóng vuột daTôi thằng bé chân trần đi họcBăng qua nổng cao khổ ơi làChạy từ đoạn một

Đầu trên kia có miễu Bà BèoPhía nọ giáp làng bên Giồng Nần, Đục MộNgười ở xa biết làm sao nhớRiêng tôi quen như từng ngón tay mìnhChia phe phục kích

Đi học sớm chun vô bụi núpĐợi tụi nó ngang nhảy ra hùMới vô trường đà trèo lên một bậcSách chẳng nói nhất quỷ nhì ma đó ưĐường thêm ma nữa

11

Page 12: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Con ma giờ đây nhớ thương đường cũĐêm chiêm bao đi lại bao lầnVẫn y nguyền từng chùm cây dạiNhàn hạ trổ hoa đâu chờ Xuân

Tôi thằng bé chân trần Ước bỗng làm hạt cát!!

NhàQuê Feb, 2006

Tranh Cố Tranh Cố HươngHương

Làng quê ơi xin muôn vàn tạ lỗi Chậm viết thành lời ca tụng cưu mang Bởi dâu biển bủa sóng ...đời trôi giạt Hai mươi năm còn chưa hết bàng hoàng

12

Page 13: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chừng đã gói mang theo hầu đây đó Giở ra nhìn ru nỗi nhớ chợt dâng Mảng vô hình trong sâu từng thúc giục Đưa quê xa vào cung bậc điệu vần

Con rạch nhỏ bao lần trầm tắm mát Nước sữa nâu mùa ngọt những phù sa Đậu chân lúa hóa thân đòng kết hạt Độ vàng ươm cơn gió gợn la đà

Biển dẫu mặn vô vòng đành khuất phục Trưa nắng hè hừng hực bốc hơi khô Ai hiểu hết công nên viên muối trắng Có phải đâu nước lã khuấy nên hồ

Trai gái quê nghèo da nâu chân đất Guốc dép làm ngượng nghịu có đôi khi Bẳng một dạo xóm trên và xóm dưới Thành bà con chú bác thím cô dì

Cổ Thụ ngả hồn còn luôn phảng phất Ngẩng đầu trông về phía biển xa xa Đợi từ khơi từng đàn thuyền rẽ sóng Vẻ no nê hướng về lại bến nhà

Như thế đó thật đơn sơ mộc mạc Đã bao đời rất ít những đổi thay Dù sống chỗ nhiều danh lam thắng cảnh

13

Page 14: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tranh cố hương chấm phá đẹp khôn tày

NhàQuê Mar 17, 2010

Ngẫm

Giũ sổ mấy lần ta lọt lướiNgày ngày lên mạng tán dóc chơi

14

Page 15: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nói thiệt văn thơ không đến đỗiChậm chân đến trễ...của người rồiNếu lỡ thấy rằng hơi giống giốngẤy là chí lớn gặp nhau thôi!

Tầng hầm chủ trước dường vô sựTa về ẩm mốc rủ nhau luiNgổn ngang lỡ vứt đành xếp xóHồ cũng như ta bèo giạt trôiGóc hẹp bao năm nằm hờn tủiGiang san từ đó bày cuộc chơi!

Cứ gọi "Tứ Phương Đa Sự Cốc"Rung đùi nhâm nhi ta ngồi đọcKho tàng nhân loại chở về đâyChợt ngó tóc da ngậm ngùi khócTha phương viễn xứ đời lất lâyNỡ bày chi tương tàn ác độcKhông, giờ chim Việt rợp trời bay!

Ví thử phân cân chuyện lời lỗThất Quốc Sanh Cầm với Lưu VongDao trên thớt dưới: Ơi là khổCủa mình có phải của mình không.Gác tay lên trán nhẩm tính sổ:Được, thấy bến bờ giữa đục trongLương gian lưỡng diện rõ lồ lộ!

Lánh lợi danh xưa điền viên vui thú

15

Page 16: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ngại xô bồ nay không biết đi đâuHẹn cùng biển đến cắm lều ở đậuRuộng dâu kia đòi lại chắc còn lâuTráng sĩ dậy cùng ta chia chén rượu Thôi đừng mơ ngựa hí đã qua cầuThuở rơi kiếm kể như là xưa cũ.Thương bạn đồi xưa: nắm cỏ úa sầu!

Có hôm buồn cháu bá cổ quàng vaiOm Noại, Om Ngoọi, Are You Alright? Muốn hụt hơi vẫn lơ lơ láo láoKéo ra góc líu lo bầy chim sáo Chung mái nhà thế giới đã chia haiManh áo vá biết bao giờ phẳng lạiVói ngăn sách ta lần mò kiếm mãiYêu quê hương giờ đọc ở trang nào!

Vẫn biết dòng đời sáu mươi năm ngắn quáVun vút lao cùng rời rã cuối cơn mêƠn non sông ngẫm trả hết, vẹn mọi bềƯớc kiếp mãn hóa thân cùng làn khói trắng

NhàQuê 2006

16

Page 17: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đi Và ỞBiết đến giã từ, bạn tiễn taMón ngon vật lạ có chi làNửa chai rượu đế vừa mua chịuKhô nướng cơm chiều mới nhín ra

17

Page 18: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Từ độ xứ người lê gót nhóiThường khi thức giấc buốt về xaCố hương mù tít nghe gần lắmĐứng cạnh trái tim, rất mượt mà

NhàQuê

Tên kêu từng đứa bước vô tùCứ nghĩ lần nầy sẽ vạn thuNgầm tiễn dúi ta ve rượu gốcDặn thầm cất kỹ chút quà nhưRượu thần theo bước qua muôn khổLinh dược cạnh bên thế mẫu từVe rượu hà nàm nhiều trại chuyểnTấm tình trong đó có vơi ư

NhàQuê

Lê lếch thân tàn về cố xứĐời nầy đã thật sự sang trangThân sơ nháng thấy từ xa tránhGiòng họ xem như chẳng buộc ràngMới đó mà nay ta đã mớiRất ngu đần cũng rất lầm thanCứu thân luôn cứu đời con cháu

18

Page 19: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Viễn xứ, dư đồ ta vẫn mang

NhàQuê

Chưa qua suốt hết đoạn đường trầnĐi Ở hợp tan biết mấy lầnBất chợt ngưng mưa bừng nắng hửngThình lình sóng cuốn nước trôi phăngPhàm trần Đi Ở đâu mình tựTạo Hóa sắp bày định kiếp cănThủ diễn trọn vai thôi bước xuốngNgộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn

NhàQuê Oct 17, 2006

Gác Tay Lên TránMài kiếm vung gươm giữ nước hề! Nhị phân thiên hạ trấn sơn khê Ươm vàng mộng đẹp đời trai sẽ Đốt đỏ cằn khô rạng lối về

Xa mã người vui lội bộ hề! Chào Xuân đón Tết, hử? Đề huề!

19

Page 20: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Lương khô mấy suất hùn nhau quất Thịt hộp vài phần bắt rượu ghê

Nước giữ không xong tù ở hề! Non cao áo rách buốt xương tê Đêm nghe tiếng Nước từ đâu vọng Ngày nhớ mùi cơm ruột xót ê

Nói sống mà như chết dở hề! Tùng phèo chữ nghĩa lạc bờ mê Ngợm nhiều người ít thương thân quá Thương cả nhân gian xuống hố kề

Thất quốc lưu vong viễn xứ hề! Mài dao rửa chén đã rành nghề Nằm co gác xép rờ nguồn gốc Nước mắt tuôn trào mấy thảm thê

NhàQuê 2007

Mùa Vu LanMùa Vu Lan đọc bài thơ về Mẹ Nét đan thanh vẽ lại đấng mẫu từ Cách xa nhau mù khơi bao hải lý Mắt ta rưng lời nói hộ dường như

Mỗi một thời bao lời ca dâng Mẹ Đời qua thêm nghiệt ngã khắc khe nhiều

20

Page 21: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ơn thọ hưởng càng cao dầy chất ngất Chưa có gì đền đáp được là nhiêu

Lẽ tử sinh kiếp người hằng vẫn biết Phút chia ly ai cũng tới bến bờ Trong huyền diệu nhiệm mầu nơi cõi vĩnh Vọng thân yêu đâu đó dõi mắt chờ

Trần thế nầy bước đường còn dài ngắn Trong thâm sâu gương lộng đấng sanh thành Lòng thanh thản nối nẻo đường công đức Một mai xong ... ta cất bước nhẹ nhàng

NhàQuê 2007

Cậu MầyCậu Mầy

Chị mồ côi mẹ Ba chắp nối Má sanh tôi Cùng lớn lên trong căn nhà chật chội Nhưng thương yêu lại rộng khôn cùng

Ngày tôi về thăm

21

Page 22: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chị kêu được Cậu Mầy rồi khóc mướt Làm tôi cũng chẳng hơn gì Đứa cháu đứng nhìn ông nội Không giống thường khi

Chị cõng em và dắt tôi chạy giặc Tận Bến Đường Tắt** bìa rừng Ba Má còn ở trên đồng Dặn trước cứ theo bà con mà trốn. Nghe tiếng hú Cành-Nông Đâu kể thân mình Chị vội che hai em mếu khóc

Thời của chị đâu có trường mà học Nên chi chị chưa khỏi i tờ Chưa đọc thông vần ngược Sách sử thường rất ít vần xuôi Thế mà chị tôi Suốt đời với tôi gương sách quý Lâu lâu gởi tiền quà chị Khi tôi về chị mở vẫn còn nguyên Chị nói bên nây khi nào nhớ Cậu Lấy ra coi rồi khóc hồi lâu

Chị còn hiểu xứ nầy: Cậu Mầy không sống nổi đâu Chị em mình xa nhau là phải

Đêm đêm chị van vái nguyện cầu Bên xứ lạ em phật trời phò hộ

22

Page 23: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Huời đặng bằng an Đừng rề rề như hồi nẵm Thuốc Bắc thuốc Nam Chị đi hốt mòn đàng Tôi đầu cúi, ngậm ngùi Nghe chị tôi, người dốt nói...

Ngày tiễn tôi chị biết Sài Gòn lần thứ nhấtMột bà già quệt nước mắt ngoài phòng cách lyTối hôm trước bữa ăn có người hầu rót nướcChị ngại ngùng cứ khều hỏi người sắp điTiện nghi nào cũng lạ ...

Thương chị quá, chị ơi

NhàQuê 2006

** Bến Đường Tắt: Bến ghe xuồng, có rạch nhỏ gần nhất thông ra

biển. Hiện vẫn còn, thuộc xã Tân Thủy, Ba Tri, Bến Tre.

Gói ThuốcGói ThuốcBuổi chiều im ắng chuông ai bấm Một gói hộp vuông bưu điện giao Địa chỉ quê nhà trên góc trái Chưa mở gì trơn nước mắt trào

Sao không nghe lời anh căn dặn Chẳng muốn lụy phiền thuở chân xa

23

Page 24: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Từ lúc xuống thuyền làm lá mục Đã xác vô hồn xứ người ta

Một lần nói chuyện em gặng hỏi Giấu quanh anh ngượng miệng nào quen Bịnh căn chưa thấy đâu trầm trọng Người thân lo lắng thiệt sanh phiền

Nhiều năm rồi đó cô mầy hỡi Một thân lo lắng phía nhà chồng Giỗ quảy bên mình em xuôi ngược Ngoại xa Bảo Thuận nội Giồng Bông

Sáng nay đi bộ như thường lệ Lòng cứ miên man nghĩ kiếp người Nỗi đau nhân thế còn dằng dặc Sâu hoằn chưa có chút dịu nguôi

Em bám ruộng đồng theo cây lúa Chân phèn dám lội tới kinh đô Tấm áo quê mùa thương đứt ruột Anh nghe trí tưởng cứ mơ hồ

Ốm đau tuổi tác lẽ thường tình Có sinh có tử chuyện phân minh Đời anh mang tiếng người ăn học Đâu sánh lòng em tỏa hương quỳnh

Thuốc nầy chưa biết hiệu nghiệm không

24

Page 25: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Sao như hơi ấm khởi dậy lòng Hạt thuốc hàm ân miền Đất Tổ Nguyện cầu đã vượt biển mênh mông

Tên thuốc lạ tai xứ văn minh Sâu trong tiềm ẩn những nghĩa tình Cầm lên tưởng tượng đang qua rạch Lội giữa đôi bờ kiếp nhân sinh

Nếu được tỉnh hồi vào lúc đó Chống tay gượng sức thể như thường Bốn phương trời đất anh thầm hứa Tự trở quay đầu hướng cố hương

NhàQuê 2008

(Tặng bào muội Trần Thị Nhơn & tế đệ Lê Văn O, Út O, Giồng Trôm Bến Tre)

Tộ Canh Bài Tộ Canh Bài ThuốcThuốc

Cha mẹ nhỏ, ba má ta thân thiết Thôn lân hay bà con xa không biết Nhà hai bên qua lại thiệt... thiệt gần Hai đứa kiếm nhau mấy lần, ngày một

Lâu lắm rồi chưa thăm lại chốn quê 25

Page 26: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Khói tỏa canh rau làm nhớ quá hề Của một bận nồi cơm vừa ghế cạn Nhỏ ló vô lật đật te te về

Trở lại cho tô canh còn dẫn giảiGiọng ra như thầy thuốc ở đâu rồi Ta con chiên thành tâm nghe rao giảng Về rau dền rau ngót rau mồng tơi...

Cũng bao thứ rau ngày xa xưa ấy Cũng lá xanh lá tím đỏ đủ màu Cũng thịt tôm tiêu hành quếch nhuyễn Cũng nóng thổi phù sao khác làm sao

Bởi lần đó nhỏ líu lo cười nói Bởi ngoài cơm chỉ kho quẹt và canh Bởi má bên kia nhỏ ta ngồi cạnh Bởi như rau nhờ đất ấy tươi xanh

Ta nhớ chưa lần ngỏ lời cùng nhỏ Nơi dành cho đó ngự chỗ Thiên Thần Như thầm hẹn giữ hoài hoài thánh thiện Ta rời nơi và từ độ xa xăm

Nghe nói nhỏ lặng buồn không cải chánh Ta và con của nhỏ giống hao hao Nói sao hết nỗi lòng người tiết phụ

26

Page 27: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Vị thuốc tương tư lẩn mớ rau nào

NhàQuê Jan 14, 2007

Trăng XưaTrăng XưaPhía cuối đường kia ửng ánh trăng Lam mờ dãy núi chút mây giăng Đêm xa phố thị tìm yên tĩnh Chợt gặp vàng tơ trải lụa Hằng

Nghiêng nghiêng đổ bóng mấy hàng cây Dịu dịu hương đêm tỏa khắp đây

27

Page 28: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Loáng thoáng lần nào chân bước khẽ Vờ quên gởi lại cả trời mây

Độ ấy giờ đây vẫn ước ao Trăng xưa bất chợt kéo nhau vào Mang theo rộn tiếng cười mầu nhiệm Gởi sóng từng cơn lớp lớp xao

Có lẽ lâu nay ít dịp nhìn Vầng trăng một thuở nhớ như in Đi đâu kịp gói tròn đầy đặn Trọn vẹn trời xưa đủ bóng hình

Sáng quá đêm nay cửa khép hờ Cho từng vệt lụa chảy ngu ngơ Như xưa mướt mượt hôn làn tóc Bức họa về đâu... có kẻ chờ

NhàQuê 2007

Hai Tà Xưa Hai Tà Xưa Nhiều mùa Hạ phượng trôi qua Còn thuơng dĩ vãng đã xa thuở nào

Đứng nhìn cổng khép nao nao Lần qua chỉ kịp thầm chào trường xưa

28

Page 29: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chuyến xe đời mãi dặm đưa Hai tà mới đó Người Xưa mất rồi

Tàn cơn binh lửa ngút trời Tôi đi về phía suốt đời chiêm bao Giật mình trong mấy lớp rào Đêm ru mạch sống tin vào cơ may

Bốn mươi năm có lẽ ngoài Tên quen bỗng hiện tàn phai tưởng là

NhàQuê Aug 2007

Lần Đọc Thư Xưa

Theo lối dẫn lần vào cổ tích Nét đơn sơ tiềm ẩn u hoài Ngôn ngữ mở ra ngàn lối cửa Ngọn gió lành dào dạt hương bay

Từ hồng hoang xuống trần ngơ ngác 29

Page 30: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Giữa đục trong gầy guộc cội nguồn Gót chân xước qua đồi vượt dốc Còn xa kia mấy nẻo bao truông

Giọt nước mắt lăn vào tuổi mộng Mảnh hồn nhiên chìm dưới đáy sâu Đêm thao thức đèn chong leo lét Ngọn tóc giùm che khuất niềm đau

Xuân mấy lượt hình như rất ngắn Ánh trăng mơ còn mãi rong chơi Ngày tiếp nối rủ nhau huyền thoại Vai nghiêng nghiêng nâng gánh vào đời

Có một hôm mưa dầm bỗng tạnh Tia nắng soi ấm đủ vườn riêng Mọi hiện hữu tươi vui hằng ước Ngắm nhành bông trổ nụ muôn miên

NhàQuê 2007

Nhớ Ghé Rong ChơiCó sáng mai ngày như vụt mớiCó vuông sân cây lá mỉm cườiCó má ửng nét gì khang khác

30

Page 31: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Có mờ mờ... nụ... hãy còn tươi

Như con suối đã xa thác đổNhư khúc sông uốn giữa ruộng đồngNhư phù sa đậu chân lúa trỗNhư cánh buồm chấm phá thong dong

Em vẽ tặng cho ta tranh lụaNhững lung linh màu sắc thay lờiTa đem treo vào nơi chỉ cóChỗ không cùng... nhớ ghé rong chơi

NhàQuê

Sau LưngSau LưngLần nhìn từ phía sau lưngDòng sông khô

31

Page 32: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

chảy qua vùng vai nghiêngSóng xao gợn những ưu phiềnLời kinh siêu tụng về tiền kiếp xưaTay dang có đủ vặn vừaÔm vòng hoang phế còn chưa hao gầyChăng là hay quẩn quanh đâyDư hương huyễn hoặc đời nầy luyến lưuHỏi thăm phiến đá trầm tưTên mờ dấu khắc... cát nhừ rã đauChung quanh yên lặng cúi đầu

NhàQuê Sep 29, 2009

Sợi Tóc

Đêm sâu vạt tóc ưu tưNằm nghe trầm tích hồi cư về nguồnNgắn dài đi dọc nỗi buồnTrăm năm thế sự có vuông vắn đầy

32

Page 33: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Săm soi từng sợi guộc gầyMàu thời gian chảy qua đây hững hờSau lưng khéo kết thành thơTương tư còn đọng còn chờ chưa phai

Giữ khư khư cọng tóc dàiCho dù vẫn mượt từ ngày dấu yêu

NhàQuê Oct 15, 2009

Ba năm, ờ ! khoảng ngàn ngày Ta cùng góc nhỏ ngần nầy thân quen Ngổn ngang bụi mốc bỗng nên Xôn xao tiếng gọi êm đềm thơ ru Và ta bước chuyển kể từ Cỏ rêu bén rễ ngôn từ bay bay Đường Xưa nhớ quá lắc lay

33

Page 34: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Dắt về quá khứ theo ai lặng thầm Lời chưa ngỏ đã xa xăm Ta vào gió cát chân trần vết chai Bão giông xé nát hình hài Giã từ chữ nghĩa dặm dài lênh đênh Vàng tay khói thuốc lãng quên Vỗ về giọt đắng lún nền hoang sơ Tình cờ ôi thật tình cờ Chân mây góc biển bất ngờ gặp nhau Kể như trở lại bước đầu Tay không giờ có nhờ đâu bởi vì Gia tài.... gọi gia tài đi Của ta rất nhỏ đáng gì... đã cho Cám ơn...xin gởi vô bờ

NhàQuê Sep 25, 2008

6 Ch6 Chữữ

Đi tìm chữ còn hơi ấmHơ bàn tay mỏi chuyên cầnLót lưng Đông đời kéo tớiTựa đầu lên gối nghĩa nhân

34

Page 35: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đi qua những con phố lạNắng nghiêng chiếc bóng đổ dàiHái chùm nắng buồn còn sótGiữ gìn nơi chẳng tàn phai

Rút trong tiền căn định mệnhVỗ về lý lẽ đời ngườiNgủ yên giấc dài nguồn cộiCuối cùng hạt nuớc về khơi

NhàQuê Dec 02, 2009

Lần Ta …Thanh xuân giong ruổi buồm căngBao la trời biển cầm bằng cuộc vuiThác ghềnh sông rộng trò chơiGian nguy há sợ vào đời dửng dưng

Nhìn quanh rạng rỡ trời hừngThầy trao kiến thức đầy vun nhận phầnXuống đời chẳng chút phân vân

35

Page 36: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Kê vai chung gánh ... chưa lần âu lo

Bỏ sau lưng khoảng buồn xoĐầu thai kiếp khác bên bờ biển xaSoi gương tân cổ nhìn taTừ trong những tận xương da khác gì

Một ngày rất đỗi thần kỳNhư trong ta có điều chi khác thườngBởi như dòng nước đầu nguồnTrong veo mát rượi trào tuôn ngọt ngào

Lần ta với được ước aoLần ta uống chén rượu đào ngà sayLần ta thèm giấc mơ dàiLần ta tìm gặp những ngày đều như...

NhàQuê 18-06-10

1->10 Hai năm thoáng chốc qua mau Ba ngày thiếu vắng thơ đau chữ gầy Bốn câu tứ tuyệt …tuyệt thay Năm cung réo rắc đêm dài mang mang Sáu vần gieo thuở hồng hoang

36

Page 37: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bảy đêm trằn trọc ngổn ngang bời bời Tám vòng suy ngẫm đầy vơi Chín tàng mát rượi bên đời dành cho Mười thương tròn ủm hẹn hò Một lời đã ngỏ … sợi tơ gút rồi

NhàQuê Jun 15, 2009

Gương Mặt Trái Xoan

37

Page 38: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Văn hoa người gọi cây sầu đôngNổng cao tự mọc hay ai trồngHoa nở cuối Hè từng chùm tímRải phấn theo làn ...vào mênh mông

Mảnh đất nhỏ nhoi ngày xưa đóCon cháu thêm nhiều nhà lấn lênTrên cao mì đậu lơ xơ củKhông còn chỗ để ...hình đã quên:

Vào mưa gượng dậy bao cây cỏTên nghe mộc mạc đến làm saoDù mè... cây é ....bông húp mậtĐứng nép bóng xoan ...lá rì rào

Một ngày sách vở và thơ nhạcBông trái "Xù Đâu" bỗng đổi đờiĐi vào hình tượng tên rất mớiGương mặt giai nhân của mọi thời

NhàQuê 18-01-10

38

Page 39: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

** Dưới quê kêu tên cây Xù Đâu,

ngoài Trung và Bắc gọi Cây Sầu Đông

hay Cây Xoan, còn Trái Xoan là

hình tượng chỉ gương mặt đẹp ...

Nhưng các thứ: cây, trái, lá, hoa "Xù Đâu" cũng đều

đắng "tàn nhẫn"

Hàng Rào Bông Bụp

Hoa "Bông Bụp" nở ngày xưa đỏ thẳmBên hàng rào hai đứa lối đi chungTa hái trước nhỏ tưởng giành nên giậnChừng được trao răng khểnh nhoẻn cười mừng

39

Page 40: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Mỗi khi gặp loài hoa ngày thơ ấuTên đơn sơ in dấu đậm trong lòngTrong khoảnh khắc tình hoài hương bỗng gọiMột phương trời quê cũ trải mênh mông

Hớt cá lia thia cứ theo bén gótĐá ăn, không hùn hạp cũng vui lâySai kiếm lăng quăng chạy đi xông xáoPhải ta vua để nhỏ ngự cung Tây

Cũng có thể ven rừng dàn quân đánhNhỏ và ta nổ súng đứa một bênNgày tan trận một người đâu mất biệtMượn hoa nầy ta gởi nhỏ ngủ yên

NhàQuê 2005

Bức Ảnh Trời QuêBức Ảnh Trời QuêVẫn dòng sông đó lâu nay Mây ngang lưu luyến gió lay gợn đùa Sóng tăn khoan nhặt đong đưa Mạn thuyền ngân khúc khơi vừa điệu ru Cụm trôi nương sóng phiêu du Bức tranh cảnh sắc yêu từ bấy lâu

40

Page 41: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Dù cho lang bạt nơi đâu Quê hương lẽ sống nhiệm mầu không phai Từ khi xa tít dặm dài Mỗi trong dấu vết có hai cuộc đời

NhàQuê 21-09-08

Theo Cánh Chim Bay

Có một dòng sông chảy tận đây Trong tôi tưởng nhớ suốt từng ngày Ra đi vẫy biệt lòng đau cắt Gởi lại âm thầm dạ xát xay Xứ lạ luôn dành nguyên góc nhỏ Quê xa vẫn cất trọn tim nầy Nghe ai nhắc đến tên dưng bỗng

41

Page 42: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Muốn được thành chim chớp cánh bay

Bay qua chốn cũ xóm nhà tôi Nén những bâng khuâng cố tưởng hồi Cổ Thụ vươn cao giờ hạ đốn Đình xưa bóng rợp trước đùa chơi Trông theo dáng nhỏ vừa tan học Thấy lại y nguyên đủ khoảng đời Ước được sau cùng nương cánh giạt Lần nhìn trước lúc biệt xa khơi

NhàQuê 2007

Chương Một

Nơi sống gởi ngày dài đông đáĐôi tháng hè nắng lửa cháy daThu gió cuốn lá vàng hỗn loạnXuân chỉ tuần búp nở thành hoa

Trời trong xanh nơi nầy có khácKhông vút cao thăm thẳm như là…Con sông chảy hình hài giận dữ

42

Page 43: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đổ ra khơi biển xẩm ngoài xa

Thức ăn uống chứa toàn kiêng cữTộ canh rau phải đợi tới mùaBỗng vụt nhớ hàng rào trái tímRình phết lên má đỏ đẹp chưa!

Tay quẹt lia mỉm cười không giậnCó ghét lung cũng chẳng làm gìBởi nếu vắng lấy ai mà liếcTới một ngày mất biệt là khi …

Đêm ngủ rừng thường hay nhớ vụngCó biết đâu rồi chút nữa đâyĐạn bắn vãi có phần của nhỏGhim thù chi vào tận tim nầy

Vạc sành vang bài ca yên tịnhSuốt đêm nay chẳng có gì loCôn trùng xanh mạ non báo hiệuGiữa đêm đen chân bước lần mò

May mắn quá giữa vòng tên đạnCả hai xưa tì vết trở vềNgày gặp lại nói cười rất lạTù trả xong đời vẫn não nề

Mỗi bước xa cố hương gần lạiĐứng hiền từ cạnh trái tim ta

43

Page 44: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Vẫn bao dung tấm lòng biển cảÁnh mắt nhìn dịu mát thứ tha

Ánh mắt nói bao nhiêu trìu mếnGiữ vẹn nguyên chẳng chút hao hưMột ngày mới trùng tu vườn cũHoa tình người búp lại, dường như…

Từng nụ nở kết đan muôn sắcTriệu hoa xinh tô điểm quê hươngNgửa trời xanh cười khan thích chíNhẩm bài đầu chương một yêu thương

NhàQuê Apr 15, 2007

Hạ QuaHai tà áo trước nay cô giáoMỗi buổi chuông rung nhắc nhớ vềQuê cũ trường xưa xanh lá thắmCó vài phượng trễ ngắm đê mê

Nơi em nắng Hạ có hoa khôngLoài đỏ màu tim rực rỡ hồngHay chỉ đầy đường biêng biếc tím

44

Page 45: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Lấy gì tưởng nhớ thuở thương mong

Bụi phấn bay bay giờ mất dấuNhững khung lá sách chỉ trong mơChơi vơi dõi mắt lần hò hẹnĐâu đó hình như ...vẫn ... đứng chờ

NhàQuê Aug 29, 2007

Tiếng Suối Reo

Dòng suối xanh trong suối... suối ơi Tiếng reo mềm nhũn trái tim người Dù xa có đến ngàn muôn dặm Nhắm mắt nghe từng hạt nước rơi

Rừng già đá cổ lắng tai nghe Suối hát hoan ca dịu nắng Hè Diễm phúc tình quân trầm suối mát Gối đầu lá trải bóng rợp che

45

Page 46: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hẹn ước kể từ suối chỉ riêng Ngâm nga phiên khúc thật diệu huyền Chờ một đêm trăng lời suối đáp Suối ...Ờ ..từ đó kết hương duyên

Dừng bước chân trần quên phiêu lãng Dấu vết chông gai kéo miệng lành Tiếp nối chuyện dài trong cổ tích Vẽ thành dòng suối ...vẽ thanh âm

NhàQuê

Về ThuVề ThuNgọn gió đầu mùa tạt hắt ngangTrên cao khóm lá điểm hoe vàngHè còn gượng gạo lơ thơ nắngTrang điểm sắc màu Thu bước sang

Nhớ trước đọc thơ Lưu Trọng LưThèm sao được ngắm lá vàng ThuNhìn nai đứng lại bên dòng nướcUống giọt trăng tan ...suối tỏa mù

46

Page 47: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Lắm lúc xuyên qua đoạn đường rừngNai bầy gặm cỏ dáng ung dungBức tranh có thật bình yên lạNgười vật nhìn nhau chẳng ngại ngùng

Hăm mấy mùa Thu vùng Đông BắcBấy lần xúc cảm trước thiên nhiên Thu riêng nay đã tiêu pha hếtCòn chứ ... Trong sâu lẽ diệu huyền

NhàQuê Sep 01, 2009\

Mùa Màu SắcMùa Màu SắcMùa Thu mùa lá em yêu thíchĐã rủ nguyên đàn đáp kín câySáng ra đứng đợi người qua ngắmQuên vịn vào cành chao nghiêng bay

Hỏi em... em thích lá màu nàoDáng hình em chọn phải ra saoAnh xếp chúng thành điều mong ướcỜ ...hiểu như tim nhịp dạt dào

Nhớ đợi đừng đi đâu xa nha

47

Page 48: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Vuông sân mát rượi góc vườn nhàThu về cho dẫu hoa lá rụngCòn nụ búp tình nở thiết tha

Chùm nắng ban mai ấm dịu dàngThích không anh tặng ...lấy điểm trangLong lanh ngọc biếc nơi hò hẹnNhớ nhé đứng chờ nhớ nhớ sang

Anh sẽ đưa em đi xem láNgười xưa bút tả thiếu... thiếu nhiềuVẽ lên chiếc áo màu tình tứMùa của bắt đầu... của dấu yêu

NhàQuê 21-09-2009

Thu Và TrăngThu Và TrăngMỗi ngày buổi sáng thêm se lạnhLá úa buồn hiu tản mạn bayChim nhỏ ngoài khung đâu mất biệtThèm nghe tiếng hót ửng ban mai

Rả rích ... xua lùi nắng chói changTriên hồ chim chóc hợp từng đàn

48

Page 49: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đợi đêm tĩnh mịch cùng di trúTay vẫy bao lần chúc thuận an

Muôn thuở mùa Thu đẹp dáng riêngNửa sầu nửa mộng đứng vai nghiêngGánh vầng trăng mõn lòng phong kínChưa hé ngàn năm một nỗi niềm

NhàQuê Sep 30, 2009

Hoa Và KiểngLão chơi kiểng săm soi từng gốcCây kỳ hình chỉ giống mình riêngTuổi già vui có thế nên siêngThích ở chỗ vườn nầy chỉ một

Phục lão ta có mắt biết nhìnTừ hoang sơ đem về cặm cụiĐam mê rồi khi nào đánh đổiNhững thứ kia lớp lớp đại trà

49

Page 50: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Kể từ hôm viếng vườn của LãoBông ta trồng chờ nở hoa thơmCũng bắt chước trái mùa khác thángQuý chỉ cần một nụ độc đơn.

Đúng phải vậy đêm nay hoa nởĐợi cung nghinh chờ thánh giáng trầnNgày trước mặt sẽ cười rạng rỡBừng cánh xinh hương dịu lâng lâng

NhàQuê July 24, 2008

Hương Sứ Trong Sân

Có một lần về ngồi ngưỡng cửa Nghe hương bông sứ thoáng trong đêm Trân trọng cám ơn Người còn nhớ Giữ cho ta từng phiến êm đềm

Cây bông sứ chưa lần dĩ vãng Gặp tình cờ trên lối đi qua Giữa thành thị mọc mời đồng nội Gởi phấn thơm theo gió mượt mà

50

Page 51: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Xin tạ ơn cuối cùng được gặp Dòng sông quê gột lại cuộc đời Lòng rộn rã đầu ngày bỗng mới Phía sau lưng giọng lụa ai cười

NhàQuê

Vũng Mù Sương

Mỗi khi cơn mưa bụi Lất phất bay ngang qua Hình như trong từng hạt Có dáng ngày đã xa

Bước chân đều nhịp chậm Trái sao còn bay bay Gió có vờn như thuở Hai tay với vươn dài

Mưa xưa trong trí tưởng Mưa nay lặng lẽ chờ Không là ngày cổ tích Hạt nước lăn thành thơ

51

Page 52: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cây me già mất dấu Chiếc lá nhỏ vẫn còn Vẽ nét vào khung nhớ Mùa qua mùa xanh non

Một ngày kia tiền kiếp Chờ cửa dưới hàng hiên Giọng nào nghe cũng lạc Bao năm và nỗi niềm

NhàQuê

VuôngVuông SânSân

Lại nữa đêm Hè thơm nguyệt quới Từng đàn bông trắng đậu kín cây Nhớ nhé đừng vội gì ngủ sớm Ở lại mà nghe hương bay bay

Bài thơ ban sáng đọc hửng đông Cười tươi như thể đóa nhung hồng Ai tẩm thêm vào hương buổi tối Biết rồi ... có phải vậy hay không

52

Page 53: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Còn cây bông sứ chắc thêm cao Mấy nhánh ngang ngang sắp sỉ rào Bữa bữa thăm chừng hoa có nhú Vườn vui trở giấc… lá xôn xao

NhàQuê 02-06-09

Điều Đơn GiảnCầm giấy cho về trời xế bóng Theo đường Sơn Phú lên Bến Tre Một mạch cắm đầu đi như chạy Mấy chục năm rồi nghĩ còn ghê

Rờn rợn sau lưng sợ tiếng kêu Cây bàng xòe lá đứng buồn hiu Hiểu kẻ đi ngang rồi đây sẽ Ngựa trâu một kiếp khổ còn nhiều

Nhớ rõ một lần đi vác mía 53

Page 54: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chủ cho một bữa ngon làm sao Tép rang cơm trắng mơ chưa thấy Cao lương mỹ vị có hơn nào !?

Bao năm biệt xứ vẫn thèm thuồng Đọt luộc tập tàng chấm chao tương Rau diệu canh dền chan lúp lúp Mỗi lần nghe nhắc chuyện quê hương

Thời khổ nhiều nơi lếch thếch qua Giờ đây mương ruộng đã lên nhà Đồng chua nước mặn nay phố chợ Không biết nên mừng hay xót xa

Bằng cả lòng thành cầu đơn giản Quê hương nghèo khổ được chuyển mình Mở cửa đón ngày người thanh thản Đêm nằm thẳng giấc tới bình minh

NhàQuê Sep 17, 2008

54

Page 55: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Góc Hành Lang

Chiều ghé lại cà phê Starbucks Ngồi góc quen nhìn ngắm dòng người Cháu nội soạn mấy tờ homeworks Bày ra bàn vẽ vẽ bôi bôi

Một dòng kẻ qua ba thế hệ Cuộc tang thương đưa đẩy mệt nhoài Tiếng mẹ đẻ cháu giờ ú ớ Ta lão già rước trẻ làm vui

Học trò nhỏ ngày xưa ông đã Cũng viết chì bút mực cục gôm

55

Page 56: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bìa vở cuốn… xòe tay thầy khẻ Mực nâu xanh đốm áo bị đòn

Nhịn tiền bánh mua tờ giấy chặm Gắng giữ cho chữ đẹp đừng nhòe Sợ xấu quá thầy phê ít điểm Nắn nót nhờ … ngòi viết lá tre

Nói cho mấy thể nào tưởng nổi Học trò xưa thiếu thốn đủ điều Nắm cơm vắt giữa hai buổi học Qua khoảng đồng đường xá vắng hiu

Niềm vui mới bây giờ con cháu Tiếp thay ta nối giấc mơ xưa Hớp cà phê sáng ngời trí nghĩ Có già nua đâu đã dư thừa

NhàQuê 2008

Mùa Học Mới

56

Page 57: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nước Mỹ tuần sau vào mùa học Đường cày thẳng tấp ruộng thênh thang Hạt giống mầm ươm chờ gieo xuống Đó đây cười nói những rộn ràng

Mầu mỡ biết bao vùng đất mới Bén rễ vươn nhanh đến không ngờ Cây non nguồn gốc từ nhược tiểu Lá cành xanh mướt dưới trời mơ

Khai hoang công khó ba Thế Kỷ Năm giống nay trồng xen lẫn nhau Khoe sắc Nâu Vàng Đen Trắng Đỏ Trổ hoa xinh xắn biết là bao

Chiều nay chỗ cũ ngồi góc quán Nghĩ về thế hệ hướng tương lai Ngẩng cao kiêu hãnh nhìn phía trước Vững tin rồi sẽ tiến bước dài

Quê xưa hồng thủy vườn tan tác Người người vất vưởng tìm miếng ăn Lớp mới cây non èo uột mọc Đứng lên nương gió uốn cong oằn

Thương cho trí tuệ biết là bao Xoáy mòn tàn lụn khác chi nào Tài nguyên phí phạm…phân vơ vét

57

Page 58: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tuổi trẻ còn gì để dành sau

Bàn bên ríu rít ba cô gái Đến từ nhiều chỗ xa rất xa Họ kết thân nhau trên đất học Xin chào cầu chúc đẹp mộng hoa

Cám ơn xứ Mỹ cứ đến mùa Đem nguồn hứng cảm tiếng chuông khua Ngân vang thức dậy từ sâu thẳm Ký ức về ngày tưởng đã xưa

NhàQuê 23.08.09

Mộng Và Thực

Có lẽ ta già từ lâu lắm Bởi yêu cốt cách của người xưa Mở mắt ban mai đầy nắng mới Khề khà rượu lạt những hôm mưa

Có ao nuôi cá vườn vừa đủ Thả rong đâu đó mấy bầy gà

58

Page 59: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ai nài hỏi mấy không hề bán Bạn tới thăm chơi có gọi là

Mướt mượt chung quanh giậu tươi xanh Dây leo bông tím cánh mong manh Gió thoảng lung linh đàn bướm lượn Bốn mùa cảnh sắc bốn mùa tranh

Cách không xa lắm phía sân sau Rau diếp ngò hành chen chúc nhau Bạc hà ớt sả cây lá quế Nồi canh chín tới tỏa ngạt ngào

Bốn góc ta trồng cây bông sứ Đêm đêm hương thoảng nhớ đường xưa Một mai cuối hết vùi đâu đó Còn thấy mùi thơm thuở đứng chờ

Lâu lâu ta cũng đi xuống chợ Tréo ngoảy đợi đem tô cháo lòng Rủng rỉnh "má mầy" cho dằn túi Bạn bè hú hí quán vui đông

Nếu có đứa nào đi trước ta Sá gì đây đó quảng đường xa Nhang trầm quyện khói quanh di ảnh Còn mất nhìn nhau chẳng khác là

59

Page 60: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Lẽ ra đơn giản chớ nào mơ Tạo hóa định xong một ván cờ Dù nay ta được nhiều hơn ước Vẫn cảm trong lòng kẻ bơ vơ

NhàQuê Sep 09, 2008

Áo ChoàngCơm hẩm nằm mơ đang yến tiệcCho đời bớt khổ tiếp hành trìnhĐọc áng “Hàn Nho Phong Vị Phú”Tự vỗ về rồi sẽ bình minh

Bao khổ ải qua truông trót lọtSố phận người vui nhận không thanLượm vụn đời đan thành chuổi ngọcNhững mượn vay …tạo dáng huy hoàng

60

Page 61: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cậu bé mồ côi hồi rất nhỏNhà đông con Má gánh tảo tầnĐàn em dại lơ vơ vài chữGiữa thị thành thử hỏi ai thân

Ba má cho hình hài lành lặnTrời tặng ban trí não bình thườngHành trang đó đi qua thác lũGiông bão dập dồn tưởng đã bương

Lỡ choàng áo văn nhân thi sĩLỡ leo thang cũng ráng vẽ vờiThấy trái mắt hiền gì cũng phảiTưởng tượng mình chiến tướng cho vui

NhàQuê May04, 2009

Nhìn Tàu Rời Bến Viễn Du

Ta đứng trên bờ chiều chúa nhật Con tàu tách bến đến dửng dưng Những sắp đi qua muôn hải lý Trời mây và biển vẫn điệp trùng

Biển rộng có lần đã vượt qua Hải âu đôi lúc lượn la đà Giữa khoảng chơi vơi... chim bạn thiết Bao năm hình ảnh chẳng phai nhòa

61

Page 62: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nếu còn trở lại biển xa xăm Vốc lên một bụm nước xanh chàm Săm soi trong đó từng hạt nhỏ Coi có bóng hình bạn biệt tăm

Mỗi lần nhìn chuyến tàu nhả khói Còi vang bẻ gãy sóng bạc đầu Ta hay quanh nghĩ về đi đến Từng đoạn qua rồi bến tới đâu

NhàQuê 2008

Sắp Ngửa Bàn Tay Nói Gì

Một ngày phố thị nằm tơ tưởngVệt nắng hai màu đến lại điChuyến xe đưa tiễn hờ cửa khépSấp ngửa bàn tay biết nói gì

Vé đã riêng phần làm sao hẹnHy vọng gặp nhau ga cuối cùngHành lý mang theo Người gói hộ

62

Page 63: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Trọn niềm tin tưởng nhẹ thong dong

Nếu khoảng đường còn hoa không nởGió lạ cuối mùa... hay tại chiHình như còn chút gì lưu luyếnSấp ngửa bàn tay biết nói gì

NhàQuê June 09, 2008

Hai Đoạn XuânTháng Giêng còn chút giao thoa Tròn vo bốn bữa vặn vừa năm sang Hồng đơn vuông chữ rực vàng Cung nghinh Xuân mới đường hoàng lên ngôi

Bao năm bao Tết quê người Chuông reo thông lệ gởi lời chúc Xuân Chậu hoa lủng lẳng thiệp mừng Vàng ươm bông cúc tưởng chừng chưa xa

Bài thơ lòng trải làm quà Gởi về bên ấy quê nhà cố hương

63

Page 64: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Rằng từ muôn dặm tha phương Cứ Xuân hồn lại lên đường về quê

Niềm vui rạo rực tràn trề Con sông bến nước chưa hề phôi pha Biển đời vùi dập phong ba Nhưng lòng nguyên vẹn bao la nghĩa tình

Nơi nào cũng dấu chân in Góc sân trường cũ xinh xinh mộng đầu Lặng thầm dệt khúc tơ sầu Hát ru Người mãi ngàn sau còn hồng

Nơi nào cũng gót phiêu bồng Khi gieo hạt ghét lúc trồng cây thương Dừng chân chính giữa đoạn trường Nỗi đau ta thấu...dễ thường ai hay

Ở đây chẳng có heo may Xuân về khắc khoải những ngày giá băng Trông mây rồi lại ngóng trăng Nghe xôn xao phố biết rằng... đã Xuân...

NhàQuê ,... Jan 28, 2009

64

Page 65: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bốn MùaLiên tiếp giăng mưa... chào tháng MườiĐón mùa lá tím lá vàng rơiMấy lần Thu trước đi tìm kiếmGhi nét mơ đan góp với đời

Bốn mùa khác biệt nối vòng xoayMỗi một lần thay cảnh sắc thayTháng Hạ nóng ran...màu xanh phủChim chóc từ Nam đến từng bầy

Tuyết chưa tan hết lúc đầu XuânTận giữa tháng Tư cỏ xanh dần

65

Page 66: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Muôn hồng ngàn tía tranh búp nụMở cửa hương lùa hồn nhẹ lâng

Mỗi tối trước khi vào giấc ngủRáng nghe tin tức sáng ngày maiBão bốn năm inch...ờ cũng đượcMùa Đông vắng tuyết...thiếu… gì đây!?

Nóng lạnh phương nầy khác quê xaBên đời tất bật lẫn phồn hoaCõi tạm thân yên lòng khoắc khoải:!?Mưa nắng quê xưa có thuận hòa

NhàQuê 29-09-08

Cận TếtGần Tết giong ra ngoài chợ kiếmThứ gì chút chút với người taHổng lẽ cứ ngồi lì gõ gõBài vở mừng Xuân rượt đuổi nà

Bánh mứt Việt Tàu bày la liệtCầm lên coi... ngắm nghía một hồiChê bỏ xuống... mò qua thứ khácSăm soi mãn nhãn rồi cũng thôi

Người mua sắm nhìn qua lẳm bẳm66

Page 67: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Có biết chăng ăn uống kiêng khemHọ tưởng đâu thấy hàng Trung QuốcYêu nước non nên Lão cóc thèm

Không phải giá cao hay vị kémĐịnh rồi dằn túi những tờ xanhBởi trực nhớ lát đây tới cữNốc mấy viên ực nước no cành

Nghĩ tới đó không mua mấy loạiBảng nêu tên nhiều béo lắm đườngMọi ngon ngọt thôi dành người khácQuay trở về lo việc văn chương

Cặp XO còn nguyên trong tủTết năm nay quà cáp xin ngưngVụ rượu bánh thêm làm ngứa mắtChán "cù cưa" rút nút không chừng

Mở Email đọc thơ bè bạnCũng như mình thông lệ mừng nhauCảm ấp áp cuối đời viễn xứNhư đang nâng ly rượu bọt trào

NhàQuê 2008

67

Page 68: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chờ Giao ThừaChiều nay mới thỉnh hai chai rượuĐợi tối giao thừa lếu láo chơiVô mấy ly đầu còn tỉnh táoTứ phương bất kể nhớ là mời

Trước khi ngã gục lầm bầm đếmỦa, có lần nào ta mời taNếu chửa thì đây cho đủ cặpRuột rà thân thiết tuốt trời xa

Đài báo suốt đêm nay tuyết đổRạng ngày cao tới cả chục inchNăm nào Tết cũng run cầm cập

68

Page 69: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Thiên hạ ngứa chân xúm xập xình

Còn một mình ngồi gù gật nghĩLo toan đã vẹn ở bên nhàNgười người vui vẻ mừng xuân mớiQuẳng gánh, thăng trầm dẹp bỏ qua

Xương da xích đạo vùi trong tuyếtChực rã nơi xa vọng hướng vềNắm đất quê hương theo khắp cõiLấy ra nhìn lại điếng hồn tê

Một gói buộc ràng hình chữ SMở rồi người, đất cứ nhìn nhauMai nầy tro sẽ hòa cùng vớiTrầm xuống biển khơi trọn ước cầu

Nốc cốc rượu Tây mừng Tết NamNghe từng khóe góc nhói bao nămNhớ ly vừa kháp còn âm ấmCụng cụp, trót khà, nóng nóng râm

Có kẻ lưu linh trôi thất lạcBuồn tênh Tết mãi xứ người taKhôn nguôi tự dỗ ngăn dòng lệPhú Lễ một chung cũng đủ là !

NhàQuê Feb 17, 2007

69

Page 70: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

CanhCanh Rau Rau NhúcNhúc

Như gặp người quen trên xứ lạDáng mảnh mai khép nép dễ thươngVốn nhà quê cơm canh giản dịXa quê hương thèm những tầm thường

Ráng bấm bụng nhìn con số nhảyChỉ giá tiền... chảy máu**... phải đâuLặt chăm chỉ non già trối kệXứ lạnh căm... rau nhúc... dễ dầu

70

Page 71: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nơi quê xưa ruộng giồng ven biểnNhiều món vườn lặn lội bò lanLắm mùi vị lần đầu thấy lạDần dần quen "thân thích họ hàng"

Cơm gạo mới khói bay nghi ngútNghe lừng thơm hương vị tiêu hànhCá kèo kho nâu nâu sền sệtThêm gì bằng rau nhúc món canh

NhàQuê Jan 29, 2010

** Tiếng nhà quê là mắc đến chảy máu con mắt. US$12.oo/Lbs lúc mới, nay còn US$8.oo/Lbs mà thôi !

Lời Bông Lời Bông SứSứ

Bông sứ hương thơm tỏa ngát sânLời thay gởi đến thật ân cầnRu êm ngủ giấc tròn đầy đặnVà mộng mơ nào cũng ngát xanh

Hoa sứ có nồng hơn nguyệt quới71

Page 72: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nhưng hai chuyên chở những tư riêngDịu dàng màu trắng như e ấpTha thiết lồng trong nét dịu hiền

Có phải gầy bông lúc hiểu raMột thời nào đó thật là xaNgẫu nhiên ngang dưới đêm hoa nởGiờ nhắc đến tên vụt nhớ nhà

Bao giờ có tưới cây hoa nhớHạt nước long lanh tắm mát cànhCòn sót mùi thơm xin hãy góiCất vào dưới gối …gối trăng thanh

NhàQuê

Nhẹ ThênhNhẹ ThênhGió phất nhẹ lung lay làn tuyếtLiên tưởng mùa gòn trắng bay bayNhững trái khô còn chờ đủ lứaNắng lên cao trong vắt một ngày

Đêm nằm mơ thấy mình chim cá

72

Page 73: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Quạt cánh tay bơi giữa không trungCầu vắt ngang nước ngầu chảy xiếtCả hai bên xe cộ đều ngừng

Có mấy đoạn chân trần chạy bộKhoảng là xa chưa mệt chút nàoHai chiều đường từ quê ra tỉnhDường thoi đưa sao dễ làm sao

Bỗng thấy mình từ xa về lạiQuê hương xưa lạ đến không ngờHỏi đây đó không ai chỉ lốiNhững khó khăn đầy dẫy chực chờ

Cuối ngõ cụt hồ gần tuyệt vọngNhư có ai xô té từ caoNgã hụt hẫng giật mình thức giấcNhẹ bông gòn ra khỏi chiêm bao

NhàQuê Feb 16, 2009

Phiên Khúc Bình ThườngPhiên Khúc Bình Thường ( Thơ xuôi 7 chữ )

vẫn xuôi chảy dòng sông căn mệnh trôi êm ru ra cửa biển buồn chỗ nước giao thường hay xốc xoáy vững một lòng đâu đã tay

73

Page 74: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

buông....chiếc thuyền thơ giong buồm nhẹ hễu có đi qua bao mấy chân trời tay phủi hết gởi làn nước cũ giũ thăng trầm danh lợi đầy vơi...nếu có gặp vàng màu hạt cát giữa vô cùng nơi đã đầu thai bởi gói ghém cột ràng nhân ảnh có thế nào đừng vội tàn phai…. đông đổ xuống xương kêu răng rắc những vui buồn gói lại đi xa tai văng vẳng lời tình tiễn biệt vẫn no tròn một giấc mơ hoa…đêm ba mươi trăng ngà lại hé bởi vì riêng năm tháng còn hoài cành thinh lặng lộc chồi xanh biếc chung rượu mời uống cạn chờ say…đọc khe khẻ lời kinh buổi sáng nghe bình yên rộng mở nhân từ mắt mù sương lăn thành giọt hạnh gặp được rồi dấp

74

Page 75: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

dáng cổ thư… nhớ cúi xuống nhặt lên viên sỏi đã âm thầm trung thực chứng nhân giữa trời đất tượng hình tích tụ sẽ lời thay rằng có một lần…

NhàQuê Dec 16, 2008

Từ Chuyến Khởi Hành

Cứ dặn lòng coi đây đời thu hẹpCó gập ghềnh mô mấp có chông chênhCó cao nhân luôn khuôn vàng thước ngọcCó tiện bần đạp giẫm mọi trườn lên

Cảm ơn Miếu Đền truyền trao nghị lựcNếu ... thì ... bẫy sập nghiền nát tàn hơiNẻo gian nan vách nghiêng nước xoáyNhiệm mầu kia sáng giới giữa chơi vơi

Những mong đợi gió yên con sóng lặngHết âu lo nhân thế chuyện đời thườngPhong kín hết gởi chuyến tàu dĩ vãng

75

Page 76: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Giữ lại thôi bông hoa ngát yêu thương

NhàQuê Aug 12, 2007

Tưởng ĐâuNgười đi chưa kịp lời ai điếuTrọn nghĩa chung cùng mấy năm quaSáng sớm đầu hôm tình bầu bạnĐâu ngờ bất chợt buổi ly xa

Thương Người trọn vẹn thể yêu quêTừ đến với nhau khắng khít kềĐược dạy bao điều… bao cửa mởHàm ân… gột rửa bớt u mê

Đường sắp ta đi sẽ ngắn dầnAi vui tống cựu tiếp nghinh tânChắt chiu góc nhỏ ..ta hoài niệmGiữa cõi bao la đã có lần

76

Page 77: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Người ngã xuống rồi không thể aiGần xa tâm huyết hiện còn vàiMiệt mài ngán ngẩm …từ nay lánhVỏ ốc thu mình…thoảng nguôi ngoai

NhàQuê Apr 12, 2009

Tình Ta

Ta ru ngào ngạt Tình ngàTình ru Ta lúc đời sa biển sầuTa -Tình dệt giấc mơ sâuTình-Ta ước hẹn mai sau và nầyTa-Tình đưa nắm bàn tayTình-Ta rượu ấm men gầy niềm tinTa-Tình như chính thương mìnhTình-Ta tha thứ dù nghìn lần hưTa-Tình lấy lẽ nhân từTình-Ta mở cửa rất ư tình cờTa-Tình vun vén thành thơTình đưa Ta cập bến bờ những sau

NhàQuê

77

Page 78: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bàn Chân Leo Dốc

Ngó xuống bàn chân cùng ta leo dốc Mười ngón mệt nhoài đá sỏi lao xao Hành lý vai mang ngày thêm bận bịu Đường ngắn ngắn dần bước chậm bước mau

Thương quá bàn chân cùng ta leo dốc Cuối đỉnh thăng trầm nhìn lại trăm năm Rừng mơ trên đường chưa bao giờ trái Vách núi chập chùng vô cảm giăng giăng

Hỏi khi bàn chân cùng ta leo dốc Biết có sờn lòng cát bổng nắng chang Qua nẻo gian nan gập ghình hiểm trở Chia vấp đau chung chia những phũ phàng

Theo dấu bàn chân cùng ta leo dốc Đi từ biển mặn qua thửa ruộng phèn

78

Page 79: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Rơm mục chờ tan ngoi lên chiếc nấm Bày giữa thị thành qua lại đua chen

Khắp chốn bàn chân cùng ta leo dốc Chót vót lâu đài yêu dấu phôi pha Trả nợ trần ai xa xôi mắc võng Hớp vốc nước bùn tay khỏa qua loa

Đau xiết bàn chân cùng ta leo dốc Ngồi nghỉ bên đường ta lại nhìn ta Nắng tắt ngoài kia còn xa bao nữa Gối đầu lên ụ tiễn giấc mơ qua

NhàQuê 2007

79

Page 80: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Những Người Bạn Màu Vỏ Và

Ngày từ quê lên tỉnh thành trọ họcHành trang đựng trong cái bọc gọi cái bồngSợi dây vải rút ngang túm miệngVác lên vai trông rất ngôngNhư sau nầy đi lảnh quân trangNgày đầu đời làm línhTrong ấy xếp gọn gàngNgoài mấy bộ áo quần thay đổiCó cái mền vải ta thủ công may dầy hai lớpTuổi lớn xắp xỉ tôiCó từ thời Má còn dệt cửiSợi chỉ phải năm lần bảy lượt Mới chui được qua go dập và con thoiSợi chỉ manh áo cái mền đều quê như tôiNgày nay trên cõi trần nầy còn tôi trơ trọiChúng xong phận sự lâu rồiCác bạn cùng tôi lên đường ngày ấy Các bạn màu vỏ dà của tôi ơi!

NhàQuê 2006

80

Page 81: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

13-63

Mười ba tuổi tôi đi vô thành phốGiẫm chân trần cất guốc sợ mòn mauĐêm mưa trùm mền vải nâu lén khócNhớ nhà gì đâu!

Lũ ễnh ương uềnh oang từ chập tốiChúng vừa ngừng ếch nhái tiếp gọi nhauGiống mấy con, chị bị rầy đem thảTrên nổng giếng lau.

Cái giếng dốc gánh tưới vườn trợt téTrầu lá vàng cười vẫy gió lay layCó hơn chục đôi chị em xúm nạnh Nọc cây chùm ngây.

Giờ nơi đây nhiều cơn mưa mờ mịtKhông trẻ con trần kêu réo rượt nhauKhông côn trùng đêm đêm cùng hòa nhạcĐể nhớ ngày nào

Xin viết vài dòng hoài niệm

81

Page 82: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê Oct 17, 2006

64

Nâng ly nước trong đánh ực Kèm đôi viên thuốc mỗi ngàyTheo dòng trôi qua khỏi cổMừng ta sinh nhật hôm nay

Năm rồi đập bồn đập bátCứ hai đứa một nguyên chaiSức lượng còn leo đỉnh núiQuanh co đường ngắn nẻo dài

Mới qua mười hai tháng chẳnXuống triền đổ dốc như bayĐi mau rên than khó thởĐêm nằm bải hoải chân tay

Đúng ngày hiện lên chớp báoCám ơn mi nhắc, biết rồiTừng nấc kim dài kim ngắn

82

Page 83: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Thời gian cứ lặng lẽ trôi

Tử vi kỳ nầy hết nghiệmThầy thuốc ráng kéo số trờiHai bên ghịt nhừ thân thểChỉ mình ta biết ta thôi

Xưa ước bấy nhiêu quá đủGiờ còn đòi hỏi gì hơnCuối đường xe ngừng đỗ bếnTay không thong thả xuống đường

  NhàQuê Aug 18, 2007

83

Page 84: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

65Buổi sớm mai thức dậyVẫn những chuyện hằng ngàyXong xuôi ngồi trước máyCám ơn nhiều, cho hay !

Ờ! giờ ta sáu lămQua lụng được mấy nămĐường dài chưa toại hếtLòng trần ai cũng tham!

Nếu chút nữa ngưng ngangHình vuông chưa vẽ đủVòng tròn đang lưng chừngXuống hàng cho đáp số

Biết rõ còn phong độSáng leo dốc vài câyHoa lạ nở đầu ngàyDừng chân ghi vào máy

84

Page 85: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Người phu dọn công viên Già hơn ta mấy tuổiChào nhau nụ cười hiềnChúc một ngày tươi đẹp

Con bé nhỏ hơn nhiềuChạy đều ngoài hai dặmTóc cột phất phơ layHát thầm theo điệu nhạc

Trên trời cao bát ngátKhông gợn chút mây giăngSuốt tuần nầy nắng ráoThu đang bước tới dần

Trang quê hương góp sứcMọi việc tạm bình thườngCùng chung lòng gìn giữĐất mẹ ngày ngát hương

Mừng sinh nhật sáu lămTự thấy mình còn đượcXin trả lời chúc thămCám ơn nhiều lắm lắm !!!

NhàQuê Aug 18, 2008

85

Page 86: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

66Mở cửa đón ngày bừng nắng lạNgỡ ngàng có thể thế nầy ưDù sáng hôm qua còn leo dốcHai lần dừng nghỉ sức mệt đừ

Ừ nhỉ tính ra chuyện bình thườngBên kia bờ biển Thái Bình DươngBạn bè trang lứa ngày xưa cũKhú đế hơn ta ... nghĩ càng thương

Thời làm công chức thường lo lắngĐóng "Quỹ Văn Giai" ngõ hầu giàCháu con tứ tán... còn chút đỉnhLây lất kiếp người gắng gượng qua

Một ngày hồng thủy sạch tay trơnPhận thân xô đẩy đến cuối đườngMay ta xứ lạ còn hưu tríVất vưởng bạn bè chốn cố hương

Tháng Tám nầy đây tròn sáu sáuVới ta như thế đã ân trànTrên cao ưu ái lần ban tặng

86

Page 87: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Giữa cõi nhân sinh được nhận phần

Cảm ơn tất cả những gần xaTrải suốt đời nầy đã giúp taNhận diện chính mình cùng kiếp sốngXin khắc thâm sâu chẳng nhạt nhòa

NhàQuê Aug-2009

87

Page 88: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nhìn Lại Khoảng Đường Qua

(Cảm Nghĩ Sau Lần Sinh Nhật) Bước qua tuổi mới được đôi ngàyDọc suốt đường đi những đổi thayThoái vị ngôi vua triều đại mãnKhởi đầu chánh phủ kiểu Âu TâyKiếm cung một thuở đâu lường trướcSách vở khi không mất ghế thầyLồng lộng đất trời chân vướng xích Sang trang sử khác... khác vòng quay

Thế kỷ hai mươi phần hậu bánBao nhiêu chuyện lạ đến long trờiQuyền uy thấy đó rồi mất đóCủa cải ngút ngàn bỗng chốc trôiDựng khởi đời sau trên đất lạƯơm gầy lớp mới tận xa xôiĐời người chứng kiến nào đâu dễTạo hóa an bài ...phải thế thôi !

88

Page 89: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nhà bên máy hát tuồng San HậuĐám trẻ ngồi nghe đến thuộc làuHát Bội năm nào tuồng vẫn vậyCải Lương thời đó tận xa đâuLên xe dâu biển ngàn cay đắngXuống bến tang thương vạn nát nhầuNgoảnh lại hỏi mình sao sống sótXin lần quỳ xuống tạ ơn sâu

NhàQuê Aug 31, 2009

89

Page 90: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ơ Mắm

Đậu rồng ra trái mùa vào chướngHương mắm đồng kho bay khắp hèLặt hết ao, vườn rau mướt mượtVàng xanh đỏ tím...đượm tình quê

Bên nầy mấy bận bày làm thửĐầy đủ còn hơn lúc ở nhàCà tím thịt phai cân cá nạcMới vài ba đũa đã buông ra

Má nhắn về thăm Má nhớ conThực ra thạp mắm mới vừa ngonMá kêu biết tánh hay thèm vặt"Mình nó nửa ơ dễ có còn!"

Giờ con dâu thứ, gốc Cà MauMỗi dịp xuống thăm dẫu thế nàoCũng bếp sân sau đun bún mắm.: "Cha đừng ăn tiệm hổng ngon đâu!"

Lúa trỗ đòng đòng bông súng nởCàng cua, rau chốc, ngọn khoai langGiàn nhạc sẳn sàng chờ hợp tấu

90

Page 91: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Mới đó mà nay đã ngút ngàn!

NhàQuê Sep 01, 2008

Quê Hương Một Gói Tình Cờ

Hôm qua đi vô chợ ViệtBán buôn đủ thứ ê hềRau tươi cá tôm đủ thứĐồ nêm mắm muối phủ phê

Vừa định ra về chợt thấyMột người trông vẻ rất quenLướt qua nhau hơn mươi bướcÀ nhớ rồi , quay lại liền

Phải chị Ba Tri không vậyỦa ... gặp đâu chưa nhớ raSợ nhắc tên riêng thêm rốiTôi con của ... nói tên Ba

Cùng quê nhận nhau thiệt dễChị Bãi Ngao.. tôi Giồng BôngHai ấp của làng ven biểnAi xa cũng nhớ ngập lòng

91

Page 92: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hỏi huyên thuyên bao nhiêu chuyệnTừng người xiêu lạc nơi đâuMấy phút đứng bên kể lể" Quê Hương Mở Gói” rưng sầu

NhàQuê June 2007

92

Page 93: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tờ Giấy Xếp

Vở học trò cuối năm còn trắngĐem viết thư gấp xếp thẳng ngayHình chữ nhựt gói giùm ý diễnDúi vào tay… rồi ngóng từng ngày

Người ngỏ ý ta kêu bằng CậuChòm xóm thôi …hình chẳng họ hàngTuổi trạc cỡ quê nghèo ít họcThôi đành nhờ… từ đó ơn mang

Trước khi xếp đọc qua một lượtNgười “đứng đơn” đắc ý gật đầu“Ông Mai Giấy” lòng vui tở mở Và đợi chờ chưa phải là lâu

Cô Xóm Gảnh sau nầy kêu MợGhé nhà thăm bẽn lẽn thập thòCậy đọc giúp lá thơ vừa nhậnThư trả lời nhờ một ta lo

Ba bốn lượt “Ông Mai” hết việcHọ hẹn riêng… ta trở lên thành

93

Page 94: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Năm học mới…tin quê bỗng nhắnMời về ăn đám cưới …(ta)…cười lăn

Cậu Mợ giờ con đàn cháu đốngMấy chục năm... đạn thiệt... bom bừaCây hạnh phúc… góp phần ngày đóĐã um tùm kín mảnh đất xưa

Gần đây thôi bên nhà nhắn hỏi“Ở bển Thằng Hùng mạnh giỏi hông?”Đêm ta nằm phim xưa chiếu lạiHình dung giờ tóc trổ màu bông

NhàQuê Dec 11, 2008

94

Page 95: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

KKểể TTừừ

(Gởi Thu Râu)

Nó nhắn ráng về chơi nhe mậyRụng hết rồi còn lại mấy ngoeÔng Cả giờ không dùng một giọtChỉ tao cầm cự với mầy hè

Đọc thư xong muốn rơi nước mắtMới đó mà đã mấy chục nămNhớ buổi chia tay quanh lơ láoNay thiệt rồi xa biệt mù tăm

Đứa út giờ sắp thành gia thấtChưa thấy hình, thấy mặt lần nàoHy vọng sui gia thôi đành lỗiĐâu còn gì để hứa lần sau

Mỗi khi dịp đó đây dự cướiNghi lễ làm tao vụt nhớ vềLần hai đứa áo dài che lộngNơi nầy sao giống được bên quê

95

Page 96: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cau đông lạnh vỏ màu dưa cảiTrầu lươn xanh mấy xấp kín mâmKhác xa lắc cau dầy Lương Phú**Trầu nhà tao vàng hực tơ tằm

Ngày bốn cữ uống tiêm đủ kiểuTới bữa ăn lếu láo cho quaNhưng nhất định chừng nào gặp lạiHứa với mầy lần chót thả ga !

NhàQuê Apr 14, 2008

** Lương Phú: nơi quê bạn tôi, trồng nhiều cau nhất Bến Tre

96

Page 97: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tên Và Vận Người

(Cảm tác sau khi đọc thơ cô LƯU THỊ CHIÊU tên cô bị Chánh Lục Bộ viết thành Lưu Thị Chiếu)

Hồi trưa nhận lá thơ từ Pháp Kỷ niệm chìm sâu lại hiện về Có góc trời xưa hằng nhớ mỗi Dòng đời gặp lúc lắm nhiêu khê

Khám phá điều chi lại mỉm cười Tên cha mẹ đặt lúc chào đời Bao nhiêu gởi gấm vào trong đó Chốc bỗng dòng thay số phận người

Khoảng trước chênh vênh đã bước qua Còn đầy luyến nhớ buổi chia xa Bàn tay vẫy tiễn rưng rưng giọt Biệt nhé Ba Tri những tuổi ngà

Chốn mới dùng tên không bỏ dấu Xem như trở lại khoảng trời mơ Cô CHIÊU ghé bến đời nhung gấm Cậu ấm cùng xây đẹp mộng chờ

Lắm lúc ngồi ôn lại bước đường Lên đồi xuống dốc mọi quê hương Nơi đây chạnh nhớ về nơi cũ Mỗi một trong lòng đậm nét thương

97

Page 98: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê May 01, 2007

Vì Những Vì Những Tâm Tâm TìnhTình

(Viết tặng Trần Văn Trực)

Nghe mầy về xứ tao mừng Mấy năm biệt tích tưởng chừng, ôi thôi Nay đều tuổi quá sáu mươi Mờ xa cái thuở còn ngồi rắc riu Bao năm tin vắng buồn hiu Mới nghe mầy ghé đôi điều hỏi thăm Về tao chìm nổi thăng trầmCuối mùa dâu biển xa xăm quê người

******* Nghe tin mới đến hỏi thăm tao Biết bịnh trầm kha mầy tính đào Rễ củ gởi qua đây trị liệu Tấm tình bạn hữu đẹp làm sao

Ngủ đình mấy tháng thả mầy về Tao bước đứng ra mũi súng kê Phút đó suốt đời đi theo mãi

98

Page 99: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đường trần ngụp lặn giữa sông mê

Làm sao quên được thằng “Đại Đế” Lêu khêu còn bắt ghế thêm cao Điều khiển mấy bàn vào cuộc tiệc Bia khui rượu trót vỗ tay ào

Áo tù qui chụp mặc bao năm Đêm tối cho về lén tới thăm Gian chòi giữa ruộng chơ vơ đứng Chủ khách mừng vui… giọng giữ thầm

Hàng cây so đũa xiêu còi cọc Rau muống ngắt hoài chưa kịp ra Cá rộng lất lây nguồn đắp đổi Dạn tay trút hết đãi mừng ta

Đường về phải lội hơn mười cây Tao nghiệm về sau… chỉ có mầy Chẳng chút lạt phai thằng rớt hố Rồi mầy cũng giạt cuối Miền Tây

Nghe nói thất thời làm bốc vác Bến xe đêm ngủ rất bụi đời Vợ con chán ngán đành dang dở Từ đó không còn nghe tăm hơi

Hăm mấy năm rồi tao xa quê Đàn con đám cháu đã yên bề

99

Page 100: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Có lần người biết tao mầy bạn Mất biệt tin nhau để nói về

Quà gởi thăm mầy chẳng là bao Hãy xem như đó tấm tình tao Mừng bạn cuối cùng quy cố xứ Vở tuồng có hậu dẫu hư hao

Mỏi bước chen đua tháo bỏ cày Xoa tay ngoái lại quảng đường dài Ngẫm suy cuộc sống trôi rồi tắp Còn được tình bằng quý hóa thay !

NhàQuê Oct 01, 2008

100

Page 101: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ông Giáo Và Bác Đưa Đò (Thơ Họa)

Người cất bước rời, chèo sang đón nữaBẳng quên nhiêu lượt khách đã qua sôngCó toán lên bờ đi về tuyến lửaNhiều nhóm rẽ ra chẳng nhập chung dòng

Khách khuất rồi bác cũng thôi mong ngóngNgười ra đi năm tháng cứ dần xaVề phía trước chân trời nơi xây mộngBác đưa đò lại nhiều chuyến nữa qua

Ông giáo hiện thân chèo đò in bóngBến nước rợp tàng khách đợi mát cheSang bờ kia trò tiếp xây giấc môngDựng lầu cao trên nền cũ tranh tre

Cho quê nghèo có ngày mai tươi sángCho thuyền trành có gió thuận buồm xuôiCho âm u đi lùi vào dĩ vãng Cho sử nước nhà trang cũ lật qua

NhàQuê May 17, 2007

101

Page 102: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Con Khô Rớt(tặng DIỄN, kỷ niệm thời thầy trò đi buôn)

Mở bịch tôm khô sang keo đựng Vài con” bất phục” rớt trên bàn Kể như công thưởng vui vẻ nhận Răng già trệu trạo ngon hết can

Có dù rớt đất ta cũng lượm Tiếc chỗ từ xa gởi qua đây Tôm cá nơi nào mà chẳng có Thương sao bên đó nhớ bên nầy

Chiêu ngụm trà lài sẳn “đưa cay” Mới đó thời gian vun vút bay Nhớ thuở thương hồ thầy đệ tử Ra vàm ghé bến khắp Miền Tây

Nhóm bếp nửa đêm nấu ấm trà Lục lạo lon đường mới nhớ ra Hồi sáng lại quên mua bánh kẹo Tôm khô thắc ngặt được quá là !

“Gia Long Tẩu Quốc” có vậy đâu Mắm sống bần chua cũng nuốt nhầu Ngư ông bày vẽ trà buổi sáng Tôm khô, chưa chắc dễ “dân giàu”

102

Page 103: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nay viết bài thơ như nhắc lại Miền quê cũng lắm thú ăn chơi Khô lân chả phụng, chà… cao quá! Quanh quẩn vườn sông đủ sướng đời

NhàQuê 21-08-08

103

Page 104: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Một Ngày Vui (Kỷ niệm ghé thăm Trương Văn Tín)

Gặp nhau lần đó giờ lâu lắmPhần tư Thế Kỷ có lẽ hơnTa đậu ghe buôn gần cầu sắtVô quầy Hợp Tác hỏi thăm đường

Từ độ chia tay rời trường cũThắm thoát đã ngoài hai mươi nămĐạn réo bom rơi còn sống sótNhiều phen tơi tả lệ nuốt thầm

Mầy - Tao thân mật nổ rân rangBất ngờ khô nướng đã là sangHàn huyên thăm hỏi bao còn mấtVà sau lần đó ta ngút ngàn

May quá gần đây hy vọng lóeVài người An Định miệt Cái QuaoNhìn quen thăm hỏi trên trang WebTrực nhớ bạn xưa góp tiếng vào

Cám ơn người tốt kể tỏ tườngNghe về gia thế thảy an khươngVui mừng tiếp nối tăng nhiều nữaXin cám ơn người bạn Đồng Hương

104

Page 105: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đang lúc mùa Hè nóng cháy daNhư dòng nước mát chảy chan hòaNhìn đâu cũng thấy muôn sắc thắmMới biết cuộc đời vẫn thướt tha

Tất cả nhận lòng biết ơn

NhàQuê Aug 17, 2009

Hạt Nước Trôi QuaHạt Nước Trôi Qua105

Page 106: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hồi ấy ta từ trong Sóc TrăngRa vàm Đại Ngãi về Càn LongVô Thơm... chợ Quận rồi Định ThủyChong mũi quê mình hướng Biển Đông

Xa xa Phú Khánh rặng bần mờĐại Điền sao lão đứng chơ vơDưới chân sân rộng nhà Đốc Phủ*Cổ thự quanh năm ngủ dật dờ

Vậy ta đang khoảng chừng An ĐịnhSao lại không lần ghé Cái QuaoMột chuyến viếng thăm thằng bạn cũCó thể mai kia khó dịp nào

Thời chung xa đã hai mươi nămCuốn theo vận nước những thăng trầmChén thù chén tạc quên giờ giấcNay đã đôi bờ biển xa xăm

Tiếp mấy bữa nay ta lạc vềTừng nơi từng chỗ đất trời quêLong Xuyên Châu Đốc xuyên Đồng ThápMùa tràm thả nhụy hương đê mê

Trưa xuôi Vàm Cỏ về Mộc HóaLên chợ mua thêm chút đỉnh mồi

106

Page 107: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tối lại cặm sào gần Long ĐịnhThầy trò cắc cụp rượu mềm môi

Băm nhuyễn đời ra giấu trong lòngNhư hạt phù sa lắng đáy sôngMỗi dịp xôn xao con nước vậnTừ thẳm sâu kia trở bềnh bồng

Đời còn khoảng ngắn có bao lâuLàm muối tan trong sóng bạc đầuVí được theo triều đi đây đóĐâu chừng trôi tận những vàm sâu

NhàQuê Aug 20, 2009

* Đốc Phủ KIỂNG

--------

107

Page 108: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chim Di Chim Di TrúTrú

Từng tờ lịch hết đếm tương lai Ta góc quán quen tiễn một ngày Vừa thấy trưa nầy chim tụ tập Thành bầy chờ chuyển cánh đêm nay

Lên đường vui nhé hướng phương Nam Ta vẫy tay chào chúc thuận an Mùa ấm nhớ về đầy đủ cả Chờ trông trở lại lượn từng đàn

Ta từ nhiệt đới nhận đây quê Di trú bay xa mịt lối về Chim chóc giao mùa còn bỏ xứ Huống hồ … tự nén nỗi buồn thê

NhàQuê 28-11-08

108

Page 109: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Sóng Bổ Ghềnh & Mùa Điên Điển

Giữa đêm thức giấc nằm nghe sóngThoạt đến rất gần lại vụt xaỦa lạ nơi đây triền núi thoảiỜ ... xe âm vọng tưởng bên nhà

Tiếng sóng bổ ghềnh một thuở xưaNgủ trong tâm tưởng đợi tới mùaGió chướng từng cơn lùa biển chạyBao lần phát nhớ giữa canh khuya

Cứ thường ưa hỏi trái gì đangRa hoa hay đã ửng chín vàngTuy nhớ y nguyên mùa nào rộ

109

Page 110: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Xem giờ có khác ...khác nhiều chăng

Hết nửa đời người vùng châu thổĐi từ cửa biển vô Tháp MườiNhiều đêm neo đậu chờ nước thuậnBất chợt nghe ùm tiếng trái rơi

Ngang vùng Sa Đéc mùa điên điểnHai bờ ai cắm rực vàng bôngCột ghe len lỏi lên phiên chợThèm quá canh chua món cá đồng

NhàQuê Mar 18, 2010

--------

110

Page 111: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Suối KểSuối KểTrở về đầu gối rễ câyNằm nghe suối kể chuyện ngày xa xưaMột hôm trời đổ cơn mưaXuôi nguồn nước lũ cợt đùa lòng sâuSuối đau đá sỏi u sầuĐôi bờ thương tích lao xao muộn phiềnSuối ơi không chỉ mình riêngQua cơn rồi sẽ bình yên lặng lờXanh um cây lá đôi bờChờ nghe suối lại ngâm thơ rầm rì

NhàQuê

--------

111

Page 112: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài thơBài thơ Tặng Người Tìm Tặng Người Tìm Được Tình YêuĐược Tình Yêu

Giọng vui kể lể có người thươngĐang độ đủ đầy nghĩa yêu đươngThôi hãy giã từ bao phiền muộnCô đơn hiu quạnh trước đây thường

Nghe vui trong dạ biết là baoXin chúc hai người đẹp tình traoĐường đi luôn nở ngàn hoa đẹpHương ngát thênh thang vạn sắc màu

Trần gian nầy có bao nhiêu nữaSống vẹn ước nguyền với nhau luônGác hết bên lề thành dĩ vãngLòng hòa suối ấm mãi dòng tuôn

Ta đoán hai người rất mực yêuNên chi vạn khó vẫn nâng niuBức tranh tuyệt đẹp cùng nhau vẽNét có đơn sơ vẫn mỹ miều

112

Page 113: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê 2008 Giàn Bông Ước

Ta hằng thương một giàn bông giấy Đủ sắc màu đan kín mát sân Tia bướng bỉnh in lên nền gạch Và vai em sáng vệt thanh tân

Ghế lắc lư ta nằm đọc sách Con chim sâu lên tiếng gọi chào Về trang điểm vườn mình yên ả Ngọn gió lành sà xuống hôn trao

Trên giá vẽ bức tranh còn dở Cảnh miền quê im lắng buổi chiều Vẫn quen thuộc bỗng dưng áo mới Ờ ! Đó đây trải ngát thương yêu

Ghi dưới góc bài thơ vừa viết Kết hai vần chiền chiện sơn ca Màu tiếng hót thành dòng muôn thuở Nghe rất gần thơm ngát cỏ hoa

Giàn bông ước từng chùm cánh mỏng Trắng tím màu thuở đó đê mê Bốn mùa thay hát ca mỹ ngữ Ánh trăng xiên hai bóng vai kề

113

Page 114: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê 2008

Hãy Đừng Ra Khỏi Hôn Mê

Đã cùng lay tỉnh làm chiHôn mê lại có còn gì chờ hơnGối tay từ biệt dỗi hờnNằm nghe tim nhịp từng cơn rì ràoDâng trao tròn phiến ngọt ngàoVầng trăngnghiêng khuyết năm nào bỗng dưngBàn tay phân nửa chào mừngHạc gầy xích lại ngập ngừng hôn nhauDưới chân đá sỏi xôn xaoMưa luồng nước lũ quyện vào trăm năm

NhàQuê 2008

114

Page 115: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hương TócHương TócChưa hề gặp biết cây bồ kết Tục ngữ ca dao hay nói về Liệu có thơm bằng làn tóc mượt Sông khô mà sóng gợn đê mê

Ngoan hiền khép nép năm dòng kẻ Chiếc lược ngón thon sứ giả tình Chải ấm nâng niu ngàn sợi nhỏ Thêm dài ấp ủ mộng tươi xinh

Nếu được bàn tay nhuần nét họa Màu pha óng ả thuở đan mơ Đi qua bụi cát bao cơn bão Vẽ được hương thơm dưới gốc chờ

NhàQuê

115

Page 116: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hình DungHình DungNhìn hình lòng rười rượi Người trong ảnh lặng thinh Âm giọng còn quyện bước Lãng đãng và lung linh

Đọc trong sâu ánh mắt Vương vương nét u buồn Hoa vườn bao cánh nở Giùm trao gởi phấn hương

Khi nào về qua đó Nhặt viên sỏi đã từng Kết trầm hương năm tháng Mang theo nhớ niu nâng

Một lần rồi mãi mãi Nghe buốt thấu tim đau Có lời nào diễn đủ Thiên thu một khối sầu

Cúi đầu buồn vô hạn Bước qua cổng rời xa Quay lại nhìn người tiễn Giọt gởi vói nhạt nhòa

NhàQuê Feb 10, 2008

116

Page 117: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hương Nguyệt QuớiHương Nguyệt Quới

Lại đúng ngày cụm hoa nở trắng Đợi đến đêm len cửa vào trong Thăm người tưới chăm vun… hằng bữa Tặng hương thơm nguyệt quới ngây lòng

Nằm thao thức mùi hoa gợi nhớ Một nơi xa tận mãi vườn tiên Vui hò hẹn mùa bông trỗ muộn Phải xuống trần trả lỗi nhiều niên

Khu vườn nhỏ lá hoa để nhắc Cuộc tình xưa thượng uyển và người Cây kiểng biết nỗi buồn cô quạnh Trổ bông thơm kết trái xinh tươi

Đêm nguyệt quới nhớ gì không hở Hương năm xưa góc nhỏ đợi chờ Còn biết tới chừng nào hoa sứ Một cánh thôi có để dành cho

NhàQuê

117

Page 118: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Suối MâyNhư là con suối cạnThèm tiếng nước vui reo Mây ơ thờ tỏa bóngRồi đâu đó bay theo

Làm sao ngăn mây đượcBồng bềnh trôi lang thangNhư thuyền chưa trở bếnVề neo đậu ngày tàn

Sông lưng vực suối khôGiờ chỉ trơ lòng sỏiXa lắc thuở ban sơƯớc thành nguồn khó nỗi

Nơi nầy con suối đợiHạt mưa sớm quay vềĐừng mãi mê đất lạMỗi hao gầy buồn thê

Mây tìm mây đan kếtVui vẻ hát đùa caMảnh vườn hằng nắng cháyMây có biết chăng là

NhàQuê 2008

118

Page 119: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Trở Lại Đường XưaAnh dắt em về những con đường xưa lắm Hoa lá cỏ cây giờ nhiều chỗ không còn Những dãy phố công viên thay màu gần hết Miếu đình cổ thụ dấu xóa sạch trơn

Nhưng tất cả trong anh vẫn y nguyên ngày trước Nhất là những đoạn anh yêu thương Đám chuối... hàng rào.. cửa sơ sài giản dị Nhớ thuộc lòng lối nào cạnh bờ mương

Phía bên kia cây chanh trái oằn gần chấm nước Lại xà thêm lúc xe đò về quận chạy ngang qua Vào cái thuở của nhiều người ít Lũ chim no... trái chín đỏ hằng hà

Nhắm mắt lại đi... cái nầy ngộ lắm Trái me cong anh tặng đây nè Thoáng một chút leo lên cành thoăn thoắt Biết rất rành cây nào ngọt đó nghe

Để anh ghé vô nhà thằng bạn Mượn chiếc xuồng ba lá bơi qua sông Phía bên đó có lục bình nhiều lắm Biết vẫn yêu phơn phớt tím màu bông

119

Page 120: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hay Em có muốn lên trên ruộng Lúa đang đòng ...ăn mống cả bầy rô Mồi kiến vàng mới xào thơm phưng phức Chiều nay làm gì cũng có tộ kho khô

NhàQuê

120

Page 121: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Suối SỏiHồn ta viên sỏi muộn phiềnLăn theo thác lũ từ triền dốc caoChạm va thương tích thấm đauTừ hôm gặp suối nhiệm màu bình yênDần tan trầm tích ưu phiềnVỏ ngoài văn vẻ điểm duyên thành ngườiMiên man theo suối dạo chơiBay tìm cổ tích cuộc đời trước đâyCăn nguyên đến cõi đời nầyNghiệm ra nay được xum vầy ước aoHẹn cùng suối có bề nàoKhông rời xa nữa tình trao nguyện gìnCó khi sỏi ngẫm chuyện mìnhSuối thành thác đổ rung rinh đá ghềnhNước ào cuốn sỏi ngả nghiêngRa sông ra biển tới miền lạ quơMênh mông khó nỗi tìm bờTrở về xưa cũ nằm mơ như thờiLắng nghe từng nốt nhạc rơiSuối ru huyền dịu kết đời vào nhauSỏi cầu êm ái lòng sâuNhư hồ phẳng lặng biết bao dịu hiềnSuối ơi Suối Mát Suối Tiên

NhàQuê

121

Page 122: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài Thơ ĐiênBài Thơ ĐiênMột ngày trọn vẹn niềm vuiNghe quanh tràn đầy nắng mớiTuyết băng ra khỏi góc đờiCỏ cây vào xuân phơi phới

Trong ta lồng lộng trời xanhVườn thơ đầu ngày êm ảNhư xưa vần điệu mượt màVề từ đêm sâu ngộ nhận

Con tim gõ nhịp trùng tuPhục hồi tin yêu rệu rãChân trời với được đâu xaChung quanh bỗng nhánh hiền hòa

Cuội rơi vào lòng vực thẳmNay mai mất dấu đất hằnYên bình tìm về hội ngộGiũ xong phiền muộn băn khoăn

NhàQuê 2008

122

Page 123: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Rong ChơiSuối hát lời tình trên thảo nguyênRừng già chia xẻ nỗi niềm riêng:Bài ca xa vắng viên sỏi đợi.Cây sứ nhớ người bóng đổ nghiêng

Chùm bông nguyệt quới đang mùa trổCố kéo dài thêm lúc người vềTỏa làn thơm ngát đêm huyền diệuMách nhỏ ...hương chờ... thêm đê mê

Có một hình như chưa nói raDõi theo âm vọng suối vang xaĐó đây mấy bận bề ngoài vậyTay vẫy... khóe như ướt nhạt nhòa

Sáng sớm lên đường nhớ áo lenMùa nầy lạnh lắm biết không emLàm sao đầu gió giùm che chắnGiữ ấm như đang gối mộng mềm

Gặp lại mình hôn từ đầu ngõDưới chân mừng rỡ chạy loanh quanhNgước lên ngó xuống cùng cười mỉmNầy nhé ...đợi nha... trước phải dành

NhàQuê

123

Page 124: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Khi Mùa Lá ĐếnKhi Mùa Lá ĐếnLá kỳ nầy đổi vàng rất lạVừa ngã màu mưa xuống rụng ngayBiết làm sao lời trần cho đủ Cùng Thu về em quẩn quanh đây

Em vẫn còn yêu mùa lá chứCho thơ lãng đãng chút u hoàiCho trăm năm đến bừng hò hẹnCho thuyền tình neo bến đợi ai

Mùa Thu mới chất cao thêm nữaChiếc lá nào đầy ấp nhớ nhungMang yêu thương năm dài hôn ấmThật thà trao và mãi khôn cùng

NhàQuê Oct 10, 2007

124

Page 125: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Thu Đông & Đời Người

Mưa tiếp nối mấy ngày sau trận tuyếtLá Thu khô nằm mẹp cũng như taSáng gượng dậy đi vòng vòng phố ảoChợt gặp vần giống quá ... phải chăng là

Dưới miền Nam năm nay trời tuyết sớmTừ Arizona qua tận HoustonTheo chiều gió trôi lên miền Đông BắcThu đang còn...bỗng xám ngắt tầng không

Tưởng mạnh sân sân ... bất thần lạnh quật Khuỷnh da mồi khô khốc răn reo thêmỰc cốc nước đẩy trôi vài món thuốcHỏi bạn bè ...tụi nó cũng đau rêm

Lẽ rất đương nhiên già thời phải vậyBiết mấy buồn thiếu tuyết trắng bay bayĐường trơn dốc xe quay tim chực đứngCó hề chi ... lánh chỗ bốn mùa nầy

NhàQuê Dec13, 2009

125

Page 126: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tuyết Và Giáng Sinh

Sáng thức dậy ngoài sân đầy tuyếtNhìn vói theo Thu khuất đàng xaNgọn cây trần đứng run ái ngạiĐốm da nhăn ... bắt gặp tuổi già

Hăm mấy năm ...tưởng chừng mới đóChuyến bay dài Nhiệt Đới sang đâyChiếc áo mỏng phất phơ tiếu ngạoTúi hành trang lép xẹp... guộc gầy

Ờ ... mới đó... à… à.... mới đóGiáng Sinh nay cũng giống láng giềngMong tuyết trắng lại về đúng dịpTin như người... đời sống ổn yên

NhàQuê Dec 09, 2009

126

Page 127: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tuyết Tuyết Và TaVà Ta

Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bậnRờ sau lưng nận thử thấy nhói đauPhải chi chừng bốn mươi năm về trướcDẫu ngày hay đêm ngán ngại đâu nào

Ba má nông dân một đời chất phácHọ hàng không ai địa vị cao sangTa thanh xuân…nàng ngự nơi khó vóiĐâu thể tranh cùng các cửa nhà quan

Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đãMưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chânNhẫn nhục thành món canh rau thân thiếtTa định gói đời… cột chặt thôn lân

Có lẽ số trời xếp đặt oái oămĐủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọtĐọc đâu đó nếu đường không dốc tuộtCòn gì ra ý nghĩa bước trầm luân

127

Page 128: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Những đưa đẩy một ngày ta lại đếnQuê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vongQuá độ trung niên …xương da dẹt đétChỉ trái tim còn đập nhịp tuổi hồng

Rồi em cũng đến như ta mong đợiChưa già chi… trắng nà nõn làn daLau kiếng lão mờ mờ hơi sương khóiGối run run… mơ hay thực đây mà

Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh ThánhLưỡi tê tê sự thực thế nầy saoEm đáp trả lạnh lùng như hằng vẫnTa nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau

Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ướcCận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinhEm vẫn trẻ qua thời gian năm thángCái già nua bám ta thật chí tình

Em hẹn đến ta phải lo đủ thứRủ màng treo… chăn gối mới thơm thoKhơi bếp sưởi hong lại vùng da thịtVốn đã mồi hể chút lại co ro

Giữ kiêu hảnh sắc dân miền Nhiệt ĐớiVẻ kiên cường dẫu lòng nát như tươngQuyết đóng chốt thi gan cùng thử tháchNgựa đã già đâu chịu dẹp yên cương

NhàQuê Jan 17. 2010

128

Page 129: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cuối NămTừ Nam bão tuyết đang dần tới Hứa hẹn sáng mai ngập trắng đường Nhớ lại lần đầu rơi lất phất Có gì lạ lắm… kẻ tha hương

Thu Đông Xuân Hạ nối nhau liền Nhẹ hững hành trang thuở trung niên Số âm lạnh cóng đời gầy lại Xếp hết ưu tư cất muộn phiền

Tuyết phủ cây cành cứ mỗi Đông Tháng năm lặng lẽ chảy xuôi dòng Hai bàn tay đếm qua vài lượt Nhấp nháy như hình đã sắp xong

Đường qua ngoái lại nhìn khắp lượt Vạn trạng muôn hình những phù vân Ta xin đổi hết làm viên sỏi Lòng suối nằm yên nước trong ngần

NhàQuê Dec20, 2009

129

Page 130: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hương Hương ChờChờ

Ờ... thì chờ đến lần trổ tớiHoa trắng tinh khôi lại rủ nhauThả hương thơm ngát từ đầu phốRu mềm mộng mị suốt đêm sâu

Nên lần âu yếm hôn vùng tócBất chợt nhận ra hương rất quenLục lọi khắp cùng ngăn ký ứcĐúng rồi lâu lắm ...xuống trần đem

Những hương nguyệt quới nhiều kỳ trướcQuanh quẩn chần chừ chưa chịu tanLen lén chờ người chân tóc đợiCảm ơn yêu dấu những nồng nàn

NhàQuê

130

Page 131: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Xoa TayMệt mỏi đua chen muốn chỉnh tuThực lòng chi sợ tiếng mình ngu Người xưa chán ngán tìm non ẩnThế tại giành hơn dựng núi mù

Bát quái xông pha khắp ngõ hangGiờ nay thong thả lánh buộc ràngBạn hiền thơ họa chia cảm xúcCuối đất cùng trời rộng thênh thang

Đêm nằm thẳng cẳng ngái ro roGác trán ngày nao rối tơ vòChưa kịp nghỉ ngơi chân dợm chạyPhù du bay mãi khổ thân cò

Soi gương buổi sáng nhận rõ mìnhNếu được một ngày thực mới tinhNhững vết sướt trầy da kéo mớiThuốc xoa: tin tưởng... dạ đinh ninh

Vườn mơ sông ước có dịp vềGió ru sóng gợn cõi đê mêVẽ tranh vẽ cả tình chan chứaXin cám ơn đời ...Trả giấc Kê

NhàQuê Sep 06, 2008

131

Page 132: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hoàng BàoĐường lên sơn cước xa xôi lắmSáng sớm khởi hành tới đã đêmTruông dốc bằng rừng qua đoạn vắngKhi nào có sợ... đặt lên tim

Nửa theo muôn dặm nửa đời thườngĐất đỏ bụi mù khuya ướt sươngĐêm xuống núi rừng thiêm thiếp ngủNửa gần.. sao nhớ nhớ thương thương

Có bạn đồng hành tối trú chungĐồng sàng dị mộng lạ vô cùngKể cho nghe với mơ gì vậyXem thử như là đã thấy không

Hay là mơ giống thuở xưa xaCờ bay tở mở tiếng quân laCó nhìn coi khắp hàng sĩ tốtGiáp trụ theo chân chẳng nệ hà

Rượu Rừng uống thử chơi cho biếtChớ quá liều say xuống Chiếu bừaĐem ra xử phạt oan oan lắmMột dạ theo phò: Vậy Đó .... Vua!

NhàQuê

132

Page 133: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

ChChứứngngLên đồi nằm sải cổ thư Chờ tia nắng rọi hiền từ kệ kinh Chân què ngựa chứng ngẫm mình Kéo xe tàng tích dặm nghìn cỏ khô Mở cương tắm suối mơ hồ Thiên la địa võng tiền đồ mù khơi Hoàn yên lục lạc rong chơi Buồn vui giậm cẳng quên đời phía sau Mắt che roi quất niềm đau Vó câu đồng loại cơ cầu nhiều phen Tưởng đâu chân cứng đá mềm. Đừng tin lần nữa lại thêm đau lòng !

NhàQuê Sep 16, 2008

133

Page 134: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nghe Giảng

Bao la trời đất hội về đâyVàng đỏ trắng đen có đủ đầyVăn chương nghệ thuật thân bù trấtBiết phận ngó nhìn lấy giải khuây

Đi dạo vòng vòng ngắm tranh hoaTừ khi có bức điểm trang nhàNghĩ lại vách cây nền đất nệnThương tranh ố nét mực màu pha

Thưởng ngoạn xưa nay nhiều trình độTự nâng đẳng cấp... vói mây xanhChân nhón mấy lần nghe rao giảngNhư từ cõi khác ..."mệt cầm canh !" **

NhàQuê 2008

** Tiếng miền quê hay dùng

134

Page 135: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chuyện SỏiViên sỏi lóc lăn sao tránh khỏi Mòn trầy va chạm mấy hư hao Đã không nát biến đời may mắn Yên nằm nghe suối hát lao xao

Hai bên bờ vực lở rồi bồi Mạch suối hiền lành thả nước trôi Ấm lạnh lòng sâu viên sỏi bám Rong rêu níu chặc chẳng buông xuôi

Tạc cho phiến đá một tâm hồn Đời tặng thêm phần tạo ngữ ngôn Sông thẳm núi xanh thời gian đổi Chắc khư viên sỏi mãi trường tồn

Sỏi biết rằng mình chỉ nhỏ nhoi Bàn tay nghệ sĩ khéo săm soi Một hôm tranh vẽ sao mà tuyệt Tiếng suối giao hòa sỏi rạng vui

NhàQuê 27-05-09

135

Page 136: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

ThêmThêmThuận tay mở gói yên bìnhKhăn thêu bùa phép hiện hình Hạ NgươnGhim từng mũi nhọn nguồn cơnChai lỳ dưới tóc nghe đờn sang năm

Tròn vuông trải lá đủ nằmNghiêng nghiêng bóng giọi trăng rằm Tuyên NgônMõ chiêng gióng tiếng dại khônNgựa xe manh giáp rách sờn hư hao

Chạy ngông níu kéo chiêm baoMài danh giũa móng đục bào hồng quangTréo chân chữ ngũ đóm tànDây leo tầm gởi giữa đàng hát rong

Tàn hơi nhật nguyệt trống khôngVái chào kiểu cách lên đồng mặt cheNon cân mỡ nạc ai dèVăn chương phá sản cống nghè nông sâu

Rẻ rề cá tép hoạt đầuThép trui đúng lửa gạo châu hạ mànTiền khiên meo mốc từng trangBỗng nhiên bông bụp hai hàng đỏ tươi

NhàQuê 2008

136

Page 137: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cuối Con Dốc Đổ(Thể Loại: NgũBộXaLuân)

Bài 1: Bước Ra Khỏi Sở

Rửa tay gác ách nghỉ hưu đâyMấy chục năm qua đợi phút nầyThuế đã đàng hoàng cho xứ MỹTiền đà chiu chắt gởi băng TâyThẳng ngay tiện tặn không tà đạoChịu khó siêng năng thuộc loại thầyNay gặp chữ nhàn đâu ảo giácHân hoan phơi phới nhẹ như bay

Bài 2: Từ Nay

Đồng hồ báo thức dẹp ngay nầyQuên phắt ngày ngày ngó lịch tâyQuên sớm lái ào đường xá vắngQuên chiều mệt lả thợ như thầyQuên luôn hãng xuống cầu trời phậtQuên quách ế hàng vạ gió bayQuên cả tự thân đời biệt xứĐồng thời ráng nhớ khởi từ đây

137

Page 138: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài 3: Lê Thân Xứ Lạ

Chẳng đã, phải dùng tiếng Mỹ TâyRời trường chữ nghĩa trả cho thầyMừng mừng chợt gặp người cùng xứVểnh vểnh lắng nghe tiếng Việt bayXa lạ kết thân từ dạo ấyĐậm đà giao hảo đến nay đâyNhủ khuyên vượt khó bao ô trượcRuột thịt đâu so được thế nầy!

Bài 4: Tan Hoang

Nghĩ xưa cũng có thuở làm thầyĐem cả giấc mơ chấp cánh bayMong ước hai miền rồi một nẻoNguyện cầu xum hợp thỏa mừng đâyAi ngờ chỉ khác nhau màu sắcAi nghĩ rồi ra thảm cảnh nầyĐất nước đã không ngày tỏa rạngMà người ly tán khắp trời Tây

138

Page 139: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài 5: Dung Thân

Từ đến xứ người sau chuyến bayNgậm ngùi hai tiếng Tị Nhân đâyThôi rồi số kiếp xa căn cộiƠi hởi phận thân gởi chốn nầyMờ mịt quê Nam trôi viễn BắcTít mù xứ Việt lạc phương TâyVận lành ơn đất trời phù hộNghiệp vững nhớ công quý bậc thầy

NhàQuê 2007

139

Page 140: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đông Tây Nam Bắc

(Thể Loại Liên Hoàn - Ngũ Bộ Xa Luân Hạn Tứ Hướng)

Hai tuần sắp xếp chuyến chơi xa (1)Mọi chuyện hằng ngày tạm gác qua (2)Trở Bắc bao lần nghe thoái máiXuôi Nam mấy lượt thấy chan hòa (4)Cân phân giữa những tình và tiệnĐọ sánh cùng chung trẻ với già (6)Hội nhập Đông Tây sao khó quáThôi thì nhớ ... viếng đủ vui ta (8)

Viếng đủ vui ta mỗi bận qua (2)Miền Nam ấm áp cảnh hiền hòa (4)Mênh mông bát ngát làng quê gợiRộng rải thong dong hợp tuổi già (6)Bởi lẽ Phương Đông trong dạ kẻTrời Tây khó dịu đáy lòng ta (8)Nên chi Viễn Bắc nơi nầy đãQuyến luyến, về Nam chuyện vẫn xa (1)

Xa quê ước muốn sống yên hòa (4)Tất cả lo con trước lúc già (6)

140

Page 141: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Thắm thoát thời gian yên phận trẻThoi đưa Tạo Hóa chút thương ta (8)Đông - Tây quyết chí đường thâu ngắnKhó Bắc lòng Nam dặm mấy xa (1)Ngoảnh lại.. kiên cần bền vượt khóE chừng thống khổ dễ gì qua (2)

Khổ dễ gì qua...chắn lối già (6)Bao năm khổ ải chính quê ta (8)Người Nam kẻ Bắc lưu đày tậnSách vở Tây Đông tuyệt tích xa (1)Bịt mắt giăng rào chèn khắp lốiXiềng chân chặn bước hết đường qua (2)Từ đâu họa giáng lên thân phậnBủa xuống nhân gian vốn hiếu hòa (4)

Hòa cùng lớp lớp bỏ quê ta (8)Một tối thuyền mành vượt biển xa (1)Trước mặt phương Nam mờ mịt sóngSau lưng hướng Bắc gió vờn qua (2)Nhìn Đông nước bạn còn hy vọngQuỉ dữ bờ Tây khó hoãn hòa (4)Được mất thi gan cùng mạng vậnSuy cùng sắp đặt bởi Trời già (6)

NhàQuê June 2007

Nghĩ VềNghĩ Về141

Page 142: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Từ nay tới đó chỉ vài tuầnTuyết muộn hè nhau biến khỏi sânNgập lối hàng cây tranh nhú búpĐầy đường lớp cỏ ướm vươn thânQuê xưa Tết hết từ lâu lắmXứ cũ Năm đi được ít phầnLạ quá trong lòng bao cảm nghĩKhi trời đã chuyển tiết vào Xuân

Tuyết muộn hè nhau biến khỏi sânRa đi có chút dấu còn hằnNhư vừa dứt hột cơn mưa vộiTựa mới tràn bờ đợt sóng dângBất chợt thầm thương thân phận cỏBồi hồi tưởng nghĩ kiếp phù vânTrăm năm mới đó chừng như đãHọp mặt chia tay cũng lắm lần

Ngập lối hàng cây tranh nhú búpMùa vui đến thật đó rồi saoTrông vời xứ cũ chùn tâm tríNhớ quá quê xưa nước mắt tràoChớ phải xuân tươi gây thổn thứcKhông là tiết mới dậy xôn xaoThâm sâu tự cõi thiêng liêng NhữngChực dậy tràn tuôn rất rạt rào

Đầy đường lớp cỏ ướm vươn thânNước biếc non xanh góp tạo phần

142

Page 143: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đất nước cưu mang chia sướng khổCon người xẻ gánh sớt ân cầnTìm quên hội nhập truân chuyên mớiGác bỏ riêng tư thích ứng dầnLớp trước xây cầu đâu quản ngạiĐàn con tiến bước chẳng phân vân

Quê xưa Tết hết từ lâu lắmCuộc sống đua chen lại bắt đầuChạy gạo hằng ngày rời rạc xácLo ăn bữa bữa phạc phờ râuQuê hương gấm vóc hình như chỉBiển bạc rừng vàng mới chớm câuThử hỏi cùng chung giòng máu thắmMà sao kẻ đói kẻ giàu mau

Xứ cũ Năm đi được ít phầnMùa màng vẫn vậy thiếu tro phânMua đen bán đỏ tung hoành khắpNhất thế nhì thân ngoại bất cầnHất cẳng tranh giành vai bị gậyVồ ngai kiếm chác chức no thânMai kia mốt nọ tan hoang hếtCúi mặt Mẹ chung hổ mấy ngần

143

Page 144: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Lạ quá trong lòng bao cảm nghĩXa quê biền biệt đã bao nămChừng như liệm kín bao nhung nhớCứ ngỡ vùi chôn những khuất thầmTưởng vậy dường như nào phải vậyTin nhiều đến lúc vỡ hờn cămThời trai trả đủ lời sông núi Ngẫm trách quyền uy gióng hướng lầm

Khi trời đã chuyển tiết vào XuânCó nghĩa niềm vui xích lại gầnLớp trẻ hân hoan chưng diện mớiLàng già hỉ hả viếng người thânÔ hay tạo hóa dày công tạoKhéo nhỉ nhân quần vẽ nét tânLúc chán nhìn quanh sao phát bựcChừng khi ngẫm nghĩ quả hồng ân

NhàQuê July 31. 2007

144

Page 145: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tản Mạn Cùng Bạn Xưa

(Thể Loại: Lá Sách)**Riêng tặng Tống Phước Ái, cùng K.25**

Hôm qua bạn nhắn hỏi tôi đâyĐọc thấy tên quen nhớ lại ngayĐã bốn mươi năm xa cách biệtHơn ba thập kỷ đổi dòng thayVì ta tận hiến cùng sông núiBiến kẻ lưu vong đất nước nầyNhủ bảo tin vào cơ vận mỗiCao Xanh xếp đặt sẳn vòng xoay

Đọc thấy tên quen nhớ lại ngayChia tay đứa Huế đứa miền TâyMù trời khói bốc vừa vào cuộcMịt đất bom gầm trận mới vâySống chết trong đường tơ kẽ tócThương vong mỏng dính chút hên mayBây giờ gặp lại tình cờ chắcBật tiếng đầu tiên … phải bạn đây …

145

Page 146: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đã bốn mươi năm xa cách biệtTìm rồi khó dịp đến thăm nhauNgười sau kẻ trước lao về phía …Bạn cũ thân quen tạm cất sâuVật chất tiền tài vòng lẩn quẩnNơi ăn chốn ở níu còn lâuTôi nay lụ khụ hơn nhiều gấpĐủ thứ cù nhây có khỏe đâu

Hơn ba thập kỷ đổi dòng thayKiểm điểm xem còn sót những aiĐứng dậy “Các Ngươi” thanh kiếm loángThề dâng Đất Nước mảnh hình hàiGầy đàn hấp tấp xung vào trậnCánh gãy rơi ào gởi đó đâyHỏi khắp còn đâu chưa được lẻHình xưa đếm đủ lúc chia tay

Vì ta tận hiến cùng sông núiTự thuở tay vung gởi lời thềMột nửa giang san chia sớt gánhNguyên đầy đất tổ nguyện gom vềCung tên giáp trụ tròn ơn nướcMực bút nghiên son dẹp bên lềLuận cổ suy kim lòng chí nhữngCanh khuya gác trán dạ ê chề

146

Page 147: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Biến kẻ lưu vong đất nước nầyLeo triền tủi phận dốc lưu đàyVàng tay khói thuốc trầm tư nghĩCạn cốc men cay túy lúy sayQuá giấc phù du choàng tỉnh mộngQua cơn ảo tưởng não lòng thayLòng tin hóa lỏng tan từng mảngRệu rã đâu còn xiết chặt tay

Nhủ bảo tin vào cơ vận mỗiMong ru chí nản thắp đèn chờTrùng khơi sóng cả mênh mông nướcBiển rộng thuyền manh lạc bến bờBỏ lái tranh giành phao cấp cứuBuông lèo cuốn gói nách phòng hờỪ.. ờ … cũng ráng mơ lần nữaNgặt nỗi chưa gì … mặt … láo lơ

Cao xanh sắp đặt sẳn vòng xoayCũng sẽ phiên mình tới lượt đâyCạn hết trăm năm đâu ức hiếpXoa tay mười ngón đợi thời mayQua sông phẳng lặng không phiền lụyCập bến an bình chẳng khổ aiÝ muốn đơn sơ cầu nguyện CõiLời chào gởi lại thế gian nầy

NhàQuê Aug 08, 2007

147

Page 148: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài Thơ Gởi Tặng: Thầm Thì Xuân HẹnĐất trời Đinh Hợi đã sang xuân Gió chở thơ xuân hẹn nối vần Mời bạn khơi dòng khi tống cựu Chúc người khai bút lúc nghinh tân Vin cành lộc biếc trao nguồn sống Treo ngọn nêu cao quét bụi trần Nam Bắc mai đào khoe sắc thắm Thầm thì xuân hẹn với thi nhân.....

Xuân Hoài CảmChiều đưa chầm chậm áng mây trôi Ta dạo vườn xuân nắng nhạt rồi Những cánh mai gầy rơi lả tả Từng hàng liễu rủ đứng chơi vơi Ngùi trông chiếc én xa tầm mắt Chợt thấy hoàng hôn lịm cuối trời Em hỡi _ hương mùa đầy quyến rũ Mà anh lạc bước giữa đơn côi..

Lục Đình Thìn 10.11.06 (Hội Thơ KIM BẰNG, KHÁNH HÒA)

148

Page 149: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bài Họa:

Chào Tái Ngộ Khánh HòaĐinh Hợi mỉm cười duyên dáng Xuân Người xa nhờ Mạng gởi đôi vần Kính chào Thúc Bá hàng kỳ cựu Thân chúc Đệ Huynh lớp tiến tân Quý quyến an khương trong cuộc sống Bửu thân lạc phúc giữa hồng trần Ước mong đất Khánh hoài tươi thắm Như đóa hoa mừng từ tiện nhân

Nhân thuở dòng đời xô giạt trôi Tắp vô đất ấy một lần rồi Chiến tranh hủy hoại đang tơi tả Kỳ vọng hòa bình cứ hụt vơi Người ngóng người đi đà mỏi mắt Kẻ chờ kẻ đến biệt mù trời Gởi Em* chút ấm hong sầu rũ Trỗi dậy rộn ràng bớt cổi côi

NhàQuê Nov 10,2006

Em* : Riêng một người

149

Page 150: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Vịnh Vịnh Đỉnh Vọng Phu Đỉnh Vọng Phu Vọng Phu Thạch

Ngóng đợi phu quân cuối bể đông Đăm chiêu thiếu phụ mỏi mòn trông Bồng con rủ rượi hai hồn đá Dẩm núi trơ vơ một bóng hồng Đếm bước kim ô trầm đỉnh ngạn Đong gương ngọc thổ ngự tầng không Thoi đưa tạc dấu trang tình luyến Khắc giữa nhân gian khổ vọng chồng

Đồng Lão

Bài Họa: Vịnh Đỉnh Vọng Phu

Dặm tiễn lên đường nhắm hướng Đông Người về chót đỉnh đứng chờ trông Non thương giúp nhón … nâng tầng đá Biển cảm giùm loang … dịu nắng hồng Biểu tượng kiên trinh trong ngữ ngạn Hình trưng tiết liệt giữa thinh không Mây trôi vướng núi dừng lưu luyến Hóa thạch "Vọng Phu" mãi đợi chồng

150

Page 151: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê Oct 01, 2007

Nư Rượu (Thơ Họa)

Nghe người xưa uống rượu hàng mấy đấuNhư Lưu Linh còn truyền đến ngày sauChuyện “tửu phùng” giờ sanh lắm buồn đauRách mồng tơi lại sớm trưa chiều tối !

Thứ đắng nghét ảo xoa bao ức nhốiRu đời gầy ước vọng cứ trôi xaTháo giày long giẹp đế … trót bôn ba:Cảm nhận được chính mình dần khuất bóng

Chén men cay thấm lâng lâng sánh sóngThả suy tư ngược trở kiếp da vàngHành lý lên đường trĩu nặng vai mangBỗng phút chốc bỗng không còn gì cả

“Lưu Linh Mới” xin một lần đa tạĐược làm người đủ hỉ nộ ghét thươngĐóng xong vai đi hết cuối đoạn đườngTròn bổn phận mặc ai gây phiền toái

NhàQuê

151

Page 152: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Khi Nhắc Về…Khi Nhắc Về…

Hiền lành rạch nhỏ uốn vờn quanhPhẳng lặng gương in rõ lá cànhChẳng ước mơ chi làm thắng cảnhKhông chờ đợi được xếp lam danhÂm thầm lặng lẽ vườn bồi thắmMãi miết trì kiên ruộng tưới xanh Hạt máu còn tuần trong huyết quảnDù đâu cũng khắc đậm ơn dành

Khắc đậm ơn dành xứ Bến xaLâu nay thọ hưởng biết nhiêu làBa hòn đảo nổi dừa in bóngBốn nhánh sông hiền lúa hát caQuá nửa phần đời ràng buộc vớiY nguyên ký ức khó phai nhòaVừa nghe bất chợt tên ai nhắcThiện cảm như dường bạn hữu ta

Bạn hữu ta xưa một thuở nàoBên hồ dệt mộng vói trăng saoĐâu chi ngán ngại khi giông đổKhó mấy an nhiên trước sóng gàoChẳng trách gian truân thời loạn lạcKhông hiềm khổ ải lúc binh đao

152

Page 153: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Dù nay mỗi đứa thân ly xứNhắc đến tên trường lại nhớ nhau

NhàQuê 2008

Mà ChơiMà ChơiSông chia rạch tách khoảng Nhà BèCảnh gợi phân lìa dạ sắt seBến ở miên sầu thêm diệu vợiThuyền đi luyến nhớ ngậm ngùi cheXưa nay tiễn biệt thường hoen mắtTự cổ từ ly vốn khắt kheTiếp dãy rừng buồn soi bóng nắngTrùng dương lặng sóng lắng tai nghe

Sóng lắng tai nghe tiếng Mẹ thanTrăm con nửa biển nửa lên ngànTừ trong cổ tích mầm chia cáchChí tận thời kim móng vỡ tanCầu gãy chung phần xây dựng lạiLòng hiềm chắp vá khó bằng sanTrà dư tửu hậu lời xin hỏiThỉnh ý làm sao kết mối hàn

Hàn lòng, mối nối… cậy yêu thươngRệu lỏng từ lâu… khó biết dườngQuá khứ ràng ràng nào vợi cạnTương lai bất định dễ đâu lườngLeo lên bước xuống ngàn thay đổiLực chiếm quyền thâu mấy chịu buôngChí hướng cùng chung đầu chót lưỡi

153

Page 154: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Khuyên con dặn cháu chú tâm thường

NhàQuê Apr 17, 2008

VVỀỀQuê tôi chỉ hai mùa mưa nắngKhông Đông buồn tuyết trắng như đâyTôi đã đáp câu nầyBiết bao lần hăm mấy năm xa xứ

Chiều qua thêm ông già người ÝNgồi cùng bàn gợi chuyện làm quenTóc tôi đenCòn ông toàn màu trắngSau một hồi yên lặngÔng hỏi tôi đến từ đâu

Phải mất giây lâu ông mới hiểuTôi là người Việt NamTheo lớp sóng khốn cùngLàm cánh chim di trú

Còn ông mai về quê cũNhư nước xanh Địa Trung HảiTrở lại nguồnTôi hình dung những con đường Đi lên hình trôn ốc

Chúng tôi cầu chúc giã từHai tay xiết chặtBề ngoài khác nhau màu sắcSâu trong lòng có những điều như

Chuyện giản đơn cũng làm tôi suy nghĩ

154

Page 155: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê Jan 18, 2009

Tâm Sự Gã Kéo Màn Tâm Sự Gã Kéo Màn Bạn tui lập gánh diễn tròMến mộ hứa ẩu chung loHỏi rằng biết ca chút chútTrớt he vụ hát với hò

Bạn thương cho đi rao bảngTối về giữ chân kéo mànTuồng tích nghe hoài nên thuộcĐào kép vai vế lớp lang

Màn nhung coi vậy nặng oằnSức trai chạy tét vài lầnHuống hồ tui giờ lụm cụmGiữa màn và sức sao cân

Đêm nào cũng làm khán giảVỗ tay dù chút cò mồiDiễn viên gà nhà chịu quáPhần mình thấm mệt bở hơi

Bầu gánh thầy tuồng vui thúMình tui nhắc lớp kéo mànNgười ngoài tưởng tui lên sếpCơm nhà lo việc tào khang

155

Page 156: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Trước khi chuyển qua lớp mớiMấy người đòi lên giúp vuiHát cương bà con méo mặtỐi trời sao khổ thân tui

Hoảng hồn kéo màn cái rụpVấp váp đá nhầm người caChân đau tay thêm ê mỏiLại còn bị chửi má ba

Má tui sinh thời ít họcDạy tui êm nhẹ ca daoRọi soi lòng người tục ngữĐãi nhau đồng loại đồng bào

Người chê là thầy ta đóDạy mình thêm bài học khônKính Người lời thiêng tui nhớDằn lòng nhắm mắt qua luôn

Tuồng tích đang lúc xôm tròPhận việc nào ai nấy loXả hơi ra ngoài một chútNhờ vả sau trước dặn dò

Thăm cháu thăm con nhớ quáMàn nhung xin vắng ít ngàyLắng tai mà lòng nơm nớpChân đi hồn xẻ làm hai

156

Page 157: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tử vi tui cung Thiên PhủLẽ ra sung sướng như TiênBởi tâm còn thương dĩ vãngViệc làng ôm đồm việc riêng

Khi rảnh tập ca vài đoạnTui nghe còn chán nữa làCơm thiu bốc mùi ngây ngấyGiữa hương dị thảo kỳ hoa

Dù sao cám ơn đoàn hátĐược gần nghệ thuật văn chươngThâm sâu tui hằng hoài vọngCầm dây ròng rọc khiêm nhường

Nhiều lần tính đường giải nghệKhấn Tổ xin keo đàng hoàngTrải lòng xin Người chứng giámLòng thành, tui, gã kéo màn

NhàQuê 2007

157

Page 158: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhịnNhịnĐi ngang qua trường dạy võMỏi chưn sẳn dịp ghé coiThấy họ “quánh qua quýnh lợi”Bên né, được mợi cứ thoiNóng mũi, xắn tay... đi tuốtHung hăng chửi vói quá trời:"Có giỏi thì nhảy vô đây!"

Chấp tay trình thưa ông KẹMá tui trối biểu làm lànhNhà ta bao đời tích đứcCâu nhịn bằng chín câu lànhCứ xem tất cả em anhLời thiêng tui ghi tận cốtChứ xưa: quét sạch sành sanh.

Có người nắm tay kéo lạiSao không cho nó một bàiBạn ơi, Thầy tui có dạyTruyền con không để hiếp ngườiHọ hung thì mình ráng tránhKhông trung họ quánh một hồiBao nhiêu món nghề trổ hếtBàng quang thấy tỏng tòng tong

158

Page 159: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tự họ đút đầu thòng lọng

NhàQuê

Vô MỹVô MỹỚi ! Mỹ chành bành núi vút cao Năm Châu khó sánh được đâu nào Mây che vướng đỉnh mờ mờ mỏng Gió hắt lòn đồi thoáng thoáng sao Ở tận đâu đâu xin nhập khẩu Gần bên phía dưới lén chui rào Vì nghe chửa thấy còn đòi hỏi Biết chắc đàng hoàng mới núng nao

Nao lòng chuyện đã trót lưng voi Nhảy xuống sao xong ớn cái vòi Bạch tuột giăng tua đâu thoát được Cua kình kẹp cứng hết mong ngoi Đành cam thả vận theo triều nước Chịu phép cầu may gối sóng nhồi Lạc bước hay không nào đoán trước Còn hơn cố xứ mãi tôi đòi

NhàQuê May 27, 2007

159

Page 160: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Khi Táo Dâng SớKhi Táo Dâng Sớ

Phận Táo hằng năm kiến Ngọc HoàngBao nhiêu việc xảy dưới dương gianTờ trình chép sẳn dò từng chữBáo cáo ghi xong đếm đủ trangQuái lạ chư tiên nhìn mặt đỏNgờ nghi thượng giới thị da vàngÔ hô ngó xuống thì là vậyĐọc nhảy tùm lum hết mấy hàng

NhàQuê

160

Page 161: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chứng KhoánChứng Khoán

Lão nhà quê tàng tàng ghé vô Wall StreetChắp tay sau đít ngó mông lungBộ chuyện giỡn chơi sao cha nộiNhìn vận vó ông đà phát óiDợm nhào vô trả giá đúng là thầy gồng!

Trên bảng giá đèn chớp lia chớp lịaCủa ai mà cứ lên lia chiaCó kẻ khoái cười ria vảnh vảnhHực gà lão tức cầm canhLuật tuần hoàn có lên thì có xuốngCòn khuya mới một cửa một mình!

Ở tuốt dưới quê xứ ruộng đồngNghèo gần mạt rệp, có mình khôngVậy mà cứ muốn toàn hàng "xịn"Đồ hiệu, hàng gin. Đừng có hòng!Cứ nhè mấy chỗ xinh như mộngCứ nhè "Chứng Khoán" lên vù vùCứ nhè chưa rớ vô đà phỏngHèn chi năm tháng xách xe không

161

Page 162: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cay cú vái ngày bồ nó đáTe tua, rách nát lại quay vềBủa một mẻ dễ ơi là dễÔng tưởng vái khan không nạp lễKhông dám đâu!! Ai chứng cho ông, hề!

Cái ngày ông khấn ghé đâu, về trễMỹ đổ quân ông xuống giá cái vèoHọa vô đơn chí có mong gì cứuCứ ngày thức dậy vật giá thang leoChứng Khoán nào cũng tuột khỏi tầm tayMù mịt

Chẳng phép lạ gì cho quay lại ngóc lên"Giá Trị" mới tinh nhì S. nhất điếm. Cách nào bằng chửi đổng cố tìm quênVẫn cứ trồi lên hụp xuốngTrôi lênh bênh cho tới một ngàyMọi hiện hữu triệt tiêu cái rụpXong ngay!

Ritcher Kế lắc đầu không đo nổiRung mạnh hơn mấy lần Thứ Sáu ĐenChợ bán tước mua quanCủa chìm của giấuKéo nhau lên tàu xuống hạm "giong"

162

Page 163: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ngoạn mục hơn Enron

"Chứng Khoán" mới sơn đỏ vàng rõ rệtMàu hồng trên hếtMàu vàng mút chỉ cà thaBớ bớ người ta!Mấy người bán buônGì kỳ quá vậy cà:Huề, xúm gầy lại không choÝ chừng nhà nhà hết vốn

Đã nói mất, ít nhiều mất trọnMới giữa đường bắt đầu lại số âmChừng rất nản nằm mơ đủ thứNhư tiếng ai bị bóp cổ giãy rầm rầmTưởng sao! ai dè cũng đến hồi khánh tận

Lão tính thờ ơ rung chuông một bậnĐóng cửa bán buôn quách cho rồiHai tay trắng mất mát đâu mà ngánNgẫm nghĩ tới lui nên lại thôi:Ví thử tất đều qui thành "Chứng Khoán"Khi xuống khi lên, khi lỗ khi lờiMọi giá trị cung cầu có khácMình không chơi để người ta chơi;Mình đã hết thời !!

Lão láp váp lời thề bán mạngCái đã có không đời nào bán

163

Page 164: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Dẫu giá lên, dẫu sát đất nghèoNhất định không phát mãi.Chẳng chịu áp đặt giá bèo.

Người thấy được xúm lay lão dậyDụi mắt mấy lần, hỏi đang ở đâu đâyQuán Bên Đường ông vừa ngơi một giấcTỉnh cơn mơ ông réo bếp tưng bừng:Coi chừng bắp khét! Coi chừng bắp khét!Đừng chụm lửa lung! Đừng chụm lửa lung!Bếp cười mỉm: Nồi Kê Chưa Chín!

NhàQuê 2006

** Nhất Điếm, Nhì S. , Tam Ch. , Tứ Tướng

164

Page 165: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nói Chuyện Với…Nói Chuyện Với… Có thằng bạn vừa email đến hỏiThấy ngày xưa mầy thuộc loại cù lầnTối ngày cứ gom bi rồi xúm nhậuGiờ ăn trúng gì viết lách thiệt hăng

Con thưa Cụ xứ nầy buồn thấy mẹĐảo kiếm tìm hoài chẳng thấy thôn lânHai nhà cạnh bên Hello rồi nínSách nói ngày không đọc sẽ ngu đầnRáng mang kiếng lão mò mò lên mạngThiếu cha gì điều Cụ đang lấn cấnBiết bao điều thay đổi Cụ tầm nhìnNhờ đó Con mới học khôn chút đỉnhBạn bè không dịp như Cụ như ConHụp lặn trần ai bụng chưa đủ ấmSách vở toàn chuyện cũ mấy chục nămĐỏ hoét màu tiết canh xưa Cụ hãmVòng vòng trong rún vũ trụ ngây ngôĐảo Hải Di Sơn không biết đâu rờ

Cụ thấy lạ hôn, bạn bè tứ xứMà xúm xít làm được BenTreHomeCứ cạnh bên chuyện tào lao bá lápCũng được đôi điều tiếng lẫy lừng thơm!

165

Page 166: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Biết được chút gì góp vô thứ nấyGọi là công quả trả nợ áo cơmCám ơn tiện nghi Cụ và Con hưởngChuyển tải dùm bao ý nghĩ của taCám ơn bạn bè đã không câu nệKể cả măng dời trồng thế hệ haiChỉ giảng cho ông bao điều chúng biếtCụ đừng mặc cảm đừng ỷ xưa tàiHọc hỏi ngẫm ra bao giờ thừa thãi

Thời gian kéo miết ta đi tới mãiĐính kèm theo bao thứ bịnh ăn theoKè kè bên hông nhào vô ăn cóKhông sống lạc quan dễ dàng lảnh thẹoCụ Công Trứ thương cháu con đã biểu"Tri túc , tiện túc, đải... hà thời túcTri nhàn, tiện nhàn, đải...hà thời nhàn"Chạy đuổi vật chất tiền tài đâm chánThôi hân hoan nghe lời cụ thử coiThú hưởng nhàn bây giờ đà khác rồiKhông năm ba chú tiểu đồng lếch thếchKhông tiêu dao nơi cùng cốc thâm sơn

Vài cú click Cụ sẽ vô Cung QuãngCháu chít Hằng Nga đon đả đón mờiNhăn nhúm thịt da trông đà phát chánThiên Đường sụp đổ còn gì Cụ ơiSông Ngân Hà đã từ lâu nước vựtChim Ô cầu bắt nối mấy triệu nămChừng qua được Chức Lang nhìn ngán ngẩm

166

Page 167: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chẳng còn cách gì nuốt sống ăn tươiHay Cụ muốn viếng vườn đào Thượng GiớiXơi  một trái sống được mấy ngàn nămCái Pharmacy to kềnh mà rổngTrần gian bệnh ná thở chẳng gì mongLại phân biệt RX, cần toa hay khỏi

“Lươn y” ôm Insurance nhót bất cầnẢnh thờ Hypocrate lật vô trongĐây chốn thiên đình Cụ chớ vội nônCoi chừng có kẻ đánh mùi giữ CụĂn thứ gì toàn tư bản xa hoaThôi về Trần mình vui chơi Cụ ạCụ muốn thứ gì Con thết Cụ nha

Con dặn phòng nhớ giùm cho Cụ nháChốn Trần Ai chơn giả lộn tùng phèoDẫu hiển vi cũng chưa phân biệt nổiTốt hơn rỉ rịch chớ nên tin vộiTrẻ nít cháu con giờ chúng khôn rồiDây cương lên đường tin giao chúng nắmCụ nhớ đừng hứng bất tử giành nha!Kẻo chúng khoanh tay dịu dàng trình CụLịch sử sang trang đà mấy mươi nămỨc hiếp gì cứ  kỳ đà cản mũiXin lỗi mời các khứa lão xê ra

167

Page 168: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Thôi thì thanh thản dạo Ta với TaThênh thang chả biên cương không giới hạnRáng mau lên đừng để phí tuổi giàTừ Bắc xuống Nam, Đông Tây đủ cảTừ khối xà bần cho đến tinh hoaChỉ tiếc mình giờ biết ra quá muộnKhông sao đâu phần mình góp xong rồiThong thả tháng ngày chỉ giải trí thôiThú thanh cao hơn những gì mong đợiNhớ nhé đừng tối ngày ôm máy mớiNhín chút ra thể dục rản cốt gânRảnh đưa Cụ Bà pinic, shoppingTiên nga lượn qua luợn lại dập dìnhPhô diễn thời trang đủ màu đủ sắcTạt vô nhâm nhi cà phê StarbucksCam đoan tim còn trở mình lúc lắcTrăm phần trăm khỏe mạnh còn dài dài

Càng về khuya nhân loại lắm cái hayHàm ơn tất cả thăng hoa cuộc sống!

Nói Chuyện Với…Nói Chuyện Với… Ông Cụ Ở Trong Lòng Ông Cụ Ở Trong Lòng

NhàQuê Oc 17, 2006

168

Page 169: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tự Trào Nhắm tướng ta xong rồi nó phán Số mầy nhiều lắm chỉ ba mươi Nổi nóng muốn túm cho một tán Biết có học đâu thôi đành cười

Gặp phải hiểm nguy quên mất biệt Lần hồi qua trót lọt hết trơn Giờ ráng kỳ kèo thêm chút đỉnh Ngày ngày cầm cự bốn linh đơn

Lội bộ ngày xưa quen quá xá “Đường Trường Xa Con Chó Tha Mèo” Dã chiến chạy lăng xăng mấy lượt Bây giờ đâu dám nướng chèo queo

Có lúc cũng cầu mong về sớm Lại nhìn quanh thầm nói dại gì Khổ sát đất họ còn kiếm khổ Đi lúc nầy tiếc quá không đi

Tự kiểm điểm lực trong sức ngoại Đứng kế bên Bành Tổ không chừng Đang tìm hiểu cái ông cầm ngoéo Đặng chơi lòn dấm dúi sau lưng

Chợt nghĩ lại tật mang tiền mất Lão lang coi bộ cũng nên tin Chỉ có cái nhiều khi ổng sảng Bụp chỗ lành có nước ăn xin

169

Page 170: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Hở miệng ra ông đòi bảo hiểm Rờ túi sau tìm miếng giấy nhèo Bằng tay tréo thân nầy có thế Trễ kiếng dầy đôi mắt nheo nheo

Ổng nói tốt như thầy phê điểm Nghe giật mình tưởng giữa chiêm bao Đến gặp lão trong rêm ngoài sốt À thì ra… biết nói… chỗ nào

NhàQuê May 24, 2007

170

Page 171: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Nếu Lại Có LầnNếu Lại Có LầnTôi thuộc tên Ninh Hòa quê bạnCon Sông Dinh, Xóm Rượu, Đường LuồngThành phiên bản in đầy trí tưởngMột mai kia có dịp đến cùngSẽ rất quen không gì bỡ ngỡ

Nơi ngã ba bồi hồi tưởng nhớBốn mươi năm dấu tích đổi thayLần đầu tiên dừng lại nơi đâyThêm thiện cảm ghi lòng từ đóGiữ trong sâu bước mỗi dần xa

Rời Bùng Binh bóng chiều đã ngãMàu núi lam càng lúc một gầnMười bánh xe dừng hẳn vòng lănTôi đứng giữa núi rừng Dục MỹBao nhiêu mới bắt đầu từ đấy

Chuyện kể ấy về xa xưa lắm Chứ bây giờ tôi khách hành hươngVề nhìn lại dấu chân xuống núiTrả chiếc gùi nay đã rách bươnChỉ viên sỏi vẫn còn nguyên dạng

Mấy tảng đá dưới lòng suối cạnĐấm vai nhau cười khách đứng nhìn

171

Page 172: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Chưa nhận ra hai bên cứ ngóCây cầu xưa chứng kiến lặng thinhTóc tôi bạc mà rong vẫn vậy

Hồi tưởng nhớ từng viên đá ấyDáng ai ngồi giặt giũ khoan thaiNước từ nguồn miệt mài xuôi chảy Như tôi xa biền biệt năm dàiNay trở lại chung quanh đều lạ

Từ trên cầu tay buông hòn đáTrả về lòng viên sỏi tôi vayĐã đi theo gần suốt đời nầyCùng lạc bước theo dòng nghiệt ngãGợn sóng tăn như đã vẫy tay

Tôi còn muốn ghé thêm nhiều chỗTừng hàng dương vẫy gió đong đưaHương cà phê và làn khói quyệnĐưa tôi về cổ tích giăng mưaCài áo che … lạnh từ hướng núi

Sắp rời xa tôi gắng gượng cườiChia tay nhé đã là phút cuốiKỷ niệm xưa nầy dịp ghé thămĐỉnh núi cao cũng dường xúc cảmNhạt nhòa mây qua đó tần ngần

NhàQuê 2007

172

Page 173: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Tạ Ơn

Tạ ơn nước Mỹ đã choChỗ nơi tá túc ấm no bước đầu

Cố hương suốt kiếp ngựa trâuVô phương tiến thối nỗi sầu khôn nguôiNhìn con nước mắt chực rơiCam đành ly xứ may đời đổi thay

Ngày đến đây… đất nước nầyMấy trăm năm đã dựng xây chỉnh hoànGẫm mình tủi thẹn hổ hanNhờ tay đồng loại vai quàng xoa đau

Tục ngữ ta hằng có câuNghĩa đền ơn đáp thâm sâu ghi lòngĂn trái nhớ người cây trồngNhân ngày xin gởi đóa hồng vạn ân

NhàQuê

173

Page 174: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Của ChìmCủa Chìm Của NổiCủa Nổi

(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)

Thân thể ta mang thương tíchChung cùng đất nước niềm đauMỗi khi trở trời nhức buốtMới đó bốn mươi năm lâu

Lãng quên thành khó thể ngờTìm đâu trong đống giấy tờSăm soi lên vùng bỏ phếNép mình miếng sắt bá vơ

Vậy mà bốn mươi hai nămNgười đi vật theo âm thầmSợ ta quên khi đây đóNên chi tìm chỗ yên nằm

Giàu sang khi rời cõi thếNgậm theo chút ít quý kimCười thầm ta giờ sẳn cóThì thôi ...gọi đó "của chìm"

NhàQuê Apr 26, 2010   

174

Page 175: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Còn Vài Nét VẽCòn Vài Nét VẽTấm tranh đời còn vài nét vẽSáu mươi năm từng mảng nối liềnCó hoa bướm dệt thêu trang điểmCó sông dài núi thẳm thêm duyên

Vẫn hằng tin con người có sốNgẫm đời mình chiều dọc mắn mayNhững đoạn đường chông chênh lay lắtCảm nhung êm gần lắm bàn tay

Nên với ta hài lòng trọn vẹnNên với ta giữ hết bên mìnhNên với ta rách sờn cũ kỹNên với ta đều thảy đẹp xinh

Có ai hỏi ước gì nếu đượcXin làm ta như trước tới giờNhững ngộ nhận tha nhân ngờ vựcGiũ sạch xong trong vắt trời mơ

Lại còn có suối hiền róc ráchRu đê mê nhạc điệu tình caGối phiến đá nằm nghe tiền kiếpCõi hoang vu dưng bỗng mượt mà

175

Page 176: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bởi vì vậy sự đời còn mấtBởi đến đi rồi sẽ một nơiBởi đầy đặn lưng vơi nào phảiBởi cho nên gọi đó kiếp người

NhàQuê June 20, 2010

176

Page 177: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Cô Bán Hoa Cô Bán Hoa ValentineValentine

Muốn ghé chào cô đứng bán hoaDòng xe thôi thúc khó ngừng làĐịnh quay trở lại ai như giốngỦa lạ thường ngày sao khác xa

Năm nay ngày Tết trùng dịp LễNơi nơi nô nức ...kẻ kẻ mừngCó một nhành bông hai ý nghĩa Hèn chi cô nảy ý bỗng dưng:

Tặng đời chút đỉnh tạo niềm vuiNề chi công khó... nệ lỗ lờiGiao Thừa trời đất sang Xuân mớiHoan hỉ từng đôi ...ngẫm nghĩ cười

NhàQuê 15-02-10 

177

Page 178: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Đi Và Đến

Vài hôm trước hay tin lão bạnVừa mới đây vẫn tỏ yêu đờiVụt đột quỵ… mọi giờ khăn khóNghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi

Ráng có thể…. tới đâu hay đóTạm xem đây …dòng chữ cuối cùngXếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phúTự cho mình khoảng ngắn thung dung

Được như vầy đã phần mãn nguyệnVốn chân quê hưởng phước ân banBa má nghèo mồ hôi tươm áoMong muốn con thoát cảnh cơ hàn

Được đi học giữa bao trẻ khácĐứa giữ trâu... ở mướn... bắt cuaNgười thành thị quần là áo lượtCuộc phân tranh đâu phải là vừa

Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thứcPhễu đong đầy đều đặn như nhauBộ não phèn dần dần trong cướcXin đời đời ghi tạc thâm sâu

178

Page 179: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Bước xuống đường bấy nhiêu hành lýTạ ơn Em đến cạnh rất gầnChấp nhận hết muôn vàn cam khổChất vai gầy gánh nặng ngàn cân

Vốn ít chữ củi châu gạo quếCuộc mưu sinh lây lất đợi chờNguội binh lửa can qua quá khứƯớc mơ nầy hình chỉ trong mơ

Kẻ nướng thịt giở kinh ngày cũĐọc vang vang bổn phận làm ngườiĂn hạt thóc núi sông.. đã nợNém vô vòng máu đổ thây phơi

Thói quen mới lằn tên mũi đạnĐêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêuChân thòng nước chia phần ụ đấtLà anh em san sẻ mọi điều

Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấyMáu tuôn dòng nợ nước đền xongNửa còn lại phế nhân từ đóThương tích đau tiếp bước cõi hồng

Xếp lại hết mọi điều ân oánKhóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêngNếu có phải biển vùi kiếp khổLòng an nhiên chân bước xuống thuyền

179

Page 180: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

Ở một nơi có Xuân hoa nởMùa Hè trong…rực rỡ đan thanhCứ đúng hẹn Thu về khoe sắcĐông buồn chăng …sao vẽ thành tranh

Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏMọc xanh um... xòe lá khoe cànhCảm thư thái ... thân già nhẹ hữngĐêm không còn nơm nớp thâu canh

Lòng sảng khoái bên đời tươm mậtLắng sâu trong... khơi mạch thành thơLối tiêu dao ...bao người xưa đãLần bước theo thích thú đâu ngờ

Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạĐêm gối đầu nghe suối hát caLâu lâu mở ngăn đời đã cũThử hành hương trở lại thăm nhà

Những tự nhiên theo chiều thiên địnhThoát làm sao Tứ Khổ đời ngườiDọn mình bước qua miền thanh thảnCứ xem là tàn cuộc rong chơi

Đứng nhìn lại nơi lần đầu đếnNhững gần xa vướng víu trên đườngĐọc niệm khúc oán thù xin xóaVẫy tay chào gởi lại yêu thương

180

Page 181: Trang A003 · Web viewBiết bao lúc áo vá quàng chân chạy Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược Trên khoảng

NhàQuê Dec 24, 2009

181