thuduc-ontario.cathuduc-ontario.ca/tiengque/duyhan/NoiNiem-RiengTa.pdf · Nỗi Niềm Riêng Ta -...
Transcript of thuduc-ontario.cathuduc-ontario.ca/tiengque/duyhan/NoiNiem-RiengTa.pdf · Nỗi Niềm Riêng Ta -...
Nỗi Niềm Riêng Ta
Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 1
Nỗi Niềm Riêng Ta
Thơ Trịnh Tây Ninh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 2
Nỗi Niềm Riêng Ta
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ viết với ước mong chia sẻ những trăn trở trong
cuộc sống, cũng như để gần thêm với đau khổ và niềm thất vọng với chính mình.
Bìa và phụ bản do tác giả trình bày.
Trịnh Tây Ninh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 3
Mục Lục
1. Buồn ......................................................................................... 9
2. Gởi con ngục tù ........................................................................ 11
3. Lục bát tiễn em ......................................................................... 13
4. Vô thường ................................................................................. 15
5. Tơ vương .................................................................................. 16
6. Nhắn hỏi ................................................................................... 17
7. Tiếc ........................................................................................... 18
8. Nỗi Sầu Thiên Thai .................................................................. 20
9. Buồn ơi ..................................................................................... 21
10. Nghẹn lời ................................................................................. 22
11. Ngày cuối ................................................................................. 23
12. Một Ngày .................................................................................. 25
13. Cung Chiều ............................................................................... 26
14. Bài tháng Sáu ........................................................................... 27
15. Khúc sầu mây ........................................................................... 29
16. Ngũ ngôn cho Mẹ ..................................................................... 30
17. Bài ca Sương ............................................................................ 33
18. Đơn khúc .................................................................................. 35
19. Bài hát Tango ........................................................................... 36
20. Tứ ngôn Bốn mùa ..................................................................... 37
21. Chào em ngày mới ................................................................... 38
22. Những nhánh thơ Trăng ........................................................... 39
23. Đôi khi ...................................................................................... 42
24. Sầu riêng ................................................................................... 43
25. Chiếc lá cuối cùng .................................................................... 44
26. Nước mắt yêu thương ............................................................... 45
27. Mưa .......................................................................................... 46
28. Tâm ý ........................................................................................ 47
29. Trăng Biển ................................................................................ 48
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 4
30. Nắng ......................................................................................... 50
31. Trái sầu không hái .................................................................... 51
32. Hỏi mây .................................................................................... 52
33. Ngũ Ngôn Bốn Mùa ................................................................. 53
34. Trăng sầu .................................................................................. 54
35. Cạn ly ....................................................................................... 55
36. Nhớ Mẹ ..................................................................................... 56
37. Bỗng mình thương thân .......................................................... 57
38. Vô đề ........................................................................................ 59
39. Chắp tay .................................................................................... 60
40. Lục bát của Biển ....................................................................... 61
41. Lần Cuối ................................................................................... 63
42. Thiên thai .................................................................................. 64
43. Lục bát cuối mùa ...................................................................... 65
44. Tình thu .................................................................................... 67
45. Chợ đời ..................................................................................... 68
46. Giọt buồn .................................................................................. 69
47. Cõi chết .................................................................................... 70
48. Xuân lại về ............................................................................... 71
49. Đôi khi thôi ............................................................................... 72
50. Về đây ...................................................................................... 73
51. Thương Thân ............................................................................ 75
52. Tìm em ..................................................................................... 76
53. Lục bát tháng Năm ................................................................... 78
54. Ngỡ rằng ................................................................................... 80
55. Lục Bát Mùa Xuân ................................................................... 81
56. Đành rằng ................................................................................. 83
57. Tim ........................................................................................... 84
58. Lục Bát Chớm Đông ................................................................ 85
59. Ảo mộng ................................................................................... 87
60. Ru em ....................................................................................... 87
61. Lời nguyền non nước ............................................................... 88
62. Lục Bát Cuối Mùa ................................................................... 89
63. Vẫn thương ............................................................................... 91
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 5
64. Mùa Xuân ................................................................................. 92
65. Cũng đành ................................................................................ 93
66. Bông Vô Thường ...................................................................... 95
67. Thương mãi về sau ................................................................... 96
68. Biết đâu .................................................................................... 97
69. Vô vi ......................................................................................... 99
70. Mai Chị Đi ................................................................................ 100
71. Khóc ngày mưa xa .................................................................... 102
72. Buồn! ........................................................................................ 103
73. Em đi ........................................................................................ 104
74. Gánh buồn ................................................................................ 105
75. Trời xanh .................................................................................. 106
76. Tình thắm ................................................................................. 107
77. Tiếng Quê ................................................................................. 108
78. Vẫn là em ................................................................................. 109
79. Có em ....................................................................................... 110
80. Ngồi bên dòng sông .................................................................. 111
81. Hiện về ..................................................................................... 112
82. Công chúa và Hoàng tử ............................................................ 112
83. Hỏi bóng ................................................................................... 113
84. Ngõ Hoa ................................................................................... 115
85. Bài thơ tình yêu ........................................................................ 117
86. Còn mãi tiếng ru ....................................................................... 118
87. Chiều Hội Ngộ ......................................................................... 120
88. Tình si ....................................................................................... 122
89. Cô gái miền Nam ...................................................................... 123
90. Ngủ giấc tình yêu ..................................................................... 124
91. Hoa cà-phê ................................................................................ 125
92. Vòng tay thương yêu .............................................................. 125
93. Bên đồi dốc mơ ........................................................................ 126
94. Đừng Quên Tôi! ....................................................................... 127
95. Áo tím ....................................................................................... 128
96. Chiều bên dòng sông ................................................................ 129
97. Lời ru trưa hè ............................................................................ 130
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 6
98. Yêu nàng Quảng Ngãi .............................................................. 132
99. Trăn trở ..................................................................................... 135
100. Than vợ, Than chồng ................................................................ 135
101. Yêu chàng Quảng Ngãi .......................................................... 137
102. Thơ Vu Lan .............................................................................. 139
103. Trầm hoa .................................................................................. 140
104. Chào tháng Mười Hai ............................................................... 142
105. Trái cấm .................................................................................... 143
106. Câu gọi muôn đời ..................................................................... 144
107. Dạ hành .................................................................................... 145
108. Đón xuân .................................................................................. 146
109. Gánh mộng ............................................................................... 147
110. Mộng tím ngày xưa .................................................................. 148
111. Đôi khi ...................................................................................... 149
112. Giận ......................................................................................... 150
113. Khi về ....................................................................................... 151
114. Hỏi Mưa ................................................................................... 152
115. Gió xuân ................................................................................... 153
116. Ngày em ................................................................................... 153
117. Chiều ru .................................................................................... 155
118. Xin Đừng quên tôi .................................................................... 156
119. Thơ Ba Chữ .............................................................................. 157
120. Đêm ......................................................................................... 159
121. Xuân Tóc Bạc ........................................................................... 160
122. Tình câm ................................................................................... 161
123. Sẽ ............................................................................................. 162
124. Nụ hôn ...................................................................................... 163
125. Trống Rỗng! ............................................................................. 164
126. Một đời ơn em .......................................................................... 165
127. Bụi xuân ................................................................................... 166
128. Tại sao? .................................................................................... 167
129. Vẫy đưa .................................................................................... 168
130. Nếu ........................................................................................... 169
131. Nỗi Lòng Gởi Mẹ ..................................................................... 170
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 7
132. Tiếng chim trên vùng Kinh tế mới ........................................... 171
133. Lục bát của mẹ ......................................................................... 171
134. Này em nhỏ .............................................................................. 172
135. Vách Sầu .................................................................................. 173
136. Nằm mơ .................................................................................... 174
137. Ru Em Vơi Sầu ......................................................................... 176
138. Mong Manh .............................................................................. 177
139. Không cần hỏi ........................................................................ 178
140. Hôn Em .................................................................................... 179
141. Chúc Noel ................................................................................. 180
142. Biển ru ...................................................................................... 181
143. Bé ............................................................................................. 182
144. Anh còn nợ em ......................................................................... 183
145. Vịnh Cái Ấm ............................................................................ 184
146. Lệ Đầy Trong Tay .................................................................... 185
147. Tôi ngồi Ru Tôi ........................................................................ 186
148. Hương đêm ............................................................................... 188
149. Giận tám ngày .......................................................................... 189
150. Buổi sáng dậy muộn ................................................................. 192
151. Nỗi mong muôn đời ................................................................. 193
152. Mẹ ơi! ....................................................................................... 194
153. Nhớ mẹ Mưa Ngâu ................................................................... 195
154. Bốn Mùa Âm Thầm .................................................................. 196
155. Gởi Em ..................................................................................... 197
156. Xuân Cho Em ........................................................................... 198
157. Nụ cười yêu thương .................................................................. 199
158. Tình Đầu ................................................................................... 200
159. Tiếng Xuân ............................................................................... 201
160. Có khi ................................................................................... 202
161. Tình Quê ................................................................................... 203
162. Noel Buồn ................................................................................ 204
163. Hỏi mẹ ...................................................................................... 205
164. Quỳnh ơi! ................................................................................. 205
165. Bài thơ tình yêu ........................................................................ 206
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 8
166. Tình Sầu Đêm Nay ................................................................... 208
167. Cho Em ..................................................................................... 209
168. Xin được yêu em ...................................................................... 211
169. Tình thơ cho nhau ..................................................................... 212
170. Ru em ....................................................................................... 216
171. Buồn ......................................................................................... 217
172. Ngủ giấc mùa đông .................................................................. 218
173. Câu chuyện dòng sông Quảng Ngãi ....................................... 219
174. Lý ru em ................................................................................... 222
175. Chiều ru .................................................................................... 223
176. Khúc tâm xuân ......................................................................... 224
177. Hãy đến với em ........................................................................ 224
178. Chiều sân ga ............................................................................. 225
179. Ơn em ....................................................................................... 225
180. Thơ hai chữ............................................................................... 226
181. Giấc mơ ngày nào ..................................................................... 228
182. Hoài Mong ................................................................................ 229
183. Đóm Buồn Trong Sương .......................................................... 231
184. Hoàng Lan ................................................................................ 233
185. Lỡ Nhịp .................................................................................... 234
186. Bong bóng ................................................................................ 236
187. Chiều bên sông ......................................................................... 237
188. Sợi buồn ................................................................................. 238
189. Trà ............................................................................................ 239
190. Cà-phê ...................................................................................... 240
191. Trọn kiếp yêu nhau ................................................................... 241
192. Mưa ngâu đồi hạ ....................................................................... 242
193. Mùa nhớ em .............................................................................. 242
194. Vén mây ................................................................................... 243
195. Tình thắm ................................................................................. 245
196. Trời xanh ................................................................................. 245
197. Gánh buồn ................................................................................ 246
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 9
Buồn
Buồn em như biển mênh mông
biển ngưng sóng vỗ mà lòng vẫn đau
vỏ sò trơ trọi cúi đầu
khi chìm, khi nổi mà sầu vẫn tuôn
để anh làm ốc mượn hồn
tát cho biển cạn!! Mong buồn sẽ vơi
Buồn em như núi mù khơi
núi cao chất ngất mà đời rong rêu
mây bay ngang núi buổi chiều
không che nổi ánh tiêu điều tình ta
tay lau nước mắt nhạt nhòa
thôi em đừng khóc, bởi ta cùng sầu!
Buồn em như ngọn cỏ lau
mong manh trong gió, hư hao kiếp người
sao em lại chúc anh vui?
từ lâu anh đã chỉ cười trong mơ
thì thôi! ta dệt vần thơ
thả trôi sóng nước, giả vờ mình vui
Buồn em sẽ đến cuối đời
hỏi em có muốn nói lời thở than
ôm em, tay níu vội vàng
chút tình nở muộn bên hàng thùy dương
thương em, trăn trở đêm trường
dù xa cũng gởi mùi hương đóa quỳnh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 10
Buồn em đến tận bình minh
ngày dài cũng hết, nên tình cũng tan
tiếc chi giấc ngủ muộn màng
mở bừng mắt dậy, ngút ngàn sầu mây
ai đem ta đến chốn này?
để buồn vẫn mãi bủa vây cả đời
Buồn em, buồn mãi, buồn ơi!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 11
Gởi con ngục tù
Bên biển vắng hôm nay
tóc trắng mẹ tung bay
lưng còng mẹ cúi xuống
mong manh tấm thân gầy
Trên đôi mi sầu đầy
nỗi buồn mẹ không khuây
nhớ con trong ngục tối
xót thân con tù đày
Nhớ mới ngày đâu đây
con thanh niên hăng say
đấu tranh cho đất nước
nay run rẩy hao gầy
Cai ngục đánh hằng ngày
chịu muôn ngàn đắng cay
vẫn không sờn chí khí
tấm lòng vẫn thẳng ngay
Uất khí mãi còn đây
sóng biển buồn theo mây
cuốn trôi ngày mộng đẹp
dẫu nhiệt huyết tràn đầy
Chắp tay mẹ kêu nài
Thượng Đế hãy lắng tai
nghe dân oan rên siết
thấu ước nguyện người ngay
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 12
Xin cho có một ngày
chim trắng đậu trên tay
thanh bình trên đất nước
lúa chín vàng rợn bay
Mẹ con được xum vầy
Tự Do về nơi đây
líu lo bài hát mới
trên môi em thơ ngây....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 13
Lục bát tiễn em
1.
Tiếc em thuở ấy chưa chồng
hỏi cây so đũa ai trồng mà xanh ?
con uyên khản giọng trên cành
em không quay lại sao đành hỡi em ?
2.
Trăng thu rớt giọt bên thềm
vàng như mật đắng, tình thêm tiêu điều
trách nhau thôi cũng đã nhiều
lặng thinh nên cánh sáo diều nghiêng chao
3.
Có trăm lẻ một vì sao
thấy em gầy guộc bên ao lục bình
nên sao rớt xuống mối tình
em tôi nhặt lấy - khóc mình ngu si !!
4.
Tiễn người ... thôi cứ ra đi !
có thương, có nhớ thì ghi trong lòng
đêm đêm trông ánh nguyệt rằm
ước trong giấc ngủ nằm mơ gặp người
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 14
5.
Sợ ai xảo trá nhiều lời
đem tình thắm đỏ đổi dời qua đây
đành lòng đổ lỗi cho mây
Nó bay đi mất không hay ta chờ !!
6.
Trăng kia - phải chuyện tình cờ ?
Rụng trên khe núi hững hờ ngọn cây
Chị Hằng có ghé xuống đây
Cũng rơi nước mắt khóc thay chuyện mình
7.
Run tay ngắt đóa hoa quỳnh
Nửa đêm bung cánh tưởng tình còn thơm
Lìa cành quỳnh cũng đội ơn
Một lần cắt đứt còn hơn lững lờ
8.
Cô em làm bộ dại khờ
Cho ta tưởng thật đợi chờ ba năm
Ba năm mà ngỡ như không
Tỉnh ra tóc trắng như bông xương rồng
9.
Ngày em cất bước theo chồng
ngày ta khoác áo tang bồng đi xa .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 15
Vô thường
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 16
Tơ vương
Dương cầm chất ngất
Âm hưởng vô thường
nến buồn héo hắt
tay gầy trơ xương
Đêm vắng thê lương
hát khúc đoạn trường
nụ cười đã mất
sao tình vấn vương
Trách mình khờ dại
tình yêu lầm đường
vẫn đi trở lại
con đường tơ vương
Chân dẫm trong đất
cúi mặt chán chường
em đã đi khuất
còn lại mùi hương
Em đừng nói thật
để mình còn thương....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 17
Nhắn hỏi
Ai nghe khúc nhạc vô đề
ai nghe tha thiết câu thề thắm duyên
ai về ngóng cánh chim quyên
ai ra bến đợi truân chuyên dãi dầu
ai trân trọng mối tình đầu
ai đem những cánh thơ sầu tặng nhau
ai thương nắng đổ buồng cau
ai mong mình sẽ xôn xao tơ hồng
ai xui em bước theo chồng
cho ta cất bước tang bồng nổi trôi ?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 18
Tiếc
Nâng ly mong cạn sầu
Men đắng, dạ dày đau
mà buồn phiền vẫn đọng
dưới đáy lòng thẳm sâu
Rưng rưng nhai nỗi nhớ
nuốt trọng lấy tủi hờn
sao bụng vẫn rỗng trống
nhức nhối nỗi hoài mong
Đi lêu bêu trên sóng
nước cuốn gói thành vòng
cột bằng dây rong biển
từng đợt gởi về sông
Em bên song xõa tóc
nốt nhạc đổ mưa hồng
vĩ cầm vươn giai điệu
mừng ngày em còn không
ta hòa theo cung nhạc
thổi một khúc tơ đồng
âm giai bỗng vỡ vụn
ta buồn em biết không?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 19
Ngày mai em theo chồng
chuyển cung bài nhạc mới
chim tự nguyện vào lồng
ta còn gì để nói
Ngày nào sầu cũng tới
hôm nay cũng ngày buồn
chỉ tiếc công vun xới
mối tình bao nhiêu năm...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 20
Nỗi Sầu Thiên Thai
Thiên Thai ta vẫn nỗi sầu
Buồn như cánh hạc bên cầu Hoàng Lan
Biết người tình vẫn chứa chan
Nên ta cởi áo the vàng xuống thăm
Thế gian mê đắm bụi trần
Lòng ta vẫn mãi một bông vô thường...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 21
Buồn ơi!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 22
Nghẹn lời
Có giọt nước mắt rơi
theo tiếng ai ru hời
em đưa tim hấng lấy
thành khói buồn chơi vơi
Có mối tình xa khơi
tiếc người đi diệu vời
ừ thôi! đừng quay lại
em chúc người mãi vui
Có cánh mềm lả lơi
bướm ong thả ngọt lời
nhưng tim em đã lạnh
để lệ sầu ấm thôi
Có nhạc trầm muôn nơi
nốt mi thứ rã rời
dấu lặng thầm vẫn đợi
dẫu hoa vàng chẳng tươi
Có em đã nghẹn lời
sao người nỡ đùa chơi
nhưng thôi không trách móc
cho người được thảnh thơi...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 23
Ngày cuối
Tự vấn
Ai xui mình bán văn chương?
bán đi một gánh, tiếc thương một đời
Ai xui người đến yêu tôi?
đường tình lỡ bước mây trôi dặm ngàn
Khi ngày đã đến
Tơ trời một giải mênh mang
tơ lòng một nỗi ngổn ngang ai vò
ở lại - lòng những trông chờ
mà ra đi bỗng ơ hờ làm sao
Này em có biết
Yêu em từ dạo ra vào
Hái cành thắm đỏ trúc đào đong đưa
Rằng ru hời, lời ru trưa
Sao em ngủ vội chưa nghe ru hời
Dáng xưa
Người xưa ... gắng nở nụ cười
trong hàng nước mắt, ôi người thuở xưa !
âm thanh ngần ngại đong đưa
Ta đây, người đấy khúc chưa tương cầu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 24
Cũng đành thôi
Đêm trăng xõa tóc bên lầu
nâng niu tủi cực làm sầu riêng tư
nơi đây đau khổ thừa dư
mà đành thôi để trang thư ngại ngùng
Nhắn hỏi
Sao cho nắng khỏi chập chùng
sao cho mưa khỏi lạnh lùng buông rơi
sao cho tình khỏi phai phôi
sao cho đời khỏi là hơi thở dài
Bài cuối
Này đây vốc nước trên tay
Trong như nước mắt chuỗi ngày lưu vong
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 25
Một Ngày
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 26
Cung Chiều
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 27
Bài tháng Sáu
1.
Rằng tôi có một nụ cười
ép lòng đem bán cho người mua vui
cười tươi chỉ một lần thôi
sao người lại nỡ nhạo chơi cho đành
con chim khép mỏ đầu nhành
môi khô, tim nát, lệ thành biển khơi
2.
Đêm trăng xõa tóc biếng lười
lược gương đã gẫy, một đời long đong
hoa sim miền núi ai trồng?
ướp tình tím ngát cõi lòng hoang vu
ta về hóa kiếp thầy tu
ôm kinh tụng niệm khiêm nhu cúi mình
3.
Em tôi có một mối tình
nâng niu, quí trọng một mình mà thôi
tình em sao quá đơn côi
thân em sao quá nổi trôi, u phiền
em tôi sao lại quá hiền
thương em dỗ giấc đông miên, thở dài
4.
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 28
Đợi hoài cho đến ngày mai
nhớ hoài dù đã phôi phai lời thề
đêm thâu có bước ai về
nhịp đều trên đá, u mê lòng sầu
Trương Chi thổi sáo bên cầu
Mỵ Nương khóc giấc mộng đầu vỡ tan
5.
Ngọc Hân thắp nến hai hàng
đưa tay níu gọi tình chàng Quang Trung
ta về dỗ giấc phù dung
buồn khi mất nước, tôi trung cúi đầu
quê hương mưa nắng dãi dầu
tàn quân thất trận vẫn đầu ngước cao
6.
Thiên nga cúi xuống bờ ao
uống mà vẫn khát, kiếp sau vẫn chờ.....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 29
Khúc sầu mây
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 30
Ngũ ngôn cho Mẹ
(Bài thơ được giải Ba về bộ môn thơ năm 2013
của giải văn chương do Cơ Sở Văn Thơ Lạc Việt tổ chức)
Nếu mẹ là gió thổi
con sẽ ngồi bên đồi
cho tung bay tóc rối
buông sợi mềm lả lơi
Nhưng hôm nay rất lặng
mẹ đã mãi xa xôi
làm sao cho gió thoảng
chút hương nồng, mẹ ơi!
Nếu mẹ là hoa thắm
con sẽ cất nên lời
mừng đóa hoa rất lạ
nở trong lòng con tươi
Nhưng hôm nay héo úa
cánh tàn phai rã rời
con rưng rưng mắt ướt
mất mẹ đời đơn côi
Nếu mẹ là dòng suối
con sẽ đến ngồi chơi
thả hồn theo dòng nước
con vui tiếng hát cười
Nhưng hôm nay suối cạn
hững hờ mây lặng trôi
mẹ đã đi xa mãi
suối buồn, con chơi vơi!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 31
Nếu mẹ là áo mới
con sẽ mặc mỗi ngày
vải tơ mềm óng ả
mùi thơm tỏa muôn nơi
Nhưng hôm nay rách áo
mẹ đã xa con rồi
Lòng trĩu nặng trăm mối
biết làm sao cho vơi?
Nếu mẹ là sương khói
lung linh bay giữa trời
con đưa tay đón lấy
tim rộn ràng reo vui
Nhưng hôm nay lịm tắt
khói bay cõi xa vời
mẹ qua đời lặng lẽ
giọt sương sầu rụng rơi
Nếu mẹ là chăn gối
con sẽ đắp suốt đời
cho con giấc mơ đẹp
khi mẹ kề bên nôi
Nhưng hôm nay mất ngủ
mẹ không còn trên đời
ai là người nâng đỡ
khi tuổi còn đôi mươi?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 32
Nếu mẹ là kết nối
gia đình ta tuyệt vời
thì hôm nay tiếc nuối
vĩnh viễn mẹ xa khơi
Còn đâu ngày hạnh phúc
tim thổn thức bồi hồi
nhiều khi mất nghị lực
lòng chỉ muốn buông xuôi!
Hôm nay sầu chấp chới
biết làm sao tỏ lời
nhớ mẹ ngày hấp hối
nước mắt tràn mắt môi
và bây giờ con, mẹ
muôn đời mãi chia phôi
Chiều nay về trên lối
nỗi u hoài lên ngôi .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 33
Bài ca Sương
1.
Thôi thì ta đọng đầu nhành
chờ em đến, rụng dỗ dành mắt em
chớp đi cho lệ tuôn mềm
dòng trong mặn đắng soi thềm nguyệt giai
2.
Cũng là nụ biếc cành mai
sao em chẳng nở trong ngày lập xuân
thôi thì ta cũng phân vân
long lanh thương tiếc đông quân đã rồi
3.
Vàng anh dấu mỏ trên đồi
ngẩn ngơ chẳng bới tìm tòi sâu hoa
Đợi giọt sương nhỏ la đà
đưa tim hấng lấy gọi là thương thân
4.
Nhớ tích cũ, chàng Chế Mân
ta đứng lặng, hỡi trung thần buồn chi
chấp gì những hạng so bì
trên cao sương giáng có vì thế gian
5.
Nửa khuya tỉnh giấc hoang mang
lặng trông ngọn nến dần tàn dứt hơi
khói bay quấn quít nửa vời
ô hay nến đọng, hay trời vương sương
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 34
6.
Gởi chàng một chút tư lương
của con én - lụy tình - tương tư bầy
Đơn thân én hãy còn đây
ngước nhìn mây trắng đang tìm dấu sương
7.
Mắt em là trời mù sương
buồn em hiu hắt tư lương cuộc đời
tơ lòng khắc khoải mù khơi
khi ta tỉnh giấc nhớ lời trách nhau
8.
Tóc em ướp những hương ngâu
đầu ghềnh em đến sương rầu rầu giăng
tay thon vuốt ngọn lông măng
giọt trong nước chảy: Sương vàng hóa thân
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 35
Đơn khúc
Tôi có một mối tình
Tôi hằng ấp ủ riêng mình chở che
Tôi có một mối tình
Tôi hằng kể lể một mình tôi nghe
Yêu người, sao người hờ hững
Thương người, sao người vô tâm?
Tình tôi, tôi quí, tôi thương xót
Người nỡ đùa chơi, cũng lỡ rồi
Đêm tôi khóc một mình
Tình tôi, tôi nhớ, gập ghình không quên
Trăng lơ lửng một mình
tôi ôm trăng gọi, cuộc tình tôi sâu
Người yêu, người nơi đâu?
Tình tôi, tình thiên thâu
Người đi - Không nhớ không quay lại
Tôi ủi an mình: Vì chưa thấu tình thôi!
Ngày dài ngơ ngẩn nghe chim hót
Chim nói tình chim đã vỡ rồi
Cầu ô thước trăm năm lỗi hẹn
Tôi bảo lòng mình: Chỉ còn biết yêu thôi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 36
Bài hát Tango
Dìu em bước nhịp tango
đắm say ngắm nụ ngây thơ em cười
rót vào tai nhẹ một lời:
Yêu em, tim sẽ suốt đời trao em
đôi ta say mộng êm đềm
vui trong tiếng nhạc ru mềm lòng ai
điệu tango, nhịp tròn xoay
trong tay hạnh phúc, ngất ngây hương nồng
tango, hôn má em hồng
nhớ hoài em nhé, nguyện lòng có nhau
tango bài hát xôn xao....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 37
Tứ ngôn Bốn mùa
Nhớ mẹ
Đầu xuân đi lễ
em mặc áo hồng
lễ về nhớ mẹ
cõi sầu đơm bông
Cho cha
Mùa hè vừa tới
đất nở nụ cười
cho cha vun xới
mảnh vườn thật tươi
Gởi chàng
Thu sang lá vàng
Mùa về thênh thang
Chân đi dù mỏi
có em có chàng
Ru con
à ơi con ngủ
câu ru dịu dàng
mơ về chốn cũ
dù mùa đông sang....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 38
Chào em ngày mới
Đôi chim đậu dưới ngọn cây
líu lo cất tiếng chào ngày mới sang
gọi em thức giấc muộn màng
còn anh xao xuyến đợi nàng đến đây
tóc em, anh vuốt thật say
hôn em, nụ biếc nở đầy vườn sau
tay đan tay, bước ra vào
mùa xuân chưa tới, hoa đào đã tươi...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 39
Những nhánh thơ Trăng
Nhắn hỏi
Trăng treo đầu cao
lòng những dạt dào
Trăng xuống bãi thấp
tiếc mộng chiêm bao
Trăng nơi xôn xao
nhớ người xuống núi
Trăng ơi khi nao
thì trời sẽ tối ?
để ta lao đao
ánh vàng khóc nuối
Cho bố
Trăng treo đầu cao
dịu dàng ánh sáng
Cha chốn lao tù
chắc cũng hân hoan
Gởi các em tôi
Như đàn chim nhỏ
dấu mỏ trong rơm
buổi sớm đến trường
vấn vương trăng đọng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 40
Với Trăng
Ôm đàn hỏi trăng
một mình một bóng
rồi có bâng khuâng
như tôi chiếc bóng
Hát nhỏ với trăng
về đây ánh trắng
bàng bạc lòng chàng
khối tình vỡ tan
Lên tiếng gọi trăng
thuở tình đã vắng
thì dọi làm chi
ánh vàng ngọt đắng ?
Nguyệt bạch
Bóng trăng trắng ngà
nhớ chi bao la
Khóc chi đậm đà
khi thời đã qua
Bóng trăng trắng ngà
ta với cỏ hoa
tắm trong ánh bạc
phơi niềm xót xa
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 41
Bóng trăng trắng ngà
Này trăng bao la
khi về bên ấy
đừng kể chuyện ta:
Bóng trăng trắng ngà
Có cha đi xa
có mẹ chợt già
ôm mối sầu đau
Bóng trăng trắng ngà
Em cứ xôn xao
để chị khóc nuối
Rồi đời cũng qua ....
Kết
Ngắt một nụ hồng
tặng người tôi yêu
gió chiều lồng lộng
Hương trầm hắt hiu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 42
Đôi khi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 43
Sầu riêng
Ra vườn nhặt trái sầu riêng
mùi thơm lan tỏa về miền xa xăm
nhớ về chốn cũ đã nằm
đã thương, đã nhớ, đã lầm yêu em
sầu riêng vừa chớm đã mềm
tình riêng chưa nở đã thêm úa tàn
Sầu riêng nghiêng bóng hai hàng
lung lay gió thoảng tưởng chàng qua đây
mùa này mưa có còn bay
mà sao nước mắt chẳng hay - nhạt nhòa
sầu riêng thiếu bóng ai qua
tình riêng chua xót đậm đà đôi môi
Sầu riêng chênh chếch nắng đồi
dáng ai cô độc đứng ngồi bên sân
ngóng trông, ngày tháng ngại ngần
tỉnh ra đã thấy lá cành rụng rơi
sầu riêng một đóa hoa ngời
tình riêng thôi đã nghẹn lời đắng cay
Sầu riêng hương ngọt thoảng bay
tình riêng run rẩy nhớ ngày bên nhau...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 44
Chiếc lá cuối cùng
Chiếc lá cuối cùng
phai rồi sắc đỏ
oằn gánh trên lưng
vác đầy nỗi khổ
Trăng vẫn mông lung
ánh buồn sân cỏ
vận nước điêu linh
đêm dài trăn trở
Thôi đã tận cùng
mỏi mòn hơi thở
tâm vẫn chưa ngưng
thét gào vỡ lỡ
Tay vẫy không trung
tiếng lòng nức nở
lá đổ rưng rưng
cõi sầu tao ngộ…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 45
Nước mắt yêu thương
Giọt nước mắt này con dành cho cha
những năm học tập xa, mang mối hận nước nhà
Đêm đêm giấc mộng Kinh Kha ám ảnh
rạn vỡ tim cha, thổn thức lòng con
Giọt nước mắt này con dành cho me
từng búi tóc bạc, từng nỗi tủi sầu, từng ngọn gió lắt lẻo bờ tre
Ai có nghe? Hình như ngoài sân mưa nhỏ?
Giọt mưa chìm trong tiếng nấc của me
Giọt nước mắt này em dành cho anh
chàng trai thất thế, vỡ giấc mộng xanh
nay chạy hàng rong, mai chạy gạo
chị ốm, cháu đau - thôi cũng đành!
Giọt nước mắt này chị dành cho em
Trên “Thiên đường Cộng Sản’', tuổi thơ chẳng êm đềm
mặt nám nắng sương, trí óc nhồi “Chính trị”
chị nhớ em nhiều, nay lại buồn thêm
Giọt nước mắt này ta dành cho ta
ngày tuổi thanh xuân, lạc loài trên đất lạ
thương nhớ chẳng tròn, hy vọng chỉ là giấc mơ qua
xin đem những hạt lệ này, đổi lấy chút xót xa ......
Trịnh Tây Ninh
(Bài thơ được giải tại trại tị nạn Galang, báo Tự Do do cha Dominici tổ chức)
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 46
Mưa
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 47
Tâm ý
Tâm thi không có chữ
thơ gieo một vần bằng
lời thơ buồn như đếm
tình người đã đóng băng
Tâm nhạc không nhịp điệu
rớt những nốt mi buồn
trên trường canh dài lặng
vĩ cầm điệu vô thanh
Tâm hoa không bung cánh
tâm hương thoảng muộn màng
đi đâu để trốn tránh?
Cuối cùng tình cũng tan!
Tâm văn không ý mới
trang giấy trắng không lời
chỉ còn niềm cay đắng
viết làm chi người ơi!
Thơ có phải là em
nhạc có còn là tôi?
ngồi thiền, trăng tĩnh lặng
sao lòng sầu chơi vơi...???
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 48
Trăng Biển
Vốc một vốc trăng vàng
uống cạn nỗi lo toan
trăng lung linh như lệ
nên lòng vẫn ngổn ngang
Bên biển vắng muộn màng
đàn ai oán như than
hát rằng đêm vọng nguyệt
trăng rớt xuống đồng hoang
Tim nhức nhối vô vàn
ai đánh hồn vỡ tan?
bằng môi hôn, mật ngọt
vẫn còn đó xốn xang
Ta cúi mặt ngỡ ngàng
biết em tự hồng hoang
nay hóa thân quỉ dữ
làm sóng buồn tràn lan
Gầy thân con dã tràng
run rẩy trốn vào hang
em vẫn đành dẫm chết
rồi giả bộ để tang!
Hoa biển giờ đã tàn
chim gãy cánh bay ngang
tiếng hải âu tuyệt vọng
gọi tình buồn miên man
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 49
Thức canh khuya đến sáng
cửa linh hồn mở toang
mây bỗng già trước tuổi
bay trên cao bàng hoàng
Bờ dương liễu hai hàng
khóc cùng gió mênh mang
nước cuốn sợi rong biển
chôn vào cõi hoang mang
Bỗng rực sáng rỡ ràng
hải đăng tựa hào quang
soi biển đang dẫy chết
hấp hối cùng trăng tan....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 50
Nắng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 51
Trái sầu không hái
Ước gì
ta tựa áng mây
tự mình tan loãng
không hay tình buồn
Ước gì
khô cạn nước nguồn
trong như nước mắt
chán chường thế nhân
Ước gì
hạc chẳng phân vân
cánh gầy cao vút
tâm gần cõi tiên
Nước non
mắc phải lời nguyền
trái sầu không hái
rụng mềm
trên tay...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 52
Hỏi mây
Ưu tư em hỏi mây
không buồn sao mây bay?
mây thì thầm trong gió
bay mà sầu không khuây!
Ưu tư em hỏi mây
ai xui người đổi thay
ra đi không quay lại
em đã làm gì sai?
Ưu tư em hỏi mây
không uống có sẽ say?
để về trong giấc mộng
thuở nào tay trong tay
Ưu tư em hỏi mây
cơn mưa nào qua đây
thoảng chút hương tình cũ
làm môi mắt chợt cay…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 53
Ngũ Ngôn Bốn Mùa
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 54
Trăng sầu
Trăng mềm như mật ngọt
sao lòng vẫn héo hon
Trăng ơi! Ta muốn khóc
từ độ người không còn
Trăng buồn ánh vàng vọt
ngựa gầy nản chân bon
Trăng ơi! Ta lạnh quá
từ độ tình mỏi mòn
Trăng sầu gieo từng giọt
nốt nhạc buồn sắt son
Trăng ơi! Ta nhức nhối
từ độ mình thấm đòn
Trăng về chiếu rành rọt
soi nỗi nhớ cuồng điên
Trăng ơi! cao chót vót
là mối sầu muôn niên
Trăng buồn phận bèo bọt
kiếp người quá truân chuyên
con chim rướn cổ hót
lời cuối khi tịch viên
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 55
Cạn ly
Người xưa ...
gắng nở nụ cười
trong hàng nước mắt,
ôi người thuở xưa!
Âm thanh
ngần ngại đong đưa
ta đây,
người đấy
khúc chưa tương cầu
Tay nâng
chén rượu
ngang đầu
Khóc thương cho kiếp
ve sầu nỉ non
Cạn ly
tình chẳng
héo mòn....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 56
Nhớ Mẹ
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 57
Bỗng mình thương thân....
Yêu em mùa xuân
nước măt tràn dâng
ta quyên gọi hạ
hát bài ái ân
ta chim bói cá
nhớ tình bâng khuâng
ta cây hồng thắm
trước gió ân cần
cành gai nhọn sắc
thâu lòng thanh tân
đôi tay rướm máu
ôm em tới gần
từng giọt nóng đỏ
thành hạt bảo trân
Trưa ngồi ôm mặt
mơ sao có lần
đi ngang qua đó
giả làm tình quân
Ai gieo sóng gió
trong ngày đầu xuân
sầu tình chất ngất
biết bao nợ nần ?
Sao em đi khuất
mặc ta thương thân
sao tình tan mất
gãy cánh Thiên thần
sao em nói thật
để giờ phân vân ?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 58
Gặp ta hành khất
quay lưng sao đành ?
Trời mưa ướt đất
lạnh mềm đôi chân
Tình ta chật vật
bao năm không thành
thôi xin cúi mặt
một lần ăn năn
miệng cay đắng mật
cũng chúc duyên phần
em sang phố mới
với người chung chăn
Ôm trăng khóc nuối
tại ta ngu đần
buồn phiền trăm mối
chỉ mình thiệt thân
Ta ơi đã mất
cả một ngày xuân
Khi em đi khuất
bỗng mình thương thân....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 59
Vô đề
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 60
Chắp tay
Chắp tay mẹ cười
một nụ không tươi
con tim nhức nhối
chuỗi kinh ngậm ngùi
Chắp tay cao vời
nói chẳng nên lời
cha đi lính trận
ru con…À ơi…!!!
Chắp tay lạy Trời
vận nước nổi trôi
cha nay "cải tạo"
lụt cuốn nhà trôi
Chắp tay rã rời
hy vọng phai phôi
con đi vượt biển
chìm thân xứ người
Chắp tay nghẹn lời
đất nước tả tơi
nhục nhằn, đói khổ
nhân nghĩa rối bời
Chắp tay gọi mời
còn chút tình người
xin yêu thương mãi
dẫu lệ còn rơi….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 61
Lục bát của Biển
Rưng rưng khóc ngọn gió mùa
thổi chi nhung nhớ chưa vừa niềm riêng
Biển ơi! Ta sẽ về miền
xa xôi nơi ấy, mong tìm được nhau
ta buồn mà biển xôn xao?
vỗ chi sóng biếc làm đau lòng người
Ngồi đây, gốc đá biếng lười
có con ốc nhỏ mượn lời yêu thương
vi vu sóng nước rất hiền
vì em đang ngủ rất yên giấc nồng
mốt mai khi bước theo chồng
đừng quên biển vắng có công ru hời!
Sao em lại nỡ phụ tôi
tim ta đâm thấu chẳng lời ăn năn
tiếc cho tình đã mãn phần
con cua bỏ trốn ra gần mé xa
ngoảnh nhìn, bỗng chút xót xa
ta dẫy chết, em không tha thiết gì?
Đêm nay cất tiếng thầm thì
hạt bong bóng vỡ, ra đi sao đành
chân mang guốc gỗ vàng chanh
dẫm trên cát vắng, mong manh nỗi buồn
cài lên ngực đóa hải đường
não nùng tiếng hát sầu thương tình tàn
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 62
Bình minh ló dạng, xuân sang
nỗi buồn cất giấu, lau hàng lệ rơi
biển sầu, hoa biển vẫn tươi
ta sầu, nhưng cũng chúc vui một lời
Sóng ơi! Hãy cuốn tình tôi
mùa xuân có đến, một đời vẫn đau....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 63
Lần Cuối
Đây cây xanh lá
nắng hạ ngại ngần
đàn ve bối rối
giọng buồn thương thân
Đây chiếc hôn gần
khi tình hấp hối
Tôi có là tôi
sao lời gian dối?
Đây con thiêu thân
canh chừng bóng tối
trong đêm bâng khuâng
đếm sầu trăm mối
Đây ta cuối sông
lặng nhìn không nói
nên mãi phân vân
đường về lạc lối
Đây ta đi thôi
nhắn lời trăn trối
dấu hạt lệ trong
chảy như dòng suối
Đây ta lần cuối
nhắc chuyện chiêm bao
đôi tay xanh xao
vẫy chào tiếc nuối ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 64
Thiên thai
Thiên thai
ta vẫn nỗi sầu
Buồn như cánh hạc
bên cầu Hoàng Lan
Biết người
tình vẫn chứa chan
nên ta cởi áo
the vàng
xuống thăm
Thế gian
mê đắm bụi trần
lòng ta vẫn mãi
một bông vô thường….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 65
Lục bát cuối mùa
1.
Cuối mùa nước vẫn còn trong
vẫn con suối nhỏ, vẫn hong tóc thề
vẫn còn ấp ủ tràn trề
vẫn yêu nhau, dẫu mỏi mê đường đời
rằng xưa núi đổi sao dời
mà chàng công tử vẫn lời thủy chung
2.
Cuối mùa ta ghé ra Trung
thăm con phố nhỏ run trong sương mù
thương đôi vai nhỏ che dù
chân đi guốc mộc dáng thu dịu dàng
trong làn gió sớm mênh mang
sao cô em đạp lá vàng dưới chân?
3.
Cuối mùa mắt ướt bâng khuâng
này con chim nhỏ mùa xuân sẽ về
sẽ còn chất ngất tình quê
sẽ mang lúa ở bờ đê vào làng
sẽ cùng tát nước bên đàng
gieo trong lao khổ mùa màng thắm tươi
4.
Cuối mùa ngồi ngóng mây trôi
mây sao bay mãi chưa vơi lòng sầu?
thế nhân trăm sự dãi dầu
lòng người gian dối làm sao vẹn toàn?
khấn xin nơi Đấng cao quang
ban cho thế giới thênh thang tình người
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 66
5.
Cuối mùa thôi cũng biếng lười
ngắm trăng soi tỏ xuống đời đổi thay
vời trông theo gió heo may
đùa bên khung cửa nhà ai não nề
khép đôi cánh bướm ê chề
mùi hương thanh thoảng nẻo mê dặm ngàn
6.
Cuối mùa nhấp rượu thở than
hỏi trời sao lạnh, hỏi lan sao buồn
bằng lăng xoãi cánh trên nguồn
lá cành tan tác bên vườn chớm đông
em tôi cất bước theo chồng
có người ở lại thắm nồng tình si
7.
Cuối mùa thôi chẳng còn chi
gởi em câu hát nhu mì buổi trưa
về đây hấng ngụm nước mưa
trong như nước mắt thuở xưa gặp người
trách nhau thôi cũng lỡ rồi
giả làm kẻ lạ chưa lời yêu thương
8.
Cuối mùa tuyết cũng vấn vương
rụng rơi phủ ngập chán chường hồn tôi
dù sao, ta cũng hãy vui .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 67
Tình thu
Đêm thu trở lạnh
người đến cùng ai
bỏ ta đứng ngóng
tà áo thôi bay
Người từ thu ấy
đã đến cùng ai
quên ta nước mắt
giọt tựa ngọc trai
bên thềm hiu hắt
lá đổ sân gầy
Này người năm ấy
nỡ đến cùng ai
người nào đâu thấy
tình chẳng phôi phai
ta cành hoa giấy
trong gió heo may
run như bướm trắng
gẫy cánh tình say .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 68
Chợ đời
Sớm mai đi chợ đời
tìm một nụ cười tươi
cô gánh hàng nhỏ nhẹ
em chỉ bán lệ rơi
Sớm mai đi chợ đời
lòng chẳng thấy thảnh thơi
sao không ai bày bán
chút yêu thương cuộc đời
Sớm mai đi chợ đời
còn đâu là niềm vui
con buôn đã tích trữ
niềm vui quá xa xôi
Sớm mai đi chợ đời
cất tiếng rao nghẹn lời
ai thương xin lên tiếng
mua dùm sầu riêng tôi
Sớm mai đi chợ đời
tung nắm tiền tanh hôi
loài người đâu mất cả
bọ, giòi rỉa rúc thôi!
Sớm mai đi chợ đời
mưa gieo hạt mù khơi
lung linh như nước mắt
phủ ngập hồn tả tơi…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 69
Giọt buồn
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 70
Cõi chết
Biết đâu cõi chết sẽ là
cõi trăng rất sáng với hoa nguyệt quỳ
Tạ từ cõi thế vô vi
một điều nuối tiếc vẫn ghi trong lòng
mang theo xuống suối tử vong
biết rằng tình nhẹ như không, vẫn buồn!
Bây giờ cõi chết dần buông
giật mình biết sợ, biết thương, biết sầu
biết vậy ta hẹn đời sau
làm hoa để nở đêm thâu mịt mùng
nụ vàng phủ kín không trung
đến ngày héo úa, ngàn trùng vẫn thơm
Biết rằng nặng nợ áo cơm
vẫn chưa trả đủ nên còn xốn xang
rưng rưng nước mắt hai hàng
ôi người ở lại! Bàng hoàng vấn vương
để ta vào cõi vô thường
hái cho em, đóa tường vi rất hiền
Ta về ngủ giấc đông miên
em còn đứng đó trắng viền khăn tang
thôi em, chẳng phải vội vàng
giấc mơ này cũng đã tan lụa là
chúc em đi một bước xa
và đừng quay lại, kẻo ta nghẹn ngào
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 71
Ừ thôi ! Nếu có kiếp sau
hẹn em đến chỗ hoa đào đã rơi
rắc lên tóc rối nụ cười
ta hôn nhau, để nhớ ngày tình vui
vẫy tay, giờ đã tới rồi
bước vào cõi chết, vẫn lời yêu thương...
xuân lại về
Một mùa xuân lại về
lòng chan chứa tình quê
nhớ Tết xưa rất đẹp
khi ta trọn câu thề
Và xuân nay lại về
tay ấm tình phu thê
có con thơ ríu rít
lòng cảm tạ tràn trề
Rồi xuân nữa lại về
tiếng nhạc nào đam mê
yêu thương nào ấp ủ
để mùa xuân mãi về....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 72
Đôi khi thôi
Đôi khi
nhìn xuống trái tim
của ai lạ hoắc
gởi trong tim mình
Dối lòng
anh giả bộ tin
ta chung lồng ngực
chung tình bên nhau!
Đôi khi
như thể chiêm bao
ôm lồng ngực rỗng
lao đao khóc cười
Sao em
lại nỡ đùa chơi
trái tim mất chỗ
chưa vơi ngóng chờ
Đôi khi
lạc vận bài thơ
cung đàn lỗi nhịp
tim ngơ ngác sầu
Cúi xuống
là một vực sâu
Ngước lên cao ngất
đỉnh sầu chơi vơi
Tim tôi
lỡ nhịp
suốt đời ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 73
Về đây
về đây có gió đưa hương
có em tóc ngắn môi hường líu lo
về đây có áo cơm no
có mùi bông bưởi ướp cho cuộc đời
về đây với nỗi biếng lười
đong đưa võng gỗ, ru hời ca dao
về đây với mộng chiêm bao
trao nhau câu hát thuở nào yêu đương
về đây nắng đợi mưa sương
đành sai lời hứa, đành vương khối tình
về đây trăng dọi nhiên minh
khi đi đến đó là mình chia tay
về đây nhấp chút rượu cay
tưởng như mình đã qua đây một lần
về đây con vạc qua sông
rỉa lông, ngậm hạt, bâng khuâng gọi bầy
về đây ôm mẹ, khóc thầy
nhớ con ngõ vắng đong đầy bước em
về đây lòng thấy ấm êm
thấy tình chất ngất bên thềm hoàng hoa
về đây bướm đã bay xa
ngóng ai áo tím nhạt nhòa dưới trăng
về đây mưa đổ trên sân
hạt bong bóng vỡ, ước rằng sẽ quên
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 74
về đây ngủ giấc đông miên
một đời đã mệt, bình yên ta về
về đây cho trọn câu thề
ngựa gầy mỏi vó kiếp mê hồng trần
về đây, xin chớ ngại ngần
kiếp sau cũng giữ lại phần cho nhau ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 75
Thương Thân
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 76
Tìm em
Đưa con ra công viên chơi
nhìn trẻ thơ cười thật vui
lòng ta bỗng chút ngậm ngùi
Cũng mới ngày nào đây thôi
mà sao tình quá xa xôi
Làm sao cho tình được vơi?
khi mây trời mãi bay trôi
Trách ai? Nước mắt tràn môi
Làm sao quên được người ơi...
Tiếng con cười, nhịp chân vui
con chơi cút bắt đùa chơi:
Con tìm được em đây rồi
con ôm em nè, bố ơi!
Vuốt tóc con, lòng có vui?
Anh cũng tìm em suốt đời
mà sao không gặp, em ơi!
Ta đã tìm nhau suốt đời
nhưng chỉ là đuổi bắt thôi!
Sao lung linh, ánh mặt trời
chói chang màu sắc rạng ngời
mà sao vẫn mất người ơi?
Còn gì đâu? Nói chi lời!
Ngàn lời cũng vậy mà thôi
Ta xin chịu tiếng phụ người
chỉ mong người: Hiểu dùm tôi
Trong bao sầu đắng cao vời
có người vẫn mãi tìm thôi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 77
Tìm em đến cuối chân trời
dẫu tim lạc nhịp, rối bời
cũng ca bài hát ru hời
Em ơi, tình vẫn tuyệt vời
em ơi, thổn thức gọi mời
em nơi nào, có nghe tôi?
em có biết, sầu khôn nguôi?
bởi suốt đời, vẫn đơn côi
dẫu cuối đời, mãi tìm thôi....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 78
Lục bát tháng Năm
1.
Có cây dương liễu xanh rì
đông miên vẫn thắm, xuân thì vẫn tươi
có em luôn nở nụ cười
cho ta ấp ủ một lời yêu thương
có tình đất nước vấn vương
tháng Năm thơm lúa nàng hương bên đồng
2.
Chị tôi áo đỏ theo chồng
ôm nhành bông bưởi thắm nồng tình quê
con thuyền thả dọc bờ đê
đàn chim bói cá bên lề reo vui
lục bình tím ngát êm trôi
chị tôi về tận bên đồi Hoa Ngâu
3.
Nhớ ai đi lỡ nhịp cầu
thương ai guốc mộc dãi dầu nắng sương
chợ đời gian dối khó lường
ước cho con suối vẫn nguồn sạch trong
mặc ai lấy thước đo lòng
trong ta vẫn mặn tình nồng gởi em
4.
Là trăng thu, là mưa đêm
giọt mềm rơi rụng bên thềm mong manh
hỏi trời sao thiếu mây xanh
hỏi người sao nỡ lòng, đành đi xa
hỏi tình sao cứ thiết tha
hỏi cành sao vẫn đơm hoa cuối mùa?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 79
5.
Tháng Năm soi bóng ngọn dừa
thân cau thắm thiết, gió đùa trầu cay
gặp em lòng ngỡ như say
uống ly nước mát mới hay tình về
ước gì đừng tỉnh cơn mê
để ta mãi vuốt tóc thề em bay
6.
Ngón gầy dạo khúc sầu mây
ca dao em hát buồn thay kiếp người
hò ơi, đã mất nụ cười
quê nhà xa thẳm, một đời lưu vong
hò ơi, trăng dọi xa xăm
mỏi mòn tranh đấu mong giành quê hương
7.
Gởi người một chút tư lương
tháng Năm đến muộn, dư hương vẫn còn......
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 80
Ngỡ rằng
Ngỡ rằng
tình đã hư không
cõi lòng đã lạnh
buồn trông tơ vò
ngỡ rằng
con nhện giăng tơ
chỉ cho cái kiến
ngây thơ vướng vào
ngỡ rằng
quên chuyện chiêm bao
mà sao thức giấc
hư hao ý sầu
nhện ơi
giăng mối
tơ sầu
cho ta mắc cạn
biết đâu lối về ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 81
Lục Bát Mùa Xuân
Ngày mới
Với tay ôm nụ hoa vàng
mùi hương Xuân muộn ngập tràn bâng khuâng
mai vàng, mạch sống tràn dâng
xin ơn Trên chút Thiên ân của đời
Tiếng hát đầu Xuân
Ai vui, ai hát, ai chơi?
băn khoăn trăm mối sao vui một ngày
mặc con chim nhỏ chiều nay
Líu lo nó hót đông phai, xuân tàn
Cho em
Lửa reo tí tách trong lò
co ro em nhỏ ngồi chờ bánh chưng
không nghe tiếng pháo tạch đùng
đón giao thừa vắng ánh xuân huy hoàng
Đầu năm đi Lễ
Đầu xuân em mặc áo vàng
thảnh thơi đi lễ, dịu dàng dáng ai
ngoài sân bung nở đóa mai
trong lòng chợt thoáng vút bay hạc gầy
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 82
Khi nàng Xuân đến
Khi nàng Xuân ghé đến đây
Ta mang áo mới, đi hài thiên nga
Tóc dài rũ dáng mây xa
Giọng ngân nga tiếng thiết tha ân cần
Bâng khuâng tuổi lớn
Em gầy như đóa hoàng lan
mong manh trong ánh chói chang mặt trời
thì ra xuân đến bên đời
để môi e ấp đôi lời hân hoan
Kết
Này em, khi mùa mới sang
Khi chân mỏi vó, thênh thang lại về
Ừ về, chốn ấy là quê ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 83
Đành rằng
Đành rằng
mình chẳng gặp nhau
chôn thương
vùi nhớ
kiếp sau xin chờ
Đành rằng
ruột rối như tơ
ngắm trăng
trăng vỡ
làm thơ
thơ sầu
Đành rằng,
tháng Bảy mưa ngâu
vẫn không gặp gỡ
vẫn chờ, vẫn mơ .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 84
Tim
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 85
Lục Bát Chớm Đông
1.
Đón em đi lễ nửa đêm
mùi hương dạ lý bên thềm ngất ngây
tà mềm lụa trắng tung bay
hỏi người có thấy đắm say duyên đầu
2.
Chim uyên xoãi cánh qua cầu
tiếc nàng công chúa mang sầu vào tim
Trương Chi thôi cũng lặng im
thổi chi tiếng sáo đắm chìm thinh không
3.
Có cô buông tóc bên sông
mùa đông áo tím, mùa nồng áo hoa
bao giờ vó ngựa đi qua
thì cô cắt tóc thiết tha tặng người
4.
Chiều đông cơn gió biếng lười
thổi qua hồn vắng gọi mời yêu thương
khi về nhạt nắng, mưa sương
mới hay tình đã đưa hương ngọt ngào
5.
Ngọc Hân tựa cửa ra vào
hỏi trăng, trăng rụng, hỏi đào, đào rơi
cánh hồng tơi tả muôn nơi
Quang Trung chàng hỡi sầu vơi hay đầy?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 86
6.
Ôm cây bóng đổ vai gầy
thương em vất vả, thương thầy lao tâm
biết đời còn có bất công
nên dâng lên Chúa sầu đông rất dài
7.
Run tay ngắt đọt bông lài
búp trong như ngọc, cành dài chơ vơ
Đông về thả cánh tình thơ
cho người nhặt lấy ép mơ trong lòng
8.
Thôi em gió cuốn đầu đông
con tim vẫn ấm, tình nồng vẫn say....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 87
Ảo mộng
Có con
bướm tím ghé chơi
cánh vờn ướp mật
buông lơi cung đàn
có em
xõa tóc bên đàng
bướm về ghé đậu
trên làn tóc thơm
có ta
giấc ngủ cô đơn
thấy em
ảo mộng
chập chờn
hóa thân....
Ru em
Đêm về ngắt nụ quỳnh hoa
tặng em để nhớ bài ca ngày nào
vườn sau có ngọn trúc đào
hương thơm chan chứa dạt dào niềm riêng
ôm em giấc ngủ thật hiền
trong ta có tiếng ru êm dịu dàng
ù ơ, rất đỗi bình an
lòng êm như tiếng hò khoan thuyền tình...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 88
Lời nguyền non nước
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 89
Lục Bát Cuối Mùa
1.
Về nghe chim hát à ơi
con đi ngủ muộn tiếng thôi lạc loài
về nghe thấy tiếng thở dài
của em động vọng gót hài dưới trăng
2.
Thôi nghe em nhỏ - phân vân
mà chi - cứ kể một lần đổi thay
tay nâng chén rượu ngang mày
uống cho tình đã an bài xót xa
3.
Tưởng em bung cánh thiên nga
bay đi vạn dặm đường xa mỏi mòn
tưởng em đã mất, mà còn
đến đây ta tỏ nỗi lòng đợi mong
4.
Bỗng về đứng đó trầm ngâm
để trăng sao dọi ánh rằm vào tim
chờ khi bóng nguyệt minh chìm
ta lau nước mắt dấu niềm xót xa
5.
Hân hoan ta đón em ra
về truông, qua nội xem hoa lục bình
cuối mùa vận nước điêu linh
kiếp người lao khổ, linh đinh nỗi lòng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 90
6.
Em hồng như lá cây phong
trái tim nhọn sắc, em đong tình người
em vui hơn cả nụ cười
còn ta nuối tiếc một lời cuồng si
7.
Lần này, quyết sẽ ra đi
buông đôi tay thõng, khép mi biếng lười
ngôi sao rớt dưới chân trời
mảnh vàng vỡ vụn, hỏi đời có vui?
8.
Thuyền em lướt ngọn nước xuôi
Êm như tiếng hát em trôi trên dòng
lục bình tím biếc bên sông
nở hoa dẫu biết lòng người tối đen
9.
Cuối mùa sầu đã vội len
với nhau xin kể chưa quen một lần
Cuối mùa môi cắn ngại ngần
cõi sau nguyện sẽ lại gần với nhau ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 91
Vẫn thương
Biết đâu
mình hết giận nhau
mặc cho ngày tháng
qua mau
rã rời
Biết đâu
nước mắt thôi rơi
dù cho tình đã
xa vời
thiên thâu
Biết đâu
em chẳng qua cầu
ra đi lặng lẽ
đêm sâu rất dài
Biết đâu
tỉnh giấc ngủ say
thấy quỳnh héo úa
thấy ngày đã xa
Biết đâu
ta sẽ về nhà
đem thơ ra trả
cắt hoa đang trồng
Ngọc lan
héo úa mùa đông
cánh mềm
run rẩy
nhưng lòng
vẫn thương....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 92
Mùa Xuân
Đôi chim
đậu dưới ngọn cây
líu lo cất tiếng
chào ngày mới sang
Gọi em
thức giấc muộn màng
cho anh xao xuyến
ngập tràn
đắm say
Ừ thì,
trái đất vẫn quay
Hôn em
nụ biếc
nở đầy vườn sau
tay đan tay,
bước ra vào
mùa xuân chưa tới,
hoa đào đã tươi...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 93
Cũng đành
Cũng đành như kiếp thiêu thân
lao vào ánh lửa một lần vì ai
đôi ta thôi khỏi thở dài
kiếp sau mình sẽ mãi hoài bên nhau
ví đời là giấc chiêm bao
nghĩ về cõi chết mà sao vẫn buồn
Cũng đành múc nước trên nguồn
tưới cho dịu mát khu vườn nhà ai
chi lan dù có tàn phai
lòng ta cũng sẽ rất dài tình yêu
bằng lăng bóng đổ dáng chiều
nguồn khô, nước cạn nên nhiều nhớ thương
Cũng đành như đám mây vương
bay bay trong gió đưa hương gởi người
ngồi đây xõa tóc biếng lười
mỏi mòn gương lược, chín mùi sầu bi
chưa về đã phải ra đi
mười năm không gặp, còn chi mà chờ?
Cũng đành dấu nỗi nghi ngờ
con tim rướm máu, dại khờ niềm đau
hẹn rằng yêu tới về sau
mà sao lại nỡ bỏ nhau giữa đường
vậy mà ta mãi còn thương
mặc người bội bạc, hoa vườn vẫn tươi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 94
Cũng đành giả bộ cười vui
đóa phù dung úa trên môi héo tàn
mưa rơi sợi đổ hai hàng
hòa trong nước mắt thành làn khói cay
bao giờ người ghé nơi đây
phong lan sẽ nở cánh gầy mừng nhau
Cũng đành vội bước đi mau
quê hương bỏ lại đàng sau, cúi đầu
thôi người đừng tiễn qua cầu
để ta thấm thía kiếp sầu lưu vong
nỗi buồn như sợi lông măng
mọc trên tay nõn, trong trăng rất dài
Cũng đành ngắt ngọn bông lài
bẻ cành nguyệt quế, tiếc ngày còn xanh
cây trâm cúi mặt sao đành
ngọn cao chót vót lá cành khẳng khiu
trong sương có cánh sáo diều
một mình trong gió tiếc chiều có nhau
Cũng đành hẹn đến kiếp sau .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 95
Bông Vô Thường
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 96
Thương mãi về sau
Sẽ thương,
thương mãi về sau
bốn mùa vẫn đợi,
suốt đời vẫn trao
gởi em
một đóa
trúc đào
cho em thắm thiết
xôn xao tình đầu
Ầu ơ!
trăng xuống ngọn cau
thoảng hương nguyệt quế,
nôn nao hương nồng
Ầu ơ!
mình là vợ chồng
dẫu bao cách trở
vẫn lòng thủy chung....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 97
Biết đâu
Biết đâu ta chẳng gặp người
dẫu trong giấc mộng cũng lời yêu đương
lẻ loi lan nở trong vườn
run tay hái cắm bình hương khóc người
Biết đâu ta sẽ mỉm cười
mặc em ray rứt những lời chia phôi
đêm trăng ánh bạc rạng ngời
nâng ly uống trọn tả tơi giọt sầu
Biết đâu ta bước qua cầu
buông rơi giấy mực thuở nào tương tư
người đã nhặt được tình thư
đành sao hờ hững coi như chuyện đùa
Biết đâu ta gốc cây dừa
lữ hành ngồi nghỉ khi vừa chớm thu
chạnh lòng bỗng nhớ thiền sư
áo vàng, kinh mới, chân tu quên buồn
Biết đâu ta cánh chuồn chuồn
la đà trên nước suối nguồn đỏ hoe
cành mềm ta đậu lắng nghe
tim ai vọng tiếng lá tre gọi hè
Biết đâu ta chén nước chè
buổi trưa uống vội, đón xe ra về
thì ra một thoáng đam mê
vị chè chát lưỡi vẫn tê tái lòng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 98
Biết đâu ta rối bòng bong
nhưng người vẫn tỉnh, vẫn mong, vẫn chờ
tay run, gối mỏi, mắt mờ
tuổi già đến sớm, cạn hồ rượu cay
Biết đâu ta vẫn còn say
nên tim lạc nhịp, không hay môi mềm
lặng nhìn trên vách đèn đêm
bóng ai cô quạnh bên thềm dạ hương
Biết đâu ta vẫn còn thương
nên nhiều năm đã vấn vương, bơ phờ
sao ta còn mãi dại khờ
hai mươi năm chẳn, ước mơ mà gì?
Biết đâu ta chẳng ra đi
Biết đâu lòng sẽ vô vi cõi thiền
Biết đâu người vẫn rất hiền
Biết đâu tình sẽ về miền chiêm bao
Biết đâu, ừ nhỉ, biết đâu .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 99
Vô vi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 100
Mai Chị Đi
Dặn em chị dặn lần này
là thôi, thôi hết lược cài trâm buông
chị về nhớ bát canh suông
em còn ở lại xin thương một đời
Nữa mai có tiếng gọi mời
em về bên ấy nhớ lời chị than
Trông mưa chị luống bàng hoàng
trông trời gắt nắng chị càng bâng khuâng
Trông người chị những phân vân
Trông hoa còn nụ chị lâng lâng sầu
Ví dầu tình chẳng bền lâu
Không thương, không nhớ không câu hẹn hò
Ví bằng thuở ấy học trò
Không mang áo trắng ra mơ mộng vàng
Thì cho tình có vội tan
Chị đâu dám tiếc, dám than tình hời
Em ơi! ơn nghĩa đôi lời
Oằn vai gánh lấy, mong vơi một lần
chị xưa mơ bước tuyệt trần
ngờ nay chiếc bóng long đong phận bèo
tay buông, tay bắt eo xèo
vắng teo ngõ lách, thuyền chèo chẳng đi
nước ròng, trăng vỡ tháng tư
dạ đau như cắt, vẫn như tươi cười
chị đi, em nhớ lấy lời
nhắn dùm người ấy: Thương người cuối sông
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 101
Thương rằng thuở ấy chưa chồng
nhớ rằng thuở ấy tấc lòng còn son
thì còn ngậm nát bồ hòn
chị xin ghi khắc nửa hồn ngu ngơ
mai sau dù đến bao giờ ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 102
Khóc ngày mưa xa
Hình như
ta vẫn cô đơn
dù chung quanh vẫn
chập chờn thế nhân
Gặp người
nên bỗng phân vân
về ai ở lại
cũng là mất nhau
Hình như
sẽ có kiếp sau
kiếp này đã lỡ
qua cầu đắng cay
hẹn ngày
gặp ở chân mây
cầu vòng tan loãng
khóc ngày mưa xa…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 103
Buồn!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 104
Em đi
Em đi, áo tím vỗ về
tà mềm quấn quít, tóc thề thương ai
Em về, anh ngóng mây bay
nguyện xin tha thiết để ai yêu mình
Em đi, mắt ướt duyên tình
nụ cười độ lượng, lung linh nến hồng
Em về, cõi nhớ mênh mông
nguyện xin tha thiết để mong gặp người
Em đi, câu hát vươn lời
tiếng đàn cao vút gọi mời xôn xao
Em về, anh đợi đã lâu
nguyện xin tha thiết để sầu sẽ vơi
Em đi, tình chẳng phai phôi
muộn màng vẫn đợi, ơn Trời có nhau
Em về, vừa tạnh mưa Ngâu
nguyện xin tha thiết cho nhau cuộc đời
Cùng đi chân bước tuyệt vời
cùng về dù có đổi dời, đắng cay
cùng nhau nhấp chén rượu say
về hay ở lại vẫn ngày của nhau
bây giờ cho đến về sau.....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 105
Gánh buồn
Vườn ai
hoa khế rụng rơi
lung linh cánh mỏng
thoảng mùi hương quê
Hình như
ta bỗng muốn về
leo lên cây khế
khóc lời thề xưa
Hình như
lòng đổ cơn mưa
sợi buồn tím ngắt
tâm tư úa màu
Trên vai
một gánh thơ sầu
gánh kia đựng lệ
bên nào buồn hơn?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 106
Trời xanh
Bầu trời trong xanh
áo em mong manh
tóc dài buông xõa
chim hót trên cành
Bầu trời long lanh
áo em thiên thanh
môi hồng ấp ủ
cười nụ hiền lành
Bầu trời như tranh
áo em màu trăng
chân thon guốc mộc
nhẹ bước đi nhanh
Bầu trời vàng chanh
áo em tơ mành
lung linh cánh bướm
hương nồng quẩn quanh
Bầu trời trôi nhanh
áo em vẫn xanh
thuyền ta vững lái
dẫu sóng chòng chành….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 107
Tình thắm
Bỗng dưng trời đổ mưa
may anh còn chút nắng
để dành từ hôm qua
sưởi lòng em cho ấm
Ngoài hiên gió lưa thưa
vờn tóc em gợn sóng
có biết anh ước mơ
nhẹ hôn làn tơ óng
Đàn bướm đùa say sưa
nụ hoa vàng ngọt thắm
em đã về hay chưa
mà sao anh trông ngóng
Giờ này là ban trưa
khoảng không gian thật trống
Em hãy đến bên anh
cho tình mình đượm thắm
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 108
Tiếng Quê
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 109
Vẫn là em
Vẫn là em trong giấc mơ ngày đó
có nụ cười, có giọt lệ chia phôi
và đêm nay, đêm cuối này nữa thôi
tình sẽ mãi trao nhau như trái chin
Em chớ trách, tại sao anh không tính
bài toán đời, đáp số đã buông xuôi
vẫn là em, thương nhớ mãi em ơi
Noel vắng, để nghe hồn lệ đọng
Thánh ca buồn, dương cầm không động vọng
ngón tay ngà, em lướt phím yêu thương
vẫn là em, nên anh mãi vấn vương
nhạc đã tắt, tình mình giờ hiu hắt
Giáng Sinh về, lòng chất ngất em ơi
Vẫn là em, nên nhung nhớ không nguôi
bao năm đó, ai ngờ lời tuyệt vọng
để đêm về, gặp em trong giấc mộng
vẫn là em, là em của anh ơi!....
vẫn là em, có bao giờ sẽ vơi
vẫn là em, hương thơm thoảng cho đời
vẫn là em, em ơi! anh vẫn nhớ......
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 110
Có em
Có em,
môi nở nụ cười
con tim cất tiếng,
gọi mời xôn xao
Có em,
trăng xuống bãi sau
sao Mai hát núi
lao đao mây trời
Có em,
anh sẽ yêu đời
hôn đôi tay yếu
ôm người mong manh
Có em,
tình sẽ thiên thanh
hát bài ca mới
ru em giấc lành
Có em,
vất vả cũng đành
dẫu đời trắc trở
vẫn dành cho nhau
Có em
trong giấc chiêm bao
thấy mình chắp cánh
bay vào
cõi yêu....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 111
Ngồi bên dòng sông
Ngồi bên dòng sông
nghe sóng mênh mông
nước chảy xuôi dòng
cuộc đời thăm thẳm
tình vẫn đơm bông
Ngồi bên dòng sông
ai có hay không
thương yêu ngập lòng
nghĩa tình chồng vợ
mãi hoài cảm thông
Ngồi bên dòng sông
con vạc rỉa lông
chim bay xổ lồng
chuồn chuồn chắp cánh
quên đời long đong
Ngồi bên dòng sông
bó gối thong dong
tóc rối bềnh bồng
có nhau tri kỷ
lòng là con sông....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 112
Hiện về
Em như cành nguyệt quế
thơm hương ánh trăng thề
anh là cây hoa sữa
mọc trên bờ đường quê
Ánh trăng dọi nẻo về
cỏ mướt đường lê thê
sao ra đi quá vội
tử biệt, lòng não nề
Em, anh trọn lời thề
khi hoa trắng bờ đê
khi thơm mùi nguyệt quế
là khi anh hiện về....
(thương gởi chị L.)
Công chúa và Hoàng tử
Anh xin làm Hoàng tử
trên lưng ngựa oai hùng
đến thăm em Công chúa
nụ cười ấm hoàng cung
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 113
Anh xin làm Hoàng tử
muốn nói, nhưng ngập ngừng
tay ôm cô Công chúa
thấy lòng thật bao dung
Anh xin làm Hoàng tử
gặp em rất vui mừng
bởi em là Công chúa
rộn ràng khúc tâm xuân
Anh xin làm Hoàng tử
vượt rừng núi chập chùng
hôn em - cô Công chúa
rồi trở về, nhớ nhung
Anh xin làm Hoàng tử
chân chưa mỏi đã dừng
xin em một điểm tựa
cho đời bớt mông lung
Anh xin làm Hoàng tử
Công chúa ơi, xin đừng
đổ đôi dòng lệ ngọt
anh uống, lòng rưng rưng
Anh xin làm Hoàng tử
thương em đến ngàn trùng
hỡi công nương yêu dấu
anh mãi là tình quân .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 114
Hỏi bóng
Ôm cây hỏi bóng
lòng đầy những bông
bóng hỡi bóng hỡi
buồn bằng tôi không?
Ôm cây hỏi bóng
vời vợi chờ mong
bóng hỡi bóng hỡi
bao giờ thôi trông?
Ôm cây hỏi bóng
phận nghèo rêu rong
bóng hỡi bóng hỡi
nên người sang sông
Ôm cây hỏi bóng
khói trời mênh mông
bóng hỡi bóng hỡi
lệ tuôn hai dòng
Ôm cây hỏi bóng
ta hát lặng câm
bóng hỡi bóng hỡi
xót xa cõi lòng
Ôm cây hỏi bóng
một lần xa xăm
bóng hỡi bóng hỡi
nhớ hoài trăm năm ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 115
Ngõ Hoa
Trong ngõ vắng êm
lối vào nhà em
hoa vàng thắm nở
hương ngọt thoảng bay
ve vuốt bờ vai
nói với heo may
áo tím thân gầy
đã lỡ thương ai
dù người hôm ấy
đã đến cùng ai
Lối nhỏ đêm nay
nụ vẫn đan thềm
mùi vẫn ngất ngây
Cúi xuống nhặt lấy
đóa Chi Lan này
nhủ lòng còn đây
chút tình đắm say
môi đỏ mi dài
vẫn hướng về ai
Sắc hoa êm ái
vẫn thắm trời tây
khối tình vô vọng
sẽ chẳng tàn phai
Sương đêm còn đọng
ngỡ hạt ngọc trai
tương tư gối mộng
người sao chẳng hay?
Sao khuya vừa mọc
trăng buồn lất lây
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 116
nhớ lần vuốt tóc
người bảo sầu mây
em giờ muốn khóc
trách mình thơ ngây
đành nào dối trá
để em không hay?
Ngồi bên dốc đá
ưu phiền trên tay
làm sao khâu vá
nỗi lòng khôn khuây
em như chiếc lá
theo gió vần xoay
làm sao chuyển hóa
kiếp chim tù đày
én nâu xếp cánh
ướt mềm mưa bay
Thôi ta xa lạ
nhìn nhau dạn dầy
sụp tàn chóng vánh
lâu đài dựng xây
Dù sao cũng kể
một lần qua đây
biết rằng đã trễ
nhưng tim dệt đầy
sợi tơ óng ánh
gởi người hôm nay
ngõ hoa em bước
cõi sầu thiên thai
lủi thủi đường dài
vẫn mãi yêu ai
nguyện nhớ thương hoài
dẫu người đổi thay......
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 117
Bài thơ tình yêu
Bài thơ tình yêu
em viết cho anh
như thời hoa mộng
có em và anh
Bài thơ tình yêu
trên thảm cỏ xanh
bướm, hoa tím ngát
đẹp mầu như tranh
Bài thơ tình yêu
tà áo mỏng manh
trong đêm gió cuốn
em đi bên anh
Bài thơ tình yêu
đượm ngát hương chanh
tóc em sợi mượt
vờn trên áo anh
Bài thơ tình yêu
em viết vì anh
tiếng lòng êm ái
ru giấc mộng lành
Bài thơ tình yêu
ánh mắt long lanh
em yêu anh mãi
Đông sẽ tàn nhanh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 118
Bài thơ tình yêu
suối nước chảy quanh
muôn ngàn thử thách
tình vẫn còn xanh....
Còn mãi tiếng ru
À ơi, đong đưa nôi
mẹ ru con đứng ngồi
bao lo toan vất vả
nụ cười vẫn trên môi
À ơi, đong đưa nôi
con đau, mẹ nghẹn lời
tay gầy luôn ôm ấp
vì con, dẫu nổi trôi
À ơi, đong đưa nôi
nói sao cho hết lời
thương con hơn tất cả
giọng hò mãi chơi vơi
À ơi, đong đưa nôi
trong mắt con rạng ngời
yêu thương ta được nhận
ôi cuộc sống tuyệt vời
À ơi, đong đưa nôi
xin cảm tạ ơn Trời
cho con tôi cảm nhận
Chân, Thiện, Mỹ cuộc đời
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 119
À ơi, đong đưa nôi
Con ơi! Trên cuộc đời
bao buồn vui thử thách
nhủ lòng vẫn thảnh thơi
À ơi, đong đưa nôi
con tôi đã lớn rồi
nhưng tiếng ru còn mãi
vì mẹ mãi yêu thôi
Àơi, đong đưa nôi
con ơi dẫu cuối đời
luôn sống nên người mãi
dù mẹ có xa xôi ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 120
Chiều Hội Ngộ
Gặp người chiều quê cũ
trời lất phất mưa rơi
tim run như thôi đập
cố dấu giọt đầy vơi
mưa tuôn thành điệu nhạc
như khóc thế tình tôi
Gặp người chiều quê cũ
người áo mới, chân vui
về cố hương thăm mẹ
với nụ cười thắm tươi
ơn trời mưa đúng lúc
phủ dùm lệ tôi rơi
Gặp người chiều quê cũ
người hỏi chuyện xa xôi
có biết trường xưa ấy
giờ đây ra sao rồi ?
lắc đầu nào dám nói
sợ người nhận ra tôi !
Gặp người chiều quê cũ
lòng rướm máu, người ơi !
vẫn nhớ trường xưa ấy
và kỷ niệm tuyệt vời
nhắc chi cho tội nghiệp
cho ray rứt lòng tôi ?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 121
Gặp người chiều quê cũ
nhớ thuở còn ngu ngơ
làm thơ và phổ nhạc
nhịp còn quá đơn sơ
ước xây lầu Hoàng Hạc
cho người kết dây tơ
Gặp người chiều quê cũ
người thắm đỏ đôi môi
hạnh phúc tràn trên mắt
ánh tin yêu rạng ngời
bên cạnh chồng cao đẹp
có con gái đùa chơi
Gặp người chiều quê cũ
người có còn ngây thơ
với mắt nâu ngơ ngác
hay thoáng buồn vu vơ
như bao lần gối mộng
tôi gặp người trong mơ
Gặp người chiều quê cũ
chân nặng hơn bao giờ
con dốc cao mỏi mệt
cây bên đường trơ vơ
con đường sao dài quá
bánh xe cuốn bụi mờ
Gặp người chiều quê cũ
đừng hỏi nữa người ơi
xích lô không lên nổi
con dốc dài hụt hơi
tôi phu xe đơn độc
nhủ lòng ...cố quên thôi !
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 122
Gặp người chiều quê cũ
chuyện mình như mây trôi
chút duyên tình năm cũ
chỉ như chuyện mù khơi
dẫu tình như cơn lũ
mong đừng nhận ra tôi .....
T ình si
Bởi kiếp xưa anh là
đóa lan vàng dưới cội
còn em thì bước vội
dẫm trên cánh hoàng hoa
Bởi kiếp xưa anh là
con sáo hiền dưới nội
nỉ non lời rất tội
em vẫn nỡ đi qua
Bởi kiếp xưa anh là
con sông dài diệu vợi
em thản nhiên diễu cười
dòng nước buồn lầy lội
Nên kiếp nay anh là
gã si tình đứng đợi
chưa hết kiếp truân chuyên
tình vẫn buồn vời vợi…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 123
Cô gái miền Nam
Em là cô gái miền Nam
nón lá thơm ngoan
che ngang má thắm
tóc buông dài vai nhỏ đoan trang
Em là cô gái miền Nam
ít nói hay làm
ngây thơ mộc mạc
như giọng hò khoan nhặt chứa chan
Em là cô gái miền Nam
liêm chính chăm ngoan
thờ cha kính mẹ
yêu gia đình trăm nỗi lo toan
Em là cô gái miền Nam
nào có thở than
dù đời lao nhọc
luôn trải lòng theo gió thênh thang
Em là cô gái miền Nam
trên sóng mênh mang
con đò nhẹ lướt
mong có ngày dân tộc thịnh an
Rồi đến ngày đất nước bình an
cô gái miền Nam
ôm nhành lúa mới
trong mặt trời ánh sáng chói chang
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 124
Ngủ giấc tình yêu
Tôi đã ngủ giấc dài
tỉnh dậy ngày sắp tắt
soi gương bỗng giật mình
tuổi xuân dường đã mất
Tôi đã ngủ giấc dài
hạt mưa vừa ướt đất
thấy em dưới tuyền đài
tôi mây trời cao ngất
Tôi đã ngủ giấc dài
vẫn nỗi buồn hiu hắt
trong giấc mơ u hoài
xót xa còn trong mắt
Tôi đã ngủ giấc dài
ước rằng em nói thật
tôi nguyện dưới gót hài
nghe em lời đường mật
Tôi đã tỉnh giấc dài
biết đường đi đã trật
Sao nỡ dối gian hoài
mặc tình ta chật vật?
Tôi chưa tỉnh giấc dài
nói chi điều giáo luật
tim vẫn tiếng thở dài
yêu em tình rất thật....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 125
Hoa cà-phê
Cà-phê rơi tí tách
như giọt lệ trong hồn
giọt trong và giọt đục
như sầu mãi tràn tuôn
Khi em về bên ấy
Hoa cà-phê cuối vườn
Úa tàn cùng mộng ước
Chỉ còn chút dư hương
Vòng tay thương yêu
Những đêm khó ngủ
trăn trở thật nhiều
cám ơn anh đã
vòng tay thương yêu
Những khi đau nhức
cảm cúm mệt nhoài
cám ơn anh đã
vòng tay thương yêu
Những cơn thử thách
vất vả tiêu điều
cám ơn anh đã
vòng tay thương yêu
Những khi hạnh phúc
gió thoảng buổi chiều
cám ơn anh đã
vòng tay thương yêu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 126
Bên đồi dốc mơ
Đi lên đồi dốc
nhớ mẹ làm thơ
bước xuống triền dốc
thương cha ngẩn ngơ
Quay về con dốc
nhìn trời vu vơ
rồi xa con dốc
nghe chăng hồn mơ
Ngồi đây muốn khóc
sao ta vẫn chờ?
nước non tang tóc
sao người thờ ơ?
Mừng em tuổi nhỏ
nên còn ngây thơ
con tim máu đỏ
chưa biết nghi ngờ
Dù trong lao khổ
dù sầu giăng tơ
hết ngày cũng đợi
mong trời ươm mơ
Bên đồi dốc đá
ai ngồi chơ vơ
mộng đầu dẫu vỡ
xin đời câu thơ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 127
Đừng Quên Tôi!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 128
Áo tím
Từ độ bướm bay ngang
Áo tím bỗng rộn ràng
Hoa thơm mùi ngát mật
tưởng mùa xuân đã sang
Từ độ bướm lang thang
Áo tím với hoa vàng
giọng ca nào ấm áp
ru hạ mới vừa sang
Từ độ bướm hân hoan
Tường vi vẫn chưa tàn
Áo tím chìm trong mộng
Thu cũng nhẹ nhàng sang
Từ độ bướm chứa chan
yêu thương vẫn đầy tràn
Áo tím màu vẫn thắm
dẫu lạnh lùng đông sang...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 129
Chiều bên dòng sông
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 130
Lời ru trưa hè
Trưa hè vắng
mẹ ngồi ru con
bình sữa nóng vẫn còn
con chê không chịu bú
cuộc sống Âu Tây quá no đủ
có biết không con
ngày ấy, trên biển cả để sống còn
có người mẹ đã lấy máu mình cho con bú
rồi lịm đi trong giấc ngàn thu
Trưa hè vắng
mẹ ngồi ôm con
ráng đi con, cơm cá nóng dòn
con mê mải chơi không thèm há miệng
có biết không con
để mẹ kể nghe câu chuyện
lúc nhà mình nghèo không đủ cơm ăn
cuộc sống khó khăn, lũ lụt tràn dâng
bà ngoại bảo hãy ngủ đi cho quên đói
trong mơ mẹ thấy bao tử mình nhức nhối
thèm chén cơm lành, thèm giấc ngủ bụng no
tuổi thơ mẹ trải qua trong âu lo
đói khổ và bất công khắp chốn
ăn đi con, ăn cho chóng lớn
hiểu biết nhiều mà chia sẻ niềm đau
may mắn cho con, sống trong những ngày sau
trên đất nước tự do, công bình và no ấm
mẹ ước mơ sau này con sẽ thấm
những ân tình, những nước mắt ngày xưa
con lớn khôn, sẽ bù đắp cho vừa
cho tương lai sẽ không còn hạn hẹp
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 131
Trưa hè vắng
mẹ ngồi với con
áo đây con, áo đẹp mẹ may hết tâm hồn
con lắc đầu, không có hiệu con chê!
mẹ cười buồn, thương cho tuổi ngô nghê
có biết không con, những buổi chiều quê
gió rét, em thơ không áo mặc
thân gầy trơ xương phô bày sự thật
của đói nghèo, tang tóc cùng chia ly
con rất đầy đủ nên đâu có hiểu chi
hãy mở mắt ra để nhìn bao nhiêu thống khổ
Trưa hè vắng
mẹ ngồi nhắc nhở
hãy can trường, rộng mở và yêu thương
nếu có lần con thấy vấn vương
hãy hướng về quê hương và tranh đấu
cho đất mình, cho dân ta yêu dấu
được qua rồi những ngày tháng khổ đau
cùng nắm tay, cùng xây dựng với nhau
cho tình mẹ, vẫn mãi hoài triển nở ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 132
Yêu nàng Quảng Ngãi
Có nàng con gái
tóc xõa thơ ngây
đôi mắt tròn xoay
gốc người Quảng Ngãi
Môi hồng hay cãi
nhưng tánh thẳng ngay
tốt bụng hăng say
thích làm việc thiện
Không khoe ra miệng
nhưng đầy yêu thương
lan tỏa mùi hương
sông Trà núi Ấn
Tình tôi vương vấn
cô gái miền Trung
muốn tỏ ra cùng
cô em Quảng Ngãi
Này cô Quảng Ngãi
cô nào có hay
tôi đã mê say
cô nương rồi đó
Cô như ngọn gió
trong buổi chiều hè
cô như nước chè
trong khi khát bỏng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 133
Lúc cô mềm mỏng
tôi thấy dạt dào
kết mộng chiêm bao
được cô làm vợ
Lúc cô khổ sở
tôi thấy đau lòng
tâm tư ước mong
cùng cô chia sẻ
Lúc cô vui vẻ
tôi thấy yêu đời
ta sẽ thảnh thơi
xây đời tươi thắm
Tôi ngồi trông ngóng
cho cô đi ngang
cố gắng đàng hoàng
cho cô để ý
Cô như vườn Thúy
trái chín mượt mà
thương cô thật thà
tôi nào gian dối
Cô đừng về tối
kẻo lạnh ướt vai
cô đừng ngắm mây
tơ trời bay mất
Cô đừng đi khuất
kẻo tôi uống say
Cô tựa cành mai
mùa xuân vụt đến
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 134
Lòng tôi cảm mến
đức tính dịu hiền
bao giờ nên duyên
hỡi cô Quảng Ngãi?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 135
Trăn trở
Có những đêm buồn trăn trở: Nước ơi!
chinh chiến bao năm, gian dối ngập trời
bao giờ tự do, dân ta bớt khổ
để em đi học, cho lúa thơm hơi?
Có những đêm buồn trăn trở nhớ quê
thấy trong giấc mộng ánh mắt não nề
thấy mẹ vai gầy run run thổn thức
cuộc sống nghèo hèn, đói khát u mê
Có những đêm buồn trăn trở vu vơ
nhớ thuở còn thơ, xuân ngập bóng cờ
Tết có pháo hồng, tiền lì xì mới
gia đình sum vầy đầm ấm nên thơ
Có những đêm buồn trăn trở thân trai
nặng gánh hai vai, sống kiếp lưu đày
tiếc sao ta cứ quẩn quanh cơm áo
làm sao hướng thượng, xây dựng tương lai?
Có những đêm buồn trăn trở nhớ em
ánh mắt trao nhau, tay vuốt tóc mềm
nay đã xa rồi, nổi trôi cuộc sống
sao chưa một lần trong mộng gặp em?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 136
Than vợ
(Họa theo bài Khen vợ của Trần Tế Xương)
Quanh năm đi shop rất thong dong
Sắm sửa cho mau hết tiền chồng
Thắc mắc, than phiền khi trống vắng
Eo sèo, hạch hỏi giữa đám đông
Thân trai xứ lạ thôi đành phận
Biết thế đi tu quách cho xong
Nấu cơm, pha sữa, lau đồ đạc
Kiếp này thôi cũng kể như không !!
Than Chồng
Thấy của người ta đâu dám mong
còn của riêng tôi chỉ đau lòng
buổi sáng cà-phê, trưa hủ-tíu
chiều tối lai rai, chán chửi ngông
tay rảnh nên xòe dăm canh bạc
chân mỏi nên cần bóp cho thông
than rằng sao số đen như mực
kiếp sau xin chớ dại lấy chồng !!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 137
Yêu chàng Quảng Ngãi
Quảng Nam hay cãi
Quảng Ngãi hay la
yêu chàng thiết tha
hỡi chàng Quảng Ngãi
Chàng không nóng nảy
tình cảm cũng nhiều
con nhỏ chàng yêu
vợ nhà chàng mến
Việc nhà chưa đến
thì chưa cần làm
đừng có càm ràm
để chàng ... hội họp!!
Trước sau như một
chồng xấu dễ xài
lấy chồng duyên may
gặp người Quảng Ngãi!!
Yêu chàng Quảng Ngãi
việc nhỏ xin làm
việc lớn cũng cam
bao thầu tất cả
Chàng luôn hỉ xả
cũng ít kêu ca
cố chứng minh là
mình dân Quảng Ngãi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 138
Yêu chàng Quảng Ngãi
chia ngọt xẻ cay
dẫu chàng lỡ sai
cũng thôi đừng cãi
Chàng dân Quảng Ngãi
hay nói hay làm
công việc tham lam
nên cần hỗ trợ
Mình thân làm vợ
thôi thở than gì
hãy hãnh diện đi
vợ chàng Quảng Ngãi
Yêu chàng Quảng Ngãi
tình chẳng đổi thay
nhan sắc tàn phai
cũng đành tươi thắm
Chàng mong nhiều lắm
nên hãy ráng làm
danh tiếng thơm ngoan
con dâu Quảng Ngãi
Sang, hèn cũng phải
tranh đấu hết lòng
Sông Trà cho trong,
rạng ngời núi Ấn
Thôi đành phấn chấn
cho vui cửa nhà
yêu cho thiết tha
ông chồng Quảng Ngãi!!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 139
Thơ Vu Lan
Mùa Vu lan mở
em mặc áo hồng
lễ về nhớ mẹ
cõi sầu đơm bông
Mùa Vu lan mở
giọt lệ đêm rằm
khóc thương cho mẹ
cả đời long đong
Mùa Vu lan mở
dệt chuyện tơ hồng
còn đâu là mẹ
góp chuyện trăm năm
Mùa Vu lan mở
em đã theo chồng
hiểu mẹ hơn cả
lòng là con sông ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 140
Trầm hoa
Trầm hoa nơi nơi
buông chao chơi vơi
ơi em ngày cũ
làm sao phai phôi
ơi em muốn hỏi
tình sao cho vơi?
Này em muôn nơi
trầm hoa buông rơi
sợi dài, cánh mỏng
mùi thơm lả lơi
tình sầu nghiêng đọng
cúi đầu im hơi
Trăng sao có đó
cũng kể như thôi
trầm hoa còn đó
như lần hôn môi
Em còn đứng đó
nói lời yêu tôi
hay về phố nhỏ
khóc thời xa xôi?
Bỗng như huyễn mộng
bỗng về trong tôi
đầy tràn như nước
như ngàn mơ ước
có lần chung đôi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 141
Em về đến trước
thềm hoa đợi tôi
ta xem hoa rụng
dưới trời mù khơi
Trầm hoa em hỡi
tay gầy buông xuôi
ta là con nhạn
suốt đời đơn côi
mình chỉ là bạn
một lần đùa chơi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 142
Chào tháng Mười Hai
Xin hấng một chút nắng
cho ấm tháng Mười Hai
xin trời một chút mưa
thấm ướt tháng Mười Hai
Hái một đóa hoa sương
kết lên cành heo may
trong hơi lạnh còn vương
tóc em cài liêu trai
Xin hát một khúc hát
chào đón tháng Mười Hai
dù người có bội bạc
cũng xanh lòng tàn phai
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 143
Trái cấm
Đây trái cấm
mời em cắn
vị sẽ ngọt
dáng rất xinh
như yêu tinh
lưỡi đa tình
lời âu yếm
dạ u minh
em đứng ngắm
chưa dám cắn
tim trầm ngâm
hồn xa vắng
Này trái cấm
tựa mật đắng
vàng óng ánh
ngời trong nắng
Em chẳng dám
hé răng cắn
sợ chạm phải
mùi cay đắng
Ta trái cấm
khóc lặng câm...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 144
Câu gọi muôn đời
Trời ơi! Trăng sao chưa hề lung lay
mà sao hồn muốn vỡ
Trời ơi! Tình chưa phai
mà sao dài hơi thở
Đêm nay trăng rơi
người về bỡ ngỡ
mang sầu từ muôn thuở
ép vào tim tôi
Lá rụng chân đồi
người từ dang dở
kết thành muôn ngàn đau khổ
làm mối hận tình bạc trắng như vôi
Người hỡi, người ơi!
chiều về than thở
xin trả lại người tình tôi rực rỡ
có những hào quang
Trăm năm: chuyện đã muộn màng ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 145
Dạ hành
Người đàn ông
có một chiếc áo khoác và một túi nhỏ
làm hành trang trong đêm đen
Đêm sâu và gió lạnh
không vấp ngã được người
dù người ấy rất cô đơn
Nỗi cô đơn kéo dài trên năm tháng
Trên chiếc áo khoác sờn vai
Trên chiếc túi nhỏ nặng trĩu ân tình
..........
Người đàn ông vẫn từng bước
Trong đêm đen thâm sâu
Trong dòng đời điên đảo
Nếu ai muốn biết những gì chứa trong chiếc túi nhỏ
Hãy tìm gặp nụ cười của người: bao la
Nếu ai muốn biết những gì chứa trong vầng trán rộng
Hãy nhìn trái tim thiết tha
và hành động dũng cảm của người
Nhưng hôm nay
người đàn ông ấy không còn cô đơn
trong đêm đen
cạnh chiếc bóng ngạo nghễ của người
có thêm một chiếc bóng nhỏ
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 146
Có thể, đó là em của người
có thể, đó là bạn của người
hay có thể, đó là người yêu của người
hoặc là tổng hợp của tất cả
Nhưng điều chắc chắn:
Người đàn ông ấy không còn cô đơn
Dù người vẫn đi trong đêm đen
trên những con đường xa tít
vẫn mang một chiếc túi nhỏ
và khoác chiếc áo sờn vai .....
Đón xuân
Sẽ nấu bánh chưng
bằng lửa nóng yêu thương mong đợi
Sẽ rộn pháo mừng
bằng nhịp tim thiết tha chấp chới
Sẽ mặc áo mới
bằng vải dệt những tình thân
Sẽ vui xuân
bằng nước mắt ly hương tơi tả
Sẽ hát bài rất lạ
em cứ đợi kẻ muốn về
sẽ nhắc lại lời thề
góp phần cho quê hương thôi đau khổ
dù rằng trong hơi thở
tràn ngập khói mùa đông
dù tuyết giá mênh mông
cũng ấm lòng cô lữ
dù đang nhiều do dự
cũng xin hướng về - cùng chào đón một mùa Xuân
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 147
Gánh mộng
Cô em gánh mộng
đổ xuống dòng sông
nước đen thăm thẳm
phủ đời rêu rong
Cô em lệ đọng
khói trời mênh mông
ai lau nước mắt
giọt sầu rất trong
Cô em áo rộng
thân gầy như tăm
sao cho đau khổ
tan vào hư không?
Cô em gió lộng
vẫn đứng trầm ngâm
con tim lắng đọng
dẫu đời long đong
Cô em tuyệt vọng
chẳng dám chờ mong
kiếp sau xin giữ
tình sầu mênh mông
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 148
Mộng tím ngày xưa
Thì ra ta nhận lầm màu áo
giật mình và cứ tưởng là em
ước gì trời sẽ mãi là đêm
để vẫn tưởng là em áo tím
Thì ra tay vẫn mòn mỏi đếm
bảy ngàn ngày thương nhớ không nguôi
tình mỏi mòn, nụ cười không tươi
chỉ một lần cười với em áo tím
Thì ra trong đậm đà tình mến
chưa bao giờ phai nhạt bóng em
nỗi nhớ mong luôn chất chồng thêm
giả vờ không biết sao áo tím?
Thì ra dù cho em không đến
ta vẫn chờ, vẫn đợi nghìn năm
tại quê nhà có nhiều con sông
dòng nào, không là dòng nước tím?
Thì ra tình yêu vô bờ bến
suốt đời, nguyện sẽ mãi yêu em
em có về, xin hãy nhớ đem
bài thơ cũ mực hiền màu tím
Thì ra dẫu buồn phiền xâm chiếm
dạ nhói đau, nỗi nhớ dạt dào
ta vẫn mừng vì tận đáy tim
em vẫn đó, để mộng còn rất tím .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 149
Đôi khi
Đôi khi trời rất nắng
mà sao lòng trĩu nặng cơn mưa
Đôi khi nhớ người xưa
mà sao giả vờ như không có
Đôi khi rất lặng gió
mà sao tóc vẫn rối bay
Đôi khi không phải say
mà sao tình mềm như trăng tỏ
Đôi khi chờ đến ngọ
mà sao chưa thấy bóng ai về
Đôi khi lỗi câu thề
mà sao nghẹn cứng lời xin lỗi
Đôi khi ta rất vội
mà sao chân vẫn không muốn rời
Đôi khi, đôi khi thôi
ước mình đã một lần phạm tội .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 150
Giận
Nghĩ mà giận người ta
lúc nào cũng như hoa
cười tươi cùng con gái
cái mặt giả hào hoa!
Không lẽ đi khai ra
người đã nói thương ta
các cô đừng lầm tưởng
không chừng ... máu đổ ra!
Thấy thật ghét người ta
làm như rất thương ta
nhưng hai tay bắt cá
ta đây sẽ chạy xa!
Lòng ta buồn thiết tha
sẽ từ giã người ta
cho tha hồ bắt cá
sướng đời nhé người ta!
Chiều nay nằm trong nhà
chẳng muốn gặp người ta
giận ôi thôi là giận
có biết không, người ta?
Ngoài sân nắng chan hòa
nhưng giọt lệ lòng ta
tính ra còn thương lắm
người ta ơi, người ta!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 151
Làm sao hết xót xa
làm sao để bỏ qua
làm sao không ghen nữa
người ta ơi, người ta!
Khi về
Khi về chim hát
ru người ru đời
tình chàng thơm ngát
như làn gió mát
dòng suối dịu dàng
ánh nhìn miên man
tim dù ngơ ngác
vụng về câu hát
cũng nở nụ vàng
chờ mùa mới sang
trong nắng thênh thang
xây mộng rộn ràng
lòng gương, ý lược
ngắt nụ vông vang
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 152
Hỏi Mưa
Sợi mưa gầy
dịu mềm rơi nhanh
vì tình đổi thay
nên lệ tuôn lóng lánh
phải chăng
Mưa ??!
Sợi mưa thưa
nhẹ nhàng nhỏ giọt
lệ thánh thót
tuôn vào lòng nỗi mênh mông
phải không
Mưa ??!
Sợi mưa lao xao
bên thềm trút xuống
trời không xanh
nên mưa còn long lanh
tình mong manh
nên chưa quên cho đành
phải chăng
Mưa ??!
Sợi mưa đong đưa
nỗi sầu rơi rụng
tình
tàn
hay chưa ??!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 153
Gió xuân
Cho em
áo lụa còn vàng
cho em
tóc xõa
bên hàng ngọc lan
cho em
cỏ mướt bên đàng
trăm năm
tình vẫn như
làn gió xuân
Ngày em
Ngày em hong tóc rối
mưa lất lây trên đồi
tình là cao ngất núi
tiếng vọng về xa xôi
Ngày em còn bối rối
trăng sao cũng hát cười
này em còn muốn nói
em còn yêu anh thôi
Ngày em dài là suối
đong đưa nỗi biếng lười
xin làm thân lúa mới
vẫy tay chào thảnh thơi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 154
Ngày em qua tiếc nuối
ngực thanh tân đỉnh trời
chưa tròn tình chăn gối
mà đành sao phai phôi
Ngày em hân hoan nói
từ em thôi là đời
thì như thân sương khói
bên thềm giọt rụng rơi
Ngày em lần kết nối
muôn sự đã đổi dời
chiều tà, sầu trăm mối
à ơi! đong đưa nôi
Ngày em vươn hồn với
Chân, Thiện, Mỹ vào đời
bốn mùa chờ hoa mọc
nơi bờ trắng tường vôi
Ngày em cười không nói
yêu thương cũng lỡ rồi
chẳng còn gì tiếc nuối
nhắc chi chuyện xa xôi
Ngày em là mệt mỏi
tay trắng buông lỡ thời
một mình về trên lối
chờ u sầu lên ngôi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 155
Chiều ru
Chiều ru
tôi khóc ngậm ngùi
run đôi vai yếu
khóc người
hay tôi?
Chiều ru
tôi hát chơi vơi
giọng ca lạc nhịp
sầu lên
cao vời
Chiều ru
tôi đến giữa đời
mong manh áo lụa
nụ hồng
thơm môi
Chiều ru
cho tiếng hồn tôi
đong đưa nhung nhớ
tình ơi
mỏi mòn
Chiều ru
ngủ giấc thật hiền
mong về nơi ấy
gặp miền yêu thương
Chiều ru
mộng cứ vấn vương ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 156
Xin Đừng quên tôi
Đêm trăng
về phố cũ
chạnh lòng
cô lữ
em ơi!!
Chưa vơi
sầu kiếp cũ
chất chồng
đầy vơi
Trăng soi
tình tưởng cũ
nhưng người
bên tôi
Nhắc rằng
kỷ niệm cũ
vẫn còn
muôn nơi
Biết rằng
sẽ đau khổ
nhưng đừng
quên tôi....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 157
Thơ Ba Chữ
Có những ngày
gió lất lây
sầu đất nước
làm sao khuây?
ôm trăng đầy
hát dưới cây
bao giờ hết
kiếp đọa đày?
Con chim gầy
khóc tình say
sao em ngủ
mặc mưa bay?
Áo em dài
mắt ngọc trai
em còn nhỏ
sầu có hay?
Tóc em dầy
tình đắp xây
bên thềm cũ
nắng quắt quay
Gót trang đài
em qua đây
ta đứng ngóng
dáng thơ ngây
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 158
Đời miệt mài
những chua cay
lệ nuối tiếc
lời chân mây
Nỗi u hoài
chẳng đổi thay
tim rướm máu
giọt ngắn dài
Mộng xum vầy
vỡ từ nay
thì xin để
một lần say
Thôi ta về
kể từ đây
như huyễn mộng
chuyện không may
tựa lá bài
úp trên tay
còn hay mất
biết trách ai
và lời thề
nợ trả vay
kiếp sau nữa
sẽ trao tay
Ngàn năm mãi
vẫn đợi ngày
tình dẫu mất
chẳng phôi phai....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 159
Đêm
Đêm sáng trăng
bóng chị Hằng
gầy như liễu
Đêm rất dịu
chỉ có ta
nhớ nhạt nhòa
Đêm xa nhà
Thèm chút nắng
sao mãi mưa?
Đêm lưa thưa
đong sao vừa
bao nỗi nhớ?
Đêm trên phố
áo ai bay
tóc buông dài
Đêm miệt mài
tiếng ai hát
Tựa liêu trai
Đêm cỏ may
buồn như sóng
người có hay
Đêm hôm nay
vì chưa say
nên vẫn nhớ ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 160
Xuân Tóc Bạc
Thấy tôi bạc tóc chẳng nỡ chê
nói là càng trắng, càng thấy mê
bay bay trong gió như lông hạc
an ủi khen rằng: đẹp lão ghê!
vào xuân cây cối bừng sức sống
trên đầu tôi nở đầy hoa lê
soi gương mắt bỗng mờ hoen lệ
sống kiếp tha hương, bỗng muốn về
quê nghèo xa thẳm, mong dừng bước
chải mái tóc buồn, vọng hương quê...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 161
Tình câm
Chỉ là ngọn lau
chết trên đồi nguyệt
anh xin đào huyệt
chôn mối tình câm
Chỉ là viễn vông
âm thầm tình vỡ
anh không bày tỏ
nên mối tình câm
Chỉ là con sông
nước ròng vẫn cạn
giả vờ là bạn
để mối tình câm
Chỉ là gió đông
run mình tuyệt vọng
tan rồi giấc mộng
nhớ hoài trăm năm....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 162
Sẽ.....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 163
Nụ hôn
Nụ hôn đầu đời
mình trao cho nhau
nói chẳng nên lời
tim nhịp xôn xao
Nụ hôn ngọt ngào
quên bao niềm đau
vòng tay rất trọn
ước mộng trầu cau
Nụ hôn dạt dào
quấn quít bên nhau
tình yêu thắm thiết
sẽ không đổi màu
Nụ hôn năm nào
tim mãi lao đao
để thành chồng vợ
ơn nghĩa tuôn trào...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 164
Trống Rỗng!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 165
Một đời ơn em
Em có biết không em
khi bóng thu vương thềm
khi tuổi đời trôi nổi
xin một lần được nói:
Cám ơn em suốt đời
Ơn em đến cùng tôi
trong điệu nhạc chơi vơi
nâng ly rượu lên mời
ta say cùng hoa cỏ
quên nhân gian đổi dời
Lặng thinh chẳng nên lời
hiểu lòng tôi em ơi!
bao giờ ngôi sao đổi
khi nào mặt trời rơi
ta mới hết yêu người...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 166
Bụi xuân
Ngày Xuân
giữa chốn đông người
dẫu cho ai nói
ai cười
mặc ai!
Nhủ lòng
hãy sống thẳng ngay
dù cho
nhân thế
đổi thay
nhiều lời
Bụi xuân
bám ánh tơ trời
vấn vương
lòng vẫn
một lời
yêu thương
hoa mai
khép cánh bên vườn
không rơi nước mắt
không thương
không sầu
Hoa rơi
dẫu gió lặng
mặc đêm thâu
thì ra
thế nhân vẫn
mang sầu
trong tim...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 167
Tại sao ?
Sao chẳng hiểu cho em
tâm đau, lệ yếu mềm
dưới thềm nhà cỏ héo
hồn vỡ, tiếng trong veo
Sao chẳng hiểu cho em
ước ao lời êm đềm
tiếng la nào chát chúa
nát lòng, đau khổ thêm
Sao chẳng hiểu cho em
ngẩn ngơ đứng bên thềm
ra đi, hay ở lại?
tình mù mịt như đêm
Sao chẳng hiểu cho em
đắp xây tình lâu bền
nỡ lòng người xé bỏ
ước gì mình hóa điên!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 168
Vẫy đưa
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 169
Nếu
Nếu trời có cơn mưa
thì sao đất vẫn khô cằn sỏi đá
Nếu có một cành lá
thì sao đời vẫn thiếu xanh tươi
Nếu có một nụ cười
thì sao môi ta vẫn héo úa
Nếu có duyên đôi lứa
thì sao chẳng có ngày vu quy
Nếu có người ra đi
thì sao người ở lại vẫn khổ
Nếu có dài hơi thở
thì sao sầu vẫn chẳng phôi pha
Nếu có bản tình ca
thì sao đàn cung tơ héo hắt
Nếu có trời có đất
thì sao công lý vẫn vắng tăm
Nếu có người công tâm
thì sao vẫn bất công, gian trá
Nếu ta đã yêu người hết dạ
thì sao người vẫn nỡ phụ ta.....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 170
Nỗi Lòng Gởi Mẹ
Hôm nay ngày Hiền mẫu
chạnh nhớ người áo nâu
ngày xưa, miền quê ấy
nắng mưa mãi dãi dầu
Suối tóc bạc u sầu
bóng gầy đổ sân sau
lao khổ và chịu đựng
mẹ nuôi con lớn mau
Tình như mật ngọt ngào
tuôn xuống đời hư hao
rồi quê hương cách trở
con, mẹ đành lìa nhau
Con xin được cúi đầu
nước mắt giọt đêm thâu
gởi về nơi xa thẳm
chút nhớ nhung đậm mầu ...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 171
Tiếng chim trên vùng Kinh tế mới
Buổi sáng mẹ làm rẫy
nghe tiếng chim Sơn ca
vui mừng đoán điềm lạ
cha chắc được về nhà
Buổi chiều mẹ làm rẫy
bước nặng nhọc trở về
hay tin cha đã mất
lạnh lùng - chim cú kêu !!
Lục bát của mẹ
Nuôi con
dạ đã mỏi mòn
thương con
thân đã chẳng còn
thanh xuân
đêm về
bỗng nhớ bâng khuâng
mẹ tôi áo trắng
đứng gần bờ ao
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 172
Này em nhỏ
Này em nhỏ, đừng giả vờ không hiểu
đã bao đêm anh thao thức vì ai
có thức khuya, mới thấm thía đêm dài
gió nhẹ lay, mà sao lòng nặng trĩu
Này em nhỏ, đến gần đây anh biểu
hãy dạ ngoan, khi anh nói thương em
Chẳng hiểu sao, anh lỡ nhịp con tim
em biết đó, anh đã từng kềm chế!
Này em nhỏ, phải tình yêu là thế?
anh chẳng hề mơ ước chuyện viễn vông
trời chớm thu, vương lá đổ bên sông
anh cúi mặt, ôi cõi lòng như sóng!
Này em nhỏ, anh xin là chiếc bóng
đổ bên đường, trông ngóng dáng em qua
hãy nghe anh dạo khúc nhạc thiết tha
dẫu cuối đời, bài ca còn động vọng...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 173
Vách Sầu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 174
Nằm mơ
Đêm hôm qua con nằm mơ thấy má
tóc búi dịu dàng, sợi trắng bay bay
con ngỡ ngàng, cảm giác như người say
bao năm rồi, tưởng lòng mình băng giá
Con từ lâu thấy mình như chiếc lá
mặc gió xoay tròn, cuộc sống đẩy đưa
Ít khi nào con nghĩ về quê xưa
nhớ lời dặn rất ân cần của má
Con chợt tỉnh, thấy mình vô tình quá
bận rộn kiếm tiền, vui với vợ con
quên rằng mình có nhiều bổn phận hơn
trong đó có thi hành lời ba má
Khi ra đi, con mong mình cải hóa
được cuộc đời và xây đắp tương lai
chữ quê hương theo ngày tháng nhạt phai
và ước mộng, đã ngủ quên bóng tối
Con vẫn nhớ con đường xưa thẳng lối
có hoa vàng, có nón lá má che
má dạy con luôn để ý lắng nghe
tiếng lương tâm, sống làm người công chính
Như ba con, rất hiên ngang người lính
đã bỏ mình mà vị quốc vong thân
nối gót ông cha, gương sáng tiền nhân
để bảo vệ mảnh đất hiền tươi thắm
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 175
Má dạy con biết rừng tràm, rừng mắm
phải hy sinh để lót bước tương lai
tuổi trẻ tài cao, nhiệt huyết hăng say
phải cương quyết với bao là trách nhiệm
Con nơi đây đã quên lời tâm niệm
dùng trong nhà tiếng ngoại quốc dễ nghe
lo sắm nhà, rồi ráo riết mua xe
quên giá trị của tâm hồn cao quý
Lời ru trưa, bài vỡ lòng lãng phí
tình gia đình, nghĩa dân tộc kể chi
bởi vất vả, nên con đã nhiều khi
sống hời hợt tựa như loài gỗ đá
Mây rất trong, cành thưa trơ trụi lá
chiếc lá này con xin hướng về Nam
nơi mộ phần lạnh lẽo đã nhiều năm
má nằm đợi ngày con đây bỗng nhớ
Con sẽ nhớ, má ơi! Con sẽ nhớ
là con người phải kiên dũng thẳng ngay
và quê hương, dù trong kiếp lưu đày
nhưng nghĩa khí phải luôn luôn bồi đắp
Con sẽ dạy cho con mình đầy ắp
những tâm tình, ơn nghĩa má gởi trao
và hôm nay con tỉnh giấc lao đao
thầm hứa sẽ thực thi lời ba má .......
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 176
Ru Em Vơi Sầu
Vai anh, em hãy dựa
khóc đi cho vơi sầu
để anh lau nước mắt
chia sẻ niềm thương đau
Ôm em trong vòng tay
ve vuốt bờ vai gầy
Em ơi! Thôi cố ngủ
quên đi niềm đắng cay
Ta mong được gần nhau
Yêu như nụ hôn đầu
dẫu muôn ngàn thử thách
Tình vẫn mãi dài lâu
Mai em sẽ là bướm?
hay sẽ làm cành lau
đây một lời nguyện ước
ta sẽ cùng có nhau...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 177
Mong Manh
Ngồi trong lớp học bé nhớ anh
Trưa buồn gọi nắng, lá me xanh
gió nhẹ lung lay hàng phượng đỏ
Ô kìa, đôi bướm lượn hoa chanh
Ngồi trong lớp học bé tức anh
Lớn ăn hiếp nhỏ coi sao đành!
bé hổng thương anh, nên hổng nói
có nghĩa gì đâu, chữ “Yêu anh”!
Ngồi trong lớp học thấy vắng anh
sao thấy thương thương, muốn làm lành
bé cũng thương anh, chỉ không nói
sợ tình tan vỡ sợi mong manh...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 178
Không cần hỏi
Vuốt tóc dài, em ơi không cần hỏi
ta yêu nhau, kỷ niệm được bao ngày?
bởi thời gian sẽ chẳng làm phôi phai
Em thấy đó, tình anh không thay đổi
Dẫu có thể gió mùa đông đã thổi
tóc hoen buồn, thấp thoáng ánh bạc vương
còn một ngày, hay một đời - vẫn thương
tình vẫn mới như thuở còn e ấp
Chẳng so đo mập gầy hay cao thấp
gặp một lần thì nhớ mãi trong tim
suốt đời anh, nào có ý đi tìm
nhưng gặp em thì thời gian ngưng đọng
Ta bên nhau, chỉ một điều ước vọng
tay nắm tay, bù đắp những băn khoăn
những đêm buồn, lặng lẽ ngắm ánh trăng
ta ôm nhau, khóc chung điều bất hạnh
Vậy đó em! Mùa đông dài rất lạnh
ta có nhau, ấm áp chút tình nồng
yêu em hoài, tình sẽ mãi trăm năm
nên nhớ nhé, em ơi, không cần hỏi....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 179
Hôn Em
Tiếng đàn dịu êm
con tim yếu mềm
anh hôn em nhé
cho tình đẹp thêm
Hương trầm trong đêm
vẫn mãi êm đềm
em hôn anh nhé
ôi vầng trăng thơm!
Nụ vàng vẫn đơm
chất ngất trong hồn
ta hôn nhau nhé
tình nào đẹp hơn...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 180
Chúc Noel
Nâng ly chúc nhau vui
ta trao nhau nụ cười
nụ hôn dài bất tận
kết mình mãi thành đôi
Nâng ly chúc nhau vui
Mừng Noel đến rồi
Dù vật dời sao đổi
ta chỉ biết nhau thôi
Nâng ly chúc nhau vui
anh ơi, hãy mỉm cười
biết rằng đời đau khổ
nhưng mình vẫn có đôi
Nâng ly chúc nhau vui
kiếp sau chẳng làm người
dẫu gấu hiền, sư tử
miễn mình có nhau thôi...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 181
Biển ru
Đêm qua biển khóc
Nhưng con hãy ngủ, rất ngoan, rất ngoan
Đêm qua biển tràn nước mắt
Nên con hãy nghe mẹ thở than, thở than….
Biển buồn động vọng
sóng vỗ mênh mông
lòng người giả trá
con có biết không?
Thôi con hãy ngủ
thơm ngoan giấc nồng
khổ đau mẹ chịu
nào dám trông mong
Biển nằm chịu đựng
vỏ ốc mượn hồn
ai mượn niềm vui
mà sao không trả?
Người ghé qua đây
giả như người lạ
tóc dài như mây
tình dài tàn tạ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 182
Bé
Anh yêu hỡi! Đừng gọi em là bé
Bé lớn rồi, bé đã hiểu tình yêu
Bé yêu ai? Không nói! Nhưng thật nhiều
Đố anh biết bé yêu ai nhiều nhất !!???
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 183
Anh còn nợ em
Anh còn nợ em một lời an ủi
bởi khi buồn em chẳng muốn nói ra
anh vô tư nên nào đâu thấu hiểu
lại cho rằng em ủ dột, xấu xa!
Anh còn nợ em, tuổi xuân trôi nổi
đôi vai gầy nặng trĩu những lo toan
có đêm, em mơ thấy mình tức tưởi
khóc lặng thầm, nhưng chẳng dám than van
Anh còn nợ em một lời xin lỗi
tình yêu anh, sao chẳng để trong tâm?
trong khi em chắt chiu từng kỷ niệm
đã qua rồi! Ôi thuở ấy xa xăm!
Anh còn nợ em một cơn gió thổi
để trôi đi cay đắng của cuộc đời
Em trách anh? Vâng, em buồn nên trách
Bởi yêu nhiều nên trả nợ trăm năm….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 184
Vịnh Cái Ấm
Thân trắng như vôi, lại có vòi
khi nước vừa sôi nhạc réo cười
nhẹ bay hơi ấm đi muôn hướng
nặng tình phục vụ gởi ngàn phương
Nhắp chén trà thơm lòng bỗng nhẹ
Uống tách ân tình, nghĩa nặng thêm
Ước mong ta sẽ là hơi nước
quyện thấm không gian gởi bạn hiền
Cái ấm bạn cho quý hơn tiền
bằng hữu yêu thương, ta hữu duyên
Đêm buồn nấu nước chờ trăng tỏ
Ngày vui cùng ôn chuyện hàn huyên
Chung lòng lý tưởng mộng xây đắp
riêng cõi nhân sinh bớt khổ đau
Tựa hơi nước đang bay cùng khắp
thành mưa xoa dịu nỗi u sầu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 185
Lệ đầy trong tay
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 186
Tôi ngồi Ru Tôi
Tôi ngồi ôm mặt nghĩ
Ôi ta ơi, ta ơi!
dấu xe trên đường cũ
ta dẫm bước lên chơi
Tôi ngồi ôm mặt ngóng
Ôi ta ơi, ta ơi!
đâu rồi thời huyễn mộng
đâu bóng người xa xôi ?
Tôi ngồi ôm mặt nhớ
Ôi ta ơi, ta ơi!
tiếc chi thời hoa mộng
ra đi, là đành thôi
Tôi ngồi ôm mặt thở
Ôi ta ơi, ta ơi!
một hơi dài thê thiết
mong ai xẻ, cho vơi?
Tôi ngồi ôm mặt khóc
Ôi ta ơi, ta ơi!
buồn làm chi mòn mỏi
khóc làm chi, có vơi?
Tôi ngồi ôm mặt ngủ
Ôi ta ơi, ta ơi!
ra vào có ghét bỏ
ta vẫn ngồi thảnh thơi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 187
Tôi ngồi ôm mặt đó
Ôi người ơi, người ơi
lan huệ sầu trong gió
nguồn lệ khô theo đời
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 188
Hương đêm
Trong đêm
cánh gió dịu dàng
Tầm xuân
e ấp nụ vàng
dưới trăng
êm đềm
lá đổ bên sân
cô em xõa tóc
bên nhành bông trang
cho ta
đứng đó
hoang mang
ngây ngô cất tiếng
hò khoan
giọng buồn
Âm thầm
suối lệ chảy tuôn
hương đêm rất ngọt
dù người vẫn xa
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 189
Giận Tám ngày
Tám ngày không nói chuyện
chỉ len lén nhìn nhau
mặt ai cũng ... thấy ghét
biết thế, chẳng cưới đâu!
Tám ngày chiến tranh lạnh
hai đứa cùng lao đao
thi xem phe nào mạnh
đứng vững thế trên cao
Tám ngày trong cô quạnh
kiếm chỗ nằm ngủ riêng
nửa đêm chợt thấy lạnh
tủi thân mình vô duyên
Tám ngày giữ thinh lặng
mây mù tỏa bốn phương
hai đứa con sợ hãi
lấp ló ở cuối giường
Tám ngày rơi nước mắt
nhưng giả làm cô nương
kiêu kỳ và khiêu khích
ta cóc cần ai thương!
Tám ngày đi xe bus
lủi thủi bước trên đường
đâu cần xe bên địch
ta vẫn sống như thường!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 190
Tám ngày ở phòng khách
tránh gặp người khó thương
chuyện cần thì viết giấy
dán email lên tường!
Tám ngày ta khắc khoải
lòng sầu héo tơ vương
thầm trách bên phe địch
gây chi cuộc thê lương!
Tám ngày bếp vắng lạnh
ăn uống chỉ ...sương sương
vui chi mà nấu nướng
ta, địch cùng chán chường
Tám ngày không tiếng hát
chẳng tha thiết văn chương
cả hai cùng ương ngạnh
chờ xem ai mở đường
Tám ngày trong chiến cuộc
ta, địch nát như tương
đàn con cũng ngơ ngác
hoa thu tàn trong vườn
Tám ngày vừa chấm dứt
thì ra cũng ... còn thương
nhớ lời Cha từng dạy
phải thứ tha, khiêm nhường
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 191
Tám ngày đáng để nhớ
không giận nữa mà chi
con cười, bạn bè quở
thả ưu phiền trôi đi
Tám ngày là kỷ niệm
để chút buồn trên mi
mong yêu nhau hơn nữa
thầm hứa, sẽ khắc ghi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 192
Buổi sáng dậy muộn
Buổi sáng ngủ dậy muộn
nghe tiếng nói cười tuôn văng vẳng
ngỡ như trong mơ
Buổi sáng ngủ dậy muộn
con chim buông tiếng thê lương
run bên lá chết trong vườn
Buổi sáng ngủ dậy muộn
giật mình nhìn nắng chiếu qua khe
soi trên tóc bạc sợi gầy
Buổi sáng ngủ dậy muộn
Ôm tim theo nhịp trường khúc đau thương
ngày về, ngày đi có chút hương?
Buổi sáng ngủ dậy muộn
tứ chi tê điếng chuyện sầu tương
mà còn vấn vương nhịp mòn mỏi thở
Buổi sáng ngủ dậy muộn
biết chứ: ngày mới đã bắt đầu từ lâu
vẫn mong trở lại cơn hôn mê buổi tối
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 193
Nỗi mong muôn đời
Như con trâu già
gặm cỏ bên kinh
chiều buông ngâm mình
dưới dòng nước bẩn
mong rằng
lao khổ sẽ qua
Như đóa quỳnh hoa
vừa nở đã tàn
trong đêm sâu thẳm
cúi mình thở than
mong rằng
tình chẳng vỡ tan
Như nụ cười vàng
trên môi hiu hắt
sầu chưa kịp tắt
lệ đã đôi hàng
mong rằng
mùa mới sẽ sang
Như tiếng cung đàn
trong đêm tha thiết
nhớ về phố biếc
có sợi tình hồng
mong rằng
đời mình cũng xong ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 194
Mẹ ơi!
Ngồi đây con nhớ mẹ
mẹ đã xa xôi rồi
ngoài sân mưa ướt đất
trong lòng giọt lệ rơi
mong nơi cao vĩnh cữu
mẹ đang nở nụ cười
chúng con xin được gởi
chút hương lòng chơi vơi
buồn nào hơn mất mẹ
mẹ ơi, và mẹ ơi !!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 195
Nhớ mẹ mưa ngâu
Ngồi đây nhớ mẹ
ngắm tổ chim sâu
chim con ríu rít
mong mẹ, ngẩng đầu
Ôi rất nhiệm mầu
đàn chim có nhau
riêng con côi cút
mất mẹ đã lâu
Mẹ là hương trầu
quyện với hoa cau
quê nghèo vất vả
hôm sớm dãi dầu
Ngày tháng qua mau
con đã qua cầu
hiểu mẹ hơn cả
buồn tựa mưa ngâu ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 196
Bốn Mùa Âm Thầm
Mùa Xuân âm thầm khóc
Vuốt lệ: Cũng nở nụ cười
Ô đau thương lao nhọc
Hát ca: Cũng kể là vui
Mùa Hè âm thầm nhớ
Ra đi: Là hết rồi
chẳng còn gì để nói
nhắc chi chuyện xa xôi
Mùa Thu âm thầm đứng
trông lá đổ cuối rừng
u buồn nào đếm được
Ngoảnh nhìn: Lệ rưng rưng
Mùa Đông âm thầm với
một nụ hoa điêu tàn
Ép vào tim để nói
yêu thương dù dở dang
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 197
Gởi Em
Bàn tay em không mềm
không chơi đàn dịu êm
nhưng chứa chan yêu mến
trong cơm canh ngọt hiền
Dáng em đứng bên thềm
không đài các như tiên
nhưng em là sức sống
cả gia đình ấm êm
Cám ơn em rất hiền
hy sinh em triền miên
dòng đời mình hạnh phúc
như con suối diệu huyền
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 198
Xuân Cho Em
Cho em
áo mới rộn ràng
cho em
câu hát dịu dàng
hồn anh
cho em
bánh mứt thơm lành
cho em trọn cả
tim anh đợi chờ
cho em
một khối tình thơ
yêu thương đơm nụ,
ta mơ ngày về
Ừ về,
xuân đến trên quê...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 199
Nụ cười yêu thương
Nếu em hỏi: Tóc dài có thơm hương
như xuân xưa, anh vuốt tóc bên vườn
bây giờ... già, sợi trắng buồn rơi rụng
Anh trả lời bằng nụ cười yêu thương
Nếu em hỏi: Ôm vai gầy điểm sương
có tiếc không bờ môi thuở sân trường
rất dịu ngọt, rất ngây thơ tuổi nhỏ
Anh trả lời bằng nụ cười yêu thương
Nếu em hỏi: Có thấy lòng vấn vương
mới ngày nao còn vững bước trên đường
nay thấm mệt, cuộc đời nhiều lao nhọc
Anh trả lời bằng nụ cười yêu thương
Nếu em hỏi: Sao không dùng văn chương
tặng cho nhau tươi xinh đóa hoa hường
tình đã già, nên tình không thắm thiết?
Anh trả lời bằng nụ cười yêu thương
Đừng hỏi em ơi, tình vẫn bình thường
Không đổi thay, không bao giờ thay đổi
dẫu tuổi đời, dẫu có lúc thê lương
luôn trao trọn những ân tình yêu thương
xuân vẫn về, nụ vàng mãi đưa hương...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 200
Tình Đầu
Khăn voan quấn cổ thon
lòng thấy một chút còn
đem rãi trên đường mới
len vào với cỏ non
Em yêu lá thu vàng
và vạt nắng thênh thang
nào hay từ hôm đó
mùa đông đã vội sang
trong nỗi buồn mênh mang
trong tình yêu dịu dàng
của em trao người ấy
(thêm một chút lo toan !)
Nhưng người chẳng ngó ngàng
dẫu tình em chứa chan
người vui say duyên mới
mặc em sầu ly tan ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 201
Tiếng Xuân
Ngoài sân thiếu tiếng pháo
trong lòng giọt lệ rơi
run tay cài khuy áo
Hỏi người: Xuân nơi nao?
Ngày xuân có tiếng pháo
trầm gieo đáy hồn tôi
kiếp tha hương phiêu dạt
quê nhà quá xa xôi
Chiều nay không tiếng pháo
dịu dàng khối sầu rơi
nhắn người qua nhặt lấy
làm khói trời chơi vơi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 202
Có khi
Có khi em rất là ghét anh
phải chi chưa cưới, cóc làm lành
cho anh tức tối, buồn và tiếc
than thở tình ta sao mỏng manh
Có khi em rất quạu với anh
lời lẽ hơn thua, chua như chanh
cô nương đang giận còn không biết
khờ gì dữ vậy, hỡi trời xanh ?
Có khi em rất vội với anh
chưa nói dứt câu đã chạy nhanh
đôi khi nghĩ lại chợt thấy hối
chầm chậm cho tình đẹp như tranh
Có khi em rất tệ với anh
cằn nhằn so đo, tỏi với hành
biết đâu có ngày ta xa cách
bỗng thấy thương thầm, em vắng anh!
Có khi em rất bực với anh
Hờn chẳng nấu cơm - nhưng không đành
bởi vẫn yêu thương dù có giận
rồi cũng vượt qua những khó khăn
Có khi em cũng rất yêu anh
chung sống bao năm, mộng đơm cành
hai ta bỗng thấy mình là bướm
bay mãi trong sân nắng long lanh .....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 203
Tình Quê
Gieo hạt lúa vàng
hương mạ thơm ngoan
đường đê, guốc mộc
có em, có chàng
Trâu đừng vội vàng
chờ mây bay ngang
làm mưa rớt xuống
giọt êm cung đàn
Thảm cỏ ngút ngàn
trải lòng thênh thang
thinh không vô lượng
ơn đời cưu mang
Chiều quê dịu dàng
giữ lòng bình an
dẫu đời vất vả
tâm ca rộn ràng
Ánh dương huy hoàng
cho giọt sương tan
tình quê chan chứa
gói mảnh trăng tan
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 204
Noel Buồn
Gió ơi, ngọn chan hòa
thổi vào tấm tình ta
hắt hiu chuỗi ngày tháng
Noel xưa ngọc ngà
Nắng ơi, tia hiền hòa
xin dọi ấm lòng ta
Noel này xa cách
dòng nước mắt nhạt nhòa
Mưa ơi, giọt thật thà
thấm ướt cõi lòng ta
Noel này trống vắng
người đã mãi xa nhà
Tuyết ơi, bông nõn nà
phủ trắng nỗi niềm ta
Noel này đơn độc
với nhung nhớ đậm đà ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 205
Hỏi mẹ
Con ôm mẹ vai gầy
hỏi mẹ chuyện tương lai
Mai sau đời thăm thẳm
nào đâu biết, đâu hay ?
Con vuốt tóc mẹ dài
đã bạc sợi tóc mai
đã khô mùi bồ kết
đã mấy mùa đổi thay
Con nắm tay mẹ dài
ngón khô sần sượng chai
mẹ võ vàng lao nhọc
đổi chén cơm qua ngày
Con hôn mi mẹ đầy
lệ sầu giăng trên mây
làm mưa rơi xuống đất
sợi buồn thấm cỏ cây
Con hát với mẹ bài
nhạc buồn khi chia tay
khi vành khuyên thôi hót
trong lồng chim tù đày
Con ngóng dáng mẹ gầy
đổ đường chiều chông gai
bố ơi sao nỡ bỏ
mẹ con trên đường dài
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 206
Con nói với mẹ hoài
sao giữ tình riêng tây
sao cắn răng chịu đựng
nào ai biết, ai hay?
Con khóc với mẹ này
bố con nào có hay
vui chơi bên người mới
bao giờ tỉnh cơn say?
Quỳnh ơi!
Nếu em
là đóa
hoa quỳnh
ta xin thức trắng
tỏ tình đêm nay
chờ em
êm giấc ngủ say
ta hôn
nhẹ cánh hoa
thay tiếng lòng
Quỳnh ơi!
cánh mỏng
tim hồng
Ta mơ
áo cưới
rượu nồng
với em....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 207
Bài thơ tình yêu
Bài thơ tình yêu
em viết cho anh
như thời hoa mộng
có em và anh
Bài thơ tình yêu
trên thảm cỏ xanh
bướm, hoa tím ngát
đẹp mầu như tranh
Bài thơ tình yêu
tà áo mỏng manh
trong đêm gió cuốn
em đi bên anh
Bài thơ tình yêu
đượm ngát hương chanh
tóc em sợi mượt
vờn trên áo anh
Bài thơ tình yêu
em viết vì anh
tiếng lòng êm ái
ru giấc mộng lành
Bài thơ tình yêu
ánh mắt long lanh
em yêu anh mãi
Đông sẽ tàn nhanh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 208
Bài thơ tình yêu
suối nước chảy quanh
muôn ngàn thử thách
tình vẫn còn xanh....
Tình Sầu Đêm Nay
Đêm nay ngồi đợi
trăng tỏ chút tình
nhưng tình tắt lịm
dưới ánh bình minh
Đêm nay diệu vợi
chỉ có một mình
ôm sầu cô quạnh
ai người yêu tin?
Đêm nay nghĩ ngợi
chuyện của đôi mình
chẳng ai lỗi, phải
sao tình linh đinh?
Đêm nay chơi vơi
ngắt đóa lục bình
mầu hoa tím ngắt
lời buồn như kinh
Đêm nay đã tới
bóng đã xa hình
ta xin nhận tội
chẳng hề van xin
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 209
Cho Em
Tóc tơ lả lướt
đêm thu mây trời
tay thuôn nhẹ vuốt
giọt sầu rụng rơi
Long lanh mắt ướt
em tôi ít cười
em còn rất trẻ
vui đi, em ơi!
Rồi em sẽ lớn
như trăng sẽ già
riêng tôi đứng đợi
dù em không qua
Đón em vào hạ
có chú ve gầy
vươn đôi cánh giấy
hát khúc tình say
Mắt em mực tím
Môi em lửa nồng
nào tôi dám mong
một lần ôm lấy
Em về bên ấy
có nhớ gì không
sao nỡ theo chồng
quên tôi đứng đợi?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 210
Áo em diệu vợi
chân gót hạc hồng
qua rồi mùa đông
sao tôi vẫn ngóng?
Thuyền run mũi sóng
gió lộng dạt dào
tình tôi hư hao
buồn hơn ngọn cỏ
Ngồi chờ đến ngọ
chẳng thấy ai về
trưa buồn lê thê
vì tôi đã khóc
Gởi em gấm vóc
tôi dệt mỏi mòn
con tằm héo hon
nhả tơ suốt kiếp
Chúc em đi tiếp
cõi rộng đường đời
Em còn trẻ lắm
đừng buồn như tôi !
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 211
Xin được yêu em
Tóc em dài thoảng hương
đóa chi lan sau vườn
dáng mềm như liễu rũ
cho lòng anh vấn vương
Mắt em buồn tơ vương
hoa tâm nở vô thường
đôi vai gầy chịu đựng
để lòng anh xót thương
Môi em sầu tư lương
bóng trăng đổ bên đường
ánh vàng như lệ đọng
lòng anh tựa khói sương
Dẫu bóng tối dần buông
vẫn yêu em khôn lường
trong muôn ngàn thử thách
xin được yêu em hơn...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 212
Tình thơ cho nhau
1
Một tối mùa xuân
anh ru em ngủ
cây lá reo cười
yêu sao cho đủ
em ơi hãy ngủ
anh mãi ru hoài
bài ca không cũ...
2
Có một nụ hôn gần
trao nhau khúc tâm xuân
chẳng bao giờ ngại ngần
dù lòng có bâng khuâng
Hãy là cánh thiên thần
chở tình rất thanh tân
cho nhau hết ân cần
không bao giờ phân vân
3
Cất tiếng hát mùa đông
yêu anh rất thật lòng
dẫu cho trời giá lạnh
vẫn một lòng đợi trông
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 213
Cất tiếng hát mùa xuân
yêu anh chẳng ngại ngần
nước mắt tuôn rất nhẹ
kết thành hạt bảo trân
Cất tiếng hát mùa thu
yêu anh chẳng dự trù
gặp nhau, duyên thắm đậm
gió giao mùa vi vu
Và mùa hạ hình như
đã đến trong sương mù
cất tiếng hát rất ngọt
tình sẽ mãi thiên thu....
4
Cám ơn
những đóa hoa lòng
cám ơn
những nụ hôn nồng
trao nhau
Cám ơn
ơn mãi về sau
mình là chồng vợ
có nhau trong đời
Cám ơn
không nói nên lời
hai tay ôm ấp
gọi mời
yêu thương....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 214
5
Dù cơn gió lạnh đầu thu
nụ cười vẫn nở vui như mộng đầu
dù cho nước chảy qua cầu
vẫn thương, vẫn nhớ, vẫn câu đợi chờ
dù cho chỉ gặp trong mơ
vẫn trao, vẫn tặng, tình thơ vẫn tròn
Yêu anh muôn thuở chẳng mòn...
6
Bốn mùa mênh mênh
yêu nhau trong lẽ vô thường
dốc đá chênh vênh
con tim nở đóa lan mềm
tặng nhau
Xuân sau
đào nở
nguyệt ca
em mang áo trắng
anh ra
ngẩn ngơ
tưởng như
trong giấc trầm kha
ta quì lễ Phật
hát ca
dâng Ngài
Chiều xuân
đến bãi
mưa ngâu
tóc dài em trải
buông sầu
vắng nhau
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 215
7
Một ngày
thong thả chim câu
lượn lờ cánh mỏng
buông sầu
vì đâu?
Một ngày
nước cũng qua cầu
dòng xuôi
lặng lẽ
Nỡ nào
quên em?
8
Mùa về bơ vơ
sương rơi ướt nỗi mong chờ
sao em vẫn hoài không đến
cho hồn ta mãi hoang sơ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 216
Ru em
Thân em lau sậy hiền
vòng tay anh rất êm
hãy tựa đầu, gối mộng
trong hương đêm tinh tuyền
Anh ru em về miền
có yêu thương triền mìên
em ngoan như mèo ngủ
tim anh bỗng thật mềm...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 217
Buồn
Buồn ta nhân đôi
nước mắt mặn môi
mùa thu chưa tới
lá vàng đã rơi
Ngày mai chia phôi
thiếu rượu ly bôi
không say nên nhớ
Em ơi, em ơi!
Làm sao cho vơi
tình mình mù khơi
nhân, trừ, chia, cộng
vẫn là sầu thôi
Tuổi đời vẫn trôi
Tình cầm im hơi
tóc dài thành sợi
buồn dài thành tôi
Buồn ơi! Tôi ơi!!!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 218
Ngủ giấc mùa đông
Muốn ngủ giấc mùa đông
quên phiền muộn trong lòng
như gấu hiền đêm vắng
thổi buồn vào thinh không
Muốn ngủ giấc mùa đông
Ta chẳng còn ngại ngần
chấp chi đời đen bạc
trải buồn vào con sông
Muốn ngủ giấc mùa đông
Tuyết trắng phủ đầy đồng
vẫn cho nhau mật ngọt
đốt buồn vào mênh mông
Muốn ngủ giấc mùa đông
Tuyết tan, tình vẫn nồng
nụ hôn dài vẫn ấm
chôn buồn vào xa xăm
Ta sẽ là gấu bông
cho nhau những mặn nồng
dẫu đời nhiều cay đắng
dẫu còn dài mùa đông...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 219
Câu chuyện dòng sông Quảng Ngãi
Trong một ngày gió rét đầu đông
Quảng Ngãi, Quảng Nam nước ngập đồng
nước càng cao, lòng càng trĩu nặng
bao năm rồi, van vái vẫn hoài công!
Nước lụt từ sông
lệ đổ tự trong lòng
sao quê hương mình luôn vất vả
Núi Ấn, sông Trà có xót xa?
Chuyện kể rằng, em bé độ lên ba
gầy yếu khăng khiu, cố níu tay bà
chống chỏi vô phương cùng cơn sóng dữ
chiến đấu với thủy thần, để sống với mẹ cha
Gió vẫn réo, nước vẫn trôi xa
lớp cuốn người, lớp cuốn nhà,
sóng nước lạnh lùng mãi reo ca
và em bé nắm áo bà bơi vội
vẫy vùng trong biển nước lầy lội
Mẹ của em đã hết sức tàn hơi
vẫn quyết lòng mong cứu mẹ già tả tơi
và cứu con - đứa con yêu nhất đời
dẫu tuyệt vọng vẫn đưa tay ra với
ráng đi mẹ, mẹ ơi, mẹ ơi ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 220
Bà nội già đưa mắt ngó xa xôi
ghi vào lòng cảnh vật cuối và lệ rơi
mắt sâu thẳm, long lanh buồn thê thiết
nhìn cháu yêu, nguyện với lòng cương quyết
xin được nhường - đổi mạng cho cháu thôi
Cháu nhỏ ơi, dẫu cuộc đời không tươi
dẫu cực nhọc, nhưng hãy sống cho vui
Cho xứng đáng đứa con Hồng cháu Lạc
cháu phải sống tiếp cho tròn bản nhạc
vừa bi thương, vừa kiêu hùng mà âm điệu lả lơi
tay gầy guộc, bà cố ý buông trôi
theo dòng nước, cho cháu bà được cứu
Nhưng hỡi ơi! Sao cuộc đời không dung thứ
cho cháu bà sống được với người thân
bão vẫn cuốn, nước vẫn tràn dâng
một bà lão, một em thơ vào cõi chết ....
Và chung quanh biết bao điều không kể hết
sao quê nghèo chẳng hề có mùa xuân
rồi biết bao giờ Việt Nam sẽ canh tân
để có thật ngày an bình, no ấm ?
Người mẹ sống sót héo hắt nhìn,
nước mắt tràn trên đôi môi không thắm
Đói, lạnh và sợ hãi khắp cùng thân
Nước! Nước mênh mông khắp xa gần
Nước sẽ rút - Nhưng còn bao nhiêu thống khổ
bao u sầu, đói khát, cảnh chia ly
biết bao giờ đau khổ sẽ quên đi
và tương lai biết lấy gì chống chọi?
Nào ai biết, nào ai nghe tiếng gọi
những linh hồn vội vã bỏ trần gian
trong oan khiên, trong lo lắng ngút ngàn
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 221
mẹ cha chết mất, bỏ con bơ vơ đói
đành lòng đâu!? Nên linh hồn còn chấp chới
trôi trên sông, trên sóng gió dật dờ
trong tận cùng, làm sao dám ước mơ
được một ngày gia đình bình yên như thuở ấy
dẫu đói nghèo nhưng tình hồng như trang giấy
dẫu bần cùng nhưng không mất mát thương đau
Trong u sầu, trong ngấn lệ ứa mau
người ủ rũ, trong mưa cuồng gió lũ
nước vẫn chảy, nhà vẫn trôi theo sóng dữ
trong mưa chiều, trong trăm mối sầu đau
miền Trung vẫn buồn trong cánh gió lao xao ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 222
Lý ru em
Tang tình, ngủ nhé em ơi
cho hơi thở nhẹ, cho lời thinh không
cho anh lặng ngắm em nằm
trong mơ nụ thắm tình nồng yêu thương
Tang tình điệu lý vấn vương
trong đêm bỗng nở vô thường sen tươi
vuốt ve tóc rối biếng lười
để anh chải lại, kẻo người quên vui!
Biết em quá mệt cuộc đời
thôi em hãy ngủ bên lời anh ru
dẫu cho biển sóng xa mù
trăng tàn, điệu lý thiên thu vẫn còn
Anh về hái mộng đầu non
trao em nỗi nhớ vừa tròn mùa đông
Ngủ đi! tuyết vẫn mênh mông
thương em nên tiếng nhạc lòng thiết tha
Tình tang! Câu hát thật thà
Âm vang ngọt lịm như là ca dao….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 223
Chiều ru
Chiều ru
em đến bên người
bên bờ vai rộng,
bên lời yêu thương
thì thầm
câu hát du dương
cho em ngủ sớm,
trăng vườn chưa cao
chim quyên hót
tiếng ngọt ngào
cùng em
gối mộng
dạt dào ước mơ…
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 224
Khúc tâm xuân
Có một nụ hôn gần
trao nhau khúc tâm xuân
chẳng bao giờ ngại ngần
dù lòng có bâng khuâng
Hãy là cánh thiên thần
chở tình rất thanh tân
cho nhau hết ân cần
không bao giờ phân vân
Hãy đến với em
Hãy đến với em
âu yếm gọi tên
tóc tơ ve vuốt
trăng đổ bên thềm
Hãy nói yêu em
cung nhạc dịu êm
môi hôn nồng thắm
run trái tim mềm
Hãy mãi bên em
tình nghĩa nhiều thêm
dẫu nhiều thử thách
vẫn mãi yêu em...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 225
Chiều sân ga
Con chim gầy thôi hót
nụ hôn đã phai tàn
con đường có lá lót
run bước em ngỡ ngàng
xin làm người khách chót
vẫy đưa - dù muộn màng
Ơn em
Em có biết không em
khi bóng thu vương thềm
khi tuổi đời trôi nổi
mong một lần được nói
cám ơn em suốt đời
Ơn em đến cùng tôi
tấm chân tình chơi vơi
tay nâng ly rượu mời
ta say cùng hoa cỏ
quên nhân gian đổi dời
Ơn em rất tuyệt vời
tay dài tôi đưa nôi
hát ru rằng à ơi
em ngủ ngon em nhé
quên đắng cay cuộc đời
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 226
Thơ hai chữ
Nhớ ai
dáng gầy
thương ai
tóc mây
đợi ai
ngày dài
mơ ai
chẳng phai
Bao giờ
gặp lại?
tình cũ
không khuây
kiếp sau
vẫn đợi
dẫu có
đổi thay
Trăm năm
bến cũ
trăng rũ
bóng vàng
nhớ em
đứng đó
nói cười
thênh thang
Thôi xa
ngày đã
thật xa
thương em
ta đã
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 227
thương em
trọn đời
Bây giờ
cách trở
đôi nơi
trong ta
còn lại
một lời
thiên thâu
Khi về
trời bỗng
mưa ngâu
khi đi
đất bỗng
sa châu
đầm đìa
đôi ta
thôi đã
chia lìa
yêu thương
ta gởi
về miền
có em
muôn đời
muôn thuở
chẳng quên.....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 228
Giấc mơ ngày nào
Dáng em mơ
chiều tan nắng đổ
khói hạ mịt mờ
ủ dáng ngây thơ
Em xưa
tóc xõa ngang bờ
thơm mùi áo lụa
còn chờ mưa tan
Bên song
hiu hắt đôi hàng
me xanh rũ bóng
võ vàng vóc mai
Xem ai
dưới ngõ đón chờ
tim run khe khẽ
đôi mi chớp nhẹ
má đỏ hoe
vội vàng guốc mộc,
hàng me ngập ngừng
hạt mưa,
ta nỗi ngại ngùng
Bây giờ
gió cuốn lá bay
đi xa muôn dặm
còn hay trở về
Lắng nghe
thương tiếc tứ bề
nón nghiêng vai nhỏ
mỏi mê
đường đời
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 229
Hằn sâu
gót nhỏ tơi bời
dẫm nơi cát bỏng
nỗi lòng không khuây
xa rồi
tận chốn chân mây
Có về bên ấy
mặc áo lụa vàng
tóc xõa mênh mang
đứng đợi mưa tan
thì còn có nhớ
giấc mơ ngày nào....
Hoài Mong
Ngoài sân
Bông mồng tơi
dây tơ hồng
tươi mầu
thắm sắc
nhọc lòng em thương
Tay nâng niu
đóa hoa hường
cành thâu nhọn sắc
lệ thường chứa chan
Vời trông
cánh lá úa vàng
run run trong gió
khóc chàng đã xa....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 230
Vào nhà
Em nhỏ
còn ngọt tiếng ca
à ơi
ơi hỡi!
người xa chưa về
Dẫu cho
còn ngọt câu thề
còn trông
còn đợi
lời thề
viễn vông
Để khi
cất bước theo chồng
tiếc thương một đóa
đem trồng vườn sau
Đi ra
rồi lại đi vào
hấng giòng tư lệ
giấu chồng
tưới hoa....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 231
Đóm Buồn Trong Sương
Đêm trăng, vai nhuốm lạnh
chợt nhớ chiều thu xưa
khi cơn mưa vừa tạnh
bầy đom đóm đong đưa
cành mềm gió lay mạnh
hiu hắt giọt lưa thưa
anh đưa tay bắt lấy
con đóm mềm ướt mưa
như em môi hồng hạnh
yêu thương biết sao vừa
Đom đóm bay sáng chói
ánh lửa vàng chơi vơi
đóm ơi ta bối rối
muốn dừng bước rong chơi
thuở lòng như mực mới
trao em nỗi bồi hồi
và nhạc lòng chấp chới
trong hương đêm lả lơi
Tay run em khẽ nhận
con đóm chiều u minh
mắt tròn nghe anh kể
có cành cây đa tình
sáng như nhiều nhánh lửa
vì đóm đậu lung linh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 232
Bây giờ còn đâu nữa
chân mỏi, bóng thiếu hình
em trên miền đất lạ
đã bao giờ lặng thinh
đi ngang ruộng xanh mạ
thấy lại con đóm xinh?
Riêng anh lòng đau thắt
nghĩ đến con đóm buồn
tình vẫn đầy chất ngất
dòng kỷ niệm tràn tuôn
ánh lập lòe đom đóm
trong đêm sáng dị thường
làm sao cho phai nhạt
cuối đời vẫn còn thương
Em làm dâu nhà ấy
lầu rộng, phố đèn đường
làm sao cho em thấy
con đóm buồn trong sương?
Anh bôn ba cuộc sống
cố dấu lệ thê lương
không ngại dù chiếc bóng
dẫu lòng cứ vấn vương
chỉ sợ chiều tắt nắng
gặp đóm bay muôn phương
Em ơi! Trong trời vắng
cánh đóm gầy trơ xương
nhớ làm chi ngày cũ
xót xa khúc đoạn trường
con đóm hiền rất nhỏ
mãi khiến ta sầu tương ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 233
Hoàng Lan
Em nhỏ, áo len vàng
co ro chiều mênh mang
trên em vầng tang trắng
run theo gió cơ hàn
Em nhỏ, áo len vàng
mùa đông chưa kịp sang
sao đưa tim hấng lấy
tuyết giá rơi phũ phàng ?
Em nhỏ, áo len vàng
một ngày trong lo toan
đôi tay gầy lao nhọc
chưa một lần thở than
Em nhỏ, áo len vàng
nụ cười không bình an
cuộc đời đôi mắt ướt
buồn từ thuở hồng hoang
Em nhỏ, áo len vàng
dưới mặt trời chói chang
làm sao em tìm được
niềm vui dẫu muộn màng ?
Em nhỏ, áo len vàng
trong đêm buồn, lang thang
đi tìm yêu thương nở
trong canh thâu vội vàng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 234
Em nhỏ, áo len vàng
em đã mãi lang thang
tuyệt vọng và gục ngã
biến thành đóa Hoàng Lan
Lỡ Nhịp
Em tóc dài buông lơi
ta húi trọc buồn đời
chân em thon guốc ngọc
ta gót giầy đơn côi
là thiên thần thánh thiện
em cất tiếng ngọt lời
ta hoang mang vất vả
giọng quỷ thần chơi vơi
em tươi như hoa thắm
ta sầu tựa mây trôi
nhưng sao tim lại đập
chung một nhịp bồi hồi?
Em thơm hương đồng nội
ta khói thuốc mùi hôi
Tiếc em sao quá đẹp
buồn ta sao ít lời
cách biệt mình quá lớn
ta lặng nhìn, cắn môi
Được một lần chung nhịp
bài Tango ngậm ngùi
chỉ một lần chung nhịp
tim rộn ràng reo vui
và lần này lỡ nhịp
muôn đời mãi xa xôi
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 235
Bước này là dang dở
nhịp này là chia phôi
chỉ một lần sánh bước
kể làm chi, em ơi
chẳng bao giờ theo kịp
cánh chim biển cuối trời
làm sao dám nguyện ước
được cùng em chung đôi
Lục bình trong dòng nước
lững lờ mãi đang trôi
màu tím như mắt ướt
em nhìn ta xa vời
dẫu kiếp này lỡ nhịp
tình vẫn không phai phôi
cầu xin trong giấc điệp
được thấy em nói cười
mối tình đầu lỡ nhịp
sẽ nhớ mãi em ơi!!
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 236
Bong bóng
Xin như quả bóng
bay lên tầng cao
ta đứng nghẹn ngào
môi khô bật máu
Cơm áo lao đao
nụ cười xanh xao
chỉ tay nát nhàu
mình khổ như nhau!
Dẫu bóng bay cao
với gió xôn xao
lòng vẫn dâng trào
thấm thía niềm đau
Bong bóng nghiêng chao
rớt xuống vực sâu
một nốt nhạc sầu
nhặt để riêng trao...
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 237
Chiều bên sông
Như cành san hô
một mình trơ vơ
cồn cát ai ngồi
co chân bó gối
Nghe sóng dòng sông
một đời trông mong
nên gầy như hạc
trắng tựa mùa đông
Còn tấp vào bờ
nữa chi sóng nước
có chút tình thơ
cũng nhẹ chân bước
Kìa dã tràng tím
cong càng chạy tìm
nỗi buồn ẩn nấp
chỗ nào trong tim?
Lung linh thủy triều
ngập bờ tóc rối
thôi một lần cuối
thả tình về xuôi
Ngắt nụ sen hồng
tặng người tôi yêu
gió chiều lồng lộng
tà áo hắt hiu….
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 238
Sợi buồn
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 239
Trà
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 240
Cà-phê
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 241
Trọn kiếp yêu nhau
Xưa là kiếp lan
nở trên đồi nguyệt
nụ hồng cành biếc
ước chuyện trăm năm
Nay là kiếp rong
trôi qua dòng thắm
tình đầy như sóng
vỗ để yêu em
Sau là kiếp chim
theo đàn vượt núi
khi trời thật tối
hót tiếng gọi nhau
Kiếp này kiếp sau
ta yêu nhau mãi
yêu đi yêu lại
dẫu có đầu thai ....
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 242
Mưa ngâu đồi hạ
Có hạt mưa ngâu
rớt trên đồi hạ
tình ta tàn tạ
suốt đời lòng đau
không lấy được nhau
cõi sầu rất lạ
nên thương đồi hạ
tiếc hạt mưa ngâu...
Mùa nhớ em
Mùa này chim ngưng hót
cung buồn lặng lẽ rơi
thanh âm mềm như khói
vờn bay rối hồn tôi
Mùa này trời chưa tối
vẫn mù mịt mây đen
tôi giả vờ không nói
nhưng thật sự đã ghen
Mùa này tôi nâng chén
uống say để môi mềm
nhớmôi em ngày ấy
nên lòng quặn thắt them
Mùa này năm thứ mấy
Ta đã xa nhau rồi
tôi chịu thua người ấy
cúi đầu chịu mất em
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 243
Mùa này vẫn chưa thấy
hoa rụng bên sân người
hoa nhà tôi quên tưới
bởi suốt ngày nhớ em
Bốn mùa là nước mắt
lá tương tư bên thềm
rụng rơi không kịp đếm
mùa nào cũng nhớ em...
Vén mây
Vén mây
nhìn xuống cuộc đời
thấy đất đen thẳm
thấy người lao xao
thấy người thấp
thấy người cao
chia nhau nỗi khổ
lao đao u sầu
Thì ra
trên quả địa cầu
thế nhân thổn thức
canh thâu võ vàng
Thì ra
nhân loại vẫn mang
trong tim thất vọng
muộn màng niềm vui
Bình minh
thiếu ánh mặt trời
hoàng hôn tắt vội
trăng trôi dưới cầu
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 244
dòng đen
nước bẩn thẳm sâu
nguyệt cầm run rẩy
buông câu tình tàn
Tình tang
nay đã tình tàn
cung thương héo hắt
nên đàn đứt dây
Ta tiên nương
khóc cơn say
thành mưa rớt xuống
đong đầy biển sâu
Ta trên cao
cũng xanh xao
cùng người héo hắt
úa mầu sắc không...
Tình thắm
Bỗng dưng trời đổ mưa
may anh còn chút nắng
để dành từ hôm qua
sưởi lòng em cho ấm
Ngoài hiên gió lưa thưa
vờn tóc em gợn sóng
có biết anh ước mơ
nhẹ hôn làn tơ óng
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 245
Đàn bướm đùa say sưa
nụ hoa vàng ngọt thắm
em đã về hay chưa
mà sao anh trông ngóng
Giờ này là ban trưa
khoảng không gian thật trống
Em hãy đến bên anh
cho tình mình đượm thắm
Trời xanh
Bầu trời trong xanh
áo em mong manh
tóc dài buông xõa
chim hót trên cành
Bầu trời long lanh
áo em thiên thanh
môi hồng ấp ủ
cười nụ hiền lành
Bầu trời như tranh
áo em màu trăng
chân thon guốc mộc
nhẹ bước đi nhanh
Bầu trời vàng chanh
áo em tơ mành
lung linh cánh bướm
hương nồng quẩn quanh
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 246
Bầu trời trôi nhanh
áo em vẫn xanh
thuyền ta vững lái
dẫu sóng chòng chành….
Gánh buồn
Vườn ai
hoa khế rụng rơi
lung linh cánh mỏng
thoảng mùi hương quê
Hình như
ta bỗng muốn về
leo lên cây khế
khóc lời thề xưa
Hình như
lòng đổ cơn mưa
sợi buồn tím ngắt
tâm tư úa màu
Trên vai
một gánh thơ sầu
gánh kia đựng lệ
bên nào buồn hơn?
Nỗi Niềm Riêng Ta - Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh Trang 247
Vài hàng về tác giả
Tên: Hân
Sinh tại: Tây Ninh
Tên ông xã: Duy
Hai con trai: Việt & Nam
Các bút hiệu: Trịnh Tây Ninh, Ái Miên, Nguyễn Ngọc Duy Hân
Nhà: Toronto, Canada
Thích: Đọc sách, làm thơ, viết bài, vẽ, làm slideshow, làm việc từ thiện, thích nhạc
buồn
Sinh hoạt: Tham gia Ca đoàn nhà thờ, nhóm Thăng Tiến Hôn Nhân, các sinh hoạt
Cộng Đồng (Ủy Ban Yểm Trợ Dân Chủ Quốc Nội – Toronto, Canada). Góp bài
trong các tờ báo Viet Lifestyle, Chân Lý, Viettimes, Thời Mới, Người Việt Boston,
Vietnam Daily, các đặc san, các trang webpage... Góp mặt trong bộ sách “Các nhà
thơ Công Giáo” do linh mục Trăng Thập Tự biên soạn. Có nhiều slideshows trên
channel Trần Năng Phùng và nhiều trang web khác.
Nhận giải thưởng về thơ năm 1981 do báo Tự Do tại trại Tị Nạn Galang tổ chức và
2013 do nhóm Văn Thơ Lạc Việt, California tổ chức.
Trang blog Duy Hân gồm tâm tình, hình ảnh sinh hoạt, thơ nhạc, slideshow:
http://duyhantrinhtayninh.blogspot.ca/
Các sách đã thực hiện:
Đất cũ - Tuyển tập truyện ngắn và truyện rất ngắn
Những Viên Sỏi Nhỏ - Tuyển tập các bài phiếm luận và tâm tình cho quê hương
Nỗi Niềm Riêng Ta -Tuyển tập thơ Trịnh Tây Ninh
Sẽ thực hiện:
Mong Manh Ngọn Cỏ - Tuyển tập thơ văn viết về niềm tin của một giáo dân đạo
Công Giáo