PNA192: Nhắm Mắt Lại Thấy Cả Bầu Trời - Gari

10

description

"Tập truyện ngắn Nhắm Mắt Lại, Thấy Cả Bầu Trời hoàn toàn là một sản phẩm của đời thực, pha lẫn một chút trí tưởng tượng: Đó là những cảm xúc, kỉ niệm, tình cảm học trò, tình yêu thương trong gia đ ình của những cô , cậu nhóc mới tập tễnh vào đời. 18 tuổi – một con số không quá lớn nhưng cũng đã đủ để có thể cảm được hương vị của cuộc sống. Ở độ tuổi 18 , tôi không còn teen nhưng cũng chưa hẳn là người lớn thực thụ. Chính vì thế mà khi đọc mười tám truyện ngắn và mười tản văn này , bạn thấy là lạ vì có chút gì đó ngây ngô của tuổi mới lớn, lại cũng vừa suy tư vì có những điều của thế giới mang tên “Người Lớn” cũng là điều dễ hiểu. Bạn bè thường hay nói tôi là “cụ non” , có lẽ vì là đứa con gái thích đọc truyện đời ngay từ khi mới còn mười hai tuổi, cũng vì do đi nhiều, tiếp xúc với nhiều hoàn cảnh khác nhau trong cuộc sống, nên tôi đã dần trở nên “mãn teen” trong mắt họ…

Transcript of PNA192: Nhắm Mắt Lại Thấy Cả Bầu Trời - Gari

<s M iạ c i m

Lời ngỏ 7

TRUYỆN NGẮN 9

Chuyện tình nàng workaholic 11

Chàng ưai của mặt tròi 23

Ngưòi đi rao bán nụcưòi... 37

Lạc bước Ưong mưa 53

Nhắm mắt lại, thấy cả bầu tròi 65

Đến khi nào tuyết tan? 75

Lạc mất em 89

Người tôi yêu là một nàng Nhân Mã 103

Như ngày xưa em đến 113

Những ngày xưa ướt mưa... 128

Tìm lạinụcưòi 141

Yêu khi 20 153

Vị mưa 165

ích kỷ 177

TẢN VÄN 189

Không có anh, em vẫn ổn 190

Em vẫn chờ anh 192

Để anh ròi xa 195

Em ghét anh lắm! bỏi vì... yêu anh! 197

Nếu một ngày bỗng dưng... em muốn khóc 200

Chưa một lần nói yêu 202

Đi qua mất mát... 204

Chỉ được sống một lần, nên hãy yêu một đòi 208

Em đâu mạnh mẽ như anh nghĩ... 210

h u y ệ n t ì n k

n à n ẹ r ơ o t k a k o i ỉ c 1

PHƯƠNG QUEN AN QUA MẠNG, ưong một lần “chat” khuya.

Có lẽ, vói một cô nàng được mệnh danh là “workaholic” như Phương, “chat” khuya vốn dĩ cũng chẳng là một chuyện gì xa lạ. Bận bịu vói việc học ở trường ban sáng, tối đến lại cặm cụi viết bài với tư cách là cộng tác viên cho một tờ báo mạng, nhân tiện nhận quản lí cửa hàng thòi trang online giúp một chị bạn thân, Phương luôn sống trong bận rộn và cũng không gì phàn nàn về chúng. Vì Phương quá hiểu hoàn cảnh gia đình mình như thế nào, sức lực của mình ra sao nên Phương cũng chẳng ngại ngần trong việc chọn lựa part-time. Tiền lương mỗi tháng mà Phương nhận được cũng đủ để Phương trang trải học phí và sinh hoạt hằng ngày mà không cần phải ngửa tay xin tiền bố mẹ. Thỉnh

1 Workaholic: “con nghiện làm việc

mắt ìại, thấy cả !)ầit tàri Q> 11

thoảng, Phương cũng muốn để đầu óc mình được thư giãn và nghỉ ngơi một chút, thế nên việc tán gẫu qua các diễn đàn ưên mạng luôn là một sự lựa chọn hàng đầu của Phương vì tính “nhanh gọn lẹ” thường trực.

“Chỉ là tôi thôi” - Một cái nick trên trang Wordpress đã khiến Phương phải suy nghĩ. Tên blog đã lạ, huống chi là ngưòi bạn này lại kiên nhẫn ngồi đọc hết hơn nám mưoi cái blog viết tà hồi đầu năm của Phương rồi đưa ra nhận xét tỉ mỉ. Sau một hồi tò mò trò chuyện qua lại, Phương cũng biết được tên của người bạn đó là An, học cùng trường vói Phương, còn tất cả những thứ còn lại thì Phương đều mù tịt.

Một sáng đầu tuần. Phương uể oải ăn ổ bánh mì khô khốc vì dậy trễ. Có gì lạ đâu! Nó thức khuya đến tận hai- ba giờ sáng để viết nguyên một chuyên đề “hoành tráng” cho “sếp" thì quá tuyệt vòi rồi còn gì. Có điều, bố mẹ Phương lại không hề ưa được chuyện này vì nhiều lí do. Báo chí mà, từ trước đến giờ vốn luôn bị châm chọc bởi những lòi bói móc coi rẻ. Nhung Phương không quan tâm, và cũng chẳng muốn quan tâm. Tuổi ưẻ mà, sợ gì cơ chứ? “Nếu sợ thì ở nhà, đừng bao giờ đi tiếp nữa!”. Cứ như vậy, Phương cứ tiếp tục cuốn theo mớ bài vở lộn xộn và đống công việc đang bao quanh lấy mình.

Tiết 2. Tiết Hóa. Làn gió thổi hiu hiu của mùa hè khiến mắt Phương díu lại. “Chết tiệt!”. Phương lầm bầm

12 vã) GARI

một mình, Phương để sách vở gọn sang một bên rồi lăn kềnh ra bàn ngủ lúc nào không hay. Trong tiềm thức, Phương như nghe thấy đâu đó có tiếng gọi tên mình:

- Vâng thưa cô gọi em!

Cả lóp quay xuống trố mắt nhìn Phương vì lòi đáp lại thuộc dạng “âm thanh siêu tần số” của nó.

- Mòi em lên bảng làm bài tập mẫu này cho các bạn!- Giọng cô giáo lạnh lùng.

Phương bước lên bảng rồi đứng như ữòi trồng. Phương chắc mẩm rằng dù cho nó thêm 24 tiếng nữa, nó cũng sẽ chẳng bao giờ làm được cái bài tập Hóa dài ngoằng này cả, vì đó là môn học mà nó rất ghét. Phương chỉ muốn làm những gì Phương thích, những gì Phương nghĩ, Phương không quan tâm ngưòi ta nói gì. Vì đối vói Phương, cuộc sống này chẳng có gì thú vị hơn là bận rộn với công việc cả.

Phương loay hoay check tin nhắn, đây là khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi của nó dù phải đứng cuối lóp vì tội ngủ gục trong giờ giảng. Phương bật cười. Dòng chữ in đậm đặc trưng của An khẽ khàng hiện lên màn hình nhỏ xíu: “Ngưng làm việc và đi ngủ ngay "quý cồ” ạ! Sáng mai mà không thuộc bài là cô chết với tôi!”. Suy cho cùng, vì tối qua phải bận bịu vói đống bài vở quá, Phương cũng chẳng kịp học cái môn Hóa quái quỷ này, ngay cả cái tin nhắn dễ thương gửi từ hơn 20 giờ trước của một-người-quan-trọng cũng đâu đã được chủ nhân của nó buồn đọc. Nếu một

(¿Nhắm mắt ỉại, thấy cả bầu tiời 'Q) 13

ngày có hơn hai mươi bốn giờ, có lẽ hôm nay Phương sẽ khắc.

Tối chủ nhật. Những cơn mưa ngâu rả rích của mùa hè khiến Phương cảm thấy khó chịu. Phương không thích mưa, và càng không muốn những hạt mưa nhảy bám choi đùa bên thành cửa sổ vì chúng chốc chốc lại khiến đôi bàn tay Phương ẩm ướt. Những lúc ấy, Phương rất hay lâm vào thế “tâm trạng”. Tuy nhiên, mỗi lần chat với An, An đều luôn hiểu rõ được những suy nghĩ đang len lỏi ừong đầu Phưong, dù chẳng cần phải hỏi gì nhiều.

Càng tiếp xúc nhiều với An, Phương nhận ra đó là một ngưòi con ưai rất chững chạc, không chỉ ở trong lòi nói. Dù khuyên Phương nên làm thế này, thế nọ ra sao, nhưng An lại chẳng bao giờ nối hay than thở về cuộc sống của mình. Đôi lúc Phưong tò mò muốn tìm hiểu sâu thêm về An, nhưng những dòng chữ trên màn hình cứ được viết đi rồi xóa lại không biết bao nhiêu lần, Phương muốn làm gì, Phương cũng chẳng rõ, chỉ biết rằng mối quan hệ không-tên-khó-hiểu này khiến Phưong cảm thấy bót mệt mỏi hon sau những giờ học hành và làm việc căng thẳng.

V

Trưa. Phương lang thang dọc theo khắp các dãy hành lang để đến phòng giáo viên nộp sổ đầu bài. Nếu

14 G) GARI

hôm nay cô bạn lóp phó học tập không đột nhiên bị bệnh mà xin nghỉ, có lẽ Phương cũng chẳng tốn thòi gian để loay hoay với mấy thứ này đâu. Vừa bước vào cửa phòng giáo viên, một bóng dáng cao lớn đã xuất hiện trước mặt Phương làm nó bất giác giật mình. Tuy nhiên, Phương cũng định thần được đó là ngưòi chứ không phải là... ma. Đôi mắt sâu với hàng mi rậm ấy đang lăm lãm nhìn Phương từ trên xuống dưới. Buồn cười thật! Phương có làm gì đâu - “Có lẽ đó là sở thích “biến thái” của cậu ta”. Phương tự nhủ thầm.

Gió thổi mạnh. Những giọt mưa khẽ khàng nhỏ xuống ưên bờ vai Phương. Phương trú mưa dưới mái hiên của phòng giáo viên và cũng không quên nhận ra sự có mặt của cậu con trai vói đôi mắt sâu và hàng mi rậm kì lạ. Nhưng chừng ấy cũng không khiến Phương suy nghĩ gì nhiều, mưa mỗi lúc càng to hơn, mà Phương thì cũng có nhiều việc quan Ưọng cần phải giải quyết với “đám mail” đang chờ chực ở nhà.

-Này!

Phương nhìn quanh, tiếng của ai vậy nhỉ? Chỗ Phương đang đứng chỉ có Phương và căn phòng, làm gi có ai đâu. Bất chợt Phương định thần được sự tồn tại của cậu bạn đang đứng bên cạnh mình. Phương quay lại hoảng hốt vì thấy đôi mắt ấy từ ban nãy đã chằm chằm nhắm thẳng vào Phương:

- Cậu lấy áo mưa của tôi mà về! - Cậu con trai chìa chiếc áo mưa màu trắng trước mặt Phương.

(¿N liắitì mắt iại, thấy cả bần trời Q) 15

V

"Gặp Gari ngoài đời và đọc truyện của Gari, tôi không thẩỵ có điểm gì khác biệt. Vẫn là em, hồn nhiên trong từng câu văn, trong sắng trong cách em nghĩ và cảm nhận về cuộc sống. Những câu chuyện của em, xoay quanh mái trườrig, bạn bè, chút tình cảm mong manh thuở ban đắu... bất giác

, khiến tôi nhớ lại về một thời quá khứ tươi đẹp của mình. Có ai là không trải qua một thời như thế? Vậy thì, hãy nhắm mắt lại và để Gari vẽ cho bạn cả bầu trời nhé."

Đặng Hồng Ngọc - Founder của ND Angency, công ty quản lí Chi Pu, Mie Nguyễn, St.319

"ừ thì truyện có chút vị buồn đấy, nhưng vẫn rất teen và khiến tôi hồi teen ngay tức khắc. Cuốn sách nàỵ đã tặng tôi một vé đi tuổi tẹen, thực sự!"

Tống Thanh Hải - Product Manager của Tamtay.vn

"Những câu chuyện của Gari khống gúá .sâu lặng, không quá lạ. lẫm và cũng không bỉ lụy, nhiều n.ước mắt. Tất cả. dường như là .một chuỗi của cái sự tình cờ, cái sự trời ơi và đùa giỡn của định mệrílvĐơn giận là vậy, nliưng sầu khi độc xong tác phẩm nấy, hất giác chợt nhắm mắt, tá lại thấy được cả một bắu trời mà ta đã từng yêu và được yêu."

Nhạc sĩ Phạm Toàn Thắng (Nhóc Ten)

Công tyĩNHH Sách Phương Nam Láu 7,212 Lý Chính Thâng, R 9, Q. 3.TP. HCM

ĐT: (08) 35261616; Fax: (08) 35264022-

TỔNG PHÁT HÀNH

R N E ‘lẰU 7, ?12 LÝ CHÍNH THẮNG. P.9.* Q.3, TP.HGM

Phòng Kịnh doanh sáchEmail: sach^pnccom.vn

Tel: 35261616 - ext 307 hbặc 0914891656 wwW.phuongnambook.com.vn