PHẦN 8 - Vbookserver.vuilen.com/book/tinhyeuratla/tinhyeuratla08.pdfhay buông xuôi nhìn họ...

22
Tác Gi: Hng Anh TÌNH YÊU RT LPHN 8 - Vĩnh Hưng, anh đâu h? Trong phòng có tiếng Vĩnh Hưng văng ra: - Có chyn gì không? Thu Liu ngt ngào: - Anh làm gì mà nht mình trong y hoài vy? Cánh ca bt m, Thu Liu lườm anh: - Li E-mail, Chat na chgì? Anh không chán h? vĩnh Hưng lc đầu: - Không. Thu Liu tiu nghĩu: - Anh không chán nhưng em chán. Anh dn đến đây bao nhiêu ngày ri mà em cngnhư không có anh vy. Anh sem h? Vĩnh Hưng cười: - Đâu có. Thu Liu kéo tay anh ra ngoài: - Em có chuyn mun nói vi anh. - Chuyn gì? Anh làm phin em h? - Không, chuyn MLinh. Vĩnh Hưng ht hong: - MLihh sao h? Liu hn mát: - Vn vui vbên cnh người ta. - Em mun nói gì? www.vuilen.com 133

Transcript of PHẦN 8 - Vbookserver.vuilen.com/book/tinhyeuratla/tinhyeuratla08.pdfhay buông xuôi nhìn họ...

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

PHẦN 8

- Vĩnh Hưng, anh đâu hả?

Trong phòng có tiếng Vĩnh Hưng văng ra:

- Có chụyện gì không?

Thu Liễu ngọt ngào:

- Anh làm gì mà nhốt mình trong ấy hoài vậy?

Cánh cửa bật mở, Thu Liều lườm anh:

- Lại E-mail, Chat nữa chứ gì? Anh không chán hả?

vĩnh Hưng lắc đầu:

- Không.

Thu Liễu tiu nghĩu:

- Anh không chán nhưng em chán. Anh dọn đến đây bao nhiêu ngày rồi mà em cứ ngỡ như không có anh vậy. Anh sợ em hả?

Vĩnh Hưng cười:

- Đâu có.

Thu Liễu kéo tay anh ra ngoài:

- Em có chuyện muốn nói với anh.

- Chuyện gì? Anh làm phiền em hả?

- Không, chuyện Mỹ Linh.

Vĩnh Hưng hốt hoảng:

- Mỹ Lihh sao hả?

Liễu hờn mát:

- Vẫn vui vẻ bên cạnh người ta.

- Em muốn nói gì?

www.vuilen.com 133

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Thu Liễu nguýt dài:

- Muốn anh quên cô ấy đi.

- Tại sao?

- Vì cô ấy đã có đôi. Cô ấy không chọn anh thì anh còn mơ mộng, hy vọng gì.

- Em nói bậy bạ gì vậy Thu Liễu?

Thu Liễu bĩu môi:

- Em thì nói bậy bạ, còn cô ta làm anh đau khổ thì hợp lý. Em gặp Mỹ Linh, cô ấy nói là cô ấy bực mình vì anh cứ mãi bám theo cô ấy. Anh luôn dùng áp lực gia đình hứa hẹn mà làm khổ cô ấy. Cô ấy yêu Tuấn Khanh...

Vĩnh Hưng quát:

- Thôi đủ rồi.

Thu Liễu tròn mắt:

- Anh không tin?

- Anh có con mắt nhìn và có tai nghe không cần em thêm dầu vào lửa.

Thu Liễu gật đầu:

- Hy vọng là anh tận mắt nhìn, tận tai nghe thì nên buông tha cho người ta.

- Em toàn bịa đặt, Mỹ Linh không thể yêu Tuấn Khanh.

- Tại sao? Vì cô ấy yêu anh à?

Vĩnh Hưng điềm tĩnh:

- Dù cô ấy không yêu anh, cô ấy cũng không chọn Tuấn Khanh.

Thu Liễu cong môi:

- Anh chủ quan quá rồi.

- Dù em có nói gì anh cũng không tin. Bác Tài đã nói với anh Mỹ Linh yêu anh.

Thu Liễu cười phá lên:

www.vuilen.com 134

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Bác ấy nói chứ chính miệng Mỹ Linh có nói đâu. Anh chờ mà xem.

- Em đi đâu đó?

Thu Liễu cười bí mật:

- Đón khách.

Vĩnh Hưng bỏ vào phòng. Lòng anh phân vân vô cùng. Những lời Thu Liễu nói như kim đâm vào tay rất buốt. Chẳng lẽ họ đã đến với nhau. Nếu Thu Liễu nói thật thì anh phải làm sao đây. Anh yêu cầu ba cô làm áp lực để giành lại cô hay buông xuôi nhìn họ hạnh Phúc.

Người ta nói xa mặt cách lòng, anh dọn khỏi nhà cô có phải là một sai lầm. Anh thật sự mất Mỹ Linh rồi sao?

Tiếng cưới nói bên ngoài làm Vĩnh Hưng giật mình. Âm thanh đó quá quen đối với anh. Vĩnh Hưng mừng rỡ đi ra.

- Thu Liễu! Có phải Mỹ Linh đến không?

Vĩnh Hưng sững người nhìn Mỹ Linh thân mật cặp tay Tuấn Khanh. Tuấn Khanh vui vẻ, lịch sự bắt tay Hưng:

- Chào anh. Anh cũng có mặt ở đây à?

Mỹ Linh vội chen vào:

- Anh hỏi lạ, anh ấy sắp làm rể ở đây mà. Phải không Vĩnh Hưng?

Vĩnh Hưng lúng túng, Thu Liễu vội đỡ lời:

- Mỹ Linh! Em đừng trêu anh ấy, anh ấy xấu hổ rồi kìa.

Mỹ Linh mai mỉa:

- Yêu đâu phải là chuyện xấu phải không Tuấn Khanh?

Tuấn Khanh họa theo:

- Phải đó, hai người cũng xứng đôi lắm.

Thu Liễu cười to:

- Anh cũng nhận ra điều đó hả ? Tôi thấy anh với Mỹ Linh mới xứng đội, hai người tung hứng thật ăn ý.

Tuấn Khanh phấn khởi:

www.vuilen.com 135

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Được cô ấy ăn ý cũng vất vả lắm. Bây giờ thì chịu theo tôi về ra mắt ba mẹ tôi rồi.

Mỹ Linh nhìn thấy ánh mắt sửng sốt của Vĩnh Hưng. Cô cười:

- Trước sau gì cũng phải ra mắt ba mẹ chồng thôi.

Thu Liễu hả hê:

- Bao giờ cưới nhớ phần phù dâu để cho tôi nhé.

Mỹ Linh liếc sang Vĩnh Hưng:

- Chắc anh Hưng và chị cưới trước quá.

Thu Liễu điểm mặt Linh:

- Chị sẽ cho em làm dâu phụ nhưng nhớ đừng liếc mắt đưa tình với chú rể nha.

Tuấn Khanh chen vào:

- Thu Liễu nói vậy không sợ tôi đau lòng sao?

- Thật hả? Nếu vậy thì cố mà giữ người ta cho thật kỹ.

Mọi người cười vui vẻ chĩ có Vĩnh Hưng là im lặng nghe cơn sóng tình xô đẩy. Mỹ Linh ngồi cách anh một tay với vậy mà sao anh không với tới. Cô càng lúc càng xa anh.

Thu Liễu lên tiếng:

- Tuấn Khanh! Anh đưa tôi đi chợ được không?

Tuấn Khanh ngạc nhiên:

- Sao không phải là Vĩnh Hưng mà là tôi?

- Vì Vĩnh Hưng trông nhà được. Còn Mỹ Linh thì chở tôi không an tâm. Anh thấy sao?

Tuấn Khanh đứng lên:

- Đi thì đi!

Anh đưa mắt ra hiệu cho Mỹ Linh, Mỹ Linh gật đầu:

- Anh đi đi.

www.vuilen.com 136

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Thu Liễu kêu lên:

- Phải xin phép nữa sao? Mất tự do quá đi.

Tuấn Khanh cười:

- Tôi nguyện cả đời này chịu mất tự do vì cô ấy.

- Hai người làm tôi nổi da gà rồi nè. Như hình với bóng vậy.

Tuấn Khanh và Thu Liễu vừa đi khuất ngoài ngõ là Vĩnh Hưng đã lên tiếng:

- Em đang làm gì vậy Mỹ Linh.

Mỹ Linh dăn mắt vào quyển tạp chí, lạnh lùng nói:

- Làm người yêu của người ta.

- Có phải em muốn chọc tức anh?

- Tôi không có dư hơi.

Vĩnh Hưng bấm vào bờ vai Mỹ Linh đau điếng:

- Hãy nói thật cho anh biết, em có yêu Vĩnh Hưng không?

Mỹ Linh nhìn như xoáy vào đáy mắt anh:

- Hãy lịch sự một chút đi!

Vĩnh Hưng buông vai cô ra, anh vẫn ngọt ngào:

- Hãy nói là em đang đùa với anh đi Mỹ Linh.

Ánh mắt Mỹ Linh thật đáng sợ:

- Không đùa.

Vĩnh Hưng khổ sở ngối phịch xuống ghế:

- Tại sao chứ? Anh có gì không tốt với em?

- Chính vì anh quá tốt nên tôi thấy mình không xứng đáng với anh. Tôi không hiểu gì về anh, tôi đâu thể chấp nhận người mà tôi không chút hiểu gì về họ.

- Vậy em hiểu gì về Tuấn Khanh?

Mỹ Linh tỉnh bơ:

www.vuilen.com 137

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Anh ấy thật sự yêu tôi.

- Anh cũng yêu em mà.

Mỹ Linh nhướng mắt:

- Vậy à?

- Em không tin anh hả?

- Tôi không có thời gian để xác định ai yêu tôi và yêu nhiều hay ít. Tôi đã quyết định và tôi mong anh hãy tôn trọng quyết định của tôi.

Em tàn nhẫn như vậy sao Mỹ Linh.

- Anh đừng nguyền rủa tôi như vậy. Anh vẫn còn Thu Liễu bên cạnh, chị ấy hiểu anh hơn tôi. Chị ấy sẽ mang đến cho anh hạnh phúc chứ không phải tôi.

Giọng Vĩnh Hưng xúc động:

- Nếu chọn Thu Liễu, anh đã cưới cô ấy lâu rồi, đâu cất công chờ đến bây giờ để được nghe em nói những lời cay đắng như thế.

Mỹ Linh cười nhẹ:

- Chuyện đời là thế đó. Nếu anh có yêu thì nên cưới chị ấy vì chị ấy rất yêu anh. Còn tôi tôi đã chọn Tuấn Khanh, ba tôi cũng không có quyền can thiệp vào chuyện hôn nhân của tôi.

- Em đã quyết định rồi à?

Mỹ Lnh mệt mỏi:

- Vâng.

Vĩnh Hưng cười cay đắng:

- Nếu vậy anh xin chúc phúc cho em. Dù em có lìa xa anh thì anh cũng không bao giờ chọn Thu Liễu đâu.

Mỹ Linh tàn nhẫn:

- Anh chọn ai tùy anh, anh nên nhớ những cử chỉ, lời nói của anh không làm lay chuyển được tôi đâu.

- Anh biết em là cô gái luôn có ý nghĩ ngông cuồng và em sẽ khổ và ân hận vì bản tính ngông cuồng đó.

www.vuilen.com 138

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Mỹ Linh quát:

- Tôi là người như thế nào không cần anh phải bận tâm. Nếu anh cảm thấy mình phụ tấm chân tình của chị Thu Liễu và nhẫn tâm nhìn chị ấy đau khổ vì anh thì anh cứ làm. Chỉ xin anh đừng nói với tôi những lời tình cảm đó. Tôi không cảm động đâu.

Vĩnh Hưng cười buồn:

- Tình yêu không phải món hàng mà có thể đem biếu tặng hay nhường cho khác. Chi cần em thẳng thắn nói không yêu anh thì anh sẽ tự biến mất khỏi cuộc đời em. Để em yên tâm làm vợ người ta.

Mỹ Linh quắc mắt:

- Anh nghĩ là tôi không dám nói à?

Vĩnh Hưng gật đầu:

- Em dám. Nếu một dao cắt đứt tình cảm của anh dành cho em, em cũng dám làm. Vì em là cô gái luôn ngẩng cao đầu. Luôn cho mình là đúng. Nếu em cảm thấy anh đến với Thu Liễu sẽ làm cho em yên tâm lấy chồng mà không sợ ba em ngăn cản, anh sẽ làm. Vì em, anh sẽ làm tất cả.

Mỹ Linh nhói đau tận trong tim. Cô đang làm gì vậy, đem tình yêu dâng tặng cho người ta. Cô sẽ vui ư? Nỗi buồn sầu sắc len vào hồn.

Vĩnh Hưng ôn tồn:

- Anh sẽ đến gặp ba em để nói rõ sự việc. Có lẽ anh nên tỉnh mộng là vừa. Cái gì không thuộc về mình thì cả đời tìm kiếm gẫm có ích gì. Anh xin lỗi đã đến làm phiền em.

Chúc em luôn hạnh phúc bên cạnh Tuấn Khanh.

Mỹ Linh cúi thấp đầu, đôi mắt cô hoe đỏ. Lòng cô hoang mang vô cùng.

- Vĩnh Hưng, mau ra phụ em?

Vĩnh Hưng nhìn Mỹ Linh buông một câu:

- Anh sẽ làm cho em vui.

Anh vội chạy ra đón cái túi xách trên vai Thu Liễu:

- Em mua gì nhiều vậy? Anh sẽ xuống bếp giúp em làm cơm đãi khách.

www.vuilen.com 139

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Thu Liễu nhìn Mỹ Linh rồi cười tươi:

- Mình phải trổ tài cho họ lé con mắt mới được.

Vĩnh Hưng hỏi Tuấn Khanh:

- Anh có bao giờ vào bếp trổ tài cho Mỹ Linh thấy chưa?

Tuấn Khanh lắc đầu:

- Tôi chưa có diễm phúc đó.

Mỹ Linh đứng lên:

- Nếu vậy bây giờ anh có thể làm được rồi.

Thu Liễu kêu lên:

- Hay là hai người trổ tài cho tụi này thưởng thức đi.

Tuấn Khanh cười:

- Không phải ngày tám tháng ba mà các cô muốn ăn hiếp bọn đàn ông chúng tôi rồi.

Mỹ Linh xỉ trán anh:

- Nếu không ngon em lắc đầu cho anh cả đời cô độc.

Tuấn Khanh nhìn Vĩnh Hưng cầu cứu:

- Vĩnh Hưng! Anh nói gì đi chứ.

Vĩnh Hưng đưa hai tay lên đầu:

- Tôi đầu hàng hai tay. Vào bếp thôi.

Thu Liễu nắm tay Mỹ Linh lôi ra ngoài sân:

- Sao rồi hả?

Mỹ Linh cười buồn:

- Nhìn thái độ anh ấy lúc nãy chị không đoán ra sao?

Thu Liễu hân hoan:

- Anh ấy luôn lịch sự với mọi người. Biết đâu khi mọi người về rồi anh ấy sẽ trở mặt với tôi.

www.vuilen.com 140

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Lần này có lẽ là không.

Cầm bàn tay Mỹ Linh, Thu Liễu cười:

- Cám ơn cô nhé Mỹ Linh.

- Chị nên cám ơn tấm chân tình của chị dành cho anh ấy. Ai mà không cảm động khi chị bỏ một thời gian dài đeo đuổi anh ấy.

Thu Liễu mơ màng:

- Không hiểu tại sao anh ấy cứ lạnh nhạt với chị mà chị lại không lấy đó làm buồn. Có lẽ chị yêu anh ấy đến mức không còn tự ái, dẹp bỏ tất cả hỉ, nộ, ái, ố chỉ mong được anh ấy đáp lại.

Giọng Mỹ Linh như có nước:

- Lần này chị sẽ toại nguyện.

Thu Liễu nắm tay Mỹ Linh:

- Tuấn Khanh có vẻ yêu em lắm.

Mỹ Linh khẽ chớp mi:

- Anh ấy thật đáng yêu. Dù em có hành hạ anh ấy cỡ nào anh ấy cũng không kêu ca.

Thu Liễu cười:

- Xem ra cô thư ký này hớp mất hồn anh ấy rồi.

Mỹ Linh khoanh tay, mắt hướng xa xăm:

- Khi yêu, con người ta mù quáng như vậy à?

Nựng cằm Mỹ Linh, Thu Liễu nheo mắt:

- Sự mù quáng mà tất cả bọn con gái tụi mình luôn mơ ước.

- Vậy sao?

- Chả lẽ em không mong thế.

- Em không cần những cử chỉ bên ngoài mà em chỉ muốn biết trái tim họ nói gì.

Thu Liễu đùa:

www.vuilen.com 141

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Trái tim Tuấn Khanh nói rằng: Anh ấy cần em, không có em anh ấy sẽ chết.

Mỹ Linh cười:

- Còn trái tim em đang nói rằng: Mếu em cà chị còn ở đây thì một lát toàn bộ thức ăn sẽ vào sọt rác.

cho mình. Tú mi là bạn em, anh yên tâm về nó.

Tuấn Khanh lo lắng:

- Anh nghe nói ba em...

Mỹ Linh bực dọc:

- Đừng nhắc ông ấy trước mặt em.

Khanh ngạc nhiên:

- Em đang giận bác ấy hả?

Mỹ Linh quay mặt như không muốn tiếp tục câu chuyện. Tuấn Khanh vẫn ôn tồn:

- Anh không biết là em giận bác ấy vì lý do gì nhưng tình cảm cha con không làm cho em suy nghĩ lại hay sao? Bác ấy rất mực yêu em.

Mỹ Linh nói như khóc:

- Nếu toàn tâm toàn ý với con gái mình thì ông ấy không có người đàn bà khác bên cạnh.

Tuấn Khanh tròn mắt:

- Hả?

Mỹ Linh cười buồn:

- Buồn cười quá phải không. Anh là người ngoài mà anh còn sốc như vậy thì em là con người đâu phải thần thánh mà không biết buồn, biết khổ.

Anh sốc vì không hiểu tại sao bác ấy lại không nói cho em biết. Hay là bác ấy sợ làm em tổn thương. Nếu vậy là em trách lầm bác ấy rồi.

- Dù sao em cũng không chấp nhận người đàn bà nào ngoài mẹ em.

- Như vậy có hẹp hòi, ích kỷ quá chăng?

www.vuilen.com 142

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Mỹ Linh bặm môi:

- Tại sao tất cả những ngôn từ xấu xa, tệ hại mọi người đều ám chỉ em cả vậy. Mọi người tán thành ba em hả?

Tuấn Khanh thở dài:

- Có lẽ chưa ai biết nguyên nhân thì làm sao họ lại áp đặt cho em. Em quá nóng vội không cho bác có cơ hội giải thích. Vì vậy đúng hay sai không ai dám qủa quyết.

- Chính mắt em nhìn thấy ba em ôm ấp người đàn bà đó thì còn gì giải thích chứ.

Nước mắt lại rơi lã chã trên khuôn mặt hốc hác của cô. Tuấn Khanh đau lòng:

- Trước khi mọi chuyện được sáng tỏ, em không nên tự hủy hoại bản thân mình. Em không được quyền đánh mất bản thân. Em biết không?

Mỹ Linh thút thít:

- Ba là người thân duy nhất của em, ba không còn cần em thì gẫm em sống có ích gì.

- Em không được nghĩ bậy bạ như vậy. Bác luôn tôn trọng ý thích của em kể cả việc em quen anh bác cũng không tỏ ra ngăn cấm. Bác muốn cho em tự do lựa chọn hạnh phúc đời mình.

Ông ấy chỉ mong mau tống cổ em ra khỏi nhà để rước người đàn bà đó về.

- Em không nên suy nghĩ lệch lạc tình cảm bác ấy dành cho em. Em hãy nghĩ kỹ lại xem có bao giờ bác ấy quên trách nhiệm làm cha với em không?

Mỹ Linh ôm mặt khóc. Tuấn Khanh dịu giọng:

- Em nên vào bệnh viện chăm sóc bác ấy. Bác ấy chắc đau lòng lắm. Bây giờ anh phải đến công ty, nếu có gì cần đến anh, em cứ lên tiếng.

Mỹ Linh hoang mang với những gì Tuấn Khanh phân tích. Cô ích kỷ hẹp hòi ư? Nhưng nghĩ đến ngườI đàn bà bên cạnh ông, cô lại nhói đau như tình cảm của cô bị chia sẻ không còn trọn vẹn.

Có tiếng gõ cửa, Mỹ Linh ngạc nhiên:

- Anh tìm ai?

www.vuilen.com 143

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Tôi tìm cô Mỹ Linh.

- Là tôi đây.

Chỉ chiếc xe ngoài sân, anh ta hỏi:

- Có phải xe này của cô?

Mỹ Linh tròn mắt, nghĩ đến Danh Thái cô thoáng rùng mình.

- Tôi đã cầm lúc sáng. Có chuyện gì hả?

- Lúc cô vừa đi một đỗi là có người nhà cô đến chuộc lại và dặn đến giờ này mang đến đây giao lại cho cô. Cô hãy trả lại biên nhận cầm đồ và ký vào biên lai này giùm.

Mỹ Linh nhận lại giấy tờ, cô hỏi:

- Chính xác là ai hả?

- Chứng minh thư anh ấy tênVĩnh Hưng. Anh ấy nói là ông xã cô.

- Cám ơn.

Hừ, ông xã! Thích chen vào chuyện người khác thì cứ lo giải quyết hậu quả đi, xem túi tiền anh được bao nhiêu.

Mỹ Linh lục cơm ăn, viết lại cho Bảo Châu mấy chữ rồi lên xe phóng thắng đến câu lạc bộ bi da.

Tuy không giỏi bộ môn này nhưng Mỹ Linh dám cá độ lên đến bạc triệu cho một ván chơi và cô thua đến tối tăm mặt mũi, nhưng chẳng ai thấy cô buồn cả.

Tay cơ thủ chống nạnh hỏi cô:

- Sao cô bé, có tiền chung không vậy?

Mỹ Linh viết vài chữ rồi đưa cho anh ta:

- Anh cho người đến đây gặp tên này lấy tiền.

- Nếu vậy cô chịu khó ngồi đây bao giờ nhận được tiền, tôi sẽ cho cô đi. Chơi dở như vậy sao cô liều mạng vậy?

Mỹ Linh hất mái tóc:

- Có người tài trợ tôi phải luyện tay cơ cho vững.

www.vuilen.com 144

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Xem ra tay tài trợ cho cô ném tiền qua cửa sổ rồi.

- Hắn vui vì được làm như thế mà.

- Gã điên hả?

- Có lẽ vậy.

Tay cơ thủ đưa điện thoại cho Mỹ Linh:

- Gã đó đòi gặp cô.

Mỹ Linh hét trong máy:

- Là tôi bảo họ đến, anh giải quyết hậu quả đi bao giờ hết tiền nói tôi trả lại cho.

Không chờ nghe phản ứng của Vĩnh Hưng, Mỹ Linh trả máy cho anh ta. Anh ta nghe xong liền nói:

- Cô đi được rồi.

Mỹ Linh phủi tay:

- Anh ta dám không đưa.

Mỹ Linh phóng đến Patin Phượng Hoàng. Ở đây náo nhiệt thật. Cô chọn cho mình đôi giầy rồi chao người lượn lờ trên sàn trượt.

Âm nhạc sôi động từ dàn loa làm Mỹ Linh cao hứng, cô nhún nhẩy và biểu diễn những pha nghiêng ngã đến kinh người.

Rượu, thuốc và thức đêm làm Mỹ Linh tinh thần không ổn, cô biểu diễn một pha như con đại bàng tung cánh. Cô chúi nhủi và va vào một cô bé té lăn cù.

Mỹ Linh thở hổn hển trong khi người nhà hốt hoảng ẵm đứa bé lên xoa nắn khắp người.

Có tiếng ai đó hét lên:

- Gãy tay rồi.

Mỹ, Linh toát mồ hôi. Mẹ đứa bé gào lên:

- MọI người giữ cô ta lại giúp tôi.

Mỹ Linh ngồi bó gối, mắt vô hồn trước lời bàn tán xôn xao. Bà mẹ nóng ruột con nên gào khóc và kéo đẩy Mỹ Linh. Bảo vệ ngăn lại:

www.vuilen.com 145

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Chúng tôi liên hệ với người nhà cô ấy. Chị yên tâm đi.

Ba ta xỉa xói:

- Đẹp vậy mà không có tiền lại đến đây lạng lách gây tai nạn cho người ta. Có giỏi thì ra đường cho xe cán chết đi.

Mắt Mỹ Linh long lên:

- Chị nói gì?

Bà ta hét toáng lên:

- Tôi nói sai hả? Con tôi mà có gì tôi không để yên cho cô đâu.

- Nếu quý trọng con mình thì đừng đưa nó đến đây.

- Còn cô cố thất tình muốn chết thì đừng vào đây tìm con tôi. Cha mẹ nào có đứa con như cô thà chết còn sướng hơn.

Một giọng ấm áp vang lên:

- Chị không nên nặng lời như vậy. Con chị không sao cả.

Bà ta cong cớn:

- Ai biết sau này có di chứng gì không?

- Tôi đã dặn bác sĩ kiểm tra kỹ cho cháu bé. Nếu chị chưa yên tâm, đây là địa chỉ của tôi chị có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.

Bà ta liếc Mỹ Linh:

- Một cô gái ngông nghênh như vậy tại sao lại có ông chồng đàng hoàng đến thế. Từ lúc gây tai nạn cho con tôi đến giờ một lời xin lỗi cũng không nói ra được.

Nĩnh Hưng dịu giọng:

- Chị thông cảm, cô ấy đang có chuyện buồn.

- Bộ buồn rồi muốn trút lên ai là trút à. Có giỏI thì tư làm tự chịu đừng để người thân gánh vác cho mình.

Mỹ Linh nổi nóng, cô nói như quát vào mặt Vĩnh Hưng:

- Anh hài lòng lắm hả?

www.vuilen.com 146

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Vĩnh Hưng đuổi theo:

- Mỹ Linh! Mỹ Linh!

Chiếc Dylan lao vút đi, Vĩnh Hưng buồn bã nhìn theo. Mỹ Linh như con ngựa bất kham, không biết cô còn gầy ra bao nhiêu tai họa nữa.

Sau khi uống vài ly Whisky và nhảy như điên loạn, Mỹ Linh mới thong thả

cho xe chạy về phía bệnh.viện.

Trong lòng cô dâng đầy nỗi ân hận mà vì lòng kiêu hãnh cô không thừa nhận.

Qua khung cửa kính, cô thấy ông Tài gầy rạc lòng cô đau nhói. Cô đúng là đứa con không ra gì, bỏ mặc cha mình cô độc chiến đấu với bệnh tật.

Cơn ho kéo dài của ông Tài làm Mỹ Linh thấy xót xa, cô dợm bước định chạy vào tìm cách ngăn cơn ho của ông lại. Nhưng có người nhanh chân hơn cô, từ phòng vệ sinh chạy ra.

Nâng đầu ba cô lên, xoa nhè nhẹ trên ngực ông. Cử chỉ thật nhẹ nhàng đầy yêu thương và trách nhiệm.

- Là bà ta!

Mỹ Linh nghiến răng. Thì ra ba cô không đơn độc mà luôn có người đàn bà đó bên cạnh.

Họ đã công khai quan hệ, ha cô không cần cô nữa rồi.

Mỹ Linh quay lưng nhưng cánh tay cô đau điếng:

- Đã đến sao không vào.

Mỹ Linh ghịt tay mình lại, cô trừng mắt:

- Anh luôn bám theo tôi.

Vĩnh Hưng cười cười:

- Tôi không thể tự ái với những lời đanh đá của cô mà bỏ mặc cô nữa. Tôi không thể để ai chạm vào bờ môi thơm nồng của cô đâu.

www.vuilen.com 147

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Mỗi lần nghe Vĩnh Hưng nhắc đến chuyện đó Mỹ Linh quê không thể tả. Càng quê cô càng dễ nổi giận với anh.

- Để xem anh có giữ được tôi không?

Vĩnh Hưng cợt đùa:

- Tôi chỉ sợ cô năn nỉ vì tôi luôn xuất hiện bên cạnh cô.

- Có sao?

Vĩnh Hưng chỉ vào trong:

- Cô mau vào thăm bác ấy đi.

Mỹ Linh ương bướng:

- Tôi không vào.

Vĩnh Hưng lôi tay cô kéo vào. Đôi mắt ông Tài sáng lên, còn người đàn bà đó cúi đầu và xê khỏi chỗ ông Tài nằm.

Vĩnh Hưng vui vẻ:

- Dì Lan, cha con họ có nhiều chuyện nói với nhau, Dì và con ra ngoài kia đi.

Người đàn bà mà Vĩnh Hưng gọi là Dì Lan rụt rè theo chân anh. Tiếng quát của Mỹ Linh làm họ khựng lại:

- Bà đứng lại đó.

Ông Tài lo lắng:

- Mỹ Linh à...

Vĩnh Hưng chặn lời ông Tài:

- Không sao đâu bác. Mỹ Linh là cô gái có ăn học biết lễ nghĩa, phép tắc, biết kính trên nhường dưới. Cô ấy cũng biết đây là bệnh viện và bác đang bệnh. Cô ấy không làm mọi ngườI lo lắng đâu.

Lời nói của anh như viên kẹo ngọt nằm ở cổ Mỹ Linh. Cô nuốt cái giận ngược vào tim.

Hạ giọng nói:

www.vuilen.com 148

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Bà cứ tiếp tục chăm sóc ba tôi. Tôi và bà sẽ có cuộc nói chuyện thẳng thắn lúc ba tôi đã khỏi bệnh.

Ông Tài thở ra nhẹ nhõm. Dì Lan gật đầu:

- Cám ơn con.

Vĩnh Hưng chen vào:

- Người nói cám ơn là cô ấy. Vì có dì chăm sóc bác trai nên cô ấy mới có thời gian ra ngoài gây sự. Tôi nói có đúng không Mỹ Linh.

Mỹ Linh nhìn anh hậm hực:

- Vâng, tôi cám ơn dì.

Cô quay sang ông Tài:

- Ba không cần lo cho con.

Vĩnh Hưng lại chen vô:

- Không lo sao được. Bệnh bác ấy mấy hôm nay cũng không nhiều tiền bằng cô đã xài mấy hôm.

Mỹ Linh tròn mắt:

- Anh nói vậy là sao hả?

Vĩnh Hưng nhún vai:

- Cô càng ghét càng muốn trả thù tôi thì tài khoản trong ngân hàng của bác ấy cũng tỷ lệ thuận với hành động ngu ngốc của cô.

- Anh...

Vĩnh Hưng nheo mắt:

- Ở đây là bệnh viện, thưa cô.

Mỹ Linh quay sang ông Tài:

- Ba an tâm trị bệnh, con và ba sẽ nói chuyện sau. Con về đây.

Nhìn Mỹ Linh từ đầu đến chân, ông Tài nói:

- Con cho ba nói một câu Mỹ Linh.

www.vuilen.com 149

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Con biết ba muốn nói gì rồi.

Vĩnh Hưng đùa:

- Cô ấy thông minh thật bác hả?

Mỹ Linh lườm anh một cái bén như dao. Cô đi nhanh ra khỏi phòng. Vĩnh Hưng đuổi theo:

- Tối đưa cô về.

- Tôi có xe. Không cần màu mè làm gì. Hãy về với Thu Liễu đi.

Vĩnh Hưng chìa chiếc khóa xe ra, anh nói:

- Tôi có chìa khóa xe cô, cô không theo tôi thì chịu khó đi tắc xi hay lội bộ cũng được.

Mỹ Linh ấm ức:

- Anh giống như một đạo chích.

Vĩnh Hưng không giận, anh dẫn xe ra. Mỹ Linh thản nhiên leo lên sau lưng anh. Trông cô không còn vẻ đanh đá nào.

- Anh chở tôi đi đâu vậy hả?

Tiếng anh hòa trong gió:

- Đi theo cô riết tôi sụt mấy ký lô. Đói không thể la lên, cô cũng nên xót thương cho tôi chứ.

- Tôi không đói.

- Thì ngồi nhìn tôi ăn. Đó là hình phạt dành cho cô.

Mỹ Linh cười thầm trong bụng. Anh ta có vẻ hài hước lắm. Định giở trò gì đây.

- Tôi buồn ngủ, anh ăn nhanh lên nhá.

Không ngờ anh ta trả lời:

- Cô có thể ngủ tại quán. Có chuyện gì mà cô không dám làm đâu.

Mỹ Linh giận dữ:

- Anh không được đùa cợt trên sự đau khổ của tôi.

www.vuilen.com 150

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Vĩnh Hưng cười phá lên:

- Đau khổ? Tôi chỉ thấy nét vui mừng vì cô đã chọc tôi tức điên lên.

Mỹ Linh trả đũa:

- Chẳng phải vui mừng vì đã dụ được tôi. Vĩnh Hưng xua tay:

- Đựơc cô đi chung không có gì đáng vui mừng cả. Tôi đang phát sốt thì cô. Cô nhìn đi, cả quán ăn đang nhìn chằm vào cô, vì cái đầu mì xào giòa của cô đó.

Mỹ Linh tức ứa gan:

- Tôi ra ngoài chờ anh. Ăn nhanh lên đó.

Vĩnh Hưng nhẩn nha làm Mỹ Linh chờ dài cả cổ. Tức anh lắm nhưng không biết làm sao. Chìa khóa xe anh giữ, tiền cô không có. Nhưng... cô có nhẫn vàng. Mỹ Linh cắn môi, gật đầu. Cô gọi Honda ôm, tháo chiếc nhẫn trên tay cô nói:

- Hãy đựa tôi về nhà.

Mỹ Linh khoái chí bỏ Vĩnh Hưng lại. Cho y đi tìm bở hơi tai cho bõ ghét.

Tuy nhiên về nhà rồi cô lại thấp thỏm chờ anh. Thời gian cứ trôi chầm chậm, cô sợ anh tìm không có cô rồi sinh lắm chuyện. Cô bấm di động anh:

- Alô!

- Anh về chưa hả?

- Cô ở đâu tôi tìm cô nãy giờ.

- Tôi về rồi.

- Sao cô không chờ tôi?

- Tôi buồn ngủ.

- Vậy sao cô không ngủ đi. Sợ tôi biến mất hả? Lo cho tôi hả? Cảm thấy áy náy hả?

- Hối hận hả?

Mỹ Linh nổi cáu:

- Hả hả cái đầu của anh! Tài sản của tôi trong tay anh, tôi chỉ sợ anh bán nốt chiếc xe của tôi.

www.vuilen.com 151

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Giọng Vĩnh Hưng kéo dài:

- Vậy à!

- Mau trả xe cho tôi.

- Tôi đứng trước cửa nhà cô từ nãy giờ.

Mỹ Linh hét lên:

- Sao không vô làm tôi tốn tiền điện thoại.

- Tôi đi hổng nổi.

Mỹ Linh hốt hoảng:

- Anh sao hả, té xe à? Có sao không?

- No quá đi hổng nổi.

- Đồ xấu xà!

Vĩnh Hưng dẫn xe vào nhà, anh nhìn cái mặt giận lẫy của Mỹ Linh mà phì cười.

- Nhìn cô buồn cười thật.

- Có gì đáng buồn cười.

Vĩnh Hưng tựa lưng vào khung xích đu:

- Tại sao cô luôn tạo ác cảm cho ngườI đối diện? Cô muốn làm nổi, tự khẳng định mình hay đóng vai ác trong vở kịch nào đó.

Giọng Mỹ Linh ngang phê:

- Đó là bản tính.

- Không phải! Nếu bản tính cô như vậy thì cô không có hai cô bạn thân và Tuấn Khanh vừa gặp đã yêu.

Mỹ Linh bất chợt hỏi:

- Còn anh?

Vĩnh Hưng im lặng, Mỹ Linh luôn làm anh bất ngờ và bây giờ cũng vậy.

- Có phải anh đang hoang mang?

www.vuilen.com 152

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

- Tại sao?

Mỹ Linh cười cười:

- Nói yêu thì bị tôi từ chối, còn nói không thì sợ mất tôi.

Vĩnh Hưng ưỡn ngực:

- Tôi tệ như vậy à?

Mỹ Linh thách thức:

- Vậy anh nói đi.

Vĩnh Hưng đổi giọng và Mỹ Linh lại lạnh toát sống lưng:

- Bà xã! Anh thất vọng về em, anh hoang mang vì em, lo lắng vì em, oán hận vì em và không hiểu sao anh lại yêu em.

- Vì anh là một tên đại ngốc.

- Ngốc ư?

- Còn phải mơ màng.

- Tại sao?

- Có ngốc anh mới yêu một cô gái luôn mang đến cho anh lắm muộn phiền. Không có tài cán gì lại luôn miệng xua đuổi, mắng nhiếc và từ chối anh.

- Người ta nói thương nhau lắm cắn nhau đau. Anh và em không cãi, không quen nhau, không làm cho nhau đau khổ thì không nhớ về nhau.

- Tôi có nói nhớ anh đâu.

- Ừ há. Thôi anh về kẻo Thu Liễu chờ cửa.

Giọng Mỹ Linh buồn buồn:

- Anh và chị ấy tới đâu rồi?

- Tới nói chuẩn bị nhờ em làm phù dâu.

- Tôi không làm!

- Sao hả?

- Vì tôi…

www.vuilen.com 153

Tác Giả: Hồng Anh TÌNH YÊU RẤT LẠ

Vĩnh Hưng nhìn vào tận mặt Mỹ Linh:

- Không nỡ xa anh phải không?

- Nằm mơ đi.

Vĩnh Hưng cười khì:

- Đùa thôi. Chờ em giải quyết chuyện gia đình xong, anh cũng có chuyện cần thưa với bác Tài.

Mỹ Linh hồi hộp:

- Chuyện gì?

- Chuyện hôn sự của anh và em. Có lẽ không nên kéo dài như thế này.

- Anh muốn rút lời.

- Đó không phải là ý muốn của em từ trước tới giờ hả?

Mỹ Linh không đáp, cô lừng khừng:

- Có lẽ chị ấy đang chờ anh về.

Vĩnh Hưng gật đầu:

- Bye bye nhé, cô gái tóc xù.

Bất chợt Mỹ Linh đưa hai tay lên ôm lấy mái tóc của mình. Cả đêm cô trăn trở với lời nói của Vĩnh Hưng. Anh đã có quyết định sắp tuyên bố. Có lẽ anh rút lời để trả tự do cho cô.

Chả phải từ đầu ta đã phản ứng như thế sao. Tại sao khi nghe anh nói mình lại phân vân lo sợ đến thế. Mình không còn cơ hội quay đầu lại nữa rồi.

www.vuilen.com 154