Một Cái Nhìn Lịch Sử

77
Mt Cái Nhìn Lch SHTn V inh Mc Lc Melbourne 2012

Transcript of Một Cái Nhìn Lịch Sử

Page 1: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 1/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Mục Lục Melbourne 2012

Page 2: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 2/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Mục LụcMỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 1.........................................................................................................4

 I - TỪ 1954 ĐẾN 1975, MỸ CHO VIỆT CỘNG CHÁNH NGHĨA.........................................................4

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 2.........................................................................................................6 ĐẠI VIỆT QDĐ MIỀN NAM .................................................................................................................6 

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 3.........................................................................................................8 LỰC LƯỢNG CAO ĐÀI .........................................................................................................................8

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 4.......................................................................................................10 LỰC LƯỢNG HÒA HẢO.....................................................................................................................10

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 5.......................................................................................................12 LỰC LƯỢNG BÌNH XUYÊN ................................................................................................................12

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 6.......................................................................................................15 Bình Xuyên bị Việt Minh trở mặt ..........................................................................................................15

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 7.......................................................................................................182.- GIAO TÌNH GIỮA CÁC LỰC LƯỢNG NÀY ..................................................................................18

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 8.......................................................................................................203.- NGÀY 5-7-1954 CHÁNH PHỦ NGÔ ĐÌNH DIỆM THÀNH LẬP ..................................................20

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 9.......................................................................................................244.-NẾU ÔNG DIỆM KHÔNG DẸP CÁC GIÁO PHÁI VÀ ĐẢNG PHÁI?...........................................24

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 10.....................................................................................................27 Bất hạnh cho nước Việt Nam ...............................................................................................................27 

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 11.....................................................................................................295.- ÔNG DIỆM LÀ AI?.........................................................................................................................29

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 12.....................................................................................................33 Phải Chống Xâm Lăng ..........................................................................................................................33

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 13.....................................................................................................35TỘI ÁC DIỆM NHU .............................................................................................................................35

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 14.....................................................................................................40 Mỹ công khai bước vô VN .....................................................................................................................40

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 15.....................................................................................................42VNCH mất chánh nghĩa........................................................................................................................42

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 16.....................................................................................................44Ủy ban Tự do và Tiến bộ.......................................................................................................................44

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 17.....................................................................................................46 Bản án của chế độ Ngô Đình Diệm......................................................................................................46 

Mục Lục Melbourne 2012

Page 3: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 3/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 18.....................................................................................................50 Kỳ thị tôn giáo; Kỳ thị địa phương .......................................................................................................50

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 19.....................................................................................................53Còn Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu thì sao?.......................................................................................53

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 20.....................................................................................................556. – NÓI NHƯ VẬY LÀ ĐỔ THỪA TẤT CẢ CHO MỸ? ......................................................................55

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 21.....................................................................................................59 II. – SAU 1975, VIỆT CỘNG CHO VNCH CHÁNH NGHĨA...............................................................59

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 22.....................................................................................................63 MỘT NGẢ ĐI VỀ ..................................................................................................................................63

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 23.....................................................................................................68Cái Nhìn Độc Giả.................................................................................................................................68

Mục Lục Melbourne 2012

Page 4: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 4/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 1

HỒ TẤN VINH

Chánh nghĩa là điểm hội tụ để mọi người nhìn vào và đồng ý thực hiện. Chánhnghĩa là cái lý do để mọi người lên đường và hy sinh. Trong đại cuộc, chánh nghĩa là móntrân quý nhứt, phải có nó thì rốt cuộc mới thắng. Cái quái đản nhứt trong cuộc chiến ViệtNam là mỗi bên giao tranh, một lúc nào đó đều có cơ hội nắm chánh nghĩa trong tay mà lạikhông biết trân quý nó, phát huy nó, lại ngược đời đem chánh nghĩa trong tay mình dângcho kẻ địch.

 I - TỪ 1954 ĐẾN 1975, MỸ CHO VIỆT CỘNG CHÁNH NGHĨA

1.- CÁC LỰC LƯỢNG VÕ TRANG TẠI MIỀN NAM TỪNG CHỐNG PHÁP VÀCHỐNG CỘNG NĂM 1954

VIỆT NAM QUỐC DÂN ĐẢNG MIỀN NAM

 Năm 1945, bộ đội VNQDĐ do Phạm Hữu Đức chỉ huy sau khi Tư lịnh Đệ tam Sư đoàn Nguyễn Hòa Hiệp về thành. Phạm Hữu Đức (Tư Đức) là con một đảng viên VNQDĐ miền Nam bị đày và bỏ thây tại Côn đảo.

 Năm 1945, Phạm Hữu Đức là một nhân viên cao cấp trong hiến binh Nhựt và trong lúc Nhựt giao cho Phạm Hữu Đức trách nhiệm lùng bắt Trần Văn Giàu, thì Trần Văn Giàu đượcPháp báo tin trước nên chạy trốn, nhưng lại trốn trong nhà Phạm Hữu Đức và được Phạm HữuĐức nuôi và dấu trong tinh thần ‘đoàn kết chống Tây’.

 Ngược lại, Tư Đức lúc đang làm Trung đoàn trưởng Trung đoàn 5 (thối thân của Đệ tamSư đoàn Nguyễn Hòa Hiệp) thì bị Nguyễn Bình buộc phải nhận một cán bộ CS là Kiều MãnhGiá làm chánh trị viên Trung đoàn. Kiều Mãnh Giá nằm phục trong Trung đoàn 5 rất lâu, mãiđến ngày 1-8-1948 mới có cơ hội uy hiếp Phạm Hữu Đức về trình diện Khu trưởng Khu 7 HuỳnhVăn Nghệ. Phạm Hữu Đức hiểu ngay tình thế. Vốn là một tay thiện xạ, Phạm Hữu Đức rút súng bắn hạ Kiều Mãnh Giá liền. Nhưng đám cận vệ nằm vùng của Giá xả súng bắn chết Tư Đức.

Từ đó, VNQDĐ miền Nam không còn bộ phận quân sự, chỉ còn bộ phận chánh trị hoạtđộng mà thôi.

VIỆT NAM QUỐC DÂN ĐẢNG MIỀN TRUNG

Sinh hoạt của VNQDĐ miền Trung không có phối hợp với miền Nam. Sinh hoạt chánhcủa VNQDĐ miền Trung trước 1954 vẫn là sự đối đầu với Pháp và CS. Tuy nhiên, khi ông Diệmvề nước chấp chánh thì VNQDĐ miền Trung không còn phải đối đầu với Pháp nữa mà lại phảiđối đầu với CS và ông Diệm. Cụ Lê Nguyên Long, một lãnh tụ Việt Quốc miền Trung thuật lạinhư sau:

‘Thiết tưởng kẻ viết cần trình bày rõ là Quốc Dân Đảng miền Trung lúc đầu ủng hộ ông  Diệm tích cực. Họ đã lên án Nguyễn Văn Hinh và ủng hộ ông Diệm để chống Cộng. Họ đã có

Mục Lục Melbourne 2012

Page 5: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 5/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

cán bộ giữ chức vị Tỉnh trưởng và Quận trưởng ở hai tỉnh lớn Nam Ngãi (Quảng Nam Tỉnhtrưởng Lê Trung Chi, Quảng Ngãi Phạm Đình Nghị). Phong trào tố Cộng ly khai Cộng Sản, xéđảng kỳ Cộng Sản, bắt đầu tháng 10-1954 do họ tiên khởi phát động ở Quảng Nam rồi sau mớilan ra toàn quốc, nhưng tay chân nhà Ngô nhận định: Nếu để uy thế Quốc Dân Đảng miềnTrung lan tràn thì Phong trào Cách mạng Quốc gia và đảng Cần Lao Nhân Vị do nhà Ngô đẻ ra sẽ tuyệt địa. Nên ông Diệm bất thần giải chức các Tỉnh trưởng và bắt giam hàng loạt các Quậntrưởng Quốc Dân Đảng ở hai tỉnh Nam Ngãi và mật lệnh triệt hạ toàn bộ Quốc Dân Đảng (lạivu cáo Quốc Dân Đảng theo Pháp). Và, vì cớ ấy, khoảng tháng 3-1955 Quốc Dân Đảng miềnTrung lập chiến khu để tự vệ và để quật khởi chống Diệm.’ 

. . .‘nhà Ngô đã tuyển chọn quân đội người Nùng - một binh chủng thiện chiến say máu -thời bấy giờ, và các chỉ huy trưởng có đảng tịch Cần Lao cầm quân vào các chiến khu Quốc Dân Đảng ở miền Trung với ác lệnh: giết sạch. Sự tấn công vào các chiến khu Quốc Dân Đảng còn tàn độc hơn hồi giặc Pháp đi ‘càn quét’ nhiều. Đốt thực phẩm đốt nhà, tra tấn giết ngườimột cách tàn ác đã xảy ra ở Quế Sơn, Tiên Phước, Duy Xuyên v.v... vào những năm 1955-1956’.

‘Với lối tấn công ấy, nhà Ngô đã phá vỡ được chiến khu Ba Lòng của Đại Việt, nhưng 

không thể tiêu diệt các chiến khu Quốc Dân Đảng. Thuở đó quân du kích Quốc Dân Đảng Nam Ngãi đã giáng cho chính quyền địa phương Diệm nhiều đòn chí tử. Biết rõ không thể tấn công để thủ thắng, cuối cùng Ngô Đình Cẩn, bào đệ ông Diệm, lập kế mời về hợp tác. Lầm kế phỉnh gạt,hơn 2000 nghĩa binh Quốc Dân Đảng kéo về với đầy đủ vũ khí và làm lễ hợp tác tại Hội An cuốinăm 1956. Nhưng sau đó bọn họ đều bị thủ tiêu và lần lượt bị bắt đi mất tích. (Khi ông Diệm đổ,một số trong bọn họ đã được thả ra, nhưng đều thân tàn ma dại)’  BẤT ĐẮC DĨ KHƠI LẠI ĐỐNG TRO TÀN, Online.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 30 tháng 9 năm2012

(còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 6: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 6/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 2

HỒ TẤN VINH ĐẠI VIỆT QDĐ MIỀN NAM 

Đại Việt lúc đầu chỉ tính có đấu tranh chánh trị, nhưng ngày 28-9-1945, khi Pháp côngkhai tấn công lực lượng võ trang miền Nam, ĐVQDĐ buộc lòng phải chuyển qua thế quân sự.Bộ đội An Điền được thành lập. An Điền là tên một tổng trong quận Thủ Đức là nơi đầu tiên cán bộ Đại Việt chiêu quân. Chỉ huy trưởng đầu tiên là Trần Văn Quới, tự Bảy Quới, sau trao lại choBùi Hữu Phiệt là một nhà cách mạng từ Côn Đảo mới về. Bùi Hữu Phiệt chỉ mới gia nhập ĐạiViệt khi chỉ huy bộ đội An Điền. Bùi Hữu Phiệt (Tám Phiệt) giỏi chữ nho và chữ Nhựt. Trong bộTổng tham mưu còn có ông già Tín, Phan Khắc Sửu, Trần Quốc Bữu Nguyễn Văn Tại HuỳnhVăn Thảo tức giáo Thảo, Văn Ngô . . . Bùi Hữu Phiệt nhờ Nhựt (qua trung gian của Trung Úy Nam Tước Watanabé) trang bị vũ khí nên lúc đó bộ đội An Điền có nhiều súng hơn lính. Sau nàyliên minh với lực lượng Bình Xuyên nên đổi tên là Trung đoàn 25 Bình Xuyên.

 Nguyễn Bình tìm đủ cách thanh toán Trung đoàn 25 Bình Xuyên, nhứt là phải giết chođược Bùi Hữu Phiệt, ngoài lý do khác chánh kiến còn vì mặc cãm xấu hổ, vì lúc ở Côn Đảo, Nguyễn Bình từng chỉ điểm để hại anh em mà Bùi Hữu Phiệt có chứng kiến. . . Ở trong thế kẹtnào đó, Bùi Hữu Phiệt phải trao quyền chỉ huy quân sự lại cho Tư Tỵ là người thân tín của BảyViễn. Nhưng Bùi Hữu Phiệt vẫn ở trong Tổng hành dinh Trung đoàn 25. Bùi Hữu Phiệt tự mìnhmở trường dạy học cho con nít và để tiêu sầu thì uống rượu làm thơ.

Giữa năm 1948, Nguyễn Bình mời Bảy Viễn đi phó hội ở Khu 7 cốt để trừ khử nhưngBảy Viễn thoát thân về thành được. Cùng một lúc, Nguyễn Bình ra lệnh thanh toán các căn cứcủa Bình Xuyên.

Trước đó, Nguyễn Bình đã gài các cán bộ CS làm chánh trị viên trong các chi đội BìnhXuyên nên khi Việt Minh trở mặt, Tư Tỵ, Tư Hoạnh và chi đội 9 trở tay không kịp. Việt Minh bắt được Bùi Hữu Phiệt và nhân viên trong bộ tham mưu Trung đoàn 25. Họ bị tra tấn và thanhtoán hết. Bùi Hữu Phiệt kháng cự và chửi rủa Nguyễn Bình nên bị hạ sát tại sân của Bộ thammưu.

Bảy năm sau, năm 1955, khi Ngô Đình Diệm lộ bộ mặt độc tài, Đại Việt Quốc Dân Đảnglại thành lập một bộ phận quân sự ở miền Trung để vừa chống cộng vừa chống Diệm.

Chiến khu Ba Lòng (Quảng Trị) được thành lập tháng 2-1955 do các sĩ quan QLVNCH vàcác đảng viên Đại Việt lãnh đạo gồm có Hà Thúc Ký, Trần Bình, Phạm Văn Bôn, Phạm VănĐồng, Nguyễn Văn Lý, Hoàng Văn Hiền, Nguyễn Ngọc Cử, Nguyễn Văn Mân, Hoàng XuânTửu. Chiến khu cầm cự với quân chánh phủ cho đến khi các vị chỉ huy như Hoàng Văn Hiền, Nguyễn Ngọc Cử, Nguyễn Văn Lý bị bắt mới tản hàng lui vào bí mật.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 7: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 7/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 3 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 8: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 8/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 3

HỒ TẤN VINH

 LỰC LƯỢNG CAO ĐÀI 

Đạo Cao Đài thành lập năm 1919. Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc chống Pháp, tháng 7năm 1941, ông bị mật thám Pháp bắt, tháng 9 năm 1941 bị Pháp đày qua đảo Madagascar cùngvới một số chức sắc Cao Đài và anh em Nguyễn Thế Truyền. Đó là cái bằng cấp mà nhiều ngườilàm dáng ái quốc muốn có mà không dám dấn thân đi thi.

 Người có công thành lập quân đội Cao Đài là tướng Trần Quang Vinh. Trần QuangVinh trong thời gian Nhựt chiếm đóng, làm việc tại xưởng Ba Son chung với người Nhựt vàđược người Nhựt tin cậy nên được Nhựt giúp khí giới cho quân đội Cao Đài. Tuớng Trần QuangVinh là Tổng Tư Lệnh đầu tiên. Năm 1946, Tướng Trần Quang Vinh bị Việt Minh bắt và có bịnhốt chung với Hồ Văn Ngà tại Cà Mau. Sau đó, Trần Quang Vinh thoát thân được nhưng HồVăn Ngà bị giết.

 Năm 1946, Pháp thay đổi chánh sách, trả tự do choĐức Hộ Pháp đồng thời trang bị và huấn luyện quân đội Cao Đài để chống CS.

Tổng Hành Dinh đặt tại Bến Kéo, Tây Ninh. Quyền hạn kiểm soát khoảng 13 tỉnh miền Nam. Chỉ Huy Trưởng lúc bấy giờ là Trung Tướng Nguyễn Văn Thành.

 Nguyễn Văn Thành, con người khắc nghiệt, chẳng những đối với CS mà cả đối với binhsĩ của mình. Cán bộ CS gặp Nguyễn Văn Thành là kể như hết thời, vì sẽ có màn tùng xẻo trướckhi đem giết. Nguyễn Văn Thành đàn áp Cao Đài Liên Minh nên bị Đức Hộ Pháp cách chứctháng 4 năm 1954.

Cựu Tướng Trần Quang Vinh thay thế.

Tháng 7 năm 1954, chỉ vì tham vọng cá nhân, Nguyễn Thành Phương (có bà con vớiTrịnh Minh Thế) âm mưu với Trịnh Minh Thế ban đêm bắt cóc tướng Trần Quang Vinh đemgiam ở núi Bà Đen. Đức Hộ Pháp bất đắc dĩ phải cho Nguyễn Thành Phương chỉ huy quân độiCao Đài với cấp bậc Thiếu Tướng.

Có 20.000 quân.

Trịnh Minh Thế

Mục Lục Melbourne 2012

Page 9: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 9/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc gắn lon Đại Tá cho Trịnh Minh Thế lúc ông mới có 29 tuổivà phong Trịnh Minh Thế làm Tham Mưu Trưởng quân đội Cao Đài lúc Nguyễn Văn Thành làmChỉ Huy Trưởng. Nhưng trong lúc Nguyễn Văn Thành thân Pháp chống Việt Minh thì TrịnhMinh Thế chẳng những chống cộng mà chủ trương chống Pháp nữa, nên tháng 6-1951, TrịnhMinh Thế bí mật tách rời, lập chiến khu ở rừng Trầu, vùng rừng núi Tây Ninh ăn thông quaMiên. Tướng Thế bí mật liên lạc với các nhân sĩ ở thành như Vũ Hồng Khanh, Xuân Tùng, TrầnVăn Văn, Trần Văn Tuyển, Nguyễn Xuân Chữ . . . để nhờ đề ra một kế hoạch công tác chánh trị.Hội nghị đồng ý đặt tên cho tổ chức là Mặt Trận Quốc Gia Kháng Chiến và về mặt quân sự thìđặt tên là Cao Đài Liên Minh. Trong suốt chiến tranh Việt Nam, Trịnh Minh Thế là người duynhứt chủ trương đúc súng đạn để tự lực, tự cường.

Có 2.500 quân.

Các tướng Cao Đài này mỗi người một ý. Thường khi chống đối nhau ra mặt và có khi nãsúng vào nhau, nhưng đáng tiếc hơn nữa, họ dễ bị mua chuộc, để rồi phản bạn, phản Thầy. Hồ

Hán Sơn tóm tắt tình hình rối ren của Cao Đài như sau: ‘ Giáo chủ Phạm Công Tắc là một ngườichân tu, ông không tin tường về chính trị mà cũng không hiểu về quân sự, lại không có một bộtham mưu và cố vấn thường trực bên giáo chủ. Về quân sự lại giao cho những kẻ bất tài’  (LêTrọng Văn, Tr. 105)

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 4 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 10: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 10/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 4

HỒ TẤN VINH LỰC LƯỢNG HÒA HẢO

Phật Giáo Hòa Hảo được thành lập năm 1939. Người sáng lập sanh tại làng Hòa Hảo nêncó tên Phật Giáo Hòa Hảo.

Huỳnh Phú Sổ chống Pháp, bị Pháp nhốt vào nhà thương điên. Đó cũng là một cái bằngcấp oanh liệt. Huỳnh Phú Sổ chống Việt Minh, bị Việt Minh thủ tiêu, Giáo Chủ đã trở thành anhhùng của dân tộc.

Sau hai chế độ Diệm-Thiệu đến chế độ CS, vì lịch sử là của kẻ đương quyền, nên vai tròcủa nhân vật lịch sử Huỳnh Phú Sổ đã bị xuyên tạc chớ chưa có cơ hội được đánh giá đúng mức.

Phật Giáo Hòa Hảo là một phái mới của đạo Phật, chủ trương bải bỏ nghi lễ phiền phức,tu hành không cần chùa chiền, tượng đúc, tăng lữ. Lúc bấy giờ, tại miền Tây có hằng triệu tín đồPhật Giáo Hòa Hảo.

 Ngoài vấn đề tôn giáo ra, Huỳnh Phú Sổ khi nhập thế là một người yêu nước độc đáo.Lúc khai đạo thì chủ trương bất bạo động, nhưng khi chống Pháp thì lại chủ trương cầm súng.Lúc liên kết với Mặt trận Việt minh, lúc tách rời ra khỏi Việt Minh, bề ngoài xem ra như có vẽ

tiền hậu bất nhứt. Nhưng khi nghiên cứu kỹ thì mới thấy ở mỗi thời điểm, mỗi ứng biến đềuminh bạch nằm trong lập trường dứt khoát chống xâm lăng, giành độc lập cho đất nước.

BS Nguyễn Minh Tân (Paris) có thuật lại cho tôi rằng năm 1945, lúc còn nhỏ ông tình cờ tham dự một cuộc tập họp tại sân vận động Trà Vinh. Huỳnh Phú Sổ mới tham quan miền Bắc trở về. Huỳnh Giáo Chủ thuật lại cho đồng bào miền Tây biết cái khổ của dân miền Bắc bị đói vàkêu gọi cứu trợ. Ông đã nói chuyện hai tiếng đồng hồ mà không có chuẩn bị giấy tờ gì cả và ôngđã làm cãm động đồng bào.

 Ngày 14 tháng 3 năm 1945, Huỳnh Phú Sổ cùng Hồ Văn Ngà, Nguyễn Văn Sâm, TrầnVăn Ân và bảy tổ chức quốc gia khác thành lập Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhứt.

Sau này, khi Hồ Văn Ngà bị bắt, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhứt tan rả. Khoảng tháng 4năm 1946, Huỳnh Phú Sổ do Nguyễn Văn Sâm hướng dẫn tiếp xúc với BS Lê Văn Hoạch, đạidiện Cao Đài giáo và thành lập MẶT TRẬN QUỐC GIA LIÊN HIỆP. Bộ phận Chánh trị doHuỳnh Phú Sổ làm Chủ Tịch với bí danh Huỳnh Anh, BS Hoạch làm Phó Chủ Tịch, Nguyễn VănSâm làm Cố vấn Chánh trị. Bộ phận quân sự do Bùi Hữu Phiệt phụ trách, liên quân kháng chiến

Mục Lục Melbourne 2012

Page 11: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 11/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

gồm có Bình Xuyên (Mười Trí), Đại Việt Quốc Dân Đảng (Bùi Hữu Phiệt), Việt Nam Quốc DânĐảng (Phạm Hữu Đức) và Đệ Tứ (Nguyễn Thành Long).

 Ngày 16 tháng 4 năm 1947, sau khi tham dự Hội nghị Ba Răng (làng An Phong tỉnh Long

Xuyên) Đức Huỳnh Giáo Chủ bị Việt Minh bắt giữ và thủ tiêu ngày 20 tháng 4 năm 1947.

Bộ phận quân sự của Phật Giáo Hòa Hảo do các tướng Trần Văn Soái tự Năm Lữa(Trung Tướng), Lê Quang Vinh tự Ba Cụt (Thiếu Tướng), Lâm Thành Nguyên (ThiếuTướng), Nguyễn Giác Ngộ (Thiếu Tướng) chỉ huy. Tổng Hành Dinh đặt tại Cái Vồn, Cần Thơ.

Các lực lượng Hòa Hảo này do các tướng lãnh tự mình thành lập nên hoạt động riêng biệt. Lực lượng của tướng Lê Quang Vinh hoạt động mạnh nhứt và có tánh cách cách mạng. ĐạiTá Lansdale đem tiền xuống miền Tây định mua chuộc Ba Cụt như đã từng mua chuộc đượcTrịnh Minh Thế, Nguyễn Thành Phương một cách hết sức dễ dàng. Nhưng không dè Ba Cụt

chẳng những cự tuyệt mà còn phục kích bắn cảnh cáo Lansdale. Bị thương, Lansdale trở vềSaigon tức giận lắm.

Không giống như cái bất trung của một số quân nhân Cao Đài, những lực lượng Hòa Hảotuyệt đối tuân hành lệnh của Giáo Chủ Huỳnh Phú Sổ lúc Ngài còn sống và sau này cũng vẫnnhư vậy. Tướng Lê Quang Vinh tự chặt ngón tay mình thề trung thành với Giáo Chủ nên có biệtdanh Ba Cụt.

 Năm 1954, Lực lượng Hòa Hảo có khoảng 30.000 quân.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 5 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 12: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 12/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 5

HỒ TẤN VINH

 LỰC LƯỢNG BÌNH XUYÊN 

Bình Xuyên chào đời khi Nhựt đầu hàng.

Ba Dương

Thủ lãnh của Bình Xuyên là Dương Văn Dương tự Ba Dương. Ba Dương là một ngườigiàu có. Chủ nhân hai nhà máy xay lúa và một nhà máy dệt bao bố tại Chợ lớn. Ba Dương có học

chữ Nho. Nhà nho nhỏ con, khăn đóng áo dài lại là người võ nghệ cao cường. Ba Dương dạy võtại bến đò cầu Rạch Đỉa, làng Tân Quy. Vì quen biết nhiều với giới thương thuyền qua lại trênsông, có khi ở quán nhậu tại bến đò, Ba Dương nghe có người buồn rầu than thở bị cướp sạchtrắng tay, nên đọng lòng nghĩa hiệp gia nhập giới giang hồ bằng nghề tài tử đi tìm lại tài sản củacác khổ chủ bị đánh cướp trên sông (nghề này nghịch với nghề bảo tiêu là bảo vệ hàng hóa đừngđể bị đánh cướp).

Sáu Cường đả lôi đài tại Chợ Lớn, lãnh chức võ sĩ vô địch Nam kỳ xin đấu thử tài BaDương. Sáu Cường cởi áo ra chuyển gòng khoe ngực bị Ba Dương vẫn mặc khăn đóng áo dài hạdễ dàng.

Ba Dương thường liên lạc với nhóm quốc gia nhiệt tình ‘chỉ biết đánh Tây’ như BS HồVĩnh Ký, Lâm Ngọc Đường hay nhóm đệ Tứ quốc tế như Nguyễn Văn Số. Ba Dương là ngườicó thiên bẩm lãnh đạo, tập họp được cả chục ngàn chiến sĩ Bình Xuyên trong 7 Chi đội 2, 3, 4, 7,9, 21 và 25. Bảy chi đội gọi chung là Liên khu Bình Xuyên. Ba Dương là người rất có uy tín.Hắc bạch giang hồ đều nể trọng. Ba Dương là người công khai chống Pháp, đánh trận luôn luôndũng cảm đi đầu và lập nhiều chiến công, trong lúc đó lực lượng do Việt Minh chỉ huy hể nghePháp tới là bỏ chạy. Ba Dương vì uy tín vẻ vang mà lại không chịu vào đảng nên trở thành mụctiêu mà CS cần thanh toán.

 Nguyễn Bình mua chuộc đàn em Bình Xuyên là Henri Từ, giao cho y nhiệm vụ ám toán

Ba Dương. Sau này Nguyễn Bình giết Henri Từ để bịt miệng.‘ Đầu năm 1946, bộ đội của Ba Dương theo sông Saigon rút xuống rừng Sác, đóng tại

 Phước Thọ, Phước An, Long Thành. Để tạo cho mình ưu thế, Bình yêu cầu Ba Dương liên kết với hắn bằng cách phong cho Ba Dương làm Khu bộ phó. Điều này có nghĩa là kể từ khi nhậmchức khu bộ phó, Ba Dương phải dưới quyền của Bình, nhận lệnh của Bình. Mầm móng khai trừ  Ba Dương đã được Bình và Ba Duẩn sấp xếp trước’.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 13: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 13/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Vì là Khu phó, Ba Dương bị Nguyễn Bình điều động về tiếp cứu cù lao An Hóa tại BìnhĐại đang bị Jean Léon Leroy bao vây càn quét.

Jean Léon Leroy là một người Tây lai sanh tại Bình Đại, lúc đó đang làm quận trưởng tại Bình Đại.

Leroy tự tuyển người theo đạo Thiên Chúa vùng Bến Tre lập một đạo quân ‘Bảo vệ đạo Thiên Chúa’nhưng thực chất là một phụ lực quân cho quân đội Pháp. Lúc đầu chỉ có một hay hai đại đội, nhưng saunày Leroy thành Tỉnh trưởng Bến Tre thì số quân Thiên Chúa Giáo lên đến 5 ngàn người, do đó màTướng De Latour mới gắn lon Đại Tá cho Leroy.

‘trong chuyến đi này, bộ đội Ba Dương được Nguyễn Bình cho lồng vào mấy chánh trịviên như Từ Văn Ri (Henri Từ) và Nguyễn Văn Tư tức Tư Ca rê.

 Khi tới Gò Công, Ba Dương lập một thành tích lớn, là thu phục được một số bộ đội võtrang địa phương do Hai Lung chỉ huy. Khi nghe tiếng Ba Dương tới, họ tự động đưa quân línhtới xin hợp tác, từ đó quân đội Ba Dương có thêm một lực lượng quân sự non 200 người, võtrang đầy đủ . . .

Tới vùng Ba Châu (Châu Phú, Châu Hóa, Châu Bình) Ba Dương mở cuộc họp với cáccấp chỉ huy quân sự tại đây gồm có Trương Văn Giàu, chỉ huy Cộng hòa vệ binh, cựu sinh viên ykhoa Bùi Sĩ Hùng, sau làm phó cho bộ đội ông Cống và Hai Lung. Thình lình có tin cấp báo Jean Léon Leroy đang phối hợp với Pháp bao vây. Ba Dương rút theo sông Ba Lai đóng ờ Châu Phú vừa chỉ huy bắn trả vừa núp xoay theo cây rơm để tránh làn đạn máy bay. Trong khi haichiếc máy bay Spitfire của Pháp sà xuống bắn mấy loạt đạn, thì một loạt tiểu liên khác bắn vénót Ba Dương, khiến ông ngã qụy bên cây rơm. Đồng đội chạy đến tiếp cứu thì Ba Dương chỉ thều thào được mấy tiếng rồi ngoẻo đầu ngang một bên, nhắm mắt. Khi xét kỹ vết thương, anhem thân tín trong bộ đội Ba Dương quả quyết rằng vết đạn này từ phía dưới bắn lên, và Ba Dương bị thanh toán vì vết đạn ăn từ phía dưới lên, trổ ra đầu’ (Hứa Hoành, Tr. 86).

Việt Minh giả đò thương tiếc. Hồ Chí Minh truy phong Ba Dương làm Thiếu Tướng. ÔngDiệm sau này vì đánh Bình Xuyên nên khó mở miệng nói một lời tốt nào với người Thủ lãnhsáng lập Bình Xuyên.

Thông thường, nhiều người nghèo, nhờ ăn cướp ăn giựt mà giàu. Trong đời, làm gì cóngười dư tiền dư bạc mà liều mạng đi ‘ăn cướp’ để chịu chết? Hiên ngang nối gót chân củaTrương Công Định, Ba Dương thật ra là một người yêu nước nồng nàn, một anh hùng dân tộckhông tỳ vết.

Sau khi Ba Dương mất, Nguyễn Bình đưa người em cùng cha khác mẹ của Ba Dương làDương Văn Hà, tự là Năm Hà lên thay vì biết Năm Hà là người nhu nhược, dễ sai khiến. Cánh Năm Hà gồm có các chi đội 2 và 3 ngã theo Việt Minh.

Mười Trí 

Huỳnh Văn Trí tự Mười Trí là nhân vật số hai của lực lượng Bình Xuyên. Mười Trí chỉhọc đến lớp ba trường làng nhưng trong số mười lãnh tụ Bình Xuyên, Mười Trí là người mưu trí

Mục Lục Melbourne 2012

Page 14: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 14/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

và có đức độ nhứt. Khi biết Đại ca Ba Dương bị Nguyễn Bình hạ độc thủ, Mười Trí rất câm hậnViệt Minh và luôn luôn đề phòng.

Mười Trí là tín đồ đạo Cao Đài. Trong bộ tham mưu Mười Trí còn có Vũ Tam Anh là nhàcách mạng có nhiều kinh nghiệm, được các người quốc gia vị nể, đảm trách vấn đề chánh trị, còn

có ‘ông phán râu kẽm’ đảm trách văn thư. Nguyễn Bình mua chuộc Sáu Section (Xếch Xông) làmột đàn em của Mười Trí với giá 20 ngàn đồng để gài bắt Bùi Hữu Phiệt. Sáu Xếch Xông khaithật với đàn anh. Mười Trí tương kế tựu kế, họp với Bùi Hữu Phiệt, Phạm Hữu Đức và TrịnhMinh Thế dụ Nguyễn Bình vô bẩy phục kích. Nguyễn Bình bị bắn nhiều viên đạn, bốn viên vào bụng là nặng nhứt. Xạ thủ yên chí Nguyễn Bình chết rồi nên không bắn nữa. Không dè sau đó Nguyễn Bình được BS Nguyễn Văn Hưởng cứu sống lại.

 Nhưng vợ chồng Mười Trí có đứa con trai đầu lòng mà họ rất thương yêu. Đó là đại độitrưởng Ly. Không biết Ly là tên thiệt hay tên theo chức vụ vì Bình Xuyên đặt chức vụ theo thứtự: Long, Ly, Quy, Phượng. Đại đội trưởng Ly bị Nguyễn Bình ‘mượn’ làm con tin nên Mười Tríđành bó tay không làm gì được. Mười Trí sau khi bị Nguyễn Bình tước binh quyền đem vợ vềmiền Tây ở, có đùm bộc dùm vợ con của Bảy Viễn về chung vì khi Bảy Viễn gấp rút kéo quân về

thành, không kịp đem vợ con theo.Sau này, Mười Trí tập kết ra Bắc và khi về Nam chết ở chiến trường Cambốt.

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 6 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 15: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 15/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 6

HỒ TẤN VINH

 Bình Xuyên bị Việt Minh trở mặt 

Lê Văn Viễn

Khi nghe nói tới Bình Xuyên thì người ta thường nghĩ tới Bảy Viễn và đám ‘ăn cướp’.Thật ra, Bảy Viễn chỉ là người thứ ba trong một nhóm giang hồ (Mười Trí chỉ huy chi đội 4, BảyViễn chỉ huy chi đội 9, Tư Hoạnh chỉ huy chi đội 21, Tư Tỵ chỉ huy chi đội 25, hai cha con ôngTám Mạnh và rễ Hai Vĩnh chi đội 7, Mười Lực chi đội 3, Năm Chẳng chi đội 2, Bảy Môn, TưHuỳnh . . . (một chi đội lúc bấy giờ là một trung đoàn).

Bảy Viễn chỉ học hết lớp ba trường làng, sau này học võ nghệ với một Sãi Cả Miên. Đểcó tiền xài, Bảy Viễn có đi ăn cướp, nhưng không ăn cướp nhà thường dân mà ăn cướp trại mộc

ở Bình Triệu, cướp sở cao su Dầu Tiếng hay lúc cần tiền thành lập quân đội thì bắt cóc công tửBạc Liêu, rồi đòi Hội Đồng Trạch trả cả triệu bạc. Khi Hội Đồng Trạch hiểu lý do, Hội ĐồngTrạch vui vẻ trả tiền chuộc con và công tử Bạc Liêu không hề có bị đánh đập gì.

Lúc bấy giờ, dân chúng còn xài đồng xu, tấm giấy bạc 100 đồng có hình bộ lư. Nhà nàocó một ‘bộ lư’ là kể như khá giả. Mà một triệu đồng là tới 10 ngàn tấm bộ lư lận, đủ mua mộtngàn cây súng và nuôi một ngàn quân. Nguồn gốc tài chánh của quân đội Bình Xuyên không phải từ Pháp hay Mỹ. Bảy Viễn không có xin ngoại bang nào một xu nào hết.

Và tiền cướp được có giúp cho dân làng Bình Xuyên mua đất để lập nghiệp. Dân cư ở đâyrất nghèo, không có ruộng đất để cày cấy. Họ sống bằng nghề chăn vịt hay cấy mướn (làng này ở  phía Nam Chợ lớn, nằm giữa sông Saigon và sông Soài Rệp)

Tháng 6 năm 1948, Bình Xuyên bị Việt Minh trở mặt đánh úp.Trước đây, năm 1946, Bảy Viễn được Nguyễn Bình phong chức Khu phó Khu 7, nhưng

chưa đi nhậm chức. Tháng 6 năm 1948, Nguyễn Bình lại thăng Bảy Viễn lên chức Khu TrưởngKhu 7 và mời Bảy Viễn vô Đồng Tháp để nhậm chức. Bảy Viễn biết Nguyễn Bình âm mưu giếtmình nhưng vẫn đi.

 Ngày 20-5-1948, Bảy Viễn rời Rừng Sác đem theo 200 lính thiện chiến thuộc Bộ Đội AnĐiền. Ngày 25-5-1948, Bảy Viễn nhận chức Khu Trưởng Khu 7. Đang ở Đồng Tháp, ngày 29tháng 5, Bảy Viễn được tin thủ hạ ở Đông Soài Rệp bị Việt Minh tước vũ khí. Bảy Viễn tức tốcquay về. Ngày 10-6 Bảy Viễn về đến Bình Hòa thì được tin trọn khu Bình Xuyên đã bị Việt Minhchiếm.

Bảy Viễn không có con đường nào khác hơn là cho liên lạc với Pháp xin về thành.

Tướng Việt Minh Huỳnh Văn Nghệ lúc bấy giờ là Khu trưởng Khu 8. Nguyễn Bình biếtHuỳnh Văn Nghệ là bạn thân của Bảy Viễn nên trước đây giao cho Huỳnh Văn Nghệ nhiệm vụmời Bảy Viễn vào Đồng Tháp. Bây giờ Bảy Viễn đang lui binh thì Huỳnh Văn Nghệ lại cho quâncủa khu 8 truy kích Bảy Viễn. Nhưng khi đến lãnh thổ của Mười Trí thì quân của khu 8 bị chậnlại.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 16: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 16/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Mười Trí ra nghiêm lệnh không cho quân truy kích vào địa phận của mình. Ai vào thì cứ bắn, không cần có lệnh nữa.

Sắp xếp xong, Mười Trí tiếp đải Bảy Viễn một ngày một đêm. Khác với các đảng viêncộng sản như Bảy Trấn, Tám Nghệ vì chỉ biết tuân đảng lệnh nên bắt buộc phải bỏ nhân tính,

không thể sống theo đạo lý giang hồ, Mười Trí và Bảy Viễn đã từng ăn cơm tù chung và lập kếvượt Côn Đảo chung, nên có nhiều tâm sự nói với nhau. Hôm sau, đích thân Mười Trí tiển đưaBảy Viễn ra khỏi địa phận của mình.

 Ngày 13-6-1948, Bảy Viễn kéo 3 tiểu đoàn về thành và được gắn lon Đại Tá.

Quân Bình Xuyên được chánh thức thừa nhận là quân đội bổ túc của chánh quyền củacựu Hoàng Bảo Đại, được phát lương hằng tháng. Sau đó, Bảy Viễn trúng thầu khu giải trí ĐạiThế Giới nên có tiền xây cất Tổng Hành Dinh và từ chối lương của Pháp, tự mình trả lương cholính của mình.

Lúc cao điểm, lực lượng Bình Xuyên có 20.000 quân. Có lúc quân đội Bình Xuyên chịutrách nhiệm an ninh con đường Saigon – Vũng Tàu dài 100 cây số và đường thủy Saigon - Rừng

Sác. Nơi nào có Bình Xuyên thì Việt Minh không dám lại gần. Nói về kinh nghiệm chiến trườngthì lực lượng Bình Xuyên lúc đó là lực lượng thiện chiến nhứt nhờ có ba năm chiến đấu chốngPháp.

 Người ta thường chê bai Bảy Viễn hai điểm: một là học dốt, hai là làm tiền dơ bẩn. Vềhọc lực, Bảy Viễn và Vua Quang Trung bằng nhau. So với Hoàng đế sáng lập 270 năm triều đạinhà Minh, Bảy Viễn học hơn Chu Nguyên Chương một lớp.

Về chuyện tiền bạc thì cách kiếm tiền của Bảy Viễn sạch và oai phong hơn cách của NgôĐình Cẩn.

Trong thời loạn lạc, Bảy Viễn có làm hai việc hiển hách mà giới giang hồ phải nể và Bảy

Viễn có thể tự hào với hậu thế.

1 - Trước năm 1948, lúc còn hợp tác với Việt Minh, Việt Minh có đưa cho Bảy Viễn mộtdanh sách các nhà trí thức quốc gia mà CS kết án tử hình và ban lệnh cho Bảy Viễn thi hành. Aicũng biết cải lệnh của CS là chết. Bảy Viễn nhận lệnh nhưng không hèn nhác thi hành lại ngangnhiên thông báo cho họ trốn, và những người bị bắt rồi thì thẩm vấn vài câu bá láp rồi ra lệnh thảra. Tay của ‘thảo khấu’ Bảy Viễn vì lăn dưa nên có dính sình chớ không có dính máu các nhà áiquốc VN như bàn tay của Hồ Chí Minh hay của Ngô Đình Diệm.

2 - Khi bị Nguyễn Bình mời vô Đồng tháp để nhận chức Khu trưởng khu 7, ai cũng biết Nguyễn Bình gài bẩy để giết nhưng mặc dầu các cố vấn (Lâm Ngọc Đường) kịch liệt phản đối,

Bảy Viễn vẫn hiên ngang đi vào chỗ chết và tả xông hữu đột đi ra.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 7 tháng 10 năm 2012

Mục Lục Melbourne 2012

Page 17: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 17/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 18: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 18/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 7

HỐ TẤN VINH

2.- GIAO TÌNH GIỮA CÁC LỰC LƯỢNG NÀY 

Tạ Thu Thâu (39 tuổi, kiến thức đại học) gọi Giáo Chủ Huỳnh Phú Sổ (24 tuổi, kiến thứctiểu học) bằng ‘Ông Tư’. Một đại nhân như Tạ Thu Thâu không dễ dàng tâm phục ai, nhưng đốivới Huỳnh Phú Sổ, người vô thần vô cùng tôn trọng, kính nể, một mực dạ thưa ‘Ông Tư’. Và mọisự đều có tham khảo ý kiến ‘Ông Tư’ kể cả việc mình đi ra Bắc.

Trịnh Minh Thế gọi Bảy Viễn bằng ‘Đại Ca’. Bảy Viễn đến ăn mừng khánh thành TổngHành Dinh mới của Tướng Thế ở đường Trương Minh Giảng với nhiều tặng vật. Nhưng sau này,Tướng Thế lại được giao nhiệm vụ tấn công Bình Xuyên. Nhưng lý do gì mà Tướng Thế bị giếttrong Dinh Độc lập bằng hai viên đạn vào đầu rồi mới đem qua cầu Tân Thuận dàn cảnh? (theo

lời phác giác của con trai Tướng Thế, hai sự kiện này có liên quan với nhau không?)Tướng Lê Quang Vinh và bà vợ Cao Thị Nguyệt mặc dầu chưa quen biết trước, khi nghe

tin Trịnh Minh Thế mới lập chiến khu, liền từ miền Tây lặn lội lên miền Đông thăm viếng để tỏrõ tâm tình. Trịnh Minh Thế cảm kích nên hứa hẹn hỗ tương chiến đấu. Sau này, bị ly gián kế của Ngô Đình Nhu, Thế cho một tiểu đội bao vây Ba Cụt trong một cái nhà, tìm cách giết Ba Cụt màkhông được. Ba Cụt người ốm và cao, vốn là chỉ huy trưởng đám commando Hòa Hảo, phản ứngcực kỳ nhanh nhẹn thoát thân được, chỉ bị thương nhẹ ở chưn thôi.

Tướng Lê Quang Vinh gọi Tướng Trần Văn Soái bằng ‘Tía’. Đức Huỳnh Giáo Chủ đãtừng cõng Phạm Hữu Đức lúc bị thương nặng.

Huỳnh Phú Sổ và Mười Trí không có bà con. Nhưng trong một lần đang họp trong rừng,tổ chức bị Pháp bao vây, máy bay Pháp bắn xối xả, Mười Trí đã dẫn Huỳnh Phú Sổ chạy thoátđược nên Huỳnh Giáo Chủ có căn dặn đệ tử phải biết ơn Mười Trí. Từ đó, đệ tử Phật Giáo HòaHảo xem Mười Trí như là em của Giáo Chủ nên gọi Mười Trí bằng ‘Chú’.

Ba Dương, Mười Trí, Năm Hà, Tư Tỵ có tuyên thệ gia nhập đảng Đại Việt. Khác với Việt Nam Quốc Dân Đảng là một đảng quần chúng, Đại Việt là một đảng cán bộ. Mặc dầu muốn gianhập đảng phải có hai cán bộ giới thiệu và tuyên thệ có khẫu súng làm chứng, nhưng sinh hoạtđảng thì không chặt chẻ lắm. Việc các thủ lãnh Bình Xuyên gia nhập Đại Việt chỉ có nghĩa là hai bên thừa nhận lẫn nhau là những lực lượng ái quốc, đồng mục tiêu, nên hứa hẹn hỗ trợ lẫn nhau.Trung đoàn 25 AB là trung đoàn An Điền-Bình Xuyên.

Bảy Viễn đã có Hồ Hữu Tường, Trần Văn Ân và Trịnh Khánh Vàng làm cố vấn. Sau nàycó cả LS Trần Văn Tuyên đứng xa liên lạc. Nhưng ít người biết hết tầm vóc chánh trị của BảyViễn. Xin kể ra đây vài sự kiện thôi:

Bảy Viễn đã từng ngồi ghế chủ tọa, trong lúc Ngô Đình Nhu ngồi phía dưới làm hộiviên.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 19: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 19/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

 Ngày 24-7-1953, Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc triệu tập một phiên họp gồm có BảyViễn, Trần Trung Dung, Lê Ngọc Chấn, Xuân Tùng, Lê Trung Nghĩa (đại diện Vũ Tam Anh), Nguyễn Tôn Hoàn, Trần Văn Văn, Nguyễn Thành Phương, Dương Quang Đáng (Cao Đài) TrầnVăn Tuyên, Ngô Đình Nhu (đại diện Ngô Đình Diệm) để thành lập một Mặt Trận ủng hộ BảoĐại sang Pháp đòi hoàn toàn độc lập cho Việt Nam.

Trong phiên họp đó, các nhân sĩ đã cử Bảy Viễn làm Chủ Tịch Ủy Ban Lãnh Đạo. Nguyễn Thành Phương làm Phó Chủ Tịch. Thư ký gồm có ba người: Trần Văn Ân, DươngQuang Đáng và Nguyễn Tôn Hoàn. Đại diện miền Bắc có Trần Trung Dung. Đại diện miềnTrung có Ngô Đình Nhu và đại diện miền Nam có Lê Ngọc Chấn.

 Ngày 4-9-1953, Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc họp báo loan tin việc thành lập Ủy BanLâm Thời vận động Quốc Dân Đại Hội. Bảy Viễn được đề cử làm Chủ Tịch Ủy Ban tổ chức ĐạiHội. Nguyễn Thành Phương làm Phó Chủ Tịch và Ngô Đình Nhu làm Trưởng ban Tuyên truyền.

Đại Hội Quốc Dân khai mạc tại bản doanh của Bảy Viễn trong khu Cầu Chữ Y ngày Chủ

 Nhựt 6-9-1953 (Chính Đạo, tr. 333 và tr. 339).

Tóm tắt lại chương này, trước năm 1954, tại VN có tất cả là năm nội lực. Đó là Việt NamQuốc Dân Đảng, quân đội Cao Đài, quân đội Hòa Hảo, Đại Việt, Bình Xuyên. Bản chất của mộtnội lực nằm trong ba đặc điễm. Trước tiên, mộng tưởng lúc ban đầu của những người sáng lập làmột ý định yêu nước đơn giản và trong sáng. Họ không dựa vào sự cho phép hay sự chỉ đạo củangoại bang. Sau đó, nội lực phải lấy người trong nước làm gốc, lấy phương tiện trong nước làmchánh. Nếu sau này có sử dụng phương tiện ngoại bang thì đó chỉ là chuyện sau này chớ không phải là chuyện tiên khởi. Thứ ba, mục tiêu của nội lực là chống ngoại xâm, và sau đó vì CS phản bội dân tộc nên nội lực chống CS luôn. Vì nội lực là những thực thể độc lập có uy quyền vớiquần chúng nên nội lực là đối tượng thâm nhập chẳng những của CS mà của các cơ quan tình

báo ngoại quốc nữa.Còn một điểm chót này tôi cũng muốn nói rõ ra đây. Có nhiều người nghe nói đến các

tướng, tá giáo phái thì họ phì cười, xem nhẹ. Thật ra, không phải ai cũng có thể xưng tướngđược. Phải có thực sự chỉ huy cả ngàn binh sĩ mới tương đương với cấp tá. Phải thực sự chỉ huycả chục ngàn binh sĩ mới tương đương với cấp tướng. Khác với Quân Đội VNCH, trong các giáo phái không có một ông nào xưng Tướng Tá mà không đã từng chỉ huy cả ngàn binh sĩ TẠI MẶTTRẬN. Và cũng không có ông nào dùng tiền mua lon. Các Tướng Tá cũng không cần phải tốtnghiệp các trường võ bị lừng danh. Tướng VC không thông chữ nghĩa vẫn biết cầm quân. Và cácsĩ quan từ các quân trường Westpoint và Saint Syr đã có nếm mùi.

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 10 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 20: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 20/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 8

HỐ TẤN VINH

3.- NGÀY 5-7-1954 CHÁNH PHỦ NGÔ ĐÌNH DIỆM THÀNH LẬP 

Hai tháng rưởi sau, ông Diệm cải tổ nội các, ngày 24 tháng 9 năm 1954, lợi dụng lúc Đức HộPháp; xuất ngoại, Tướng Nguyễn Thành Phương nhận chức Quốc Vụ Khanh.

 Ngày 13-2-1955, Trịnh Minh Thế kéo 2500 quân về với chánh phủ Ngô Đình Diệm.

Ít lâu sau, ngày 31-3-1955 Nguyễn Thành Phương cũng đem quân về qui thuận.

Trước tiên, ông Diệm thanh toán chiến khu Ba Lòng của Đại Việt ở miền Trung (Đại Việt miền

 Nam có ủng hộ tài chánh cho chiến khu Ba lòng). Tư lệnh Quân khu II lúc đó là Đại Tá Nguyễn QuangHoành không chịu dùng Quân Đội Quốc Gia đánh người quốc gia nên bị cách chức. Thiếu tá TháiQuang Hoàng và Tỉnh Trưởng Khánh Hòa Nguyễn Trân là hai người tích cực thanh toán chiến khu.

Cuối tháng 4-1955, sau khi Diệm ra lệnh đóng cửa Đại Thế Giới là nguồn huyết mạch của mình,Bình Xuyên nổ súng. Giao tranh léo dài 6 tháng. Bình Xuyên thua. Ngày 7-11-1955, Bảy Viễn đượcPháp di tản đến Paris bằng máy bay.

 Ngày 3-5-1955, Tướng Trịnh Minh Thế bị ám sát. Có ba giả thuyết về cái chết của Tướng Trịnh MinhThế. Giả thuyết thứ nhứt là do Pháp giết. Giả thuyết thứ hai là bị Văn Thành Cao nhận mật lệnh của NgôĐình Nhu ám sát trong lúc đang quan sát trận đánh Bình Xuyên tại cầu Tân Thuận. Giả thuyết thứ bađáng tin hơn và rùng rợn hơn. Theo con ruột của Trịnh Minh Thế thì Tướng Thế bị giết trong Dinh Độc

Lập rồi mới đem ra dàn cảnh ở cầu Tân Thuận.

 Re: [Thaoluan9] Thực Dân Pháp đã chủ mưu giết chết tướng Trình Minh Thế   Hide Details  FROM: Hoang Thuc An TO: BCC: [email protected]  Message flagged   Monday, 5 December 2011 1:32 AM Thêm một tài liệu khả tín khác. Bùi Như Hùng một nhân vật tôn sùng Ngô Đình Diệm, viết bài bênh Diệm là lẽ thường ai cũng có thể 

hiểu được. Nhưng đây là thư, là chữ của con trai của nạn nhân nói về cái chết của thân phụ, và kẻ giết chết thân phụ mình thiết nghĩ khả tín hơn, trung thực hơn những chứng cứ vô bằng của kẻ tôn sùng lãnh tụ củamình. Xin dành sự phán xét lại cho lịch sử, và sự thật bao giờ cũng vẫn là sự thật.hta.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 21: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 21/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Giải-tỏa bí mật về cái chết củatướng Trịnh Minh Thế

Trong mục này, Làng Văn số 231, BC viết rằng: “Tướng Trịnh Minh Thế tử trận đang khi điều quântấn công lực lượng Bình-Xuyên bên kia cầu Tân-Thuận, đạn đạo phát xuất từ một giang-thuyền Pháp, doBình-Xuyên điều khiển. Sau này có tin, tướng Thế bị Savani, sĩ quan Phòng Nhì Pháp ra lệnh ám sát đểtrả thù cho tướng Chanson.”

Sau khi báo phát hành, thân nhân của tướng Thế, hiện sinh sống ở Canada, đã gửi thư cho BC, công bố bí mật về cái chế của tướng Thế, nội dung như sau. BC xin đăng tải nguyên văn như một sử liệu:

“ Brossard, ngày 12 Nov, 2002

Kính thưa ông Bút Chì

Nhân đọc thấy một độc giả thắc mắc về cái chết của tướng Trịnh Minh Thế, và đã được ông trả lờitrong mục giải đáp, Làng Văn số 231.

Tôi xin tự giới thiệu là con trai út của cố Trung tướng Trịnh Minh Thế. Mẹ tôi là quả phụ Nguyễn Thị Kim, hiện đang sinh sống với tôi ở Canada. Nhờ ông Bút Chì đính chánh giùm một bí mật về cái chết của ba tôi, sau 47 năm mà gia đình tôi giữ im lặng.

Sự thật là ba tôi bị ám sát, không chết trận như tin tức và lời đồn đãi

Ba tôi bị ám sát lúc 6 giờ chiều ngày 3 tháng 5, 1955, do 2 viên đạn súng nhỏ, vì vết thương không  phá rộng. Viên đạn thứ nhất dí sát vào ót, bắn trổ ra miệng, miệng còn ám khói đạn. Viên đạn thứ hai, phát ân huệ, cũng dí sát vào lỗ tai phải, bắn trổ ra bể tròng mắt trái, lỗ tai ám khói súng. Điều đó chothấy, kẻ ra tay là người thân cận, đứng sau lưng hoặc đứng kế bên. Mẹ tôi tin rằng ba tôi bị mưu sát trong dinh Độc Lập, khi về họp tham mưu. Sau đó đưa xác ra mặt trận cầu Tân Thuận và hô lên là tử trận.

 Ngày 1-1-1956, chánh phủ mở Chiến dịch Nguyễn Huệ bình định miền Tây. Chỉ Huy Trưởng làThiếu Tướng Dương Văn Minh.

Tướng Trần Văn Soái đem 4700 quân về qui hàng ngày 19-2-1956. Đừng hiểu lầm Trần Văn Soái.Bị kẹt giữa lực lượng CS có CS quốc tế yểm trợ và lực lượng VNCH có Mỹ yểm trợ, lực lượng Hòa Hảonếu công khai chống lại hai thế lực quốc tế cùng một lúc sẽ bị tiêu diệt nên Trần Văn Soái là Anh Cả của

lực lượng Hòa Hảo phải một lần nữa thay đàn em chịu nhục ra hàng để cứu tình thế. Trung Tướng TrầnVăn Soái có về Saigon nằm ngũ chớ không có hợp tác với ông Diệm và người Hòa hảo hiểu được tấmlòng trắc ẩn này nên tôn kính cái dũng khí của ông Trung tướng.

Các binh sĩ Cao Đài, Hòa Hảo khi về qui thuận đều bị tách rời ra khỏi các cấp chỉ huy của họ vàđược bố trí rải tản ta trong quân lực VNCH ở miền Trung. Và một số cấp chỉ huy bị giáng cấp trái vớilời giao kết, nên một số rả ngũ đi theo CS.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 22: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 22/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Lê Quang Vinh rút 5000 binh về biên giới Cam bốt và hoạt động du kích cầm chưn 80 tiểu đoànquân chánh phủ. Miền Tây đất rộng mênh mông, nên mặc dầu quân chánh phủ đông hơn nhưng khôngcó cách nào chống lại du kích. Tướng Lê Quang Vinh không phải nằm trong thế ‘cùng đường tuyệt lộ’mà phải giơ tay đầu hàng. Ngược lại, quân của Dương Văn Minh không có chiến thuật phản du kích,không biết làm sao. Chánh phủ đổi sách lược, nói ngọt dụ Ba Cụt về hàng. Ba Cụt - bị lầm như TrịnhMinh Thế trước đó hay Nguyễn Chánh Thi sau này - tưởng ông Diệm thật lòng chống cộng nên mớichịu trở về giúp. Không dè lại bị ông Diệm trở mặt.

Trên đường đi đến chỗ hẹn, Ba Cụt bị bắt ngày 13-4-1956 tại Chắc Cà Đao cách Long Xuyên 15cây số cùng với 5 hộ vệ. Ba Cụt bị kết án tử hình ngày 11-6-1956 và chống án. Ngày 4-7-56, toà án quânsự y án tử hình. Ba Cụt xin ân xá và bị bác đơn. Tướng Lê Quang Vinh bị đội Phước hành huyết lúc đóông mới 32 tuổi.

 Nhưng Phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ tiết lộ với Thiếu Tướng Đổ Mậu có bí ẩn ở hậutrường. Ba Cụt bị giết vì một lý do không có liên quan gì đến chánh trị, quân sự hay hình sự. (Đổ Mậu tr.146.)

Tùy theo gốc độ mà ta nhìn thế sự. Ở một gốc độ nào đó ta có thể thấy tới giờ chót, tấm lòng yêunước của Ba Cụt chẳng những là mênh mông, mà cái nhân hậu của Ông cũng mênh mông.

Cái thật của con người nhiều khi phải đợi đến lúc đứng trước ngưỡng cửa tử sinh, thì mới lộ hẳnra. Trong một tình huống tương tợ, Cao Bá Quát để đời với hai tiếng chưởi thề. Mặc dầu con đường cứuquốc còn dài mà nửa đường bị bức tử một cách oan uổng, Ba Cụt bình tĩnh nhận mạng mà không có mộtlời trách Trời hay oán người. Ông chỉ trăn trối dặn vợ rán nuôi con nên người. Ta phải kinh ngạc mà thấymột người nông dân trẻ tuổi, không có học vấn, võ biền, mà nhân phẩm đạt đến cao độ đó. Ba Cụt có xinđược an táng ở núi Sam (Châu Đốc), nhưng xác đã không được trả về gia đình.

Theo quan niệm cổ xưa của VN và cả Trung Hoa, án tử hình có nhiều thứ bậc. Cũng là tội chết,nếu được vua ban cho độc dược thì đó là đặc ân vì chết mà còn được toàn thây. Nếu bị chém đầu thì làtội nặng hơn. Nếu bị ngũ mã phân thây thì là tội nặng nhứt vì xác bị ngựa xé ra làm năm mãnh. Vào giờ chót, gia đình Ba Cụt có xin cho ông được xử bắn nhưng chính Tổng Thống Ngô Đình Diệm cũng bácđơn xin này. Chẳng những Ba Cụt bị chém đầu rồi mà còn bị Dương Văn Minh đem xác giao cho Đại úy Nhung chặt làm ba khúc rồi rải đi nhiều chỗ cho mất dấu, có chỗ nói xác Ba Cụt đã bị bầm nát ra. Nămxưa, cha của ông Diệm là Ngô Đình Khả đã từng đào mã của nhà ái quốc Phan Đình Phùng, lấy xác rathiêu đốt thành tro, rồi lấy tro nhồi vào thuốc súng để bắn cho thành khói.

Sau cái chết của Trịnh Minh Thế, 2000 quân Cao Đài Liên Minh nổi loạn vào đầu tháng giêng1956. Ngô Đình Nhu lập kế cho Cao Đài giết Cao Đài. Nhu ra lệnh cho Nguyễn Thành Phương rảitruyền đơn bôi lọ Đức Hộ Pháp. Ngày 19-2-1956, quân chánh phủ do Văn Thành Cao (Cao Đài phảnThầy) tiến chiếm Tây Ninh. Nhờ LS Trần Văn Tuyên bí mật báo trước, Đức Hộ Pháp và Đại Tá Lê VănTất (lúc đó chỉ còn có 1000 quân) kịp chạy trốn qua Miên. Vua Sihanook cho tỵ nạn. Nhưng họ cũngkhông được để yên. Ông Diệm ra lệnh cho Ngô Trọng Hiếu mưu sát Đức Hộ Pháp, nhưng hụt. Năm1959, Ngài chết gìà bên đó.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 23: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 23/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 11 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 24: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 24/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 9

HỐ TẤN VINH

4.-NẾU ÔNG DIỆM KHÔNG DẸP CÁC GIÁO PHÁI VÀ ĐẢNG PHÁI?

Chủ quyền quốc gia là gì?

Trong lúc nước nhà còn bị lệ thuộc, người thật lòng đi tranh thủ nền độc lập quốc gia rấtsợ nếu không lập công được thì thôi, chớ đừng đem nước đang lệ thuộc nước này sang lệ thuộcmột nước khác, - nặng nề hơn. Trên đường đi tranh thủ, có khi ta phải nhờ đến sự giúp đở củangoại bang. Nhưng nếu tất cả mọi việc - từ viên đạn, cây súng của người lính, đến lương thángcủa cảnh sát, công chức - việc gì cũng nhờ ngoại bang thì bề ngoài dầu có che đậy khéo kéo tớiđâu, thì trên thực tế, nước đã bị lệ thuộc rồi. Đây phải là mối âu lo hạng nhứt.

 Năm 1945, Hồ Văn Ngà có dựa vào Nhựt lúc Nhựt đang đánh cờ tàn. Nhưng ông luônluôn vun trồng sức mạnh của miền Nam. Đó là lý do ông thành lập Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhứt trong đó quy tụ cả 7 tổ chức mà thành phần chánh là Cao Đài và Hòa Hảo. Cái thế nhândân là cái căn bản để đề kháng lại sự khống chế của ngoại bang, dầu nhứt thời họ là đồng minh.

Khi ông Diệm về, các bộ phận quân sự của Bình Xuyên, Đại Việt, Việt Nam QDĐ, củacác giáo phái Cao Đài, Hòa Hảo đều có sẳn.

 Nếu ông Diệm biết khéo léo dựa vào các lực lượng này thì ông đã có một thế nhân dân rấtlà vững chắc. Đó là cái nội lực cần thiết để cân bằng ngọai lực thì mới bảo vệ được chủ quyềnquốc gia.

 Nhưng ông Diệm lại hiểu chủ quyền quốc gia theo một nghĩa khác. Ông không chấp nhậntrong nước có nhiều sứ quân nên ông phải dẹp các sứ quân để tóm thâu quyền hành và chỉ dựavào ‘ba xê’ (catholique, centre, cần lao) mà ông tự đắc cho là nội lực, nên ông nuôi dưỡng nó bằng lợi lộc. Nhưng khi hữu sự, khi ông đi vô nhà thờ Cha Tam thì ông mới biết cái nội lực nàylà nội lực ma.

 (Dù cho kết nạp được mấy trăm ngàn đảng viên như Phong Trào Cách Mạng Quốc Giacủa Trần Chánh Thành hay Đảng Cần Lao của Ngô Đình Nhu kia chỉ là một sớm đáo sự là . . . . sẽ không thấy mặt đảng viên nào. . .? Những đảng viên nồng cốt sẽ là những người đốt thẻ đảng viên một cách mau mắn nhất để chối bai bải là: ‘Tôi không phải là đảng viên của đảng đó!’)

Chu Bằng Lĩnh, tr. 158.Trong những lúc nguy kịch, Sihanook biết đi dây. Ông Diệm đã tự mình chặt hết dây, nên

khi cần, ông không có dây để đi, ông đã nằm gọn trong tay của người ta rồi. Cái mạng của ôngngười ta muốn bóp, muốn thắt thế nào cũng được thì còn nói làm chi đến cái tự do hay độc lậpcủa đất nước.

Tóm lại, bất kỳ ai thật sự yêu nước cũng phải lấy thế nhân dân làm nội lực cho mình. Ngô

Mục Lục Melbourne 2012

Page 25: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 25/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Đình Diệm từ đầu cho đến chết chỉ dựa duy nhất vào Mỹ. Lúc ông mới về, Nguyễn Bảo Toàn vàHồ Hán Sơn lập Hội Đồng Nhân Dân Cách Mạng để ủng hộ cho ông, nhưng hậu quả là ông bàikế giết Hồ Hán Sơn trước, rồi sau đó giết Nguyễn Bảo Toàn, Phạm Xuân Gia luôn.

Trong lúc ông Diệm ôm miết có một dây thì Hồ Chí Minh có tới ba sợi dây lận.

Làm sao thắng cộng?

 Nếu như quần chúng chỉ vì bận rộn hằng ngày lo kiếm chén cơm mà không màng đếnchánh trị, nhưng các đảng phái và giáo phái từ 1945 đến 1954 đã đổ rất nhiều xương máu vì CSnên biết rất rõ hiễm họa CS. Nếu họ được giao trách nhiệm quản lý vùng họ có ảnh hưởng thìchắc chắn họ sẽ thành công. Kinh nghiệm đã chứng minh rằng CS không thể thâm nhập vào cácvùng đó.

Một khuyết điễm của chủ trương này là người dân trong vùng nếu không thuộc cùng đảnghay cùng tôn giáo, trong đời sống hằng ngày có thể bị áp bức. Tuy nhiên, ở thời điễm đó, trong

lúc có nhu cầu trước tiên là thắng cộng thì chủ trương này tạm thời là hợp lý. Các sai trái sau nàysẽ sửa lại.

 Nảy giờ là lập luận đơn thuần lý thuyết, bây giờ là thực tế đã xảy ra trong địa phận củaPhật Giáo Hòa Hảo, Nguyễn Long Thành Nam viết:

 Kết quả mà Phật Giáo Hòa Hảo đã thành đạt trong công cuộc chống lại Việt Minh Cộng Sản là những thành công đáng kể. Tại các khu vực hoạt động của Phật Giáo Hòa Hảo, họ đã:

  1.- Loại trừ toàn bộ các phần tử thân Việt Minh, từ lúc đầu.

  2.- Ngăn chặn mọi kế hoạch xâm nhập của Việt Minh. Từ 1947 đến đầu 1954, công 

việc bình định lãnh thổ đã phát triển liên tục và chắc chắn, trong các vùng ảnh hưởng Hòa Hảo.

  3.- Vùng ‘hòa bình Hòa Hảo’ quả là hiện tượng ít có tại Việt Nam. Từ 1951 về sau,lưu thông từ Cần Thơ đến Tân Châu (biên giới Cao Miên) trên khoảng 120 cây số, không còncần thiết phải có hộ vệ quân sự nữa. Xe nào cũng có thể tự đi một mình, không bị nguy hiểm hay phục kích.

 Ngược lại, không có sự ủng hộ của quần chúng, tại Tây Ninh, Đỗ Mậu viết:

 Ngày 26 tháng Giêng năm 1960 một trung đoàn thuộc sư đoàn 21 đóng ở Trảng Sập,cách tỉnh lỵ Tây Ninh khoảng 12 cây số, bị Việt Cộng tấn công gây thiệt hại nặng nề cả nhân

mạng lẫn vũ khí. . . .Vì họ không hợp tác với Sư đoàn 21, không thông báo những hoạt động của Việt 

Cộng trong vùng họ sinh sống cho Sư đoàn, do đó Sư đoàn mới bị tấn công bất ngờ, bị thiệt hạihết sức nặng nề, mất toàn bộ vũ khí của cả một Trung đoàn. Chính Trung tá Trần Thanh Chiêu,Tư lệnh Sư đoàn 21 đã công nhận thái độ thiếu thân thiện của Cao Đài. Đỗ Mậu tr. 400.

(Theo Đỗ Mậu, ông Trần Thanh Chiêu người Nam Ngải vì gia đình có liên hệ với gia

Mục Lục Melbourne 2012

Page 26: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 26/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

đình Ngô Đình Khôi và là đảng viên đảng Cần Lao, không có kinh nghiệm chiến trường, nhưngtrong 5 năm đuợc thăng quan từ Trung úy lên Trung tá. Có một trường hợp khác thăng quan cònlẹ hơn. Theo Tướng Lý Tòng Bá, Trung tá Thiện, Chỉ huy trưởng Binh chủng Thiết giáp, trongmột năm, thăng từ Đại úy lên Trung tá cũng vì hai lý do trên.)

Vì các lực lượng tôn giáo là các lực lượng tự vệ, họ chỉ hữu hiệu ngay tại địa phương củamình mà thôi. Đó là con cá trong nước. Nếu đưa các lực lượng đó ra miền Trung thì họ sẽ thuangay. Đó là con cá lên cạn.

Sau này đơn vị quân sự Hòa Hảo Nguyễn Trung Trực, một trong những đơn vị đầu tiêncủa quân đội Quốc gia VN, trung đoàn 55 và 63 bị đưa ra miền Trung, binh sĩ đâm ra chán nản,xin giải ngũ trở về quê (Trung đoàn 63 bị giải tán ngày 19-6-1956, cùng một lúc với nhiều đơn vịgốc Phật giáo Hòa hảo và Cao đài). Đã biết con cá lên cạn là con cá chết, thì có ẩn tình gì màngười ta đưa con cá lên cạn?

Khi biện luận cho các lực lượng tự vệ tại địa phương, ta mới thấy vai trò của quân lực

VNCH vẫn là chủ chốt trong việc bảo vệ lãnh thổ và trước mắt là đương đầu với VC trong cácchiến trường lớn. Nhưng phải nhờ có một hậu phương vững mạnh, thì quân lực VNCH mới antâm hành quân. Có tướng lãnh nào ra trận mà không muốn cái lưng mình được che?

Cũng cần nói rõ rằng hậu phương đây không phải chỉ Saigon và các tỉnh lỵ mà nó bao phải gồm rừng rậm miền Đông và đồng ruộng miền Tây.

Cho nên dựa vào các lực lượng nhân dân mới có thể thắng chớ không phải sẽ đươngnhiên thắng, nhưng đó là điều kiện cần có để có thể thắng. Ngược lại, nếu không dựa vàocác lực lượng ấy thì sẽ đương nhiên thua cộng. Dựa vào hay không dựa vào sức mạnh củanhân dân một khi đã quyết định rồi thì lịch sử không chạy ngược dòng được.  

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 12 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 27: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 27/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 10

HỐ TẤN VINH

 Bất hạnh cho nước Việt NamBất hạnh cho nước Việt Nam là có hai nhà thầu vĩ đại. Hồ Chí Minh thầu chống Pháp,

nhưng giết những người chống Pháp không phải CS. Ngô Đình Diệm thầu chống cộng nên hãmhại hết những người chống cộng không phải ba xê. Những người cả đời vào sanh ra tử chốngcộng như Nguyễn Bảo Toàn, Phạm Xuân Gia, Vũ Tam Anh, Huỳnh Thiện Tứ,Tạ Chí Diệp đều bịông giết hại.

 Nhưng ông Diệm không coi việc chống cộng là trên hết. Ông sử dụng việc chống cộngnhư một cái cớ để ông có job.

Ông chống cộng thế nào mà ông để anh ruột của mình là Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục

hợp tác với Việt Cộng khai thác gỗ trong chiến khu D. Đó cũng là cơ hội để tiếp tế thuốc men vànhu yếu phẫm. Tháng 12 năm 1959, Đại Tá Nguyễn Chánh Thi phác giác ra chuyện động trờinày khi hành quân vào chiến khu D.

‘ Làm sao diễn tả đầy đủ sự câm hờn và niềm thất vọng của những con người có tínngưỡng, khi sau bức tường kiên cố của giáo đường tôn nghiêm, Ngô Đình Thục an tọa để làmnội ứng cho Cộng sản vô thần’  NCT tr. 51

Chỉ trong một chuyện này thôi, ông Diệm đã phạm hai trọng tội. Một là trên phương diệntinh thần, tội lường gạt người chiến sĩ Cộng Hòa, hai là trên phương diện tiền bạc, tội đồng lõavới ông anh.

Làm sao bào chữa cho ông Diệm đây? Có thể nào nói ông Thục làm, mà ông Diệm không biết? Có thể nào nói ông Thục không có làm mà Nguyễn Chánh Thi phịa?

(Sau này, ông Quách Tồng Đức có gián tiếp xác nhận với TS Lâm Lể Trinh là ông Diệm biết ông Thục cần làm kinh tài để nuôi một viện Đại học)

Ai lo hạnh phúc của nhân dân?

Dân chúng được sống ở các vùng do các lãnh đạo tinh thần hay chánh trị trách nhiệmsống an toàn hơn và do đó hạnh phúc hơn.

Sau này khi các giáo phái bị dẹp, quân lực VNCH trên lý thuyết chịu trách nhiệm giữ gìnan ninh các vùng giáo phái, nhưng họ giữ không nổi nên để sanh ra tình trạng ban ngày quốc gia ban đêm CS. Và để che lấp thất bại, ông Diệm bày ra ‘ấp chiến lược’ càng làm cho dân quê khốnkhổ hơn.

Làm sao ai dám nói rằng dân quê cào nhà, phá vườn tược của mình để vào sống trong ấp

Mục Lục Melbourne 2012

Page 28: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 28/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

chiến lược là tự nguyện và hạnh phúc?

 Người dân Cao Đài và Hòa Hảo đã từng được sống an lành nhờ các quân đội giáo phái bảo vệ. Tổng Thống Ngô Đình Diệm TÀI KHÔN dẹp họ đi, DÀNH để tự mình lo. Lo không nổi,để tình hình an ninh càng ngày càng tồi tệ, TẦY QUẦY ra thì THẢN NHIÊN ban bố tình trạngkhẩn trương ‘Tổ Quốc lâm nguy’!

 Người miền Nam gọi cái này là ‘ba xạo’!

Đó chính là cái uất hận của người Cao Đài và Hòa Hảo, vì là người tu hành nênkhông thể nói nên lời.

HỒ TẤN VINH

Melbourne Ngày 13 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 29: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 29/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 11

HỒ TẤN VINH

5.- ÔNG DIỆM LÀ AI?

Giữa cái tiền bạc, cái danh dự, cái tôn giáo, cái nữ sắc, cái quyền lực, con cái, cha mẹ. . . mỗingười, dầu là chánh khách hay dân thường đều phải chọn lựa một ưu tiên để để trên đầu.

 Nếu chọn tiền bạc là ưu tiên thì người đó có thể làm mọi việc – dù có bất lương hay vô sĩ - miễnlàm sao có tiền là được. Nếu chọn tình yêu, thì người đó có thể bỏ cả công danh, sự nghiệp để đổi lấy nụcười của mỹ nhân. Nếu để tôn giáo ưu tiên thì người đó không thể độc ác, gian trá, vì tôn giáo có khác,nhưng không có tôn giáo nào chấp nhận chuyện phi nhân?

Phải biết ông Diệm để cái gì trên đầu thì mới biết ông Diệm là ai.

Trong cuộc khủng hoảng với Phật Giáo, ông nói ‘ sau lưng Phật giáo trong nước, hãy còn Hiến Pháp, nghĩa là có tôi’( Đoàn Thêm, tr. 351) và sau đó thì nói nếu tôi chết thì hãy trả thù cho tôi (TổngThống Diệm có nói với Đỗ Thọ: ‘Tôi không biết sống hay chết. Tôi không cần. Nhờ nói với Khánh tôithương Khánh lắm. yêu cầu Khánh trả thù cho tôi’  Nguyễn Trân, tr. 454).

Hai câu nói này chứng tỏ ông Diệm đã tự để mình trên tất cả. Nhưng không phải chỉ một mình ôngmà cả gia đình ông. Trong cách đối xử, gia đình ông có một ý nghĩa đặc biệt. Gia đình ông Diệm không phải chỉ có bà Cả Lễ, Cha Thục, ông Luyện, ông Nhu mà có cả bà Nhu và mụ Luyến. Những người nàyxếp hàng trên đất nước. Nhưng gia đình ông lại không gồm có đứa con trai duy nhứt – mà không dè ông bắt chước Hồ Chí Minh - chối bỏ. Một người thanh niên, khỏe mạnh, không bị thiến thì có đứa con rơi

đâu phải là chuyện động trời. Nhưng cái ý nghĩ rằng mình có thể gạt mình và gạt luôn thiên hạ mới làchuyện trời ơi.

Hồ Sĩ Khuê, một nhân sĩ miền Trung có quen biết ông Diệm, ông Nhu từ thời còn đi học, đã từngcộng tác với ông Diệm và ông Nhu. Nhưng không hề cộng tác khi ông Diệm ông Nhu nắm chánh quyền.Hồ Sĩ Khuê viết:

‘cộng sản miền Nam lớn mạnh nhờ ‘Cộng hòa Nhân vị’ tr. 138).

 Nhưng ‘chủ nghĩa Nhân vị’ là gì, đố ai biết? Chữ ‘nhân vị’ này rất được xài khi ông Diệm cònsống, nhưng khi ông chết rồi thì nó cũng chết theo ông. Điều này đủ chứng tỏ nó không có giá trị thờigian và không gian. Nhưng tại sao phải lập ra một Trung Tâm Nhân Vị và trả lương cho các giảng viênđến dạy. Rồi ta lại thấy các công chức cao cấp, các sĩ quan, các cữ nhơn, tiến sĩ đến thọ giáo. Đâu có ai biết rằng đây là một lối trắc nghiệm rất hữu hiệu để tuyển lựa nhân tài. Trong các mưu ma, chước quỷmà con người có thể nghĩ ra, chưa có ai nghĩ ra kế này. . .

Cách đây 2210 năm, sau khi Tần Thủy Hoàng mất, một đứa con trai soán ngôi. Tần Nhị Thế muốn phân biệt ai trung thành với mình nên cho đem một con nai vào giữa triều đang họp và phán rằng đây làcon chiến mã. Quần thần liền cúc cung sụp lạy chúc mừng hoàng thượng có được con thần mã vạn lý!

Mục Lục Melbourne 2012

Page 30: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 30/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Lèo tèo chỉ một vài tiếng cứ cải bướng! Nhưng kiểu nhà Tần thô bỉ quá. Ông Nhu thâm hơn nhiều.

Trong khóa huấn luyện nhân vị, ai có nhiều thắc mắc, tranh cải thì chứng tỏ người đó ngu quá,không hiểu gì cả, không có khả năng. Ai nghe nói chuyện không đầu không đuôi mà cứ gật đầu khenhay, khen tuyệt thì người đó đã lọt mắt xanh.

 Nhưng chuyện Tần Nhị Thế không kết thúc như ta tưởng. Tần Nhị Thế hoàn toàn khác ông Nhu. Nhà vua chỉ xử dụng những người nào dám làm mà không cần nhìn mặt chủ.

Chưa bao giờ giới trí thức Việt Nam bị sĩ nhục nặng nề như vậy. Trong lúc cộng sản bắt buộc ‘tríthức phải đầu hàng giai cấp, thì ông Diệm bày trò trí thức phải tiếp nhận thuyết nhân vị. Cả hai đều kiêungạo, lộng ngôn.

‘Ông Nhu chủ trương thuyết Nhân vị, nhưng không khi nào giải thích thuyết ấy ra sao’   NT, tr. 341.

 Nguyễn Trân từng là Ủy Viên Tổ Chức của đảng Cần Lao Nhân Vị mà thú thật như vậy thì còn ai

dám nói biết cái thuyết mà chính giáo chủ chưa lập ngôn đây?Sau này, khi các hồ sơ được giải mật, người ta mới biết rằng ông Nhu không phải là người khởi

xướng ra thuyết nhân vị, mà thuyết ấy do State Department bên Mỹ đưa ra để ông Diệm thi hành. Màtrong State Department thì chỉ có nhân viên ngoại giao và CIA, chớ làm gì có triết gia trong đó.

 Như vậy những bài giảng của thuyết ấy đều là tự bịa hết. Và ai có thể giải thích cái thuyết nhân vị biến hóa như thế nào mà để bịt miệng đối lập thì phải trói người sống vào bao bố rồi cho đi mò tôm? Cáithuyết ấy biến hóa như thế nào mà một người bị tử hình rồi mà còn bị đem ra chặt làm ba khúc?

Đối với nhân dân miền Nam, ông Diệm đã phạm một tội mà một người có ý thức chánh trịtối thiểu không bao giờ làm. Đó là tội khinh khi quần chúng mà trước đó mình đã cầu cạnh ngoại

bang để cho mình cai trị.

Giáng sinh 1954, ở ngay sảnh đường dinh Độc lập, Ông Nhu xẳng giọng nói với Hồ Sï Khuê bằngtiếng Pháp:

‘ Les Cochinchinois sont des traîtres et vous voulez qu’on partage le pouvoir avec eux!’ 

Hồ Sĩ Khuê viết:

‘Cho nên, việc tìm cách chia rẽ các Giáo phái như hiện nay, để khiến Giáo phái tự hủy hoại lấy

nhau, là một đòn phép cai trị. Không phải là chánh trị. Tôi đã nhiều lần, mặc dầu ông cười là ‘marotte’ của tôi, trình bày cặn kẻ vấn đề các Giáo phái. Và ông xem lại hồ sơ tôi có ghi ‘Ta có thể dùng quyềnlực nhà nước dẹp tan Giáo phái. Nhưng nếu có dẹp được, cũng chỉ dẹp cái ngọn, không bao giờ dẹp nổicái gốc, vì Giáo phái ăn rễ trong thực trạng Nam bộ yêu nước. Thành ra, ‘cai trị Giáo phái’ càng có kết quả, ‘chính trị Nam kỳ’ của Nhà nước càng hỏng.

 Dẹp Giáo phái, rất dễ. Nhưng Cụ không còn nói chuyện chống cộng được với người Nam kỳ. Màkhông có lòng dân Nam kỳ Cụ chống cộng với ai?

Mục Lục Melbourne 2012

Page 31: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 31/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Tôi kết luận câu chuyện để kiếu từ: ‘Nếu quả người Nam kỳ là ‘traîtres’ như ông nói thì chínhquyền Saigon không có tương lai’ 

Từ đó đoạn tuyệt hẳn, Nhu và tôi không còn gặp nhau nữa’’ Hồ Sĩ Khuê, tr. 299.

Có ba danh từ để dịch chữ ‘traître’, đó là phản bội, bán nước hay Việt gian. Nếu dân Nam kỳ vì vôtình ở trên đất ‘thuộc địa Pháp’ là traîtres thì Giám Mục Vĩnh Long Ngô Đình Thục qua bức thư hữu tìnhgởi cho Toàn Quyền Đông Dương Decoux ngày 21 tháng 8 năm 1944, viết tay bằng tiếng Pháp còntraître hơn nhiều. Mời xem trọn bức thư này trong cuốn sách của Lê Trọng Văn, tr. 19. Sau đây là mộtđoạn trích trong bức thư dẫn thượng.

‘S’il était prouvé que leur activité a pu nuire aux intérêts de la France, je la désapprouve du fond du coeur, comme evêque, comme annamite, et comme member d’une famille dont le père a servi la France dès sa première venue en Annam et a exposé maintes fois sa vie pour elle dans les expéditionsmenées, comme lieutenant de Nguyễn Thân, contre les rebelles commandés par Phan Đình Phùng à Nghe An et Hà Tịnh’.

Tổng Thống Ngô Đình Diệm là người đã từng sống ở Pháp, ở Mỹ mà lại xem miền Nam như mộtmãnh đất để tranh giành thiên hạ như các chư hầu 2700 năm về trước ở bên Trung Hoa. Nhân dân miền Nam không phải là mục tiêu để ông phục vụ. Ông có coi nước đang gặp nạn và ông có trách nhiệm cứunước hay suốt cuộc đời, ông chỉ coi việc nước như là một sự tính toán lời lổ, một mối làm ăn mà ông phải ráng trúng thầu? Cái gì ông nghiền ngẫm trong đầu làm sao ai biết, nhưng cái cãm nhận của quầnchúng thì không bao giờ sai: Tổng Thống không có tấm lòng nào với dân miền Nam. Dưới con mắt củaông Diệm, nhân dân miền Nam chỉ là những cái lưng cúi xuống để ông đạp lên. Ông không phải là mộtnhà cách mạng hay ái quốc. Cái tham vọng của ông không vượt quá sự vinh thân, phì gia.

 Người làm chánh trị thường khi phải có những quyết định mạnh mẽ và nhanh chóng. Nhưng người

sử dụng bạo lực phải biết tự chế và cân nhắc. Vũ lực chỉ được thừa nhận là thích đáng khi nó có lý dotương xứng. Người cầm quyền sử dụng bạo lực vô độ là một bạo chúa. Bạo chúa thì không bao giờ nghĩ đến cái đau khổ mà mình gây cho kẻ khác và cái hậu quả mà mình gây cho mình.

‘Tâm lý Nam bộ xem ông Diệm là người ăn cỗ sẵn’ HSK tr. 257.

Trước năm 1954, Ông Ngô Đình Diệm có thể đã không ưa Pháp. Ông Diệm không có bằng tú tài,chỉ có trình độ diplôme và đi học ba năm trường Hậu bổ, tốt nghiệp đi làm quận trưởng (tri huyện) năm22 tuổi và mấy năm sau nhảy một lèo lên làm Thượng Thư lúc 32 tuổi, qua mặt tất cả các nhà khoa bảnglão thành đất Thần kinh. Lúc bấy giờ VN đang còn thuộc Pháp, chức vụ quan trọng nhứt Triều đìnhđương nhiên là do Pháp chọn. Nếu Pháp cố tình nâng đở, kéo một người có tinh thần chống Pháp, đòiđộc lập cho VN lên làm Thượng Thư thì rõ ràng mấy thằng Tây này điên hết rồi. Mà chắc có phải vậykhông?

Trong lúc ‘ông Diệm là lính nhảy dù, được Mỹ thả từ trên trời rớt xuống’ (Vũ Bằng), Bảy Viễnđứng thẳng lưng cầm súng chống Pháp ba năm (1945-1948). Giá trị của cái lon Đại Tá mà Pháp gắncho Bảy Viễn không khởi thủy là do tốt nghiệp các khóa huấn luyện quân sự của Pháp và đưa rachiến trường dưới sự chỉ huy của sĩ quan Pháp mà là do bản lãnh cầm quân chống quân đội Pháp

Mục Lục Melbourne 2012

Page 32: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 32/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

của Bảy Viễn. Bảy Viễn không có đi cầu quyền với ngoại bang. Quyền lực mà Bảy Viễn có là dongười Việt cho, mặc dầu đám người Việt đó là tập đoàn sống ngoài vòng pháp luật. Điễm căn bảnlà ở chỗ đó.

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 14 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 33: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 33/77

Page 34: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 34/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Lịch sử là cái phán đoán quá khứ. Vật liệu để xây dựng lịch sử là sự thật. Tuy nhiên không phải aicũng thích sự thật. Người làm xấu không muốn người khác biết chuyện xấu của mình. Người ganh tỵ,người phiến diện không thích chuyện làm tốt của kẻ khác được thừa nhận. Người có ác ý, bịa những

chuyện không có. Cho nên mở nắp sự thật đã từng bị cố tình che đậy hay bóp méo là việc phải làm. Cái phán đoán có được công bằng nếu tất cả sử kiện được đem lên bàn cân. Việc này phải làm càng sớmcàng tốt, chớ không phải chờ đợi. Cố ý trì hoản, chờ đợi, cũng là có gian ý rồi.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 17 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 35: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 35/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 13

HỒ TẤN VINHTỘI ÁC DIỆM NHU 

Không có ai hoàn toàn tốt. Không có ai hoàn toàn xấu. Con người ai cũng có cái tốt cái xấu. ÔngDiệm cũng vậy. Chắc chắn Ông Diệm có nhiều điểm tốt, rất là cụt hứng khi vừa tìm ra một điểm tốt thìluôn luôn có cái ‘nhưng’ nó chận họng.

Đem số vàng bạc, tài sản mà ông đã thâu được so với việc ông ăn uống đạm bạc (cơm vắt, muốimè, cá kho và rau) chứng tỏ là ông trong sạch sao?

Đem mật lệnh cho Đại Úy phi công Huỳnh Minh Đường ném bom đánh chìm hải vận hạm HànGiang của hải quân VNCH chở ra Côn Đảo 216 tù nhân chính trị chống ông. Để ém nhẹm tội ác củamình, ông phải quyết định giết luôn mấy chục người của thủy thủ đoàn HQ401 là lính hải quân của ông.

Đem dự mưu giết người đó so với việc ông tha chết cho một thanh niên Cao Đài Hà Minh Trí ám sáthụt ông ở Ban Mê Thuột đủ chứng tỏ là ông Diệm nhân từ sao?

Chỉ ngay điễm này thôi, đối với những ai vì lòng trung thành mà công khai suy tôn Ngô TổngThống thì tôi cũng vì công lý mà công khai nói với họ rằng họ biểu đồng tình với một tâm địa tàn ác vànhững âm mưu sát nhân của ông chủ.

Không phải suy tôn khơi khơi chơi mà thôi đâu nhe, mà là đem cả danh dự dòng họ và giá trị tínngưỡng của mình ra đặt cuộc đó.

- On Sun, 10/23/11, Hoang Thuc An <[email protected]> wrote:

 From: Hoang Thuc An <[email protected]>

Subject: Re: Thua xa Chu Tất Tiến??? diendan_tudo] Re: [ChinhNghiaViet] Re: Tổng Thống Ngô Đình Diệm Lẫn Anh Em, Thân Quyến Của Ông Tổng Thống Ai Cũng Đều Rất Có Nhiều Tiền Trong Thời

Gian Cầm Quyền Miền Nam VN!To: [email protected]

 Mật lịnh Ngô Đình:  Đánh đắm HQ 401 chở 216 tù nhân chính trị ra Côn Sơn

  I. Tài liệu trong sách: "CHÍN NĂM MÁU LỬA DƯỚI CHẾ ĐỘ GIA ĐÌNH TRỊ NGÔ ĐÌNH 

 DIỆM" "TỘI ÁC CỦA NHU TRONG VỤ ĐẠI ÚY HUỲNH MINH ĐƯỜNG

"Về vụ Đại Úy Huỳnh minh Đường xin tỵ nạn bên Cam Bốt có một vài điểm như sau:

"1) Đại Úy Huỳnh minh Đường nhận công tác 5.10.63, của Diệm, Nhu đi ném bom xuống chiếc tàu chở những chính trị phạm ra Côn Đảo. Một nguồn tin đáng tin cậy từ Cam Bốt cho biết: là khi Đại Úy

 Huỳnh minh Đường, nhận lệnh cho phi cơ cất cánh, cấp trên có trao cho Đại Úy một phong thư, và dặnkhi nào phi cơ cất cánh rồi, mới mở thư xem.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 36: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 36/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

"Sau khi cất cánh, Đại Úy Huỳnh minh Đường mở phong thư ra, thì thấy rõ là lệnh phải đi giội bom xuống tàu, mà tàu ấy treo cờ Việt Nam. Đại ý trong thư nói là tàu ấy chở những chính trị phạm ra Côn

 Đảo. Nếu làm xong công tác này, thì sẽ được thăng Thiếu tá và được lãnh một triệu đồng.

"2) Vì không thể làm được việc thất đức, với lòng mến dân yêu nước. Với tinh thần một Sĩ quan QuốcGia diệt Cộng, Đại Úy không thể theo lệnh đó, lái thẳng phi cơ sang Cam Bốt tỵ nạn.

"Coi đó, sự thâm ác của Diệm, Nhu đã lên cao đến bậc nào." (trang 85).

 II. Lời kể của: [email protected]ày Sat, 22 Oct 2011 16:52:42 -0700 

 Ngày 5-10-1963, chiếc Hải vận hạm Hàn Giang HQ-401 do Hạm trưởng HQ Đại úy Nguyễn Văn Hớn và Hạm phó HQ Trung uý Lê Thành Uyển chỉ huy, rời hải cảng Sàigòn lên đường ra Côn Sơn, trên

tàu có chở theo 216 tù nhân chánh trị trong vụ đảo chánh hụt 11-11-1960.

Về phía Quân đội chúng tôi nhận diện có một số chiến sĩ Dù như : Th/tá Phan Trọng Chinh, Tr/úy Nguyễn Vũ Từ Thức, Tr/úy Nguyễn Bá Mạnh Hùng, Đ/úy Nguyễn Văn Thừa, Đ/úy Nguyễn Thành

Chẩn… Còn phía dân sự có cụ Phan Khắc Sửu, Bác sĩ Phan Quang Đán, ông Vũ Hồng Khanh, ông Bùi Lượng, ông Phan Bá Cầm, Giáo sư Trần Tương, Võ sư Phạm Lợi…

 Vào khoảng nửa đêm bỗng có một chiếc máy bay lạ xuất hiện bay vòng trên đầu chiến hạm và chiếu

đèn pha xuống tàu. Hạm trưởng bèn ra lệnh báo động phòng không. Nhưng máy bay lạ chỉ bay vòng có2 lần rồi bay luôn.

 Sau ngày 1-11-1963 có một số anh em Quân đội trong vụ 11-11-1960 chạy qua Nam Vang, đứng đầu làđại tá Nguyễn Chánh Thi, trong đó có đại úy Phi công Huỳnh Minh Đuờng trở về Sàigòn. Đại úy phicông Huỳnh Minh Đường mới tiết lộ cho biết, ngày 5-10-1963, Phủ Tổng Thống chỉ thị cho cấp trên

của ông, trao cho ông một bức mật thư bảo trao cho tôi, dặn khi nào máy bay cất cánh hãy mở ra đọc. 

 Khi bay lên xong, ông mở ra thì đó là lịnh phải ném bom chiếc tàu HO 401 đang trên đường ra PhúQuốc. Thi hành xong sẽ được thưởng MỘT TRIỆU đồng và thăng một cấp. Nhưng khi ông bay vòng trên đầu chiến hạm thấy chở toàn tù.. . anh biết ngay đó là các anh em Nhảy Dù và các nhà chánh trị

vừa bị kêu án. Nên ông quyết định không ném bom, trở về thì chết nên ông bay thẳng qua Nam Vang xintị nạn.

Sau 1975, Đại uý Huỳnh Minh Đuờng (đúng ra là Huỳnh Ngọc Đường) định cư tại thành phố Seattlecùng với vợ và 2 con. Ông mất vào khoảng năm 2001.( Góp gió là người kể chuyện trên đây tên thật là

Võ Văn Sáu là hải quân lúc đó đang phục vụ trên chiếc tàu ).

Tổng thống Diệm sát hại đối lập?07/04/2012

 Nguyễn Tường Tâm

Tuy nhiên, một mật lệnh tàn sát tù chính trị dưới thời Tổng Thống Diệm dưới đây cũng khiến người đọc

Mục Lục Melbourne 2012

Page 37: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 37/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

cảm thấy giật mình. Đây là loại tin tức lần đầu tiên được phổ biến. Nội dung đoạn tin ngắn như sau:“Vào đêm 5-10-1963, Đ/úy Huỳnh Minh Đường, được điều động cất cánh với một bức mật mệnh màchỉ được mở ra đọc sau khi hoàn toàn đang bay trên trời. Mật lệnh là đánh chìm chiếc tầu HQ 401 chở tù nhân chánh trị trên đường ra đảo Phú Quốc. Anh không thi hành ác lệnh mà lẩn trốn bay qua Nam

Vang xin tị nạn.”Đây là đoạn tường thuật ngắn nằm ở trang 31 của bài Tiểu Sử Phi Đoàn I Khu Trục của tác giả PhượngHoàng Kim Cương. Bài dài 69 trang, từ trang 6 tới trang 75, đăng trên Đặc San Không Quân Tháng 6-2011 của Hội Ái Hữu Không Quân VNCH Bắc California. Địa chỉ 2078 Danderhall Way, San Jose,CA95121, điện thoại (408) 674-2249 hoặc (510) 487-4658. Email: [email protected]. Chủnhiệm: KQ Nguyễn Mạnh Khang. Chủ Bút: KQ Thái Ngùng. Thư Ký Tòa Soạn: Chị Thái Ngùng. ĐặcTrách Phân Phối: KQ Ngô Văn Kim.

 

 Người làm chánh trị không phải là thánh nhân. Thánh nhân làm chánh trị không được. Nhưng‘nhân từ’, ‘thành tín’, ‘công bình’ hay ‘liêm chánh’ là những đức tính mà con người dấn thân làm chánh

trị theo cái nghĩa cao thuợng là phục vụ, không bắt buộc phải có đủ, nhưng tối thiểu cũng cần có một,nhưng ông Diệm không có một cái nào hết!

Một người muốn đi làm việc thiên hạ thì không thể để việc nhà trên việc nước. Một người muốn điđường chánh đạo thì không thể xử dụng thủ đoạn tiểu nhân. Những việc này thì ông lại có!

Làm sao đây?

‘Ông Diệm đánh giá di cư cao, và trả công cho di cư lớn. Xã hội miền Nam đi vào tình trạng phânbiệt đối xử dân sự, làm cho sự phân cách giữa chính quyền Sài gòn và nhân dân Nam bộ trở thành dứt khoát.’ HSK tr.329.

Về cái thanh liêm của ông Diệm cũng có vấn đề. Trước năm 1945, ông Diệm đã từng làm Tuần Vũvà sau đó làm Thượng Thư. Nhưng năm 1945, gia đình ông Diệm nghèo, điều đó chứng tỏ ông Diệmkhông có lấy tiền của thiên hạ. Không có lấy tiền có thể là từ chối ăn hối lộ hay cũng vì hệ thống côngquyền của Pháp quá chặt chẽ, hể ai ăn hối lộ là bị phát giác ngay (anh ruột của ông Diệm là Ngô ĐìnhKhôi đã từng làm Tổng Đốc đã bị bãi chức sớm vì tội ăn hối lộ) tuy nhiên ta nên cho rằng ông Diệmthanh liêm hồi thời đi làm quan.

 Nhưng khi làm Tổng Thống, ông Diệm không còn bị ai kiễm soát hay kềm chế nữa thì ông tha hồ.Sau khi mất, tài sản do ông thủ đắc trong 9 năm cầm quyền đánh tan cái huyền thoại thanh liêm của ông. Ngày ông mất, người ta tìm ra liền tại chỗ ông ở và nhà Ngô Đình Cẩn 10 ký lô vàng (sau này thêm 40ký nữa).

Lại lấy thêm một thí dụ về sự thanh liêm.

Khi còn nghèo khó, ông Diệm có được ông Mai Văn Hàm là một chủ tiệm bán xe đạp ở Hà Nộigiúp đỡ tiền bạc. Ông Mai Văn Hàm là người Công Giáo. Mười mấy năm sau, khi nắm được chánhquyền, ngày 31-3-1856, Tổng Thống Diệm cử thương gia Mai Văn Hàm làm Đại Sứ Toàn Quyền tạiVọng Các. Thái Lan không phải là chỗ ngồi chơi xơi nước. Ổ phía Đông Bắc Thái Lan có rất nhiềungười Việt định cư lập nghiệp và CS đã đưa cán bộ vào để lãnh đạo quần chúng cho nên cần phải đưamột chánh trị gia lão luyện chịu làm việc ngày đêm mới có khả năng ứng phó với tình thế. Một người

Mục Lục Melbourne 2012

Page 38: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 38/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

chỉ biết ‘bẫm Cụ, vâng Cụ’ không thể làm việc này. Nếu xét dưới khía cạnh ‘thọ ơn thì đáp ơn’ thì phải khen ông Diệm là ngưới ăn ở có trước có sau. Nhưng nếu xét dưới khía cạnh công quyền thì lại khác. Vì bổ nhiệm một người chưa từng có một

ngày công lao hay kinh nghiệm ở Bộ Ngoại giao, không có qua sách đèn lều chỏng thì rõ ràng ông Diệmđã coi việc nước với việc nhà là một.

Chí công vô tư là bổn phận đầu tiên của một quan lại đối với Vua và Dân. Ngưòi đã từng là quan Nhứt Phẫm Triều Đình thì phải biết rõ hơn ai hết, nó là tiêu chuẩn để phân biệt một ông quan thanh liêmhay không. Nhưng ông Diệm không coi chí công vô tư là cái gì cả.

Không phải ai cũng chơi đồ cổ được. Phải có cơ duyên mới chơi cổ ngoạn được. Có người đứngtrước đồ cổ mà không nhận ra hay không biết thích. Có người đâm mê đồ cổ mà không có đồ cổ đểngắm vì cơ duyên chưa tới. Có người có đồ cổ trong nhà mà để mất đi là cơ duyên đã hết.

Đồ cổ là thứ mắc tiền, phải có dư dả tiền bạc thì mới chơi đồ cổ được. Vương Hồn Sển là mộtngười chơi đồ cổ nổi tiếng ở nước ta. Nhưng Vương Hồn Sển là một công chức tầm thường, không phảilà một gia đình giàu có. Cái cơ duyên của Vương Hồng Sển là ông ta trúng giấy số. Trúng giấy số trướcrồi mới chơi đồ cổ sau.

Chơi đồ cổ là một thú vui tao nhả. Ông Ngô Đình Nhu cũng là người tao nhả.

Cuối tháng 11 năm 1964, Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi nói với Đức Từ Cung tại một ngôi nhà bên bờ sông An Cựu, gần cầu Bến Ngự:

‘Chúng tôi cũng đã bàn với ông Hồng Dũ Châu, Phụ Tá Đại Biểu Chính Phủ, lo mượn 2 chiếcC.130 lên Đà Lạt để chở trở lại 40 thùng đồ cổ của Đại nội mà trước kia vợ chồng Ngô Đình Nhu đãlấy lên Đà Lạt, tính chuyện trang hoàng cho ngôi biệt thự của họ’ NCT tr.272.

Ông Ngô Đình Cẩn thì được tiếng có hiếu. Mẹ còn sống thì lãnh phần nuôi mẹ. Đối với tổ tiên,ông Cẩn chấm một miếng đất của thiên hạ rộng mấy chục mẫu ở Châu-Ê – có cái đồi chín tầng - rồimượn phương tiện của Tiểu Đoàn Công Binh ở Huế ủi phẳng cái ngọn, chuẩn bị xây Ngô Lăng.

Một người Huế, Cụ Võ Văn Triêm tả ngọn đồi này ‘ phong cảnh không thể chê được và chắckhông đâu có được như vậy’  NT tr. 487.

Mấy sự kiện kể lại trên đây, tôi đã từng viết ra cách 5 năm và tôi đã bôi bỏ. Những chuyện ÔngDiệm coi việc nước như việc nhà, Ông Nhu coi đồ cổ của nhà Nguyễn như của mình, Ông Cẩn coi đấtđai của thiên hạ như Thượng Đế đặc ân cho gia tộc Ngô, xét ra cũng không có gì quá đáng. Kể lại cũngkhông thanh cao gì. Mọi người khác, tôi cũng vậy, nếu có quyền lực chắc ai cũng làm như vậy.

Tôi phân biệt rõ ràng việc tưởng nhớ ông Diệm là quyền của mọi người. Và tôi tôn trọng cái quyền

thiêng liêng đó. Cho nên tưởng nhớ ông Diệm thì cứ làm đi.  Nhưng công khai thần thánh hóa nhà Ngô, suy tôn anh em ông Diệm là ‘vị quốc vong thân’ và

nhứt là tiếp tục mạ lỵ những nạn nhân của anh em ông Diệm là những hành động thách thức.

Tôi buộc lòng phải kể lại những chuyện trên đây để chứng minh gia đình Tổng Thống Diệm cũngcó những sai lầm trần tục như mọi người bình thường khác, chớ không có thánh thiện lắm đâu. Ngoạitrừ có người nghĩ rằng tham lam là xấu xa đối với mọi người, nhưng tham lam đối với anh em ông Diệm

Mục Lục Melbourne 2012

Page 39: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 39/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

là thánh thiện, vì con người và tài vật trên nước Việt Nam đều đã được Chúa ban cho ông Diệm, cứ lấymà xài.

Lý Tòng Bá là một tướng lãnh chỉ biết đánh giặc, chẳng những không có dính dáng gì với các âmmưu chánh trị mà còn vì đã có thọ ơn ông Diệm thăng cấp thiếu tá, mặc dầu bị ông Nhu phản đối - việcthăng cấp trong quân đội VNCH lúc đó chỉ do anh em ông Diệm họp với nhau rồi quyết định, chỉ saunày mới do Hội Đồng Tướng Lãnh quyết định - nên có cãm tình cá nhân đối với Tổng Thống Ngô ĐìnhDiệm cũng phải chịu thua:

‘không còn cách nào để cứu vãn được chế độ mà đa số dân chúng miền Nam lúc đó mất hết tin tưởng’ . LTB tr. 99.

‘Tôi còn nhớ, sau khi chiếm dinh Gia Long, ai ai cũng hớn hở tươi cười’ LTB tr. 98.‘Cảnh quần chúng Sài gòn hoan lạc trước cái chết của ông Diệm và ông Nhu, trong ngày lễ 

Các Thánh 1963, nói lên sự thù ghét người Nam kỳ đã dành cho hai ông trên đất Nam kỳ’  HSK tr.332.

Tôi xin nói lại một sự kiện lịch sử không chối cải được. Ngày Tổng thống Ngô Đình Diệm bị giếtvà chế độ Diệm bị lật đổ, nhân dân miền Nam phấn khởi ăn mừng.

Không có một người nào – dù là Bắc Kỳ di cư hay công giáo - có đủ can đãm công khai thươngtiếc Ông Diệm. Tất cả đã nín khe, kể cả Tòa Thánh Vatican.

Cho đến MỘT NĂM SAU, ngày 9 tháng 5 năm 1964 là ngày xử tử Ngô Đình Cẩn, Đức GiáoHoàng cũng không có công khai xin ân xá dù cho vì một chút hiếu sinh.Tất cả đã im re.

HỒ TẤN VINHMelbourne Ngày 19 tháng 10 năm 2012(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 40: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 40/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 14

HỒ TẤN VINH

 Mỹ công khai bước vô VN  Năm 1954, khi người Mỹ công khai bước vô VN, họ đã biết trước họ phải làm cái gì và đã có kế

hoạch, chương trình hành động hẳn hòi. Ở sân khấu VN, Người Mỹ tự biên tự diễn kịch bản và khôngthấy cần tham khảo những tính toán của họ với VN. Tự cao hơn nữa, họ cũng không chấp nhận sự đónggóp ý kiến của phía VN.

Cho nên khi tuyển người, họ không phải tuyển một nhà ái quốc chánh trực hay một lãnh tụ có dânchúng ủng hộ hay một sĩ phu có khả năng tranh luận bình đẳng với họ - những người này thật ra làchướng ngại vật cho họ - mà họ chỉ cần tuyển người thừa hành, dễ sai dễ bảo. Ai chịu tuyệt đối vâng lờithì người Mỹ tuyển. Vâng lời không phải chỉ có nghĩa là ngoài mặt biểu sao làm vậy, mà còn phải cẩnthận không làm cái gì khiến người Mỹ nghi ngờ lòng trung thành của mình. Nếu ta không ưa nhữngngười này thì ta có thể gọi họ là bọn tay sai, bọn bù nhìn. Nếu ta muốn dùng chữ nhẹ nhàng một chút thìcũng có thể nói đó là những người chịu ‘hợp tác’, những người ‘thức thời vụ’. Nhưng cái thực tế củaviệc làm là cũng như nhau.

Đó chỉ là mới nói đại cương. Bây giờ đi vào cụ thể. Người Mỹ đi vào VN và đi ra khỏi VN đềuhoàn toàn do nhu cầu của Mỹ. Ai cũng đều biết rằng trên thực tế người Mỹ hoàn toàn quyết định mộtmình khi đưa lính Mỹ vào VN, khi tăng quân số lên và khi rút quân ra. Tuy nhiên để tránh mang tiếng làxâm phạm chủ quyền VN, người Mỹ cần phía VN lên tiếng tự nguyện yêu cầu Mỹ làm như vậy. NgườiMỹ cần người lãnh đạo VN nào sẳn sàng ký giấy để che lưng pháp lý cho Mỹ. Có khi lính Mỹ đã xuốngtàu chạy qua VN hai ba ngày rồi mà cái giấy của VN yêu cầu mới đánh máy. Nói một cách khác nữa,người Mỹ cần người nào chịu lẹ làng ký mọi giấy tờ để hợp-pháp-hóa tất cả những gì người Mỹ làm tại

VN mà không được hỏi một câu nào (Khi Dương Văn Minh phát thanh yêu cầu quân Mỹ rút ra khỏi VN,miếng giấy mà Dương Văn Minh đọc là do Tòa Đại Sứ Mỹ soạn).

Bù lại, họ muốn gì thì Mỹ cho. Nếu họ muốn quyền lực thì Mỹ chịu cho họ độc tài. Nếu họ muốntiền thì Mỹ nhắm mắt cho họ tham nhũng. Ngày xưa, anh hùng nhiều khi phải khó khăn chọn lựa giữagiang sơn và mỹ nhân. Ngày nay, ứng viên đắc chí được quyền chọn lựa giữa quyền hành và tiền bạc,nhưng tuyệt đối trong thực đơn không có món ‘yêu nước’.

Khi ông Diệm trúng tuyển rồi về nước, trong hai năm đầu, ông hăng hái dẹp xong các giáo phái vàđảng phái, ông tự hào về những kết quả. Nhưng ông không muốn biết hay không chịu biết rằng ông đãhoàn thành xuất sắc những gì mà Mỹ muốn ông làm. Mỹ không chấp nhận nội lực ở VN.

Trong thời Tướng Nguyễn Văn Vỹ, Bộ Quốc phòng có tổ chức Quỷ Tiết Kiệm Quân Đội. Đó cũnglà mưu toan gây nội lực. Nhưng Mỹ buộc phải dẹp bỏ.

Cho nên mất miền Nam là do quyết định của Mỹ không cho miền Nam có nội lực , mà buộccấp lãnh đạo miền Nam hoàn toàn dựa vào ngoại lực.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 41: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 41/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 21 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 42: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 42/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 15

HỒ TẤN VINH

VNCH mất chánh nghĩa.5giờ40 sáng ngày 13-7-1956, lúc máy chém chặt đầu Tướng Lê Quang Vinh, ông Diệm có thể tự

cho mình đã làm một việc thánh thiện, an dạ tưởng mình từ đây nắm tuyệt đối quyền hành, không còn aidám công khai thách đố. Nhưng cũng chính ngày đó ông Diệm bắt đầu thật sự bơ vơ. Ông không còncon đường nào để trở về với dân tộc. Ông bây giờ hoàn toàn nằm trong tay Mỹ. Ông đã tiến sâu vào conđường oan nghiệt mà chính ông tự chọn. Ngày đó là ngày Việt Nam Cộng Hòa mất chánh nghĩa. Ngàyđó là ngày Việt Nam Cộng Hòa thua rồi, chớ không phải vì những sự kiện xảy ra 10 năm sau này.

‘ Người thân cận với ông Diệm lúc bấy giờ tả sự bâng khuâng của ông về quyết định bác đơn xinân xá của Ba Cụt. Đêm về khuya mà ông cứ đi đi lại lại không ngủ cho tới khi được tin báo cho biết BaCụt đã chịu rửa tội theo nghi lễ Công giáo, yên tâm về phần hồn của Ba Cụt, bấy giờ ông mới đi ngủ’. Nguyễn Trân tr. 110.

Biện lý Lâm Lể Trinh thuật lại thì không phải như vậy:

‘Tôi có hỏi Lê Quang Vinh có cần một vị linh mục hay một tăng nào đến chứng kiến cho ông không, thì Lê Quang Vinh trả lời rằng ‘Tôi là một tín đồ Phật giáo Hòa Hảo, tôi không phải Công giáo,nếu tiện thì xin một nhà sư . . .’ Lê Trọng Văn, Tr. 125.

Thiếu Tướng Đỗ Mậu thì viết:

‘Sau cách mạng 1-11-63, ông Thơ cho tôi biết sở dĩ Lê Quang Vinh bị bắt ngày 13-4-1956 mà tòa

án quân sự và tòa thượng thẩm Saigon cứ xét đi phúc lại (đến 4 lần) cho đến ngày 6-7-1956 tòa án quân sự Cần Thơ mới xét xử một lần chót là vì ông Diệm đã nhiều lần dụ Lê Quang Vinh theo đạo ThiênChúa mà Lê Quang Vinh nằng nặc không theo. Nếu theo đạo Thiên Chúa thì Lê Quang Vinh sẽ đượcrữa tội trong một buổi lễ long trọng tại nhà thờ Đức Bà Saigon và sẽ được trọng thưởng, và tất nhiên sẽ được tha mạng’. Đỗ Mậu, tr. 146.

 Nếu còn có ai nghi ngờ về vụ Ba Cụt thì xin hãy nghe người có thẩm quyền nhứt trong vụ này làngười đã được ông Diệm gọi vào dinh Độc Lập và trực tiếp chỉ thị phải đứng ra lập hồ sơ Ba Cụt. Biệnlý Lâm Lể Trinh là người lãnh nhiệm vụ buộc tội chết cho Lê Quang Vinh. Có thể nói LS Lâm Lể Trinhlà người tin cẩn của ông Diệm. Ông đã từng là đảng viên cao cấp đảng Cần Lao của ông Diệm và sau sứmạng Ba Cụt, năm 1959 được cân nhắc lên làm Bộ trưởng bộ Nội vụ cho ông Diệm.

Tháng 8 năm 1986 tại Nam Cali, trong một cuộc phỏng vấn của LS Trần Sơn Hà, Tiến sĩ Lâm LểTrinh có minh định hai điểm:

- Điểm thứ nhứt, nếu phê phán về mặt lịch sử và chánh trị, tôi cần phải xác nhận quan điểm rằng  Lê quang Vinh là một người chiến sĩ chống cộng. Điều này rất rõ ràng, không ai có thể nghi ngờ.

- Điểm thứ hai, Lê quang Vinh có phạm những tội trạng người ta gán cho ông không, thì để cho

Mục Lục Melbourne 2012

Page 43: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 43/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Trời Đất, Luật Pháp và hồ sơ trả lời, và cựu tổng thống Ngô-đình-Diệm có trách nhiệm trong đó . LTVtr. 127.

 Năm 1954, ngày ông Ngô Đình Diệm về chấp chánh, người dân miền Nam không biết ông là ai,nên họ không có nhiệt liệt hoan hô ông. Nhưng họ cũng không quyết liệt chống đối ông. Bản tánh ngườimiền Nam kỵ nhứt là ‘chó hùa’. Họ bình tỉnh quan sát. Sau chín năm cai trị, chế độ của ông bị chấmdứt. Có ai đâu đó lật đỗ ông, chớ không phải dân miền Nam. Dân miền Nam hết nội lực rồi.

Có rất nhiều bàn cải về vụ kéo cây cờ này lên hay kéo cây cờ kia xuống. Có rất nhiều bí ẩn trongvụ trái lựu đạn nổ ở đài phát thanh Huế do bên này giụt hay bên kia giụt. Đương nhiên trong Phật Giáohay trong Thiên Chúa Giáo đều có Việt Cộng nằm vùng. Làm sao biết rõ Phật Giáo miền Trung bị VCgiựt giây đến mức độ nào. Nhưng trong đại thể, những chi tiết đó không quan trọng mà còn có thể đánhlạc đề, sự thật là khi Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã ‘hoàn thành sứ mạng lịch sử’ của mình rồi thì ông phải ra đi. Đúng ngày đúng giờ đã định, dầu lúc đó ông không có đi gặp Đại úy Nhung thì ông đạp lổchân trâu ông cũng phải chết. Bản án tử hình của ông đã có trước.

Mục đích của đảo chánh là thay đổi người cầm quyền từ đó thay đổi chánh sách, chớ không phảitrả thù cá nhân. Thông thường, khi người ta đảo chánh thành công rồi thì người ta cho kẻ thất bại - nếutrước đó không chết vì lạc đạn - chạy ra ngoại quốc sống. Người thắng cuộc được tiếng tốt là đã làm mộtcuộc đảo chánh không đổ máu. Người làm chánh trị không ai muốn đi vào lịch sử với tội danh là taykhát máu người.

Với bản tánh của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, chuyện sau đây không bao giờ có thể xẩy ra,nhưng cứ thí dụ từ nhà thờ Cha Tam, ông Diệm ý thức ngay được tình huống và gấp rút đưa ra lời tuyên bố rằng Tổng Thống Ngô Đình Diệm thành thật hiểu rằng mình đã làm chánh trị sai và hối tiếc và ônghứa từ bỏ chánh trị suốt cuộc đời còn lại thì liệu ông có thể nào được cái ân huệ trên không?

Đối với bất cứ ai có thành tích nói một là một, hai là hai thì những người đó tuyệt đối phải được ânhuệ này. Và người ban ân huệ cũng không cần do dự vì đây là cơ hội quý báu để tỏ rằng mình là ngườiđại lượng. Trong lúc làm cho quần chúng khiếp sợ là một kỹ thuật đàn áp để cai trị, thì đại lượng là mở rộng tấm lòng để thâu phục nhân tâm.

 Nhưng đối với Tổng Thống Ngô Đình Diệm thì tuyệt đối là không thể được.

 Năm 1956, trong vụ Ba Cụt, ông đã không phải để lộ ra - mà là công khai cho thấy - cái chântướng của mình rồi.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 23 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 44: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 44/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 16

HỒ TẤN VINH

Ủy ban Tự do và Tiến bộ Ngày 26 tháng 4 năm 1960, các nhà trí thức tên tuổi tiêu biểu cho mọi xu hướng chánh trị miền

 Nam thành lập ‘Ủy ban Tự do và Tiến bộ’. Họ kín đáo gởi lên Tổng Thống Ngô Đình Diệm một kiếnnghị yêu cầu Tổng Thống cởi mỡ chánh trị và tôn trọng các quyền căn bản. Đây là thành tích vẻ vangnhứt của trí thức VN trong thời đó. Đây không phải là hành động ngạo mạng thách thức uy quyền củaTổng Thống mà là cách quang minh chánh đại bày tỏ mối quan tâm đến những vấn đề đất nước củanhững người này. Thật là thành tâm, thiện ý và ngây thơ.

 Nhóm người này cũng có tên là nhóm Caravelle. Họ đông hơn 18 người, nhưng họ chọn ra 18người có tên tuổi nhiều nhứt để ký tên vào bản kiến nghị (Lê Ngọc Chấn, Trần Văn Văn, Trần Văn Đổ,Trần Văn Tuyên, Trần Văn Lý, Trần Văn Hương, Trần Lê Chất, Nguyễn Lưu Viên, Huỳnh Kim Hữu,Phan Huy Quát, Nguyễn Tăng Nguyên, Nguyễn Tiến Hỷ, Lê Quang Luật, Phạm Hữu Chương, TạChương Phùng, Lương Trọng Tường, Linh Mục Hồ Văn Vui, Phan Khắc Sữu, Hồ Văn Nhựt...).

Lời lẽ trong thư rất ôn hòa nhưng cũng cứng rắn (Hiến pháp chỉ có hình thức, tình trạng ban phátân huệ bằng những liên hệ gia đình hay phe phái, Khu Dinh Điền bốc lột con người, tuy đồ sộ nhưng vôích. . .) vì họ mong rằng khi nhận được thư, Tổng Thống sẽ mời họ để bàn thảo. Nhưng chờ mãi khôngthấy hồi âm - sợ bị đánh phủ đầu - nên ngày 30 tháng 4 năm 1960 họ công khai phổ biến bức thư tạikhách sạn Caravelle như những chánh nhân quân tử. Bị kiễm duyệt nghiêm nhặt nên dân chúng miền Nam không đọc được nội dung nhưng các tòa Đại sứ ngoại quốc đều có bản sao.

 Ngày hôm sau, Tổng Thống Ngô Đình Diệm cáo ngược lại là họ lạm dụng quyền tự do nên cho

lệnh mật vụ bắt giam họ. Người bị bắt đầu tiên là BS Trần Văn Đỗ, trước đó là Ngoại Trưởng cho ôngDiệm nhưng đã từ chức. Các ông Trần Văn Lý, Tạ Chương Phùng, Lê Quang Luật là những người trướcđó có làm ơn cho ông Diệm, lúc ông còn nghèo khó. Cụ Tạ Chương Phùng có một người cháu là Tạ ChíDiệp sau này cũng bị ông Diệm giết.

Tháng 11 năm 1960, trong lần đảo chánh của Nguyễn Chánh Thi, khi thất thế, ông có hứa sẽ thayđổi, trao quyền cho quân đội lập một chánh phủ liên hiệp, nhưng khi lật được thế cờ thì ông chẳngnhững không thức tỉnh mà lại chứng nào tật nấy, và còn trả thù tàn bạo, ngay đến người vô tội cũng bị vạlây.

Ông đã gạt thiên hạ nhiều lần và ra tay lần nào ông cũng thành công hết. Nhưng mỗi lần ông thành

công thì nếu không có người chết tức tưởi thì cũng có ngưòi xộ khám bị tra tấn.Để ngẩng cao đầu làm người, con người có vài nguyên tắc cần phải tôn trọng. Đâu cần có bước

qua cửa Khổng mới thấm nhuần câu ‘quân tử nhứt ngôn’, người chữ nghĩa không đầy lá mít, bọn du cônchửi thề om sòm ngoài chợ cũng biết câu ‘lời hứa là lời danh dự’. Ai dấn thân vào chốn giang hồ để làmchuyện thiên hạ đều phải biết cái đạo lý tối thiểu đó. Để được việc cho mình, ông Diệm đã ngang nhiênvượt qua những lằn ranh này.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 45: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 45/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Vẫn biết rằng trong chánh trị có trường phái chủ trương ‘quân tử nhứt ngôn là quân tử dại, quân tửnói đi nói lại là quân tử khôn’. Với chủ trương này, những lần ra tay đầu tiên thì thành công liền vì aicũng bất ngờ. Nhưng trong trường kỳ, khi bản chất lộ ra, hậu sự của chủ trương này không bao giờ tốtđẹp. Ông Diệm đã theo trường phái này.

Vì con người không có tín dụng như ông, mà bè đảng của ông đông, nên chắc chắn người nào cóđầu óc bình thường không ai dám để cho ông gạt thêm một lần thứ năm hay thứ sáu nữa.

Có người liệt kê ra ông có 10 tội phản. Cái đó có lẽ là hơi quá nhiều, nhưng ít ra cũng có năm (bađời thờ Pháp rồi phản Pháp; ba đời thờ Vua rồi phản Vua; lúc nghèo khó thì nhờ bạn bè giúp đở, khi cóquyền thì giết người ơn; trên đài phát thanh hứa với dân chúng và viết giấy với Nguyễn Chánh Thi sẽgiao quyền lại cho quân đội rồi phản lời hứa; hoàn toàn dựa vào Mỹ để có quyền rồi phản Mỹ đi đêmvới VC).

 Nhân sĩ Thiên Chúa giáo Trần Văn Lý là người bạn đi học chung hồi nhỏ với ông Diệm gắn choông Diệm 10 cái ‘bất’. Không có ai muốn trả thù hay khát máu với ông, nhưng chính cái bản chất lật

lọng mà ông cho là cái thông minh của mình đã ký cái bản án tử hình cho mình. Cái quyết định này vìvậy ông đã tự ký cho mình trước đó rất lâu rồi.

 Người chủ thật sự của cuộc đảo chánh không muốn có hậu họa, nên Dương Văn Minh, Trần VănĐôn, Tôn Thất Đính, Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Văn Thiệu phải thi hành. Diễn tiến các sự cố là tấtđịnh, không thể khác đi được. Đây không phải là một quyết đoán có ác ý. Chính ông Diệm cũng đã biếthết cái tất nhiên này khi ông trối lại với Tùy viên Đổ Thọ nhắn Nguyễn Khánh trả thù dùm ông.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 26 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Bổ túc cho đúng sử liệu: Trong bài số 11, trọn câu văn của Vũ Bằng là"Theo những người có tiếng là chống đối này, ông Diệm là một lính nhảy dù do Mỹ thả từ trên trời xuống và không có rễ ở dưới đất." 

Mục Lục Melbourne 2012

Page 46: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 46/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 17

HỒ TẤN VINH

 Bản án của chế độ Ngô Đình Diệm

Trong lúc say sưa với quyền lực, Tổng Thống Ngô Đình Diệm không bao giờ biết rằng mình đã bịlợi dụng thê thảm và phải chịu số phận của trái chanh khi người ta vắt hết nước thì người ta giụt vỏ.

Sống 9 năm dưới chế độ Ngô Đình Diệm, dân miền Nam chỉ biết thắc mắc: mình dọn cỗ cho ổngăn, mình không kể công thì chớ, tại sao ổng khinh thị mình? Thật hiểu không nổi!

 Nhưng dân miền Trung thì không nghĩ vớ vẩn, họ đòi hỏi công lý. Khi Tướng Nguyễn Khánh đưa Ngô Đình Cẩn ra Tòa án Quân sự Saigon, do Đại Tá Đặng Văn Quang (con đở đầu của anh rễ ông Cẩn)

ngồi ghế Chánh Án, có luật sư Võ Văn Quan biện hộ. Nhân chứng là bà vợ của nhà thầu Nguyễn ĐắcPhương. Ông Nguyễn Đắc Phương vì giàu có, bị người của ông Cẩn bắt đem tra khảo ở Chín Hầm đòitiền cho đến chết rồi ngụy trang là té lầu.

Án tử hình của ông Cẩn không chỉ liên quan đến một mình Ngô Đình Cẩn mà nó cũng là bản áncủa chế độ Ngô Đình Diệm. Bởi vì tội đại hình của đương sự (thủ tiêu người ở Chín Hầm, tổ chức ámsát, bắt người vô cớ, buôn thuốc phiện) làm ra trong thời gian đệ nhứt CH mà chế độ đó chẳng nhữngkhông truy cứu, mà còn bao che và chấp nhận. Quốc có quốc pháp. Người rường cột của chế độ đã chàđạp pháp lý của chế độ thì làm gì chế độ đó có tư cách mà nói đến chánh nghĩa? Theo kết quả sơ khởicủa Ủy Ban Điều Tra Tài Sản nhà Ngô, tài sản thủ đắc phi pháp của Ngô Đình Cẩn là 287,1 triệu. (ĐảngCần Lao, tr.14)

Hơn 49 năm trôi qua, phiền trách có thể đã lắng xuống chưa? Có ai thành tâm sám hối không? Từnhững phát giác kinh hoàng của chuồng cọp ở Saigon hay Chín Hầm ở Huế, từ các uất ức chỉ có thểnuốt vào bụng chớ không nói được ra lời của các nạn nhân, đến những cuốn sách viết để chạy tội hay cốlàm khơi dậy ‘Tinh thần Ngô Đình Diệm’ (hay có người còn đi xa hơn nữa bằng cách tôn vinh Ngô ĐìnhCẩn ‘vị quốc vong thân’!) có một khoảng cách quá xa và bất lợi. Đối với các thân nhân của các gia đìnhnạn nhân bây giờ vẫn còn sống là quá bất nhân, đối với linh hồn người gây tội có lẽ đang sám hối mà lạikhông được để yên là bất nghĩa.

Đáng lý ra, sau khi ông Diệm chết rồi thì một cấp thẫm quyền nào đó chỉ cần CÔNG KHAI chânthành xác nhận rằng những lỗi lầm của ông Diệm là những lỗi lầm của một con người cũng như mọi

người đều có lỗi lầm, là đủ để êm câu chuyện rồi. Nhưng họ không có bản lãnh đó. Thật là đáng tiếcrằng những người có trách nhiệm - lại vô trách nhiệm - để đám hạ cấp dùng thủ đoạn vừa ăn cướp vừa lalàng, âm mưu sửa đổi lịch sử để chạy tội làm cho các tội tầy quầy thêm. Chọc giận người ta thêm.

 Những người tưởng mình trung thành với chủ cũ lại trở thành gánh nặng cho linh hồn ông. Chínhhọ mới là những người quậy mồ mã gia đình nhà Ngô.

Gia đình nhà Ngô nguyên quán ở làng Đại Phong, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình (Trung Việt)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 47: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 47/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

sau thiên cư đến ấp Phú Cam, gần cố đô Huế. Thường thường người chết được đem về an nghỉ nơi cốquán cũng là nơi an nghỉ của tổ tiên. Nhứt là những người có danh phận, thường có cơ hội làm ơn chonhững đồng hương nên được thương yêu và kính nể nơi chôn nhao cắt rún. Nhưng ông Diệm không cócái phúc này.

Sau khi bị giết, ông Diệm được tạm chôn tại sân sau của Bộ Tổng Tham Mưu, sau mới được dờiqua Nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi. Mộ của ông Diệm đối diện với mộ của Cụ Phan Khắc Sửu là người đãtừng bị Ông hại.

Cụ Phan Khắc Sửu đậu bằng kỷ sư canh nông bên Pháp, nhưng khi về nước thì đi hoạt động cáchmạng. Cụ đã từng bị Pháp đày ra Côn Đảo. Nhưng Cụ cho biết rằng so với Pháp, cư xử với tù nhânchánh trị của chế độ Diệm-Nhu tàn ác hơn nhiều. Cụ đã từng ở trong ‘chuồng cọp P.42’

Mộ của Cụ Phan Khắc Sửu thì không phải sang trọng nhưng khang trang, nghiêm chỉnh. Từ mộcủa mình, Cụ Phan Khắc Sửu nhìn xuống mộ của anh em ông Diệm là một mặt bằng tráng ciment sátđất, nhưng không có mộ bia.

Cụ Sửu tu theo đạo Cao Đài. Chắc giờ này Cụ đang thảnh thơi ở một nơi tiên cảnh. Nhưng chắcCụ không dè ngay cả vị trí những mộ phần cũng có những sắp xếp éo le. Đúng là một cuộc hội ngộ lộnngược.

Sau này, mồ mã anh em ông Diệm lại được dời xuống Lái Thiêu. Có lần gia đình lén gắn một mộ bia với tước vị ‘Tổng thống Ngô Đình Diệm’ liền bị Việt cộng gở ra, đặp nát.

 Nếu biết thân phận thì sẽ được yên thân.

 Nếu những người hoài Ngô vẫn ngoan cố thì họ sẽ khiến mồ mã nhà Ngô phải dời đi nữa như mồmã của Lê Đức Thọ ngoài Bắc. Đám hoài Ngô này tự lộ ra bản chất xưa nay vẫn là đám ăn hại.

Ở chỗ riêng tư, chuyện thương hay ghét là tình cãm của mọi người, quyền tự do của mọi người. Những nạn nhân của chế độ Diệm không ưa ông Diệm là chuyện dễ hiểu. Nhưng ai cũng có quyềnthương ông Diệm. Người có thọ ơn hay người đồng đạo thương tiếc ông Diệm cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng đây chỉ là những tình cãm chủ quan. Muốn đạt được trình độ khách quan của lịch sử thì phảivượt qua giai đoạn này. Lịch sử sẽ xét công của ông ở những cái nào ông làm lợi cho dân cho nước vàtội của ông ở mức độ nào ông hại dân hại nước.

Có thể phải chờ thêm một vài thế hệ nữa.49 năm còn quá sớm. Lịch sử là chuyện ngàn năm. Lịch sử sẽ không ấm ớ. Từ khoảng cách xa

nhìn lại, người ta sẽ thấy triều đại Ngô Đình Diệm có đầy đủ mâu thuẩn. Hình thức của một thời đại vănminh dân chủ như Bầu cử, Hiến pháp, Quốc hội, khối Đối lập, Phân quyền, nhưng lối cai trị thực tế là

cái quan liêu của thế kỷ 16 (Trưởng khối đối lập Lê Trọng Quát phải vào Dinh nhận chỉ thị trước khi đihọp quốc hội còn Ngô Đình Nhu là dân biểu quốc hội nhưng không bao giờ đi họp).

Về nhân sự, một cá nhân xuất sắc có thể làm một minh quân nhưng một người đơn độc không thểlàm bạo chúa được, phải có gia nô, ưng khuyển. Gian thần là thứ xúi vua làm bậy nhưng đụng sự là chạyhết, trung thần thì nhắm mắt cung kính suy tôn Đức vua anh minh, liêm chính.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 48: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 48/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Gian thần, trung thần, anh em ruột, người em dâu, tất cả những người này đồng một lòng - khôngai nói ngược. Đó mới chính là cái bất hạnh thật của Đức vua.

Vẽ tranh như vậy có quá nặng màu đen không? Thật ra những nhận xét trên đây chỉ dựa vào cái lộliễu ai cũng đã thấy được, và cũng không ai có thể chối cải được.

Vẫn biết rằng việc chỉ trích hay bênh vực ông Diệm vào thời buổi này không còn quan trọng lắmvì có vẽ nó không có ảnh hưởng gì với tương lai của đất nước nữa. Thời cuộc đã đi một đoạn xa rồi.Chín năm cầm quyền của ông Diệm chỉ là một cái dụi mắt vì có một vài hạt bụi.

 Nhưng phải nhắc lại bài học của ông Diệm mới có thể giúp cho ta nhận ra liền ai muốn làm việcnước mà chỉ biết dựa vào ngoại nhân là họ đi sai đường.

Điều thứ hai là khi ông Diệm ám hại các nhà ái quốc VN, ông cần tự tạo cho mình một chánhnghĩa nên ông đã phải dùng guồng máy tuyên truyền của nhà nước để bêu xấu đối thủ.

Ông Diệm không ưa Bảy Viễn. Ông khinh khi Bảy Viễn. Đó là cái quyền của ông. Nhưng ôngkhông có cái bản lãnh của Bảy Viễn ‘có sao nói vậy.

Ông Diệm không thể phát biểu linh tinh như Bảy Viễn. Ông Diệm không thể nói ‘ ĐM, tao dỗngọt Ba Cụt vào đạo Thiên Chúa mà nó cứ không chịu, nên tao bụp nó!’.

Ông Diệm có bản lãnh độc đáo riêng của mình. Ông có biệt tài biến các tính toán, âm mưu củamình thành hợp pháp. Ông kêu Biện Lý Lâm Lễ Trinh vào Dinh và ra lệnh tạo ra hồ sơ trên trời dưới đấtthì mới có án tử hình được.

Việc này không thể cứ mãi để chỉ có ‘Trời biết, Đất biết’ mà thôi.

Sự thật phải cởi truồng ra cho mọi người cùng thấy. Sao dám làm mà không dám nhận, lạicứ chối quanh co?

Hể có cơ hội thì cứ xách Bảy Viễn, Ba Cụt ra chưởi bới, mà Bảy Viễn và Ba Cụt đâu có hènnhư vậy.

Ông Diệm không biết trong cuộc đời có một định luật bất biến. Những tính toán hại ngườisau này sẽ quây lại hại mình.

Lưỡi gươm oan nghiệt đã vung ra thì phải biết có ngày sẽ có lưỡi dao oan nghiệt phản hồi.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 28 tháng 10 năm 2012

Mục Lục Melbourne 2012

Page 49: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 49/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 50: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 50/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 18

HỒ TẤN VINH

 Kỳ thị tôn giáo; Kỳ thị địa phương 

Đến đây, tôi muốn trả lời dứt khoát hai câu hỏi mà ai cũng có trong đầu.

Ông Diệm có kỳ thị tôn giáo không? Ông Diệm có kỳ thị địa phương không?

 Những người binh vực ông Diệm hoặc cố tình tránh né hoặc tìm đủ lý lẽ để chối quanh dùm choông. Nhưng nếu không có can đãm đối diện sự thật thì dư âm khó chịu mà chế độ để lại sẽ không tựnhiên tiêu diêu.

Không thể có chuyện ba phải. Một người hể tuyệt đối tin tưởng tôn giáo của mình thì đương nhiên

 phải nghĩ rằng tôn giáo khác là sai. Đó chính là bản chất độc tôn của tín ngưỡng và vì tin tưởng mộtchiều nên họ tìm mọi cách dụ dỗ hoặc áp bức người khác vào con đường mà mình cho là đúng. Vì độcquyền chân lý như vậy nên ở một thời điễm nào đó, ở một địa phương nào đó, vẫn có, hoặc khi thì ngấmngầm khi thì trực diện, mưu toan bành trướng và lấn áp với nhau không những giữa các tôn giáo màngay trong cùng một tôn giáo cùng thờ chung một giáo chủ, các chi phái vẫn chống báng nhau kịch liệt.Ở Ái Nhỉ Lan, Thiên Chúa Giáo và Tin Lành cùng thờ một Chúa vẫn giết nhau không nương tay. Khởiđầu của các tôn giáo là một khái niệm giải thoát, nhưng sau này lúc bành trướng mới nẩy sanh ra mưutoan thôn tính, lúc đó không còn nhân ái nữa.

Từ 1095 đến 1270, Thiên Chúa Giáo đã làm 7 cuộc Thánh chiến. Và kinh hoàng nhứt là việcngười Thiên Chúa Giáo lấy củi khô đốt người sống chỉ vì bị cho là ‘dị giáo’ ở Tây Ban Nha vào thế kỷ

16.

Hình ảnh thân thiện của các tôn giáo khác nhau đứng chung cầu nguyện ở một lễ đài nào đó chỉmới có sau này. Cái xử thế lịch sự, cái chấp nhận hòa đồng, cái chung sống hòa bình không phải tự nhiêndo suy tư cao siêu hay cầu nguyện nhiệt tình mà có. Nó là kết quả của sự lấn áp cực kỳ khủng khiếp,không khoan dung nhưng không thành công mà còn đem đến phản tác dụng.

 Kỳ thị tôn giáo hay kỳ thị địa phương chỉ là những hình thức lạm dụng quyền hành. Nâng cao dân

trí có tránh được sự lạm dụng quyền hành không? Dân trí là do giáo dục mà có. Lạm dụng quyền hànhthì đã có sẳn trong máu của mọi người. Cám dỗ lạm quyền chỉ có thể được kềm hãm bằng những cơ chếkiểm soát chớ không bao giờ tuyệt chủng nó được. Những cơ chế này không phải do bình dân ồn ào đòi

hỏi đặt ra, mà là do những người trí thức cao thâm am hiểu được cái yếu đuối bẩm sinh của con ngườinên tự đặt ra để tự kềm chế.

Tại các nước có dân trí cao nhứt và có những cơ chế kiểm soát chặt chẻ nhứt, các Tổng ThốngPháp, Tổng Thống Mỹ, Thủ Tướng Anh đều có lúc lạm dụng quyền hành. Và có khi là tội phạm chiếntranh nữa!

Mục Lục Melbourne 2012

Page 51: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 51/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Huống hồ gì lúc đó đâu có cơ chế nào thật sự (nhưng có cơ chế giả) để kềm chế ông Diệm, - ôngDiệm đã toàn quyền nắm quân đội, cảnh sát, công an, Hành chánh, Tư pháp và báo chí - thì việc ôngDiệm lạm quyền là chuyện đương nhiên. Làm sao mà chối cái đương nhiên? Nếu ông không lạm dụngquyền hành thì đó mới là chuyện lạ.

 Bất kỳ người nào, một lãnh tụ tôn giáo khác hay một đảng phái khác trong hoàn cảnh ‘trên đầu

không có ai’ chắc chắn cũng sẽ làm y như ông, nghĩa là lạm quyền.

Trong 9 năm cầm quyền, việc làm hăng say nhứt của ông Diệm là nâng đở tôn giáo của mình. Tạicác quận lỵ gần hay xa, mỗi ông linh mục là một ông Trời con. Không có vậy sao?

Còn Cao Đài và Hòa Hảo thì bị thẳng tay đàn áp, luôn cả giết người. Không có vậy sao?

Trong nhứt thời, làm ngang như ông Diệm thì được. Nhưng nhân chứng, vật chứng vẫn còn, các sửliệu không thể đốt hết được đâu, không thể cải chày cải cối với lịch sử được.

 Những tội lỗi này, nếu biết thành tâm ăn năn thì còn có thể tha thứ. Bây giờ muốn chạy tội dùmông, mấy người hoài Ngô trơ trẻn chối bỏ việc làm tâm huyết của cả đời ông. Làm như vậy là chửi chaông Diệm rồi!

 Nhưng đừng có hiểu lầm rằng nhân dân miền Nam là nạn nhân đau khổ nhứt của ông Diệm.

Trong số một triệu người Bắc di cư vào Nam, có 800 ngàn người theo đạo Thiên Chúa. Mà tất cảtài nguyên cứu trợ đều tổ chức qua tay các linh mục. Sau khi mất tất cả nhà cửa, trên phương diện tinhthần và vật chất, 200 ngàn người Bắc di cư kia đã phải chịu đựng thêm những gì? Họ mới thật là kẻ bơ vơ trên đất miền Nam.

Tôi đã lần lượt nói rõ rằng ông Diệm có quan liêu, hống hách, có tham nhũng, độc tài, gia đình trị,lạm quyền, kỳ thị. Đây là những điều mà sách vở đều có ghi chép đầy đủ. Nhưng đó chỉ là cái vỏ bênngoài. Nhưng nếu cứ lẩn quẩn phiền trách cái tham nhũng, cái gia-đình-trị, cái phong kiến của nhà Ngôthì quá là nhỏ mọn, vì những hành vi đó xét cho cùng rất là phổ thông, bất cứ ai ở vào địa vị đó cũngđều có thể cũng làm như vậy. Và nếu để cái nhỏ mọn che tầm mắt thì không thể thấy được cái bảnchất hiễm ác khác nó nằm bên dưới cái vỏ.

Kể cả những chuyện tàn ác mà ông Diệm đã sáng kiến khi làm Tri phủ Hòa Đa (Theo lời của AnKhê Nguyễn Bính Thinh do Lê Hữu Dản viết lại trong TÀI LIỆU SOI SÁNG SỰ THẬT), cũng chưa phải là hết sự thật.

Theo chiều dài của lịch sử, tôi muốn trình bày một điễm quan trọng nhứt mà sách vở lại chưa thấy phân tách. Các chiến sĩ Cao Đài, Hòa Hảo, Bình Xuyên, các đảng phái Đại Việt, VNQDĐ đều là nhữngngười từ dân tộc mà ra, uy tín của họ từ một thành phần dân tộc mà có. Cái quyết tâm, quyết chí giànhđộc lập, tự do của toàn dân không phải thể hiện ở những người ăn to nói lớn mà tập trung cao độ ở những người dân bình thường dám dấn thân kiên trì tạo dựng các lực lượng Việt Nam. Việc thanh toáncác đảng phái và giáo phái không phải là những xung đột về cá tánh hay một sự tranh quyền, tranh lợigiữa các cá nhân, mà nó là một việc làm có dự mưu.

Tội ác thật sự của Ông Diệm là đã dựa vào quyền lực mà ngoại bang cho, để chống phá, đàn

Mục Lục Melbourne 2012

Page 52: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 52/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

áp và thủ tiêu nội lực của dân tộc. Đứng tại quan điễm Tổ quốc và dân tộc, tội của Ngô Đình Diệmnặng hơn tội của Lê Chiêu Thống. Nhưng cũng vì vậy, ở một quan điễm khác, ông Diệm có thểđược phong Thánh.

 Ngày 8-1-1985, Việt cộng tử hình Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch. Họ đã làm gì nêntội? Từ giã Âu châu ấm no, các liệt sĩ chấp nhận nguy hiểm và gian khổ trở về nước để tìm cách xâydựng lại từ đầu tại Tây Ninh một lực lượng võ trang chống cộng (DTST tr. 6) mà ba chục năm trước, -khi ông Diệm về nước - đã có sẳn rất là hùng hậu (20 ngàn quân Cao Đài và 30 ngàn quân Hòa Hảo) màchẳng những ông Diệm không dùng lại còn trở mặt bức hại.

Và trong tình trạng bị CS đô hộ ngày nay, ai trong chúng ta lại không mơ ước Miền Đông và MiềnTây Nam bộ có cơ đứng dậy chống xâm lăng. Nếu ai có mơ ước đó, nếu có ai thật sự kính phục Lê QuốcTúy, Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch thì mới hiểu hết cái tai hại ông Diệm đã làm trướcđây.

 Ngày nay, trong lúc các giáo phái Cao Đài và Hòa Hảo vẫn luôn luôn chống cộng nhưng không thểcựa quậy gì được. Ông Diệm và những người hoài Ngô có thể nào dễ dàng phủi tay, coi như không cótrách nhiệm gì cả?

Giữa Tướng Cao Đài Trịnh Minh Thế, Tướng Hòa Hảo Lê Quang Vinh và Tổng Thống NgôĐình Diệm, người này giết hai người kia, ba người này bây giờ đã chết hết rồi:

ai là người thật sự chống Việt cộng?

ai là người chống phụ Việt cộng?

ai là người vị quốc vong thân?

còn ai là Việt Gian?Chắc có người đớ lưỡi, khó trả lời. Thôi tạm thời chỉ có một điều có thể đồng thuận. Tổng Thống

 Ngô Đình Diệm đã có một cơ hội lớn để làm rạng danh Chúa. Nhưng Ông đã đánh mất nó đi.

Hồ Tấn Vinh

Melbourne

 Ngày 31 tháng 10 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 53: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 53/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 19

HỒ TẤN VINH

Còn Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu thì sao?

Khi viết bài này, tôi không còn nhớ có đọc ở đâu câu chuyện một tướng rủ ông Thiệu đảo chánh.Thay vì ông hỏi làm như vậy có ích lợi gì cho đất nước, thì ông lại hỏi ‘người Mỹ có đồng ý chưa?’ ThờiĐệ Nhị Cộng Hòa, Tổng Thống Thiệu nằm trong tay Mỹ lộ liễu hơn.

‘Trong hồ sơ Nguyễn Văn Thiệu lưu giữ tại Tòa Đại Sứ Mỹ ở Saigon đã phê y với câu sau: ‘Veryreceptive to American advices’. Người bạn Mỹ tên là R.W.J tiết lộ câu ấy với tôi. Tôi bình phẩm:

 Đó là lời phê ‘bảng vàng’ đã đưa Nguyễn Văn Thiệu lên đến địa vị tối cao, nắm giữ vận mệnh của Miền Nam?’  Nguyễn Chánh Thi, tr. 327.

 Nguyễn Tiến Hưng có thuật lại rằng năm 1971, thầy mình là ông Warren Nutter lúc bấy giờ là PhụTá Bộ Trưởng Quốc Phòng có khuyên rằng VNCH nên tìm cách chủ động hơn. Nguyễn Tiến Hưng đem bàn với ông Thiệu và được ‘ông cũng đồng ý chấp thuận đề nghị mà tôi gọi là ‘hai Miền trong một đơnvị kinh tế’. Tuy nhiên ông lại dặn tôi thử thăm dò ý kiến Mỹ xem sao? Tôi thầm nghĩ rằng mình muốn phía VNCH đưa ra sáng kiến, ông lại bảo mình hỏi Mỹ.’ (Tr. 453)

Chính vì có đầu óc vọng ngoại như vậy mà ông Thiệu mới được Mỹ chọn làm Tổng Thống.

Đệ nhứt và Đệ nhị Cộng Hòa đều có những hình ảnh xấu xa để thế giới và dân chúng Việt Namxem, nào là gia đình trị, độc tài, kỳ thị tôn giáo, kỳ thị địa phương, tham nhũng, buôn lậu, mua quan bántước v.v… Có người cho đó là những lý do để thua. Nhưng thật ra đó chỉ là những triệu chứng ngoài dacủa một căn bịnh nội tạng. Những điểm tiêu cực đó chỉ là tiêu tỏi ớt để cho Việt Cộng lớn lên. CònVNCH đã thua không phải vì tim ngưng đập hay lỗ mũi không thở mà vì chứng lỏng ruột kinh niên.

 Nguyễn Tiến Hưng diễn đạt một cách khác với nhiều chi tiết hơn:

‘Tôi vẫn khẳng định rằng sự lệ thuộc vào Hoa Kỳ gần như hoàn toàn, cả về vật chất lẫn tâm lý là yếu tố quyết định’ 

Hảy nhìn lại cuộc chiến 1945-1954, chính nước Pháp

Cũng đã phải lệ thuộc vào Mỹ như vậy. Mức độ chiến tranh càng cao, Pháp càng phải dựa vàotiền bạc của Mỹ. Tới khoảng thời gian 1950-1954, trên 75% ngân sách chiến tranh Đông Dương là do Mỹ đài thọ. Đến thời VNCH, cũng trên 75% ngân sách Quốc Phòng (trả lương cho quân đội) là do việntrợ Mỹ. Rồi toàn bộ quân trang, quân dụng, từ khẩu súng, viên đạn, lít xăng, tới xe tăng, đại bác, máybay, cái gì cũng có nhãn hiệu MDAP (Military Defense Assistance Program).

Mục Lục Melbourne 2012

Page 54: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 54/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Về  mặt kinh tế, khi chiến tranh leo thang, sản xuất trong nước không phát triển được, lại còn tụt hậu, cung ứng cho nhu cầu của nhân dân phải dựa vào đôla của Mỹ để nhập cảng. Những sản phẩmcho nhu cầu từ ăn, ở, mặc, tới vận chuyển, một tỷ lệ rất quan trọng được đáp ứng từ ‘viện trợ Mỹ’ . . .

 Đó là chưa nói tới những nhu cầu khác như y tế, giáo dục, giải trí. Cũng chưa kể là từng khốilượng lớn hàng hóa (như đồ hộp, radio, TV, tủ lạnh, rượu mạnh, thuốc lá, quần áo) đã được chuyển rabằng cách này hay cách khác, từ hệ thống tiếp liệu ‘PX’ của Mỹ, đặc biệt là từ căn cứ Long Bình. Như vậy, về vật chất, sự lệ thuộc hầu như toàn diện. Tình trạng này lại còn dẫn tới sự lệ thuộc tinh thần vàtâm lý. Nếu Mỹ còn giúp, thì các nhà lãnh đạo và dân, quân Miền Nam còn chịu đựng, chiến đấu. Nếucó dấu hiệu là họ bắt đầu bỏ, thì tinh thần bắt đầu sa sút. Tới lúc bỏ thật là sụp đổ’ (tr. 450)

Từ mấy ngàn năm nay, người Việt Nam nào khi chào đời cũng mang trong mình giòng máu ‘chốngxâm lăng’. Trong lúc ông Diệm, ông Thiệu múa may quây cuồng thì người Mỹ đã dâng cho Việt Cộngcái chánh nghĩa ‘chống Mỹ cứu nước’

Trong tình trạng như vậy, Việt Nam Cộng Hòa bắt buộc phải thua . Và đã thua ngay từ ngày

thành lập.

Mặc dầu không thay đổi được vận mạng của quốc gia , nhưng con người vẫn phải sống và conngười hoàn toàn tự do và trách nhiệm chọn lối đi của mình. Ông Trần Văn Hương khi làm Đô Trưởngcởi xe đạp được tiếng là thanh liêm. Nhưng tới khi phái đoàn VC đến nhà ông, muốn trả lại quyền côngdân cho ông – khác với Dương Văn Minh – ông từ chối, lấy cớ phải chờ đến người cải tạo cuối cùng, thìông giáo già đã tuyệt vời tỏ cái sĩ khí của miền Nam. LS Trần Văn Tuyên, sanh năm1913 tại Hà Đông(Bắc Việt), vào Nam năm 1950, bị mật vụ của ông Diệm tra tấn tới què giò. Năm 1975, vào giờ chótđược Mỹ đề nghị đưa cả gia đình sang Mỹ, nhưng đã trả lời ‘nếu bỏ đi thì ai ở lại đấu tranh công khaivới CS?. Năm 1976, ông bị bỏ thuốc độc tại nhà giam Hà Sơn Bình. Cái tận tụy đó, cái khí phách đó,trong lịch sử Việt Nam cận đại đâu có mấy người.

Khi Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu nắm chánh quyền thì cờ đã tàn rồi. Ván cờ đã được Mỹ,Trung Quốc và Liên Sô sắp đặt rồi. Ông không có cách nào để xoay lại tình thế. Ông không có cách nàocản trở tiến trình mất nước. Không có một người khác nào ở vào chỗ của ông làm hay hơn ông. Cho nênTổng Thống Thiệu không có chút trách nhiệm nào với chuyện mất nước. Nước đã mất trước đó lâu rồi,hồi thời Ngô Đình Diệm lận.

Trong lúc làm Tổng Thống nếu ông có thanh liêm, tận tụy, thì người dân ca ngợi ông. Nếu ông cósai trái, tham ô, nếu ông không biết thân là cá trong rọ mà tới giờ chót vẫn còn ham thì người ta chê ông.

Nhưng đối với dân tộc và đất nước, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu không có phạm tội làmmất nước.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 1 tháng 11 năm 2012

Mục Lục Melbourne 2012

Page 55: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 55/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

(Còn tiếp)

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 20

HỒ TẤN VINH

6. – NÓI NHƯ VẬY LÀ ĐỔ THỪA TẤT CẢ CHO MỸ?

Từ 1950, Mỹ đã viện trợ cho Pháp 500 triệu mỹ kim hằng năm cho cuộc chiến Đông Dương.

 Ngày 19-3-1954, Quốc hội Pháp biểu quyết ngân sách chiến tranh Đông Dương: trong đó có 139tỷ quan Pháp và 271 tỷ quan do Mỹ viện trợ.

 Như vậy Mỹ đã có đóng góp tiền bạc vào chiến tranh Việt Nam ít lắm là 4 năm trước khi Pháp rútra và sau đó thì một mình gánh chịu chiến phí. Nếu năm 1954. Mỹ không vô Việt Nam và không giúp gìvề kinh tế và quân sự thì một mình ông Diệm lây quây không quá một năm thì chắc chắn bị CS Bắc Việtnuốt trỏng.

Nhờ Mỹ có vô Việt Nam mà tới 1975 Việt Nam mới mất, nhân dân Miền Nam phải biết ơnMỹ 21 năm chưa bị Bắc Việt đô hộ.

Trừ phi Việt Nam là một tiểu bang của Mỹ và người Việt Nam đi bầu Tổng Thống Mỹ. còn khôngthì người Mỹ không có trách nhiệm gì với Việt Nam. Người Mỹ vô Việt Nam vì quyền lợi của Mỹ và rakhỏi Việt Nam cũng vì quyền lợi của Mỹ. Mỹ vô Việt Nam để chận sự bành trướng của CS chớ không

 phải để thắng Việt Cộng. Và khi không còn nhu cầu ngăn chận nữa thì Mỹ nhảy ra. Mỹ vô Việt Namkhông phải để giúp Việt Nam lớn mạnh, tự lập, tự cường, tự quyết. Có một cơ hội mà người Mỹ có thểgiúp đở phương tiện cho các giáo phái và đảng phái miền Nam lớn mạnh để chận đứng sự nổi dậy củaMặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Đó là cơ hội duy nhứt, đó là quyền lợi của nhân dân miền Nam. Nhưng Mỹ đã không làm như vậy và không thể làm như vậy. Chỉ có trường hợp này thì có thể gượnggạo nói Mỹ đã chơi không đẹp, chớ không phải là những lời thất hứa của Nixon lúc cờ tàn.  

Cho nên mhững lời trách cứ là Mỹ phản bội Việt Nam là không hợp với những quy tắc sơ đẳngcủa bang giao quốc tế. Người công dân chỉ có bổn phận trung thành với nước của mình. Người Mỹ đâucó bổn phận trung thành với VN thì sao trách họ phản bội ta?

Có người nói rằng ông Diệm do Hồng Y Spellman (công giáo Mỹ) giới thiệu. Có người nói ôngDiệm do George Bidault (công giáo Pháp) giới thiệu. Những điều này không có quan trọng, vì đó chỉ lànhững giấy giới thiệu để đi tìm job. Một khi có job rồi thì ai cũng phải bị chi phối bởi một định luật viếtcả ngàn năm nay bằng tất cả thứ tiếng trên thế giới: ‘ai trả tiền thì người đó làm chủ, ai nhận tiền thì phảithi hành lịnh.’. Nói theo kiểu người Úc ‘làm gì có bửa cơm trưa miễn phí!’

 Người Mỹ đã trả đủ thứ tiền cho Việt Nam và sau khi làm xong việc của họ rồi thì họ nhảy ra. Đối

Mục Lục Melbourne 2012

Page 56: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 56/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

với những sai lầm về chiến lược, về chiến thuật của các cấp chỉ huy Mỹ, người Mỹ đã trả giá bằng tiền bạc và xương máu của binh sĩ Mỹ. Nếu họ có lỗi thì là lỗi với lịch sử của họ.

Như vậy cuối cùng tại ai mà mất miền Nam?

Phải có hai điều kiện mới có thể cứu miền Nam.

Thứ nhứt: ông Diệm phải là người thật sự dân chủ, yêu nước nồng nàn đến mức độ dẹp bỏ tự ái,không tìm cách chia rẽ như đã làm.

Vì từ sự liên hiệp với các giáo phái, tới việc mua chuộc một số người của các giáo phái để rồi trở mặt hẳn, tiêu diệt các nhà lãnh đạo giáo phái, hai anh em Nhu, Diệm đã gây ra một sự phân hóa chínhtrị chưa từng có tại miền Nam. CBL tr. 177

Thà là mềm dẽo với người Việt hơn là luồn cùi với ngoại bang. Cái dũng là ở chỗ đó. Nhưng TổngThống Ngô Đình Diệm không có cái dũng này.

Tôi đã để hơn hai mươi trang giấy để nêu lại các sự kiện lịch sử trong đó Tổng Thống Diệm có rấtnhiều khuyết điễm về chánh sách cũng như về nhân phẫm. Đây là việc bắt buộc phải làm một cách trungthực thì mới giải thích được lịch sử.

 Nếu như ông Diệm đã không có những khuyết điễm nêu trên - gọi là khuyết điễm theo nhản quancủa người Việt nhưng lại là lợi điễm theo quan điểm của người Mỹ - mà là người thức thời và thật sựyêu nước thì ông đã không được chọn. Nếu ông không được chọn thì vẫn có người khác đang chực chờ tình nguyện làm con cờ cho Mỹ, người thi hành có thể không mang tên Ngô Đình, nhưng chánh sáchcủa Mỹ không có gì thay đổi.

Thứ hai: Mỹ phải tận tình giúp các giáo phái và đảng phái chống cộng. Nhưng Mỹ không có tận

tình được vì ‘ Lý do quan trọng nhất mà Hoa Kỳ nhảy vào cuộc chiến là quyền lợi của Hoa Kỳ’ (NTH,tr.467). Và quyền lợi của quốc gia VN không có trong bài toán của Mỹ.

Câu chuyện rõ ràng như ban ngày. Vì chiến lược toàn cầu của Mỹ, có khi Mỹ cần có mặt ở nướcnày, có khi cần có mặt ở nước kia. Trước đây ở VN, sau này ở Irak, ở Afghanistan, Mỹ chỉ muốn tự donhảy vô, và khi nhảy vô rồi thì tự do hành động và khi xong việc thì tự do nhảy ra. Muốn được tự donhư vậy thì chuyện đầu tiên mà Mỹ phải làm là tiêu diệt ngay lực lượng dân tộc của nước ấy. Nộilực của một dân tộc theo chức năng thiêng liêng của nó không cho phép một ngoại bang nào vào nướcmình muốn làm gì thì làm. Do đó, Mỹ không thể nào làm điều nghịch lý mà nuôi dưỡng một lực lượngdân tộc. Đây không phải là vấn đề thiện ác, tiểu nhân hay quân tử. Đây chỉ là định luật đấu tranh xưanay trong thiên hạ. Độc thủ này trong nhứt thời rất là hiệu nghiệm, nó cho kết quả liền như mong muốn,

nhưng với thời gian, kế sách lộ ra chân tướng nên đương nhiên đưa đến phản cãm.

Mỗi điều kiện là một tiền đề nan giải rồi thì làm sao thỏa mãn hai điều kiện nan giải cùng một lúc?

Vì các lý do ‘con rắn nó cắn cái đuôi’ đó mà ta có thể quả quyết cái vận miền nam phải mấtmà không thể quy trách cho một người nào.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 57: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 57/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Để được việc cho mình, khi mới bước vô, Mỹ đã phải hạ thủ nội lực VN. Sau này, để chuẩn bị rútra nên không cần phải thao túng nữa, người Mỹ có tìm cách giúp lại các giáo phái, mong gỡ gạc lại chútcãm tình. Đại Tá Lê Văn Tất được mời làm Tỉnh Trưởng Tây Ninh.

Quần chúng Nam Bộ đã dửng dưng khi ông Diệm dẹp các giáo phái, vì lúc ban đầu hiểu lầm rằngđó chỉ là chuyện tranh ăn, tranh quyền đơn giản. Chín năm sau, mở mắt ra, lại có cãm tình với các giáo phái. Nhưng đã quá muộn. Các vùng trước kia thuộc địa phận an toàn của giáo phái bây giờ ung thúi CSrồi. Đánh lại lá bài giáo phái sẽ phải khó khăn vô cùng. Nhưng suy nghỉ tận cùng, chỉ có tôn giáo ăn sâuvào lòng dân tộc mới có khả năng chống cộng.

Tuy nhiên, Dân còn đó, Đất đai còn đó, nhưng Nước thì đã mất từ lâu. Sau khi đô hộ VNkhông xong, người Pháp giao nước VN cho Mỹ chớ không phải giao cho ông Diệm.  Nếu ta muốn bánnhà hay đất thì phải có bằng khoán. Nếu ta muốn bán xe hơi thì phải có thẻ chủ quyền. Từ hơn hai trămnăm nay, người dân VN chưa có sống được một ngày nào độc lập, tự do thật sự. Ông Diệm hay ôngThiệu làm gì có nước để mà bán. Hai người này đâu ai có nội lực để mà cứu nước. Cả hai, kẻ trướcngười sau phải lái chiếc máy bay từ từ hết xăng đăm xuống biển. Vận nước phải biến như vậy mà thôi.

Tại đây, tôi muốn trả lời dứt khoát cái nghi vấn ‘trung lập’. Phải hiểu thấu đáo nội lực thì mới hiểuđược rằng ước vọng hiệp thương với Bắc Việt như ‘hai Miền trong một đơn vị kinh tế’, ‘trung lập chế’,‘hòa hợp hòa giải dân tộc’ hoặc tin đồn Ngô Đình Nhu đi đêm, đều là ảo vọng. 

Chiến tranh kéo dài quá lâu, ai ai cũng mệt mỏi, vì vậy ước vọng hòa bình của mọi người dân rấtlà mãnh liệt. Nhưng dầu muốn đi thương thuyết hòa bình đi nữa thì cũng phải có nội lực. Miền Bắc cónội lực, miền Nam không có. Không có nội lực thì lấy gì làm đòn bẩy để mà thương thuyết. ÔngDiệm ông Nhu có quyền lực nhờ Mỹ. Bây giờ  lén Mỹ đi thương thuyết là đi tay không thương thuyết.Đi thương thuyết kiểu này chỉ có thể là thương thuyết đầu hàng mà thôi. Kẻ có nội lực đâu bao giờ có ýđịnh nghiêm chỉnh thương thuyết với kẻ trống ruột, vì trước sau gì cũng nuốt được trọn gói.

Hoặc nếu có tiếp xúc thật sự, thì đó chỉ là trò chơi mèo giởn chuột. Phải là người hoàn toànmất trí mới chịu đóng vai con chuột.

Còn cái ‘trung lập chế’ đâu phải như mình tưởng là không ngã theo bên nào hết thì thiên hạ để yênmình. Muốn giữ được trung lập cần phải có một nội lực ghê gớm mới chống trả được sự lôi kéo củanhiều thế lực quốc tế. Việt Nam nằm ngay địa thế chiến lược.

Trong thời cận đại, Việt Nam khi thì dựa Trung Cộng chống Mỹ. Khi thì dựa Mỹ chống TrungCộng.

Việt Nam muốn được thừa nhận trung lập thì phải có nội lực thâm hậu vừa dám từ chối các dụ dỗ

hoặc kháng cự các áp lực của Mỹ và của Trung Cộng.

Và trên hết, đầu óc của người lãnh đạo cũng như của người dân phải nhứt quyết bất khuất, khôngchịu cúi lòn.

Trung lập chế không phải là CHỖ NÚP của kẻ yếu hèn, năn nỉ người ta để yên mình. Nó là mộtlập trường dũng mãnh của những kẻ DŨNG MÃNH không muốn bị người ta xô đẩy hay lôi kéo.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 58: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 58/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Một đầu óc bệ rạc, quy lụy, chỉ biết nhờ cậy, xin xỏ, kiến nghị, đâu có tư cách nói chuyện trunglập.

Việt Nam không biết dựa vào nội lực để thủ thân mà nói chuyện ‘trung lập chế’ là nóichuyện tào lao.

HỒ TẤN VINH

Melbourne

 Ngày 2 tháng 11 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 59: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 59/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 21

HỒ TẤN VINH

 II. – SAU 1975, VIỆT CỘNG CHO VNCH CHÁNH NGHĨA

 Nếu sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 có hòa hợp hòa giải thật sự?

Hai bên buông súng, lính tráng ôm nhau mà hôn mà khóc, thì dân chúng hai miền vui mừng biết bao. Cuộc chiến đã kéo dài quá lâu. Ngoại trừ những người lãnh đạo, dân chúng không ai mong mỏichiến thắng. Người dân miền Nam bất cần ai chiến thắng, vì họ nghĩ rằng mặc ai chiến thắng,người dân vẫn là người dân. Đối với người mẹ già mòn mỏi, đối với đứa trẻ thơ ngơ ngác, đối vớingười lính chiến ngổn ngang trăm nỗi, cuộc chiến không còn có ý nghĩa chánh trị thần thánh nào.Nó trở thành một thứ tai trời ách nước. Người dân miền Nam chỉ mong mỏi hòa bình.

Hòa bình!

Hòa bình!

Đó là ước mơ chung của dân chúng miền Nam. Cái mục tiêu chung bây giờ đạt được rồi. Mọingười trở về xóm làng xây dựng lại. Tài nguyên, đất đai có thừa cho mọi người cùng sống, đâu cần gì phải giành giựt, xô đẩy. Cái sợ nhứt của người dân là làm sao đừng có chuyện ban đêm có người gỏ cửadẫn thân nhân đi mất tích. Làm sao giữa ban ngày đừng có cường hào ác bá.

Khi cái ước mơ của quần chúng và ước mơ của lãnh tụ là một thì dân chúng có một minh quân vìlãnh tụ nhận nhiệm vụ từ dân.

Khi ước mơ của quần chúng và ước mơ của lãnh tụ khác nhau thì đương nhiên quần chúng sẽ bịgạt và lãnh tụ muốn thực hiện ước mơ riêng của mình bắt buộc trở thành bạo chúa.

Cầu xin được yên ổn làm ăn. Ước mơ đơn sơ của người dân như vậy mà đạt được thì Hồ Chí Minhthật sự là anh hùng của dân tộc, còn hơn nữa, là một vĩ nhân của thế giới như một đề nghị dự định đemra bàn thảo tại UNESCO. Ông sẽ là người ái quốc đã can đảm chấp nhận tột cùng đau khổ để thi triểntuyệt chiêu ‘cứu cánh biện minh cho phương tiện’

 Nhưng sự đời lại không phải xẩy ra như vậy.

1.- Ăn cướp

Việc CS ăn cướp khi chiếm được miền Nam như thế nào có đồng bào miền Nam thấy tận mắt, đãcó sách báo viết rất nhiều. Nên tôi không có lập lại ở đây. Tôi chỉ nhắc lại một điều mà ít khi người tanói đến. Đó là trong số những người ăn cướp ngày nay cũng có người ngày xưa liều mạng lên đàng,mang ước mơ xây dựng một thế giới đại đồng, trong đó không có ai ăn cướp của ai.

2.- Bắc-kỳ-trị

Mục Lục Melbourne 2012

Page 60: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 60/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Đây là một danh từ húy kỵ, ai cũng nghĩ đến mà không ai dám nói ra, cho nên cần phải định nghĩarõ ràng thì mới hy vọng tránh được sự chụp mũ hồ đồ.

Trước tiên phải nói rằng dân Việt Nam là một. Không có sắc dân Nam kỳ riêng biệt. Người Namkỳ cũng chỉ là người Bắc kỳ hai ba trăm năm trước đi vào Nam lập nghiệp. Đa số những người này làlính của Chúa Nguyễn và một số tù binh của Chúa Trịnh. Có thể vì tắm nước sông Cữu Long và uốngnước sông Đồng Nai nhiều quá mà giọng nói có khác đi một chút, nhưng tình cãm dân tộc không có chiarẻ. Khi miền Bắc bị những tai ương như lũ lụt, đói kém, dân miền Nam vẫn nồng nhiệt quyên góp đểgiúp đở. Trong nạn đói Ất Dậu ở miền Bắc, hội y sĩ của BS Nguyễn Văn Thinh trong 20 ngày (15-4 đến5-5) đã quyên được 153.312 đồng (Chính Đạo tr. 220). Tính theo thời giá bây giờ là bao nhiêu triệu Mỹkim?

Rừng núi, đất đai miền Nam rộng mênh mông, chưa khai phá hết. Sở dĩ người giàu miền Bắckhông chịu vô Nam vì họ không chịu rời quê cha đất tổ, nơi đó có mồ mã ông bà. Chớ người Bắc nàovào Nam lập nghiệp đều có thể sống thoải mái. Đất đai là của Trời cho. Người Bắc mới vô hay ngườiTàu mới tới đều có thể tự nhiên khai phá đất hoang mà làm vườn tược, ruộng nương của mình. Ngoại trừ

trường hợp gian manh đóng tiền lập bằng khoán trên đất mà người dân đã khẩn trước – thì đó là ăn cướp- chớ người miền Nam không có ganh tỵ với người đến sau.

Đến năm 1954, một triệu dân miền Bắc di cư vô Nam, dân miền Nam vẫn nhìn họ như nhữngngười bị nạn, đi lánh nạn. Dân miền Nam không có kỳ thị người Bắc di cư.

 Những người này mau chóng định cư và làm ăn phát đạt, Họ đã hòa đồng và đóng góp vào sinhhoạt của miền Nam.

Khi Giáo Sư Vũ Quốc Thúc làm Khoa Trưởng trường Luật hay Giáo Sư Trần Ngọc Ninh làmTổng Trưởng Bộ Giáo Dục, không có ai kỳ thị họ là Bắc kỳ. Ngược lại, người Nam khâm phục học vấn

cao thâm của họ.Bắc-kỳ-trị ở đây là một hiện tượng khác. Đây là những tên Bắc kỳ chưa từng biết Saigon ở đâu,

Vĩnh Long ở đâu mà lại cầm cái sự vụ lệnh ký ngoài Bắc vào Nam làm Giám Đốc hay phó giám đốc tạicác cơ sở hành chánh, kinh tế, an ninh v.v. . . Còn nhục mạ hơn nữa, chúng ngang nhiên để một tên Bắckỳ làm đại biểu Quốc hội cho một tỉnh miền Nam. Chủ trương phân biệt dân tộc này mang danh nghĩacủa đảng CSVN, nhưng thực chất đảng CSVN chỉ là Xứ Ủy CS Bắc kỳ mở rộng.

Bây giờ hãy nghe Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang nói:

‘Cho nên Quốc hội Việt nam chỉ là do Đảng cử dân bầu. Sách trắng viết: ‘thông qua bầu cử,người dân tự lựa chọn ra những người đại diện cho ý chí, nguyện vọng của mình’, nhưng thực tế rất 

nhiều đại biểu quốc hội của một tỉnh không hề sinh ra, lớn lên, cũng không hề làm việc ở tỉnh đó. Cóngười sinh trưởng, công tác ở Hà Nội lại là đại biểu quốc hội của nhân dân Đồng Nai. Có người sinhtrưởng, công tác ở Thanh Hóa lại đại diện cho nhân dân Vũng Tàu’ (Tr. 54)

TS Nguyễn Thanh Giang vốn sanh ra tại Thanh Hóa mà còn thưởng thức món giả cầy này khôngnổi, thì nhân dân miền Nam làm sao đây?

Mục Lục Melbourne 2012

Page 61: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 61/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Trung hoa ngày xưa cũng có gởi Thái Thú qua cai trị Việt Nam. Miền Nam sau 1975 cũng cónhững Thái Thú Bắc kỳ.

Một người cựu Kháng chiến vừa biết tôi vượt ngục mới về, mời tôi một bửa cơm. Tôi đói quá ănngon lành. Không biết để an ủi tôi hay tự an ủi mình. Anh bổng nghêu ngao ngâm ‘Một khi ta biết thì tađã . . .’Bài thơ của T.T.KH (đến nay tôi hiểu thì tôi đã, làm lỡ tình duyên cũ mất rồi) nhưng anh ta ngâmchỉ có một câu. Nghe một hai lần đầu thì như có vẽ đùa cợt. Nhưng càng nghe thêm thì càng thấy thêlương, đứt ruột làm sao. Đó là cái bí mật lạnh người mà người miền Nam bây giờ mới thấy thấm.

3.- Mới thương người lính Cộng Hòa

 Người dân miền Nam, kẻ cần một tháng, kẻ cần một năm, có kẻ cần cả chục năm để dần dần hiểurằng miền Nam không có được giải phóng mà là bị ngoại bang ăn cướp.

Chừng đó họ mới thật sự đâm ra thương người lính Cộng Hòa. Tội nghiệp các anh quá. Các anh điđánh ăn cướp trước sự dửng dưng của các chủ nhà. Trong các gia đình miền Nam đâu có gia đình nào

không có người đi lính.

Chúng ta đều biết khi có giấy gọi nhập ngũ thì mạnh ai nấy chạy chọt hoản dịch hoặc trốn lính. Nếu chạy chọt lần thứ nhứt không có kết quả mà phải tòng quân thì chạy chọt lần thứ hai kiếm một chỗan toàn, không ra trận. Cho nên người lính Cộng Hòa đi đánh trận, ngoài một số nhỏ tình nguyện, đa sốlà những người không có chỗ nương tựa, họ thật sự đơn côi.

Thách thức hơn nữa, những người trốn nghĩa vụ không biết nhục lại là người kiêu ngạo, hãnh diện,tự đắc, khoe khoan rằng mình có gốc to! Người lính chiến sinh tử chỉ có các đồng đội cùng cảnh ngộ,chung thuyền với mình chỉ có người chỉ huy trực tiếp. Họ phải tích cực giết giặc nếu không thì bị giặcgiết.

 Nhưng trên tột cùng thì không có ai đáng ngưỡng mộ hay kính phục để mà hy sinh không nuốitiếc.

 Người ban Huấn từ phải để ‘Tổ Quốc trên hết’, người ban Nhật Lệnh phải ‘nêu cao Chánh NghĩaQuốc Gia’, chiều nay, người thì uống whisky, người thì đếm bạc, tối nay quay quần với vợ con bên cáiTV. Trong gia đình không chừng có một hai thanh niên đã đến tuổi đi lính mà không biết bằng cách nàođó lại chưa ra chiến trường. Người lính biên ải ôm cái radio nghe Huấn Từ, Nhật Lệnh, chiều nay nhớ nhà, không biết tối nay vợ con đi ngủ có được no bụng không. Trong tình trạng này, họ nghĩ gì? TổQuốc là gì? Tổ Quốc của ai? Có Chánh Nghĩa không? Cái Chánh Nghĩa nào?

‘Các nhà giàu bỏ tiền ra mua bằng cấp và thông hành cho con đi du học với cả bạc triệu để khỏi

đi lính. Chỉ có nhà nghèo con mới bị động viên. Chiến tranh trở nên chiến tranh của người nghèo, hy sinh để bảo vệ cho nhà giàu.’Nguyễn Trân, tr. 587.

Cuộc chiến đã chi phối mọi khía cạnh của đời sống. Khi mới lọt lòng mẹ, ai cũng đã nghe tiếngsúng rồi. Lớn lên, ai cũng đã từng thấy người từ giả gia đình đi nhập ngũ, đã từng thấy xác đem về. Người lính coi sự kiện này như một định mạng, trời kêu ai nấy dạ, không thể tránh được.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 62: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 62/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Giữa trận, anh phải hăng hái, nhưng đó là làm sao để mà sống sót. Nếu anh có hy sinh thì tại anhhết thời. Người ta dửng dưng.

 Nhưng bây giờ, anh thua cuộc chiến, thì người ta mất nhà, mất cả tương lai. Bây giờ người miền Nam mới hiểu họ đã không ủng hộ tinh thần người lính Công Hòa đúng mức. Dường như dân miền Namcòn thiếu một tiếng xin lỗi với người lính của mình. Cãm giác là hối tiếc, là tự trách mình, hổ thẹn vớichính mình, ân hận rất nhiêu. . . Ăn cướp đánh ở các nhà xa xôi, mình không lo, có khi mình không tinlà có thật. Ăn cướp đánh nhà mình thì mình thấm đòn liền.

 Nhưng cãm giác đối với bọn ngoại bang ăn cướp là căm thù. Ai ai cũng vậy. Nếu như họ làm lụngcực khổ để xây dựng nhà cửa, vườn tược cả đời, bây giờ bị ăn cướp lấy đi mất sạch thì vụ Mỹ Lai đâu cógì mà thắc mắc. Nếu có được một ngàn vụ Mỹ Lai thì có lẽ đã chận được ăn cướp rồi. Chất độc da camcũng vậy. Ăn cướp đâu có tôn trọng luật lệ quốc tế, thì tại sao mình phải tôn trọng. So với mấy trămngàn người bỏ mạng ngoài biển khi vượt biên thì mấy gia đình bị chất độc da cam có nhằm nhò gì màthan.

Cho nên cái ‘chánh nghĩa chống Mỹ cứu nước’ mà CS vớ được ngày xưa cũng tự nó hủy diệt vìnếu phải chống ăn cướp thì chủ nhà nhờ ai cũng đúng thôi.

Bây giờ thì Việt Cộng lại phải ‘yêu Mỹ cứu nước’ rồi!

Giống như Ngô Đình Diệm đã làm ngày xưa, CS Bắc Việt sau năm 1975, công khai khinhthường nhân dân miền Nam.

Chánh nghĩa của nguời lính Cộng Hòa lu mờ trong chiến tranh, bây giờ nhờ CS tự lột mặtnạ, làm cho nó bổng dưng sống dậy. Chánh nghĩa quốc gia bây giờ không còn là lời tuyên truyền rổngmà là cái gì nhân dân miền Nam thấy tận mắt. Đó là: phải thắng Việt Cộng. Chớ để thua là mất nhà, mấtcửa, và bị Bắc- kỳ-trị và sau lưng là chủ nợ Trung Cộng.

 Nhờ CS tự lột mặt nạ mà người dân miền Nam mới thay đổi nhản quan với người lính Cộng Hòa.Từ một thái độ ‘ai chết mặc ai’ trở thành tiếc nuối thừa nhận ‘các anh đã từng vì dân, vì nước’.

 Nhờ đó mà người lính Cộng Hòa mới rủ bỏ được mặc cãm thua trận, vì trong dòng lịch sử, thuatrận chỉ là một chuyện nhỏ. Cái chánh nghĩa có hay không mới là chuyện lớn.

HỒ TẤN VINH

Úc Châu

 Ngày 3 tháng 11 năm 2012

(Còn tiếp)

Mục Lục Melbourne 2012

Page 63: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 63/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 22

HỒ TẤN VINH

 MỘT NGẢ ĐI VỀ Dầu sao, bọn bất lương cũng đã thắng trận, nhưng cái nội lực dùng để thắng trận bây giờ đã biến

thái. Trước đây, nội lực của CS dựa vào ba yếu tố đó là tuyên truyền xảo quyệt, hình ảnh xấu xa củachánh quyền Cộng Hòa và khủng bố, ép buộc. Sau 1975, CS đã lộ mặt thật rồi thì còn tuyên truyền gạtgẫm ai được nữa. Hình ảnh xấu của chánh quyền Cộng Hòa đã mất đi theo chế độ Cộng Hòa, nhưngngười lính Cộng Hòa nhờ đó mà sáng giá. CS càng ác ôn thì người dân càng yêu mến người kính CộngHòa.

Rốt cuộc, để cai trị, CS chỉ còn có thể dựa vào yếu tố cưởng ép mà thôi. Đó là việc sử dụng võ lựccủa công an và quân đội để kềm kẹp nhân dân. Sự kềm kẹp không thể kéo dài mãi. Chính người cộngsản cũng đã biết chủ nghĩa sai, họ đang đi sai đường rồi. Chỉ có một vấn đề duy nhứt là làm sao quây lại

cho êm.

Trong giai đoạn này, đó sẽ là công lao lớn nhứt đối với dân tộc và chỉ có người cộng sản hồitâm mới làm được. Trong thế gian này, đường đi trăm lối, đâu là lối đi về?

 Nhưng bây giờ dầu muốn dầu không, trong lúc chờ đợi, người dân vẫn phải sống. Làm sao cảithiện cuộc sống trong chế độ CS? Cho tới nay, tôi thấy xuất hiện hai xu hướng đấu tranh.

1.- Dân chủ hóa quốc hội

Có nhiều người nghĩ rằng dân chủ hóa quốc hội có thể giải quyết vấn đề. Dân chủ hóa quốc hộigồm có hai phần.

Phần thứ nhứt là mọi người được tự do ứng cử, không phải thông qua sự giới thiệu hay sự đồng ýcủa Mặt Trận Tổ Quốc và rộng rãi hơn, mời các Việt kiều về tham gia ứng cử để giúp nước. Và phần thứhai là vận động công bằng, đếm phiếu ngay thẳng. Có quan sát viên quốc tế càng tốt.

Mời quí vị nghe Nguyễn Thanh Giang kể những rắc rối mà ông đã trải qua để tìm cách ứng cử vàoquốc hội.

‘ Xin nêu một ví dụ bản thân được chiêm nghiệm: Năm 1992, với tâm trạng mong muốn đưa tiếng nói của ngành địa chất vào Quốc hội, thấy tôi là một trí thức ngoài Đảng hiếm hoi thường có chính luậnđăng trang nhất báo Nhân Dân, anh em trong cơ quan xúi tôi ứng cử Quốc hội khóa IX.

Tại Hội nghị Cử tri Địa phương, tôi được 96% phiếu bầu. Năm ấy, trong khu vực dân cư tôi ở, có4 ứng cử viên Quốc hội. Bà Phạm Thị Trân Châu – giáo sư tiến sỹ của trường Đại học Tổng hợp Hànộiđược 100% phiếu; ông Nguyễn Duy Quý - ủy viên Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Xãhội được 82%, bà Trần Thị Thanh Thanh - ủy viên Trung ương Đảng, Bộ trưởng - Chủ nhiệm Ủy banThiếu niên Nhi đồng được 71%.

Mục Lục Melbourne 2012

Page 64: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 64/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Trước ‘nguy cơ’ trúng cử Quốc hội rất cao của tôi, rầm rập những cán bộ Mặt trận Tổ quốc, công an . . . xuống cơ quan tôi chỉ đạo quyết liệt.

 Lẽ ra phải thông báo công khai cho anh em trong cơ quan đến dự Hội nghị Cử tri Cơ quan và bỏ phiếu tín nhiệm, nhưng họ đã được lệnh dẫm lên Luật Bầu Cử. Họ chỉ triệu tập đúng 16 người trong số hơn 400 người trong cơ quan (16 người này hầu hết là đảng viên và đều là cán bộ các tổ chức, phòng,ban và nói chung đều đã được dặn dò trước) đến bỏ phiếu. Thế là họ lấy lý do tại Hội nghị Cử tri cơ quan, tôi chỉ được 30% phiếu tín nhiệm nên nhẹ nhàng gạt tôi khỏi danh sách ứng cử viên Quốc hội (Tr.54)

Đó là chỉ mới nộp đơn ứng cử thôi mà đã khó rồi thì phải qua mấy truông nữa mới có hy vọngtrúng cử?

Thông thường, chúng ta đều hiểu ở các nước dân chủ, dân là chủ. Dân cử các đại diện cho mình đểđi họp. Vì vậy, các quốc hội ở các nước Tây phương là nơi tập trung quyền lực tối cao của nhà nước dânchủ. Trong chi tiết, quyền lực của quốc hội Pháp có thể khác quyền lực của quốc hội Mỹ hay Úc. Nhưng

tựu chung, ta có thể biết rằng bình thường quốc hội biểu quyết ngân sách, thuế khoá cho hành pháp thihành, biểu quyết luật lệ cho tư pháp thi hành, chất vấn chánh phủ và có khi lật chánh phủ luôn.

Quốc hội của người ta mạnh như vậy. Quốc hội ở Hà nội với Đảng CS, ai mạnh hơn ai? Ai là mẹ,ai là con? Đứa con thèm ăn cà rem, phải xin ai đây?

 Nguyễn Thanh Giang lại kể một câu chuyện khác:

 Điều 1 trong Luật Tổ chức Quốc hội công bố ngày 18 tháng 2 năm 1992 có ghi: ‘Quốc hội thựchiện quyền giám sát tối cao đối với toàn bộ hoạt động của nhà nước’ 

 Kiểm điểm lại, thấy có vẻ như Quốc hội khóa IX chưa quan tâm đúng mức tới việc thực hiện chức

năng này. Trong một số kỳ họp có những đại biểu đã chất vấn thẳng thừng phía chính phủ. Tuy nhiên,nhiều vị bộ trưởng, nhiều quan chức nhà nước chỉ trả lời quấy quá, thậm chí có thái độ khinh thị màquốc hội vẫn đành bỏ qua. (tr. 95)

Chuyện đã có xẩy ra thật như vậy. Quốc hội chất vấn bộ trưởng nhưng bộ trưởng khinh thị quốchội. Quốc hội làm gì đây? Đi mua cà rem cho con nít ăn à?

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang ơi, tại sao ông lại phải chịu khổ cực và mất thì giờ để tìm cách vàoquốc hội Hà Nội? Bây giờ thí dụ không cần tranh đấu nữa mà hai điều kiện của một cuộc bầu cử dânchủ đã được cho không. Kết quả là ông TS Nguyễn Thanh Giang và cả trăm người Việt từ bên Mỹ trúngcử. Các ông vào quốc hội, ngồi chiếm hơn phân nữa số ghế, rồi các ông làm gì nữa đây?

2. – Đa đảng

Có người nghĩ rằng đa đảng là giải pháp. Đảng đây là đảng chánh trị thật sự chớ không phải làđảng cụi. Các đảng này phải tranh đấu cho được nhiều ghế trong quốc hội thì mới được mời gởi đại diệntham gia chánh phủ đoàn kết.

Để lấy một thí dụ cho dễ hiểu. Giáo Sư Vũ Quốc Thúc, lảnh tụ một đảng trí thức Hải Ngoại, được

Mục Lục Melbourne 2012

Page 65: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 65/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

mời làm Bộ Trưởng bộ giáo dục.

Có hai trường hợp xẩy ra.

Một là trong đầu ông không có gì cả và ông nhận chức vụ cho có danh mà thôi. Như vậy đảng

hoan nghênh ông vô cùng vì sự có mặt của ông trong nội các đánh bóng tánh cách dân chủ của chế độ.

Trường hợp thứ hai là ông có kế hoạch hẳn hòi và ông tin tưởng mãnh liệt rằng nếu đem kế hoạchnày ra thi hành thì sẽ có ích nước lợi dân. Đó là động cơ duy nhứt khiến ông tham gia chánh phủ.

Ông đọc cho thư ký đánh máy bản kế hoạch. Nếu người thư ký ngó ông cười trừ mà không đánhchữ nào hết thì ông làm sao? Ông bước ra ngoài bảo tài xế chở ông xuống trường học để quan sát, nếungười tài xế không chịu rồ xe thì ông làm sao?

Có công thì thưởng, có tội thì phạt. Quyền thưởng phạt, quyền chọn người và quyền đuổi người làquyền của cấp chỉ huy. Nhưng Giáo Sư Thúc không có những quyền đó. Đó là quyền của đảng. Người

thư ký đánh máy, người tài xế lái xe chỉ làm theo lệnh của người có quyền thưởng phạt. Lệnh đó có khilà lệnh bắn vào đầu ông một viên. Cho nên rốt cuộc rồi, dầu đầu ông có sạn hay không, ông vẫn khônglàm gì được. Chỉ có thể làm cái bình bông.

Phạm Văn Đồng đã từng than rằng mặc dầu ông làm Thủ tướng nhưng ông cũng bất lực, vậyhuống gì người ngoài đảng:

‘Tôi là Thủ tướng lâu nhất thế giới, cũng là thủ tướng khổ nhất thế giới. Làm thủ tướng thật, tôichẳng có quyền gì hết. Bộ trưởng hay thứ trưởng có phải do tôi chọn đâu, họ làm không tốt thì không  phải lỗi ở tôi’ Vũ Thư Hiên, tr. 294.

3. – Phi chánh trị lực lượng công an, quân đội và công chức

Có người đòi hỏi bỏ điều 4 Hiến pháp là điều dành độc quyền cai trị của đảng CS. Nếu bỏ điều nàylà chấp thuận đa đảng. Như tôi đã trình bày ở trên, chỉ có đa đảng không thôi thì chỉ có hình thức chớ không giải quyết bản chất của vấn đề.

 Nước Việt Nam cùng cả trăm nước khác tham dự một cuộc đua quốc tế để giành hợp đồng, giànhvốn đầu tư, giành thương ước, giành thị trường, giành chất xám . . . trong cuộc đua này Việt Nam lại phải mang một cục đá Xã Hội Chủ Nghĩa quá nặng nề nên chắc chắn phải thua. Nhưng cuộc đua này códính dáng đến hằng triệu người trong nước có công ăn việc làm hay không chớ cai trị đâu chỉ là xuấtkhẩu lao động mà thôi.

 Người có trách nhiệm với tương lai của đất nước phải sớm hiểu rằng cục đá Xã Hội Chủ Nghĩalàm trì trệ bước tiến của dân tộc. Lấy cục đá đó ra là cách duy nhứt để tranh đua với thiên hạ.

Làm sao để lấy cục đá đó ra?

Có nhiều cách, nhưng tìm tòi chi cho mất công. Cứ theo cách làm của các nước Tây phương. Vềchánh trị thì các đảng kể cả đảng CS phải được tự do sinh hoạt. Nhưng:

Mục Lục Melbourne 2012

Page 66: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 66/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Quân đội là để bảo vệ lãnh thổ

Công an là để đi bắt ăn cướp

Cảnh sát là để giữ trật tự

Các lực lượng cảnh sát, công an, quân đội và công chức là của chung, không được thuộc mộtđảng nào. Các đảng đoàn không được sinh hoạt trong các cơ sở nhà nước. Quân đội không có chánh trịviên.

 Nếu cứ tiếp tục bày vẽ những hình thức dân chủ mà lòng thành không có thì sẽ không gạt được aiđâu. Phải thật sự bải bỏ dụng cụ kềm kẹp mới là thành khẩn.

Nếu thật sự có lòng thì đây là lối đi về.

Hồ Tấn Vinh

Melbourne

Khởi viết tháng 6, 2007

Bây giờ là ngày 4 tháng 11 năm 2012

THAM KHẢO:

•  KHI ĐỒNG MINH THÁO CHẠY. Nguyễn Tiến Hưng, Hứa Chấn Minh XB, 2005. •  HỒ CHÍ MINH, NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ MẶT TRẬN GIẢI PHÓNG. Hồ Sĩ Khuê, Văn Nghệ XB,

1993. •  KỲ LỤC TỈNH. Hứa Hoành, Văn Hóa XB, 1993. 

• TÔI GIẾT NGUYỄN BÌNH. Trần Kim Trúc, Đồng Nai XB, 1972. •  NHỮNG BÍ ẨN LỊCH SỬ DƯỚI CHẾ ĐỘ NGÔ ĐÌNH DIỆM. Lê Trọng Văn, XB 1989. 

• CÔNG VÀ TỘI. Nguyễn Trân, Xuân Thu XB, 1992. •  ĐẢNG CẦN LAO. Chu Bằng Lĩnh, Mẹ Việt Nam XB, 1993. 

•  ĐẠI-VIỆT QUỐC-DÂN-ĐẢNG 1938-1995. Quang Minh, Văn Nghệ XB. •  NHÂN QUYỀN VÀ DÂN CHỦ TẠI VIỆT NAM. Nguyễn Thanh Giang, Chính Luận XB, 2007,

Sydney. •  ĐÊM GIỮA BAN NGÀY. Vũ Thư Hiên, Văn Nghệ XB, 1997. 

• VIỆT NAM MỘT TRỜI TÂM SỰ. Nguyễn Chánh Thi, Anh Thư XB, 1987. • VIỆT NAM NIÊN BIỂU tập b. Chính Đạo, Văn Hóa XB, 1997. 

• 1945-1964 HAI MƯƠI NĂM QUA. Đoàn Thêm, năm Ất tỵ, Saigon. •  DÂN TỘC SINH TỒN. Số 15 năm 2007. 

•  PHẬT GIÁO HÒA HẢO TRONG DÒNG LỊCH SỬ DÂN TỘC. Nguyễn Long Thành Nam - Đuốc

Mục Lục Melbourne 2012

Page 67: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 67/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Từ Bi XB 2006, online. • 25 NĂM KHÓI LỬA. Lý Tòng Bá- XB 1995. 

• VIỆT NAM MÁU LỬA QUÊ HƯƠNG TÔI. Đỗ Mậu. Hoa Kỳ XB, 1988. 

TB:Tôi chân thành cảm tạ độc giả đã theo dõi 22 bài viết trong hơn một tháng qua. Tôi biết rằng có nhiều vịcó ý kiến khác nhau hoặc về sử liệu hoặc về quan điểm.

Trong tinh thần dân chủ và ước muốn có sự trao đổi ngay thẳng, tôi đã nhận được một số ý kiến và tôisẽ chờ ba ngày để đón nhận thêm các ý kiến chung kết của độc giả.

Tôi sẽ phổ biến tất cả ý kiến của quí vị vào ngày thứ Năm 8 tháng 11, năm 2012.

Xin đa tạHỒ TẤN VINH

Mục Lục Melbourne 2012

Page 68: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 68/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Bài số 23HỐ TẤN VINH

Cái Nhìn Độc Giả

Đa số những phiền trách của độc giả tập trung vào chỗ tôi có thiên kiến.Lời phiền trách này rất đúng.

Trong lịch sử Việt Nam cận đại, đã có nhiều lỗi lầm nghiêm trọng – hơn nữa, còn là tội ác kinh tởm -của những nhà lãnh đạo.Tuy nhiên, dường như ai nấy đều sống thoãi mái với những tội ác ấy. Riết quen rồi lại dám dẫm chân lênlời răn đe của KINH THÁNH, hằng năm rủ nhau đi SUY TÔN TỘI ÁC.

Thân nhân của các nạn nhân còn đang sống, ai có chút công tâm, làm sao mà giữ được sự bình tĩnh đây?

Sử liệu vẫn phải tôn trọng chính xác, nhưng trong hoàn cảnh này, tôi đã phải dùng từ ngữ có hơi mạnhtay. Thiên kiến là ở chỗ đó.

Đây là một tính toán hẳn hòi. Nhưng tính toán này không có ác ý. Nó chỉ là gáo nước lạnh tạt vào mặtngười nào chưa chịu thức.

Dân miền Nam hiền hòa. Họ không thích gây sự. Nhưng họ rất khó chịu với những người ngoan cố.Gáo nước lạnh này không giết được ai. Nhưng nó có thể giúp những người có liên hệ suy nghĩ lại trướckhi ngẩng đầu lên.

Tôi đã có cơ hội nói lên những gì tôi muốn nói.

Bây giờ tôi nhường diễn đàn để mọi người nói lên cái gì mình muốn nói. Nhưng chúng ta không có nói chuyện tay đôi. Trên chúng ta còn có độc giả. Và đa số họ rất công minh. 

HỐ TẤN VINHÚc Châu Ngày 8 tháng 11 năm 2012

Re: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 8 Hide Details 

FROM:· Tran Thi Leha TO:· [email protected] Message flagged Friday, 12 October 2012 7:55 PMAnh Vinh mến ,

Mục Lục Melbourne 2012

Page 69: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 69/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

chuyện lấy não ra làm thuốc đạn bắn là hành động của vua Gia Long đối với Vua Quang Trung NguyễnHuệ và đem sọ làm pot de chambre tiểu tiện, ai cũng biết! Sao lại đem vào khung cảnh của cái nhìn lịchsử! Crédibilité?Và nếu có như vậy, preuve đâu!?

Bài viết của tác giả Nguyễn Mạnh Quang:

 NGÔ ĐÌNH DIỆM: CON NGƯỜI VÀ TỘI ÁCGiao su su hoc Nguyen Manh Quang, USA

Đến đời thân phụ của ông Ngô Đình Diệm là Ngô Đình Khả thì lại còn ghê gớm hơn nữa. Đặc tính ghêgớm này được sách sử ghi lại rõ ràng. Sách Tài Liệu Soi Sáng Sự Thật ghi lại việc làm ghê gớm của ông Ngô Đình Khả như sau:“Theo tài liệu sử, Ngô Đình Khả được Triều Nguyễn thời Pháp thuộc trọng dụng là nhờ công lao giúp Nguyễn Thân tiêu diệt lực lượng chống Pháp của nhà ái quốc Phan Đình Phùng và đặc biệt là đã đàomả cụ Phan (lấy xác cụ đốt thành tro, lấy tro) nhồi vào thuốc súng để bắn cho tiêu tan hài cốt cụ Phan:quả thật là một tên đại thần, đại gian đại ác.”[v][v] Lê Hữu Dản, Tài Liệu Soi Sáng Sự Thật - Tập Hai (Wesminster, CA: Văn Nghệ,1996), tr 18.

Matthew Trần:......// HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ  Hide Details FROM:· Fanxico Tran TO:CC:· [email protected] Message flagged Sunday, 14 October 2012 2:28 PM

Do lòng thù hận sẵn kó, cọng thêm kái nhìn thiên lệch, chũ quan .. từ dó tác zã dẽ ra kái nộizung ..."BA LÁP".

Matthew Trần 

Loạt bài khảo luận " Một Cái Nhìn Lịch Sử " Hide Details FROM:· lytran lenguyen TO:· [email protected] Message flagged 

Mục Lục Melbourne 2012

Page 70: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 70/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Sunday, 14 October 2012 11:28 PMTiên-sinh Hồ Tấn Vinh nhã giám.Hân hạnh được đọc loạt bài " Một Cái Nhìn Lịch Sử "của Tiên sinh.Biên khảo công phu, nhận định khách quan và bình luậnthật giá trị về lịch sử Miền VN giai đoạn cận đại.Kính. Nhóm LýTrầnLêNguyễn / Paris

Tr : [VNTD] HỐ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 10 Hide Details FROM:· Hong-Con TA TO:· [email protected] Message flagged Tuesday, 16 October 2012 3:32 PMKính ôngChúng tôi rất hân hạnh được đọc những bài viết hay của ông, chúng tôi sẵn sàng giúp phổ biến rộng rãikhi nhận đuợc những bài viết mới của ông. Thành thật cám ơn ông. Kính chúc ông luôn vui khỏe.thc10/paris

[VN-TD] Re: HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 13 Hide Details FROM:· nguyen kimluan TO:· [email protected] · [email protected] CC:Message flagged Friday, 19 October 2012 7:11 PM" ... biểu đồng tình với một tâm địa tàn ác và những âm mưu sát nhân của ông chủ.Không phải suy tôn khơi khơi chơi mà thôi đâu nhe, mà là đem cả danh dự dòng họ và giá trị tínngưỡng của mình ra đặt cuộc đó ... " ... Hồ Tấn Vinh Rất đồng ý với ông Hồ Tấn Vinh.

Kính. Nkl.

----- Forwarded Message -----From: Ho Cong Tam <[email protected]>To: Sent: Saturday,October 20, 2012 9:03 PMSubject: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 14

Mục Lục Melbourne 2012

Page 71: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 71/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Bài viết của Hồ Tấn Vinh về chính trị miền Nam Việt Nam chỉ đưa ra những nhận xét phiến diện hời hợtnhằm bôi đen chế độ chính trị Nam VN, với tinh thần bài bác Mỹ. Sao Hồ Tấn Vinh không so sánh xãhội chính trị nền Đệ Nhất và Đệ Việt Nam Cộng Hòa với chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa độc tài khát máu phi nhân do Hồ Chí Minh cam tâm làm tay sai của Nga và Tàu để thấy cái ưu đểm của ta. Viết phiếndiện như vầy thì có nhiều hy vọng được tập đoàn CSVN chúng nó vỗ tay hoan nghênh tán thưởng đấy.HCT

[DiendanDanToc] Re: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - Hết thằng Cu ly Hồ Công Tâm nay lại thêmmột thằng con rơi Hồ tấn Vinh, và nguyên một cái đám lãnh tụ CSVN buôn dân bán nước VN chogiặc Tầu, từ thằng bí thư Nguyễn phú trọng, Nguyễn tấn Sang, TT Nguyễn Tấn Dũng, Lê khảPhiêu, Nông đức Mạnh, Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm văn Đồng, và cả một lũcông an côn đồ và một đám chó săn Việt gian CS. Hide Details FROM:· thanh pham TO:· [email protected] · [email protected] · [email protected] . Forwarded Message -----From: Ho Cong Tam <[email protected]>To: Sent: Monday, 22October 2012 2:08 AMSubject: [GoiDan] [FYI] MỘT CÁI NHÌN MÉO MÓ LỊCH SỬ VNCH của hồtấn vinh/Đông Hải

 "Aladin Nguyen" <[email protected]> wrote: 

Một người trẻ Đặng Chí Hùng, đang ở miền Bắc, thuộc dòng dõi con cháu cán bộ VC, mà có cái nhìnsáng suốt về lịch sử VNCH cũng như lịch sử tội ác VC hcm, đã viết ra những bài viết gía trị và chínhxác, với sức thuyết phục cao như thế này. Trong khi "nhà bình loạn gia/sử gia" hồ tấn vinh ở xứ tự doÚc, lại có cái nhìn méo mó, lệch lạc và ấu trĩ về lịch sử nước nhà VNCH cũng về lịch sử của giặc hồCSVN như thế đó, thế mà, những bài hay của ĐCH không được ông Đông Hải "hồ hởi" phấn khởichuyển lên diễn đàn ông để phổ biến, ngược lại, ông hăng say chuyển bài xuyên tạc bóp méo sự thật củahồ tấn vinh lên khắp diễn đàn net phổ biến khắp nơi.. Thật là khó hiểu hết sức !

Ông Đông Hải, tuy mình không viết bài nhưng khi chuyển bài của người khác phổ biến lên diễn đàn Net, đó là ta cũng đồng tình ý kiến và nội dung của tác gỉa bài đó rồi đấy ạ. Việc làm này có thể gọi là"nối giáo cho giặc" để đâm sau lưng QLVNCH hoặc bôi bẩn lịch sử VNCH, không thể chấp nhận được.Mong Mr. Đông Hải lưu ý và suy nghĩ việc làm của mình vừa qua.. Tiện đây, xin chuyển đến Mr.

Đông Hải và qúy vị bài của ĐCH viết về VNCH, để phản bác bài của "nhà bình loạn gia/sử gia" hồ tấnvinh ở dưới..

 _._,_.___,_._,___  On Tue, 10/23/12, Tu Tran <[email protected]> wrote:

From: Tu Tran <[email protected]>

Mục Lục Melbourne 2012

Page 72: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 72/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Subject: Re: [Daploisongnui] Re: HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ -To: "[email protected]" Date: Tuesday, October 23, 2012, 10:58 PMChỉ liếc một câu trong bài :" Một Cái Nhìn Lịch Sử " của HồTấn Vinh người ta cũng thấy ngay là tênHồ Tấn Vinh đi chép lén cái trong lịch sử của Góp Gó Võ Văn Sáu viết ra rồi __._,_.___ Hide Details FROM:· Thien Nuguyen TO:· Tu Tran Message flagged Thursday, 25 October 2012 2:30 AMHơi đâu mà mấy anh đọc bài viết của tên lưu manh Hồ Tấn Vinh! Tên này không phải tên thật của hắn tađâu ! Cứ vứt bài của hắn vào thùng rác đi cho xong chuyện. Ăn no rồi không có gì làm đi viết tám bậytứ bạ, lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia vậy mà. Hắn viết trúng trật gì đâu mà đọc làm gì?Tôi đã bỏ thùng rác tử lâu rồi anh TranTu ơi.

Thiên

From: Tu Tran <[email protected]>To: thanh pham <[email protected]>; Sent: Thursday,25 October 2012 12:48 AMSubject: Re: HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ -Hồ Tấn Vinh ở Úc, tên này không chuyển tải hàng mướn cho bọn buôn bạch phiến để ăn công thì cũnglà tên nâng cần rửa chén cho thằng gỉa trọc đầu Trần Quang Diệu và Phan Ba

Fw: [VN-Online] MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 16 Hide Details FROM:·  NgTienTri TO:· [email protected] Message flagged Sunday, 28 October 2012 12:47 AMCám ơn, bài nầy giải đáp được nhiều thắc mắc logic từ lâu. Re: [GoiDan] HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 19 Hide Details FROM:

· Tu Tran TO:· [email protected] Message flagged Thursday, 1 November 2012 1:21 PMHồ Tấn Vinh một tên lượn ve chai, nuốt cục đờm của thằng Góp Gió Võ Văn Sáu , Nay đến giò nó nhảra trên các diễn đàn

Mục Lục Melbourne 2012

Page 73: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 73/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

 __,_._,___ [VN-TD] HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 19 Hide Details FROM:· duc minh TO:· [email protected] · Donghai NDH Message flagged Thursday, 1 November 2012 2:56 PMAnh Vinh [tôi tin là tên thật] ! Cũng ở Úc châu, nhưng có lẽ ít tuổi hơn anh đôi chút, tôi cũng siêng họchỏi, tìm hiểu và đọc sách, nhất là không có thiên kiến tôn giáo, chính trị, nên tôi rất thán phục nhữngnhận định công tâm của anh, trong 19 bài qua.

Câu hỏi là: thế nước lòng dân đầu thế kỷ XX [Pháp chiếm VN 1868 rồi 1882, vì đội quân thứ 5 trongnước ta đông quá, quyết tâm thờ kính 'nước Chúa' của họ quá cao; lòng yêu nước Tổ Tiênnung đúc được từ thời Văn Lang đến Nguyễn Quang Toản là phải sứt mẻ, đổ vỡ gần hết; số đông âmthầm kia, không còn được các kẻ sỹ dẫn đầu lãnh đạo lòng yêu nước mơ hồ của họ [kẻ sỹ cuối thế kỷ 18tuy còn luyến tiếc hào quang anh hùng áo vải Lam Sơn Lê Lợi + Phật tử trí thức Nguyễn Trãi, nhưngquá chán ngán những hư hỏng, đồi trụy , bạc nhược, vọng ngoại của các Vua thời Lê Mạt, nhất là ChiêuThống, may không có Quang Trung thì đã vĩng viễn là quận huyện của nhà Thanh từ 1789 rồi.Còn chúa Nguyễn tuy có công mở nước xuống phương Nam, nhưng ngoại trừ ngôi sao Quang Trung vụtsáng lên rồi chợt tắt [có bàn tay của GM Kytô đầu độc không?? ai biết?], giới Sỹ-Nông-Công-Thươngsuốt thế kỷ XIX cũng không thể thần phục Cha-Con, Ông Cháu Nguyễn Ánh, vì đã coi tham vọng giađình lên trên vận mệnh của đất nước --số lớn thấy Quang Trung tuy có chính nghĩa, và khó tâm phụccảnh 3 anh em đều xưng Đế 3 Miền đánh nhau sứt trán, vẫn tụ vào hỗ trợ Tây Sơn để gầy dựng một VNmới, và khi QTrung chết, QToản thua súng đồng của Giám Mục Pháp, thì giới sỹ phu VN đầu tkXIX đã bị Gia Long trả thù tru di tam tộc [làm gì ông có được cái tâm đốt hơ sơ phản loạn của Trần Thái Tông?]tất, có còn mấy ai tài giỏi để phòng ngăn giặc Pháp, nên khi Tự Đức phải cắn răng mà ký 2 hòa ướcdâng cho Pháp 6+6 Tỉnh Nam bộ mà 7-8 đời Ông Cha của ông đã chiêu mộ dân Bắc-Trung vô khai khẩnlập lên đất nước giàu đẹp chắc là không khác tâm trạng của DVMinh ngày 29/4/2012 mấy!! Không hàngcũng đâu giữ được? Một khi mà Bảo Đại, rồi Diệm, rồi Thiệu đã 'an lòng' dựa hoàn toàn nơi Pháprồi Mỹ để được làm Vua, tàn bạo tối đa với dân chúng, với tôn giáo dân tộc, với đảng phái đối lập, vớisinh viên, trí thức, tướng lãnh, báo chí ... nói chung là mọi thành phần dân tộc, tưởng như vậy là khuất phục được họ, ai dè đẩy họ về với CS, là nhóm mà toàn dân ai cũng sợ...

nên cái đa số thầm lặng đã thua cái thiểu số 2-3% dân Việt mà lòng dạ Vatican nhưng đã rất quyết tâmhiến dâng đất nước cho giặc trong suốt 40 năm từ thời kỳ 1973, sau khi phong Hồng Y đầu tiên choVN ở Hà Nội, đến nay, Vatican thích thú nhìn thấy tài sản, bất động sản, con chiên, Linh Mục, GiámMục mình nắm trọn hồn xác trong tay đã tăng lên toàn quốc, tới nay 2012, là 500%, từ 2 triệu lên đếngần 10 triệu, hơn cả suốt 400 năm trước đó đã rất vất vả 'cải hóa', đã phá hoại, lũng đoạn, đã chưởi mắng'thằng Thích Ca', tổ tiên hiền thánh Việt Tộc ra rả suốt năm tại các nhà thờ, mà cũng chỉ chinh phục được Mỹ mà thật tâm cứu nạn CS không cho bành trướng ở VN, thì đã không chọn một Diệm

Mục Lục Melbourne 2012

Page 74: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 74/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

cực đoan thần quyền, mà 1954-4 đã chọn hậu duệ tài ba, đắc nhân tâm của VNQDĐ, của Đại Việt, rồiuốn nắn thêm, để thực thi dân chủ tối đa, quy hết dân tình về một mối, thì VNCH không thể kém NamHàn, Đài Loan,... cái gia đình 3 đời sẵn sàng nô lệ ngoại bang [như thư GM viết xin Pháp tha tù choDiệm, khi Diệm chạy theo CS, đã tự thú] xúm lại tận dụng mọi quyền lực [mà Diệm đã tuyên bố làcha đẻ, nên có thể ngồi xổm trên được, cái Hiến Pháp + QH dõm hồi 1955-56] nên chỉ sau 3-5 nămlà đã phá nát niềm tin mong manh của dân Trung-Nam vào thiện chí Đồng Minh Mỹ. Mỹ phải giếtDiệm, để thay loại nô bộc dễ sai bảo hơn [như trong declassified files họ không ngại tự thú], nhưng với600 tỷ, với 55,000 body bags, với giàn quân nhân giả bộ giải ngũ ra ứng cử độc diễn để nắm chínhquyền theo ý của chủ Mỹ ngày càng lộng hành, coi dân như cỏ rác, CS tuy phi nghĩa, quá tàn ác, phi dântộc, lệ thuộc Nga Tàu cũng 100% không khác Diệm-Thiệu mấy, nhưng khéo dối trá, khéo chedấu hơn, ác hơn [xiềng chân xạ thủ phòng không vô cao xạ; vẫn có hơn 50,000 hồi chánh] , nhất là quảnlý con người chặc chẽ hơn, nên CS thắng miền Nam, không vì chính nghĩa, nhưng vì bạo lựchơn, đàn áp hơn, tàn bạo hơn ... liệu chúng ta có ai chủ trương, hay có thể làm hơn CS được qua bảnchất tàn bạo, dối trá, độc ác cho hơn CS để thắng CS không???

Loại dân chủ nửa vời, tự do cà chớn như của 2 thể thế VNCH thì nhất định phải thua CS.

PGVN, nhất là hàng lãnh đạo của GHPGVNTN đã từng sống và chịu đọa đày trong vùng Việt Minh thời1945-54, đều đã thấy rõ vậy rồi, hết lòng kêu gọi và vận động cho một nền dân chủ, Hiến Pháp, QuốcHội dân chủ đúng mức, cho miền Nam, đừng vọng ngoại, đã bị một bên CS săn lùng tiêu diệt [némlựu đạn ám sát, cưỡng bức ra Bắc để lợi dụng. v.v.], một bên thì Mỹ và vài tay quân phiệt tay sai, tậntình tiêu diệt phong trào, nên cuối 1967 đã thua cuộc, đành bó tay, nhìn đất nước dần dà chìm vô lànsóng đỏ, mà không cứu chữa được... đau đớn vô cùng...

anh viết thêm cho chúng tôi đọc với nhé , anh Vinh.

---------- Forwarded message ----------From: Tu Tran <[email protected]>Date: 2012/11/1Subject: [DDCL= > Ke nao tin theo CSVN la STUPID] Re: [DiendanDanToc] HỒ TẤN VINH: MỘTCÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 19To: "[email protected]" <[email protected]>,

Lấng cấng thi cả Đông Hải và Hồ Tấn Vinh đều bị quăng vào cũi chó

Re: [DiendanDanToc] Re: [GoiDan] HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 19 

Hide Details FROM:· nguyen kimluan TO:· [email protected] Message flagged Thursday, 1 November 2012 11:32 PM

Mục Lục Melbourne 2012

Page 75: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 75/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Lời lẽ của Tu Tran : " Hồ Tấn Vinh một tên lượn ve chai, nuốt cục đờm của thằng Góp Gió VõVăn Sáu , Nay đến giò nó nhả ra trên các diễn đàn " : lời lẽ này mới đúng là của " một tên lượnve chai, nuốt cục đờm của ..." : tranh luận , phản biện hoàn toàn vắng bóng; phải chăng là vì khôngcó đuợc lý lẽ nên sực càn ? Nkl.

Re: [VN-TD] MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 20 1 Hide Details FROM:· quang ba thich TO:· [email protected] Message flagged Friday, 2 November 2012 11:58 AManh Vinh thân mến

hình như nhóm phục hồi tinh thần NĐD đã thấm đòn, đau đớn, sau loạt bài 19 của anh, đã bắt đầu tấncông anh rồi đó, anh đã thấy chưa?

Họ phải cố tình dựng dậy cái xác chết NĐD, để huy động giới thanh niên trí thức trong và ngoài nước,chuẩn bị hoạt động chính trị trong chế độ CSVN , vì CSVN sẽ bị áp lực từ các đối tác thương mãi vàASEAN mà cho mở rộng chính trị, đảng chính trị đầu tiên cho thành lập là đảng do TCG đứng saulưng .... sẽ làm việc nhịp nhàng với ĐCSVN để làm đẹp cho bộ mặt chính trị độc tài tham nhũng choCSVN...

từ từ đảng TCG sẽ trói tay ĐCS, lấn lên mà thành độc tài TCG ...cai trị bằng lề lối dân chủ giã hiệu,trong đó rất dễ manipulate ra những đạo luật siết chặc tự do tín ngưỡng làm cho PG chết khô, tất cả đềuhợp pháp qua Quốc Hội họ nắm đa số, không ai khiếu nại gì được ////

đảng TCG sẽ cầm quyền VN vững chắc, không lôi thôi như NĐD nữa .... lần nầy sẽ không để sẩy chínhquyền được ...

PG thì lúc nào cũng yếu kém, thua thiệt, đối với CS tự thiêu như Tây Tạng không kết quả gì, mà đối vớiCS lại càng vô dụng hơn ... nên sau này, khi CS+TCG liên minh nắm quyền ở VN, PG sẽ từ chết tới chết.... không chạy đàng trời nào thoát được màng lưới dân chủ giã hiệu của chúng. ..

Đừng ai ngăn cản tham vọng diệt đạo Phật VN để cải đạo hoàn toàn VN như Philippines, nếu không sẽ bị chúng triệt tiêu, bất cứ giá nào.... Anh Vinh tiếp tục viết bài tố cáo ông Diệm độc tài, quân phiệt.... làchúng sẽ hỏi thăm sức khỏe anh Vinh nay mai..

THICH QUANG BA, Most Venerable.- Deputy Chair, Unified Vietnamese Buddhist Congregation of Australia-New Zealand, Ltd. (since 1999;see phatgiaoucchau.com )

Mục Lục Melbourne 2012

Page 76: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 76/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

 Re: [ChinhNghiaViet] MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 21 FROM:· longdienle TO:· TheHeNoiTiep CC:· [email protected] Message flagged Sunday, 4 November 2012 2:03 AM

Có nhiều bài của Hồ Tấn Vinh viết về cố TT Ngô Đình Diệm mang nhiều thiên kiến. Nhưng bài nầytôi đồng ý với HTV ở chỗ: Chế độ CHXHCNVN tạo chính nghĩa cho VNCH. Chính nghĩa của VNCHvốn có, nhưng từ sau khi có chế độ CS thì chính nghĩa ấy trở nên sáng ngời.Người dân Miền Nam đứngnúi nầy trông núi nọ (nhất là đám trí thức thiên tả) kể từ khi sống với Vẹm thì họ mới thấy giá trị củanền Dân Chủ , Tự Do tại Miền Nam (dù còn non trẻ) cao quý thế nào. Các ông sư, ông cha lại càng thắmthía hơn, họ chống chế độ VNCH nhưng hoá ra cái chế độ "Mới" nầy lại càng tồi tệ hơn chế độ "Cũ".Từ đó cho thấy các nhà "Trí Thức" và lãnh đạo tôn giáo VN sợ cái còng của Vẹm, vì có thấy các vịxuống đường chống cái chế độ "Bán Nước, Hại dân " nầy đâu.

Lời thật mất lòng. Việt Cộng chạy thêm 50 năm nữa cũng chưa bằng sự Tự Do, Dân Chủ (còn yếu kém)của VNCH thuở trước.Thân kính,Long Điền

Re: [vietnamphotography] HỒ TẤN VINH: MỘT CÁI NHÌN LỊCH SỬ - BÀI SỐ 22  Hide Details FROM:· DungHoang TO:· <[email protected] CC:· <[email protected]> Message flagged Sunday, 4 November 2012 1:47 PM

Xin cảm ơn quý thân hữu đã cho đọc những bài viết quá hay về những dòng lịch sử của VN.

 Nếu có phần Audio của loạt bài này thìXin được tiếp tục nhận thêm để cùng share cho bè bạn năm Châu...

Kính chúc quý thân hữu cùng quý quyến An Khang.Hoàng Dung

Sent from my iPod

Mục Lục Melbourne 2012

Page 77: Một Cái Nhìn Lịch Sử

7/30/2019 Một Cái Nhìn Lịch Sử

http://slidepdf.com/reader/full/mot-cai-nhin-lich-su 77/77

Một Cái Nhìn Lịch Sử Hồ Tấn Vinh

Hoang Dung