Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · làm vi ệc t ại c ơ quan giáo d ục – văn hóa...

30
CHUYN TÀU ðI PAKISTAN Khushwant Singh Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB

Transcript of Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB · làm vi ệc t ại c ơ quan giáo d ục – văn hóa...

CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

Khushwant Singh

Making Ebook Project

BOOKAHOLIC CLUB

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

2

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

• Tên tác phẩm: CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN • Nguyên tác: Train to Pakistan • Tác giả: Khushwant Singh • Dịch giả: Nguyễn Huy Dũng • Nhà xuất bản: Văn học • Năm xuất bản: 1999 • Số trang: 258 • Khổ sách: 13x19cm • Giá bìa: 22.000 ñồng

ðánh máy: Phạm Thanh Hà, Ngọc Nở, Thu Thủy, N.L. Hồng Anh Kiểm tra: Hồng Sơn Chế bản ebook: Thảo ðoàn Ngày thực hiện: 16/08/2011 Making Ebook Project #165 - www.BookaholicClub.com

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

3

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

VÀI LỜI GIỚI THIỆU VỀ TÁC GIẢ

KHUSHWANT SINGH là một tên tuổi rất nổi tiếng ở Ấn ðộ. Sinh năm 1915 ở bang

Punjab phía Bắc Ấn ðộ, ông ñã theo học các trường có uy tín ở Ấn ðộ cũng như ở Anh.

Sau khi tốt nghiệp ñại học, ông làm việc tại Tòa án tối cao Lahore. Từ năm 1947, ông

tham gia Bộ Ngoại giao Ấn ðộ và ñược bổ nhiệm ñi Canada, London, Paris và sau ñó

làm việc tại cơ quan giáo dục – văn hóa – khoa học kỹ thuật của Liên hợp quốc

UNESCO. Khushwant Singh bước vào nghề làm báo từ năm 1951 với tư cách phóng

viên của ðài phát thanh toàn Ấn. Sau ñó ông làm Tổng biên tập cho nhiều tờ báo có tên

tuổi của Ấn ðộ. Hiện nay, hầu như tất cả các tờ báo lớn của Ấn ðộ ñều ñăng tải thường

xuyên các bài viết của ông có nội dung thuộc rất nhiều lĩnh vực khác nhau. Ông là một

người có kiến thức sâu rộng và có ñầu óc rất cấp tiến.

Ngoài công việc viết báo, Khushwant Singh còn là một nhà văn và nhà viết sử. Bên

cạnh bộ lịch sử nổi tiếng hai tập viết về người Sikh Những người theo ñạo Sikh, ông

còn là tác giả của nhiều tiểu thuyết nổi tiếng, nhiều tác phẩm dịch và các cuốn sách viết về thiên nhiên và các diễn biến hiện nay. Cuốn tiểu thuyết Chuyến tàu ñi Pakistan là

tiểu thuyết nổi tiếng nhất của ông ñược viết từ ñầu những năm 50. Tác phẩm này ñã

ñược trao giao thưởng Grove Press cho tác phẩm văn học hay nhất năm 1954. Câu

chuyện xoay quanh cuộc sống của những người dân thường vùng biên giới trong thời kỳ chia ly ñẫm máu, tách ðông Pakistan (hay Bangladesh) và Tây Pakistan ra khỏi Ấn ðộ

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

4

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

– một cuộc phân chia cho ñến tận ngày nay vẫn còn gây nhiều nhức nhối cho nhiều thế hệ ở tiểu lục ñịa Ấn ðộ. Không những thế, cuốn sách còn nêu bật ñược bức tranh khá

ñiển hình về xã hội và con người, cũng như thiên nhiên ở Ấn ðộ. Năm 1974, ông ñã

ñược tặng giải thưởng văn học cao quý của Tổng thống Ấn ðộ là giải thưởng Padma

Bhushan.

Ở Việt Nam, cái tên Khushwant Singh còn chưa ñược biết ñến nhiều, mới có một số

truyện ngắn ñược dịch và ñăng trên báo. Sắp tới, cuốn tiểu thuyết mới Delhi – một cuốn

tiểu thuyết hấp dẫn phản ánh lịch sử và xã hội của Thủ ñô Delhi và rộng hơn là cả một

giai ñoạn lịch sử Ấn ðộ – sẽ có thể ra mắt bạn ñọc Việt Nam. Cách viết giản dị, hóm

hỉnh của ông chắc chắn sẽ ñược hoan nghênh.

NGƯỜI DỊCH

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

5

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

GIỚI THIỆU TÁC PHẨM

“Chúng ta thuộc về phương ðông bí ẩn, không có bằng chứng, chỉ có lòng tin...”. Thế giới Hồi giáo ñược bộc lộ qua ngòi bút của nhà văn Ấn ðộ Khushwant Singh

Với bạn ñọc VN thì Khushwant Singh hẳn là một cái tên hãy còn xa lạ, thế nhưng ông là một tên tuổi rất nổi tiếng ở Ấn ðộ. Sinh năm 1915 ở bang Punjab phía Bắc Ấn ðộ, ông từng theo học các trường có uy tín ở Ấn ðộ, Anh. Là một nhà báo, nhà viết sử, nhà văn, K. Singh là một nhà văn cấp tiến, có kiến thức sâu rộng. Ngoài bộ lịch sử (2 tập) Những người theo ñạo Sikh, ông còn có nhiều cuốn tiểu thuyết nổi tiếng viết về tôn giáo của người Ấn, trong ñó tiểu thuyết Chuyến tàu ñi Pakistan ñược ñánh giá là một tác phẩm xuất sắc nhất của ông.

Chuyến tàu ñi Pakistan là một cuốn tiểu thuyết ñược dựng lên từ cột mốc mùa hè năm 1947. ðó là mùa hè mà ñất nước Ấn ðộ phân chia giữa những người theo ñạo Hindu và những người theo ñạo Hồi ñể rồi sau ñó có cuộc chia tách ñẫm máu (tách ðông Pakistan (Bangladesh) và Tây Pakistan ra khỏi Ấn ðộ). Bối cảnh của câu chuyện xảy ra ở một làng nhỏ thanh bình có tên là Mano Majra, ñược mô tả là một ngôi làng nhỏ bé, chỉ có ba ngôi nhà gạch. Một là nhà của Lala Ram Lal, kẻ cho vay nặng lãi. Hai là ngôi ñền ñạo Sikh. Và ba là ñền thờ của người Hồi giáo. Rồi ñến một ñêm, băng cướp do thủ lĩnh Malli cầm ñầu từ làng khác ñến ñã cướp tiền của và giết Lala Ram Lal, kẻ cho vay nặng lãi. “Vật chứng” của vụ cướp của giết người ñược ném vào nhà Juggut Singh (vốn cũng là một tên cướp). Nhưng trong ñêm ñó Juggut không có mặt ở làng; anh ta có hẹn với người yêu là cô Nooro ở ruộng lúa. Juggut là người theo ñạo Sikh, còn Nooro thì theo ñạo Hồi. Nhưng họ yêu nhau. Rồi Juggut bị bắt. Cùng bị bắt với anh là Iqbal Singh, một người làm công tác xã hội vừa mới ñến làng, bị tình nghi là người của “liên ñoàn Hồi giáo”. Vì “danh dự của một tên cướp” Juggut ñã không khai ra kẻ ñã giết Ram Lal, mà anh biết rất rõ là do Malli làm. Cho nên băng của Malli bị bắt rồi ñược thả. Người ñại diện cho “chính quyền trung ương” là ngài Hukum Chand biết rõ chuyện này nhưng vẫn phớt lờ, ñể rồi mọi hồ sơ tội lỗi ñều “ñổ vấy” cho Sultana (tên cầm ñầu của một băng cướp khác). Băng của Sultana ñều là những người Hồi giáo và họ ñã chạy trốn sang

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

6

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Pakistan. Chính sự ñổ tội cho băng cướp người Hồi giáo này ñã tạo cho những người dân trong làng Mano Majra mối hiềm nghi...

Với Chuyến tàu ñi Pakistan, K. Singh không chỉ cung cấp cho chúng ta một câu chuyện mà còn mở ra nhiều vấn ñề của người Hồi giáo. “Chúng ta thuộc về phương ðông bí ẩn. Không có bằng chứng, chỉ có lòng tin. Không có lý trí, chỉ có lòng tin. Tư duy, lẽ ra phải là nhân tố không thể thiếu trong quy tắc triết học, ñã biến thành không cần thiết. Chúng ta lên ñến những ñỉnh cao siêu phàm trên ñôi cánh của trí tưởng tượng. Chúng ta làm cái trò ñi trên dây trong mọi lãnh vực của cuộc sống sáng tạo. Chừng nào cả thế giới còn nhẹ dạ cả tin vào khả năng chúng ta có thể làm cho một sợi dây thừng vươn thẳng lên trời, và một ñứa bé leo lên ñó cho ñến khi không mất hút, chừng ñó các trò của chúng ta còn phát ñạt...” (tr. 243).

Chuyến tàu ñi Pakistan ñược trao giải thưởng Grove Press cho tác phẩm văn học hay nhất năm 1954 (K. Singh cũng ñã ñược tặng giải thưởng văn học cao quý của tổng thống Ấn ðộ là giải Padma Bhushan, năm 1974). Một cuốn sách ñược viết từ ñầu những năm 50 nhưng mãi ñến nay mới ñến với bạn ñọc VN (qua bản dịch của Nguyễn Huy Dũng, NXB Văn Học).

Trần Nhã Thụy

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

7

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Mùa hè năm 1947 không giống những mùa hè khác ở Ấn ðộ. Ngay cả tiết trời năm ấy ở Ấn cũng có cảm giác khác. Trời nóng khác thường, khô hơn, bụi hơn. Tiết hè kéo dài hơn. Người ta chẳng nhớ ñược trước kia có mùa mưa nào ñến muộn như thế không. Hàng tuần lễ, những ñám mây thưa thớt chỉ ñem lại một chút bóng râm. Không có mưa. Dân tình thì bảo ñó là ông trời trừng phạt tội lỗi của họ.

Nhiều người hẳn có lý khi cảm thấy tội lỗi. Mùa hè trước, tin tức về kế hoạch phân chia ñất nước thành Ấn ðộ theo ñạo Hindu và nước Pakistan theo Hồi giáo ñã thúc ñẩy các cuộc nổi loạn giữa các cộng ñồng ở Calentta. Chỉ vài tháng sau, danh sách người chết ñã lên ñến vài nghìn. Người Hồi giáo thì nói người Hindu giáo ñã bày ñặt và khởi ñầu cuộc giết chóc. Còn người Hindu lại ñổ tội cho người Hồi giáo. Sự thật thì cả hai bên ñều bị giết. Cả hai ñều bắn giết, ñâm, chém, ñánh ñập. ðôi bên ñều tra tấn, hãm hiếp. Từ Calentta, cuộc nổi loạn loang ra phía Bắc, phía ðông, phía Tây: ñến tận Noakhali ở ðông Bengal, nơi người Hồi giáo tàn sát người Hindu; ñến tận Bihar, nơi người Hindu giết người Hồi giáo. Các giáo sĩ Hồi giáo ñi rong khắp tỉnh Punjab, tỉnh Biên giới phía Bắc với những chiếc hộp ñầy sọ người Hồi giáo, nghe nói là bị giết ở Bihar. Hàng trăm ngàn người theo ñạo Hindu và ñạo Sikh từng sống hàng thế kỷ nay ở tỉnh Biên giới phía Bắc phải rời bỏ tổ ấm, ñổ dồn về tìm sự che chở của các cộng ñồng. Người Hindu và Sikh chiếm ưu thế ở phía ðông. Họ cuốc bộ, ñi xe bò, chen chúc trên xe tải, bám trên thành tàu, nóc tàu ñể ñi. Suốt chặng ñường, ở những khúc sông cạn, nơi ngã từ ñường hay các nhà ga, họ va vào những ñám người Hồi giáo hoảng loạn bỏ chạy ñi tìm sự an toàn ở phía Tây. Những cuộc nổi loạn ñã biến thành cuộc tháo chạy tán loạn. Cho ñến mùa hè năm 1947, khi việc thành lập một Nhà nước Pakistan mới ñã ñược chính thức thông báo, mười triệu người theo ñạo Hồi, ñạo Hindu, ñạo Sikh ñã bỏ chạy. Khi mùa mưa ñến, gần một triệu người ñã chết; còn toàn bộ miền Bắc Ấn ðộ hoặc cầm súng, hoặc khiếp sợ, hoặc trốn tránh. Những ốc ñảo thanh bình duy nhất còn lại là những thôn xóm nhỏ rải rác ở nơi xa xôi hẻo lánh dọc biên giới. Một làng quê như thế là Mano Majra.

Mano Majra là một khu ñất hẹp. Ở ñó chỉ có ba ngôi nhà gạch, một là nhà của Lala Ram Lai, một kẻ cho vay nợ lãi. Còn lại là ngôi ñền ñạo Sikh và ñền thờ Hồi giáo. Ba tòa nhà gạch bao thành một khu tam giác chung. Ở giữa là một cây ña to. Những người khác trong làng sống trong những túp lều vách ñất, mái bằng, tường thấp bao quanh sân, hướng mặt ra các ngõ nhỏ, từ giữa làng tỏa ñến. Các ngõ ñó nhanh chóng hẹp dần lại

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

8

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

thành những lối mòn và biến mất trong các thửa ruộng quanh làng. Góc phía Tây làng là một cái ao quanh bờ có nhiều cây keekar. Ở Mano Majra có khoảng bảy mươi gia ñình, nhưng chỉ có nhà Lala Ram theo ñạo Hindu. Còn lại thì nửa theo ñạo Sikh, nửa theo ñạo Hồi. Những người Sikh là chủ các cánh ñồng xung quanh làng, còn người Hồi giáo là tá ñiền, cùng với chủ ñất lo cày bừa. Có mấy người làm nghề quét dọn, chẳng rõ theo ñạo gì. Người Hồi giáo thì coi họ là ñồng ñạo, nhưng khi các nhà truyền giáo người Mỹ tới Mano Majra, những người này lại ñội mũ xốp bằng vải ka ki và cùng ñám phụ nữ hát các bài thánh ca ñệm ñàn phong cầm. ðôi lúc họ ñến cả ñền thờ ñạo Sikh. Duy nhất chỉ có một vật mà tất cả dân làng Mano Majra, kể cả Lala Ram Lai, ñều tôn kính. ðó là phiến ñá mỏng cao ba lô dựng dưới một cây keekar, bên bờ ao. Phiến ñá là deo, tức thành hoàng mà tất thảy dân làng người Hindu, Sikh, Hồi hay Thiên chúa giáo giả danh – ñều bí mật sửa sang khi ñặc biệt cần cầu khẩn.

Dù rằng người ta nói Mano Majra nằm trên bờ sông Sutlej, thực ra nó cách con sông chừng nửa dặm. Ở Ấn ðộ, làng mạc không thể nào nằm sát sông ngòi quá. Các con sông thay ñổi tính nết theo mùa và ñổi dòng ñột ngột. Sông Sutlej là con sông lớn nhất Punjab. Sau mùa mưa, mực nước sông dâng cao, tràn qua cả lòng sông rộng lớn, phủ lên cả hai bên bờ bùn ñất. Nó trở thành một dòng bùn ñất ngang ngược rộng hơn một dặm. Khi con lũ rút ñi, dòng sông vỡ thành trăm ngàn con suối cạn, lờ ñờ uốn theo những cù lao lầy lội. Chừng một dặm về phía Bắc Mano Majra, có một chiếc cầu xe lửa bắc nhịp qua dòng Sutlej. ðó là một cây cầu tuyệt ñẹp. Mười tám nhịp cầu khổng lồ trải ra như những ñợt sông từ ñầu này tới ñầu kia, mỗi ñầu ñều ñược xây bằng ñá, ñỡ lấy ñường ray. Ở ñầu phía ðông, cái bệ ñá ñược mở rộng ñến tận ga xe lửa cạnh làng.

Người ta biết ñến Mano Majra chỉ nhờ có nhà ga này. Vì chiếc cầu chỉ có một tuyến ray, nên trong ga có mấy ñường tránh cho những con tàu ít quan trọng nằm chờ, nhường ñường cho chuyến tàu quan trọng hơn.

Bao lấy nhà ga, một khu nhỏ của những chủ hiệu và người bán hàng rong mọc lên, cung cấp thức ăn, lá trầu, thuốc ñiếu, trà, bánh kẹo cho khách ñi tàu. Khu vực này tạo cho nhà ga vẻ hoạt ñộng liên tục, và cho ñội ngũ nhân viên cái cảm giác quan trọng phần nào thái quá. Thật ra, viên trưởng ga tự mình bán vé qua cái cửa tò vò ở văn phòng của ông, rồi lại thu vé ở lối ra cạnh cửa, ñồng thời thu phát ñiện tín bằng chiếc máy ñiện báo ñặt trên bàn. Khi có người gọi, ông liền ñi ra sân ga, phất phất lá cờ xanh, cho những con

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

9

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

tàu không dừng lại. Trợ lý duy nhất của ông ñiều khiển các thanh ñòn trong cái buồng kính ngoài sân ga ñể thay ñổi tín hiệu ở cả hai phía, giúp các ñầu máy chuyển hướng bằng cách bẻ các cầu chì, chuyển trên ñường ray cho chúng chạy vào ñường tránh. Tối tối anh ta thắp dãy ñèn trên sân ga, mang những cây ñèn nhôm nặng trịch tới các cột tín hiệu, rồi mắc vào các mấu sau các tấm kính xanh ñỏ. ðến sáng anh ta lại cất chúng vào, và tắt ñèn trên sân ga.

Chẳng có nhiều tàu dừng lại Mano Majra. Các chuyến tàu nhanh hầu như không ñỗ lại. Trong số tàu khách chậm, chỉ có hai chuyến, một từ Delhi ñi Lahore vào buổi sáng, và một từ Lahore về Delhi buổi tối, là dừng lại vài phút. Các chuyến khác chỉ dừng lại khi bị tắc ñường. Khách thường xuyên của nhà ga là các chuyến tàu hàng. Mặc dù Mano Majra hiếm khi có hàng ñể gửi hay ñể nhận, các ñường tàu tránh trong ga thường có từng dãy toa hàng dài. Mỗi chuyến tàu hàng ñi qua ñều mất hàng tiếng ñồng hồ cắt một số toa và nối một số toa khác vào. Sau khi trời tối, cả miền quê chìm vào im lặng, thì ñầu máy rúc còi, xả hơi nước, tiếng giảm xóc ñập vào nhau, tiếng va lanh canh của các móc toa bằng sắt vang lên suốt ñêm.

Tất thảy những cái ñó khiến cho làng Mano Majra nhận ra những con tàu. Trước lúc trời rạng, chuyến tàu chợ lao ñi trên ñường tới Lahore, và khi tới cầu, anh thợ lái lại kéo hai hồi còi dài. Trong phút chốc, cả Mano Majra bừng tỉnh. Quạ kêu quàng quạc trên các cành cây keekar. Dơi bay về thành từng tốp lặng lẽ và cãi nhau về chỗ ñậu cao trên cây ña. Vị giáo sĩ Hồi giáo trong ñền thờ biết ñã ñến lúc cầu kinh buổi sáng. Ông tắm qua, ñứng ngoảnh mặt về phía Tây theo hướng Mecca, ngón tay sờ tai và kêu lên bằng cái giọng rất vang: “Allah-ho-Akbar”. Ông thầy ñạo Sikh nằm yên trên giường cho ñến khi vị giáo sĩ nọ kêu xong mới trở dậy, ra giếng múc một gầu nước dội lên người, và ngâm nga bài kinh bằng cái giọng ca ñều ñều trong tiếng nước bắn tung tóe.

Lúc chuyến tàu mười rưỡi sáng từ Delhi tới thì cuộc sống của Mano Majra trở lại nhịp ñiệu ảm ñạm thường ngày. ðàn ông ra ñồng, ñàn bà bận rộn với các công việc vặt trong nhà, ñám trẻ mải chăn súc vật bên sông. Bánh xe kiểu Ba Tư kêu cót két, rên rỉ khi những cái xe bò ñi qua ñi lại, lũ bò bị thúc giục bởi những câu chửi thề và những cú chọc mạnh bằng gậy vào mông ñít. Chim sẻ chuyền qua các mái nhà, tha rơm rạ trong mỏ. Lũ chó hoang tìm bóng mắt dọc các bức tường ñất. Bầy dơi thôi léo nhéo, rủ cánh và treo mình ngủ.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

10

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Khi chuyến tàu nhanh buổi trưa ñi qua, Mano Majra tạm ngừng nghỉ. ðám ñàn ông và trẻ con về nhà ăn cơm và ngủ trưa. Ăn xong, các ông tụ tập lại dưới bóng mát cây ña, ngồi trên phản gỗ trò chuyện và ngủ gà ngủ gật. Bọn con trai leo lên lưng bầy trâu ngâm mình dưới ao ñể nhảy xuống làm nước bùn bắn tung tóe. Lũ con gái chơi dưới gốc cây. Các bà thì xoa bơ lên tóc của nhau, bắt chấy cho con và kháo chuyện cưới xin, ñẻ ñái, chết chóc.

Và khi chuyến tàu khách buổi chiều từ Lahore tới, mọi người trở lại làm việc. Gia súc ñược dồn lại và dẫn về ñể lấy sữa và nhốt qua ñêm. Phụ nữ làm cơm tối. Thế rồi các nhà tụ tập nhau trên mái, nơi hầu hết các gia ñình ngủ vào mùa hè. Ngồi trên chõng, họ ăn bữa tối có rau bánh chapatti, húp sữa nóng ñựng trong cốc bằng ñồng và ngồi không cho tới khi có tín hiệu báo ñã ñến giờ ñi ngủ. Khi nào chuyến tàu hàng ñi qua, họ nói với nhau: “Tàu hàng ñấy”. ðó cũng là cách ñể chúc nhau ngủ ngon. Vị giáo sĩ Hồi giáo lại kêu gọi tín ñồ cầu nguyện bằng cách kêu lên hết cỡ: “ðức Thánh vĩ ñại!”. Các tín ñồ từ trên mái nhà mình gật gật ñầu tán thành. Ông thầy ñạo Sikh lầm rầm bài kinh tối với một ñám nhỏ ông già bà cả ñang thiu thiu ngủ. Lũ quạ kêu khe khẽ trên cây keebar. Những chú dơi nhỏ bay nhẹ nhàng trong bóng ñêm chập choạng, còn những con lớn hơn thì liệng mình duyên dáng sau những nhịp cánh ñập chậm rãi. Con tàu hàng dừng lâu tại ga. ðầu máy chạy ñi chạy lại trên ñường tránh ñể thay toa. Khi nó rời ñi, thì bọn trẻ con ñã ngủ. Người lớn còn phải chờ cho ñến khi tàu xình xịch chạy qua cầu mới ñi dần vào giấc ngủ. Cuộc sống của Mano Majra dừng lại, chỉ còn lũ chó cắn theo những chuyến tàu ñi qua lúc ñêm.

Mọi việc vẫn diễn ra như vậy cho ñến cái mùa hè năm 1947 ấy.

*

Một ñêm tháng Tám nặng nề, năm người ñàn ông xuất hiện ở một lùm cây keebar không xa Mano Majra và lặng lẽ tiến lại phía bờ sông. Chúng là bọn cướp chuyên nghiệp. Tất cả bọn, trừ một ñứa, ñều có vũ khí. Hai ñứa cầm mác, còn lại ñeo tiểu liên

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

11

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

trên vai. ðứa thứ năm cầm một cây ñèn pin mạ kền. ði tới bệ cầu, hắn bật ñèn lên, càu nhau rồi tắt ñi.

“Bọn ta chờ ở ñây”. Hắn nói.

Hắn nằm vật xuống bờ cát. Mấy ñứa cúi mình quanh hắn, tựa vào vũ khí. Tên cầm ñèn pin nhìn một ñứa cầm mác, hỏi:

“Mày có ñem mấy cái vòng tay cho Juggut không?”

“Có. Một tá viên thủy tinh xanh ñỏ. Có thể làm vừa ý bất cứ em gái làng nào”.

“Nhưng không làm vừa ý Juggut ñâu”, một ñứa ñeo súng nói.

Tên cầm ñầu cười. Hắn tung cây ñèn lên không rồi bắt lấy. Hắn lại cười, ñưa cây ñèn lên miệng và chạm vào nút bấm. Má hắn hồng lên do ánh sáng tỏa ra từ trong miệng.

“Juggut có thể ñem mấy chiếc vòng ấy cho cô con gái tay thợ dệt của hắn”, tên cầm mác thứ hai nói. “Chúng rất hợp với cặp mắt to như mắt hươu và cặp vú nhỏ như trái xoài ấy. Tên con bé là gì nhỉ?”

Tên cầm ñầu bật ñèn pin lên, lôi ra khỏi miệng, nói “Nooran”.

“Ối trời”, tên cầm mác nói “Nooran. Mày có nhìn thấy con bé ở phiên chợ xuân không?” Mày có thấy cái áo bó sát nổi rõ cặp vú, những cái chuông leng keng ở nếp áo và tiếng lụa sột soạt không? Chao ôi!”.

“Chao ôi!”, tên cầm mác ñem theo vòng cũng kêu lên. “Chao ôi là chao ôi!”

“Con bé chắc là làm cho Juggut sướng lắm”, một tên cầm súng nãy giờ chưa nói lên tiếng “Lúc ban ngày ban mặt thì nó có vẻ vô tội ñến nỗi người ta nghĩ là nó còn chưa mọc răng khôn. Thế mà ñến ñêm, nó bôi antimon ñen lên mắt”. Hắn thở dài nói.

“Antimon có lợi cho mắt”, một tên nói “nó làm mát”.

“Nó cũng có lợi cho mắt của kẻ khác”, tên ñeo súng nói.

“Và xoa dịu cả cơn kích ñộng nữa”.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

12

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Juggut ấy à?”, tên cầm ñầu hỏi.

Bọn kia cười. Một tên ñột nhiên nhỏm dậy.

“Nghe kìa, tàu hàng ñấy”.

Cả bọn thôi cười. Chúng lặng im nghe tiếng con tàu ñang lại gần. Tàu xình xịch rồi ñứng lại, các toa va vào nhau thình thình. Lúc sau ñã có thể nghe thấy tiếng ñầu máy chạy ñi chạy lại, tách các toa ra. Tiếng những toa bị tách va mạnh vào những toa nằm trên ñường tránh. Chiếc ñầu máy lại ñược nối vào ñoàn tàu.

“ðã ñến lúc tới thăm Ram Lal rồi ñấy”, tên cầm ñầu nói và ñứng dậy.

ðồng bọn hắn ñứng lên theo, phủi cát trên quần áo. Chúng ñứng thành hàng chấp tay cầu nguyện. Một tên ñeo súng bước lên trước, lẩm bẩm. Xong việc, cả bọn quỳ xuống, dập trán xuống ñất rồi lại ñứng dậy, lấy ñầu khăn xếp trên ñầu che kín mặt. Chỉ còn hở cặp mắt. ðầu máy xe lửa rú lên hai hồi còi dài và ñoàn tàu chuyển bánh về phía cầu.

“Nào ñi”, tên cầm ñầu ra lệnh.

Cả bọn theo hắn leo lên bệ ñá cầu và ñi qua ñám ruộng. Khi con tàu ñi lên ñến cầu thì bọn người cũng tới bờ ao, rồi men theo cái ngõ nhỏ dẫn ñến khu giữa làng. Chúng tới nhà Lala Ram Lal. Tên cầm ñầu gật ñầu ra hiệu cho một ñứa ñeo súng. Hắn tiến tên dùng báng súng thốc vào cánh cửa.

“Ới Lala!”. Hắn gào lên.

Không có tiếng ñáp lại. Lũ chó làng bu quanh mấy ông khách mà sủa. Một tên lấy sống mác ñập một con chó. Tên khách bắn một loạt lên trời. Lũ chó ăng ẳng chạy ra xa, và từ một khoảng cách an toàn, lại tiếp tục sủa to hơn.

Bọn người bắt ñầu bắt ñầu dùng vũ khí nện vào cánh cửa. Một tên dùng mác phóng xuyên qua bên kia cửa.

“Mở ra, ñồ con hoang. Không thì chúng tao giết hết.” Hắn hét.

Có tiếng phụ nữ trả lời: “Ai ñấy? Ai gọi cửa giờ này ñấy? Ông Lala ñi vào phố rồi”.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

13

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Mở ra rồi chúng ta bảo cho biết là ai, nếu không chúng ta sẽ phá tan cửa.” Tên cầm ñầu nói.

“Tôi ñã nói ông Lala không có nhà. Ông ấy ñem chìa khóa theo rồi. Chẳng có gì trong nhà ñâu”.

Lũ ñàn ông ghé vai vào cửa, ấn, ñẩy, húc vào như những khúc gỗ phá thành. Cái then gỗ ở phía bên kia và cánh cửa bật mở. Một tên cầm súng ñợi ở cửa, bốn ñứa kia bước vào. Trong góc phòng, hai người ñàn bà ngồi rúm lại, một thằng bé lên bảy có ñôi mắt to ñen bám chặt lấy người lớn tuổi hơn.

“Lạy trời, hãy lấy tất cả những gì chúng tôi có, tất cả ñồ trang sức, tất tật”. Người ñàn bà lớn tuổi van xin. Bà ta chìa ra một nắm ñầy vòng xuyến bằng vàng và bạc.

Một tên trong bọn giật lấy.

“Lala ñâu?”

“Tôi thề có ñấng Guru1 là ông ấy ñi vắng. Các ông ñã lấy tất cả những gì chúng tôi có. Ông Lala cũng chẳng còn gì hơn ñể ñưa”.

Trong sân, bốn cái giường ñược kê thành một dãy.

Tên ñeo tiểu liên giật phắt thằng bé ra khỏi lòng người ñàn bà và chĩa họng súng vào mặt ñứa trẻ. Hai người phụ nữ phủ phục xuống chân hắn van xin.

“ðừng giết, người anh em. Hãy vì ñấng Guru, ñừng…”

Tên cầm súng ñạp những người phụ nữ ra.

“Bố mày ñâu?”

ðứa bé sợ run lên, lắp bắp: “Trên gác.”

Tên cầm súng dúi ñứa bé vào lòng người ñàn bà. Cả bọn ñi ra sân và len lên trên cầu thang. Trên mái có mỗi một phòng. Không chút chậm trễ, chúng tỳ vai vào cửa và xô vào, làm bật tung cả bản lề. Trong phòng ngổn ngang thùng sắt, cái nọ chồng lên cái kia.

1 Giáo sĩ ñạo Sikh.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

14

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Có hai cái chồng trên xếp các mền bông cuộn tròn. Chùm ánh sáng trắng từ chiếc ñèn pin rọi tìm khắp phòng, bắt gặp người cho vay nợ náu mình bên một chiếc chõng.

“Thề có ñấng Guru, ông Lala ñi vắng”. Một tên nói; nhại lại giọng người ñàn bà. Hắn túm lấy chân Ram Lal lôi ra.

Tên cầm ñầu lấy mu bàn tay vả người cho vay nợ: “Mày tiếp ñón khách khứa thế ñấy à? Chúng tao ñến, còn mày thì trốn dưới chõng”.

Ram Lal lấy tay che mặt, thút thít.

“Chìa khóa két ñâu?” Tên cầm ñầu hỏi và ñá vào mông anh ta.

“Các ông lấy hết ñi – ñồ trang sức, tiền, sổ tiết kiệm. Xin ñừng giết ai”. Người cho vay nợ nài nỉ, hai tay ôm lấy bàn chân tên cầm ñầu.

“Chìa khóa két ñâu?” Hắn nhắc lại. Hắn ñánh người cho vay nợ nằm thẳng cẳng trên sân. Ram Lal ngồi dậy, run rẩy vì sợ.

Anh ta lôi từ trong túi ra một cuộn tiền: “Cầm lấy ñi – Anh ta vừa nói vừa chia cho năm tên – ðây là toàn bộ số tiền tôi có. Tất cả là của các ông”.

“Chìa khóa két ñâu?”

“Chẳng còn gì trong két, chỉ có sổ tiết kiệm thôi. Tôi ñã ñưa tất cả những gì tôi có. Tất cả là của các ông. Vì ñấng Guru, hãy ñể cho tôi sống – Ram Lal ôm lấy ñầu gối tên cầm ñầu, thổn thức – Hãy vì ñấng Guru! Hãy vì ñấng Guru!”.

Một tên trong bọn lôi người cho vay nợ ra khỏi tên cầm ñầu và giáng cả một báng súng vào mặt anh ta.

“Trời ơi!” Ram Lal kêu lên thất thanh, nhổ ra một ñống máu.

Mấy người phụ nữ dưới sân nghe thấy tiếng kêu vội thét lên: “Cướp! Cướp!”.

Chó sủa ran khắp nơi. Chẳng người nào trong làng nhúc nhích ra khỏi nhà.

Trên mái nhà, người cho vay nợ bị ñánh bằng báng súng, cán mác, bị ñấm ñá. Anh ngồi xổm, vừa khóc vừa nhổ ra máu. Hai chiếc răng bị ñánh gãy. Tuy thế anh không

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

15

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

chịu ñưa chìa khóa két. Hoàn toàn bị kích ñộng, một tên thọc một nhát mác vào cái thân hình ñang co rúm lại kia. Ram Lal bật lên một tiếng thét to rồi ñổ vật xuống sàn, màu từ bụng phun ra. Lũ người bỏ ra ngoài. Một ñứa bắn hai phát lên trời. Những người phụ nữ không than khóc nữa. Chó ngừng sủa. Làng xóm im lặng như tờ.

Bọn cướp từ trên mái nhà nhảy xuống cái ngõ bên dưới. Vừa ñi về phía con sông, bọn chúng vừa gào lên thách thức cả thế giới:

“Ra ñi! Ra ñi, nếu các người có can ñảm! Ra ñi, nếu muốn mẹ và chị em các người bị hiếp! Ra ñây hỡi những người ñàn ông dũng cảm!”

Không một ai trả lời. Ở Mano Majra không còn một tiếng ñộng. Bọn người ñi tiếp theo các ngõ, gào thét, cười cợt cho ñến khi tới một túp lều nhỏ rìa làng. Tên cầm ñầu dừng lại ra hiệu cho một tên cầm mác.

“ðây là nhà của Juggut vĩ ñại – Hắn nói – ðừng có quên quà cho nó. Tặng nó mấy cái vòng của nó”.

Tên cầm mác thọc tay vào trong áo lấy ra một cái gói và quẳng qua tường. Có tiếng thủy tinh vỡ trong sân.

“Ôi Juggut – hắn kêu lên, giọng the thé – Juggut! Hãy ñeo những cái vòng này, Juggut. ðeo vòng vào và ñặt lá móng vào tay.” Hắn nháy mắt với ñồng bọn.

Tên khác hét lên “không thì ñưa cho con gái của lão thợ dệt nhá”.

“Ha ha!” Những ñứa khác kêu to. Chúng chúm môi làm thành tiếng hôn dài dâm ñãng.

Chúng ñi xuôi theo ngõ ra phía bờ sông, cười nói, làm giả tiếng hôn hít. Juggut Singh không trả lời chúng. Anh không nghe thấy. Anh không có nhà.

*

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

16

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Juggut Singh ñi khỏi nhà cách ñó chừng một giờ. Anh chỉ ñi khi tiếng chuyến tàu hàng ban ñêm vang lên, báo hiệu thời gian an toàn. Với anh, cũng như với bọn cướp, lúc con tàu ñến tối hôm ñó là một tín hiệu. Ngay khi có tiếng xình xịch từ ñằng xa, anh lặng lẽ tụt khỏi chiếc chõng, vỡ lấy cái khăn xếp cuốn lên ñầu. Anh rón rén qua sân, ñến ñống cỏ khô rút ra một lưỡi mác, rồi lại rón rén quay lại giường, lấy giầy và trườn qua cửa.

“Mày ñi ñâu?”

Juggut Singh dừng lại. ðó là mẹ anh.

“Ra ñồng – Anh ñáp – tối qua mấy con lợn hoang phá ghê quá”.

“Lợn à? – Bà mẹ nói – ñừng có làm bộ khôn ngoan. Mày quên là ñang trong thời kỳ tạm tha có theo dõi hả? Mày bị cấm ra khỏi làng sau khi mặt trời lặn cơ mà. Lại còn mang cả mác nữa. Kẻ thù sẽ nhìn thấy. Chúng lại ñi báo và thế là mày lại vào tù”.

Bà mẹ chuyển sang than khóc “Rồi lấy ai coi sóc mùa màng, trâu bò ñây?”

“Con về ngay thôi – Juggut Singh bảo – Có gì mà lo. Mọi người trong làng ñi ngủ hết rồi”.

“Không”. Bà mẹ lại khóc.

“Im ñi – Anh nói – chỉ có bà làm hàng xóm thức giấc thì có. Cứ im ñi rồi chẳng có chuyện gì ñâu”.

“Thì ñi ñi! Muốn ñi ñâu thì ñi. Nếu mày muốn nhảy xuống giếng thì cứ nhảy. Nếu muốn bị treo cổ như bố mày thì ñi mà treo. Cái số tôi cứ phải khóc lóc thế này… Số phận của tôi…” Bà mẹ vừa nói vừa vỗ vỗ vào trán “Tất cả ñã ñược ghi hết vào ñây rồi”.

Juggut Singh mở cửa và nhìn trước nhìn sau. Chẳng có mống nào. Anh ñi men theo tường ñến tận cuối ngõ, chỗ gần ao. Anh nhìn thấy cái bóng xám của ñôi cò già ñi lại chậm chạp tìm bắt ếch nhái. Chúng ñứng dừng lại. Juggut Singh ñứng yên, nép vào tường, chờ cho ñôi cò yên lòng lại, rồi theo lối mòn băng qua ruộng ra phía con sông. Anh ñi qua lòng cát của sông ñến lúc gặp con suối. Anh cắm cây mác xuống ñất, mũi mác chĩa lên trời, rỗi duỗi chân duỗi tay trên cát. Anh nằm ngửa mặt nhìn sao. Một ngôi

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

17

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

sao băng vụt qua dải Ngân hà, vạch một vệt sáng trắng trên nền trời xanh thẳm. ðột nhiên có tay ai chụp vào mắt.

“ðoán xem ai nào?”

Juggut Singh vòng tay qua ñầu, ra ñằng sau, sờ soạng, còn cô gái cứ né tránh. Juggut Singh lần lần từ ñôi tay trên mắt mình ñến cánh tay, vai và khuôn mặt. Anh vuốt ve cặp má, ñôi mắt, cái mũi mà tay anh ñã quá quen thuộc. Anh nghịch ñôi môi như muốn bắt chúng hôn lên ngón tay. Cô gái mở miệng và cắn mạnh một cái. Juggut Singh rụt tay lại. Bằng một ñộng tác nhanh gọn, anh ôm lấy ñầu cô gái bằng cả hai tay và kéo mặt cô gái sát vào mặt mình. Anh luồn tay xuống eo lưng cô, nhấc bổng cô lên làm tay chân cô quẫy ñạp như con cua. Anh cứ tung cô lên ñến khi hai tay ñau nhừ mới ñặt cô ngồi áp bụng vào lòng mình.

Cô gái tát tát vào mặt anh.

“Anh ñã ñặt tay lên một người phụ nữ không quen biết. Ở nhà anh không có mẹ hay chị em sao? Không thấy xấu hổ à? Chẳng trách mà cảnh sát lại coi anh là một phần tử xấu. Tôi cũng sẽ ñi báo với quý ngài thanh tra rằng anh lại một kẻ chuyên ñi săn gái tơ”.

“Anh chỉ săn em thôi, Nooro. Chúng mình sẽ ñược nhốt chung trong một phòng giam”.

“Anh ñã học ñược thói lắm lời rồi ñấy. Tôi sẽ kiếm một gã ñàn ông khác vậy”.

Juggut Singh choàng tay ra sau lưng cô gái và siết mạnh ñến khi cô không còn nói hay thở ñược nữa. Cứ mỗi lần cô ñịnh mở miệng nói, anh lại siết chặt vòng tay làm mọi lời lẽ của cô nghẹn lại trong cổ. Cô gái ñành thôi và áp khuôn mặt mệt lử vào mặt anh. Anh ñặt cô gái nằm bên cạnh mình, ñầu rúc vào nách trái. Còn lại tay phải, anh vuốt ve mớ tóc, vuốt ve gương mặt cô.

Chiếc ñầu máy con tàu hàng rúc lên hai hồi còi, và cùng lúc với tiếng rít, tiếng toa va ñập, bắt ñầu lăn bánh về phía cầu. Những con cò bay khỏi mặt ao, kêu lên sợ hãi và sải cánh về phía con sông. Từ sông, chúng lại bay về ao, thay nhau kêu rất lâu, sau khi con tàu ñã ñi qua cầu và tiếng còi hú ñã chìm ñi trong im lặng.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

18

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Những cái vuốt ve của Juggut Singh ngày càng ñầy thèm khát. Tay anh từ gương mặt cô gái lạc xuống cặp vú và thắt lưng. Cô gái túm lấy tay anh, ñặt trở lại lên mặt. Hơi thở của anh trở nên chậm và ñầy nhục dục. Tay anh lại quờ quạng và như tình cờ thọc vào ngực cô gái. Cô ñập mạnh và hất tay anh ra, Juggut Singh duỗi cánh tay trái ñang kê dưới ñầu cô gái ñể nắm lấy bàn tay cô. Còn tay kia ñã bị người anh ñè lên. Giờ thì cô không chống cự ñược.

“Không, không! Bỏ tay em ra! Không! Em không bao giờ nói chuyện với anh nữa!” ðầu cô gái lắc mạnh từ bên này sang bên kia ñể tránh cái miệng hau háu của anh.

Juggut Singh luồn tay vào trong áo cô và sờ thấy từng ñường nét của cặp vú trần. Cặp vú căng phồng lên. ðôi núm vú cứng dần. ðôi bàn tay thô ráp của anh nhẹ nhàng ñưa lên ñưa xuống, từ ngực ñến bụng. Da bụng cô gái nổi gai ốc.

Cô gái tiếp tục vặn vẹo người kháng cự.

“ðừng, ñừng, cầu cho thánh Allah trừng phạt anh. Bỏ tay em ra. Nếu anh cứ thế này thì em không bao giờ gặp anh nữa ñâu”.

Bàn tay mò mẫm của Juggut Singh tìm thấy một ñầu giải rút quần cô gái. Anh giật tung nó ra.

“Không”, cô gái kêu khản cả tiếng.

Một loạt ñạn vang lên trong ñêm. Mấy con cò bay vụt khỏi ao, kêu gọi nhau. Trên các cây keekar, lũ quạ quàng quạc. Juggut Singh ngừng lại nhìn trong bóng tối về phía làng. Cô gái lặng lẽ gỡ ra khỏi vòng ôm của anh, xốc lại quần áo. Trên cây, mấy con quạ ñã yên lại. Lũ cò ñã bay qua sông, chỉ còn tiếng chó sủa.

“Nghe như tiếng súng ấy – Cô gái sợ sệt nói, cố làm cho Juggut Singh khỏi diễn lại cuộc làm tình – Từ trong làng phải không?”

“Không biết. Sao em lại tìm cách bỏ ñi? Bây giờ lại yên tĩnh rồi” Juggut Singh kéo cô xuống nằm cạnh anh.

“Giờ không phải lúc ñùa bỡn. Có người bị giết trong làng. Bố em sẽ dậy và hỏi là em ñi ñâu về. Em phải về ñây. ”

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

19

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Không, anh không ñể em về ñâu. Em cứ nói là ñến nhà bạn gái nào ñấy”.

“ðừng có nói năng như một gã nông dân ngờ nghệch. Làm sao…” Juggut Singh lấy miệng mình ñể bịt miệng cô. Anh dồn cả sức nặng kinh khủng của mình ñè lên người cô. Cô còn chưa kịp thoát ñược tay ra thì anh ñã lại giật tuột giải rút quần.

“ðể em ñi. ðể em…”

Cô không thể chống lại cái sức khỏe cục súc của Juggut Singh. Cô chỉ ñặc biệt muốn. Thế giới của cô bị thu hẹp lại trong tiếng thở ñều ñặn, trong cái ấm áp ñặc biệt của làn da thẫm màu giờ ñang nóng lên như sốt. Cặp môi anh hôn bừa lên mắt, lên má cô. Lưỡi anh vờn nghịch trong tai cô. Trong cơn mê loạn, cô thọc sâu móng tay vào cặp má râu ria lưa thưa của anh và cắn mũi anh. Các ngôi sao trên trời chuyển ñộng quay cuồng rồi lại trở về chỗ cũ, giống như một vòng quay ngựa gỗ ñang từ từ dừng lại. Cuộc sống trở lại ñộ yên bình hơn, trầm tĩnh hơn. Cô cảm thấy sức nặng rũ xuống của một người ñàn ông không còn sinh khí. Cát lạo xạo trong tóc. Cơn gió nhẹ xâm phạm vào chân tay trần trụi của cô. Những cái nhìn trách móc của vô số các vì sao. Cô ñẩy Juggut Singh ra. Anh nằm xuống cạnh cô.

“ðó là tất cả những gì anh muốn. Mà anh ñã ñạt ñược rồi ñất. Anh chỉ là gã nông dân. Lúc nào cũng chỉ muốn gieo giống… Trời có sập xuống thì anh vẫn cứ muốn làm. Ngay cả lúc có tiếng súng bắn trong làng. ðúng không?” Cô gái trách móc.

“Chẳng có ai bắn biếc cái gì cả. Em chỉ tưởng tượng”, Juggut Singh mệt mỏi ñáp, không buồn nhìn cô gái.

Những tiếng kêu khóc yếu ớt văng vẳng qua bờ sông. Hai người ngồi dậy, lắng tai nghe. Hai phát ñạn nối tiếp nhau vang lên. Lũ quạ từ các cây keekar bay ra, quàng quạc giận dữ.

Cô gái bật khóc.

“Có chuyện gì xảy ra trong làng rồi. Bố em sẽ tỉnh dậy và biết là em ra khỏi nhà. Ông ấy giết em mất. ”

Juggut Singh không nghe cô nói: Anh chẳng biết phải làm gì. Nếu người ta phát hiện ra anh vắng mặt ở làng thì sẽ rầy rà với cảnh sát. Nhưng ngay cả chuyện ñó cũng chẳng

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

20

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

làm anh lo lắng bằng những phiền toái mà cô gái có thể gặp phải. Có thể cô sẽ không quay lại. Cô vẫn ñang nói như vậy: “Em sẽ không bao giờ gặp anh nữa. Nếu ðức Allah tha thứ cho em lần này, thì em sẽ không bao giờ lặp lại nữa”.

“Cô có im ñi không? Tôi vả vào mặt bây giờ?”.

Cô gái thổn thức. Cô thấy khó tin ñược ñó chính là người ñàn ông vừa mới giây lát trước ñây ñã làm tình với cô.

“Im lặng! Có ai ñang ñi ñến”, Juggut Singh thì thào, ñặt bàn tay nặng trịch lên miệng cô.

Hai người nằm im, chăm chăm nhìn vào bóng tối. Năm gã mang súng và mác ñi qua cách chỗ họ có vài thước. Chúng ñã tháo khăn che mặt và ñang chuyện trò.

“Cướp! Anh có biết chúng nó không?” Cô gái thì thầm hỏi.

“Có – Juggut Singh trả lời – Cái thằng cầm ñèn là Malli – Mặt anh ñanh lại – cái thằng loạn luân! Anh ñã bảo nó hàng nghìn lần rằng bây giờ không phải là lúc ñi ăn cướp. Thế mà nay nó lại dẫn băng ñảng của nó ñến làng mình! Anh phải giải quyết vụ này với nó”.

Bọn cướp ñi lên phía sông, rồi xuôi theo dòng tới khúc cạn, cạnh ñó vài dặm về phía nam. Một ñôi chim te phá tan màn ñêm yên tĩnh, kêu hoảng hốt: “Te te”.

“Anh có ñi báo cảnh sát không?”

Juggut Singh cười khẩy: “Bọn mình phải về trước khi người làng thấy vắng anh”.

Hai người rảo bước về Mano Majra, chàng trai ñi trước, cô gái tụt lại sau vài bước. Họ nghe thấy tiếng than khóc, tiếng chó sủa. ðám ñàn bà hét to với nhau trên mái. Cả làng hầu như ñã thức dậy. Juggut dừng lại bên ao, quay lại nói với cô gái:

“Nooran, mai em ñến chứ?” Anh năn nỉ.

“Anh thì chỉ nghĩ ñến mai, còn em lại lo cho ñời em. Dù em có bị giết thì anh vẫn cứ vui thú như thường”.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

21

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Chừng nào anh còn sống thì không ai hại em ñược. Không ai ở Mano Majra có thể trừng mắt lên với em mà lại thoát ñược tay Juggut này. Anh ñâu có tán em chỉ ñể mà tán – Anh kiêu ngạo nói – Mai hay ngày kia, khi mọi chuyện, dù là chuyện gì ñi nữa, ñã xong xuôi, em kể cho anh biết nhé. Sau chuyến tàu hàng chứ?”

“Không, không!” – Cô gái ñáp – “Em nói với bố thế nào bây giờ? Tiếng ồn ào có lẽ ñã làm ông ấy thức dậy”.

“Thì cứ bảo là em ra ngoài, bụng dạ có vấn ñề, hay ñại loại như thế. Rồi em nghe thấy bắn nhau và nấp một chỗ chờ bọn cướp bỏ ñi. Thế ngày kia em ñến nhớ?”

“Không”, Cô gái nhắc lại, lần này kém quả quyết hơn. Lời bào chữa có lẽ có tác dụng. Cũng một phần là vì bố cô gần như mù. Ông chẳng nhìn thấy cái áo lụa của cô cũng như lớp chì antimon trên mắt cô.

Nooran ñi khuất vào bóng tối, thề rằng sẽ không bao giờ ñến nữa.

Juggut Singh ñi theo lối ngõ về nhà. Cửa mở. Trong sân có mấy người làng ñang nói chuyện với mẹ anh. Anh lặng lẽ quay lại, lần ñường ra sông.

*

Trong giới quan chức, Mano Majra cũng ít nhiều quan trọng bởi lẽ có một nhà nghỉ cho các viên chức ngay phía Bắc cầu xe lửa. ðó là một nhà nghỉ mái bằng, xây bằng gạch nâu, có hàng hiên phía trước trông ra bờ sông. Ngôi nhà nằm giữa một khu ñất hình vuông có tường thấp bao bọc. Từ cổng tới hàng hiên là một con ñường, có hàng gạch hai bên ñể ngăn cách với vườn. Khu vườn giống như chiếc bánh ña trát bùn, không có một ngọn cỏ nào mọc ñược, trừ vài khóm nhài khẳng khiu trồng cạnh các cột hiên và gần khu nhà ở của người làm ñằng sau nhà. Ngôi nhà chính là ñược xây cho viên kỹ sư phụ trách xây cầu. Cầu xây xong, nó trở thành tài sản chung cho tất cả các viên chức cao cấp. Vì nằm gần sông nên nó ñược nhiều người biết tới. Khắp xung quanh khu nhà ngổn ngang cỏ dại và cây dhak, hay còn gọi là ánh lửa rừng, và ở ñây gà gô gọi nhau từ khi mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn. Khi nước sông rút xuống cái mức nước mùa ñông, cây bấc mọc

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

22

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

lên trong các ñầm lầy, ao chuôm và con sông ñể lại. Ngỗng, vịt trời, mòng két và nhiều loại chim nước, thường xuyên lui tới những chỗ này; còn các hồ lớn thì ñầy những cá.

Suốt mấy tháng mùa ñông, các quan chức bố trí những chuyện kinh lý làm sao ñể có thể dừng lại ít lâu ở nhà nghỉ Mano Majra. Mặt trời mọc, họ ñi săn chim nước. Ban ngày săn gà gô; câu cá buổi chiều, bắn vịt buổi tối khi chúng bay trở về.

Mùa xuân, sự lãng mạn có chiều trầm lại. Họ nhấm nháp rượu whisky và ngắm hoa dhak màu da cam rực rỡ tới mức màu ñỏ rực của mặt trời ñang lặn phía cầu cũng phải thấy thẹn thùng. Họ ngồi nghe tiếng ếch kêu như dỗ dành từ ngoài ñầm lầy, tiếng những con tàu xình xịch ñi qua, và ngắm ñom ñóm lập lòe trong ñám lau sậy lúc trăng lên khỏi những nhịp cầu. ðền ñầu mùa hè, chỉ còn những kẻ ñi tìm một chốn biệt lập mới tới Mano Majra. Nhưng khi mùa mưa ñến, du khách tăng lên gấp bội vì dòng chảy ñầy ắp của con sông Sutlej trở thành một cảnh tượng hùng vĩ và ñầy ấn tượng.

Vào buổi sáng trước khi xảy ra vụ cướp ở Mano Majra, nhà nghỉ ñã ñược dọn dẹp sạch sẽ ñể ñón một vị khách quan trọng. Người quét dọn ñã cọ rửa nhà tắm, lau nhà và phun nước lên con ñường. Anh khuân vác cùng vợ lau bụi và kê lại ñồ ñạc. Con trai người quét dọn thì tháo cái dây kéo quạt treo trên trần, luồn nó qua một lỗ trên tường ñể có thể kéo quạt từ ngoài hè. Thằng bé vẫn cái khố ñỏ mới, ngồi ngoài hiên thắt buộc cái dây kéo quạt. Từ bếp dậy lên mùi gà nấu cà ri.

Mười một giờ, một viên phó thanh tra cảnh sát cùng hai cảnh sát ñạp xe ñến xem xét công việc chuẩn bị. Sau ñó có hai người phục vụ tới. Họ mặc ñồng phục trắng, lưng thắt khăn ñỏ, ñầu ñội khăn xếp trắng có những dải lớn phía trước. Trên dải ñó có ñính biểu tượng bằng kẽm của chính quyền bang Punjab – mặt trời mọc trên năm ñường ngoằn ngoèo tượng trưng cho năm con sông của bang. ði cùng họ có mấy người dân làng khuân hành lý và nhiều thùng ñen bóng loáng ñược chính thức gửi tới.

Một giờ sau, một chiếc xe lớn màu xám của Mỹ lăn bánh vào. Một người phục vụ, bước ra khỏi ghế trước, mở sửa sau cho chủ nhân. Viên phó thanh tra cùng mấy người cảnh sát ñứng nghiêm chào, còn dân làng kính cẩn ñứng cách một quãng xa. Anh khuân vác vén rèm cửa bằng lụa của phòng ngủ ñồng thời là phòng tiếp khách chính. Ông Hukum Chand, chánh án kiêm phó ñại diện chính quyền trung ương ở tỉnh gắng sức nhấc tấm thân béo tốt ra khỏi xe. Ông ñã phải ñi xe suốt buổi sáng, nên có lẽ hơi mệt và

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

23

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

mỏi cứng cả người. Một ñiếu thuốc trên môi dưới tỏa ra dòng khói mỏng bay lên mắt. Tay phải ông cầm bao thuốc và hộp diêm. Ông nhẹ nhàng bước lại phía viên phó thanh tra, thân áo vỗ vỗ nhẹ vào lưng ông ta, trong lúc những người khác ñứng nghiêm.

“Vào ñi, ngài thanh tra, xin mời vào” Hukum Chand bảo. Ông nắm lấy tay phải viên thanh tra, dẫn vào phòng. Anh khuân vác cùng những nhân viên phục vụ riêng của viên phó ñại diện chính quyền trung ương bước vào theo. Mấy tay cảnh sát xông vào giúp người lái xe dỡ hành lý ra khỏi xe.

Hukum Chand ñi thẳng vào phòng tắm, rửa sạch bụi bặm trên mặt. Lát sau ông ñi ra, tay vẫn cầm khăn lau mặt.

“Ngồi xuống ñi, ngồi xuống ñi”, ông ra lệnh.

Ông quẳng cái khăn lên giường rồi thả mình xuống chiếc ghế bành. Chiếc quạt ñung ñưa từ sau ra trước theo tiếng rít kèn kẹt của sợi dây mắc qua cái lỗ trên tường. Một người phục vụ tháo giày, tất cho viên chánh án và ngồi bóp chân cho ông. Hukum Chand giở hộp thuốc ra, chìa cho viên thanh tra. Viên thanh tra châm cho vị chánh án một ñiếu thuốc rồi châm cho mình một ñiếu. Cung cách hút thuốc của Hukum Chand làm lộ tẩy cái gốc tích trung lưu bậc dưới của ông. Ông rít thuốc ầm ầm, miệng dính vào bàn tay nắm chặt. Ông gạt tàn thuốc bằng ngón tay một cách khoa trương. Viên thanh tra, vốn trẻ tuổi hơn, có một cung cách tế nhị hơn.

“Nào, ngài thanh tra, công việc thế nào?”

Viên thanh tra chắp tay lại “Thánh nhân từ bi. Chúng tôi chỉ biết cầu xin lòng tốt của ngài”.

“Ở ñịa bàn này không có rắc rối về cộng ñồng chứ?”

“Lâu nay chúng tôi vẫn thoát ñược chuyện ñó, thưa ngài. Nhiều ñoàn tàu có hộ tống chở người tị nạn theo ñạo Sikh và ñạo Hindu từ Pakistan về ñã ñi qua và nhiều người Hồi giáo cũng ñã ra ñi, nhưng không có chuyện gì xảy ra”.

“Ở bên này biên giới các ông không có những ñoàn tàu chở những người Sikh ñã chết. Họ ñược chở qua ngã Amritsar. Không ai còn sống. Bên ñó ñang có giết chóc”. Hukum Chand giơ cả hai tay lên trời, rồi thả mạnh xuống ñùi ra chiều bất lực. Tàn lửa từ

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

24

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

ñiếu thuốc của ông rơi xuống quần. Viên thanh tra ñưa tay dập tắt với vẻ nhanh nhẩu khúm núm.

“Ngài biết không – Viên chánh án tiếp lời – Những người Sikh trả miếng bằng cách tiến công một chuyến tàu chở người tị nạn Hồi giáo và cho nó qua biên giới với hơn một ngàn xác chết. Trên ñầu máy họ viết hàng chữ “Món quà cho Pakistan!”.

Viên thanh tra cúi ñầu suy nghĩ rồi nói. “Họ bảo ñó là cách duy nhất ñể chấm dứt giết chóc ở phía bên kia. ðàn ông ñổi lấy ñàn ông, ñàn bà ñổi lấy ñàn bà, trẻ con lấy trẻ con. Những người Hindu giáo chúng ta không như thế. Chúng ta thực sự không thể nào chơi trò ñâm chém. Nếu cần phải ñánh nhau công khai, chúng ta không thua ai. Tôi tin rằng các chàng trai trong ðội tình nguyện quốc gia ñánh thắng những băng nhóm Hồi giáo ở tất cả các thành phố. Người Sikh thì chẳng chịu góp phần gì cả. Họ ñánh mất lòng can ñảm rồi. Họ chỉ nói nhiều. Ở ñây, trên biên giới, người Hồi giáo sống trong làng mạc người Sikh cứ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Sáng sáng chiều chiều, các thầy tu báo giờ Hồi giáo lại gọi tín ñồ làm lễ ngay giữa làng như ở Mano Majra. Anh hỏi người Sikh tại sao lại ñể như thế, thì ñược trả lời rằng người Hồi giáo với họ là anh em. Tôi dám chắc họ ñã nhận tiền của chúng”.

Hukum Chand lùa ngón tay vào ñám tóc trên vầng trán thấp của mình.

“Có ñứa Hồi giáo nào khá giả trong vùng không?”

“Không nhiều lắm thưa ngài. Phần lớn là thợ dệt và thợ gốm”.

“Nhưng nghe nói Chundunnugger là một trạm cảnh sát khá cơ mà. Có nhiều vụ giết người, nấu rượu lậu, còn nông dân Sikh thì giàu có. Những người tiền nhiệm của ông ñều xây ñược nhà cửa trên thành phố”.

“Quý ngài lại ñem tôi ra ñể ñùa rồi”.

“Tôi chẳng quan tâm ñến những cái ông lấy dù nó là cái gì, miễn là cư xử phải lẽ. Ai mà chả làm thế, có ñiều phải cẩn thận. Cái chính phủ này mới này ñang lớn tiếng về việc dập tắt tất cả những chuyện ñó. Vài tháng sau khi nắm quyền, nhiệt tình của họ sẽ nguội dần và ñâu lại vào ñấy như trước. ðòi thay ñổi ngay mọi cái là vô ích”.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

25

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Chúng chẳng ñáng ñể nói. Cứ hỏi bất kỳ ai từ Delhi về là biết ñược những vị học trò ấy của Gandhi cũng ñang thèm tiền. Họ thánh thiện như nhiều con sếu. Họ nhắm mắt ra vẻ ngoan ñạo và ñứng trên một chân như nhà yoga ñang hành xác ñể sám hối. Nhưng ngay khi có con cá nào lại gần là … a-lê-hấp!”.

Hukum Chand bảo người phục vụ ñang bóp chân cho mình ñi lấy bia. Chỉ còn lại hai người, ông lập tức ñặt bàn tay thân thiện lên gối viên thanh tra.

“Ông nói năng hấp tấp như trẻ con. Sẽ có lúc nó sẽ gây rắc rối cho ông ñấy. Nguyên tắc của ông là phải thấy hết và không nói gì cả. Thế giới này ñang thay ñổi nhanh ñến mức nếu ông còn muốn thăng tiến thì không thể liên minh với ai hay với quan ñiểm nào. Ngay cả khi cảm nhận rất rõ ñiều gì thì ông cũng phải biết cách im lặng”.

Viên thanh tra thấy ấm lòng vì biết ơn. Ông muốn khơi thêm vài lời khuyên chân tình bằng mấy câu bình phẩm vô thưởng vô phạt. Ông hiểu rằng Hukum Chand ñồng tình với mình.

“Thưa ngài, thỉnh thoảng người ta cũng không tự kiềm chế ñược. Những cái ñầu kiểu Gandhi biết gì về Punjab? Chuyện gì xảy ra bên kia biên giới phía Pakistan chẳng quan trọng ñối với họ. Họ chẳng mất nhà cửa, tài sản. Mẹ, vợ, chị, em, con gái họ có bị hãm hiếp, giết chết trên ñường phố ñâu. Quý ngài có nghe thấy nói bọn du thủ du thực Hồi giáo làm gì với dân tị nạn người Hindu và Sikh trong các chợ Sheikhupura và Gujranwada không? Cảnh sát và quân ñội Pakistan cũng tham dự vào cuộc giết chóc. Không một ai sống sót. Phụ nữ giết con mình rồi lao xuống những cái giếng ñã ñầy xác chết”.

“Hỡi thần Ram – Hukum Chand xen vào với tiếng thờ dài – Tôi biết cả chứ. Những người phụ nữ Hindu giáo của ta như vậy ñấy: trong trắng ñến nỗi họ thà tự vẫn chứ không chịu ñể cho người lạ chạm vào người. Những người Hindu chúng ta chả bao giờ dám giơ tay lên ñánh ñập phụ nữ, còn cái bọn Hồi giáo này thì chúng chẳng tôn trọng phái yếu chút nào. Nhưng chúng ta phải làm gì trước chuyện ñó? Bao lâu nữa thì nó sẽ bắt ñầu ở ñây?”

“Tôi mong rằng chúng ta sẽ không phải nhận những chuyến tàu chở xác chết ñi qua Mano Majra. Sẽ không thể ngăn chặn ñược sự trả thù. Ta có hàng trăm làng Hồi giáo

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

26

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

quanh ñây, còn làng Sikh nào cũng có vài ba gia ñình Hồi giáo như ở Mano Majra”, viên thanh tra nói, tỏ ra là người nhạy cảm.

Hukum Chand rít thuốc thành tiếng, ngón tay ñan vào nhau.

“Chúng ta phải giữ vững an ninh trật tự – ông nói sau một lúc suy nghĩ – Nếu ñược thì tạo cho người Hồi giáo ra ñi bình yên. Không ai ñược lợi trong cuộc tắm máu cả. Các phần tử xấu sẽ có tất cả những thứ cướp bóc ñược, còn chính phủ sẽ khiển trách chúng ta về chuyện giết chóc. Không, thưa ngài thanh tra, dù quan ñiểm chúng ta ra sao – chỉ có thần thánh mới biết ñược tôi sẽ làm gì với bọn Pakistan này, nếu tôi không phải là một viên chức nhà nước – thì chúng ta cũng không ñược ñể bất kỳ vụ giết người hay phá hoại tài sản nào xảy ra. Cứ ñể cho họ ra ñi, nhưng phải chú ý ñừng ñể họ ñem theo nhiều quá. Người Hindu ở Pakistan ñã bị lột sạch tài sản trước khi ñược phép ra ñi. Các quan tòa ở Pakistan chỉ hôm trước hôm sau ñã thành những nhà triệu phú. Bên phía ta cũng có nhiều người kiếm chác ñược không ít. Chỉ nơi nào xảy ra giết chóc hay hỏa hoạn thì chính phủ mới sa thải hay thuyên chuyển họ. Không ñược ñể xảy ra giết người. Chỉ có sơ tán hòa bình thôi”.

Anh khuân vác ñem vào một chai bia và hai cái cốc ñặt trước mặt Hukum Chand và viên thanh tra. Viên thanh tra vớ lấy cốc của mình rồi lấy tay che miệng cốc, từ chối: “Không thưa ngài, tôi không thể vô lễ ngồi uống bia trước mặt ngài ñược”.

Viên chánh án nhất quyết không chịu “Ông phải uống với tôi. ðây là mệnh lệnh. Anh phu, rót bia vào cốc ngài thanh tra rồi dọn cơm trưa cho ông ấy”.

Viên thanh tra chìa cốc ra cho anh ta rót bia vào. “Nếu ngài ra lệnh cho tôi thì tôi không thể không tuân lệnh.” Ông ta cảm thấy thoải mái. Ông gỡ cái khăn xếp ra ñặt lên bàn. Nó không giống kiểu khăn xếp của người Sikh phải tháo mỗi lần bỏ ra mà chỉ là ba thước vải kaki muxơlin dán quấn quanh một cái mũ chụp có thể ñội ra ñội vào như cái mũ bình thường.

“Tình hình ở Mano Majra thế nào?”

“ðến nay vẫn tốt. Viên trưởng làng báo cáo ñều ñặn. ðến giờ chưa có người tị nạn qua làng. Tôi dám chắc là không có ai ở Mano Majra biết là người Anh ñã ra ñi và ñất

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

27

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

nước ñã bị chia thành Pakistan và Hindustan. Có vài người biết tới Gandhi nhưng tôi không tin có ai ñã từng nghe tới Jinnah2”

“Thế là tốt. Ông phải ñể mắt tới Mano Majra. Nó là một làng quan trọng trên biên giới và rất gần cầu. Trong làng có phần tử xấu nào không?”

“Chỉ có một, thưa ngài. Tên nó là Juggut. Quý ngài ñã cho quản thúc nó trong làng. Hàng ngày nó phải trình diện với trưởng làng, còn mỗi tuần một lần ñối với ñồn cảnh sát”.

“Juggut à? Nó là ñứa nào thế?”

“Ông phải nhớ ra Juggut Singh, con trai của tên cướp Alam Singh bị treo cổ cách ñây hai năm. Nó là một ñứa to lớn. Nó là ñứa cao nhất vùng, có lẽ phải ñến mét chín chứ không ít, vai rộng. Trông nó giống như con bò mộng ấy”.

“À phải, tôi nhớ ra rồi. ðể tránh làm ñiều ác thì nó ñã làm gì? Nó ñã từng ñến trình diện trước tôi hàng tháng vì vụ này vụ khác.”

Viên thanh tra cười toác miệng “Thưa ngài, cái mà cảnh sát ở Punjab chịu không làm ñược thì ñôi mắt kỳ diệu của một ñứa con gái mười sáu tuổi ñã làm ñược ñấy à”.

Sự thích thú của Hukum Chand tăng lên.

“Nó có quan hệ bất chính à?” Ông hỏi.

“Quan hệ với con gái một gã thợ dệt Hồi giáo. Con bé ñen nhẻm, mà mắt còn ñen hơn. Rõ ràng là con bé ñã giữ chân Juggut lại trong làng. Và chẳng ai dám ho he một lời nào chống lại bọn Hồi giáo. Thằng bố mù của con bé là giáo sĩ ở ñền thờ Hồi giáo”.

Cả hai uống bia, hút thuốc cho ñến khi người phục vụ dọn cơm lên. Họ tiếp tục ăn uống và bàn luận về tình hình trong huyện cho ñến cuối chiều. Bia và ñồ ăn béo làm cho Hukum Chand díp mắt buồn ngủ. Mấy tấm mành ngoài hiên ñã ñược hạ xuống ñể che cái ánh nắng chói chang buổi trưa. Cái quạt phẩy tới phẩy lui nhẹ nhàng theo tiếng cót két nặng nề. Cảm giác buồn ngủ rũ ra trùm phủ lên Hukum Chand. Ông lôi ra một chiếc

2 Người chủ trương và ñấu tranh cho việc thành lập Nhà nước Pakistan Jinnah: luật sư theo ñạo Hồi (1876 – 1948), toàn quyền Pak, ñầu tiên (47 – 8).

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

28

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

tăm bạc, xỉa xỉa bộ răng rồi chùi cây tăm vào khăn bàn. Thế mà nó cũng chẳng làm cho ông xua ñược cơn buồn ngủ. Viên thanh tra thấy ông chánh án gật gù thì ñứng dậy ra về.

“Tôi ñược phép ñi chưa, thưa ngài?”

“Nếu ông cần nghỉ, ông có thể kiếm cái giường ở ñây cũng ñược”.

“Ông thật tốt quá, nhưng tôi còn mấy việc phải giải quyết ở ñồn. Tôi ñể lại hai cảnh sát ở ñây. Nếu quí ngài ñòi thì họ sẽ báo cho tôi”.

“ðược – viên chánh án ngập ngừng nói – Ông có chương trình gì cho buổi tối chưa”.

“Làm sao mà tôi lại không tính tới chuyện ñó ñược? Nếu con bé không chiều ñược ngài, thì ngài có thể làm cho tôi bị thôi việc mất. Tôi sẽ dặn tay lái xe chỗ phải tới ñể ñón bọn ấy”.

Viên thanh tra chào xong rồi ñi. Ông chánh án duỗi người trên giường ngủ một giấc cuối chiều.

Tiếng xe ñi ra khỏi khu nhà nghỉ làm Hukum Chand tỉnh giấc, Những tấm mành ñan bằng cỏ pampas treo ngoài hiên ñã ñược cuộn lên thành những cuộn lớn buộc vào các cột hiên. Màu trắng lạnh lẽo của hàng hiên dịu ñi trong ánh mặt trời lặn màu hổ phách. Thằng bé con người quét dọn nằm cuộn tròn trên sàn gạch, tay nắm chặt dây kéo quạt. Bố nó ñang tưới nước khắp xung quanh khu nhà nghỉ. Mùi ñất ẩm ướt hòa lẫn với hương nhài ngòn ngọt bay qua tấm rèm cửa bằng lụa. ðằng trước nhà, ñám người phục vụ trải ra một chiếc chiếu xơ dừa trên có trải thảm. Một ñầu thảm cỏ ñặt chiếc ghế mây lớn, trên cái bàn là chai rượu whisky, mấy cái cốc và ñĩa ñồ nhắm. Dưới bàn, mấy chai nước xô-ña ñược xếp thành hàng.

Hukum Chand thét bảo người phục vụ chuẩn bị ñể ông tắm và ñem nước nóng lên cạo râu. Ông châm một ñiếu thuốc rồi nằm trên giường, nhìn lên trần nhà. Ngay trên ñầu ông hai con tắc kè ñang sẵn sàng giao chiến. Chúng vừa bò lại gần nhau, vừa phát ra những tiếng ken két. Còn ñộ vài phân, chúng dừng lại, ñuôi dập dập thận trọng rồi lao ñầu vào nhau. Hukum Chand chưa kịp tránh, chúng ñã rơi tỏm ngay xuống cạnh gối. Một cảm giác ẩm ướt, lạnh lẽo chạy khắp người. Ông nhảy khỏi giường chằm chằm nhìn lũ tắc kè. Chúng nhìn lại ông, răng vẫn cắn chặt lấy nhau như ñang hôn. Tiếng bước

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

29

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

chân của người khuân vác làm tan biến cái nhìn như thôi miên mà viên chánh án và lũ tắc kè dành cho nhau. Hai con tắc kè chạy xuống dưới giường rồi bò lên tường, quay trở lại trần nhà. Hukum Chand có cảm giác như mình vừa phải sờ vào mấy con thằn lằn ấy làm tay bị bẩn. Ông chùi chùi hai bàn tay vào mép áo. Nhưng ñó chẳng phải cái bẩn có thể phủi ñi hay rửa sạch.

Người khuân vác ñem vào một chậu nước nóng, ñặt bàn cạo râu cái tủ trang ñiểm. Hắn ñể lên ghế quần áo của ông chủ – một cái áo mỏng bằng muxơlin, cái quần rộng thùng thình có giải rút lụa màu cánh chả ñan khâu chỉ bạc. Hắn ngồi ñánh ñôi giày nhảy của viên chánh án cho ñến khi bóng lộn, rồi ñặt ngay cạnh ghế.

Hukum Chand chăm chút tắm rửa, cạo râu. Tắm xong, ông xức nước thơm lên tay, lên mặt, rắc bột phấn rôm lên người và vỗ vỗ nước hoa vào tay. Bidăngtin làm tóc của ông mượt, ướt ñẫm và lộ rõ những cái chân tóc trắng. Có ñến nửa tháng rồi ông chưa nhuộm lần nào. Ông bôi sáp lên ria và vân vê cho ñến khi hai ñầu ria cứng ñỏ, vểnh lên mắt. Chân những sợi ria cũng lộ màu trắng và tía. Ông mặc cái áo muxơlin mỏng, thấy rõ cả lần áo lót. Cái quần buông xuống theo những ñường ly là cứng. Ông lấy miếng gạc bông thấm ñẫm hương hoa hồng ñập nhẹ lên quần áo. Xong xuôi, ông lại nhìn lên trần nhà. ðôi tắc kè chằm chằm nhìn ông bằng cặp mắt ñen bóng bé tí như ñầu ghim.

Chiếc xe Mỹ ñã quay lại trên lối ñi. Hukum Chand tới cánh cửa bằng lụa, tay vân vê sáp lên ria. Hai người ñàn ông và hai người ñàn bà bước ra. Một gã xách cây ñàn hơi, còn gã kia một ñôi trống. Một người ñàn bà ñã già, mái tóc bạc nhuộm màu ñỏ ñồng. Người kia là một cô gái trẻ, mồm phùng lên ñang nhai trầu, trên cái mũi tẹt có ñính một hạt kim cương lấp lánh. Cô gái cầm theo một cái bọc kêu lẻng xẻng khi cô tụt ra khỏi xe. Toán người tới ngồi lên tấm thảm.

Hukum Chand cẩn thận ngắm mình trong gương. Ông nhận thấy màu trắng ở chân các sợi tóc và vuốt nó lại. Ông châm một ñiếu thuốc, rồi theo thói quen cầm lấy cả hộp thuốc và bao diêm. Mở hé tấm cửa lụa, ông gọi người khuân vác ñem rượu whisky ra, dù biết là nó ñã nằm sẵn trên bàn. Chẳng qua là ñể báo trước cho ñám người bên ngoài biết ông ñang ra. Lúc ra ñi, ông sập cánh cửa ñánh rầm một cái. Bằng những bước ñi chậm rãi ñánh dấu bằng tiếng cót két của ñôi giày bóng lộn, ông ra chỗ chiếc ghế mây.

Khushwant Singh CHUYẾN TÀU ðI PAKISTAN

30

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Toán người ñứng dậy chào viên chánh án. Hai nhạc công chào theo kiểu Hồi giáo, cúi xuống thấp. Mụ già móm mém tuôn ra một tràng những lời cầu chúc ồn ào “Cầu cho tiếng tăm và sự tôn kính với ngài luôn tăng lên. Cầu cho cây bút của ngài viết lên những số hàng nghìn, hàng trăm nghìn”. Cô gái nhìn ông chằm chằm bằng ñôi mắt to kẻ bằng antimon và muội ñèn. Viên chánh án lấy tay ra hiệu cho họ ngồi. Giọng mụ già hạ xuống như rền rĩ. Cả bốn người ngồi lên tấm thảm.

Anh khuân vác rót rượu và xô-ña cho ông chủ. Hukum Chand hớp một ngụm lớn rồi lấy tay chùi ria. Ông lo lắng vân vê lại mép ria nhọn. Cô gái mở cái bọc ra và buộc những cái chuông nhỏ vào cổ chân. Người chơi ñàn hơi tấu lên một nốt. Người ñồng nghiệp lấy cái vồ nhỏ gõ xung quanh những cái trống, nới thắt mấy sợi dây da bằng cách gõ gõ một lô mảnh gỗ nêm ở giữa. Anh ta vỗ ngón tay lên cái mặt da trắng căng cứng, cho tới lúc tiếng trống hòa nhập với tiếng ñàn. Phần nhạc ñệm ñã sẵn sàng.

Cô gái trẻ nhổ bã trầu, và dọn giọng bằng một tràng ho của người bị bệnh phổi, làm bắn ra một ñống ñờm. Mụ già nói:

“Hỡi con người yêu thương kẻ nghèo, ñức ông thích thứ gì? Một cái gì ñó cổ ñiển, hay là một bản tình cả?”

“Không, không cổ ñiển gì hết. Một bài nào ñấy trong phim. Một bài hát hay trong phim, tốt hơn cả là bằng tiếng Punjab.”

Cô gái trẻ cúi ñầu “Xin theo lệnh ông”.

Các nhạc công chụm ñầu vào nhau, và sau cuộc trao ñổi ngắn với cô gái, bắt ñầu tấu nhạc. Mấy chiếc trống gõ dồn ñể dạo nhạc ñầu, rồi nhẹ dần ñi cho tiếng ñàn hòa vào. Hai nhạc công chơi một lúc trong khi cô gái ngồi yên với vẻ chán chường hờ hững. Xong ñoạn mở ñầu, cô gái búng vào mũi và lại dọn giọng một lần nữa. ðặt tay trái lên cạnh tai, còn tay kia rang về phía viên chánh án, cô hát bằng cái giọng the thé chói tai:

Người yêu hỡi, người yêu ñã ra ñi

Thiếp còn sống mà như ñã chết

Thiếp chẳng thấy, nước mắt tràn mi